Cúng Ông Táo

Hôm kia, 23 âm lịch nên mình làm một mâm cúng ông Táo về trời. Chỉ cúng chè xôi và trái cây vì sợ ông bà Táo bị cao máu, cao mỡ, bay không nổi về trời, để báo cáo tình hình gia đình lên thiên đình, để tâu cho tốt tốt, hảo hảo. Vợ mình thích xôi bắp và chè khoai môn nên chạy ra tiệm Chè Hiển Khánh, mua 3 đĩa xôi và 3 đĩa chè thêm bánh ú và trái cây ngũ quả.
Thắp hương, lòng thành khẩn, mình cầu nguyện.
Nam Mô A Di Đà Phật!
Kính lạy Ngài Đông Trù Tư Mệnh Táo Phủ Thần Quân !
Tín chủ con là Sơn Đen
Ngụ tại Quận Cam, California
Nhằm ngày 23 tháng Chạp, tín chủ chúng con thành tâm, sửa biện hương hoa phẩm vật, xiêm hài áo mũ, nghi lễ cung trần, dâng lên trước án, dâng hiến Tôn Thần, đốt nén tâm hương dốc lòng bái thỉnh.
Chúng con kính mời:
Ngài Đông Trù Tư Mệnh Táo Phủ Thần Quân giáng lâm trước án thụ hưởng lễ vật. Năm nay chúng con sợ các ngài bị cao máu, cao mỡ nên chỉ cúng chay. Phỏng theo lệ cũ, Ngài là vị chủ, Ngũ Tự Gia Thần, soi xét lòng trần, Táo Quân chứng giám.
Trong năm sai phạm, các tội lỗi lầm, cúi xin Tôn Thần, gia ân châm chước. Ban lộc ban phước, phù hộ toàn gia, trai gái trẻ già, an ninh khang thái.
Giãi tấm lòng thành, cúi xin chứng giám.

Cẩn cáo.
Đợi hương tàn, mình nằm ngay ghế sa-lông, theo mùi hương trầm, nghĩ vớ vẩn. Càng suy nghĩ mình càng thấy văn hoá của người Việt, dựa hoàn toàn theo mấy anh ba tàu. Bên tàu thì họ có thờ 3 ông thần trong nhà: Thổ kỳ, Thổ công và Thổ địa, dựa theo Lão giáo. Người Việt mình bị đô hộ lâu ngày, đói anh hùng nên cứ vớ chuyện của thiên hạ, làm của mình, chỉ chế lại cho hợp với hoàn cảnh thành hai ông Táo và bà Táo.
Hôm trước, có người gửi cho mình những bản đồ Việt Nam theo các thời đại từ ngay lập quốc nên có gửi cho thầy Hồ Thanh Tâm, dạy sử địa mình và trường Võ Bị Quốc Gia. Thầy công nhận là một công trình nghiên cứu công fu. Thì như mình đoán, Hai Bà Trưng dấy quân ở Động Đình Hồ, nằm ở xứ Tàu, cả mấy ngàn cây số về phía bắc biên giới Việt Nam thời đó. Mỗi năm, dân Việt Nam cứ thờ phụng hai bà, Phù đổng thiên vương, Triệu Đà, vua Hùng,..., vô hình trung là thờ tàu, hèn chi 2000 năm nay không thoát nổi sự nô lệ của người Hoa. Mất đất thì còn có thể lấy lại còn mất văn hoá thì vô phương.
Vấn đề là mình có cả gan từ chối, thoát ly khỏi những vướng mắc về tâm linh của tổ tiên để lại vì sợ mang tội bất hiếu với tổ tông. Nếu không làm thì con cháu mình không bao giờ tìm được sự thật về bản thể của mình để có thể vươn lên cùng thế giới. Đó là tình trạng khó xử của người Đài Loan, bị binh lính của Tưởng Giới Thạch, chiếm đóng từ năm 1949 đến nay, xây dựng mô hình xã hội văn hoá theo tàu.
Đang lơ mơ thì bổng có ai lay chân mình rồi nói: "réveilles-toi? On crève la dalle ici!". Mình tá hoả tam tinh, tỉnh dậy thì thấy có thằng tây, bận đồ Chef, màu trắng, đội cái toque. Mình chưa hoàng hồn thì thằng tây tố tiếp. Mày hà tiện cúng cho tụi tao toàn là trái cây và chè thì làm sao tụi tao no mà bay lên trời được. ( phải thông dịch qua tiếng Mít nếu không mấy bà Văn Học lại la).
Viết tiếng tây thì bị mấy người không học trường tây la còn viết tiếng Việt thì dân trường Tây, có người không hiểu, hỏi mình có thể tóm tắc bằng tiếng tây. Chán mớ đời.
Mình nói thằng Tây là vợ mình thích ăn chè khoai môn bạch thảo và trái cây cho nó nhẹ nhàng nên cúng mùi cho nó còn để vợ ăn. Mình hỏi mấy ông bà muốn ăn gì thì họ đòi ăn bánh mì. May quá trong tủ đông lạnh, còn mấy ổ bánh mì nên đem ra, bỏ lò nướng lại. Hôm mụ vợ đi Pháp học, có đem về mấy hộp pâté nên lấy ra mời thằng Tây và cặp vợ chồng lạ mặt.
Hôm trước Tết Tây, có người đem cho chai rượu, bảo là ngon lắm nên cô ta bảo cất đi, mình đem ra khui cho họ uống. Ăn uống xong thì thằng Tây bảo hắn là Táo giai số 2, còn ông kia là Táo giai số 1 còn người đàn bà là Táo gái. Họ kể lí do nào lại được Ngọc Hoàng chỉ thị họ vào làm tổ trưởng Táo ở nhà mình.
Táo tây bảo mình năm sau, có cúng thì khấn bằng tiếng Tây hay tiếng Mễ vì khấn tiếng Việt thì táo ông táo bà không hiểu. Nhất là đòi ăn nên cúng đồ tây và Taco vì đồ Việt Nam ăn không quen.
Bà Pocahônem, Táo gái là người của Bộ lạc Sioux, thủa bé được đính hôn với ông Mèo Rừng, Táo ông 1. Một hôm đi giặt áo quần ở bờ suối thì gặp ông Chef, lính hầu cận của tướng Lafayette, ở vùng Normandie, nghèo nên theo ông Lafayette sang Mỹ đánh giặc, giúp người Mỹ dành độc lập.
Một hôm, ông ra bờ suối múc nước để nấu pot-au-feu cho ông tướng thì gặp bà Pocahônem đang tắm nên nhảy xuống tắm tiên với bà ta rồi rũ bà ta trốn sang Cali làm lại cuộc đời. Ai ngờ ông Táo mọi da đỏ nhớ vợ đi kiếm. Mỗi ngày, ông ta tìm theo dấu chân ngựa của hai người dâm phu dâm phụ.
Họ chạy đến thành phố trồng cam nên được gọi là Quận Cam. Họ chiếm một mảnh đất làm nông trại. Ngày ngày tưới cây, hái cam đem ra chợ bán hay nấu vịt bán canard à l' orange vào cuối tuần. Một hôm, bà táo ở nhà, ông Tây kêu đi chợ mua phân, bón cây thì tên chồng cũ, Táo ông 1 bò vào nhà.
Tình xưa nghĩa cũ không rũ cũng lại. Trong lúc táo ông táo bà ôm nhau khóc lóc thì ông tây lại về sớm. Bà táo sợ quá, bảo ông táo 1 nấp vào cái lò sưởi nơi cái ống khói. Táo tây đem vịt ra vặt lông rồi bỏ nướng trong lò sưởi khiến táo da đỏ chết cháy trong ống khói. Mụ táo thấy vậy cũng lao đầu vào lò lửa kéo theo ông tây.
Nhà cháy rụi nên nhà nước lấy và bán cho bọn đầu tư xây nhà, chặt hết vườn cam. Hai ông táo và bà táo không muốn đi đầu thai vì sợ chia lia nữa nên xin Ngọc Hoàng cho làm ăng ten ở nhà của mình để hàng năm báo cáo Algorithm, tin tức của gia đình mình lại lên thiên đình. Ông tây quen chuyện bếp núc thì làm Thổ công, lo chuyện nấu ăn. Ông Táo da đỏ thì làm Thổ Địa lo chuyện vườn tược còn bà táo thì lo đi chợ làm Thổ Kỳ.
Táo Tây bảo mình nấu ăn quá dở nên mỗi lần mình nấu, ông ta phải phụ giúp bằng cách nói thầm bên tai để nhắc nhủ. Lúc này mới thấy ông Táo da đỏ kêu là mình không biết làm vườn. Mạng mình là Dương Hạ Hoả cho nên đốt cây hết khiến ông ta phải nhắc mụ vợ mình tưới cây. Bà Táo gái kêu mình không biết đi chợ lại hà tiện nên chả mua gì nhiều khiến bà và hai fu quân đói teo râu.
Đang nói chuyện thì ông táo tây kêu Merde! On est en retard. Mình hỏi chuyện gì thì ông ta kể phải về chầu thiên đình mà quên mất. Nếu đi bằng Cá chép thì cũng mất độ 2 tiếng mà có hẹn với Ngọc Hoàng trong 10 phút tới. Mình hỏi muốn đi bằng fi thuyền không rồi chạy lấy cái iPad, mở trang nhà của công ty SpaceX, họ đang phóng vệ tinh lên trời.
Thế là hai ông tái cùng bà táo chui vào cái iPad. 3 người an vị xong là mình nhấn nút chạy thì nghe đếm 20, 19, 18.... Rồi khói mờ mịt, chiếc Hoả tiễn bắn lên không trung đem theo thông điệp của mình cho thiên đình.
Mình đang xem hỏa tiễn bay lên không trung qua màn ảnh iPad thì bổng nhiên nghe mụ vợ la om xòm, kêu cúng ông táo chi mà nằm ngủ chèo queo như ri, hương tàn rơi xuống đầy bàn. Mụ kêu đem cho mụ chén chè khoai môn bạch quả. Mình thấy trong ly chè có dấu 3 cái muỗng.
Trên màn ảnh của SpaceX thấy dàn phóng đã bay ngược trở lại và đậu trên fi đạo, không thấy bóng dáng ông bà táo đâu hết. Xong om!
Nhs