Hiển thị các bài đăng có nhãn chiến tranh. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn chiến tranh. Hiển thị tất cả bài đăng

cách CIA tuyển dụng nhân viên

 CIA tuyển dụng nhân viên


Có một ông tên John Kyriakou, gốc hy-lạp, cựu nhân viên CIA, sau này ông ta báo động vì CIA tra tấn tù binh, nhấn nước để khai thác tin tức, trái với hiến pháp Hoa Kỳ. Ông ta bị bắt và lên án và cuối cùng luật sư nổi tiếng Hoa Kỳ, kêu ông ta nhận tội để ở tù 5 năm thay vì cả đời. Cuối cùng ông ta ở tù có 23 tháng và có ra cuốn sách “The Reluctant Spy: My Secret Life in the CIA’s War on Terror. Sách bán hết nhưng nhà in không chịu in lại, chỉ có bên Hy Lạp và Tây Ban Nha là họ in lại lần thứ 2. Chính ông ta là người lên tiếng báo động là Sadam Hussein sẽ tấn công Kuwait nên được CIA tôn trọng.

Ông ta kể là khi học ở đại học George WỨahington, có theo học lớp của một giáo sư có bằng cấp tiến sĩ, y khoa, tâm lý,… một hôm, nộp bài tiểu luận thì khi được giáo sư trả lại, cho điểm A, và có ghi chú gặp ông ta sau giờ học. Sau giờ học, ông giáo sư kêu vào văn phòng ông ta và gọi một tên nào ở CIA, văn phòng tuyển dụng. Ngồi nhìn rolodex của ông thầy, ông ta thấy số điện thoại của đại tá Oliver North. Sau đó ông thầy thú thật ông ta làm việc cho CIA, đi dạy để tim kiếm sinh viên giỏi, xuất sắc cho CIA tuyển dụng


Sau đó ông thầy kêu đi tới một địa chỉ hỏi gặp Bob. Đến địa chỉ lên lầu 6, vào thấy an ninh, rồi có một phụ nữ hỏi đến gặp Bob. Ông Bob kêu thứ 7 đến đại học John Hopkins, phòng X. Tại đó có độ 300 người, và phải làm test, trả lời câu hỏi này nọ. Sau đó thì ông Bob gọi điện thoại, kêu làm test hay lắm rồi phải test thêm , phỏng vấn nữa với các bác sĩ về tâm lý học, … cuối cùng thì nói đợi. Trong khi đó thì họ test máy xem nói thật.


https://en.wikipedia.org/wiki/John_Kiriakou


Cuối cùng ông ta được bổ nhiệm về văn phòng Iraq và hồi giáo. CIA bắt đầu dạy tiếng ả rập. Bắt đầu làm việc phản gián. Rồi mấy tháng sau mới được đi học, thụ huấn chương trình mà trong giới CIA gọi là Farm. Học tập cách viết bản tường trình sau khi nhận được tin tức của đối phương qua các người địa phương chấp nhận làm gián điệp, cung cấp tài liệu cho CIA. Ông ta tìm khoẻ hở của đối tượng, như một ông có vợ bé nên tốn tiền, ông ta đưa tiền cho mướn nhà cho vợ bé này nọ, có người thì con đau ốm, hay muốn con qua Hoa Kỳ du học. CIA bảo đảm muốn học trường đại học nào là được vào và trả tiền hết.


Ông ta nói một điểm quan trọng vụ Iraq xâm chiếm Kuwait. Là Kuwait khoan dầu ngầm qua biên giới Iraq khiến Sadam nổi điên. Tin tức mà ông ta nhận được thì chắc chắn, Sadam sẽ tấn công Kuwait. CIA gửi điện cho một người ở toà đại sứ Hoa Kỳ tại Iraq, chạy xe ra phía biên giới Kuwait thì khám phá ra 300,000 binh sĩ iraq đang được chuyên chở ra biên giới. Ngoại trưởng James Baker, kêu đại sứ mỹ tại Iraq đến gặp Sadam và nói Hoa Kỳ sẽ không dính dáng vào nội bộ các quốc gia ả rập khiến Sadam vui vẻ cười và ra lệnh tấn công Kuwait.


Chả hiểu tại sao khi Sadam đánh chiếm Kuwait thì mỹ và đồng minh, đổ bộ về phia bắc và giết hết lính Sadam. Lý do đó người Iraq căm thù người Mỹ. Hình như sang năm quân đội Hoa Kỳ sẽ rút khỏi Iraq theo chương trình ký kết với chính quyền này. Ông ta giải thích lý do Hoa Kỳ không tiến vào Bagdad luôn, là sợ Saudi Arabia và Syria, nhất là Ai Cập vì mấy nước này tham dự cuộc chiến đánh Sadam. Nhưng Hoa Kỳ phạm một lỗi lầm là không để ý tới người hồi giáo theo giáo phái Shiites. Cấm Sadam bay máy bay nhưng không cấm trực thăng nên Sadam cho trực thăng thả hơi ngạt khiến dân chết khác nhiều.


Người Mỹ lên tiếng về vũ khí hoá học này nọ thì Sadam đã cho loại bỏ hết nên khi thiên hạ đến Iraq để xem xét thì không thấy nên Hoa Kỳ phải bựa ra để có cớ đánh Iraq sau 9/11. Tỏng một buổi họp tại toà Bạch Cung, có một ông nói là tháng 8 sẽ đến Ba Tư nên xếp ông ta quay lại hỏi có nghe lộn hay không. Điều này hợp với lời kể cảu tướng Weasley Clark, cựu tổn thư lệnh NATO, cho rằng sau 9/11 ông ta được một ông tướng ở Ngũ Giác Đài cho thấy chương tình chiếm đóng 7 xứ Ả rập.


Sau khi được huấn luyện, ông ta được gửi sang Hy Lạp và Bahrain để lo về phản gián, và tuyển dụng người dân sở tại làm việc cho CIA. Ông ta kể dạo đó ở Hy Lạp có một nhóm khủng bố, như 17N, kiểu Andreas BAader, Meinhoff bên Đức quốc, hay Red Brigades ở Ý Đại Lợi ,… và ông ta suýt bị ám sát. Có lần nói chuyện với một MI6 của Anh quốc, ông ta nói lo ngại về ám sát, ông thần MI6 kêu quá lo xa. Một hôm ông ta đi làm chạy lên xa lộ thì bị kẹt xe. Ông ta kể là không đi xe có bản số ngoại giao vì an ninh nhưng người Hy Lạp lại đưa bảng hiệu số xe XYD, để dễ nhận và nhóm khủng bố biết nên một hôm ông ta chạy trên xa lộ thấy kẹt xe rồi mở radio. Ông ta cho biết là vi phạm an ninh vì phải chú tâm vào xe cộ xung quanh. Nhưng hôm đó hứng sao ông ta mở đài radio và nghe nói có người bị ám sát trên xa lộ. Lúc xe ông ta chạy ngang thì thì đúng ngay xe của ông MI6 nên gọi điện thoại cho toà đại sứ để họ báo cho MI6. Sau vụ này thì vợ ông ta bỏ vì không chịu nổi sự lo sợ bị ám sát, bắt cóc từng ngày. Ông ta cho biết là tỷ lệ ly dị của nhân viên CIA là 78.2%.


Ông ta cho biết là xếp của ông suy tính trước 9/11 là sẽ có một vụ khủng bố xẩy ra nhưng chưa biết là gì và có báo cáo cho bà Condi Rice nhưng bà này phớt lờ không để ý. Bây giờ mình mới hiểu lý do bà này bị chìm luôn khi Bush con về hưu. Ông ta có công lùng kiếm Abu Zubaydah (2001–2002), được xem là al-Qaeda #3. Ông ta kêu là phải bắt sống nhưng lính Pakistani, lấy súng bắn tên này gãy giò. May là chưa chết. Tên khủng bố này bị bắt và đưa qua Thái Lan để tra khảo tin tức. Ông thần này bị tra tấn 83 lần, ông ta không có mặt nhưng được báo cáo, kêu không hiệu nghiệm vì tên khủng bố không khai. Hình như Ý Đại Lợi có bắt giam vài nhân viên CIA của Hoa Kỳ khi họ sử dụng các nhà mật để tra khảo các tù nhân bắt được xứ Ả Rập đem về đây để lấy tin tức. Lâu quá không nhớ rõ.


Sau này ông ta làm việc cho thượng nghị sĩ John Kerry. Ông ta kể là Obama hứa 4 người như John Kerry, nói ông ta ủng hộ với kêu dòng họ Kennedy ủng hộ thì ghế ngoại trưởng sẽ bổ nhiệm cho ông ta, tương tự thống đốc tiểu bang New Mexico Richardson. Cuối cùng là đưa cho bà CLinton. Ông ta bị lên án phản quốc vì trả lời trên đài truyền hình ABC là CIA tra tấn tù nhân, đi tù được 23 tháng thì có một thành viên của ban nhạc Pink Floyd mà ông ta chưa bao giờ gặp mặt đã trả đứt nợ ngân hàng của căn nhà để vợ con không bị mất nhà trong khi ông đi tù. ông ta kể đi tù vui lắm, tiếng đồn là ông ta thuộc biệt đội ám sát cho CIA nên tù nhân hỏi nên ông ta cũng bựa theo nên yên chuyện trong tù và được nhóm gốc Ý Đại Lợi, MAfia bảo kê nên tương đối đỡ khổ.


Đọc hồi ký cua rông ta mới hiểu sau 9/11 tiền của chính phủ tuông ra như nước nên ai cũng lấy hết. Các cựu nhân viên CIA, được mời về làm cố vấn kiếm mấy triệu nên tiền mà chính phủ BUsh bung ra để thực hiện cuộc chiến chống khủng bố vô bờ vô bến khiến ngân sách quốc gia càng thâm thủng.


Ngày nay thiên hạ kêu ông Trump tha bổng xá tội Ed Snowden vì có công báo động là NSA lấy tin tức của người Mỹ. Ra tù lấy vợ khác, cũng dân làm cho CIA nên tương đối đỡ hơn về mặt tinh thần. Hình như ly dị lần thứ 2 và nay thì có cô bạn gốc Ba Tư, cô ta đi về xứ một năm mấy lần, kể là dân tình vui vẻ vì bán dầu hoả cho Trung Cộng, Ấn Độ này nọ.


Ông ta kể có nhờ ông Rudy Giuliani xin ông Trump ân xá, thì ông Giuliani kêu trả tao 2 triệu nên ông ta đi ra cửa. Kêu thứ nhất là không có 2 triệu thứ 2, là bỏ 2 triệu để lấy lại lương hưu có $700,000 thì không đúng. Cho thấy khi tổng thống rời nhiệm kỳ, ân xá cho thiên hạ chắc vớt tiền cũng bộn về hưu. Ông cho biết là Hoa Kỳ, các đại biểu mỹ đều bị Do Thái, nhóm APAC do thái lũng đoạn. Obama, Biden không dám thả bom xứ BA Tư trong khi ông Trump chơi liền nên sau này khó mà thương lượng với mấy xứ khác. Ông Giuliani này chắc sẽ bị tù lâu năm nếu ông Trump khôn gân xá 3 năm tới.


https://www.justice.gov/usao-edva/pr/former-cia-officer-sentenced-30-months-revealing-identity-20-plus-year-covert-cia


Ông ta có nói đến vấn nạn các Contractor, cựu binh sĩ lực lượng đặc biệt được CIA mướn để bảo vệ an ninh như công ty Blackwater,…. Giết người vô tội vạ. Mỗi tuần CIA hay toà Bạch Cung có danh sách khủng bố cần được loại trừ. Ông Obama là người chơi vụ này nhiều nhất dù đoạt giải thưởng Nobel. Ông ta nói phó tổng thống Dick Cheney mới qua đời mà chả thấy ai thương tiếc gì cả. Là người cầm quyền thật sự trong thời gian Bush con làm tổng thống.


Thật ra Hoa Kỳ có dựng lên vài nước theo Hoa Kỳ, được dân chủ hoá như Nam Hàn, Nhật Bản, Tân Gia BA,… còn thì đều thất bại khi đưa quân vào dựng một chính phủ khác lên. Ông ta cho biết người Mỹ mù quáng không hiểu văn hoá của người sở tại nên cứ tưởng người dân sẽ tặng vòng hoa chiến thắng như các cô gái ở Đà Nẵng treo vòng hoa cho binh sĩ mỹ cập bến Đà Nẵng khi xưa. Người dân sở tại xem lính Mỹ như các đội quân chiếm đóng nên gia nhập các tổ chức kháng chiến nhất là mấy sư đoàn của Sadam bị mỹ dội bom chết hết khi chiếm Kuwait.


Có một chi tiết rất hay là Á Phũ Hãn khi xưa trồng rau cải đến khi mỹ nhảy vào thì cho phép trồng thuốc phiện. Lý do là để dân xứ này bán qua Nga và Trung Cộng để đầu độc thanh niên của mấy xứ này. Tương tự Trung Cộng cũng sản xuất Fentanil để bán cho người Mỹ sử dụng, đầu độc cả thế hệ trẻ ngày nay. Nên nhớ là chính CIA dưới thời tổng thống Reagan, đã chở cocaine về Hoa Kỳ để bán hầu kiếm tiền để mua súng đạn cho lực lượng Contra chống lại lực lượng mát xít ở Nicaragua.

 (Còn tiếp)


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Con đường hòa bình Ukraina qua ngã Ấn Độ

 Ấn độ và Ukraina 

Tuần này, thuế quan vào hàng nhập cảnh của Ấn Độ bị đánh 50% bắt đầu hiệu lực khiến ai cũng ngỡ ngàng, kêu ấn Độ là đồng minh, chống lại Trung Cộng,… nhưng nếu chúng ta xem lại kỹ lý do thì ông thần fakir cà ri nị này rất ma đầu. Không phải lý do kinh tế mà chính phủ Trump muốn cắt đứt cánh tay nối tiếp, giúp đỡ Puchin chiếm đóng Ukraine. Hầu có thể làm áp lực để Puchin thật sự muốn chấm dứt chiến tranh.


Tuần này nghe nói Ukraine đã đánh phá đường dẫn dầu đến  Hùng Gia lợi vÀ Slovakia. Hai nước này hô hào chống Puchin cứu Ukraina nhưng lại mua dầu của Puchin.



Trong cuộc chiến Ukraine, Ấn Độ là nước hưởng lợi nhiều nhất. Tình hình hiện nay, Ấn Độ đánh thuế hàng hoá Mỹ nhưng xuất cảng hàng bán cho Hoa Kỳ gần như miễn phí. Ấn độ dùng đô-la Mỹ bán hàng cho người Mỹ để mua dầu hoả của Puchin. Ấn Độ dùng các nhà máy lọc dầu rồi xuất cảng dầu ở chợ đen cho các quốc gia khác. 


Trước cuộc chiến Ukraina, Ấn Độ nhập cảng từ Nga 1% dầu thô và ngày nay lên đến 30%. Hay trên 1.5 triệu thùng dầu thô mỗi ngày. Không phải để cho thị trường quốc nội mà để xuất cảng để kiếm tiền thêm, không phải cho người dân của họ mà cho đám đầu tư về dầu hỏa. Sau khi Hoa Kỳ đánh thuế quan 50%, gần bầu cử nên thủ tướng Ấn Độ không muốn thấy yếu ớt với Trump nên không trả lời điện thoại, va gái tăng mau dầu hỏa của Nga. Ngoài ra còn gia tăng buôn bán với Trung Cộng.


Nhóm lobby dầu hỏa Ấn Độ mua dầu thô rẻ từ nga rồi họ gạn lọc dầu, sau đó bán cho các nước trong vùng, bỏ túi. Núp bóng dưới lá bài trung lập. Mỗi ngày Ấn Độ xuất cảng trên 1 triệu thùng dầu. Bơm tiền cho Puchin tiếp tục đánh chiếm đất Ukraina. Nhiều nhân công Ấn Độ sẽ mất việc nhưng tự hào dân tộc trên hết. Nhất là đám buôn dầu hỏa ủng hộ làm tiền thì mới trụ tại chức được.


Ấn Độ là nước đánh thuế quan hàng hóa mỹ cao nhất. Vớt đô La Mỹ rồi chuyền cho Puchin. Cho thấy cấm vận không thành công vì những nước tự nhận là dân chủ nhưng rất giỏi buôn bán, thấy cơ hội làm tiền, chả có lương tâm gì cả khi hàng ngày dân Ukraina gục ngã trên chiến trường hay bị pháo kích. 


Ngoài ra Ấn Độ còn mua vũ khí từ Nga trong khi đó bẮt Hoa Kỳ chuyển giao know how. Chính phủ Biden nhắm mắt làm ngơ nhưng chính phủ hiện nay đánh thuế quan 25% vì thuế quan và 25% vì an ninh quốc phòng. Nên nhớ thâm thụt Mậu dịch Hoa Kỳ với Ấn Độ là 50 tỷ đô la mỗi năm. Kiểu này hết đi ăn cơm Ấn Độ vì họ mua thức ăn từ ấn độ lên 50%. 


Cho thấy con đường dẫn đến hòa bình sẽ phải đi ngang Ấn Độ này. Thiên hạ cứ kêu Puchin gần kề rồi nhưng họ quên những vấn nạn là có rất nhiều quốc gia vẫn tiếp tay với Puchin. Trung Cộng và Triều Tiên thêm ông thần Ấn Độ. Nội hai quốc gia này nhập lại dân số của họ hơn phân nữa thế giới. Chán Mớ Đời 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 


Hoan hô Chiến tranh, đả đảo hoà bình


Sáng nay đến phiên mình đọc diễn văn 5 phút ở hội Toastmasters. Mình chọn đề tài “Make war, Not peace” ngược với khẩu hiệu khi xưa của phong trào hippie “make love, not war”. Hôm nay, lần đầu tiên mình đọc về một đề tài lịch sử, khác với mọi khi, thường là kể tếu lâm một tí khi đi chơi đây đó. Được mọi người khen và bầu “best speaker”.

Đề tài này mình đã từng viết khi có nhiều hội viên yêu cầu mình kể về chiến tranh Việt Nam, kỳ này nói về phía Hoa Kỳ mà mình đọc và xem tài liệu giải mả nhưng cô động lại nên có nhiều điều, chỉ nói phớt qua khiến người nghe, còn trẻ không rõ. Nhất là giới trẻ sinh sau đẻ muộn, không kinh qua những hệ luỵ của người Mỹ vào thời ấy. Lúc đầu mình viết dài hơn nhưng từ từ cắt gọn bớt. Lúc đầu viết mình đọc nháp thì mất trên 10 phút nên phải cắt bớt còn 5 phút. Lý do họ chỉ cho thêm extra 30 giây đồng hồ, thêm nữa thì bị loại nên phải cố gắng thu gọn lại. Rất khó nhất là mình thích lề mề,..

Đại cương nói về tổng thống Eisenhower, tổng tư lệnh quân đội đồng minh Âu châu, anh hùng thế chiến thứ 2. Diễn văn ông ta trước khi rời toà Bạch Ốc, có báo động đến tập đoàn mà ông gọi Military-industrial complex, các công ty kỹ nghệ chiến tranh, chế tạo vũ khí. Đến khi tổng thống Kennedy lên thì có vụ khủng hoảng tại vịnh Cuba, các bộ trưởng của ông đòi tấn công Cuba, và các phi cơ tại Tây Âu sẵn sàng cất cánh để bom khối liên Xô. Nhưng Kennedy chống lại áp lực này. Trong lúc đó có một người nga làm lớn, muốn vượt tuyến và cho CIA và MI6 biết là hoả tiễn ở Cuba không có đầu đạn nguyên tử. CIA biết nhưng không báo cáo cho tổng thống Kennedy biết. Sau này ông người nga này bị bắt, đem về liên Xô và xử tử. Ai buồn đời thì tìm tài liệu về ông này để hiểu. Ngày nay, chúng ta được biết để có tiền mua vũ khí để trang bị cho quân chống lại cộng sản tại Nicaragua, chính phủ Reagan đã buôn bán thuốc phiện, lan tràn đến ngày nay.

Khi ông Kennedy còn làm thượng nghị sĩ, được quốc hội gửi sang Việt Nam để xem xét tình hình, ông ta báo cáo là không nên dính vào Đông dương. Ông ta ký sắc lệnh rút các cố vấn quân sự khỏi Việt Nam thì 24 tiếng đồng hồ sau, ông ta bị ám sát tại Dallas.

Rồi 9/11 xẩy ra, tướng Wesley Clark của NATO được triệu hồi về ngủ giác đài họp. Sau khi họp ông ta kể có một vị tướng lãnh khác kêu ông ta vô văn phòng riêng và trình bày chương trình tấn công 7 nước tại Trung Đông. Tháng vừa rồi, Ba tư là nước thứ 7 bị dội bom.

Đến Ukraine thì Âu châu cổ vũ Ukraine đánh cho tới lính nga cuối cùng trong khi đó lại mua dầu và khí đốt của nga. Cho thấy đạo đức giả của Âu châu. Bao nhiêu tỷ Mỹ kim do người Mỹ đóng thuế được tuông qua Ukraine bằng vũ khí. Người Mỹ không nhà cửa, công việc không có, bảo hiểm  y tế cũng không trong khi đó lại đem vũ khí cho Ukraine,..

Ai tò mò thì xem video tướng Clark, tổng tư lệnh NATO nói về chương trình tấn công 7 nước ở trung đông.

https://youtu.be/6Knt3rKTqCk?si=4Ly4SDU25xtpwONM

Tải lại đây cho ai tò mò đọc.


Speech Draft: Make War, Not Peace


My fellow Toastmasters,


When President Eisenhower left office, he didn’t brag about victory. He gave us a warning: beware the military-industrial complex. He knew that once war becomes an industry, peace becomes the enemy. Pause, make eye contacts


We didn’t listen. Short pause


John F. Kennedy tried to resist the war machine. During the Cuban Missile Crisis, his advisors wanted to bomb Cuba, to unleash nuclear fire. Kennedy said no and he saved the world. He wanted to pull America out of Vietnam. He signed the order. Twenty-four hours later, he was dead in Dallas. And the war machine rolled on.


Speak louder with hands gestures Lyndon Johnson sent 2.5 million Americans to Vietnam. Fifty-two thousand never came home. The rest returned broken. Our soldiers carried outdated rifles while their enemies carried Soviet and Chinese weapons. Who profited? Not the soldiers. Not the families. But the defense contractors sure did.


And when Vietnam war ended, the wars didn’t stop. After 9/11, the Pentagon already had a shopping list: Afghanistan. Iraq. Libya. Syria. Yemen. Somalia. Iran. Seven nations. One after another. Not for democracy. For oil. Pause For power. Pause For money. Make eyes contacts


Afghanistan cost us twenty years and trillions of dollars. Iraq bled us dry. Libya and Syria collapsed into chaos. Yemen became a graveyard. And today, it’s Ukraine. Pause


Billions of U.S. tax dollars are shipped overseas, not for peace, but for weapons. While Americans can’t afford food, rent, or healthcare, there’s always money for another war. Europe plays both sides, supporting Ukraine while still buying Russian oil on the cheap. They get energy. Pause We get debt. Pause Ukrainians get the graves. Make eyes contacts


Let’s tell the truth: War is America’s business model. Peace doesn’t fill the pockets of Lockheed Martin. Peace doesn’t raise Raytheon’s stock price. Peace doesn’t buy a politician his campaign. War does.


We are addicted to war. Addicted to bombs, to invasions, to enemies real or imagined. Napoleon’s endless wars bankrupted France. And we are marching down the same path. Pause


Eisenhower tried to warn us. Kennedy tried to stop it. Both were silenced. And today, America has chosen war over peace.


So I ask you: How much longer will we accept it? How many more billions will we burn? How many more sons and daughters will we bury? Make eyes contacts


Because if we don’t stand up now, if we don’t say enough then America won’t just be making war abroad. We will be making war on our own future.


God bless America 


Mình để ý người Mỹ hay chấm dứt bài diễn văn bằng God Bless America nên bắt chước. Chán Mớ Đời 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Lá thư của bạn gửi từ quân trường năm 1972


Hôm nay nhận được hai tấm ảnh của anh bạn học xưa, ghi chú thư của HKS gửi khi bị động viên vào mùa hè đỏ lửa. Có tên hàng xóm, em họ của anh bạn kể là anh bạn này có gửi thư cho mình từ quân trường nhưng hắn quên trao lại cho mình và sau đó quăng thùng rác. Anh bạn đi lính có kể vụ này khi tụi này gặp lại nhau sau 50 năm tại Texas. 



Năm đó mình qua trường Văn Học học lớp 11B nên hơi bở ngỡ vì lạ nước lạ cái thì có HKS ở gần xóm, kêu tới ngồi gần. Chiều thì chở nhau ra sân vận động đá banh với học sinh trường Việt Anh và nhóm xóm Kho Bạc. Đâu được mấy tháng thì một hôm, ăn cơm xong HKS đến nhà kêu không đi đá banh mà từ giả mình đi lính. Trưa về nhà nhận được thư của nha động viên đôn quân mùa hè đỏ lửa. Thế là hôm sau vào lớp thấy vắng độ 10 mấy nam sinh. Có một anh học Cực giỏi. Ai nấy buồn vì bổng nhiên bạn bè bị gọi đi lính, không biết khi nào đến phiên mình. Mấy anh chàng này sinh 1955 nên không được hoãn dịch nữa. Phải học đủ tuổi mới được tiếp tục học còn không ra trận để tổ quốc ghi ơn. Còn đám đủ tuổi thì nếu rớt Tú tài thì đi trung sĩ, em ở nhà lấy chồng cho xong. Từ dạo đó cũng hết đi đá banh vì 3 tên quen đều bị động viên. 


Đọc thư anh bạn, mình đoán lá thư của anh ta viết cho mình chắc cũng ná ná như vậy. Anh ta lớn lên với nhiều mộng ước nhưng rồi chiến trường cần bổ sung thêm người hứng Đạn vì lính chết nhiều ở Hạ Lào, Quảng Trị,…



Mình không nghĩ anh bạn như trong truyện cổ tích vốn dòng hào kiệt xếp bút nghiên theo việc đao cung vì mới vui vẻ ở lớp, đi học về nhận được lá thư kêu gọi trình diện ngay. Không có dịp chia tay bạn bè trong lớp, cô gái mà anh ta  thư mỗi ngày nhờ mình đưa dùm. Thế là một mối tình chớm nở lại được nhét vào ký ức đúng hơn là trong quên lãng. 50 năm sau mình gặp lại anh ta nói mày nhắc tao mới nhớ. Hóa ra mình người đi đào quá khứ của thiên hạ. Ai quen mình khi xưa không nên gặp lại mình vì sẽ bị khai quật quá khứ một thời. 


Anh ta viết cho anh bạn và chúc anh bạn học tập tốt để sang năm thi Tú tài, tiếp tục đường học vấn mà của anh ta đứt gánh giữa đường. Anh ta kể mới vào quân trường lại gặp tên bạn học chung khi xưa lớn tuổi hơn đi Thuỷ Quân Lục Chiến bị thương khiến anh ta thất kinh. May sao chiến tranh chấm dứt nếu không chắc có ngày bị mìn hay lựu đạn của Việt Cộng gài banh xác. 


Mình gặp lại anh ta sau 50 năm ở Houston tiểu bang Texas. Anh ta kể đi lính theo binh chủng không quân. Được gửi đi học gỡ mìn sau đó được đưa về phi trường Tân Sơn Nhất, ngày ngày đi tuần xem Việt Cộng có gài mìn nơi hàng phòng thủ thì gở. Nơi anh ta đóng quân, sau 75 được Việt Cộng biến chế lại thành viện bảo tàng tội ác mỹ ngụy gì đó. 


Sau 75 đi làm công nhân rồi vượt biển đến Hoa Kỳ. Đi làm thợ máy gửi tiền về Việt Nam giúp nuôi gia đình. 20 năm sau về Việt Nam thăm gia đình lần đầu. Có người bạn kêu ghé nhà tao ở Cai Lậy thăm và nếu thấy con cháu tao được thì lấy nó đem qua đây. Gần ngày trở về Hoa Kỳ anh ta mới nhớ đến vụ Cai Lậy nên chạy xuống thăm. 


Vào nhà thấy nhà nghèo ở trong làng trong ruộng, không có gì cả. Nhà có một cái tô với 3 chiếc đũa thấy tội quá nên hỏi cô bé muốn lấy anh ta. Cô bé gật đầu thế là phải viết thư này nọ. Anh ta hỏi văn phòng luật sư lo vụ đưa vợ qua, có dịch vụ viết thư tình cho cô bé khiến mình phì cười. Vì khi xưa hắn hay nhờ mình đưa thư viết cho cô bạn học trong lớp. Anh ta nói khi xưa chỉ chép thơ tình yêu rồi gửi cho đối tượng chớ có biết gì. 


Cô bé sinh cho 2,3 đứa con, làm thợ cắt tóc. Hai vợ chồng nhồi tiền thì 20 năm sau có 5 căn nhà cho thuê. Dạo này anh bạn ở Đà Lạt kêu nhắn tin nhưng không thấy trả lời. Mình đoán là chắc bị bệnh vì khi mình gặp thì thần sắc cũng yếu lắm. 


Mình đi Texas nhưng cách xa Houston nên không liên lạc. Tháng 3 năm tới sẽ đến Houston với đồng chí gái sẽ gặp lại luôn với cô Thắm Đà Lạt. 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nhà 

Những con đường Trường Sơn #2


Những con đường Trường Sơn #2

Khi Mỹ bảo kê cho Lon Nol truất phế ông Sihanouk, thì Hải cảng Sihanoukville không còn được sử dụng để nhập vũ khí của Liên Xô tiếp tế cho Việt Cộng nên Hà Nội phải tìm đường khác. Họ phải sử dụng con đường 559, nghe nói được thành lập tháng 5 năm 1959. Cho thấy Việt Cộng đã tính xa việc đánh phá Việt Nam Cộng Hoà bằng vũ lực từ lâu. Họ phải tạo ra một vùng đất ngoài vòng kiểm soát của chính phủ Lonnol.

bản đồ các con đường Trường Sơn tiếp vận từ Cao Miên, Lào để xâm chiếm miền Nam


Do đó họ Việt Cộng phải liên minh và phối hợp với nhóm Khờ me đỏ, chống đối chính quyền Lonnol, để tiến hành các chiến dịch đánh phá các tỉnh miền đông Việt Nam Cộng Hoà, qua các vùng như SIÊM Reap, STUNG TRENG. Từ đó vũ khí từ con đường 559 từ Hạ Lào đưa vũ khí vào đất Campuchia và các vùng biên giới. Họ thành lập đoàn 770 chuyên chuyển hàng từ miền đông Bắc Cao miên về Việt Nam Cộng Hoà. Nghe nói có đến 3,377 người, được chia thành 5 cánh chuyên chở bằng xe vận tải lớn.


Năm 1970, khi Lonnol lên nắm chính quyền thì người Mỹ cho phép Việt Nam Cộng Hoà đánh vào các sào huyệt của Việt Cộng tại biên giới. Dạo ấy có nạn cáp duồn sát hại người cao miên gốc việt. Nên quân đội Việt Nam Cộng Hoà tiến qua biên giới nhân danh bảo vệ người Việt đánh Việt Cộng tơi bơi hoa lá. Ông tướng Đỗ Cao Trí chỉ huy, ông ta cho truy kích Việt Cộng chạy về phía Bắc, Hạ Lào nhưng Hoa Kỳ không chịu, cuối cùng trực thăng của ông ta nổ trên trời.


Việt Cộng đem quân và vũ khí từ Hạ Lào xuống do đoàn 340 phụ trách. Đoàn 340 này được xem là lớn nhất trong các đoàn tiếp liệu, có đến 4,189 người, gồm 4 cánh quân nhu, 3 tiểu đoàn vận tải, 5 liên trạm nối liền từ Stung TRENG xuống Khatie. Hồi đi cao miên, mình không biết vụ này, nếu không chắc cũng bò đến mấy vùng này để xem. Họ thành lập 4 bệnh viện và một đoàn công binh để xây cầu, làm đường… năm 1970-1972, trên tuyến đường này Việt Cộng chuyên chở đến 26,147 tấn vũ khí các loại, song song họ đưa hàng nghìn cán bộ và bộ đội vào miền nam. Trong đó có ông chú ruột mình, bị B52 dập chết trên đường Trường Sơn.


Ngoài ra họ có thành lập một con đường Trường Sơn đặc biệt về hàng không, mang tên Đoàn 919. Đoàn này được thành lập vào tháng 2 năm 1960, nhằm rút ngắn đường tiếp tế vào miền Nam. Họ sử dụng phi trường Cát Bi ở Hải Phòng. Tàu bè Liên Xô chuyên chở vũ khí cập bến và đưa thẳng lên máy bay. Lúc đầu họ thả dù xuống các vùng như Mường Phìn, Mường Phalan... nhiều khi phải bay thấp để thả luôn các thùng vũ khí xuống vùng này. Sau này họ cùng Pathet Lào chiếm đóng các vùng này nên sử dụng phi trường Chepone, Hạ Lào mà khi xưa mình hay nghe đài truyền thanh nói đến. Việt Nam Cộng Hoà gọi là Hạ Lào, còn Việt Cộng gọi là Nam Lào. Họ đưa quân và vũ khí xuống mấy phi trường này. Từ đây bộ đội tiến vào Nam còn hàng hoá thì được Đoàn 559 chuyển vào Nam qua các trạm Tăng Noong thuộc Quảng Nam, Đắc LAn thuộc Kon-Tum….



Theo tài liệu Việt Cộng thì “Trong ba năm từ 1960-1962, trên chiến trường Lào, các máy bay của đoàn 919 phối hợp với phi công Liên Xô đã thực hiện 3.821 chuyến bay, vận chuyển 9.419 lượt bộ đội và 743 tấn hàng hóa, thả 3.227 dù hàng và kiện hàng xuống 20 địa điểm khác nhau trên đất Lào.” Nhưng chỉ tồn tại được đến năm 1963. Lý do là từ năm 1965 không quân Mỹ bắt đầu đánh phá miền Bắc nên không thể sử dụng máy bay chở hàng vào Quảng Bình hoặc vượt lên tâyTrường Sơn được nữa. Chỉ từ đầu năm 1973, sau khi ký kết Hiệp định Paris về VN, nhiều vùng chiếm đóng đã hình thành ở miền Nam, hình thức vận chuyển hàng không quân sự mới lại được sử dụng rộng rãi. Cho thấy sau hiệp định Paris thì Việt Nam Cộng Hoà bị Hoa Kỳ cúp viện trợ trong khi Liên Xô gia tăng viện trợ cho Việt Cộng. Tính từ 1960 cho đến kết thúc chiến tranh tháng 4-1975, đoàn 919 đã vận chuyển vào miền Nam và xuống Nam Lào 60.000 lượt bộ đội, không biết mỗi lượt như vậy là bao nhiêu bộ đội, không nghe họ nói. 31.000 tấn vũ khí đạn dược, khí tài, lương thực, thuốc men và hàng hóa quân sự...


Trích tài liệu của Hà Nội 

“Vận tải hàng không dân sự là hình thức vận chuyển công khai nhưng lại tuyệt mật. Đó chính là tuyến vận tải hàng không dân dụng bình thường của Vương quốc Campuchia (Air Cambodia) bay từ Phnom Penh đi Hà Nội, hoặc từ Phnom Penh đi Quảng Châu, Hong Kong rồi theo đường sắt hoặc đường hàng không về Hà Nội. Sở dĩ công khai vì nó sử dụng một loại đường bay thương mại bình thường như mọi đường bay khác. 

Nhưng cũng là tuyệt mật vì nó gài vào trong đường bay bình thường những "hành khách" không bình thường. Máy bay của Air Cambodia được quyền bay ngang lãnh thổ miền Nam VN, cũng như máy bay của Nam VN được phép bay từ Sài Gòn qua không phận Campuchia để đi Bangkok, Tây Âu. Con đường này rất an toàn, vì nó là sự mạo hiểm được bọc lót dưới một hình thức công khai hợp pháp. 

Tất nhiên đó là sự mạo hiểm được tổ chức rất chu đáo: từ căn cước giả, tên giả, đến lai lịch giả đều có một bộ phận chuyên trách thu xếp, sử dụng đến những phương tiện hiện đại bậc nhất lúc đó. Khi đã có đủ giấy tờ hợp pháp, lại phải bọc lót suốt từ khâu soát vé đến khâu kiểm tra hành lý. Tại đây đều có người của "Ban cán sự K". Loại nhân viên này thường không phải là cán bộ cách mạng mà là những nhân viên có lý lịch rõ ràng, không có chút gì khả nghi. Thường đó là người Hoa, người Ấn, người Lào, người Khơme... có cảm tình với cách mạng VN. Đã có hàng ngàn cán bộ cao cấp đi ra đi vào miền Nam bằng con đường này, tức là bay qua không phận của miền Nam VN, mà chưa xảy ra một vụ nào rắc rối. 

Con đường này cũng đã đảm nhiệm vận chuyển những tài liệu, khí tài quan trọng như máy móc, điện đài, hàng triệu đôla để chi viện cho miền Nam. Những gia đình và con em cán bộ miền Nam cũng đi ra Bắc bằng con đường này. Đặc biệt là việc di chuyển hàng ngàn học sinh Trường Nguyễn Văn Trỗi ra Bắc theo tuyến hàng không này. Những bệnh binh, thương binh, những người ốm nặng... thường cũng được đưa theo con đường này để kịp thời ra Bắc chạy chữa, an dưỡng... 

Một trong những nhân viên lữ hành (người làm khâu quan trọng và nguy hiểm nhất như kiểm tra vé, căn cước, visa, nhận diện, cân hành lý...) ở sân bay Pochentong là ông Check Nguyễn Cang, một người Ấn Độ lai VN. Ông có cha là một thương gia lớn người Ấn Độ tại Sài Gòn từ lâu đời, lấy vợ VN và có nhiều con. Ông Cang đã bí mật hoạt động cho Việt Minh từ thời kháng chiến chống Pháp, dưới cái vỏ là một viên chức làm cho Air France ở Sài Gòn. Sau Hiệp định Genève, đến năm 1955, ông sang Phnom Penh làm cho Air Cambodia với cái tên hoàn toàn Ấn Độ là Check Kesath. Với một lý lịch như thế ông không bị ai để ý. Nhưng ông là một trong những đầu mối chính lo các giấy tờ, đồng thời cũng là nhân viên cửa ga.

Ông hoạt động ở đó suốt những năm chiến tranh, cho đến tháng 3-1975 không may ông bị chính quyền Pol Pot phát hiện và thủ tiêu. Em ruột của ông Nguyễn Cang là Kamal Nguyễn, bác sĩ tại bệnh viện thành phố Lille (Pháp), cũng là chủ tịch Hội Việt kiều tại đây, kể lại: "Anh tôi đã hoạt động cho Việt Minh ngay từ những năm 1950, chuyên lo việc đưa người của mặt trận lọt qua hệ thống kiểm soát của sân bay để bay về Hà Nội và từ Hà Nội bay sang Phnom Penh, rồi từ đó bí mật đi vào vùng giải phóng". Hết trích.


Mình đang tìm kiếm xem số lượng khí tài của Hoa Kỳ viện trợ cho Việt Nam Cộng Hoà để so sánh với Liên Xô viện trợ cho Hà Nội từ sau hiệp định Paris. Hoa Kỳ tuân theo những gì đã ký trong khi Hà Nội và Trung Cộng thì không. 


Dưới đây là thống kê ước tính vũ khí viện trợ của Hoa Kỳ, Liên Xô, và Trung Quốc cho các bên tham chiến trong Chiến tranh Việt Nam, chỉ tính vũ khí và khí tài quân sự chính yếu (không bao gồm lương thực, nhiên liệu hay hạ tầng kinh tế).

1. Hoa Kỳ viện trợ cho Việt Nam Cộng Hòa (VNCH)

Súng bộ binh

Hơn 2 triệu khẩu, gồm:

    • M1 Garand, M1 Carbine
    • M16A1 (khoảng 1 triệu khẩu)
    • Thompson, M3 Grease Gun
    • Súng ngắn M1911A1

Pháo binh:

  • Khoảng 12.000 khẩu pháo (gồm pháo 105mm, 155mm, 175mm, súng cối 60–120mm)

Xe tăng – thiết giáp:

  • ~2.000 xe, gồm:
    • Xe tăng M41 Walker Bulldog
    • Xe thiết giáp chở quân M113
    • Xe tăng hạng trung M48 Patton

Máy bay:

  • ~1.000–1.300 chiếc, bao gồm:
    • F-5 Freedom Fighter (~200 chiếc)
    • A-1 Skyraider, A-37 Dragonfly
    • Trực thăng UH-1 Huey (hơn 600 chiếc), CH-47 Chinook
    • C-47, C-130 vận tải

Hải quân:

  • Khoảng 1.500 tàu và xuồng chiến đấu, gồm:
    • Tuần dương hạm, tàu phóng lôi, tàu tuần tiễu
    • Tàu đổ bộ, tàu chỉ huy, tàu vận tải

2. Liên Xô viện trợ cho miền Bắc Việt Nam

Súng bộ binh:   Xã c

  • Khoảng ~500.000 khẩu, gồm:
    • AK-47 (Type 1–2–3)
    • SKS, Mosin-Nagant
    • Súng ngắn Tokarev TT-33

Pháo binh:

  • Hơn 6.000 khẩu, gồm:
    • Pháo D-30 122mm, M-30 122mm
    • Cối 82mm, 120mm
    • Pháo cao xạ 37mm, 57mm, 85mm

Tên lửa & phòng không:

  • ~7.000 quả tên lửa SA-2 Guideline
  • Tổ hợp radar điều khiển bắn P-12, P-18
  • Hàng trăm bệ phóng và thiết bị điều khiển

Máy bay chiến đấu:

  • ~200–250 chiếc, gồm:
    • MiG-17 (~100 chiếc)
    • MiG-21 (~80–100 chiếc)
    • Huấn luyện phản lực L-29

Xe tăng – thiết giáp:

  • ~ 600–700 chiếc, gồm:
    • T-34/85
    • T-54, T-55
    • BTR-40, BTR-60 (thiết giáp)

3. Trung Quốc viện trợ cho miền Bắc Việt Nam

Súng bộ binh:

  • Khoảng ~1 triệu khẩu, gồm:
    • Type 56 (bản sao AK-47)
    • SKS, súng ngắn Type 54

Pháo binh – súng cối:

  • ~5.000 khẩu, gồm:
    • Pháo 75mm, 85mm, 122mm
    • Cối 82mm, 120mm
    • Pháo cao xạ 37mm, 57mm

Xe tăng – thiết giáp:

  • Khoảng 300–400 xe, chủ yếu:
    • Type 59 (sao chép T-54)
    • Xe thiết giáp Type 64
Trợ giúp khác:

  • Gửi hơn 320.000 quân công binh, phòng không, hậu cần (không trực tiếp chiến đấu)
  • Hàng chục ngàn tấn đạn, phụ tùng, công cụ kỹ thuật

Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Hắc sơn tử