Showing posts with label Kinh tếđịa. Show all posts
Showing posts with label Kinh tếđịa. Show all posts

Loãng xương và sinh tố K

 


Mình có kể vụ loãng xương vì ăn thức ăn có chất acid quá nhiều nên cơ thể tự động bảo hoà Ph của máu nên rút Calcium từ xương vì có nhiều Alkeline. Do đó về già chúng ta hay bị loãng xương nếu không cẩn thận. Xem đường dẫn


https://www.muctimsonden.com/2024/09/calcium-va-benh-loang-xuong.html


Vấn đề là thống kê cho biết người Mỹ trên 65 tuổi bị tai nạn nhiều nhất là bị ngã, đầu đập vào sàn nhà,.. lý do là chân không khoẻ, xương bị loãng, dễ gãy. Vấn đề là càng ngày càng gia tăng.

 https://www.cdc.gov/mmwr/volumes/67/wr/mm6718a1.htm

Mình có đọc cuốn sách của một ông Mỹ, hoá học gia kể bị nghẹt động mạch, bác sĩ cho rằng ông ta chỉ có thể sống thêm 4 năm. Mặc dù thử máu hay nước tiểu thì thấy khỏe mạnh bình thường. Ông ta đọc tài liệu rồi khám phá lý do vôi làm nghẹt các động mạch gần trái tim là vì chất vôi (calcium phosphate) được đưa vào huyết quản để bào hoà các chất acid, rồi thải xuống lơi bơi trong huyết quản khiến đặc cứng lại. Lâu ngày làm nghẹt van tim. Muốn giải trừ chất vôi bám ở động mạch thì phải ăn uống thêm sinh tố K. Vài năm sau thì các động mạch, nơi bị nghẹt gần tim, được thông hết. Điểm hay là răng của ông ta tốt lại và không bị sâu răng gum. Nay ông ta có bán loại sinh K mà ông ta tự chế dùng để tự trị bệnh. Ông ta nói bán không có lời. Mình có mua uống từ mấy năm qua.

Người Việt mình hay nói cái răng là gốc con người. https://www.k-vitamins.com/index.php?page=research-view-all&id=18


Có ông nha sĩ đi khắp nơi chụp hình răng của người dân sở tại thì khám phá răng của họ tốt so với răng của người Mỹ. 10 năm sau, ông ta trở lại thì khám phá răng của người dân ở đây bị sâu răng vì bắt đầu ăn theo người Mỹ. Cho dù người Mỹ đánh răng mỗi ngày, đi nha sĩ cạo răng này nọ nhưng nếu không thay đổi chế độ dinh dưỡng thì sẽ không bao giờ có xương cứng. Xem răng là cách chúng ta biết được xương mình có tốt hay không. Mấy người làm răng sứ sau này dễ bay luôn răng.


Mò tài liệu đọc, mình ghi lại đây vài điểm chính. Ai tò mò thì kiếm tài liệu đọc thêm:


1. Vitamin K và việc điều hòa Chất vôi

Vitamin K rất cần thiết cho một quá trình gọi là carboxyl hóa (carboxydation). Quá trình này tạo thêm các chất đạm vào nhóm carboxyl, giúp chúng liên kết canxi hiệu quả hơn. Hai chất đạm, protein chính liên quan đến quá trình chuyển hóa canxi và sức khỏe xương phụ thuộc vào vitamin K để hoạt hóa:


Osteocalcin: Đây là một protein không collagen được tổng hợp bởi tế bào tạo xương (osteoblasts). Khi được hoạt hóa bởi vitamin K thông qua quá trình carboxyl hóa, osteocalcin liên kết với canxi và giúp đưa canxi vào cấu trúc xương. Quá trình này giúp khoáng hóa xương, làm cho chúng chắc khỏe và bền bỉ hơn. Phần này quan trọng khi về già.


Matrix Gla-protein (MGP): Được tìm thấy trong các mô mềm như mạch máu và sụn, MGP ngăn canxi tích tụ tại các khu vực không phù hợp, chẳng hạn như động mạch và các mô mềm khác, nơi tích tụ canxi có thể dẫn đến các tình trạng như vôi hóa động mạch (arterial calcification). Khi MGP được hoạt hóa bởi vitamin K, nó ngăn cản việc canxi lắng đọng trong thành mạch máu, giảm nguy cơ vôi hóa mạch máu, từ đó giúp ngăn ngừa các bệnh tim mạch. Rất cần thời gian để làm tan sự vôi hoá các động mạch. Theo ông viết bài kể là mất cũng 4 năm mới giải thoát được vụ này. 


2. Cách Vitamin K làm xương chắc khỏe hơn

- Thúc đẩy quá trình hình thành xương: Osteocalcin hoạt hóa giúp “kết tinh canxi” trong ma trận xương, làm cho xương trở nên đặc hơn và giảm nguy cơ gãy xương. Khi thiếu hụt vitamin K, osteocalcin không được carboxyl hóa đủ và không thể liên kết canxi một cách hiệu quả, dẫn đến xương yếu.


- Ức chế quá trình tiêu xương: Vitamin K cũng có vai trò trong việc giảm quá trình tiêu xương, quá trình mà xương bị phá vỡ và canxi được dẫn vào máu. Sự cân bằng giữa việc hình thành xương và tiêu xương là rất quan trọng để duy trì khối lượng và độ chắc của xương theo thời gian.


3. Ngăn ngừa sự tích tụ Canxi trong Mạch máu

- Sức khỏe mạch máu: Bằng cách hoạt hóa MGP, vitamin K giúp canxi không lắng đọng trong các mạch máu, điều này nếu không được kiểm soát có thể dẫn đến cứng động mạch và tăng nguy cơ mắc chứng xơ vữa động mạch. Khi canxi lắng đọng trong động mạch, nó làm hẹp mạch máu, hạn chế lưu lượng máu


4. Các dạng của Vitamin K

Có hai dạng chính của vitamin K ảnh hưởng đến quá trình chuyển hóa canxi:

- Vitamin K1 (Phylloquinone): Được tìm thấy trong các loại rau lá xanh, vitamin K1 chủ yếu tham gia vào quá trình đông máu nhưng cũng đóng vai trò trong việc bảo vệ sức khỏe xương.

- Vitamin K2 (Menaquinone): Được tìm thấy trong các thực phẩm lên men và do vi khuẩn đường ruột sản xuất, vitamin K2 liên quan trực tiếp hơn đến việc điều hòa canxi và sức khỏe xương. Nó có nhiều dạng phụ, trong đó MK-7 và MK-4 được nghiên cứu nhiều nhất vì lợi ích cho xương và tim mạch. Vitamin K2 đặc biệt hiệu quả trong việc hoạt hóa osteocalcin và MGP.


5. Tác động đến các bệnh về xương

Mức vitamin K thấp có liên quan đến việc giảm mật độ khoáng xương (BMD) và tăng nguy cơ loãng xương và gãy xương, đặc biệt ở phụ nữ sau mãn kinh. Việc cung cấp đủ vitamin K đã được chứng minh là:

- Tăng mật độ xương: Các nghiên cứu cho thấy những người có lượng vitamin K cao hơn có mật độ xương cao hơn, giúp giảm nguy cơ loãng xương.

- Giảm nguy cơ gãy xương: Bằng cách làm cho xương chắc khỏe hơn thông qua việc cải thiện quá trình liên kết canxi, vitamin K có thể làm giảm khả năng gãy xương, đặc biệt là ở người cao tuổi.


6. Tương tác với các chất dinh dưỡng khác

- Vitamin D: Vitamin K hoạt động phối hợp với vitamin D để điều chỉnh mức canxi. Trong khi vitamin D tăng cường hấp thu canxi từ ruột, vitamin K đảm bảo rằng canxi được đưa vào xương thay vì tích tụ trong các mô mềm. Việc cung cấp đủ cả hai loại vitamin là rất quan trọng cho sức khỏe xương và tim mạch.

  

- Canxi: Vitamin K giúp canxi được hấp thụ vào máu được sử dụng đúng cách bởi xương, thay vì lắng đọng trong động mạch hoặc các mô mềm khác.



Tóm lại, vitamin K hoạt động như một "nhạc trưởng" điều khiển dòng chảy của canxi, giúp canxi đi đến nơi cần thiết (xương) và không tích tụ ở những nơi có thể gây hại (mạch máu).


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Phong Trào Thanh Niên Nằm Thẳng

 


Dạo này mình theo dõi tin tức hơn nhiều vì chiến tranh khắp nơi. Khi kinh tế gặp khó khăn, các chính phủ đều tìm cách đánh nhau. Xem Ukraine, bên Lebanon, bên Do Thái bên Trung Đông. Nay Trung Cộng doạ đánh chiếm Đài loan hay Phi Luật Tân lên tiếng cảnh báo Trung Cộng vì kinh tế toàn cầu đang suy thoái thì thất kinh vì sau những hào quang của 40 năm phát triển vô tiền khoáng hậu thì bổng nhiên cảm thấy Trung Cộng sẽ tan rã. Và khó mà cải tiến, xây dựng lại những hào nhoáng bên ngoài như trước đây vì bên trong chỉ rỗng. Cho thấy Bạo phát bạo tàn. 

Cái gì xây dựng tuy chậm nhưng nền móng vững chắc thì sẽ khó bị sụp đổ. Đế chế la mã đã tan rã hơn 15 thế kỷ nhưng các công trình của họ vẫn còn tồn tại tương tự các công trình của Hy Lạp trên 2000 năm. Nhìn các con đường dưới thời la mã đến nay vẫn còn bền vững. Năm 2009 mình ghé lại Bắc kinh để viếng mấy công trình thế vận hội thì sau 1 năm đã te tua. 


Sự phát triển của Nhật Bản và Trung Cộng khởi đầu tương tự nhưng ý chí thì khác nhau. Sau đệ nhị thế chiến, Nhật Bản gia tăng sản xuất, bán cho ngoại quốc đồ rẻ nhưng thay vì tiếp tục sản xuất đồ rẻ tiền làm giàu, họ theo chủ trương làm đồ tốt nên tiếp tục nghiên cứu sản xuất đồ tốt khiến sau này sản phẩm của họ được ưa chuộng khắp thế giới dù đắt giá. Người Tàu vẫn tiếp tục sản phẩm rẻ và mau hư nên danh tiếng Made in china truyền khắp thế giới. Cứ nghe đồ tàu là dân trên thế giới chỉ biết cười ruồi. 


Tưởng họ chỉ sản xuất đồ dỏm bán cho ngoại quốc ai ngờ, thể chế chính trị của họ tạo dựng một nền tham nhũng căn bản khiến các nhà thầu xây dựng phải quên lương tâm để kiếm lợi. Xây dối trá, thiếu phẩm chất và ngày nay chúng ta thấy cơn bão yogi bay qua thành phố nhỏ là bao nhiêu công trình, nhà cao ốc bay theo cánh chim hải Âu. Đường xá, nhà cửa cao tầng sụp đỗ nhanh chóng vì chất liệu.


Kinh tế suy thoái, tỷ lệ giới trẻ học ra trường thất nghiệp lên đến 27%, nghe nói chính phủ không đăng tỷ lệ nữa. Thế hệ trẻ ngày nay, không công ăn việc làm thậm chí có công việc, cũng đu theo một phòng trào mà họ gọi “tang Ping” khiến cho chính phủ lo sợ bạo động sau này. 


Cụm từ "nằm thẳng" (*tang ping*) trở nên phổ biến vào năm 2021 sau khi một bài đăng trên diễn đàn mạng xã hội Baidu Tieba của Trung Quốc thu hút sự chú ý rộng rãi. Bài đăng có tiêu đề "Nằm Thẳng Là Công Lý" và mô tả quyết định của tác giả từ chối theo đuổi sự thành công không ngừng nghỉ và thay vào đó chấp nhận lối sống tối giản, ít nỗ lực. Ý tưởng này đã tạo được sự đồng cảm với nhiều người trẻ Trung Quốc cảm thấy bị áp lực bởi cuộc sống hiện đại.

Thật sự khắp thế giới ngày nay, giới trẻ có xu hướng chạy theo tư duy tối giản (minimalism), chán ngán cuộc chạy đua nghề nghiệp mà xã hội đã tạo dựng. Có cuốn phim Hoa Kỳ do hai anh chàng quay và nay được giới trẻ mời đi nói chuyện khắp nơi. Họ muốn tự do quyết định cuộc đời họ thay vì bị cha mẹ và xã hội ép buộc qua các gương thành công là tối cao của mục đích sống ở đời. Sau lưng các người thành công là những dằn vặc đau khổ. Tại sao các người nổi tiếng lại tự kết liễu đời họ như Anthony Bourdain, Robin William,… hàng năm có trên 400 y sĩ Mỹ tự kết liễu cuộc đời họ mà bố mẹ người Việt cứ bắt con mình đeo đuổi những ngành này vì đem tiền bạc, nhà to cửa rộng lại sung sướng. 


Khi chúng ta tự hỏi tại sao ngày nay người Mỹ sử dụng thuốc an thần hay các loại ma tuý nhiều. Họ bị áp lực xã hội, gia đình, chạy theo các hình tướng được xem là thành đạt, đưa đến sự trống vắng về tâm hồn. Nếu chúng ta không đạt được thì kêu con chúng ta tiếp tục.

Ở nhà mình cũng tu theo đồng chí gái 

Ý tưởng "nằm thẳng" không hoàn toàn mới. Nó có thể được truy nguyên từ các biểu hiện không hài lòng trước đó với văn hóa làm việc căng thẳng, như xu hướng "Thanh niên Phật giáo" vào năm 2017, nơi những người trẻ tuổi có thái độ thoải mái hơn, thờ ơ với cuộc sống và tham vọng nghề nghiệp. Có lẻ vì vậy mà Trung Cộng cấm, bắt các người thuộc Phá Luân Công. Chủ trương một lối sống khác với đường lối của Đảng cộng sản vạch ra cho người Tàu.


Gần đây có ông Minh Tuệ, đi khất thực sống bờ sống bụi khiến nhiều người suy nghĩ lại nhân sinh quan của mình trước những cám dỗ hay hối thúc của xã hội. Có lẻ hình ảnh ông minh Tuệ đã đưa ra một đáp án khác, khiến người dân ùn ùn chạy theo. Hình ảnh khiến mình giác ngộ khi thiên hạ đến cúng tiền thì ông ta không nhận, ai cho nhiều quá trước giờ ngọ, ông ta cũng từ chối hay sau khi đã ăn rồi. Chúng ta có thể từ chối trước tiền bạc và những cám dỗ khác? 

Nhớ đi Sơn Đoòng mình co đi chung với một nhóm trẻ ở Việt Nam. Họ được xem là thành đạt, làm cho công ty nước ngoài vì trả tiền cho chuyến đi 4 ngày với giá $3,000 nhưng họ không nghĩ đến chuyện lập gia đình mà để dành tiền đi du lịch khám phá các nơi.

Mình nhớ trước đây khách hàng hay bạn bè, giới thiệu khách hàng nhưng khi mình đi gặp họ thì khuyên họ không nên làm, xây nhà cửa khiến bị đồng chí gái chửi. Mình về hưu từ năm 2008 đến nay nếu còn tiếp tục vẽ và xây nhà thì chắc giàu vì địa ốc Cali lên như diều từ 14 năm qua và ngành xây dựng làm không kịp thở. 

Phải có một ý chí vững chắc như Minh Tuệ mới không bị cám dỗ. Xem tin tức cho thấy cán bộ Trung Cộng bị tố tham nhũng trong chiến dịch làm sạch xã hội Trung Cộng cho thấy. Tại sao phải dành dựt để rồi bị lên án ở tù này nọ. Hy sinh đời bố củng cố đời con? Mình tìm kiếm thêm tài liệu thì được biết như sau. Không chỉ tại Trung Cộng mà cả thế giới ngày nay, giới trẻ đang theo trường phái này như thế hệ mình khi xưa ở Âu châu, đa số có khuynh hướng theo xã hội chủ nghĩa rồi khi liên sô sụp đỗ thì ai nấy chạy theo chân lý của silicon valley. Làm giàu bất chấp gia đình cuộc sống riêng tư. 

Động Lực Chính Đằng Sau Phong Trào


1. Áp Lực Công Việc Cao: Văn hóa làm việc "996" (từ 9 giờ sáng đến 9 giờ tối, sáu ngày mỗi tuần) đã trở nên ngày càng phổ biến ở Trung Quốc, đặc biệt là trong ngành công nghệ. Nhớ khi xưa, mới ra trường, mình cũng lao động như vậy, chả thấy mặt trời. Văn hóa này khiến người lao động không có nhiều thời gian cho cuộc sống cá nhân và thường dẫn đến tình trạng kiệt sức. Mình sang Nam Hàn nói chuyện với dân sở tại. Có anh kia kêu cô Bồ làm việc đến 11 giờ đêm mỗi ngày nên chỉ gặp nhau 2 tiếng ngày chủ Nhật rồi phải vào sở làm tiếp. Họ kể có người già chết trong căn hộ không ai hay đến khi bốc mùi. Tại sao chúng ta phải sống như vậy, chỉ biết làm việc để rồi mua áo quần, ví sang mà không được hưởng vì tối ngày chui đầu vào làm việc.


2. Thách Thức Kinh Tế: Chi phí sinh hoạt ở các thành phố lớn của Trung Quốc đã tăng vọt, khiến người trẻ khó có thể mua nhà, chăm sóc sức khỏe và giáo dục. Nhiều người cảm thấy rằng mặc dù làm việc chăm chỉ, họ không thể đạt được sự ổn định tài chính mà thế hệ cha mẹ họ từng có. Con mình ra trường đi làm không biết chừng nào mua được nhà. Khi mình mua nhà đầu tiên thì giá nhà gấp 3 lương vợ chồng hàng năm nay con mình gấp 7,8 lần. 


3. Thiếu Cơ Hội Thăng Tiến Xã Hội: Mặc dù Trung Quốc có sự phát triển kinh tế nhanh chóng, cơ hội thăng tiến xã hội đã chững lại. Nhiều người trẻ cảm thấy cơ hội để tiến lên trong xã hội là rất hạn chế, dẫn đến cảm giác bất lực. Người ta cho rằng lỗi vì hệ thống, văn hóa con cán bộ lại làm cán bộ, chi truyền con nối nên ai không phải con Đảng viên thì chỉ biết nhìn đời mà không thể tham gia vì lý lịch trích dọc trích ngang.


4. Thất Vọng Với Thành Công Truyền Thống: Các dấu hiệu thành công truyền thống như mua nhà, kết hôn và sinh con ngày càng được coi là khó đạt được hoặc không mong muốn. Chi phí cao liên quan đến những cột mốc này đã khiến một số người trẻ đặt câu hỏi liệu chúng có đáng để theo đuổi hay không. Mình xem họ phỏng vấn một tên ở Bắc kinh, tên này kêu muốn mời một cô gái đi giao lưu, cô ta hỏi có nhà chưa. Kêu chưa thì cô gái nói khi nào mua nhà rồi gọi cô ta. Kinh


5. Từ Chối Chủ Nghĩa Tiêu Dùng: Phong trào cũng đại diện cho việc từ chối chủ nghĩa tiêu dùng đã trở thành trọng tâm của xã hội Trung Quốc. Bằng cách "nằm thẳng", những người trẻ đang từ chối theo đuổi không ngừng các sản phẩm vật chất và biểu tượng địa vị. Cái này thì khiến các chủ ngoại quốc như Hermes hay Louis Vuiton lo ngại vì họ khôn, thông minh tạo dựng thương hiệu ở Á châu là người thành đạt phải ăn bận như Tây đầm. 

Tại sao phải mua sắm mấy đồ hiệu? Để chứng tỏ chúng ta thành đạt. Nhất là nay đồ giả khắp nơi. Thiên hạ mua rốt cuộc không biết thật hay giả. Chúng ta sống ở thời kỳ quái đản không biết đâu là thật đâu là giả.

Cách họ muốn kinh tế mạnh là thúc đẩy người dân mua sắm, ăn chơi. Có mua sắm mới có người bán, người sản xuất sản phẩm, mở nhà hàng, tiền bạc lưu thông. Nay ra thuyết hà tiện, keo kiệt như mình thì kinh tế chết là cái chắc. Không tiêu dùng thì thị trường không tăng trưởng nhất là ngày nay thế giới bắt đầu tẩy chay hàng hoá sản xuất từ Trung Cộng. Thật ra là giá thành làm tại Trung Cộng ngày nay không còn rẻ nữa, gia tăng gấp 14 lần cách đây 20 năm nên các công ty rút ra khỏi xứ này. 

Phản Ứng Của Chính Quyền


Chính phủ Trung Quốc đã phản ứng mạnh mẽ với phong trào "nằm thẳng", coi đó là mối đe dọa đối với tăng trưởng kinh tế và ổn định xã hội của đất nước. Phong trào này thách thức câu chuyện "Giấc mơ Trung Hoa" mà chính phủ đề ra, nhấn mạnh sự chăm chỉ, thịnh vượng và phục hưng quốc gia.

Mình muốn viếng xứ Bhutan vì nghe nói họ không chạy đua như các nước khác, chỉ tội là phải trả $200/ ngày tiền thuế để viếng xứ này.


Hành Động Của Chính Phủ:


1. Kiểm Duyệt: Chính quyền Trung Quốc đã kiểm duyệt các cuộc thảo luận về "nằm thẳng" trên các nền tảng mạng xã hội, bao gồm Weibo và WeChat. Các bài đăng và nhóm quảng bá phong trào đã bị xóa và cụm từ "nằm thẳng" bị hạn chế trong các tìm kiếm. Mình không rõ co phải phái Luân Công đa gây ảnh hưởng đến sự việc này vì thấy Trung Cộng đàn áp giáo phái này.

2. Chiến Dịch Tuyên Truyền: Chính phủ đã phát động các chiến dịch để thúc đẩy đạo đức làm việc tích cực và ngăn cản ý tưởng "nằm thẳng". Truyền thông nhà nước đã xuất bản các bài báo chỉ trích phong trào, cho rằng đó là vô trách nhiệm và có hại cho tương lai của đất nước.

3. Điều Chỉnh Chính Sách: Để đối phó với sự bất mãn gia tăng, chính phủ đã thực hiện một số điều chỉnh chính sách nhằm giảm bớt áp lực mà người trẻ đang phải đối mặt. Điều này bao gồm các nỗ lực điều chỉnh giờ làm việc quá mức trong ngành công nghệ và các biện pháp giải quyết chi phí cao của giáo dục và nhà ở.


 Ý Nghĩa Xã Hội Rộng Lớn

Phong trào "nằm thẳng" không chỉ là một lựa chọn lối sống; nó còn là một hình thức kháng cự thụ động chống lại áp lực quá mức của xã hội hiện đại Trung Quốc. Nó phản ánh cảm giác vỡ mộng và bất mãn sâu sắc của thế hệ trẻ, những người cảm thấy rằng các con đường truyền thống để đạt được thành công ngày càng khó tiếp cận.

Tác Động Đến Xã Hội và Kinh Tế:


- Tham Gia Lực Lượng Lao Động: Nếu nhiều người trẻ chọn "nằm thẳng", nó có thể dẫn đến giảm tham gia vào lực lượng lao động, đặc biệt là trong các ngành công nghiệp dựa vào lịch làm việc căng thẳng. Điều này có thể có những tác động lâu dài đối với năng suất kinh tế.

Hôm qua mình xem một phỏng vấn thì họ giải thích giáo dục ở Trung Cộng theo kiểu học thuộc lòng, học gạo để thi nên tinh thần tò mò, suy luận không có như ở đại học Hoa Kỳ nên mỗi năm họ có mấy triệu sinh viên tốt nghiệp nhưng chả tạo ra gì cả ngoại trừ ăn cắp trí tuệ của thiên hạ. Họ được huấn luyện từ bé học tủ, quay bài nên lớn lên cũng vậy. Dù họ thông minh.

Khi thế  giới bắt đầu Tẩy chay Trung Cộng thì sẽ khốn đốn. Lý do ngày nay các công ty ngoại rút lui vì giá thành gia tăng gấp 14 lần so với 20 năm về trước. Đồ sản xuất tại Trung Cộng không còn rẻ nữa nên thiên hạ bỏ chạy.

- Thay Đổi Chuẩn Mực Xã Hội: Phong trào này thách thức các chuẩn mực xã hội sâu sắc về thành công, công việc và tiêu dùng. Nó có thể dẫn đến sự thay đổi trong các giá trị xã hội, với sự nhấn mạnh nhiều hơn vào cân bằng công việc-cuộc sống, sức khỏe tâm lý và sự thỏa mãn cá nhân.



- Chia Rẽ Thế Hệ: Phong trào đã làm nổi bật sự chia rẽ ngày càng gia tăng giữa các thế hệ ở Trung Quốc. Thế hệ lớn tuổi, những người đã trải qua những khó khăn của các thập kỷ trước, thường coi phong trào này là vô trách nhiệm, trong khi thế hệ trẻ xem đó là phản ứng cần thiết đối với một hệ thống không bền vững.

Vụ này mình nghe người Việt di cư than phiền mỗi khi họp mặt kêu rằng con cháu ngày nay sinh trưởng tại Hoa Kỳ không chịu khó như thế hệ thứ nhất vượt biển sang đây. Con chúa chúng ta sinh trưởng tại đây vào thời đại khác nên tư duy khác, không thể nào ép buộc con cái phải cày ngày chưa đủ tranh thủ cày đêm, keo kiệt như mình để rồi một mai thức dậy nhìn lại đời bổng thấy rong rêu. Bệnh hoạn, có tiền chả làm được gì.


Tương Lai Của Phong Trào


Hiện tại chưa rõ phong trào "nằm thẳng" sẽ phát triển như thế nào. Mặc dù chính phủ đã thực hiện các bước để đàn áp, nhưng các vấn đề căn bản dẫn đến phong trào này vẫn chưa được giải quyết. Miễn là người trẻ tiếp tục đối mặt với áp lực cao và cơ hội hạn chế, mong muốn "nằm thẳng" có khả năng vẫn tồn tại dưới một số hình thức.

Năm 1968, tại Hoa Kỳ cũn như Âu châu có một cuộc cách mạng văn hoá chống lại các ý tưởng truyền thống. Sinh viên học sinh biểu tình đòi thay đổi. Ở Pháp, chính phủ De Gaulle bị lung lay. Bắt buộc phải cải cách học đường và xã hội.

Phong trào này đã khơi dậy những cuộc thảo luận quan trọng về tính bền vững của mô hình kinh tế hiện tại của Trung Quốc, sức khỏe tâm lý của công dân và nhu cầu cải cách xã hội. Tuy nhiên, liệu những cuộc thảo luận này có dẫn đến thay đổi đáng kể hay không vẫn còn là một câu hỏi mở.



Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 



Con đường đến chế độ nông nô



Leo núi về buồn đời mình đọc lại cuốn sách The road to serfdom ( con đường đến chế độ nông nô) của ông Friedrick Hayek. Mình là nông dân nên muốn tìm hiểu thêm về nông nô ra sao. Ông ta sinh ra tại Áo quốc, sau này sang Anh quốc học, vào công dân Anh quốc. Mình thất kinh vì thực tế ngày nay đang xảy ra như ông ta cảnh cáo khi thế chiến thứ 2 gần chấm dứt.


 Cuộc bầu cử Hoa Kỳ năm nay cho thấy lưỡng Đảng đưa ra 2 ứng cử viên, thiếu tài thiếu đức. Thiên hạ choảng nhau vì chính trị, ai cũng cho rằng phe ta đúng, không nhân nhượng, không tìm một chỗ đứng giữa hai thế đứng tiêu cực như xưa. Các đại biểu quốc hội thì bị đuổi ra khỏi quốc hội vì tham nhũng, làm tay sai cho ngoại bang. Còn số đông chưa bị lộ. Hôm qua thị trưởng thành phố New York bị tòa buộc tội tham nhũng, không chịu từ chức. Ngoài ra, chúng ta thấy các Đảng phái cực hữu đang được dân chúng tín nhiệm để lãnh đạo các thể chế dân chủ tại Âu châu. Ngày nay họ đưa ra chính sách bài trừ người di dân, hồi giáo như Đức quốc xã khi xưa lên án và đưa đến cuộc diệt chủng người gốc do thái. Lịch sử đang lập lại. 

Năm 1944, Thế chiến II đang ở giai đoạn cuối. Ở mặt trận phía đông, Nga đang giành được thế chủ động trước Đức Quốc xã sau trận chiến Stalingrad. ở mặt trận phía tây, Vương quốc Anh và Hoa Kỳ đang lên kế hoạch xâm lược, đổ bộ vùng Normandy. Các đồng minh đang chiếm ưu thế trên chiến trường và có lý do để tin rằng Đức Quốc xã và các đồng minh của họ sẽ bị đánh bại. Họ họp mặt nhau tại Breton woods để bàn tính tương lai chia chác ra sao. 


Ông ta cho biết là khi còn trẻ đã tham gia cuộc thế chiến thứ 1, khiến ông ta cho rằng kinh tế là quan trọng để tránh chiến tranh và từ đó theo học ngành kinh tế.


Vậy tại sao tác giả, sau này là khôi nguyên giải Nobel Kinh tế, lại lo sợ rằng chính các cường quốc Đồng minh đang thắng trận đang có nguy cơ trở thành các quốc gia toàn trị? Quân đội Hồng quân của Stalin, sau khi đẩy lui quân đội của Hitler, truy kích đến Bá Linh. Sau đó luôn tiện thu nốt các nước khác trên đường đi rồi lập khối Varsovie và cai quản đến khi đế quốc liên Sô tan rã. Trong khi đó thì Hoa Kỳ chiếm các nước trên đường đến BÁ Linh, tạo dựng ra khối NATO. Dạo mình ở Âu châu thì đi đâu thiên hạ ghét người Mỹ. Tương tự mình hỏi mấy nước trong khối Varsovie thì họ cũng ghét người nga trong thời chiến tranh lạnh.


Có lẻ ông ta thấy những điểm tương đồng giữa nền kinh tế kế hoạch xã hội chủ nghĩa và các cấu trúc xã hội của Đức Quốc xã, và tin rằng những cấu trúc này có thể dẫn đến chủ nghĩa toàn trị. Ông ta cảm thấy phải cảnh báo thế giới. Mình tìm hiểu sâu hơn về nỗi sợ hãi của ông ấy, một trong những nhà tư tưởng tự do trung thành nhất thế kỷ XX nhìn thế giới trong thời kỳ hỗn loạn như vậy. Ngày nay các quốc gia Âu châu cũng như Hoa Kỳ đang lâm vào thế mà tác giả đã lo lắng, cảnh báo cách đây 80 năm.


Khi Chiến tranh thế giới thứ hai lắng xuống và thế giới bắt đầu phục hồi sau mối đe dọa của Đức Quốc xã, một hệ tư tưởng mới và có thể nguy hiểm hơn vừa mới xuất hiện: chủ nghĩa xã hội. Đây có phải là một hệ tư tưởng khác mà thế giới nên cảnh giác không? Dạo mình qua Tây thì 25% người Pháp là Đảng viên cộng sản, bên Ý Đại Lợi thì có đến 35% Đảng viên cộng sản. Thủ tướng Aldo Moro muốn mời Đảng cộng sản tham gia nội các của ông ta thì bị khủng bố bắt và giết. Sau này đọc tài liệu thì họ rằng chính CIA ra tay để cảnh cáo các chính phủ thuộc nato. 


Vấn đề là, nhiều người nghĩ rằng chủ nghĩa phát xít xuất phát từ phản ứng của tầng lớp thượng lưu, đại diện cho chủ nghĩa tư bản đối với chủ nghĩa xã hội của tầng lớp thấp hơn. Trước khi Hitler lên nắm quyền, các nhà dân chủ xã hội ở Đức đã tăng cường kiểm soát nhà nước đối với nền kinh tế như một phản ứng đối với cuộc khủng hoảng tiền tệ sau Thế chiến thứ nhất. Lạm phát sau chiến tranh khiến người Đức mong chờ 1 minh quân thì Hitler lên. Chính hệ thống toàn trị một phần do nhà nước kiểm soát này đã tạo tiền đề cho chủ nghĩa phát xít và đảng Quốc xã.


Dưới thời ông Jimmy Carter, lạm phát Hoa Kỳ lên như diều gặp gió khiến chính phủ Reagan lên thay, phải đưa ra những biện phát gây gắt, kiểm soát để giảm lạm phát khởi đầu cho nền tảng kinh tế được chính phủ chỉ định thay vì để thị trường tự điều chỉnh như định nghĩa của chủ nghĩa tư bản. Và các chính sách này lưu lại hệ quả rất trầm trọng đến ngày nay. Ngày nay, chúng ta kêu ta Hoa Kỳ là nước tự do nhưng thực tế, chính phủ can thiệp hoàn toàn mọi thứ trong cuộc sống của chúng ta. Chính phủ chiếm 40% ngân sách quốc gia ngày nay. Ngân sách bị sử dụng vô tư như vụ đường ghe hoả Bắc Nam Cali, suốt mấy năm trời, tốn 7 tỷ đô la mà có lẻ sẽ không bao giờ thực hiện được vì các luật lệ về môi trường cứ chồng chất.

Nhiều người không muốn con mình bị chích ngừa thì không được đi học. Nay người ta khám phá ra chích ngừa khiến trẻ em Hoa Kỳ bị bệnh tự kỷ ám thị. Trong tương lai họ có thể khoá trương mục ngân hàng của mình là ngọng. Mấy ông tỷ Phú của nga còn bị họ khoá sổ huống chi nông dân như mình.


Và nếu nó đã xảy ra ở Đức, Ý Đại Lợi và điều gì đã hay sẽ ngăn cản nó xảy ra ở những nơi khác? Khi xưa, sang làm việc Ý Đại Lợi để tìm đề tài cho luận án ra trường thì có nghiên cứu về chủ nghĩa tương lai (il futurismo) được xem là khởi đầu của chủ nghĩa Phát Xít mà Mussolini đã áp dụng tại xứ spaghetti.


Để tránh mối đe dọa này, điều quan trọng là phải xem bài học từ Đức Quốc xã (Nazionalsozialismus), nơi chủ nghĩa xã hội và sự hạn chế quyền tự do cá nhân bằng sự kiểm soát kinh tế của nhà nước đã dẫn đến chủ nghĩa toàn trị. Cũng là chủ nghĩa xã hội nhưng hướng về dân tộc hơn là thế giới đại đồng. Đọc tài liệu về tuyên truyền của Goering thì cứ nói láo và lập đi lập lại thì cuối cũng quần chúng cũng phải tin. Bầu cử năm nay, cứ thấy đài truyền hình hay báo chí hai bên, cứ ca tụng ứng cử viên của mình và kêu theo thăm dò trên 100 người thì ứng cử viên mình thắng, làm nản chí đối thủ.

Trên thực tế, vào năm 1944, Đức, Hoa Kỳ và Vương quốc Anh có sự tương đồng đáng kinh ngạc vì cả ba quốc gia đều có sự tự do và bình đẳng bị hạn chế. Ví dụ, sự khởi đầu của chủ nghĩa xã hội đã được nhìn thấy ở Hoa Kỳ và Vương quốc Anh vào năm 1944, giống như ở Đức trước khi Hitler lên nắm quyền. Đảng cộng sản Hoa Kỳ đã được thành lập chỉ sau này với chủ nghĩa MacCathy mới thanh lọc các thành phần có Đảng tịch cộng sản. 


Hoa Kỳ mới bị cuộc khủng hoảng kinh tế từ năm 1929 kéo dài đến 1939 khiến chính phủ phải tạo ra các công ăn việc làm thay vì để tư nhân theo chủ nghĩa tự do từ ngày lập quốc. Họ cho các thanh niên Mỹ đi làm việc tại các công viên quốc gia, xây cất đường mòn như các nước khác kêu thanh niên đi công trường thuỷ lợi, được cái là Hoa Kỳ trả tiền. Những chương trình xây dựng do chính phủ lập ra để tạo công ăn việc làm cho người Mỹ rất nhiều. Vì trước đây, chính phủ rất nhỏ, không can thiệp vào tư nhân. Ngày nay chính phủ công chức đầy rẩy, hành chính rất chậm chạp.

Nền giáo dục trung học của Hoa Kỳ rất yếu kém trong khi giáo dục đại học có thể xem là đứng đầu thế giới khiến sinh viên khắp thế giới quy về Hoa Kỳ để học dù đắt tiền. Lý do là đại học tại Hoa Kỳ tự trị, tự đưa ra giáo trình không lệ thuộc vào bộ giáo dục Hoa Kỳ trong khi cấp tiểu học và trung học thì phải theo giáo trình của bộ giáo dục. Theo thống kê thì trung bình mỗi năm có trên 3 triệu nam sinh tại Hoa Kỳ không tố nghiệp trung học. Tuần này, sinh Nhật thứ 100 của ông cựu tổng thống này. Đi không được phải nằm để người ta đẩy mà họ kêu ông ta tuyên bố sẽ bầu cho Kamala.

Vì vậy, trong khi chính trị Hoa Kỳ và Anh chắc chắn không giống với chủ nghĩa phát xít tại thời điểm này, các quốc gia này có nguy cơ đi theo con đường nguy hiểm hướng tới tương lai toàn trị. Tác giả tin rằng các quốc gia này, trước đây không bị ràng buộc bởi sự kiểm soát kinh tế của nhà nước, giờ đây, bằng cách thực hiện nhiều quyền hạn hơn đối với các vấn đề kinh tế và tư nhân, đang trượt dốc theo hướng toàn trị.


Vậy tại sao sau thế chiến 2, chủ nghĩa xã hội lại phát triển mạnh mẽ? Bởi vì một quan niệm sai lầm phổ biến. Chủ nghĩa xã hội bị liên tưởng sai lầm với tự do và bình đẳng trong lựa chọn. Mình phải đọc lại mấy lần vụ này mới hiểu. Mình rất ngạc nhiên khi mới Sang pháp. Lý do là từ Việt Nam, sống tại Đà Lạt thì mình chống Liên Xô, chủ nghĩa cộng sản dù không hiểu rõ nhưng tuyên truyền và Mậu Thân đã cho mình thấy sự tàn ác của Việt Cộng. Khi đến pháp thì mình định ninh xứ này làm ăn với Mỹ nên dân tình phải chống lại Liên Sô nhưng không 25% theo Đảng cộng sản gộc, kiểu Liên Xô và đảng xã hội cũng đông lắm. Sau này ra trường thì ông Mitterrand đắc cử tổng thống. Đó là hệ quả của sự bình đẳng và lựa chọn.


 Chủ nghĩa tư bản thì bốc lột công nhân nên cần phải điều chỉnh cách làm việc kinh tế. Chính phủ phải can thiệp vào như trước thế chiến, mặt trận bình dân ở pháp, ra lệnh các công ty phải cho nhân viên nghỉ hè có lương…. Anh muốn đi làm để kiếm thêm tiền thì không được. Anh phải đi nghỉ hè này nọ. Dần dần, tinh thần buôn bán lập nghiệp bớt dần và người Pháp chỉ thích làm công chức, đi làm cho thiên hạ. Gần hè là công nhân đình công bãi thị, kêu tăng lương này nọ.

Hôm nay phải đi Costco mua thêm giấy vệ sinh và xà bông giặt đồ để trữ vì các khoa bến tàu miền đông đình công. Kiểu này thì tội cho bà Kamala vì bà ta đang cần phiếu mà công đoàn trên nguyên tắc là phe của dân chủ nay lại đình công thì mệt.

Muốn đuổi một nhân viên, phải đợi 1 năm và người thuê nhà không chịu trả tiền nhà thì cũng khó đuổi. Cali cũng tương tự, chính phủ đưa ra nhiều luật lệ nhằm bảo vệ môi tường, an ninh, cứu hộ, người thuê nhà,… khiến nhiều người không muốn đầu tư, mua nhà cho thuê. Khơi khơi họ kêu phải trả tiền nhân viên nhà hàng $25/ giờ thì các tiệm ăn phá sản, đóng cửa như Pizza Hut,… ngày nay tại Hoa Kỳ có đến 15 chuỗi nhà hàng đang gặp khó khăn, có thể bị phá sản vì các điều luật về nhân viên…


Vào cuối Thế chiến II, nhiều người đã liên tưởng chủ nghĩa xã hội với tự do và bình đẳng trong lựa chọn. Nó được coi là một cách dân chủ để sống một cuộc sống tự do và bình đẳng, nhưng những quan niệm này là không tưởng. Chúng ta đã chứng kiến sự sụp đỗ của khối liên Xô sau 70 năm xây dựng chủ nghĩa xã hội. 


Tại sao vậy? Bởi vì nền kinh tế có kế hoạch của chủ nghĩa xã hội loại bỏ khả năng tự do cá nhân. Ví dụ, trong thời kỳ chủ nghĩa tự do cổ điển, khoa học và nền kinh tế phát triển tự do trong khi quyền tự do cá nhân đạt đến tầm cao chưa từng có. Anh muốn mở tiệm buôn bán, công ty sản xuất thì cứ tự nhiên. Ăn thua thì tùy cách anh quản lý, tìm thị trường, khách hàng. Nhưng chủ nghĩa xã hội lại có tác dụng ngược lại. Cuộc khủng hoảng kinh tế kéo dài suốt 10 năm tại Hoa Kỳ đã để lại dấu ấn cho người Mỹ, chính phủ không dám để cuộc suy thoái kéo theo chủ nghĩa tự do mà phải nhảy vào can thiệp. Như bơm tiền vào để thiên hạ mượn làm ăn, đi chơi, mua sắm để kích thích nền kinh tế đang suy thoái. Dần dần, chính phủ nợ chồng chất phải đóng thuế cao hơn. Trước năm 1913, người Mỹ không phải đóng thuê lợi tức, người trừ khi có chiến tranh nay thì họ cứ sử dụng chiêu bài người giàu bốc Lộc người nghèo nên phải chia xẻ, đánh thuế thằng giàu để đưa cho người nghèo, theo hình ảnh Robin Hood khi xưa.

Điển hình khủng hoảng kinh tế năm 2008, chính phủ tung tiền ra để cứu các ngân hàng phá sản. Hay giúp các công ty xe hơi sản xuất xe điện,… những thành phần đã đóng góp vào quỹ ứng cử cho các đại biểu hay tổng thống. Công ty Solyndra đóng góp $500,000 cho quỹ ứng cử viên Obama, khi đắt ử ông Obama can thiệp để cho công ty Solyndra mượn nợ của chính phủ trên $500 triệu. Tổng giám đốc bỏ túi $100 triệu rồi khai phá sản. Xong om


Trên thực tế, chủ nghĩa xã hội được định nghĩa bởi những người lý thuyết hóa rằng nó sẽ phụ thuộc vào một nhà nước độc tài. Vì vậy, trong khi chủ nghĩa xã hội phấn đấu vì công lý xã hội, an ninh và bình đẳng, nó cũng kêu gọi bãi bỏ doanh nghiệp tư nhân, nghĩa là loại bỏ tự do cạnh tranh.


Dạo này mình theo dõi tin tức về Trung Cộng. Trong 40 năm mà người Tàu đã gầy dựng một nước giàu có, nền kinh tế đứng thứ 2 thế giới nhưng gần đây cho thấy hệ quả của nền kinh tế định hướng thị trường. Các nhà máy ở Trung Cộng đóng cửa, dân vô gia cư sống ngoài đường rất đông, có trên 100,000 triệu Phú và tỷ phú ra nước ngoại định cư, ở Úc đại lợi, Gia-nã-đại và Hoa Kỳ. Họ ước lượng có trên 500 tỷ Mỹ kim đã chuyển ra nước ngoài. Họ phỏng vấn bà tàu nào từng là bí thư gì đó nay sống ở Gia-nã-đại, bà ta kêu nếu ở lại Trung Cộng là bị bắt. Bà ta đem tiền đầu tư ở Gia-nã-đại như thương xá chung cư. Con cháu bà ta sẽ sống vui vẻ đòi đời sung túc nhờ bác Trudeau. 

Đây là biểu đồ chính phủ can thiệp vào kinh tế. Màu xanh biển là của Hoa Kỳ, cho thấy năm 2008, chính phủ in tiền để giúp mấy ngân hàng, màu nâu là Ấn Độ và màu đỏ là của Trung Cộng. Tuần rồi, họ in thêm tiền để giúp các ngân hàng chính phủ sống sót khiến thị tường chứng khoán lên lại. Ngày nay có rất nhiều thành phố ma mà người Tàu bỏ 70% tiền để dành hưu trí của họ để đầu tư. Nay bỏ hoang. Tương lai không khá nhất là dân số tụt giảm.


Các thành phố ma được xây dựng khắp nơi trên xứ này và không ai ở. Dân số Trung Cộng lại giảm thì ai mua. Nay banh ta lông. Chưa kể là ngành xây dựng tàu hũ khiến cầu cống tòa nhà cao ốc rụng như lá mùa thu. Gần đây có trận bão Yogi đánh vào Thượng Hải đã minh chứng. Nền xây dựng tàu hũ. Kinh tế nhờ vào các hạ tầng cơ sở mà nay phải tiền ra tu bổ lại thì chết. Tốn tiền phá đi rồi làm lại ngoài ra nhân số lại giảm vì chế độ một con. Đến năm 1950, dân số người Tàu sẽ có 1/3 biến mất.

Trên thực tế, chủ nghĩa xã hội được định nghĩa bởi những người đưa ra giả thuyết rằng nó sẽ phụ thuộc vào một nhà nước độc tài. Vì vậy, trong khi chủ nghĩa xã hội tranh đấu cho công bằng xã hội, an ninh và bình đẳng xã hội, nó cũng kêu gọi bãi bỏ doanh nghiệp tư nhân, có nghĩa là các phương tiện sản xuất không còn thuộc sở hữu tư nhân. Thay vào đó, những thứ này được kiểm soát bởi kế hoạch trung tâm hạn chế quyền tự do cá nhân. Như trường hợp Trung Cộng. 


Mặt khác, chủ nghĩa tự do cổ điển nỗ lực xây dựng một khuôn khổ pháp lý trong đó các cá nhân có thể tự do cạnh tranh. Vì vậy, một xã hội tự do cổ điển cho phép tự do lựa chọn và cá nhân trong khi một xã hội xã hội chủ nghĩa tạo ra một "tự do mới" làm tan biến sự bình đẳng của sự lựa chọn. Cái này rất quan trọng mà mình không biết giải thích cho hết ý mình hiểu. 


Trên thực tế, con đường dẫn đến tự do này là một trong những con đường đem lại nô lệ và đau khổ. Đó là bởi vì con đường này đòi hỏi sự bình đẳng về sự giàu có và quyền lực, điều này là không thể hiện hữu trong một nhà nước tự do cổ điển coi trọng chủ nghĩa cá nhân hơn tất cả. Anh em sinh ra cùng cha mẹ nhưng đã có sự khác biệt huống chi người ngoài. Người khá giả người đói rách vì sự chọn lựa của mình về cách sống. Này họ đưa ra định đề là mọi người đều bình đẳng. Muốn bình đẳng, ai nấy phải tuân theo một khuôn khổ nào đó để giống nhau.

Trong một lần đọc diễn văn trên diễn đàn quốc tế, ông Putin có nhắc đến vấn đề này mà xứ ông khi xưa, đã thực thi trong suốt 70 năm với đầy nước mắt, đầy đọa người bất đồng chính kiến để xây dựng xã hội chủ nghĩa. Ông ta nói các nước Âu châu và Hoa Kỳ đang đi lại bánh xe cũ của Liên Xô. Có anh bạn học xưa kể sau 75, rất mừng khi được đi chăn bò vì không phải đi thanh niên xung phong. Cha mẹ cho học trường Tây để rồi đi chăn bò. Mà lại sung sướng trong tư thế con người mới của xã hội chủ nghĩa. 


Tuy nhiên, chủ nghĩa tập thể có nghĩa là ít cạnh tranh hơn và cuối cùng là mất đi sự lựa chọn. Vì vậy, trong khi Chủ nghĩa tập thể bao gồm các loại hình thể kế hoạch kinh tế khác nhau, mối nguy hiểm thực sự của chủ nghĩa xã hội là nó đã cố gắng lập kế hoạch chống lại sự cạnh tranh một cách hiệu quả. Có anh bạn kể đi Cuba với một người bạn từ Việt Nam qua. Ông từ Việt Nam kêu không bao giờ chấp nhận trở lại thời tem phiếu như sau 75 khi anh ta thấy xã hội Cuba vẫn còn sử dụng tem phiếu. Không còn sự cạnh tranh chỉ có sự phân phát của thiểu số cái quản. Hoặc buôn bán chui. 


Khi các ngành công nghiệp được tập trung, các công ty độc quyền lớn cuối cùng sẽ thống trị thị trường. Để chống lại độc quyền, cần một tổ chức trung ương để duy trì quyền kiểm soát hoàn toàn đối với chúng. Điều này đánh dấu sự kết thúc của cạnh tranh kinh tế, và sự lựa chọn tự do về giá cả và sản xuất sẽ phải đối mặt với số phận tương tự.


Một nền kinh tế kế hoạch có ý nghĩa mạnh mẽ đối với nền dân chủ và pháp quyền.


Dân chủ vượt ra ngoài nền kinh tế. Về mặt lý thuyết, có. Nhưng một nền kinh tế kế hoạch có những tác động nghiêm trọng đến tương lai chính trị của một quốc gia. Trên thực tế, nó có thể loại bỏ dân chủ một cách hiệu quả. Điển hình vụ bầu cử năm nay thiên hạ chống và ủng hộ luật cấm phá thai. Mình đồng ý là phụ nữ có quyền phá thai vì đó là quyền tự do của họ nhưng nếu bắt mình phải trả tiền đóng thuế cho họ chịch xong rồi dính bầu, bắt mình chịu thiệt về lỗi lầm của họ. Họ muốn phá thai thì tự bỏ tiền ra mà phá hay kêu ông chồng hay bạn trai, không chịu sử dụng bao cao su trả tiền. Quyền quyết định của họ nhưng đừng bắt mình đóng thuế để trả cho họ. Tương tự họ muốn bãi bỏ các món nợ người Mỹ mượn tiền đi học đại học. Tại sao người không đi học lại phải trả tiền cho người đi học nhất là các môn không kiếm được việc làm. Năm 2008 các ngân hàng cho vay vô tội vạ không kiểm soát để rồi chính phủ lấy tiền dân để giúp hỏi không phá sản thay vì để tự do kinh doanh tự do phá sản. 

Vì vậy, mặc dù nghe có vẻ phản trực giác, nhưng chủ nghĩa xã hội với nền kinh tế có kế hoạch thực tế là không thể đạt được một cách dân chủ. Đó là bởi vì phần lớn xã hội có thể bỏ phiếu cho một nền kinh tế kế hoạch, nhưng sau đó các quyết định sẽ cần phải được đưa ra về những gì mà kế hoạch đòi hỏi. Vấn đề là mọi người đều có những sở thích và giá trị khác nhau, mà họ coi là cấp bách và quan trọng nhất.


Cứ lấy thí dụ, Đức quốc sau thế chiến 2, bị chia làm 2. Tây đức có các công ty xe hơi như Mercedes, Audi, Porsche, VW, rất bền tốt trong khi Đông Đức chỉ có xe Straban ma muốn mua thì phải đợi 20 năm. Tesla mới xây một nhà máy chế tạo pin cho xe tại Texas chỉ mất 14 tháng tỏng khi chỉ làm giấy tờ xin phép tại Cali mất hơn 2 năm. Bên Trung Cộng thì chỉ mất 11 tháng để xây cất.


Do đó, lập kế hoạch trong một nền dân chủ về căn bản sẽ giống như một nhóm quyết định họ muốn đi nghỉ hè, nhưng không thể quyết định ở đâu. Nói cách khác, sự hỗn loạn hoàn toàn. Mình xin đơn cử một thí dụ. Khi mấy đứa con còn nhỏ, cuối tuần cả gia đình đi ăn tiệm vào chiều thứ 6. Lên xe, đồng chí gái hỏi tụi con muốn ăn gì. Hai đứa con kêu ăn phở đứa thì kêu ăn hamburger, mình thì ngậm miệng vì biết kết quả. cuối cùng đồng chí gái kêu mình chạy đến tiệm cơm Huế vì mụ thích ăn bún bò. Mấy đứa con hỏi tại sao lúc nào cũng hỏi chúng rồi không chìu theo ý chúng muốn. Đồng chí gái nói đó là dân chủ tập thể, hỏi cho vui chớ mẹ quyết định. Xong om


Kết quả là, thiểu số sẽ đưa ra quyết định cho đa số. Đó là bởi vì, trong một nền kinh tế có kế hoạch mà đa số không thể quyết định, thiểu số phải. Đây là một bước tiến tới chế độ độc tài, hoặc mất hoàn toàn nền dân chủ và tự do. Mình sang Hoa Kỳ gần 40 năm, thấy ngày nay làm ăn rất khó khăn, luật lệ ra đời càng ngày càng nhiều khiến ít ai muốn làm ăn. Trong ngành xây cất, biết bao nhiêu luật lệ, chi phí khiến xây nhà cửa quá đắt. Xây xong thì chỉ có ai có khả năng tài chính mới mua được. Dân nghèo khó mà sỡ hữu được căn nhà để thực hiện giấc mơ Hoa Kỳ. Mình nhớ căn nhà cuối cùng xây cất. Mình chỉ xây trong trong 7 tuần lễ mà phải mất đến 7 tháng trời để xin phép và tốn 30% lệ phí cho thành phố. Sau đó mình bỏ nghề luôn vì không muốn phải quỳ luỵ mấy tên công chức ở thành phố. Ngày nay thì hai năm   Chán Mớ Đời 


Trên hết, pháp quyền và quyền cá nhân bị hạn chế hoặc loại bỏ do kết quả của việc lập kế hoạch. Trước tiên, chúng ta hãy xem xét luật pháp, nói rằng tất cả các luật đều được xác định trước và được áp dụng như nhau. Ngoài tự do và quyền cá nhân, đây là một trong những thành tựu quan trọng nhất trong vài thế kỷ qua.


Nhưng, để một quốc gia lập kế hoạch cho một nền kinh tế, nó sẽ cần phải loại bỏ pháp quyền để có thể phản ứng với các tình huống và sự thay đổi khác nhau. Vì vậy, thay vì để lại quyền lực và thảo luận trực tiếp trong tay quốc hội, quyền ra quyết định sẽ được trao cho các hội đồng nhỏ, linh hoạt. Quyền cá nhân sẽ rất mạnh mẽ giúp cho kinh tế thay đổi nhanh chóng tuỳ theo tinh huống của kinh tế lúc bấy giờ.


Hệ quả của nền kinh tế định hướng thị trường của Trung Cộng cho thấy hiện nay các thành phố ma khắp nơi. Trung Cộng cứ cho xây nhà đình thự rồi nay hết tiền. Các công ty ngoại quốc chuyên đi mới khác vì giá thành rẻ hơn ở Trung Cộng. Thế là giấc mơ Trung Cộng bay theo mây khói. Mà nếu khủng hoảng tài chánh xẩy ra tại Trung Cộng sẽ liên đới đến khắp thế giới. 

Ngoài ra còn vấn đề mà cựu thủ tướng Trung Cộng gọi là xây cất tàu hủ. Chế độ tham nhũng nên căn hộ ăn tiền 30%, khiến nhà thầu phải ăn gian vậy liệu. Xem tài liệu thấy hằng trăm tòa nhà cao ốc cụm bà chè hay đường xá hư hao sau khi xây dựng. Kết quả sau 40 năm xây dựng từ khi Đặng tiểu bình yêu cầu đổi mới. Những thành phố như thương Hải qua vụ bão lụt vừa qua đã chứng minh cửa sổ cao ốc bay te tua dù mới xây cất. Ai dám ở nữa. 


Chủ nghĩa xã hội dẫn đến chế độ độc tài và giảm đáng kể quyền tự do cá nhân. Bất chấp tác động của nó đến các cấu trúc xã hội, chủ nghĩa xã hội không ngăn cản mọi người tự đưa ra quyết định của họ, phải không? Thật ra, nó có. Có một nền kinh tế có kế hoạch có nghĩa là từ bỏ quyền kiểm soát hầu hết các phần của cuộc sống.


Hầu hết các khía cạnh trong cuộc sống của chúng ta đều phụ thuộc vào tình hình kinh tế của chúng ta. Chỉ cần nghĩ về cách kiếm tiền và chọn mua gì: các lựa chọn được đưa ra bởi những người tham gia vào nền kinh tế quyết định giá cả.


Ví dụ, công việc của chúng ta chiếm phần lớn thời gian của chúng ta. Do đó, khả năng lựa chọn nơi làm việc của chúng ta là không thể tách rời khỏi sự tự do của chúng ta. Tuy nhiên, trong một nền kinh tế có kế hoạch, người lập kế hoạch chịu trách nhiệm xác định ai sản xuất cái gì, nó được phân chia như thế nào và mọi thứ có giá bao nhiêu.

Điều đó có nghĩa là người lập kế hoạch quyết định công việc nào chúng ta đủ điều kiện nhất để làm cũng như loại công việc nào. Sản phẩm và nhà ở chúng ta nhận được. Để cung cấp cho mọi người nhiều lựa chọn cá nhân hơn sẽ là đứng đối lập trực tiếp với phúc lợi xã hội và kế hoạch lớn hơn.

Có anh quen du học ở Liên Xô có nhà máy làm xì dầu bán cho người nga. Anh ta kể là muốn dẫn đường ống ga từ đường cái vào nhà máy của anh ta. 10 năm qua, cúng cho cán bộ trên 1 triệu đô La mà chưa được thực hiện. 


Nhưng điều quan trọng hơn là thực tế là ai đó cần phải chịu trách nhiệm. Trên thực tế, chính Lenin đã đặt câu hỏi nổi tiếng "Ai, ai?" Nói cách khác, ai chịu trách nhiệm quyết định số phận và nhu cầu của ai?


Sự cần thiết phải đưa ra quyết định này tạo ra một nhà nước toàn trị về lâu dài bởi vì một nhóm nhỏ, thậm chí có thể là một nhà độc tài duy nhất, cuối cùng quyết định những gì mọi người khác cần và những cơ hội mà họ có. Ví dụ, các kiến trúc sư có thể kiếm được ít hơn bình thường trong khi nông dân sẽ được trả nhiều hơn. 


Vì vậy, mặc dù chủ nghĩa xã hội hứa hẹn phân phối của cải công bằng hơn, nhưng nó không thể coi tất cả mọi người là bình đẳng tuyệt đối. Trong chủ nghĩa xã hội toàn trị, những người tồi tệ nhất chắc chắn sẽ đứng đầu. Ông ta đã tiên đoán từ lâu. Những người ngu ngốc được đứng đầu, cầm quyền, sẽ đưa đến những tai hại cho đất nước. Những người có chút đạo Đức sẽ không thể sống sót trong guồng máy này, họ sẽ đào thải, bỏ tù. Chỉ có những kẻ hồ bởi cướp đất của dân bán làm giàu rồi chuyển tiền ra nhập quốc hạ cánh an toàn. 


Thực tế là ai đó đang đưa ra quyết định cho người khác không nhất thiết là một điều xấu. Trên thực tế, những người phụ trách có thể nhân từ và tốt bụng, làm cho cuộc sống của mọi người tốt hơn. Thật không may, điều này khó xảy ra vì nhiều lý do.


Trước hết, nhóm phụ trách sẽ cần phải là một nhóm lớn đồng ý với mục tiêu của mình và cố gắng đại diện cho tất cả mọi người. Đây là nơi rắc rối bắt đầu:


Những người càng có học thức, họ càng khác nhau về đạo đức, chính trị và niềm tin kinh tế. Vì vậy, việc đoàn kết một nhóm người khổng lồ sẽ dễ dàng hơn nếu họ có cùng suy nghĩ hoặc là một phần của "quần chúng" ít giáo dục hơn. Vấn đề là những người không có nhiều trình độ học vấn thường dễ bị ảnh hưởng bởi tuyên truyền hiệu quả và có thể được tuyển dụng để đấu tranh cho một chế độ thực sự sẽ làm suy yếu quyền tự do của họ. Nhưng một vấn đề khác là nhà độc tài cần tập trung vào lợi ích lớn hơn của xã hội, có nghĩa là hạn chế quyền của người thiểu số. Trên thực tế, chủ nghĩa xã hội toàn trị hợp pháp hóa chính nó bằng cách tuyên bố làm việc vì lợi ích lớn hơn, để phân phối của cải công bằng hơn và bằng cách thiết lập một kế hoạch trung tâm chi phối ít nhiều mọi thứ.


Tuy nhiên, việc thực thi điều này đòi hỏi một nhà độc tài phải đưa ra những quyết định mơ hồ về mặt đạo đức. Điều đó có nghĩa là những người tin vào dân chủ và quyền cá nhân sẽ không bao giờ cai trị trong một nhà nước toàn trị như vậy, trong khi những người có tiêu chuẩn đạo đức thấp hơn sẽ lên nắm quyền.


Vì vậy, việc duy trì sự ủng hộ của đa số trong một chế độ xã hội chủ nghĩa đòi hỏi một nhà độc tài phải xâm phạm quyền của thiểu số. Ví dụ, bằng cách cấm họ công khai bày tỏ sự chỉ trích về hệ thống. Các hệ thống toàn trị nắm bắt và nắm giữ quyền lực thông qua sự tuân thủ, kiểm soát thông tin và kẻ thù là vật tế thần.


Giả sử một nhà độc tài lên nắm quyền. Duy trì quyền kiểm soát sẽ yêu cầu ông ta giữ cho mọi thành viên trong xã hội phù hợp với ý tưởng của mình. Làm thế nào ông ta có thể tạo ra sự phù hợp như vậy?


Bằng cách kiểm soát thông tin và phổ biến tuyên truyền. Nếu mọi người sẽ giúp thực hiện một kế hoạch như vậy và hướng tới một hệ thống với một mục đích duy nhất, họ cần phải hết lòng tin tưởng vào kết quả của nó.


Vì vậy, để chủ nghĩa xã hội hoạt động, mọi người không thể chỉ bị buộc phải làm việc hướng tới một mục tiêu chung. Kết quả sẽ là tình trạng bất ổn và cuối cùng là cách mạng. Thay vào đó, mọi người cần phải hoàn toàn tin rằng kế hoạch này là sự lựa chọn đúng đắn.


Tuyên truyền và truyền thông đóng một vai trò lớn ở đây. Ví dụ, nếu người lập kế hoạch kiểm soát tất cả các nguồn thông tin, sẽ không có phương tiện nào để phản đối niềm tin hoặc kế hoạch của anh ta, khiến nó không thể Hơn nữa, nếu bất kỳ ai cố gắng hành động chống lại kế hoạch, họ chắc chắn sẽ bị bịt miệng. Rốt cuộc, làm như vậy sẽ làm tổn hại đến cơ hội thành công của kế hoạch và sự truyền bá của quần chúng.


Nhưng để bịt miệng phe đối lập đòi hỏi một kẻ thù chung. Trên thực tế, một khía cạnh thiết yếu của bản chất con người là sự khó khăn mà chúng ta gặp phải khi đồng ý về các mục tiêu tích cực. Mặt khác, khá dễ dàng để chúng ta đồng ý về một kẻ thù, một kẻ thù khác mà chúng ta có thể chiến đấu chống lại. Đó chính xác là những gì người Do Thái đối với Đức Quốc xã. Ngày nay thì người di dân hay hồi giáo. Tỷ lệ người di dân phạm pháp ít hơn người dân sở tại nhưng họ sử dụng một tội phạm di dân hay hồi giáo để lên án, tạo ra chiêu bài trừ người di dân, cổ xúy cho một chế độ độc tài. 


Chúng ta hãy xem xét kỹ hơn tình huống cụ thể đó: Nền kinh tế sau Thế chiến thứ nhất ở Đức đang chuyển sang một nền kinh tế có tổ chức hơn, ít cạnh tranh hơn. Mọi người đã quen với việc kiểm soát một tổ chức trung ương và đấu tranh với các hệ thống kinh tế tư bản chủ nghĩa và các ý tưởng tự do cổ điển của các quốc gia như Vương quốc Anh. Khi mình đang Anh quốc làm việc thì kinh tế xứ này tế tua sau một thời gian lâu dài do dẳng lao động cầm quyền, bà Thatcher lên cải tổ nền kinh tế theo chế độ tự do. Bà ta thay vì quốc hữu hoá tất cả công ty lớn, đã tư hữu hoá hết như BBC, British telecom,… bộ đồng nghiệp kêu mình mua cổ phiếu, sẽ giàu to. Với tư duy nông nô như mình thì chỉ biết lắc đầu Chán Mớ Đời 


Những cuộc đấu tranh này đã trở nên đặc biệt phổ biến đối với những người trẻ tuổi ở Đức và chỉ còn là vấn đề thời gian trước khi người Do Thái được Được miêu tả là "những nhà tư bản xấu xa" nhằm gây tổn hại cho nền kinh tế Đức. Người Do Thái nhanh chóng trở thành kẻ thù chung của người dân Đức khi họ đại diện cho sự tàn bạo của chủ nghĩa tư bản và do đó, chủ nghĩa tự do cổ điển. Sau Thế chiến II, việc duy trì đạo đức cá nhân quan trọng hơn bao giờ hết.


Ngay cả trước khi nó được đưa ra ánh sáng bao nhiêu cái chết và sự hủy diệt mà Thế chiến II đã gây ra, một điều đã trở nên rõ ràng: xây dựng lại châu Âu và phục hồi sau một cuộc diệt chủng tầm quan trọng như vậy sẽ vô cùng khó khăn. Nhưng, ngay cả vào năm 1944, vào thời điểm tác giả xuất bản tác phẩm này, rõ ràng là một điểm quan trọng trong những năm sau chiến tranh sẽ là việc nâng cao đạo đức cá nhân lên trên các đạo đức tập thể.


Lập luận của tác giả như sau:


Nếu Vương quốc Anh chọn chủ nghĩa tập thể, một số giá trị đạo đức nhất định, chẳng hạn như tự lực, độc lập và trách nhiệm, sẽ bị phá hủy. Mọi người sẽ mù quáng tuân theo mệnh lệnh, gắn bó với cái mà những người theo chủ nghĩa xã hội gọi là "Kế hoạch". Hơn nữa, chủ nghĩa tập thể sẽ cản trở việc tái thiết xã hội, khiến đất nước bị tê liệt và bị chiến tranh tàn ná. Vì vậy, tác giả đã đề xuất một tầm nhìn thay thế - một thị trường cạnh tranh và theo chủ nghĩa cá nhân sẽ thúc đẩy sự phục hồi nhanh chóng của đất nước và đưa mức sống của Vương quốc Anh trở lại mức trước chiến tranh hoặc cao hơn chỉ trong vài năm. Cạnh tranh sẽ dẫn đến việc sản xuất hàng hóa và dịch vụ rất cần thiết đồng thời giảm giá, tất cả những điều này sẽ củng cố nền kinh tế.


Tác giả cũng chỉ ra rằng việc áp dụng chủ nghĩa xã hội sẽ tác động lớn đến các vấn đề thế giới.


Vào thời điểm mà điều quan trọng là Vương quốc Anh phải thu hút người Đức bằng cách nhấn mạnh các đạo đức và đạo đức cá nhân như tự do và độc lập, việc lựa chọn chủ nghĩa tập thể sẽ là một sai lầm lớn.


Hơn nữa, các quốc gia theo chủ nghĩa tập thể khác, cần tập trung vào nền kinh tế của chính họ, sẽ bỏ qua mối quan hệ của họ với các quốc gia khác.


Hơn nữa, việc có một nền kinh tế quốc gia có kế hoạch độc lập với thị trường thế giới sẽ dẫn đến sự chênh lệch kinh tế lớn giữa Các quốc gia. Điều này sẽ thúc đẩy sự đố kị và ghen tị, do đó gây nguy hiểm cho hòa bình lâu dài.


Nhìn lại, chúng ta có thể thấy rằng Vương quốc Anh không trở thành một quốc gia xã hội chủ nghĩa không có khả năng vượt qua chiến tranh, nhưng chủ nghĩa xã hội có tác động tiêu cực đến các khu vực khác của châu Âu và thế giới. Mình nhớ có lần xem BBC nói về chính phủ Đảng lao động Anh quốc đã quyết định sai chế tạo hỏa Tiễn tầm xa khiến trong hãng thiên hạ bàn tán khá sôi nổi.  Chủ nghĩa xã hội sẽ phát triển thành chủ nghĩa toàn trị vì nó cho phép nhà nước kiểm soát quá nhiều đối với nền kinh tế và người dân của đất nước. Để đảm bảo quyền tự do cá nhân và kinh tế của công dân, tốt hơn là nên thực hiện cách tiếp cận theo chủ nghĩa tự do ủng hộ rất ít sự kiểm soát của chính phủ. (Còn tiếp)


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn