Hiển thị các bài đăng có nhãn Đầu tư. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Đầu tư. Hiển thị tất cả bài đăng

Những người Việt giàu nhất tại Hoa Kỳ

 Những người Việt giàu nhất tại Hoa Kỳ 

Hôm trước, thấy có ông nào gốc việt, tặng tiền cho đại học UCI rất nhiều tiền nên được đặt tên cho một toà nhà trong khuôn viên đại học này nên mò mò thêm tài liệu để xem ai khác giàu nhưng không bao giờ hỏi: Biết bố mày là ai không”. Như bà nào ở Việt Nam, kêu tặng bao nhiều tiền cho đại học Anh quốc rồi xù không gửi tiền.

Bà Như An và 5 cô con gái
Người đưa thức ăn Việt Nam đến cho ngoại quốc.

Người thứ nhất là chủ dãy nhà hàng sang trọng nổi tiếng mà ở Quận Cam có tên AnQi, ở Beverly Hills mang tên Crustacean. Bà chủ tên là Như Trần, tên mỹ là Helene An (Ân là họ của chồng) được xem là “Mother of Fusion Cuisine” là 1 trong 17 người con của một đại gia đình có cha là quan, trong nhà có 3 đầu bếp, tàu, Việt và Pháp. Bà ta sinh ngày 12 tháng 4 năm 1944 tại Hà Nội. Bà lấy chồng tên Danny Ân, phi công của Việt Nam Cộng Hoà.


Năm 1975, gia đình bà ta di tản và định cư tại San Francisco. Một hôm, bà mẹ chồng nổi hứng mua lại một quán ăn Ý Đại Lợi, và mở một tiệm ăn Việt Nam mang tên Thăng Long. Khởi đầu bà ta gặp khó khăn vì mùi thức ăn Việt Nam rất đặt trưng khiến người Mỹ không chịu nổi nên bà ta mới đột phá tư duy, pha trộn các món ăn với nhau mà người ta gọi Fusion, giữa thức ăn tàu, pháp. 


Viết đến đây mình nhớ có quen một gia đình người Việt tại Connecticut, khi mình nhận vẽ chùa cho gia đình phật tử vùng này. Theo lời kể của ông chồng, phi công, em của tướng Ngô Dzu, nếu mình không lầm là chú ấy tên Ngô Nhân. Khi lộn xộn, chú gọi điện thoại về kêu bà vợ chuẩn bị mấy đứa con và đồ đạt, chú ghé về nhà chở ra sân bay. Bà vợ thì vội vàng , con nhà giàu khi xưa nên chỉ đi học nấu ăn với bà Quốc Việt nên lính quýnh vơ mấy cuốn sách của bà Quốc Việt vào cái túi rồi ôm con chạy ra xe. Khi máy bay đáp xuống phi trường ở Thái Lan, chú giao súng cho quân đội Thái ở phi trường rồi nói vợ đưa cho bộ đồ thay. Mở cái túi xách ra chỉ toàn là sách nấu ăn nên ông nổi khùng muốn quăng thùng rác nhựng bà vợ không chịu.


Sau được nhà thờ bảo lãnh đến COnnecticut. Để cảm ơn các người bảo lãnh của nhà thờ nên mỗi tuần hai vợ chồng mời người Mỹ, ghé nhà ăn cơm để tạ ơn họ. Ai ngờ có người quen với đầu bếp người Pháp tên Jacques Pépin. Ông thần này nghe nói đến cơm Việt Nam nhưng chưa bao giờ nếm nên liên lạc và nhờ cô Bạch Ngô nấu cho một bữa ăn Việt Nam. Ăn xong ông ta mê quá và đề nghị cô Bạch viết cuốn sách với một bà mỹ. Sau khi sách được xuất bản, cô Bạch được nghe đâu $60,000 thời đó lớn lắm nhưng phải đi bay vòng vòng để được các chương tình địa phương phỏng vấn để bán sách. Ở khách sạn hoài, đừ quá lại nhớ chồng con nên xin ngưng bay về COnnecticut, mướn một chỗ mở nhà hàng người Việt hạng sang và 5 năm sau mua đứt luôn khu phố.


Trở lại gia đình họ Ân. Từ tiệm ăn có 24 chỗ ở San Francisco, bà ta xây dựng một đế chế nhà hàng cực sang như:


•  Crustacean San Francisco 

•  Crustacean Beverly Hills (1997, nghe nói có hồ cá) mình có nghe nói đến nhưng xem thực đơn thì quá đắt so với nông dân như mình nên không bảo giờ mơ tưởng đến. Chỉ ăn phở bolsa là xong việc. Nghe nói họ mới tân trang lại nhà hàng này tốn mất 10 triệu đô. Kinh

•  AnQi (Costa Mesa), chỗ này mình ăn 1 hay 2 lần rất ngon, đám cưới em họ mình ở đây. Tiệm Tiato (Santa Monica).

Cả đại gia đình 3 thế hệ tiếp tục cai quản dãy nhà hàng này. Rất giàu.


Người thứ hai là người sáng lập ra chuỗi nhà hàng bánh mì Lee’s Sandwiches do hai anh em tên Lê văn Chiêu và người em tên Lê Văn Hướng sáng lập. Vượt biên năm 1979 đến định cư tại Hoa Kỳ. Khởi đầu ở New Mexico rồi Monterey, sau an cư tại San Jose. Ông ta khởi đầu làm việc cho một người chủ xe bán thức ăn, chạy lòng vòng gần mấy công sở hay công trường.


Có lần mình đi chơi với bạn ở Hạ Uy Di, có quen một gia đình người Việt có chiếc xe bán thức ăn. Nghe hai vợ chồng nói là làm tiền đếm không hết. Cô con gái không đẹp lắm chớ nếu không mình ở lại sắm một chiếc xe nấu thức ăn bán cho thiên hạ. Sau cơm trưa là về đi lướt sóng.

Hai anh em họ Lê

Trở lại ông Chiêu, đi làm cho thiên hạ xong, để dành tiền rồi mua một chiếc xe khởi nghiệp, bán hamburger, mì xào và bánh mì. Năm 1982, hai anh em sáng lập công ty Lee Bro. Foodservices, Inc. Nhằm giúp các xe bán thực phẩm khác như bán đĩa giấy, ly giấy nà nọ. Tương tự người Việt làm nail nhiều nên cần người cung cấp các đồ nghề. Năm 1983, bố mẹ hai ông thần buồn đời, kêu cuối tuần tụi con không đi bán vì công sở nghỉ nên cho ba má mượn để bán bánh mì thịt cạnh đại học San Jose và trở thành nổi tiếng.  Tháng 6 năm 1983, gia đình này mở một tiệm đầu tiền Lee’s Sandwiches trên đường Santa Clara ở San Jose.


Khởi đầu, họ chú ý vào thực khách người Việt nhưng ngoại quốc ưa thích nên họ khuếch trương nhiều nơi. Vào thập niên 90, ông Chiêu và con trai tên Minh Lê, mở một tiệm ở miền Nam Cali ngay góc đường Brookhurst và Westminster. Chỗ này khi xưa là tiệm cho thuê video Blockbuster. Khi họ đóng cửa, mình kiếm chủ tiệm để mua lại nhưng họ không thích bán cho mình. Hai cha con đưa ra công thức mới là làm bánh mì nóng thổi như bánh mì Vĩnh Chấn ở Đà Lạt khi xưa, ngoài bánh mì thịt Việt Nam, họ chơi thêm loại Sandwich của người Mỹ. Với croissant, đủ loại sinh tố, cà phê. Người con chết vì tai nạn vào tuổi 21 tuổi. Có thể nói món bánh mì thịt của người Việt được người Mỹ ưa chuộng ngày nay là nhờ công ty này.


Công ty được khởi đầu Franchise ra vào năm 2005, mình thấy ông Tony Lâm mua và mở ở đường Beach. Họ cho mở tiệm ở Sàigòn (2008), Đài Bắc (2015). Năm 2017 họ thành lập công ty Lee’s Coffee Roastery, cà phê của họ được COstco bán. Ông Chiêu qua đời năm 2016. Ngày nay công ty này có độ 60 chi nhánh khắp Hoa Kỳ. Nói lên sự thành công từ xe bán thức ăn bên lề đường lên hàng triệu. Hình như sau này, họ lấy thực phẩm làm từ Việt Nam nên dân tình không thích thêm các tiệm khác ra đời, làm tốt hơn nên mất khách khá nhiều. có thể nói là tư 10 năm hơn, mình không mua bánh mì của tiệm này.


Có lần lên Sân Jose, ngụ lại nhà của bạn đồng chí gái ở Fremont. Đi vào khu vực trên đồi, có cổng khiến mấy đứa con mình kêu u châu u châu nhà bạn của mẹ giàu quá. Mình chỉ trên đồi có một căn nhà giá $15 triệu. Nói với chúng, bạn của mẹ là kỹ sư, ở nhà 2.5 triệu, còn trên kia người Việt bán bánh mì ở trên đó. Phi thương bất phú nhưng người Việt cứ kêu con đi học trường nổi tiếng để làm việc cho một công ty trong khi người Tàu khuyến khích con cháu họ Phi Thương Bất Phú,.


Người thứ 3 là ông Triệu Phát, (Frank Jiao) được xem là người xây dựng Little Sàigòn. Ông ta thành lập công ty Bridge Creek Development, được xem ngày nay có tài sản độ 400 triệu, chủ của Phước Lộc Thọ. Phải công nhận thời đó, ông ta dám xây Phước Lộc Thọ, phải nói rất giỏi, và gan. Ông ta cho xây 150,000 sqft khu thương mại Phước Lộc Thọ hai tầng lầu.


Khi thiết kế khu thương mại này, thành phố muốn xây theo kiểu mỹ nhưng ông ta muốn xây theo kiểu á châu để thu hút du khách. Ngày nay ông ta được xem là vua Little Sàigòn.


Lần sau sẽ nói đến ông thần Trung Dung mình có gặp tại Boston vài lần (còn tiếp)


Tiếp theo kỳ trước về mấy người Việt giàu tại Hoa Kỳ. Người kế tiếp là Trung Dung. Ông thần này mình có gặp tại nhà chị Chấn khi xưa, quản thủ thư viện á đông của Harvard. Ông thần học chung với em trai của chị Chấn tên Tuấn thì phải. Bố ông thần Trung này là sĩ quan nguỵ nên không được đi học, buồn đời ông thần vượt biển mấy lần, bị bắn, ở tù Việt Cộng. Đến năm 1984, ông thần thoát được Việt Nam và định cư tại Boston, theo học trường Đại học Massachussetts, như đồng chí gái, cùng thời. Tốt nghiệp về computer sciences năm 1988. Hình như lúc mình gặp thì ông thần đang theo học tiến sĩ rồi mình sang Cali lấy vợ thì hết còn liên lạc.


Ra trường đi làm cho công ty Open Market đến năm 1995 thì thành lập công ty mang tên OnDisplay rồi 5 năm sau bán cho công ty Vignette Corporation đâu 1.8 tỷ mỹ kim. Sau đó có mở thêm các công ty khác như Fogbreak, Bluekey Services, V-Home Group tại Việt Nam. Hình như mình có đọc đâu đó, anh ta về Việt Nam hướng dẫn giới trẻ Việt Nam làm giàu chi đó. Rồi ICare Benefits (2008). Câu chuyện của ông thần này được ông Dan Rather kể trong cuốn sách của ông ta The American Dream.

Trung Dung

Cùng thời mình có quen một anh chàng tên Cảnh Lê, cựu sinh viên MIT do Chử Tam Anh giới thiệu. Anh ta đi học MBA ở trường Kellog xong thì làm việc cho Wall Street nên hay gặp nhau vì dạo ấy mình làm việc ở New York. Anh ta thân với một anh chàng khác, học đại học Yale. Họ hàng với gia đình Võ Đình Dung Đà Lạt. Cháu của ông Hoàng Xuân Hãn. Gia tộc này học giỏi kinh hoàng. Mấy anh em học Yale, Harvard và MIT. Anh chàng này, thành lập một tờ báo địa phương ở Maryland. Kêu mình hùn vốn. Mình mới gửi tiền đâu chưa đầy mấy tuần lễ thì nhận được thư kêu là hội đồng quản trị quyết định bán cho người Mỹ. Thể là mình nhận tiền vốn và lời gấp 2 lần. Gần đây anh chàng có liên lạc với mình kêu hùn vốn chi đó nhưng mình già rồi nên chả muốn đầu tư gì nữa. Đến mùa bán bơ xong thì đi chơi cho khoẻ đời, cứ lo đầu tư nhức đầu lắm.


Sau này ông thần Cảnh bỏ làm ở New York, bay về San Jose mở công ty với hai tên bạn gốc tàu cùng xuất thân tại MIT. Đâu vài năm sau thì bán cho IBM, nghe nói đâu cả 100 triệu. Sau đó thì Dot Com bị banh ta lông. Số hên. Chả biết làm gì ngoài việc quản lý tiền của mình đầu tư, anh ta nói với mình là ghi danh đi học lấy bằng Ph. D. Cho vui cửa vui nhà. Cách đây đâu mấy năm, tình cờ gặp lại tại nhà một bác sĩ mình quen. Hai người này thân nhau từ Việt Nam.

Gia đình ông David Duong

Có một ông thần khác họ Dương tên David, được gọi là vua rác. Mình có gặp một lần trong một buổi hội thảo ở nam Cali với nhóm chuyên gia người Mỹ gốc việt. Ông ta thành lập công ty lượm rác tên California Waste Solutions (CWS) mà gần đây nghe nói có dính kiếu gì về vụ hối lộ cho công chức để được thầu rác.


Ông David Dương này sang Hoa Kỳ năm 1979 ở San Francisco. Đi lượm các thùng giấy để kiến tiền rồi để dành tiền mua chiếc xe tải. Năm 2014, ông ta trúng thầu gói thầu 1 tỷ đô la để lượm rác cho thành phố Oakland. Mình gặp anh ta đâu năm 1994 thì phải. Sau đó trúng thầu ở San Jose. Nghe nói anh ta về Việt Nam cũng làm lượm rác và xử lý rác. Gần đây nghe nói bị đá khỏi Việt Nam, họ vớt hết cơ sở của anh ta ở Việt Nam, và đang kiện cáo gì đó như vụ Trịnh Vĩnh Bình, người Hoà LAn.

Sau vua rác là đến vua tương ớt, ông David Trần. Với danh hiệu Sriracha, Huy Phong. Ông này trở thành tỷ phú qua Forbes nhờ bán tương ớt. Ông này là sĩ quan Việt Nam Cộng Hoà, năm 1979, ông ta vượt biển trên chiếc tàu mang tên Huy Phong. Khi đến Nam Cali, buồn đời không biết làm gì ông ta làm tương ớt và đem bỏ mối cho các nhà hàng Việt Nam ở Nam Cali. Ngày nay ông ta làm chủ một nhà máy 650,000 sqft. Mình có xem một phim tài liệu phỏng vấn ông ta thì ngày nay có ông con rể gốc mỹ trắng phụ giúp phát triển công ty. Hình như ông ta về Việt Nam, tính làm ăn chi đó, bị Việt Cộng vớt 2 triệu đô, ôm đầu máu về lại Hoa Kỳ. Lạ người Việt mình đã chạy trốn cộng sản mà vẫn về Việt Nam kiếm cách làm ăn với Việt Cộng để bị họ cướp thêm một lần nữa.

Ông Hoàng Kiều tặng 5 triệu cho nạn nhân bão lụt ở san Jose


Người kế tiếp là ông Hoàng Kiều, cháu của nhạc sĩ Hoàng Thì Thơ. Có dạo Forbes cho rằng ông ta có đến 3.8 tỷ mỹ kim. Ông này sinh năm 1944 tại làng Triệu Phong, Quảng Trị. Năm 1975, ông ta di tản qua Hoa Kỳ, làm việc với $1.25/ giờ để nuôi 5 người con. Nổi tiếng với kỹ nghệ Blood Plasma. Đọc đâu đó, ông ta kể là làm việc cho một công ty mỹ, Abbott laboratories. ông ta tư duy đột phá làm về Plasma để kiếm tiền nhưng ông chủ kêu mày tỵ nạn mà biết gì. Nên buồn đời ông ta mở công ty mang tên  Rare Antibody Antigen Supply (RAAS) và kêu mấy anh ba tàu cho mở công ty bên Trung Cộng mang tên Shanghai RAAS Blood Products năm 1988, một công ty có trên thị trường chứng khoán Shenzhen Stock Exchange.


Năm 2014, ông ta mua một vườn nho của công ty Mondavi, và đổi tên là Kieu Hoang Winery. Nghe nói sau này công ty ông ta xuống giá nên không còn chức tỷ phú nữa nhưng vậy là đủ rồi, về hưu uống rượu của mình. Hình như rượu của ông ta không bán được nhiều, đem cho người Việt khá nhiều. Có lần ai đó cho mình một thùng, mình lại không uống rượu nên đem cho bạn bè.


Việt Nam sang Hoa Kỳ thế hệ đầu tiên mà đã thành công quá giỏi trong khi mình thì làm nông dân. Chán Mớ Đời 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 




Tại sao tỷ phú như Michael Dell không đóng thuế

 Tại sao người Mỹ giàu có không đóng thuế

Hôm qua , vợ chồng ông Michael Dell, vua laptop đã thực hiện một vụ chuyển giao tài sản thông minh nhất trong lịch sử hiện đại. Nhưng chẳng ai hiểu ông ta thực sự đã làm gì. Hôm qua, Michael Dell đã công bố 6,25 tỷ đô la để tài trợ cho "Tài khoản Trump" dành cho 25 triệu trẻ em Mỹ. Truyền thông đang ca ngợi đây là hoạt động từ thiện. Nhưng đó không phải là từ thiện...Mà là các tỷ phú đang biến cơ sở hạ tầng chính phủ thành khí giới giúp họ không đóng thuế cũng như con cháu họ. 


Ông Trump đã ký luật tạo tài khoản đầu tư cho trẻ em dưới 18 tuổi. Trẻ em sinh năm 2025-2028 sẽ nhận được 1.000 đô la từ Bộ Tài chính. Cha mẹ sẽ được hưởng thêm bằng đóng 5,000 đô la/năm và được hoãn thuế. Tiền sẽ được đưa vào S&P 500. khuyến khích sinh con đẻ cái.


Chương trình tiêu chuẩn? Sai. Kẽ hở cho các người giàu:

Các tổ chức đủ điều kiện có thể đóng góp thêm mà KHÔNG được tính vào hạn mức 5.000 đô la như người Mỹ trung lưu ." Tiền chảy vào không giới hạn. Dell chi 6,25 tỷ đô la cho khoản tiền gửi 250 đô la cho 25 triệu trẻ em ở các vùng có thu nhập dưới 150.000 đô la.


cái tuyệt cú mèo: Dell không xây dựng quỹ, theo dõi người nhận, quản lý đầu tư hay xử lý thuế như ông Warren Buffett làm cho Gates Foundation. Như vợ chồng ông Clinton hay Obama. Bộ Tài chính làm TẤT CẢ. Chỉ cần ký một tấm ngân phiếu. Chính phủ làm phần việc còn lại.


Ông Brad Gertner chơi sang tuyên bố: "Đây là một nền tảng độc đáo do chính phủ tạo ra, có thể mở ra những khoản đóng góp lớn." Các tỷ phú lần đầu sử dụng CƠ SỞ HẠ TẦNG LIÊN BANG để phân phối của cải. Không có chi phí quản lý.


Lãi kép:

250 đô la lúc 10 tuổi → 8.000 đô la lúc 50 tuổi

Thêm 100 đô la/năm từ cha mẹ → 72.000 đô la

250 đô la của Dell trở thành khoản tiền tiết kiệm 72.000 đô la. Ống ấy được hưởng toàn bộ lợi ích.


Giá trị tài sản ròng của Dell: 148 tỷ đô la.

Tổng số tiền từ thiện trước đây: 2,9 tỷ đô la.

Lần này: 6,25 tỷ đô la.

Ông đã TĂNG GẤP ĐÔI tổng số tiền từ thiện cả đời mình chỉ trong một giao dịch. Tại sao? Trước đây, việc trao tặng tiền cho 25 triệu trẻ em tốn 1-2 tỷ đô la chi phí quản lý. Giờ đây, chính phủ làm miễn phí. Các tỷ phú khác cũng đang theo dõi: Uber, Zillow, Nvidia, Salesforce đã cam kết hỗ trợ con cái của nhân viên.


Ông ta cho 6.5 tỷ không biết trừ thuế bao nhiêu. Nhưng ông ta mượn tiền để cho trả tiền lãi thấp, được khấu trừ thuế trong khi đó cổ phiếu và đầu tư của ông ta vẫn lên như diều. 

Đây là chiến lược hiện tại. Nhưng mọi người bỏ lỡ điều gì? Các tài khoản được hoãn thuế, không phải miễn thuế. Khoản rút tiền sẽ bị đánh thuế khi trẻ em đủ 18 tuổi. Chính phủ cho vay tiền, được hoàn trả sau nhiều thập kỷ thông qua thuế. Cổ phiếu của Dell đã tăng 4% kể từ khi công bố. 148 tỷ đô la → 154 tỷ đô la giá trị tài sản ròng. Ông đã kiếm được 6 tỷ đô la giá trị thị trường từ khoản quyên góp 6,25 tỷ đô la. Giá trị ròng trung lập. Cộng với chiến dịch PR "cam kết lớn nhất cho trẻ em Hoa Kỳ". Nhưng Dell không phải là người phát minh ra điều này. Ông Brad Gerstner đã dành 4 năm vận động hành lang. Dell đã đợi cho đến khi cơ sở hạ tầng được xây dựng xong, bỏ ra 6,25 tỷ đô la và giành lấy câu chuyện. Tại sao lại xây dựng đường rày khi chính phủ làm điều đó?

Điều gì xảy ra tiếp theo: Trong vòng 5 năm, hơn 100 tỷ đô la sẽ chảy vào các tài khoản này từ các tỷ phú khác. Đây trở thành phương tiện chính cho hoạt động từ thiện của các tỷ phú. Không phải vì nó hiệu quả nhất mà vì nó DỄ DÀNG NHẤT. 


Có dạo mình muốn làm một Foundation thì luạt sư kêu mình tép riêu chỉ có CLinton mới làm được. ông ta đề nghị làm một Corpration theo cách thức của IRS, do chính người làm cho sở thuế làm.nhưng ông ta chặt quá đẹp nên mình không làm. có một ông luật sư chuyên gia về thừa kế ở Newport Beach rất giỏi. mình đi nghe ông ta dạy mấy lần nhưng ông ta không nhận thêm khách hàng, thích để thì giờ đi chơi vối bà vợ trẻ. Bù lại ông ta có gửi cho mình cuốn sách của ông ta về thừa kế và thương mại. Đọc tóe phở luôn nhưng phải công nhận ông ta hay.


Viết một tấm séc. Chính phủ lo phần còn lại. Bài học không phải là về từ thiện. Mà là về CƠ SỞ HẠ TẦNG. Dell đã chiếm đoạt một hệ thống hiện có và mở rộng quy mô ngay lập tức. Đó là cách tỷ phú chuyển 6,25 tỷ đô la trong 24 giờ. Đừng xây dựng đường rày. Hãy tìm đường rày hiện có và vận hành con tàu của chúng ta.

Thực tế: 250 đô la không giải quyết được nghèo đói. Nhưng nó giúp 25 triệu gia đình cảm thấy thoải mái với việc đầu tư và lãi kép. 75% mã bưu chính đủ điều kiện. Bao gồm cả những gia đình trung lưu không cần đến nó. Điều này có nghĩa là: Đổi mới từ thiện thông minh nhất trong nhiều thập kỷ. Hoặc là chiêu trò PR tinh vi nhất từ ​​trước đến nay.

Thời gian sẽ trả lời. Nhưng có một điều chắc chắn... Michael Dell vừa thay đổi cách các tỷ phú cho đi tiền. Và tất cả diễn ra là nhờ chính phủ xây dựng cơ sở hạ tầng trước. 


Bác nào có tiền để lại cho con cháu thì sử dụng chiêu này.


Lâu lâu thấy thiên hạ đăng bài kể người giàu này cho tiền từ thiện, khen họ đủ trò khiến mình buồn cười vì đó là trò quan hệ quần chúng. Trên thực tế những người này chả đóng thuế một cắt. Như trường hợp Rockefeller gian ác mà đến ngày nay con cháu của ông ta vẫn tiếp tục hưởng thụ và không đóng thuế. Như ông tỷ phú Warren Buffett kêu thư ký của ông ta đóng thuế nhiều hơn ông ta. Như vợ chồng Clinton có 2 tỷ mà không đóng thuế một cắc hay ông bà Obama ngày nay.

Nợ Hoa Kỳ ngày nay xem như mỗi người Mỹ nợ trung bình là $111,450 còn mỗi công dân đóng thuế là $329,022 vì 40% người Mỹ không đóng thuế, thuộc dạng hộ nghèo. Đảng nào khôn thì cứ để người nghèo càng nhiều càng bỏ phiếu cho họ. Đây là tháng 11 năm 2025, còn phía dưới là mình nói tổng số năm 2024 ít hơn. 

Mấy tuần qua chính phủ Hoa Kỳ phải đóng cửa vì quốc hội Hoa Kỳ không nhất trí về ngân sách. Đảng Dân Chủ muốn mượn thêm nợ để giúp các chương trình của họ nhằm bảo vệ cử tri của họ nhưng đa số quốc hội Hoa Kỳ lại nằm trong tay đảng Cộng Hoà. Năm nào cũng có vấn đề này vì nợ như chúa chổm mà lợi tức đánh thuế không mang lại đủ. Mình nghĩ xứ nào cũng lâm vào tình trạng hôm nay, nợ như chúa chổm. Có dịp mình sẽ kể rõ hơn. Năm 2024, chính phủ Hoa Kỳ đánh thuế được 5,000 tỷ mỹ kim nhưng lại chi tiêu $6,800 tỷ Mỹ kim.  Xem như chính phủ phải mượn thêm tiền $1,800 tỷ, xem như cộng vào tổng số nợ của Hoa Kỳ. Có dịp mình sẽ kể về nợ của Hoa Kỳ. 


Nợ quốc gia Hoa Kỳ hiện nay lên trên 38,000 tỷ trong khi đó những người giàu có nhất Hoa Kỳ như Elon Musk, Bezos, Zuckenberg,…. Có tài sản lên trên 46,000 tỷ mỹ kim. Nếu cướp lấy tài sản của họ như cộng sản đủ trả nợ cho tất cả người Mỹ.


Trước cuộc cách mạng tại Pháp quốc năm 1789, giới quý tộc pháp không phải đóng thuế, chỉ có dân ngu khu đen mới nhận được trách nhiệm trọng đại đóng thuế là yêu vua và ngày nay tại Hoa Kỳ, giới giàu có nhất đại loại tỷ phú cũng thuộc diện giai cấp quý tộc thế kỷ 21 không phải đóng thuế. Trên nguyên tắc từ xưa, thuế thường đánh vào những người giàu có nhất Hoa Kỳ 1-2%. Vấn đề là luật thuế vụ đương đại giúp nhóm thiểu số này không đóng thuế mới Chán Mớ Đời.


Hệ thống thuế thừa kế Hoa Kỳ là đánh thuế 40% khi chuyển giao tài sản sau khi trừ số tiền được miễn. Vấn đề là chưa có tu chính án nào từ 1990 được ban hành nên tạo ra những lỗ hổng khiến chính phủ không nhận được thuế thừa kế như dự tính. Nên nhớ thế hệ bayboomer chuyển giao tài sản cho con cháu rất nhiều, có thể nói là lớn nhất lịch sử Hoa Kỳ. Trong khi đó các người Mỹ giàu có càng ngày càng giàu thêm. Lý do là các phần đầu tư của họ cũng như thừa kế tài sản thường được lách luật tránh bị đánh thuế. 


Điển hình ông Zuckenberg khởi đầu công ty trong cư xá sinh viên đến nay lên 100 tỷ mỹ kim nhưng chả bị đánh thuế. Cách đây mấy năm ông ta và bà vợ thành lập LLC đặc biệt để bỏ tài sản vào đó. Lý do là ông ta chưa bán các cổ phần của công ty nên không bị đánh thuế và ông ta không muốn bán vì muốn kiểm soát quyền hành của công ty. Hay các công ty thường đặt cơ sở chính tại các quốc gia không phải đóng thuế như Apple tại Ái Nhĩ LAn, nay Âu Châu bỏ vụ này nên Apple trở về Hoa Kỳ với thuế của ông Trump được hạ xuống. Trong khi một người mở tiệm sửa xe, bán Pizza này nọ là bị đánh thuế mệt thở. Giới tiểu thương là giai cấp yêu nước mỹ vì họ đóng thuế mệt thở và nay có nhiều thành phố thuộc đảng Dân Chủ ra lệnh trả tiền lương tối thiểu cho nhân viên là $25/ giờ nên nhiều tiệm đóng cửa. muốn giết một nền kinh tế, cứ cho các chính trị gia theo chủ nghãi xã hội là tiêu tùng ngay. cứ xem Âu Châu sau 30 năm.


Để giải thích, nếu ông Zuckenberg, ELon Musk muốn mua hay xây căn biệt thự 100 triệu đi. Trên nguyên tắc, họ phải bán cổ phiếu của mình để có tiền mua hay xây căn nhà cho vợ và con cái. Nhưng họ không làm như chúng ta, người Mỹ thông thường, họ kêu ngân hàng cho vay, dựa vào các cổ phiếu của họ ở META hay Tesla. Họ vay đaị khái 4% nhưng cổ phiếu công ty của họ lên 20%/ năm thì họ vẫn lời. Ngoài ra tiền lời mượn ngân hàng được trừ thuế trong khi nếu họ bán cổ phiếu thì bị đánh thuế. Họ đi du lịch hay tiêu xài đều mượn tiền nhà bank. Đó là lý do người giàu có ở Hoa Kỳ không đóng thuế. Tại sao từ khi ông Trump lên là thiên hạ nhảy vào đầu tư tại Hoa Kỳ. Câu hỏi là câu trả lời.


Mụ vợ muốn làm lại nền xi-măng trước cửa nhà nhưng mình kêu đợi dồn tiền đã. Mụ kêu sao không lấy tiền trong quỹ hưu trí của mụ ra để làm khiến mình nổi điên. Vì lấy ra thì phải đóng thuế xem như trả giá gấp 2. Mình đợi sang năm mượn tiền từ quỹ ra để khỏi đóng thuế. Mình do dự vì có thể sang năm là kinh tế toàn cầu banh ta lông, nhất là Hoa Kỳ vì bà đầm sắt của xứ Hoa Anh Đào mới lên, chơi khăm in tiền cho tiền lời lên 2.5%. Mấy chục năm nay tiền lời Nhật Bản xem như 0% nên thiên hạ đem tiền ra ngoại quốc đầu tư, mua trái phiếu Hoa Kỳ nên thiên hạ sẽ rút về. Nhật Bản mua trái phiếu của Hoa Kỳ nhiều nhất trên thế giới.


Người Mỹ thừa kế 10 triệu, 100 triệu thậm chí tỷ đô la không đóng thuế như dòng họ Rockerfeller nên đa số có khuynh hướng Dân Chủ. Lý do là họ sử dụng các pháp nhân như trust, Foundation như vợ chồng tổng thống Clinton, thành lập một foundation Clinton. Hôm nay, xem phỏng vấn vợ cũ của người sáng lập ra Google, bà ta giải thích cảm thấy ngu ngốc vì ký ngân phiếu cho các tổ chức NGO, để giúp giảm tệ đoan xã hội nhưng tội ác lại càng càng gia tăng. Bao nhiêu tiền thiên hạ cúng dường đều được nạp vào đây vì lý do từ thiện thay vì trả tiền công cho họ phải đóng thuế này nọ. Mỗi năm họ chỉ cần chi 5% số tiền lời cho các cơ quan từ thiện hay chương trình nào đó là xong. Nay foundation của họ có trên 2 tỷ đô la. Mỗi năm họ đầu tư lời được 10%, 2 tỷ x 2% = $40 triệu, chỉ đóng cho các cơ quan từ thiện 5% x $40 triệu, là 2 triệu, còn lại 38 triệu họ sống sao hết tiền. Mỗi lần tổng thống Clinton hay bà ngoại trưởng Clinton đi nói chuyện là được trả $500,000 hay 1 triệu, chỉ đóng góp vào Clinton foundation là xong. ông Obama khi xưa chống đối nhưng ngay cũng đi nói chuyện được tiền như vậy nên hết còn chống đối, tài sản của ông bà Obama nay lên mấy trăm triệu.


Đa số người Mỹ đóng thuế mệt thở, muốn làm thêm tăng ca thì càng đóng thuế nhiều hơn. Tiền tỉ cũng phải đóng thuế nên muốn lấy phiếu chính phủ Hoa Kỳ mới ký sắc lệnh là tiền lương tăng ca và tiền boa sẽ không bị đánh thuế. Khi quốc hội lên tiếng đánh thuế bọn giàu, có nghĩa là người Mỹ bình thường, trung lưu. 40% người Mỹ không đóng thuế, ăn trợ cấp. Chỉ còn 58% là đóng thuế còn 2% giàu có nhất thì được miễn.


Người giàu có đầu tư vào các công ty, họ mua cổ phiếu. Nếu chúng ta nhìn Dow Jones khi xưa, từ năm 1915 đến năm 1982 chỉ thấy lên xuống độ 2,000 -8,000 điểm. Như năm 1982 là 3,000 điểm, năm 1954 cũng 3,000 điểm, năm 1940 cũng 3,000. Lý do là công ty mỗi năm phải đóng thuế tiền lời, nên người mua cổ phiếu được trả tiền mà họ gọi là “dividends”. Số tiền này bị đánh thuế rất cao. Vào những năm 1970, những người mua cổ phiếu của các công ty , cuối năm nhận dividends phải đóng thuế cao. Trả tiền lời cho người mua cổ phiếu thì đâu còn tiền để khuếch trương rộng ra các thị trường khác.


Đến năm 1982, có một sự thay đổi lớn. Trước đó thì các công ty không có quyền mua lại cổ phiếu của mình trên thị trường chứng khoán. Lý do là khi công ty mua lại cổ phiếu của mình thì cổ phiếu sẽ tăng giá vì giảm thiểu số người sở hữu cổ phiếu của công ty. Năm 1982, SEC cho phép công ty mua lại cổ phiếu của mình thì ta thấy DJ năm 1982 có 3,000 điểm nhảy vọt lên 57,000 điểm năm 2025. Cuối năm họ lời thì lấy tiền lời (dividends) mua lại cổ phiếu của họ nên không bị đánh thuế. Nhờ đó lãi kép tăng dần.


Trong địa ốc, có luật gọi là 1031 Exchange là nếu mình bán một căn nhà cho thuê, lời thì sẽ bị đánh thuế. Thí dụ: bác nào mua căn nhà cho thuê giá $200,000 năm 1990, 10 năm sau căn nhà đó có giá trị là $500,000 tại Cali thì bác phải đóng thuế trên $300,000 tiền lời nhưng nếu bác mua căn nhà khác ở khu vực an ninh, đẹp hơn, cho thuê giá cao hơn thì chuyển tiền lời ấy qua mua căn nhà khác. Miễn thuế. 


Cuối năm thay vì chia tiền lời dividends cho các shareholders, công ty mua lại cổ phiếu của mình, không phải đóng thuế. Người ta nói đến đánh thuế khi chết như thời ông Obama làm tổng thống nhưng nay ông ta cũng chống vì tài sản ông ta lên quá nhiều đến mấy đời sau cũng ăn chưa hết.


Ngoài ra, người Mỹ có thể cho tiền các cơ quan từ thiện nhưng chả được khấu trừ gì nhiều trong khi người giàu có thì tha hồ. Họ thành lập các foundation như Rockerfeller, Gates, Clinton,… bao nhiều tiền bạc đều bỏ vào trong đó và cứ đời này đến đời sau tiếp tục sống và không bị đánh thuế. Chỉ cho 5% tiền lời hàng năm cho các cơ quan từ thiện. Lại được mang tiếng là một nhà từ thiện ưa ái. Đọc đến đây chắc có nhiều bác đã ngưng trước rồi nên em ngừng. Chán Mớ Đời  (Còn tiếp)


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Đạo luật Proposition 19 California (Sắc lệnh 19 California)

 Đạo luật Proposition 19 California (Sắc lệnh 19 California)

Có một sắc lệnh 19 mà năm tới dân Cali sẽ bỏ phiếu xóa bỏ hay giữ lại trong cuộc bầu cử 2026. Xem như còn 11 tháng nữa. Theo mình thì chắc vẫn giữ lý do là cử tri cho đảng Dân chủ ở Cali là 70%. Thêm ít ai để ý đến ngoại trừ ai có nhà cửa tại Cali và muốn để lại cho con cháu thì nên để ý đến. Lý do là khi mình qua đời thì con cháu được ghi trong di chúc thừa hưởng sẽ bị đánh thuế nếu phải bán để chia nhau. 


Nợ Hoa Kỳ ngày nay. Tính ra mỗi người Mỹ nợ trung bình $111,450

Thông thường thì từ trước đến 2020 khi sắc lệnh 19 ra đời thì khi một người qua đời, con cháu thừa hưởng gia tài căn nhà, anh em bán chia nhau như lời trăn trối trong đi chúc sẽ không bị đánh thuế. Thí dụ bà Năm qua đời sau ông Năm, để lại một căn nhà trị giá 1 triệu. Khi qua Mỹ 40 năm về trước, ông bà để dành tiền mua được căn nhà giá $100,000 nay vật giá leo thang nên giá trị căn nhà lên tới 1 triệu.  Xem như lời $900,000.


Trước khi proposition 19 ra đời thì các người con bán căn nhà giá 1 triệu không phải đóng thuế. Lý do là theo sở thuế liên bang thì họ gọi là step up basis nghĩa là con cháu thừa hưởng cái basis mới là 1 triệu. Do đó không phải đóng thuế khi bán nhà chia nhau. Mình đoán là chính phủ muốn đánh thuế thừa kế vì thâm thủng Cali.


70% cử tri tại Cali là cử tri của đảng dân chủ nên họ ủng hộ Proposition 19, nghĩa là con cháu thừa hưởng căn nhà thì phải đóng thuế $1,000,000 (trị giá ngày bán) cho $100,000 (khi mua) nghĩa là phải đóng thuế trên $900,000, xem như cả đời ông bà Năm dành dụm bị đánh thuế xem như $400,000. Con của ông bà Năm mà bầu cho proposition 19 là xem như họ là những người yêu chủ nghĩa xã hội thật sự và đem tiền mình thừa hưởng của cha mẹ giúp nhân dân nghèo khó.  Em xin bình dân học vụ sắc lệnh 19 như anh bạn nhờ:


Tên đầy đủ chính thức: “Đạo luật Bảo vệ Nhà ở cho Người cao tuổi, Người khuyết tật nặng, Gia đình và Nạn nhân của Cháy rừng hoặc Thiên tai” (Home Protection for Seniors, Severely Disabled, Families, and Victims of Wildfire or Natural Disasters Act,)


•  Thông qua ngày 3/11/2020 (51,1% tán thành)

•  Có hiệu lực từ 16/02/2021

•  Các quy định chuyển thuế tài sản chính thức áp dụng từ 01/04/2021

Prop 19 sửa đổi Proposition 13 (luật năm 1978 giới hạn tăng thuế tài sản) bằng cách:

•  Thu hẹp quyền thừa kế giữ nguyên thuế suất thấp giữa các thế hệ

•  Mở rộng quyền chuyển thuế suất thấp cho người cao tuổi, người khuyết tật và nạn nhân thiên tai

1. Thay đổi về Thừa kế Giữa Các Thế Hệ (Cha mẹ ↔ Con cái, Ông bà ↔ Cháu)

Trước Prop 19 (theo Prop 58 & 193):

Con cái/cháu có thể thừa kế nhà chính hoặc trang trại gia đình mà không bị định giá lại theo giá thị trường hiện tại → giữ nguyên thuế suất thấp vĩnh viễn, dù dùng làm gì, ở đâu.


Nghĩa là khi ông bà Năm qua đời, con cháu vào ở thì thuế nhà đất không thay đổi nhưng nếu không ở mà bán là thuế. Để giải thích. Ông bà năm mua căn nhà khi xưa giá $100,000, đóng thuế điền địa độ 1.2% nghĩa là $1,200/ năm. Mỗi năm họ tăng 2% nghĩa là năm tới phải trả tiền thuế $1,200 + 2% là $24 = $1,224. 30 năm sau ông bà Năm trả tiền thuế nhà đất là $2,185/ năm. Cho dù giá nhà ngày nay từ $100,000 tăng lên $1,000,000. Trong khi đó ai mua nhà hôm nay với trị giá $1,000,000 sẽ đóng thuế 1.2% nghĩa là $12,000/ năm trong khi đó nếu ông bà Năm qua đời, con cháu vào ở thì tiếp tục đóng thuế $2,185 thay vì $12,000. Sai biệt $10,000 do đó các tay mua nhà cửa thường dùng trust để mua, để giữ tiền thuế đóng $2,185 thay vì $12,000.


Tiền thuế này là để thành phố trả tiền công viên, cho chó đến đái ỉa, trường học, cảnh sát,... đủ trò cho thành phố hoạt động hữu hiệu. ai xây nhà thì biết vụ đóng thêm thuế công viên ghế đá vì anh còn nợ em, rồi trường học mà nay thì Hoa Kỳ ít đẻ con nên trường học phải đóng cửa gom lại.


Mình nghe nói tiền hưu trí của Cali bị đi đong mất phân nữa vì mấy ông tổ Dân Chủ, không rành đầu tư nên đứt chếnh mà không dám hở môi. Tương tự khi mình mới lấy vợ, quận Cam bị phá sản vì tên quản lý Quận Cẩm đầu tư bậy nên bay hết tiền. 5, 10 năm mới hết.


Sau khi phe Dân Chủ ra đời Prop 19 và được cử tri Cali chấp thuận thì từ 16/02/2021 trở đi:

•  Chỉ được giữ nguyên thuế suất thấp nếu người thừa kế dùng ngôi nhà đó làm nơi cư trú chính (primary residence). Ông bà Năm qua đời thì con bà Năm phải dọn vào ở thì mới tiếp tục đóng thuế theo diện ông bà Năm.

•  Nếu không dọn vào mà (cho thuê, nhà nghỉ cuối tuần, nhà thứ hai…), tài sản sẽ bị định giá lại theo giá thị trường hiện tại → thuế tăng mạnh (có trường hợp tăng hơn 1.000%). Là xem như phải đóng $12,000/ năm hay $1,000/ tháng. Cho thuê $3,000/ tháng mà tiền thuế đi đong $1,000 rồi tiền sửa chửa này nọ là ngọng.

•  Trang trại gia đình vẫn được miễn nếu tiếp tục dùng để canh tác. Như vườn bơ của mình nếu thằng con tiếp tục thì đóng thuế ít. Vậy là xem như con cháu mìh sẽ thành nông dân muôn đời, ngoại trừ đảng Cộng hòa nắm chính quyền. Dân Chủ muốn anh là nông dân nếu không sẽ đánh thuế.

•  Thừa kế từ ông bà → cháu: chỉ được miễn nếu cha mẹ của cháu đã qua đời và cháu dùng làm nơi ở chính. Điển hình là bà Betty qua đời, cháu gái bà ta nhảy vào ở, bố mẹ còn sống thì phải đóng thuế mệt thở. $12,000/ năm.

•  Quyền chuyển ngược (con cái chuyển cho cha mẹ) cũng được miễn nếu cha mẹ dùng làm nơi ở chính. Bác nào may mắn, có phúc, con cái mua nhà rộng hơn, kêu hai bác về ở thì vẫn tiếp tục đóng thuế theo diện con của hai bác. 


→ Hiện nay (2025) đang có phong trào thu thập chữ ký để đưa ra bỏ phiếu năm 2026 nhằm bãi bỏ hoặc sửa lại phần này của Prop 19. Nếu ai hỏi mấy bác có nhà cửa thì nên ký nhé. còn ai chửi Trump thì đừng ký, phải đánh thuế những tên hà tiện tiền để mua nhà, phản lại tinh thần thế giới đại đồng.


2. Quyền Chuyển Thuế suất Thấp cho Người Cao Tuổi, Khuyết tật và Nạn nhân Thiên tai

Ai đủ điều kiện:

•  Người từ 55 tuổi trở lên. Thật sự nếu các bác bán căn nhà 1 triệu mà mua lại căn nhà cũng 1 triệu thì được chớ mua đắt hơn thì không được. Em bị rồi. Có lần em mua nhà ở giá $369,000, qua 55 tuổi nên em bán giá $650,000, tính mua nhà mới to hơn giá $750,000 để tiếp tục đóng thuế nhà cũ nhưng không được vì chỉ được chấp thuận nếu em mua nhà giá $650,000 nên Chán Mớ Đời em không bán luôn. Cũng may vì nay cho thuê căn này được $5,150/ tháng.

•  Người khuyết tật nặng

•  Nạn nhân của cháy rừng/thiên tai do Thống đốc tuyên bố như vụ cháy năm ngoái.


Quyền lợi mới:

•  Có thể chuyển thuế suất thấp (tax base) của ngôi nhà cũ sang bất kỳ ngôi nhà mới nào trong toàn bang California (trước đây chỉ được trong cùng quận hoặc một số quận liên kết). Như em kể trên chỉ được cũng giá tiền mình bán căn nhà cũ.

•  Được chuyển tối đa 3 lần trong đời (trước đây chỉ được 1 lần).

•  Nếu nhà mới đắt hơn: được cộng thêm tối đa 1 triệu USD (điều chỉnh theo lạm phát hàng năm) vào thuế suất cũ. Cái này thì mới, khác với trước 2021. Vì nhà lên giá như điên. Nên bác nào trên 55 tuổi nên đổi nhà cả năm tới chúng hứng sao giải thể Proposition 19 trở lại như xưa là mệt.

•  Nếu nhà mới rẻ hơn: thuế suất sẽ giảm tương ứng.

Ví dụ:

•  Nhà cũ có thuế suất 200.000 USD → mua nhà mới 1,5 triệu USD
→ Thuế suất mới = 200.000 + 1.000.000 (giới hạn) + 300.000 (phần vượt) = 1.500.000 USD
→ Thuế vẫn tăng một phần nhưng thấp hơn rất nhiều so với định giá lại hoàn toàn. Cái này thì được lợi hơn trước 2021.


3. Quỹ Phòng chống Cháy rừng

Phần thuế tăng thêm từ việc định giá lại tài sản thừa kế sẽ được đưa vào Quỹ Phòng chống Cháy rừng và Tái thiết Rừng. Tuy nhiên, do ngân sách bang gặp khó khăn, việc cấp tiền đầy đủ chỉ bắt đầu từ khoảng năm 2025 trở đi. Tiểu bang Cali hiện này dùng tiền tùm lum để lo cho các di dân bất hợp pháp. trên thực tế là tiền huuw trí của các nhân công thợ thuyền, được mấy ông bà Dân Chủ đem đầu tư bị lỗ nặng. Chỉ phí rất nặng như trường học, nhà thương y tế, bảo hiểm,… người Mỹ đẻ ít lại nên các học khu này ít có học sinh nhưng các nơi có di dân lậu thì lại đông.


Tóm tắt tác tính đến tháng 11/2025

•  Người thừa kế không ở chính: thuế tăng mạnh, nhiều gia đình phải bán nhà.

•  Người cao tuổi 55+, khuyết tật, nạn nhân thiên tai: được lợi lớn, dễ dàng chuyển nhà mà không bị tăng thuế quá nhiều.

•  Nhiều gia đình đang vận động sửa lại hoặc bãi bỏ phần hạn chế thừa kế của Prop 19 qua bầu cử năm 2026. Mấy bác nào có nhà cửa, chịu khó vào đây đọc. em chỉ bình dân học vụ cho cái não nông dân của em.

Thông tin chính thức: Trang web Hội đồng Cân bằng Thuế bang California (BOE): https://www.boe.ca.gov/prop19/


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn