Trọng Nam Khinh Nữ

Hồi nhỏ mình hay nghe người lớn nói đến trọng nam khinh nữ. Người ta yêu thích con trai hơn, thậm chí ông cụ và người chú họ mình kể ngoài quê, nhà ai có con trai đông thì mỗi lần có lễ ở làng là đem nồi ra đình múc đồ ăn về, nhà nào chỉ có con gái thì đói dù mấy bà mấy cô phải ra đình nấu ăn và được gọi là nhà vô phúc. Dạo ấy, nghe đến đấy mình khói chí, vỗ ngực tự cho là ông tướng vì theo vai vế mình là “đích tôn”.

Lớn lớn một tí, học việt văn ở trường thì thầy cô dạy về ca dao tục ngữ như: ‘trai tài 5 thể 7 thiếp” rồi “nhất nam viết hữu thập nữ viết vô” khiến mình bắt đầu đặt lại nhiều câu hỏi trái chiều với thầy cô, bị mắng ngu như bò. 

Mình thấy bà cụ mình lam lũ, sáng đi ra chợ buôn bán đến tối mới về trong khi ông cụ mình thì lông bông, đánh bài, đi nhảy đầm với bạn bè, tiền lương không đem về cho vợ con nên mình thấy có gì bất ổn những gì thầy cô dạy trong giờ việt văn, có sự bất bình đẳng trong gia đình. Sau này lại học ông Tú Xương, uống rượu, rung đùi, làm dăm bài thơ, được vợ nuôi 24 năm trời mới đổ được bằng Tú tài, để rồi chả làm ra đồng bạc nào để nuôi vợ được một ngày. Chỉ được người đời gọi “Bà Tú”. Ngày nay học chỉ học trùng tu vài tuần, có bằng tiến sĩ. Chán Mớ Đời 

Mỗi năm, người ta dành ngày 8/3 là ngày phụ nữ, đàn ông được lệnh chú ý đến vợ nhà rồi hôm sau lại trở về vị trí cũ, vênh mặt tự đắc với câu "nhất nam viết hữu, thập nữ viết vô", không ngó ngàn gì công việc nhà, tiếp tục nhậu chén anh chén chú còn người đàn bà lại trở về vai trò con ô sin và cán bộ hộ lý "đương khi lửa tắt cơm sôi, lợn kêu con đói chồng đòi tòm tem".
Hình trên mạng
Cái khổ là họ hiểu sai. Nhất nam viết hữu là vì khi xưa, khi vua chúa cần quân để đánh giặc, ra lệnh tòng quân. Nhà nào có tiền thì thuê thằng cùng đinh, đi thế còn không thì phải gạt lệ đưa con trai ra mặt trận do đó người ta nói 10 cô con gái không bằng một tên con trai, để đại diện gia đình đi lính nếu không phải đóng thuế chết bỏ.

Ngày xưa, người ta ít được đi học nên mấy ông chuyên gia thi rớt, như ông Tú Xương để tự an ủi nên diễn nghĩa sai chữ thánh hiền, để mưu cầu lợi cho thân mình khỏi phải làm việc mà lại có chút tiếng tăm trong làng xã. Do đó xã hội khó tiến bộ vì tư duy ao làng và phong kiến, củng cố quyền lực của người đàn ông. 

Khi thực dân Tây sang đô hộ Việt Nam, xã hội dạo ấy chỉ có độ 5% người Việt biết đọc chữ Hán cho nên trình độ hiểu biết không khá lắm. Nghe kể dạo ấy , ai mà đọc được 2,000 chữ được xem là giỏi rồi.

Hồi nhỏ được thầy cô dạy câu chuyện Lưu BÌnh Dương Lễ, đậu ra làm quan, đá đít bà vợ lớn, cho đi làm ô sin nuôi thằng bạn học chung ngày xưa, để lấy vợ mới đẹp cho xứng đáng với các chức quan gì đó. Bắt bà Châu Long phải đi buôn đi bán kiếm tiền để nuôi thằng bạn nối khố. Những câu chuyện vớ vẩn ấy vô hình trung cấy vào đầu đứa trẻ việt một tinh thần bị trị, chấp nhận về giới phái, chỗ đứng trong xã hội,…

Những câu chuyện cổ tích mà mình được thầy cô dạy, rất nguy hiểm vô hình trung cấy vào đầu trẻ em từ bé về vai trò của chúng trong xã hội khi lớn lên. Con trai thì cứ vỗ ngực là nhất nam viết hữu, còn con gái thì cứ phải công dung ngôn hạnh, chính chuyên, dù lấy thằng chồng mất dạy, ngày ngày nam vô tửu như kỳ vô phong, rồi ói ra đầy nhà để vợ con dọn.
Hồi nhỏ đọc truyện kiếm hiệp của Kim Dung, thấy mấy nhân vật nam như Dương Quá, Lộc Đĩnh Ký, Trương Vô Kỵ,..có nhiều cô gái xinh đẹp, mê như điên nên lầm tưởng mình cũng là một Kiều Phong thời đại. Đến khi đi kiếm vợ từ Tây Âu đến Châu Mỹ thì mới giác ngộ cách mạng, hiểu nổi sự thật trần ai. May sao có đồng chí gái chấp nhận, quản lý đời giai nếu không là ế vợ đến ngày nay.

Đi Tây rồi đi tứ xứ sau này, mình nhận thấy một điều là các nước nghèo, chậm tiến đều được tổ chức dưới dạng “gia trưởng”. Ở các xứ hồi giáo thì phụ nữ ăn trong bếp tương tự ở Việt Nam, phụ nữ ăn sau hay nói đúng hơn là đồ thừa hay trong bếp. Các đấng mày râu đều ngồi ở phòng khách chén chú chén anh với nhau. Xơi đồ ăn ngon nhất.

Các nhà xã hội học hay sử gia cho rằng; vào thời săn bắn, đàn ông hay đàn bà đều bình đẳng. Phụ nữ sinh con, đi hái trái, rau quả cho cả gia đình hay bộ lạc ăn trong khi đàn ông đi săn bắn, phòng chống các đám khác đến ăn cắp thức ăn hay vợ con. 

Theo mình, thời đó là thời xã hội chủ nghĩa vì đàn bà giao hợp với các đàn ông trong bầy thoải mái, không ai thuộc về ai cả nên con nít sinh ra được tất cả đàn ông trong bày nuôi hết vì họ nghĩ tinh trùng của nhiều người chừng nào sẽ giúp cho đứa trẻ khỏe mạnh chừng nấy. Ai đau ốm thì ở nhà, dưỡng bệnh, có cả bày đi săn bắn, hái hoa quả, chia cho ăn. Đàn ông dạy con nít trong bầy, săn bắn đủ trò không nghĩ đến con tôi con anh. Ai nấy đều trông cậy vào người trong bầy đàn giúp đỡ và giúp lẫn nhau nhất là khi đau ốm hay lớn tuổi. Có cuốn phim pháp tên “Hoả” (feu) rất hay, mình xem thời sinh viên ở Pháp về thời tiền sử, khi con người khám phá ra Lửa.

Đến khi con người ngừng đi đây đi đó tìm kiếm thức ăn theo mùa và định cư tại chỗ để làm rẫy, khởi đầu nền văn hoá nông nghiệp thì khái niệm về sở hữu chủ mới ra đời. Đất này của tôi, phụ nữ này của tôi, con này của tôi,… cho thấy những ai chủ xướng chủ nghĩa xã hội đi ngược với lịch sử loài người.
Trong đời sống nông nghiệp, họ giải thích đàn ông có lợi thế hơn vì có thể đi đánh giặc cho vua chúa trong khi phụ nữ thì không, ngoại trừ Hoa Mộc Lan, giã trai đi thế cho bố vì gia đình nghèo không thể trả tiền cho người đàn ông khác trong làng đi quân dịch thế. Disney có làm cuốn phim Hoa MỘc Lan (Mulan) để làm tiền với nữ quyền. Hình như Trung Cộng cũng có làm một phim tương tự để tuyên truyền cho chế độ.

Dạo này, đồng chí gái xem phim bộ Hoa Mộc Lan. Thấy Trung Cộng sử dụng mấy phim bộ này để tuyên truyền kinh hoàng, họ chế biến lại lịch sử tương tự như phim Sát Thủ, nói về Kinh Kha sang Tần, họ cho Tần Thuỷ Hoàng nói chuyện với Kinh Kha, giải thích vì sao Trung Cộng cần có một bạo chúa. Vợ mình thì thấy đồ đẹp, tài tử đẹp thì xem nhưng từ từ sẽ chấp nhận bạo chúa là đúng, sẽ làm khổ mình vì cô nàng sẽ là bạo chúa, kêu Dân chủ tào lao xịt bột. Vỗ bướm kêu đây lãnh đạo, mình đành câm vì sợ bị cấm vận. Chán Mớ Đời 

Theo mình thì thuyết này cũng chưa đúng hẳn, mình có đọc lịch sử các người di dân đầu tiên đến Hoa Kỳ, bệnh tật, khí hậu khắc nghiệt nên chết vô số, đàn ông và đàn bà sống với nhau không phải do yêu thương mà do sự sống còn, họ đều trông cậy, mong đợi vào người sống chung để sống sót, đau ốm, bệnh hoạn có người cứu giúp. Tình yêu lưới đôi là một loại xa xỉ, chỉ có trên phim của Hồ Ly Vọng. 

Điển hình đạo Mormon, trong cuộc di cư vĩ đại về miền viễn Tây của đoàn người theo giáo phái này thì đàn ông chết rất nhiều nên họ phải chấp nhận chế độ đa thê trong giáo phái để tồn tại. Mấy bà chia sẻ đàn ông, yên vui sống phụng thờ chúa, nếu không vấn đề ngoại tình sẽ xẩy ra vì tình trạng trai thiếu gái thừa.

Ở á châu với nho giáo thì người ta đưa ra thuyết “3 tòng tứ đức” để ràng buộc người phụ nữ mà nạn nhân nổi tiếng mình được dạy qua bài thơ Thiếu Phụ Nam Xương, của ông vua nào đó. Vua kêu ông chồng đi đánh giặc, không có trò miễn dịch vì gia cảnh, bà vợ ở nhà nuôi con để ông chồng yên tâm đánh giặc cho vua. Khi về nhà, nghe thằng con nói vớ vẩn, không hỏi cho ra lẻ, khệnh bà vợ để bà ta phải quyên sinh để giải oan. Vấn đề là khi mình học bài thơ này thì vẫn tin rằng phụ nữ phải chính chuyên, không cảm khái được vụ bà này tự tử chết.  Chán Mớ Đời 

Từ đó tinh thần gia trưởng được nuôi dưỡng, bành trưởng để phục vụ cho sự nghiệp của giới đàn ông vô hình trung đàn áp phụ nữ với những tiêu chí như “trai tài 5 thể 7 thiếp, gái chính chuyên chỉ có 1 chồng”. Ngày nay, phụ nữ được tham dự vào xã hội, cho thấy phụ nữ không thua đàn ông về mặt tri thức cũng như lãnh đạo.

Hoa Kỳ được xem là nước dân chủ đầu tiên của thế giới mà phụ nữ chỉ được phép đi bầu, mới độ 100 năm trở lại. Chưa nói đến chủng tộc da màu.

Người con gái lấy chồng độ 16 tuổi rồi thằng chồng lăn đùng ra chết vì nhậu nhẹt hay tai nạn, phải ở vậy cả đời để thờ chồng, thủ tiết. Đó là sự ích kỷ của giới lãnh đạo, họ đưa ra những cái thuyết quái đản để người ta ca ngợi. Gái không chồng mà có con thì bị cạo đầu, bôi trầu, thả bè trôi sông trong khi tên sở khanh vẫn ung dung tự tại đi tìm nạn nhân khác.

Người Việt mình lúc nào cũng nghĩ đến ăn nên ai có bầu mà chưa chồng là họ bắt gia đình làm cổ đền cho cả làng nên cách tốt nhất là trốn đi hay giết con gái. Mình có xem bên tàu, chế độ một con đưa đến những hiện tượng như phá thai, giết con gái hay bán con nít cho người Tây phương nuôi. Ghé tởm nhất là cán bộ đến nhà, còng mấy phụ nữ có thai đã 9 tháng để phá thai cho đúng đường lối cách mạng. Họ phỏng vấn mấy người bị bắt buộc phá thai nhất là phụ nữ hay bị bệnh trầm cảm sau khi sinh nở đàng hoàng huống chi người bị ép. Kinh hoàng
Hồi nhỏ mình đọc truyện tàu cho ông ngoại vì ông ngoại không biết đọc. Thấy Lưu Bang bị Hạng Vũ rượt tới đít thì ông ta đạp thằng con trai ra khỏi xe ngựa để xe chạy nhanh hơn hay bà Võ Tắc Thiên, tự tay giết con mình để đổ tội cho tình địch,…. 

Những điều này vô hình trung cấy vào đầu những đứa trẻ về sự độc ác, tàn độc của con người vì người đọc cảm kích sự hy sinh dã man của các vị này để cứu vua, cứu quốc gia để họ sẵn sàng lên đường tòng chinh dẹp giặc, thù nước quên thù nhà,… người cha có thể tàn nhẩn đạp đứa con để chạy thoát, mất cả tính người.

Ở mức độ gia đình sẽ đưa đến tình trạng bạo hành, bố đánh con, anh đánh em,…rồi tự bào chữa là “thương cho roi cho vọt, ghét cho ngọt cho bùi”. Dạo ấy, mình bắt chước ông cụ, khệnh mấy đứa em và vỗ ngực thương tụi bây nên mới đánh. Ông cụ mình cứ đi đánh bài thua, về nhà giận cá chém thớt, kéo cổ mình ra khệnh một trận, chưa có tội thì khệnh cho có tội, có tội rồi thì khệnh cho chừa. Hai đứa con mình, có thể khẳng định là chưa bao giờ đánh chúng, có béo tai vài lần.

Mình có kể vụ cô bạn học cũ của vợ nay ở bên Tây. Khi Sàigòn lâm chung thì bà mẹ đem con ra phi trường nhưng không mua đủ vé máy bay cho cả gia đình. Bà mẹ để lại hai đứa con gái cho bà vú nuôi, hứa sẽ trở về đón con sau này. Bà ta đem theo thằng con trai. Qua Tây thằng con chả học hành gì cả, chơi nghiện sì ke khiến bà mẹ khổ sở trong khi hai cô con gái sau này được cho đi Tây, lại lo cho mẹ vào những năm tháng tuổi già. Cô bạn kể khi máy bay đáp xuống phi trường Tân Sơn Nhất thì hình ảnh mấy chục năm trước bị bỏ rơi ở lại với Việt Cộng khiến cô ta hết dám trở lại Việt Nam.

Người Việt hay nói có con trai để nối dòng, nhưng theo khoa học thì gene của người mẹ mới truyền nhiều về các đời sau. Ngày xưa, người ta đi kiếm dâu là kiếm một bà tổ cho mai sau nhưng lịch sử đã bị đàn ông bóp méo vớ vẩn. Chán Mớ Đời 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Tại sao ăn nước mắm nguyên chất

Mình có kể anh bạn làm nước mắm với công thức gia truyền của bà ngoại, quê quán ở Lăng Cô, Thừa Thiên. Anh ta dám chắc là chỉ có anh ta mới làm nước mắm hoàn toàn bên Hoa Kỳ; cá vùng Cựu Kim Sơn, muối của Cargill Salt, Hoa Kỳ và nhà máy sản xuất ở Pier 45 Fisherman’s Wharf tại San Francisco, California.

Cuốn sổ tay của Mạ
Đa số nước mắm mua ở siêu thị, họ mua của Việt Nam rồi pha chế lại bên này rồi dán nhãn hiệu ma ze đế quốc Mỹ. Hôm trước, có đọc bài phỏng vấn một công ty bán nước mắm Việt Nam, kêu là 40% chất đạm. Thật ra người ta có thể làm đến 90% hay 100% ở đại học. Anh bạn có thể làm nước mắm đến 80% amino acid nên hiệu nước mắm lấy con số 80N, 80% và N (Nitrogen). Con số 80 Nitrogen này rất lạ. Lý do là đi học về bón phân, các giáo sư đại học Riverside, thậm chí có ông từ Do Thái đều nói là NItrogen rất quan trọng cho cây cối. Vấn đề là ít Nitrogen thì trái hư còn bón nhiều nitrogen thì trái nhỏ, còn bón Nitrogen ở độ 80 thì trái to. Mùa này hoa bơ đang ra nên chuẩn bị bón phân nên phải bò đi học về phân bón.

Nay anh ta thành lập công ty California Fish Sauce và được giải thưởng ”Good Food Award “ và được tuyên dương vào ngày 17 tháng 1, 2020. Mỗi lần có tin tức người Việt Hải ngoại làm gì hay được khen tặng là mình vui lây.

Anh chàng này bắt đầu thử nghiệm làm nước mắm gia truyền từ 7 năm nay, qua nhiều cách làm. Lý do là chúng ta ở Hoa Kỳ, nên có nhiều người bị áp huyết cao hay đau thận nên phải làm nước mắm ít muối hơn ở Việt Nam. Mình có mò trên mạng cách làm nước mắm thì đủ loại, 3:1 (3 lớp cá, 1 lớp muối hay 5:1, 6:1,..). Cái quan trọng nhất là cách làm có vệ sinh và cá, muối. Việt Nam họ sử dụng muối hoá học, rẻ hơn muối biển để làm thêm họ bỏ hoá chất rất nhiều và nước. Khi xưa, ngư phủ đánh cá về thì cá nguyên con bán, còn loại thừa thải thì người ta dùng làm nước mắm. Có lần mình đi Phan Thiết, viếng thăm mấy chỗ làm nước mắm, thấy mấy con thằn lằn chui từ trong lu nước mắm vì nắp đậy không chặt hay bị bể.

Trên thực tế ngày nay, người ta làm nước mắm ở Việt Nam, toàn là muối và chất hoá học. Nghe kể một ông trùm Hải quan, Sàigòn cho biết là các công ty sản xuất nước mắm đều nhập cảng rất nhiều các chất hoá học để làm nước mắm công nghiệp. Về Hội An, mình có ăn được nước mắm nhỉ, nguyên chất của dân ở đây làm theo công thức gia đình, nếu không thì toàn là nước mắm công nghiệp.
Nhiều công ty nói là nước mắm của họ có amino acid nhưng nhiều khi họ bỏ amino acid loại hoá học như mấy thùng protein mà dân cử tạ ngốn như điên.

Tương tự người Tàu họ làm xì dầu với đậu nành nhưng để lên men cho mau, họ bỏ đủ loại hoá chất để tạo ra xì dầu cho nhanh để bán. Vào chợ người Nhật, sẽ thấy một chai xì dầu của Nhật Bản làm nguyên chất, giá gấp 20 lần chai tàu vị yểu của người Tàu. Lý do là muốn làm xì dầu thì phải đợi 2 năm mới đạt được chất lượng.

Lấy thí dụ rượu mà bạn bè mình hay uống, khoe ngon đủ trò. Mình xem mấy phim tài liệu, cho thấy người Tàu họ mua loại rượu dỡ mà người pháp loại ra mà người ta hay gọi vin để table, rẻ hơn cả nước uống. Họ đưa cho những tay nhà nghề về hoá chất, và thử rượu để pha chế, ngon như rượu thật. Cứ nghe cái mùi và hoá chất thấm nơi lưỡi của mình thì đâu biết thật hay giả.

Mình có kể trong bài trước về Umami, do hai khoa học gia Nhật Bản tìm ra và từ đó họ chế ra bột ngọt, làm mì gói hay thức ăn công nghiệp đều có bột ngọt và hoá chất hết. Hầu hết các thức ăn nhanh, đóng hộp đều có bột ngọt (MSG) hay dưới tên khác vì cái tên này làm thực khách lo sợ tương tự đường, được kê dưới 35 loại.

Do đó vấn đề làm nước mắm gia truyền, tại Hoa Kỳ theo các luật lệ của Hazard analysis and critical control points, (HACCP) rất châm và cẩn thận, nếu không chúng đóng cửa tiệm, nhà máy sản xuất. Ở Hoa Kỳ, các thức ăn dính dáng tới thịt, cá đều phải theo các nguyên tắc vệ sinh của HACCP, để tránh nhiễm độc cho khách tiêu dùng,… thanh tra của bộ y tế thành phố đến xét như điên.

Anh ta mướn được một cơ sở ở Pier 45, Fisherman’s Wharf  ở San Francisco, đâu trên 50,000 sq.ft, gồm đầy đủ tủ đông lạnh, làm tôm làm cá, … cá thì được tàu chở về giao tại chỗ nên tươi thêm muối cũng tại địa phương. Anh ta rên là có nhiều công ty kêu muốn mua nước mắm mà làm không kịp vì đã nộp đơn lấy bằng sáng chế quy trình làm nước mắm tại Hoa Kỳ theo các điều kiện HACCP. Vài tuần nữa xong xuôi giấy tờ thì mới bung ra sản xuất nhiều hơn. Mùa lễ vừa qua, các chợ Nhật Bản trên miền Bắc Cali, bán sạch hết nước mắm của anh ta.

Cá được giao tới cơ sở để chuẩn bị làm nước mắm
Mình nhớ khi xưa, thấy ông Phác Râu ở Đàlạt, lặn xuống hồ Xuân Hương để vớt một đứa bé chết đuối, ông ta tu chai nước mắm 1 lít trước khi nhảy xuống hồ, sau này khi anh bạn kể là các ngư phủ trước khi ra biển, đều ghé lại tiệm của bà ngoại anh ta, làm một chén nước mắm vì trong nước mắm có amino acid (chất đạm) do cá mà ra. Do đó khi xưa ở Việt Nam, người nghèo chỉ ăn cơm với rau chấm với nước mắm, vẫn khoẻ re. Lý do là trong nước mắm có amino acid, cần thiết cho cơ thể. Ngày nay thì bệnh ung thư vì toàn là muối hoá học và nước. Chán mớ đời 

Cá mòi của vùng Cựu-kim-sơn
Nếu ai vào các câu lạc bộ thể thao, thấy mấy ông mấy bà tập tạ, đều ngốn mấy hộp protein. Anh bạn đọc những chất dinh dưỡng của những hộp này và so sánh với bảng phân tích của đại học Davis về nước mắm nguyên chất của anh ta thì đều giống nhau. Nghe kể có một cựu tướng lãnh Việt Nam Cộng Hoà, về hưu nhưng vẫn tập thể dục, con gái ông ta kể là tập xong ông làm một chút nước mắm nguyên chất, xem như bồi dưỡng thêm amino acid như mấy ông thần bà thánh tập trong câu lạc bộ thể thao.

Với nước mắm, cầu thủ Việt Nam trước khi đấu cứ cho húp một chén nước mắm nguyên chất như các ngư phủ của làng Lăng Cô, bảo đảm đá không thắng không về mà không sợ bị loại như cầu thủ Nga Sô, doping. Cái này là một ý tưởng để làm giàu. Mình ở xa quá nếu không sẽ nghiên cứu vụ này, chỉ làm nước mắm bớt mặn là cho uống như CoCa cola là bán, làm giàu. Nghe nói có một giáo sư đại học Davis muốn nghiên cứu vụ này mà anh bạn chưa có thì giờ vì đang lo khuếch trương công ty. Trước khi đi tập, mình chơi một muỗng cà phê nước mắm thấy là lạ trong người như uống sinh tố C. Xong om

Mình được ăn nước mắm của anh ta làm bằng thơm (khóm) vì khi kho cá, người ta bỏ thêm thơm giúp cá nhừ cho mau. Thơm có những enzyme, sinh tố C, manganese giúp làm chắt xương, giúp phụ nữ không bị loãng xương và có thể giúp khi phụ nữ bị mãn kinh. Ngoài ra thơm còn có chất “bromelain”, một loại enzyme làm tan chất đạm, giúp tiêu hoá rất nhanh mà theo American Cancer Society thì “bromelain” có thể dùng để làm giảm sự bành trướng của bướu ung thư. Ngoài ra thơm giúp giảm bớt đờm trong cổ họng khi bị ho cảm,…

Tương tự anh ta có thử nghiệm làm nước mắm với mật ong. Như mình đã kể mật ong rất tốt cho cơ thể và không hư. Do đó khi làm nước mắm với mật ong nguyên chất có thể giúp không hư, bảo trì được amino acid thêm những chất dinh dưỡng cần thiết cho cơ thể chúng ta ngày nay. Cần nhất là mật ong nguyên chất, không pha.

Có người em có tiệm ăn, anh ta thay vì cho thực khách ăn sushi hay sashimi với xì dầu thì cho ăn với nước mắm. Ăn cá với nước cá thấy có lý hơn là với đậu nành nên từ đó anh ta thử làm nước mắm với Koji, một loại men của Nhật Bản dùng để làm sa kê, đậu nành, xì dầu,… từ lâu đời. Anh ta dùng Koji để làm nước mắm thì khá đậm đà. Mình chưa ăn thử nước mắm này nhưng anh ta đoạt giải Food Award là nhờ loại nước mắm này và có thể tương lai sẽ đem đến cho anh ta khách hàng Nhật Bản.
Quá trình làm xì dầu Nhật Bản với Koji 
Có nhiều người hỏi mình giá bao nhiêu thì khi nghe nói đến số tiền thì họ lặn hết. Họ quen một chai nước mắm  (đúng hơn là chai nước muối và chất hoá học) có $5 mà quên đi là ăn các chất hoá học vào có thể hại cho sức khoẻ của mình. Trong khi mua nước mắm nguyên chất có amino acid, đi thẳng vào huyết quản của mình, vừa bổ vừa khỏi tốn tiền mua thuốc bổ hay protein.

Nói tới đây, mới nhớ khi xưa mỗi lần ai bị bỏng nước sôi là lấy chén nước mắm thoa lên chỗ bị bỏng. Hôm nay nói chuyện với anh bạn mới giác ngộ cách mạng. Nước mắm nguyên chất là có đến tối thiểu 40% amino acid. Loại này nuôi da của mình nên khi thoa lên thì da của mình được bồi dưỡng ngay nên lành. Anh ta kể là nấu phở gà bị bỏng nước sôi, anh ta chợt nhớ mệ ngoại dặn là khi bị bỏng ngước sôi thì lấy nước mắm đắp vào. Anh ta nghe lời đắp vào thì quên luôn vụ bỏng nước sôi. Hôm sau thấy da thịt bình thường lại. Cái này hay à, có thể nghiên cứu thêm để làm thuốc chữa bỏng cho nhà thương kiêm tiền. Mình có dùng Alo vera (Long-tu) để chữa tay bị bỏng của một tay đánh đàn khét tiếng bôn sa.

Mình thấy anh ta làm nhiều loại để giúp những ai bị cao máu, cao áp huyết ăn vì ít muối hơn. Nên gú gồ tên công ty rồi đọc các loại nước mắm nào tốt cho mình. Nước mắm có amino acid, chất đạm của cá. Anh ta có pha loại thơm dứa cho bớt mặn thay vì thêm đường…. Mình mới mua thêm 3 chai nguyên chất. Ai thích ăn mắm nêm thì cô em gái ở vùng Thousand Oaks lấy của anh ta bán nguyên chất. 

Ai muốn mua thì liên lạc thẳng với California Fish Sauce, đừng gọi em. Ai ở San Jose muốn đầu tư với anh bạn thì liên lạc với anh ta. Cần vốn để sản xuất thêm vì các nhà hàng Nhật Bản mua nhiều không kịp làm. Anh ta có dùng Koji của người Nhật để làm nước mắm nên người Nhật rất ưa thích. Em thì ở xa quá lại thích đi chơi, lo cái vườn bơ là oải rồi.

Xong om
Nhs


Uống trà lấy vợ xấu

Hôm trước , mình có kể vụ uống trà tốt hay xấu cho sức khoẻ, có nhắc đến vụ mấy anh bạn uống trà đạo thấy phiền phức. Có anh bạn đọc được, gọi kêu để anh ta đem trà lại pha cho uống để hiểu và thưởng thức uống trà.

Mình thấy anh ta bày ra bàn một cái đĩa bằng đất sét, 4 cái ly nhỏ, có một bình đựng trà và một cái bình đựng nước nóng làm bằng đất sét. Anh ta đun sôi nước rồi đổ chút nước sôi và một cái chén nhỏ có mấy cọng trà rồi kêu mình uống thử, sau đó anh ta chế nước sôi và cái bình đựng nước nóng cũng bằng đất sét. Sau đó mới đổ nước sôi qua cái khe nắp đậy của bình đựng trà nhỏ.

Hình trên mạng

Rồi anh ta lấy bình trà nhỏ cũng bằng đất sét, rưới lên mấy cái chén trà nhỏ bằng đất sét rồi kêu mình uống thử. Chén đầu tiên có mấy cọng trà thì như phản xạ mình thổi cho nóng mới uống. Uống vào thì chả thấy chi là đặc biệt.

Chén thứ 2 mà anh ta chế trà trong bình nhỏ thì mình chả thấy chi cả khiến anh ta hơi buồn. Pha thêm một lần nước rồi nói mình ngậm ngay lưỡi 3 giây trước khi uống vào thì mình mới cảm nhận được sự ngọt của trà.

Anh ta thử châm nước sôi và bình trà nhỏ hơi mạnh tay thì uống trà vào thấy chát chát như uống ở tiệm phở,ở nhà hay ở nhà bạn. Anh ta pha lại ấm khác, lần này nhẹ nhàng thì vị trà không chát nhưng ngọt ngọt ở lưỡi và cổ khiến mình nhớ đến chuyện ông Khổng Minh lấy vợ xấu và giải thích như sau:

Khổng Minh được đề cao như một người đẹp, thông minh, tài giỏi lại đi lấy một người vợ cực xấu, A Nữu. Ông ta giải thích là vợ ông ta đẹp hơn các cô gái đẹp khác và giải thích như sau: «Ngồi trong sân vắng vẻ, tách trà như tâm tình của cô gái. Xuân qua thu lại, thế sự như mây. Người đời hay nói: rượu, thuốc lá, trà là ba báu vật của đàn ông. Tài nữ như thuốc lá, mỹ nữ như rượu nồng, còn phụ nữ xấu chỉ lặng lẽ như trà tỏa hương. So với hương trà man mác, vô luận khói thuốc đắng cay hay men rượu nồng nàn, đều thành dung tục. Song người đời lại say mê sự kích thích của rượu và thuốc lá, ít ai thư thái để tận hưởng vị thanh khiết của trà »

Mình thì chả uống rượu, hay thuốc lá, thậm chí trà cũng không uống, chỉ lâu lâu nấu uống hay đến nhà bạn uống trà hiệu lá Bồ đề. Chỉ có là trời ị trúng đầu khiến mình lấy vợ, vừa là Tài nữ, vừa là Mỹ nữ nên không biết thưởng thức Trà nữ. Chán Mớ Đời 

Nhs

Cuối tuần linh tinh 122919


Hôm qua đến nhà bạn ăn tất niên, có mấy bà cựu Trưng Vương và mấy ông cựu đại học kiến trúc Sàigòn họp mặt, ăn uống tưng bừng. Rượu vào thì lời ra, hai bên thách thức kể chuyện dâm khiến cả bọn cười như chó sói rú trong đêm khuya. Không ngờ hậu duệ của hai Bà ngày nay, không thua bà Hồ Xuân Hương ngày xưa. Kinh

Biếm họa từ  trên mạng

Khởi đầu chủ nhà kể chuyện xâm mình. Anh chàng kia có người yêu tên là Wendy, anh ta yêu cô ấy quá nên ra Bôn Sa kêu thợ xâm cái tên Wendy mỹ miều ấy lên con chim của anh ta để chứng minh mối tình hữu nghị sông liền núi, chim liền non. Sau đó anh ta đi nghỉ hè ở Jamaica, ở một khu nghỉ dưỡng dành cho người lớn nên du khách có thể 100%, không bận áo quần.

Anh ta ngồi phơi nắng thì thấy anh bồi bàn đi qua, tò mò anh thấy xâm trên con chim của anh này là ”WY”. Anh ta cười rồi hỏi anh bồi bàn là Bồ anh cũng tên Wendy? Anh bồi Jamaica mặt như bò đội nón, kêu đâu có mà sao ông lại đoán như vậy. Anh này mới chỉ con chim mình và kể là mình xâm tên người yêu Wendy nhưng khi chưa chào cờ thì chỉ thấy “WY”.

Anh bồi bàn như chợt hiểu, giác ngộ cách mạng, cười nói: “không phải WENDY, muốn làm ở đây, chủ bắt chúng tôi xâm cụm từ Welcome to Jamaica, have a wonderful day”. Nghe tới đây thì anh mít bôn sa tá hỏa Tam tinh, mặt như người bị trúng gió, tưởng tượng vật thể khi chào cờ của anh bồi Jamaica này. Mấy bà rú lên cười như điên như dại.

Mình có nghe kể chuyện này nhưng với cái tên cầu thủ đá banh, được công ty Adidas mướn làm quảng cáo và phải xâm chữ ADIDAS thì khi cô Bồ thấy chim anh ta chưa nắm vững tình thế, chưa giác ngộ cách mạng thì chỉ đọc được “AIDS” khiến cô Bồ rú lên bỏ chạy.

Có anh mới nốc mấy ly rượu mạnh, xung phong kể chuyện anh học trò cận thị, thi rớt về quê, đến Bến Ngự. Anh ta làm thêm một ly rồi kể: ngày xưa,….

Có một anh học trò cận thị đi thi Hương, rớt , trên đường về, đến bến đò, không thấy đò ghe chi hết, bổng có một cô lái đò đi ngang nên anh ta kêu, nhờ cô ta đưa sang sông. Cô lái ghé lại, nói chiều rồi, không ai muốn đưa qua sông cả vì khuya hôm, phải chèo về lại rất nguy hiểm nhưng anh học trò thi rớt cứ năn nỉ muốn về nhà cho rồi. Cô lái đò nói anh trông giống nông dân hơn là học trò cửa khổng sân trình. Nếu tui đố câu ni mà anh trả lời được thì sẽ đưa anh sang sông. Anh học trò đeo kính cận, muốn đi về nên đồng ý. Cô lái đò, chỉ mình đang ngồi một góc, tránh thiên hạ để ý, rồi kêu anh Sơn mở kiếng ra, rồi từ từ cô hò mái nhì:

Ơi ơi ơi….
Mở cái kiếng ra khai hoang mở cửa
Lỗ mũi nằm giữa trung bất chi giang 
Hai cái má hai bên bên phải bên trái
Lấy cái tay tát tát thoải mái vô cùng
Ơi ơi ơi….

Hò xong thì cô lái đò nhìn anh học trò xứ Quảng, hất hàm như hỏi răng mô. Anh học trò nhìn cô giáo đò bận quần lĩnh, cất tiếng ơ ơ ơi….

Kéo cái quần xuống khai hoang mở cửa
Cái lồn nằm ở giữa trung bất chi giang 
Hai bắp vế hai bên bên phải bên trái
Lấy cái tay day day thoải mái vô cùng
Ơi ơi ơi….

Hò xong thì anh học trò nhìn cô lái đò như thách thức, kêu reng thì cô lái đò Sông Hương không vừa, uống ngụm trà sen rồi mới cất tiếng đáp lại. Ơ ơ ơ….

Cổi cái quần ra khai hoang mở cửa
Con cặc nằm giữa trung bất chi giang
Hai bắp vế hai bên bên phải bên trái
Lấy cái tay búng búng thoải mái vô cùng
Ơi ơi ơi….

Hò xong thì cô lái nhìn anh học trò kêu nếu anh đáp được thì tui nấu bún bò cho ăn, cả chạng vạng rồi. Anh học trò nghe có ăn, nhìn lên trời rồi cất tiếng hò ơi ơi ơi….

Tuộc cái quần ra khai hoang mở cửa
Cái lồn nằm giữa trung bất chi giang
Hai bắp vế hai bên bên phải bên trái
Lấy con cu đẩy đẩy vô thoải mái vô cùng. Ớ ơi ờ.

Cả bàn xúm lại ré lên như điên như dại, đạp bàn đạp chân. Có chị Trưng Vương kêu: “rứa tụi em xin cảm ơn anh đã khai hoang mở cửa dùm rồi mấy bà lại ho Lên, rống lên cho ma dại. Kinh.

Để đáp lễ một bà Trưng Vương kêu là chuyện phòng the mà nay phải đối đáp với anh này lại nên em xin đem ra phòng khách kể. Có hôm ông chồng đi nhậu về , xỉn nên bò vào phòng, dựng cổ mụ vợ dậy làm chuyện vợ chồng. Đi một đổi thì bà vợ kêu: “ông nè”, anh chồng kêu “chi rựa”, bà vợ kêu là anh bỏ cặp mắt kiếng ra vì nó cạ đau bắp vế em. Mấy bà nghe đến đây là rú lên như bò điên, còn mấy ông thì mặt xanh như đít nhái, không biết bà này có đem tật xấu lộ tẩy ra hay không.

Độ một lúc sau, bà vợ kêu: “ông nè”, ông chồng hỏi “chi rứa”, bà vợ kêu “ anh đeo cặp kiếng vào”. Anh chồng hỏi răng rứa. Bà vợ kêu vì nảy giờ thấy anh liếm cái thảm. Đến đây thì cha con mọi giai cấp, nam nữ lão ấu đều rú như heo bị thọc tiết. Đập bàn đập ghế như điên.

Rồi mấy ông thần kiến trúc đem đàn ra, mở đầu cuộc văn nghệ bỏ túi. Mình chợt khựng lại, đến giờ đi ngủ nên mình tìm ra salông, nằm ngủ đến khi vợ đánh thức kêu về. Chán Mớ Đời

Nhs


Tình yêu hay sự ích kỷ


Khi mình đọc tự truyện của ông Gandhi, có đoạn nói về người vợ như sau: “Tham vọng của tôi là làm cho nàng sống một cuộc đời trong sạch, học những gì tôi học được, và đồng hóa đời nàng, tư tưởng nàng với đời sống và tư tưởng của tôi.”; “ý nghĩ ấy khiến tôi hay ghen tuông, bổn phận của nàng dễ dàng biến thành quyền của tôi ép buộc sự trung thành nơi nàng và nếu sự trung thành đã bị ép buộc, thì tôi luôn luôn tự cho mình đúng” ; “Nếu tôi có quyền cấm này, thí há nàng không có quyền tương tự đối với tôi sao? Tất cả điều này ngày nay với tôi rất rõ rệt. Nhưng thời ấy tôi phải củng cố uy quyền của một đức lang quân” , giúp mình giác ngộ cách mạng về cách hành xử với đồng chí gái và từ đó thay đổi cách nhìn về người vợ.


Đọc cuốn sách này mình mới hiểu lý do ông Gandhi, khi xưa hay có một bà người anh đi theo làm phụ tá thay vì người vợ. Ông ta không muốn ích kỷ, bắt bà vợ phải theo ông ta học tập về cuộc tranh đấu đọc lập cho dân tộc ông ta. Sau này, mình thấy bà Penelope Faulkner (Ỷ Lan) hay đi theo ông Võ Văn Ái để tranh đấu cho quyền làm người Việt Nam.

Có lẻ mình quen với văn hoá Việt Nam từ bé dù học trường Tây, khi học việt văn, cứ nghe “trai tài 5 thể 7 thiếp, gái chính chuyên chỉ có một chồng”,… những câu ca dao, vè này đã cấy trong đầu mình những hạt mầm gia trưởng phản động. Khi sang Pháp, mình bị khựng vì thấy đầm hút thuốc như cái ống khói thêm uống rượu mà ở Việt Nam, mình chưa bao giờ hiển thị, khác với hình ảnh mình được dạy dỗ về mẫu người phụ nữ đảm đang. Mình cần một thời gian dài mới hoà nhập, bỏ tư tưởng phản động ấy đi, giao tiếp với đầm rất được Tây hoá.

Đến khi sang Hoa Kỳ, quen mấy cô gốc Việt thì mình không biết phải sử sự ra sao? Theo Mỹ hay theo mít đến khi lấy vợ thì mới bắt đầu hiện ra những mâu thuẫn. Vợ mình có một cái nhìn thằng “Dôn” phải như thế này thế kia còn mình thì nghĩ theo kiểu Việt Nam vì lấy vợ việt nên vợ chồng hay giận lẫy đến khi mình đọc cuốn tự truyện của ông Ghandi kể về cuộc đời ông ta, nhất là trang 22. Từ đó, đời sống vợ chồng bớt căng thẳng, vui vẻ mà mấy tên bạn mình kêu là thằng sợ vợ.

Khi được nhận vào đại học USC về môn thương mại thế giới, con gái mình nhắn tin; cảm ơn bố mẹ đã không bắt nó học y khoa như bạn gốc Á châu của nó khiến mình thấy lạ. Hỏi ra thì đa số bạn bè của con mình đều được bố mẹ thúc dục học y khoa hay nha khoa, tệ lắm thì dược khoa. Nói chung đa số người Việt đều thích con mình thành một “ sĩ” thời đại.

Mình thì ngược lại, con muốn làm gì thì cứ làm vì chúng có mục đích của chúng, không nên ép buộc chúng vì khi không thích thì sẽ không làm gì hay. Học y khoa mà không thích thì sẽ nhàm chán, làm ra tiền nhưng chỉ biết nuôi bệnh nhân kiếm tiền thay vì lao đầu vào nghiên cứu khoa học để cứu trị bệnh nhân. Chúng ta sẽ vô tình làm mất đi một thiên tài vì người Mỹ dạy con cái mình ở học đường; hãy đeo đuổi giấc mơ của bạn.



Mấy năm về trước, có một sinh viên giết mẹ mình vì bà ta cứ ép buộc anh ta theo học y khoa. Mình nghe kể có một anh kia đậu y khoa xong thì đưa cái bằng y sĩ cho bố mẹ rồi đi làm về ngành công nghệ mà anh ta yêu thích. Tốn tiền bạc học hành trong vòng 3, 5 năm. Có một gia đình quen, cấm cản cô con gái học về Mỹ thuật, bắt học y khoa nhưng cô con gái thuộc loại phản động nên nhất quyết học ngành mình yêu thích, không cần đến sự trợ giúp của cha mẹ, nay bà mẹ kêu không ngờ lương về Mỹ thuật cũng hơn ngành y khoa. Chán Mớ Đời 

Mình quen rất nhiều triệu Phú Mỹ mà người ta gọi “millionaire next door”, ra đường họ ăn bận bình thường, đi xe bình thường nhưng thọ lại mua mấy trăm mẫu đất trên núi rồi tặng cho hội Lions quốc tế để cho con nít nhà nghèo lên đó chơi, nghỉ hè hay trượt tuyết. Họ không cần bận đồ xịn, đi xe láng cóng để tạo ra hình dáng thành đạt.

Vấn đề là cha mẹ thường lầm lẫn về tình thương. Họ cho rằng ép buộc con mình học theo ngành y khoa, nha khoa,…làm theo những gì mình nghĩ là tốt thì đó mới là yêu thương. Trong buổi lễ trao giải thưởng cho nữ sinh được bầu làm hoàng hậu của niên học, con gái mình được bầu làm ”Công Chúa” cùng 4 nữ sinh khác, nhờ học tập, sinh hoạt ở trường, không phải kiểu thi hoa hậu, vì mấy cô rất to béo. Có hai vợ chồng gốc việt, có con gái học chung lớp với con mình và rất giỏi, đoạt huy chương, bằng khen về Science Fair. Mình chỉ mong con mình học được 1/2 con gái ông ta là mừng, đây ông ta lên tiếng chửi con gái ngu vì muốn theo học khoa học thay vì y khoa. Ông ta viện lý do là làm kỹ sư như ông ta thì về già sẽ bị sa thải. Cô con gái thấp thấp người, béo béo vì ăn quá, không chơi thể thao trong khi con gái mình thì mỗi ngày đều bơi 2 tiếng đồng hồ.

Hồi nhỏ, nghe người lớn kêu “cha mẹ đặt đâu con ngồi đó”, mỗi lần có khách đến nhà vì tính hay hóng chuyện người lớn của mình, lâu lâu mình nghe cái gì không ổn thì hỏi là bị chửi, mi ăn cơm hớt hay răng, thậm chí bị ăn tát khi đặt những câu hỏi mà người lớn không trả lời được.

Ông cụ mình gốc Sơn Tây nên có dạo ông Nguyễn Cao kỳ lên làm thủ tướng hay chi đó, ông cụ nổi hứng kêu là NCK khi xưa học chung với cụ. Mình cảm thấy hãnh diện vì có bố là bạn học của ông thần cảu uý ban hành pháp trung ương, thấy ngoài khu Hoà Bình, có treo biểu ngữ, chính phủ Nguyễn Cao Kỳ là chính phủ của người dân,…

Ra chợ, mình ghé hàng bà Phúng, tiệm Hiệp Thạnh, đường Duy Tân, khoe là bố cháu là bạn học ông Kỳ. Bà Phúng nói, mi về kêu ba mi nói Nguyễn Cao Kỳ cho bạn học cũ một tạ gạo. Thấy có lý, mình về nhà nói ông cụ, bị ông cụ tán cho mấy bạt tai nhớ đời. Từ đó hết dám khoe Nguyễn Cao kỳ là bạn học bố tao. Lớn lên mình nhất quyết sẽ không bao giờ thấy người sang bắt quàng làm họ.

Văn hoá việt với tư duy cha mẹ đặt đâu con ngồi đó, phát khởi từ văn hoá tre làng, bị ảnh hưởng của nho giáo. Lý do là khi xưa, khái niệm là một người làm quan cả họ được nhờ, tương tự một người làm phản, cả họ bị tru di Tam tộc. Do đó người trưởng gia đình, trưởng tộc cần phải chăm sóc và bắt buộc con cháu nghe lời mình vì lạng quạng cả họ bị tru di Tam tộc như trường hợp Nguyễn Trãi hay Cao Bá Quát. Mình có quen một bác, là người con trai duy nhất của dòng họ sống sót nhờ có người che chở, đổi tên họ nuôi ở xa mới thoát cảnh bị tru di Tam tộc.

Với những quyền huynh thế phụ đủ trò, đưa đến sự áp đặt quan niệm hạnh phúc và là lý do chính đáng cho sự cường quyền trong gia đình. Mình về quê, gặp mấy ông chú họ không phải ruột, mấy ông này kêu bố mày mất, bọn tao thay thế bố mày để dạy mày,… nghe đến đây là chim dế mình bổng biến mất, mặt xanh như đít nhái.

Làm sao chúng ta thăng tiến khi xã hội ngày nay đã được toàn cầu hoá. Mình ngồi ở Cali thấy hình ảnh cô em cô cậu, đi trồng lúa ở làng hay cô em vẫn có thể đọc mấy chuyện tào lao mình kể trên mạng. Mấy ông chú không chấp nhận khi mình nói nhà của ông bà để lại, nay cháu ở xa thì để Cái Hoà trông nom. Mấy ông chú viện cớ là làng này không có tục đó. Con gái đi lấy chồng thì không còn thuộc về dòng họ nên không có quyền.

Cha mẹ người Việt kêu là yêu thương con cái nên bắt chúng nghe lời, học y khoa, nha khoa,.., giúp họ tự trấn an mình, mình làm vậy vì yêu thương thật lòng như câu tục ngữ khi xưa học “thương cho roi cho vọt ghét cho ngọt cho Bùi”. Ngày xưa, mình bị ông cụ khệnh lên khênh xuống rồi được nghe câu này, khiến mình chỉ mong ông cụ ghét mình thôi. Gần đây, mình nghe anh bạn kể là sau khi mình đi Tây, ông cụ hay lên nhà anh này đứng, hỏi ra thì ông cụ nói: “nhớ nó hay lên đây chơi”.

Cha mẹ ép buộc con cái theo ý nguyện của mình không được thì phang ngay là “Đồ con bất Hiếu”, thiếu đạo Đức cách mạng, theo bạn xấu. Như ông Gandhi tự thuật, tự hỏi lòng yêu thương vợ hay lòng ích kỷ. Có lẻ những cha mẹ khi xưa vì thời cuộc hay khả năng không học được y khoa,..nên ngày nay bao nhiêu mộng ước của họ đều trút lên đầu con cái của mình, để con họ thực hiện dùm cho mình.

Dạo trước, mỗi lần đi đâu vợ chồng hay cãi nhau. Lý do là mình cứ thấy bộ đồ nào gần nhất trong tủ áo là lấy bận trong khi vợ mình thì có hình ảnh hai vợ chồng bận áo quần cho hợp màu mè. Cuối cùng là mụ vợ ủi quần áo sẵn cho mình, mình về là cứ bận vào cho hợp ý mụ vợ. Tư duy mình là tư duy nông dân nên rất bình dị, chả cần bận áo quần gì cho sang. Có bộ đồ vía, mua từ khi sang Hoa Kỳ đến giờ, 32 năm vẫn bận đi ăn tiệc, có chết thằng Tây nào đâu.

Từ từ mình không ích kỷ nữa, cứ bận áo quần mà vợ thích cho khoẻ, khỏi tranh cãi nhức đầu. Trong vũ trụ, đời sống thường nhật, chúng ta tương tác với nhiều người, đi với bụt bận áo cà sa, đi với ma bận áo giấy nên cứ bận áo quần mà mụ vợ thích là khoẻ.

Vợ mình thuộc loại hoa khôi của Trưng Vương một thời, xúi quẩy lấy một tên da đen, xấu trai, bần cố nông nên khi ra đường như hai thái cực lưỡng nghi. Do đó nhiều khi mình cần lên đồ do vợ muốn để vợ mình bớt xấu hổ với bạn bè, lấy thằng xấu giai lại đen. Chán Mớ Đời 

Nguyễn Hoàng Sơn 


Ý chí để vượt qua bệnh tật


Mình đứng lớp ở Đông Phương Hội cũng gần 2 năm nên có cơ hội quan sát các hội viên đến tập. Đủ loại người nên khá vui. Có tên bạn bác sĩ, kêu cho hắn đến tập với. Mình nói đợi khi lớp nhận thêm học viên nhưng hắn cứ nằn nì nên mình cuối cùng đành phá lệ, cho hắn đến tập thử. 

Tập được nữa buổi anh chàng hỏi có YouTube hay gì không để về nhà học tập thêm cho mau. Tập được một bữa rồi anh ta trốn luôn, kêu đứng mỏi giò. Bà chị dâu của vợ cũng réo mình như điên nên phải cho bà ấy tới, tập được hai hôm thì trốn luôn. Thay vì tập, có người lấy điện thoại ra quay vi-zeo đủ trò, mình hỏi ở nhà có tập không thì họ lắc đầu.


Chúng ta có lòng tham, cái gì cũng muốn biết nhưng không chịu tập vì nghĩ biết là đủ. Quay vi-zeo khiến chúng ta có cảm tưởng là đã sở hữu được việc gì, bài Thái Cực Quyền hay nội công,… tương tự anh có thể có 100 tấm ảnh của một cô đào Marilyn Monroe nhưng trên thực tế anh không sở hữu hay đã gặp mặt cô đào này. Chỉ là ảo tưởng mà sức khoẻ không thể nào có được qua ảo tưởng.

Hôm qua, đứng nói chuyện với một bác bị tai biến, đi đứng khó khăn nhưng ít khi nghỉ tập. Lúc đầu thấy bác đứng tập một tí rồi ngồi nghỉ, nay thì đứng lâu hơn. Bác kể là dạo này bị lộn xộn lại. Bác kể là từng bị ung thư phổi, cắt đi rồi nay bị lại nên sức khoẻ hơi yếu.

Có người tập thấy tiến bộ, sức khoẻ khá hơn trước. Lúc đầu đứng tập chừng 30 phút là oải rồi, sau đứng đến 60 phút xem như không, khiến mình mừng hụt. Lý do là họ nghỉ tập đi chơi ở đâu, thăm con cháu vài tuần vài tháng về lại thì đứng không nổi nữa. Điển hình khi mình đốt củi thì phải tiếp tục chêm thêm củi để lửa khỏi tàn, đây họ bỏ đi đâu chơi, không chịu tập như châm củi thì khi về lại nhà, phải làm lại từ đầu. Do đó khi đi chơi, mình cũng phải vận động, tập trong khách sạn ít phút nếu không có đủ thì giờ, tập vài bộ nội công Hồng Gia cũng đỡ, kiểu chêm thêm củi nhỏ để lửa đừng tắt ngúm. Thông thường, thì đi bộ trung bình 10 cây số mỗi ngày nên xem như đã tập. Hôm qua, thứ 2 không tập nên hai vợ chồng leo núi được 10 dậm, 16 cây số.
Có chị quen, tập ở Đông Phương Hội mấy năm trước rồi bổng nhiên biến mất. Hôm kia, bổng nhiên trở lại với hai người bạn, chị nói giới thiệu bạn đến tập. Một bà bạn kêu muốn tập nhưng mình phải dạy chị ta cách thở khiến mình như bò đội nón. Mình còn chưa biết thở, làm sao chỉ người khác. Chán Mớ Đời 

Cách đây mấy năm, vợ mình có cô cháu mới 30 tuổi bị ung thư ngực khiến cả đại gia đình lo, không biết ai nuôi mấy đứa con nhỏ dại. Khi bị stress, buồn bực thì dễ bị ung thư. Trên Facebook của cô cháu, mình có đọc câu chuyện con lừa bị quăn xuống giếng rồi bị người ta lấp đất cái giếng như chôn nó. Câu chuyện mình đã đọc khi còn bé, đã giúp mình rất nhiều trong suốt 50 năm ở Hải ngoại.

Con lừa không chết, vì mỗi lần người ta xúc đất đổ xuống giếng để vùi dập nó thì nó lại trồi lên đống đất và cứ thế, nó trồi lên đến khỏi miệng giếng. Cô cháu khỏi bệnh ung thư nhờ ý chí để vượt qua số phận.

Người Việt bị ảnh hưởng văn hoá tàu với những tử vi, kinh dịch hùm bà lằn,.. Thêm bị chiến tranh mấy chục năm nên tư duy hay đổ lỗi tại số phận, hay kêu “cái số của mình như vậy nên chịu,..”. Khi gặp nghịch cảnh nhất là bệnh hoạn thì bị tự kỷ ám thị cho là cái số nên buông xuôi mặc kệ đến đâu hay đến đó.

Anh không muốn bị ung thư thì tránh uống rượu, hút thuốc. 2 thứ này được chứng nghiệm là hai thứ có khả năng đem lại ung thư cho cơ thể. Ngay các công ty thuốc lá bị bắt buộc đề ngoài bìa. Đâu phải cái số nó bắt anh phải uống rượu, hút thuốc. Người Á-châu mình khi uống rượu, mặt hay đỏ vì Gene mà khoa học cho rằng loại Gene dễ bị ung thư khi lạm dụng chất cồn. Tây phương họ bỏ hóa chất vào bia rượu để tránh người á châu uống bị đỏ mặt.

Có dạo một chị sắc mặt rất xấu, mỗi ngày lái xe từ Riverside đến Đông Phương Hội, nhờ Khoa chữa trị. Thấy chị ta vừa đến là ngồi bất động lấy lại sức. Sau được Khoa chữa bệnh rồi chị ta tập chung, mấy tháng sau thấy da thịt hồng hào lại rồi biến mất luôn. Khỏe rồi thì lại trở về lối quen xưa.

Hôm qua, có chị học viên đến tặng cho mấy đòn chả. Chị này lạ lắm, không thấy đi tập, lâu lâu lại đến tặng cho trái cây vườn nhà rồi than thở kiểu dân Quảng Ninh, nào là bị suyễn, bị dị ứng,..nói chung là bệnh nào chị ta cũng có. Chị ta rên bác sĩ nuôi bệnh nhân, không muốn giới thiệu đi các bác sĩ chuyên gia khác, cứ cho uống thuốc này rồi đổi. Chán Mớ Đời

Mình chỉ biết nói với chị ta là chị có rên, có rỉ nhưng không ai có thể hiểu nổi đau của chị. Than vãn cũng không giúp chị có sức khoẻ, nhiều khi lại khiến tinh thần chị suy sụp thêm vì tự kỷ ám thị. Chỉ có cách là đi tập. Nếu mệt thì nghỉ, dù không tập nhưng mà đến được võ đường là một cái mốc giúp chị vượt qua số phận để tìm lại sức khoẻ. Hồi mình bị gãy chân, cố gắng bò lại võ đường để ngồi xem thiên hạ tập, có hôm thử tập thấy đau chân quá nên về. Sáng phải bò vào câu lạc bộ thể thao để tập đi dưới nước. Chỉ có mình mới tự cứu mình được. Gia đình chỉ hổ trợ về mặt tinh thần.

Đông Phương Hội bắt đầu nhận thêm người mới vào đầu năm 2024, thứ 3,4,5 và thứ 6, từ 5:30 -7:00 sáng. Địa điểm tại Trung Tâm Võ Thuật Việt Nam, đường Moran, cạnh nhà báo Viễn đông, trước mặt trung tâm Thuý Nga.

Nhs





Ăn để phòng bệnh

Nói chuyện với bạn bè thì ai cũng muốn tránh bệnh ung thư, nhồi tim hay các loại bệnh khác. Khổ một cái là tin tức đọc trên báo hay mạng đủ loại thêm họ lười tập thể dục, đi bộ, ăn uống kiêng cử, bớt thịt, bớt đường, bỏ hút thuốc, bỏ uống rượu để tránh, phòng ngừa các loại bệnh kể trên xảy đến cho mình nhưng đa số vẫn không bỏ được những thói quen lâu nay. Phải cần một ý chí mạnh mới vượt qua những thói quen độc hại.

Hôm qua nói chuyện với một chị quen, chị ta hỏi uống sinh tố C nhiều và ăn đường được không. Chị ta nói thèm ăn ngọt, mình nói là đường (C₆H₁₂O₆) và sinh tố C (C ₆H ₈O ₆) có cùng phân tử hoá học, chỉ khác là đường có 12 H, còn sinh tố C có 8 H. Mình đã kể rồi, nhắc lại là tế bào ung thư rất thích đường, do đó người ta trị bệnh ung thư bằng sinh tố C vì có cùng các phân tử với đường do đó các tế bào ung thư đớp ngay và bị oxy-hoá chết lầm sàng. Câu hỏi của chị quen cho thấy con người biết đường là nguy hiểm nhưng thèm ăn ngọt, ghiền nên vẫn muốn hấp thụ tương tự mấy người quen hút thuốc, gặp nhau là mình nhắc nên bỏ, họ kêu biết biết biết nhưng lần sau gặp lại vẫn vậy, nhiều khi thấy con họ đi theo khuyên bố, đừng hút thuốc nhưng tình yêu của họ đối với con chưa đủ lớn để quyết tâm bỏ.

Người Việt hay nói “bệnh tòng khẩu nhập”, do đó chúng ta cũng có thể chữa hay phòng bệnh bằng cách qua mồm, ăn những thức ăn có khả năng tăng cường sự sống và phòng ngừa bệnh tật.

Hơn chục năm trước, mình có xem trên kênh Asian Crush, bộ phim Hàn quốc với phụ đề anh ngữ về nữ y sĩ đầu tiên của xứ Triều Tiên. Cô đào chính đẹp nức nở. Mỗi lần vua và hoàng hậu đau là ngự y khám bệnh rồi kêu nhà bếp nấu món gì để vua ăn, nên tìm tài liệu đọc về thức ăn có khả năng phòng bệnh. Từ đó mình chịu khó đọc tài liệu về thức ăn và uống.

Về thức ăn của người Á đông thì có những thức ăn sau đây:


Đậu nành:

Dân á đông ăn đậu nành nhiều, được xem là loại thức ăn có ảnh hưởng rất nhiều cho sự hình thành mạch angiogenesis. Nông dân Hoa Kỳ  trồng đậu nành nhiều nhất thế giới để nuôi gia súc và bán cho toàn thế giới như Trung Cộng. Năm 1993, giáo sư Theodore Fotsis, đại học Heidelberg, Đức quốc, khám phá người Nhật Bản nam và nữ, ăn đậu nành, thì nước tiểu của họ có những chất được gọi “Genistein”, có khả năng chống ung thư. Ông thử nghiệm trong phòng thí nghiệm, cho thấy Genistein ngăn chận các mạch máu di căn lan tràn, nhất là 4 loại tế bào ung thư như “neuroblastoma, Ewwing’s sarcoma, rhabdomyosarcoma, retinoblastoma). Kinh. Nội chép lại mấy cái tên đủ điên đầu, mới hiểu khi xưa người ta nói mấy người học vạn vật, bạn Ạ, hay y khoa đều có trí nhớ siêu việt.

Trước đây, người ta nghĩ là muốn chặn đứng ung thư thì phải cắt bỏ những bướu trong người nhưng sau này thì họ khám phá ra: chính sự hình thành mạch máu (angiogenesis), tạo ra các mạch máu mới chứa đựng tế bào ung thư và lan tràn khắp cơ thể. Do đó muốn chặn sự phát triển của tế bào ung thư trong các mạch máu mới thì phải ăn các chất dinh dưỡng có khả năng ngăn chặn sự hình thành này như đậu nành.

Nghiên cứu này được thử nghiệm ở các làng mạc, nông dân ăn rau cải và đậu nành. Các nông dân này có lượng Genistein hơn 30 lần mấy người ăn uống theo kiểu người tây phương. Do đó người ta đoán nhờ đó mà người á đông ăn đậu nành có tỷ lệ ít bị ung thư hơn người ăn uống theo phép định dưỡng tây phương. Hôm trước, mình ghé mua đậu nành mới ra lò ở bôn sa thì gặp bà Mỹ đen, từ Cựu Kim Sơn đến mua đậu nành. Bà ta cho biết là từ ngày dọn lên Bắc Cali thì không tìm ra nơi bán sữa đậu nành và đậu hủ nên mỗi lần về thăm nhà là phải mua bỏ trong cooler đem về trên đó.

Mình có đọc một bài khảo cứu của một ông bác sĩ, nổi tiếng mỹ, cấm bệnh nhân không được ăn đậu nành rồi ông ta bán thuốc của ông ta, một loại hổn hợp bột xay gồm trái lựu, rau cải,… Mình đoán là ông ta nói về đậu nành GMO. Do đó mình mua đậu nành và đậu hủ tại chợ đại hàn, đề “No GMO” còn đậu nành ở chợ Việt Nam, không thấy đề gì cả dù là nóng hổi mới ra lò. Chỉ có là họ để lâu nên chắc chắn có bỏ chất bảo quản nên bạ đâu mua đấy, việt Hàn tùm lùm. Có dịp mình sẽ kể về các loại GMO và những nguy hệ của nó. Mình có kể sơ sơ đâu đó rồi nhưng sau này mình có đọc thêm tài liệu mà các công ty thực phẩm cố che dấu. Nếu ai thích thì còm cho mình, sẽ kể vì có nhiều thứ để đọc. Mình kể theo kiểu đặt hàng. He he he

Cái nguy hiểm khi sử dụng thuốc tây để phòng ngừa hay chữa bệnh tật, thuốc tây mang theo các hệ ứng phụ. Điển hình thuốc Avastin rất công dụng cho chữa bệnh ung thư nhưng không tốt cho việc phòng bệnh vì như bỏ bom napalm , tàn phá luôn môi trường xung quanh, hệ thống miễn nhiễm.

Ngược lại, ăn uống, cho các chất dinh dưỡng tự nhiên được cho vào mồm bằng tiểu lượng nên dần dần có thể giúp cân bằng lại hệ thống miễn nhiễm.

Đậu nành có các chất như isoflavones như Genistein, daidzein, equol, và glyceollins. Đậu nành lên men như chao hay loại đậu hủ thối mà đi ăn các tiệm đại hàn thường thấy, có rất nhiều các chất này. Ngoài có khả năng chống ung hư, đậu nành có khả năng loại bỏ các lớp atheorosclerotic, mặt trong của tĩnh mạch. Các thử nghiệm cho biết đậu nành giúp giảm độ 16% các bệnh về tim. 

Cà Chua: Solanum lycopersicum

Dạo mình ở Ý Đại Lợi, có lẻ là năm mình ăn nhiều nhất cà chua trong đời vì ngày nào cũng hai bửa cơm trưa và tối đều có pastaschiutta, đủ loại spaghetti, ăn với sốt cà chua, ngoài ra còn xà lách cà chua đủ trò. Loại trái cây được các Conquistadores tìm thấy khi xâm chiếm mỹ châu và đem về âu châu, sau đó lại được đem trồng tại các thuộc địa của tây phương. 

Tiếng ý gọi là “pomodoro”, có nghĩa là trái táo vàng. Có lẻ lúc đầu cà chua màu vàng sau đó người ta gầy giống hay phong thổ biến thành màu đỏ. Khi người ý di dân đến Bắc Mỹ thì họ lại đem giống cà chua qua đây để trồng, tương tự pizza,…

Đàn ông nên ăn cà chua vì có thể phòng bệnh ung thư tuyến tiền liệt (prostate).  Lý do là cà chua có các tố chất như carotenoids, now lycopene, Rubin, beta-cryptoxanthin ,… Lycopene rất quan trọng vì giúp chống các mạch máu mới bành trướng. Vỏ cà chua có 3- 5 lần Lycopene nhiều hơn cơm cà chua, trong các lon cà chua đa số lại lột vỏ. Tốt nhất là mua tươi về ăn hay trồng là tốt nhất. Có tên hàng xóm Mỹ trồng cà chua hữu cơ, lâu lâu hắn đem cho mình ăn ngon không thể tả. Các khoa học gia khuyên là nên ăn cà chua được nấu chín vì dễ được hấp thụ hơn là ăn sống. Tương tự sinh tố viên uống vào cơ thể cần có những chất khác để làm phản ứng hoá học mà nếu mình không biết thì chỉ có 1-5% là dùng được, do đó người ta khuyên cần uống hay ăn sinh tố với lượng cao hơn để có tác dụng. 

Harvard Health Professionals Follow-Up có làm một nghiên cứu 46,719 đàn ông tiêu thụ Lycopene, họ nhận thấy ai mà ăn 3 chén cà chua/ tuần thì có đến 30% giảm nguy cơ bị tuyến tiền liệt. Các đàn ông bị ung thư tuyến tiền liệt thì ai ăn nhiều cà chua thì sự hình thành mạch máu bị giới hạn và tế bào ung thư bớt sinh nở nhiều.

Có nhiều loại cà chua nhưng người ta nhận thấy loại “cherry tomatoes “ chứa thêm 24% Lycopene. Hay loại Tangerine tomato thì có khả năng giúp cơ thể hấp thụ gấp 8.5 lần hơn cà chua đỏ,… 
Cherry tomato
 Người ta khuyên là nên ăn cà chua sau khi được hái vài ngày. Vấn đề là cà chua bán ngoài chợ được hái rất sớm có thể là 30 ngày trước khi đến chợ. Chợ Mễ có bán loại cà chua xanh, nằm trong cái vỏ mà mình có kể khi đi Mễ vừa qua, có viếng mấy nông trại trồng trái này. Có Lycopene nhiều nhất là có vỏ nên nhà vườn không xịt thuốc sâu. Lúc ăn thì lột vỏ ra ăn, ít sợ bị thuốc sâu. Khá ngon.

Mình sẽ tiếp tục cập nhật hoá bài này với mấy loại rau quả khác. Các bác nào thích thì lâu lâu xem lại bài này vì nếu kể hết thì dài lắm như bài “đừng sợ ung thư”.

Trái cây:

U.S. National Cancer Institute và đại học Illinois cho rằng mỗi ngày người ta ăn độ hai phần trung bình trái cây tươi sẽ giúp giảm 66% cơ nguy bệnh ung thư thực quản và 18% ung thư phổi ở đàn ông. Trái cây nào cũng được nhưng người ta nhận thấy trái mận chứa gấp 3 lần lượng Polyphenol chống ung thư hơn trái đào. Trong trái Apricot giống trái mơ ở ngoài Bắc, trong nam không có, chứa một loại carotenoid thường được gọi là luten, ngăn ngừa não bộ bị hư hại, thường đưa đến bệnh mất trí nhớ. Người ta khuyên ăn trái cây tươi, kẹt lắm thì ăn trái cây phơi khô, vấn đề là trái cây phơi khô thì lượng đường rất cao.

Trái táo cũng rất tốt, người Mỹ hay nói mỗi ngày ăn một quả táo, sẽ tránh xa bác sĩ do đó đi khám bệnh, bác sĩ không bao giờ khuyên ăn táo cả. Có rất nhiều loại Polyphenol trong trái táo như caffeic, ferulic acid. Người ta nghiên cứu các loại trái cây cho bệnh nhân ung thư ăn thì trái táo được xem là tốt nhất. Họ cho rằng ăn 1 hay 2 trái táo hàng ngày, có thể hạ 10% nguy cơ ung thư bọng đái, 20% đường ruột, 18% ung thư phổi.

Có trên 7,500 loại táo nhưng người ta nhận thấy loại táo có nhiều nhất Polyphenol là Granny Smith, Red Delicious và Reinette. Hồi mình ở bên Pháp có loại cidre làm bằng táo, người ta khuyên uống loại này vì có nhiều Polyphenol. Còn nước táo thì đã bị thanh lọc nên xem như mất hết còn đường và đường.

Ở âu châu người ta theo dõi 478,535 trên 10 quốc gia trong vòng 20 năm thì nhận thấy ăn các loại trái Berry như strawberry, blackberry, cranberries,…. Họ kết luận là ăn loại trái này hạ 22% bệnh ung phổi thư so với người không ăn. Phụ nữ ăn loại này có thể giảm đến 33% ung thư ngực.

Hải sản:

Người ta cho biết ăn Hải sản rất tốt vì có Omega 3, vấn đề là ngày nay người ta công nghệ hoá ngành nuôi cá, học ho ăn trụ sinh và đủ trò nên khó mà nói là tốt hoàn toàn vì có độc tố. Mình có xem nhiều phim tài liệu về nuôi cá ở Gia-nã-đại, Na-uy, Việt Nam, rất khủng khiếp, hết dám ăn Hải sản.

Thực phẩm ngừa ung thư:
Đọc sách báo cho biết có những thực phẩm có khả năng giết tế bào ung thư như:

Trà Xanh:
Các nghiên cứu cho rằng trà xanh có những chất “Polyphenol”, epigallocatechin-3-galatte (EGCG), có thể giảm sự gia tăng cục bướu ung thư ruột già đến 50% hay trà xanh Matcha có khả năng tiêu diệt tế bào ung thư ngực.

Khoai lang tím:
Có loại khoai lang tím, bắt nguồn từ xứ Peru, mình có kể rồi họ chôn trên núi cao mấy năm vẫn trồng ăn được. Loại này có những chất bioactive anthocyanin, giúp tiêu diệt các tế bào ung thư vì co những chất của thuốc “Sulindac”.

Quả Óc Chó:
Theo thử nghiệm lâm sàng thì ăn quả óc chó giúp giảm số tử vong về ung thư đến 47%, và 42% bệnh ung thư tái phát. Ngoài ra còn giúp cho trí nhớ tốt hơn.

Dầu Olive nguyên chất:
Dầu Olive có chất secoiridoids giúp chống tế bào ung thư sinh sản nhanh.

Dinh dưỡng Ketogenic:
Mình có kể là phương pháp dinh dưỡng Ketogenic rồi, ăn rất nhiều lượng béo với mục đích tạo ra các Ketones trong cơ thể. Ketones này được cấu tạo từ chất béo khi chất tinh bột không có để metabolism tạo thành Glucose. Từ đó Ketones được sử dụng như năng lượng cho các tế bào. Phương pháp này được sử dụng từ lâu để trị bệnh kinh phong và nay người ta đang tìm cách để trị bệnh un thư não bộ.

Lý do là tế bào thường có thể sử dụng Ketones để làm năng lượng nhưng tế bào ung thư thì không vì chỉ mong đợi vào Glucose. Khi Glucose giảm thiểu thì tế bào ung thư khó có thể phát triển được. Họ thử nghiệm với chuột bạch thì sử dụng Ketones giúp giảm thiểu 50% cục bướu.

Do đó điều quan trọng nhất để phòng ngừa ung thư: không ăn đường, chỉ ăn qua trái cây thôi.

Người Á đông ở Hoa Kỳ có thể trộn hai loại thứ ăn dinh dưỡng vừa Á đông vừa vùng Địa-trung-Hải giúp chúng ta ăn uống bình thường vơi những chất dinh dưỡng như cà chua, dầu Olive, đậu nành, khoai lang tím,...

Nhs

Lá cờ Hoa Kỳ tại Hương-cảng

Sáng nay, bò lên mạng thấy vi-zeo quay cảnh thanh niên ở Hương Cảng, xếp lá cờ Hoa Kỳ rất trân trọng khiến mình chợt nhớ đến những vụ tranh cãi về chào quốc kỳ. Có nhiều người mỹ kêu là họ tủi hổ khi đứng chào quốc kỳ, thay vì đứng họ lại quỳ một chân đủ trò. Có hai cầu thủ một nam một nữ, một da đen một da trắng, kêu xã hội Hoa Kỳ không công bằng, kỳ thị chủng tộc, người đồng tính.

Giới trẻ biểu tình tại Hương-cảng

Có rất nhiều nhà trí thức gốc Việt cũng hăng hái chửi bới nước mỹ, đã cưu mang họ. Có ông đoạt giải thưởng Pulitzer than là qua Tây, đài truyền hình Tây gọi ông ta là nhà văn Mỹ còn ở Mỹ thì họ gọi ông ta là nhà văn gốc Việt nên viết trên mạng, chửi loạn cào cào. Mình hiểu truyền thông của người da trắng kỳ thị thì lên tiếng rất chính đáng. Chửi không thì chả ai biết, phải lao đầu vào nền chính trị của Hoa Kỳ thì mới hy vọng gì trong tương lai, dân da vàng sẽ có tiếng nói. Hy vọng ông này sẽ hướng dẫn nhóm trí thức gốc Việt sau này.

Vợ mình có cô bạn đồng nghiệp, cứ lâu lâu gặp là mệt khi nói chuyện. Cô ta chửi mỹ nên ế chồng. Rồi khen xã hội bên âu châu đủ trò trong khi mình lại bỏ âu châu qua đây để tạo dựng “giấc mơ Hoa Kỳ”. Vợ mình cứ rên, tự hỏi sao cô bạn không dọn qua âu châu ở cho thoả lòng. Ngược lại, mỗi lần đi chơi xứ Tây hay đâu là mụ vợ cứ kêu không đâu bằng quê hương thứ 2 là Hoa Kỳ. Mình đã sinh sống tại 6 quốc gia nên không nhất thiết khen ai cả, sống đâu quen đó, bị điều kiện hoá vào địa phương để mà sinh tồn.

Nói chung thì mình quen đám Mỹ nhiều hơn gốc Việt do đó không thấy sự kỳ thị. Trên thực tế thì kỳ thị chủng tộc có nhưng khi làm ăn, hội họp thì không. Không hiểu lý do quen ít người Việt, có lẻ mình không uống rượu, hút thuốc lá hay cà phê cà pháo nên không hợp. Gặp dân mít đặc thì họ kêu uổng đời giai, không biết hưởng thụ. Chán mớ đời 

Ngày nay thế hệ trẻ tại Hoa Kỳ hay trên thế giới đều có những tư tưởng khá độc đoán với những ý tưởng bảo vệ môi trường, bảo vệ Cá voi hay trả lương cho người không đi làm. Những tín đồ của một tôn giáo mới ở thế kỷ 21 bảo vệ môi trường tương đương như người ta cuồng vọng chạy theo chủ nghĩa xã hội ở thế kỷ 20, một ý thức hệ có thể sang bằng bất công, tạo dựng thế giới đại đồng,...

Người cộng sản kêu thành lập một xã hội “làm theo năng suất, hưởng theo nhu cầu” đã không thực hiện được, còn trí thức ngày nay, lại kêu gọi “không lao động nhưng hưởng theo nhu cầu”. Kinh

Có cô bé nào 14 tuổi chi đó ở Bắc Âu được bầu là người của năm 2019 trên báo Time, được giới truyền thông tôn vinh như thánh sống, một Jeanne d’Arc của thế kỷ 21, ra trận đánh quân thù đang tàn phá môi trường. Thật ra, chúng ta phải quan tâm đến môi trường, để đừng tàn phá thiên nhiên. Môi trường ảnh hưởng đến đời sống của con người. Giết hại môi trường là tự giết hại mình. Xem những hình ảnh ở Trung Cộng về sự tàn phá môi trường, hậu quả của cuộc chay đua kỹ nghệ hoá đất nước của họ, là cuộc tự sát. Gần đây tin tức báo động về môi trường không khí ô-nhiễm tại Sàigòn và Hà Nội. Hay Hà Nội đầu tư để xây cái đập nước ở Thượng Lào, vô hình trung chận nước sông Mekông không cho xuống đồng bằng sông Cửu Long, tự giết dân mình.

Tương tự trong cuộc sống, chúng ta chạy theo ham muốn, làm tiền cho thật nhiều để mua áo quần đi ăn tiệc cho thiên hạ chiêm ngưỡng, xe cho xịn, đủ trò để rồi, bị tai biến, bệnh hoạn đủ trò về sau, chả ai đến chiêm ngưỡng mình nữa.

Con người qua khoa học hiện đại, nhân danh hạnh phúc và xây dựng đời sống ấm no tàn phá môi trường với tư cách “thiên nhân” mà người Tây phương gọi là Homo Deus. Chúng ta quên đi sự tuần hoàn của thiên nhiên, đã từng học khi học cấp 1.


Từ khi ông Isaac Newton viết cuốn “Principia” làm nền tảng cho khoa học hiện đại, con người tin vào thuyết tiến hoá của Charles Darwin, từ bỏ những thuyết về thượng đế sinh ra con người ở vườn địa đàng rồi buồn tình, chúa rút cái ba xường của ông Ây dong để hô biến thành bà ê và để hành ông này như công an khu vực kiểm soát hành vi đạo Đức cách mạng đến khi chết. Họ cho rằng chủ nghĩa thiên chúa giáo quá khe khắc, hai ông bà này chỉ có ăn cắp có một quả táo mà đã bị đày xuống Trần gian, học tập cải tạo đến chết mới được trở về thiên đàng.

Những tranh cãi về chính trị ngày nay khiến mình nhớ đến thời sinh viên ở Pháp. Dân tây có trên 25% đảng viên cộng sản rồi đảng xã hội. Bên ý đại lợi thì có đến 35% Đảng viên cộng sản. Đi học cãi lộn chết bỏ với đám tây đầm. Mình còn trẻ nên chưa có trí khôn nhiều nên cãi cố cãi nhằn, không theo phương thức nào cả nên càng làm chúng điên lên, chửi mình là tay sai, nguỵ của Hoa Kỳ,….thiếu điều đập lộn.

Ngày nay, gặp lại đám bạn xưa, thấy chúng tởm cộng sản, thậm chí chúng như người bị mất trí nhớ, bổng nhiên không nhớ gì cả về một thời trong quá khứ của chúng, cố quên đi một thời ngu dại mà mình có kể trong bài “Die Welle”. Làm như chúng không bao giờ cổ vũ cho cộng sản chiếm miền nam. Thậm chí mấy tên Việt kiều yêu nước xưa kia, cũng phủi tay làm như họ chưa bao giờ tham gia biểu tình, chống Việt Nam Cộng Hoà. Họ vui sướng đập phá toà đại sứ VNCH ngày 30/4/75 trong tiếng reo hò như có bác hồ trong ngày vui đại thắng.

Mình sang Tây, chưa bao giờ bị Việt Cộng hãm hại nhưng từ năm Mậu Thân, mình thấy họ giết người vô tội khơi khơi, rồi có vụ họ pháo kích trường học ở Cai Lậy, làm chết bao nhiêu học sinh vô tội mà trong cuốn phim”áo lụa Hà Đông” có diễn lại cảnh này. Hình ảnh Đại Lộ Kinh Hoàng với những trận pháo vào người dân, không theo họ, bỏ chạy về miền an ninh do lính VNCH trấn giữ. Hay hình ảnh họ xiềng chân cán binh của họ trên đồi ấp Mỹ Lộc, cạnh chùa Linh Sơn khi lính võ-bị phản công, mình đứng ở nhà mình trên đồi Thi Sách thấy bắn nhau như điên, còn hơn xi nê. Thấy lính chạy bên trái rồi bên phải mà người lớn giải thích chạy để tránh làm bia nhắm cho Việt Cộng.

Những hình ảnh, hay được nghe người trong cuộc kể lại vụ chôn sống các người dân tại Huế như họ bắn chết ông chồng của Mụ Rớt bán bún bò nổi tiếng. Họ giết ông trưởng ấp ở trên Số 4 mà mình biết mặt khi đi mua gạo với sổ gia đình….

Nói chung mình rất sợ Việt Cộng, sợ sự tàn bạo của họ, chỉ có khi sang Tây thì mới tìm hiểu thêm về thuyết cộng sản. Bình sĩ Mỹ trở về sau cuộc chiến Việt Nam hay Iraq , Afghanistan,…đều bị khủng hoảng tinh thần về những gì xảy ra trong thời gian họ ở trong quân ngủ. Chỉ có ai thích ác quỷ hay bị quỷ hoá mới giết người, đánh đập người dân không biết ăn năn.

Ngày nay, ai cũng kêu thuyết cộng sản này ngu dốt nhưng nếu chúng ta tự đặt vào vị trí 90 năm về trước thì ai nấy cũng mê chủ nghĩa này tương tự ngày nay, người ta mê chủ nghĩa bảo vệ môi trường một cách điên cuồng. Bao nhiêu thanh niên trên thế giới, đeo mũ, hay bận áo t-shirt với hình ảnh của Che Guevara, một tên cộng sản làm cách mạng chuyên nghiệp, khát máu, giết người không gớm tay, thậm chí ngày nay, với sự thật phơi bày nhưng họ vẫn tin theo những hình ảnh trừu tượng, lý tưởng của giới trẻ. Để hôm nào mình kể về tên đồ tể này mà giới trẻ vẫn ngưỡng mộ, bận áo có hình ông này. Người ta tung hô những tên đồ tể Stalingrad, Hitler, Mao Trạch Đông,... và cho rằng muốn làm cách mạng phải tiêu diệt bọn ác ôn. Có đám Tây bào chữa cho đám PolPot giết 1/4 dân Cao Miên.

Người ta muốn mua thức ăn rẻ vô hình trung tàn phá môi trường. Điển hình bò là loại gia súc thải nhiều nhất CO2. Muốn nuôi bò người ta phá rừng để trồng đậu ngô cho chúng ăn. Chúng uống không biết bao nhiều nước, hay nuôi heo thì cũng tương tự phải trồng đậu ngô cho chúng thêm phân của chúng làm ô nhiễm nước,… gian ác hơn là trồng bắp Ngô để làm ethanol để chạy xe, phá rừng để trồng mấy loại này.

Gần đây bên Ba Tây cho thấy sự tàn phá rừng kinh hoàng để trồng thức ăn cho bò heo,… người ta nói ăn thịt có nhiều Cholesterol, kêu ăn cá. Xem mấy phim tài liệu về nuôi cá hồi ở Na Uy hay Gia Nã Đại, cho thấy người ta nuôi cá, phải cho cá ăn kháng sinh vì cá làm ô nhiễm biển, khiến cá hồi không trở về nguồn để sinh con. Người ta phải nhuộm Cá hồi vì là cá nuôi. Có phim chiếu về cảnh nuôi cá ở miền nam Việt Nam, làm ô nhiễm biển hồ. Họ cho ăn toàn hoá chất, cho nên không biết có nên ăn Cá hay không. Xem phim tài liệu thấy kinh hoàng. Họ cho cá ăn đủ loại gì không biết, trụ sinh đủ loại như nuôi gà trong chuồng, cá chỉ lội vòng vòng trong phạm vi đó thôi. Nhiều khi các công ty thực phẩm bỏ tiền ra để mấy đám hô hào bảo vệ môi trường sinh thái, la toán lên để bán cá…

Mình có xem một phim về môi trường dầu hỏa, các công ty này cho người (2 người). Một đi mướn đất để sử dụng cho khoan giếng dầu và một giả danh là bảo vệ môi trường. Cuối cùng trước khi dân cư vùng này bỏ phiếu để chống vụ cho mướn đất hay thuận thì chúng đưa ra bằng cớ là tên giả danh bảo vệ môi trường là bựa khiến cha con bầu hết cho thuê đất của họ. 

Từ ngày mua cái vườn, mình bắt đầu để ý đến thiên nhiên và sự tuần hoàn của thế giới bên ngoài mà thầy cô dạy khi xưa mà mình quên từ lúc sáng Tây đến ngày nay, lập đầu vào cuộc chạy đua của xã hội Tây phương.

Thế kỷ 20, thuyết cộng sản như một loại thuốc mê hoặc giới trẻ trí thức như một tôn giáo mà thiên hạ chạy theo một cách mù quáng như hồ chí minh, tạ thu thâu,…học được từ giới trẻ khi sang Tây như ngày nay con nít đều mê Pokemon . Tương tự ngày nay, thiên hạ chạy theo tôn giáo bảo vệ môi trường, lương tối thiểu mọi người được nhận hàng tháng không cần đi làm , lao động. Bao nhiêu quảng cáo trên truyền hình như “it’s my money, I want it now” khiến mình thất kinh, chúng ta trở thành tín đồ của giáo phái mới của thế kỷ 21.

Những tư tưởng mới lạ của nhóm trí thức trẻ thuộc đảng Dân Chủ, sẽ đưa Hoa Kỳ đến một nơi không ai biết được. Mình chỉ biết là 2 đảng chính tại Hoa Kỳ đều hô hào cho tiền thiên hạ. Đảng Dân CHủ thì kêu sẽ đánh thuế thằng giàu, cho tiền dân nghèo hơn, không cần đi làm cũng được lãnh lương tối thiểu căn bản. Còn đảng Cộng Hoà thì hô hào cho tiền bằng cách giảm thuế. Cứ xem ông ty Amazon, Apple lời bao nhiêu tỷ mỗi năm lại không đống thuế. Chán mớ đời 

Thằng nghèo thì không đóng thuế rồi, thằng giàu thì có luật sư, chuyên gia giúp chúng không đóng thuế nên luật nào ra cũng chỉ có dân trung nông là bị đánh thuế tan thương. Xứ mỹ chỉ cần thuộc loại Nghèo hay Cực Giàu là sướng còn ở giữa là bị đánh thuế nuôi sống cả đám.

Giới trẻ hay người Hương Cảng được sinh ra trong một thể chế dân chủ của Anh quốc, nay họ bị trao trả Trung Cộng. Kiểu con nuôi lớn lên, bị trả lại, bắt mang tên dòng họ cha mẹ ruột. Khó có thể hàn gắn với cha mẹ ruột vì tư tưởng khác nhau, lối suy nghĩ khác nhau. Kiểu con mình sinh ra tại Hoa Kỳ, bảo chúng sống theo kiểu Việt Nam, lúc nào cũng phải ngoan nghe lời người lớn dù người lớn, không thông minh, lại ngu dốt, ít hiểu biết hơn chúng. Con người thương cha mẹ nuôi hơn cha mẹ ruột.

Nhớ vụ ở Thiên An Môn khi xưa, sinh viên tàu đem cái tượng Nữ Thần Tự Do mà Pháp tặng nhân dân Hoa Kỳ, làm biểu tượng cho cuộc tranh đấu của họ, nay thì người Hương Cảng lại treo lá cờ Hoa Kỳ như biểu tượng của nền Dân chủ. Cờ Hoa Kỳ thường được thấy bị đốt khắp thế giới trong các cuộc biểu tình nên mình rất ngạc nhiên khi thấy người Hồng Kông tôn trọng lá cờ Hoa Kỳ. Hình ảnh của hai người trẻ Hồng Kông đã nói lên sự tôn trọng nền dân chủ qua cách họ xếp lá cờ Mỹ, chớ không phải họ là tay sai của đế quốc Mỹ gì cả.

Mình là kiến trúc sư nên hay tìm tòi đọc các tin tức, tiến bộ về khoa học để có một viễn kiến cho tương lai, cách sống của con người trong tương lai để thiết kế nên hay nghĩ vớ vẩn. Có thể phòng trào bảo vệ môi trường sẽ đi xa và cũng có thể bị dẹp tắt như nhóm Greenpeace ngày xưa, bởi tham nhũng,… khi nhóm này tranh đấu có chút tiếng vang thì họ bắt đầu bị phân hoá và bị các tay tư bản mua chuộc, cũng có thể họ được KGB hổ trợ, sau khi Liên Xô sụp đỗ thì hết tiền để tranh đấu.

Qua những vụ này, mình đoán là có nhóm tài phiệt đứng phía sau. Đám chống đối hai anh em họ Koch, như Warren Buffett  ủng hộ Obama để làm giàu vì ông ta có công ty xe hỏa chuyên chở dầu hỏa từ Gia nã đại xuống miền nam Hoa Kỳ. Nhóm dầu hỏa thì ủng hộ Bush và Trump để cho phép xây dựng đường ống dẫn đầu để tiết kiệm 200 tỷ đô La.

Chỉ có dân ngu khu đen như mình bị giựt dây, hô hào xuống đường bảo vệ môi trường, bầu cho chúng để chúng làm tiền. Tương tự nhóm mặt trận giải phóng miền nam, bị Hà Nội dụ khí đánh giết dân miền nam dùm họ rồi khi xong chuyện thì mời anh đi chỗ khác chơi để chúng em xơi. Chán mớ đời 

Nhs