Showing posts with label y tế. Show all posts
Showing posts with label y tế. Show all posts

Lương y du sơn

 

Lương y như từ mẫu lên núi

Dạo này trên mạng, có truyền tải một video do một bác sĩ tự thực hiện. Ông ta gốc da vàng, tự gọi là bác sĩ Goobie. Tự xưng tốt nghiệp đại học MIT, sau đó học y khoa 4 năm, rồi theo học chuyên khoa về giải phẫu não bộ và lưng (neurosurgery) thêm 6 năm và làm việc gần 10 năm, xem như 20 năm theo đuổi ngành y khoa. Ông này là hình ảnh mà người Á đông hay muốn con mình theo đuổi, được xem là giàu có và hạnh phúc đến mãn đời. 


Sau trên 9 năm giải phẫu bệnh nhân, ông ta chợt giác ngộ một điều khiến ông ta bỏ nghề và trốn lên núi. Video được quay ngoài trời phía sau là phong cảnh núi đồi. Cuốn video dài gần 50 phút. Mình ghi lại đây vài chi tiết và gửi video cho hai đứa con xem để hiểu về cuộc đời mà tránh. Cuộc sống tại Hoa Kỳ bị áp lực, phải thành công này nọ, thước đo của sự thành công qua tiền bạc, của cải, bằng cấp, tạo dựng một ảo tưởng người thành đạt, hạnh phúc đời người để rồi bị áp lực tinh thần khiến chúng ta lầm vào những căn bệnh tâm thần.

Bạn bè không hiểu lý do ông ta bỏ nghề, đúng hơn là ngưng làm việc, ông ta cho biết rất khó giải thích cho bạn bè gia đình trong vòng 5 phút nên ông ta phải làm video để giải thích và hy vọng những ai cùng cảnh ngộ hiểu rõ hơn.


Ông ta cho biết là bệnh nhân vào phòng khám, ông ta hay hỏi họ sống ra sao, ăn uống ra sao này nọ. Điểm này quan trọng vì thường bác sĩ ngày nay, không có thì giờ để hỏi rõ bệnh nhân về gia đình, cá nhân này nọ, chỉ có 5 phút để xem y án, và viết toa thuốc hay kêu ra gặp thư ký để lấy hẹn giải phẫu.


Ông ta nhận ra một điểm là các bệnh nhân, bỏ thuốc hút, rượu bia, ăn uống cẩn thận, tập thể dục lại thì cột xương sống tự lành trước ngày hẹn giải phẫu, ngược lại bệnh nhân sau giải phẫu vẫn tiếp tục theo chế độ dinh dưỡng như xưa, uống rượu bia, hút thuốc thì một thời gian ngắn sau lại tái phát. Lại phải giải phẫu. Ông ta xem cơ thể bệnh nhân như mái nhà bị dột, sửa chửa chỗ này thì chỗ khác bị dột. Vụ này thì có nhiều bác sĩ mổ tim cũng nói như gắn stens xong thì mấy tháng sau lại vào nhà thương lên bàn mỗ nữa.

Vụ này thì mình có xem nhiều cuộc phỏng vấn các bác sĩ khác ngành kể tương tự. Lý do bệnh nhân không kiêng cử vì quen thói hay nghĩ là đã có thuốc nên không sợ, tiếp tục đường xưa lối cũ bước anh đi dưới ánh trăng vàng. Còn nếu đã hiểu rõ lý do, thấy quan tài đổ lệ thì ăn kiêng như tổng thống Clinton kêu sẽ ăn kiêng để tự cứu sống.


Ông ta khám phá ra bệnh nhân chỉ cần ăn uống điều độ, ngủ nhiều, tập thể dục, chính niệm về cuộc sống, có bạn bè gia đình xung quanh sẽ giúp lành bệnh. Vấn đề này đã được giải thích trong các nghiên cứu về người cao niên sống trong những khu vực Xanh (Blue Zone) trên thế giới.


Ông ta nhận ra một điều là nếu ông ta chữa bệnh cho bệnh nhân bằng cách chỉ dẫn về cách ăn uống điều độ, có cuộc sống lành mạnh thì sẽ không có bệnh nhân, nhà thương nơi ông ta làm việc, trong phân khoa của ông sẽ không có bệnh nhân. Như vậy thì ông ta đói sau 10 năm học tập ngành y khoa. Ông ta cho biết là làm việc với đồng nghiệp rất tốt nên không muốn nêu tên nhà thương nhưng muốn nói chung là hệ thống y tế của Hoa Kỳ được thiết đặt trên một cấu trúc để sinh lợi. Cho nên nhà thương đầu tư nhiều nên cần lấy lại lợi nhuận. Càng nhiều càng tốt.


Nhà thương được thiết kế, không phải để giúp bệnh nhân lành bệnh mà giải phẫu này nọ để có lợi nhuận. Đó là vấn nạn của chủ nghĩa tư bản. Lợi nhuận đã làm mờ mắt con người. Tương tự bệnh ung thư, người ta hỏi các bác sĩ Gia-nã-đại chuyên về ung thư, nếu đặt trường hợp họ hay người thân bị ung thư, họ có khuyến khích hay muốn tự chữa bằng hoá trị, hay xạ trị thì 76% kêu không. Nhưng tại sao họ vẫn tiếp tục chữa trị? Lý do là trung bình mỗi bệnh nhân ung thư đem lại cho nhà thương nữa triệu đồng y phí mà tại Hoa Kỳ, tỷ lệ thành công là 2.1%, nước mà có tỷ lệ cao nhất là Úc Đại Lợi với 2.3% trị lành ung thư.

Ông ta gọi may mắn vì chưa có con. Trong suốt 9 năm làm nhà thương, 2 ca giải phẫu hàng ngày thêm ngủ ngáy không bình an vì có ca trực nên ăn uống thất thường và lên cân 40 cân anh. Ông ta có tiền nhưng không vui lắm. Cuối cùng bà vợ kêu sao ông ta không nghỉ việc. Chúng ta có một số tiền để dành, tuy không đủ sống đến mãn đời nhưng cứ ngưng làm việc một thời gian. Mình có kể, tại Hoa Kỳ, hàng năm có trên 400 y sĩ tự vận vì bị áp lực tinh thần, trầm cảm. Cứ tưởng tượng vào nhà thương, cứ thấy bệnh nhân mình cứu không được, cứ chết như sung rụng thì lâu ngày sẽ bị lộn xộn tinh thần. Họ tính hàng năm là có trên 250,000 bệnh nhân chết tại bệnh viện vì thuốc do bác sĩ kê toa và y tá cho uống. Xem đường dẫn https://www.cnbc.com/2018/02/22/medical-errors-third-leading-cause-of-death-in-america.html

Cuối cùng ông ta báo cho nhà thương biết là ông ta sẽ nghỉ việc trong 9 tháng để nhà thương kiếm người khác thay thế ông ta và ông ta lên núi chơi với con chó. Mình đoán ông ta ở vùng nào có núi đồi. Tỉnh nhỏ.


Mình nhớ ở New York, có quen một chị bạn, tốt nghiệp y khoa, đang thực tập tại nhà thương. Một hôm đang đi ăn cơm, vừa mới gọi món ăn xong, thì chị ta nhận tin nhắn qua Pager. Dạo ấy điện thoại cầm tay không phổ thông như ngày nay, ít người có. Chị ta xin lỗi rồi đi gọi điện thoại, sau đó quay lại kêu xin lỗi phải chạy vào nhà thương. Từ giây phút đó mình không muốn lấy vợ bác sĩ.


Xem thiên hạ bàn tán thì thấy nhiều bác sĩ cũng nêu ra vấn nạn này.

Ông bác sĩ lên núi, dẫn chó đi chơi để quên đi. Mình nghĩ bà vợ rất khôn, và thật tình thương ông ta, kêu nghĩ đi và bà ta đi học lại để kiếm việc làm vì ở nhà trước đây. Nếu không kéo dài thêm một thời gian ngắn thì ông ta sẽ tự vận như các bác sĩ khác hàng năm.


Ông ta cho biết là không biết sẽ làm gì vì còn trẻ, chưa về hưu được nhưng sẽ tính sau. Nay chỉ cần ngủ nhiều, ăn uống điều độ, leo núi này nọ, giảm cân khá nhiều.


Mình gửi video cho hai đứa con xem. Hy vọng chúng sẽ xem. Nhớ khi mình đồng ý cho con gái mình học ngành nó yêu thích thì nhận được nhắn tin, cảm ơn bố mẹ không bắt nó học y khoa như bạn bè Á đông của nó. Đa phần bạn của con gái, gốc tàu hay Việt Nam là theo học y khoa, nha khoa hay dược khoa. Có thằng cháu kêu không học y khoa vì bố nó là bác sĩ, cô nó là nha sĩ, gia đình họ hàng toàn là bác sĩ này nọ. Nay thằng cháu cũng khá, làm Manager cho một công ty lớn, lương bổng cao.

Mình có thằng cháu, không học đại học, mở công ty bán đồ gắp kít chó ngoài đường. Tại Hoa Kỳ có đến 46 triệu con chó, hàng ngày người Mỹ phải dẫn chó đi bộ, họ lại to béo khó cúi xuống lượm kít chó nên mua đồ gắp kít chó. Sau mấy năm buôn bán có người mua công ty nó với giá 8 triệu ở tuổi 30. Có người làm cả đời chưa chắc đã lãnh được 8 triệu. Mình có cô cháu, không chịu học y khoa như bố mẹ mong muốn,  với chồng, mở công ty buôn bán gì trên mạng, sau này bán công ty với 27 triệu ở tuổi 40. Nay đi chơi mệt thở.


Chúng ta sinh sống trong một xã hội với áp lực phải thành công, học giỏi, tốt nghiệp trường nổi tiếng, có bằng cấp sáng chói. Những người được xem là mẫu người để chúng ta theo toàn là những người nổi tiếng. Chúng ta phải trả một cái giá rất đắt để đạt những điều đó để rồi khi đạt rồi, chúng ta thấy trống vắng, rơi vào hư không, khi khám phá ra đời là vô thường. Chán Mớ Đời 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Thức uống không tốt cho cơ thể

 Thức uống không tốt cho cơ thể


Mình khám phá một việc là các tin tức hay bài báo được đăng đều cần phải được xem lại tác giả viết ra có mục đích gì. Đa số là để quảng cáo cho một sản phẩm nào đó. Nào là ăn trái cây loại này hay đậu gì đó sẽ làm bổ óc, giúp trí nhớ này nọ. Hay uống rượu mỗi ngày sẽ làm cho thông nghẹt cholesterol, nói chung là bú xua la mua. Sau này mình có xem một phim tài liệu thì khám phá ra các bài viết này đều do các công ty thực phẩm trả tiền cho các chuyên gia, nghiên cứu. Họ kêu phóng viên viết lại, bỏ mấy điều tiêu cực ra, giúp họ bán sản phẩm như tôm tươi. Có lần mình xem phỏng vấn một khoa học gia, hỏi rằng sao biết sai mà vẫn viết và ký tên. Ông ta nói không viết thì đói à, cạp đất mà ăn sao. Có nhiều người về già, bị lương tâm dằn vặt nên viết bài kể đủ trò.


Mạnh tử có câu” Tận tín thư bất đắc như vô thư” có nghĩa là đọc sách mà tin cả vào sách thì thà không có sách còn hơn! Tương tự thiên hạ cứ mở mồm là kêu “có thực mới vực được đạo”. Thực ở đây là “thực chứng “ chớ không phải ăn. Nghĩa là cái thực đó được chứng minh thì mới thuyết phục được. Thiên hạ cứ rung đùi, gặm cái chân gà rồi kêu có ăn mới thành đạo được. Đạo ăn. Chán Mớ Đời 


Trước đây, đi ăn cơm nhà thân hữu, mình thấy mấy ông bạn uống bia heineken ngồi đưa chai lên cụng, kêu dô dô như mấy phim võ hiệp tàu. Mình không biết lý do người Việt hảo bia Heineken vì ở Hoa Kỳ có rất nhiều loại bia. Người Mỹ không uống heinenken nhiều. Độ mấy năm trở lại thì mấy ông thần này lại uống rượu đỏ. Đưa ly lên cao, lắc lắc, đưa mũi ngửi như một sommelier của Tây, nhâm nhi rồi gật đầu kêu ngon. Có lẻ nay gia cảnh khá khá nên bắt đầu tập theo giai cấp của người da trắng. Có lần mình ra Traders Joe mua rượu một chai giá $2.5 về thấy mấy ông uống khen ngon nức nở, kêu ngon hơn mấy chai mua đem lại từ Costco. Mình vốn dòng keo kiệt nên chỉ mua rượu rẻ. Ai đến nhà mình thì chỉ được uống rượu rẻ tiền. Bác nào muốn uống rượu tốt ngon thì đem lại. Mình không uống rượu nhưng có sinh sống bên Tây 10 năm nên cũng biết chút gì về rượu.

Gần đây, tiến sĩ Robert Love, một chuyên gia về thần kinh, chuyên phòng bệnh alzheimer, nói về 3 loại thức uống mà chúng ta thường nghe là rất tốt cho thần kinh não bộ. Đó là cà phê, nước ngọt thể thao (sport drink) và rượu đỏ. https://www.fox21news.com/business/press-releases/ein-presswire/666891752/new-research-neuroscientist-reveals-that-alzheimers-can-be-prevented/


Rượu đỏ

Tiến sĩ Love cho biết ông ta rất thích uống rượu đỏ. Mặc dù rượu đỏ được ca tụng như có nhiều điểm tốt cho sức khoẻ. Điều họ hay nhắc đến là chất resveratrol, trong hột và vỏ của trái nho, giúp chống bệnh tiểu đường, cholesterol này nọ. Nếu cần thì chúng ta có thể mua các chất bổ sung này rồi uống. Rẻ hơn là uống rượu vì phải uống bao nhiêu chai rượu traders Joe mới đủ. Ngoài ra, ngày nay họ dùng hormone để xịt cho trái không có hột và sa trái nên rượu khó có chất resveratrol. Chưa nói đến vấn xịt thuốc sâu. 

Mình đi seminar, các công ty bán các loại thuốc này nhiều như quân Nguyên. Họ tiếp thị xịt loại thuốc này sẽ giúp hoa đậu trái nhiều. Các loại trái như dưa hấu, quýt, nho,…không có hột là đều được xịt loại thuốc này để không có hột, giúp người mua ăn thích.

Tiến sĩ Love này cho biết là khi uống rượu đỏ thì cảm thấy vui vẻ, ngon miệng khi ăn, phấn chấn, và có nhiều nghiên cứu cho thấy rất có thể lợi về sức khoẻ của tim mạch. Vấn đề là các nghiên cứu cho biết chắc chắn là rượu và cồn gây thiệt hại đến vi khuẩn ruột, gây hại cho lá gan, và gia tăng các bệnh viêm. Người Á đông mình hay bị viêm gan mà uống rượu nữa là xem như châu về hợp phố.

Uống rượu có thể gây nguy hại đến đường ruột, liên kết với sự hoạt động của não bộ và cơ thể. Ngoài ra còn khiến chúng ta mất ngủ và trí nhớ. Mình nhớ có anh bạn Tây, học chung ngày xưa, kể có lần anh ta đi chơi, ăn uống rượu hơi nhiều. Sáng ra anh ta khám phá đêm qua ngủ với một cô gái xấu xí. Anh ta không hiểu sao có thể cả gan ngủ với cô này, to béo xấu xí, nên xách quần chạy mệt thở. Ông tiến sĩ kêu chúng ta không nên uống nhiều rượu quá. Nếu thèm thì 1 hay hai lần mỗi tuần và tối đa là 1, hay 2 ly. Cái này khác với nhiều bài báo nói về mỗi ngày phải uống rượu đỏ. Mình có anh bạn, khi xưa uống bia, nay kêu đi làm về là làm nữa chai rượu đỏ. Anh này thì to béo, 3 cao 1 thấp nhưng tin uống rượu là tốt.

Hôm qua, mình đi dự tiệc đại hội Thiếu Sinh Quân, thấy mấy ông uống rượu, tay cầm chai rượu mạnh đi chào bàn. Kinh

Nước xuống này khi xưa mình mua hàng thùng để dành cho con uống khi đi bơi

Nước uống cho thể thao

Khi xưa, con mình đi bơi nên hay mua nước ngọt loại powerade này nọ để cho con uống vì huấn luyện viên nói cũng như thấy phụ huynh khác mua cho con họ uống, sợ con mình thèm. Cứ thấy khuyến mải là mua dự trữ cho con. Theo tiến sĩ Love, các loại nước uống này có rất nhiều đường nhân tạo và đường, sẽ làm hư hại não bộ của chúng ta. Tiêu thụ đường gây nhiều độc hại cho sức khoẻ như bệnh béo phì, bệnh tháo đường, mất trí mà người ta gọi là bệnh tháo đường loại 3. Người ta sợ đường nên uống cà phê hay ăn oatmeal bằng các loại đường hoá học nhân tạo, không có calories nhưng lại gây hậu quả nghiêm trọng về đường ruột và trí nhớ. Ông Love cho biết nên uống nước và nước dừa để giúp cơ thể chúng ta không bị thoát nước, không bị đường gây tai hại cho cơ thể.


Cà phê 

Chúng ta thường nghe hay đọc bài nói về uống cà phê giúp não bộ bú xua la mua. Mỗi ngày, người Mỹ uống trung bình từ 5-7 ly cà phê. Thường họ không uống không mà lại pha thêm đường. Thế là hỏng. Ông Love nhắc đến cà phê bình thường, (không hữu cơ). Loại cây nào sợ bị sâu ăn nên nông dân xịt thuốc sát trùng. Các hoá chất sát trùng sẽ gây tai hại, phá huỷ các neurons, các tế bào não bộ giúp liên lạc. Ông ta khuyên là uống cà phê nên uống cà phê hữu cơ và được rang rất nhẹ vì vẫn giữ được các antioxidant, giúp cho thần kinh. 

Nhớ năm nào đi Thổ Nhĩ Kỳ, mình có ra chợ cà phê mua một ký về làm quà và uống thử. Thổ Nhĩ Kỳ không trồng cà phê nhưng nhập cảng từ các nước khác. Lý do là khi xưa đế chế Ottoman, khởi đầu buôn bán, uống cà phê đầu tiên, sau đó du nhập vào Âu châu nên nổi tiếng từ đó. Họ chỉ mua của các xứ khác rồi rang bán mượn đầu heo nấu cháo. Mình thấy họ không rang đen nên cà phê của họ màu nâu nâu thay vì đen như mực tàu như cà phê Việt Nam hay ba Tây.

Vấn đề làm sao chúng ta biết là nhà vườn không xịt thuốc sâu và hữu cơ. Nếu vậy phải trồng loại Non GMO, thường nhà vườn vẫn xịt thuốc sâu đủ trò, chỉ khi nào trước khi hái độ 2 tuần thì họ ngưng xịt để thử nghiệm trước khi bán cho công chúng.

Có một loại nước uống mới mà mình thấy ở Việt Nam, Phi Luật Tân hay các xứ khác được ưa  là mấy lon Bò hÚc (Red Bull). Giới trẻ thích uống loại này lắm. Có nhiều đường và Cafeine rất nhiều.

Cho thấy khi đọc tài liệu hay bài báo nói về thức ăn thức uống, chúng ta phải cẩn thận. Không nên tin liền. Cần tìm thêm tài liệu để có một cái nhìn tổng quát rồi quyết định sử dụng hay không tuỳ ý thức của mình. Bắt chước Mạnh Tử, đặt lại câu hỏi có  đúng không. 

Thân hữu hay kêu mình sống không biết hưởng thụ vì không uống rượu, tứ đổ tường này nọ. Vấn đề là những thân hữu này không leo đồi nổi. Họ đến vườn mình, chỉ leo có cái dốc nhỏ đã phải ngồi thở như điên. Hôm qua, đi dự tiệc, mình đến chào mấy người ngồi chung bàn, có một anh bắt tay mình rồi hỏi vui vẻ như người thân tình. Mình thì ngớ ngớ, bà vợ anh ta hỏi quen à. Anh ta nói thầy dạy khí công mà sao không biết. Lúc đó mình mới ngờ ngờ nhận ra. Đi ăn tiệc thì thấy bận đồ vía còn khi đi tập thì bận đồ tập khó nhận ra, nhất là từ khi covid không còn gặp anh ta. Anh ta nói với mấy người ngồi chung bàn. Tập 2 tiếng đi mát xa mất 3 ngày.

Tùy theo nhân sinh quan của mỗi người, ăn uống tuỳ theo sở thích nhưng không nên tin tưởng hoàn toàn các tin tức nghe hay đọc. Chán Mớ Đời 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn  

Mỗi ngày cần uống bao nhiêu nước để giảm cân

Đi chơi ở công viên quốc gia Yosemite, thấy một chị bạn bị thiếu nước, dù mình đã dặn mang theo nước nhiều vì trời nóng. Cuối cùng chị ta leo lên thác nước, mình tưởng để chụp hình, hoá ra để múc nước suối uống. Mình đoán phụ nữ sợ phải đi tiểu nên tự hạn chế uống nước trong khi trời nóng như lò pizza. Tuần rồi có một chị gốc Việt, ở San Diego, đi leo núi để gây quỹ từ thiện, trời nóng, lại mang ít nước, cuối cùng qua đời. Cho thấy nước rất quan trọng cho chúng ta hàng ngày. Vấn đề là uống bao nhiêu trong ngày cho đủ. Khá phức tạp.

Mình nghe người ta nói mỗi ngày phải uống 2 lít nước nhưng không hiểu tại sao. Lý do là mỗi cơ thể mỗi người mỗi khác. Buồn đời, mình mò tìm tin tức để đọc. Trước đây có một ông bác sĩ gốc ba tư viết cuốn sách kêu chúng ta không bị bệnh mà vì khát nước. Thấy cũng đúng vì mỗi lần đau, mình nghe lời ông ta, cứ uống nước ấm nhiều thì hết bệnh. Chả cần thuốc thang gì cả. Chỉ nhịn đói rồi uống nước để giảm cơn sốt, và bình thường hóa nhiệt độ trong người. Mình có kể về cuốn sách này rồi. Ai buồn đời thì mò trên bờ lốc. Nay đọc cuốn “the water cure” của ông Vincent Priessnitz, được xem la cha đẻ của Môn hydropathy, chữa bệnh bằng nước.

Vào đầu thế kỷ 19, người Mỹ ít uống nước. Mình đoán là nước không được thanh lọc như ngày nay, còn người Tàu hay uống nước nóng là vì nước đun sôi sạch sẽ hơn. Nhớ khi xưa, ở nhà, sáng mình nấu nước sôi rồi bỏ vô bình thuỷ. Lấy cái phểu, bỏ bông Gòn để lọc các chất bẩn trong nước. Sáng dậy, mấy người em lấy nước sôi trong bình thủy, pha sữa uống ăn với bánh mì.

Ngày nay, người ta uống nước nhiều hơn xưa, thậm chí nước bán nhiều hơn là nước ngọt. Vào siêu thị thấy nước đắt hơn CoCa cola. Bên Tây nước chai đắt hơn là rượu uống khi ăn cơm. Vin de table. Chán Mớ Đời 

 Chúng ta cứ nghe nói là uống nước sẽ giúp sức khoẻ tốt hơn, giảm cân, tránh bệnh ung thư và da đẹp. Vấn đề là không biết rõ cội nguồn của những tin tức này. Chúng ta thường nghe mỗi ngày uống 8 cốc nước theo phương thức 8x8: kêu gọi chúng ta uống 8 ounce hay 240 mL cốc nước, tổng cộng 2 lít nước. Vấn đề là các khuyến cáo này chưa được khoa học kiểm nghiệm. Cơ thể mỗi người khác nhau, khí hậu, môi trường có ảnh hưởng.

Tại sao các tin tức về uống nước thường nhật không nhất định. Có lẻ vì năm 1945, sau chiến tranh, US Food and Nutrition Board of the National Research Council khuyên người Mỹ uống một millilitre nước cho mỗi calorie thực phẩm tiêu thụ mỗi ngày, tương đương với 2 lít nước cho phụ nữ với 2,000 calories và đàn ông 2.5 lít nước cho 2,500 calories ăn vào mỗi ngày. Không những nước, mà những gì có gần 98% chất lõng. Vấn đề đó là tiêu chuẩn cho người Mỹ to lớn, chớ một phụ nữ nhỏ bé người Việt mà ăn 2,000 calories mỗi ngày là béo trùng trục như chơi.

Hôm qua ra bolsa, thấy người Việt nay cũng béo to như người Mỹ. Thất kinh.

Theo nghiên cứu ngày nay cho biết, chúng ta nên uống từ 1.5 đến 1.8 lít nước mỗi ngày. Thay vì uống theo 8 cốc nước 8 ounce chúng ta nên uống theo nhiệt độ và hoạt động mỗi ngày. Một điểm là người Mỹ hay uống nước hay nước ngọt với đá lạnh. Không tốt cho cơ thể nhất là sau khi ăn hamburger, với phô mát này nọ. Lý do là nước lạnh sẽ làm phô mát hay chất dinh dưỡng trong bao tử đông lại, làm khó tiêu. Ở Thuỵ Sĩ, khi người ta ăn fondue thì không bao giờ họ uống nước lạnh mà uống rượu nóng, quên tên. Lâu quá rồi. Họ giải thích là uống nước lạnh vào sẽ khiến phô mát đã được chảy ra vì được nấu nóng lên sẽ khô đặt lại, làm hại bao tử, khó tiêu. Mình có xem một video, họ giải thích cái ly nóng, rồi tự nhiên bỏ mấy cục đá lạnh vào thì khiến nhiệt độ thay đổi nhanh chóng và làm vỡ cái ly pha lê. Bao tử mình cũng vậy, đang ở độ 100 rồi chơi đá lạnh vào thì sẽ gây khó chịu và lâu tiêu. Lâu ngày có thể gây nhiều tai hại về sức khoẻ.


Năm 1974, trong cuốn Nutrition for Good Health, 2 tác giả Margaret McWilliams và Frederick Stare, khuyên người lớn uống mỗi ngày 6 đến 8 cốc nước, cả nước trái cây và rau cải, cà phê và nước ngọt. Thậm chí bia. Mình lại đọc đâu đó là rượu bia hay cà phê không tính vì khiến đi tiểu nhiều, nhất là rượu làm chúng ta mất nước nhiều vì khiến cơ thể nóng lên và có thể sẽ làm toả nhiệt ra ngoài để cân bằng nhiệt độ cơ thể.


Nước rất quan trọng cho cơ thể chúng ta. Chiếm khoảng 2/3 trọng lượng cơ thể, nước giúp mang chất dinh dưỡng và chất thải đi khắp cơ thể, điều chỉnh nhiệt độ, hoạt động như chất bôi trơn và giảm xóc trong khớp và đóng vai trò trong hầu hết các phản ứng hóa học xảy ra bên trong chúng ta. Mình uống nước ấm, bắt chước người tàu. Lý do là nước ấm vào cơ thể không làm giảm nhiệt độ đột ngột trong cơ thể nhất là khi lớn tuổi.


Trong cuốn sách về nước, hình như ông ta viết cuốn thứ 2 về Cholesterol, kể là người trung đông giàu có, hay sang Hoa Kỳ để được ông ta chữa bệnh. Lý do là ít uống nước vì trong vùng sa mạc nên cholesterol không được lưu chuyển trong cơ thể nên hay bị nghẹt mạch máu. Ông ta giải thích là khi uống nước đều đặn thì sẽ làm các tế bào mạch máu nở ra, giúp máu lưu thông dễ dàng hơn.

Chúng ta liên tục mất nước qua mồ hôi, tiểu tiện và hơi thở. Chúng ta cần uống nước hàng ngày để có đủ nước giúp cân bằng cơ thể tốt và rất quan trọng để tránh mất nước. Đi chơi ở công viên quốc gia Yosemite tuần vừa rồi, trời nóng nên cơ thể mất rất nhiều, nên cần uống nước nhiều hơn. Các triệu chứng mất nước có thể được phát hiện khi chúng ta mất từ ​​1-2% lượng nước trong cơ thể và tình trạng sức khỏe của chúng ta tiếp tục yếu đi cho đến khi cơ thể được bổ sung đủ chất lỏng. Trong một số ít trường hợp, tình trạng mất nước như vậy có thể gây tử vong. Dạo này, mình mua băng dán miệng để ngủ, giúp mình chỉ thở bằng lỗ mũi khi ngủ thay vì thở miệng nên sáng thức giấc không bị khát nước vì hả mồm trong khi ngủ, đặc biệt không thức giấc đi tiểu trong đêm.


Mình đọc nhiều tin tức như là tối trước khi đi ngủ không nên uống nước vì sợ đi tiểu đêm này nọ. Làm sao cơ thể có đủ nước khi mình ngủ suốt 8 tiếng. Có người khuyên là sáng thức giấc nên uống một ly nước ấm. Cái này thì có lý vì sau 8 tiếng đồng hồ, nằm trong chăn, cơ thể mất nhiều nước nên cần uống nước khi thức giấc. Nước ấm để tránh các tình trạng lộn xộn xảy ra khi nhiệt độ cơ thể bị thay đổi quá nhanh.


Nhiều năm qua, chúng ta nghe tin tức không có căn cứ xung quanh quy tắc 8x8 đã khiến chúng ta tin rằng cảm thấy khát có nghĩa là chúng ta đã bị mất nước ở mức nguy hiểm. Nhưng các chuyên gia phần lớn đồng ý rằng chúng ta không cần nhiều chất lỏng hơn lượng chất lỏng mà cơ thể chúng ta báo hiệu khi cơ thể ra tín hiệu.

Tuy nhiên, nghiên cứu cho thấy có một số lợi ích quan trọng để tránh ngay cả giai đoạn đầu của tình trạng mất nước ít. Ví dụ, một số nghiên cứu đã phát hiện ra rằng uống đủ nước để tránh mất nước nhẹ sẽ giúp hỗ trợ chức năng não. Một nghiên cứu năm 2023 cho thấy việc cung cấp đủ nước cũng có thể làm chậm quá trình lão hóa và giúp tránh các bệnh mãn tính như bệnh tim và phổi. Nhiều người trong chúng ta thường bị mất nước nhẹ và không nhận ra điều đó. Hình như mình có đọc đâu đó, nói rằng người bị bệnh tháo đường, hay bị khát nước. Trên BBC, có tường trình về hiện tượng mất nước khi trời nóng, làm não bộ chúng ta bị lộn xộn. Có ông thần nào bên Mỹ, buồn đời bay về Việt Nam, đi bộ với Phật sĩ Mình Tuệ, lăn đùng ra chết. Ông Minh Tuệ kể là phải tập ăn một ngày một bữa, đi bộ trong vòng 6 tháng trước khi bắt đầu cuộc hành trình của ông ta từ 5 năm qua.


Một số nghiên cứu cho thấy tiêu thụ chất lỏng có thể giúp kiểm soát cân nặng. Brenda Davy, giáo sư về dinh dưỡng, thực phẩm và tập thể dục của con người tại Viện Bách khoa Virginia, đã thực hiện một số nghiên cứu về mức tiêu thụ chất lỏng và cân nặng.


Trong một nghiên cứu, bà ta chia các người tham gia cuộc nghiên cứu vào một trong hai nhóm. Cả hai nhóm đều được yêu cầu tuân theo chế độ ăn uống lành mạnh trong ba tháng, nhưng chỉ một nhóm được yêu cầu uống một cốc nước 500ml nửa giờ trước khi ăn mỗi bữa. Nhóm uống nước giảm cân nhiều hơn nhóm còn lại. Có lẻ uống nước nhiều trước khi ăn khiến đầy bao tử. Lại gây đến vấn đề là làm sao bao tử có thể nghiền nát thức ăn vì nước nhiều sẽ làm loãng các chất Acid được sử dụng để làm nghiền nát thức ăn. Ai cũng khuyên là không nên uống nước liền sau khi ăn cơm, để giúp tiêu hoá nhanh chóng.


Cả hai nhóm cũng được yêu cầu đi bộ 10,000 bước mỗi ngày và những người uống cốc nước tuân thủ điều này tốt hơn. Bà Davy đoán điều này là do tình trạng mất nước nhẹ khoảng 1-2% là khá phổ biến và nhiều người có thể không nhận ra khi điều này xảy ra và ngay cả mức độ nhẹ này cũng có thể ảnh hưởng đến tâm trạng và mức năng lượng của chúng ta. Để làm tính xem. Mình cân nặng 155 cân anh. 2% của 155 là 3.1 cân anh. Xem như đi bộ 10,000 bước độ 5,000 thước là trung bình tuỳ theo khí hậu và con đường lên xuống dốc thì chúng ta mất độ 3 cân anh hay trên 1 kí lô.

Mất nước trông như thế nào?

Mất nước có nghĩa là chúng ta đang mất nhiều chất lỏng hơn lượng nạp vào. Theo NHS, các triệu chứng mất nước bao gồm nước tiểu màu vàng sẫm; cảm thấy mệt mỏi, choáng váng hoặc chóng mặt; bị khô miệng, môi và mắt; và đi tiểu ít hơn bốn lần một ngày. Nhưng triệu chứng phổ biến nhất? Đơn giản là cảm thấy khát. Mình để ý khi thiếu nước, đi tiểu thì hơi bị rát rát. Khi làm vườn, quên uống nước thì biết là thiếu nước.


Barbara Rolls, giáo sư về tiêu hóa của con người tại Đại học Pennsylvania, nói rằng bất kỳ sự giảm cân nào liên quan đến nước uống đều có nhiều khả năng đến từ việc sử dụng nước thay thế cho đồ uống có đường.


"Quan niệm cho rằng uống đầy nước trước bữa ăn sẽ giúp giảm cân là chưa được xác lập rõ ràng và lượng nước tiêu thụ sẽ tự thoát ra khỏi dạ dày rất nhanh. Nhưng nếu chúng ta tiêu thụ nhiều nước hơn thông qua thực phẩm ăn vào, chẳng hạn như súp." , điều này có thể giúp chúng ta no vì nước liên kết với thức ăn và lưu lại trong dạ dày lâu hơn". Ở Pháp mình nhớ người Pháp hay ăn súp vào buổi tối, trước khi ăn món chính. Nhưng khác với Hoa Kỳ là các phần ăn rất nhỏ, không nhiều như ở Mỹ.


Một lợi ích sức khỏe khác được cho là của việc uống nhiều nước hơn là làn da được cải thiện và được dưỡng ẩm tốt hơn. Nhưng vẫn thiếu bằng chứng cho thấy cơ chế khoa học đáng tin cậy đằng sau điều này. Nếu dựa theo cuốn sách của bác sĩ người ba tư, tên dài dòng lắm, thì khi uống nước đủ, các tế bào sẽ được giãn nỡ thay vì khô khan như người thiếu nước.


Chúng ta có thể uống quá nhiều nước?

Nếu chúng ta đặt mục tiêu uống 8 ly nước mỗi ngày sẽ không gây hại gì cho bản thân, nhưng chúng ta tin rằng cần uống nhiều nước hơn mức cơ thể báo hiệu đôi khi có thể trở nên nguy hiểm. Tiêu thụ quá nhiều chất lỏng có thể trở nên nghiêm trọng khi nó làm loãng natri trong máu. Điều này tạo ra tình trạng sưng não và phổi, khi chất lỏng dịch chuyển để cố gắng cân bằng nồng độ natri trong máu. Chúng ta không thường nghĩ đến điều đó, nhưng uống quá nhiều chất lỏng có thể nguy hiểm. Vì vậy khi đi bộ lâu hay leo núi, người ta uống nước nhiều, cần bổ sung thêm các chất khoáng vì nước sẽ thải đi các khoáng chất trong người.


Trong hơn một thập kỷ qua, bà Kipps đã biết ít nhất 15 trường hợp vận động viên tử vong do mất nước trong khi tranh tài thể thao. Bà ta nghi ngờ những trường hợp này một phần là do chúng ta không còn tin tưởng vào cơ chế khát của chính mình và chúng ta nghĩ rằng mình cần uống nhiều hơn mức cơ thể yêu cầu để tránh mất nước. Có bà người anh bị vào bệnh viện khi chạy Marathon. Lý do là uống nước quá nhiều, cứ nghĩ mình mất nước trong cơ thể nên bạn bè đưa nước cho uống, để rồi nặng bụng, thiếu chất natri, được đưa vào nhà thương. Leo núi mình thấy người Mỹ hay uống các chất bổ sung. Mình hay lấy chanh muối pha đem theo để uống.


Hugh Montgomery, giám đốc nghiên cứu tại Viện Thể thao, Thể dục và Sức khỏe ở London, cho biết: “Một người có thể đổ mồ hôi tối đa trong điều kiện nắng nóng nhất giữa sa mạc là hai lít trong một giờ, nhưng điều đó thực sự khó khăn”.


Khi chúng ta già đi, cơ chế khát tự nhiên của chúng ta trở nên kém nhạy cảm hơn và chúng ta dễ bị mất nước hơn những người trẻ tuổi. Đối với những người cảm thấy thoải mái hơn khi làm theo hướng dẫn chính thức thay vì khát nước, trung tâm y tế quốc gia của Anh quốc khuyên nên uống từ sáu đến tám ly chất lỏng mỗi ngày, bao gồm sữa ít béo và đồ uống không đường, bao gồm trà và cà phê. Có nhiều tài liệu mình đọc thì họ khuyên cà phê không được xem là nước, nên phải uống thêm nước. Lý do là cà phê có chất diurid khiến chúng ta đi tiểu nhanh. Khi uống trà hay cà phê thì một thời gian ngắn sẽ khiến chúng ta đi tiểu. Có thể chất caffeine khiến máu chạy về thận nhiều hơn, khiến chúng ta đi tiểu nhiều hơn. Đi tiểu nhiều hơn thì cơ thể cần nước nhiều hơn. Ngược lại mình có đọc là nếu uống cà phê không thì cà phê sẽ trở thành Alkaline, tốt cho cơ thể để bảo hoà các chất a xít tỏng cơ thể. Ở Nam Hàn, bệnh nhân nằm bệnh viện đều được cho uống nước có Alkaline để giúp mau bình phục. Họ có quảng cáo máy lọc Alkaline nhưng đắt, tốt nhất là mua một ống Alkaline rồi mỗi lần uống nhỏ vài giọt vào ly uống. 

Trusted Source


Họ khuyên uống cà phê không nên pha với sữa hay đừng vì sữa có chất a xít. Sẽ làm mất đi cái tốt của cà phê như giúp não bộ,…


Điều quan trọng cần nhớ là cơ chế khát của chúng ta mất đi độ nhạy khi chúng ta trên 60 tuổi - và các nhà nghiên cứu đã công bố phát hiện vào năm 2022 cho thấy các triệu chứng mất nước thường có thể bị bỏ qua. Rosenburg nói: “Một trong những sai lầm của quy tắc 8x8 là nó đơn giản hóa quá mức về cách chúng ta, với tư cách là sinh vật, phản ứng với môi trường mà chúng ta đang ở. Chúng ta nên nghĩ về nhu cầu chất lỏng giống như nhu cầu năng lượng, trong đó chúng ta nói về nhiệt độ cơ thể và mức độ hoạt động thể chất đã tham gia.”


Năm 2022, các nhà nghiên cứu từ Đại học Aberdeen ước tính lượng nước con người cần là từ 1,5 đến 1,8 lít mỗi ngày chứ không phải hai lít hay tám ly như khuyến cáo trước đây. Họ đã làm được điều này bằng cách cộng tác với các nhà khoa học từ 23 quốc gia khác nhau để đo lượng nước cần thiết để giữ cho con người đủ nước. Họ phát hiện ra rằng những người sống trong môi trường nóng ẩm và ở độ cao, cũng như các vận động viên, phụ nữ mang thai và cho con bú, cần uống nhiều nước hơn những người khác. Yếu tố dự đoán lớn nhất về lượng nước mà một người cần là lượng năng lượng họ đốt cháy. Xem như nếu chúng ta hoạt động nhiều, tiêu hao năng lượng thì càng mất nước trong cơ thể nên uống thêm nước. Còn bình thường, ngồi một chỗ, nhấn like thì ít hoạt động, tập thể dục thì không cần uống nhiều.


Hầu hết các chuyên gia đều đồng ý rằng chúng ta không cần phải lo lắng về việc uống một lượng nước tùy ý mỗi ngày: cơ thể gửi tín hiệu cho chúng ta khi chúng ta khát, giống như khi chúng ta đói hoặc mệt. Có vẻ như lợi ích sức khỏe duy nhất của việc uống nhiều hơn mức bạn cần là lượng calo bạn tiêu hao thêm khi chạy vào nhà vệ sinh thường xuyên hơn.


Càng đọc tài liệu càng hoang mang. Người khuyên 2 lít nước hay 1.8 lít thì cũng không khác bao nhiêu. Khi đi tiểu mà thấy màu vàng là biết cơ thể thiếu nước. Mầu trắng thì xem như không thiếu nước. Một điều rất quan trọng là khi chúng ta lớn tuổi, thì sẽ mất dần cảm giác khát nước. Làm sao giúp chúng ta khi lớn tuổi, không quên vụ uống nước. Nhất là não bộ bắt đầu quên trước quên sau.


Trong một cuộc đi Việt Nam với phái đoàn y tế. Một anh bạn kể là vị bác sĩ ngoại quốc quan sát, chẩn bệnh người Việt ở Việt Nam thì thắc mắc lý do phụ nữ Việt Nam ít uống nước nên áp huyết rất cao. Tại các nơi chẩn bệnh cho người nghèo, có để mấy bình nước. Phụ nữ có đến lấy nước cho con và chồng nhưng họ không uống. Anh bạn mới tìm hiểu thì khám phá ra tại Việt Nam ít có nhà vệ sinh công cộng nên phụ nữ ngại phải đi tìm nhà vệ sinh nên uống rất ít nước khi ra ngoài. Đàn ông con nít thì cứ đến mấy chỗ cấm đái bậy vô tư.


Mình có xem mấy video phỏng vấn Phật sỹ Mình Tuệ. Ông cho biết là phải tập ăn mỗi ngày một bữa suốt 6 tháng trời cho quen trước khi đi khất thực từ nam chí Bắc Việt Nam. Thấy ông ta cũng ít uống nước. Ai tặng mấy chai nước, ông ta chỉ lấy 1 chai, kêu nặng mang theo không nổi. Không biết ông ta uống được bao nhiêu bình nước mỗi ngày.


Đồng hồ đeo tay cũng có các ứng dụng như nhắc nhở chúng ta uông nước. Mỗi ngày quên nên lâu lâu đồng hồ bắn tin kêu uống nước. 

Lúc leo núi, lên cao thì khát nước dễ sợ nên phải mang theo nước rất nhiều. Thường mình mang 4 lít nước. Mình đang ráng tập leo núi không hở miệng, chỉ thở bằng mũi để bớt hao nước khi há mồm. Chán Mớ Đời 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn