Bánh mì mỹ khác bánh mì âu châu?

bánh mì Mỹ và bánh mì âu châu

 Đi âu châu, mình mê ăn bánh mì của họ như ở Ý Đại Lợi, hay Pháp quốc còn bánh mì của mỹ thì không mê lắm thêm đọc tin tức về cách làm bánh mì mỹ với các phụ gia khiến mình sợ nên ăn ít lắm. Không chỉ riêng mình mà ngay bạn bè cũng nói, hay du khách mỹ cũng kêu trên mạng xã hội. Có thể khi đi du lịch, chúng ta vui vẻ nên ăn thấy ngon. Có lần mình nói chuyện với một ông tây làm bánh mì, học trường bên tây đàng hoàng. Ông ta cho biết là có đem bột mì của tây qua mỹ để làm nhưng không hiểu sao vẫn khác khi làm bên tây. Có thể nhiệt độ, hay nước hay chi đó, khiến khẩu vị của mình thay đổi như người Việt bên pháp kêu đồ ăn bên Cali dỡ, còn mình về Việt Nam thì ngồi ăn thấy ruồi nhặng bay tùm lum thêm nóng nực thì cảm thấy không ngon.

Tranh luận về bánh mì Mỹ là một chủ đề thảo luận khó thống nhất trên mạng và trong văn hóa, xoay quanh việc tại sao bánh mì hàng ngày ở Mỹ (như Wonder Bread hay các loại bánh mì siêu thị) thường bị chỉ trích là kém chất lượng, quá chế biến, hoặc thậm chí “bị hủy hoại” so với bánh mì ở châu Âu, Úc hay các khu vực khác. Có lần mình xem phim tài liệu của một công ty mỹ danh tiếng thì thất kinh.


Mình từng sinh sống tại Pháp quốc, Ý Đại Lợi, Thuỵ Sĩ và Anh quốc nên có thể nói mình đã nếm đủ thứ bánh mì trước khi định cư tại Hoa Kỳ . Bánh mì Anh quốc thì chán như con gián, bánh mì tại Thụy sĩ thì cũng hơi lộn xộn vì mình đi làm việc ở vùng đức ngữ nên bị ảnh hưởng của Đức, trong khi ở Ý Đại Lợi thì mình chỉ thích bánh mì to đùng của họ mà tây gọi là bánh mì nhà quê (pain de campagne) còn bánh mì bên tây thì thường mình ăn baguette, cực ngon. Nhớ năm ngoái về Paris đi ăn với gia đình cô em ở tiệm ăn Au Train Bleu, bánh mì baguette của họ cực ngon, nhỏ xíu, mình xơi hết còn kêu đem ra thêm.

Bánh mì ở tiệm Au Train Bleu, mình xơi 4 cái bánh này. Ngon cực. Năm sau về chắc bò lại ăn bánh mì này thôi


Theo các du khách mỹ tranh luận trên mạng xã hội thì bánh mì Mỹ thường được mô tả là ngọt như bánh ngọt, xốp như bọt biển, và chứa chất phụ gia đáng ngờ ưu tiên thời hạn sử dụng hơn là dinh dưỡng hay hương vị. Nhớ có lần xem cuốn phim tài liệu Supersize me, nói về một ông phóng viên ăn 30 ngày thức ăn của MacDonald. Thì sau 30 ngày họ cho thấy khoai tây chiên cũng như bánh mì của công ty này vẫn Không hư. Không biết họ bỏ gì trong mà không hư. 


 Có video YouTube năm 2022 của Johnny Harris có tiêu đề “How The U.S. Ruined Bread” với hàng triệu lượt xem), nhưng gốc rễ nằm ở những thay đổi trong sản xuất thực phẩm công nghiệp từ giữa thế kỷ 20. Bác nào buồn đời nên xem cho qua ngày tháng. Ai buồn đời thì xem đường dẫn, mới xem lại có đến trên 6 triệu lượt xem.

https://youtu.be/FovIyqov1uA?si=ak6NQ5lT9Ys-AEtn


Dưới đây em ghi lại các lập luận chính:

1.  Thành phần và chất phụ gia: Yếu tố “độc hại”

•  Bánh mì Mỹ được làm bằng lúa mì GMO, thường chứa chất điều chỉnh bột, chất tẩy trắng, và chất bảo quản bị cấm ở EU, Anh, Trung Quốc và nhiều nơi khác do nguy cơ sức khỏe. Ví dụ:

•  Kali bromat: Giúp bánh nở nhưng liên quan đến ung thư trong nghiên cứu trên động vật (bị cấm ở EU từ 1990).

•  Azodicarbonamide (ACA): Chất tẩy trắng gọi là “hóa chất thảm yoga”; khi nướng phân hủy thành urethane (chất có thể gây ung thư). Bị cấm dùng trong thực phẩm ở EU.

•  Bột mì brom hóa: Làm oxy hóa bột để tạo kết cấu tốt hơn nhưng để lại dư lượng chất trên.

•  Quy định Mỹ (qua FDA) cho phép nếu được coi là “an toàn chung” ở liều thấp, ưu tiên sản xuất hàng loạt và thời hạn sử dụng dài (lên đến 2 tuần không mốc). Châu Âu nhấn mạnh quy tắc “nhãn sạch”, hạn chế phụ gia.

•  Bánh mì Mỹ có thể có vị “hóa chất” hoặc gây khó tiêu cho một số người (ví dụ: đầy hơi do gluten cao hoặc chất bảo quản). Một bài báo của The Guardian năm 2019 gọi bánh mì Mỹ là “bánh mì bị cấm”.

Mua đồ ăn ở Costco nên xem

https://youtu.be/EEte-ztogX8?si=WvLPpWdFHZ3gG05h


2.  Đường cao và kết cấu mềm: “Giống bánh ngọt hơn”

•  Nhiều loại bánh mì Mỹ thêm đường (siro ngô giàu fructose hoặc dextrose) để tạo vị và màu nâu – chiếm 5-10% công thức, so với gần như không có đường ở bánh mì thủ công châu Âu. Điều này làm bánh ngọt hơn và mềm hơn, giống món tráng miệng.

•  Quy trình bánh mì Chorleywood (được áp dụng ở Mỹ sau Thế chiến II) dùng trộn cơ học mạnh, enzyme và chất nhũ hóa để tạo bánh nhanh, đồng đều. Nó tạo ra kết cấu xốp, bóp được, nhưng mất hương vị và dinh dưỡng.

•  Người Úc trên TikTok chế nhạo bánh mì Mỹ là “bọt ngọt”, trong khi người châu Âu ca ngợi bánh mì sourdough giòn, dai, chỉ dùng bột mì, nước, muối và men. Cái này thì mình thích loại bánh mì chua chua. Dạo đi Tajisktan, Kazakhstan, ăn bánh mì của họ làm chua chua quá ngon.


3.  Ảnh hưởng sức khỏe và văn hóa

•  Gluten và tiêu hóa: Lúa mì Mỹ thường là giống “cứng” (11-15% protein/gluten) để nở tốt, so với giống “mềm” ở EU (6-10%). Điều này có thể làm trầm trọng thêm tình trạng nhạy cảm, dù nghiên cứu chưa rõ ràng – nhiều người đổ lỗi cho phụ gia hơn là gluten. Cứ đi tiệm ăn thấy họ chạt thêm tiền nếu không có gluten.

•  Mất dinh dưỡng: Tẩy trắng và tinh chế loại bỏ chất dinh dưỡng; bổ sung lại bằng chất tổng hợp, nhưng bánh mì nguyên cám thì đắt hơn và ít phổ biến. Năm ngoái đi Ý Đại Lợi, đến nhà anh bạn, anh ta làm bánh mì trấu, màu nâu ăn cực ngon. (Pane integrale)

•  Góc văn hóa: Ở châu Âu, bánh mì là nghi thức (mua tươi hàng ngày từ tiệm bánh); ở Mỹ, đó là thực phẩm tiện lợi, phản ánh lối sống nhanh, công nghiệp hóa. Các nhà phê bình liên hệ điều này với béo phì và thực phẩm siêu chế biến. Kiểu người Việt mình nấu cơm mỗi ngày. Còn bánh mì thì mau cái bịch to, rồi mỗi ngày lấy mấy lát ăn sáng, làm Sandwich cho con ăn trưa,… tỏng khi ở Pháp mình nhớ mỗi ngày ra tiệm bánh mì mua ổ baguette ăn. Đi chơi xa với bạn bè thì mua ổ bánh mì nhà quê to đùng.


Khoảng 200 năm trước, các nhà máy xay lúa mì ở Hoa Kỳ bắt đầu loại bỏ cám và phơi lúa mì để giữ được lâu. Điều này đã loại bỏ chất xơ, chất dinh dưỡng và sức sống của bột mì. Sau đó, các "biện pháp khác nhanh hơn" xuất hiện:


- Axit folic tổng hợp được thêm vào lại, mặc dù nhiều người không thể chuyển hóa nó một cách bình thường.

- Khí clo được sử dụng để tẩy trắng bột mì.

- Kali bromat, một chất gây ung thư bị cấm ở Châu Âu, Vương quốc Anh và thậm chí cả Trung Quốc được thêm vào để giúp bột nở. Mình nhớ năm ngoái làm bánh mì thử để ăn, lần đầu tiên nướng xong, mụ vợ kêu soa nó như cục gạch, phang cái bổ đầu. Sau mình hỏi bà mễ, ông bố là thợ làm bánh mì, kêu bỏ thêm bột nở vào.

- Glyphosate (aka round-Up) được phun lên cây trồng trước khi thu hoạch để làm khô chúng nhanh hơn, gây rối loạn hormone và sức khỏe đường ruột. Họ sử dụng trong các hoá chất diệt cỏ gây ung thư mà công ty ROundUp sử dụng bị kiện te tua vì mang đến bệnh ung thư. Có ông nào bị ung thư và thắng kiện được mấy trăm triệu đô nhưng chắc sắp chết.


Những gì còn lại là bánh mì đã chết về mặt dinh dưỡng, bị tẩy trắng bằng hóa chất và bị pha độc tố nhưng vẫn được bán hợp pháp như thực phẩm.


Thiên hạ gọi đó là "chất độc chậm", so sánh bột mì Mỹ với thứ gì đó trông và ngon miệng nhưng lại gây hại cho sức khỏe theo thời gian. Ở Châu Âu, bánh mì thật vẫn tồn tại. Ở Hoa Kỳ, nó chủ yếu là một sản phẩm hóa học được ngụy trang thành thực phẩm. Gần đây ông bộ trưởng y tế Hoa Kỳ muốn giảm mất chất phụ gia trong thực phẩm sản xuất tại Hoa Kỳ.


Tháng 9 và 10 vừa rồi, mình về Ý Đại Lợi và Pháp quốc, ăn bánh mì mệt thở luôn. Không hiểu tại sao bánh mì bên Pháp ăn rất ngon, lại rẻ hơn bên Mỹ. Một ổ baguette giá 1.2 Euro còn ở siêu thị Hoa Kỳ là thấy 2.5 hay 3.5 một ổ mà không ngon.


Hôm qua đi Costco thấy bánh mì và croissant nhưng không dám mua. Chán Mớ Đời 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Amazon tái bản Mực Tím Sơn Đen

 Có nhiều người nhắn tin hỏi mình sao vào Amazon kiếm mua cuốn Mực Tím Sơn Đen do tiến sĩ CHử Nhị ANh biên soạn mà không được. Mình hỏi Nhị Anh thì ông thần cho biết là công ty in ấn gì đó ngưng in vì có vấn đề Font chữ tiếng Việt nên anh chàng hứa sẽ sửa lại. Mấy ngày sau thì thiên hạ kêu đã gửi mua được rồi. Hình như phải bán trên 1,000 cuốn thì tác giả mới bắt đầu được tiền. Hôm kia có ông bạn kêu đã mua được sách, và nhờ mình ghé lại nhà để ký cuốn sách. Có người ở Việt Nam gửi mua qua Amazon, gửi thẳng về nhà ở Việt Nam cho họ.

Khi xưa đâu $14 này giấy lên giá nên $16. Ông bạn mói nhận được hôm qua, hú mình kêu lại nhà để ký tên vào sách. 

Cuộc đời quái lạ. Khi không viết mấy bài kể chuyện đời xưa rồi tưởng giống, ai ngờ có người kêu để họ làm bờ lốc cho khiến mình phải tiếp tục viết đến nay. Rồi có người buồn đời, biên soạn, làm một cuốn sách bỏ lên Amazon. Rồi nay lại thấy thiên hạ làm video về Đà Lạt. Cho thấy trong tương lai chắc sẽ có nhiều người nhớ về Đà Lạt và ghi lại ký ức của họ qua bài viết, video hay hình ảnh ,… từ từ tạo thành Ký Ức Cộng Đồng về Đà Lạt.

Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Đà Lạt còn mưa không em

 Đà Lạt còn mưa không em

Cuộc đời lạ! Có người đọc bờ lốc của mình rồi gửi ảnh Đà Lạt xưa cho mình. Người Mỹ có, người Việt có, khiến nay mình có đâu 3,000 tấm ảnh cũ của Đà Lạt xưa, kể cả các hình ảnh mình tải về khi đọc tài liệu của người Pháp. Hôm trước, có ông thần cựu học sinh Adran gửi cho mình đường dẫn cả ngàn tấm ảnh Đà Lạt xưa nên mình chuyển cho một ông thần, gốc Đà Lạt, nhưng xa Đà Lạt từ năm 1975, nay hứng lấy hình ảnh cũ Đà Lạt rồi gom lại thành một video qua ứng dụng AI.


Mình gửi cho thiếu tá Phong, đại đội trinh sát 302 xưa, anh ta xem xong thì kêu: “Nhớ Đà Lạt quá Sơn ơi”. Thiếu tá Phong lâu lâu gửi cho mình hình ảnh Đà Lạt xưa hay bài hát nào nói về Đà Lạt mà anh ta thích để nghe. Ông thần kêu: “ Oh ! Han hành được anh Phong  xem…” chắc ông thần này khi xưa đi lính ở Đà Lạt.

Hôm nay lại nhận một video khác của ông thần mới làm. Dạo này có nhiều người lấy ảnh Đà Lạt xưa, dùng AI tạo dựng hình màu nhưng có lẻ họ thuộc giới trẻ nên không tạo màu như mấy người của thế hệ mình hay già hơn. Lý do là khi xưa, các biệt thự hay công thự đều được quét vôi chớ không phải sơn như ngày nay, nên màu tường của Đà Lạt khi xưa rất dễ nhận ra. Mỗi năm, ty công chánh và viện Pasteur quét vôi trước tết thì ông cụ mình có nhờ họ về nhà quét vôi luôn.


Điển hình mấy màu vàng mình thấy họ sơn như ở ga Đà Lạt, nhìn thấy Chán Mớ Đời, không thanh như màu vàng khi xưa, nhờ quét vôi. Thậm chí viện Pasteur Đà Lạt, nhìn màu thấy buồn, họ gọi là viện Vắc xin hay gì đó.


Ông thần này, làm video sử dụng hình cũ mình gửi rất hay. Thêm ông thần bỏ nhạc dùng AI, của ai làm trên YOutube, để AI trình bày, nghe rất phê. Nghe nói ngày nay thiên hạ dùng nhạc cũ rồi nhờ AI thay đổi hợp âm và hát luôn chuẩn hơn ca sĩ thường. Xem đường dẫn.


https://youtu.be/J1XNLmuSgCE?si=5ZG95j1hHKc3XlER


Bản đầu tiên là “thành phố buồn” của Lam Phương khiến mình nhớ đến ông cụ. Khi xưa, ông Lam Phương lên Đà Lạt tán gái sao đó làm được bản nhạc này, kiếm mấy triệu. Nghe nói bài hát này chiếm được số thu nhiều nhất miền nam khi xưa. Mình nhớ ông cụ mua tờ nhạc “thành phố buồn” tại nhà sách Thiên Nhiên, đường Minh Mạng, rồi mở bản nhạc trên máy TEAC, do Chế Linh trình bày, rồi hát theo, giọng và khuông mặt rất đau khổ. Mình chả biết ông cụ nhớ đến cô nào ngày xưa mà hát rất đau khổ, nhăn nhó như ca sĩ Chế Linh, rất ấn tượng. Dạo ấy thì mình chả hiểu tại sao thành phố buồn, chỉ muốn đi nơi khác vì loanh quanh chỉ gặp cảnh cũ.

Bài thứ 2 là Đà Lạt hôm nay còn mưa không em, do AI làm và hát luôn nghe rất phê. Xin tải lại đây. Lấy trên hợp âm.com. Bài này nói về anh chàng nào lỡ cuộc tình và tiếc nuối. Dạo còn ở Đà Lạt mình chưa có một mối tình vắt vai nên xa Đà Lạt, chả có kỷ niệm đau khổ vì tình yêu gì cả. Chỉ có một đối tượng một thời học sinh nên có chút gì kỷ niệm rất vui và ấm lòng khi nghĩ đến chớ chả có khóc than gì như ông thần Ây Ai hát rất trần ai.


Mình nghĩ con gái Đà Lạt khi xưa rất dễ thương lại ngô ngây, đâu có ai gian ác như mấy bài hát than trên. Điển hình có cô bị chết đuối vì nghe theo lời tên bồ nhảy xuống hồ Xuân Hương tự vận để làm Đôi Thông Hai Mộ, phiên bản 2. Nhưng tên này bơi vô bờ rồi trốn luôn xuống Sàigòn mới bị bắt. Mình nghĩ đa số các cuộc tình tan vỡ là lỗi của đàn ông nhưng thi sĩ cứ đem mấy bà ra đổ lỗi. Tiễn đưa người quên cả tình yêu. Anh cứ nhậu cả ngày và phì phào thuốc lào thì bố ai mà chịu được cả đời. Kiếm tên nào có khả năng nuôi vợ con.


Đà lạt hôm nay còn mưa không [Gm]  em

Anh nơi xa lòng như khung cửa [Dm]  sổ quên khép

Chiều buông rơi trên mái ngói [Cm]  trầm

Một tách cà [F]  phê - vẫn đợi ai [Gm]  âm thầm

Khói sương bay - như dáng em ngày [Gm]  đó

Chiếc áo len, tay lạnh nép vào [Dm]  anh

Phố dốc xưa, giọt mưa trôi như [Cm]  nhớ

Từng bước chân [F]  , giờ hóa chuyện xa [Gm]  xăm...hơ hờ hơ hơ Đà Lạt ơi


Đà Lạt còn mưa không [Bb]  em ?

Còn ai đứng lặng bên thềm, đợi [Dm]  ai...

Bên hàng thông xưa em từng [Cm]  ngồi

Giờ ai chạm [F]  khẽ, bàn tay phai [Gm]  phôi

Đà Lạt còn sương không [Bb]  em ?

Gió có còn gọi tên em giữa [Dm]  đêm

Nếu ngày ấy mình, mình đừng lặng [Cm]  im

Có lẽ giờ [F]  này, ..vẫn còn bên [Gm]  nhau..hờ hơ hờ hớ hơ hờ hơ hơ hớ


Có con đường anh chưa đi lại lần [Gm]  hai

Sợ thấy những ký ức không [Dm]  phai

Mùi hoa Mimosa lạc trong [Cm]  gió

Như câu chuyện [F]  mình - chỉ còn để đó [Gm] 

Đêm Đà Lạt lạnh hơn khi không có [Gm]  em

Tiếng xe máy khuya xa mờ trong [Dm]  đêm

Lòng bỗng nhớ...dù không mong [Cm]  nữa

Chỉ là... chợt [F]  nghe tiếng

chuông ngân...buồn [Gm]  thêm...hơ hờ hơ em còn nhớ không?


Hôm qua mình gửi cho CHử Nhất Anh và CHử Nhị Anh và nhóm bạn Đà Lạt xưa, Nhất Anh kêu ông nào hát bài thành phố buồn quá hay. Mình nói ca sĩ Ây Ai. Tháng trước, sinh nhật mụ vợ, mình có nhờ AI làm nhạc để tặng mụ vợ, nghe hay hơn cả tây hát. Hôm trước, có anh bạn học chung tiểu học khi xưa, rồi anh ta qua trường việt, nên không chơi với nhau nữa, bổng nhiên sau 60 năm, nhắn tin xin làm quen. Mình nói quen từ thời Bảo Đại còn xin gì nữa. Anh ta gửi cho đường dẫn mấy bài hát anh ta làm về Đà Lạt, nghe đầy cảm xúc của một người con xa Đà Lạt. Xin xem đường dẫn


http://www.youtube.com/playlist?list=PLYNtZXz9_ikgTrhYN5UÚV7DB7BebTSY19


Anh chàng này, nghe nói nay là nhạc sĩ nổi tiếng ở Việt Nam. Không ngờ nông dân như mình mà có thời quen những người sau này nổi tiếng, còn mình sau 60 năm vẫn làm vườn như xưa và thêm cái nghề làm ô sin cho đồng chí gái. Chán Mớ Đời 


Thật ra trên mạng xã hội, tìm được những người gốc Đà Lạt xưa, nay họ tìm tòi hình ảnh, chuyện xưa rồi gửi cho mình như có một ông thần gốc Cây Số 4, lâu lâu về thăm nhà ở Đà Lạt, chạy đi chụp mấy tấm ảnh ngày nay của Đà Lạt rồi ghép ảnh xưa để so sánh giúp thiên hạ xa Đà Lạt, có thể mường tượng về Đà Lạt ngày nay, và giới trẻ ngày nay có thể mường tượng đến Đà Lạt trước 1975.

Mấy quán nhỏ khu Hoà Bình, phía trên nhà hàng La Tulipe rouge. Họ phá bỏ các kiosque hình đầu tiên để làm 3 cái quán Chán Mớ Đời này. Thấy chiếc xe Jeep sơn màu xanh da trời, đoán là xe của ông cụ khi xưa vì Đà Lạt chỉ có mỗi chiếc xe dân dụng sơn màu này. 75 Chạy di tản về Sàigòn bị Việt Cộng tịch thu. Xong om

Mỗi người mỗi tài năng riêng tạo dựng lại hình ảnh xưa của Đà Lạt. Mà chúng ta đã bỏ lại sau lưng. Người thu thập hình ảnh xưa, người làm video qua AI, người cố công tìm chụp ảnh ngày nay ngay góc xưa để giúp mọi người so sánh, hồi tưởng hay mường tượng một thời. Ai có gì thì xin chia sẻ cho cộng đồng. Ráng đừng có chặt bớt các hình ảnh khiến thiên hạ chả ai nhận ra cả. Mình thấy có nhiều tấm ảnh, có tên tác giả thì bị họ cắt. Có lần ông Robbie, nói như Hà Nội là giặc lái khi xưa, có chụp nhiều hình Đà Lạt từ máy bay. Ông ta gửi mình làm kỷ niệm. Có lần khách sạn nào ở Đà Lạt, chụp hình khoe tấm ảnh của ông ta ở lễ tân, ông ta hỏi thì họ xoá luôn. Chán Mớ Đời  


Chúc các bác vui vẻ cuối tuần. Hôm nào em tải thêm mấy tấm ảnh mới nhận được. Nếu em biết tác giả thì em đề còn không đừng có trách em. Ở Đà Lạt có ông Thi Đà Lạt, có gửi cho em một số hình ảnh xưa của Đà Lạt nhưng em chưa kịp xem hết nhưng tư liệu của ông thần rất hiếm. Em có gặp tại quán cà phê của ông thần.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Trận chiến Bến Hét

 Trận chiến Bến Hét


Có lần nói chuyện chuyện với thiếu tá Phong, đại đội trinh sát 302 Đà Lạt, Tuyên đức. Sau này quân số của đại độ gia tăng nên được đôn lên thành tiểu đoàn 204, chiến công cuối cùng là đánh chiếm lại Di Linh nhưng tổn thất rất nhiều, nhờ đó mà dân Đà Lạt mới có đường chạy về Sàigòn. Mình hỏi lý do nào, sau khi ra trường lại đi lực lượng đặc biệt, đóng ở đồn Bến Hét, ở ngã ba biên giới thì anh ta cho biết, hồi đó trẻ, nghe đến Ngã 3 biên giới nên muốn phiêu lưu nên gia nhập LLĐB để được bổ đi những nơi xứ buồn muôn thở. Nhiệm vụ dạo ấy chỉ đi tuần rồi kêu mấy người cam bốt hay Lào bò qua biên giới trồng trọt, nói họ xâm lấn đất đai Việt Nam Cộng Hoà, đuổi họ về nước. Sau Mậu Thân anh ta được điều về Đà Lạt, chỉ huy đại đội trinh sát 302 thì chiến trường ở vùng tam biên mới sôi động. Thua trận Mậu Thân nên Việt Cộng muốn đánh lại, đem bộ đội chính quy từ miền bắc vào.

Không ảnh cho thấy căn cứ được xây dựng theo hình tam giác, có phi đạo để máy bay tiếp tế.

Hồi nhỏ mình nghe người lớn, nhất là chú Ký, bạn thủ túc với ông cụ mình tỏng quân đội, sau này ông cụ mình giả ngủ thì chú vẫn ở trong quân đội. Sau này chú đi tù và ra tù cùng ngày với bố mình. Mỗi lần chú về phép, là ông cụ dãn mình ghé lại nhà chú ở ấp Ánh sáng, thăm hỏi nên cứ nghe mấy trận chú vừa trải qua như Dakto, Đồng Xoài,… 


Người lớn nhắc đến đồn Bến Hét ở Ngã Ba Biên Giới bị tấn công gì đó ở Ngã Ba Biên Giới của xứ Đông-Dương (Việt Nam, Lào và Cam Bốt), với những danh từ Lực Lượng Đặc Biệt, Dân Sự Chiến Đấu nhưng chả hiểu mô tê răn rứa chi cả. Sau này, ra hải ngoại đọc tài liệu của người Mỹ, nhất là vào các nhóm cựu chiến binh Hoa Kỳ, họ hay nhắc đến trận đánh này. Thêm hình ảnh. Mình ghi lại đây những gì đọc được để hiểu thêm về cuộc chiến Việt Nam khi xưa mà mình may mắn không tham dự.


Trận chiến Bến Hét (tiếng Anh: Battle of Ben HetTrại Bến Hét (còn gọi là Trại Biệt kích Bến HétTrại Biệt động quân Bến Hét và Căn cứ hỏa lực Bến Hét) là một trong những trận đánh dữ dội trong Chiến tranh Việt Nam, xảy ra tại trại lực lượng đặc biệt Bến Hét (Ben Het Special Forces Camp), thuộc tỉnh Kon Tum, vùng Tây Nguyên của Việt Nam Cộng Hòa, gần biên giới Lào và Campuchia. Theo mình hiểu những nơi quan trọng, nơi cộng quân xâm nhập miền nam thì quân đội mỹ, xây dựng một trại do lính lực lượng đặc biệt Hoa Kỳ xây dựng, trấn đóng, có một số người dân tộc thiểu số, được người Mỹ huấn luyện, gọi là dân sự chiến đấu (CIDG) và quân đội Việt Nam Cộng Hoà trấn đóng.

Các lô cốt cho 4 gia đình dân sự chiến đấu ở
Vợ con của dân sự chiến đấu sống trong căn cứ

Người Mỹ còn xây các căn cứ tại Lào, Cam Bốt, để hướng dẫn phi cơ Hoa Kỳ oanh tạc bắc Việt, sau này biệt động của Hà Nội, leo phía sườn núi và đánh úp căn cứ, mình có kể vụ này rồi. Ai buồn đời thì đọc trên bờ lốc. Trên nguyên tắc là người Mỹ không tham chiến tại Lào và Cam Bốt nhưng trên thực tế thì có do đó vấn đề lính mỹ mất tích tại hai xứ này khá phổ biến nên cù cưa vụ lập lại bang giao khá lâu đẻ người Mỹ đem hài cốt về lại Hoa Kỳ.

Hình này mình lấy trên nhóm cựu chiến binh Hoa Kỳ, họ kể đột nhập vào các căn cứ của Việt Cộng bên Cam Bốt, và dùng cung tên để bắn, không gây tiếng động, rồi rút lui trước khi Việt Cộng biết có họ đến. Theo hình này thì họ cho biết đã hạ sát được 76 Việt Cộng, không tiếng súng.


Ngày nay ai cũng biết là mấy vụ tổng công kích Mậu Thân khiến Việt Cộng thua xiểng niểng, họ ước tính đến 300,000 thiệt mạng và bị thương. Sau đó Hà Nội chuyển chiến thuật, thay vì du kích như xưa, để nhân dân miền nam đứng lên ủng hộ, lật đổ chính quyền Việt Nam Cộng Hoà  như người Mỹ nghĩ đem quân vào Bagdag là người dân Iraq sẽ đứng lên đón mừng trao vòng hoa họ này nọ. Mấy cuộc tổng công kích, Việt Cộng đến đâu là dân chạy đến đó. Mình nhớ dân cư vùng Số 4 và Số 6, năm Mậu Thân bỏ chạy vào thành phố hết. Chả ai theo ngoại trừ bị bắt buộc, khi ban đêm họ về đập cửa kêu đi theo nếu không họ giết. Nguy hiểm nhất là mùa hè đỏ lửa, dân chạy giặc từ Quảng Trị trên quốc lộ số 1, bị Việt Cộng pháo kích tơi bời hoa lá. Năm 1975, tương tự, nhà kể là lúc chạy di tản về Phan Rang rồi chạy đi Bình Tuy, Việt Cộng cũng pháo kích, chắc có Việt Cộng nằm vùng đề lô. Có chiếc xe lam bóp còi qua mặt xe ông cụ. Sau đó thì khi xe nhà mình chạy đến thì thấy chiếc xe Lam banh ta lông bởi pháo kích. Xong om


Mình có kể vụ Việt Cộng tiếp viện vào chiến trường miền Nam bằng con đường mòn Hochiminh và từ hải cảng Sihanoukville. Cho thấy Việt Nam Cộng Hoà khi xưa khó mà trấn thủ suốt cả miền Nam từ vùng phi quân sự đến Hà Tiên. Bản đồ này thấy khó mà đứng vững vì Việt Cộng cứ đánh vào bên hông hoài htif sớm muộn cũng sụp khi Hoa Kỳ ngưng viện trợ.


Gần đây, đọc báo chí Trung Cộng thì khám phá ra sau Mậu Thân, có đâu 300,000 quân của Trung Cộng sang Việt Nam, bảo vệ hậu phương để bộ đội bác hồ yên lòng vào nam đánh mỹ cút nguỵ nhào. Mình bắt đầu hiểu lý do người Mỹ đánh cầm chừng không dứt điểm như bắc tiến này nọ. Lý do là ở Triều Tiên, mấy ông ba tàu được Mao Trạch Đông cho qua Triều Tiên đánh mỹ te tua với chiến thuật biển người, đói quá nên cho chết bớt nên người Mỹ ngại không dám bỏ bom, đoán là nơi lính Trung Cộng sửa đường này nọ, sợ ông Mao lại cho lính tàu vượt sông Bến Hải như đã làm trong chiến tranh Triều Tiên. Do đó mà sau này ông Lê Duẫn kêu: “chúng ta đánh cho Nga, cho tàu”.

Xác chiến xa nhẹ của Việt Cộng bị bắn cháy bỏ lại mặt trận Bến Hét.

Chiến tranh du kích không thành công thì chuyển qua đánh trực diện. Thế là bộ đội bác Hồ được chuyển vào Nam rất nhiều qua đường mòn Hồ CHí Minh, mình có kể vụ này, sau khi đọc tài liệu của Hà Nội. Vấn đề là di chuyển quân thì bị lực lượng đặc biệt Việt Nam Cộng Hoà và Hoa Kỳ thám thính rồi kêu B52 thả bom. Mình có ông chú ruột, nghe kể là bị B52 dập chết trên đường vào Nam. Nay được phong là liệt sĩ.


Hình như mình có kể về một ông gốc Quảng Nam, đi lực lượng đặc biệt, kể cho ông bạn người Mỹ tại Hoa Kỳ về các hoạt động trong thời gian ở Việt Nam. Ông ta kể đi thám thính các kho đạn và có thấy xe thiết giáp của Hà Nội, chuyên chở vào Nam.


Trận Bến Hét được xem là trận đánh đầu tiên của hai bên có xe tăng yểm trợ nên mình tò mò xem ra sao. Việt Cộng tấn công để dập tắt các đại bác 175 ly của lực lượng đặc biệt tại đồn Bến Hét. Chắc có thể bắn qua biên giới nơi Việt Cộng trú quân. Lực lượng đặc biệt đi trinh sát rồi gọi điện báo toạ độ để pháo binh bắn.


Tài liệu của người Mỹ cho biết là lực lượng đặc biệt của họ thành lập căn cứ này vào đầu thập niên 60 của thế kỷ trước. Mục đích là theo dõi quân đội bắc Việt xâm nhập miền nam qua các đường ở Hạ Lào. Năm 1969, có độ 440 dân sự chiến đấu (Civilian Irregular Defense Group (CIDG), những người thượng, 551 binh sĩ của Việt Nam Cộng Hoà, 207 lính pháo binh của mỹ, và 25 cố vấn quân sự Hoa Kỳ. 

Súng đại bác trong căn cứ Bến Hét.

Phòng thủ thì có 3 đại đội pháo binh Việt Nam Cộng Hoà, 2 M42A1 “Duster” self-propelled anti-aircraft guns (với 2 nòng 40mm cannons), and a battery of M107 175mm self-propelled Hotwizer với khả năng bắn xa 20 dặm (36 cây số) và nước Lào. Tin tức tình báo đầu năm 1969, cho biết có sự hiện diện của xe tăng trong vùng. Căn cứ nằm cách Kom Tum 53 cây số và cách biên giới có 13 cấy số nên rất dễ bị tấn công nhất là pháo đội 175 ly. Việt Cộng cần dập tắt mối đe doạ này. Mình có anh bạn gốc Hà Nội, cho biết là thép của mỹ đúc đại pháo rất tốt, ngày nay, nga lấy về tiếp tục sử dụng vì thép của Liên Xô không tốt bằng.


Trận đánh xảy ra vào 3 rạng sáng 4 tháng 3 năm 1969. Đúng hơn là khởi đầu vào 9 giờ tối, Việt Cộng nả đại bác vào căn cứ đến 10 giờ đêm mới ngưng chắc thép liên xô bị nóng quá nên ngừng. Trại Bến Hét cách thị xã Komtum khoảng 24 cây số về phía tây, gần ngã ba biên giới. Vị trí chiến lược án ngữ đường 512 và quốc lộ 14, kiểm soát cửa ngõ vào cao nguyên trung phần của Việt Nam Cộng Hoà .

Phi cơ tiếp liệu đậu trên phi đạo của căn cứ.

Phía Việt Nam Cộng Hòa và Hoa Kỳ:

Lực lượng đặc biệt Mỹ (US Army Special Forces)

Đơn vị pháo binh, thiết giáp M48 Patton

Lực lượng Dân sự chiến đấu (CIDG) – chủ yếu là người dân tộc thiểu số dưới sự huấn luyện của Mỹ. Mình có thấy hình ảnh của họ, hình như sống với vợ con trong trại nên nhiều khi bom đạn bắn vào họ lo cho gia đình nhiều hơn là chiến đấu, bắn trả Việt Cộng. Hình như anh Phong có kể là lực lượng này chán đời thì trốn đi. Để lần sau nói chuyện mình hỏi thêm. Ai biết thì cho mình hay.


Phía Bộ đội Nhân dân Việt Nam:

Chủ lực là Trung đoàn xe tăng 202 cùng bộ binh của Sư đoàn 320

Đây là một trong những lần đầu tiên xe tăng Bắc Việt được sử dụng tại chiến trường Tây Nguyên


Theo tài liệu thì Đêm 3/3/1969, quân Bắc Việt mở trận tấn công quy mô lớn vào trại Bến Hét bằng xe tăng T-54 và PT-76, loại xe tăng nhẹ có đại liên 76 ly, BTR-50PK armored personnel carrier và một  phối hợp với bộ binh. Khởi đầu có độ 10-12 chiến xa, được hổ trợ bới pháo binh. Đây là trận đấu xe tăng hiếm hoi trong chiến tranh Việt Nam. Phía Mỹ phát hiện sớm nhờ thiết bị cảm biến và radar, nên các xe tăng M48 của Mỹ sẵn sàng nghênh chiến. Giao tranh ác liệt xảy ra suốt đêm; pháo binh và không quân Mỹ yểm trợ mạnh mẽ. Sáng hôm sau, nhiều xe tăng Bắc Việt bị bắn cháy, và cuộc tấn công bị đẩy lùi.


Mình đọc đâu đó, lính Việt Nam Cộng Hoà bắn hạ các thiết giáp xa của Việt Cộng nhiều ở An Lộc, khiến mấy ông Liên Xô phải nghiêng cứu làm lại các chiến xa T-54,…nên năm 1975, khó bắn hạ. Mà mấy ông mỹ thì đã hát bài Goodbye Vietnam.


Phản công của Hoa Kỳ/Đồng minh: Các xe tăng Duster của trại, do Trung sĩ Jerry W. Jones và Trung sĩ Nhất Hugh H. Havermale chỉ huy, đã chuyển sang nhiệm vụ chống tăng. Ban đầu, chúng bắn đạn chống tăng nổ mạnh (HEAT), sau đó chuyển sang đạn nổ mạnh (HE) khi đạn cạn. Một kíp lái xe Duster, bao gồm Havermale, đã trúng một quả đạn HE, khiến tài xế và lính nạp đạn thiệt mạng, đồng thời làm bị thương những người khác, nhưng chiếc xe đã nhanh chóng được sửa chữa và bố trí lại.

Xác phi cơ mỹ bị bắn cháy nằm trên phi đạo

Cuộc giao tranh cận chiến diễn ra trong bóng tối và sương mù, với các xe tăng Dusters tấn công ở cự ly dưới 100 mét. Xe tăng của Hà Nội bắn bừa bãi vào trại trong khi các ê kíp lái Hoa Kỳ sử dụng đèn pha và đèn vạch đường để nhắm mục tiêu. Sau khoảng một giờ giao tranh ác liệt, lực lượng bộ đội đã rút lui dưới sự nổ súng của một máy bay chiến đấu AC-47 "Spooky" đang bắn yểm trợ. Mình nhớ năm Mậu thân hay sau Mậu Thân khi Việt Cộng tấn công Đà Lạt, trên vùng Mả Thánh có Việt Cộng núp, có chiếc máy bay này bay trên trời rồi rọi đèn xuống bắn súng nghe rợn người.


Sáng hôm sau, lực lượng Hoa Kỳ rà soát chiến trường, thu hồi xác của hai xe tăng PT-76 và một xe tăng BTR-50PK bị phá hủy, cùng với băng gạc dính máu, mũ bảo hiểm của một tài xế, quần áo bị cháy và một súng phun lửa, bằng chứng về tổn thất của bộ đội Nhân dân Việt Nam, mặc dù không tìm thấy thi thể nào. Thương vong của phe Đồng minh khá nhẹ: một Dân quân Chiến đấu (CIDG) thiệt mạng và bốn người bị thương. Tổn thất của bộ đội Nhân dân Việt Nam ước tính khoảng 15–20 người, bao gồm cả toán lái xe tăng, cùng một số xe bị hư hỏng hoặc bị bỏ lại.

Chiến tranh tàn phá 
Gánh gồng chạy giặc Việt Cộng. Việt Cộng tới đâu dân chạy xa về phía lính mỹ hay Việt Nam Cộng Hoà 


Trận chiến đã chứng minh tính dễ bị tổn thương của thiết giáp hạng nhẹ của bộ đội Nhân dân Việt Nam trước hỏa lực phòng không của Hoa Kỳ được chuyển đổi thành phòng thủ mặt đất và làm nổi bật giá trị chiến lược của trại. Tuy không dẫn đến sự sụp đổ của trại, nhưng Ben Het phải đối mặt với nhiều mối đe dọa khác, bao gồm một cuộc bao vây lớn bắt đầu từ ngày 23 tháng 6 năm 1969, với sự tham gia của 3.000 quân Quân đội Nhân dân Việt Nam và các cuộc không kích B-52 để đáp trả. Trận này chết nhiều. Hôm nào kể lại.


Dù thất bại chiến thuật, trận Bến Hét giúp phía Bắc Việt rút kinh nghiệm cho các chiến dịch sau này, đặc biệt là Chiến dịch Đường 9 – Nam Lào (1971) và Chiến dịch Tây Nguyên (1975).

Cuộc đụng độ thiết giáp hiếm hoi này đã nhấn mạnh bản chất biến đổi của Chiến tranh Việt Nam, nơi bộ đội Nhân dân Việt Nam chuyển từ chiến thuật du kích sang tấn công quy ước với sự hỗ trợ của Liên Xô. Nó đã nâng cao tinh thần của Hoa Kỳ vào thời điểm khó khăn sau Tết Mậu Thân và ảnh hưởng đến chiến thuật phòng thủ các căn cứ hỏa lực xa xôi. Sự kiện này được ghi nhớ trong lịch sử quân sự Hoa Kỳ như một minh chứng cho khả năng phòng thủ ứng biến trước quân số áp đảo.


Sau này còn nhiều cuộc tấn công của bộ đội bác hồ mãnh liệt hơn. Hình như có bố một chị học Yersin đã tử trận tại đây. Sẽ kể sau.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn