Hiển thị các bài đăng có nhãn Tình.... Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Tình.... Hiển thị tất cả bài đăng

Thành phố nổi trên biển Venezia


Mình rất yêu thích Ý Đại Lợi, đã đi vòng quanh xứ này bằng quá giang xe nhiều lần, từ miền Bắc xuống mũi chân giày Sicilia, quê hương của Maàia rồi lên đến quê hương của La Camora. Có hai thành phố mình yêu thích nhất và đã trở lại đến 5 lần, thêm đồng chí gái cũng yêu thích hai thành phố này; Roma và Venezia. Venezia là thành phố đầu tiên của Ý Đại Lợi mà mình viếng. Khi xưa không biết bao nhiêu lần ngồi vẽ ở hai thành phố này. Năm ngoái về Ý Đại Lợi, ghé thăm gia đình anh bạn ở vùng Veneto, có đi lại Venezia. Chỉ cần lấy xe lửa thì 30 phút sau là đến Venezia, rồi đi bộ vòng vòng, đến chiều lấy xe lửa đi về lại. Mình có kể về lịch sử hình thành của La Mã. Hôm nay, kể sự hình thành của Venezia mà mình học khi xưa.

Venezia là một thành phố nổi, được xây trên biển, được thành lập cách đây đâu 1,604 năm về trước, sau khi đế chế la-mã tan rã. Làm sao thành phố này lại nổi trên biển từ 17 thế kỷ qua. Muốn hiểu phải tìm ở dưới nước để hiểu các chân móng của thành phố độc nhất trên thế giới vì các thành phố khác như Bruge, Colmar, Amsterdam tuy có nhiều con kênh nhưng không được xây dựng như Venezia.


Venezia là một kết hợp của 120 đảo nhỏ, nối kết bởi 177 con kênh và 391 chiếc cầu. Người ta cho rằng vào thế kỷ thứ 5, sau khi đế chế La-mã tan rã thì các đội quân ngoại quốc như Visigoth, quân của Attila,.. xâm chiếm, các người tỵ nạn bỏ chạy ra đến vùng này để thành lập thành phố này. Thật ra lúc ấy đảo Torcello đã có 20 ngàn dân cư sinh sống tại đây rồi đến thế kỷ 9, người dân dời đến đảo Rialto không hiểu nguyên do, chắc vì kinh tế, cũng có thể vùng Torcello không có thể xây thêm ra biển và người ta cần thêm đất để phát triển. Do đó thành phố phát triển ra biển. Người ta cho biết các dân cư vùng này đã đóng hơn 10 triệu cái cọc gỗ san sát nhau xuống sâu phần đất sét dưới biển, nhiều khi sâu đến 25 thước. Sau đó họ bồi bùn vào những khe trống của các cọc. Trên các cọc này họ, họ tạo sàn gỗ rồi xây các toà nhà bằng đá. Mình thắc mắc là nếu bằng gỗ, ngâm nước biển thì lâu ngày sẽ bị mục nhưng người ta giải thích là gốc cây được bùn bao bọc không có Oxygen nên không bị mục, ngược lại bị thạch hoá qua sự khoáng hoá. 


1604 năm sau, thành phố Venezia vẫn được chống trên các thân cây này. Cho thấy thời xưa người ta đã có kỹ thuật cao về xây cất dưới biển. Nghe nói thánh đường San Marco và cái tháp chuông to đùng được xây trên 100,000 cái cọc gỗ, và thánh đường Santa Maria  della Salute được xây trên 1 triệu cọc gỗ. Hay chiếc cầu danh tiếng Rialto mà ai đến đây đều phải chụp hình, có đến 12,000 cọc gỗ.

Người ta mới khám phá dưới chân của Kim Tự Tháp bên Ai Cập, được chống bởi các trụ sâu.

Tại sao thành phố này giàu có khi xưa. Lý do là vào thời trung cổ, Âu châu chìm trong giáo điều của giáo hội Vatican, thành phố này ở xa, dễ phòng ngự vì ở ngoài biển. Họ theo ngành ngoại thương thay vì buôn bán với các nước nhỏ trong vùng. 

Chỉ cần chở muối đi buôn bán trong vùng rồi chở đồ địa phương đem về bán đủ giàu 

Hệ thống các con kênh đã giúp thành phố này trở thành giàu có nhất thế kỷ 14 với 3,300 chiếc thuyền và 33,000 thủy thủ. Họ buôn bán đủ loại nhất là muối. Cơ thể chúng ta ai cũng cần muối nên thời đó vùng này đã biết làm muối để chở đi bán khắp nơi thua vì người Việt đi bán muối nghĩa là theo ông bà. 


Vấn nạn ngày nay của thành phố này là  mỗi năm bị lún độ 1-2 milimét xem như từ 16 thế kỷ qua đã lún xuống 1.82 mét. Kinh

Mình có theo dõi cách họ chống lại sự lún sâu này nhưng không ăn thì gì nên họ đoán độ 150 năm nữa là chìm luôn. Tây hay nói: viếng Venise rồi qua đời. Mấy bác còn chân đi thì nên đi viếng tránh mùa hè. Năm ngoái em đi tháng 10 mà du khách đông như quân nguyên. 

Đây hệ thống chống thủy triều của người ý nhưng không thành công vì đến nơi vẫn thấy ván để lót đường khi nước ngập. 

Mình có viếng Dubai, có một thành phố được xây trên biển nhưng nay thì được biết đang bị lún. Mỗi năm nghe đâu 2 cm. Kinh nên dân tình mua nhà ở đây tìm cách bán, và các hòn đảo khác dự tính xây, không có thằng ả rập nào mua nữa.

Thánh đường San Marco
Cầu than thở, nơi họ dẫn tù đi qua chỗ để hỏi cung
Kiến trúc Bizantine đến tuyệt đỉnh

Còn thành phố Bruge, nước BỈ rất đẹp cũng như Amsterdam của Hoà lan, hay Colmar của Pháp cũng dễ thương nhưng so với Venezia thì không thể so sánh. Kiến trúc quá đẹp, cho thấy khi xưa, dân ở đây giàu có thật sự mới xây cất như vậy.

Em định sẽ đi lại Venezia vào mùa đông vì họ có festival hoá trang rất đẹp. Thường em đi vào mùa Xuân, ít nóng và ít du khách nhưng nay thì các du thuyền lớn đổ bộ du khách vào mùa đông khá nhiều và Trieste gần đó. Thật ra năm ngoái về lại, không có đồng chí gái nên không thấy cảm xúc như ngày xưa. Chắc già hay nhớ vợ vì hai anh bạn đi với vợ còn mình thì lơ ngơ một mình. Chán Mớ Đời 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Kiến trúc Baroque Tây phương

 Kiến trúc Baroque Tây phương


Dạo còn sinh viên, mình phải học lịch sử kiến trúc Tây phương, mình không thích kiểu Baroque lắm vì thấy quá rườm rà. Kiến trúc mà mê nhất là kiến trúc Hy Lạp, rất đơn giản nhưng lại đẹp và hùng vĩ.

Đúng hơn khi học về lịch sử kiến trúc thì thường phải học về các nhà thờ hay dinh thự vua chúa ở Âu châu vì khi xưa chỉ có nhà giàu hay nhà thờ mới có tiền để xây cất những toà nhà cao lớn vớt những Mỹ thuật qua các thời đại. Các nhà thờ Baroque là một số ví dụ nổi bật nhất của phong cách này, được thiết kế để gây choáng ngợp các giác quan và khơi gợi sự kính về mặt tâm linh. Mình không phải công giáo nên khi xem mấy bức tranh nói về thánh này thánh nọ là mình ngọng. Sau đó phải bò vào thư viện, mượn thánh kinh để đọc, rồi Cựu Ước, Tora, rồi Koran để hiểu mấy vụ này.

Thường người ta nghĩ về kiến trúc Baroque chỉ là vàng, các đường cong, và những chi tiết cầu kỳ nhưng thật ra kiến trúc Baroque đẫy xa những giới hạn trước đây nhờ kỹ thuật xây cất tiến xa hơn trước đây.

Nhớ chỗ này hai thầy trò đến vẽ mỗi ngày cả tuần lễ
Bản đồ của vương cung thánh đường Saint Peter, Vatican, được xây dựng trên một vận động trường thời đế chế La-Mã. Nhớ lần đầu tiên đi viếng thủ đô la mã với ông thầy, được ông ta giải thích vì hai thầy trò đem đồ vẽ đi khắp La MÃ mỗi ngày để vẽ. Khi đến vẽ Vatican, vương cung thánh đường thì thất kinh.
  1. Vương cung thánh đường Thánh Phêrô (Thành Vatican, Rome)
    Mặc dù nền móng của vương cung thánh đường có trước thời Baroque, những đóng góp của Gian Lorenzo Bernini như Baldacchino bằng đồng khổng lồ (1624–1633) trên bàn thờ chính và Quảng trường Thánh Phêrô rộng lớn với các hàng cột ấn tượng, đậm chất Baroque. Quy mô, tính kịch tính và sự tương tác của ánh sáng khiến nó trở thành một nền tảng của phong cách này.
  2. Nhà thờ San Carlo alle Quattro Fontane (Rome, Ý)
    Kiệt tác của Francesco Borromini (1638–1641) là một viên ngọc Baroque nhỏ nhưng mãnh liệt. Mặt tiền của nó gợn sóng với những đường cong lõm và lồi, còn nội thất với mái vòm hình bầu dục làm xoắn không gian theo cách gần như sống động. Đây là một ví dụ hoàn hảo về tình yêu của Baroque đối với sự phức tạp và chuyển động. Thật ra muốn thiết kế loại kiến trúc này cần phải giỏi về hình học để vẽ vòng tròn và ellipse.
    Khi xưa mình có vẽ nhưng cách đây 6 năm có đưa đồng chí gái đến chụp hình ở đây
  3. Nhà thờ Sant’Ivo alla sapienza, Roma, Ý Đại Lợi . Mình và ông thầy đến đây vẽ rất nhiều ngày vì do Borromini thiết kế, rất đẹp.

  4. Nhà thờ Il Gesù (Rome, Ý)
    Được xây dựng sớm hơn (1568–1584) bởi Giacomo della Porta và những người khác, đây thường được xem là tiền thân của Baroque. Mặt tiền hoành tráng và nội thất được trang trí phong phú—đặc biệt là các bức bích họa chiến thắng của Giovanni Battista Gaulli—đã đặt nền móng cho các nhà thờ Baroque hoàn chỉnh. Đây là trung tâm của Dòng Tên, ảnh hưởng đến các thiết kế trên toàn thế giới.

  5. Nhà thờ Basilica di Superga, Turin, Ý Đại Lợi mà mình có dịp viếng lại năm ngoái khi ghé thăm mấy người bạn một thời sinh viên.

  6. Nhà thờ Karlskirche (Vienna, Áo)
    Tác phẩm của Johann Bernhard Fischer von Erlach (1716–1737) kết hợp kịch tính Baroque với sự kiêu sa của đế quốc. Nhà thờ này khi mình viếng thăm năm 1978 đã bắt đầu được trùng tu, mà sau này mình dẫn đồng chí gái đi viếng lại thì vẫn chưa xong. Mái vòm khổng lồ và hai cột cao chót vót (lấy cảm hứng từ Cột Trajan) thống trị đường chân trời, trong khi nội thất lộng lẫy với các bức bích họa và trang trí thạch cao. Đây là một tuyệt phẩm Baroque muộn gắn liền với quyền lực Habsburg.
  7. Wieskirche, Đức quốc mình có dịp viếng năm 1978, khá lộng lẫy, họ gọi đỉnh của kiến trúc rococo- baroque, màu mè nhẹ nhàng và nhiều ánh sáng vì thường nhà thờ cổ rất tối. 
  8. Nhà thờ Santiago de Compostela (Galicia, Tây Ban Nha)
    Sự nâng cấp theo phong cách Baroque tại đây, đặc biệt là mặt tiền Obradoiro của Fernando de Casas Novoa (hoàn thành năm 1750), biến một công trình Gothic cũ thành một cảnh tượng hoành tráng, tinh xảo. Các chi tiết đá phức tạp và sự vươn cao theo chiều dọc là Baroque Tây Ban Nha thuần túy, với chút phong cách Churrigueresque. Hy vọng năm nay, mình sẽ đi bộ hành hương đến nhà thờ này.
  9. Nhà thờ Zacatecas (Mexico City, Mexico)
    Được xây dựng qua nhiều thế kỷ, giai đoạn Baroque của nó (đặc biệt là các bổ sung từ thế kỷ 17–18 như Bàn thờ của các Vua) phản ánh tầm ảnh hưởng thuộc địa của Tây Ban Nha. Các chi tiết phong phú và quy mô khổng lồ cho thấy Baroque đã thích nghi với Thế giới Mới như thế nào, kết hợp ảnh hưởng địa phương và châu Âu.
  10. Nhà thờ Thánh Ignatius Loyola (Paris, Pháp)
    Được thiết kế bởi kiến trúc sư Dòng Tên Jean-Baptiste Martellange và hoàn thành vào thế kỷ 17, đây là phiên bản Baroque của Pháp. Nó ít phô trương hơn so với các nhà thờ Ý nhưng vẫn gây ấn tượng với mái vòm, các bàn thờ xa hoa và tỷ lệ hài hòa.
  11. Nhà thờ Tu viện Zwiefalten (Zwiefalten, Đức)
    Một kỳ quan Baroque miền Nam Đức (1739–1747) của Johann Michael Fischer, nhà thờ này nổi bật với nội thất xa hoa—các bức bích họa của Franz Joseph Spiegler và trang trí thạch cao xoáy tròn khiến không gian như một vụ nổ thiên đường. Đây là đỉnh cao của Baroque trong Đế quốc La Mã Thần
  12. Có lẻ du khách đến thành phố Barcelona, Tây Ban Nha, sẽ không quên được hình ảnh của Sagrada Familia, do kiến trúc sư Antoni Gaudi, ngủ tại công trường để vẽ thiết kế. Năm 1926, ông ta bị xe tram điện cán và chết tại nhà thương thí. Nhà thờ ông ta chưa hoàn tất sau khi Khánh thành đúng 150 năm khi mình viếng lại cách đây 6 năm với vợ. thánh.

Sagrada Familia do kiến trúc sư Antoni Gaudi tại Barcelona 

Nhà thờ tại Lithuania khá lạ

Có toà nhà hành chính của Leuven rất lạ, bác nào đi Bỉ nên ghé viếng

Còn ai đến La Mã chắc chắn sẽ đến chỗ này, bễ nước Trevi. Dạo này đang bị đóng để sửa chửa, trùng tu. Mỗi năm họ lượm được 2 triệu Euro, tiền của du khách khấn nguyện chi đó, rồi quăn tiền xuống cái bể nước. Khi xưa, mình đến đây ít du khách nên còn ngồi vẽ được nay thì chịu. Suýt bị móc túi.

Những nhà thờ này thể hiện phạm vi của phong cách: từ những hình dạng con đầy mê hoặc của Ý Đại Lợi đến những công trình trang trí lộng lẫy của Tây Ban Nha , hay sự thanh lịch của Pháp và sự pho trường của kiến trúc Đức. Mỗi nhà thờ sử dụng kiến trúc như một sân khấu cho vở kịch tâm linh của mọi sắc dân.


Có nhà của Sa hoàng ở St Petersburg, nay là viện bảo tàng Hermitage. Baroque loại cực đỉnh, dát vàng,.. này chắc không bao giờ viếng được vì đi du lịch Nga rất khó. Mình có vào nhà của Sa Hoàng ở Uzbekistan, khá dễ thương.

Hay nhà thờ Saint Nicholson, tại Prague, cộng hoà Tiệp mà mình có dịp đến xem khi đến Prague mấy ngày.
Có nhà thờ bên Mễ Tây Cơ khá lạ
Nói chung mình không thích kiến trúc Baroque sau này biến dạng qua Rococo, rườm rà nhưng đã nói lên tiến trình của kiến trúc loại người, để tư tưởng thời đại ấy. Như ngày nay, văn hoá khắp mọi nơi bị ảnh hưởng của Deconstruction do ông Tây Jacques Derida chủ xướng, như nói lên sự tha hoá của con người với văn hóa thức tĩnh và từ từ con người lại trở về với sự bảo thủ cổ điển.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Ma cái trong phòng tôi

 

Nhớ năm 1987, nghe lời người đẹp thề non hẹn biển, sang Mỹ để chuẩn bị quản lí đời nhau. Mới sang New York chưa đầy 24 tiếng, cô nàng bảo em là gái thuyền quyên, cha mẹ đặt đâu ngồi đó, bảo mình mối tình hữu nghị của em đã phai dần theo lon sơn Bears rồi cúp cái rụp. Lý do là khi xưa, mình với cô ta có đi trên bờ biển Vauville, Normandie, Pháp quốc. Mình đem theo lon sơn Bears để vẽ lên hòn đá gần Etretats, một mũi tên đâm xuyên qua hai quả tim và cùng nhau thề, dù cho sông có cạn núi có mòn mối tình hữu nghị hai đứa sẽ đời đời bền vững, như thùng nước sơn của công ty sản xuất Bears danh tiếng này. Ai ngờ buổi chiều nước thuỷ triều lên quét sạch tấm tranh thề non hẹn biển của mình. Chán Mớ Đời 

Lúc đó mới hiểu câu nói của thầy Diễm, dạy Luận Lý khi xưa: "Đàn bà nói có là không, nói đi là ở, lấy chồng đi tu". Đau như bị bò đá nhưng mình vẫn gượng cười đi cày ngày chưa đủ tranh thủ cày đêm để quên mối tình đầu ở Mỹ như Elvis Phương rên rỉ “ôi đàn bà,…”. Tây hay nói "jamais deux sans trois" nên sau này mình lại bị đá lên đá xuống như bị dính cái huông "bị gái đá." Mỗi lần bị đá là mình lại nghĩ đến cô nàng, tiên sư bố nhà em, cô ta mở hàng mình ra sao mà cứ bị ế. 


Có người mách mình đốt phong long. Mình cũng ra phố tàu mua nhang đèn và giấy về cúng rồi đốt, miệng khấn “3 hồn 7 vía, 3 hồn 9 vía ở đây, vía lành thì giữ, vía dữ thì đi”. Cũng vẫn bị đá nên có người mách là mình ở New York mà cứ xổ tiếng việt thì ma mỹ làm sao hiểu, phải khấn bằng tiếng mỹ. Thế là mình lại mua trái cây, hamburger, thịt gà chiên phờ lai chicken, nhang đèn cúng đốt phong long lại. Mình tắm rửa cho có lòng thành rồi khấn nguyện: “3 souls 7 spirits, 3 souls 9 spirits living here, good souls stay, bad souls go”. Rốt cuộc vẫn chưa thoát cảnh bị gái xù.

 

Một hôm, Sơn Taxi ghé lại nhà, nghe mình than thở, bảo có lẻ nhà mày có ma nên nó ghen, cản mày kiếm vợ, rồi chở mình lên vùng Bronx, gần đại học Columbia để gặp một thầy cúng, gốc Tây Ninh. Nghe thằng Sơn Taxi kể ông này học bùa ngải của Miên, đi vượt biển, hải tặc lấy mả tấu chém trúng người không hề hấn chi khiến chúng quỳ lạy như tế sao. Ông ta lấy nắm muối hột, đọc thần chú phun đám âm binh vào mặt chúng, tóc tai bị cháy, nhảy xuống biển hết. Dân vượt biển quỳ lạy ông ta như Thánh Sống, lên đảo được mọi người trọng vọng, cơm chiều cháo ngày rồi định cư ở New York, khu Bronx danh tiếng này.

 

Hình như mình đã có lần kể về tên này. Hắn cũng tên Sơn nên phải nhắc lại cả bà con tưởng lầm là mình. Hai anh em hắn gốc Bùi Chu, vượt biển rồi định cư ở New York. Nó mê ông Nguyễn Xuân Vinh qua cuốn “đời Phi Công” nên đâm đầu đi học kỹ sư hàng không. Khi ra trường, gặp lúc kinh tế suy thoái, tổng thống Reagan dẹp bớt chương trình quốc phòng nên hắn tìm không ra việc đành lái taxi, trong khi đợi ngày mai tươi sáng hơn. Hắn có thằng em, tốt nghiệp đại học, đi làm, cuối tuần hát nghiệp dư cho ban nhạc đám cưới Hạ Trắng ở vùng New Jersey, New York.

 

Tên này ăn nói hoạt bát, tuổi Con gà, cũng đang kiếm vợ nên chỗ nào có hội hè là có mặt hắn, chỉ khổ bố mẹ mấy đối tượng nghe kỹ sư lái taxi là chê nên hay ghé nhà tâm sự với mình, cùng một lứa bên trời lận đận. Có hôm nhà thờ mách, giới thiệu cô nào đã một lần dang dỡ, hắn lên đồ đi gặp để đả thông tư tưởng, điều nghiên lý lịch, trích dọc trích ngang. Sau đó mình có hỏi thì ông thần thở dài bảo: "tưởng nó có hai con ai ngờ nó chơi một phát 5 con. Tao tưởng 2 con thì lấy về khỏi cần đẻ, ai ngờ 5 đứa, hèn chi thằng chồng cũ bỏ trốn là phải".

 

Mình chán đời vì cứ bị đàn bà con gái đá nên đi theo nó hy vọng tìm ra chân lý cuộc đời người ế vợ. Trong nổi tuyệt vọng khốn cùng, ai chỉ cái gì con người có khuynh hướng nghe theo. Vào căn hộ ở lầu 3 của ông thầy cúng là rợn tóc gáy, xung quanh toàn là mỹ đen với máy cassette, nhạc nổ to đại bác. Ngay trước cửa là thấy cái gương bát quái to như cái mặt trời, chiếu sừng sừng vào mặt mình. Sơn taxi bấm chuông thì có một tên bận áo quần như Khương đại vệ trong phim Tân Độc Thủ Đại Hiệp, áo trắng viền đen, cánh tay rộng, đầu bối tóc củ hành mở hé hé cửa như sợ ăn trộm. Căn phòng ngộp thở vì nhang đèn. Trên tường thì thấy treo mấy tấm sớ, bàn thờ Quan Công, Phật Ông , Phật Bà rồi có bức tranh 2 ông Hoa Đà, Biểu Thước mà ngày xưa đọc Tam Quốc Chí, có thấy hình hai ông thần dược sư. Mình hơi ngạc nhiên là thầy Miên đâu có dính dáng gì đến truyện tàu, chắc có lẻ Sihanouk bị lật đổ chạy qua tàu rồi học thêm văn hoá Khổng Mạnh, đọc Tam Quốc Chí nên đem về xứ Cao Miên dạy lại thần dân.

 

Trên tường của bàn thờ tổ thì thấy đủ lá bùa, viết nhì nhằng chữ tàu, chữ Phạn, chữ Thái,... Ngoài ra có cái lồng chim, được che phủ bới cái khăn màu trắng. Sơn Taxi chào thầy rồi giới thiệu mình, một nạn nhân trong cuộc nhân mãn thiếu phụ nữ gốc Việt. Để giải thích vụ này. Dạo ấy người Việt đi vượt biên, đa số là đàn ông. Thứ nhất là để tránh đi nghĩa vụ quân sự qua Cao Miên, đạp mìn Claymore và hải tặc nên gia đình thường để con trai đi nhiều hơn. Do đó nạn trai thiếu thừa xẩy ra tại hải ngoại. Cô nào có xấu đến đâu cũng được một đám thanh niên xem là đẹp, bu vào như ruồi.


Ông thầy hỏi Sơn taxi về vụ đi gặp cô bé " ra đường em hãy còn son về nhà thiếp đã 5 con cùng chàng". Ông thầy viết cho hắn Lá bùa trước khi đả thông tư tưởng với cô bé 5 con. Sơn taxi kể là tốt lắm, chỉ có điều hơi ngại là cô nàng có 5 con, nuôi chắc mệt lắm.

 

Thầy bảo cứ giữ cái bùa dùng khi gặp cô khác rồi thầy hỏi mình tuổi chi thì mình bảo tuổi Tý, giờ Tý thế là thầy bấm độn, nhắm mắt đọc lâm râm rất có vẻ thành tâm, giúp mình, vừa bấm mấy đốt tay Tí Sửu Dần Mẹo Thìn,...., rồi phán anh tuổi Tý là tuổi con chuột, Tiếng Anh gọi là ờ mau xờ, số nhiều gọi là dờ mai xờ. Chuột thì có nhiều loại, có loại chuột chù, chuột bạch, chuột đồng, chuột cống, chuột nhí,.... Anh thuộc loại chuột nhắt nên chả làm nên được sự nghiệp gì cả trong đời, sau này chỉ ăn bám vào vợ, học hành thì chả đi đến đâu. Mình tái mặt, hỏi thầy có cách nào không để giúp con trở thành chuột cống hay chuột chù. Thầy bảo Thiên cơ bất khả lộ, nhưng nom người anh thì trông trâu bò đấy nhưng được cái Tâm của anh tốt, rồi thầy chép miệng thở dài, thôi thì có duyên gặp nhau thì thầy sẽ giúp cho. Dung nhan mình dạo ấy.

Thằng Sơn thúc cùi chỏ mình, ra hiệu đưa tiền cho thầy. Tuy sót của mình đành rút ra 1 vé đặt lên cái đĩa trước bàn. Thầy liếc mắt trên cái đĩa thấy 1 vé, phấn chấn liền bảo tôi quý anh lắm mới làm chuyện này vì sư phụ tôi tu 30 năm ở Núi Bà Đen với thầy Huỳnh Phú Sổ, bảo là tổn thọ. Giúp người tổn thọ lắm. Ông ta nói có vẻ đau đớn khi nghĩ phải giảm tuổi thọ để giúp mình thoát ế. Mình nghe đến thì cảm động, xá thầy 3 cái kêu con đội ơn thầy, ơn này kiếm được vợ, kiếp sau con sẽ không quên, mong thầy giúp cho được vợ vì bố mẹ ở Việt Nam, cứ viết thư bảo lấy vợ. Mình đọc tam Quốc Chí nên bắt chước Tào Tháo không bao giờ cho ngày sinh tháng đẻ cho Thiên Hạ biết. Cứ phang tuổi Tý giờ Tý tháng Tý, cứ như tổng thống Nguyễn Văn Thiệu.

 

Thầy đứng dậy, thắp 3 cây hương to đùng khiến khói bay như cái đình miếu rồi vái bàn thờ tổ 2 cái, rồi đến bàn thờ Phật, bàn thờ ông Victor Hugo,... Rồi khua tay múa chân, miệng lẩm bẩm cho con ăn mày được một quẻ, cắm ba cây hương trên bát nhang. Thầy lấy cái lồng chim, cởi tấm khăn phủ lồng chim thì thấy một con chim trắng trong lồng. Thầy đem cái lồng đặt trên bàn rồi đưa mình một bộ bài loại tương tự bài chòi, tổ tôm nhưng to hơn, bảo mình sóc 7 lần vì vía con trai rồi thầy rãi mấy Lá bài trước cái lồng. Từ từ mở cái cửa lồng, con chim thót nhảy ra, quơ đầu nhìn ngang nhìn dọc như đòi nợ, thầy lấy cái hộp đựng kê, bỏ vài hột cho chim ăn. Ăn xong nó chu mỏ, kéo mấy Lá bài ra rồi mổ con bài bên tay trái, thầy bảo mình cầm lá bài lên trong khi thầy thưởng con chim thêm vài hột kê rồi bỏ vào lồng, phủ cái khăn lên lại.

 

Thoạt đầu, mình không tin nhưng thấy con chim dùng mỏ rút quân bài thì tá hỏa tam tinh trong khi thằng Sơn taxi bảo thầy tu núi Bà Đen hay chưa, mình nhất trí ngay. Thầy bảo mình xem lật quân bài thì thấy có bức tranh vẽ một người nằm trên giường, ở góc giường thì có một người đàn bà thì chả hiểu gì cả. Thầy cúng hỏi anh thấy cái gì thì mình tình thật nói một người nằm trên giường và một cái khuôn mặt đàn bà tóc dài.

Thầy cầm cái bình trà, rót vào cái tách rồi từ từ cầm lên uống một ngụm rồi đặt xuống, răng nghiến lại, rít rít cho hương vị trà thấm vào cổ, súc miệng rột rột trong miệng rồi nuốt cái ực, chậm rải, từ từ thầy phán. Người nằm trên giường là một người phụ nữ là người chết trong nhà anh đang ở. Con ma này chết oan, không ai làm lễ nhà thờ để nó về đất chúa hay đầu thai, nó ghen nên phá không cho anh gặp người tình 100 năm. Cô nào mà anh theo là nó sẽ cản. 

 

Thầy nói đến đây thì mình há mồm, tá hỏa tam tinh. Tuần rồi con Jennifer, khi không dẫn xác lại nhà không báo trước, bảo đi ngang qua Holland Tunnel bị kẹt xe, nhớ đến mình ở gần nên ghé lại thăm, đợi hết giờ cao điểm thì về. Ngồi chơi rồi cũng ôm hôn thắm thiết đến lúc cao điểm thì con Mỹ bổng tái mặt, hỏi mình có bao cao su không. Mình bảo đâu phải CHHV đâu mà có sẵn trong phòng. Thế là con bé, đứng dậy, kêu xo ri, xo ri để lần tới rồi trốn luôn.

 

Mình rùng mình, hỏi thầy giờ phải làm sao. Thầy nhìn mình với đôi mắt buồn so như Lưu Bị, lắc đầu bảo Thiên cơ bất khả lộ. Thằng Sơn taxi chen vào nhờ thầy làm ơn làm phước giúp dùm thằng bạn đói người yêu, ế vợ từ Tây sang Mỹ. Thầy lắc đầu, chắt miệng bảo thất Đức lắm con ơi, thất đức lắm. Tổn thọ con à.

 

Thầy thì tuổi trẻ hơn mình độ 30 mà cứ gọi mình bằng con, muốn điên tiết nhưng muốn trừ con ma trong nhà nên phải năn nỉ, trình cho thầy thêm một vé. Mặt Thầy lại càng nhăn nhó, đau khổ, bảo anh có Duyên đến gặp tôi giờ Thân, coi như thân thuộc nên tôi xin phép tổ, cứu anh dù phải chết non. Thầy tôi có dặn là cứu một mạng người còn hơn xây 9 cái chùa. Thôi thì tôi đành chịu tổn thọ vậy. Mình quỳ thụp xuống, vái con cắn cỏ nạy thầy, giúp cho con, mắt vẫn liếc liếc 2 tờ $100, lòng xót xa. 40 tô phở Pasteur ở Chinatown. Kinh

 

Thầy bảo tuần tới, rằm sẽ ghé nhà cúng cho anh, trừ yêu đuổi tà. Anh phải sửa soạn một con gà trống thiến để con ma cái thấy thiến là nó chạy. Ra chợ Tầu mua nhang đèn, trái cây, rửa cho sạch để thầy cúng thánh thần, thổ địa. Cần nhất là anh phải tắm, chay tịnh cả tuần nhé. May mà thằng Mỹ ở chung, cuối tuần tới bay về Cleveland thăm mẹ nó chớ nhang đèn khói lửa trong căn hộ sẽ làm nó lo ngại, dám tống cổ mình ra đường.


Đúng giờ thằng Sơn Taxi chở thầy đến. Thầy vào phòng tắm, thay bộ đồ Tân Độc Thủ Đại Hiệp, phía sau có thêu hình Kinh Dịch Âm Dương trắng đen, 64 quẻ, tay cầm cái trống bỏi mà hồi nhỏ mình hay mua lắc lắc nghe tưng tưng, rồi lập bàn, xếp chuối, cam, bông trên bàn thờ như Gia Cát Lượng khi xưa, lập đàn cầu mưa gió bão để đánh Chu Du và Tào Tháo. 

Xong xuôi thầy đốt bó hương rồi quơ tay múa nhang vòng vòng rồi chắp tay lạy bàn thờ tổ, miệng lâm râm xin tổ cho kẻ hèn này ăn mày một quẻ thì bổng nhiên tiếng chuông báo động trong hành lang kêu in ỏi. Mình đang đăng đàn, miệng đọc thần chú theo thầy, phải ngưng chạy ra xem. Té ra nhang khói bay ngập phòng nên cái chuông báo động phòng cháy kêu ré ré như ma thiên linh cái kêu. Mình vội chạy lại, leo ghế tháo cục pin ra rồi chạy lại bàn thờ quỳ tiếp, thành khẩn nghe thầy niệm thần chú rồi múa may như mấy bà lên đồng ở am Mệ Cai khi xưa trong tiếng nhạc cà xình tưng tưng từ cái máy Cassette.

 

Cuối cùng thầy hỏi phòng mình đâu, rồi lấy mấy Lá bùa màu vàng chữ đỏ để dán lên cửa một cái, trong phòng thì thầy cuộn một Lá bùa làm tư rồi nhét vào cái gối rồi cột mỗi chân giường một cái với băng keo trắng. Sau đó, thầy rút kiếm ra, tóc xoã ra như Khương Đại Vệ trong Thập Tam Thái Bảo trước khi bị tứ Mã phanh thây. Thầy múa kiếm, theo hình Bát Quái lâu lâu đâm mấy nhát kiếm, dương đông kích tây, miệng lâm râm niệm chú "ai tôn du, gô ờ quây, lét him ờ lôn lúc kinh pho hít quai,..."  rồi bổng nhiên thầy hô to Biến và chỉ cái cửa sổ đang mở dù mùa đông. Thầy bảo ma này là ma mỹ nên phải niệm chú bằng tiếng ăn lê. Thằng Sơn bảo mình thấy chưa thầy tu luyện Thiên Linh Cái nên học cao biết rộng, biết đủ thứ.

 

Xong xuôi thầy dán thêm một Lá bùa trên cửa sổ, thằng Sơn Taxi bảo nhỏ mình đưa thầy 3 vé, thế toi mất 5 vé để đuổi con ma cái ra khỏi phòng để tránh đàn bà hỏi vớ vẫn trong giờ cao điểm. Thằng Sơn mời thầy ra phố Tầu dùng cơm nhưng thầy bảo bận vì chiều nay có đám khác ở bên Queens nên hẹn khi khác rồi ra về với thằng Sơn. Còn lại mình phải mở cửa chính, cửa sổ ngoài phòng khách để khói hương bay ra, dọn dẹp chiến trường sau cuộc đấu trí và lực của thầy và con ma cái Mỹ ghen tương.


Nghĩ lại thì thầy phán đúng, cả đời mình ăn bám vào đồng chí gái, học hành chả ra gì, lại làm nông dân chân chất. Chán Mớ Đời 

 

Đố các Bác chuyện gì đã xẩy ra sau đó? 

Chúc các bác cùng thân quyến một năm con rắn được nhiều may mắn (Còn tiếp)

 

Nhs

Người về từ 100 năm

 Người về sau 50 năm


Hôm nay đọc một câu chuyện nhân văn, hơi giống một đoạn đường đời mình đã đi qua nên kể lại đây cho các bác trong mùa giáng sinh. Câu chuyện kể về một chú rể bỏ chạy trong ngày cưới như cuốn phim Runaway Bride, do Julia Roberts đóng. Hay xưa hơn là phim The Graduate mà mình xem tại rạp Ngọc Lan Đà Lạt, khi thấy Katherine Ross, bỏ chạy trong bộ áo cưới từ nhà thờ. 


Cách đây 50 năm, trong ngày Tân hôn giữa chú rể Karl và cô dâu Jessica. Theo tục lệ nhà thờ thì bố cô dâu, dẫn cô dâu vào nhà thờ trong tiếng nhạc tằng tăng tăng để làm lễ, được mục sư tuyên bố từ nay hai con là vợ chồng, có cơm ăn cơm, có đá ăn đá thì cô dâu thấy mọi người nhìn mình lo ngại thay vì vổ tay như trong xi-nê. 

Hình sưu tầm, không phải nhân vật chính trên Internet 

Hóa ra, chú rể biến mất, các phụ rể chạy đi kiếm xấc bấc xang bang không thấy, khiến cô ta khóc như mưa trong bàn tay ấm của bố. Hận đời đem bạc cô Jessica căm thù đàn ông bội bạc, và thề cô chẳng yêu ai vì người ta đã phụ cô rồi. Vài năm sau mới gạt lệ, bỏ lờ thề hận đàn ông, vì chữ hiếu lấy con của một người bạn của bố, giàu có. Lấy chồng giàu, học giỏi, đẹp trai là hạnh phúc nhất đời, ước mơ của bao nhiêu cô gái nên không ai từ chối cả.


Vấn đề là đẹp trai, con nhà giàu, học giỏi thì nhiều cô chạy theo nên tên chồng này bồ bịch lung tung, để cô ta ở nhà một mình nuôi cô con gái. 6 năm sau, khi ông bố qua đời, cô ta đâm đơn ly dị vì không có bố ngăn cản nữa. Sống vậy nuôi con khôn lớn, thành đạt, lập gia đình theo tiếng gọi con tim thay vì lấy chồng giàu.

50 năm sau, khi bà ta đã nghỉ hưu, mỗi sáng ngồi hàng hiên trước cửa nhà. Nhà ở Hoa Kỳ khi xưa, được thiết kế có cái hàng hiên (porch) trước cửa nhà. Chủ nhà hay ra ngồi đây nhìn hàng xóm hay nói chuyện với hàng xóm đi ngang. Sau này thì nhà cửa được thiết kế khác, thay vì xây cái hàng hiên phía trước nhà, họ thiết kế xây cái Patio sau vườn, khiến hàng xóm chả biết ai là ai, ít đụng chạm, nhân danh quyền riêng tư, mất luôn tình hàng xóm.


Bà Jessica đang ngồi nhâm nhi tách trà Earl Grey và chút mật ong hữu cơ mua ở vườn của Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen thì ông đưa thư đến, kêu hôm nay bà có một lá thư viết tay. Lâu quá mới có một người viết tay thay vì in trên máy điện toán. Ông ta khá mừng vì còn thư để đưa vì sợ bị sa thải. Dạo này quốc hội quay ông giám đốc sử bưu điện Hoa Kỳ như dế. Kêu mỗi năm lỗ cả mấy chục tỷ mà ông còn mướn thêm người hàng năm là sao. Khi xưa, email mới ra đời thì quốc hội họp để xem có bắt trả tiền khi gửi email hay không thì giám đốc sở bưu điện Hoa Kỳ kêu không cần, nên bưu điện đóng cửa khá nhiều nhưng vì theo công đoàn, dân chủ nên họ cứ mướn thêm nhân viên dù ngày nay ít ai gửi thư người trừ mấy người già.


Cầm lá thư khiến bà Jessica muốn xỉu, đứng tim. Bên góc trái, tên người gửi là Karl Runaway Groom, chú rể ngày xưa mất tích. Thằng người tình bội bạc, thằng sở Khanh made in USA. Bà ta vào nhà chế thêm bình trà để lấy lại bình tỉnh trước khi đọc lá thư của tên tội đồ bội ước, lừa tình phản cha vợ.


Trong thư, tên tội đồ đã lừa tình của bà, hát bài “50 năm rồi không gặp tưởng tình đã cũ” kể là ngày Tân hôn, khi đang chuẩn bị phía sau nhà thờ, bố cô dâu chỉ mặt ông ta, và kêu rời bỏ con gái ông ta. Ông ta không muốn một tên không bằng cấp nghèo, nông dân lấy con gái ông ta mà ông ta thương yêu nhất đời. Ông ta sợ quá, không biết làm gì nên bỏ ra về, lấy ít quần áo rồi lái xe qua Cali, quên câu hẹn câu chờ người ơi. Trong 50 năm qua, hình ảnh của bà Jessica vẫn hiện hữu trong đầu ông ta, mối tình đầu cũng là mối tình cuối của đời ông nên không lập gia đình, không có con. Xem ra đàn ông nghèo thì chung tình như mình, lý do là không ai thèm lấy. Chán Mớ Đời 


Tuần trước, ông ta có gặp lại một tên phụ rể hụt, có kể về bà Jessica nên đã lấy can đảm, viết lá thư để giải bày và xin bà tha lỗi. Bà ta đã tìm ra đáp số của vụ mất tích 50 năm xưa, đã làm tan nát đời hoa. Bà Jessica và ông Karl viết cho nhau những lá thư tình ngọt ngào như chưa bao giờ được viết vì nay về hưu, rảnh quá, chả biết làm gì.

Một thời gian sau, ông Karl quay về chốn cũ, tiểu bang Michigan để tìm lại quê xưa, đã xa cách, không trở lại sau 50 năm, còn kết cuộc của chuyện tình này thì mình xin hỏi ý kiến của các bác, xem nên kết thúc bằng cách nào. Em sẽ bổ túc các trả lời vào đây. Xong om

Hình Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen ngày xưa nên bố của đối tượng một thời chê, không đẹp trai, sợ con của ông ta lấy mình đẻ ra cháu xấu xí.


Em từ giả Âu châu sang Hoa Kỳ cũng vì tiếng sét tình yêu nhưng sau 24 tiếng đồng hồ đáp xuống phi trường Newark, bố của đối tượng một thời, gọi điện thoại, cũng nói tương tự như bố bà Jessica, kêu em xấu trai quá, sau này cháu ngoại mà giống em là khổ một đời con gái của ông ta, nên em cũng hoảng, cắt đứt liên lạc luôn. Nhưng em thì không như ông Karl, không bắt chước Đỗ Lể khóc sang ngang, em đi kiếm đối tượng khác. Tình yêu như lá mùa thu rụng thì qua mùa Xuân ra lại hoa nên không dại gì mà chốt một đối tượng cho phí cả đời. Trời in trúng đầu đồng chí gái vớt em về làm chồng. Xong om


Cách đây đâu 5 năm, thằng con đi theo phái đoàn y tế thiện nguyện về Việt Nam, làm việc trong 2 tuần lễ. Trong video của hội gửi, tường trình các sinh hoạt của chuyến đi. Khi hai vợ chồng bỏ lên máy truyền hình để xem thằng con ra sao, nhưng lại lù lù thấy một bà nha sĩ, có khuôn mặt quen quen, nhìn tên cúng cơm như tên Mỹ, tên ta thêm nghề nghiệp thì thất kinh, khiến mình tò mò, hỏi đồng chí gái. Đồng chí gái kêu bà Bồ cũ của anh khi xưa chớ ai khiến mình thất kinh. Trời ơi chính lại là nàng, to béo hơn xưa, không còn xinh xắn, trời ơi hởi là trời. Đối tượng một thời nay, to béo ra vẻ bà phán của Xuân Tóc Đỏ trong khi bà vợ ngồi bên cạnh, cười sung sướng, kêu bà ta không chăm sóc nên nay to béo quá. Hết đẹp.


Đồng chí gái có trí nhớ rất giỏi. Có lần mình đi ăn cưới, cháu thằng bạn gốc Đà Lạt. Trên sân khấu, họ giới thiệu ca sĩ, mình thấy quen quen nên hỏi đồng chí vợ thì bà vợ kêu: bạn anh chứ ai. Hóa ra chị bạn học chung lớp khi xưa ở Đà Lạt. Sang Cali, mới tìm lại được. Cô bạn đi hỏi vợ cho mình rồi biến mất mấy chục năm luôn. Kinh. Có lần đi ăn sinh Nhật một bác quen, đang ngồi ăn thịt quay bánh bao, đồng chí gái lù lù đem một bà nào lại bàn, hỏi nhớ ai đây không. Mình không có trí nhớ về gương mặt phụ nữ hay phụ nam, nhìn bà ta như bò đội nón, nhìn mụ vợ như thầm hỏi ai rứa? Đồng chí vợ mới giải thích lai lịch của bà này.


Hóa ra em của chị dâu cũ của đồng chí gái. Mình nhớ khi xưa đám cưới hai vợ chồng, cô ta còn trẻ lắm, gầy thua mình đâu cũng cả một con giáp, cô nàng đến chỗ nhà hàng trang hoàng sân khấu cho buổi tiệc cưới, vây cô ta gầy guộc nhỏ. Nay có 4 con nên to như con gà mái mệ lại hỏi mình nhớ ai không. Chúng ta đã từng đi chơi, đã từng dating khi xưa. Chán Mớ Đời 


Mình gửi video cho tên bạn bác sĩ, khiến vợ hắn cũng kêu như vậy. Bố mẹ tên bạn sau này đại diện ông bà cụ mình đi hỏi đồng chí gái. Số là tên bạn này, tốt nghiệp MIT ra thì phải lòng cô này. BAF con xa trong gia đình. Bố mẹ cô này lại muốn có rể bác sĩ. Tên này, chỉ vì yêu em nên anh chịu tất cả, hy sinh 10 năm, ghi danh học đại học y khoa San Francisco, nơi mình gặp hắn trong chuyến du hành qua Hoa Kỳ lần đầu tiên. Cái vui là sau khi quen hắn, mình lại gặp đối tượng một thời nên sau đó mình có hỏi hắn, thêm tin tức về gia đình đối tượng. Ai ngờ bố mẹ cô nàng bảo đi học y khoa mất 10 năm, lâu quá không thể đợi nên gả cho con trai của một đại tá nằm vùng khi xưa, bị Việt Nam Cộng Hoà giết. Khi gặp mình thì cô ta nàng không muốn lấy bác sĩ nữa, trả nhẫn cưới tùm lùm mà mình đâu biết nên ông bác sĩ bị từ hôn, sau này lấy cô hàng xóm của mình khi xưa ở Đà Lạt. Bố mẹ tên bạn là bà con của đối tượng một thời. Sau này, thay mặt ông bà cụ mình đi hỏi vợ cho mình, mới kể chuyện của đối tượng sau khi mình mất tích. Cô vợ sau này hưởng phú quý vì tên bạn bạn sĩ rất thành công, về hưu sớm ở tuổi 60. Ở nhà to đùng hai vợ chồng đi chơi như bố mẹ hắn khi xưa, mỗi năm 4 chuyến đi xa. Còn đối tượng một thời của hai thằng thì cuối cùng lấy bác sĩ rồi ly dị, sau đó qua Làng Hồng bên pháp, lấy ai đó làm đạo sĩ.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn