Showing posts with label Địa ốc. Show all posts
Showing posts with label Địa ốc. Show all posts

Chuyện dài người Mễ trên đất Mỹ

 Chuyện dài người Mễ 


Hôm chủ Nhật đi vườn thì gặp ông Mễ nuôi ong, thế ông Mỹ về hưu. Đứng nói chuyện ông ta hỏi làm sao giải thích cho bà vợ nghe là nên làm living trust. Mình nói đàn bà có tư duy khác nên khó thuyết phục. Họ không nghĩ đến ngày mai chỉ muốn chơi vui bây giờ.  

Cách đây mấy năm ông ta bị tai nạn xe. Bảo hiểm đền được 1 triệu. Luật sư vớt 40%, còn nhà thương bác sĩ rêm rêm hia rêm rêm de vớt $540,000 còn lại cho ông ta $60,000 với cái lưng lộn xộn cho đến ngày đi thăm Đức chúa trời. Ông ta lo sợ nếu có mệnh hệ nào thì nhà cửa vườn tược ra sao. Chia chác với con cái rồi chúng cãi nhau, ra toà này nọ. Ông ta kể ông bố khi xưa ở Mễ có ruộng đất bao la nhưng buồn đời sao, ông ta giết ai đó rồi bỏ trốn qua Mỹ làm lại cuộc đời. Đất đai nay thuộc về các ông chú hết. Lý do ông ta hỏi vì ông nuôi ong người Mỹ cũng có kể cho ông ta khi xưa nghe mình làm living trust. Cuối cùng Ông Mỹ đã làm living trust nHưng vẫn sợ bà vợ bỏ nên chưa chịu chuyển tên căn nhà sang living trust, chỉ ghi tên bà vợ vào trương mục ngân hàng. Nên bà vợ thứ 4 chỉ biết nhìn đời hát điệp khúc một mai anh quá qua đời căn nhà không thuộc về em vì ông ta có làm một di chúc để lại tất cả cho bà vợ cũ, bỏ ông ta đi sau khi trúng số. Chán Mớ Đời. 

Vấn đề là lấy nhau với một quá khứ đầy hành trang của những cuộc hôn nhân đỗ vỡ thì có nhiều vấn đề. Bà vợ có con riêng mà mấy đứa con không thích ông ta, mà bà ta lại cứ lấy tiền của ông ta để cho con riêng. Ông này thuộc thế hệ, giai cấp bầu cho ông Trump nên ghét mấy đứa con của bà vợ không chịu làm ăn mà cứ chơi sì ke này nọ. Lâu lâu khảo tiền bà mẹ, rút tiền của ông ta.

Số là ông Mỹ nuôi ong có đến 4 bà vợ. Chắc nhà toàn là ong bay vù vù vì ông ta trữ mật ong nên mấy bà vợ trước bị ong chích quá nên viết giấy bỏ lại ly hôn. Nay ông ta ở với bà thứ 4 nên cứ lo một ngày mưa ảm đạm nào đó bà ta sẽ xếp Vali nối gót những bà vợ cũ nên không muốn làm giấy tờ di chúc gì cả. 

Ông Mễ thì gặp vấn đề ngược lại. Bà vợ không muốn làm giấy tờ vì sợ ông ta bỏ bà đi lấy bà khác. Bà này có lần bị cưa mất bàn ta, mình không hiểu lý do vì không dám hỏi. Bà ta hay bán chà là tươi hữu cơ cho mình. Chán Mớ Đời 

Mình nói là nếu cần thì mình sẽ lại nhà nói chuyện với bà vợ như đã giải thích cho ông Mỹ nuôi ong nhưng chỉ đi được phân nữa đường. Tại nếu căn nhà không được chuyển tên qua living trust thì vẫn phải qua tòa án thừa kế để phán xét khi ông ta qua đời. Ông ta dùng luật sư của mình giới thiệu nên hy vọng ông luật sư có để câu các tài sản chưa được ghi vào living trust đều thuộc về living trust để khỏi lộn xộn ra toà sau này.

Hôm qua mình dẫn thằng con đi seminar về estate planning. Ngày nay chính phủ cấm các bữa ăn seminar không được tiêu tiền quá $15 cho mỗi người đến tham dự nên họ chỉ cho uống nước và món khai vị nên cũng nản lắm. Chẳng bù lại khi xưa họ cho ăn ngon. Nhóm này họ khôn, chỉ lấy $599 để làm living trust nhưng sẽ vớt thêm khi làm nhưng lại bắt làm hội viên trả $20/ tháng cho đến khi mãn nợ đời. 

Xong thì mình đi về vì không thấy có gì lạ. Chỉ hù dọa với trường hợp Elvis Presley chết không làm di chúc hay John Wayne mất 20 năm mới được tòa án dàn xếp xong chuyện thừa kế. 

Hôm sau đang ở vườn thì một ông Mễ khác mà mình dùng để thay kính cửa sổ này nọ từ trên 20 năm nay. Mình giúp ông ta thương lượng với chủ nhà để mua căn nhà. Ông ta gọi hỏi ở vưởn rồi chạy lại. Ông ta than là bà vợ mua sắm tùm lum nay mắc nợ thẻ tín dụng trên 20,000 mà không cho ông ta hay. Vô tình thấy biên lai thư từ của ngân hàng tín dụng. Nếu không trả thì ngân hàng sẽ bỏ cái “lien” vào nhà. Biết làm sao đây vì sợ mất căn nhà. Ông ta nói con trai đầu vào năm thứ hai đại học còn con gái thì hết năm này sẽ vào đại học.  Hai đứa con học chăm chỉ nay mụ vợ khơi khơi tiêu tiền thay vì hy sinh đời mẹ củng cố đời con, để dành cho con học đại học. Người Mễ cũn như tất cả giống dân đều muốn con học đại học, có tương lai làm bác sĩ kỹ sư. Mình nói phụ nữ nào cũng vậy tiêu tiền không nghĩ đến hy sinh đời mẹ củng có đời con. Ông ra hỏi có cách nào chuyển tên qua một mình ông ra hay không để không bị liên lụy đến căn nhà. Ông ta nói mấy năm trước bà vợ đã tiêu tiền nhiều phải đi làm để trả hết nợ. Bà vợ hứa sẽ chừa lo chăm chỉ làm ăn giúp con vào đại học. Mình nói có cách nhưng bà vợ phải chịu ký tên không dính dáng đến căn nhà. Kêu con trai nói chuyện với bà ta rồi mình sẽ giúp. 

Vợ chồng ở Hoa Kỳ bỏ nhau đa số vì tiền bạc. Mấy bà cứ chạy theo làm tín đồ thời trang nên ganh đua mua áo quần này nọ nên quá đà. Cứ kêu tiền của tui thì tui muốn làm gì thì mặc tui như khẩu hiểu phong trào phá thai, thân xác của tôi thì tôi muốn làm gì thì làm. Ông chồng hay tác giả bào thai không có ý kiến gì được. Vợ chồng sống với nhau thì phải chịu khó dành tiền cho tương lai như mua nhà, giúp con vào đại học này nọ thay vì mua áo quần bận được vài hôm rồi bỏ. Rồi cho từ thiện để cảm thấy mình là một người phụ nữ có tâm sáng.

Hôm nào mình rảnh sẽ kể vụ thời trang fast fashion để hiểu rõ hơn về vụ phụ nữ tiêu tiền khiến đỗ vỡ gia can. 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Gặp thầy cũ với con

 Gặp thầy cũ với con


Hôm qua, mình chạy xuống San Diego, gặp một ông thầy cũ và mời ông ta đi ăn với thằng con, để ông ta nói chuyện với thằng con. Mình thường hay mời mấy người người dạy mình khi xưa hay có kinh nghiệm nhiều về mua nhà cho thuê, ăn trưa để học hỏi thêm kinh nghiệm của họ, nhất là các thất bại để tránh. Ông này học luật ra nhưng lại đi bán máy IBM, được xem là người bán nhiều nhất của công ty này ở vùng nam Cali, dù chưa bao giờ qua trường lớp dạy bán hàng. Sau đó công ty thấy ông ta bán được nhiều nên cắt bớt địa hạt bán xuống để người khác tiếp thu khu vực bán thêm nên ông ta tức và nghỉ làm rồi với sự hiểu biết về luật, ông ta đi mua nhà đấu giá khi ngân hàng kéo.

Ông thầy và con trai

Ông ta thành công lắm, sau này thiên hạ đi học ông ta nhưng không dạy người nào ở San Diego nơi lãnh địa của ông ta. Mình theo học 2 ngày về Trust, tốn $2,000 cách đây 25 năm về trước, móc thẻ tín dụng trả rồi trả từ từ cả năm trời mới hết nhưng đã giúp cho mình rất nhiều sau này. Mình có mượn anh bạn, bài tập sách của ông ta dạy về mua nhà bị ngân hàng kéo nhưng thấy không hợp với mình lắm. Khi thấy thiên hạ sắp mất nhà, mình nhảy vào tìm cách mua rẻ, thấy như tạo thêm cái nghiệp cho đời sau.

Ông ta hỏi thằng con, nhắm gì về tương lai. Thằng con lơ ngơ không biết gì hết. Ông ta nói ông ta may mắn, sinh ra tại xứ Hoa Kỳ vì ông ta mồ côi từ bé. Cha mẹ bỏ rơi, vào nhà nuôi trẻ mồ côi từ bé. Xong trung học thì đi làm, học đại học để ra trường. Nếu ông ta sinh ra tại Việt Nam thì không biết thân phận ngày nay ra sao. Xứ này có nhiều cơ hội để làm tiền. Ông ta nói là không cần dạy thiên hạ nhưng nếu dạy miễn phí thì người ta không để ý. Lúc trả tiền với giá cao, người ta mới trân trọng quý những gì ông ta truyền lại cho. Cái này mình đồng ý. Nội bơ mình cho thiên hạ đến vườn hái, họ không trân trọng, không một lời cảm ơn nên sau này mình không cho đến vườn nữa. Muốn ăn thì mình bán. Xong om

Nghĩ lại thì ông ta nói đúng, sinh ra tại xứ Hoa Kỳ này chớ ở xứ khác như Việt Nam thì ngọng nếu không phải Đảng viên, 3 đời bần cố nông. Thủ khoa mà còn chạy xe gap rõ chán.

Mình tính sang năm dẫn vợ con đi lại đường mòn Inca rồi viếng thăm cái hồ cao nhất thế giới này.

Ông ta cho biết năm vừa rồi ông ta đóng thuế đến 2.8 triệu đô la. Ông ta chỉ thích làm tiền. Mồ côi, thiếu thốn từ bé, lớn lên chỉ muốn làm tiền, đó là mục tiêu của đời ông ta. Khi lên 6 tuổi, ông ta khám phá ra là ông già Noel không có thật nên từ đó trở thành tên vô đạo, vô thần nhưng lại lấy bà vợ gốc Mễ, ngoan đạo đến cuồng tín. Muốn lấy bà vợ nên ông ta đi theo nhà thờ nhưng Chán Mớ Đời với mấy ông cố đạo, giảng chuyện cõi trên. Bà vợ thuộc dạng Nhất Chúa Nhì Cha thứ Ba Jose tổng thống. Con trai ông ta làm việc chung với ông ta cũng phì cười.


