Showing posts with label Địa ốc. Show all posts
Showing posts with label Địa ốc. Show all posts

Nên bỏ vợ to béo?

 

Có tấm ảnh của vợ chồng ông tài tử Anh quốc Pierce Brosnan lưu hành trên mạng khiến nhiều người chê bà vợ thứ 2, tên Keely Shade Smith to béo. Có người kêu ông ta bỏ vợ chạy theo mấy cô trẻ nhưng ông ta lại bảo vệ, khen bà vợ. Mình xem phim đầu tiên do ông này đóng khi làm việc tại Anh quốc đâu năm 1985. Ông ta thủ vai một điệp viên của Liên Xô, xâm nhập vào khu vực cấm của NATO để đánh cắp và phá hoại.


Sau này lại thấy ông ta đóng phim James Bond.

Đăng hình này vì không nêu rõ thân hình của bà vợ
Khi xưa, còn trẻ chưa béo phì ra

Vợ đầu ông Brosnan qua đời năm 1991, ông ta chung sống với bà vợ thứ 2 trên 2 thập kỷ có mấy người con. Pierce Brosnan từng chia sẻ rằng ông yêu bà Keely vì tính cách, sự thông minh, và sự hỗ trợ không ngừng nghỉ của bà dành cho ông và gia đình. Ngoại hình không phải là yếu tố quan trọng nhất trong tình yêu của họ. Họ đã trải qua nhiều thử thách cùng nhau và vẫn duy trì được một tình yêu mạnh mẽ và chân thành.

Thường thường người ta thấy các tài tử điện ảnh thay chồng đổi vợ như thay áo nhưng cũng có nhiều người sống chung thuỷ với người bạn đời đến khi qua đời như ông Paul Newman,… cho thấy không nên vơ đũa cả nắm. 

Khổng Minh được đề cao như một người đẹp, thông minh, tài giỏi lại đi lấy một người vợ cực xấu, A Nữu. Ông ta giải thích là vợ ông ta đẹp hơn các cô gái đẹp khác và giải thích như sau: «Ngồi trong sân vắng vẻ, tách trà như tâm tình của cô gái. Xuân qua thu lại, thế sự như mây. Người đời hay nói: rượu, thuốc lá, trà là ba báu vật của đàn ông. Tài nữ như thuốc lá, mỹ nữ như rượu nồng, còn phụ nữ xấu chỉ lặng lẽ như trà tỏa hương. So với hương trà man mác, vô luận khói thuốc đắng cay hay men rượu nồng nàn, đều thành dung tục. Song người đời lại say mê sự kích thích của rượu và thuốc lá, ít ai thư thái để tận hưởng vị thanh khiết của trà”.

Những người nổi tiếng, giàu có thường có rất nhiều người ái mộ, đầy cám dỗ nên phải có một tình cảm rất sâu đậm với vợ nhà hay người chồng của mình để có thể gắn bó lâu năm. Mình nhớ có đọc cuốn sách về ông Swarzernegger cựu tài tử, khi ra tranh cử thống đốc tiều bang Cali. Họ kể có lần ông ta đang ngồi ăn với vợ trong một tiệm ăn, bổng nhiên có một cô đến bàn đưa số điện thoại rồi cởi áo ra, đưa bộ ngực vĩ đại trước mặt ông ta rồi bỏ đi trong khi bà vợ trố mắt. Sau này người ta khám phá ra ông ta có con riêng với bà ô sin.

Hôm trước, xem một đoạn video của một lập trình viên quay khi tình cờ gặp Phật sĩ Minh Tuệ, mấy tháng trước khi các youtuber bám theo ông ta và nhiều người đi theo làm tùm lùm. Cứ thấy thiên hạ đến cúng dưỡng thức ăn và tiền bạc thì ông ta không nhận, kêu đã thọ trai và không nhận tiền bạc. Những hình ảnh của người lạ đưa tiền hay thức ăn hàng ngày như cám dỗ đưa trước mặt nhưng phải có một bản lĩnh rất cao cũng như nhân sinh quan để từ chối.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 


Nên đồng ký tên mượn nợ?

 Tuần này đọc một câu hỏi trên chương trình về tài chính, thấy là lạ nhưng có khả năng xầy ra cho chúng ta nên mình ghi lại đây. Một ông Mỹ hỏi sự việc ông nội của ông ta muốn giúp một người cháu nội, bằng cách đồng ký tên mượn nợ học đại học của 

Massachusetts Educational Financing Authority như một nợ cho gia đình, không phải là nợ của liên bang giúp sinh viên.

Vấn đề là người cháu kia biệt tăm và không trả và ông nội ông ta mới qua đời. Món nợ bây giờ bị “defaulted”vỡ nợ và ông ta không biết người em họ ở đâu. Câu hỏi của ông ta bây giờ món nợ đại học phải làm sao? Cái Estate của ông nội phải trả hay xem như ông nội xù nợ.

Ông này cầm cái biên lai đi chợ năm 2019, nay đem ra chợ mua lại y chang thì thấy giá cả lên 40%

Sau đây là câu trả lời của chuyên viên tài Chánh.

Khi qua đời thì người mượn nợ của MEFA, không phải là sinh viên, thì người ký giấy nợ chung và Estate của người đó không còn bị liên luỵ về món nợ này nữa. Estate của người qua đời cần báo cho MEFA để được biết cần nạp hồ sơ, giấy tờ nào để thoả mãn vấn đề người chết không còn dính dáng đến món nợ và hát trả lại em yêu món nợ này. 

 

Khi người co-Borrower qua đời, thì người sinh viên (cháu nội) mượn nợ vẫn còn trách nhiệm về món nợ. Cứ sau 180 ngày mà món nợ không được trả theo thoả thuận thì được xem là “defaulted” và sẽ được giao cho văn phòng “Collection” để họ đòi. Sẽ được ghi vào Credit của người sinh viên kia.


Nếu người vay bỏ lỡ các khoản thanh toán (Payments), ngay cả khi sau đó họ bắt kịp  các khoản thanh toán bị bỏ lỡ có thể ảnh hưởng đến điểm tín dụng (Credit score) của người đồng ký tên, điều này sau đó có thể đẩy chi phí cho các khoản vay và thế chấp xe, cá nhân lên cao đối với người vay đó hoặc thậm chí dẫn đến đơn xin vay tiền bị từ chối.


Trên thực tế thì người ký tên chung mượn nợ cũng bị ảnh hưởng nếu người mượn không trả. Họ khuyên người mượn nợ nên liên lạc với chủ nợ để thoả thuận thanh toán mỗi tháng ít hơn, có thể trả nhưng có lẻ lâu hơn. Đừng có nghe mấy ông thần sửa chửa Credit rồi tốn tiền vẫn mang tật.

Theo nguyệt san Forbes, mới được người Tàu mua cho biết. Từ 30 năm qua, với lạm phát, tiền học đại học công tại Hoa Kỳ đã gia tăng từ $4,160 đến $10,740 cho 4 năm đại học, và từ $19,360 đến $38,070 tại một đại học tư. Không kể các đại học danh tiếng. Forbes reported in April. 


Sinh viên nay ra trường, tìm việc không có nên trốn nợ. Ngày nay, nợ sinh viên lên đến $1.75 ức, với nợ liên bang cho sinh viên chiếm 90% con số này. Vấn đề là khi tìm việc, 95% các công ty đều sưu tra các người nạp đơn (HR.com và National Association of Professional Background Screeners). Khi thấy họ không trả hay bị trễ thì khó mà kiếm được việc.


Nay ông Biden muốn xoá nợ đại học để được phiếu. Hình như tối cao pháp viện kêu vi hiến. Nếu không lại phải in tiền nữa, lạm phát gia tăng. Có ông Mỹ mua thức ăn tất cả những món ở siêu thị năm 2019 và năm nay mua lại y chang để so giá thì lên 40%. Dạo này xem tin tức về địa ốc thấy Florida đang te tua có nơi giá nhà hạ 45% so với mấy năm trước. Arizona cũng đang te tua. Không biết khi nào đến Cali. Chính quyền cứ bơm tin kinh tế tốt để qua mùa bầu cử. 


Mình lo cho thế hệ con cháu sau này với tình hình, cứ in tiền ra cho thiên hạ, rồi còn cháu sau này phải cày đóng thuế. Một căn nhà bây giờ nghe nói ở Garden Grove giá $1 triệu mà thiên hạ sắp hàng để đợi vào xem open house. 1 triệu thì phải đặt cọc tối thiểu $200,000. Con cháu sẽ phải đi làm $400,000, đóng thuế $200,000 còn lại $200,000 để đặt cọc.  Giá nhà ở Florida đang xuống 40%. Hy vọng sẽ đến Cali sau bầu cử. 


Mua nhà hay xe cộ thường người ta hay ký tên chung cho con hay bạn bè. Cái này rất nguy hiểm cũng như “assume” cái nợ của người bán. Có một ông bạn quen kể, khi xưa ông ta mua nhà rồi “assume”, xem như tiếp tục trả cái nợ của người bán. Vấn đề là khi làm giấy tờ để tiếp tục trả món nợ này thì bao nhiêu Credit score của người bán, sẽ được trao lại cho người mượn mới. Bao nhiêu điểm xấu của người bán là ông ta thầu hết gom hết châu về hiệp phố nên Credit score xuống te tua. Phải mất mấy tháng để xóa sổ. 

Mình mua nhà hiện nay là tìm các căn nhà có nợ với 3% hay 2.75% tiền lời để mua. Điển hình, 1 căn ở Cerritos giá $935,000, có cái nợ $750,000 với tiền lời 2.75%. Mình trả họ $900,000 trừ cái nợ $750,000. Đưa họ $100,000 và nợ họ $50,000. Lý do mình giữ $50,000 vì nếu họ báo cáo với ngân hàng thì họ sẽ mất $50,000. Nhưng 10 năm sau mình sẽ trả họ $50,000. Lý do là khi xưa mình bị một lần. Họ cho mình tiếp tục trả cái nợ, chuyển sổ đỏ sau đó họ viết thư cho ngân hàng bảo là đã bán căn nhà thì ngân hàng nay có tiền lời lên 7, 8% nên họ dùng Due on Sale Clause để bắt mình trả họ ngay cái nợ.

Mình không assume cái nợ. Chỉ kêu họ sang tên vào cái Trust rồi bán cho mình 100% benefiary Interest cho mình. Phương cách này gọi là “subject to the existing loan “.

Khi xưa, thấy một chị quen mua nhà đứng tên dùm cho ai đó, được trả mấy ngàn vì có Credit tốt nhưng rất nguy hiểm vì nếu người mua nhà không trả là chị ta lãnh nợ.

Trở lại vụ ông Mỹ già mới qua đời, đồng ký tên mượn nợ cho thằng cháu. Làm ông bà hay cha mẹ, ai cũng muốn giúp đỡ con cháu. Khi con cháu còn trẻ chưa có Credit thì khi mua xe hay mượn nợ đại học, tiền lời rất cao. Do đó chúng có khuynh hướng là đồng ký tên để mượn nợ, giúp con cháu mình mua xe với tiền lời rẻ. Vấn đề là nợ phải trả lâu dài không như nợ xe độ 5 năm. Mà nếu con cháu không trả là mình ngọng.

Có điểm này nên chú ý là nếu chúng ta muốn giúp con cháu mua nhà thì nên bắt chúng ký một giấy nợ. Thí dụ: một cặp vợ chồng quen, muốn giúp đứa con mới lập gia đình, mua căn nhà. Lương bổng hai vợ chồng mới cưới thì đủ trả tiền nhà, vấn đề là chúng có nợ đại học và nợ xe nên không có tiền đặt cọc. Điển hình mua một căn nhà 1 triệu dô. Theo nguyên tắc, phải đặt cọc 20% hay $200,000 và ngân hàng cho mượn $800,000. Con không có tiền đặt cọc nên hai vợ chồng kêu, mình già, chết thì cũng để lại cho con. Thay vì đợi mình chết, nay cho con trước. Vấn đề là mai sau, khi vợ chồng canh không ngọt, cơm Khê.

Mình có ông bạn người Mỹ, nha sĩ nên tiền nhiều. Con gái muốn mua nhà, ông ta trả luôn $600,000 tiền mặt (cáCH ĐÂY 15 NĂM).  Một hôm thằng rể buồn đời, vác chiếu ra toà muốn ly dị, hát bài Capri! C’est fini ! Thế là bán căn nhà chia đôi. Ông ta mất trắng $300,000. Do đó cho con đã lập gia đình, cần bắt chúng ký một giấy nợ với tiền lời 12% nhưng không trả. Nếu sau này chúng có ly dị, chia tài sản thì số tiền $600,000 với tiền lời 12% lên khá khủng nên bán nhà là chúng chả còn đồng xu nào. Mình làm tờ giấy reconveyance xem như món nợ đó không còn, bỏ trong tủ, lỡ khi mình qua đời thì con cháu có thể đem ra mà nộp cho thành phố để xóa nợ. 

 (Còn tiếp)


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Độc lập về tài Chánh


We should do a weekly call and discuss my path to being financially free”, con gái nhắn tin kêu cần nói chuyện mỗi tuần để giúp nó không lệ thuộc về tài Chánh, thêm muốn thằng Bồ tham dự cuộc đàm thoại luôn. Mình nói thêm thằng con cho khoẻ, khỏi mất công nói hoài. Cha mẹ sinh con trời sinh tánh nhưng nay hai đứa con muốn nghe mình nói chuyện giúp chúng, bồi dưỡng phương cách về hưu sớm, độc lập về tài Chánh. Có lần con gái hỏi mẹ nó sao không thấy bố đi làm. Mẹ nó không biết trả lời ra sao. Chán Mớ Đời 

Năm ngoái mình trả tiền cho hai đứa con đi học về khóa tài Chánh căn bản, có thằng Bồ của con gái bay từ New York sang nên mình trả luôn cho hắn vì nếu sau này chúng lấy nhau thì cũng hiểu chút ít gì về tài Chánh mà theo dòng keo kiệt của mình. Còn không thì ít ra nó hiểu chút gì về tài Chánh, giúp nó sau này. Như mình có kể, con cái dù muốn dù không, bị ảnh hưởng bởi cách tiêu và sử dụng tiền của bố mẹ. Và cũng có thể bị ức chế quá như cha mẹ hà tiện quá nên khi đi làm, có tiền, con cái  tiêu xài cho sướng.

Bộ trưởng bộ tư pháp Hoa Kỳ, Robert Kennedy

Hôm qua, con gái nhắn tin muốn nói chuyện với bố mỗi tuần để giúp nó được tự do về tài Chánh. Mình đồng ý vào chiều thứ 2, có thằng Bồ tham gia nên cũng mừng. Hy vọng chúng sẽ khá hơn đời bố mẹ. Mình giúp được mấy người thợ mua nhà cửa nên đến phiên giúp mấy đứa con mua nhà.

Hôm trước, có anh thợ nhắn tin chúc mừng ngày bố rồi kêu đã bán hết bơ lấy ở vườn mình trong một tiếng đồng hồ. Anh ta kêu con bỏ bịch xong, sáng chở con đến đứng bên cạnh tiệm bánh mì để bán. Người Mễ, mỗi ngày đi mua bánh mì, không như người Mỹ ăn bánh mì lát trắng. Đứng đợi mua bánh mì, thấy có bán bơ mà dân họ rất thích nên lấy vài bịch. Họ thích ăn loại bơ chín rồi nên lấy bánh mì, bỏ bơ vô ăn liền. Thấy ngon quá cứ gọi lấy thêm. Năm nay mình chịu khó bón phân thêm dù đắt tiền, nhưng trái to hơn các năm trước lại ngon cực nên được lòng khách rất nhiều. Vui lòng khách đến, vừa lòng có bơ khách đi. Anh thợ này mình giúp mua nhà qua chủ cho vay lại. Khi xưa thấy cả gia đình ở Mobile home trong khu lụp xụp nên mình nói kiếm ai bán nhà rồi gọi mình đến thương lượng cho. Một hôm anh ta dẫn vợ đến nhà nhờ giải thích tiếng Mễ những gì mình nói chuyện với anh ta. Mua được một căn nhà rồi chịu khó Tân trang lại nay cũng khá. Đất rộng nên anh ta nuôi dê và gà nên lâu lâu cho mình sữa dê.

Một anh khác, hỏi mình có nên mua nhà hay không vì có người bán và cho vay lại. Mình kêu nên và giúp anh ta thương lượng rồi mua. Nay bán lời được 1 triệu nên hỏi mình làm gì với tiền này. Mình kêu mua một căn khác ở khu an ninh để con đi học và một căn nhà cho thuê.

Mình nói thằng con là muốn mua nhà thì phải học, tham dự các họp mặt của các hội đầu tư và chuyên gia về địa ốc. Ngoài ra học không thì chả đưa đến đâu. Cần nhất là đi xem nhà cho ở nhiều và “Make offer”. Có như vậy mới có thể mua nhà được. Mua nhà như đi kiếm vợ, phải mời mấy cô đi chơi thì mới biết ai hợp với mình dù tốn tiền.

Một tuần sau, thằng con hỏi muốn đi xem căn nhà người ta rao bán. Mình tò mò lại xem thì được biết căn nhà ở khu Anaheim Hill, khu an ninh, ít xe đậu ngoài đường như mấy khu gần bôn sa. Vấn đề là giá cao 1.375 triệu. Được cái là chủ nhà cho vay lại. Căn này họ mua đâu cách đây 22 năm (xem trên mạng của Title Company). Trước khi xem nhà, cần xem lịch sử của căn nhà để mình hiểu chủ nhà còn nợ bao nhiêu, mua khi nào để có thể thương lượng sau này. Họ mua rồi cho thuê. Nay về hưu dọn về Wyoming nên muốn bán. Vấn đề là họ mua cách đây 22 năm, giá $325,000. Nay bán $1,375,000 thì sẽ bị thuế đánh mệt thở gần phân nữa nên họ phải cho vay lại để không bị đóng thuế một lúc mà từ từ mỗi năm với số tiền nhận được của người mua. Theo kiểu installment  Sales của sở thuế.


Mình nói nó Make offer qua bà chuyên gia địa ốc. Bà này trẻ, kiếm việc không được nên học bằng địa ốc, thấy danh thiếp đề MBA đủ trò. Cái không may là không gặp thẳng người listing vì nếu nhờ họ mua, ăn hai đầu huê Hồng thì dễ hơn. Đây dây dưa qua hai người nên khó. Mình nói thằng con kêu, muốn gặp người listing Agent nhưng họ không muốn mất thì giờ, nói gửi offer rồi tính.

Mình kêu thằng con make offer, ra giá mua với giá chủ nhà muốn $1,370,000. Đặt cọc 10%, trả 90% cho 480 lần. Xem như họ không lấy tiền lời. Họ counter offer đặt cọc 20%, và chỉ cho vay 30 năm với 7%. Mình muốn gặp chủ nhà nhưng mấy người Agent cứ cản trở nên thôi. Mình nói thằng con viết thư cho chủ nhà, muốn mua thẳng, trực tiếp để chủ nhà khỉ tốn tiền trả cho chuyên viên địa ốc. Nhà cửa ở Cali đang lên như điên, mà căn nhà này hơn 6 tháng chưa bán được.

Khi gặp chủ nhà mình nói chuyện mới hiểu rõ ràng hoàn cảnh để thương lượng còn cứ qua người trung gian không hiểu cách mình mua, rất khó. Mình nói thằng con cứ tiếp tục đi xem nhà để hiểu thị trường, loại nhà, khu vực,… mình dẫn nó đi các buổi họp mặt ăn trưa của mấy nhóm đầu tư địa ốc mà mình quen nhưng sau này, lười không đi nữa, giới thiệu nó cho thiên hạ để nó đi mỗi tuần. Làm quen, học hỏi thêm chớ đi theo mình nó sẽ không học được gì nhiều. Nhất là ỷ lại không theo dõi. Nay thấy nó chịu khó đi xem nhà, hỏi các chuyên gia.

Mình dạy nó, thấy ai có cảm tình thì mời đi ăn trưa, để khi có good deal họ sẽ gọi mình trước khi cho ra thị trường. Khi xưa, mình có quen mấy người như vậy, họ gọi là pocket listing.

Thứ 2 tuần này, con gái, thằng Bồ và thằng con bắt đầu gọi nói chuyện. Mình nói chúng phải tìm một người đại diện của công ty Title Insurance, để làm một trương mục, họ cho mình vào mạng của họ để tìm hiểu. Rồi đi xem vùng nào muốn mua nhất là khu vực gọi là Opportunity Zone. Vì theo luật thì sau 10 năm sở hữu, bán đi sẽ không bị đóng thuế. Tham gia các hội đầu tư ở vùng New York để làm quen, học hỏi thêm.

Hôm qua thấy thằng con đi xem nhà OpenPlay Housing. Thấy cũng vui nhưng không biết sẽ đi tới đâu vì cuộc chiến dành độc lập tài Chánh là một cuộc kháng chiến trường kỳ đến khi nào thành công thì thôi. (Còn tiếp)


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Giấc mơ hưởng già tại Hoa Kỳ


Sau đệ nhị thế chiến, có một hiện tượng xẩy ra tại Hoa Kỳ, là sinh sản gia tăng vô tiền khoáng hậu. Người ta lý giải là lính từ mặt trận trở về, lập gia đình mau chóng nên sinh sản nhiều. Có đến 73 triệu người Mỹ được sinh ra trong vòng 18 năm, từ năm 1946 đến năm 1964, xem như một thế hệ và họ đặt tên cho thế hệ này là baby boomers. Việt Nam cũng lâm vào tình trạng này, sau 75, dân số gia tăng rất nhiều. Từ 36 triệu cả hai miền lên đến gần 100 triệu ngày nay. May là họ ra quy luật trai hay gái chỉ hai mà thôi. Cứ tưởng tượng sinh con như trước 75, 6-10 người mỗi gia đình là chết. Đến năm 2030, xem như 5.5 năm nữa tất cả thế hệ baby boomers này đều đạt trên 65 tuổi. Tuổi được hưởng quy chế an sinh xã hội và rút tiền từ quỹ hưu trí. Họ sẽ về hưu để hưởng những tháng năm hạnh phúc của hoàng hôn đời người. 


Thế hệ baby boomers được xem là thế hệ thành công nhất của Hoa Kỳ hơn các thế hệ đi trước. Họ là hình ảnh của giấc mơ Hoa Kỳ mà thế kỷ 20 được thế giới mong ước. 67% người Mỹ sở hữu nhà và gần như ai cũng có xe cộ. Một công nhân đi làm, sở hữu một căn nhà và một chiếc xe hơi. Các công nhân ở pháp chỉ đi làm bằng xe buýt hay métro ở chung cư gọi là HLM (habitations à loyer modéré), không mong ước ngày nào đó được sở hữu một căn nhà dù là nhà Phoenix. Dạo mình ở bên Tây, các gia đình lao động mình quen đều mướn chung cư ở, cả năm chỉ lo tính đi nghỉ hè ở đâu trong khi ở Hoa Kỳ thì thiên hạ ít đi nghỉ hè hay ngắn hạn, toàn là để tiền mua nhà, mua xe.

Vấn đề là khi hưu trí thì chỉ có một thiểu số có đủ tiền trong trường mục ngân hàng và vốn sở hữu nhà đất của họ, giá trị ròng của họ gia tăng trong khi đa số sẽ phải đối diện với một tương lai vô định về tài chính.


Nếu chúng ta chỉ trông mong vào tiền an sinh xã hội không thôi, không có tiền hưu trí của các quỹ khác thì sẽ được xem là người nghèo tại Hoa Kỳ. Xem hình dưới



https://www.travelandleisure.com/spain-best-international-retirement-country-for-americans-8661573


Đọc tài liệu thì cho biết có 3 điểm chính về tài chính mà đa số baby boomers cần để ý khi lớn tuổi. 


1. Tiền tiết kiệm cho hưu trí không đủ

Baby boomers sinh từ năm 1946 đến 1964, năm nay 2024 đã vào tuổi 60 đến 78 tuổi. Trên nguyên tắc họ phải có một số tiền lớn để trang trải chi phí những ngày hưu trí của họ. Một số đã hưu trí và một số sắp sửa về hưu. Thật ra họ là thế hệ đầu tiên tại Hoa Kỳ gặp phải trường hợp này mà chính phủ không dự đoán được. Khi mình sang Hoa Kỳ, họ hay nói là cần có trong quỹ hưu trí 1 triệu đô La nhưng ngày nay với lạm phát họ kêu cần ít nhất 2 triệu nếu nhà đã trả xong nợ. Chán Mớ Đời. Đào đâu ra 2 triệu.

Vào đầu thế kỷ 20, người Mỹ qua đời trung bình ở tuổi 61.5 và luật hưu trí là vào năm 65 tuổi nên trước đây, thường người Mỹ chết 3.5 năm trước khi về hưu, nhận được tấm chi phiếu hưu trí đầu tiên. Thế kỷ 21, y khoa tân tiến đã giúp người Mỹ sống lâu hơn trung bình trên 20 năm. Do đó đưa đến vấn nạn tiền hưu trí cho 20 năm sau khi ngưng làm việc, nhất là chi phí cho bệnh tật vì càng lớn tuổi càng nhiều bệnh. Đó là ác mộng khi về hưu nếu mình bị bệnh hoạn, không có tiền hưu trí nhiều.

Theo công ty Vanguard thì trung bình số tiền trong các chương trình hưu trí như (401(k), 403(b) của lứa tuổi từ 55 đến 64, trước khi về hưu vào năm 2022 là $207,874. Cho những người lớn tuổi hơn 65 thì khá hơn một tị $232,710, độ $25,000 hơn. Nhưng nếu tính trung bình người Mỹ thì chỉ có $71,168 cho lứa tuổi 55 đến 65 và $70,620 cho người Mỹ từ độ tuổi 65 trở lên. Lý do là có nhiều người Mỹ có tiền hưu trí rất cao nên khi cộng chung chia cho tổng thể thì khác. Điển hình Roth-Ira của ông Mitch Romney lên đến mấy chục triệu đô La. Ông này buồn đời ra tranh cử tổng thống, nên báo chí khui ra Roth Ira của ông ta, được phép bỏ vào mỗi năm khi xưa có $2,000 mà ông t nhồi lên đến 25 triệu, theo cách mua option các công ty sắp phá sản rồi bán lại cho thiên hạ nên lời, khiến sở thuế đang duyệt xét các tưởng mục này.

Cứ dùng số cao nhất như một trương mục có $232,710 như kể trên thì sẽ cho phép mỗi năm được tiêu dùng là $9,308.40 ($775.70/ tháng) vì khi về hưu và sống thêm 20 năm. Đó là họ dựa theo bỏ tiền với tiền lời 4% và lạm phát. Còn nếu không có lời thì càng ít hơn.

Mình nhớ khi đi làm thầu khoán. Lâu lâu có người Việt đến nhà nhờ mình làm cái hợp đồng xây sửa nhà của họ để họ lấy tiền từ quỹ hưu trí ra nhưng không dùng để xây nhà mà tiêu xài. Chắc đánh bài. 

Nếu cộng thêm tiền an sinh xã hội trung bình của người Mỹ là $1,907/ tháng hay $22,884/ năm thì trung bình về hưu có $32,000 ($2,666.67/ tháng) để tiêu dùng hàng năm. Không đủ để trang trải các chi phí cho cuộc sống sung túc khi về già, thậm chí khó mà trả các chi phí thông thường. Lên mạng nay cứ thấy họ quảng cáo về hưu ở các xứ khác rẻ hơn. 


2. Các thay đổi của an sinh xã hội

Các thay đổi từ khi thành lập hệ thống an sinh xã hội đã khiến cho người Mỹ hưu trí gặp thêm nhiều khó khăn về tài chính. Cho những người sinh trước năm 1960 thì có thể lãnh tiền toàn an sinh xã hội vào năm 65 tuổi. Ai sinh sau năm 1960 thì phải đợi đến năm 67 tuổi mới được lãnh toàn phần.  Mình lấy trước 65 tuổi nên chỉ được 70% số tiền nếu đợi đến 65 tuổi. Lý do là về hưu trước đồng chí gái “chồng nuôi vợ như biển hồ lai láng, vợ nuôi chồng chửi từ sáng đến chiều.”


Có nghĩa là chúng ta phải đợi lâu hơn để lãnh tiền của mình hay lãnh sớm ít hơn như mình có 70%.

Cái mất dạy là trước năm 1984, tiền lãnh an sinh xã hội không bị chính phủ liên bang đánh thuế. Ngày nay thì tiền an sinh xã hội bị đánh thuế (50% tiền an sinh xã hội cộng các lợi tức khác như quỹ hưu trí rút ra) quá $25,000/ năm cho cá nhân và $32,000 cho vợ chồng khai chung. Ông Reagan ký sắc luật này và nhất là các người nhận pension, không được lãnh an sinh xã hội như ông Larry làm cho chính phủ, chỉ được lãnh pension, còn an sinh xã hội thì không nên ông ta chửi quá cở thợ mộc vì mất $2,500/ tháng.

Lúc đầu chỉ có 10% người Mỹ bị đánh thuế nhưng dần dần ngày nay là 50% người Mỹ bị đánh thuế theo trang nhà của senior citizens league. Có thể trong tương lai, hết tiền họ đánh thuế 100%. Một nghiên cứu của social security administration vào năm 2015, cho rằng người Mỹ về hưu, mất tiền họ cần vì chính phủ đánh thuế lợi tức. Chán Mớ Đời 

Họ cho biết là vào năm 2035 nghĩa là 10 năm nữa thì người Mỹ về hưu chỉ nhận được 80% số tiền có thể nhận. Do đó chính phủ kêu mấy tên cố vấn tài Chánh rêu rao là đợi thêm vài năm nữa thì lãnh được nhiều tiền, 80% số tiền mình được phép nhận, còn lấy sớm chắc 50%. Quốc hội thì không đại biểu nào dám đụng tới vụ này vì sẽ thất cử khi nói rõ. Mấy vụ này đâu ai biết hay để ý đến khi mình về hưu mới quan tâm đến thì trễ rồi. Có lẻ chúng ta nên theo dõi vụ này và yêu cầu các đại biểu của địa hạt mình thông các đạo luật có lợi cho người hưu trí thay vì chửi nhau vì ủng hộ ông Biden hay Trump. Ông nào lên cũng vậy, chả khác gì cả, giúp bọn nhà giàu tỷ Phú kiếm thêm tiền. Dạo này họ khui ra ông toà tối cao pháp viện, đi chơi hay săn bắn đều được tỷ Phú bao trọn gói.


3. Nợ chồng chất.

Vấn nạn là baby boomers vẫn tiếp tục mắc nợ khi về hưu khiến làm cạn nguồn tài chính của họ nhận được khi về hưu đã kém cỏi. Bao nhiêu người về hưu đã trả hết nợ nhà nợ xe, hình ảnh của giấc mơ Hoa Kỳ. Trung bình người Mỹ đổi nhà theo chu kỳ 7 năm, nên lại tiếp tục mượn nợ nên khi về hưu, chưa trả hết tiền nợ ngân hàng để mua nhà. Ngoài ra xe cộ phải thay vì cũ nên lại phải mua xe mới với cái nợ thêm 5 năm. Chúng ta nợ nhiều hơn các thế hệ trước. Lý do là thế hệ bố mẹ, muốn mua cái gì đó thì tiết kiệm còn thế hệ chúng ta có ngân hàng cho vay hay thẻ tín dụng cứ xài hôm nay đi làm trả tối thiểu và nợ chồng chất không biết đường nào ra. Đó là chưa kể đến các thuế nhà đất gia tăng hàng năm, thuế xe lưu hành này nọ.

Mình rất ngạc nhiên khi thấy Nhật Bản có tỷ lệ nợ với GDP nhiều nhất thế giới. Hóa ra vì dân số của họ bị lão hoá nên phải in tiền để trang trải các chi phí cho người già.

Năm 1980, độ 38% người Mỹ trên 65 tuổi có chút nợ nần. Năm 2012 thì lên đến 64.8%. Ai buồn đời như mình xem cái link. 

Center for Retirement Research.

Theo nghiên cứu của National Council on Aging thì năm 2020, có 4 triệu người Mỹ trên 65 tuổi có những khoản nợ về y phí chưa trả. Nay nghe nói có ai muốn ra đạo luật cấm bỏ nợ y phí vào credit report để giúp chúng ta có thể mượn tiền thêm. Không giải quyết gì cả ngoài trừ xù nợ y phí, sẽ khiến bảo hiểm gia tăng rồi khi mình chết thì các y phí sẽ theo lãi lên cao ngất. Cho thấy ở Hoa Kỳ, chỉ có 2 loại người Mỹ sướng là nghèo vô sản thì được chính phủ lo cho hết, và 2 là người giàu có thì không bận tâm, còn thịt 3 chỉ, nửa mỡ nữa nạt như mình là mệt.

Nợ sẽ khiến cuộc sống khó khăn hơn, chúng ta sẽ đối diện với những quyết định như sửa chửa nhà cửa, xe cộ, bớt uống thuốc hay ăn uống ít lại này nọ. 

Baby boomers đang đối diện các vấn đề này, cần thay đổi để bảo đảm và giữ cuộc sống hưu trí tốt đẹp hơn. Bán nhà, dọn đến nơi nào rẻ hơn và lựa chọn chương trình Medicare nào vừa túi tiền của mình. Cần nhất là không bị đau ốm. Chịu khó tập thể dục. Đông Phương Hội có mở lớp hướng dẫn dưỡng sinh miễn phí nhưng chả thấy ai đến tập ngoại trừ những người tập lâu năm. 

Ai còn khỏe thì chịu khó cày thêm và để dành tiền sẽ nhận được an sinh xã hội nhiều hơn (80% số tiền mình có thể nhận được) và (401k) khá hơn còn không thì buông bỏ hết. Trên thực tế thì người Việt tỵ nạn tương đối ai cũng để dành tiền cho những ngày hưu trí chỉ có thế hệ con cháu của mình là hơi mệt. Khó có thể mua nhà, nợ học đại học chồng chất. Vật giá leo thang nên không biết bao giờ có tiền để mua nhà. Cũng có nhiều người hy sinh đời bố củng cố đời con, lấy tiền trong quỹ hưu trí để trả tiền con ăn học đại học. Chưa chắc sau này, chúng sẽ có khả năng nuôi mình khi về già. Đó là vấn nạn hay ác mộng hưu trí tại Hoa Kỳ ngày nay.


Qua thái Lan hay phi luật Tân ở thì tương đối sẽ có cuộc sống khả quan hơn. Đi mấy xứ này thấy mấy ông Mỹ già có vợ hay Bồ chi đó còn rất trẻ. Mướn căn hộ ở rồi đưa cho cô Bồ một ít tiền lo chăm sóc hàng tháng. Xong om


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Chuyện tiền anh thợ ống nước


Hôm kia vô vườn, nhắn tin anh thợ ống nước ghé vườn để tặng anh ta một thùng bơ 20 kí, đem về cho vợ con ăn. Hàng năm, mình gọi anh ta ghé lại vườn để Test backflow ống nước của vườn mình ngay chỗ đầu đường. Từ ống chính của thành phố vào vườn mình. Nếu backflow hư mà nước vườn mình mà chạy ngược lại ống nước cái của thành phố là bị phạt mệt thở nên cần gắn cái backflow để xem có vấn đề tỏng trường hợp ống nước cảu thành phố bị bể đâu đó rồi áp suất hút nước của vườn mình vào ống nước thành phố. 


Ở nhà cái robinet ngoài vườn hay chỗ nối đầu đường nối vào nhà, cần có một các backflow để khi có vấn đề, nước bẩn chảy ngược lại thì cái backflow sẽ chận ngay, không làm dơ bẩn nước trong đường ống. Thành phố bắt mình hàng năm phải kêu một thợ ống nước có bằng thử vụ này làm rồi nộp cho thành phố.

Như mọi năm, mình kêu anh ta lại rồi biếu một thùng bự bơ về ăn. Anh ta hỏi có nên bán căn nhà mà mình giúp anh ta mua cách đây 10 năm. Dạo ấy mới lấy vợ còn trẻ, mới có con thì có người muốn bán căn Mobile home và miếng đất. Anh ta phân vân vì sự đầu tư quá to lớn với lưới tuổi anh ta.

Mình nói nên và anh ta nhờ mình giúp thương lượng mua. Chủ bán đồng ý cho anh ta trả $20,000 trước rồi mỗi tháng trả đâu mấy trăm cho chủ nhà. Giá bán là $127,500. Anh ta đặt cọc $17,500, nợ chủ bán $110,000, tiền lời mỗi tháng là 5% cho 15 năm. Mỗi tháng đóng đâu $869.87. Vợ chồng vui vẻ lắm, nhưng lo sợ. Mình nói đừng lo, nếu trả không được thì bán lại cho tôi, mình mua cùng giá. Rồi mình cho họ thuê.


Hôm kia ghé vườn anh ta nói là có nên bán hay không vì có người trả $1,000,000 nhưng anh ta muốn $1,200,000. Mình nói là nếu họ chấp nhận $1,100,000 thì bán đi rồi mua hai căn ở Temecula, khu tốt, an ninh để cho con cái đi học. Một ăn đẻ ở còn căn kia cho mướn. Rất quan trọng cho gia đình anh ta. Anh ta cảm ơn. Trên đường lái xe về nhà, mình cảm thấy vui vì đã giúp anh ta. Nhớ lại những người đã giúp mình khi xưa, tương tự mình cũng giúp 3 người khác mua nhà nay đều triệu phú. Trên đời không có gì vui khi đã giúp được ai một việc gì, có lẻ vui hơn cả trúng số. Có lẻ người mình giúp đầu tiên là vui nhất. Sau thì không để ý nữa. 


Nhớ có lần anh bạn gốc Bồ Đào Nha. Thường thì mình hay quen dân từ âu châu sang vì có cùng lịch sử tây âu. Anh ta gọi điện thoại nhờ lên Arcadia xem dùm anh ta căn nhà tính mua, xem giá cả sửa chửa trùng tu lại. Mình nhất trí, đi lên cùng vợ chồng anh ta. Trên xe anh ta kể giá cả về căn nhà muốn mua nhưng tên địa ốc không trả lời. Mình kêu đúng rồi vì hắn ta muốn có huê hồng cả bên mua bên bán. Mình nói muốn mua thì nên gọi hắn rồi kêu nhờ hắn mua dùm cho ông bà nhưng anh bạn mới đậu bằng địa ốc nên muốn ăn tiền lời.


Mình nói giá căn nhà $450,000, anh mua với bằng của anh thì được Hoa Hồng $9,000 (2%), tên Broker của anh lấy mất phân nữa chỉ còn $4,500. Đóng thuế mất $2,000, còn lại $2,500. Trong khi anh mua $400,000, để tên bán mua dùm cho anh thì anh lợi được $45,000. Bà vợ ngồi phía sau kêu Sony nói đúng. Thế là anh ta khẩn khừ vì mới đậu bằng địa ốc, muốn cho vợ thấy là cũng làm ra tiền. Đến nơi thì không có tên chuyên gia địa ốc ở đó, cả đám đi vào căn nhà này. Căn nhà này có đến 7 phòng, dùng làm chỗ cho người cao niên chung sống thay vì vào viện dưỡng lão, người Mỹ gọi là Assisted Living Home. Chủ mướn một bà quản lý với thằng con lo chạy việc, dọn dẹp, chở thiên hạ đi bác sĩ,…


Mình vào nhà thì gặp bà quản lý người Phi lUật Tân nên thọt vài câu tagalog rồi nói là muốn mua căn nhà. Với điều kiện là mẹ con bà ta ở lại giúp chúng tôi. Bà này nghe vậy mừng quá gật đầu như gà nuốt dây thung. Mình nói gọi dùm chủ nhà, bà ta gọi liền. Mình nói chuyện với chủ nhà kêu tên bán nhà không trả lời điện thoại. Muốn mua thẳng họ được không. Ông ta trả lời là được vì giao kèo ký bán với tên địa ốc hết hạn cuối tuần này. Mình hỏi chừng nào gặp. Họ đang đi chơi nên tuần sau về. 


Tuần sau gặp lại thì bà chủ là y tá, làm việc cùng nhà thương với bà vợ của anh bạn. Thế là xong khỏi lôi thôi. Mình trừ tiền Hoa Hồng đủ trò, chủ chịu bán $420,000 và cho vay lại 15 năm. Mình cho thợ lên sửa điện nước và họ trả thẳng cho thợ. Vợ chồng con cái bò lên sơn phết lại. Họ cho thuê phòng được 14 người. Nghe họ kể là mỗi tháng trả tiền chi phí hết, còn dư độ $40,000, xem như nữa triệu một năm. 15 năm sau họ trả hết nợ, Chán Mớ Đời nên bán giá $1,400,000 cho tên tàu nào. Vùng này toàn người Tàu ở. Họ đem $1,400,000 qua Texas mua 50 căn hộ rồi dầu lửa lên nên giá thuê căn hộ lên gấp đôi. Họ bán được 4 triệu. Về hưu thoải mái, mời vợ chồng mình đi du thuyền bên tây để cảm ơn nhưng dạo ấy mình bận nên không đi .


Có anh thợ khác, có lần dẫn vợ đến nhà mình để mình giải thích cho vợ anh ta nghe về mua nhà. Anh ta sửa chửa nhà cửa cho mình từ 16 năm qua nên tò mò vụ mua nhà cho thuê. Kêu vợ anh ta khôn hơn anh ta, cũng có thể chị vợ sợ gì đó, chồng nghe lời dụ dỗ của ai đó. Sau đó mình có tặng mấy cuốn sách về đầu tư và CD về các seminar mình đã dự. Hôm qua anh ta gọi nói đã nghe hết và đọc sách mà mình tặng, nhưng sẽ xem chừng nào mới mua được nhà. Mình kể chuyện anh thợ nước thì anh ta bổng kêu chới với. Họ biết nhau. Chỉ có khác là một anh ký tên mua căn Mobile home với miếng đất còn anh kia chỉ đợi khi nào học hết mọi thứ rồi mua nhà. 


Mình nói anh ta không còn trẻ nữa. Chúng ta quen nhau đã 16 năm. Tóc tôi nay đã bạc và anh cũng sẽ nối gót. Anh thợ ống nước thì 10 năm đã mua nhà còn anh này thì tiếp tục mướn Mobile home ở. Có anh thợ sơn khi xưa, mình kêu mua căn nhà mình đang tính bán nhưng anh ta kêu chỉ có $50,000 thì mình nói nhất trí, lấy $50,000 cho vay lại số $450,000 còn lại. Anh ta chần chừ rồi không mua. Mình bán cho anh khác với giá $550,000, lời hơn $50,000 nay anh thợ này nhờ căn nhà đó mà trên 20 năm qua, anh ta rút ruột của căn nhà đầu tiên, mua được thêm 3 căn nhà. Cho thấy phải hành động chớ cứ lừng khừng thì chả bao giờ được gì cả. Như lấy vợ, gặp cô nào cũng tán để xem ai là đối tượng mà lấy chớ ngồi đợi thì không bao giờ xoá ế giảm độc thân.


Hôm trước, có anh chàng kỹ sư trẻ, gốc Jordan mà mình có ghé nhà bố mẹ anh ta khi đến xứ này, rủ đi uống cà phê. Anh ta than là bà vợ bác sĩ muốn đổi nhà khác cho đúng tiêu chuẩn bác sĩ. Anh ta thì muốn để dành tiền để đầu tư mua nhà. Mình đoán là vợ chồng cãi nhau như mình và mụ vợ. Trước kia, đang ở nhà ngon lành, mụ vợ kêu muốn đổi nhà khác, nhỏ hơn nhưng trong khu mới mới. Mình cũng vào tuổi anh chàng này, bảo để dành tiền mua nhà cho thuê, về già có tiền xài. Cuối cùng cũng phải nghe lời vợ. Khi không có người gửi cho địa chỉ căn nhà ngân hàng tịch thu nên đành phải mua vì giá hời.


Mình nói anh ta nên đọc cuốn “The Millionaire mind” của Stanley Thomas, một giáo sư đại học Georgia Tech, đã bỏ mấy chục năm trời nghiên cứu về người Mỹ giàu tại Hoa Kỳ, để hiểu về tư duy của người triệu phú ở Hoa Kỳ. Họ mua nhà ở khu sang trọng, an ninh thì tương lai giá nhà lên cao hơn là các khu lụp xụp. Bây giờ anh trả tiền một tháng gần 2 ngàn đồng cho con cái đi học trường tư vì ở khu xụp xệ. Mua căn nhà ở học khu có trường học tốt hơn thì lấy tiền $2,000 đóng học phí để trả tiền nhà ở khu có học khu tốt, khỏi phải cho con học trường tư. Sau này nhà ở mấy khu đó lên giá cao hơn là khu anh đang ở. Nghe vậy anh ta như giác ngộ cách mạng, mừng hết lớn vì có thể chìu theo bà vợ mua nhà mới ở khu sang hơn. Vợ chồng khỏi cãi nhau như đồng chí gái và mình.

Khi xưa, năm 1993 nhà xuống mình có mua hai căn cùng giá tiền $150,000. Căn ở Huntington Beach và Garden Grove. Ngày nay căn ở Huntington Beach giá $1,200,000 còn căn ở Garden Grove thì giá đâu $850,000.

Hôm trước, có anh chàng đại hàn rủ đi ăn cơm rồi hỏi ý kiến bán mấy căn nhà cho thuê ở Kansas. Mình nói nên bán để đem tiền về cali mua nhà cho thuê vì sau này qua đời, vợ con không phải bay qua Kansas làm probate đủ trò. Nhức đầu. Đã ở Cali rồi thì không có chỗ nào tốt hơn cali trên thế giới. Khí hậu quá tốt. Tháng rồi, đi Florida mùa đông nên khí hậu tương đương Cali nhưng về mùa hè thì khóc vì quá nóng và ẩm.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn