Showing posts with label Kỹ năng sống. Show all posts
Showing posts with label Kỹ năng sống. Show all posts

Chúa đã bỏ loài người

Hình như có một bản nhạc có câu “Chúa đã bỏ loài người, Phật đã bỏ loài người…” mình nghe lâu rồi, thời còn ở Việt Nam, hình như do ca sĩ Khánh Ly trình bày. Hôm nay, đọc một nghiên cứu về tình trạng Nhà Thờ Ngày Nay. Họ cho biết con chiên bỏ nhà thờ đi hoang đàng hơi nhiều từ 75% (năm 2000) còn lại 63%, xem như 12% đã bỏ đạo đưa đến khủng hoảng về tài chánh cũng như tâm linh. Được biết là nhà thờ Hoa Kỳ mất trên 40 triệu con chiên từ 25 năm qua, xem như 1/9 dân số Hoa Kỳ. Tóm tắc lại đây những lý do, đã khiến người Mỹ bớt tham gia các sinh hoạt nhà thờ tại Hoa Kỳ.

Trong quá trình lịch sử tiến hoá của muôn vạn vật trên quả địa cầu, con người từ từ chiếm lĩnh, làm bá chủ nhờ bộ óc của họ. Không biết bao nhiêu triệu năm nhưng bộ óc ấy có khả năng suy nghĩ, nhất là tưởng tượng, và từ đó biết thuyết phục đồng loại. Đi Phi châu, thấy các mùa, thú vật phải di chuyển như thể khi xưa loài người di chuyển theo mùa. Con người khi xưa cũng thế nhưng nhờ có bộ óc đã ngưng lại và khởi đầu nghề canh nông. Rồi từ đó họ tưởng tượng ra các đáng tối cao, truyền đạt các suy nghĩ này và được một số đồng loại chấp nhận, tạo ra các tôn giáo cũng như Khoa học, đã dần dần thay đổi suy nghĩ con người và đời sống của họ. Các tư tưởng như các làn sóng mới đẩy các làn sóng cũ. Điển hình là ông Kha Luân Bố có suy nghĩ là đi tàu về hướng tây sẽ đến Ấn Độ, khác với su nghĩ của các người ở âu châu dạo ấy. Bất chấp các chỉ trích, ông ta xin tiền của triều đình Tây Ban Nha để đi và tìm ra Mỹ Châu.

Có lần mình quen một cô, gia đình là đạo gốc Công giáo từ NAm Định, mời về nhà. Bà mẹ cô ta kêu mình người lương, đã bỏ đạo nên phải trở về đạo khiến mình ngu lâu dốt sớm như bò đội nón. Mình có bao giờ theo đạo Công Giáo mà bỏ đạo. Từ bé đi chùa Linh Sơn và Linh Quang, qua tây thì quy y tại chùa Khánh Anh. Mình đưa tay lên thề là gia đình cháu 10 đời là Phật giáo, không có ai theo Công Giáo rồi bỏ đạo. Lần đầu cũng là lần cuối gặp bố mẹ cô ta. Sau này mới hiểu là người thiên chúa giáo gọi các người ngoại đạo là những người bỏ đạo, bỏ Chúa ra đi như các đứa con hoang đàng (prodigal son) nên họ kêu mình phải sám hối, trở về đạo. Sau này gặp cô nào công giáo là bỏ chạy trước vì biết kết cuộc.

Trước đây từ hơn 2000 năm qua, vào cuối tuần, nhà thờ là địa điểm hội tụ gần như tất cả các sinh hoạt cộng đồng của người Mỹ như con em họp mặt, học tập giáo lý, làm các việc phụng sự xã hội, nhà thờ và nghe mục sư giảng đạo. Trong xóm mình khi xưa, thấy mấy đứa bạn công giáo hay đi sinh hoạt thanh niên thánh thể chi đó ở nhà thờ bà sơ gần bệnh viện Đà Lạt, cạnh nhà xác. Ngày nay thì nhiều nhà thờ rất vắng lạnh như chùa Bà Đanh. 30% người Mỹ ngày nay, cho rằng họ không tin tưởng vào tôn giáo như thế hệ cha ông, tự xưng là vô thần. Mình không biết vì tiêm nhiễm, bị ảnh hưởng chủ nghĩa Mát xít hay vì đời sống kinh tế khả quan hơn các thế hệ đi trước nên con người không tìm về tôn giáo để cầu nguyện, giúp đỡ họ vượt qua số phận.


Cũng có thể thuyết tiến hoá của Darwin đã được giảng dạy trong trường công khiến con người. Không tin vào thượng đế sinh ra ông Adam và bà Eva. Người ta không tin vào đức mẹ đồng trinh. Ngày nay khi sinh nở người ta hẹn bác sĩ ngày giờ mổ thay vì rặn nên có thể nói khi xưa đức mẹ đồng trinh sinh ra ở bụng nhưng khoa học khi xưa có khả năng đó hay không. Đó là điềm nhiệm màu.


Nói chung là các nước tây phương đang chuyển mình thay đổi về tín ngưỡng. Có thể chúng ta đang tiến về một tôn giáo thiên nhiên với các phong trào bảo vệ môi trường mà chính chúng ta đã phá hoại một cách vô tư. Tuần này cô gái xứ Thuỵ Điển bị bắt mấy lần vì biểu tình bạo động gì đó ở âu châu, bên Đức quốc thì phải, mình chỉ lướt qua. Biết đâu 2000 năm sau, người ta viết sử nói về một cô gái được sinh ra tại Thuỵ Điển năm 2003. Cô ta tên Greta Thunberg tự nhiên giác ngộ, đi diễn thuyết về môi trường bị ô nhiễm, bị cảnh sát di động bắt bớ, bỏ tù. Trong tù cô ta cứ thuyết giảng nên họ thả cô ta ra. Con người và thiên nhiên là một, cũng một hệ sinh thái. Nếu chúng ta tàn phá môi trường thì sớm muộn gì cũng tự hại.


 Khi lên 15 tuổi, cô ta không thích làm bài tập ở nhà, muốn chơi pokemon nên đình công không muốn đi học và đứng trước cổng trường để biểu tình phản đối tàn phá môi trường… thế là học sinh khắp nơi trên thế giới bắt chước cô ta nghỉ học khi lo chơi game, quên không làm bài tập, lên tiếng bảo vệ môi trường. Tuần này, nghe nói bên Texas mưa đá làm hư hại một số đáng kể các tấm bảng năng lượng mặt trời. Khi chạy xe đến gần biên giới tiểu bang Cali-Nevada, thấy một rừng bảng thu nhiệt năng lượng mặt trời, tốn mấy trăm triệu, nay không sử dụng được. Chính phủ tiếp tục đánh thuế người dân để trả nợ mấy chương trình năng lượng mặt trời.


Nhớ lần chót về thăm âu châu, một anh bạn kiến trúc sư dẫn mình vào một nhà thờ ở Hoà Lan, được sử dụng làm một tiệm sách với các quán cà phê như Barnes & Noble ở Hoa Kỳ. Lại nghe nói nhà thờ phải bán tài sản để trang trải các chi tiêu vì ít con chiên sinh hoạt, đóng góp. Mình hơi ngạc nhiên vì nhà thờ được miễn thuế thu nhập, cúng dường nhưng công việc bảo trì rất tốn kém. Nếu con chiên không đi lễ thì làm sao có tĩnh tài.


 Mình có anh bạn linh mục ở trong một tu viện, cơ sở đều cũ kỹ vì xây cất từ năm 1955. Muốn trùng tu lại nhưng nhà thờ không có tiền, muốn giáo dân đóng góp, kêu gọi kiến trúc sư vẽ chương trình để gây quỹ. Tu viện cho biết là ngày nay ít có ai muốn đi tu nữa nên họ dồn về vài nơi khác trên đất Mỹ nhằm đào tạo một ít vị linh mục cho tòa thánh. Nếu không trong tương lai chắc sẽ đưa các linh mục tại các xứ nghèo trên thế giới qua Hoa Kỳ để hướng dẫn, lãnh đạo tinh thần cho người Mỹ. Tưởng tượng một vị linh mục gốc phi châu làm đức giáo hoàng tại toà thánh Vatican.


Đùng một cái COvid đến thiên hạ chết nhiều, cần làm lễ ngoài trời vì trong nhà thờ nhỏ và luật phải cách giãn xã hội 6 bộ anh nên thiên hạ đến tu viện làm tang lễ ngoài trời cách nhau 6 bộ thì mỗi tháng từ 2 đám ma lên đến 63 buổi lễ đám ma, nhà thờ được các tang quyến đóng góp nhiều nên có tiền để trùng tu lại nhưng không may ông linh mục được chúa gọi về thiên quốc sớm. Mình đoán là trong mùa covid, nhà thờ cũng như chùa đều làm ma chay nhiều hơn. 


Thế là mình không có cơ hội giúp nhà thờ. Mình muốn giúp nhà thờ, trùng tu lại, có nơi để các cặp vợ chồng đến tĩnh tâm, học hỏi lẫn nhau cách nhường nhịn nhau để sống đến răng giả trả nhớ về không. Vấn đề là mấy ông cha bề trên lớn tuổi thì theo kiểu cũ nên bắt phải xin phép họ đủ trò nên mình không muốn mất thì giờ. Mình kêu thợ đến đo đạc, dự kiến tiền bạc, thấy cũng không nhiều lắm vì mình không lấy công, định bỏ tiền túi ra làm cho lẹ vì đi chơi với vợ. Mình muốn làm phần ngoài trời mà vị linh mục muốn làm trước để gây quỹ mà phải xin phép, năn nỉ beef trên nên Chán Mớ Đời. Bỏ luôn.


Nghiên cứu cho rằng lý do chính là chính trị đang xen vào các nhà thờ khiến các con chiên cảm thấy không hồ hởi vì cãi cọ với các con chiên khác. Do đó các tín đồ tìm kiếm nơi khác để học tập về tâm linh. Gia đình anh em ban bè cãi nhau vì chính trị huống chi con chiên của chúa trong nhà thờ. Ông nuôi ong trong vườn mình đi nhà thờ nào ở dưới San Diego, ông mục sư nói gì về chính trị rồi ông ta nhắc lại cho mình. Dân tình càng ngày càng cá nhân hóa trong khi nhà thờ rất bảo thủ. Không cho phá thai mà dạo này ở bên tiểu bang Arizona họ cấm phá thai khiến mấy bà xuống đường kêu gào tự do sử dụng cái mu của họ đủ trò. 


Họ không biết là ở thế kỷ trước, sau đệ nhị thế chiến, các quốc gia thân tây phương đều theo chế độ, đẻ ít làm nhiều để tăng gia sản suất, phát triển kinh tế nên họ mới ra chiêu bài ngừa thai, phá thai, giải phóng phụ nữ. Ở các nước độc tài thì họ bắt theo chế độ 1 con, bắt phá thai đủ trò. Ảnh hưởng của ngừa thai đã khiến cả thế giới bị thiếu hụt dân số, không biết tương lai ai đi làm để nuôi đám về già. Ở Trung Cộng, hồi trước, hai vợ chồng, ông bà ngoại ông bà nội đi làm để nuôi một đứa bé, nay đứa bé lớn lên phải nuôi lại 6 người và con của họ. Ngày nay, tây phương thiếu dân số nên họ lại quyết định cấm phá thai. Còn tự do bú xua la mua thì cứ mơ suốt một đời.


Ngoài ra, kỹ thuật đã thay đổi cách sống của con người. Xưa kia người dân trong làng, trong phố đi nhà thờ để gặp gỡ thân hữu, nói chuyện. Ngày nay với Internet, người ta không cần phải đến nhà thờ để ụ họp mà lên mạng câu view lai chim, đủ trò. Chúng ta có thể nói chuyện hay than gia một cuộc phát sóng mà khắp thế giới người ta có thể xem trực tiếp.


Năm ngoái mình thăm viếng các nước hồi giáo thì khám phá ra một giai cấp lãnh đạo tôn giáo, được cử đi học tại các trường tôn giáo, rồi sau khi học xong trở về làng hay thành phố của mình thì sẽ được làm quan về tâm linh, quyền uy rất cao, giàu sang nên họ ra sức để củng cố quyền lợi giai cấp của họ. Xem ra thì tôn giáo nào cũng tìm cách củng cố quyền lợi của giới lãnh đạo tinh thần.

Từ ngày mình mua cái vườn bơ thì để ý đến thiên nhiên rất nhiều. Ngày nào cũng xem tin tức thời tiết, gia nhập các ứng dụng về thời tiết ở Cali để xem mưa thuận gió hoà. Mới hiểu lý do khi xưa người ta thờ thần thờ đủ thứ vì họ không biết khi nào mưa gió, bão tố đến hay hạn hán. Mình dùng các ứng dụng để xem để tưới vườn nên muốn có trời mưa nhưng không lo ngại lắm về hạn hán tại California vì sử dụng nước của thành phố thay vì suối hay sông hồ. Ở Peru hay Mễ tây Cơ nghe nói hạn hán, các nhà nông giàu có, họ làm các chương trình thuỷ lợi, hút hết nước của dòng sông khiến cạn queo cho những người nông dân nhỏ hơn. Mà mỗi cây bơ trung bình cần 275 gallons nước mỗi tuần.


Nếu không có những tin tức qua các ứng dụng thì chắc mình cũng phải cầu nguyện thượng đế tè mỗi ngày cho mình khỏi tưới nước, đỡ tốn tiền nước. Hôm trước, gặp anh bà con, hỏi về bạn thân anh ta cũng là bác sĩ, về hưu từ Virginia sang Cali, mua một cái vườn bơ, rồi vài năm sau ôm đầu máu bỏ chạy qua Las Vegas ở. Lý do là tiền nước rất cao, lại hạn hán mấy năm trời không mưa. Giá bơ thì bán theo thị trường Mễ tây cơ nên rất hạ. Lỗ học gạch. Mình may là dùng nước của thành phố giảm cho mình 50% nhưng cũng làm mình xất bấc xang bang. Mỗi tháng $4,000 tiền nước. Chỉ ráng kiếm đủ sở hụi, đợi ngày bán căn vườn.


Trong nổi khốn cùng, người ta chỉ biết quay về cầu nguyện ơn trên, thượng đế giúp họ. Có chị bạn học cũ với đồng chí gái, kể là chở ông chồng lên Los Angeles khám tim. Đang đợi bác sĩ khám thì bổng nhiên anh chồng lăn ra xỉu khiến chị bạn chới với. Chị ta cầu nguyện khấn phật đủ trò nhưng ông chồng, ngoan cố nằm ngay đơ nên quay qua cầu nguyện Chúa thì đùng một cái anh chồng tỉnh dậy. Y tá đẩy vào phòng mổ để bác sĩ mổ tim. Xong xuôi về nhà, nhận được cái biên lai của nhà thương hơn 1 triệu đô khiến chị ta đứng tim. Cầu nguyện thượng đế mỗi ngày thì may quá bảo hiểm đền. Từ đó vợ chồng chị ta trở về đạo không làm đứa con hoang đàng nữa. Mỗi lần gặp bạn bè là chị ta cứ kêu mọi người trở về đạo khiến một số không dám gặp vợ chồng chị ta lại.

Theo báo cáo của 2021 Pew Research Center thì 29% người sống tại Hoa Kỳ tự xưng là không tham gia tôn giáo nào cả, 6% theo các tôn giáo khác ngoài thiên chúa giáo như Phật Giáo, Hồi gIáo, Ấn Độ Giáo... Người tự nhận là con chiên thiên chúa giáo có đến 63% vào năm 2021, 10 năm trước (75%). Người thiên chúa giáo cho biết là ít cầu nguyện hàng ngày như bố mẹ họ khi xưa. Khi mình mới sang Tây, mỗi lần ăn cơm ở nhà bạn bè tây đầm thì gia đình họ đều đọc kinh trước khi ăn cơm, cảm ơn Thiên Chúa đã cho bữa cơm hằng ngày. Ngày nay, trước khi ăn cơm người ta cũng đọc kinh cầu nguyện thần iPhone, bằng cách chụp hình các món ăn, tải lên mạng để cho dân cư mạng biết là họ đang ăn cơm. Con xin cầu nguyện thần Facebook đừng cấm tấm ảnh này của con không vi phạm gì các điều lệ của cộng đồng. Chán Mớ Đời 


Mình có mấy ông anh vợ lấy vợ thiên chúa giáo nhưng không đi nhà thờ mà mấy bà chị dâu cũng ít khi đi ngoại trừ những ngày lễ lớn. Con cháu thì miễn bàn. Ngược lại chúng nói chuyện về sự tàn phá môi trường bú xua la mua nhưng cứ thấy chúng đều cầm ly nhựa của Starbuck. Chán Mớ Đời 


Nhiều người cho rằng lý do họ không tham gia các sinh hoạt nhà thờ vì tiền. Cứ mỗi lần đi lễ xong thì phải cho tiền, cúng dường cho nhà thờ. Họ tự đặt câu hỏi không biết số tiền này dùng để làm gì, phải cho bao nhiêu mới là đủ khiến họ cảm thấy bị ép buộc cho, làm tiền nên bỏ nhà thờ. Có nhiều người Mỹ kể cho mình là họ cho 10% lợi tức hàng năm cho nhà thờ. Nhà thờ tự động rút 10% tiền lương của họ mỗi hai tuần. Thật ra là gần 20% tiền lương vì họ phải đóng thuế 48% tước khi cúng nhà thờ.

Theo nghiên cứu thì tiền cúng nhà thờ năm 2021 là 135 tỷ đô la, xin nhắc lại $135 “tỷ” mỹ kim. Họ cho rằng nhà thờ nên chú tâm vào các sinh hoạt tôn giáo thay vì tiền bạc. Theo mình tôn giáo là một kỹ nghệ hái được nhiều tiền. Vì được miễn thuế. Ở vùng này có một nhà thờ kiếng do một ông mục sư người Mỹ tên Robert Schuler rất giỏi, mình có đọc cuốn sách của ông ta với câu nổi tiếng “tough time never last, tough people do”. Ông ta xây dựng một nhà thờ kính nổi tiếng khi mình còn sinh viên. Lần đầu tiên ghé Bolsa là mình chạy ra đây xem. Khi ông ta về hưu, truyền ngôi cho ông con. Ông thần này tự trả lương cho mình là 2, 3 triệu một năm và cô thư ký gần 1 triệu đô nên giáo dân Chán Mớ Đời bỏ đi nên phải bán nhà thờ và giáo dân công giáo người Việt mua lại. Theo mình thì nhà thờ này mà vào mùa hè là tốn tiền trả tiền điện cho máy điều hoà mệt thở còn mùa đông thì tiền sưởi cũng mệt thở. Nhưng có giáo dân trả nên cũng không lo.


Ngoài ra có những người chưa rời bỏ nhà thờ nhưng không đến nhà thờ. Họ chỉ cần nhấn nút là có thể thấy mục sư làm lễ tại nhà thờ được truyền hình trực tiếp. Họ thấy dễ dàng, khỏi mất thời gian di chuyển. Muốn cho tiền thì gửi còn không muốn cho thì không có người ngồi kế bên nhìn họ như ngầm hỏi sao cho ít vậy. Lúc mới sang Hoa Kỳ, mình rất ngạc nhiên là thấy nhà thờ giảng đạo trên truyền hình, 24/24 để cho ai đi làm khuya thì nghe giảng vào buổi sáng hay ngược lại. Muốn nghe giờ nào thì nghe. Chạy trên xa lộ 405, có chạy ngang khu vực nhà thờ này. Nghe nói người ta cho tiền nhiều lắm. Hình như có thời gian bị kiện tụng gì đó. Đi nhà thờ vài lần, mình thấy họ chuyền cái giỏ cúng tiền qua cho người ngồi bên cạnh. Có lần viếng thăm xứ Bỉ, mình có hỏi chị vợ anh bạn lý do không đi nhà thờ, chị ta kêu là đi nhà thờ thấy mấy bà ăn bận như đi dạ vũ, khoe khoang nên không muốn đi, tham dự trò chơi này.


Thường nhà thờ có thời khoá biểu nhất định nhưng không phù hợp với đời sống hiện đại khi mọi người đều bận rộn với công việc, trung bình người Mỹ làm việc mỗi tuần 43 tiếng nên cuối tuần họ chú tâm vào các sinh hoạt ngoại khoá của con cái vào cuối tuần. Ngày nay, chúng ta có thể đọc hay nghe thánh kinh tân ước hay cựu ước trên điện thoại thông minh hay vào gú gồ.

Cách đây 500 năm, ông Gutenberg đã phát minh ra máy in, đã giúp thay đổi nhà thờ qua in ấn các đòi hỏi của ông Luther đã thay đổi nhà thờ thiên chúa giáo ở phương tây. Ngày nay, với Internet và trí tuệ thông minh, người Mỹ thường chỉ trích nhà thờ chỉ lo bề ngoài mà không chú trọng đến bề sâu của vấn đề, đời sống ngày nay với những áp lực khó khăn. Điều đáng chú ý là càng ngày người Mỹ càng xa lánh nhà thờ nhưng người Mỹ bị bệnh về tâm lý lại gia tăng và nghiện thuốc an thần càng nhiều. Có phải tôn giáo giúp cân bằng tinh thần cho người bình thường. Khi chúng ta đau khổ nếu hướng về một đấng tối cao nào đó để cầu nguyện, có thể giúp chúng ta vượt qua những khó khăn như cha ông chúng ta khi xưa ở trong các tỉnh nhỏ, chỉ biết tìm đến nhà thờ để cầu nguyện. Khi cầu nguyện giúp chúng ta có niềm tin là đáng tạo hoá sẽ giúp chúng ta vượt qua gian khó hiện tại.


Có nhiều người cho rằng họ không phải vô thần mà mong muốn tìm kiếm giải đáp tâm linh ở một tôn giáo khác, có thể đáp lại những suy nghĩ, câu hỏi của họ. Chúng ta thấy người tây phương tìm về phương đông, học tập yoga, phật học,.. khi xưa, không có Internet, con người không di chuyển nhiều nên chỉ biết những gì xung quanh họ. Nay với Internet, người ta có thể du lịch tìm đến những nơi xa xăm, giúp họ trải nghiệm môi trường khác, khiến họ phải suy nghĩ lại đời sống của họ. Nhìn lại mình thấy chuyến đi của ban nhạc The Beatles khi xưa tại Ấn Độ đã giúp giới trẻ tây phương tìm về phương đông khác với các cố đạo đi khắp nơi để truyền giáo. Có lẻ cuốn sách gây nhiều ảnh hưởng do ông Hermann Hesse viết thái tử Siddharta.


Mình không hiểu lý do, chỉ nhớ là khi mình đọc nghiên cứu về Phật Giáo để vẽ ngôi chùa ở Connecticut thì khi đọc sách việt ngữ thì mình không hiểu gì cả nhưng khi tìm đọc tài liệu bằng ganh ngữ hay pháp ngữ thì lại hiểu. Ai hiểu vụ này thì cho em xin. Em chỉ đoán là quen đọc sách của người Pháp nên đầu óc chỉ hiểu theo cách suy luận của người Pháp đã dạy còn tiếng Việt thì lờ mờ. Chán Mớ Đời 


Cứ tưởng tượng một người ở Nghệ An, Quảng Bình bị quan tham chế độ phong kiến hà hiếp bao nhiêu năm, bổng nhiên có một ông da trắng đến ở chung, học tiếng Việt rồi rao giảng về một đấng tối cao, xem mọi người đều là bình đẳng, không có giai cấp, chủng tộc gì cả. Khi chết sẽ được về thiên quốc thay vì đầu thai làm con gà con heo,..


Có lần nói chuyện với một chị gốc Nam Hàn, chị ta cho rằng lý do chị ta trở về đạo thay vì theo phật giáo như bố mẹ. Chị cho rằng văn hoá triều tiên kiểu chồng chúa vợ tôi khiến chị ta không tin vào phật giáo, kêu nào là kiếp trước chị ta có nợ với ông chồng nên đời này phải trả là không đúng. Á châu thì như vậy nhưng tây phương cũng có vấn đề về niềm tin tôn giáo nên cũng bị khủng hoảng về mặt tâm linh. Họ lại tìm về Phật giáo nguyên thuỷ chớ không phải phật giáo đã được nung nấu, biến dạng bởi các nền văn hoá khác như trung hoa, Triều Tiên, Việt Nam,…


Đa số xem phần tâm linh là một cuộc hành trình cá nhân riêng tư, không dính dáng gì đến người khác. Họ tìm về thiền học, suy tư về đời sống cá nhân như Descartes đã nói: “tôi tư duy nên tôi hiện hữu”. Ngoài ra có một một số người thuộc loại chuyển đổi giới tính không được nhà thờ chấp nhận sự ước muốn giới tính của họ tạo nhiều vấn đề xã hội và cá nhân. Nếu nhà thờ chấp nhận đồng tính luyến ái thì tương lai sẽ ít có con chiên vì giới này ít muốn sản xuất con cái. Đi ngược lại nhưng điều răn của nhà thờ từ mấy ngàn năm qua.


Mình nhớ khi công chúa Carolina của Monaco muốn ly dị thì nhà thờ Vatican không cho phép nhưng ngày nay mình thấy vợ chồng theo công giáo bỏ nhau như thay áo. Qua Hoa Kỳ thì càng kinh hoàng vì có người ly dị đến 2,4 lần. Trò chơi hôn nhân nếu chán thì nhấn nút reset. Làm lại thay vì tiếp tục lời hứa khi cưới nhau là đồng tâm chịu khổ chịu cực vui buồn bên nhau. 


Ngoài ra có vài lãnh đạo tinh thần của nhà thờ đã tạo dựng các xì căn đan. Nghe nói có một ông sư nào ở Bolsa bị các cô gia đình phật tử xưa, kiện ra toà vì sách nhiễu tình dục của họ khi còn bé. Khi xưa, ở New York, gia đình phật tử ở COnnecticut mời mình vẽ ngôi chùa cho họ trên một ngọn đồi khá đẹp. Lễ đặt chân móng có nhiều vị thượng toạ, đại đức khắp Hoa Kỳ bay về dự. Một tháng sau mình lên chùa, không thấy thầy trù trì, hỏi ra thì họ cho biết thầy kêu có lỗi với đạo nên đã cuốn gói ra đi. Nhà thờ cũng bị kiện đền mệt thở, phải bán tài sản để trả. Người ta đặt câu hỏi lý do nhà thờ Để những vụ này xẩy ra lâu ngày. Mình có xem một phim tài liệu về xứ ba tây. Có một cố đạo rất giỏi gây quỹ cho nhà thờ và có tội ấu dâm nhưng nhà thờ làm ngơ vì cần tiền của ông ta.


Nói chung ngày nay, con người rất thiên về cá nhân hơn là cộng đồng như xưa. Họ không muốn làm mọi thứ với cộng đồng. Họ thích sống riêng rẻ, họ muốn tìm hiểu về tâm linh cho chính họ thay vì chạy theo đám đông. Ai nấy đều có một điện thoại nên họ tự tạo cho họ một thế giới riêng, ưa thích sống theo ý họ thay vì phải chịu dựng những người xung quanh, trong môi trường của họ đang sinh sống. 


Theo thăm dò thì đa số các người Mỹ sinh trước năm 1946 đi nhà thờ đều đặn còn người trẻ hơn thì ít. Họ kết luận nhà thờ cố bám vào quá khứ không thay đổi, cập Nhật hoá theo đời sống ngày nay. Hình như đức giáo hoàng đang thay đổi cho phụ nữ có thể giảng đạo. Nhà thờ tin lành có nữ mục sư giảng đạo rồi.

Từ 100 năm qua, cuộc sống đã thay đổi quá nhanh chóng với tốc độ của kỹ thuật nên con người không chịu sinh hoạt trong khuông khổ nhà thờ quá cổ điển.


Thay vì gõ đầu trẻ bắt học tập giáo lý, các bậc phụ huynh muốn nhà thờ sinh hoạt vui vẻ để lôi kéo giới trẻ. Làm sao để giới trẻ bỏ chơi game để đi nhà thờ, phải có những sinh hoạt vui nhộn, cộng đồng hiện đại thay vì cứ quỳ lạy chúa trên trời cho con lấy được người con thương để lấy rồi nó bắt con làm ô sin cho nó.


Ngày nay, cá nhân chủ nghĩa khiến con người không muốn làm theo người khác, họ muốn tìm hiểu về cá nhân điển hình như chọn giới tính thay vì được cộng đồng gán cho họ là phụ nữ hay đàn ông. Cali ra luật phải giảng dạy trẻ em tại tiểu học về giới tính và quyền quyết định lựa chọn. Người ta chú tâm đến chính mình. Khẩu hiệu của 3 chàng ngự lâm pháo thủ đã trở thành vô nghĩa, không được ưa chuộng ngày nay. Quân đội Hoa Kỳ đóng quân trên 773 căn cứ khắp thế giới, có vấn đề tuyển quân vì giới trẻ không muốn tình nguyện. Vào quân đội Hoa Kỳ ngày nay chúng ta thấy rất nhiều người di dân lậu để được thẻ xanh và hợp thức hoá tình trạnh nhập cư của gia đình họ.


 Cứ xem thiên hạ làm đủ cách để được người ta chú ý đến mình trong khi vào nhà thờ thì ai cũng gần như nhau, nhà thờ thì chú tâm vào tìm thêm con chiên thay vì chú tâm chăm sóc vào mỗi cá nhân. Điển hình, mình được bầu làm phó chi đó trong hội Toastmasters, mình phải chụp hình buổi họp rồi bỏ lên mạng của hội để hội viên chia sẻ với họ hàng bạn bè họ. Không hiểu sao nhưng từ 1 năm qua, số người tham dự hội gia tăng gấp 3 lần, phải kê thêm bàn. Người mới đến, phải tiếp đón họ cho họ cảm thấy không khí vui vẻ, không chia rẽ chính trị, đủ trò. Họ tham gia mà không có ai nói chuyện này nọ, cảm thấy lạc lõng thì sẽ bỏ đi.


Hôm nay đi ăn cơm với anh bạn. Anh ta có hùn hạp làm công ty taxi bên Maui. Cứ nói sang thăm anh ta vì 6 năm không gặp. Đùng một cái đảo này bị cháy. Anh ta đành dọn về cali nghỉ hưu luôn. Anh ta kể các thuyền đậu ở bến bị nổ cháy, xăng cháy trên nước, nhiều người nhảy xuống nước thì xăng cháy lan rộng giết họ luôn. Nghe nói có đến hơn 800 người mất tích. Kinh. Đặc biệt là có mấy nhà thờ không bị cháy dù xung quanh bị thiêu rụi. Anh ta kêu là trời đốt. Gió thổi mạnh, vùng này bị khô vì không mưa, dây điện ngã, chạm nhau nổ cháy lan với gió thổi 80 dậm một giờ. Anh ta dậy đi làm nhưng nghe đồn g nghiệp kêu là kẹt xe, xuống không được, còn mấy người kia, xe kẹt, không có chỗ quay đầu nên xe cháy rụi hết. Ông đầu máu chạy sống sống. Điểm lạ là nhà thờ không bị cháy. Mình tìm treen mạng thì kỳ lạ 

 https://www.newsnationnow.com/religion/incredible-miracle-maui-church-unscathed-fire/

Còn tiếp


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 





Kế mẫu con chồng chia gia tài

Đọc mục gỡ rối tơ lòng về tài chính thì có một trường hợp khá lạ. Một ông rên là bà kế mẫu, gửi giấy tờ cho ông ta ký. Bà ta cho biết là nếu ông muốn lãnh phần căn nhà của ông bố vừa qua đời và bà đang ở thì phải trả phân nữa tiền thuế, điện nước,… thuế điền Trạch ở tiểu bang Texas rất cao, nghe đâu 3.5%. Bà ta cho biết đã làm di chúc và chia làm 4 gia tài của bà và ông bố, 1 phần cho ông ta và 3 phần kia cho 3 người con riêng của bà. Bà ta gửi giấy tờ cho ông ta ký để lãnh 1/4 tài sản khi bà qua đời. Bà cho biết đó là ý định của bố ta trước khi qua đời.

Ông ta bày tỏ rất lo ngại vì bà kế mẫu mới 65 tuổi, vẫn có thể tái giá thay vì phải lên trên trời, hai đứa hai nơi, em xin làm người trần gian hay không biết sử dụng tiền bạc là sẽ bay hết, sau này khi bà ta qua đời thì chẳng còn gì. Không biết tài sản là bao nhiêu của ông bố để lại.

Ông bố và bà kế mẫu dọn qua Texas để sống những ngày êm ả cuối đời nhưng không may covid đến nên ông bố đứt gánh giữa đường, quên lời thề, lời hẹn đã trao khiến bà kế mẫu ca anh còn nợ em công viên ghế đá, rửa chén quét nhà ….


Vấn đề là ông bố chết nhưng không để lại di chúc, không làm living trust. Nay bà ta làm di chúc thừa kế và chia làm 4 phần tài sản của bà và ông bố để lại cho 3 người con riêng của bà và cho ông xem như 3 người con lãnh 3/4 và ông ta chỉ được 1/4. Ông ta hỏi bà Tùng Lòng tài chính là có nên ký hay không.


Để mình giải thích cho ai không ở các tiểu bang như Texas và Cali, New yOrk,… được gọi Property Community State, nghĩa là tài sản chung. Vợ chồng sống với nhau mà khi ly hôn thì tài sản được chia phân nữa 50/50 ngoại trừ tài sản riêng trước khi làm đám cưới. Do đó khi làm living trust thì chúng ta chỉ đề tên con của mình thôi, chồng vợ của con cái không dính dáng vào thì sẽ không sợ bị con dâu hay con rể đâm đơn ly dị khi con mình hưởng gia tài và cưa đôi.

Mình có quen một ông nha sĩ ở Lions Club. Ông ta nói con gái muốn mua nhà to lớn nên ông ta cho $600,000 mua đứt luôn 12 năm về trước. Năm sau, nghe ông ta than là thằng rể ly dị và căn nhà bị chia đôi. Mình hỏi sao không bắt con gái và thằng rể ký giấy nợ $600,000. Ông ta kêu ủa làm được à. Chán Mớ Đời 


Ai có tiền cho con mua nhà thì nên làm một tờ giấy nợ vào căn nhà, bắt con mình và rể hay dâu ký. Sau này, cơm không ngon canh không ngọt, có ly dị thì họ phải bán căn nhà cưa đôi, trả lại tiền của mình. Nên để thêm tiền lời để không lỗ vốn. Đừng để như ông nha sĩ, mất cả chài lẫn chì.


Trường hợp ông bố chết ở tiểu bang Texas, vợ chồng cưa đôi tài sản thì khi ông bố chết thì phân nữa tài sản thuộc về ông bố, phân nữa thuộc về bà kế mẫu. Bà ta có thể làm di chúc để lại cho 3 người con riêng của bà ta phân nữa của bà ta. Không có living trust, di chúc thì phải ra toà. Phần của ông bố thì thuộc về con cháu của ông bố. Xem như ông con có thể lấy được phần này. Phải tốn tiền một tí cho luật sư.


Bà Tùng Lòng cho biết là bà kế mẫu biết rất rõ vấn đề nên mới gửi giấy tờ cho ông ta ký. Theo luật của Texas thì bà ta có thể lãnh 50% tài sản chung của hai người sau khi làm giấy hôn thú và 1/3 tài sản riêng của ông chồng trước khi làm đám cưới dân sự. Tài sản riêng là tiền bạc và những gì ông bố có, sở hữu trước khi lấy bà kế mẫu. Như tiền bạc chia với mẹ ông ta,…quỹ hưu trí,…


Theo luật thì ông con sẽ nhận 50% tài sản chung của ông bố và bà kế mẫu sau khi làm đám cưới và 2/3 tài sản riêng của ông bố trước khi lấy bà kế mẫu. 1 vợ 1 chồng mà khi chết, con chung còn đánh nhau huống chi con anh con tui. Chán Mớ Đời 


Em thích đọc ba cái chuyện xe cán chó này, thấy lạ kỳ, luật pháp khác với những gì mình suy nghĩ. Bà kế mẫu xem như con riêng bà ta và con riêng của chồng như nhau nên chia làm 4. Luật pháp lại tính khác, cho nên em đang lo cho ông Ron, nuôi ong trong vườn của em.

Ông ta có 4 bà vợ. Bà thứ 4 ở với nhau được 20 năm. Em thấy bà ta lo lắng cho ông nên khuyên làm living trust và di chúc. Cho số điện thoại luật sư của em để ông ta liên lạc. Sau 4 năm trời nhắc nhở, ông ta mới làm living trust,… bà vợ cảm ơn rối rít. Vấn đề là làm living trust xong nhưng ông ta không chuyển tên, sổ đỏ qua living trust thì cũng như chưa làm. Tương tự mua một cái tủ về nhưng không bỏ của cải vào trong, cứ để ở ngoài thì bù trớt. Khi qua đời thì căn nhà, xe cộ đều đứng tên ông ta. Bà vợ có thể chả có gì vì nghe nói là khi xưa, ông ta có làm di chúc để lại cho một bà vợ đã qua đời. Nếu không đổi sổ đỏ,…thì khi qua đời, con riêng của bà vợ đã qua đời, có thể trở lại và lấy nhà. Bà kia chả còn gì, và sẽ hát nếu nói về cuộc đời khi ông chồng tôi không còn sống nữa, là mệt thở.


Dựa theo trường hợp này thì con trai của ông Ron, ở Colorado, xưa ít thăm viếng ông ta. Nay thấy thăm viếng thường xuyên, lại càng khiến bà vợ thứ 4 lo lắng thêm. Ông ta cho biết là không thích con riêng của bà vợ. Nếu không chuyển tên vào Living trust, thì có thể ông con của ông Ron có thể lấy căn nhà vì ông bố mua trước khi lấy bà thứ 4. Mấy bà trước, khi ly dị ông ta phải trả tiền mệt thở nên kỳ này cứ không muốn làm living trust, chuyển tên vì sợ bà vợ bỏ đi mất tiêu.


Ghi lại câu chuyện để các bác xem và biết đâu mà rờ nếu có ly dị, con anh con em con chúng ta để mà lần.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Huynh đệ tương tàn


Đồng chí gái và mình lên San jose dự lễ thất tuần của người dì, em mẹ mình nên luôn tiện thăm gặp họ hàng và thân hữu. Có chạy lên dòng Don Bosco ở Richmond viếng mộ của một linh mục qua đời năm vừa rồi. Nhìn thấy mộ, mới chấp nhận người bạn đã ra đi thật sự về thiên quốc. Thấy các linh mụ khác đa số là chết trên tuổi 90 so với anh bạn linh mục. 

Có anh bạn kể có viết về tiểu sử gia đình bố mẹ nhưng anh em trong gia đình không ai đọc nên Chán Mớ Đời. Mình nói anh em hay có sự đố kỵ nên khó mà trách móc họ được. Mình chỉ làm những gì mà tư duy mình, cho biết là nên làm. Anh chị em có giúp thì tốt còn không thì đừng trách họ. Đó là luật thiên nhiên, anh ta hỏi có phải người Mỹ gọi là siblings rivalry. Mình nói chính xác. Do đó nhiều gia đình cha mẹ nằm xuống là anh chị em từ bỏ nhau mà người xưa rút kinh nghiệm nên giao lại cho người con trưởng để tránh vấn nạn huynh đệ tương tàn. Chưa nói đến anh em hai dòng hay 3 dòng.


Cha mẹ qua đời, để lại gia tài nhiều hay ít nên anh em tranh nhau. Nếu chia đồng đều thì khó mà kiếm ăn. Lấy thí dụ, bố mẹ qua đời để lại 1 mẩu đất để canh tác. Nếu chia 10 người con là ngọng. Lý do là cần có đường để đi đến mấy miếng đất đã được chia. Mất hết đất canh tác.

Hoa Kỳ là thuộc địa cũ của Anh quốc nên luật pháp dựa trên luật pháp của mẫu quốc. Theo luật thừa kế của Anh quốc thì người con trưởng sẽ có trách nhiệm trông coi tài sản cha mẹ để lại với điều kiện là để các em trai phụ canh tác đất của cha mẹ rồi bảo đảm đời sống kinh tế cho gia đình các em. Không có trường hợp con trưởng vớt hết để lại cây khế cho người em. 

Năm ngoái mình có dọ mua 5 căn hộ do bố mẹ gốc Việt để lại. 9 anh em câu xé nhau, thưa kiện ra tòa vì không đồng ý quyết định chung. Bố mẹ để tên người em gái, có chút hiểu biết về tài chánh nhưng mấy ông anh và bất chấp. Cuối cùng 9 anh em không đồng ý giải pháp của mình. Nay họ lại rao bán nữa nhưng hết tiền. 


Nói chuyện với anh bạn, gốc Đà Lạt, nhà ở đường Phù Đổng Thiên Vương, du học trước mình 4 năm ở Bỉ sau qua Hoa Kỳ làm việc. Lại gặp thêm một người gốc Đà Lạt tốt nghiệp tiến sĩ tại Hải ngoại. Anh ta có nhắc đến chuyện con ó đen. Con ó đen sinh ra hai cái trứng thì khi con ó con nở đầu tiên đã tìm cách lấn áp con ó thứ hai để dành ăn có thể đẩy ra khỏi tổ cho chết để dành lương thực của ó mẹ đem về. Đó là luật sinh tồn. Có lẻ vì vậy khi xưa, chúng ta phải học sách giáo khoa anh em như thể tay chân, ra đường em ngã chị nâng em vào,…


Chúng ta thường chứng kiến anh em tranh chấp nhau khi bố mẹ qua đời. Mình đọc vài nghiên cứu thì họ cho biết nếu anh em đông thì trong bầy đàn luôn luôn có những người em muốn khẳng định cho mọi người biết về bản năng này, đưa nhau đến cãi vã nhất là cách nhau năm một. 


Mình có đọc cuốn sách do một luật sư chuyên lo các vụ tài sản, tài chánh cho các gia đình giàu có. Ông ta giải lý tại sao người ta hay nói ai giàu ba họ, ai khó ba đời trong khi các gia đình giàu có của Hoa Kỳ cũng như tại âu châu không bị thất thoát tài sản vì chia năm xẻ 7. Ông ta đơn cử dòng họ Rothchilds, xuất thân từ Đức quốc, ông bố cho mỗi con trai đi qua Anh quốc, Ý Đại Lợi, Áo quốc, Pháp quốc để mở công ty. Họ thông báo với nhau nên bắt được thị hiếu thị trường nên giàu có, mua trước bán sau. Chính dòng họ này đã đóng góp tiền của để ông đô đốc Wellington đánh bại Napoleon. Mình đoán dòng họ ở Pháp quốc cũng vậy. Nghe kể là khi Napoleon bị thất trận Waterloo, bồ câu báo tin cho họ ở khắp các nước nên họ có thể mua, chuẩn bị khi tin Napoleon thua trận được loạn tin bằng báo chí thì họ đã tung tiền mua trước.


Làm sao họ giữ được tài sản lâu năm và lâu đời. Họ thành lập một bản hiến pháp của gia đình như một quốc gia, và có một hội đồng quản trị để lo việc quản trị tài sản. Hàng năm họ gặp gỡ nhau con cháu khắp nơi về để báo cáo tình hình tài chánh và bầu bán công việc cho mỗi người có khả năng. Một người anh cả nhưng không có tài cáng gì cả, thì cho người chơi xơi nước, vẫn được cung cấp tiền bạc để sống, con cái vẫn được giúp đỡ đi học. Nếu con cháu giỏi thì sẽ được thâu nhận cho vào ban quản trị.


Trong các thể chế, người con cả được quyền thừa kế, thường hay bị lộn xộn vì anh em tranh chấp nhưng trong một thể chế dân chủ, hội đồng, ban quản trị của gia đình bàn họp xem việc nào cần, quan trọng thì sẽ giúp tài sản của đại gia đình nhồi lên.


Hồi nhỏ bà đầm có dạy về huynh đệ tương tàn như trường hợp Caen và Abel trong cựu ước hay Romelus và Remus của thành Là Mã. Hồi đó bà đầm giảng dạy thằng em tìm cách báo thù thằng anh khiến mình như ngỗng ị. Lớn lên mới hiểu em út lấy lấy vợ lấy chồng sinh ra đủ chuyện. 

Ông Rockefeller từng tuyên bố không nên đứng tên mà kiểm soát tài sản. Nếu một người Mỹ giàu có qua đời thì con cháu sẽ bị đánh thuế tài sản (estate Tax). Theo hiện nay thì nếu gia tài trên 11.5 triệu sẽ bị đánh thuế liên bang và ai ở Cali sẽ bị đánh thuế luôn. Tùy số tài sản có thể lên đến 55%.


Dân có tài sản nhiều thì họ thành lập các foundation. Điển hình ông bà Clinton, họ thành lập một foundation mang tên họ rồi ai tặng tiền thì cứ tặng foundation của họ, được miễn thuế. Sau khi bà Clinton thất cử người ta mới dám nói là tài sản của foundation là trên 2,000 triệu đô La. Mình không rõ về cấu trúc của foundation của họ. Theo mình được kể mấy người Mỹ giàu chỉ có vài triệu thì họ chỉ làm được Charity Remainder Trust thì mỐi năm chỉ cần đóng góp 10% lợi tức của CRT cho những công việc thiện nguyện là được. Lấy thí dụ foundation có 2 tỷ, mỗi năm đầu tư được 5% xem như được $100 triệu, chỉ cần tặng cho các cơ quan thiện nguyện 10% hay 10 triệu đô và giữ 90 triệu. Đó là cách các foundation của gia đình Bill Gates, Warren BuffEtt và các tỷ Phú hay triệu Phú Mỹ hoạt động. Họ vừa được tiền cho tiền từ thiện và không đóng thuế. Xong om 


Cho nên các chính trị gia lên tiếng đòi đóng thuê mấy người giàu là chỉ câu phiếu. người Mỹ giàu ở Hoa Kỳ đóng thuế ít hơn người nghèo như ông Warren Buffett đã từng tuyên bố ông ta đóng thuế ít hơn cô thư ký của ông ta. 


Họ mướn những luật sư và tay cố vấn tài Chánh nổi tiếng để giúp họ giàu thêm. Còn những người bình thường có chút tài sản, không được các cố vấn tài Chánh hướng dẫn nên không biết làm gì hay giải thích cho con cháu để giúp giữ tài sản nhỏ bé và bị chia xẻ năm xẻ bảy thay vì hợp sức nhồi thêm giúp các thế hệ sau này khá hơn. Đưa đến nạn anh em không nhìn mặt nhau. Ai cũng nói là ra đời bằng tay không nhưng khi chết cũng không đem theo được những thì nhưng vẫn tranh dành. 


Hai đứa con mình kể khi bay qua Boston dự đám cưới cô cháu vợ. Mấy anh em họ họp mặt nói chuyện thì vợ chồng cô cháu, đã trở thành triệu Phú ở tuổi 30, mới bán một công ty bỏ túi 27 triệu. Hai vợ chồng kể là cho con đi học trường tư đặc Biệt để họ dạy hai đứa con làm sao cạnh tranh với Elon musk thay vì suy nghĩ như thế hệ đầu tiên sang Hoa Kỳ. Cứ khuyên con học kỹ sư hay bác sĩ. Mình có thằng cháu mới 32 tuổi bán công ty của nó, bán đồ gắp kít chó được 8 triệu. Ngon ơ. Người Mỹ dẫn chó đi chơi mỗi ngày để chó ị và tè. Họ ngại cúi xuống lượm phân chó thì có cái gậy gắp kít chó mua từ Trung Cộng. Hắn làm tiền dễ dàng nên thiên hạ mua 8 triệu giờ đang tìm ý tưởng khác để làm ăn.


Anh bạn mình than anh em trong gia đình cạnh tranh rên là đóng thuế mệt thở. Nay thấy con anh ta, tốt nghiệp bác sĩ cũng lâm vào trường hợp của vợ chồng anh ta. Đi làm đóng thuế. Mình khuyên nên cho cháu đi học các lớp về tài Chánh. Và đưa link những lớp tài Chánh mà mình trả tiền cho con đi học. Thậm chí thằng bồ của con gái. Nếu nó lấy con gái thì cũng tốt nhưng ít ra bàn cãi với con mình.

Tại Hoa Kỳ có hai loại giáo dục: giáo dục phổ thông dạy chúng ta một cái nghề để làm tiền đóng thuế. Một thể loại giáo dục khác rất quan trọng hơn là giáo dục tài Chánh không được dạy tại học đường. Con nhà giàu thì chúng thấy bố mẹ và dòng họ từ nhỏ nên chúng làm theo một cách tự nhiên và được bố mẹ cho đi học thay vì lăn đầu học xói trán y sĩ để đóng thuế. 


Có bà chị dâu vợ bác sĩ kêu có chị bạn qua đây làm nail rồi để dành tiên mua nhà rồi chung cư. Nay ngồi chơi, giàu hơn vợ chồng chị ta trong khi chồng chị ta học y khoa mệt thở rồi đi làm đóng thuế.  Chán Mớ Đời 

Còn tiếp 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn