Đại dịch thế kỷ #2

 Như đã kể trước, bệnh tiểu đường trên thế giới, cơ nguy cho nền an ninh quốc gia vì tốn tiền chữa bệnh, thanh niên không khoẻ để chiến đấu nếu bị xâm lăng,…

Bác sĩ Lustig của trường đại học y khoa UCSF cho rằng muốn hỏi về dinh dưỡng thì không nên hỏi bác sĩ. Lý do là phải hỏi người nào không có quyền lợi trong vụ dinh dưỡng, y tế nên hỏi người bàng quan. Theo ngân hàng Credit Suisse thì họ có xuất bản tài liệu về chất béo. Họ cho rằng các nghiên cứu độc lập cho rằng tiêu thụ chất béo Omega 6 (dầu sinh vật) chứng nghiệm không có lợi cho sức khoẻ. Sự gia tăng tiêu thụ dầu sinh vật và tinh bột tinh chế từ 30-40 năm qua là hai yếu tố đưa đến bệnh béo phì và hội chứng chuyển hoá. Chất béo bão hoà và bão hoà đơn không phải là nguyên nhân của hai loại bệnh trên.

Theo báo cáo của ngân hàng Thuỵ Sĩ Credit Suisse cho biết tiêu thụ dầu thực vật và ăn nhiều tinh bột từ 30-40 năm qua đã khiến gia tăng bệnh béo phì và hội chứng chuyển hoá tại Hoa Kỳ. Chất béo bão hoà và không bão hoà đơn không đưa đến bệnh béo phì. Ngân hàng chỉ biết làm tiền, in bản cáo trạng này thì khả tín hơn.
Các cơ quan y tế quốc gia đều cho biết là chất béo bão hoà không làm nghẹt van tim nhưng chúng ta vẫn nghe bác sĩ bảo là không được ăn chất béo bão hoà.

Cơ thể chúng ta cần omega 6, cần cân bằng số lượng Omega 6 và Omega 3, vì nếu lượng Omega 6 nhiều hơn Omega 3 thì nguy cơ bị ung thư khá nhiều.

Năm 1986, FDA có xét nghiệm cho thấy kết quả chứng minh “đường” liên đới với các bệnh tật như xơ vữa động mạch, tiểu đường, cao áp huyết, và bệnh béo phì. Đến năm 1989, bản phúc trình của National Academy of Sciences cho biết đường không gây nên các bệnh cấp tính. Họ cho rằng các tổ chức này đã được mua chuộc bởi các công ty thực phẩm và dược phẩm.

Năm 2002 thì cơ quan này cho biết là đường không cần giới hạn lượng đường tiêu thụ vì không có chứng cớ rỏ ràng là đường đưa đến các bệnh tật.

Đây là hình chụp MRI của một người béo phì nhưng lượng béo ở gan rất thấp = 2.6%. Người này sống bình thường, không bệnh hoạn, chết theo tuổi thọ của mình.
Đây là hình chụp MRI của một người béo phì với lượng chất béo ở lá gan là 24%
Đây là hình chụp MRI của người gầy, xin nhắc lại gầy ốm nhưng lá gan chứa đến 23% chất béo.

Chúng ta nên chọn loại gan nào, càng ít chất béo trong lá gan càng tốt. Lá gan là nội tạng quan trọng của chúng ta, càng giảm chất béo trong lá gan càng tốt. Để tránh tường hợp lá gan bị nhiều chất béo thì hạn chế ăn đường.

Người ta thử nghiệm với 43 trẻ em béo phì tại UCSF, họ cho ăn trong vòng 9 ngày, không có chất tinh bột thì nhận thấy sau 9 ngày lượng chất béo trong lá gan giảm rõ. Lượng VLDL giảm rất nhiều.

Khi chúng ta ăn trái cây có fructose nhưng nhờ có chất xơ nên cơ thể tiêu thụ fructose rất chậm, ngược lại khi uống nước trái cây thì toàn là đường nên sau khi uống nước trái cây sẽ vào huyết quản ngay, đưa đến lá gan nhằm tạo ra chất béo ngay. Chúng ta nên nhớ là trái cây thường có vào mùa hè, có nhiều đường, để giúp cơ thể tạo thêm chất béo để chuẩn bị cho mùa đông, lạnh giá để chống lạnh. Các con thú ngủ đông thường tọng chất đường để toạ nên chất béo cho mùa đông thiếu dinh dưỡng.

Trái cây nào xuất hiện vào mùa hè là có đường nhiều, còn vào mùa Xuân như bơ thì ít đường tốt hơn.

Người ta cho biết thử nghiệm tại đại học Stanford và kết quả cho thấy là ăn nhiều chất béo hay tinh bột, không quan trọng vì kết quả cho thấy như nhau. Chỉ khi nào chúng ta ăn thực phẩm chế biến thì mới khiến nguy cơ bị bệnh tật nhiều. Trong thực phẩm chế biến, người ta bỏ đường, chất bảo quản vào rất nhiều để giúp tạo ra hưng phấn khi ăn và tiếp tục ăn hoài, đưa đến bệnh béo phì, tiểu đường như chúng ta thấy ngày nay. (Còn tiếp)

Nguyễn Hoàng Sơn 

Thế Vận HỘi 2020

 Trong buổi diễn hành khai mạc của thế vận hội 2020, mình thấy một phái đoàn cầm bảng ROC nhưng không biết nước nào. Tò mò kiếm mới khám phá ra ROC là cum từ viết tắt của Russia Olympic Committee (uỷ ban thế vận hội nga sô). Hoá ra nước Nga Sô không được tham dự vì đã gian lận trong kỳ thế vận hội mùa đông Sochi nên bị WADA, hiệp hội thử nghiệm chống doping cấm Nga Sô tham dự các giải quốc tế thể thao trong vòng 4 năm, sau giảm xuống 2 năm.

Vụ gian lận này được quay thành phim tài liệu có tên ICARUS mà mình có xem mấy năm trước, khi một ông làm trong phòng thí nghiệm Nga Sô khám phá ra vụ này, trốn sang nước khác để khai với thế giới về sự mất đạo Đức thể thao của chính quyền Putin. Mấy cộng sự viên của ông ta, như có phép lạ, đều lăn đùng ra chết hết, cơ quan WADA không phỏng vấn được. Chính quyền Putin lên án thế giới đã ganh tỵ các lực sĩ Nga sô nên bày trò nói xấu để dành được huy chương. Cuộc tuyên truyền vẫn tiếp tục đến ngày nay.

Nga Sô không được tham dự nhưng lại chế ra trò Uỷ Ban Thế Vận Hội Nga Sô đi tranh tài nên khi lực sĩ của họ thắng giải thì không được treo cờ Nga Sô. Mình đoán là gián điệp của Putin, theo dõi và hăm doạ các thành viên quốc tế WADA để Nga Sô đưa phái đoàn lực sĩ của họ đi dự dưới lá cờ Uỷ BAn THế Vận Hội Nga Sô. Hay các công ty quảng cáo làm áp lực để họ bán quảng cáo vì thiếu Nga Sô thì đời mất vui.

Có anh bạn đi viếng Nga Sô thì cho biết dân xứ này chuộng thể thao lắm vấn đề là nếu họ không thành công hay bị thương tật thì cuộc đời như tàn vì không có theo học nghề hay đại học vì bỏ tất cả thời gian từ bé để luyện tập. Do đó mới thấy trò một vận động viên xứ Lục Xâm Bảo tham dự đánh bóng bàn với cái tên tàu, đội tuyển Tây Ban Nha cũng có người tên tàu thi đấu,… nhiều nước âu châu hay mỹ châu có vận động viên gốc tàu để tham dự các bộ môn mà dân họ ít chơi như đánh bóng bàn, vũ cầu,…

Nói chung nhiều lực sĩ gian lận. Vụ gian lận lớn nhất là tay đua xe đạp Amstrong của mỹ, đã chiến thắng 7 lần vòng đua Pháp quốc. Sau này bị đàn em tố cáo vì không chơi đẹp. Ai cũng đoán là ông này gian lận nhưng không tìm ra chứng cớ đến khi đàn em, được hứa là sẽ thắng giải này kiếm tiền, bị thất hứa nên tố cáo.

Các quốc gia theo chế độ độc tài cộng sản hay phát xít, đều tìm cách giúp lực sĩ của họ trở thành vô địch để tuyên truyền. Trước đây, đức quốc xã của Hitler với những chương trình thử nghiệm về chủng tộc của bác sĩ Mengele. Đông Đức cũng lâm vào trường hợp này, các tay bơi nữ, lông lá như đàn ông, bơi cực nhanh. Sau họ khám phá ra được và bị loại hết. Mình có xem tài liệu về các nữ lực sĩ bơi đua này, sau này, người ta phỏng vấn họ, có nhiều người chết trẻ, nay đau ốm, bệnh hoạn đủ trò.

Có dạo Trung Cộng cũng đưa các tay bơi nữ, thân hình kinh hoàng đi đua đoạt giải hết rồi cũng bị lòi ra khi thử nước tiều kỹ lưỡng hơn.

Phía tây phương thì đa số các công ty hay cá nhân ăn gian nhưng không chính phủ nào dám chơi trò này ngược lại các nước độc tài, cộng sản thì chúa. Khi gian lận thì đi ngược lại tinh thần thể thao nhưng các chính phủ độc tài cần những thành tích thể thao này để tuyên truyền, củng cố niềm tin ở nhân dân để họ tiếp tục nắm quyền, phòng ngừa bạo loạn.

Tối qua xem đua bơi thì thấy 2 lực sĩ mỹ về nhì và ba, ôm cô lực sĩ người Úc, phá kỹ lục thế giới khiến mình phục tinh thần thượng võ thể thao của họ. Bình thường, người thua thì căm tức kẻ hơn mình nhưng đây họ lại chúc mừng đối thủ của mình. Chỉ có lực sĩ bơi lội mỹ tên Murphy về nhì, tuyên bố là cảm thấy cuộc đua không trong sạch lắm vì tay bơi của nga về nhất. Theo tin tức cho hay thì các lực sĩ bơi thế giới đều nghi ngờ các lực sĩ bơi của nga Sô có vấn đề doping. Khơi khơi không có kỹ lục gì cả bổng nhiên phá kỹ lục thế giới.

Ngoài ra có lực sĩ môn thể dục của Mỹ đoạt huy chương vàng, người Mỹ có bố mẹ là gốc Mường khiến thiên hạ hò hét vì cô lực sĩ giỏi nhất, Simone Biles rút lui vì tinh thần không ổn định. Trong phần thi đấu vòng loại, lực sĩ Simone Biles, vô địch thế giới phạm vài lỗi khá bình thường, sau mới biết tâm lý của cô ta không ổn định nên rút lui để nhường chiếc ghế dành huy chương cho người khác.

Lực sĩ Đức quốc có tên Kim Bui, đứng bên phải, hậu duệ của người vượt biển được tàu Cap Anamur vớt ngoài biển đông, đem về Đức quốc.

Không có cô này, đội tuyển Hoa Kỳ về nhì sau Nga Sô. Phần cá nhân thì cô có bố mẹ gốc Mường toả sáng. Xem cô ta trình diễn thì thấy hay nhưng có lẻ ít ai gốc á châu tại Hoa Kỳ, cho con theo môn này. Trong đội tuyển của Đức quốc, thấy có tên cô gái tên Kim Bùi, chắc hậu duệ của các người vượt biển được con tàu Cap Anamur của Tây Đức cứu vớt đem về xứ họ. Mình đoán như vậy vì cô ta sinh năm 1989, mẹ là người Việt còn bố là người Lào. Dạo ấy làn sóng người Việt đi lao động ở đông Đức chưa chạy sang Tây Đức.

Đội tuyển này không được huy chương nhưng nổi tiếng về bận đồng phục thi đấu như các lực sĩ nam, không đưa mông đít cho truyền hình chiếu khắp thế giới. Hiện đang có phong trào do các lực sĩ nữ chống đối mua bán hình ảnh khêu gợi như họ bận quần ngắn thay vì quần áo tắm khi đấu Beach volley ball. Người ta cho biết các công ty quảng cáo trong thời gian thế vận hội, rất cần các cameramen quay cận cảnh các nữ cầu thủ bận đồ ngắn. Kinh

Nói đến đồng phục, đội tuyển Mễ Tây Cơ về bóng chuỳ, có 15 tuyển thủ, người Mỹ gốc Mễ. Sau thi đấu, họ quăn đồng phục vào thùng rác khiến báo chí Mễ chửi quá cở. Các vận động viên người Mỹ gốc Mễ không được tuyển thi đấu cho đội Hoa Kỳ nên đầu quân cho đội Mễ, nên chả có ý tứ gì về quốc gia này cả. Không biết các người Tàu đổi quốc tịch để thi đấu có nghĩ gì đến danh dự các nước mời họ về thi đấu.

Phải công nhận mình thích xem Beach volley ball do các nữ cầu thủ thi đấu. Bận đồ bikini, thân hình không chút mỡ. Chỉ tiếc là ít cô nào đẹp. Chán Mớ Đời 

Cô lực sĩ thể dục rút lui vì lý do tâm lý khiến cả nước mỹ và thế giới khám phá ra vấn đề, lên tiếng ủng hộ cô ta rất nhiều. Lúc đầu có nhiều người phê phán cô này chỉ nghĩ đến sức khoẻ của mình mà không nghĩ đến danh dự quốc gia bú xua la mua. Sau khi hiểu vấn đề thì họ đồng tình. Cô lực sĩ này bị huấn luyện viên tấn công tình dục mấy năm trước đây thì ít ai lên tiếng ủng hộ cô ta. Nay cô ta bị tâm bệnh, rút lui thì chửi bới. 

Thật ra người nổi tiếng bị áp lực rất lớn. Như ông thần mời ông Obama ăn bún chả Hà Nội, giàu có mà cũng tự tử. Cho thấy nổi tiếng chưa chắc là một cái may mắn, biết đâu là tai hoạ. Có nhiều cầu thủ đá banh bị áp lực nhiều quá, chịu đựng không được, tự kết liễu cuộc đời. Cứ tưởng tượng ra đường, ai nấy đều biết mình là khổ, không có đời sống riêng tư.

Ngược lại có cô vận động viên bơi lội Việt Nam, tên Ánh Viên, bơi 800 mét về cuối trong phần bơi vòng loại, bị báo chí Việt Nam chê trách quá cỡ. Mình có xem cuộc thi đấu này và nam lực sĩ Nguyễn Huy Hoàng. Nếu mình không lầm thì mấy năm trước cô ta có bơi Thế Vận Hội Trẻ, sau nhiều năm tập luyện tại Hoa Kỳ. Nghe cô ta kể tốn đâu mấy chục ngàn hàng năm để sang xứ tư bản dãy chết tập luyện. Có lẻ đại dịch thêm không có chính phủ hổ trợ nên khó mà có tiền sang mỹ huấn luyện nên về cuối.

Có cô lực sĩ từ Hongkong đoạt hai huy chương, cách đây mấy năm, bơi thua cô Ánh Viên, cũng sang Hoa Kỳ tập luyện nhưng theo các chương trình tập luyện của đại học Hoa Kỳ, miễn phí còn Ánh Viên thì tập chui vì chương trình vẫn do huấn luyện viên việt thiết kế. Không tham gia một đội tuyển nào của đại học Hoa Kỳ.

Tập luyện tại Hoa Kỳ có nhiều máy móc kỹ thuật tân tiến để giúp mình biết lỗi của mình khi bơi để sửa đổi. Mình nhớ hồi mấy đứa con đi bơi cho đội Junior Olympic trong vùng. Họ có camera quay chúng bơi dưới nước để xem chân tay, khi nhảy xuống, đạp chân kiểu nào,… xem phim Michael Phelphs tập luyện là đủ biết, họ tính từng ly từng tí để bơi nhanh hơn 1/100 giây.

Đại học Hoa Kỳ là nơi đào tạo các lực sĩ cho quốc gia này vì họ muốn đào tạo các lực sĩ có cái nghề vì cuộc đời thi đấu rất ngắn ngủi, phải có bằng cấp gì để khi ngưng thi đấu thì có thể trở lại một đời sống dân sự bình thường. Đại học có những chương trình giúp các lực sĩ chuyển đổi từ thi đấu qua đời sống bình thường. Đâu phải ai cũng đoạt huy chương vàng.

Khi con mình bơi cho đội tuyển Junior Olympic, để được tham gia các cuộc bơi thi đua với đám bơi nhanh cùng tuổi. Mình cũng hy vọng con mình đoạt huy chương vàng vì bơi khá nhanh ở quận Cam, đứng đâu thứ 11 toàn quốc Hoa Kỳ. Một hôm mình nói chuyện với một tên có con bơi chung đội. Hắn kể có đến 300,000 đứa trẻ bơi tại Hoa Kỳ, mà mỗi lần đi dự Thế Vận Hội, họ chỉ tuyển có hai lực sĩ bơi. Xác suất 2/300,000 quá mong manh nên mình nói con lo học cho chắc ăn, kiếm cái nghề.

Mấy đứa bơi chung đội với con mình, sau này bơi cho đại học Princeton, Stanford,..nhưng rồi cũng chìm đắm trong những lực sĩ khác với mộng tham dự Thế Vận Hội không thành. Mình có nói với con mình là nếu làm lại thì mình sẽ không cho chúng bơi đua. May là có 2 năm cho chúng nghỉ bơi vì kêu mệt quá, bị áp lực. Con gái mình nói là nhờ bơi, giúp nó có cá tính mạnh, để ra đời. Biết tự kỷ luật, tính toán học hành, thời khoá biểu vì tan trường về nhà, làm bài tập rồi, ăn uống rồi 6 giờ đi bơi 2 tiếng rồi về, làm bài tập đến khuya. Mình hy vọng chúng bơi để được học bổng đại học, sau này đi Seminar họ chỉ cách nên không cần bơi giỏi nữa vẫn có học bổng. Chán Mớ Đời 

Còn tiếp

Nguyễn Hoàng Sơn 



Hội thảo các chương trình phục hồi kinh tế California hậu đại dịch

 Sáng nay, mình được chương trình “Khéo Dùng Tiền” của đài truyền hình Little Sàigòn cử tham dự buổi hội thảo qua mạng (webinar) do William Stephanie Foundation tổ chức với các viên chức của tiểu bang California về các chương trình giúp đỡ người dân Cali, trổi dậy sau vụ đại dịch Covid-19.

Phần 1, do bà Lynn von Koch-Liebert của BCSH, (Business, Consumer SERVICES and Housing Agency) nói về chương trình tiểu bang giúp đỡ người thuê nhà và chủ nhà trong đại dịch. Như chúng ta đã biết là có Moratorium , chủ nhà không được đuổi người thuê nhà dù họ không trả tiền nhà, được gia hạng đến tháng 9 năm 2021. Nghe nói ông Biden đang tìm cách trì hoãn thêm vụ này. Vấn đề không trả tiền thuê nhà này khiến thiên hạ chết như chơi vì người ở không trả tiền nhà, tiền điện nước,.. chủ nhà phải trả tiền nợ ngân hàng, lại không được chính phủ giúp đỡ. Cho thấy Hoa Kỳ đang tiến dần vào chủ nghĩa xã hội.

Có nhiều người thuê nhà, không mất việc nhưng nhân cơ hội này, rủ nhau không đóng tiền nhà, dùng tiền nhà để xài khiến chủ nhà ngất ngư vì luật pháp không cho đuổi nhà. May là họ cho phép đưa đơn cho người mướn nhà, khía báo là bị ảnh hưởng của đại dịch và phải nộp lại cho chủ nhà tỏng vòng 15 ngày. Nếu không làm thì sau khi moratorium hết hạn vào cuối tháng 9 này thì chủ nhà có thể làm thủ tục đuổi nhà và sẽ khó kiếm nhà cho thuê lại vì không trả tiền.

Lúc đầu mình được chỉ định chuyển ngữ trực tiếp nhưng lại nghe vừa tiếng anh, vừa tiếng tàu,… lộn xà ngầu nên cuối cùng họ chỉ để tiếng anh thôi nên mình ghi lại vài điều để viết lại. Lần sau lên đài mình sẽ tường trình cho chắc ăn.

Trước đây chính phủ California có ra những chương trình giúp đỡ giúp người thuê nhà, mình thấy các thành phố gửi email, cho biết về những chương trình này. Moratorium của chính phủ cho phép người thuê nhà có thể trả 25% tiền thuê nhà nếu họ bị thất nghiệp, bị dính covid,…nhưng có nhiều người tuy không bị thất nghiệp vẫn không trả tiền nhà khiến chủ nhà ngọng.

Trong trường hợp này, chủ nhà cần “serve” một bản gọi là “Notice of 15 days “ trễ tiền nhà, trong đó có một tờ mà người thuê nhà cần điền, cho biết mình gặp khó khăn tài chánh vì ảnh hưởng COVID-19. Nếu không điền đơn này và gửi lại cho chủ nhà thì khi moratorium hết hạn thì chủ nhà có quyền đuổi người thuê nhà. 

Tóm lại, để bảo vệ quyền lợi chủ nhà cần phải “serve” Notice 15 ngày kèm theo tờ đơn để người thuê nhà điền là họ gặp khó khăn tài chánh trong đại dịch. Tương tự người thuê nhà cần phải điền và gửi tờ giấy tuyên bố là mình gặp khó khăn tài chánh vì đại dịch, nếu không thì khi moratorium, luật chính phủ ra khi đại dịch khởi đầu, hết hạn thì sẽ không được toà bảo vệ quyền lợi của người thuê nhà.

Chương trình này sẽ được khởi đầu vào tháng 9 tới nhưng ai cũng có thể vào website (houseiskey.com) https://housing.ca.gov/  để điền đơn trước vì khi bắt đầu thì ngân sách rất mau hết.

Chương trình này nhằm giúp các chủ nhà và người mướn nhà có đi làm, bị ảnh hưởng bởi đại dịch, thiếu tiền thuê nhà và trong những ngày tháng tới, để trả tiền thuê nhà và tiền điện nước. Để giúp người thuê nhà để tránh bị đuổi nhà vì thiếu tiền nhà.

Mọi người đều có quyền nạp đơn, kể cả những người ở lậu, không cần phải chứng mình là công dân mỹ. Tiền trợ giúp sẽ không tính là lợi tức cho người thuê nhà và sẽ không ảnh hưởng gì đến các chương trình trợ cấp khác của tiểu bang như Calfresh và CalWORKS.

Chủ nhà và người mướn nhà đều được khuyến khích nạp đơn. Điều kiện được chấp thuận: người mướn nhà bị ảnh hưởng bởi đại dịch, tiểu bang sẽ tính lợi tức khi nạp đơn để xét và còn thiếu tiền thuê nhà và tiền điện nước. 

Chủ nhà có người thuê nhà thiếu tiền mướn nhà và cần giúp đỡ vì mất lợi tức, với điều kiện người mướn nhà ít lợi tức. Tất cả tiền nhận được từ chính phủ sẽ thảo mãn số tiền nhà thiếu từ 1 tháng 4 năm 2020. (Không rõ là chính phủ có trả hết tiền thiếu nhà hay không). Người mướn nhà cần phải hội đủ điều kiện và ký đơn.

Chương trình AB 832, cập nhật hoá từ chương trình SB 9, nay sẽ trả hoàn toàn tiền thuê nhà 100% thay vì 75% như trước đây. Tiểu bang có thêm ngân sách 2.6 tỷ đôla và 5.2 tỷ đô la cho tiền thuê nhà và việc đuổi nhà sẽ dời lại sau ngày 30 tháng 9 năm 2021. Thủ tục giấy tờ sẽ được đơn giãn hoá, ít tài liệu cần nộp trên mạng. Webiste mới là Housing Is Key. Xem phần trên. Có tiếng Việt. Hình như có đến 32 ngôn ngữ, ai không có điều kiện vào Internet thì sẽ có số điện thoại, có người nói tiếng Việt để giúp đỡ.

Xem biểu đồ trên để biết ai có quyền và phương thức điền đơn chi hợp lệ.

Có 3 cách để nộp đơn:

1/ nộp đơn trên mạng qua trang nhà Housingiskey.com, có thể gọi Điện thoại thẳng, có người nói tiếng Việt đẻ giúp nộp đơn và cuối cùng là có thể được giúp đỡ qua các văn phòng đồng hành với chương trình tại địa phương như người ta có thể đến nhà để giúp hay đến văn phòng. Housingiskey.com có một số đại diện địa phương, và sẽ được cập nhật hoá thường xuyên.

Muốn điền đơn thì vào trang nhà Housingiskey.com hay các đối tác địa phương của hệ thống. Có thể điền đơn bằng tiếng Việt, cần thành lập một tài khoản khi gia nhập, cần có một tài khoản email, điện thư để liên lạc. Nếu không có thì người xem xét hồ sơ sẽ liên lạc bằng điện thoại hay thư từ.

Phần 2, do tiến sỹ Angelo Farooq, thuộc California Workforce Development Board nói về sự giúp đỡ các nạn nhân Covid, tìm kiếm việc làm cũng như học nghề khác để tiếp cần với thị trường hiện nay.

Chương trình có 6 tỷ đôla để đầu tư giúp nền kinh tế California trở lại như trước đại dịch và huấn luyện nghề nghiệp thêm cho dân chúng California. Ông ta cho biết là người tìm việc làm cũng như các công ty có thể liên lạc với tổ chức này để có thể được giúp trả lương 50% cho nhân công trong vòng 6 tháng đầu.

Liên lạc qua trang nhà của họ : www.careeronestop.org/ để được thêm tin tức các trung tâm tìm việc địa phương hay các trung tâm phát triển kinh tế các vùng của tiểu bang: https://cwdb.ca.Gov/initiatives/High-Road-trailing-pảtnerships/

Phần 3, do bà Bianca Blomquist, của Small Business Majority, nói về các chương trình của chính phủ giúp các tiểu thương hiệu, vốn để trỗi dậy sau đại dịch. Bà này nói về chương trình “California Comeback Plan”, giúp các tiểu thương về thuế vụ, các nghiên cứu, tin tưởng, giáo dục và hệ thống kết nói với các nàh lập pháp.

Để giúp khởi động lại nền kinh tế California tỏng mùa đại dịch, có chương trình cho các tiểu thương vay vốn được giới lập pháp ra luật tiếp tục giúp đỡ các tiểu thương. Có ngân quỹ là $895 triệu đôla dành riêng cho vay vốn các tiểu thương. Thời hạn nộp đơn là ngày 11 tháng 12 năm 2021.

Luật liên bang cho phép các công ty khấu trừ thuế khi phải trả tiền cho các nhân viên đau ốm vì covid-19 hay thời gian để đi tiêm chủng. Thời gian có thể khấu trừ là giữa ngày 1 tháng 4, 2021 đến 30 tháng 9, 2021.

Có thể khấu trừ 100% lương của nhân viên đến 80 tiếng đồng hồ, giới hạn là $511/ ngày và tổng cộng là $5,110. Xem như 10 ngày hay 2 tuần lương. Còn nghỉ nhà ăn lương vì bị ảnh hưởng của Covid-19 thì có thể khấu trừ 2/3 lương, tối đa là 12 tuần. Hạn chế là $200/ ngày và tối đa là $12,000.

Thống đốc tiểu bang mới ký sắc lệnh SB 151 nhằm phục hồi nền inh tế California với 100 tỷ đô dành cho các chương trình giúp tiểu thương dưới danh nghĩa “California Comeback Plan”. Chương trình này sẽ dành 1.5 tỷ đô cho phần 3 qua Lendistry. Mình có nhận được $21,000 của kỳ 2 vừa qua. Có nhiều tiểu thương còn trong danh sách đợi chờ. Chương trình này sẽ bắt đầu từ 3 tháng 8 đến 16 tháng 9 năm 2021. Tiền trợ cấp từ $5,000 đến $25,000.

Ngoài ra họ có 16 triệu để giúp các tổ chức vô vụ lợi, thời hạn nộp đơn từ 27 tháng 8 đến 8 tháng 9, năm 2021. Tiền trợ cấp từ $5,000 - $25,000.

Ngoài ra còn có California Dream Fund Grand Program. Chương rình này nhằm giúp các tiểu thương không có giấy tờ cư trú hợp lệ. Tối đa nhận được là $10,000. 35 triệu được dành cho chương trình này.

Ngoài ra còn có những chương trình vay vốn phải trả lại, có 70 triệu. Ông ta cũng nhắc đến Maintenance Street Tax Credit (CDTFA) qua SB 1447 có 147 triệu khấu trừ cho tiểu thương nào giữ nhân viên và mướn thêm nhân viên trong thời gian COvid-19.

Phần 4, do Fiona MA, thủ quỹ của tiểu bang California. Mình có nghe bà này nói chuyện ở Los Angeles một lần. Nói chung thì có khá nhiều người gốc tàu nằm trong chính quyền California mà không biết người Tàu có đông hơn người Việt hay không. Bà này nói chung ching là chính phủ tiểu bang đang cố gắng để phục hồi nền kinh tế tiểu bang. Khuyên chúng ta nên liên lạc với các cơ quan chức năng kể trên. Họ có nhân viên nói 34 ngôn ngữ để giúp đỡ. Họ có thể đến nhà để giúp điền đơn, hay hẹn gặp tại các văn phòng địa phương.

Cuộc hội thảo kết thúc đúng 60 phút. Kinh

Mình có email xin bộ slides của họ nhưng không biết chừng nào mới nhận được. Công chức thì họ lười lắm, cuối tuần là chạy rồi. Mình sẽ nghe lại thâu âm buổi nói chuyện để xem còn thiếu phần nào không. Đây là tóm tắc những gì mình ghi nhận được. Xong om

Nguyễn Hoàng Sơn 


Đại dịch của thế kỷ

 Ngày nay, Hoa Kỳ và toàn thế giới bị vấn nạn về y tế. Lần đầu tiên trong lịch sử loài người, người ta có khả năng chết vì ăn nhiều thay vì chết đói. Số người bị bệnh tiểu đường loại 2 càng ngày càng gia tăng. Cách đây 40 năm, các người trên 65 tuổi mới bị bệnh tiểu đường, nay thì trẻ em từ 8 tuổi trở lên và càng ngày càng gia tăng. Người ta quy ra nguyên nhân là nước ngọt và thức ăn được công nghệ hoá. Có những vụ kiện các công ty thực phẩm và nước ngọt, và đánh thuế các nước ngọt như thuốc lá để hạn chế sự tiêu dùng nước ngọt trên thế giới nhưng các công ty thực phẩm đang ráo riết tìm cách triệt hạ các vụ kiện thay vì để bị thua kiện như các công ty thuốc lá.

Xem bản đồ trên, chúng ta nhận thấy vào năm 2000, thế giới có 151 triệu người bị bệnh tiểu đường loại 2. 10 năm sau, gia tăng lên 221 triệu người, hay 46%, và năm 2014, xem như 4 năm sau thì con số này lên đến 412 triệu, hay 11.7% cho mỗi năm. Theo mình đọc thì năm 2017 có độ 462 triệu người tương đương với 6.28% dân số thế giới. Điểm nguy hiểm là con số này gia tăng khủng khiếp. Nếu các chính phủ không có phương pháp đối phó thì trong tương lai, đưa đến các hiểm hoạ cho đất nước.



Xem biểu đồ của chính phủ khiến mình thất kinh. Xứ Đài Loan là nặng nhất. Sau đó đến Hoà Lan, Thuỵ Điển và Thuỵ Sĩ. May mình không ở lại Thuỵ Sĩ. Trung Cộng có nhiều nhất 109.5 triệu trên 1.5 tỷ người, Hoa Kỳ có đến 29.3 triệu trên 360 triệu người. Chữa bệnh tiểu đường này rất tốn kém cho ngân sách quốc gia và gia đình. Ngày nay, Hoa Kỳ có vấn đề là đa số các người tình nguyện vào quân đội, không đủ tiêu chuẩn sức khoẻ để bảo vệ đất nước. Lý do quá béo phì.

Cách đây hai năm trong một cuộc thăm viếng hữu nghị một thành phố tại Mễ Tây Cơ, với thị trưởng thành phố Bellflowers, phái đoàn được mời dùng ăn sáng với vị chỉ huy trưởng hải quân của vùng. Mình thấy mấy ông lính và bà lính Mễ, to béo, khó khăn khi được gọi tập hợp để chào cờ.

Từ khi Hoa Kỳ bỏ rơi Việt Nam Cộng Hoà, bắt tay với Trung Cộng để bán Coca cola thì chỉ trong vòng 40 năm, người Tàu có chỉ số người bị bệnh tiểu đường nhiều nhất thế giới mà trước đó 40 năm trước, không một người Tàu nào nghe đến bệnh tiều đường. Chán Mớ Đời 

Người ta nói Hoa Kỳ hiện nay không có chương trình phòng ngừa bệnh tiểu đường loại 2, chỉ cho uống thuốc lâu dài (để các công ty dược phẩm bán thuốc). Người ta không thể nào chấm dứt vấn nạn này nếu không biết nguyên nhân chính đưa đến để giải quyết từ gốc ngọn.

Các bác sĩ có lương tâm hay khoa học gia đều cho biết nguyên nhân chính là đường, và nước ngọt được bán cho quần chúng trên thế giới. Trong buổi họp báo về giải túc cầu âu châu vừa qua, cầu thủ Ronaldo đã lấy mấy chai nước ngọt để trên bàn bỏ qua một bên, và nói chỉ nên uống nước, khiến thị trường chứng khoáng phản ứng, công ty nước ngọt đã mất đâu 50 tỷ đô trong ngày.

Vào những năm của thập niên 80 của thế kỷ trước, họ quy chất béo là nguyên nhân cho bệnh tim mạch, 20 năm sau thì lại cho rằng 6 triệu trẻ em tại Hoa Kỳ bị bệnh béo phì. Lý do là tiêu thụ đường quá nhiều.

Tới mùa lễ cô hồn là phải đi mua kẹo, để trước nhà cho con nít trong xóm. Nay thì thấy bớt trong khu mình ở. Bố mẹ ý thức được vấn đề nên hạn chế uống nước ngọt, ăn kem,…

Vào những thập niên 70, sau khi thượng nghị sĩ McGovern đưa ra chương trình dinh dưỡng cho người Mỹ mà người ta hay gọi là Kim tự tháp dinh dưỡng. Họ khuyến khích người Mỹ ăn nhiều tinh bột độ 55-60% số lượng calories mỗi ngày, hạn chế ăn chất béo, hạn chế đường 15% số lượng calories tiêu thụ hàng ngày.

Kết quả cho thấy sự gia tăng bệnh béo phì theo cách chỉ dẫn dinh dưỡng của chính phủ. Theo biểu đồ chúng ta thấy sự gia tăng tiêu thụ tinh bột tương đương với biểu đồ của bệnh béo phì, tương đương vợi sự hạn chế ăn chất béo từ khi chính phủ ra bảng chỉ dẫn dinh dưỡng, được ấp dụng trước nhất tại học đường.

Bệnh béo phì được định nghĩa là khi BMI cao hơn chỉ số 30. (BMI>30). BMI của mình hiện nay là 24, đang tìm cách giảm thêm độ 3 cân Anh.

Xem bức ảnh trên cho thấy 3 loại thịt, Ý Đại Lợi , Á Căn Đình và Hoa Kỳ. Thịt bò Hoa Kỳ có nhiều mỡ vì được nuôi bằng bắp ngô thay vì ăn cỏ như các xứ kia. Người Á Căn Đình ăn trung bình 44 kí lô thịt so với người Mỹ 23 kí lô thịt bò hàng năm nhưng họ không bị bệnh tim mạch như người Mỹ. Dạo này có nhiều nơi bán hamburger với thịt bò nuôi cỏ, ăn thấy khác loại thịt bò nuôi bằng Ngô.

Ngô có nhiều amino acid leucine isoleucine valine nên khi lá gan sử dụng chúng để tạo năng lượng thì phải lấy nhóm amino ra và đưa thẳng vào chu kỳ Krebs và tạo ra chất béo trong gan rồi chuyển về các cơ bắp. Do đó amino acid hay choline trong thịt bò có thể đưa đến vấn nạn kháng insulin.

Choline  rất quan trọng cho cơ bắp và các transmitter nhất là khi ăn phần phosphastidyl choline giúp di chuyển chất béo (lipid bacteria) vào ruột non, hoán đổi choline thành trimethylamine rồi bị oxy hoá gọi là TMAO, một loại chất độc nhất trong cơ thể. Do đó thịt bò có thể không tốt cho cơ thể nhưng không phải vì chất béo mà vì choline. Tiêu thụ thịt bò nuôi bằng bắp ngô thì sợ các cơ bắp sẽ có nhiều mỡ như bò vậy nên bác sĩ khuyên tránh ăn nhiều thịt bò nuôi với ngô (corn fed). Người ta chưa rỏ hậu quả, chỉ thấy hình ảnh thịt bò nên đoán chừng.

Ngoài ra các chất béo của sữa có thể giúp phòng ngừa bệnh tiểu đường loại 2 và bệnh tim mạch. Sữa bò có  chất béo khác thịt bò gọi là chất béo bão hoà như palmitate stearate gọi là C15 hay C 17, như biểu đồ cho thấy giảm các nguy hiểm về tinh mạch. Cho nên khi người ta lên án chung chất béo bão hoà của thịt bò và sữa gây bệnh tim mạch, là không đúng. Do đó nay có các nông trại bán sữa Whole Milk nhưng họ gặp nhiều vấn đề của chính phủ vì phải pasteurization, sẽ mất đi các chất dinh dưỡng tốt cho cơ thể. Có lần mình mua được sữa tươi để uống thì thấy khác xa với loại sữa thường đã được khử trùng.

Khi sữa được khử trùng và lấy chất béo ra thì các công ty thực phẩm hay bỏ thêm đường thế là ngọng. Hết chất béo để giúp cơ thể giảm bệnh tiều đường thì nay lại thêm đường. Trước đây người ta chỉ nhận thấy toàn diện nhưng chưa rỏ về chi tiết. Cho thấy uống sữa tươi mà bị lấy chất béo hết thì không tốt. Chán Mớ Đời 

Người ta cho rằng LDL là chất béo xấu. Trên thực tế lâm sàng thì không. Người ta thử nghiệm, nếu chỉ lấy các bệnh nhân trên 65 tuổi đến 90 tuổi thì tỷ lệ LDL tương đương với số tuổi thọ. Lượng LDL cho thấy người ta sống lâu hơn giả thuyết khiến thiên hạ chết sớm như báo chí đã nói. Thế lầy nà thế Lào?

Người ta giải thích là nếu họ đo lượng Triglyceride thì nhận thấy gây nguy hiểm cho bệnh tim mạch nhất. Lý do là các công ty dược phẩm chưa có thuốc để giảm Triglyceride nên chỉ bán cho chúng ta Statins. Loại thuốc giảm Triglyceride chỉ mới ra thị trường từ 10 năm nay. Do đó bác sĩ cho ta uống statins cho khoẻ đời như ở Việt Nam cho Xuyên Tâm Liên trị bá bệnh, bất chấp hậu quả.

Chúng ta có nhiều loại chất béo trong cơ thể, xem biểu đồ trên. Khi chúng ta ăn chất dinh dưỡng sẽ được phân huỷ rồi bạch huyết sẽ đưa về lá gan nhưng lại có loại VLDL (very low density lipoprotein), một loại serum  Triglyceride chỉ được lá gan tạo ra. Có hai loại LDL: một loại to và một loại nhỏ. Loại lớn thì có độ 80% và loại nhỏ thì 20%. Loại lớn di chuyển trong máu dễ dàng, thông qua các mạch máu còn loại nhỏ như phù sa được kéo về thường nằm dưới đáy, len vào lớp dưới các mạch máu và đọng lại, dần dần thu hẹp mạch máu, đưa đến tình trạng nghẽn mạch máu.

Biểu đồ trên cho thấy các phân tử của LDL. Loại to và nhỏ, bác sĩ cứ nhìn LDL là bắt uống thuốc thay vì xem xét loại nào. Muốn biết loại LDL xấu (20%) thì phải nhìn  số lượng Triglyceride. Do đó cần giảm lượng Triglyceride để giảm lượng LDL loại nhỏ.


Theo biểu đồ trên, cho thấy khi VLDL thấp, LDL loại to thì HDL, loại chất béo tốt rất nhiều, ngược lại khi VLDL cao và LDL loại nhỏ nhiều thì HDL thấp. Cách tốt nhất là làm Triglyceride xuống sẽ giúp HDL lên cao. Cơ thể chúng ta cần chất béo nhất là não bộ (90% là chất béo). 

Xem biểu đồ trên để hiểu các phân tử LDL lớn di chuyển dễ dàng trong mạch máu còn loại nhỏ thì hay đi vào các nơi mạch máu bị hư hại vì đường,.. do đó khi chúng ta nhìn lượng LDL là sai. Muốn chính xác hơn phải giảm lượng Triglyceride trong người thay vì LDL. Nếu Triglyceride giảm thì LDL loại nhỏ giảm. 

Có ông bác sĩ về tim mạch cho rằng, khoa học tiến bộ rất nhiều nhưng bác sĩ được giảng dạy với chương trình của những thập niên trước, chưa được cập nhật hoá.

Thôi lên vườn đã. Chiều về kể nốt. (Còn tiếp)

Nguyễn Hoàng Sơn 


Người bạn của El Cholo

 Sáng nay bò lên vườn vì có hẹn với tên chuyên gia về trồng bơ từ Chí-Lợi đến xem vườn, cho thêm ý kiến, phát triển vườn ra sao. Mới vừa xuống xe thì nghe tiếng ồ ồ, chạy đi coi. Hoá ra ống nước chính bị bể, phải chạy ra đường, khoá nước lại. Lần mò mới biết nơi bị bể ống nước. Hoá ra đường ống nước cũ mà mình không thay vì nghĩ họ dùng ống nước độ dầy 40. Vậy là mình bị hai cú vụ này rồi. Tên gắn hệ thống nước này khi xưa mình có gặp khi đang muốn làm lại hệ thống cũ. Tên này ăn gian, lấy rẻ tiền nên không dám mướn.

Mình gọi ông thợ phụ cuối tuần nhưng hắn bận làm xa, nên gọi anh chàng quản lý vườn bơ gần chỗ mình. Anh ta kêu 30 phút nữa sẽ đến. Anh chàng này gốc Mễ nhưng không biết nói tiếng Mễ nên gặp Mễ ở lậu hay bị chửi mất gốc. Anh chàng sinh ra tại mỹ, chỉ chơi với mỹ trắng, nghe nhạc mỹ,… sì ke ma tuý đủ thứ mà tiếng lóng Mễ gọi là “el Cholo”.

Anh chàng có chuyện đời rất khá đặc biệt nên mình kể lại đây. Hồi trẻ, anh ta không học hành gì cả, cứ chơi sì ke và giao du với đám du thủ du thực. Sau anh ta bị bắt ở tù vùng Bakersfield, mãn tù ra, bà mẹ nói về vùng Riverside, bà ta gửi tiền và vé xe đò lên. Anh chàng tiêu hết tiền rồi ở lại Bakersfield đến khi bị băng đảng đánh tơi bời hoa lá nên trốn về RiverSide.

Một hôm, có tên bạn học cũ, đi làm xa về thăm. Anh ta thấy anh bạn chạy xe mới, có tiền rủng rỉnh, gái bu như ruồi. Còn anh ta thì vô gia cư, sống trong xe hơi, có cây súng Colt 45 để phòng thủ, hay bắn nhau với các đám băng đảng khác. Anh bạn rủ cả đám đi làm, vì trên Nevada cần người. Ai nấy đều khoái chí tử nhưng rốt cuộc chả tên nào đi, nói thôi để tuần sau vì tuần tới có hẹn. Cả đám vô nghề mà kêu bận.

Một cuối tuần anh bạn trở lại RiverSide, El Cholo rủ đi party, kiếm gái, sì ke. Anh bạn kêu ok, đi mua pizza để đem lại tiệc nhà ai đó. Anh bạn kêu lên xe tao chở đi mua pizza. Lên xe, anh bạn chạy thẳng ra xa lộ. Ông thần El Cholo kêu đi đâu vậy, sao không đi mua pizza, anh bạn kêu đi Las Vegas, tao kiếm được việc làm cho mày rồi. Ông thần El Cholo ham chơi kêu tao không muốn đi, bỏ tao xuống. Ông bạn kêu tao không ngừng, mày muốn xuống thì mở cửa nhảy xuống, tao không muốn mày phí hại đời mày với đám du côn du thực. 

Ông thần không dám mở cửa nhảy xuống xa lộ, đành ngồi trên xe đến Las Vegas, đi làm nghề xây dựng với ông bạn. Sau này có tay nghề trở về lại Riverside, tiếp tục làm nghề xây dựng, lập gia đình có con có cái. Nay lại khuyên con đi học cho đời bớt nhọc nhằn. Mình kêu, xem tao đây, học có bằng thạc sĩ bú xua la mua rồi cuối đời làm nông dân. Cả bọn đều cười.

Ông Mễ này may mắn có anh bạn, đã giúp thoát ra môi trường chơi bời của tuổi trẻ, sì ke ma tuý, trộm cắp, trở về kéo anh ta ra khỏi vùng lầy khi còn trẻ vì ít ai có diễm phúc này. Hồi nhỏ, thầy cô hay nói “gần mực thì đen, gần đèn thì sáng” khiến mình như bò đội nón. Lý do là mình dùng mực tím để viết bài mà da mình đen xì như cột nhà cháy. Ai cũng kêu mình đen thui lui dù ngồi học dưới ánh đèn neon sáng trưng. Chán Mớ Đời 

Anh ta nói về RiverSide, gặp bà vợ rồi sinh con đẻ cái, và làm việc từ đó đến nay. Còn đám bạn khi xưa thì có đứa đi tù đứa chết, không đứa nào ra hồn cả. El Cholo may mắn, gặp được anh bạn vàng. Anh cho biết từ ngày ra tù, anh ta đi nhà thờ, và chăm chỉ làm việc vì nếu không thì cứ đi mua bia, sì ke để phê cho đời.

Đi làm, mỹ trắng gọi anh ta “manual” không phải “Manuel”, Manual đây là làm việc bằng tay. Anh ta bị kỳ thị nên bị sai bảo, không được giao cho việc gì cả, ngoài bị sai vặt. Một hôm, tên mỹ đưa cần cẩu ra sao khiến cột đèn rớt xuống đầu anh ta, đập bể nát cái mũ bảo hiểm. Anh ta bất tỉnh khiến tên mỹ trắng lo ngại. Dạo ấy không có điện thoại di động. Cuối cùng anh ta tỉnh lại khiến tên mỹ trắng mừng như bố sống lại.

Dặn anh ta đừng có nói với ai cả vì hắn sẽ bị mất việc. Từ đó tên mỹ trắng dạy anh ta nghề cho anh ta rồi giao cai quản các tên thợ khác. Sau này tên mỹ trắng mua trang trại trồng cam, nhổ bỏ cam để trồng bơ, kêu anh ta về làm quản lý đến nay. Tên mỹ trắng không thích đóng thuế Cali nên bán vườn bơ chạy qua Arizona. Một người Việt mua lại với giá triệu tám thì phải. Cùng thời mình mua vườn bơ của mình. Báo mới đăng là đã bán cho ai khác với giá 3.5 triệu. Kinh


Mình nói nếu chủ mới mà thay đổi hợp đồng với mày, muốn thì qua quản lý vườn tao. Nếu tin vào tử vi thì muốn thành công, phải có cung nô bộc. Nếu không có người chịu khó, tận tuỵ, giúp mình thì khó mà thành công. Người làm đa số làm để câu giờ, xem đồng hồ, còn thợ tốt thì làm cho hết việc, chăm chỉ.

Người Mỹ hay kể chuyện con cua trong chậu, tuy có càng cua rất lớn, có thể tự trèo ra ngoài cái chậu nhưng khi nó bò ra thì mấy con cua khác dùng càng kéo lại trong chậu. Trong cuộc đời, mình lay hoay với đám bạn tương tự như mình. Nếu mình muốn thay đổi cuộc đời thì phải tìm bạn mới, lợi tức cao hơn để họ chỉ dẫn mình, giúp mình thăng tiến trong tương lai.

Tương tự mình cũng quen ông Mic, người đã giúp mình khá nhiều về ý kiến với ông Rich Dad trong 20 năm qua. Ông Mic kể khi xưa ít học, chỉ ham chơi, theo đám du thực, sì ke,… sau này lập gia đình, ăn Oe-phe, ở trong khu Mobile home. Cứ hàng tháng bị cán bộ xã hội chửi, hỏi sao không đi tìm việc làm. Cuối cùng bà vợ kêu chán cảnh đi ăn xin xã hội nên đi làm ô sin chùi nhà cho thiên hạ. Chửi ông ta riết, ông ta phải đi làm thợ vịn cho một công ty xây dựng. 

Cuối cùng họ chán ghét cảnh sinh hoạt trong khu mobilehome , cho rằng không phải một nơi con của họ sẽ sống thoải mái khi lớn lên nên để dành tiền. Họ chỉ xài một đồng lương còn đồng lương kia để dành để mua một căn nhà nhỏ. Ông ta mua được một căn nhà nhỏ rồi tự sửa lại. Ông tò mò đi kiếm nhà cũ thêm để mua. Nay ông ta có 50 căn nhà cho thuê. Đó cũng nhờ người bạn đời đã kéo ông ra hố sâu của tuổi trẻ.

Nhiều người ít khi nhận ra sự hy sinh, đóng góp của người bạn đời cho sự thành công của họ. Sau lưng một người thành công, là hình bóng của một người đàn bà hay đàn ông. Bà Thatcher có ông chồng chịu khó đi bên cạnh hay phía sau tương tự ông chồng của bà nữ hoàng Elizabeth đệ nhị. Đa phần khi người ta thành công, quay lại thấy con vợ già, xấu xí nên kiếm người khác để cho xứng với với địa vị của họ.

Nguyễn Hoàng Sơn 

An sinh xã hội vào năm 2034

 Hôm nay đọc tin tức về an sinh xã hội thì 2020 Socal Security Adminsitration trustees cho biết vào năm 2034, lợi tức thu vào chỉ có thể trả 76% cho tiền người đã về hưu lãnh tiền này. Khi đi làm thì chúng ta trả 7.5% tiền lương hàng tháng, chủ trả thêm 7.5% hàng tháng, xem như trả 15% tiền lương cho ai làm riêng.

Họ đang tìm cách để giải quyết vấn đề này, hạ 24% tiền an sinh xã hội, hay không tính an sinh xã hội trong lợi tức hưu trí của người Mỹ. Người ta đã dời tuổi về hưu đến 67 tuổi thay vì 65. Họ ra chương trình quảng cáo là nên lấy tiền an sinh xã hội trễ hơn để có thể lãnh nhiều tiền hơn sau này.

Vấn đề là có sống lâu để lãnh nhiều hay chết sớm, lợi cho chính phủ. Mình có biết một bác, đi làm cả đời, về hưu có 6 tháng là được chúa gọi về. Mình thì lấy tiền an sinh sớm hơn cho chắc ăn. 1 đồng trong tay hôm nay vẫn tốt hơn 2 đồng ngày mai. Đừng tin những gì chính phủ nói, hãy nhìn kỹ nhưng gì chính phủ đang và đã làm.

Người ta gọi hệ thống an sinh xã hội là một vụ lừa đảo của thế kỷ, một loại Ponzi scheme. Khi họ thành lập quỹ an sinh xã hội để giúp người Mỹ về hưu có thêm chút đỉnh tiền phụ trội, ngoài cái quỹ hưu trí, trung bình người Mỹ chết dạo ấy vào 63.5 tuổi thọ. Nghĩa là họ chết 18 tháng trước khi nhận tấm ngân phiếu của an sinh xã hội. Nếu chết thì vợ có thể lãnh số tiền của mình. 50% số tiền an sinh xã hội lãnh bị đánh thuế tuỳ theo lợi tức hàng năm (tính thêm những tiền khác như quỹ hưu trí,..)

Vấn đề là ngày nay, khoa học, y khoa tiến bộ nên người Mỹ có tuổi thọ trung bình lên tới 75, phụ nữ thì thọ hơn 5 năm. Do đó, Hoa Kỳ cũng như các nước khác tây phương có chương trình này gặp vấn đề tài chánh trong những năm tới đây.

Thế hệ trẻ đi làm, đóng thuế, đóng an sinh xã hội để trả cho những người đã về hưu. Thế hệ trẻ lại ít hơn thế hệ babyboomers do đó tương lai sẽ không đủ tiền để trả cho người đã hưu trí.

Xem biểu đồ trên là thấy tiền thu vào nhiều hơn tiền cho ra. Hiện nay có 174 triệu người Mỹ đóng tiền an sinh xã hội và chỉ có 63 triệu người nhận an sinh xã hội, xem như chỉ có gần 1/3 người nhận. Thế hệ con em chúng ta lại ít người đi làm hơn, do đó số người đóng tiền an sinh xã hội sẽ giảm và người lãnh sẽ đông hơn khi thế hệ babyboomers về hưu hết.

Xin nhắc lại thế hệ Babyboomers thường được gọi cho người Mỹ sinh năm 1946 đến năm 1964. Vì trong 18 năm đó, sau đại chiến thế giới thì Hoa Kỳ có cuộc cách mạng về dân số. Có lẻ lính đi tác chiến 4 năm trở về, nhớ vợ nên khiến mấy bà sinh con như gà. Việt Nam cũng tương tự sau 1975, dân số gia tăng khủng khiếp đến khi Hà Nội ra lệnh “trai hay gái chỉ hai mà thôi” mới chấm dứt vụ dân số gia tăng. Bộ đội vào Nam bao nhiêu năm trở về làng.

Thông thường khi xưa, người Mỹ đi làm về hưu sẽ có an sinh xã hội và tiền hưu trí của hãng hay cơ quan mình làm việc. Nay thì chỉ có công chức và công nhân của công đoàn là có tiền hưu trí, thường là 90% lương cuối cùng của họ. Dân công chức về hưu sướng lắm, được đủ thứ còn dân làm cho công ty tư thì hơi mệt.

Lý do là các công ty không có quỹ hưu trí. Trước đây các công ty nổi tiếng Hoa Kỳ như Sears,…đều bị phá sản vì phải trả hưu trí và y tế cho nhân viên cũ của họ. Do đó mà có mấy vụ, các tỉnh hay thành phố thậm chí tiểu bang muốn huỷ bỏ vụ hưu trí như đạo luật 10 (Act 10) 11 năm về trước, đã khiến công đoàn kêu gọi biểu tình tùm lùm nhưng thất bại, khiến hội viên bỏ công đoàn rất nhiều. Ở Cali thì họ lấy tiền của công nhân hội viên đầu tư vào những chương trình khá nguy hiểm và mất khá nhiều tiền.

Không có một chính trị gia nào dám kêu gọi giảm tiền an sinh xã hội, do đó chỉ có đưa ra các quảng cáo mà họ đang khởi đầu từ khi ông Biden nhậm chức, kêu gọi đánh thuế người giàu. Người giàu là ai, là người Mỹ trung bình, lợi tức từ $100,000 lên đến $300,000. Bọn làm bạc triệu trở lên, đều có CPA, luật sư của họ biết cách lách luật để đóng thuế ít. Cứ hỏi ông Buffett bô bô kêu thư ký ông ta đóng thuế nhiều hơn  ông ta. Chán Mớ Đời 

Cách tốt nhất là tự lo cho mình để khi về hưu không bị lộn xộn về tiền bạc. Cách hay nhất là ăn chơi, uống  rượu để ngã bệnh sớm rồi chết sớm khi còn đi làm, có bảo hiểm. Chết thì vợ con có tiền tử và sẽ lãnh tiền an sinh xã hội của mình. Cuối tuần rồi, mình đến nhà thân hữu ăn tân gia. Mình thấy mấy ông ngồi uống rượu whisky hết chai này đến chai khác khiến mình thất kinh.

Bên tây mình thấy dân tây phương uống một chút để tiêu cơm đây người Việt mình uống cho vui không phải để thưởng thức rượu. Chán Mớ Đời 

Nếu muốn sống lâu thì hà tiện, bớt tiêu xài sẽ thành thói quen nên khi an sinh xã hội giảm tiền mình cũng bình an.

Mình khuyên mấy đứa con bỏ tiền vào Roth IRA của chúng để khi về hưu không bị đánh thuế. Mỗi năm chúng bỏ $6,000 để đầu tư trong quỹ hưu trí cá nhân cho mai sau. Nếu bỏ vào IRA thường thì phải đóng thuế khi rút ra. Nếu không rút ra sau 70.5 tuổi thì bị đánh thuế và phạt.

Hai đứa con đi làm được 2 năm, bỏ vào quỹ Roth IRA được $12,000. Làm tính sau 45 năm lao động, xem sao

N= 45 năm     I= 12%        PV = $12,000         PMT = 0             FV = $2,586.563

Tính chúng bỏ vào $500 / tháng ($6,000/ năm)

N = 45 năm     I = 12%     PV = $12,000         PMT = -$500        FV = $8,140,783

Không bị đóng thuế.

Mình đang tính khi nhà xuống, mình sẽ kiếm nhà để mua cho chúng. Lấy tiền $12,000 của chúng để đặt cọc một căn nhà giá khi xuống độ $500,000. Sau 45 năm thì giá nhà cứ lên xuống nhưng trung bình là lên 6%. Căn nhà sau 45 năm sẽ lên ?

N = 45 năm    I = 6%        PV = $500,000        PMT = 0            FV = $7,389,981

Chỉ cần mua một căn nhà và bỏ $500/ tháng vào Roth IRA, hai đứa con sẽ có $15 triệu khi về hưu 45 năm nữa.

 (Còn tiếp)

Nguyễn Hoàng Sơn 

Plato

 Năm 12 B mình học môn Luận Lý với thầy Nguyễn Minh Diễm và môn Đạo Đức với thầy Nguyễn Quang Tuyến. Tóm tắc là chả nhớ gì cả ngoài “Philo cái sophos” của thầy Tuyến và câu “đàn bà nói có là không , nói đi là ở, lấy chồng đi tu” của thầy Diễm, làm Cẩm nang ra đời. Sau này nhận thấy không đúng.

Mò mò đọc sách ông khôi nguyên về vật lý Quang Tử, giáo sư Feynmann, có một giai thoại nói về ông Plato khiến mình tò mò đi tìm đọc về ông này. Ông ta đơn cử câu chuyện về một học giả người Hy Lạp, dạy ngữ văn Hy Lạp cổ điển mà ngày nay, chính học sinh xứ này, ít người chịu học tử ngữ này.

Hình ông Plato, không biết hoạ sĩ nào tưởng tượng hay. Văn minh nhân loại được dựng lên theo truyền thuyết, những mẫu chuyện, thêu dệt từ đời này sang đời sau.

Khi vị học giả được mời dạy môn này ở một nước khác ở Âu Châu thì khám phá nhiều sinh viên, ngay cả học sinh trung học đều thích học môn này. Có lần, trong kỳ thi tốt nghiệp, ông ta hỏi một sinh viên " Socrates nghĩ gì về sự liên hệ giữa Cái Đẹp và Sự Thật?" thì sinh viên này ú ớ, mặt như ngỗng ị. Ông ta hỏi lại " Socrates nói gì với Plato trong Symposium thứ 3?" thì sinh viên này trả lời bằng tiếng Hy Lạp cổ, thao thao bất tuyệt những gì Socrates đã nói với Plato. Third Symposium là tóm tắc những gì Socrates nói về sự liên hệ giữa sự thật và cái đẹp.


Câu chuyện trên khiến mình suy nghĩ lại những gì mình học có thật sự là chút gì kiến thức hay chỉ là đọc như vẹt khiến mình Chán Mớ Đời. Mình hay lầm lẫn ông Plato và Socrates. Sau này mới nhớ là Socrates là người khai sáng cho ông Plato, thời Hy-Lạp, người ta không gọi là thầy mà gọi là “mentor”, một người đỡ đầu, hướng dẫn.


Có anh bạn làm luận án ở MIT, kể khi làm luận án, anh ta gặp khó khăn vì quen đợi ông thầy hướng dẫn chỉ, chỉ nghiên cứu thêm phần nào ông thầy đề nghị,… cuối cùng ông thầy hướng dẫn giải thích trên con đường nghiên cứu khoa học, tôi là người hướng dẫn nhưng không biết gì hết về chủ đề anh đang nghiên cứu. Chúng ta đều như nhau, anh phải tự tìm tòi, tôi chỉ có thể giúp thêm ý vì đã trải qua kinh nghiệm này. Anh bạn thì quen với văn hoá Việt, xem trọng người thầy tỏng khi ông thầy hướng dẫn chỉ xem là người khái sáng, cho nên không ai nói Socrates là thầy của Plato.


Có ông thầy võ ở Việt Nam sang mỹ chơi, có chỉ một anh bạn vài thế võ của môn phái của ông ta, sau đó ông cứ tuyên bố là thầy của anh này. Nếu mình không lầm, nếu ai muốn học phải đem đồ cúng, lễ vật đến nhà thầy, để xin làm môn đệ. Đây chỉ trong bàn nhậu, hứng lên chỉ vài thế là tự nhận mình là thầy. Chán Mớ Đời 


Ông Plato được xem là một trong những trụ cột căn bản của nền triết lý tây phương, các nhà triết học tây phương sau này, sử dụng các tư duy của ông để  bàn rộng ra hơn về chính trị, đạo đức, luân lý,… có những điểm khá thú vị như:


Phải tự thắng chính mình: ông cho rằng chiến thắng đầu tiên và lớn nhất của chúng ta là tự thắng mình, không để giác quan và ước muốn của mình điều hành các hành động của chúng ta. Nếu chúng ta không tự kềm chế, đam mê và đòi hỏi sẽ làm chúng ta mù loà. Tuần rồi, báo chí đăng tin ông tài tử nào tên Franco đền 2.5 triệu đô la cho mấy cô gái ngủ với ông ta. Ông ta giàu thì cứ trả tiền cho khoẻ đời, đây laị muốn chơi của chùa nên bị tố. Xong om.


Chúng ta có thể lấy quyết định vô lý, gây nguy hại cho tương lai của chúng ta. Điển hình chúng ta biết hút thuốc, uống rượu là có hại nhưng khổng thể kềm hãm sự thèm muốn nên cứ tiếp tục hút thuốc lá hay uống rượu,.. mình nhớ cảnh anh bạn học cũ, đến nhà chơi với cô con gái. Anh ta lén ra sau nhà hút thuốc, cô con gái 10 tuổi đi theo năn nỉ bố đừng hút thuốc nhưng bố thèm quá nên chịu dù miệng nói thương con. Chán Mớ Đời 


Ông Plato cho biết không nên giận dữ, phải kềm chế xúc cảm của mình. Nên sử dụng tư duy để giải quyết thay vì để cảm tính định đoạt tiếng nói hay hành động của chúng ta. Cái này khó nhưng lấy vợ một thời gian sau chúng ta quen bị vợ càu nhàu cửi nhửi nên cũng qua. Vợ dạy ta nên người theo Plato.


Ông Plato khuyên nên tìm bạn mà chơi vì họ như đất, nuôi sống cây cỏ. Nếu gặp loại đất xấu thì mình không thể nào lớn mạnh cả. Ai đó nói là chúng ta là sự quân bình của 5 người bạn thân nhất của chúng ta. Từ ngày lấy vợ mình không tìm thêm bạn nữa. Bạn khi xưa thì chạy đâu mất, không còn sự đồng cảm, tư duy. Mỗi người lao vào con đường mình chọn để đi chung với người bạn đời. Có đồng chí gái làm tri kỷ cũng thoải mái rồi. 


Khi xưa, người lớn hay nói sang nhờ vợ, giàu nhờ bạn. Muốn giàu thì phải có những người bạn giúp chúng ta đi lên. Khi chúng ta làm $50,000/ năm thì bạn và thân hữu cũng xà bậy làm lương bổng độ $50,000. Do đó muốn làm $100,000 thì phải quen với những người làm $100,000 vì họ đọc sách, xem đài truyền hình, chơi với bạn khác. Tương tự người làm $500,000 năm khác với người làm 1, 2 triệu một năm. Nếu chúng ta chơi với người làm $50,000 /năm thì phải thoát ra khỏi vùng ảnh hưởng của bạn bè với lợi tức như mình, mới có khả năng gia nhập vào nhóm làm lương cao hơn.


Mình nhớ khi xưa, muốn đi học đầu tư về nhà cửa, mình hỏi một anh bạn thân lúc đó. Anh ta kêu mày mới sang mỹ, không biết gì, tụi nó dụ khị mày đó. Mình tính bỏ việc đi học này nhưng có tiếng gọi nào trong đầu, cứ kêu mình đóng tiền đi học dù không có tiền, phải dùng thẻ tín dụng rồi trả từ từ. Ngày nay, anh bạn xưa, kỹ sư về già, bị sa thải, kiếm việc không được, đi bán xe hơi từ hơn 15 năm nay. Lâu lâu cần mua xe cho con thì mình gọi anh ta.

Đây là hình ảnh của con người trước đây, sau bị thần Zeus chém làm đôi nên từ đó chúng ta phải nhọc ông đi tìm người bạn đời. Không phải thì ra toà ly dị, kiếm người khác. Chán Mớ Đời 

Có lời khuyên của ông Plato khá đúng là tìm người bạn đời. Ông ta đưa ra huyền thoại của Hermaphroditus và Salmacis, hai vị thần xác nhập vào nhau thành một nhân vật bất tử, được sử dụng trong văn hoá tây phương từ lâu. Trong Symposium của ông ta, người ta thấy nói về những nhân vật tròn với hai nhân vật dính với nhau. Có 3 loại: đàn - đàn ông đến từ mặt trời, đàn bà-đàn bà đến từ trái đất và đàn ông - đàn bà đến từ mặt trăng.


Cặp cuối cùng được gọi là “androgynous couple” sau này họ muốn làm thượng đế nhưng thất bại nên bị thần Zeus chém làm hai. Thần Apollo sửa chửa lại và để cái lỗ rốn làm bằng chứng để sau này không phạm lỗi nữa. Thời xưa ở Hy Lạp, người ta xem đồng tính luyến ái rất bình thường, vì khi bị chém làm hai thì cặp trai trai mò đi kiếm nhau lại, cặp trai gái tương tự, tìm nữa yêu thương của mình. Chỉ có không thấy họ nói đến các bà đồng tính, lesbian.


Thuyết này được sử dụng trong ngành thần học của nhà thờ thiên chúa giáo qua ông thánh John của Damascus và John Scotus Eriugena nói đến nên khi mình nghe họ kể về ông Adam và bà Eva thì như bò đội nón. Có lẻ họ sử dụng câu chuyện này gần đây từ sau cách mạng 14-7-1789 tại Pháp? Hôm nào rảnh mình kể dài hơn vì đây đang nói đến ông Plato, lại chạy loạng quạng đi đâu.


Ông khuyên chúng ta phải tham gia chính trị vì nguy cơ bị giới ngu dốt lãnh đạo. Người Việt mình thì hay mở miệng, tự hào , kêu tôi không làm chính trị. Cho dù chọn một bữa ăn, bận cái áo được xem là một hành động chính trị. Ông ta thấy Socrates bị tù, giết bởi đám không ưa những gì ông ta nói nên không muốn bị cai trị bởi đám ngu dốt. Ấn đề là kẻ ngu dốt không biết mình ngu dốt và nếu họ giữ tỏng tay quyền lực thì khó mà truất phế họ.


Mình nghe kể sau 75, cán bộ thường được gọi là cán ngố, ăn nói cực ngu, cực dốt như kem đầy đường, đem phơi khô xuất khẩu. Người cộng sản rất giỏi một điểm là kềm chế cảm xúc của họ, họ cứ trơ tráo nói những câu ngu, nhất là những cán bộ lớn. Kinh


Ông cho rằng Dân Chủ là đối lập với Triết học. Ông đưa thí dụ chiếc tàu. Ông chủ tàu không biết lái, điều khiển tàu, các thuỷ thủ thì biết lái tàu nhưng lại cãi nhau, một người biết lái tàu nhưng không chịu lãnh trách nhiệm lái tàu. Người dân bình thường là chủ tàu nhưng không biết lái tàu, thuỷ thủ như các chính trị gia, cãi nhau mút mùa lệ thuỷ và người biết lái tàu là nhà hiền triết, người có kiến thức, hiểu biết nhất lại không muốn lái tàu.


Vấn đề của nền Dân Chủ là cho chúng ta cơ hội bình đẳng cho tất cả mọi người, không cần có kỹ năng và tri thức. Do đó đưa đến vấn đề mị dân, đưa đến những nhà lãnh đạo không giỏi, biết nịnh hót, hứa cuội để được thắng cử. Nghe nói bên Ấn Độ, người dân thường thất học, các ứng cử viên đến cho tiền bảo bỏ phiếu cho họ. Xong om


Ông ta đưa ra 3 giai cấp trong xã hội: Plebs (không biết tiếng Việt), tạm gọi bần cố nông, loại thấp nhất trong xã hội, 2 là giai cấp chiến sĩ để giúp trật tự trong xã hội và cuối cùng là giai cấp thống trị: các nhà hiền triết. Giai cấp bị thống trị, không có quyền nói gì cả, vì không có sự hiểu biết, chỉ có giai cấp thống trị, gồm những người tài Đức, có kiến thức để lãnh đạo đất nước.


Kiến thức thiệt chứ không phải mua bằng tiến sĩ, rồi in danh thiếp đề Ph.D. Trong một chính thể dân chủ, ý kiến của một người ít hiểu biết tương đương với ý kiến của một người hiểu biết rộng, do đó không tốt tương tự chúng ta bán giá đồng hạng chiếc xe Mercedes và xe cùi nhất. Mình lấy thí dụ, mệ ngoại mình không biết chữ, bình dân học vụ mà mệ cũng không thông. Mệ kể khi chợ, phải đi vòng vì không biết chữ, đi bầu, mệ không biết ký tên, chỉ viết chữ thập. Hỏi mệ bầu ai, vì không biết đọc nên chỉ nhớ ông nào đó dụ khi đi tranh cử, là bầu cho tước hiệu “con trâu” là bỏ vào lá phiếu vào thùng.


Trong khi đó, một ông bác sĩ, hiểu biết về đường lối, có chương trình nâng cao dân trí, kinh tế biết đọc  thu thập kiến thức, bầu cho một ứng cử viên mà ông ta ưa chuộng chương trình hoạt động. Vấn đề là ít người hiểu biết như ông bác sĩ, nên ông ứng cử viên “con trâu cày” được những người như mệ ngoại mình, không biết đọc để hiểu thêm về đường lối, chương trình khi đắc cử, bị mua chuộc hay nói hay, đầu phiếu.


Do đó Dân CHủ theo mình là con dao hai lưỡi, có lẻ nên hạn chế người có quyền đi bầu. Các tay tài phiệt, cho tiền các ứng cử viên,…phải bị cấm được bầu.


Do đó người hiểu biết khổng tham gia chính trị, lãnh đạo sẽ để cho những thành phần xấu của xã hội lợi dựng chức năng để cầm quyền. Ông cho biết người hiểu biết có sứ mạng phải tham gia chính quyền, chính trị, để giúp đỡ cộng đồng thay vì ngồi bên lề.


Phụ nữ tại Hoa Kỳ chỉ được quyền bầu đâu từ 102 năm nay. Từ thời lập quốc Hoa Kỳ, nền dân chủ này được dựa theo một nền Cộng Hoà. Trước đây ngay cả đàn ông mỹ cũng chưa đủ điều kiện để đi bầu. Ông Jefferson, người viết hiến pháp Hoa Kỳ đã nghiên cứu rất kỷ về ông Plato, không muốn cử tri bị mua chuộc. Có lẻ khi xưa, họ xem phụ nữ ít được đi học nên không hiểu biết nên không có quyền bầu phiếu. Nếu những phụ nữ có học mà cứ ngồi ở nhà, không lao vào làm chính trị thì ngày nay, phụ nữ không có quyền đi bầu. Đó là chứng minh của ông Plato.


Điển hình là cuộc bầu cử vừa qua, ứng cử viên kêu sẽ làm cái này, cái kia để tạo ra công ăn việc làm. Dân bị thất nghiệp,…nghe hay nên đầu phiếu. Sau đó thì kẻ đắc cử quên mất tiêu. Họ không dám nói là chúng ta đang sống trong thời đại mà công nghệ thông tin sẽ thay thế chúng ta. Muốn có công ăn việc làm chúng ta cần thay đổi tư duy, học ngành nào mà máy móc không  làm được. Ngay bác sĩ nay cũng phải khám qua máy điện toán. Mình thấy cứ đến mùa bầu cử, mấy tên ứng cử viên gốc Mễ, mỹ trắng bò lại Phước Lộc Thọ, tuyên bố vớ vẩn, chống Hà Nội đủ trò để hốt phiếu. Sau đó đọc tin tức Hà Nội lobby mấy tên này. 


Ông đề cập đến chúng ta cần phải là học trò giỏi trước khi thành một người thầy giỏi. Ai mà không phải một người thợ giỏi thì sẽ không bao giờ trở thành một chủ nhân giỏi. Lãnh đạo dựa vào kinh nghiệm làm việc từ lâu.


Thỏa mãn ít sẽ mang lại cho ta hạnh phúc. Người giàu có chạy làm tiền nhưng rồi không tìm được hạnh phúc. Chúng ta cần mang ơn những gì đã có, không nên vô ơn với những người đã cưu mang mình. Không nên ganh ghét những người giàu có vì chưa chắc họ đã hạnh phúc, nợ nần, con cái hút xì ke,…


Có một nghiên cứu của đại học Harvard từ 80 năm nay và còn tiếp tục. Họ lựa chọn 250 sinh viên năm thứ 2 và 600 người cùng tuổi ở Boston để theo dõi. Câu hỏi đầu tiên 80 năm về tước là cái gì mang lại hạnh phúc. Đa số trả lời làm giàu, tổng thống Hoa Kỳ (trong số này có ông JFK), triệu Phú, bác sĩ, lấy vợ đẹp bú xua là mua. Sau 80 năm chỉ còn lại đâu 40 người, họ hỏi lại câu hỏi đầu tiên. Không ai nói là triệu Phú, giàu có cả. Họ chỉ nói đến liên hệ gia đình, con cái bà thân hữu. Cuộc thử nghiệm này vẫn tiếp tục với con cái của họ, để xem có sự thay đổi hay không ở thế hệ sau.


Hôm qua, vợ chồng mình được mời đến ăn cơm trưa tại một nhà một người bạn mới quen. Họ về hưu, dọn về miền nam Cali. Trong bữa ăn thân mật, cả đám nói về đủ thứ, chia sẻ kinh nghiệm,… đó là hạnh phúc thật sự. Về già chỉ cần có một số bạn hữu, có thể chia sẻ tâm tư là vui. Cặp vợ chồng này muốn đi Thổ Nhĩ Kỳ với tụi này còn một cặp khác thì muốn leo đỉnh Machu Pichu với mình sang năm.


Chúng ta cần đóng góp vào xã hội, càng nhiều càng tốt nhất là không vì tham vọng. Con gái mình kể là người Việt mình cứ thu gom thay vì chia sẻ với thân hữu. Nó thấy bạn mỹ trắng chia sẻ thức ăn dù đắt tiền trong khi nó thì cứ ăn ké, dần dần nó học cách chia sẻ với bạn bè. Đọc trên mạng, họ nói có ông mỹ nào triệu Phú, sau này ông sử dụng tiền của mình để giúp đỡ các việc thiện nguyện ở Việt Nam. Trong cuộc đời khi mình có khả năng cho thì tốt hơn là nhận.


Mình tham gia vài hội đoàn tại Hoa Kỳ thì rất ngạc nhiên sự dấn thân của người Mỹ. Lúc đầu mình nghĩ họ tham gia để có tiếng để trục lợi như hội Lions Quốc tế nhưng sau 20 năm thì mình thấy mấy tên quen trong hội, họ làm việc, giúp đỡ cộng đồng rất nhiều vì tấm lòng của họ. Đi xin, gây quỹ để tặng quà cho những người nghèo để họ có một bữa cơm ngon đầy đủ trong những ngày lễ Tạ Ơn hay Giáng Sinh.


Qua vụ cô-vi năm ngoái, mình nhận thấy người Việt mình ít tham gia, đóng góp vào nước mỹ đã cưu mang chúng ta. Mấy người tham gia thì họ chẳng nề chi hiểm nguy, đi mua vải, may khẩu trang, khẩu điện, áo quần chống dịch để gửi cho các nhà thương, dưỡng lão. Họ tự bỏ tiền ra, rồi bạn bè biết đến thì có quyên chút ít để giúp thêm.


Không biết có phải chiến tranh hay không. Mình nghĩ không vì khi Mậu Thân, mình thấy thiên hạ chạy giặc, đến tá túc ở nhà mình, hay hàng xóm. Có lẻ mình quen nhận viện trợ của người Mỹ, Liên Xô , Trung Cộng nên cứ đứng đó đợi thiên hạ cho, rồi lại lấy nhiều để chứng tỏ mình khôn lanh, hơn thiên hạ trong khi nhưng người đến trễ lại không có. Chán Mớ Đời 


Nguyễn Hoàng Sơn 

Trị bệnh tiểu đường


Có lần mình ghé thăm ông bạn bác sĩ, thấy dán trên tường tờ giấy, cho rằng bệnh tiểu đường là một bệnh ung thư, không chữa được. Mình hỏi không chữa được, ông bạn bác sĩ kêu đúng khiến mình lo ngại nên từ đó tìm cách phòng ngừa, tránh bị bệnh này.

Sau này đọc tài liệu thì được biết người ta có thể chữa lành bệnh này. Lý do là phương pháp họ dùng chữa bệnh sai lầm. Họ kêu kháng insulin nên tọng thêm vào cơ thể bệnh nhân insulin như hình ảnh các nhân viên của xe hoả ở Nhật Bản, đè nhét các hành khách vào trong xe. Hành khách đã đông, chật ních mà họ phải mướn ngưuofi để đẩy thêm người vào trong các toa xe.

Đây là báo cáo giải thích của bệnh tiểu đường của hiệp hội tiểu đường Hoa Kỳ (American Diabetes Association) cho rằng tiểu đường loại 2 là một loại bệnh tiến triển từ từ. Thêm thuốc trị bệnh này có thể không giữ lượng Glucose đủ trong máu nên dùng insulin để có đủ Glucose trong người. Chán Mớ Đời 

Người ta không tìm hiểu lý do vì sao, bệnh nhân lại bị kháng insulin. Các công ty dược phẩm cứ bán thuốc cho uống cả đời. Chúng ta không bao giờ nghe bệnh nhân uống thuốc rồi kêu khoẻ lại nhờ thuốc trị bệnh tiểu đường. Ngay ông bác sĩ quen cũng tự thú là như bệnh ung thư, uống thuốc cả đời đến khi chết. Ông bác sĩ quen này đã qua đời.


Như mình đã kể là ăn uống nhiều tinh bột nhất là đường sẽ khiến lượng đường trong máu lên cao, lá gan sẽ tạo ra chất béo khiến người ta mập lên, đường cao sẽ đưa đến cao áp huyết, bệnh xơ vữa động mạch,…

Ngày nay, người ta đã tìm ra cách trị bệnh tiểu đường thay vì uống thuốc cả đời. Vấn đề là người ta đã tìm ra cách này hơn 100 năm trước nhưng các công ty dược phẩm cất dấu để bán thuốc.

Đây cho thấy năm 1916, 105 năm về trước, người ta đã chữa bệnh bằng cách nhịn đói 1 ngày 1 tuần.

Đi bác sĩ thì bắt uống thuốc, tiêm insulin và theo chế độ dinh dưỡng, ít chất béo…. Các phương cách này chỉ để bình thường hoá lượng đường trong máu nhưng không trị bệnh tiểu đường.

Nay thì người ta chữa trị bằng cách nhịn đói, giải phẫu thu ngắn bao tử lại khiến người ta ăn ít lại như vô thất và ăn theo chế độ ít tinh bột để hạn chế chất ngọt.

Mình nghe nhiều người cho biết là họ giảm cân, giảm đường khi ăn theo chế độ dinh dưỡng “vô thất gián đoạn” (intermittent  Fasting), bác sĩ ngưng cho thuốc statins,…cá nhân mình thì giảm 20 cân anh sau 10 tháng. Có hai tên Mỹ quen theo chế độ này đã xuống 40 - 60 cân anh trong 1 năm, không nhận ra vì gầy lại.

Theo y khoa tây phương hiện đại thì phải tìm ra nguyên nhân của bệnh lý để chữa. Điển hình là khi chúng ta bị sốt. Họ cho rằng bị vi khuẩn  xấu xâm nhập nên cơ thể tìm cách chống trả khiến cơ thể nóng lên để giết vi khuẩn. Khi đã định được bệnh, họ cho uống thuốc trụ sinh để tiêu diệt vi khuẩn, giúp cơ thể hạ nhiệt.

Trong trường hợp bệnh tiểu đường thì họ không biết nguyên do, chỉ đo máu thấy lượng đường cao nên cứ cho uống thuốc. Khi áp huyết cao là vì lượng đường cao. Bệnh tiểu đường xảy ra khi cơ thể bị kháng insulin. Insulin tạo ra chất béo nên càng chích insulin vào thì chúng ta càng béo ra một cách vô tội vạ.

Như trường hợp ông bác sĩ quen 25 năm đến khi ông ta qua đời. Ông cho biết là bị bệnh tiểu đường nên uống thuốc tiểu đường. Trong suốt 25 năm, mình thấy ông ta càng ngày càng béo phì ra. Lúc đầu chỉ uống Metformin nhưng không hết thì lại thêm thuốc rồi chích insulin rồi thêm insulin cho đủ đến khi qua đời vì áp huyết cao, trí nhớ bắt đầu quên nhiều. Ông ta kể là lái xe trên đường nhiều khi không nhớ là phải quẹo trái hay phải để về nhà nên cứ đậu giữa đường và bóp còi để báo động cho các xe khác, tránh đụng xe mình. Kinh

Chúng ta phải đặt câu hỏi nguyên do đưa đến bệnh tiểu đường thay vì đặt giả thuyết, hay tọng thêm insulin. Bệnh tiểu đường là cơ thể kháng insulin mà người chữa trị bằng cách nhắm bình thường hóa lượng đường trong cơ thể.

Mình nhớ ông bác sĩ mình cho siêu âm, kêu là không có chất béo trong lá gan, lại kêu mình bị tiền tháo đường, bắt mình uống thuốc. Thông thường người ta bị mỡ gan nhiều trước khi bị bệnh tiểu đường, đây ông thần cứ bắt mình uống thuốc. May mình đọc sách báo để hiểu thêm về bệnh lý để phòng ngừa, chớ cứ i tờ như xưa, cứ phó mặt hết cho bác sĩ, bác sĩ cho uống thuốc là uống cả đời giúp công ty dược phẩm làm giàu và vợ bác sĩ mua xe xịn mới.

Biểu đồ này cho thấy khi nhịn đói sau 7 ngày thì lượng đường từ 9.6 MOL/L xuống 5.0 trong vòng 7 ngày và cứ tiếp tục như vậy. Biểu đồ này do American Diabetes Association đăng, họ lại kêu bệnh tiều đường không bao giờ chữa lành. Chán Mớ Đời 
Tương tự chất béo của lá gan cũng giảm 30% và xuống cân 15 kg.
Chất béo của tuyến tuỵ cũng giảm. Đây là kết quả của bác sĩ Taylor R. Thử nghiệm .

Khi người ta nhịn đói thì phần chất béo của lá gan sẽ giảm trước nhất. Như mình đã kể trước đây trong  những bài về dinh dưỡng. Khi chúng ta nhịn đói thì cơ thể sẽ kiếm chất béo trong người để tạo ra năng lượng. Điểm hay cho thấy là chất béo trong lá gan được sử dụng trước. Họ cho thấy sau 12 tuần lễ, chất béo trong gan (hepatic fat) sẽ giảm gần 30%.

Hình trên cho thấy sau 12 tuần lễ vô thất gián đoạn, hay chế độ dinh dưỡng ít tinh bột, chất béo ở lá gan giảm 28.7%

Người Việt mình hay nói Phước chủ may thầy, đi thầy thuốc mà gặp ông bác sĩ mình quen bị tiểu đường, cứ uống thuốc và kêu đó là bệnh ung thư từ từ.


Người ta thử nghiệm cho một người bình thường tiêu thụ thêm 1,000 calories mỗi ngày. Đây là uống nước ngọt, ăn kẹo, nước trái cây (toàn là đường thêm phẩm). Sau 15 ngày thì chỉ 2% thêm cân, 27% chất béo gia tăng ở lá gan và 27% gia tăng ở De Novo Lipogenesis (DNL). Do đó những người ít lên cân nhưng phải chẩn đoán xem lá gan.

Bên Tây có món foie gras rất ngon. Người ta tọng vào miệng con vịt hay ngỗng thức ăn để tạo ra chất béo của lá gan rồi giết để lấy lá gan, bán. Vịt được tọng 2 lần mỗi ngày trong vòng 12.5 ngày còn ngỗng thì được tọng 3 lần mỗi ngày trong vòng 17 ngày. Trung bình thì vịt được giết sau 100 ngày còn ngỗng thì 112 ngày.chúng ta ăn mỗi ngày 3 lần chưa kể các món snack rồi lại kêu tại sao ăn ít mà lại lên cân. Chán Mớ Đời 

Chúng ta cứ tọng tinh bột, đường vào mỗi ngày thì sẽ giúp chất béo tạo thành tại lá gan, đưa đến bệnh tiều đường đủ trò sau này. Nay mình ngưng ăn chè. Đi họp mặt với bạn bè, họ hay có trò cho ăn chè hay kem. Hôm qua đến nhà anh bạn học Yersin khi xưa, thấy anh ta làm kem với expresso cho mọi người. Kinh

Khi chúng ta ăn tinh bột nhiều sẽ tạo ra insulin, khiến tạo ra chất béo ở lá gan, sẽ đưa đến kháng insulin. Cách chữa ngày nay là cứ tọng thêm insulin như thổi hơi vào bong bóng.

Khi có nhiều insulin thì cơ thể sẽ giữ chất béo, đường, khiến ít có insulin, sẽ làm giảm áp huyết, mỏi mệt,.. bác sĩ kêu chích thêm insulin hàng ngày là ngọng, càng béo ra, lá gan càng có nhiều chất béo.

Đưa đến cái vòng Kim Cô khó thoát ra. Ngày này, họ đọc lại các nghiên cứu trước đây và khoa học tiến bộ nhanh hơn ngành y khoa, người ta nghiệm ra vấn nạn của bênh tiểu đường là Insulin. Chỉ cần giảm insulin thì sẽ giúp giảm đường, giảm chất béo, … thay vì tọng insulin như hiện nay. Tương tự người nghiện rượu, chúng ta lại nói họ uống thêm thì chừng nào họ mới hết nghiện rượu.

Vấn đề là nếu bị bệnh tiều đường, đến bác sĩ, kêu nhịn đói thì bác sĩ sẽ bị đói vì ít bệnh nhân. Có bao nhiêu bác sĩ có lương tâm để nói vậy. Do đó mình chỉ thấy mấy ông bác sĩ lớn tuổi giàu có, nay không cần tiền nữa mới dám lên tiếng, nói trước các buổi hội thảo về những kinh nghiệm của họ. Tương tự các y sĩ chữa bệnh ung thư, lên tiếng về cách chữa bệnh ung thư chỉ làm giàu cho nhà thương vì chỉ có 2% là lành. Mỗi bệnh nhân ung thư đem đến lợi tức cho nhà thương là nữa triệu đô la.

Ngày nay người ta có thể chữa bệnh tiểu đường trong vòng một tháng nhưng tại sao bác sĩ của mình vẫn bắt mình uống thuốc. Mình nhớ dạo bà cụ mới sang, có giấy tờ xong xuôi. Cô em đưa đi khám bác sĩ, bác sĩ kê toa tiểu đường, cao máu, cao mỡ. Mình sang thăm bà cụ, sau khi ăn cơm, cô em xét nghiệm đường thì kêu tăng cao. Khi ăn thì insulin gia tăng là đúng vì có Glucose thêm thì thử máu sẽ thấy lượng gia tăng nhất là ăn sau 6 giờ chiều thì insulin được tạo thêm 50%.. Mình chỉ cười không dám nói gì. Khi bà cụ sang Cali ở với mình thì mình cho ăn mút mùa, ngoại trừ cơm và đường. Bà cụ xuống cân hơn dạo ở với cô em. Chán Mớ Đời 
Nguyễn Hoàng Sơn