Ông ta không quan tâm đến bầu cử, ai thắng ai bại, ông ta chỉ chú trọng vào làm tiền. Mà đúng thật, mình đâu để ý đến con gái của Dick Cheney bầu cho ai. Lướt tin tức trên mạng thấy Chán Mớ Đời. Dick tiếng lóng của Mỹ là cái buồi. Ông ta nói thằng con là chú trọng vào ngày 10/10 năm nay. Nếu nghe lời tao theo dõi tin tức thì có thể thay đổi cục diện về sở hữu xe hơi. Khi nào đến ngày 10/10, mình sẽ kể.


Có lần ông ta kể với mình qua điện thoại, vì lâu lâu mình hay gọi nói chuyện, hỏi thêm vài điều mình thắc mắc. Ông ta kể là bán một khu chứa hàng nào ở Arizona nào đó mua khi xưa, bị nhà băng kéo, lên mấy triệu để mua 2,000 cổ phiếu của Tesla, rồi split ra mấy lần. Ông ta kể nói chuyện với một cô gốc việt nào, cô ta kêu ông ta sử dụng covercall với cổ phiếu tesla, như cho mướn nhà nên ông ta theo. Ông ta tặng mình một cuốn sách nói về covercall để đọc. Tuần này phải đọc cho xong. Cuộc đời mình thường hay được thiên hạ cho sách đọc, nhiều cuốn đã thay đổi đời mình. Mình thân với con trai ông ta vì có con cùng thời. Ông ta nay 84 tuổi, có 11 đứa cháu ngoại nội, từ một đứa bé mồ côi nên vui vẻ lắm.


Con trai nói với mình là ngày nay, mỗi tháng chỉ có độ 25 căn nhà bị trễ nợ tiền ngân hàng trong khi 25 năm trước, khi mình đi học có đến 2,000 căn. Tha hồ mà lựa. Ông ta dặn thằng con, ai mà kêu dạy nghề mua nhà của ngân hàng kéo thì bỏ chạy xa cho mau vì luật lệ thay đổi, không còn như xưa nữa. Như ông Robert Kiyosaki, tác giả cuốn “rich dad poor dad”, dụ thiên hạ tới học với giá mấy chục ngàn. Sau này bị thiên hạ kiện này nọ. Hình như ông ta có hợp tác với ông trump, mở trường đại học Trump, vớt tiền thiên hạ. Ngoài đời có nhiều tên dạy kiếm tiền dù chả mua căn hộ nào cả.


Mời ông ta đi ăn cơm, ông ta nói là nay theo chế độ dinh dưỡng trường phái ăn thịt thôi nên đến tiệm bán thịt nướng để ăn. 

Ông ta cho biết ngày nay, mục đích ông ta là làm thế nào để thức dậy mỗi sáng. Về già mà không còn mục đích để tiếp tục cuộc sống thì Chán Mớ Đời. Lạ một điều là ông ta cũng uống Niacin như mình và vitamin K. Cho thấy đều đọc hay xem phim tài liệu  như nhau. Ông ta chỉ mình là nên uống rãi ra cả ngày thay vì một lần. Từ một tháng qua nghe lời AI, mình giảm được thêm 10 cân anh. Kinh


Hai cha con lái xe về, không biết thằng con học được gì qua cuộc gặp gỡ. Hy vọng nó sẽ học được suy nghĩ của người đi trước. Con mình thường ít khi nghe mình, nên tìm cách cho nó tiếp cận với những người nào giỏi để nó theo gương. Xong om


Mình thì tương tự như ông ta, rất nhớ ơn những người đã giúp đỡ mình trên đường đời. Tháng 10 này mình sẽ về Paris, thăm bà Cayla, người đã cho mình ở căn phòng Ô-sin suốt mấy năm học đại học. Bà ta cũng lớn tuổi, chắc gần 100. Thăm bà ta và những người khác, một thời đã giúp mình.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Thần tượng hoá đời mình

 Đánh bóng ảo tưởng


Hôm trước có ông thần khi xưa ở Đà Lạt, hú mình đi ăn cơm để hỏi vài việc vì anh ta mới về hưu. Hỏi mình nên làm gì với số tiền 401k, mua mobile home này nọ. Nay lãnh tiền già rồi. 

Anh ta cho biết là vợ chồng đồng ca bài đắp mộ cuộc tình và kể nhiều bạn anh ta cũng xêm xêm tình trạng này. Mình hỏi anh ta gần 7 bó, đi mua nhà, ai cho vay vì không có công ăn việc làm. Mua mobile home thì họ cũng xét chỉ số tín dụng thêm tiền đất ở khu bolsa rất đắt, trên $1,500/ tháng. Tốt nhất là mướn một căn hộ hay share phòng với ai rồi dùng tiền đi chơi, thăm bạn bè ở xa trước khi chống gậy. 


Còn 401(k) thì mình nói nên chuyển qua money market cho chắc ăn như mình đã chuyển của đồng chí gái qua rồi vì lỡ xuống không có thời gian làm lại như 2008. Dạo đó mất một số nhưng sau đó lên lại nên nay chuyển sang cái nào như bond, tiền lời nhất là chuyển qua nhiều ngân hàng thay vì để nguyên một đống tiền. Lỡ có chuyện gì dù có 100 ngàn trong trương mục, ngân hàng chỉ cho lãnh được $100/ ngày là ngọng. Năm 2008, có anh bạn có $300,000 trong ngân hàng Indy Mac nhưng không lấy được vì ngân hàng này bị phá sản dù có FDIC. Hôm trước, gặp quên hỏi vụ này ra sao.

Anh ta nói lần trước mình nói nhưng anh ta không chuyển nên giờ lên thêm. Mình nói đúng rồi. Mình cũng chuyển tiền của vợ nhưng không hiểu sao, vẫn như trước, khi nhìn lại thì thất kinh vì lên được thêm 100K. Xem như đồng chí gái ở hiền gặp lành. Nay thì mình đã chuyển cho chắc ăn.

 Tình hình ngày nay như năm 2006, tưởng xuống rồi năm 2007 lên cái vèo rồi 2008 xuống cái ào. Năm ngoái mình có set-up lỡ thị trường xuống thì đến -25% từ chỉ số cao nhất là tự động bán cổ phiếu khoá sổ. May là xuống chưa đến dưới 25% rồi lại bò lên y chang năm 2007. Năm nay thì chỉ số thị trường chứng khoán tương tự năm 2007, thêm nhà cửa ở Florida, Texas xuống mạnh. Cali thì đứng và chủ bán đang giảm giá và nhà ra thị trường nhiều hơn.

Nhớ có lần mình bán một căn nhà năm 2006 vì tin tức cho biết tình hình xuống xuống. Ai ngờ đến 2007 nó chạy lên cái vèo khiến đồng chí gái chửi quá vì mất lời gần 100K. Mình rao bán 600k nhưng bán không được nên cuối cùng bán rẻ hơn giá list, lấy 550k, mấy tháng sau nó chạy lên đến 700k. Xem như mình mất cơ hội thêm 150K, bị vợ chửi quá, kêu tốn tiền đi học này nọ, họ báo sai. Rồi 2008 nó xuống cái vèo. Mình thà ra trước năm 2006 còn hơn 2008, ăn non còn hơn là tham ở lại rồi mất hết. Nhờ có tiền bán năm 2006, mình chạy ra mua nhà năm 2009, 2010 giá $25,000 và 50,000/ căn như mua dầu chá quẩy mới ra lò. Nếu mình tham, có thể bán không được vì sau đó xuống te tua. May là họ bơm tiền vào để hạ tiền lời nên từ từ lên lại. Và nay cho thấy tình hình như năm 2006. 2008 là Obama lên ngôi. Năm nay thì chưa biết là ai nhưng kinh tế te tua, thiên hạ mất việc nhiều.

Đối choại với đồng chí gái mỗi ngày như vậy nên em ít tám chuyện trên mạng

Nói cho ngay mình chỉ nghĩ hoàn cảnh vợ chồng về hưu, không để ý đến những người độc thân, sau khi từ giả người tình 100 năm. Nay anh bạn kể mới thấy các người về hưu không chồng hay vợ cũng có nhiều điểm đáng lo hay lo nhiều hơn vì một thân một mình. Kiếm thêm người tâm giao mới, rồi chi phí chỉ có một mình trang trải, không ai phụ. Có bệnh hoạn thì không ai chăm sóc hay chăm sóc người bạn đời.

Vấn nạn là trước đây sống trong nhà với vợ con thấy rộng rãi nay bỏ nhau lại già nên muốn tìm lại không gian ngày xưa rất khó. Vợ chồng già ở trong căn nhà to đùng. Con cái lập gia đình ở xa. Tốt nhất là mướn căn hộ nhỏ ở rồi cho mướn căn nhà để tiền để xài mà không phải chăm sóc căn nhà to đùng. Một căn nhà ở quận Cam nay có thể cho thuê $3,500, mướn một căn hộ nhỏ ở hay share phòng cho tiện. Để dành tiền đi chơi, thăm bạn bè hay con cháu. Con cháu ở xa thì chịu khó đi vì chúng đi thăm mình rất tốn kém, cả vợ chồng con cái lại bận đi làm.

Anh này hay đọc bài mình kể chuyện đời xưa, có lần anh ta đột phá tư duy; làm một cái bờ lốc mực tím Sơn đen và nhờ anh bạn nào khác cùng làm. Do đó ngày nay trên bờ lốc mình có trên 2,000 bài kể chuyện đời xưa và có trên 800k lượt đọc. 

Ngồi nói chuyện anh ta hỏi thường người ta hay đánh bóng bản thân và gia đình, mà ông lại cứ kể thành thật quá là sao. Ông kể mẹ ông chưa bao giờ được đi học còn ông cụ cũng lêu bêu chưa xong tiểu học. Mình chả biết trả lời ra sao cả. Bố mẹ ít học thì mình nói ít học không lẻ phải chạy đi mua cái bằng tiến sĩ về mới xứng đáng là bố mẹ của mình. Hãnh diện về bố mẹ có bằng tiến sĩ, dắt nhau về làng, chụp hình đãi cả làng ăn vinh quy bái tổ? Cha mẹ mình không có nhiều nhưng mình biết chắc chắn một điều là bố mẹ lo cho mình hết khả năng của họ với tất cả tình thương yêu với tinh thần hy sinh đời bố mẹ, củng cố đời con như mình ngày nay đi làm cũng để cho con mình có một tương lai khá hơn mình khi xưa mới lang thang sang Hoa Kỳ. Tương tự mình làm vườn chăm sóc 1200 cây bơ thì mình nói làm nông dân chân chất. Không lẽ phải tự bơm tự nổ, chạy đi mua cái bằng tiến sĩ nông dân ưu tú. Làm chồng nông dân ưu tú đã mệt nay phải mua thêm bằng kỹ sư nông dân ưu tú nữa thì chắc chết.

Thương em dáng đứng dáng ngồi

Kiếp này không có hai người như em

Anh này hay trách mình là không trả lời những câu hỏi của độc giả. Mình nói đời vô thường cho nên chúng ta nên dành hết thời gian tỏng ngày, để cãi nhau với những người không quen biết trên mạng xã hội. Ở nhà cãi nhau với đồng chí gái là đã mệt rồi, đâu có thời gian đi tranh cãi với thiên hạ. Thiên hạ đọc bài mình không thích nên cứ kêu ra chửi thêm mấy chiến sĩ an ninh mạng. Làm nông dân từ 5 giờ sáng đến 2 giờ chiều thì còn thì giờ đâu mà đi tám trên mạng. 

Mình đọc tài liệu thấy có những điều lạ lạ nên ghi lại bỏ trên bờ lốc. Ai thích thì đọc, không thích thì miễn vào đọc. Mình không bao giờ vào nhà thiên hạ để tè hay làm một bãi để tự sướng. Vườn mình thì mình tè vô tư. Có người cho mình biết là họ sang Hoa Kỳ gần đây, tiếng anh tiếng u chưa rành lắm nên những bài mình kể, giúp họ để ý, mà tìm hiểu thêm về xã hội cũng như thể thức sinh hoạt tại Hoa Kỳ. Giúp họ tìm hiểu thêm về vấn đề. Những gì mình kể không phải để khoe mẻ. Nông dân là bần cùng trong xã hội thì khoe cái gì. Chán Mớ Đời 


Mình kể vụ spam nên thấy chia sẻ vào các nhóm như xì pam  nên từ nay về sau mình sẽ không tải vào các nhóm mà mình tham gia nữa. Ai muốn đọc thì vào bờ lốc của mình. Xem như bài cuối cùng mình xì-Pam thiên hạ.


Chúc các bác vui vẻ vào cuối tuần.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Nên bỏ vợ to béo?

 

Có tấm ảnh của vợ chồng ông tài tử Anh quốc Pierce Brosnan lưu hành trên mạng khiến nhiều người chê bà vợ thứ 2, tên Keely Shade Smith to béo. Có người kêu ông ta bỏ vợ chạy theo mấy cô trẻ nhưng ông ta lại bảo vệ, khen bà vợ. Mình xem phim đầu tiên do ông này đóng khi làm việc tại Anh quốc đâu năm 1985. Ông ta thủ vai một điệp viên của Liên Xô, xâm nhập vào khu vực cấm của NATO để đánh cắp và phá hoại.


Sau này lại thấy ông ta đóng phim James Bond.

Đăng hình này vì không nêu rõ thân hình của bà vợ
Khi xưa, còn trẻ chưa béo phì ra

Vợ đầu ông Brosnan qua đời năm 1991, ông ta chung sống với bà vợ thứ 2 trên 2 thập kỷ có mấy người con. Pierce Brosnan từng chia sẻ rằng ông yêu bà Keely vì tính cách, sự thông minh, và sự hỗ trợ không ngừng nghỉ của bà dành cho ông và gia đình. Ngoại hình không phải là yếu tố quan trọng nhất trong tình yêu của họ. Họ đã trải qua nhiều thử thách cùng nhau và vẫn duy trì được một tình yêu mạnh mẽ và chân thành.

Thường thường người ta thấy các tài tử điện ảnh thay chồng đổi vợ như thay áo nhưng cũng có nhiều người sống chung thuỷ với người bạn đời đến khi qua đời như ông Paul Newman,… cho thấy không nên vơ đũa cả nắm. 

Khổng Minh được đề cao như một người đẹp, thông minh, tài giỏi lại đi lấy một người vợ cực xấu, A Nữu. Ông ta giải thích là vợ ông ta đẹp hơn các cô gái đẹp khác và giải thích như sau: «Ngồi trong sân vắng vẻ, tách trà như tâm tình của cô gái. Xuân qua thu lại, thế sự như mây. Người đời hay nói: rượu, thuốc lá, trà là ba báu vật của đàn ông. Tài nữ như thuốc lá, mỹ nữ như rượu nồng, còn phụ nữ xấu chỉ lặng lẽ như trà tỏa hương. So với hương trà man mác, vô luận khói thuốc đắng cay hay men rượu nồng nàn, đều thành dung tục. Song người đời lại say mê sự kích thích của rượu và thuốc lá, ít ai thư thái để tận hưởng vị thanh khiết của trà”.

Những người nổi tiếng, giàu có thường có rất nhiều người ái mộ, đầy cám dỗ nên phải có một tình cảm rất sâu đậm với vợ nhà hay người chồng của mình để có thể gắn bó lâu năm. Mình nhớ có đọc cuốn sách về ông Swarzernegger cựu tài tử, khi ra tranh cử thống đốc tiều bang Cali. Họ kể có lần ông ta đang ngồi ăn với vợ trong một tiệm ăn, bổng nhiên có một cô đến bàn đưa số điện thoại rồi cởi áo ra, đưa bộ ngực vĩ đại trước mặt ông ta rồi bỏ đi trong khi bà vợ trố mắt. Sau này người ta khám phá ra ông ta có con riêng với bà ô sin.

Hôm trước, xem một đoạn video của một lập trình viên quay khi tình cờ gặp Phật sĩ Minh Tuệ, mấy tháng trước khi các youtuber bám theo ông ta và nhiều người đi theo làm tùm lùm. Cứ thấy thiên hạ đến cúng dưỡng thức ăn và tiền bạc thì ông ta không nhận, kêu đã thọ trai và không nhận tiền bạc. Những hình ảnh của người lạ đưa tiền hay thức ăn hàng ngày như cám dỗ đưa trước mặt nhưng phải có một bản lĩnh rất cao cũng như nhân sinh quan để từ chối.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 


Nên đồng ký tên mượn nợ?

 Tuần này đọc một câu hỏi trên chương trình về tài chính, thấy là lạ nhưng có khả năng xầy ra cho chúng ta nên mình ghi lại đây. Một ông Mỹ hỏi sự việc ông nội của ông ta muốn giúp một người cháu nội, bằng cách đồng ký tên mượn nợ học đại học của 

Massachusetts Educational Financing Authority như một nợ cho gia đình, không phải là nợ của liên bang giúp sinh viên.

Vấn đề là người cháu kia biệt tăm và không trả và ông nội ông ta mới qua đời. Món nợ bây giờ bị “defaulted”vỡ nợ và ông ta không biết người em họ ở đâu. Câu hỏi của ông ta bây giờ món nợ đại học phải làm sao? Cái Estate của ông nội phải trả hay xem như ông nội xù nợ.

Ông này cầm cái biên lai đi chợ năm 2019, nay đem ra chợ mua lại y chang thì thấy giá cả lên 40%

Sau đây là câu trả lời của chuyên viên tài Chánh.

Khi qua đời thì người mượn nợ của MEFA, không phải là sinh viên, thì người ký giấy nợ chung và Estate của người đó không còn bị liên luỵ về món nợ này nữa. Estate của người qua đời cần báo cho MEFA để được biết cần nạp hồ sơ, giấy tờ nào để thoả mãn vấn đề người chết không còn dính dáng đến món nợ và hát trả lại em yêu món nợ này. 

 

Khi người co-Borrower qua đời, thì người sinh viên (cháu nội) mượn nợ vẫn còn trách nhiệm về món nợ. Cứ sau 180 ngày mà món nợ không được trả theo thoả thuận thì được xem là “defaulted” và sẽ được giao cho văn phòng “Collection” để họ đòi. Sẽ được ghi vào Credit của người sinh viên kia.


Nếu người vay bỏ lỡ các khoản thanh toán (Payments), ngay cả khi sau đó họ bắt kịp  các khoản thanh toán bị bỏ lỡ có thể ảnh hưởng đến điểm tín dụng (Credit score) của người đồng ký tên, điều này sau đó có thể đẩy chi phí cho các khoản vay và thế chấp xe, cá nhân lên cao đối với người vay đó hoặc thậm chí dẫn đến đơn xin vay tiền bị từ chối.


Trên thực tế thì người ký tên chung mượn nợ cũng bị ảnh hưởng nếu người mượn không trả. Họ khuyên người mượn nợ nên liên lạc với chủ nợ để thoả thuận thanh toán mỗi tháng ít hơn, có thể trả nhưng có lẻ lâu hơn. Đừng có nghe mấy ông thần sửa chửa Credit rồi tốn tiền vẫn mang tật.

Theo nguyệt san Forbes, mới được người Tàu mua cho biết. Từ 30 năm qua, với lạm phát, tiền học đại học công tại Hoa Kỳ đã gia tăng từ $4,160 đến $10,740 cho 4 năm đại học, và từ $19,360 đến $38,070 tại một đại học tư. Không kể các đại học danh tiếng. Forbes reported in April. 


Sinh viên nay ra trường, tìm việc không có nên trốn nợ. Ngày nay, nợ sinh viên lên đến $1.75 ức, với nợ liên bang cho sinh viên chiếm 90% con số này. Vấn đề là khi tìm việc, 95% các công ty đều sưu tra các người nạp đơn (HR.com và National Association of Professional Background Screeners). Khi thấy họ không trả hay bị trễ thì khó mà kiếm được việc.


Nay ông Biden muốn xoá nợ đại học để được phiếu. Hình như tối cao pháp viện kêu vi hiến. Nếu không lại phải in tiền nữa, lạm phát gia tăng. Có ông Mỹ mua thức ăn tất cả những món ở siêu thị năm 2019 và năm nay mua lại y chang để so giá thì lên 40%. Dạo này xem tin tức về địa ốc thấy Florida đang te tua có nơi giá nhà hạ 45% so với mấy năm trước. Arizona cũng đang te tua. Không biết khi nào đến Cali. Chính quyền cứ bơm tin kinh tế tốt để qua mùa bầu cử. 


Mình lo cho thế hệ con cháu sau này với tình hình, cứ in tiền ra cho thiên hạ, rồi còn cháu sau này phải cày đóng thuế. Một căn nhà bây giờ nghe nói ở Garden Grove giá $1 triệu mà thiên hạ sắp hàng để đợi vào xem open house. 1 triệu thì phải đặt cọc tối thiểu $200,000. Con cháu sẽ phải đi làm $400,000, đóng thuế $200,000 còn lại $200,000 để đặt cọc.  Giá nhà ở Florida đang xuống 40%. Hy vọng sẽ đến Cali sau bầu cử. 


Mua nhà hay xe cộ thường người ta hay ký tên chung cho con hay bạn bè. Cái này rất nguy hiểm cũng như “assume” cái nợ của người bán. Có một ông bạn quen kể, khi xưa ông ta mua nhà rồi “assume”, xem như tiếp tục trả cái nợ của người bán. Vấn đề là khi làm giấy tờ để tiếp tục trả món nợ này thì bao nhiêu Credit score của người bán, sẽ được trao lại cho người mượn mới. Bao nhiêu điểm xấu của người bán là ông ta thầu hết gom hết châu về hiệp phố nên Credit score xuống te tua. Phải mất mấy tháng để xóa sổ. 

Mình mua nhà hiện nay là tìm các căn nhà có nợ với 3% hay 2.75% tiền lời để mua. Điển hình, 1 căn ở Cerritos giá $935,000, có cái nợ $750,000 với tiền lời 2.75%. Mình trả họ $900,000 trừ cái nợ $750,000. Đưa họ $100,000 và nợ họ $50,000. Lý do mình giữ $50,000 vì nếu họ báo cáo với ngân hàng thì họ sẽ mất $50,000. Nhưng 10 năm sau mình sẽ trả họ $50,000. Lý do là khi xưa mình bị một lần. Họ cho mình tiếp tục trả cái nợ, chuyển sổ đỏ sau đó họ viết thư cho ngân hàng bảo là đã bán căn nhà thì ngân hàng nay có tiền lời lên 7, 8% nên họ dùng Due on Sale Clause để bắt mình trả họ ngay cái nợ.

Mình không assume cái nợ. Chỉ kêu họ sang tên vào cái Trust rồi bán cho mình 100% benefiary Interest cho mình. Phương cách này gọi là “subject to the existing loan “.

Khi xưa, thấy một chị quen mua nhà đứng tên dùm cho ai đó, được trả mấy ngàn vì có Credit tốt nhưng rất nguy hiểm vì nếu người mua nhà không trả là chị ta lãnh nợ.

Trở lại vụ ông Mỹ già mới qua đời, đồng ký tên mượn nợ cho thằng cháu. Làm ông bà hay cha mẹ, ai cũng muốn giúp đỡ con cháu. Khi con cháu còn trẻ chưa có Credit thì khi mua xe hay mượn nợ đại học, tiền lời rất cao. Do đó chúng có khuynh hướng là đồng ký tên để mượn nợ, giúp con cháu mình mua xe với tiền lời rẻ. Vấn đề là nợ phải trả lâu dài không như nợ xe độ 5 năm. Mà nếu con cháu không trả là mình ngọng.

Có điểm này nên chú ý là nếu chúng ta muốn giúp con cháu mua nhà thì nên bắt chúng ký một giấy nợ. Thí dụ: một cặp vợ chồng quen, muốn giúp đứa con mới lập gia đình, mua căn nhà. Lương bổng hai vợ chồng mới cưới thì đủ trả tiền nhà, vấn đề là chúng có nợ đại học và nợ xe nên không có tiền đặt cọc. Điển hình mua một căn nhà 1 triệu dô. Theo nguyên tắc, phải đặt cọc 20% hay $200,000 và ngân hàng cho mượn $800,000. Con không có tiền đặt cọc nên hai vợ chồng kêu, mình già, chết thì cũng để lại cho con. Thay vì đợi mình chết, nay cho con trước. Vấn đề là mai sau, khi vợ chồng canh không ngọt, cơm Khê.

Mình có ông bạn người Mỹ, nha sĩ nên tiền nhiều. Con gái muốn mua nhà, ông ta trả luôn $600,000 tiền mặt (cáCH ĐÂY 15 NĂM).  Một hôm thằng rể buồn đời, vác chiếu ra toà muốn ly dị, hát bài Capri! C’est fini ! Thế là bán căn nhà chia đôi. Ông ta mất trắng $300,000. Do đó cho con đã lập gia đình, cần bắt chúng ký một giấy nợ với tiền lời 12% nhưng không trả. Nếu sau này chúng có ly dị, chia tài sản thì số tiền $600,000 với tiền lời 12% lên khá khủng nên bán nhà là chúng chả còn đồng xu nào. Mình làm tờ giấy reconveyance xem như món nợ đó không còn, bỏ trong tủ, lỡ khi mình qua đời thì con cháu có thể đem ra mà nộp cho thành phố để xóa nợ. 

 (Còn tiếp)


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Độc lập về tài Chánh


We should do a weekly call and discuss my path to being financially free”, con gái nhắn tin kêu cần nói chuyện mỗi tuần để giúp nó không lệ thuộc về tài Chánh, thêm muốn thằng Bồ tham dự cuộc đàm thoại luôn. Mình nói thêm thằng con cho khoẻ, khỏi mất công nói hoài. Cha mẹ sinh con trời sinh tánh nhưng nay hai đứa con muốn nghe mình nói chuyện giúp chúng, bồi dưỡng phương cách về hưu sớm, độc lập về tài Chánh. Có lần con gái hỏi mẹ nó sao không thấy bố đi làm. Mẹ nó không biết trả lời ra sao. Chán Mớ Đời 

Năm ngoái mình trả tiền cho hai đứa con đi học về khóa tài Chánh căn bản, có thằng Bồ của con gái bay từ New York sang nên mình trả luôn cho hắn vì nếu sau này chúng lấy nhau thì cũng hiểu chút ít gì về tài Chánh mà theo dòng keo kiệt của mình. Còn không thì ít ra nó hiểu chút gì về tài Chánh, giúp nó sau này. Như mình có kể, con cái dù muốn dù không, bị ảnh hưởng bởi cách tiêu và sử dụng tiền của bố mẹ. Và cũng có thể bị ức chế quá như cha mẹ hà tiện quá nên khi đi làm, có tiền, con cái  tiêu xài cho sướng.

Bộ trưởng bộ tư pháp Hoa Kỳ, Robert Kennedy

Hôm qua, con gái nhắn tin muốn nói chuyện với bố mỗi tuần để giúp nó được tự do về tài Chánh. Mình đồng ý vào chiều thứ 2, có thằng Bồ tham gia nên cũng mừng. Hy vọng chúng sẽ khá hơn đời bố mẹ. Mình giúp được mấy người thợ mua nhà cửa nên đến phiên giúp mấy đứa con mua nhà.

Hôm trước, có anh thợ nhắn tin chúc mừng ngày bố rồi kêu đã bán hết bơ lấy ở vườn mình trong một tiếng đồng hồ. Anh ta kêu con bỏ bịch xong, sáng chở con đến đứng bên cạnh tiệm bánh mì để bán. Người Mễ, mỗi ngày đi mua bánh mì, không như người Mỹ ăn bánh mì lát trắng. Đứng đợi mua bánh mì, thấy có bán bơ mà dân họ rất thích nên lấy vài bịch. Họ thích ăn loại bơ chín rồi nên lấy bánh mì, bỏ bơ vô ăn liền. Thấy ngon quá cứ gọi lấy thêm. Năm nay mình chịu khó bón phân thêm dù đắt tiền, nhưng trái to hơn các năm trước lại ngon cực nên được lòng khách rất nhiều. Vui lòng khách đến, vừa lòng có bơ khách đi. Anh thợ này mình giúp mua nhà qua chủ cho vay lại. Khi xưa thấy cả gia đình ở Mobile home trong khu lụp xụp nên mình nói kiếm ai bán nhà rồi gọi mình đến thương lượng cho. Một hôm anh ta dẫn vợ đến nhà nhờ giải thích tiếng Mễ những gì mình nói chuyện với anh ta. Mua được một căn nhà rồi chịu khó Tân trang lại nay cũng khá. Đất rộng nên anh ta nuôi dê và gà nên lâu lâu cho mình sữa dê.

Một anh khác, hỏi mình có nên mua nhà hay không vì có người bán và cho vay lại. Mình kêu nên và giúp anh ta thương lượng rồi mua. Nay bán lời được 1 triệu nên hỏi mình làm gì với tiền này. Mình kêu mua một căn khác ở khu an ninh để con đi học và một căn nhà cho thuê.

Mình nói thằng con là muốn mua nhà thì phải học, tham dự các họp mặt của các hội đầu tư và chuyên gia về địa ốc. Ngoài ra học không thì chả đưa đến đâu. Cần nhất là đi xem nhà cho ở nhiều và “Make offer”. Có như vậy mới có thể mua nhà được. Mua nhà như đi kiếm vợ, phải mời mấy cô đi chơi thì mới biết ai hợp với mình dù tốn tiền.

Một tuần sau, thằng con hỏi muốn đi xem căn nhà người ta rao bán. Mình tò mò lại xem thì được biết căn nhà ở khu Anaheim Hill, khu an ninh, ít xe đậu ngoài đường như mấy khu gần bôn sa. Vấn đề là giá cao 1.375 triệu. Được cái là chủ nhà cho vay lại. Căn này họ mua đâu cách đây 22 năm (xem trên mạng của Title Company). Trước khi xem nhà, cần xem lịch sử của căn nhà để mình hiểu chủ nhà còn nợ bao nhiêu, mua khi nào để có thể thương lượng sau này. Họ mua rồi cho thuê. Nay về hưu dọn về Wyoming nên muốn bán. Vấn đề là họ mua cách đây 22 năm, giá $325,000. Nay bán $1,375,000 thì sẽ bị thuế đánh mệt thở gần phân nữa nên họ phải cho vay lại để không bị đóng thuế một lúc mà từ từ mỗi năm với số tiền nhận được của người mua. Theo kiểu installment  Sales của sở thuế.


Mình nói nó Make offer qua bà chuyên gia địa ốc. Bà này trẻ, kiếm việc không được nên học bằng địa ốc, thấy danh thiếp đề MBA đủ trò. Cái không may là không gặp thẳng người listing vì nếu nhờ họ mua, ăn hai đầu huê Hồng thì dễ hơn. Đây dây dưa qua hai người nên khó. Mình nói thằng con kêu, muốn gặp người listing Agent nhưng họ không muốn mất thì giờ, nói gửi offer rồi tính.

Mình kêu thằng con make offer, ra giá mua với giá chủ nhà muốn $1,370,000. Đặt cọc 10%, trả 90% cho 480 lần. Xem như họ không lấy tiền lời. Họ counter offer đặt cọc 20%, và chỉ cho vay 30 năm với 7%. Mình muốn gặp chủ nhà nhưng mấy người Agent cứ cản trở nên thôi. Mình nói thằng con viết thư cho chủ nhà, muốn mua thẳng, trực tiếp để chủ nhà khỉ tốn tiền trả cho chuyên viên địa ốc. Nhà cửa ở Cali đang lên như điên, mà căn nhà này hơn 6 tháng chưa bán được.

Khi gặp chủ nhà mình nói chuyện mới hiểu rõ ràng hoàn cảnh để thương lượng còn cứ qua người trung gian không hiểu cách mình mua, rất khó. Mình nói thằng con cứ tiếp tục đi xem nhà để hiểu thị trường, loại nhà, khu vực,… mình dẫn nó đi các buổi họp mặt ăn trưa của mấy nhóm đầu tư địa ốc mà mình quen nhưng sau này, lười không đi nữa, giới thiệu nó cho thiên hạ để nó đi mỗi tuần. Làm quen, học hỏi thêm chớ đi theo mình nó sẽ không học được gì nhiều. Nhất là ỷ lại không theo dõi. Nay thấy nó chịu khó đi xem nhà, hỏi các chuyên gia.

Mình dạy nó, thấy ai có cảm tình thì mời đi ăn trưa, để khi có good deal họ sẽ gọi mình trước khi cho ra thị trường. Khi xưa, mình có quen mấy người như vậy, họ gọi là pocket listing.

Thứ 2 tuần này, con gái, thằng Bồ và thằng con bắt đầu gọi nói chuyện. Mình nói chúng phải tìm một người đại diện của công ty Title Insurance, để làm một trương mục, họ cho mình vào mạng của họ để tìm hiểu. Rồi đi xem vùng nào muốn mua nhất là khu vực gọi là Opportunity Zone. Vì theo luật thì sau 10 năm sở hữu, bán đi sẽ không bị đóng thuế. Tham gia các hội đầu tư ở vùng New York để làm quen, học hỏi thêm.

Hôm qua thấy thằng con đi xem nhà OpenPlay Housing. Thấy cũng vui nhưng không biết sẽ đi tới đâu vì cuộc chiến dành độc lập tài Chánh là một cuộc kháng chiến trường kỳ đến khi nào thành công thì thôi. (Còn tiếp)


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn