Hiển thị các bài đăng có nhãn Kinh tế. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Kinh tế. Hiển thị tất cả bài đăng

Chuyện đời xưa đến nay chấm dứt

 Hôm nay hai cha con nói chuyện về vụ áp thuế của chính phủ Hoa Kỳ. Thằng con nói sẽ gây suy thoái như năm 1929. Mình buồn cười nên giải thích là Hoa Kỳ sử dụng thuế quan vào năm 1930 vì thuế quan được ban hành trước đó nhưng chỉ hiệu lực và áp dụng vào năm 1930 nên báo chí không thẳng thắn khi gói ghém cho việc này. 

 Mình giải thích sau thế chiến thứ 2, Hoa Kỳ chơi cha thiên hạ. Bao nhiêu binh sĩ chết tại Âu châu và á châu để chiến thắng quân trục đức, Ý và Nhật Bản nên họ ra chiêu chơi cha thiên hạ. Để lấy vốn lại như cuộc chiến ở Ukraine.

Thứ nhất, họ họp các đồng minh tại Hội nghị Bretton Woods, chính thức được gọi là Hội nghị Tiền tệ và Tài chính Liên Hợp Quốc, diễn ra từ ngày 1 đến ngày 22 tháng 7 năm 1944 tại Bretton Woods, New Hampshire. Hoa Kỳ cho mọi người tham dự ăn uống no nê nhất là uống rượu mạnh thả dàn. Mình có kể vụ này rồi. Hội nghị quy tụ 730 đại biểu từ 44 quốc gia Đồng minh nhằm thiết lập một trật tự tiền tệ và tài chính quốc tế mới sau Thế chiến II. Mục tiêu là ngăn chặn sự hỗn loạn kinh tế như trong giai đoạn giữa hai cuộc chiến, đặc trưng bởi các cuộc cạnh tranh phá giá tiền tệ, chiến tranh thương mại và cuộc Đại Suy thoái, đồng thời thúc đẩy sự ổn định và hợp tác kinh tế toàn cầu. Sau đệ nhất thế chiến, các nước chiến bại, phải đền bù chiến tranh trong khi kinh tế họ te tua đã đưa đến sự hận thù khiến Đức quốc Xã ra đời đưa đến chiến tranh thế giới thứ 2. 


Kết quả chính là sự ra đời của hệ thống Bretton Woods, trong đó các đồng tiền được neo vào đồng đô la Mỹ, và đồng đô la được neo vào vàng với tỷ giá cố định 35 USD/ounce. Điều này biến đồng đô la thành đồng tiền dự trữ của thế giới, phản ánh sự thống trị kinh tế của Mỹ sau chiến tranh. Các quốc gia đồng ý duy trì tỷ giá hối đoái trong khoảng 1% so với mức neo này, chỉ được điều chỉnh trong trường hợp “mất cân đối căn bản” và phải được sự chấp thuận từ Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF) mới thành lập. IMF được thiết lập để cung cấp các khoản vay ngắn hạn cho các quốc gia gặp vấn đề về cán cân thanh toán, đảm bảo họ có thể ổn định đồng tiền mà không phải dùng đến các biện pháp cực đoan như phá giá. Thật ra IMF và Ngân Hàng Thế giới được thành lập để kiểm soát các nước trên thế giới. Mình có kể vụ này rồi. Cùng với đó, Ngân hàng Quốc tế về Tái thiết và Phát triển (IBRD), sau này là một phần của Ngân hàng Thế giới, được thành lập để tài trợ tái thiết và phát triển sau chiến tranh.


Hội nghị, do các nhân vật như Bộ trưởng Tài chính Mỹ Henry Morgenthau Jr., nhà kinh tế học John Maynard Keynes (đại diện Anh), và Harry Dexter White (Mỹ) dẫn dắt, là một sự thỏa hiệp giữa các quan điểm đối lập. Keynes đề xuất một đồng tiền toàn cầu gọi là “Bancor” và một liên minh thanh toán bù trừ để cân bằng thặng dư và thâm hụt thương mại, nhưng Mỹ, với sức mạnh đàm phán lớn hơn, đã thúc đẩy một hệ thống tập trung vào đồng đô la. Liên Xô tham dự nhưng không phê chuẩn các thỏa thuận, báo hiệu căng thẳng đầu tiên của Chiến tranh Lạnh.


Hệ thống này ban đầu hoạt động tốt, hỗ trợ phục hồi sau chiến tranh qua chương trình Marshall và tăng trưởng thương mại, nhưng đã sụp đổ vào cuối những năm 1960. Thâm hụt ngày càng tăng của Mỹ, do chi tiêu cho chiến tranh Việt Nam và các chương trình Xã hội Vĩ đại (Great Society) do tổng thống Johnson đưa ra, dẫn đến lượng đô la dư thừa ở nước ngoài, làm suy yếu niềm tin vào mức neo vàng. Có lẻ vì vậy họ ám sát ứng cử viên tổng thống Robert Kennedy vì sợ các chương trình xã hội của Dân Chủ sẽ tiếp tục làm thâm thủng ngân sách nữa. Đến năm 1971, các chính phủ ngoại quốc nắm giữ nhiều đô la hơn lượng vàng mà Mỹ có để bảo chứng, khiến Nixon tạm dừng việc chuyển đổi đô la sang vàng, thực chất chấm dứt Bretton Woods trong sự kiện được gọi là “Cú sốc Nixon.” Thế giới sau đó chuyển sang chế độ tỷ giá hối đoái thả nổi. 

Henry Kissinger, trong thời gian làm Cố vấn An ninh Quốc gia và sau đó là Ngoại trưởng dưới thời Tổng thống Nixon và Ford, nổi tiếng với cách tiếp cận chiến lược đối với các vấn đề phức tạp, thường yêu cầu nhân viên đưa ra lời ngắn gọn, khả thi. Mỹ bắt đầu ghi nhận thâm hụt thương mại vào những năm cuối 1960 và đầu 1970, thời kỳ mà Kissinger có ảnh hưởng lớn đến chính sách đối ngoại và kinh tế. Nếu xét về Việt Nam thì mình ghét hay thù ông này nhưng đứng trên quan điểm của người Mỹ thì mình thấy ông này có tài, xứng đáng là Metternich của thế kỷ 20. Mình đọc gần như các sách do ông ta viết.


Đến năm 1971, cán cân thương mại trở nên âm, và thâm hụt ngân sách liên bang cũng là mối lo ngại ngày càng tăng, trầm trọng hơn do chi tiêu cho chiến tranh Việt Nam và các chương trình trong nước. Dạo ấy ông ta là cố vấn an ninh quốc gia cho ông Nixon nên có xét về việc thâm thủng ngân sách nên có hỏi các cộng sự viên của ông ta, nặn óc viết nữa trang, cho biết cần phải làm gì, có biện pháp nào. Ông này cứ bắt cộng sự viên viết lại hoài trước khi ông ta đọc. Các cộng sự viên đều viết phải kết hợp các ý tưởng thực tiễn và chiến lược: tinh giản chi tiêu quân sự (yếu tố lớn gây thâm hụt lúc bấy giờ), thúc đẩy xuất khẩu qua các thỏa thuận thương mại, và dùng ngoại giao để duy trì giá năng lượng ưu đãi (ví dụ, sau khủng hoảng dầu mỏ 1973). Đó là một trong những cách mà ông ta muốn chấm dứt chiến tranh Việt Nam, rút quân đội Mỹ ra khỏi Việt Nam càng nhanh càng tốt và thương lượng bán MacDonald và coca cho Trung Cộng. Chỉ có một cận sự viên khác thường, kêu nhân gấp 3 thâm thủng ngân sách quốc gia và yêu sách được thực thi trong suốt 50 năm vừa qua, đến thời ông Trump thì thấy quá đà nên ngưng, bắt buộc thuế quan lại.


Cách tiếp cận của Kissinger với những thách thức kinh tế như vậy không tập trung vào các biện pháp tài chính trực tiếp, như tăng thuế hoặc cắt giảm chi tiêu mà nghiêng về việc tận dụng chiến lược địa chính trị để củng cố nền kinh tế Mỹ. Ví dụ, năm 1971, ông ủng hộ quyết định của Nixon chấm dứt hệ thống Bretton Woods, tạm dừng việc chuyển đổi đồng đô la sang vàng. Nên nhắc lại 1 ounce vàng dạo ấy là $35 mà nay là $3,800. Cho thấy lạm phát như điên hơn cả 100 lần. Động thái này, thuộc “Cú sốc Nixon,” nhằm giải quyết thâm hụt thương mại bằng cách phá giá đồng đô la, khiến hàng xuất khẩu Mỹ rẻ hơn và hàng nhập khẩu đắt hơn. Đó không phải là cách “khắc phục” thâm hụt truyền thống mà là sự điều chỉnh vị thế kinh tế toàn cầu của Mỹ. 


Kissinger xem sức mạnh kinh tế gắn liền với ảnh hưởng ngoại giao, nổi bật là việc mở cửa với Trung Quốc năm 1972 để đối trọng với Liên Xô và tạo cơ hội thương mại mới, gián tiếp giảm áp lực kinh tế.


Thay vì đánh thuế các hàng nhập cảng, chính phủ Mỹ giảm thấp xuống khiến người Mỹ mua đồ ngoại quốc rẻ. Họ in tiền để trả. Mỹ kim là dòng tiền tệ được sử dụng để buôn bán trên thế giới tự do. Người Nhật hay người Tàu, Nai lưng ra, thức đêm để tăng ca, sản xuất bán đồ cho người Mỹ, thay vì đem tiền về xứ họ sẽ bị lạm phát nên họ mua trái phiếu của chính phủ Mỹ rồi khi nào đến hạn thì FED cứ in tiền ra cho chính phủ Mỹ mượn. Càng in tiền thì càng gây nên lạm phát. Mấy tên tư bản mới đột phá tư duy đem các nhà máy sản xuất qua các xứ nghèo, để không bị kiện tụng về phá hoại, Ô nhiễm môi trường lại rẻ, đóng thuế ít thế là họ ủng hộ ông Clinton lên tổng thống để khởi đầu cuộc toàn cầu hoá, biến các người dân trên thế giới làm trong các nhà máy, sản xuất sản phẩm để cho người Mỹ dùng. Các nhà máy sản xuất công ty đóng cửa khiến người Mỹ lao động mất việc, nợ chồng chất nhiều đem đến nhiều vấn đề xã hội như ma tuý, thuốc đau nhức hay an thần,…


Khi họ nói đến thuế quan, kêu gào các quốc gia đánh thuế sản phẩm làm tại Hoa Kỳ nhưng ít ai nhắc đến vụ Mỹ kim là tiền tệ phải được sử dụng khi xuất hay nhập cảng trên toàn thế giới và Mỹ bán trái phiếu để trả nợ. Vấn đề ngày nay, Hoa Kỳ nợ quá nhiều nên thay đổi chiến lược. Đánh thuế nhập cảng khiến các tư bản rút về Hoa Kỳ để xây nhà máy sản xuất, các nước khác cũng phải nhảy vào Hoa Kỳ đầu tư vì thuế sẽ từ 21% xuống 15%. Rất ít so với thế giới trung bình độ 31%. Các công ty Mỹ trở về lại Hoa Kỳ để sản xuất. Nhưng giới lao động không nên tin vào có công ăn việc làm. Lý do là họ sẽ người-máy-hoá trong chuỗi sản xuất. Dân lái Uber sẽ bị thay thế bởi taxi không người lái. Thợ làm xây cất, sẽ được người máy thay thế. Họ mới chế một người máy đầu bếp giá $5000, sau này sẽ có ô sin làm hết việc mình không thích. 


Nhưng có lẻ quan trọng nhất là dữ liệu vì trong cuộc cách mạng trí tuệ nhân tạo. Ta thấy chính phủ Mỹ muốn cấm Tik-Tok của người Tàu vì họ có đến 170 triệu người sử dụng nhất là giới trẻ, tương lai sẽ được mua nhiều. Nếu bán Tik-Tok cho người Mỹ thì sẽ được tiếp tục sử dụng còn không thì sẽ bị cấm tại Hoa Kỳ. Xem bài tại sao đốt Tesla.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Hung Gia Lợi tìm lại dấu chân xưa của đế chế


Trong mấy nước Đông Âu mà mình dịp đi viếng thì có nước Hung Gia Lợi thấy cách xây dựng lại và phát triển có chiều hướng khác với các nước khác của Liên Hiệp Âu Châu. Đặc biệt là họ có xây một viện bảo tàng về tội ác của Cộng Sản và Phát Xít, được gọi là Căn Nhà Khủng Bố với lối kiến trúc khá lạ nhưng hợp với đề tài của viện bảo tàng. 

Nếu đến Budapest sẽ thấy đường xá tương tự như ở Paris với loại kiến trúc tương tự nên nhớ Hùng Gia Lợi từng là một đế chế với Áo Quốc đến khi bị Anh quốc và Pháp quốc đánh banh ta lông ở đệ nhất thế chiến sau thế chiến thứ 2 lại bị Liên Sô còng đầu. Họ kêu Budapest là Paris phía Đông Âu châu. Vấn đề là khi mình nói họ thuộc về Đông Âu thì làm họ giận, kêu không. Có lẻ mình gọi Đông Âu vì khi xưa, sau 1945 bị chia ra hai khối, Liên Xô và phía NATO. Đối với họ Đông Âu là vùng Nga trở đi nên đến mấy xứ này nói chuyện không khéo lại bị chửi .


Ngày nay dân số tại các nước phát triển bị giảm trầm trọng, người dân không chịu đẻ, họ giàu sang muốn trải nghiệm cuộc sống thay vì sống như bố mẹ hay ông bà của họ khi xưa, sinh con đẻ cái. Nay chỉ cần nuôi con chó hay con mèo thủ thỉ là vui. Một hôm bổng giật mình, tự hỏi mai mốt về già ai sẽ nuôi mình  thế là họ đột phá tư duy, cho bọn dân ở các xứ nghèo đến ở, lao động chăm sóc mình. Xong om


Trước tình trạng giảm dân số, tương lai không có người lao động để nuôi người về hưu trí nên có nhiều quốc gia cho nhập di dân để thay thế làn sóng lao động về hưu. 


Mặc dù thuộc liên hiệp Châu Âu nhưng xứ này hay chống đối với các dự luật của Châu Âu không chịu bị áp lực gần như đồng hóa, làm mất đi những căn bản của xứ họ. Mò tìm thêm tin tức thì thấy họ làm nhiều điều về mặt xã hội khác xa với các nước như Pháp, Đức hay Anh quốc. Ý Đại Lợi tương tự, họ biết là dân số của họ giảm nhưng nhất quyết không muốn các di dân khác đến xứ họ.


Khi mình đọc cuốn Killing Fields của ông Dith Pran thì không hiểu nhiều nhưng đến khi xem cuốn phim thì mới thất kinh. Mới hiểu con của mình là do nhà nước và Đảng giáo dục, mình chỉ là máy đẻ thôi. Chúng ta không còn tiếng nói hay đóng vai trò vào sự hướng dẫn con cái. Ngày nay, hai vợ chồng cùng đi làm để trả nợ nên con cái mặc cho nhà trường đúng hơn là chính phủ giáo dục để rồi một ngày đẹp trời, nhìn lại con mình chửi mình là phản động.

Ai cũng đồng ý gia đình là căn bản cho một xã hội mà ngày nay tại Hoa Kỳ, ly dị lên đến 51% cho các cuộc hôn nhân đầu tiên. Con cái tuần này sống với bố, tuần sau xách gói qua nhà mẹ ngủ rồi lênh bênh như vậy đến cuộc hôn nhân thứ nhì, rồi thứ ba. Ở trường thầy cô dạy đổi giới tính thì đổi, cha mẹ không có quyền can thiệp cũng như phá thai này nọ.

Sau khi dành độc lập, Hung Gia Lợi phát triển con đường xứ họ khác với các thành viên của Liên Hiệp Âu Châu. Họ tạo dựng lại gia đình, làm nền móng cho xã hội mới vì họ đã trải qua 50 năm dưới chế độ Cộng Sản. Họ không muốn đi theo con đường của các nước trong liên hiệp Âu châu như Pháp quốc, Anh quốc, Ý Đại Lợi,… bị tiếng sáo Trương Chi, chủ nghĩa xã hội mê hoặc. Họ đã từng làm Mỵ Nương đã gặp Trương Chi suốt 50 năm trời.

Giữ gìn truyền thống không phải là thờ các tro tàn mà để giữ gìn lửa (Gustave Malher)

Gia đình là chính. Họ có chương trình giúp đỡ người dân như mẹ hai con sẽ không bị đóng thuế suốt đời. Mẹ hai con được xem là người mẹ anh hùng, miễn thuế. Còn mẹ một con thì sẽ được miễn thuế dưới tuổi 30.

Có tổ chức giúp đỡ người mẹ ở nhà không đi làm hay cần việc làm lại sau khi sinh con. Còn nếu ở nhà thì xem như không phải đóng thuế. Năm 2023 thì dân số có gia tăng nhưng sau đó thì lại xuống và người ta tiên đoán đến năm 2050, dân số sẽ giảm 9.9%. Ai sẽ nuôi dân về hưu. Ý Đại Lợi cũng theo chính sách này là không muốn di dân nhưng không chịu đẻ thì năm 2050 cũng oải luôn.

https://en.wikipedia.org/wiki/Family_policy_in_Hungary#:~:text=Family%20policy%20in%20Hungary%20refers,subsidize%20childcare%20for%20new%20parents.


Nhà cửa giúp các cặp vợ chồng mới cưới như tiền lời thấp, nhất là có con trong khi các nước lân cận có chương trình giúp đỡ người di dân lậu để nâng cao dân số. Bù lại Hung Gia Lợi gia tăng dân số những cũng còn thấp, độ 10 triệu người.

Các nước Âu châu khác đập phá các dinh thự cổ để xây các toà nhà vô hồn với kiến trúc Tân đại. Trong khi đó Hung Gia Lợi trùng tu lại các dinh thự, toà nhà cổ xưa thậm chí xây lại nhà của ngự lâm quân bị đập phá dưới thời cộng sản, đã được xây lại. Mình có đến viếng chỗ này, thấy họ làm lại nhưng chất lượng chưa đạt lắm có lẻ thiếu tiền. Thấy trên toà lâu đài, họ cho mấy người đi ngựa, bận áo quần thời xưa này nọ. Đông Đức tương tự, cũng mất tiền bạc và thời gian để xây lại các dinh thự toà nhà cổ xưa bị tàn phá bởi chiến tranh. Có lẻ họ đã kinh qua 50 năm dưới thời cộng sản nên họ bị tha hóa nên muốn tìm lại, giữ gìn truyền thống, lịch sử như ông Gustave Mahler, cho rằng không phải để thờ tro tàn mà để giữ gìn lửa. Khi xưa, người ta nấu cơm với củi nên lúc nào cũng giữ chút gì để mồi lửa khi bắt đầu nấu ăn lại. Còn ngày nay chúng ta hiện đại nên chỉ vặn lò ga hay điện là xong mà khi hết ga hay cúp điện là xong om.

Họ cho trùng tu lại các nhà thờ, hay xây thêm. Có lẻ sau 50 năm dưới chế độ cộng sản, con người bị tha hoá nên họ cần tìm đến sự bình yên với tôn giáo. Mình thấy có nhiều giáo dân đi lễ hơn là tại Ý Đại Lợi khi vào các nhà thờ viếng kiến trúc. Tại Âu châu như Hoà lan, mình thấy họ biến nhà thờ thành trung tâm thương mại, bán sách báo, thịt rượu hay quán cà phê,… nghe nói có chỗ xây làm hộp đêm, nhảy đầm này nọ vì nhà thờ không có tiền để trả tiền bảo quản. Họ cho biết từ năm 2010 đến nay có đến 3,000 nhà thờ đã được xây cất hay trùng tu. Ngoài ra họ còn cộng tác với nước Lebanon để trùng tu trên 100 nhà thờ tại đây. Cuộc đời lạ. Ai đã từng sống dưới chế độ cộng sản thì muốn tìm về tôn giáo còn mấy ai chưa bao giờ biết mùi cộng sản thì lại bỏ chúa chạy theo bác mác và bác LÊNIN.

Về kiến trúc, mình có đi xem mấy dinh tự hay tượng đài dưới thời cộng sản, được gọi là trường phái Brutalist. Phải công nhận nhiều cái rất quái nhưng có vài cái có sáng tạo. Nay họ cho trùng tu lại, thấy dễ thương hơn. Họ đầu tư vào giáo dục như dạy tiếng la-tinh, sử học, triết học và văn chương. Mình về Việt Nam, sau 50 năm thì ngạc nhiên vì ở miền Bắc, giới trẻ sinh sau 75, Đảng viên này nọ, lên xe nghe họ mở nhạc Việt Nam Cộng Hoà, Bolero,… hỏi thì họ trả lời, nghe hay, ngôn từ rất đẹp. Hỏi họ về nhạc đỏ thì cứ kêu thôi thôi chán lắm. Mất lập trường cách mạng.

Họ cũng quảng bá về nghệ thuật, mình và đồng chí gái có đi xem opera ở đây. May mua được vé, tuy hạng cá kèo nhưng mình nghe nói nhà hát opera này rất đẹp thời sinh viên nên cố mua vé đi xem để xem bên trong ra sao.

Ai đến Budapest đều phải viếng hai dinh thự này ở hai bên dòng sông, bên mang tên Buda và bên mang tên Pest, nhập lại thành Budapest. Mình mơ viếng thành phố này khi đọc Z28, có câu chuyện Tống Văn Bình đến thành phố này.


Một nền văn minh mà quên quá khứ của nó sẽ không có tương lai. Họ tìm lại các phong tục cổ truyền để truyền bá và cách Tân. Hai vợ chồng có đi xem các buổi văn hoá múa và hát cổ truyền như quan họ Bắc ninh của Việt Nam ,…để gìn giữ căn cước, bản thể của nước này, một thời là một đế chế. Nên họ không muốn di dân lậu.

Liên hiệp Âu châu đòi hỏi các thành viên phải tuân theo các đề mục, luật lệ đã được số đông biểu quyết nhưng Hung Gia lợi không tuân theo nếu ngược lại chiều hướng phát triển của xứ sở họ. Năm 2024, Liên Hiệp Âu CHâu phạt xứ này 200 triệu Euro.

2 tuần trước liên hiệp Âu châu ký ủng hộ Ukraina đánh cho đến tên lính cuối cùng thì chỉ có Hung Gia lợi là không ký. Nghe nói nay Pháp, Đức này nọ cũng chỉ muốn chi sơ sơ không như đã hô hào vì không có tiền.


Tuy là thành viên của Liên Hiệp Âu châu nhưng xứ này vẫn liên kết hiệp thương với Trung Cộng, Thổ Nhĩ Kỳ. Cho nên cái gì có lợi cho xứ họ thì họ làm. Nhưng vấn đề là khi giàu có, ăn uống đầy đủ thì lại sinh sản ít. Vì ăn uống đầy đủ nên no không muốn làm gì cả. Mình đọc đâu đó người nghèo thì dễ thụ thai hơn vì có những yếu tố sinh lý gì đó mình không rõ lắm. Có bà bác sĩ phụ khoa ở xứ Kenya thì phải, du học bên Anh quốc về kể là muốn có con nhưng không được sau bà ta nghe ai giải thích là ăn uống nhiều quá sẽ khó tạo hormone gì đó. Bà ta cho biết là bệnh nhân của bà ta muốn thụ thai không được thì tình cờ một bệnh nhân nghe ai kêu vô thất 1 tuần lễ sau đó thì dính bầu. Bà ta đột phá tư duy nhịn đói xuống 10 ký thì một ngày đẹp trời dính bầu. Sau này, bà ta muốn có con thêm nhưng không được, phải nhịn đói thì lại dính bầu. Sau đó bà ta có viết về vụ này với những từ ngữ y khoa nên mình ngọng. Đại khái chỉ biết nghèo thì khả năng đẻ nhiều còn giàu thì khó đẻ.

Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Nói chuyện với con


Hôm nay, hai cha con đi xem nhà ở xa nên có thời gian nói chuyện. Thằng con bức xúc vì chị họ làm cố vấn giáo dục, kêu là có thể bị sa thải với chương trình giải thể bộ giáo dục của chính phủ mới. Đợi thằng con nói cho xong mình mới trả lời.

Trong trường học, thầy giáo đều quảng cáo, ráng học thi đậu vào đại học, sau đó có việc làm tốt, khi về hưu, chính phủ hay hãng sẽ lo hết. Đó là tiếp thị của trường học nhưng trên thực tế không như vậy. Mình đi làm phải vắt hết não, lạng quạng chủ đuổi, rồi đi tìm việc khác. Do đó chúng ta sẽ không bao giờ kiểm soát, định đoạt về số phận, tương lai của chúng Ta nếu chúng ta làm công cho người khác xem như bán rẻ sức lao động để giúp chủ giàu. Vấn đề là chúng ta đi làm bỏ sức ra đủ để cho chủ không đuổi còn chủ cũng trả lương cho chúng ta vừa đủ để chúng ta không tìm chỗ khác. Chúng ta chỉ làm việc không bao giờ hoàn toàn hết khả năng của chúng ta.


Con thấy công ty danh tiếng Sears bị phá sản và nay đến công ty danh tiếng Macy cũng đóng cửa. Lý do là phải nuôi mấy nhân viên của họ hưu trí. Khi xưa, người ta định tuổi về hưu ở tuổi 65 vì người Mỹ chết trung bình ở tuổi 63.5, nghĩa là người Mỹ chết 18 tháng trước khi nhận được cái ngân phiếu hưu trí đầu tiên. Do đó người ta gọi là SCAM. Họ không tiên đoán là y khoa ngày nay giúp người Mỹ sống đến 75-82 tuổi, nghĩa là sống thêm 12-19 năm. Tiền nuôi mấy người về già rất đắt vì họ có vấn đề y tế, thăm viếng bác sĩ, giải phẫu,… thêm không sản xuất. Nói theo kinh tế thì nhóm này vô dụng. Vấn đề làm càng ngày họ càng nhiều mà thế hệ của con trên nguyên tắc là đi làm đóng thuế nuôi họ lại ít hơn.


Do đó các công ty tư đã chuyển trách nhiệm hưu trí qua cho nhân viên bằng cách thành lập 401(k) cho nhân viên. Vấn đề là ít ai để dành tiền hưu trí nên khi về già là ngọng. Chỉ mong cậy vào tiền an sinh xã hội, bị bắt buộc đóng khi đi làm.

Chỉ còn công chức làm cho tiểu bang hay liên bang là còn quỹ hưu trí do chính phủ liên bang, tiểu bang trả. Do đó họ tìm cách dẹp bỏ vụ này vì nuôi một người suốt 20 năm, không lao động rất tốn tiền nhất là phải trả 70-90% tiền lương cuối cùng cùng của họ.

Làm cảnh sát lương cao lắm mà về hưu lại phải trả tuỳ địa vị rất cao.

Cách tốt nhất là mình phải tự chủ, tự lo hưu trí cho mình. Không bao giờ chờ đợi vào ai cả. Mình là kiến trúc sư cho vận mạng, tương lai của mình thì sẽ không tu theo phái Đổ Thừa.


Theo ngân hàng BofA, năm 2024 chính phủ có 85% thêm công việc, 33% tiền chi phí của quốc gia, và suy thoái 6-7% ngân sách quốc gia. Chính phủ BIden, mướn thêm công chức để cho thấy có tạo thêm công ăn việc làm như 80,000 nhân viên sở thuế. Để câu phiếu. Đó là phồn vinh giả tạo.


Chúng ta nghe DOGE khám phá ra những ăn gian này nọ. Đó là cách dương đông kích Tây. Họ muốn lấy lý do để sa thải công chức vì Hoa Kỳ sẽ không kham nổi trả tiền hưu trí và bảo hiểm cho những người này về hưu. Không cắt giảm thì Hoa Kỳ sẽ phá sản như các công ty Sears, Macy, JC Penny,…

Thằng con hỏi vụ áp thuế với Mễ Tây Cơ và Gia-nã-đại và Trung Cộng,… thì sao. Mình nói là sau thế chiến thứ 2, Hoa Kỳ giúp các nước như Âu châu, Nhật Bản, …xây dựng lại để chống lại sự bành trướng của chủ Nghĩa Cộng Sản. Do đó các nước này phải bảo vệ sản phẩm của họ so với sản phẩm Mỹ nên được phép bán vào Hoa Kỳ ít thuế hay không bị áp thuế, ngược lại sản phẩm Mỹ bị họ đánh thuế như xe hơi là 100%, ngoài ra họ còn chơi thêm vụ TVA 20% là ngọng, khó bán ở Âu châu hay Nhật Bản. Tương tự bưu kiện gửi các kiện hàng từ Âu châu, Nhật Bản qua Hoa Kỳ rất rẻ ngược lại người Mỹ bán hàng qua Âu châu hay các nước khác thì rất đắt. Cứ xem Alibaba hay Temu. Như ở Việt Nam họ nhập cảng xe hơi vào, đánh thuế 200%. Một xe ngoại quốc nhập cảng vào Việt Nam, họ đánh thuế 200%, vì lý do đó em bố của Brian, bạn con, ở Việt Nam nhờ anh mua xe SUV Lexus chạy vài tháng để chuyển về Việt Nam, rẻ hơn vì áp thuế xe cũ rẻ hơn.


Thằng con có vẻ chưa hiểu nên mình giải thích thêm. Khi một nước nhỏ đang phát triển như Việt Nam, họ làm một đôi giày bán giá $20 trong khi đó một xứ bên cạnh như Cao Miên, sản xuất một đôi giày giống nhau nhưng gia công rẻ, họ chỉ bán $12 thì người Việt sẽ mua sản phẩm cao miên vì rẻ. Do đó muốn bảo về nền công nghiệp của nước nhỏ, người ta phải áp thuế hàng ngoại quốc để bảo toàn ngành công nghiệp mới chớm nở. Các nước đều áp dụng áp thuế cả chỉ có anh Mỹ là ít làm thôi. Ở Bắc Mỹ có hiệp thương NAFTA thời tổng thống Clinton, sau được chuyển lại thành USMCA, khiến cán cân Mậu dịch quá nhiều. Lý do là các nước khác đầu tư vào hai nước Gia-nã-đại và Mễ Tây Cơ để bán hàng sang Hoa Kỳ, ít thuế như xe hơi, khiến kỹ nghệ xe hơi của Hoa Kỳ banh ta lông cũng như các kỹ nghệ khác. Nay nghe áp thuế thì công ty Nissan dã bỏ ý định đầu tư thêm tại Mễ Tây cơ. Sang Mễ bố thấy xe điện của Trung Cộng đầy nơi. Từ từ sẽ được đem qua Hoa Kỳ giết kỹ nghệ xe điện Hoa Kỳ.


Khi xưa, bố ở Thuỵ Sĩ có xem đài truyền hình đức ngữ có phim bộ mang tên Heimat. Kể chuyện sau chiến tranh thì một ông anh cả trong gia đình biến mất. Gia đình khổ sở vì nhà cửa banh ta lông hết, phải gây dựng lại. Một hôm, ông anh cả về làng, cho biết là đang ở Hoa Kỳ. Ông ta đem đồ ăn , quần áo về cho gia đình. Sau thời gian nghỉ hè, ông anh cả về lại Hoa Kỳ. Mấy người em viết thư xin cái này, xin cái kia. Ông anh đi cầy mệt thở để giúp đỡ em út ở nhà mua nhà, này nọ như ông đạo diễn Jacques Tati, làm cuốn phim “mon oncle d’amerique “. Một hôm mấy người em ở nhà nhận được thư của ông anh cả, cho biết sắp lấy vợ và từ nay sẽ lo cho gia đình nhỏ bé của anh ta. Các người em viết thư thoá mạ, chửi bới, kêu người anh cả không có tinh thần trách nhiệm gia đình.

Đó là trường hợp của Hoa Kỳ ngày nay. Sau thế chiến thứ 2, Hoa Kỳ đứng mũi chịu sào, bảo vệ các đồng minh ở Tây Âu, Nhật Bản,… nhưng ngày nay thì Hoa Kỳ nợ như chúa chổm, không cáng đáng được nữa như bảo vệ các nước Âu châu nữa. Hiện nay có 120,000 binh sĩ Mỹ ở Âu châu, và 369,000 người Mỹ dân sự làm việc để nuôi  trang bị 120,000 binh sĩ Mỹ. Họ chửi Hoa Kỳ không giúp đỡ Ukraine. Người anh cả, lập gia đình thì phải lo cho gia đình nhỏ của anh ta, nếu sau này dư dã sẽ giúp còn hiện tại thì chịu. Hồn ai nấy giữ.
người Mỹ nợ ngập đầu nhưng người ta lại chửi phải đánh Puchin, đầu hàng. Ai cũng muốn đánh nhưng không muốn bỏ tiền


Hoa Kỳ dưới chính phủ nào cũng vậy, ông BIden, ông Obama, ông Bush,…đều biết là phải cắt giảm chi phí quốc phòng, bớt ngân quỹ NATO. Giảm các căn cứ quân sự trên thế giới. Bill Clinton sa thải rất nhiều công chức. Ông Obama cũng muốn giảm chi tiêu ngân sách chính phủ Hoa Kỳ nhưng không thực hiện được. Nay DOGE có AI nên hy vọng sẽ giải quyết vấn nạn này.


Vấn đề là chúng ta phải làm gì trước tình hình hiện nay. Bố luôn luôn đi ngược với số đông. Đa số người quen, dạo này lên mạng chửi bới nhau, bênh vực các lãnh tụ của họ. Họ chửi chính phủ mới làm thị trường chứng khoán xuống te tua thay vì họ “short” các cổ phiếu như Tesla mấy tuần lễ này thì họ làm giàu biết bao nhiêu tiền. Bao nhiêu người, thay vì chửi bới nhau, short cổ phiếu, thị trường chứng khoán. Họ hoan hô vỗ tay khi cổ phiếu Tesla xuống nhưng không ai nói phải short Tesla. Người nào biết sử dụng tin tức thì chắc chắn short Tesla, sẽ bỏ tiền vào túi. Đa số bọn giàu có, Dân Chủ hay Cộng Hoà đều short hết vì thị trường chứng khoán sẽ xuống đến 20% nếu theo đúng quy trình. Họ hoan hô vui mừng khi thấy cổ phiếu Tesla xuống nhưng họ quên một điều là ông Musk chỉ sở hữu đâu 12.8% cổ phiếu còn ngoài ra là người Mỹ sở hữu cổ phiếu của công ty này. Đa số các 401(k) đều mua cổ phiếu của Tesla. Nếu cổ phiếu công ty này xuống thì 87.2% người Mỹ sở hữu cổ phiếu Tesla sẽ nghèo đi với ông Musk. Có thể cả những người hoan hô vui mừng vỗ tay.


Khi bitcoin xuống 22,500 bố mua vì kinh tế gia Harry Dent khuyên, đến khi lên lại giá $70,000 thì bố bán. Lời được một chút rồi kệ lên xuống không quan tâm nữa. Nay đợi khi họ kêu mình mua cổ phiếu lại thì nhảy vào mua. Bố đâu dám nói ai vì sẽ bị chửi la ngu khi bitcoin xuống. Khi xưa, nhà xuống, bố chạy đi mua, thiên hạ chửi bố ngu, nói mẹ con sao không cản bố. Nay họ lại kêu bố may mắn vì mua nhà lúc xuống. Đàng nào họ cũng nói được. Ở đời nên cẩn thận nghe ai nói. Tốt nhất là trả tiền cho những chuyên gia để họ nói mình làm gì. Còn những người cứ bô bô, cái gì cũng biết thì nên tránh. Cho nên đừng bao giờ nghe ai ít lợi tức hơn mình. Tại nếu họ giỏi thì đã có tiền nhiều hơn mình.

Trong đời có 3 loại người: 1/ thực hành, 2/ đứng nhìn thiên hạ thực hành và 3/ là hỏi chuyện gì xẩy ra. Lúc nào mình cũng tìm cách đứng ở số 1.


Như con biết, đi seminar họ có nói con là cẩn thận về suy thoái kinh tế từ năm ngoái. Có lẻ vì bầu cử nên họ tìm cách giữ đến nay. Nhà cửa bây giờ có foreclosure nhiều, chính phủ đang làm đáo hạn nợ để tránh vụ này trước bầu cử. Có thể bây giờ. 40% các nợ thương mại năm nay phải đáo hạn nợ ngân hàng. Cách đây 7-10 năm thì tiền lời 3%, nay là 7% nên hậu quả sẽ nghiêm trọng. Không biết ra sao. Do đó năm ngoái bố phải chuyển cổ phiếu vào nơi an toàn, mua vàng và các công ty dầu hoả. Đợi thị trường chứng khoán xuống rồi tính sau. Tin tức từ năm 2024, cho biết mấy công ty đầu tư lớn đều bán cổ phiếu để giữ tiền tươi. Mình phải đọc tin tức như vậy để chuẩn bị cho chính mình. Mình theo dõi tin tức để giúp mình thay vì đi theo thiên hạ rồi nay họ kêu tiền 401(k) của họ xuống. 2008 đã cho thấy chúng ta không thể nào tin tưởng vào công ty mình làm việc như Enron. Nhiều người làm cho công ty này 30 năm rồi tiền hữu trí của họ bốc khói trong vòng 3 ngày.

Có thể đây là chính sách của chính phủ Trump. Làm cho thị trường chứng khoán xuống độ 20%, khiến dân tình nhảy vào mua trái phiếu của chính phủ vì Trung Cộng đã bán 20% trái phiếu Hoa Kỳ. FED sẽ giảm hạ tiền lời. Họ áp thuế để các công ty ngoại quốc đầu tư vào Hoa Kỳ. Áp thuế như vậy sẽ khiến người bán giảm giá trong tương lai. Ông Trump mới lên mà đã có mấy công ty lớn đã tuyên bố đầu tư vào Hoa Kỳ. Bây giờ chỉ cần quốc hội giảm thuế công ty xuống 15%. Là thiên hạ sẽ vào Hoa Kỳ đầu tư. Nộp 5 triệu đô la 

Một điều con phải kiểm soát cảm xúc của mình. Điển hình ông thủ hiến vùng Ontario, Gia-nã-đại, kêu ông Trump tuyên chiến áp thuế thì ông ta sẽ áp thuế điện bán cho người Mỹ gần biên giới. Rồi buồn đời ông ta tự huỷ hợp đồng với Starlink trị giá 100 triệu mà quên đọc hợp đồng là nếu hủy bỏ thì phải đền cho Starlink 40% trị giá hợp đồng. Lại mua của công ty Mễ Tây Cơ, mướn SpaceX phóng vệ tinh của họ lên không gian mà phải đợi vài năm nữa. Đầu tư thì không bao giờ để cảm xúc của mình kiểm soát hành động của mình.

Đi học thương lượng, người ta dạy bố phải tìm hiểu rõ vấn đề trước. Người ta lúc nào cũng đưa cho mình một cách giải thích khá hợp lý trong khi cái điểm chính thì họ dấu. Con theo bố nghe các chủ nhà nói là muốn giảm tiêu xài này nọ nhưng từ từ bố hỏi thì họ đều nói là có vấn đề trả nào ngân hàng. Những gì họ chiếu trình trên truyền hình chỉ là đóng phim, còn điều chính thì họ không nói. Mình phải mua tài liệu bên lề để hiểu vấn đề. Để rút kinh nghiệm đầu tư. Đừng bao giờ theo bên nào cả. Như vậy mình mới nhận định tình hình rõ hơn để có thể giúp mình trong cuộc sống. 


Tạnh mưa, đi hái bơ bán để trả tiền cho vợ mua sắm. Chán Mớ Đời 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Cách làm tiền McDonald’s


Đi chơi ở Úc Đại Lợi và Tân Tây Lan thì thấy tiệm ăn McDonald’s rất được ưa chuộng, các gia đình ngồi ăn như trên thiên đàng. Một cái Big Mac hay happy meal và uống coca. Bây giờ phải có trên 1 triệu mới có thể mua franchise của tiệm ăn McDonald’s ở Hoa Kỳ.


Cách đây mấy năm có sự kiện khá lạ lùng ở các nhà hàng McDonald’s. Đó là máy làm kem của nhà hàng hay bị hư, trung bình 15% các máy này. Nghe nói các thành phố lớn như New York thì lên đến 30%. Các franchisee ngạc nhiên vì phải trả tiền để sửa mà ác nhất là bị bắt buộc mướn một công ty được McDonald’s chấp thuận. Đó là cách công ty McDonalds tìm cách vớt thêm tiền của các franchisee.

Trước khi mình kể, xin tóm tắc là Ray Kroc, người đã mua lại công ty McDonald’s của hai anh em họ McDonald’s, và tạo dựng thành một chuỗi nhà hàng nổi tiếng thế giới. Họ làm giàu bằng cách mua đất ở các địa điểm quan trọng trong thành phố, rồi xây nhà hàng, cho các franchisee mướn. Lấy tiền mướn tiệm đắt hơn là chung quanh, lại thêm khấu hao tài sản, tiệm ăn khi cho mướn nên giàu nức nở.


Trở lại vụ xiết tiền các franchisee qua máy làm kem. Từ bao nhiêu năm, máy làm kem của công ty McDonald’s nổi tiếng là hay bị hư. Đến nổi thực khách phải làm cái app, ứng dụng để xem tiệm nào không bị hư để đến mua. Trung bình có độ 15% máy làm kem của các tiệm bị hư.


Lý do? Theo công ty giải thích là cần bảo trì khá phức tạp. Trên thực tế là cả tỷ đôla bảo trì khiến liên bang phải điều tra.

Vấn đề là cái máy làm kem tên Taylor C602, giá $18,000. Khi bị hỏng chỉ có những thợ được công ty này cho phép mới được sửa chửa. Mỗi năm các franchisees phải trả $24,000 để bảo trì cái máy này. Còn nhiều hơn là mua máy mới.

Có một công ty mới được thành lập mang tên Kytch, sản xuất một cái máy có thể do được code khi bị hư của máy làm kem Taylor và giúp các chủ tiệm tiết kiệm được 95% tiền bảo trì. Khiến sự độc quyền bảo trì bị đe doạ nên McDonalds gửi lá thư yêu cầu các franchises không được sử dụng linh kiện hay ứng dụng của Kytch. Nếu không sẽ mất bằng franchise.


Lý do là công ty quan tâm về mối an toàn. Trên thực tế, toàn thệ thống bảo trì nhằm mục đích khiến các franchises bị lệ thuộc vào công ty mẹ. Sửa chửa và bảo trì mỗi năm lên đến $24,000.


Kytch kiện McDonald’s với 900 triệu đô, và phơi bày về việc độc quyền bảo trì.

Tháng 9 năm 2021, uỷ ban thương mại liên bang bắt đầu điều tra sự việc. Họ khám phá ra sự liên kết MacDonalds với Taylor. Mỗi tiệm ăn khi máy bị hư, tốn thất mất $36,000 mua bán, cộng thêm chi phí $24,000 cho một năm, nói cách khác là họ mất $60,000 mỗi năm vì cái máy làm kem. Máy làm kem này được chế tạo chỉ có hệ thống của Taylor là sửa chửa được. Vấn đề không phải là máy làm kem mà sự sự khống chế của công ty, không cho phép sự đổi mới.


Giá cả như sau cho mỗi năm:

$18,000 để mua cái máy mới Taylor C602

$24,000 trả cho taylor về bảo trì hàng năm

$36,000 thất thu khi máy bị hỏng

1.1 tỷ đô la tiền chi phí bảo trì

$900 triệu vụ thưa kiện


Cho thấy làm ăn mà dựa theo người hác thì cũng tốt nhưng bị thiệt thòi. Chạy xe Uber, hay xe Grab phải đóng cho Uber 30%, tương tự có nhà cho mướn cũng phải đóng cho AirBnB.  (còn tiếp)


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn