Hiển thị các bài đăng có nhãn ẩm thực. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn ẩm thực. Hiển thị tất cả bài đăng

Tại sao ăn bơ với mật ong rừng

Mùa này, vào xuân, hoa bắt đầu nở thì có khá nhiều người bị dị ứng. Người ta khuyên uống mật ong làm trong vùng vì ong bay lượn các hoa của vùng nên tạo ra mật ong, giúp trị dị ứng. Đừng có mua mật ong của vùng khác hay xứ khác thì rách việc. Nhất là gặp mật ong pha là Chán Mớ Đời .

Mật ong về mùa đông, lạnh mà bị kết tinh là mật ong chính hiệu con Nai vàng, còn loại mà không bị thì xem như mật ong được pha với đường nên lỏng le. Muốn hết bị crystallized thì bỏ vào lò nướng nóng độ 5 phút hay bỏ máy vi sóng.

 

Sáng mình hay ăn 2,3 trái bơ, đến mùa thì ăn nhiều hơn với mật ong vườn nên không sợ mật ong pha chế. Tết vừa qua về Đà Lạt, mấy người em có cho lọ mật ong rừng. Đà Lạt có người nuôi ong để lấy mật nguyên chất nhưng cũng có người đi vào rừng tìm mật ong rừng. Loại này nghe nói được mua từ Lào Cai rất đắt nhưng do các phấn hoa rừng và ong rừng cấu tạo, màu đen như bánh ít, màu da của mình, không đặc quẹo như mật ong trong vườn bơ mình. Được cái ăn rất ngon. Đúng hơn là cực ngon.

Cậu em tưởng mình sẽ ăn ở Sàigòn nên gửi xe đò xuống một lọ nhỏ nếu không đã gửi một lít. Thôi lần sau về mình sẽ đem hai lít qua ăn
Mở nắp ra là thơm lừng lựng không như mật ong thường

Tháng trước, đi Tân Tây Lan, mình có ghé tiệm bán mật ong Manuka, vì nghe quảng cáo rất nhiều và rất đắt. Khi hỏi cô bán hàng, du học sinh từ Trung Cộng thì được biết có 4 loại mật ong này và tuỳ loại sẽ có các tố chất gì và giá cả leo thang theo từng cấp. Cô ta đưa mình tờ rơi, giải thích đủ trò. Thế là ngọng nên mình không mua. Xin ghi lại đây cho ai thích tìm hiểu.

Mật ong Manuka đắt tiền vì một số lý do liên quan đến nguồn gốc, quy trình sản xuất của nó:

  1. Mật ong Manuka chỉ được sản xuất từ phấn hoa của cây Manuka (Leptospermum scoparium), một loài cây bản địa chủ yếu mọc ở Tân Tây Lan và một phần nhỏ ở Úc. Do đó, sản lượng bị giới hạn bởi vùng địa lý và mùa hoa ngắn (thường chỉ vài tuần mỗi năm). Vấn đề làm sao để biết chỉ làm bằng phấn hoa của cây Manuka vì con ong có thể bay rất xa, khỏi vùng trồng cây Manuka. Độ 4 cho đến 12 cây số. Ăn cơm Manuka hoài cũng ớn nên nhiều khi ong bay đi xa để ăn phở bơ.
  2. Để được gọi là mật ong Manuka chính gốc, nó phải đáp ứng các tiêu chuẩn nghiêm ngặt, như chỉ số UMF (Unique Manuka Factor) hoặc MGO (Methylglyoxal), đo lường mức độ hoạt tính kháng khuẩn. Việc kiểm tra, chứng nhận và đóng gói theo tiêu chuẩn này tốn kém chi phí. Vụ này thì mật ong bán trên thị trường Hoa Kỳ không có ghi rõ vì 90% là được sản xuất từ Trung Cộng, nhập cảng vào qua các cửa khẩu khác, kiểu đóng chai dán nhãn như họ tìm thấy trong mật ong xuất cảng từ Việt Nam, Mã Lai Á toàn là phấn hoa có ở bên Trung Cộng.
  3. Mật ong Manuka nổi tiếng với tính kháng khuẩn mạnh mẽ, vượt trội so với các loại mật ong thông thường, nhờ hợp chất Methylglyoxal. Nó được sử dụng trong y học và chăm sóc sức khỏe (ví dụ: chữa lành vết thương, hỗ trợ tiêu hóa), làm tăng giá trị và nhu cầu trên thị trường. Vụ này thì mật ong nào loại chính gốc đều có. Ông nuôi ong trong vườn mình, không pha chế gì cả. Có sao chỉ lọc ra vào bình. Ngoài ra có Propolis, một loại keo do con ong sản xuất để hàn kín các tổ ong vào mùa đông. Người nuôi ong lấy để bán hay làm thuốc. Mình có ở nhà mỗi lần cổ hơi bị khét khét là dùng cái này là hết ho ngay.
  4. Sự phổ biến toàn cầu của mật ong Manuka, đặc biệt trong lĩnh vực sức khỏe và làm đẹp, khiến nhu cầu vượt xa nguồn cung, đẩy giá lên cao. Vụ này thì mình thấy họ quảng cáo rất nhiều nên tò mò đến Tân Tây Lan đi tìm hỏi nhưng khi được giải thích thì Chán Mớ Đời.
  5. Vì phần lớn mật ong Manuka đến từ New Zealand, chi phí xuất cảng và bảo đảm chất lượng trong quá trình vận chuyển cũng góp phần vào giá thành. Nội bơ gửi cho thiên hạ bằng máy bay là sơ sơ lên $50 cho 2 ký.

Còn mật ong tại Việt Nam thì pha chế cũng nhiều, học nghề mấy anh ba tàu. Họ có nuôi ong nhưng cũng cho ong ăn đường nhiều. Em mình có giới thiệu mật ong rừng Lào Cai và nói các loại mật ong được sản xuất tại Đà Lạt cũng tốt nhưng phải biết người nuôi ong để mua loại có chất lượng, mật ong Đà Lạt không bằng Lào Cai. Mình đem về đi qua mấy nước như Úc và Tân Tây Lan, rất kỹ lưỡng trong việc kiểm soát lương thực mang vào nước họ nên khi qua quan thuế cũng hơi sợ. Về nhà gần một tháng mới đem ra ăn thì phải công nhận mật ong rừng quá ngon, khác với vị mật ong thường hữu cơ. Nếu ai đã ăn mật ong mua từ Costco và mật ong trong vườn mình thì thấy sự khác biệt rõ ràng. Nhưng khi mình ăn mật ong Lào Cai thì phải công nhận quá ngon. Hình như khi ở Ba Vì, mình có ăn mật ong nuôi tại vùng nầy khi uống trà họ cho cái ly nhỏ mật ong. Rất khác so với mật ong nuôi ở Đà Lạt. Hỏi nhân viên khách sạn, họ cho biết là mua từ người nuôi ong ở vùng Ba Vì.


Mật ong rừng Lào Cai, Việt Nam rất đắt, có những đặc điểm nhờ vào điều kiện tự nhiên và nguồn hoa phong phú của vùng núi Tây Bắc. Đây là loại mật ong được thu hoạch từ các đàn ong hoang dã sống trong những khu rừng nguyên sinh hoặc trên các vách đá ở Lào Cai. Em mình cho biết vợ anh ta đẹp và da mịn là nhờ uống biết bao nhiêu lít mật ong rừng.

  1. Mật ong rừng Lào Cai được ong lấy từ nhiều loại hoa dại trong rừng, không qua nuôi dưỡng hay can thiệp của con người. Điều này mang lại hương vị nguyên sơ, đậm đà và khác biệt so với mật ong nuôi. Mình có xem video bên Ấn Độ, họ leo lên vách đá để cắt các tổ ong, thấy mật ong nhiễu xuống thấy phê.
  2. Mật ong có vị ngọt thanh, đôi khi hơi khé cổ, mùi thơm nồng nàn tự nhiên, không cố định vì được làm từ nhiều loại hoa khác nhau. Mình mở nắp ra là ngửi thấy mùi không như mật ong thường. Tùy mùa và khu vực, màu sắc có thể dao động từ vàng nhạt đến nâu sẫm. Để xem mụ vợ có chịu uống loại này hay không.
  3. Do được lấy từ môi trường hoang dã, không chịu ảnh hưởng của hóa chất hay thuốc trừ sâu, mật ong rừng Lào Cai thường được đánh giá là tinh khiết và giàu dinh dưỡng hơn so với mật ong nuôi ở các vùng khác. Vườn mình cũng không xịt thuốc sâu nên không sợ chớ nhiều nơi họ xịt đủ loại. Ong bay tới xơi đem về tổ ong là mệt.
  4. Mật ong rừng thường có khí ga tự nhiên, khi lắc chai sẽ thấy bọt nổi lên, thậm chí có thể bật nắp nếu bảo quản lâu trong điều kiện nóng – đây là dấu hiệu của mật ong nguyên chất. Vào Costco lấy chai mật ong lật ngược lại thì sẽ biết là có pha vì mấy bọt nổi lên rất nhanh còn mật ong trong vườn mình thì rất chậm.

Mật ong tốt tuỳ vào loại hoa. Điển hình mật ong của vườn bơ rất đắt vì ít phấn hoa nên ong làm ít mật ong, không như phấn hoa của hoa hạnh nhân chán lắm hay alfafa. Có anh bạn làm nước mắm tại Cali, muốn mua mật ong của bơ thì rên vì người nuôi ong lấy đắt hơn là mật ong alfafa này nọ. Mật ong biết được là loại gì qua màu và độ đặc của mật ong. Ông nuôi ong thích vườn mình vì mùa đông có hoa khuynh diệp, có chất dược liệu. Bơ bổ nên hoa phấn cũng mang theo những phẩm chất tốt để ong làm mật. Mình đọc đâu đó nói đến các loại hoa tốt khi làm mật ong như quýt, cam, bưởi có trong vườn mình. Mấy loại hoa này nở cùng lúc với hoa bơ nên ong bay khắp vườn, tạo nên một loại mật ong tốt nhiều phấn hoa hổn hợp.


Mật ong rừng Lào Cai không đến từ một loại hoa cụ thể mà là sự pha trộn của nhiều loại hoa dại trong rừng Tây Bắc. Một số nguồn hoa phổ biến mà ong rừng ở Lào Cai khai thác bao gồm:

  • Hoa ban: Loài hoa đặc trưng của núi rừng Tây Bắc, nở rộ vào mùa xuân (tháng 2-3), mang lại hương thơm nhẹ và vị ngọt dịu.
  • Hoa táo mèo (sơn tra): Cây táo mèo mọc nhiều ở vùng cao như Sa Pa, hoa nở vào mùa xuân, góp phần tạo nên hương vị đặc biệt cho mật ong.
  • Hoa thảo dược tự nhiên: Các loại cây như chè dây, chân chim, hay các loài thảo mộc mọc hoang trong rừng, giúp mật ong có thêm tính dược liệu.
  • Hoa keo: Cây keo (acacia) mọc phổ biến ở các vùng đồi núi Lào Cai, cho mật ong có độ sánh và màu vàng đẹp.
  • Hoa dại tổng hợp: Tùy theo mùa, ong rừng còn hút mật từ nhiều loài hoa dại khác trong khu vực, tạo nên sự đa dạng về mùi vị và thành phần dinh dưỡng.

Em mình quen biết mấy người ở vùng này nên khi nào có họ mới báo cho biết để đặt mua, chớ không có hoài. Nghe nói ăn mấy chục lít nên da đẹp và trẻ. Mùa này bắt đầu có hoa nên chắc có mật ong. Mình nhờ cậu em mua giúp mấy lít vì chỉ có vào mấy tháng này và hiếm. Người quen nên bảo đảm.

Nghệ và mật ong được làm thành viên dễ uống
Bột nghệ tinh chế mình pha với mật ong và gừng để uống

Ngoài ra Đà Lạt ngày nay họ có làm công nghệ tinh chế của nghệ. Em mình có mua cho 2 hộp. Họ loại bỏ cái xác không bổ béo gì cả chỉ lấy tinh chất nghệ, đóng hộp đàng hoàng. Khi xưa, mình bị viêm phổi từ bé nên mùa đông ở hải ngoại là bị ho. Đến khi bác giúp việc, về Việt Nam chơi, nhờ gia đình lấy nghệ trộn với mật ong thành từng viên, đem sang cho mình uống thì mấy tháng sau hết bị họ. Có một ông thầy mằng gốc Quy Nhơn, người Tàu chỉ mình ngâm tỏi, nghệ, gừng và mật ong và quế để uống vào mùa đông. Mình làm để đầy nhà nhưng mụ vợ không thèm đụng đến rồi cứ rên ho khét khét. Bà chị dâu kêu sao chị ta làm không giống như của mình làm. Của mình làm hiệu Lá Bồ Đề còn khi chị ta mua và làm thì nó khác chớ. Chán Mớ Đời  Mỗi sáng là mình làm một ít để uống. Ở Đà Lạt họ cũng có làm viên nghệ và mật ong, đóng hủ. Dễ uống. Hy vọng một ngày nào đó, mụ vợ buồn tình uống cho hết khét khét.


Có nhiều người hỏi mình lý do bơ của họ mua ở chợ, thậm chí ở Costco, đều bị đen khi chín khác với bơ của vườn mình. Bơ vườn mình thì họ mua thẳng từ mình còn bơ của mình bán cho công ty mua sỉ thì sẽ tương tự bơ bán ngoài chợ. Lý do là sau khi hái từ vườn mình, đem về công ty. Họ sẽ nhúng trái bơ vào một thùng nước đầy chất sát trùng và bảo quản, nhất là sáp để giúp cho vỏ được sáng bóng hoài đến khi chín. Bơ không chín trên cây nên khi hái xuống phải để một thời gian dài tuỳ theo độ chín của bơ. Hiện nay tháng 3 thì sau khi hái thì để ngoài với nhiệt độ trong nhà bếp thì độ 7 ngày là ăn được còn vào tháng 5, 6 thì chỉ cần 2 ngày là có thể ăn được vì độ chín. Muốn biết độ chín thì xem cái vỏ màu xanh hay màu tím đậm. Lý do họ bán loại bơ Hass vì da dầy, bóng láng chớ thật ra có nhiều loại bơ lắm. Mình có trồng thêm mấy cây loại khác như Bacon, Duarte,… mấy loại này vỏ mỏng nên khi háo quăn vào thùng sẽ dễ bị trầy làn da, dễ hư nên 90% bơ của Cali là Hass.


Sau khi ngâm vào thuốc thì họ thanh lọc rồi đóng thùng, sau đó bỏ vào nhà kho lạnh để giữ lâu. Trước khi đem bán thì họ cho vào nhà kho rồi xịt loại ga gì đó mình quên tên để mau chín. Hôm sau chở đi giao cho khách hàng, bán liền vì khách hàng không có chỗ chứa lâu. Nếu bán cho chợ thì họ sẽ không xịt ga gì cả. Do đó khi mình mua về thì vỏ còn tươi như mấy bác về già, vẫn trét kem, phấn son để cho da mặt còn tươi nhưng khi cắt ra thì bị màu đen phía trong. Nếu tiếc ăn thì sẽ có vị đắng của thuốc bảo quản.


Ngoài ra có trái bơ trong vườn em bị mấy con sên ăn. Sên mất dạy lắm, chúng chỉ ăn một tị nên căng cái bụng. Để tập thể dục, chúng bò đi chỗ khác đến khi đói lại ăn tiếp trái khác. Chỗ chúng ăn thường bị sẹo tương tự như mình bị trầy da vì bị sướt tay cành cây. Cơ thể tự động đem Omega 6 về để giúp làm lành vết thương. Nếu không bôi nghệ thì sẽ bị thẹo. Trái bơ bị sẹo vì cây đưa chất gì đến mình không rõ để làm trái không bị hư, tạo nên vết sẹo ngoài da. Em để ý là sau khi cắt mấy trái có sẹo thì phần màu xanh có rất nhiều antioxidant, dầy hơn loại không bị sẹo nên từ đó em ăn loại có sẹo nhiều hơn. (Xem hình trên) phía bên trong màu vàng là sáp, có dầu nhiều và các chất bổ khác. Mình có kể rồi. Mấy người khôn, biết vụ này thì họ bảo có bao nhiêu sẹo họ đều mua hết.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Tại sao chỉ ăn trái cây vườn mình trồng


Hôm qua xem trên YouTube một phim nói về nông nghiệp tại Trung Cộng khiến mình thất kinh. Họ cho thấy cách nông dân Trung Cộng trồng nho sao cho lớn và không bị sâu ăn. Kết quả là họ ngâm vào 24 loại thuốc trừ sâu và xịt các loại thuốc cho trái lớn nhanh và lâu héo. Chiều đến nhà anh bạn thấy đĩa nho to đùng trên bàn khiến mình không dám ăn.

Trồng nho trên giàng cao hơn ở Hoa Kỳ và Pháp quốc, họ lấy thùng thuốc sâu rồi cứ để chùm nho vào thì sẽ không bị sâu ăn nữa. Học cứ làm như vậy mỗi 2 tuần. Trước khi đem bán lại nhúng vào một loại chất hoá học để giữ vỏ da không bị héo. Tương tự các loại quả khác như sầu riêng, cherries,..

Họ trồng cây cao hơn bên Hoa Kỳ hay pháp để nhúng chùm nho vào thùng thuốc diệt trùng

Trước nhất, nông dân hít thở mấy chất hoá học này là lãnh đủ, không ung thư thì cũng bị đau này nọ. Còn người tiêu dùng thì ăn lần hồi thì sẽ bị ung thư. Họ phỏng vấn một bà, nói rất thích ăn trái cerise, mua về ăn thấy trái bóng láng, bà ta ăn đâu một ký lô xong thì cái miệng bị lộn xộn người như muốn xỉu, phải kêu xe cấp cứu chở vào nhà thương. 

Báo chí Thái Lan đăng tin là cơ quan chức năng đo trái cây của Trung Cộng có nhiều chất hoá học, thuốc sâu hơn lượng được cho phép nên thiên hạ không dám mua khiến hàng hoá bị ế.

Họ ngâm trái cây mới hái trong thùng thuốc bảo quản có pha dầu diesel giúp cho vỏ được bóng loáng

Hôm Tết về quê ở Hà Nội, người em họ chở đi xem mấy cây tắc khiến mình rùng mình vì quả rất to, cây thấp, rể được bó lại nhỏ để trong chậu. Xem như là chỉ để ngắm thôi chớ ăn là mệt vì hoá chất rất nhiều giúp trái nhiều và to. Đi seminar, các công ty quảng cáo xịt thuốc hormone để thụ phấn ra nhiều trái nhưng mình không dùng.


Tại Hoa Kỳ, cũng có vụ này nhưng cường độ cho phép thôi vì có thanh tra. Đọc báo nghe nói mấy thanh tra của Hoa Kỳ đi thanh tra các vườn cây trái ở Mễ Tây Cơ để xem có trồng theo tiêu chuẩn Hoa Kỳ, bị cartel bắt nhốt nếu nói thật. Họ đều xịt hết do đó mình chỉ ăn trái cây trồng trong vườn của mình như cam, quýt, bưởi, thanh long và bơ. Còn mấy quả kia nếu bạn trồng cho thì mới dám ăn, chớ tuyệt đối mua từ chợ thì không. Mình nghe nói tước khi đem bán, người Mỹ ngừng xịt thuốc sâu đâu 2 tuần lễ.


Từ khi mua cái vườn 11 năm nay, mình đi học và chứng kiến nhiều vụ trồng cây hái trái nên hiểu. Điển hình, đi học ở UCR về trồng trái cây. Ông giáo sư cầm trái táo đỏ, đưa cho mọi người xem xét. Da rất tươi, cứ nhìn là muốn cắn. Ông ta hỏi cả lớp quả táo này được hái từ bao giờ. Ai nói từ 2 ngày đến 2 tuần ông ta đều lắc đầu. Cuối cùng nói là 9 tháng 16 ngày khiến ai nấy chim dế cò bay mất hết. Mình xin nhắc lại 9 tháng 16 ngày mà da của trái táo đỏ như nụ cười của đồng chí gái.


Mình đi viếng nhà máy của công ty mua sỉ bơ của mình. Việc đầu tiên khi họ đem về là bỏ vào nhà lạnh vì thường khi hái trái thì muà nắng, để ngoài  trời phải phủ lưới để ánh nắng không đốt cháy da của bơ làm đen. Sau đó họ cho vào một thùng to đùng đầy nước hoá chất để sát trùng cùng lúc để bảo quản. Khi khô rồi thì cho lên máy lựa. Trái được chuyển qua máy điện tử để Scan sức nặng và dán mả số của thùng số mấy, ngày mấy, của vườn mình để lỡ có chuyện gì thì họ còn tra ra từ vườn nào. Máy chạy cân quả rồi tự động bỏ vào thùng cùng loại cân nặng nên khi mình mua một bịch ở Costco là trái đều đều như nhau rồi chạy vào các thùng hay bịch lưới. Sau đó họ đem vào nhà kho trữ với độ lạnh.

Trái dưa hấu bị vỡ tung vì hormone làm cho mau lớn

Thí dụ tiệm Chipotle ở Bolsa cần 5 thùng vào ngày mốt, thì hôm nay họ lấy bỏ vào một nhà kho, rồi xịt hơi gì vào để chín nhanh, ngày mai đem giao cho nhà hàng Chipotle. Lý do là nhà hàng không có chỗ để giữ nhiều thùng bơ nên họ chỉ nhận 24 tiếng trước đó.

Khi được mùa thì họ mua sỉ với giá bèo rẻ vì ai cũng phải bán nếu không thì hư. Họ cho ngâm thuốc bảo quản rồi chất vào kho, đợi khi nào hết mùa đem xịt thuốc bán.

Sầu riêng được ngâm vào Alkaline vàng để giúp cơm phía trong màu vàng

Nhiều người hỏi mình tại sao họ mua bơ của Costco về, ngoài da thấy láng nhưng khi chín mềm, mở ra ăn thì cơm bị đen. Đó là lý do ngâm thuốc bảo quản lâu ngày thì bị thấm vào trong, xuyên qua vỏ cũng như đã quá cũ. Tết thường người ta mua quýt để cúng. Ai cũng mua trái to của Trung Cộng nhập cảng. Nếu nhìn kỷ thì lớp bên ngoài như sáp vậy, lột ra ăn thì có vị đắng vì thuốc bảo quản ngấm vào. Quýt vườn mình trồng thì trái vừa, hái vài ngày là vỏ bắt đầu khô trong khi mua ở chợ là thấy sáng ngời như mặt trời cách mạng. Hỏi ra là họ dùng dầu Diesếl giúp vỏ bóng nhẩy. Họ dùng sáp bên ngoài vỏ. Họ dùng sodium benzolate. Lần sau gần Tết ai đi chợ mua quýt to đùng của Trung Cộng sẽ thấy sáp rất rõ rệt. Trong video họ phỏng vấn một bà kêu là mua quýt về rồi lột vỏ đâu mấy trái thì thấy tay bà có vấn đề, không rửa được. Tết vừa rồi, cô cháu mình hái quýt trong vườn bán Tết, có lá đàng hoàng cho người ta mua cúng. 1 trái 50 xu mà bán sạch vì khách hàng ăn mấy năm trước, biết là đồ sạch, không xịt gì hết, lại ngọt quýt đường.

Cách tốt nhất muà nào là ăn trái mùa đó vì nay ở nam bán cầu người ta cũng trồng khác mùa với Bắc Tây bán cầu nên họ có thể chuyên chở bằng tàu thuỷ nên có trái cây cả năm nhưng vấn đề là chuyên chở. Nhất là trái cây có chất đường, thường là vào mùa hè người ta ăn trái để tạo chất béo chuẩn bị mùa đông. Còn nay ăn quanh năm thì béo là đúng.


Lấy thí dụ trái cherries, sau khi hái thì hai ngày sau là chúng ta thấy có mọc nấm trắng do đó họ phải ngâm thuốc bảo quản cực mạnh vì chở tàu thuỷ từ Peru hay Chí Lợi đến Long Beach rồi từ đó mới được phân phối đi các chợ.

Hay dâu Tây, họ dùng hormone để làm cho trái to, trong vòng 1 hay 2 ngày là to như quả trứng. Tương tự dưa hấu cũng được sử dụng hormone để làm cho trái to, họ quay video ở chợ có trái to quá bị nổ tung luôn. Họ cho biết ngày nay nông dân dùng Sodium Saccarine để giúp trái ngọt hơn. Sầu riêng thì họ ngâm vào Alkaline vàng để phiá trong trở thành màu vàng vì hái sớm. Chán Mớ Đời 


Mình có theo dõi mấy nhóm trồng cây trên mạng thì buồn cười. Có người kêu tại sao trái mới ra mà đã có con gì đến ăn, cần phải làm gì. Thiên hạ nhảy vào còm, nào là mua thuốc diệt sâu này nọ. Trồng cây hữu cơ mà đòi xịt thuốc sát trùng này nọ.


Hình ảnh Hoa Kỳ những nơi sử dụng Glyphosate, sát trùng và bệnh ung thư 


Khi cây ra quả thì trái toả ra một mùi hương khiến thiên nhiên đánh mùi thì mấy con sên, kiến, chim bu lại. Điển hình trong vườn mình có mấy con sên, bò từ từ lên cây rồi ăn quả bơ. Thật ra chỉ ăn một tí rồi bò qua trái khác để tập thể dục cho tiêu bơ vì con sên đâu có bụng lớn đâu. Khi trái bị sâu ăn thì như cơ thể mình khi bị đứt tay thì sẽ tự động chữa lành bằng cách đưa về chỗ bị thương các kháng sinh để làm cho vết thương lành mau, không làm mủ khiến tay hay chân có sẹo. Quả bị sên ăn cũng bị có sẹo. Trên nguyên tắc người ta chê loại trái này nhưng thật ra là loại trái ăn rất ngon và nhiều chất dinh dưỡng vì có nhiều kháng sinh. Khi xưa mình chê nhưng sau này giác ngộ cách mạng mới tìm mấy trái này mà ăn. Có người biết họ kêu có bao nhiêu loại này họ đều mua hết. 


Do đó mình không ăn trái cây mua ngoài chợ. Mỗi năm chỉ ăn trái cây ở vườn cho chắc ăn. Muà nào ăn trái nấy cho chắc ăn. Trái cây như đàn bà, càng đẹp bề ngoài thì càng làm khổ mình. Xong om


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Tư duy bánh mì thịt

Đi chuyến này, gặp lại tất cả em út, mình nhận thấy có nhiều điểm hay. Anh em như 10 ngón tay, ngón dài ngón ngắn, mỗi người mỗi ý, suy nghĩ khác nhau nên hậu vận khác nhau tuỳ theo tư duy mỗi người. Họ hàng gặp lại, ai nếu đều khen bà cụ mình, hiền lành, được họ nể phục. Khi xưa, mình thường nghe nói người con đầu là đầu toa xe lửa, nếu đầu xe lửa đi đúng đường thì sẽ kéo các toa xe sau đi đúng đường. Mình cố gắng đi du học để kéo các em theo nhưng 30/4 đến, gia đình ly tán. Cha ở trại cải tạo, con ở trại tỵ nạn, kinh tế mới hay nông trường… nắng mưa nông trường không sợ, chỉ sợ về nhà đói bo bo.



Sau 75, gia đình Việt Nam ly tán khắp nơi, vượt biển định cư tại âu châu, Hoa Kỳ hay Úc Đại Lợi,.. hay vẫn ở Việt Nam hoặc đi lao động quốc tế. Sau 50 năm, gia đình sum vầy anh em đều thay đổi cá tính tuỳ theo môi trường sinh sống. Cho nên khi gặp nhau lại, có sự không đồng nhất về suy nghĩ, nhân sinh quan khác nhau vì quen phong thổ nơi mình định cư.

Mình đọc đâu đó cho rằng, chúng ta là kiến trúc sư của tương lai chúng ta. Tuỳ theo mục đích, ước mơ lớn hay nhỏ, tuỳ môi trường sinh sống, chúng ta sống để thực hiện giấc mơ như mua một căn nhà, xe hơi, đi du lịch,…tuỳ theo mục đích của chúng ta về tương lai và cuộc đời và khả năng thực hiện. Nói chung thì em út đều có của ăn của để. Đó là sự thành công của mẹ mình dù phải thăm nuôi ông cụ 15 năm, cho con vượt biên,…


Em mình ở Việt Nam, sống khép kín, che dấu lý lịch 3 đời để tránh thiên hạ dòm ngó. Xem giấy tờ của ông cụ ra trại, đề thành phần phản động. Có người làm cán bộ cho nhà nước thì cũng lọc cọc, không lên chức, dù được ông thủ tướng tuyên dương cán bộ nhân dân ưu tú của Việt Nam. Học hành, tu nghiệp chuyên ngành đều được cơ quan bổ đi học vì các người có đảng tịch, không có khả năng tiếp thu, bồi dưỡng chức năng. Mấy người em ở hải ngoại thì cũng bị ảnh hưởng theo tư duy, lối sống địa phương nơi định cư. Mình buồn cười khi cô em ở Philadelphia, ngồi thuyết minh cho mình về football của mỹ. Đội cô ta The Eagles vào chung kết và vô địch năm nay. Kêu về đến Phila, kịp giờ đi bão, ăn mừng chiến thắng của đội nhà. Mình nói là cả đời chưa bao giờ xem trận banh của mỹ.

Nhớ lần trước về Sàigòn, có cô cháu giới thiệu bạn trai. Mình hỏi cậu bé người gốc ở đâu, kêu là Bến Tre, quê hương đồng khởi. Cò Giao Đà Lạt khi xưa, gốc Bến Tre, gặp thiếu tá Phong Đà Lạt, kêu đi nơi khác kiếm đường vượt biên, đây anh em đi vượt biên, chúng còn bắt và đánh đập. Mình nói cậu ta phải điều nghiên cẩn thận lý lịch trích dọc trích ngang ba đời vì ông ngoại của bạn gái cháu thuộc thành phần phản động. Sẽ là chướng ngại cho con đường hoan lộ của cháu sau này. Đúng 2 tháng sau là bỏ nhau, cháu về Bến Tre, nghe gia đình quê hương đồng khởi, phải chia tay sớm bớt đau khổ. Cũng là kinh nghiệm cho cháu mình hiểu sự thật về cuộc đời, sống trong một thể chế kỳ thị lý lịch. 


Hy vọng một ngày nào, cô cháu sẽ hiểu về cuộc đời ông Đào Duy Từ, vì chế độ lý lịch, cha mẹ là đào hát, được chính quyền cho là xướng ca vô loại nên không được đi thi. Sau làm giấy tờ giả đi thi vì bà mẹ hứa sẽ lấy ông cán bộ ở làng, nhận làm con nuôi, cho lấy họ ông ta. Sau thi đỗ thì bà mẹ quên mất lời hứa nên bị tên cán bộ tố giác. Triều đình Chúa Trịnh, lột  danh vị, đuổi về làng chăn trâu. Cuối cùng ông ta vượt biên xuống miền nam, được giới thiệu với Chúa Nguyễn, và đưa ra chương trình phát triển đất nước giúp nhà Nguyễn trị vị đến 400 năm. Ông ta chính là ông tổ của hát bộ Việt Nam. Ngày nay, biết bao nhiêu Đào Duy từ của Việt Nam, vượt biên như ông Đào thị, ra hải ngoại, làm việc cho nước người ta.


Ông chủ tịch nước nói 50 năm về trước, người Tân Gia Ba khát khao sự phát triển của Sàigòn, cho dù có chiến tranh. Ở Biên Hoà có rất nhiều nhà máy sản xuất cho Việt Nam Cộng Hoà. Dân họ sang Việt Nam để được chữa trị tại nhà thương Chợ Rẫy. 50 năm sau, người Việt Nam sang Tân Gia Ba đứng đường.

Hôm trước, mình có gặp hai du học sinh Việt Nam ở Sydney, một người đã tốt nghiệp tiến sĩ, người kia thạc sĩ, đang học thêm lên. Mình khuyên không nên về Việt Nam vì uổng phí năng lực, học tập của mình. Mình có chọn lựa thì nên ở lại. Nước người ta khôn, không muốn nhận di dân ăn bám nhưng nếu mình có thực lực, đóng góp cho xứ sở họ thì họ nhận và đối xử mình như công dân của xứ họ.

Con Koola trong sở thú


Chính phủ Trump đang tìm cách giải quyết chế độ DEI trong chính sách dùng người. Thay vì dùng người theo chế độ xét về lý lịch, chủng tốc, giới tính như da đen, thiểu số, đồng tính, chuyển giới này nọ, họ chỉ chọn người tài vì năng lực để lèo lái guồng máy hành chánh trong thế kỷ 21 như các công ty tư nhân. Mấy tổng giám đốc của các công ty lớn của Hoa Kỳ đều người ngoại quốc như ấn độ,.. Bộ trưởng tài chánh được bổ nhiệm là một người đồng tính. Cho thấy đồng tính mà tài giỏi thì vẫn được bổ nhiệm thay vì lựa chọn những ai dựa trên những điều kiện DEI. Hình ảnh tiêu biểu nhất là trong vụ ám sát ông Trump, thấy mấy cận vệ an ninh chạy tán loạn, có một bà to béo chạy không nổi, lại thấp lí nhí, làm sao che chắn, đỡ đạn cho ông trump được. Nguy hiểm hơn là bà ta rút súng ra, gắn vào bao súng, lúng túng, rồi hỏi phải làm cái gì, phải làm cái gì. Người ta cho biết bà ta khi nộp đơn kêu là rất khoẻ mạnh. Đó là kết quả của vụ tuyển người theo DEI.


Thật ra người Mỹ gốc da vàng tuy là thiểu số, nhưng bị hạn chế khi ghi danh vào đại học. Mình lấy thí dụ khi mấy đứa con đi học, học chết bỏ để được điểm A mỗi tam cá nguyệt. Nếu được 4 điểm A cho 4 tam cá nguyệt thì được phần thưởng khen tặng, một cái cúp. Trong khi đó một học sinh da đen hay gốc Mễ, chỉ cần được 2 điểm C, được phát bằng khen thưởng và cúp như con mình, học sinh da trắng, da vàng nào được 4 điểm A. Mấy đứa nhỏ không hiểu tại sao có sự khác biệt. Nhưng từ từ lớn lên chúng bị tư duy thức tĩnh được giảng dạy trong trường, bắt đầu kêu mình là kỳ thị chủng tộc hay bực tức khi mình gọi người da đen, da mễ,.. 

Một học sinh da vàng đậu SAT hoàn toàn, không được nhận vào đại học Princeton, trong khi anh da trắng ít điểm hơn lại được nhận, hay da đen hoặc mễ, được học bổng dù điểm thấp hơn. Có dạo một cô học sinh gốc mễ thi học kỳ rớt mấy lần nên không được tốt nghiệp trung học, đâm đơn kiện nhà trường, kỳ thị đủ thứ nên để tránh tốn tiền, nhà trường xí cô hồn cho cái bằng trung học. Đó là một ví dụ của chủ nghĩa DEI. Học không được thì kêu là thầy cô kỳ thị. Tại sao một đứa không chịu học hành lại được tốt nghiệp như những đứa khác. Hàng năm có đến 3 triệu nam sinh không tốt nghiệp trung học tại Hoa Kỳ. Đó là điểm báo động cho nền giáo dục phổ thông Hoa Kỳ. Có dịp mình sẽ kể vụ này, hậu quả của học đường mỹ ngày nay mà chính phủ Trump tìm cách xoá bỏ bộ giáo dục. Để mỗi tiểu bang tự lo lấy như xưa. Mỗi tiểu bang, đông dân hay ít dân, khí hậu, phong tục khác nhau, nên để họ tự quyết, giải quyết tốt hơn là các khẩu hiệu như No Child Left Behind, race To the top mà mình có kể khiến học sinh Hoa Kỳ tự tử khá nhiều. Trong khi ở cấp đại học, giáo dục Hoa Kỳ là số một thế giới vì được tự do không bị chính phủ chi phối hay theo lệnh của bộ giáo dục. Đại học có quyền giảng dạy những gì cảm thấy nhu cầu cho xã hội, ngành công nghệ hay đòi hỏi của thị trường.


Hôm trước, có ông thần còm trên bài của mình kể vụ nhân sự là chính. Ông thần này là người có ý định làm bờ lốc Mực Tím Sơn Đen, sau đó nhờ bạn của ông Thần ở Việt Nam thực hiện. Ông thần này là tín đồ, Fan cứng của bà Kamala, đóng góp và khuyên thân hữu cúng dường vào quỹ bầu cử cho bà Kamala. Nghe nói trong vòng mấy tháng, từ tháng 6 đến tháng 11, uỷ ban bầu cử của bà ta ngốn hết hơn 1 tỷ đô la và nay còn mắc nợ thiên hạ. Chắc bà ta phải liên lạc với ông thần này để xin thêm tiền trả nợ.


Mình thấy nhiều người việt tỵ nạn, lên án các đồng hương, những người bầu cho đảng Dân Chủ hay ngược lại. Một người Việt tỵ nạn như một cái cây được bứng từ Việt Nam đem qua trồng tại một xứ khác. Khí hậu, phong thổ khác Việt Nam nên từ từ họ sẽ lớn lên và hít thở không khí tự do, văn hoá của nơi họ sinh sống, và từ từ tư duy họ bị ảnh hưởng theo xã hội họ đang sinh sống. Cho nên có người theo dân chủ , có người theo cộng hoà. Vô hình trung họ bị kéo vào cuộc chiến do truyền thông rao giảng để bán quảng cáo.

Trước 75, kiều bào cũng như sinh viên Việt Nam Cộng Hoà du học tại Hoa Kỳ cũng như âu châu. Rất đông chống chiến tranh và chống chính quyền Việt Nam Cộng Hoà. Lý do là thông tin về cuộc chiến, họ không biết rõ chỉ nghe qua báo chí ở tây phương, chống chính quyền Việt Nam Cộng Hoà. Mấy người này được Hà Nội sử dụng tuyên truyền cho chế độ của họ, được gọi là Việt kiều yêu nước. Mình sống thời gian đó rất bực tức vì những gì tây phương vẽ, nói về Việt Nam Cộng Hoà rất sai. Đến khi thế giới bàng hoàng khi khám phá ra những người họ ủng hộ là những tội đồ, giết người cả triệu dân của họ như Pol Pot của Khờ me đỏ. Hay hàng triệu người Việt liều chết, vượt biển ra đi tìm tự do. Lúc đó, người ngoại quốc và Việt kiều yêu nước bắt đầu bừng tĩnh. Có người còn lương tâm thì xin lỗi hay ra tay cứu giúp người tỵ nạn còn lại xem như một trò chơi.


 Năm ngoái, đi Ý Đại Lợi, gặp lại mấy anh bạn du học sinh, chống cộng. Có anh quyết không về thăm Việt Nam khi còn cộng sản nên chuyến đi vừa qua, mình có ghé lại làng Thanh Quýt của anh ta, nơi khi xưa gia đình anh ta trồng cây thuốc để bán cho người ta làm thuốc Cẩm Lệ. Chụp tấm ảnh quê anh ta để gửi chút gì từ làng anh ta. Mình có hỏi về mấy tên sinh viên thân cộng ra sao. Họ nói chả ra gì, được Hà Nội sử dụng một thời gian rồi vắt chanh bỏ vỏ. Nay cũng ôm đầu máu về lại Ý Đại Lợi.


Nhớ mỗi lần tết ở Paris, cứ ngày nào tổng hội sinh viên Paris tổ chức thì nhóm Đoàn Kết kéo lại Maubert phá đám rồi tuần sau Đoàn Kết tổ chức thì tổng hội ghé lại phá đám, đập nhau bú xua la mua.


Do đó ngày nay mình không ngạc nhiên khi người Mỹ gốc việt đả kích chính phủ Trump hay chính phủ Biden này nọ vì họ đã là người Mỹ gốc việt với tư duy của người Mỹ nói chung. Họ có quyền chọn Dân Chủ hay Cộng Hoà tuỳ theo quan niệm sống của họ như một người Mỹ sinh sống tại Hoa Kỳ. Không thể chửi nhau là Bò Đỏ hay Bò xanh.

Trong ga xe lửa, ai cần sạc điện cho điện thoại thì đến dùng miễn phí

Vấn đề ngày nay, ủng hộ Trump hay chống Trump không còn là vấn đề của Hoa Kỳ. Thế giới mặt phẳng nên ai cũng bị ảnh hưởng về chính sách DEI, hay Nhân Sự Là Chính. Bên theo DEI thì chửi Trump, bên theo chế độ trọng dụng nhân tài (Meritocracy) thì chửi đảng Dân chủ. Đi Việt Nam, Úc đại Lợi, Tân Tây Lan, mình thấy đâu đâu thiên hạ gốc việt hay người địa phương cũng bàn tán, chửi bới nhau. Có ông thần gặp ở Melbourne, kể thằng em tui ngu dốt, chống Trump nên hai anh em không nhìn mặt nhau.


Câu chuyện làm mình nhớ đến chiến tranh Việt Nam, anh em trong nhà cũng đối choại nhau, người theo Việt Cộng, người theo cộng hoà. Tội nhất là câu chuyện thật người anh bắn chết người tại tiền tuyến, sau ăn năn đi tu. Người kêu chủ nghĩa cộng sản là hay, người kêu tự do là tốt nhất nên đánh nhau, chết bao nhiêu người. Để rồi sau 75 lại kêu đả đảo Thiệu Kỳ, mua cái gì cũng có, hoan hô hồ chí mình mua cái đinh cũng xếp hàng. Trong khi đó các nước nghèo như Tân Gia Ba đã phát triển nhanh chóng.


Mình có đọc sách báo cũ của các nhóm như Sáng Tạo, Phạm Công Thiện,… người thì khen Jean Paul Sartre, người khen Heidegger đủ thứ hết. Vấn đề là chúng ta học hỏi ở người tây phương thì có rút được kinh nghiệm gì cho chính mình. Như con tằm ăn dâu để nhả tơ. Tơ của chúng ta nhả ra sau khi học các học thuyết của người ngoại quốc là gì hay chỉ lập lại như con két những chủ nghĩa của người ngoại quốc áp dụng tại xứ họ. Chúng ta vẫn giữ tinh thần nô lệ, thuần phục người tây phương. Người tây phương vẫn tiếp tục đô hộ chúng ta qua cách ăn mặc, thời trang, tư duy của chúng ta. Vì chúng ta lúc nào cũng muốn mua ví Louis Vuitton, áo Polo, Quần Lacoste,… sản phẩm của người tây phương. Về Việt Nam mình thấy có nhiều nhà thiết kế thời trang việt, tạo những áo dài rất đẹp. Đó là điểm đáng mừng. Thay vì chửi nhau, đánh nhau về các chủ nghĩa ngoại lai không thích hợp với văn hoá người Việt. 

Họ làm ống hút bằng giấy để bảo vệ môi trường nhưng lại dùng bao nhựa để bọc lại. Chán Mớ Đời 


Đi úc Đại Lợi, Tân Tây Lan, có điểm rất ngạc nhiên. Đó là bánh mì kiểu Việt Nam rất được ưa chuộng bởi người ngoại quốc. Đâu đâu cũng thấy tiệm ăn, quán bán bánh mì Việt Nam. Nhất là ở các phi trường quốc tế. Nào là baguette hay bánh mì tròn, bỏ thịt heo quay, thịt nướng, thịt gà ướp, bỏ thêm cà rốt, hành ngò, dưa leo, pâte gan, mayonnaise, xì dầu,… đó là những món người Việt học được từ người tây phương, tàu rồi chế lại cho của mình. Đó là bánh mì do người Việt nhả tơ sau khi ăn lá dâu thức ăn của tây Tàu.

Điểm hay là người Việt khi ăn bánh mì thì không có sự kỳ thị quốc cộng, bắc kỳ 54 hay 75, Việt kiều hay Việt Cộng hay tín đồ Kamala hay Trump. Ai cũng cho đó là món thuần tuý Việt Nam. Đó là sản phẩm của người Việt lấy từ các tinh hoa của tây phương và tàu. Ngoại quốc công nhận là món ăn Việt Nam. Ngồi máy bay về Hoa Kỳ nên buồn đời kể chuyện phiếm.


Mình tạm gọi là chủ nghĩa bánh mì thịt, “the banhmiism”. Ngày nào mà chúng ta có sự đồng thuận như bánh mì thịt, may ra chúng ta bắt đầu nhìn nhau là người Việt thay vì là đối thủ hay kẻ thù như trong cuộc chiến quốc cộng khi xưa. Ngày đó Việt Nam có hy vọng thăng hoa, vượt khỏi tinh thần nô lệ thật sự để tạo dựng một đất nước dân giàu nước mạnh. Biết đâu 50 năm sau, người tân gia ba sẽ mong muốn đến Sàigòn lại. Mình có theo dõi mấy buổi hội thảo  đại học Tân gia Ba. Họ thảo kế hoạch để phát triển nước họ trong 50 năm tới. Còn chúng ta thì cứ chửi nhau bò đỏ bò vàng hay bò xanh. Chán Mớ Đời 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn