Showing posts with label chiến tranh. Show all posts
Showing posts with label chiến tranh. Show all posts

Hơi thở và nội lực

 Hơi thở và nội lực


Hôm qua, nhân mùa lễ Tạ-ơn, mấy hội viên rủ nhau đi ăn thì Khoa nhờ mình chia sẻ vụ cái chân của mình. Năm 2006, cách đây 18 năm, mình và gia đình về Pháp dự kỷ niệm 60 năm cưới nhau của ông bà Cayla, bố mẹ nuôi của mình ở Tây. Cả đại gia đình Cayla và gia đình mình họp mặt tại Grenobles. Họ mướn căn nhà to đùng ở trên núi cho toàn thể gia đình. Trong ngày đi bộ vòng vòng thì chân mình đau gót chân. Về lại Cali thì khám phá ra đầu gối rất đau. Bác sĩ khoa chân (túc khoa?) kêu có thể trong tương lai phải gọt bớt xương chi đó. Leo cầu thang rất đau nên mỗi ngày chỉ lên lầu 1 lần khi đi ngủ.

Cuộc đời mình kỳ lạ lắm. Mình hay gặp các “thiên sứ” đến báo cho mình việc gì rồi biến mất. Cả đám học sinh đến thăm ông thầy vào ngày Tết, ông thầy chỉ mình và kêu em nên cố gắng đi du học, thế là mình đi du học, đổi đời cô lựu. Lâu lâu gặp một ai đó nói câu gì, tặng cuốn sách,.. khiến thay đổi cuộc đời của mình. Cho nên mình hay nghe thiên hạ nói chuyện, ít nói trong đám đông, biết đâu, có người nói câu gì hay đề tài có thể giúp mình trong cuộc đời. Đồng chí gái ít khi dẫn mình đi theo khi có hội họp thân hữu vì mình ít mở mồm.


Đúng lúc đó, có một phụ huynh trong đoàn hướng đạo của mấy đứa con, cứ kêu mình đi tập Hồng Gia. Bao nhiêu phụ huynh có mặt, anh ta không rủ lại cứ rủ mình. Mình hay để ý xem thiên hạ nói gì, vì không phải tự nhiên mình tình cờ đọc hay nghe ai nói. Phải có cơ duyên gì mới đến tai mình. Cứ chủ Nhật đem con đến sinh hoạt với đoàn là anh ta bò lại, dụ dỗ mình đi tập Hồng Gia. Cuối cùng mình đành phải bò lại võ đường để tập thử một lần để anh ta khỏi dụ dỗ nữa.


Một hôm cuối tuần, mình bò lại võ đường thì đúng hôm ấy, anh ta vắng mặt nhưng lỡ đã đến vào 6 giờ sáng, hàng quán Bolsa chưa mở cửa nên mình vào tập. Tập xong thì có một ông tóc bạc phơ, đến kêu mình đóng tiền mua bộ đồ và nguyệt liễm nên đành móc túi đưa trước 3 tháng. Tự hứa tập 3 tháng, không có kết quả thì ngưng. Thường người ta nói làm cái gì cũng phải mất 3 tháng mới thấy được kết quả.


Lý do là khi xưa mình ở Đà Lạt, có tập đủ thứ Thái Cực Đạo, Như Đạo, Vovinam, Không Thủ Đạo nhưng không tới đâu cả. Mấy ông thầy cứ lắc đầu nhìn mình khi đi quyền hay đấm đá, kêu tướng anh, thuộc loại sợ vợ nên không bao giờ khá được. Sau khi đưa mình vào tập, như đã hoàn thành nhiệm vụ, anh ta bỏ tập Hồng Gia luôn từ đó. Có dạo anh ta muốn tới Đông Phương Hội tập nhưng lộn giờ ra sao nên không có duyên tập ở Đông Phương Hội. Rồi mình cũng không gặp lại anh ta từ đó.


Cũng nên nói một tí về anh này. Thua mình 3 tuổi, học Yersin, Đà Lạt  khi xưa, kỹ sư. 20 năm trước bị mỗ tim. Một hôm có anh làm chung ghé nhà thăm, chỉ anh ta vài động tác nội công Hồng Gia để anh ta tập ở nhà. Giúp anh ta khoẻ lại sau vụ mỗ tim và theo tập Hồng Gia từ đó đến khi đưa mình vào thế chỗ.


Đi Ý Đại Lợi gặp lại anh bạn, kể là đau cái lưng rồi tình cờ ai báo cho biết Hồng Gia nên anh ta mua cd về tập lắc qua lắc lại cái xương sống trong phần nhiệt thân pháp, nay hết đau lưng luôn. Mỗi ngày cứ tập thế đó thôi. 


Tập đâu được 6 tháng thì đi thử máu hàng năm thì khám phá ra cholesterol giảm quá nhiều, thêm chân không thấy đau nữa nên tập luôn đến giờ. Tập Hồng Gia Việt Nam được 2 năm liên tục, không nghỉ ngày nào trừ khi đi nghỉ hè. Người khoẻ ra, khá hơn xưa nhiều. Vấn đề là thay vì cố gắng tập, mình lại có óc tò mò nên mò trên mạng, đọc về Hồng Gia này nọ thì khám phá ra có một nhóm tập Hồng Gia ở nhà ai đó mà mình đoán tại Cali vì nhà cửa rất Cali. Tò mò làm quen rồi hẹn gặp.

Mình đến nhà một anh chàng tự xưng là Thần Võ Trạm Trang Công. Anh ta đang xem phim bộ Thần Điêu Đại Hiệp với vợ nên khi mình đến thì anh ta mời vào nhà rồi thử tay chân mình, gọi là giao thủ khiến mình như bò đội nón. Mình muốn gặp để hỏi tập nội công sao cho đúng chớ đâu phải để giao đấu. Chán Mớ Đời 


Thấy tay chân mình trói gà không chặt nên anh ta chán lắc đầu, ngồi xem tiếp phim bộ với vợ. Tại đây mình gặp một anh chàng trẻ tên Khoa. Nói chuyện thì mình thấy có lý. Đúng lúc ấy, anh chàng này có ý định thành lập Đông Phương Hội để hướng dẫn thiên hạ vì tập ở nhà cũng bất tiện. Nên mình theo tập với Khoa đến nay. Lý do là các người tập trước ở Hồng Gia Việt Nam, giải thích không đồng nhất. Người nói như vậy người nói như kia nên cuối cùng không biết nghe ai, tập theo ai. Họ chỉ hiểu lờ mờ như trong lớp thầy giảng bài nhưng các học sinh hiểu khác nhau. Trong khi theo tập với Khoa thì chỉ có một người hướng dẫn nên thấy tiến bộ hơn.


Lúc đầu ở Đông Phương Hội thì tập đủ thứ hết, kiếm, Wusu, ngạnh công, Thái Cực Quyền, Vịnh Xuân Quyền, Hồng Gia,…. Cuối cùng chỉ rút lại còn hai môn Hồng Gia La Phù Sơn và Thái Cực Quyền, Trạm Trang Công và mùa đông thì tập thêm Nội Kình Nhất Chỉ Thiền, giúp ấm người, không bị cảm cúm.


Tập vào buổi sáng nên cũng châm cho nhiều người. Nhưng nếu chúng ta vượt qua được sự cản trở này, chịu khó thức sớm đi tập là đã chiến thắng được bản thân với ý chí. Mỗi ngày phải ráng thêm một chút, lâu hơn một chút sẽ giúp chúng ta trí bền, làm tăng thêm Dũng lực thì sau này nếu có bị bệnh tật thì có thể vượt qua thay vì buông bỏ mọi sự. Mình có xem người ta phỏng vấn ông Thích Minh Tuệ, ông ta cho biết khi mới tập ngồi kiết già rất đau đớn nhưng ông ta phải kiên trì, mỗi ngày ngồi lâu hơn một chút, cuối cùng thành công ngồi kiết già như ta thấy ngày nay.


Chúng ta bị điều kiện hoá bởi các truyện kiếm hiệp tàu khi xưa nên chỉ mong gặp được sư phụ dạy truyền võ công là trở thành Trương Vô Kỵ,… nếu vậy thì người Tàu đã chiếm hết huy chương vàng thế vận hội. Người xưa hay nói đến cụm từ “công phu” là nói đến sự tập luyện hàng ngày chớ ngồi mà đợi trúng số, được bí kiếp võ lâm thì chả bao giờ có sức khoẻ.


Mình thấy nhiều tập viên chịu khó đến tập. Có người chạy từ Mission Viejo, thậm chí San Diego lên tập 90 phút rồi chạy về đi làm. Lúc đầu đau chân đau tay, không ngồi xuống đứng dậy được nhưng sau 6 tháng thì thấy họ khoe với mọi người là đã đứng dậy được cũng như co chân co tay như tìm lại sự sống. Thấy họ vui vẻ mừng rỡ cũng vui lây.


Có lẻ điểm quan trọng nhất trong quá trình tập luyện là khi Khoa cho tập bài “Tiểu Niệm Đầu” của Vịnh Xuân Quyền suốt 45 phút thay vì vài phút như mọi ngày thì mình chợt nhận ra, cơ thể với các đốt xương, liên kết với nhau, tuần tự như bộ máy đồng hồ lăn chuyển khi tay chân di động. Từ đó mình bỏ hết lý thuyết, sách vở để tập theo dõi cơ thể của mình, không nghe ai ngoài Khoa thì từ từ mới khám phá ra khi kéo nội công, phải hàm hung bạt bối ra sao để giúp hơi thở vô ra, giúp các gân cơ sau lưng. Có xem phim một ông bác sĩ chĩnh xương ở Nga, giải thích khi hàm hung bạt bối thì xương lưng của chúng ta mở đóng ra sao, giúp lá phổi phình ra và xẹp lại khi chúng ta kéo nội công hít thở sâu và chậm.


Cơ thể duỗi để ràng chặt lại từ cạnh bàn chân lên đến đầu ngón tay. Hóa ra phải tập để toàn cơ thể tạo thành một khối mà Khoa nói về trái banh đầy hơi khi mới tham gia Đông Phương Hội. Cũng khó vì khi tập, đầu óc hay bay bay đâu đâu nên quên để ý đến các ngón tay, ép ngực, mở ngực này nọ. Hơi thở đi kèm với các động tác tạo thành một khối khi hàm hung bạt bối, tạo lực nhưng mau mệt vì mình chưa thuần thục việc giữ nhịp thở đều đặn. Phải mất 18 năm trời mới hiểu. Nay mới hiểu mấy ông võ sư khi xưa chê mình ngu lâu dốt bền vì lãnh hội chậm.


Khoa kêu mình theo dõi hơi thở thì mới khám phá ra giữ độ bền của hơi thở rất quan trọng vì trong tích tắc đồng hồ, ngưng thở thay vì chuyển tiếp thì lực của mình cũng mất tiêu lúc đó. Nếu mất hơi thở thì cũng mất luôn nội lực, bị gián đoạn lúc đó thì đối phương dễ đàn áp chúng ta. Cái khó là giữ đều hơi thở ra vào chậm chậm đều đều, không đứt khoản. Giúp lực của mình tiếp tục như dòng nước chảy. Ngày nào mình tập được là xem như đắc đạo. Chắc 20 năm nữa. Chán Mớ Đời 


Khoa cho mình đi Thái Cực Quyền 8 thức hơn 1 tiếng đồng hồ là để giúp mình không hấp tấp, tập tính kiên nhẫn nhưng khi ráp với hơi thở thì khá phức tạp. Mình chưa thuần thục được hơi thở vì hay bị mất lắm. Được cái là mình bắt đầu tập thở bằng mũi thay vì bằng miệng. Tối đi ngủ mình dán băng keo nơi miệng để tránh há mồm trong giấc ngủ. Thấy ngủ giấc sâu (xem ứng dụng của đồng hồ). Cũng như khi tập hay leo núi chỉ thở bằng mũi giúp mình hít sâu hơn đưa nhiều oxy vào lá phổi. Ít mệt hơn. Mình có kể vụ này rồi.


Dạo này Khoa giúp mình nhận ra nội lực và cách tạo, đẩy lực thay vì cứ muốn ăn thua đủ với lực đối phương, sẽ bị kẹt, không tạo lực được nếu họ mạnh hơn mình. Phải an tâm tự tại thì mình mới nhận thức được lực của đối phương để từ từ điều chỉnh lại cơ thể của mình thành một khối, hơi thở để tạo lực nguyên khối như trái banh, như dòng nước từ từ lăn đến đối phương. Nếu mất hơi thở trong tích tắc là xem như mất luôn cái nguồn lực này. Nói cho ngay, mấy người tập ngày nay may mắn hơn vì qua bao năm tháng tập luyện, Khoa tìm ra cách hướng dẫn học viên nhận ra được nguồn lực trong cơ thể nhanh hơn.


Dạo này Khoa nhắc mình tập với hơi thở nên khá mệt vì muốn giữ gìn hơi thở đều. Hy vọng sẽ luyện tập được năm tới. Năm nay đi chơi mút mùa nên nghỉ tập khá nhiều.

Dạo này Khoa cho tập chém dao giúp di chuyển cái eo mới tạo được cảm giác cơ thể là một khối đồng nhất, không rời rạc. Nội xoay gót chân, xoay eo cũng tạo ra khối lực đồng nhất. Tập nội công Hồng Gia giúp bện các cơ bắp cũng như gân giúp cái lưng được bện chặt. Dạo này lưng mình ít khòm hơn xưa.


Mình thấy thân hữu đi tập thiền này nọ, quan sát hơi thở này nọ hay mấy người viết trên mạng bú xua la mua. Cách tốt nhất là tập nội công hay Trạm Trang Công,…. Rồi theo dõi hơi thở của mình. Chớ ngồi đó mà nghĩ tới đâu là khí chạy tới đó. Chán Mớ Đời 


Có ông thần bán phở ở Melbourne bỏ vợ con qua Hoa Kỳ mấy tuần để tập với Đông Phương Hội. Mình sắp đi Úc nên liên lạc thì anh ta cho biết như sau:


May quá. Em không có tập theo Thần Võ. Năm ngoái thần có qua đây chỉ em ngồi đấm nhưng tập vài ngày thấy đau vai quá nên em bỏ luôn 😁

Em thấy anh có rảnh nên đi gặp Thần Vỏ một lần cho biết. Chớ em thấy Thần nói chuyện nghe hay quá 😁


Nguy hiểm nhất là nghe ai nói, viết rất hay nhưng không tập thì lầm tưởng. Mình cũng bị thu hút bởi cách nói, giải thích của Thần Vỏ khi xưa nhưng sau này thì ngộ ra là phải tập hàng ngày vì sức khỏe mình càng già càng suy đi. Thần võ không tập nay bị soi tim mấy lần, truyền nước biển khi mệt, không tập, chế cách tập mới. Ở La Phù Sơn, họ luyện tập bao nhiêu năm mới hoàn chỉnh các thế tập, nay mình lại chế lại nhưng không tập thì làm sao ngộ được. Nhất là đưa đến các kết quả soi tim này nọ.


Nguy hiểm nhất là khiến nhiều người tin và tập theo như anh bán phở, kêu đau vai,… gây cho họ nhiều vấn đề khôn lường được.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Chuyện vui bên lề bầu cử


Mùa bầu cử rất vui, thấy thiên hạ cứ chửi phát xít, Hitler, toàn những cụm từ dao to búa lớn để chỉ định đối thủ của mình, để rồi sau bầu cử lại mời vào toà Bạch Cung, bắt tay uống trà. Cuối tuần qua, có ông cố đạo truyền thông trên MSNBC, bay đến Florida xin gặp ông Trump, sau 7 năm trời cứ chửi bới ông ta trên đài truyền hình với những cụm từ như Hitler, mối đe doạ của nền dân chủ bú xua la mua. Hay bà cố đạo truyền thông Megyn Kelly bị NBC đuổi, buồn đời bà này mở đài riêng, Podcast gì đó, có số người xem và nghe hơn cả hai đài NBC và ABC cộng lại. Nghe nói CNN sắp sa thải đâu 100 người vì ít khán giả. Mình chỉ xem bầu cử trong vụ đếm phiếu lại chớ bên tả bên hữu mình không xem nữa từ 10 năm nay. Mùa bầu cử thì mình được đồng chí gái thông báo các kết quả nên cũng không cần xem truyền hình.


Mấy vụ chửi nhau để bán quảng cáo rồi bắt tay như một tuồng hát khiến mình nhớ đến thời học sinh, nghe thầy giảng về lịch sử thế giới thì được biết Đức quốc xã thường được gọi tắt là Nazi, từ Nationalsozialismus (chủ nghĩa xã hội quốc gia) và chủ nghĩa Phát xít (Fascismo) là tồi bại, là xấu, gieo rắc đau thương,…


Khi chửi Phát xít, Nazi thì xem như vô tội vạ, không ai làm khó dễ, như một định đề Euclid ngược lại nếu kêu ai là da đen, da màu, da trắng, đồng tính,.. là bị lên án kỳ thị chủng tộc này nọ. Hai chủ nghĩa này đều phát sinh từ xã hội chủ nghĩa, thay vì theo tinh thần xây dựng thế giới đại đồng như đệ Tam quốc tế thì họ chỉ chú tâm xây dựng thiên đàng xã hội cho riêng nước của họ. Muốn xứ họ giàu có hơn. Ngày nay phong trào MAGA, có thể là hướng đi của Đức quốc xã và Phát-xít khi xưa, chỉ muốn làm Hoa Kỳ trở thành hùng cường trong khi chủ nghĩa toàn cầu hoá (globalism), hao hao chủ trương thế giới đại đồng của đệ Tam quốc tế. Chúng ta đang sống lại thời xưa cách đây 100 năm, để rồi xem đi về đâu. Khi xưa, Đức quốc xã giết 6 triệu người do thái khơi khơi và ai nấy đều im lặng. Ngày nay, những hình ảnh quân đội do thái bỏ bom tại Gaza giết người Palestine, thiên hạ lên án tại liên hiệp quốc rồi rủ nhau đi ăn, không ai kêu gọi tẩy chay gì cả. 

Rồi sau đệ nhị thế chiến chế độ tư bản, thường được gọi là thế giới tự do kêu khối liên Xô, cộng sản là xấu xa, tàn bạo dù trước đó họ là đồng minh, đánh cho quân đội Đức quốc xã phải đầu hàng. Liên Xô chết đâu trên 20 triệu người. Cũng như sau 75 người ta kêu ngụy là xấu, cách mạng là tốt. Trước 75 thì họ kêu Việt Cộng là xấu, quốc gia là tốt. Cho thấy xấu hay tốt đều tuỳ thuộc vào thời gian và không gian. Nhất là phải chiến thắng vì lịch sử đều được viết bởi kẻ thắng trận.


Người ta kêu Đức quốc xã là xấu vì giết người, diệt chủng để tạo dựng một giống người tốt trong khi Liên Xô có các quần đảo ngục tù để nhốt những ai không tin họ. Khi mình ở Pháp thì nói chuyện với tụi bạn học, chúng kêu đúng rồi, bọn không tin vào thế giới đại đồng thì phải bỏ tù, họ bị bệnh tâm thần. Chống phá cách mạng, thế lực thù địch thì phải bỏ tù. 


Khi phụ nữ mang thai thường là trễ thì người ta có thể biết được, sau khi khám nghiệm đứa bé bị down syndrome (hội chứng down). Bác sĩ của Đức quốc xã theo chỉ định phải giết mấy bào thai loại này. Cứ tưởng tượng bác sĩ đến khám thai và khám phá ra bào thai có hội chứng down, để ống nghe nơi bụng và nói với bào thai là tôi phải trục xuất bào thai ra ngoài. Đứa bé hỏi lý do thì bác sĩ kêu, nhân dân Đức quốc, là giống da trắng ưu tú, kiên cường anh hùng, nên không thể chấp nhận những công dân sẽ làm gánh nặng cho chính phủ suốt đời. Tàn ác!

Tối cao pháp viện Hoa Kỳ mới phủ quyết sau 50 năm trường hợp pháp lý Roe v. Wade mà tối cao pháp viện Hoa Kỳ đã biểu quyết (7-2) vào năm 1973, cho rằng cấm phá thai là vi hiến. 4 năm dưới thời ông Trump, đã tiến cử mấy ông bà toà vào tối cao pháp viện nên bảo thủ chiếm đa số nên cuộc bầu cử vừa qua, vấn đề tự do phá thai là một trong những đề tài mà các ứng cử viên tìm cách khai thác để kiếm cử tri. 

Họ gọi Pro-Life (chống phá thai) và Pro-Choice (ủng hộ phá thai). Đối với pro-choice thì đứa bé, bào thai không có tiếng nói, quyền gì cả. Người ông đã cấy tinh trùng tạo nên bào thai cũng không có quyền. Chỉ có người phụ nữ thường quên sử dụng cách ngừa thai nên bị cấn thai, có quyền quyết định phá hay không phá thai. Tài tử Michelle Yeoh mới tuyên bố, điều bà ta tiếc nuối nhất đời là không có con, vì lo cho sự nghiệp. Có hai bà cầu thủ đá banh bên Anh quốc kêu một trong hai bà có bầu. Không biết tinh trùng của ai. Hôm qua nói chuyện với ông thợ Mễ, ông ta kêu thằng con có bao cao su trong ví, nhưng khi thời cơ chín mùi, nó quên nên cô bạn gái có thai và quyết định giữ, nay thằng con than là có con tốn tiền quá.

Ngày nay, người ta nhân danh quyền làm người, làm phụ nữ kiên định lập trường phá thai. Nếu bác sĩ bỏ ống nghe trên bụng để nghe bào thai tim đập, nói là phải trục xuất thai nhi thì đứa bé sẽ hỏi lý do. Lý do là mẹ mày muốn thăng tiến trên con đường sự nghiệp công danh nhưng họ vẫn than là có sự khác biệt lương bổng giữa nam và nữ, nghe nói đến 30%. Tại sao phá thai để được lãnh 30% ít hơn nam giới? Mình nghĩ là bựa thôi vì khi còn đi làm đồng chí gái có lương cao hơn cả người quản lý cô nàng. Vì nếu mướn phụ nữ với 30% rẻ hơn thì các công ty tại Hoa Kỳ đã mướn hết phụ nữ, để dành được 30% lợi tức. Tuyên truyền của nữ quyền. Đứa bé hỏi thế bố nó có nhất trí không. Bác sĩ kêu theo luật thì bố mày không được lên tiếng. Không có quyền gì cả, đàn ông ở xã hội tiên tiến này còn thua cả con chó.

Disney corporation ở tiểu bang Florida, trả tiền cho nhân viên của họ đi đến các tiểu bang “xanh” cho phép phá thai, những khách hàng tương lai của họ. Theo luật liên bang thì cấm phá thai nhưng các tiểu bang, do cử tri quyết định cho phép hay không phá thai. Đa số các tiểu bang theo dân chủ thì đều cho phép phá thai và cử tri theo cộng hoà thì chống phá thai, ngoại trừ những trường hợp đặc biệt. Nhất là châm ngôn của họ là tạo dựng thiên đàng cho trẻ em, nơi vui nhất thế giới. Dân bảo thủ thì kêu tại sao lấy tiền đóng thuế của tôi để trả chi phí cho những người dân ở tiểu bang khác đến phá thai. Dân bảo thủ không có tình người, giúp đỡ người hoạn nạn, dân chơi nhưng sợ con rơi.


Các tiểu bang “xanh” thành lập các trạm phá thai lưu động, chạy đến biên giới gần tiểu bang “đỏ”, để kêu gọi người dân xứ đỏ, muốn phá thai, vượt biên qua, leo vào các trạm phá thai lưu động. Xong xuôi thì được ăn bữa cơm tình nghĩa xanh rồi chạy về xứ đỏ, tiếp tục hành lạc vô tội vạ. Cứ tưởng tượng khi xưa, Đức quốc xã cho các xe lưu động đến gần biên giới với Thụy sĩ rồi kêu gọi người gốc do thái, chạy qua biên giới hay người Thụy sĩ bắt người do thái đẩy qua biên giới, chở vào các trại tập trung. Đức quốc xã họ chỉ bắt người tại các quốc gia họ chiếm đóng còn hàng xóm như Thuỵ Sĩ thì không dụ dỗ gì cả.


Tóm lại Nazi là xấu vì giết các bào thai bị hội chứng Down còn những người kêu gọi trục xuất các thai nhi bình thường là người tốt, những nhà lão thành cách mạng kiên định. Những người tiên phong, trí thức, đầy ắp tình người, kiên cường, toả sáng mặt trời cách mạng. Chỉ nói đến vấn đề phá thai còn tàn sát 6 triệu người gốc Do Thái thì xét lại trong mục tới. Mình có viếng thăm các trại tập trung ở Áo, thì công nhận con người tàn bạo thật với đồng loại vì nhân danh lý tưởng chi đó. Chán Mớ Đời 


Facebook xoá bài của mình nên đổi tên lại xem có còn bị xoá. Ngược lại muốn được đăng thì trả tiền thì họ cho đăng. Kinh


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Âu châu hướng về cuộc bầu cử Hoa Kỳ

 

Có điều mình ngạc nhiên là cuộc bầu cử Hoa Kỳ năm nay khiến người dân tại Âu châu rất quan tâm. Hôm qua xem trên mạng, một cuộc biểu tình tại Anh quốc, thiên hạ cầu mong thượng đế cho ông Trump đắc cử. Đi đâu cũng bị hỏi bầu cho ai. Mình chỉ biết dùng câu trả lời của ông Bill Clinton khi ra ứng cử là “economic stupid!” Truyền thông kêu gọi chửi bới nhau nhưng khi bầu ai cũng bầu cho cái bụng của mình. Thật sự liên hiệp Âu châu bị dính cứng với NATO chớ không họ cũng tìm cách chạy theo BRICS.

Nếu cảm thấy là 4 năm qua đời sống họ tăng trưởng, sung túc hơn thì bầu cho Đảng dân chủ còn nghĩ là tệ hơn bốn năm trước thì bầu cho cộng hòa để xem có đổi đời hay không. Thể chế nào thì người dân cũng phải bỏ lưng đi làm rồi đóng thuế còn đám giàu bạc tỷ thì không. Tiền lời mượn ngân hàng năm 2020 là 2.75% mà nay là 7, 8 %.

Âu châu lo sợ nếu ông Trump đắc cử thì khổ cho họ, vì ông ta đã tuyên bố, họ phải đóng tiền thêm. Người Mỹ trả tiền đem quân trú đóng để cho họ an thân, trong khi đó họ lại đi mua nhiên liệu của Putin. Biden cho phá hoại đường ống dẫn ga của Nga cho Âu châu. Cứ mong tiếp tục với chính quyền của Đảng Dân Chủ vì ông Trump lên là sẽ có thay đổi, bắt Âu châu phải đóng tiền thêm.

Thấy trên mạng đủ loại châm biến . Bác nào có hình tương tự như vậy với ông Trump thì cho em xin, để lên cho vui .

 Buồn đời nhớ là còn 2, 3 tuần nữa là bầu cử. Có thể xem cuộc bầu cử này rất quan trọng so với 4 năm về trước. Kết quả sẽ đem đến sự chống đối của hai bên kỳ này vì ai cũng nghĩ có sự gian lận khi đếm phiếu. Nếu dùng máy điện toán thì dễ bị hacker. Có lẻ sẽ có biến loạn sau bầu cử vì bên thua sẽ tố cáo là bên thắng cuộc gian lận. Ngay bây giờ đã có người kêu đi bầu ra sao đó là khi bỏ phiếu thì in tờ giấy ra khác với những gì họ chọn lựa. Mình đoán là tin bựa, cho thấy khá phức tạp. Ông chủ Tesla khơi khơi cho 1 triệu đồng mỗi ngày cho ai ghi tên đi bầu hay chi đó. Bị báo Spiegel kêu là Hitler. Ngày nay chúng ta lạm dụng từ ngữ vô tội vạ. Nếu nói sự thật hay nhưng gì mình nghĩ thì bị ghép các từ ngữ như kỳ thị chủng tộc, misogynistic đủ trò. Một cách bắt nạt khủng bố tinh thần, có thể mất việc hay bị trù dập. Cách tốt nhất là học cách ông Minh Tuệ, ai chửi mình thì chúc phúc cho họ. xong om 

Nợ Hoa Kỳ chồng chất và người Mỹ tự hỏi tiền mua súng đạn cho Ukraine và Do Thái có chính đáng không. Xem như mỗi người Mỹ nợ trung bình $103,700 Trong khi khối BRiCS càng ngày càng nhiều nước tham gia. Tình hình ở trung đông như Việt Nam 60 năm về trước, các hình ảnh bỏ bom giết dân vô tội vì Việt Cộng nằm vùng lẫn trốn trong dân chúng nên bị dính bom hay sát hại như vụ Mỹ LAi. Các hình ảnh người dân thường, trẻ me bị giết hay bị thương khiến cộng đồng lên tiếng chống đối dù không biết rõ vấn đề. Các tổ chức đấu tranh vũ khí của Palestine sẽ bị tiêu diệt nếu không núp trong dân, sau phụ nữ này nọ.

Kỳ viếng thăm Torino này thì cảm nhận một điều là các hàng quán khi xưa nhỏ như tiệm bánh mì này nọ, tạp hóa đều đóng cửa bù lại các siêu thị lớn được mở khắp nơi. Xem như một kỷ nguyên mới về mua bán đã thay đổi. Người ta mua qua mạng hay siêu thị. Các cửa tiệm đóng gần như hết, ngoại trừ trung tâm thành phố có tiệm ăn. Tiệm bán hàng xịn mà dân giả không vào. Các tiệm khi xưa mình hay mua bánh mì mỗi sáng khi đi làm đều đóng cửa. Văn hóa địa phương đang được thay đổi theo chiều hướng như tại Hoa Kỳ. Ăn uống đồ công nghệ biến chế. Uống CoCa cola mua ở siêu thị cho rẻ hơn. Mình chưa thấy Walmart nhưng Carrefour hay của Pepsi cola nhiều. Về pháp thì tiếng anh đầy nơi khiến ông Jacques Lang chắc lộn ruột ở dưới đáy mồ vì người Pháp nghe nhạc Mỹ múa may ngay khu Beaubourg .

Thấy tiệm ăn MacDonald ở Ý Đại Lợi nhiều. Khi xưa không thấy mà này rất sáng số với tiệm bên Hoa Kỳ 

Đi Âu châu gặp lại bạn bè thì cảm nhận họ chú ý nhiều đến cuộc bầu cử tại Hoa Kỳ. Có lẻ không sinh sống tại Hoa Kỳ nên đa số có cái nhìn sai lệt về cuộc bầu cử. Có thể vì họ tin những gì các mạng xã hội hay truyền thông rao giảng. Thậm chí người Mỹ cũng bị mạng xã hội tuyên truyền với tin tức giật gân chưa được kiểm chứng. Ai cũng bầu cho quyền lợi của mình cả. Hàng ngày mình đọc tin tức của hai phe thì bên nào cũng chửi bên kia, các cuộc thăm dò đưa ra những giết quả bựa để các công ty thăm dò kiếm tiền.


Điển hình mình đọc đâu đó, họ cho biết mossad quay phim các đại biểu quốc hội đang ngủ với con nít ấu dâm để làm chantage để bầu viện trợ cho do thái hay cha ghẻ của Obama là một trong những người giàu có nhất Hoa Kỳ và làm cho CIA….. cho thấy tin tức hổn độn khiến cử tri càng ngày càng chới với không biết đâu là sự thật. Cử tri bị guồng máy khổng lồ tuyên truyền nuốt trững hay bị điều kiện hóa. Rất khó để có một nhận định riêng vì sợ bị chửi nên cứ theo đám đông. 

Các dân cư mạng cứ thổi phồng các tin tức hay hình ảnh để được nhiều người nhấn like để kiếm tiền từ các mạng xã hội, từ đó đưa đến sự thật được bựa theo phiên bảng của mỗi bên. 

Con chiên đi lễ nhà thờ, nghe ông cha giảng lời chúa thì sẽ tin và nói như vậy. Ngày nay các ông cố đạo là những nhà báo trên đài truyền hình nên ai xem đều lập lại như một con chiên truyền thông trung thành. Dù đài Fox hay CNN, MSNBC,… họ muốn có nhiều khán giả, độc giả để quảng cáo.

Từ ngày Trung Cộng không nhận rác của Hoa Kỳ nữa chúng ta nghe nói đến global warming này nọ nhưng ít ai để ý đến thực tại. Các khoa học gia ở Nam Cực cho rằng cách đây mấy trăm năm khí hậu địa cầu nóng hơn ngày nay đô 2 độ C. Chú kỳ mấy ngàn năm lập lại.

Cuộc bầu cử năm 2024 sẽ là một trong những cuộc bầu cử có hậu quả lớn nhất cho tương lai ở Mỹ. Các ứng cử viên tổng thống đang đưa ra những con đường khác nhau cho đất nước này. Mình nghĩ ít ai lên trang web của họ để đọc. Nhưng ông Donald Trump và bà Kamala Harris đều không nói nhiều về một số thách thức lớn nhất của quốc gia hiện nay cũng như tương lai. Chỉ loay hoay đuổi người di dân bất hợp pháp hay đối thủ chính trị ăn gian nói dối. Hay chụp hình làm cảnh đứng bán hamburger hay tuyên bố cho các nạn nhân thiên tai $750 trong nhà cửa bay hết tiêu tùng mấy 100 ngàn.


Mình là nông dân nên chỉ nghĩ đến nợ nần. Hết nợ là vui, có thể ngủ đêm ngủ ngày còn nợ là phải lo Âu, Mong sao kiếm tiền trả nợ nên chỉ nghĩ về hiện trạng kinh tế Hoa Kỳ và nợ khủng của quốc gia.

Đầu tiên là nợ quốc gia của Mỹ, hiện là 35,7 nghìn tỷ USD. Con số này lớn hơn toàn bộ sản lượng kinh tế của Hoa Kỳ trong một năm. Xem như trung bình, mỗi người Mỹ nợ độ $103,700.00. Hồi mình mới sang Hoa Kỳ, tính đầu người thì người Mỹ nợ đâu $13,000. Lần đầu tiên trong lịch sử, Mỹ đang chi nhiều hơn cho việc trả lãi nợ hơn là cho quốc phòng. Cứ nhìn cá nhân là người Mỹ nợ như chúa chổm đa số không có quỹ tiết kiệm cho ngày mai lỡ có chuyện. Nên họ bị chính trị gia thuyết phục mấy chương trình vớ vẩn để hốt phiếu. Sau đó kệ xác chúng bây. Điển hình là chính quyền Biden hứa sẽ cho sinh viên xù nợ mượn học đại học nhưng tối cao pháp viện phủ quyết cho là vi hiến. Họ biết trước nhưng hứa để rồi đổ lỗi tại ngành tư pháp. 

Các đại học lừa giới trẻ, học trường của chúng tôi, sẽ thành công lớn sau này khiến bố mẹ nở mũi nở đít, mượn nợ và bắt con mượn nợ, ký giấy để rồi khi ra trường không kiếm được việc làm, hay tạm tạm, không đủ sống, với một số nợ ngập đầy đầu. Đâu phải ai cũng là thông minh xuất chúng, học đại học ra là có việc ngon.

Ủy ban Ngân sách Liên bang có trách nhiệm cho biết ông Trump đã bổ sung thêm 8,8 nghìn tỷ USD vào khoản nợ trong nhiệm kỳ của mình, bù đắp bằng 443 tỷ USD giảm thâm hụt. Ông ta giảm thuế cho người giàu và công ty nên thâm hụt. Tính đến tháng 6, chính quyền Biden-Harris đã bổ sung thêm 6,2 nghìn tỷ USD vào khoản nợ, bù đắp bằng 1,9 nghìn tỷ USD giảm thâm hụt. Khoản nợ sẽ tăng lên khi ông Biden ký ngân sách tài khóa 2025. Văn phòng Ngân sách Quốc hội dự đoán nếu không có bất kỳ thay đổi đáng kể nào, khoản nợ sẽ đạt gần 50,7 nghìn tỷ USD vào cuối năm 2034. Nếu không có sự lãnh đạo thông minh của chính phủ do tổng thống tài ba nào, không mị dân. Nói lên sự thật để người Mỹ phải thắt lưng buộc bụng để trả nợ thì chúng ta sẽ đi trên con đường kết thúc với thế hệ con cháu chúng ta kém thịnh vượng hơn nhiều so với thế hệ baby boom ngày nay. Thật ra, chương trình ông Trump đang ngon lành, các công ty đem tiền về Hoa Kỳ nhưng rồi Covid xẩy ra nên phải chi tiền để cứu người Mỹ.

Mình nhớ 32 năm về trước hai vợ chồng mua được căn nhà giá 3 lần lương hàng năm của hai vợ chồng, nay con mình mà muốn mua nhà giá gấp 6,7 thậm chí 10 lần lương của chúng nó. Nếu giá nhà không sụp thì con mình sẽ không bao giờ mua nhà để tạo dựng tài sản cho mai sau khi về hưu. Mua nhà là cách chống lạm phát tại Hoa Kỳ. Nguy hiểm nhất là tại Âu châu, giá nhà càng ngày càng xuống. Mình có anh bạn kể mua một căn hộ năm 1997 giá $105,000 mà nay chỉ lên độ $160,000. Thị trường của Âu châu đang tiếp nối thị trường Nhật Bản 30 năm qua. Nghĩa là nhà cửa không lên nhưng lại xuống trong khi lạm phát lại lên. Nghe kể ở pháp nếu bị bệnh tiểu đường thì ngân hàng không cho mượn tiền vì biết chết sớm hay tốn tiền mua thuốc này nọ. 

Có đi ra khỏi Hoa Kỳ thì mới biết Hoa Kỳ là thiên đường cho những ai chịu khó còn cứ ngồi đó mà than trách bị đám chính trị gia mị dân lôi kéo. Có người kể là sau COVID người bạn đời chống đối chính phủ, cứ thứ 7 là đi biểu tình chống chính phủ Macron. Có thể về già họ nhận ra sự giả dối của chính trị nên chống lại, lại rơi vào đám mị dân. Trở thành quá khích.


Tuy nhiên, dường như không có ứng cử viên nào đủ quan tâm hay thật tình để đưa ra cho cử tri một kế hoạch để giải quyết vấn nạn của Hoa Kỳ ngày nay. Vì sẽ không có ai bầu cho. Truyền thông hay trên mạng cứ chửi nhau phe ta hay, phe ta giỏi. Thay vào đó, cả hai đều cung cấp một số lợi ích tài chính cho cử tri. Bà Harris sẽ cấp cho những người lần đầu mua nhà 25.000 USD để trả trước và các công ty khởi nghiệp kinh doanh nhỏ sẽ được khấu trừ 50.000 USD. Thật ra đã có những chương trình dành cho người mua nhà đầu tiên với 3.5% tiền đóng góp và chính phủ cho mượn từ mấy chục năm nay. Ở Cali giá nhà trung bình là $1 triệu đô la cho mỗi căn nhà, vậy cho trừ $25,000 trong khi đó phải có tối thiểu $200,000 mới được ngân hàng cho vay. 1.25% thì làm gì mà mua được căn nhà nhất là trung bình người Mỹ để dành độ $5,000 thì giấc mơ thực hiện Hoa Kỳ sẽ không bao giờ thành tựu.

Tiền cúng vào cho ứng cử viên Dân Chủ Kamala rất nhiều. Nếu bà ta không thắng thì phải công nhận bà ta dỡ.

Cả hai ứng cử viên đều muốn thu nhập từ tiền boa được miễn thuế. Nay trong tiệm ăn họ đã sử dụng robot để đem thức ăn cho thực khách khiến thất nghiệp mệt thở. Từ ngày họ ra lệnh lương tối thiểu là $25/ giờ trong các tiệm ăn thì các chuỗi nhà hàng ăn nhanh bị phá sản như Pizza Hut, Five Guys đóng cửa. Các tiệm ăn như MacDonalds đều có ứng dụng mua trên điện thoại hay vào tiệm có máy để đặt mua thức ăn, các nhân viên trẻ khi xưa đều bị thay thế bởi máy móc. Ông Trump sẽ nâng mức trần khấu trừ thuế của tiểu bang và địa phương. Những đề xuất này sẽ không làm tăng trưởng kinh tế. Họ sẽ thêm vào khoản nợ trong khi làm sai lệch mã số thuế. Nên nhớ các xứ khác muốn nhập cảng xe hơi, người dân phải đóng thuế độ 200% nên các công ty phải qua xứ họ để xây xưởng chế tạo xe hơi, tạo công ăn việc làm cho người địa phương. Từ khi nào tiền boa trở thành nguồn thu nhập xứng đáng hơn lương giờ, lương tháng? Tại sao lại ưu đãi thuế cho những chủ nhà giàu có ở tiểu bang xanh? Các công ty dọn từ Cali đi về các tiểu bang ít thuế. Economic stupid! Đó là châm ngôn tranh cử của ông Bill Clinton đã đánh bại ông Bush cha, người vừa ca khúc Khải hoàn đánh bại Sadam Hussein ra khỏi Kuwait. 

Vấn đề quan trọng thứ hai mà các ứng cử viên đang bỏ qua là sự phá sản sắp tới của Hoa Kỳ, mạng lưới an sinh xã hội. Mình về hưu nên quan tâm đến vụ này, phải đọc tài liệu họ dự kiến sang năm bỏ nhiều dịch vụ trong Medicare advantage. Đi chơi mình đọc các tài liệu mà cương trình này sắp bỏ bắt đầu năm tới và mỗi năm cứ dẹp một ít thì khi về già không tiền để mua thêm bảo hiểm là ngọng, chết sớm cho rãnh việc nhà nước. Hôm nào buồn đời mình sẽ bình dân học vụ lại vụ này. Đa số người Mỹ cứ bị kích động chửi bới nhau về vụ bầu cử nên họ âm thầm thả nhẹ vụ bỏ bớt mấy chương trình Advantage + cho người già về hưu nên chả có thằng Tây con đầm nào lên tiếng chỉ trích, ngoan ngoãn đi bầu cho phe ta. Phe ta hay phe họ đều là tay sai cho những công ty bảo hiểm, được các công ty này bảo kê, cho tiền để tranh cử.

Theo các chuyên gia tính toán của họ, quỹ ủy thác của An sinh xã hội sẽ cạn kiệt vào năm 2035 hay trong vòng 10 năm tới trong khi quỹ ủy thác bệnh viện của Medicare sẽ phá sản vào năm 2036. Các nghiên cứu cho thấy khoảng một nửa số người Mỹ từ 65 tuổi trở lên sống trong các hộ gia đình nhận được ít nhất 50% thu nhập từ An sinh xã hội. Khoảng 25% dựa vào chương trình để kiếm ít nhất 90% thu nhập của họ. Xã hội Hoa Kỳ khuyến khích tiêu thụ nên ít ai để dành tiền trong khi ở Âu châu người dân đã trả hết nợ mua nhà nên khi về hưu họ không bị dính đến khoản tiền nhà phải trả cho ngân hàng. Mấy người bạn mình ở Ý Đại Lợi đều trả hết tiền nhà nợ ngân hàng từ lâu. Nay về hưu thông thả không lo. Vấn đề là Âu châu đang theo chủ kỳ mà Nhật Bản đã trải 30 năm qua.

Các thành phố như Barcelona, Venezia chống du khách vì họ không có nhà để ở vì quá cao nhất là khi về già với tiền hưu cố định.

Cả hai ứng cử viên đều im lặng về những vụ phá sản sắp tới này. Có lẽ đó là điều khôn ngoan về mặt chính trị, nhưng nhiều người Mỹ phụ thuộc vào các chương trình đó vẫn phải tính toán. Giải quyết nó bây giờ là điều có trách nhiệm phải làm. Mình thấy mấy người quen lên mạng chửi tá lả trong khi họ nói với mình là không thấy an tâm khi hưu trí. Thì nên bẨu cho các đại biểu quốc hội nói về các đề tài này thay vì chửi nhau chả có ích gì. 

Chúng ta phải hiểu là các công ăn việc làm đã rời khỏi Hoa Kỳ thì sẽ không bao giờ trở lại. Công ty sẽ người máy hóa, tự động sản xuất sẽ có những công việc khác nhưng cần có kiến thức rất cao. Một người làm ở siêu thị bị máy tính tiền tự động thay thế, làm sao có thể đi học thành kỹ sư công nghệ. Để tránh giai cấp này nổi loạn chính phủ phải kiểm soát tất cả nên sẽ không còn tự do phát biểu ngôn luận nữa.

Những gì các ứng cử viên đã nói về mạng lưới an toàn sẽ khiến nó gặp nguy hiểm lớn hơn. Ông Trump sẽ chấm dứt thuế đối với những người nhận An sinh xã hội giàu có hơn, khiến chương trình này sẽ bị phá sản hai năm sớm hơn dự kiến. Bà Harris muốn bổ sung một phúc lợi chăm sóc sức khỏe tại nhà đắt tiền cho Medicare nhưng không cho biết chi phí của nó là bao nhiêu hoặc bà sẽ thanh toán như thế nào. Bà ấy dường như nghĩ rằng các công ty dược phẩm sẽ ho ra tiền. Mình mua cổ phiếu của công ty chế thuốc Ozempic. Nếu được fda chấp thuận cho Medicare trả thì công ty này sẽ giàu lên trong khi xứ Đan mạch không chấp thuận dù công ty này thuộc xứ họ, vì quá đắt.


Sau đó là vấn đề nghiêm trọng thứ ba: an ninh đang suy yếu của đất nước. Báo cáo tháng 7 của Ủy ban Chiến lược Quốc phòng kết luận rằng “những mối đe dọa mà Hoa Kỳ phải đối mặt là nghiêm trọng và thách thức nhất” kể từ Thế chiến II và có thể dẫn đến một “cuộc chiến tranh lớn trong thời gian ngắn”. Nhưng Hoa Kỳ “không được chuẩn bị” cho một cuộc xung đột toàn cầu nếu nó nổ ra. Mỹ “thiếu cả khả năng và năng lực” để quân đội “có thể tự tin rằng họ có thể quyết định và chiếm ưu thế trong chiến đấu”. Hiện tại quân đội Mỹ có đến trên 770 căn cứ quân sự trên thế giới. Tiền chi cho quốc phòng rồi gửi súng ống cho các quân đội như Ukraine, Do thái này nọ. Dạo này tin chiến sự khắp nơi khiến mình hơi lo. Không biết ra sao. Họ mở cửa biên giới khiến quân khủng bố có thể vào Hoa Kỳ rồi đặt bom. 

Cứ thấy triều tiên gửi quân sang tham chiến tại Ukraina, có xứ nào phái Mỹ và NATO gửi quân đi đánh phụ Ukraina. Âu châu có vấn đề kinh tế xã hội của họ thì khó mà tham chiến nên sớm muộn gì Ukraine cũng phải ký hoà ước. Nghe đâu Monsanto đã mua rất nhiều đất đai phì nhiêu của Ukraina. Sau này, hoà bình xong thì người Ukraina sẽ phải trả nợ cho tiền mua vũ khí của NATO. Xem như làm nô lệ cho họ đến muôn đời sau.

Xe buýt chạy ngang thành phố Geneva nới mình từng làm việc mấy tháng. 

Không ứng cử viên nào có thể bác bỏ lời cảnh báo đáng lo ngại này như một sự xoay chuyển chính trị. Quốc hội đã thành lập ủy ban để giúp phát triển một thỏa thuận lưỡng đảng về những thách thức chiến lược của Mỹ. Được lãnh đạo bởi cựu Hạ nghị sĩ Jane Harman (D., California) và Đại sứ Eric Edelman, người từng phục vụ trong các chính quyền của Đảng Cộng hòa, đó là một hội đồng gồm các nhân vật quốc phòng và chính sách đối ngoại được kính trọng. Hai Đảng cần phải hợp tác để tìm ra phương cách giúp Hoa Kỳ giải quyết những vấn nạn trên thấy vì chia rẽ giai cấp màu da xanh đỏ tím vàng. Hay ông Trump nói sẽ bổ nhiệm ông Elon Musk làm bộ trưởng xét về sự hiệu lực của chính phủ. Sẽ sa thải công chức nhiều.


Mỗi ngày mình tìm cách đọc tin tức khả tín  nhất báo chí ngoại quốc để có thể có thêm hình ảnh rõ ràng hơn về tình hình tại Hoa Kỳ. Không biết sau bầu cử sẽ ra sao khi Hoa Kỳ đối đầu khắp nơi Ukraine, trung đông rồi ông bà tàu đánh chiếm Đài Loan. Nay lính Triều Tiên đã tham trận tại Ukraine nên có thể từ từ cuộc chiến khắp nơi nổi lên. Chán Mớ Đời 

Có ông chủ tịch một công ty tài chính lớn ở WALL Street giải thích sơ sơ chương trình bãi bõ thuế cá nhân như sau:


Now @realDonaldTrump is advocating eliminating the income tax completely and replacing it with tariffs, which was how the federal government was funded prior to 1913. In fact, the 16th Amendment was ratified precisely to replace tariffs on the middle class with income taxes on the rich. However, in 1913, the federal government spent less than 2% of GDP. Today it spends over 24% of GDP. It's impossible to fund the massive federal government we have now with the indirect tax system we had then. If Trump wants to return to the tax system we had prior to 1913, he would need to eliminate all the government programs enacted since then. That would really make America great again.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn