Thành phố Sydney là nơi mình mơ ước viếng từ khi học kiến trúc. Lúc đó có hai tòa nhà ấn tượng nhất là nhà hát opera ở Sydney và trung tâm văn hóa Pompidou ở Paris. Phải đến 50 năm sau mới dám nói bất đáo Sydney phi kiến trúc sư. Vấn đề là ngày nay mình bỏ nghề kiến trúc, làm nông dân bất đắc dĩ.
Chuyến đi Úc này, mình chỉ đi viếng hai thành phố tiêu biểu và lớn nhất nhì của xứ kangooroo. Không ai chịu nhường ai nên cuối cùng họ bầu Canberra là thủ đô của xứ này nhưng về kinh tế thì hai thành phố này rất mạnh. Nhất là Sydney.
Nói đúng hơn thì mình thích Sydney hơn vì văn hóa ở đây tương tự tiểu bang Cali. Dân chúng bận quần short, đi skateboard kiểu nam Cali. Phụ nữ Úc trung bình mình thấy cao hơn mỹ. Dân gốc Á châu cũng cao. Có người béo nhưng ít hơn người Mỹ. Giá cả thì đắt hơn bên Mỹ.
Xuống phi trường xong, lấy Uber về khách sạn. Rất nhanh vì Uber nằm sẵn ngay phi trường. Họ nhắn tin, gửi mình cái mật mã để đưa cho người lái xe Uber. Họ bấm số mật mã của mình vào máy của họ để được trả tiền. Xe vào trung tâm thành phố, nhận thấy tính sinh động của thành phố to lớn không thua gì các thành phố như New York, Los Angeles, Seattle,..nhưng sạch sẽ hơn, kiến trúc của họ khá đẹp, cũng ảnh hưởng deconstruction nhưng với phong cách khác.
Có người địa phương quen đến khách sạn dẫn đi chụp hình bên ngoài nhà hát opera. Còn phía trong thì phải mua vé để hướng dẫn viên đưa đi xem, phải mua vé. Đợi hôm nào thư thả mua vé vào xem. Sau đó đi vòng vòng đến khu Việt Nam ăn cơm. Đi đâu rồi cũng phải ghé khu người Việt sinh sống để xem cho biết hoạt động của người Việt tại địa phương. Nghe nói có 3 khu vực người Việt sinh sống. Một chỗ là Cabramatta và một chỗ là Bankstown mà mình đã viếng còn khu đông người Việt đến từ miền bắc Marrickville không có thì giờ. Chỗ Bankstown thì cách sinh hoạt chợ búa như tại Việt Nam, khác với Cali. Có ghé lại tượng đài thuyền nhân có treo cờ Việt Nam Cộng Hoà. Chắc phiá khu vực người bắc di dân thì chắc không có vụ này.
Hôm sau theo chương trình, do người bạn xếp đặt trước đi viếng sở thú xem kangooroo và koola thêm viếng khu rừng núi xanh và ba chị em. Xe đón gần khách sạn, chạy đứ đừ từ 7:30 sáng đến 6 giờ chiều mới về lại Sydney. Nói chung thì đẹp nhưng nếu so sánh với các công viên quốc gia tại Hoa Kỳ thì khó so sánh vì quang cảnh Hoa Kỳ quá hùng vĩ. Đồng chí gái được dịp cho kangooroo và Koola ăn. Cô nàng tiếc là không thấy kangooroo lớn hơn. Phải công nhận hệ thống vệ sinh của xứ này quá hay, chỗ nào cũng có nhà vệ sinh.
Hôm sau hai vợ chồng bò ra nhà hát opera và xem bên trong. Họ đưa cho ống nghe và cái máy để nghe phát âm, chỉ dẫn. Khám phá ra mái nhà có trên 1 triệu tấm gạch men được lót để che nắng mưa. Hàng năm họ cho người leo lên để xem xét từng miếng gạch để xem hư hay không để thay. Cấu trúc rất hay bằng bê tông. Có đâu 4 phòng để nghe nhạc kịch và một phòng nghe nhạc âm hưởng. Đẹp nhất là khi vãn hát thì có thể ra ngồi uống nước hay ăn nhìn ra hải cảng. Có lẻ nhà hát opera đẹp nhất mà mình có dịp vào. Nếu ai đi Sydney thì nên đặt trước xem kịch hay nghe nhạc. Hàng năm có đến 2,000 vỡ kịch và chơi nhạc. Hệ thống âm thanh được dùng gỗ quý của Úc đại lợi mới được trùng tu cách đây 3 năm.
Sau đó ghé sang khu mới được trùng tu Barangaroo rất đẹp và thành công trong thiết kế đô thị. Buồn đời hai vợ chạy vào casino Crown Sydney thấy có tiệm ăn. Họ cho biết có buffet nên hai vợ chồng bò vào. May quá có chỗ nên ăn mệt thở. Rất ngon. Có lẻ ngon hơn cả las Vegas. Tối về mụ vợ vẫn thèm nên đặt chỗ cho tối mai. Nhưng phải trả tiền trước. Xứ này cái gì cũng trả tiền trước.
Lần đầu tiên mình thấy họ làm cái đồ chống rác xuống mương để hứng nước mưa rất đẹp và phụ nữ không bị lọt gót giày cao gót.Sáng hôm sau ghé khu Queen Victoria, tương tự như Harrods’ ở Luân đôn, các gian hàng sang trọng cũng như các phòng uống trà cực sang trọng. Hai vợ chồng chỉ chụp hình rồi lấy xe lửa đi Bankstown, để thăm người dì bà con mà trên 51 năm từ ngày đi tây đến giờ không gặp, chỉ liên lạc qua điện thoại và nhắn tin.
Mình thấy hệ thống xe lửa và xe điện của thành phố này rất hay. Muốn vào bến tàu của xe lửa thì từ ngoài đi vào, lấy thẻ tín dụng hay applepay rà một cái thì cửa tự động mở để đi qua. Khi đi ra thì lấy thẻ tín dụng đã rà khi vào để rà thì cửa tự động mở và đi qua. Lúc đó họ mới tính tiền cuốc xe. Mình dùng Rio2me.com để xem đi xe lửa ra sao. Rất tiện. Lên xe hai vợ chồng lo lướt mạng nên quên xuống trạm để đổi nên phải chạy lại mất thêm 30 phút. Ngoài ra có cô du học sinh hổ trợ, nhắn tin đổi bến nào. Lúc về thì hết dám xem mạng. Ngồi xem quang cảnh bên đường. Tương tự như Anh quốc, chỉ khác là có ánh nắng thay vì mưa hoài. Có người cho biết hệ thống này đã được Hongkong sử dụng từ lâu. Mình đến Hongkong chỉ đi taxi nên không biết. Năm ngoái về Paris mới đi Métro lại, so sánh hai hệ thống.
Đồng chí gái kêu đầu năm được đi chơi ăn uống ngon lành nên hy vọng cả năm sẽ được như vậy. Thế là hai vợ chồng bò vào tiệm ăn Epicurean ăn lần chót vì mai sáng đã phải ra phi trường bay về Hoa Kỳ. Chấm dứt 4 tuần lễ lang bạt kỳ hồ. Phải bán bơ để tiếp tục đi chơi.
Thế là mình đã thỏa mãn giấc mơ viếng Sydney opera, một công trình rất đẹp và thành công về văn hóa và kinh tế. Hình ảnh khi nghe nói đến xứ kangooroo và gặp lại người dì bà con khi xưa ở Đà Lạt.
Tháng 6 này thì cả gia đình đi chơi hàng năm tại Tajikistan.
Có ai hỏi mình là bờ lốc đạt trên 1 triệu lượt đọc, gú gồ có trả tiền không. Gú Gồ có hỏi mình muốn quảng cáo để kiếm tiền khi họ quảng cáo. Mỗi lần mình đọc trên mạng hay bị dính quảng cáo nên thôi, không muốn những ai theo dõi phải bị bắn quảng cáo. Xong om
Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen
Nguyễn Hoàng Sơn