Showing posts with label y tế. Show all posts
Showing posts with label y tế. Show all posts

Nên hay không nên uống statins

Hôm nay, mình đi khám bác sĩ nhãn khoa. Ông ta hỏi mình có bị tiểu đường, mình nói không. Ông ta hỏi AC1 của mình là bao nhiêu, mình 5.9. Ông ta kêu quá tốt, rồi hỏi bác sĩ chính của mình nói sao. Bác sĩ mình bắt mình uống thuốc statin để phòng bị tiểu đường. Ông ta hỏi mình có uống không, mình nói không. Ông ta nói nên nghe bác sĩ riêng của mình. Chán Mớ Đời 


Từ ngày bác sĩ riêng của mình kêu uống thuốc để ngừa tiểu đường thì mình kêu không nên không thấy thư ký ông ta gọi nữa. Chỉ có phụ tá gọi, kêu đi khám định kỳ vì mỗi năm Medicare cho mình đâu cả chục ngàn nên bệnh viện cứ réo mình đến khám bệnh để họ vớt tiền của chính phủ. Bác sĩ bận nên họ mướn thêm những người phụ bác sĩ, để đo, cho uống thuốc vớ vẩn. Quan trọng là đi các bác sĩ chuyên khoa.

Câu hỏi tại sao cần bác sĩ gia đình. Lý do là bác sĩ gia đình là người viết giấy giới thiệu các bác sĩ khác mà mình cần đi như bác sĩ về nhãn khoa, về chân, hay bác sĩ chuyên về soi ruột,… cứ 5 năm, mình phải đi soi ruột định kỳ mà bác sĩ gia đình của công ty bảo hiểm, phải viết giấy giới thiệu thì công ty bảo hiểm mới trả tiền. Bác sĩ gai đình ngày nay, có nhiệm vụ như gác dan, viết giấy cho phép đi khám bác sĩ chuyên khao hay không. Ngoài ra chỉ kê toa uống thuốc ngừa tiểu đường, thuốc ho, trụ sinh,…


Càng ngày mình càng thấy nhiều bác sĩ lên án cách điều trị của y khoa tây phương hiện nay, ảnh hưởng bởi các công ty thực phẩm, dược khoa,… nhất là vì lợi nhuận. Thay vì lương y như từ mẫu, ngày nay chúng ta có lương y như ác mẫu. Chán Mớ Đời 

Y tế


Gần đây, sau một buổi thuyết trình về y khoả hiện nay, bác sĩ Aseem Malhotra, chuyên gia về mỗ tim, trả lời khi khán giả hỏi, ông có sợ về tính mạng bị đe doạ. Ông ta trả lời có nhưng thiên chức bác sĩ, bắt buộc ông ta phải lên tiếng.


Ông ta cho biết ngày nay, bác sĩ có rất nhiều bệnh nhân, có 5 phút để khám bệnh nhân, không có thì giờ hỏi han thêm về cơ thể, dinh dưỡng nhất là bác sĩ bị thông tin sai lệch, lầm lỗi đưa đến chẩn bệnh sai hay chửa bệnh sai. Mình thấy bác sĩ mình chỉ xem hồ sơ y liệu của mình trước khi vào phong khám.


Lý do là ngày nay, kỹ nghệ y tế là nơi kiếm tiền rất khủng. Các nghiên cứu y khoa được bảo trợ bởi các công ty dược phẩm, thực phẩm, dùng các nghiên cứu để giúp họ làm thêm lợi nhuận, giúp các người mua cổ phần cua công ty làm giàu, không phải để giúp bệnh nhân chóng lành. Quan trọng hơn là giáo dục y khoa hiện tại đã không hướng dẫn, giúp các y sĩ nhận thức về thông tin nhận được, thường được đặt trên lợi tức thay vì bệnh nhân.


Điển hình là gắn mấy cái stent cho bệnh nhân dù không cần thiết. Theo thống kê thì 43% bác sĩ chuyên về mỗ tim, thông tim, biết là gắn mấy cái stent không giúp ích gì cho bệnh nhân cả nhưng họ vẫn làm vì có tiền. Ngành thông tim của Hoa Kỳ lên đến 2.4 tỷ Mỹ kim hàng năm. Có bài báo viết trên British Medical Journal cách đây 10 năm nói về trường hợp ông tổng thống Bush con, đạp xe đạp 160 cây số mỗi tuần, nhưng cũng phải gắn stents khi đi khám bệnh định kỳ và sau đó ông ta kêu không đạp xe đạp nữa, dù có lần ông ta quay video đạp xe đạp với Louis Amstrong, 7 lần thắng vòng đua Pháp quốc. Bác sĩ chắc không nói với ông ta, thông tim không giúp gì cả nhưng vì an ninh quốc gia phải làm.


Thống kê cho biết là 88% các người thông tim, gắn stents, không phòng ngừa bệnh đột tử hay kéo dài mạng sống của họ. Nhiều ông bác sĩ kêu mới thông tim hay mỗ tim bệnh nhân thì mấy tháng sau hay một năm là thấy bệnh nhân trở lại lên bàn mỗ. Nhiều ông có chút y đức, tự hỏi tại sao. Họ đi tìm hiểu vấn đề và nói lên sự thật. Sau khi làm trên 1,000 ca mỗ này, họ gặp nhiều trường hợp lộn xộn, bệnh nhân có thể chết trên bàn mỗ mà kết quả cho thấy cứu họ bệnh đột tử trong tương lai.

Những nguyên nhân đưa đến y tế ngày nay


Ông bác sĩ nói những người chết trên bàn mỗ, nhiều khi có thể còn sống đến ngày nay nếu không nghe lời bác sĩ muốn mỗ để kiếm tiền cũng như nhà thương.


JAMA có làm một cuộc thăm dò sau đó, báo cho bệnh nhân biết là thông tim chưa chắc sẽ cứu họ khỏi bị đột quỵ thì như phép lạ, 70% số bệnh nhân đồng ý lên bàn mỗ, chỉ còn lại 45%. 25% ít hơn, có thể giảm 824 triệu đô la hàng năm. Số tiền này lớn, có thể dùng vào giáo dục hay ngành khác.


Vấn đề là y tế Hoa Kỳ chi tiêu hàng năm lên 4.2 ức Mỹ kim nhưng hậu quả còn tồi tệ hơn các nước khác. Xin nhắc lại là Ức Mỹ kim, 4,200 tỷ Mỹ kim. 2 triệu người cao niên Mỹ chết hàng năm và ngốn đến 30% ngân sách medicare. Trung binh 20% số người này bị lên bàn mỗ vài tháng trước khi họ về đất CHúa. Nếu tốn $100,000 hay hơn, để chết 1, 2 năm sau thì có nên hay không? Chán Mớ Đời 


Có nghiên cứu của ông Jack Weinberg, cho biết là thăm dò 150 bác sĩ sản khoa, bệnh đàn bà, thì có đến 25% bác sĩ không biết là chỉ có 1 trên số 2,000 người được khám ngực truy tầm ung thư là có thể cứu sống. Tuần này, vợ mình đi bác sĩ để lo vụ này. Nhà thương hay văn phòng bác sĩ cứ nhắn tin cho mình hàng ngày để nhắc nhở vợ. Tiền nhiều.


Các dữ liệu của RCT cho thấy 28,000 bị đột quỵ thì có đến 15,000 đã nói chuyện với bác sĩ về stents xem như chỉ có 1.3% là giảm số tử vong. Tương tự nếu bệnh nhân uống 10 mg statins trong vòng 4 năm tới thì chỉ có 1/7 là có thể ngăn ngừa bệnh nhân không bị tai biến. 4 năm thôi còn sau đó thì vẫn tiếp tục. Trong khi đó, người ta biết các hệ ứng phụ khiến người uống thuốc statins bị lộn xộn. Đau nhức, khó chịu trong người,…


Có một nghiên cứu của Harvard do ông JOhn Abramson, đăng trên BMJ, xét lại các dữ liệu về statins thì được biết là các người với 10% có nguy cơ bị bệnh van tim, uống statins trong vòng 10 năm, kết quả cho thấy là statins không giúp phòng ngừa họ bị đột tử. Chỉ có 1/140 ca mới phòng ngừa được bệnh đột quỵ ngược lại bệnh tiểu đường có thể gia tăng nếu dùng Statins. Chán Mớ Đời 


Mình có hỏi một bác sĩ quen, sao không kiêng cử ăn uống vì ông ta rất béo to. Ông ta cho biết là có thuốc statins. Nay ông ta đã qua đời vì đột quỵ.


Ngoài ra 1 trong 5 người uống statins bị hệ ứng của thuốc này. Năm 2014, có ông giáo sư đại học Oxford, tên Roy Collins, viết thư cho ông bác sĩ và BMJ, kêu rút bỏ bài báo. Tờ báo kêu ông ta nên viết một bài để giải thích lý do bài báo sai để độc giả có thể so sánh nhưng ông này không bao giờ nộp bài để cho họ đăng.


Thường các cuộc nói chuyện về y tế, các công ty dược phẩm, gửi các chuyên gia của họ tham dự, rồi họ hỏi những câu là lạ để gieo vào đầu khán giả những nghi ngờ về bài nói chuyện. Báo chí được mua để đăng tin định hướng dư luận.


Tài liệu cho biết trong số 100,000 được bác sĩ kê toa uống statins thì 75% ngưng dùng trong vòng 1 năm vì hệ ứng, và 1/3 bệnh nhân ngưng đi khám bác sĩ lại vì sợ bị bắt uống thuốc hay chọn bác sĩ khác. Ở Hoa Kỳ, họ cứ cho thuốc 3 tháng để bệnh nhân trở lại, vớt chút tiền để kê toa khác.


Từ năm 2000 đến năm 2008, 667 loại dược phẩm mới được FDA chấp thuận cho người Mỹ dùng thì chỉ có 11% thuốc là mới, còn 75% là dùng loại cũ để chế tạo lại. Các công ty dược phẩm bỏ tiền quảng cáo thuốc gấp 19 lần tiền bỏ ra để trả cho các cuộc nghiên cứu. Mình ngưng xem đài truyền hình vì cứ thấy họ quảng cáo thuốc này thuốc nọ, cuối cùng thì có hàng chữ nếu bị hệ ứng thì ngưng ngay.


Ông bác sĩ có viết mấy cuốn sách về dinh dưỡng sau khi nghiên cứu dinh dưỡng của một làng nhỏ bên Ý Đại Lợi. Người Việt hay nói bệnh tòng khẩu nhập, muốn chữa bệnh thì ăn uống cẩn thận để giúp chữa bệnh. Bệnh không đến trong một giây đồng hồ, như mưa lâu thấm đất. Muốn đi ngược lại thì chúng ta cần xem thức ăn của mình, đừng ăn đồ ngọt, tinh bột nhiều là từ từ sẽ thay đổi.


Mình có kể về các phương pháp chế độ dinh dưỡng rồi. Ai tò mò thì tìm đọc. Có người cho biết là có theo chế độ ăn uống đó và đã uống cân , có người cho biết điên 5, 6 lý lô. Mình có hai tên bạn Mỹ, đã theo chế độ dinh dưỡng đó và đã xuống nhiều 60 cân trong vòng 1 năm. Nay họ kêu khoẻ lắm. Chán Mớ Đời 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo phơi nắng Sơn đen 


Nguyễn Hoàng Sơn 

Fentanyl thảm hoạ tại Cali

 Mình thấy xe buýt Cali dạo này quảng cáo về nạn Fentanyl, thấy đề California more 4,000 killed by Fentanyl. Vấn đề ma tuý rất trầm trọng, có thể dự đoán cho tương lai Hoa Kỳ. Ai cũng biết là ma tuý đều được đưa qua biên giới Mexico và nguồn cung cấp là từ Trung Cộng. Mình đọc qua cuộc báo cáo tại quốc hội Hoa Kỳ cập nhật hoá ngày 8 tháng 12 năm 2022.

Theo mình đoán thì Trung Cộng muốn trả thù tây phương đã bán thuốc phiện, làm giàu trên xương máu của cha ông họ. Ngược lại thì người Tàu, nhóm người hảo hớn, phản Thanh phục Mình, gây quỹ cách mạng bằng cách bán thuốc phiện cho người Việt tại Việt Nam. Theo tài liệu của người Pháp, khi họ đánh chiếm Việt Nam thì 50% người đàn ông Việt Nam bị nghiện thuốc phiện do người Tàu, hoả hớn cung cấp. Hồi nhỏ mình thấy mấy người lớn, cứ kêu mình là tay hảo hớn, hãnh diện vì đầu độc người Việt. Chán Mớ Đời 

Hình như ở vùng Tam Giác Sắt, có một ông tướng tàu, bị quân Mao Trạch Đông đánh chạy, qua đến Miến Điện. Ông ta trồng thuốc phiện để gây quỹ chống tàu cộng rồi dầu dần giàu có nên chả mong chống cộng như các tay hảo hớn Phản Thanh Phục Minh và được Mao thị bỏ quên, không đánh phá.

Từ đó, người Pháp mới chiếm thị trường thuốc phiện và rượu để bán cho người Việt, làm giàu. Hút thuốc phiện thì sẽ mất đi ý chí chống ngoại xâm. Mình nghe mấy ông như Nguyễn Hải Thần, chống pháp ở bên biên giới Việt hoa, ngày ngày đi ngã bàn đèn thì còn đánh đấm gì nữa. Ông Văn Cao kể trong hồi ký cua rông ta là được lệnh đi ám sát mấy tên không theo đảng Cộng Sản. Cứ mò vào các nơi có ả phù du là tìm ra và giết chết mấy người này.

Fentanyl la một loại thuốc được xem như một loại thuốc an thần, giảm đau được bào chế bởi các tố chất thuốc phiện năm 1959. Sau này vì người ta sử dụng bừa bải nên Liên Hiệp Quốc nhờ các cơ quan an ninh kiểm soát. Được biết tại Hoa Kỳ có đến 73,000 chết vì overdose từ tháng 6 năm 2021 đến tháng 6 năm nay 2022. 

Khi con mình đi học trung học, mình có đi họp phụ huynh thì được biết là 1/3 học sinh đều chơi sì ke ma tuý. Chúng chỉ cần nhắn tin để mua rồi các tay bán, đem lại nhà. Khi hết tiền học sinh ăn cắp tiền của bố mẹ, ngủ với khách để có tiền hay ăn cắp xe cộ,…

Trước năm 2019, Trung Cộng được xem nơi sản xuất và cung cấp nhiều nhất loại thuốc này. Được biết loại thuốc này có rất nhiều giả mạo nghe nói đến 60%, gây nên tai hại, chết vì overdose. Trung Cộng sản xuất và cộng tác với nhóm buôn bán ma tuý Mexico, nơi đưa ma tuý vào Hoa Kỳ. Từ ngày ông Biden lên , biên giới được mở cửa. Có ông thợ mình quen, bảo là tốn $50,000 để trả cho bọn này đem vợ và mấy đứa con sang Hoa Kỳ. Nay được chính phủ Cali cấp nhà, cho đi học đủ trò. Một ông thợ khác, có giấy tờ nhưng bà vợ nghe lời nên đem con về Mễ, làm giấy tờ đàng hoàng mà nay đã trên 10 năm chưa xong. Tốn mấy chục ngàn cho luật sư.

Nước Ấn Độ được xem là nước cung cấp sản xuất thuốc tây nhiều nhất trên thế giới. Không biết vụ đấm đá giữa người Ấn và người Tàu tại biên giới có liên quan gì đến vụ buôn bán thuốc hay không.

Hoa Kỳ đàm phán với Trung Cộng đẻ yêu cầu họ ngăn chận sự sản xuất fentanyl qua Hoa Kỳ nhưng khi bà Pelosi bay qua thăm bà tổng thống Đài Loan thì Trung Cộng tuyên bố không hợp tác vụ chống phòng ngừa vào Hoa Kỳ.

Ai tò mò thì đọc thêm trên trang nhà của DEA, cơ quan bài trừ ma tuý của Hoa Kỳ. https://www.dea.gov/onepill

Hoa Kỳ và các nước tây phương được xem là nơi tiêu thụ nhiều nhất ma tuý, sì ke. Họ bỏ không biết bao nhiêu tiền để phòng chống ma tuý. Đời sống hôm nay khiến con người bị áp lực nhiều và để giảm bớp áp lực, họ cần đến thuốc an thần.

Những người nổi tiếng như tài tử, cầu thủ đá banh,…tưởng họ hạnh phúc vì lúc nào hình chụp cũng nở nụ cười tươi như hoa nhưng phía sau các hình ảnh ấy la những sự tàn phá khủng khiếp đến nổi họ phải quyên sinh hay sử dụng thuốc quá độ.

Hôm kia, đọc bài báo đức ngữ cho thấy ông cựu thủ môn của Đức quốc , Oliver Kahn, cho hay bị trầm cảm nên đã để thua chức vô địch thế giới vì quá nhiều áp lực của các công ty quảng cáo, khán giả, câu lạc bộ chưa nói đến vợ con.

Có lần mình nói chuyện với một anh quen. Mình hỏi lý do anh ta uống rượu nhiều. Anh kêu là nghiện rượu. Xong om

Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo phơi nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 







Sử dụng máy rữa chén gây ung thư?

 Mình chuyên rữa chén bát bằng tay và úp trong máy rữa chén nhưng gần đây đọc một bài nghiên cứu thì được biết rữa chén bằng máy ít tốn nước hơn là rữa bằng tay nên mình bắt đầu dùng máy. Vấn đề dùng máy là phải dùng bột giặt. Ly tách lại phải bỏ thêm loại xà bông rinse aid làm cho sạch tưng.

Khi xưa, ở Đà Lạt mỗi năm cứ đến mùa cưới là phải rữa chén mệt thở ngoài chợ. Lý do là người ta mướn chén bát của bà cụ để đãi khách, sau đó đem trả lại, mình phải rữa để xếp lại từng lố để bán cho khách vào mùa tết. Nay nghĩ lại có lẻ vì dính xà bông nhiều nên mình hơi tàng tàng, ăn nói bú xua la mua. Chán Mớ Đời 

Gần đây mình có đọc một nghiên cứu của viện nghiên cứu Swiss Institute of Allergy and Asthma Research hợp tác với đại học Zurich đưa đến những kết quả khá nguy hiểm khi sử dụng máy rữa chén. Lý do là xà bông toàn là chất hoá học, còn dính lại trên chén bát sẽ làm hư hại đường ruột của mình khi sử dụng.

Chúng ta biết đồ chén bát nhập cảng từ Trung Cộng, được sơn phết với loại sơn có chất chì mà Hoa Kỳ cấm. Đồ chơi cũng vậy khiến trẻ em mút ăn sơn có thể đưa đến nguy hiểm của não bộ. Khi thuê nhà hay bán nhà, chủ nhà đều đưa cái giấy báo cáo là nhà nào xây tước năm 1978, có thể có asbestos hay chất chì, để lỡ con của người ta bị lộn xộn trí não thì đâm đường kiện thì mình có báo trước cho họ hay.

Nhiều khi họ ở đâu trước đó, nhà có asbestos hay chất chì, con họ ăn mấy thứ này rồi khi dọn đến nhà mình mới được nhà trườn phát hiện là mệt cho mình. Do đó, khi mua một căn nhà, việc đầu tiên là mình thay hệ thống sưởi, máy lạnh và hệ thống ống nước cũ nếu làm bằng ống gan. Thứ nhất là muốn gia đình mướn nhà ở bình yên, hai là tránh thảm hoạ về sau.

Ngày nay, tiệm ăn, trường học đều dùng máy rữa chén để làm khô nhanh chóng. Trung bình máy rữa chén rữa 60 giây chuyển nước nóng và xà bông với áp suất cao, sau đó lại làm thêm một vụ này rồi đến tráng chén bát trong máy.

Vấn đề là không có thêm một chu kỳ khác để làm sạch các chất hoá học còn sót lại, tạo thêm chất độc còn sót lại trên chén bát và được máy làm khô. Cộng thêm vụ sown có chất chì, khi nóng có thể bị tan ra. Khi chúng ta sử dụng lại các loại chén bát này để ăn vô hình trung các chất hoá học theo thức ăn vào đường ruột của chúng ta. Họ tìm thêm các nguy hại đưa đến dị ứng thức ăn, béo phì, gan bị sơ cứng, nhức mỏi, trầm cảm đủ trò,…

Họ dẫn chứng cả đống độc tố mà ai không học hoá học thì sẽ như bò đội nón nên mình chỉ bình dân học vụ lại đây. Họ giải thích là da của chúng ta hay phổi bị các chất hoá học từ từ làm hư đi. Ngày nay có đến trên 2,000 chất hoá học được sử dụng mà người ta không biết sự tàn phá, ảnh hưởng của chúng ra sao. Phụ nữ thích làm đẹp, son phấn hàng ngày, đàn ông ngu như mình cứ ôm hôn môi son thắm thiết là chỉ có chết dần chết mòn. Ôi đàn bà! Ôi Đàn Bà. Từ ngày ông covid ra đời, đi đâu cũng thấy thiên hạ xịt chất hoá học để khử trùng. Cứ tưởng tượng sau đó cầm cái hamburger lên ăn rồi bao nhiều chất hoá học dính vào bánh đưa vào mồm, theo đường ruột sẽ huỷ hoại từ từ hệ thống miễn nhiễm.

Thử nghiệm của viện nghiên cứu này cho biết các chất hoá học như alcohol ethoxylates dùng để rữa chén tiêu huỷ các tế bào trong ruột, khiến bị viêm đủ trò. Ai tò mò thì đọc thêm. Mình đọc đến đây là ngọng rồi.

 The Journal of Allergy and Clinical Immunology.


Buồn đời, mình đọc thêm tài liệu nghiên cứu thì thất kinh vì xà bông có thể đem lại bệnh ung thư. Họ tìm thấy đến 25 chất như acetaldehyde và benzene. Mấy loại thuốc tẩy cho sạch màu trắng trinh nguyên, có mùi cực độc.


Da của chúng ta như miếng mousse nên có thể thấm các loại gì đụng tới và khi các hoá chất này thấm vào sẽ đưa đến các hiệu chứng như ngứa, khô da,…và đưa đến ung thư da.


Có loại hoá chất Phthalates được sử dụng trong xà bông giặt mà các nghiên cứu cho thấy sẽ làm giảm tinh trùng cũng như biến dạng hòn dế. Cái bào thai có thể bị ảnh hưởng khi người mẹ mang thai giao cấu, và mấy loại này chạy tuốt vào âm hộ phụ nữ. Do đó khi giặt máy thì nên xả thêm một lần nước (rinse). Chán Mớ Đời 


Các độc tố này có thể làm chúng ta bị nhức đầu hay các hoá chất Nonylphenol Ethoxylate sẽ làm hormone biến thái, gây khó khăn cho phụ nữ.


Ngoài ra họ khuyên chúng ta nên để ý đến các loại mùi giả tạo khiến chúng ta thích. Mình gửi dầu xanh về cho bà cụ, do Tân Gia Ba sản xuất vì tin tưởng hơn. Bà cụ không bằng lòng, hỏi sao không mua dầu của Trung Cộng. Mình nói họ bỏ toàn là hoá chất làm mùi khiến người ta thích nhưng rất độc. Bà cụ vẫn thích mùi dầu của Trung Cộng làm. Chán Mớ Đời Phụ nữ thích bỏ nước hoa lên người, chồng ngửi hàng ngày nên đi tây phương cực lạc sớm.


Như chúng ta biết là các hoá chất đa số là từ các chất dầu hoả mà ra nên có thể gây độc hại cho phổi của chúng ta hay phá huỷ các mạch máu và hệ thống thần kinh. Con nít hay thích mua keo để ngửi vì không có tiền chơi ma tuý.


Các loại thuốc tẩy hay sodium hypochlorite rất cực độc tương tự Dioxane cũng cực độc, được sử dụng để làm xà bông. 


Mình nhớ mấy đứa con khi xưa đi bơi hàng ngày, từ từ tóc chúng trở nên vàng nâu vì chất hoá học khử trùng được bỏ vào nước.


Mình có kể vụ dầu ăn được làm bằng các chất hoá học lấy từng dầu hoả. Các tay tài phiệt dầu hoả biến các chất dư thừa này thành dầu ăn rồi làm màn PR kêu dầu dừa, dầu đậu phộng là dỗm nay họ khám phá ra nguyên hồ sơ của mấy công ty này nên dạo này không thấy báo chí chửi dầu dừa,..


Thôi ngừng ở đây, phải đi rữa chén bằng giấy, đeo găng tay cả mụ vợ thức dậy lại la. Chán Mớ Đời


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo phơi nắng Sơn đen 


Nguyễn Hoàng Sơn 


Ung thư đường ruột



Hôm qua nghe tin tài tử Kirstie Alley vừa qua đời vì bệnh ung thư đường ruột khiến mình phải ghi vào sổ nhớ nhắc bác sĩ sang năm đến kỳ 5 năm đi soi đường ruột. Theo lệ thì trên 50 tuổi thì người ta khuyến khích người Mỹ đi soi ruột để phòng ngừa ung thư từ 45 đến 75 tuổi còn qua tuổi 75 thì công ty bảo hiểm nghĩ trước sau người Mỹ sắp đến tuổi đi Tây vì trung bình người Mỹ chết vào lứa tuổi 75 nhưng nếu muốn thì phải hỏi bác sĩ như ông bạn già Larry. Ông ta kể bác sĩ khuyên khỏi cần nhưng ông ta kêu tui trả tiền bảo hiểm, bảo hiểm phải cho phép nên được làm thêm 2 lần trước khi bị tai biến. 

Ung thư đường ruột đứng thứ hai sau ung thư phổi đã lấy mạng sống trung bình hàng năm trên 609,000 người Mỹ. Nếu phát hiện kịp thời thì may ra còn cứu sống. Do đó chúng ta cần nên đi bác sĩ, soi ruột theo lệ 10 năm bắt đầu từ năm 45 tuổi thay vì năm 50 tuổi như trước đây. 
Thống kê về ung thứ tại Hoa Kỳ năm 2022, cho thấy ung thư về phổi lên đến 21%
Thống kê ung thư tại Hoa Kỳ năm 2022

Cách đây đâu 10 năm, có anh bạn theo vợ đi soi ruột, vợ thì không có gì trong khi bác sĩ khám phá anh ta bị ung thư ruột, giai đoạn 4, phải chữa trị. May kịp thời nếu không đã như bố anh ta bị ung thư ruột già qua đời. 

Mình lò mò đi soi ruột với đồng chí gái. Kết quả đồng chí gái không có gì trong khi bác sĩ tìm và lấy ra mấy cái polibs xuất hiện trong đường ruột già của mình. May sau khi thử nghiệm thì bình thường nên cứ mỗi năm năm là phải đi tái soi ruột. Lần sau cũng bị vài cái polibs và đã được bác sĩ lấy ra khi soi ruột. 

Polibs là một loại như nấm mọc ra trong ruột già của mình và rectum, trực tràng. Nếu các polibs này sinh sôi nảy nở mà không được lấy ra thì có thể gây ung thư. Mình đoán nếu không bị ung thư thì cũng cản ngăn phân theo đường ruột già ra. 

Người ta khuyên mỗi năm nên uống thuốc xổ, nhịn ăn vài ngày để xúc ruột vì phân có thể bám vào đường ruột già, gây nên độc tố cho cả cơ thể. 

Có nhiều phương pháp truy tầm ung thư ruột già như lấy phân ở nhà rồi gửi qua bưu điện để phòng thử nghiệm truy tầm các loại máu ung thư và tế bào ung thư. Vấn đề là phương pháp này có thể sai, không chính xác và phải thử nghiệm hàng năm. Cần tránh ăn các loại thịt và lòng gan trước khi lấy phân ít nhất 3 ngày. 

Nếu phòng thử nghiệm tìm ra triệu chứng thì cũng phải lên bàn mỗ nằm để bác sĩ soi ruột. 

Một phương pháp khác là Thử nghiệm DNA vì tế bào ung thư có thể khiến DNA biến chứng. Do đó thử nghiệm có thể truy tìm những gen bất bình thường. Các loại thử nghiệm này có thể làm cách nhau ba năm. Nếu phòng thử nghiệm tìm ra những gì bất bình thường thì cũng lên bàn mỗ để soi ruột. Tốt nhất là đi soi ruột mỗi chu kỳ 5 năm. 

Mỗi lần đi soi ruột, bác sĩ cho uống thuốc xổ ở nhà cho sạch ruột và có gì màu trắng để khi họ đút cái sợ dây có ống kính vào hậu môn rồi từ từ đi vào sâu sẽ hiện lên hình ảnh ở đường ruột. Kiểu như thợ ống nước bỏ camera vào ống cống ở nhà để xem ống cống bị nghẹt hay bể ở khúc nào. Nếu thấy polibs thì bác sĩ lấy kéo cắt luôn rồi cho phòng thí nghiệm thử nghiệm xét có bị ung thư hay không. 

Virtual colonscopy: 
Loại test sử dụng. Mấy điện toán để chụp Quang tuyến và computed tomography (CT) để xem những hình ảnh 3 chiều trong đường ruột và thực tràng. Test loại này thì không cần đánh thuốc mê bệnh nhân. 

Mình nhớ hai lần trước đi soi ruột. Bác sĩ gây mê đến hỏi mình vài câu sau khi tiêm vào bịch thuốc và đường ống IV của mình khiến mình ngủ thiếp luôn, chỉ tỉnh dậy khi bà y tá đánh thức, kêu về. Thằng con đợi ngoài cửa. Chán Mớ Đời 

Vấn đề là bệnh nhân bị ảnh hưởng phóng xạ của máy CT và có thể bị vọp bẻ cho tới khi các hơi được thoát ra vì họ bơm bơi cho phình đường ruột để thấy rõ. Kết luận là nếu họ khám khá mấy polibs thì cũng phải lên bàn mỗ lại để bác sĩ lấy ra. 

Công ty bảo hiểm có thể chấp thuận các loại test rẻ hơn là soi ruột nếu còn trẻ nhưng khi đã bị polibs rồi thì lên bàn mỗ theo chu kỳ 5 năm. Xong om

Có nhiều trường hợp những người trẻ chết vì ung thư ruột già khi mới 40 tuổi

Tốt nhất là phòng ngừa. Ai chưa thử nghiệm thì nên nói với bác sĩ muốn soi ruột. Bảo hiểm trả chớ đợi như anh bạn mình, bị ung thư phải chữa trị khá mệt. Phải nghỉ làm rồi về hưu luôn vì khá mệt. Sau khi điều trị thì sức khỏe không còn như xưa nên về hưu sớm ra bolsa uống cà phê mỗi ngày. 

Bệnh ung thư là bệnh thời đại. Người xưa hay nói bệnh tòng khẩu nhập. Ngày nay chúng ta ăn đủ loại và nhiều nhất là thức ăn không được sạch như xưa. Thực phẩm được công nghệ hóa và biến chế, sử dụng khá nhiều đường và hóa chất để bảo quản đưa đến việc hủy hoại tế bào và đưa đến tế bào ung thư. Chúng  ta ráng ăn uống cẩn thận. Thanh lọc cơ thể đều đặn để giúp tái sinh các tế bào xấu. Mình có kể mấy vụ này khá nhiều trên bờ lốc của mình. Mình thấy trên mạng có ông này báo tin như sau:

I got a colonoscopy at 50, like you're supposed to. All clear. No polyps. "See you in 10 years" 7 years later I was diagnosed with stage 4 colon cancer. Spread to my liver. That was 2 years ago. So far so good.

Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo phơi nắng Sơn đen 
Nguyễn Hoàng Sơn 

Trả hết về người

 Hôm trước, gặp ông Tám Bolsa, nghe ông ta kể mấy ông bạn thân, bị tiểu đường nên nay hết rờ vợ, xao lãng việc nộp thóc. Ngạc nhiên mình hỏi thì ông Tám Bolsa nói tiểu đường khiến đàn ông liệt dương. Tò mò mình tìm tài liệu đọc thì rút vài điều thú vị. Đàn ông bị liệt dương còn phụ nữ cũng na ná khi về già, cũng hết muốn chồng nộp thóc, chẳng bù lại thời mới cưới nhau, làm rung chuyển giường hàng đêm.

Ông Tám còn kêu mấy ông bạn già khi hội họp, đi tiểu đều nhường ông ta đi trước vì họ có vấn đề đi tè lâu.

Theo thống kê thì hơn phân nữa những ai bị tiểu đường đều có vấn đề liên đới đến thoả mãn sinh lý. Điểm may là có cách để chửa trị, ngoại trừ không muốn nhìn chồng hay mụ vợ sau bao nhiêu năm máu lửa, nội chiến từng ngày.


Theo nghiên cứu của tiểu bang Massachussetts về đàn ông lớn tuổi, đàn ông có bệnh tiểu đường thì khả năng bị bệnh liệt dương lên đến gấp 3 đàn ông bình thường. Người Mỹ gọi “erectile dysfunction (ED)”. Bệnh này đến với người đàn ông bị tiểu đường sớm hơn 10-15 năm đàn ông bình thường. Căn bệnh này có thể đưa đến những vấn đề khác cho người đàn ông như bệnh trầm cảm, thiếu tự tin, lo ngại khi hành lạc…

Về phụ nữ cũng có những vấn đề về sinh lý khi bị bệnh tiểu đường. Họ không còn hứng thú khi làm tình, sợ đau khi hành lạc, không còn cảm nhận sự khoái cảm. Ngoài ra hay bị lộn xộn ở chỗ kín, đường tiểu hay bị nhiễm trùng như urinary tract infections (UTIs),…

Lý do chính là lượng đường Glucose cao, gây ảnh hưởng đến sức khoẻ và sinh lý. Theo nghiên cứu thì chỉ số A1C (đo lượng đường lâu dài) càng cao thì vấn đề con chim đa đa không hồi phục được đành bay xa như bài hát. Nhiều khi đàn ông lo sợ dương vật không cương hoành tráng được nên bị khủng hoảng tâm lý. Ngược lại lượng A1C của phụ nữ đưa đến không thích giao hợp chưa được các nghiên cứu xác nhận. Nhưng lượng A1C càng cao thì chỉ số bị UTIs càng nhiều khiến ông chồng chỉ biết ngồi ca buồn vào hồn không tên, thức giấc nữa đêm mò vợ, nàng biểu đừng đụng tôi… lượng đường Glucose cao thì dẫn đến tình trạng đau khi giao hợp.

Đầu óc cần thoải mái mới giúp con chim đa đa hoành tráng lên được. Khi lên cân nhiều thì giảm lượng nitric oxide (NO) trong cơ thể. Loại này giúp các cơ bắp thư giản, giúp máu chảy về vùng cấm địa để giúp cương con chim đa đa. Khi béo phì thì khiến đối tượng cảm thấy ít hấp dẫn về ngoại hình.

Phụ nữ có vấn đề về hormone, làm xáo trộn về sinh lý, nhất phụ nữ béo phì. Tương tự đàn ông béo phì thì sẽ giảm testosterone, đưa đến sự giảm thèm ân ái và con chim đa đa bay xa.

Đời sống hàng ngày không được chuẩn lắm khi ăn uống không điều độ, uống rượu, hút thuốc, không tập thể dục, bị stress,… đủ thứ trong cuộc sống hiện tại dẫn đến những vấn đề sinh lý không bình thường.

Vấn nạn của bệnh liệt dương là có khả năng khiến đàn ông bị bệnh trầm cảm. Các nghiên cứu khác cũng đưa đến kết luận về phụ nữ béo phì và bệnh tiểu đường. Bệnh tiểu đường và bệnh trầm cảm sẽ khiến chúng ta không thích gần gũi với người hôn phối, thậm chí ngủ riêng phòng. Nhiều vụ ly dị xẩy ra vì một trong người không còn thích giao cấu, gần gũi khi lên giường.


Xem truyền hình thấy quảng cáo nhiều về mấy loại thuốc trị bệnh liệt dương. Thấy ông chồng vui vẻ, bà vợ mặt sáng sủa như mặt trời cách mạng, ôm nhau đi bên nhau về ánh hoàng hôn của cuộc đời. Vấn đề là chỉ hiệu nghiệm cho độ 50% đàn ông bị bệnh tiểu đường loại 1 và loại 2. Nghe nói có máy bơm cho dương vật cường dương hay chích vào gì đó. Ngoài ra có phẫu thuật. Mình nhớ ông Larry quen, kể là có giải phẫu lâu rồi khiến con chim đa đa lúc nào cũng tung cánh chim bay về tổ ấm khiến mấy bà bạn ngạc nhiên. Ông ta không dám nói thật sợ mấy bà Chán Mớ Đời. Ông ta còn giao hợp đến năm 82 tuổi, khi bị bệnh ung thư thì nói bác sĩ cho uống thuốc gì đó khiến con chim tắt tiếng luôn. Ông ta kể được bác sĩ cho toa thuốc cường dương, một loại tương tự Viagra nhưng rẻ hơn.

Những ai có lượng ít testosterone thì nếu chữa lành vụ này sẽ giúp con chim phấn khởi hồ hởi lại. Tin mừng cho đàn ông bị bệnh tiểu đường. Có một cách trị liệu mới gọi là low-intensity shockwave therapy, dùng một chiếc đũa tạo những làn sóng âm thanh để giúp máu lưu thông đến dương vật mà tờ báo Sexual Medicine Reviews nhận xét rất hiệu nghiệm cho những ai bị bệnh tiểu đường. Bác nào đã thử rồi, cho mọi người biết. Em sẽ giữ kín danh tánh. Cảm ơn.

Ngoài ra các nhà nghiên cứu cho rằng thay đổi đời sống có thể giúp phục hồi chức năng của con chiêm đa đa như tham khảo các cố vấn về gia đình, ngưng hút thuốc, giảm cân, ngừng uống rượu hoặc chuyển đổi các loại thuốc vì có nhiều thuốc gây hiệu ứng phụ như trường hợp ông Larry, từ khi bác sĩ cho ông ta uống một loại thuốc gì để trị bệnh ung thư nơi mũi thì con chim đa đa của ông ta tan nát đời luôn.

Về phụ nữ bị tiểu đường thì bác sĩ khuyến khích giảm cân, tập thể dục, chữa trị cá nhân hay cùng với người bạn đời, dùng dầu để bớt khô hay dùng gia laser vào âm hộ để cấu tạo lại các làn da,… đừng sử dụng thuốc khiến giảm thiểu sự ham muốn sinh lý như ông Larry uống thuốc chữa bệnh ung thu. Nhất là giảm stress.

Họ khuyến khích ăn uống theo chế độ Địa Trung Hải, để giảm cân, giảm đường,… mình nhớ có xem một phim tài liệu về người Peru, ăn khoai tây đen chôn trên núi. Có ông lão trên 100 tuổi có cô vợ trẻ và có con nhỏ 10 tuổi kinh. Tháng 4 vừa rồi, leo núi Machu Pichu, mình có ăn được một lần nhưng chả thấy gì cả. Chắc leo núi cả ngày nên tối chỉ muốn ngủ để lấy lại sức. Ngược lại đi Ai Cập và Jordan vừa rồi, ăn uống theo chế độ Địa Trung Hải, thêm đi chơi không bị stress nên hay mi đồng chí gái. Chán Mớ Đời 

Người ta khuyên nên ăn uống theo chế độ Địa Trung Hải và tham gia các sinh hoạt cộng đồng để tránh bệnh trầm cảm. Quan trọng là nên nói cho bác sĩ hay nhóm y tế của mình thay vì đợi họ nêu lên vấn đề. Đây là một vấn đề tế nhị nên ít ai dám hỏi mà nếu không hỏi thì khó mà hiểu được vấn đề để giúp cuộc sống mình vui tươi hơn nhất là lao vào vùng trầm cảm.

Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo giang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 





Tỷ lệ người Mỹ béo phì

 Hôm nay, đọc tin tức về tỷ lệ người Mỹ béo phì khiến mình thất kinh. Được xem là dân chúng béo nhất lịch sử loài người. Lần đầu tiên lịch sử loài người, con người chết không vì chết đói mà chết vì ăn nhiều. Thời kỳ đế chế la mã bị tan vỡ vì người la mã không thích đánh giặc mà chỉ thích ăn uống. Họ có xây những nơi gọi là vomitorium, để người la mã, đến đó nôn ói ra sau khi ăn để nhai tiếp tục nữa, suốt ngày, suốt đêm. Ngày nay, người ta cho biết 25% dân mỹ, không có khả năng chiến đấu vì béo phì, không đạt tiêu chuẩn của người lính thời nay. Mình có kể vụ này, thân hình béo phì thì khó mà di chuyển nhanh.

người Mỹ trưởng thành gần 40% béo phì. Bệnh này dẫn đến các loại bệnh khác như cao áp huyết, cao đường, cao máu.

Người ta cho rằng, đời sống thời nay, người Mỹ không có thì giờ nấu ăn tại nhà nên họ khoán cho các công ty thực phẩm, với tư duy làm tiền cho nhiều. Các công ty này dùng các loại bắp, đậu nành, đường,..qua thực phẩm công nghệ hoá, giúp họ đạt được nhiều lợi tức cao, bất chấp đạo Đức.

Gần đây, Liên Hiệp Âu Châu cho rằng chất Nitrite bỏ vào các súc xích jăm-bông, hay cái loại thịt công nghệ giúp bảo quản lâu ngày, gây bệnh ung thư. Các chuyên gia y tế dã cảnh báo hàng mấy chục năm qua.

Các sản phẩm dinh dưỡng thường nhật của người Mỹ.
Các công ty đa quốc gia về thực phẩm, chiếm gọn toàn thị trường thực phẩm thế giới. Họ quảng cáo hay đến nổi các nước nghèo cố gắng để mua ăn, nghĩ là tốt bổ. Sang Thổ Nhĩ Kỳ, đi đâu cũng thấy quảng cáo thức ăn này, nhất là ngày nay lạm phát, khiến đời sống người dân khó khăn hơn trước, phải ăn thực phẩm công nghệ.

Chỉ có một ít công ty thực phẩm, kiểm soát trên 30,000 sản phẩm dinh dưỡng mà chúng ta mua trong các siêu thị. Điển hình về thịt, chỉ có 4 công ty thực phẩm chính, kiểm soát 80-90% thịt của thị trường tiêu thụ. Họ làm áp lực với các nông dân, mua rẻ, bù lại nông dân phải sử dụng các thực phẩm nhân tạo, không tốt để có thể sống còn.

Có anh bạn, gốc Đà Lạt, về hưu, bán công ty thực phẩm Kosher của anh ta gầy dựng cho Tyson.

Cái nguy hiểm nhất của thực phẩm hiện nay, không có khái niệm về mùa màng. Chúng ta có thể ăn quanh năm những gì chúng ta muốn. Nông dân trồng một loại (mono-cropping), chúng ta không sống theo thiên nhiên như thế hệ cha ông, chúng ta có thể trồng quanh năm với nhà kính. Thăm viếng Thổ Nhĩ Kỳ, mình thấy dọc đường quốc lộ của họ, các nhà kính, đúng hơn nylon, trồng đủ thứ như chuối và các loại cây khác thuộc miền nhiệt đới.

Điển hình thiên nhiên cho chúng ta trái cây vào mùa hè, có fructose để tạo ra chất béo, dự trữ để chuẩn bị cho mùa đông, giúp tiêu thụ chất béo như các con thú ngủ đông. Nay chúng ta có thể ăn trái cây quanh năm nên chất béo được tạo ra trong cơ thể, không có thời gian, cơ hội được được phân huỷ, sử dụng, khiến chúng ta béo phì, kèm theo các hệ luỵ của nó.

Mình có kể vụ dầu ăn công nghệ này rồi, tạo ra omega-6, đưa đến tế bào ung thư

Chúng ta thay thế các chất béo tốt để nấu ăn như bơ, mỡ bởi các loại dầu ăn công nghiệp, sốt công nghệ hoá, được pha đủ loại chất hoá học như Nitrite mà gần đây, Liên Hiệp Âu châu, thú nhạn là gây ung thư và đang tìm cách ngăn chặn. Các công ty thực phẩm bỏ tiền cho các đại biểu tranh cử nên không dám cấm hoàn toàn. Ngay cả ông Bloomberg, cựu thị trưởng thành phố Nữu Ước, bà Obama muốn cấm các trường học, không được bán các chai nước ngọt quá lớn, đành phải câm mồm trước áp lực của các công ty thực phẩm.

Khi xưa, cứ sợ con mình bị béo nên cứ mua đồ ăn không có chất béo, lại mua mấy loại này cho chúng ăn. Càng nguy hiểm hơn vì toàn là đường hoá học và chất bảo quản, chất há học giúp chúng ta ghiền.

Các công ty thực phẩm mướn mấy tên bồi bút, để phỉ báng chống đối, tạo ra các phong trào phòng ngừa béo để bán hàng. Tạo ra phong trào “Fat-Free”. Bỏ loại các chất béo tốt, để thay thế vào đó đường hoá học, và tinh bột, mà ngày nay chúng ta biết tạo ra Glucose, fructose đưa đến chất béo, khiến bệnh béo phì.

Các nông dân Hoa Kỳ được chính phủ bảo trợ, bao cấp nhưng trên thực tế là các công ty thực phẩm, nhận được tiền bạc của chính phủ. Nông dân như mình chả được xu teng nào.

Chính phủ tạo cơ hội, giúp đỡ nông dân trồng trọt các loại bắp, lúa và đậu nành. Hoa Kỳ là nước sản xuất nhiều đậu nành nhất thế giới để tiếp tế cho guồng máy chế tạo thực phẩm. Chính phủ hổ trợ tiền cho các công ty thực phẩm, để trồng 3 loại cốc này từ năm 1995 lên đến 200 tỷ đô la. Với loại GMO này, họ có thể nuôi người Mỹ, nuôi bò, lợn, gà,..

Chính phủ Hoa Kỳ khuyến khích nông dân khai thác nông trại lớn thay vì nông trại nhỏ vào năm 1971, dưới chính quyền Nixon. Chủ đích này tập trung hoá cho hệ thống thực phẩm Hoa Kỳ, kiểm soát bởi một số nhỏ công ty đa quốc gia theo chủ nghĩa tư bản. Họ tìm mua hết các công ty cạnh tranh, để chiếm độc quyền thị trường tiêu thụ.

Nguy hiểm hơn là các công ty dược phẩm liên kết, thậm chí mua luôn các công ty thực phẩm như trường hợp công ty Bayer của Đức quốc, mua công ty Monsanto của Hoa Kỳ. Công ty Monsanto kiểm soát 80% các hạt giống GMO. Nếu nông dân không mua hạt giống của họ, mà tự tạo ra hạt giống, sẽ bị kiện cáo, bị phá sản.mình có xem một phim tài liệu, kể bên Ấn Độ, nông dân trồng lúa từ bao nhiêu đời, bổng nhiên ngày nay, bị ép phải mua lúa giống của mấy công ty đa quốc gia, nếu không thì bị phạt tù. Công ty này đã ghi danh bằng sáng chế về lúa giống.

Ngày nay, y khoa tây phương quan tâm nhiều hơn về chữa bệnh, thay vì phòng ngừa. Các bác sĩ trở thành những drug dealers, kê toa thuốc cho bệnh nhân. Mỗi năm bác sĩ tại Hoa Kỳ, kê 4 tỷ toa thuốc cho bệnh nhân, giúp các công ty dược phẩm làm giàu. Và người Mỹ bị bệnh tới khi chết.

Gặp bác sĩ là cứ kê toa, sau đó kêu tái khám 3 tháng sau để họ có thêm tiền và kê toa thuốc. Lương y như ác mẫu.

Điển hình, đi khám nghiệm máu của mình bình thường nhưng ông bác sĩ kêu phải phòng ngừa bệnh đột quỵ, đủ trò, kê toa cho mình uống statins. Mình kêu không, thà chết còn hơn uống thuốc. Chán Mớ Đời

Mấy bác sĩ còn chút y đức lên tiếng báo động thì bị truy tố ra toà, đòi rút bằng nên đa số phải câm họng. 

Chính phủ cấm người Mỹ uống sữa tươi, chưa được pasteurized, kêu là sợ vi khuẩn nhưng chúng ta được rao bán, tiếp thị mua các loại chết người.


Báo chí bồi bút lên tiếng kêu gào ăn thịt bò là tàn phá môi trường, kêu gọi bớt ăn thịt để bảo vệ môi trường. Họ cho phép nhà thờ 7 Day Adventists gây ảnh hưởng cho thực phẩm tiêu thụ tại Hoa Kỳ. Họ cho rằng vườn địa đàng “Eden” chế độ dinh dưỡng nên khi xưa mình mua cho con ăn cho bổ, mau lớn. Toàn là đường với đường. Giúp con nít Hoa Kỳ béo phì như điên, chạy không nổi.

Nay mình giác ngộ cách mạng nên đọc thêm tài liệu ngoài luồng. Đi Thổ Nhĩ Kỳ, thấy họ ăn thoải mái, thức ăn tươi. Về lại cali. Hôm qua đến tiệm ăn thường mình thấy ngon nhưng thấy Chán Mớ Đời, thức ăn không tươi.


Nay quyết tự nấu ăn, bớt đi ăn ngoài. Mua đồ tươi từ nông dân như mình. Em bán bơ nhé, không phải đồ chùa nên muốn ăn bơ vườn em thì trả tiền. Chán Mớ Đời 

Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo giang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 


Tại sao người ở trung đông ít bị ung thư?

 Đi viếng Dubai và Thổ Nhĩ Kỳ, tò mò về văn hoá và chế độ dinh dưỡng của họ thì khám phá ra dân ở mấy xứ này ít bị ung thư hơn các nước tây phương và á châu, mặt dầu họ tiêu thụ rất nhiều chất đường. Cứ thấy thiên hạ ăn Turkish Delight, baclava,… khoa học chứng minh là đường nuôi dưỡng và giúp phát triển các tế bào ung thư. Thế lầy nà thế Lào? 

Mình thấy nhiều người béo phì, đàn ông có, phụ nữ có nhưng không nhiều cỡ như ở Hoa Kỳ. Họ có vấn đề tim mạch, Cholesterol làm nghẹt mạch máu vì ít uống nước,… nhưng về ung thư thì rất ít so với thế giới. Chán Mớ Đời 

Y khoa thời nay

Theo tổ chức y tế liên hiệp quốc thì trung bình trên thế giới, cứ 100,000 người thì có đến 198 người mắc bệnh ung thư nhưng đàn ông thì nhiều hơn phụ nữ (206.9 đàn ông và phụ nữ 178.1/ 100,000). Xứ Saudi Arabia có chỉ số là 96 người/ 100,000, Yemen có 97/ 100,000, Oman 104, Quatar 107, UAE (Dubai) 107, Kuwait 116/ 100,000.

So với Úc Đại Lợi thì 468/ 100,000, Ái Nhỉ Lan 374/ 100,000, Hung Gia Lợi 368/ 100,000 và Hoa Kỳ 352/ 100,000. Úc Đại lỢi đoạt giải huy chương vàng về bệnh ung thư dù dân số họ ít, đâu 26 triệu người. Không biết có phải vì ăn thịt kanguru hay không.

Theo Liên Hiệp Quốc, năm 2018 Việt Nam có 104/ 100,000, đứng thứ 57 toàn cầu. Năm 2018, Việt Nam có 115,000 người chết vì bệnh ung thư cho dân số 100,000,000 người. Ai tò mò thì đọc cái link sau đây:

https://www.wcrf.org/cancer-trends/global-cancer-data-by-country/

Những nguyên do chính đưa đến ung thư là tiêu thụ nhiều chất đường, thực phẩm công nghệ hoá, bị bệnh béo phì, thiếu sinh tố D… Đa số các người sống phía bắc thiếu ánh sáng mặt trời nên hay bị ung thư, xương yếu. Gần đây, Liên hIệp Âu Châu kêu gọi hạng chế sử dụng Nitrite, vì gây nên ung thư. Mình có kể vụ này rồi. Ở mấy xứ hồi giáo , họ không ăn thịt lợn nên mấy loại dồi của họ dùng toàn thịt bò hay cừu nên màu hồng hơn là ở các xứ thiên chúa giáo dùng thịt heo.

Meze của Thổ Nhĩ Kỳ được dọn ra cho bữa cơm, rất nhiều Probiotic. Mình thường thấy người Nhật Bản và đại hàn cũng hay ăn những thứ lặt vặt này. Nhớ thời sinh viên, mình được một cô bạn mời về thành phố Munster, vùng Alsace. Mình thấy bố cô ta trồng đậu,…mùa hè ông ta hái xong nhiều quá nên bỏ vào các lọ làm như dưa muối, đậy nắp lại, để ăn vào mùa đông, trời tuyết. Nay nghĩ lại là một các ăn Probiotic rất tốt cho cơ thể.

Mò mò mới hiểu vì họ còn giữ phong tục tập quán cổ truyền. Vô thất một tháng trong năm khi mùa chay tịnh Ramadan đến. Không ăn trong khoảng thời gian sau khi mặt trời mọc và trước khi mặt trời lặn. Hình thức tương tự như Vô Thất Gián Đoạn (Intermittent fasting) trong suốt một tháng. Chỉ khác là họ không được uống nước trong ngày, thời gian nhịn đói.

Mình nhớ khi xưa, ông Xu Huệ, ở Ngã Ba CHùa, râu tóc bạc phơ nhưng được cái là da ông ta hồng hào, hướng dẫn mấy người dân Đà Lạt, vô thất. Nhịn đói. Sáng sáng mình đi tập võ ở hãng cưa thì thấy ông ta hướng dẫn vài người tập thể dục khi vô thất. Hình như ông ta kêu họ uống nước chanh.

Khi nhịn đói thì cơ thể không nhận được chất ngọt khiến các tế bào ung thư bị đói, không phát triển được. Thêm hiện tượng “autophagy” giúp tái sinh các tế bào xấu, bị hư, giảm thiểu khả năng các tế bào xấu, ung thư sinh sản. Ngoài ra nhịn đói còn giúp gia tăng các tế bào miễn dịch, khiến hệ thống miễn dịch mạnh hơn, có thể tiêu diệt tế bào ung thư. Tạo dựng hệ thống kháng oxy hoá.

Khi con chó bị đau, không bao giờ ăn cả, để cơ thể tự chữa lấy, tự điều chỉnh. Ngày xưa, khi con chó ở nhà không ăn thì mệ ngoại nói con chó bị đau trong khi mình hay em út bị đau thì mẹ mình bắt ăn. Thừa cơ hội mình xin ăn mì Cẩm Đô cho mau lành. Có lẻ vì vậy người ta nói một con ngựa đau ốm thì cả tàu không ăn cỏ. Các con ngựa khác sợ bị ngộ độc chớ chả phải yêu thương con ngựa bị đau nhưng thầy cô mình giảng đủ trò, nào là mấy con ngựa yêu nhau nên nhịn đói vì giác ngộ cách mạng.

Gia vị và các loại trà họ uống. Đủ thứ loại trà. Mình có mua loại trà jasmin, có một bông và lá được sấy khô, bỏ vào ly nở ra to đầy ly. Kinh. Uống rất ngon

Ngoài nhịn ăn, họ còn ăn gia vị đủ thứ. Đi 3 tuần mình ăn thức ăn của họ có nhiều gia vị khác nhau như nghệ. Saffron rất đắt tiền, có đến 5 loại. Saffron này có chất kháng oxy, chống ung thư. Cô em mua loại này của ông cò hướng dẫn viên ở Dubai, tặng cho vợ mình. Bỏ vào ly nước thì nổi lình bình, còn loại mình mua, phải trả giá 20% giá họ ra, loại tốt nhất từ Ba Tư mà họ hỏi mình muốn họ gói lại hay không thì mình kêu không, lấy bỏ vào ba lô của mình ngay vì sợ họ tráo khi gói. Loại này bỏ vào ly nước thì chìm ngay. Ngoài ra mình còn thấy quế, đủ thứ gia vị mà ít khi thấy ở Hoa Kỳ.

Mình có ghé vào tiệm này để nếm thử mấy loại ngâm dấm, Probiotic rất tốt cho đường tiêu hoá.

Thêm họ ăn dầu olive nguyên nhiều, các loại đậu đen, mè, và chà là. Ngoài ra họ ăn các Probiotic rất nhiều. Họ ít hút thuốc lá nhưng ở Thổ Nhĩ Kỳ thì thấy nhiều lắm nhưng không nhiều như khi mình ở Tây. Trung bình trên thế giới có đến 20% dân số hút thuốc lá, phụ nữ chiếm 1/5 số này nhưng ở Iraq, có 3%, Yemen 9%, Kuwait 3%, …nói chung ít hơn đa số trên thế giới. Nếu so với Chí Lợi thì 40% phụ nữ hút thuốc lá, Croatia lên đến 41%. Nếu một người hút thuốc hay nhai thuốc lá, có khả năng 22 lần bị ung thư hơn người không hút thuốc. 

25% ung thư là do hút thuốc, người ta tính có hơn 4,000 loại hoá chất được tẩm trong các điếu thuốc lá. Trong đó có đến 70 loại mà người ta biết chắc chắn gây ra bệnh ung thư.

Uống rượu gây ra bệnh ung thư tại các nước tây phương. Rượu bị cấm ở các nước hồi giáo nên người ta cho đó là một trong những yêu tố khiến bệnh ung thư xuất hiện ít tại các xứ hồi giáo trung đông. Hôm tước mình đọc tài liệu của giáo sư Sinclair ở đại học Harvard, cho rằng uống rượu sẽ khiến cơ thể chúng ta mau già. Mấy xứ này nóng như thiêu đốt nên không sợ bị ung thư vì thiếu sinh tố D.

Các tế bào ung thư cần chất ngọt mà nếu mình không ăn thì cơ thể không có chất ngọt vào để nuôi. Từ nghìn xưa, con người đã biết tập nhịn đói để tự chữa bệnh. Nghe nói ông tổ y khoa tây phương, Hippocrates, nói là cho người bệnh ăn là vô tình giết họ nhanh hơn. Các tôn giáo đều có vô thất hết nhưng dần dần, người ta chỉ nghe đến hồi giáo. Khi xưa, ông Giê Su đi vào sa mạc 40 ngày, chắc là cũng nhịn đói.

Aryan, một loại sữa chua, rất nhiều Probiotic 

Ngày nay, chúng ta có ý tưởng là không ăn là chết. Thật ra khi ăn khiến con người mình buồn ngủ, đầu óc mu muội, ngược lại khi đói thì tinh thần minh mẫn hơn. Mình có kể vụ này rồi. Không uống nước thì chết lẹ nhưng nhịn ăn thì không. Đi chơi về, mình phải nhịn ăn mấy ngày để giảm bớt chất ngọt đã tộn vô mồm khi ở Thổ Nhĩ Kỳ. Mình không lên cân nhưng cho chắc ăn, ngưng ăn trong vòng 48 tiếng đồng hồ cho chắc ăn. Ông bác sĩ Gundry khuyên vô thất gián đoạn hơn là vô thất và uống nước. Lý do ngày nay cơ thể chúng ta tiếp nhận quá nhiều các chất độc vì môi trường sinh sống và thức ăn được đưa vào miệng.

Thấy người dân Thổ Nhĩ Kỳ uống Ayran, một loại ya-ua và nước, rất nhiều Probiotic, nhất là các bữa ăn có rất nhiều mấy món meze, đa số là rau cải chế biến rất ngon, có nhiều Probiotic và họ ăn phô mát rất nhiều. Ngược Đại Hàn, tương tự ăn kim chi rất tốt, người Đức ăn zauerkraut. Mình có ghi những món ăn của họ. Để hôm nào rảnh, mình kể. Ai muốn biết thì nhắc mình vì mình hay quên lắm.

Tóm lại nên theo chế độ ăn uống vô thất gián đoạn, sẽ giúp cơ thể tái sinh các tế bào xấu, hư hại. Khi ăn hoài, liên tục thì cơ thể không có thời gian tân trang lại. (Còn tiếp)

Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo giang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Tháo đường hay tiểu đường

 Tuần này mình đi khám bác sĩ lần thứ 3 trong 6 tháng. Thường thì mỗi năm khám tổng quát một lần nhưng năm nay, bác sĩ của tổ hợp y tế mới, sốt sắng nên kêu mình trở lại 3 lần, chưa kể cô phụ tá, gọi điện thoại, bắt đến để khám tổng quát trước khi gặp bác sĩ. 4 lần trong 6 tháng Chán Mớ Đời 

Mình mới được Medicare năm ngoái. Năm đầu tiên thì ghi danh Kaiser Permanente vì nghĩ là đi một chỗ cho xong chuyện. Bệnh viện gần nhà nên sau này có chuyện gì cũng nhanh. Ai ngờ, gọi điện thoại để lấy hẹn bác sĩ cả năm, chưa được. Vào trang nhà, tự lấy hẹn không được. Chỉ đi khám mắt được một lần, lấy được cặp kính cận nên năm nay mình chuyển qua tập đoàn HOAG.

Tập đoàn HOAG thì sạch sẽ, phòng ốc mới, đủ trò nhưng vẫn theo quy ước của nhà thương, bắt mình uống thuốc. Được cái là nay mình có chút hiểu biết về y tế và sức khoẻ, do đọc khá nhiều sách về y tế và theo học mấy lớp giảng của đại học y khoa San Francisco nên hơi cứng đầu, không còn tin tưởng mù quán vào lời bác sĩ giải thích, không được thuyết phục lắm.

Trước kia mình đi theo nhóm bác sĩ Saint Joseph gần nhà nhưng chỗ đậu xe phức tạp, bác sĩ gặp mình là cứ kêu uống thuốc, thậm chí còn cho toa thẳng ở tiệm thuốc tây. Tiệm thuốc tây, cứ réo mình ra lấy thuốc để họ được tiền nhưng mình theo chính sách 3 không Chán Mớ Đời.

Chúng ta sống trong một thể chế tư bản, chủ nghĩa tư bản là kiếm lợi nhuận do đó họ tìm mọi cách can thiệp các cơ quan công quyền để giúp họ làm giàu. Do đó phải cẩn thận khi đọc sách báo do chính các tập đoàn tư bản này thông tin hay nhờ ai đó đưa ra.

Trong bài diễn văn cuối cùng tại toà Bạch Ốc, tổng thống Eisenhower đã lên tiếng cảnh báo người Mỹ về các tập đoàn chiến tranh. Họ sản xuất khí giới để làm giàu. Do đó chiến tranh trên thế giới sẽ không bao giờ ngưng. Các ngân hàng luôn luôn muốn mình mắc nợ để họ có thể lấy lời. Các công ty dược phẩm thì muốn mình luôn luôn bị đau để họ bán thuốc.

Kiểu bác sĩ thì luôn luôn muốn mình đau, uống thuốc và cứ 3 tháng trở lại để họ kê toa thêm thuốc và chém mình, khách hàng thân quen thêm một tí. Nha sĩ thì muốn mình đau răng, ngân hàng thì muốn mình luôn luôn mắc nợ,.. ai cũng trở thành con buôn, muốn khách hàng trở lại đều đều. Vui lòng bệnh nhân đến, vừa lòng bệnh nhân có toa thuốc ra về. Khi bác sĩ và nha sĩ,..về hưu thì bán lại phòng mạch rất khẩm bạc nhờ có số lượng bệnh nhân nhiều.

 Nghe nói ở Việt Nam, mấy người vá lốp xe, cũng phải rãi đinh để thiên hạ bị xì bánh xe để họ có tiền đi hát bia ôm. Có anh bạn bác sĩ kêu đi họp hội y sĩ người Việt tại Bolsa, có nhiều ông bác sĩ, chỉ mặt, nói thẳng là chưa thấy anh ta giới thiệu bệnh nhân. Anh này làm cho tập đoàn y tế riêng, không có phòng mạch riêng ngoài bolsa nên không giới thiệu bệnh nhân cho các ông bác sĩ ở Bolsa.

Bác sĩ kêu lượng đường huyết của mình tốt 90 mg nhưng lại khuyên để phòng ngừa bị tai biến, ông ta đề nghị mình nên uống thuốc tháo đường. Mình hỏi nếu vậy, con nít mới sinh ra cũng cần uống để phòng ngừa hơn chữa bệnh? Khiến ông ta Chán Mớ Đời, hỏi muốn trở lại khi nào. Mình nói năm sau nên ông ta bỏ ra ngoài. Cách ông ta thuyết phục mình như thể ông ta không tin tưởng về sứ mệnh của ông ta.

Mình đọc lại báo cáo ông ta viết trong hồ sơ y lý của mình. Bác sĩ kêu mình giảm ăn tinh bột. Cái này thì đúng nhưng lại phán một câu, ăn trái cây nhiều khiến mình thất kinh. Trái cây mang vào Fructose, chạy thẳng vào gan, tạo ra chất béo. Chán Mớ Đời 

Mình đọc sách và học thêm thì được biết nếu lấy số lượng Triglyceride chia với số lượng HDL mà quá số 2 (>2) thì mới sợ bị tai biến, mạch máu bị nghẹt bởi cholesterol,… số lượng Triglyceride của mình là 70, còn số lượng HDL của mình là 58. Lấy 70 chia cho 58 bằng 1.2 thì đâu có quá số 2 nên không hiểu ông bác sĩ dựa vào đâu, khuyên mình uống thuốc để ngừa bệnh tháo đường. Các bác sĩ mà mình theo dõi cho rằng chỉ quan tâm đến con số Triglyceride và HDL còn LDL thì không quan tâm lắm vì LDL có nhiều loại, loại xấu và loại cần thiết cho cơ thể. Các bác sĩ đều khuyên là giảm Triglyceride và làm tăng HDL. Ăn bơ vườn mình, bảo đảm là HDL lên.

Có một ông bác sĩ kể là trường thuốc dạy ông ta là không bao giờ để cho bệnh nhân biết là mình không biết về một vấn đề gì cả. Có mấy anh bạn bác sĩ, họ mới giải thích nhiều thứ không rành vì không phải chuyên môn của họ.

Buồn đời, mình quyết sẽ tiếp tục theo phương pháp dinh dưỡng vô thất gián đoạn, để giảm thêm lượng đường trong máu của mình để năm sau, gặp ông ta lại, xem ông ta có khuyên mình uống thuốc nữa hay không. Cuối năm nay, sẽ gặp một bác sĩ khác, sẽ có thử máu, xem sao. Muốn được như vậy, phải cử ăn bánh tây, trái cây ngọt và tinh bột.

Mình nhớ sau khi lấy vợ được 1 năm, ai nấy đều kêu mình phát tướng, đi bác sĩ, kêu cholesterol cao, cần phải giảm cân. Sau này mình mới nghiệm lý do phát tướng, mình là hiện thân thùng nước gạo của đồng chí gái. Cô nàng ăn không hết là đưa cho mình. Gia đình mình có đến 12 người nên không có vụ bỏ mứa thức ăn. Dần dần mình ăn quá tải nên béo lên như lợn. Dạo này, gia đình mình đang họp mặt 3 thế hệ cho bà cụ mình gặp lại con cháu, sau 75 di tản khắp nơi trên thế giới. Mình phải đếm nhẩm để xem có bao nhiêu người em, sợ mời đứa này, quên đứa khác. Chán Mớ Đời 

Chúng ta thấy sự đạo đức giả khi hai bà này ngồi chung bàn với tên chuyên hiếp dâm phụ nữ và vỗ tay. Cũng may là phụ nữ ngày nay, bắt đầu lên tiếng để tránh thêm nạn nhân khác. Chán Mớ Đời 

Vấn đề là giảm cân hơi khó dù mình thử đủ trò. Ai mách làm cái gì cũng nghe theo nhưng béo vẫn hoàn béo. Mình tìm cách chữa bệnh béo như máy xe bị hư nhưng người ta kêu mình bơm bánh xe. Đọc báo thì hôm nay họ nói ăn cái này, hôm sau thì kêu không được ăn cái này như chị bạn kể. Cô chị email giải thích mỗi ngày trước khi đi ngủ ăn một quả chuối, vì có potassium. 2 tuần lễ sau, lại email khác kêu không được ăn chuối vì có đường, đủ trò. Các thông tin khiến mình không biết đâu là bến bờ.

6 năm trước, có chị bạn gửi cho một cái coupon đi làm CT scan, mình thấy cái bướu trong tuyến tuỵ của mình qua CT scan nên bác sĩ kêu mỗ. Ông bác sĩ mỗ có cái trống chầu to hơn đàn bà có chữa 36 tháng, khuyên mình là phải xuống Body mass Index (BMI) đến 20 khiến mình Chán Mớ Đời. Hiện nay BMI của mình là 23.5 <25

2 tuần lễ đợi kết quả thử nghiệm cái bướu, mình lo lắng nên đọc 5 cuốn sách về ung thư và dinh dưỡng. May mắn cái bướu hiền nên từ độ đó mình hiểu hơn về dinh dưỡng,.. nên ăn uống theo đúng phương cách nên giảm được 20 cân anh, xem như 10 kí lô. Cholesterol gì bay mất tiêu, chỉ có đường là hơi trên trung bình. Lý do mình ăn bánh tây và bánh mì baguette nhiều.

Mình nhớ hồi nhỏ, hàng xóm giàu, hay tổ chức sinh nhật cho con họ, mời cả Đà Lạt thượng lưu đến dự. Mình và mấy tên hàng xóm, đứng ngoài cửa sổ nhìn vào thấy họ thổi nến, rồi ăn bánh tây khiến mình nuốt nước miếng ừng ực. Giờ ra hải ngoại, ăn cho đã thèm. Thời sinh viên, không tiền nên ăn bánh mì baguette mệt thở, nay như nhớ thời xưa nên hay mua bánh mì, croissant ăn cho đỡ nhớ đời sinh viên, gậm bánh mì baguette với bơ.

Bác sĩ của mình có cái bụng to như cái trống chầu, mà cứ bảo mình kiêng cử. Mình cố gắng ngày đi bơi 1 tiếng vào buổi sáng nhưng tại sao vẫn có cholesterol cao là sao. Sau này đọc sách mới hiểu rõ là chế độ dinh dưỡng mà bác sĩ kêu mình theo hoàn toàn sai. 

Biết bao nhiêu người đau khổ dù họ tích cực tìm cách giảm cân nhưng vì cách chữa bệnh của bác sĩ, giảm cân sai. Người xưa hay nói “bệnh tòng khẩu nhập, hoạ tòng khẩu xuất”. Bệnh là do thức ăn đưa vào mồm. Chúng ta muốn giảm cân nhưng vẫn đưa thức ăn làm lên cân vào mồm thì khó mà thay đổi.

Sau này đọc sách của một ông bác sĩ người ÚC, bị cấm không được khuyên bệnh nhân về dinh dưỡng. Ông ta cho biết trước đây, ông ta to béo, khuyên bệnh nhân giảm cân như sách vỡ, nhà thương chỉ thị nhưng không thành công. Sau này tìm cách tự chữa bệnh béo phì và thành công. Ông ta khám phá ra chế độ dinh dưỡng mà chính phủ chỉ định cho người dân theo, sai hoàn toàn. Được bảo kê bởi các công ty thực phẩm và dược khoa.

Hình trên là kim tự tháp dinh dưỡng do chính phủ Hoa Kỳ đưa ra để người Mỹ theo chế độ dinh dưỡng này (thật ra là do các công ty thực phẩm và dược phẩm đề nghị). Nghĩa là ăn tinh bột xem như 50%, sau đó đến rau quả, đến chất đạm, cuối cùng là chất béo. Ngày nay người ta khám phá ra ăn chất tinh bột gây ra đường, tạo ra chất béo, đường huyết, bệnh tháo đường đủ trò. Bác sĩ trị bệnh tiểu đường bằng cách ngưng hay ăn ít lại tinh bột, ngưng ăn đồ ngọt, trái cây. Ngược lại thì kêu ăn chất đạm và chất béo nhiều hơn như thế hệ ông bà của người Mỹ.. Chán Mớ Đời 

Kêu ăn tinh bột nhiều và chất đạm, ăn ít chất béo. Ông ta bắt đầu theo chế độ dinh dưỡng, chất đạm và chất béo nhiều thay vì tinh bột. Ông ta đã thành công xuống cân và huyết đường, chất béo được bình thường lại. Các công ty thực phẩm sợ tin tức của ông ta sẽ khiến họ thất thu nên bằng mọi cách thưa kiện ông ta qua hội đồng dinh dưỡng viên. Cuối cùng toà án phán ông ta không có bằng về khoa dinh dưỡng thì không được khuyên bệnh nhân về dinh dưỡng. Mình hỏi mấy người bạn y sĩ thì họ nói thời gian đi học, chỉ có lấy 4 tiếng đồng hồ về dinh dưỡng, sinh tố khiến mình ngọng.

Lúc đó mình mới hiểu mấy người bác sĩ của mình to béo vì họ không rành về dinh dưỡng, cứ theo chế độ dinh dưỡng do chính phủ, đúng hơn là của các công ty thực phẩm. Người ta ngưng ăn chất béo mà xoay qua nghiện đường. Đường như một loại ma tuý, khiến người ta nghiện như thuốc lá. Ăn đường thì Triglyceride sẽ lên cao. Chán Mớ Đời 

Bác sĩ là người mình đặt hết niềm tin để chữa trị cho mình mà nay khám phá ra họ chỉ học về dinh dưỡng có 4 tiếng đồng hồ. Thảo nào nhiều ông to béo. Một ông bác sĩ của mình to béo đã qua đời vì bệnh béo phì, tiểu đường,… một ông bác sĩ khác là anh rể của đồng chí gái, nói với mình về ông anh họ, mới được mỗ tim, khó sống thọ lắm. Sáng hôm sau, lại nghe ông ta đột quỵ chết trong khi ông anh họ mỗ tim thì sống thêm 10 năm. Chán Mớ Đời 

Từ đó niềm tin ở bác sĩ cũng giảm đi rất nhiều. Đi khám bác sĩ, họ chỉ coi hồ sơ của mình 2 phút trong khi y tá đem mình vô phòng để đo áp huyết vớ vẫn. Họ vào chào mình hỏi vài câu rồi phán uống thuốc. Đo cân ở phòng bác sĩ là nặng hơn 10 cân anh. Mình mang giày làm vườn nặng 6 cân anh, thêm quần áo, iPhone, bóp chìa khoá. Xem như là sai rồi. Chán Mớ Đời 

Y tá cân mình nặng hơn 10 cân anh, rồi tính BMI, kêu mình béo phì. Chán Mớ Đời 

Thật ra, bác sĩ có cái khó của họ vì nhà thương, tập đoàn y sĩ muốn họ phải theo quy trình khám nghiệm, nên phải theo. Họ phải kê khai đã gặp bệnh nhân ngày nào, và kêu uống thuốc để phòng ngừa tai biến. Mình có thể vào trang nhà của nhà thương của bác sĩ để đọc những điều này, nếu không họ bị khiển trách. Thêm họ được huấn luyện để cho toa thuốc nên cứ xem kết quả thử nghiệm máu là kê toa thuốc. Nếu họ không theo quy tắc của nhà thương, có khả năng bị thưa kiện,… Xong om.

Cứ như đem xe đến ga ra để sửa chửa theo mỗi 5,000 dậm. Việc đầu tiên là họ gắn vào máy điện tử để chẩn bệnh tình trạng của chiếc xe của mình rồi dựa theo kết quả, họ đề nghị mình nên thay bánh xe, dầu nhớt, nước cho cánh quạt, dầu thắng, dầu máy,… không ai dạy mình phải chạy xe sao cho bền, ít dùng thắng gấp để bảo trì thắng hay sửa dụng sao cho bình ác-qui lâu hư,…

Từ dạo đó mình đọc sách về y tế nhiều hơn. Báo thì sợ lắm vì phóng viên được chỉ định, định hướng bởi các công ty dược phẩm và thực phẩm. Cơ quan FDA của Hoa Kỳ, được tài trợ tài chánh bởi các công ty thực phẩm và dược phẩm đến 60% ngân sách. Nhân viên cũ của họ được đưa vào làm việc ở cơ quan để bảo vệ quyền lợi của họ. Chúng ta có thể tin vào những chương trình dinh dưỡng của cơ quan này đưa ra?

10 trong số 17 người tham dự của FDA là thuộc về các công ty thực phẩm và dược phẩm

Chúng ta cứ nghe bạn bè nói hay báo chí cho rằng phải ăn trái cây vì có kháng oxy hoá,… thật ra ăn trái cây là khiến lượng đường lên cao mau nhất. Trái cây cho chúng ta Fructose, một loại đường. Khác với Glucose, được tải đi trong toàn các tế bào trong cơ thể trong khi fructose đi thẳng vào gan để tạo ra chất béo, gây bệnh tiểu đường rất cao. Bác sĩ nói là ăn trái cây, có fructose nhưng vì có chất sơ nên không sao nhưng theo mấy bác sĩ khác thì họ khuyên không nên ăn trái cây nhiều. Vấn đề là khi mình về già, đường là đường.

Khi xưa, người tây phương chỉ ăn được trái cây vào mùa hè, giúp tạo chất béo để mùa đông chống lại cái lạnh của tuyết. Các con thú cũng ngủ đông, nhờ ăn trái cây tạo chất béo trong mùa hè. Dạo mình ở âu châu, đi mấy xứ Bắc Âu thì thấy họ khá to lớn hơn người Pháp. Điển hình người eskimo ở bắc cực, chỉ ăn chất béo, ít ăn thịt, đừng nói đến rau cỏ vì ở đó chỉ đá lạnh. 

Xem phim thì thấy họ chỉ ăn chất béo còn thịt thì để cho chó ăn. Ngoài ra, người ta nhận thấy các thú vật khi tấn công và ăn thịt một con vật khác. Việc đầu tiên là chúng ăn bộ lòng, tim gan trước vì có enzyme và các sinh tố khác cần thiết cho cơ thể. Mình đã kể vụ này nên mỗi tuần phải ghé bolsa mua một đĩa lòng, dồi để ăn.

Nay chúng ta có thể ăn trái cây quanh năm suốt tháng, đi ngược với thiên nhiên. Khi đến mùa trái cây, được mùa thì các công ty mua rẻ, giữ lại trong phòng lạnh vì nếu bán ra hết thì sẽ mất giá, ít lời. Do đó mùa đông, mùa thu chúng đem trái cây trong phòng lạnh ra bán. Muốn giữ lâu thì phải ngâm thuốc, do đó chúng ta lãnh đủ, dù bề ngoài trái rất tươi. Vừa được tiếp thị nên ăn trái cây vì có nhiều kháng sinh bú xưa la mua, vừa ăn chất độc từ thuốc bảo quản. 

Do đó chất béo tỏng người không được đốt vào mùa đông vì cứ tiếp tục trọng trái cây gây chất béo mỗi ngày nên béo phì ra. Bác sĩ kêu uống thuốc mất cả đời trai. Thường bị dính tiểu đường là xem như chê giá dù sẽ y cỡ nào.

Ở Tân Gia Ba họ cấm quảng cáo nước ngọt. Hôm trước, bổng nhiên thấy mụ vợ đem về một thùng coca khiến mình thất kinh. Mụ vợ cứ lấy uống nên mình phải cất rồi cho Mễ. Mụ cho biết vào chợ Mễ, bổng thèm coca nên mua. Mụ vợ cứ mua mấy thức độc làm cho béo về ăn và uống. Mình thì đem đi quăng hay cho Mễ. Được cái là dạo này mụ bắt đầu xem các kênh về y khoa mà mình theo dõi. Hy vọng tư duy đột phá không ăn chè bolsa nữa.

Mình biết vụ này vì đi học về trồng cây bơ ở đại học, ông giáo sư cầm trái táo hỏi cả lớp, quả này hái được bao lâu, ai cũng nói 1 hai ngày. Ông to cho biết theo nhãn hiệu với mã số, đã được hái 9 tháng 18 ngày. Thân hữu của đồng chí gái cứ kêu bơ vườn mình ngon vì không bị ngâm thuốc. Từ dạo đó mình hết muốn ăn trái cây. Chỉ ăn 3 quả bơ của vườn mình một ngày. Đang tính thành lập một tôn giáo mang tên Bơ đạo. Muốn theo đạo này thì phải trả tiền bơ, không phải nhãn hiệu bồ đề. Nói trước để khỏi xin. Hệ he 

Bơ của vườn mình được hái xong thì chở đến Parking house, nơi mua sĩ. Việc đầu tiên là họ ngâm nước giúp vỏ trái được bóng hoài và lâu hư. Sau đó họ cho lên máy để lọc trái to, trái nhỏ, tự bỏ vào bao hay thùng. Họ cho xe kéo vào các nhà kho lạnh. Khi khách hàng cần bao nhiêu thì họ mới chuẩn bị.

Điển hình nhà hàng Chipotle, họ chỉ cần trái bơ 24 tiếng đồng hồ trước khi sử dụng để làm thức ăn bán cho khách hàng. Họ báo cho Parking hOuse, họ sẽ đem mấy thùng bơ vào một phòng của nhà kho, bỏ khí đá chi đó để chín ngay rồi chở đến giao cho Chipotle. Trái bơ có thẻ đã hái từ 3-5 tháng trước nhất là nhập cảng từ Mễ Tây Cơ hay Peru. Xong om

Đồng chí gái ra lệnh, không cho ai lên vườn nữa. Mình trồng bơ để bán mà thiên hạ lên vườn cứ hái về cho bạn bè, lại kêu bơ ngon. Bơ ngon vì không trả tiền, có mùi nhang khói, hiệu lá Bồ Đề, chớ trả tiền là kêu dỡ mà đắt. Chán Mớ Đời 

A1c của mình là 6.2 mg nên mình muốn tìm hiểu thêm về bệnh tháo đường để tìm cách giảm lượng đường xuống để năm sau, đi khám bệnh hàng năm, bác sĩ sẽ không kêu mình uống thuốc nữa.

Bệnh tháo đường do lượng đường trong cơ thể lên quá cao. Khi cơ thể ngưng hay phản ứng với độ trung bình insulin sau khi ăn nhất là tinh bột, đường, và chất béo, được xem là bị bệnh tháo đường. Insulin là một loại hormone, bị phá vỡ, được thải qua tuyến tuỵ và chuyên chở vào các tế bào để được sử dụng như năng lượng. Vấn đề là các người bị bệnh tháo đường không phản ứng bình thường với insulin, gây lượng đường huyết cao với những hệ chứng khác.

Có hai loại bệnh tháo đường: loại 1 và loại 2, nay người ta thêm loại 3 là bị bệnh alzheimer. Đa số chúng ta về già bị dính bệnh tháo đường loại 2 rồi đến loại 3 nên chú trọng đọc tài liệu để hiểu vụ này và làm cách nào để giảm lượng đường huyết trong cơ thể.

Người có đường huyết cao vì ăn uống dinh dưỡng không đúng đắn, nặng ký,.. mình nghe bác sĩ nói là nếu bị tháo đường thì bị cả đời, khiến thiên hạ uống thuốc mệt thở.

Trên thực tế, có nhiều bác sĩ đã hoán chuyển, giúp bệnh nhân giảm huyết đường trong thời gian rất ngắn. Không cần uống thuốc gì cả. Họ giúp bệnh nhân về chế độ dinh dưỡng. Người xưa nói bệnh tòng khẩu nhập nên muốn hết bệnh thì ngưng ăn. Xong om

Không nên ăn đường tinh luyện vì khiến Glucose gia tăng rất nhanh. Các loại nước ngọt như coca, pepsi, nước trái cây,..được xem là nguyên cơ cho bệnh tháo đường. Ông anh cột chèo mình sang Cali chơi, thấy đồng chí gái ép trái quýt của vườn mình uống quá ngon nên cứ ép uống mỗi này mấy ly cối. Về đi khám nghiệm máu thấy đường lên cao dù uống thuốc tháo đường.

Không ăn ngủ cốc nhất là loại có chứa Gluten, có nhiều tinh bột sẽ khiến đường ruột bị viêm, gây ảnh hưởng đến các hormones làm gia tăng lượng insulin.

Ngưng tiêu thụ các sản phẩm từ sữa bò vì casein, nên mua các loại sản phẩm hữu cơ và bò được nuôi ngoài trời, ăn cỏ.

Rượu rất nguy hiểm vì gia tăng đường huyết và gây độc hại cho lá gan. Trong Annals of Internal Medicine có ghi nhận rượu sẽ gia tăng 43% đường huyết. Bia có rất nhiều tinh bột nên cần hạn chế hay tránh.

Không nên ăn các loại thực phẩm GMO như đậu nành, có khuynh hướng làm gia tăng đường huyết. Nên ăn các loại thực phẩm Non GMO.

Cử ăn các loại dầu ăn được hydrô hoá vì loại các loại dầu này đều được điều chế, rất nguy hiểm cho sức khoẻ. Mình có kể vụ này rồi.

Mình đọc nhiều sách của bác sĩ ở Hoa Kỳ, Úc Đại Lợi,.. nhưng có lẻ mình theo phương pháp của bác sĩ Jason Fung, ở Gia-nã-đại vì không tốn tiền và thời gian. Ông này giải thích khi chúng ta ăn thì lượng đường gia tăng. Vậy muốn giảm đường huyết thì giảm ăn, nhịn đói, vô thất. Các bệnh nhân của ông ta được chữa trị theo phương cách nhịn ăn, vô thất. Từ từ giảm thức ăn, ăn ít lại thì lượng đường biến mất. Ngay cả những người uống thuốc tháo đường từ lâu, theo chương trình của ông ta thì từ từ giảm thuốc và cuối cùng là dẹp luôn thuốc.

Đi học về đầu tư, người ta khuyên một điều là không ai cẩn thận, chăm sóc về tiền bạc của mình bằng mình, các chuyên viên tài chánh thì họ chỉ lo huê hồng của họ, do đó chúng ta cần học hỏi thêm để hiểu biết về tài chánh, chọn lựa đầu tư cho tiền bạc của mình. Tương tự sức khoẻ của mình rất quan trọng, bác sĩ chỉ là người xem kết quả của thử nghiệm máu huyết của họ rồi dựa trên quy định để cho toa thuốc.

Họ không có thời gian để tìm hiểu, hỏi chuyện về dinh dưỡng, lối sống của chúng ta để có cái nhìn rõ ràng hơn những gì chúng ta gặp phải, đưa đến căn bệnh. Ngoài ra họ có tiền nợ học đại học phải trả, thêm nhà thương bắt họ phải kê toa thuốc. Tại sao chúng ta tin một người chỉ đọc hồ sơ bệnh án của mình 5 phút trước khi gặp mình rồi hỏi vớ vẩn vài câu vô thưởng vô phạt rồi kê thuốc, hẹn 3 tháng sau, hết thuốc, trở lại để họ vớt thêm tiền để kê toa thuốc.

Mình có xem một phim tài liệu của Ý Đại Lợi, nói về các bác sĩ được huê hồng, được gửi đi du lịch khách sạn 5 sao để kê toa thuốc cho các công ty dược phẩm. Xã hội ngày nay hơi lộn xộn về tiền bạc do đó mình cần tìm hiểu để cứu chính mình hơn là đợi người khác giúp mình. Chán Mớ Đời 

Theo tiến sĩ Walter Longo, người Ý của nhà thương USC, ở nam Cali, mới ra cuốn sách cho rằng ở Ý Đại Lợi, tỷ lệ con nít và người lớn nay béo phì hơn người Mỹ nhất là dân miền nam. Ăn uống có đường nhiều quá với tinh bột. Spaghetti, và bánh mì. Khi mình viếng thăm miền nam Ý Đại Lợi, dân vùng này nghèo hơn miền Bắc nên họ ăn spaghetti và bánh mì và bánh ngọt rất nhiều. (Còn tiếp)

Đồng chí gái và mẹ mình

Mình sẽ đọc thêm tài liệu rồi kể tiếp. Chắc sau khi đi Dubai và Thổ Nhĩ Kỳ về.

Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo giang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn