Hiển thị các bài đăng có nhãn Đây đó. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Đây đó. Hiển thị tất cả bài đăng

Nông dân sợ gì Nhất

 Nổi sợ nông dân

Từ ngày, trời khiến sao mình mua cái vườn bơ với mục đích chia lô bán đất nhưng không hiểu sao lại dính vào cái nghiệp nông dân từ 11 năm nay nên cũng có những lo sợ hàng ngày khi làm vườn. Nổi sợ nhất là bị bể ông nước, nổi sợ thứ hai là thiên hạ đột nhập vườn để ăn cắp bơ nhất là đồ nghề làm nông dân. Ăn cắp bơ thì xem như trái rụng hay coyote hay sóc ăn. Khi đi bộ ngang mấy vườn nho bên Ý Đại Lợi, thấy nho chùm mà không dám hái vì nhớ vườn mình cũng hay bị thiên hạ vào trộm.

Ống đồng $100 mỗi foot

Tuần này, vừa đi Âu châu về là bị một cú nhớ đời. Thằng con vô vườn gửi hình ảnh kêu ống nước ngoài đường có vấn đề, nước bắn tùm lum. Mình kêu nó dọn dẹp rồi hôm sau mình mình lên vườn nên đến nơi xem xét thì thất kinh. Lý do là có mấy tên nào tìm cách cưa ống nước bằng đồng để đem bán lạc xoong. Do đó nước bắn tùm lum, thằng con chưa trải nghiệm đời nhiều nên không hiểu sự vụ. Có lẻ mấy tên ăn cắp đang cưa ống nước thì thấy thằng con lại nên bỏ chạy.


Từ ngày vật liệu bằng đồng lên giá như điên khi mấy ông tàu thu mua khắp thế giới nên giá đồng lên như diều. Đưa đến nạn ăn cắp ống nước bằng đồng, bán lạc xoong. Ai ở Cali chạy xe trên đường lâu lâu thấy có cái chuồng sơn màu xanh bằng lưới sắt là để phủ cái “back flow” cho một chung cư. Mình bị ăn cắp ống đồng khi người mướn nhà dọn ra. Nên rất sợ để nhà trống.

Dấu tích họ cưa ống đồng mà mình sợ chúng ăn cắp nên sơn màu đen. Hên là họ dùng cưa cà chớn nên không cưa đứt ngay
Back flow bị xiêu vẹo vì họ cưa không đứt nên tìm cách bẻ cho gãy. gặp dân chưa chuyên nghiệp
Đào lên để thay thế ống bị cưa, sau đó nối với ống nhựa cho dễ làm. Thấy ống cũ bằng gan nên thay luôn vì lỡ bị bể sau này là khóc. Phải làm lại từ đầu

Thằng con hỏi mình lý do phải gắn Back Flow nên mình kể đây cho ai tò mò. Nước của thành phố, từ đường đưa vào vườn hay chung cư thường thành phố bắt làm một cái back flow để tránh nước trong vườn hay chung cư bị nhiễm nước dơ và chạy ngược ra đường. Trong trường hợp này cái back flow tự động khoá không cho nước dơ nhiễm vào ống nước của thành phố. Tương tự ở nhà, ống nước ngoài trời, thường phải gắn cái back flow trước vòi nước nên khi nước bị chảy ngược là tự động tắt để nước dơ của vườn không chảy vào hệ thống nước trong nhà. Đó là lý do, vì áp suất ống nước của vườn mình lên tới 100 psi nên cái back flow to dài, phải gắn ống bằng đồng để không bị hư hại vì ở ngoài trời mấy chục năm. Thêm áp suất của nước rất mạnh chỗ giao thoa, từ nước thành phố vào và nước trong vườn lỡ bị chảy ngược.


Mấy tên tính ăn cắp ống nước đồng và cái back flow, không hiểu sao, chắc bị thổ thần thổ địa chơi nên cưa chưa đứt ống nước, chúng lại tìm cách bẻ cho gãy nhưng không gãy. Chắc rằm này mình đem bông hoa vào vườn cúng thổ thần đất đai quá. Mình đi mua ống đồng để thay thì cứ mỗi foot (bộ) là $100, mà mất đâu 7 bộ, chưa kể mấy coupling và tiền công cho thợ. Thêm cái chuồng đậy lại và khoá.


Trong cái rủi thì cũng có cái may. Lúc sửa chửa lại thì khám phá ra tên thợ ống nước khi xưa, gắn hệ thống nước cho chủ cũ, sử dụng ống nước chất lượng kém, rẻ tiền nên khi mình mua cái vườn về thì bị bể ống nước hoài mất thì giờ nhất là khi mùa hè, nóng thì ống nước bể như điên, phải tắt nước sửa chửa thì không có nước tưới cây khiến trái rụng như lá mùa thu. Cứ vào vườn là phải đi xem chỗ nào bị ống nước bể để sửa chửa hay hệ thống tưới drip bị coyote cắn phá nên Chán Mớ Đời.



Ngoài ra hắn gắn các Coupling 90 độ khi đổi hướng nên sau vài năm, áp suất 100 psi rất mạnh sẽ làm bong keo dán của coupling nên bị bể ông nước. Mình bị nhiều lần, năm nào cũng bị. Nay đã thay hết. Kỹ thuật để tránh vụ này là dùng coupling hai cái 45 độ thì thành 90 độ. Tốn công và vật liệu nhưng ít khi bị bể ống nước vì khi nước chảy với áp suất 100 psi thì khi chuyển hướng 45 độ sẽ không bị khựng lại những khi dùng 90 độ. Rồi gắn thêm 45 độ thì ok. Không lo bị bể ống nước vào mùa hè. Mùa hè thường trời nóng nên vật liệu thay đổi theo khí hậu ên co giản khá nhiều sáng và tối nên dễ bị bể ông nước nếu khi mở nước. 


Cuối cùng có người mách mình là chính phủ có chướng trình giúp nông dân nghèo, thiểu số, thậm chí có chương trình giúp nông dân di dân lậu. Kinh. Mình nộp đơn xin hổ trợ, chính phủ cho 50% ngân sách, mình có tay nghề, biết thợ làm nên xem như bỏ công làm lời đủ vốn của chính phủ cho. Thay vì làm hệ thống drip, mình làm hệ thống tưới bằng ống nước ngầm luôn nên coyote cắn không được nên chúng Chán Mớ Đời không thèm cắn ống vòi nước nữa nên giảm bớt vụ sửa chửa hệ thống tưới. Có thời giờ để làm chuyện khác, nâng cấp vườn như làm thêm đường trên cao để dễ xe có thể lên đó chở bơ xuống thay vì bắt thợ hái khiêng xuống từ đồi cao.


Chủ trước thuế lập hệ thống tưới drip du nhập từ Do thái. Họ sử dụng vòi nước nhưng loại này lâu ngày ngoài trời dễ bị bể lắm thêm mấy con coyote, khát nước đến cắn hay mấy con sóc. Mình mất thời gian để sửa chửa và tốn tiền nên khi thết lập lại hệ thống tưới, mình chơi ống nước ngâm luôn cho khoẻ đời Cô Lựu.


Để giải thích về tên thợ ống nước của chủ trước, thiết kế hệ thống tưới khi xưa, hắn ăn gian nên gắn toàn ống nước loại rẻ tiền và mỏng. Thường người ta dùng ống nước schedule 40, độ dày rất tốt, nay họ có schedule 80 độ dày gấp 2 lần màu xám, tên thầu khoán của chủ cũ, dùng schedule 25, rất mỏng cho các hệ thống tưới ở nhà thiên hạ nên ống nước bị bể hoài vì áp suất của vườn lên đến 100 PSI. Hắn có cho mình giá để hắn làm lại thì mình chạy làng. Mình phải nhỏ nhẹ với hắn vì hắn có chân trong hội đồng phê duyệt của Quận riverside cho mình tiền. Được tiền rồi thì mình tự làm với mấy người thợ quen.


Mình có cái may là có nhiều người chả biết từ đâu hiện ra khi mua cái vườn. Họ đến giúp như đem đất vào đường để lấp mấy chỗ bị trũng, đem mulch vào để rải lên vườn, và mấy con đường. Trồng thanh long thì họ đổ mấy cột xi măng miễn phí đem lại cho rồi trồng cho mình. Chắc nhờ cái đức của đồng chí gái. Vợ mình thì hiền lành, ai hỏi để giúp. Ngược lại thì có nhiều người vào vườn ăn cắp trái bơ, lâu lâu đi vòng vòng thấy thiên hạ hái mấy bao to đùng sẵn bơ cho mình đem về. Có lẻ họ hái xong rồi dấu để đi làm về ghé lấy nhưng rồi quên chỗ nào hay họ muốn hái dùm cho mình.


Hôm qua, hai cha con và ông thần hay giúp mình và thợ ông ta đến phụ mình sửa chửa lại hệ thống nước từ ngoài đường vào Back flow rồi MAster valve. Cứ chạy đi mua ống đồng là thấy xót của. Trong cái rủi có cái may. Lý do là mình phải đổ xi-măng để gắn cái lồng bằng sắt có khoá để thiên hạ không cắt ông nước được. Khám phá ra tên thợ ống nước của chủ cũ, thay vì gắn ống đồng, hắn gắn ống bằng gan, sau mấy chục năm thì hơi bị mục. Mình nhớ lúc mới mua có kêu thợ thay một phần ống bằng gan vì bị bể. Phải chạy đi mua ống bằng đồng nữa thêm $700 nữa. Nếu không thay thì trong tương lai bị bể ống gan nước là ngọng, phải đập phá xi măng, xây lại từ đầu nên cứ thay hết cho xong một đời nông dân. Đời nông dân có nhiều bể khổ lắm, các bác đừng có mơ tưởng về hưu làm vườn.


Làm xong trời tối như mực, lái xe về nhà là 9 giờ tối, tắm rửa xong là lên giường. Đời nông dân có nhiều điểu lạ.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Thuế Trump cho năm 2025

 Đi Âu châu 4 tuần lễ, ít sử dụng điện thoại nên ít lên mạng đọc tin tức. Lý do là đi bộ trong ngày, cần chuyển qua chế độ Máy Bay để tiết kiệm pin của điện thoại dù có đem theo cục pin nặng chìn ình. Tùy theo chặng đường có thể mất từ 6 đến 8 tiếng đi bộ. Điểm hay là ít vào mạng xã hội, ngoại trừ tải hình ảnh đi bộ trong ngày cho vợ con xem vì Wifi rất yếu mà gửi qua iMessage của điện thoại thì không gửi đi được. Chả hiểu tại sao. Có lẻ dùng eSim của Ý Đại Lợi.

Hình ảnh ấn tượng tại phi trường khi một người lính đang đợi chuyến bay, xem qua điện thoại hình ảnh vợ sinh ra đứa con tại nhà thương 

Về nhà thấy phe chống Trump và phe ủng hộ Trump không có ai nhắc đến vụ thuế má của chính quyền Trump, gây ảnh hưởng rất nhiều cho các gia đình tại Hoa Kỳ. Nên mình tóm tắc lại đây cho ai muốn tìm hiểu thêm và bớt thì giờ chửi nhau vì chả có lợi gì cả. Đi hành hương 325 km, mình giác ngộ một điều là lòng biết ơn là ký ức của con tim. Còn chửi bới chỉ tạo nghiệp cho con cháu mình lãnh sau này.


Dạo này Khoa hướng dẫn mình cách xả thân để cơ thể không bị cứng, giúp mình có thể bình tĩnh khi đối phương tác động vào cơ thể tay chân, sẽ không chống lại lực của đối phương nhưng cơ thể cứ an tâm tự tại nhẹ nhàng đẩy lực của đối phương đi như hệ thống bơm hydolique . Tương tự trên mạng, thiên hạ chửi nhau như khi bị đối phương tác động vào cơ thể. Sẽ không bao giờ đạt được tâm thân đồng nhất.


Theo mình hiểu thì chương trình thuế mới của chính phủ Trump sẽ khiến độ 40% gia đình, có khả năng không đóng thuế liên bang cho năm 2025. Còn tiểu bang thì tuỳ tiểu bang, vì có tiểu bang không đóng thuế, có tiểu bang lại đóng như Cali thì đóng gần 10%. Anh không thích đóng thuế tiểu bang thì dọn qua Florida vì ông thống đốc bên đó đang tìm cách ra luật, không đóng thuế điền địa để kêu mấy người già dọn qua đó ở để vui đùa với giông bão hàng năm.


Đừng có dại mà chạy sang Texas vì thuế điền địa bên đó trên 3% dựa và trị giá của căn nhà. Lý do đó mà nhà cửa ở tiểu bang Texas không lên giá như diều kiểu ở Cali. Cali có luật 13 (proposition 13), chỉ cho phép thành phố đánh thuế điền địa, được tăng lên tối đa 2% mỗi năm. Mà nếu giá nhà hạ thì phải hạ theo. Mình mua căn nhà đầu tiên năm 1992, giá $179,000 nên đóng thuế theo 1.2% trị giá căn nhà đến năm 1995 thì giá nhà xuống $152,000 nên thuế được giảm xuống và sau đó lên lại 1.2% đến nay vì nhà cửa từ dạo đó hết xuống cái rụp.


Điển hình một người mua căn nhà cách đây 50 năm và một người mới mua một căn y chang, cùng trong khu vực và thành phố. Thí dụ 1 triệu đồng giá bây giờ. Người mua cách đây 50 năm, giá độ $50,000 thì đóng thuế năm đầu tiên là $601.93, mỗi năm thành phố hay quận chỉ bắt lên tối đa là 2% của số tiền là $601.93 thì sau 50 năm, chỉ đóng đại khái độ $1,634.85/ năm trong khi người mới mua phải đóng thuế 1.2% trên giá 1 triệu đồng, tối thiểu phải đóng $12,000/ năm cộng thêm ba cái vụ gì mà mấy tên dân biểu cộng vào thì lên đến 1.8% là $18,000. Vì lý do đó mà bà Betty ở nhà to đùng, bạn bè rủ ở Mobile home trong khu của họ vì già họ muốn cho gọn nhưng bà ta không thể dọn đi. Vì tiền trả thuế đất Mobile home lên tới $1,500/ tháng hay $18,000/ năm.


Có chị bạn khi xưa, bán nhà Cali chạy qua Texas, nay muốn về hưu ở Cali thì rên bán nhà bên Texas chạy về Cali, không mua được 1/2 căn nhà nhỏ nên kẹt cứng bên đó. Còn không thì mua được một căn hộ. Hôm trước mình gặp một chị ở Mobile home khu bôn sa, nói là mỗi tháng trả tiền mướn đất đến $2,500/ tháng. Kinh


Anh đóng thuế căn nhà mỗi năm là $18,000 nghĩa là mỗi tháng $1,500. Anh phải làm $3,000, đóng thuế liên bang và 10% tiểu bang xem như 50% còn $1,500. Cứ trích $36,000 lương mỗi năm để trả tiền thuế điền địa. Do đó các tay mua nhà cửa đều dùng một cách đặc biệt để mua nhà để tiếp tục đóng thuế của người chủ trước như vụ bà Betty là trả $1,684/ năm thay vì $18,000/ năm.


Các bác chống chính phủ Trump khoan chửi bới vì thật ra dưới thời Bác Biden, vào năm 2022, có 40% gia đình Mỹ không đóng thuế liên bang, nghĩa là $0. Trong khi chính sách thuế vụ của chính phủ Trump mới, có thể giúp nhiều nhóm, có nghĩa là nếu hội đủ được những điều kiện của luật thuế vụ mới, có thể thấy thuế phải đóng là $0. Để em cố bình dân học vụ vì tối em đọc tài liệu về thuế vụ để ngủ trong 5 phút. Ru em  ru em từng trang thuế vụ.


Xem như 40% người Mỹ hàng năm không đóng thuế dù dưới thời Dân Chủ hay Cộng Hoà. 10% người Mỹ giàu có, cứ nói là triệu phú trở lên thì họ không đóng thuế vì có chuyên gia thuế vụ và tài chánh lo cho họ. Xem ra chỉ còn 50% người Mỹ trung lưu là phải đóng thuế. Cho nên khi người ta kêu gào đánh thuế người giàu có nghĩa là đánh thuế 50% người Mỹ trung lưu đi làm mỗi ngày đóng thuế. Còn nghèo và giàu thì ở Hoa Kỳ không đóng thuế.

 

Luật của One Big Beautiful Bill Act (OBBBA) mà ông Trump vừa ký vừa qua khiến các người chống ông ta chửi bới đủ trò còn mấy người ủng hộ thì hoan hô dù ít ai đọc các chi tiết như em nói. Tối em hay đọc tài liệu về thuế vụ để ngủ, chả cần uống thuốc ngủ hay tập thiền định như mấy ông bác sĩ hay các thiền sư dạy trên mạng. Bác nào khó ngủ nên thử làm theo cách em từ 30 năm nay. Đọc chưa tới 1/2 trang về luật thuế vụ là đã ngủ rồi.


Luật này hổ trợ các người lớn tuổi, về hưu như em và các nhân viên làm nhà hàng hưởng được tiền boa (tip) nhất là ai làm tăng ca và những người có con. Chắc là để khuyến khích người sắc tộc thiểu số sinh đẻ thêm vì người Mỹ da trắng thì vướng vào cái bệnh không muốn đẻ với khẩu hiệu cơ thể tôi là do tôi quyết định, thêm chuyển giới bú xua la mua. Để tránh trường hợp thiểu số đẻ nhiều trong tương lai sẽ lãnh đạo xứ Hoa Kỳ nên họ dẫn độ về nước di dân bất hợp pháp.


Lấy thí dụ Thị Nở và Chí pHèo đi làm có lợi tức chung là $100,000/ năm và họ có 2 đứa con dưới tuổi 13. Họ được khấu hao được $31,500 (standard deductions), $6,800 bỏ vào 401(k), $6,800 cho bảo hiểm y tế, và $1,200 cho Health Flexible Spending Account (FSA) và $3,000 cho việc để con ở nhà trẻ hay đợi mình sau khi tan học từ 2 giờ chiều đến 6 giờ  chiều trước khi mình đi làm về để đón con. Ai sang hơn thì nên làm quỹ giáo dục nhất là đóng tiền quỹ bảo hiểm y tế, càng nhiều càng tốt. Rồi đầu tư trong cổ phiếu thị trường chứng khoán thì khi về hưu, tiền lên như điên. Em khi xưa ngu, đóng lại sau khi hai đứa con học xong đại học, mình có thể sử dụng tiếp tục trương mục này cho cháu ngoại cháu nội sau này, không bị đánh thuế khi rút ra. Còn quỹ sức khoẻ cũng vậy, về già dùng tiền này đóng các phần Medicare, không phải đóng thuế. Thí dụ, em về hưu lãnh tiền an sinh xã hội, mỗi tháng họ vớt em mấy trăm cho Medicare trong khi em có thể dùng quỹ bảo hiểm y tế đã để dành khi xưa, đầu tư cổ phiếu thì nay có thể rút ra đóng cho Medicare, hay thuốc uống mua này nọ hay tiền đi bác sĩ, nằm nhà thương này nọ. Và được cái không phải đóng thuế.


 Nếu bác nào không biết thì có chương trình giúp người về hưu đi các trung tâm thể thao, gym, tập này nọ cho sức khỏe miễn phí. Khi xưa vợ em còn đi làm thì công ty trả tiền cho hai vợ chồng đi LA Fitness mỗi tháng. Mỗi năm họ trả tiền đâu $300/ năm. Em thương lượng khi xưa nên chỉ đóng có $150/ năm cho một người. Nay thì vẫn đi LA Fitness hay muốn ghi danh các chỗ khác thì Medicare trả hết. Chỉ đưa thẻ Medicare cho LA Fitness hay trung tâm thể thao nào khác, họ ghi tên mình rồi lấy tiền của Medicare. Chương trình Silver Sneakers.


Ngoài ra Thị Nở và Chí Phèo có thể làm tăng ca để mua cái ví Louis Vuitton, có thể miễn thêm $10,000. Cho nên làm tăng ca, ráng đủ $10,000 vì nếu hơn là đóng thuế mệt thở.


Chung nhau thì họ được miễn đóng thuế lợi tức số tiền tổng cộng là $40,640, nên chỉ đóng thuế lợi tức liên bang trên số tiền ($100,000 - $40,640 ‎ = $59,360.00) . Họ chỉ trả thuế liên bang $4,400. Ngoài ra Thị Nở và CHí Phèo còn khấu hao được $2,200 cho mỗi người con maximum child tax credit, năm ngoái chỉ được $2,000, xem như được thêm 10%. Họ có 2 đứa con nên $2,200 x 2 = $4,400. Lấy số này trừ cho $4,400 phải đóng thuế xem như họ không phải đóng thuế một xu. Các bác nên khuyến khích con mình sinh con đẻ cái.


Tương tự một cặp vợ chồng như em và đồng chí gái trên 66 tuổi, có lợi tức chung AGI (adjusted gross income ) được $96,000, có thể giảm thuế lợi tức liên bang được $34,700. Nhưng OBBBA cho phép các người cao niên được khấu hao thêm $6,000 cho mỗi người hay $12,000, nên họ chỉ bị đánh thuế lợi tức trên $50,000.


Thường là $50,000 là lấy ra từ tiền lời 401(k) của chúng ta để dành và đầu tư trong thời gian đi làm, nên được 0% thuế. Do đó các cặp về già nếu lấy tiền từ quỹ hưu trí đủ $50,000 không bị đánh thuế. Bác nào chống Trump, không bị đóng thuế thì tính ra tiền phải đóng dưới thời bác Biden, đem nộp ủng hộ quỹ bầu cử cho bác Kamala vì nghe bà ta tuyên bố sẽ ra tranh cử lần nữa. Để dành lại toà Bạch Cung nếu không đám cộng hoà sẽ xin tiền đám tư nhân để trùng tu lại để có cái plaque đề tên suốt đời. Khi đã giác ngộ cách mạng thì nên trở thành ngọn đuốc cách mạng, hy sinh vì lập trường cách mạng như anh hùng Lê văn tám. Kamala thua thì chúng ta phải biến đau thương thành hành động cách mạng, nhịn ăn nhịn uống cà phê, để cúng vào quỹ tranh cữ cho bà Kamala để 3 năm nữa quyết đấu dành lại toà bạch cung thay vì chửi nhau bú xua la mua.


Về hưu thì đa số chúng ta nhận tiền an sinh xã hội nhưng chúng ta phải lấy tiền trong quỹ hưu trí ra vì nếu không đến năm 70.5 tuổi mà không lấy sẽ bị phạt. Lý do là chính phủ cho trừ thuế khi xưa để nuôi con heo mập để thịt khi về hưu nên các bác tìm cách chuyển qua Roth-Ira để sau này rút ra xài không bị đánh thuế. Em để phần này bằng anh ngữ để các bác ở Hoa Kỳ tham khảo. Vì chỉ có hiệu lực đến năm 2028, khi ông Trump về vườn. Nếu tất cả tiền quỹ hưu trí được chuyển qua Roth-Ira thì bác Kamala lên thì có đánh thuế tan nát mình vẫn không sợ, rút tiền ra.

  • Deduction amount: $6,000 for each individual aged 65 or older. This means a married couple with both spouses qualifying could claim an additional $12,000.
  • Eligibility: To get the full deduction, your modified adjusted gross income must be below $75,000 for single filers or $150,000 for married couples filing jointly. The deduction is phased out for those with higher incomes.
  • How it helps: For many low- and middle-income seniors, this new deduction is enough to lower their overall taxable income to the point that they no longer owe federal tax on their Social Security benefits.
  • Important note: This deduction is temporary and is set to expire after the 2028 tax year unless extended by Congress. 


Khoan tung hô bác Trump đã vì có nhiều khúc mắc như sau. Chúng ta có thể nằm trong tax bracket mà em mới bình dân học vụ trên, không đóng thuế liên bang ($0) nhưng nếu còn đi làm thì vẫn phải đóng federal payroll taxes , thuế tiểu bang như Cali là 10%, thuế bán mua như mua cái gì hay đi ăn tô phở thì cũng phải đóng thêm 8.75% ở quận Cam, ở Los Angeles thì cao hơn. Luật thuế của chính phủ Trump mới ban hành chuyển trách nhiệm chi tiêu từ liên bang sang tiểu bang và thành phố nên có thể trong tương lai, các quận hay thành phố sẽ giảm cắt các dịch vụ hay đánh thuế cao hơn để giảm bớt chi tiêu. Lý do đó mà có nhiều người ở tiểu bang Cali chạy lên tiểu bang Oregon để mua đồ không thuế. Ở Cali chỉ có vào các siêu thị mua đồ là không bị đánh thuế nên mua đồ ăn nên chạy vào đây. Có mấy siêu thị tàu và đại hàn mở nhiều dạo này để bán thức ăn, thịt heo quay, hủ tiếu,… không bị thuế. Em mua bánh mì Sandi hay cho thợ là vào chợ Mỹ mua, ổ to đùng với thịt và phô mát có $7, không phải đóng thuế 8.75% như ở ngoài tiệm.


Điển hình là trong thành phố của em ở, cách đây mấy năm họ ra công phiếu để xây thêm trường học cả mấy tỷ đô, em chống không bỏ phiếu vụ này nhưng vẫn được thông qua vì Cali có đến 70% cử tri của Đảng Dân Chủ. Nay lại khám phá ra họ cắt giảm một học khu, gom vài trường chung lại vì thiếu học sinh. Người Mỹ đẻ ít lại và trong tương lai, họ đuổi di dân về xứ thì càng ít trẻ em đi học. Theo em hiểu là ai nhập cư lậu ở Hoa Kỳ đều tìm cách sinh ra một đứa con vì người con tự động được quốc tịch Hoa Kỳ ngay và khó có thể dẫn độ bố mẹ về xứ, để lại đứa con có quốc tịch Mỹ cho ai nuôi. Do đó họ đẻ như gà. Bên Hy Lạp, họ mới cho đóng cửa 700 ngôi trường học vì không có học sinh. Trong tương lai Âu châu và Hoa Kỳ sẽ đi vào con đường này. Cho nên không mua trái phiếu của giáo dục. Có thể trong tương lai sẽ có luật được phê chuẩn là không được quốc tịch nếu cha mẹ là di dân. Để tránh nạn du lịch sang Hoa Kỳ để đẻ như người Tàu hay di dân lậu tìm cách sinh con ngay để được ở lại, lại được lãnh tiền trợ cấp đâu $400-$500 một tháng để chăm sóc con cái. Chưa kể foods stamps rồi Housing .


Nên nhớ câu khẩu hiệu của tổng thống Clinton khi ra tranh cử. “It’s the economy Stupid”. Tất cả đều là kinh tế cả. Dân chủ hay Cộng Hoà đều như nhau. Ai lên cũng đuổi di dân bất hợp pháp cả. Ai buồn đời thì lên YouTube tìm bài diễn văn của tổng thống Clinton đọc trước quốc hội, kêu ai di dân bất hợp pháp bị đuổi về. Thôi để em tải đây. Dân CHủ hoan hô ông tổng thống đẹp trai này trong khi Cộng hoà thì kêu dân Chủ không có trái tim này nọ. Ngày nay thì ngược lại, Đảng cộng hoà kêu đuổi cổ di dân về thì dân chủ kêu không có trái tim. Chính ông Clinton, bắt những người ăn Welfare đi làm lại hay tìm việc nếu không bị cắt. Cứ gặp cán bộ xã hội chúng chửi riết nên bỏ. Mình có ông thợ ăn trợ cấp foods Stamp, đi làm chui, được lãnh Housing sau cứ bị lên gặp cán bộ hạch sách, hỏi đi kiếm việc chỗ nào này nọ, Chán Mớ Đời họ bỏ welfare luôn, mua nhà này nọ. Em có giúp vợ chồng ông ta thương lượng với chủ nhà mua lại.


https://youtu.be/1IrDrBs13oA?si=ou5_j_GxmZEVPVjH


Ngoài ra, chính phủ Trump cắt giảm thuế lợi tức nhưng lại nâng thuế quan, các đồ nhập cảng. Hôm em ở Ý Đại Lợi, thì đọc tin tức cho biết vào năm 2026, nghĩa là năm tới , mỗi người Mỹ có thể phải tốn thêm $2,800/ năm vì giá cả tăng giá nghĩa là mỗi tháng tốn thêm $233.33. Đi ăn tiệm ở bôn sa thấy đắt quá. Em đi Âu châu thấy ăn uống ngon mà giá chỉ phân nữa bên Hoa Kỳ. Nên cứ mỗi năm mua vé máy bay $200, bay qua Âu châu ăn cho đã thèm, còn trong năm ăn mì gói. Ai buồn đời thì đọc các đường dẫn dưới đây thay vì lên mạng chửi bới để khẳng định ta đây là ủng hộ Trump hay chống Trump. Chán Mớ Đời 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 


https://taxpolicycenter.org/fiscal-facts/who-will-pay-no-federal-individual-income-tax-2025


https://www.irs.gov/taxtopics/tc409


Ngày đầu tiên Via Di Francesco

 

Sáng nay ăn nhiều như hôm qua. Khách sạn cho ăn sáng cực ngon no bụng. Mình tọng khá nhiều prosciutto crudo của vùng này và salame. Sau đó chuẩn bị đồ đạt, thoa vaseline để tránh bị bỏng chân. 



Xuống lễ Tân trả chìa khóa thì được biết xe đã đợi ngoài cửa. Lý do là đường ra khỏi Firenze toàn là xe chạy nên họ chở mình ra khỏi ngoại ô rồi thả mình xuống thành phố Pontessieve rồi chở hành lý mình đến chỗ ngủ lại đêm nay. 



Mình mở ứng dụng Ra và khởi hành , đi theo con đường chính của thành phố rồi ra chiếc cầu cấm xe chạy, đi qua sông Arno rồi ra tỉnh lộ. Xe chạy khá nhiều đến độ 2 dặm thì bắt đầu vào đường ruộng và cứ đi vô tư. Độ 2 dặm thì lại đi đường bộ. Khúc này thì ít xe, đi cả tiếng đồng hồ chỉ thấy 4 chiếc xe.  


Thấy bên đường có vòi nước nên ngừng lại lấy nước và uống cho đã cơn khát. Ngày nay nước ở phong tênh, người ý không để chảy như xưa, nay họ làm cái vòi có thể tắt để khỏi lảng phí nước phong ten. Ở Roma thì vẫn để nước chảy như xưa. Có lẻ nhiều quá nên chả thằng ý nào muốn thay vì đắt tiền. 


Cứ tiếp tục leo dốc. Hôm nay lộ trình cho biết leo 3,647 cao  bộ độ 1,200 mét cao nên chỉ có đi lên chớ không có xuống. Mai lại ngược lại đi xuống mệt thở. 

Nơi khởi hành


Đâu độ còn 2 dặm thì không biết thiên hạ ở đâu chui ra nhiều chắc họ dừng lại ở đâu. 8 người cả thảy có một tên người Gia-nã-đại gốc québec cứ bám theo mình mới hiểu là điện thoại của anh ta hết pin. Anh ta kể là năm ngoái đi Camino bên Tây Ban Nha nên năm nay bò qua Ý Đại Lợi cho đổi không khí. Lên tới cái làng Consuma thì mình mở điện thoại và điện thoại cho nhà nghỉ vì cách đó 6 cây số để họ đến đón. Đứng đợi xE thì Ông thần Gia-nã-đại đi ngang hỏi đường. Mình nhớ sực là anh ta không dùng điện thoại được  nên mở gú gồ và chỉ chỗ anh ta nghỉ lại qua đêm vì mình mới đi ngang qua chỗ đó.  

Đi ngang đây bổng nhiên ruồi bay tá lả chắc họ bón phân gà nên phải lấy dầu ra sức để tránh ruồi muỗi. 


Có Ông người ý kêu mình tới chỗ ngồi ghế ở chỗ đợi xe. Dễ thương nhưng mình chưa mệt nên đứng đợi xe. Mở điện thoại nhắn tin cho vợ con. 10 phút sau bà chủ nhà nghỉ đến đón. Bà ta 76 tuổi còn Ông chồng thì 80. 20 năm trước họ quyết định rời bỏ Firenze để đến đây thành lập nhà nghỉ trên mấy mẫu đất của gia đình. Họ xây thêm đâu 11 căn phòng. Chỗ này được gọi là du lịch xanh agriturismo. Rất dễ thương. 

Cổng làng
Đi bên đường thấy nhiều



Mình hỏi con cái có lãnh cơ sở này nếu nay mai ông bà không lo nổi. Bà ta kêu là không. Có hai đứa con gái ở Firenze nhưng chả đứa nào muốn tiếp tục. Mình hỏi khi nào bà chán nghề này thì bán cho tôi khiến bà ta vui hẳn lên và dẫn mình đi xem khắp nơi. Mình thấy có hồ bơi mà ông chồng với thợ đang tìm cách đậy lại vì mùa đông đến. Cuối tháng 10 là không có ai đi hành hương cả. Bà ta chỉ cái máy phát điện chạy bằng diesel để làm ấm nước hồ bơi. Mình thấy hơi mệt, hỏi bà ta tốn bao nhiêu một tháng nhưng bà ta kêu dầu rẻ. 


Bà ta cho xem phòng thì to đùng có bếp núc phòng ăn và phòng khách như căn hộ. Khá rộng chẳng bù lại 4 đêm vừa qua ở thành phố nằm trong căn phòng nhỏ bé. Cuộc đời như vậy, chui vào nơi đông đảo thì sống chui rúc còn về đồng quê thì sống thoải mái. Bà ta cho biết là phòng nhỏ nhất. 


Bà ta hẹn 7 giờ tối ăn cơm chiều. Trên núi không sóng may là có Internet wifi nhắn tin cho vợ con kêu có người muốn bán nhà nghỉ  khiến mụ vợ tức tốc trả lời không. Mình nói có mua đâu nhưng hỏi chuyện mua bán nhà nó có trong máu của anh khiến con gái cười. 


Tắm rữa xong lên Check imeo và tin tức. Bắt đầu đói vì chỉ ăn sáng còn trưa thì cứ uống nước. Mình nghĩ mỗi năm cứ đi ít nhất một chuyến 2 tuần lễ độ 300 cây số là vui đời sống vì hôm qua có ông thần nào 90 tuổi kêu vẫn còn đi từ 20 năm qua khi về hưu. 


Vào mấy trang của mấy người đi hành hương thấy vui. Có người rên không biết tiếp tục được không này nọ. Mọi người xúm lại động viên, nghỉ một ngày hay hai này nọ. Thấy người xa lạ mà giúp đỡ nhau, động viên lẫn nhau thấy cuộc đời có ý nghĩa. Có lẻ mình sẽ tiếp tục và rủ vợ con năm tới đi chung. Môi trường lành mạnh, mọi người đều lạc quan và tích cực. Tháng 5 vừa rồi vợ Chồng con cái leo núi ở Tajikistan Rất vui.  hết Chán Mớ Đời 


Mình thấy nên tham gia các nhóm tích cực như đầu tư địa ốc khi mình gặp được cái deal nào, lên hỏi họ thì mọi người sẵn sàng giúp ý kiến, không ai chửi bới. Ai cũng muốn mình mua được cái nhà. Mình chưa bao giờ gặp một người đầu tư địa ốc lại ganh tị với mình này nọ. Mỗi tuần đi ăn trưa hay sáng với họ, có tin tức gì mới họ đều báo cho mọi người, chia sẻ mấy deal họ đang có, xin mọi người góp ý kiến  . Nay khám phá ra mấy nhóm đi bộ, họ chia sẻ kinh nghiệm hay cầu cứu thì cả nhóm ai đã từng trải nghiệm nhảy vào cho ý kiến hay địa chỉ để họ ngủ lại đêm. Tương tự nhóm Shikoku hành hương bên Nhật Bản. Mình nghĩ sẽ tìm các nhóm tích cực tham gia để giúp tinh thần mình luôn luôn tích cực để sống vui sống mạnh. 


Chiều ghé lại ăn cơm, bà chủ nấu ăn rất ngon. Ông chồng đi đứng thấy khó khăn, chắc bị viêm khớp. Nếu có cặp vợ chồng nào chịu khó làm việc thì tiếp thu nhà nghỉ này có tiềm năng. 3 tháng 6,7,8 là lúc nào cũng đầy chỉ có mùa đông là ít thì đi du lịch. Vấn đề là quảng cáo vì nếu không Expedia và booking vớt 25%.


Tập võ một chút cả mấy tuần nay chỉ sơ sơ trước khi đi để chân tay không Bị lộn xộn. 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Mua nhà người qua đời

 Lại chuyện mua nhà người đã qua đời


Tháng trước, con của bà Betty nhắn tin kêu muốn bán căn nhà ở Lone Pine cho mình và nghĩ bà ta sẽ rất mừng khi mình sở hữu căn nhà này. Khá xa, chạy mất 4 tiếng nhưng chỗ này là nơi thiên hạ đến để leo đỉnh núi Whitney và các nơi khác trong vùng thuộc dãy núi Sierra, Cali. Mình có ngủ lại thành phố này 2 lần khi leo đỉnh Whitney. Mình quên vụ bà Betty có căn nhà ở đây nếu không thì đã hỏi con của bà, khỏi phải ngủ motel. 


Khi xưa, bà Betty nói có mua căn nhà này. Bà ta muốn mua ở Mammoth nhưng thằng con muốn leo núi Whitney và câu cá, chạy xe moto này nọ. Phải chi mua ở Mammoth thì bây giờ giàu vì mỗi ngày mùa đông cho thuê cả $1,000/ đêm. Còn chỗ này thì mùa đông ít ai lại vì lạnh, không có nơi trượt tuyết. Chỉ đến vào mùa hè. Bà ta nói khi nào dẫn vợ con lên đây chơi, nói bà ta chỉ chỗ để chìa khoá.


Mình và thằng con chạy lên xem nhưng không ở lại vì sắp sửa đi Alaska. Nhà xem được, có hồ bơi. Garage rộng có thể làm ADU cho thuê được. Rồi chạy về vì mụ vợ bận bơi lội trong không gia âm nhạc, không đi theo nên hai cha con không dám để vợ ngủ một mình ở nhà. Hỏi giá bao nhiêu, họ kêu $450,000 khiến mình thất kinh. Hỏi cho vay lại thì họ nhất trí. Họ nói bà Betty chắc sẽ vui nếu mình mua lại căn nhà vì bà mến mình. Mình hỏi họ cho vay ra sao. Họ nói sẽ gặp luật sư để hỏi này nọ rồi họ i-meo nói $450,000, đặt cọc 10% và trả $6,000/ tháng khiến mình đứng tim. Nói nhiều quá chắc không mua. Nói khi xưa, mình mua căn nhà của mẹ họ $153,000, trả mỗi tháng $947.43/ tháng nay căn này giá gấp 3 mà trả gấp 6 lần. Mấy ngày sau, tưởng họ tìm bán cho người khác, ai ngờ họ i-meo lại kêu $3,000/ tháng không có tiền lời, trả trong vòng 10 năm. Mình nói giá bây giờ thì có thể mua nhưng sắp đi Ý Đại Lợi rồi nên đợi mình về rồi bàn lại. Kiểu này chắc lễ Tạ Ơn hay Giáng Sinh, có dịp lên đây ở lại, đi dã ngoại xem núi tuyết.


Cách đây 26 năm, mình đọc báo thấy có nhà bán với câu “will carry”. Với tư chất nông dân ngu lâu dốt bền nên gọi điện thoại hỏi. Thì bà Betty trả lời, giải thích là thay vì mượn tiền ngân hàng thì bà ta sẽ cho mình vay. Thế là mình hẹn đến xem nhà, căn nhà bà ta cho thuê, nay người thuê dọn ra, không muốn đụng đến nữa, nên bán. Muốn tránh đóng thuế cao nên bà ta bán và cho vay lại. 


Ở Hoa Kỳ, khi mua nhà thì lâu ngày giá cả do chính phủ cố ý làm để lạm phát, gia tăng để xù nợ những ai mua công khố phiếu. Chính phủ không làm ra tiền nên chỉ biết in tiền, gây lạm phát. Mua công khố phiếu $10,000 thì 30 năm sau chỉ tương đương độ $3,000 ngày nay. Như trường hợp bà Betty, mua căn nhà này với ông bạn, giá đâu $50,000 khi xưa. Đến khi người mướn nhà dọn ra thì bà ta đã trên 70 nên muốn lái xe đi giang hồ nên kêu bán giá $153,000. Khi bán thì trên nguyên tắc lời độ $100,000 rồi chính phủ lại cộng thêm tiền bà ta đã khấu hao trừ suốt 20 năm thì xem như cộng thêm độ $25,000. Cộng lại bà ta phải đóng thuế trên số tiền $125,000, xem như bay đứt 50% nên không muốn. Do đó muốn tránh đóng thuế thì phải mua lại căn nhà khác bằng giá nhà bán hay cho vay lại mà sở thuế gọi là “installment Sale” thì chỉ đóng thuế tiền nhận của mình mỗi năm là $947.43 x 12 tháng. Ít hơn là $75,000 một lúc.


Xem như bà ta cho thuê, có tiền hàng tháng $947.43 mà không phải lo sửa ống nước này nọ,…


Do đó mình chỉ mua nhà từ những người về hưu và không muốn trả thuế nhiều. Nay cũng chỉ tụi con cách mua này rất gọn, chả ai hỏi giấy tờ mình cả. Tháng trước đi Alaska gặp ông mỹ bán khu thương mại mấy triệu và cho vay lại. Ông ta chả bao giờ hỏi số an sinh xã hội bú xua la mua như khi mượn tiền ngân hàng. Đồng ý giá cả, escrow làm giấy tờ ông ta ký và mình ký. Tháng trước gặp ông ta lần đầu tiên và có bàn mua 10 mẫu đất của ông ta. Ông ta nói để giải quyết tình trạng sức khoẻ của ông ta xong thì sang năm bàn đến vụ này. Xong om


Mình mua cho thuê rồi từ từ bà ta mến nên giới thiệu bạn của bà ta muốn bán nhà. Sau này bà ta ký giấy (first right of refusal) cho phép mình mua căn nhà của bà đang ở nếu sau này bà ta không sử dụng nữa. Sau bà ta qua đời thì mình tiếp tục trả cho con trai bà ta đến hết nợ cách đây 4, 5 năm. Nay nhà bà ta thì cháu nội ở nhưng mình vẫn có quyền mua căn nhà  này. Nếu sau này cháu nội bà ta bán thì mình sẽ có quyền đầu tiên từ chối mua căn nhà này.


Mình nhớ khi xưa, bà Betty có kể là con trai nhất là cô con dâu tiêu tiền như điên. Làm ăn chả ra gì, bà ta về hưu giao lại cho tiệm của ông bà làm ăn khá lắm nay con trai và cô con dâu làm ngáp ngáp. Lại chơi sang, đi mua sắm với bà ta, cô con dâu đều chạy xe để valet parking thay vì chạy đi đậu rồi đi bộ lại.


Mình đoán lý do con trai bà ta liên lạc để bán lại cho mình và cho vay lại, là trong di chúc, bà Betty có nói đến khi nào bán thì phải bán cho mình và cho vay lại vì nếu bán lấy tiền là số tiền sẽ bị người con trai và cô vợ đốt nhanh lắm. Mình thấy xa nên không muốn mua nhưng họ cứ liên lạc hoài nên đoán vậy. Để mình đi Âu châu về rồi tính, thương lượng lại số tiền nhất là phải bò lên đó ở vài ngày, và nói chuyện với mấy người hàng xóm đang lo xem nhà dùm cho họ. Để xem có làm AirBnB được không hay có ai đó cho thuê cho xong.


Mình thì mấy cô gái trẻ thì chê như ma chê quỷ hờn nên ế vợ rất lâu nhưng mấy bà già Mỹ rất mến mình nên hay giới thiệu bạn bè có nhà cửa bán cho mình. Họ cũng như cha mẹ người Việt, cũng lo lắng cho con cháu sau này. Thấy đứa nào khá thì để gia tài lại nhưng bà Betty chỉ có 2 đứa con trai. Bà ta mua cho mỗi đứa một căn nhà. Thằng con thứ 2 thì chơi sì ke nên muốn bán nhà, bà ta kêu mình mua rồi đang làm giấy tờ thì thằng con bị một tên bạn, ở tù ban đêm, ban ngày được thả ra, chở xuống Tijuana, giết cướp $50,000 vì ông thần mượn tiền của ai, cấn vào căn nhà. Thế là mình ngọng, phải trả số tiền nợ của tên con trai thứ 2 quá nhiều. Chỉ còn lại thằng con đầu nhưng cũng chả làm ăn gì, cứ kéo máy ATM của bà. Có lẻ vì vậy, bà ta viết di chúc, nếu muốn bán nhà cửa của bà ta để lại thì phải bán cho Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen.


Hai đứa con mình nay chịu khó học nghề của mình đi mua nhà nên có lẻ căn này mình sẽ để chúng mua. Dạy chúng từ bây giờ để 15 năm nữa chúng có thể về hưu như mình. Tuần trước, con gái và thằng Bồ về thăm, hỏi mình đủ trò. Chúng tính đi học lại một khoá về tài Chánh, mình nói về thăm mẹ chúng mày rồi thắc mắc gì thì bố trả lời. Mình dẫn chúng xuống thăm một ông thầy cũ của mình ở San Diego để chúng nói chuyện, hỏi thêm. Chúng tính sẽ ghi danh bay về học riêng với ông ta. Xong om


Hai đứa con trả lời; muốn mua căn nhà này nên chắc chắn sẽ mua. Mình giải thích khi xưa cuối tháng thay vì gửi  ngân phiếu trả tiền nhà qua bưu điện, mình ghé lại nhà để trả và nói chuyện hiểu thêm về gia cảnh nên nói bà Betty cho mình option để mua sau này. Có lần bà ta muốn bán mình căn nhà ở Wyoming. Đang tính đến hè chạy lên ở xem sao thì mùa đông đến, bị bể ống nước, phải thay khẩm bạc nên mình không mua luôn.


Mấy người khác như bác sĩ Sulzbach cũng mến mình nên kêu bán thêm mấy căn nhà cho thuê khác. Khi ông bà chết thì mình tiếp tục trả tiền cho 3 người con đến hết nợ.



Hôm qua, mình đi bộ ngoài biển nên đột phá tư duy cho ai về hưu, muốn ở Cali rất rẻ. Mình thấy có nhiều người Mỹ lớn tuổi. Họ chạy xe van hay RV ra đây đậu. Mình đoán là họ mua thẻ đậu xe cho người già suốt năm giá $20 như mình. Sáng 7 giờ chạy xe ra đây, đậu xe, sử dụng nhà vệ sinh công cộng, tắm nước vòi sen công cộng, hơi lạnh khi mùa đông. Đem gắn điện năng mặt trời, nấu ăn ngoài biển thoải mái. Tối 10 giờ đóng cửa thì chạy đến chỗ nào Khu dân cư Hungtinton Beach, đậu xe rồi ngủ qua đêm. Mua chiếc van trên là khoẻ, buồn đời chạy đi chơi, du lịch ngủ trong các nơi cắm trại.


Đồng chí gái không chịu chớ em thích vụ này. Cho thuê nhà đang ở, rồi trả $20/ năm tiền thuê chỗ trong ngày, và mua thêm một cái pass, vé hàng năm giá hữu nghị cho người già ở các công viên Cali, rồi lái xe đến đậu chỗ này chỗ kia, tối về, đậu lại trước một căn nhà cho thuê là xong chuyện. Kẹt lắm thì xin vào tắm rửa này nọ. Xong om.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 



Nguyễn Hoàng Sơn