Hiển thị các bài đăng có nhãn Văn nghệ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Văn nghệ. Hiển thị tất cả bài đăng

Vợ tôi là thiên thần

 Vợ tôi là thiên thần


Máy bay vừa đáp xuống phi trường Roissy, mình mở điện thoại để nhắn tin cho cô em thì Apple Pay hiện ra, cho biết đồng chí gái mới mua một cái đàn, giá khủng khiến mình chới với. Mình đi máy bay sang Tây khứ hồi có 200 đô mà đồng chí gái mua thêm cây đàn mới giá gấp mấy lần vé máy bay khiến mình thất kinh. Sau khi học đàn được 3 tháng thấy có tiến bộ, được lên lớp, đồng chí gái hồ hởi phấn khởi nghe lời ai mua thêm cây đàn chiến đấu, âm thanh khá hơn để đi biểu diễn trong nhóm. Kinh. Ngoài ra còn mua thêm cái Vali nhỏ để bỏ chân giá nhạc, bài vở và cái túi đàn, đeo sau lưng trông rất người mới học đàn.

Mình mới đi Tây về nên trái múi giờ, buồn ngủ. Đồng chí gái tổ chức họp mặt với mấy ông bà bạn học đàn chung. Mình chào hỏi chút xíu là mắt buông màu tím, trốn vào phòng ngủ, không được xem đồng chí vợ hát hò và đàn. Cứ đâu 7-8 giờ chiều là mắt mình lim dim nên đi ngủ thêm Hoa Kỳ đổi giờ mùa đông nữa, cứ lêu bêu ngủ không được nên người lèo xèo mất cả tuần mới ngủ ngáy lại bình thường.

Hôm trước, đồng chí gái kêu chở lên Burbank để tham dự buổi giao hữu thân hữu gốc Hội An. Cứ vài tuần thì dân Hội An, Phố Cổ hẹn nhau ở nhà ai đó ăn uống rồi sau đó có màn văn nghệ hát hò giúp mình làm quen với giọng Quảng. Đồng chí gái bắt mình đem đàn ra xe. Đến phiên cô nàng hát thì đánh đàn hát như gái Hội An, tuy trình độ vỡ lòng nhưng phải cảm phục mụ vợ, dám biểu diễn và hát.

Đồng chí gái tập đàn ở dưới nhà nhưng có lẻ buồn nên chạy lên lầu lấy cái đàn đầu tiên tập đánh đàn trong phòng ngủ. Nay thì mụ có mua nhạc cụ giúp lên dây đàn nên hết nghe từng tưng từng từng từng. Đang ngủ mà mình nghe cà xình cà xình bên tai rồi giọng Oanh vàng của mụ vợ réo lên trong đêm vắng :”Yêu tui hay Yêu đàn tình tàng tình tàng tính tính tình tang” khiến mình thức giấc nhưng cũng không dám phá cái không khí đầy ấp nhạc trữ tình thính phòng của mụ vợ. Mụ vợ hăng say hát như Mỹ Tâm trước hàng ngàn khán giả trong khi mình chỉ yêu cái giường ấm áp. Lâu lâu đồng chí gái đánh thức mình dậy hỏi nghe được không. Mình lớ ngớ nói quá được. Mụ lại hỏi thiệt không, mình nói quá thiệt. Rồi xoay qua ngủ tiếp. Tôi ru anh ngủ một tối mùa đông bằng cây đàn gui-ta.


Thật sự từ khi đồng chí gái về hưu, mình chỉ lo sợ mụ không có gì làm đâm ra lộn xộn. Nay có việc đi học đàn, đeo đuổi niềm đam mê của mụ là mình vui. Rồi họ chia nhóm ra để tập chung nên cũng giúp nhau vượt qua những ngày gian khó, trong buổi giao thời những ngày đầu học đàn, chớ học một mình cứ phải lên dây đàn hoài thì chán như con dán. Theo nghiên cứu thì về già, chúng ta nên hát hay chơi nhạc để giúp trí nhớ mình ít quên, giúp nuôi sống các neuron. Có xem một nghiên cứu, họ vào các viện dưỡng lão, nhiều người đang ngồi ngáp ruồi cả ngày, không lên tiếng nhưng khi họ mở nhạc rock N Roll hay Jazz thì mấy người già bổng nhiên đứng dậy, hát múa nhảy như thời còn trẻ. Họ khuyến khích để trí nhớ chậm lão hoá nên chơi nhạc hay nghe âm nhạc. Có lẻ vì vậy mà thiên hạ thích hát karaoke về những bài hát ngày xưa thân ái tôi trả lại cho anh. Anh làm tôi khổ cả một đời. 


Hôm qua, đánh dấu 6 tháng của cuộc trường chinh học đàn của mụ vợ nên mình phải đi dự để ủng hộ tinh thần phấn đấu tiến lên con đường đến đàn sĩ của vợ. Mụ hỏi đi không vì phải đóng tiền pizza. Sau buổi trình diễn là có màn bồi dưỡng “có thực mới vực được đàn”. Mình nghĩ không lên vườn một ngày không chết một con coyote nào cả nên đồng ý.

Sáng đi tập ra, có họp với hội Toastmaster xong thì tính đi thẳng đến chỗ biểu diễn thì nhận được tin nhắn là 2 giờ chiều thay vì 10 giờ sáng như lần trước. Thế là chạy về nhà, đợi vợ đi chung luôn.

Đến nơi, thấy mấy bà thì cũng khệ nệ, đeo đàn như đồng chí gái, tay thì kéo vali ấp chứa tâm hồn nhạc sĩ vào. Đồng chí gái kêu mình ra phụ một chị đem ghế, đồ đạt vào. Có nhóm nào đang sinh hoạt nên phải đợi họ xong mới vào phòng khánh tiết được, mình bò ra ngoài ngồi dang nắng. Đến giờ thì bò vào, mấy ông đang trang bị hệ thống âm thanh. Cũng tội già rồi nên mấy ông cẩn thận đeo nịt bụng to đùng để không bị trật xương sống. Thấy họ có chung đam mê nên hợp tác rất hăng say, treo bảng, trang hoàng đầy đủ tươm tất lắm. Có anh bạn bác sĩ về hưu, mê hát lắm, nay lại ôm đàn chạy vào học với mấy bà mấy ông trên 7 bó.

Kiếm cái ghế ngồi lướt mạng thì đồng chí gái ghé lại kêu chụp hình khiến mình thất kinh suýt bổ ngửa. Hôm nay mụ bận váy trắng rồi ở đâu mọc ra 2 cánh chim màu trắng khiến mình chới với. Tưởng mẹ Âu Cơ ở đâu lọt vô đây, hoàn hồn mình mới đưa iPhone lên chụp 1 pô. Kinh

Sợ mụ về nhà khơi khơi bắt chước tiền nhân đẻ ra một bọc 100 cái trứng là mình chỉ cho chúng ăn bơ trừ cơm như mình.

Cuối cùng thì chương trình bắt đầu. Sau phần giới thiệu thì học trò của tam cá nguyệt mới gia nhập được kêu lên sân khấu biểu diễn trước kiểu ca sĩ mầm non hát nền cho các ca sĩ có tiếng đang chạy show, chưa đến. Kỳ này chỉ có một bà duy nhất mới gia nhập hội lão đàn sĩ. 5 ông khoá trước không được vợ cho học lại. Bà này song tấu với bà thầy để khỏi run như kiểu lần trước đồng chí gái cầm đàn rào qua rào lại cho vui như khi xưa mình học đàn tranh với cô Minh Đức Hoài Trinh, mỗi lần đi biểu diễn, cô cho mình bận áo dài khăn đóng ngồi cuối cùng giả bộ rãi như Bá Nha ngày xưa bên sông đàn cho Tử Kỳ thẩm âm.

Sau khi vổ tay, thì nhóm của đồng chí gái được giới thiệu thì mình thất kinh. Mụ vợ từ đâu bận đồ trắng đeo cánh chim trắng bay vòng vòng như Tiểu long Nữ bay lên sân khấu. Chả hiểu mụ vợ mọc cánh khi nào, làm bà Âu cơ khiến mình lo sợ, buồn đời mụ đẻ cái bọc 100 cái trứng là phải đi cày lại chớ tiền già làm sao đủ nuôi. Nội trả tiền cho mụ vợ đi học đàn và mua áo quần trình diễn còn thiếu. Biết đâu, đẻ 100 con chim, hội bảo vệ súc vật và kẻ yêu súc vật sẽ Crowfunding, có tiền. Welfare cho $400/ đứa con thì một 100 đứa thà hồ mà lãnh foods stamps. Nội đi lãnh tả cho 100 đứa là phải mua chiếc xe U-Haul. Lúc đó mở kênh YouTube, quay cảnh 100 con Hàn ngày lai-chiêm là đủ sống.

Nhóm của đồng chí gái chưa có tên, chắc nên đặt tên nhóm 4 Bồ câu ra ràng. Hóa ra họ đánh đàn và hát bài “silent nights” mà tối nào mụ vợ cũng lãi nhãi bên tai mình. Đêm yên tĩnh, xin vặn âm thanh vừa đủ nghe mà mụ cứ réo bên tai mình khi đang ngủ. Cứ hát sai-lân-nài, rồi thử lại giọng cho đúng note sai sái xài xái lân nài nài, nái… Chán Mớ Đời  

Xong xuôi thì có màn vổ tay long trọng của phe ta để khuyến khích mầm non u70 như chào đón quan lớn. Sau đó đến ban “Tiếng Cua Đồng”, chắc hậu sinh của ban “Tiếng Tơ Đồng” ngày xưa, do mấy ông lên trình diễn rồi ban Mây Xám hay trắng chi đó, cuối cùng là ban mấy bà trên 7 bó, U80. Mình thấy có một chị chống gậy, tay kia dắt cái Vali, đựng đàn và đồ phụ tùng nhạc sĩ, thấy cảm động. Cho tới tuổi này mà vẫn cố gắng học đàn theo đam mê mà khi xưa, chắc lo cho chồng con không có thời gian học đàn. Hình như họ hát và chơi đàn một thánh ca, mình không rành về công giáo lắm. 


Sau đó đến phần trình diễn đơn ca và song ca. Mình hỏi một anh bạn, sao vợ anh qua Mỹ nay trở thành Mỹ Mễ, vì chị ta đi học tiếng Tây Ban Nha nên hát nhạc Mễ với giọng Huế khá đặc thù, với một chị khác hát tiếng Tây, xem như song ca Tây và Tây Ban Nha. Hình như bản Quizas, siempre que te pregunto, Que, cuando? Como? Y dónde…. Chị này hát chung với một chị khác phiên bản tiếng Tây nên hơi trật đường rầy. Bản nhạc này do nhạc sĩ gốc Cuba Osvaldo Farres sáng tác, nói đến một người hỏi một người bạn về tương lai,.. nhưng chỉ được trả lời quizas (có thể) trong khi phiên bản tiếng Tây do ông Jacques Larue biên soạn thì có ý nghĩa khác, trách móc một người tình, nói là yêu ông ta say đắm nhưng khi đi múa kép gặp tên nào là nhảy vào nhảy đam mê với hắn khiến ông ta ghen tương. Tương tự bản nhạc “L’amour c’est pour rien” được dịch ra “Tình cho không biếu không”, không đúng ý nghĩa như bản tiếng Tây. 


Có một cặp khác trình diễn và hát bài “it’s now or never “, được dịch từ bài hát nổi tiếng “O sole mio” của Ý Đại Lợi, đúng hơn là của vùng Napoli vì được viết bằng thổ ngữ vùng này. Sau này ông Elvis Presley dùng nhạc và chuyển ngữ anh ngữ “it’s now or never” khác ý nghĩa bản gốc, khiến cả thế giới biết đến. Cũng nhờ ông Prestley đóng quân ở Ý Đại Lợi, vùng Napoli nên nghe nhạc của xứ này và chuyển ngữ nhiều bài khiến nhạc vùng này được khắp thế giới biết đến. Bài thứ 2 khá nổi tiếng là “Guaglione” mà ca sĩ Dalida đã hát pháp ngữ với tựa “bambino”. Dạo mình sang Ý Đại Lợi, đi chơi ở mấy vùng này, được người dân địa phương chỉ cho hát cũng vui nhưng rất khó vì mình chỉ biết tiếng ý còn đây họ hát thổ ngữ của họ nên không hiểu hết lời. Nói cho ngay mình chỉ biết độ 10 bài của vùng này. Lý do là khi ghé đến vùng này, ngồi nghe bạn bè hát nhạc ý thì mình hứng lên hát bài Về đây khi mái tóc còn xanh xanh khiến tụi bạn ý ngạc nhiên hỏi mày biết bản nhạc này. Mình nói tao nghe ở Việt Nam. Họ giải thích là bản nhạc của vùng Napoli, thổ ngữ vùng này mang tự đề “Torna a Surriento” còn tiếng ý là Sorrento. Sau này ông ca sĩ Dean Martin có hát Back to Sorrento” do Claude Aveling chuyển ngữ giúp cả thế giới biết. Ông Phạm Duy chuyển ngữ qua tiếng Việt.


Vide 'o mare quant'è bello!
Spira tantu sentimento,
Comme tu a chi tiene mente,
Ca scetato 'o faje sunnà.


Có một ông chơi solo, hát một bài, kể 56 năm về trước, ông ta xuống phi trường Liên Khương với sinh viên sĩ quan trường chính tranh chính trị, tổ chức văn nghệ để uỷ lạo người dân vùng này thì có một cô bé ghé lại xin cho hát chung. Bài này khi xưa ở Đà Lạt mình có nghe một vài lần, nghe não ruột lắm. Ông ta muốn hát lại để nhớ về ký ức năm xưa trong chiến tranh. Rất cảm động.


Cuối cùng thì chụp hình cả nhóm. Mình kêu mấy bà, 1, 2, 3 hóp bụng vô. Xong xuôi được ăn một lát pizza rồi vác đàn, Vali của đồng chí gái ra xe, phụ chị đem ghế vào, nay đem ra xe lại. Cuối cùng về nhà, mụ vợ kêu đem đàn và Vali vào ông thầy hỏi mình sao không vào chụp hình, mình nói em vào sẽ làm tối tấm ảnh vì Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen. Xong om


Nguyễn Hoàng Sơn 

Làm sao giảm lượng Glucose

 Làm sao giảm Glucose trong huyết quản dù có rất nhiều phương pháp được các bác sĩ, khoa học gia đưa ra nhằm giúp giảm lượng đường trong huyết quản. Cách mà bác sĩ khuyến khích là uống thuốc vì cứ 3 tháng phải trở lại, bác sĩ kê toa lấy tiền công. Một năm 4 lần cả đời như vậy. Chữa lành được một bệnh nhân là mất đi một khách hàng. Bài học vỡ lòng của sinh viên y khoa. Vấn đề là bộ não của chúng ta cần chất đường. Mà tiêu thụ nhiều đường thì lại hại đến các nội tạng khác. Vậy làm sao để biết cân bằng lượng đường của mình. Buồn đời mình đọc cuốn sách của một bà đầm nhưng làm việc tại Hoa Kỳ được gọi là Phương pháp Glucose Goddess của Jessie Inchauspé. 

Bà đầm này giải thích từ việc hiểu cách cơ thể xử lý glucose và tác động của nó đến sức khỏe tổng quát. Glucose (một dạng đường) là nguồn năng lượng chính cho cơ thể, nhưng những biến động lớn—gọi là tăng đột biến glucose—có thể ảnh hưởng tiêu cực đến sức khỏe, dẫn đến tình trạng thiếu năng lượng, thèm ăn, tăng cân và các nguy cơ lâu dài như kháng insulin và tiểu đường loại 2.

Đọc cuốn này thì mình nhớ lại khi xưa ở Âu châu nhất là Pháp quốc, người ta ăn theo thứ tự như bà đầm phân tích khiến Glucose không tăng như điên dù người Pháp ăn nhiều và lâu. Mỗi bữa cơm với bạn bè là mấy tiếng đồng hồ không như ở Hoa Kỳ, 1 tiếng là xong.

Nhớ dạo mẹ mình mới sang Hoa Kỳ, ở với cô em. Cô em đo lượng đường sau khi mẹ ăn rồi rên đường lên. Mình nói thì ăn vào thì lượng đường phải lên chớ vì có glucose,… nay họ có đồ dán nơi tay để đo lượng đường 24/24 để chúng ta có thể theo dõi lượng đường khi ăn và khi nhịn ăn để cho biết cơ thể phản ứng thế nào khi ăn các chất dinh dưỡng. Nhưng cơ quan chính phủ về y tế chưa chấp nhận cho sử dụng trên thị trường nên ai cần thì tự trả tiền nghe nói đâu $100/ tháng. Cần phải có bác sĩ kê toa thì bảo hiểm mới trả. Muốn được kê toa thì phải uống thuốc. Chán Mớ Đời mình không hiểu lý do. Thường thì nếu người Mỹ giảm số lượng đường của họ thì đỡ tốn tiền cho bảo hiểm nhưng đây họ lại bắt buộc phải uống thuốc làm giàu cho công ty dược phẩm mới cho tiền mua mấy vụ này. Còn không thì bỏ tiền túi đâu $100/ tháng nhưng theo nhiều người lại kêu đỡ hơn tiền họ phải mua thuốc uống này nọ. Mình thấy có lẻ không hoàn toàn lắm

Có ông bác sĩ tải chuyện bệnh nhân ông ta hết bệnh nhờ chế độ dinh dưỡng như trên mỗi ngày 

Để mình kể thêm về sự đột biến của đường sau khi thực phẩm được hấp thụ và quá trình của lượng đường.

Khi chúng ta ăn thì lượng đường cấu tạo trong cơ thể sẽ trải qua 4 giai đoạn:

1/ ban đầu (0-30 phút): nếu ăn tinh bột, đường thì glucose sẽ bắt đầu tăng vọt nhanh. Nếu thực phẩm rất nhiều tinh bột, đường thì lượng đường trong cơ thể sẽ gia tăng rất nhanh. Còn chất béo, chất đạm nhiều thì sẽ gia tăng nhưng chậm hơn.

Biểu đồ cho thấy sau khi ăn là lượng đường vọt lên nhanh tuỳ theo thức ăn. GI viết tắt của Glycemic Index (chỉ số đường huyết). Biểu đồ chỉ 3 loại thức ăn GI cao, trung bình và thấp.

2/  đỉnh cao của glucose (30-60 phút): nếu ăn chất ngọt, tinh bột thì lượng đường sẽ gia tăng đến đỉnh cao là từ 30 đến 60 phút. Còn hấp thụ chất đạm, chất béo thì sẽ gia tăng nhưng không nhanh và cao như ăn tinh bột, đường.

Biểu đồ cho thấy sau khi ăn thì đường lên và sẽ xuống thấp hơn trước khi ăn. Lúc này, cơ thể sẽ báo động là đói. Ai bị tiểu đường là cảm thấy chóng mặt, thèm ăn ngay để giúp lượng đường bình thường lại. Nếu ăn lại liền thì sẽ không bao giờ chữa được bệnh kháng insulin. Bác sĩ khuyên là nên tập chịu khó nhịn ăn cho đúng giờ giấc. Mình hay uống nước ấm trong lúc này, giúp cơ thể ấm hơn vì thiếu đường.

3/ lượng glucose giảm (60-120 phút): sau khi lên đến đỉnh thì lượng đường sẽ giảm rất nhanh, khiến chúng ta mệt và nhất là đói. Nếu chúng ta ăn hổn hợp các chất đạm, chất xơ thì lượng glucose sẽ giảm dần nhưng không nhanh. Không cảm thấy đói nhanh. 

Biểu đồ cho thấy các loại thức ăn được tiêu hoá trong cơ thể tuỳ theo loại thực phẩm mình ăn vào.

4/ bình thường (2-3 tiếng):  lượng glucose sẽ trở lại bình thường, 2-3 tiếng sau khi ăn uống. Nếu ăn tinh bột nhiều thì sẽ khiến chúng ta bị (hypoglycemia), ít đường trong máu, khiến chúng ta mệt và đói lại. Lại phải ăn hay uống.

Theo biểu đồ này cho thấy màu đỏ (thức ăn tinh bột) và màu xanh (thức ăn đầy đủ tinh bột, chất xơ và chất đạm, chất béo). Cho thấy ăn tinh bột vào thì lượng đường lên rất nhanh và nếu chúng ta tiếp tục ăn như vậy thì sớm muộn gì sẽ bị kháng insulin và cao đường. Chỉ cần ăn uống thận trọng lại. Chúng ta thấy biểu đồ xuống thấp hơn trước khi ăn. Lúc này cơ thể sẽ thấy đói nhiều, đòi ăn.
Đỏ là tinh bột, xanh dương là chất đạm và xanh lá cây là chất béo

Sau đây là phân tích chi tiết hơn về các nguyên tắc của Phương pháp Nữ thần Glucose:


Ăn thực phẩm theo thứ tự:

Ý tưởng đằng sau quy tắc này là ăn thực phẩm theo thứ tự ảnh hưởng đến cách cơ thể xử lý glucose. Bà đầm khuyến khích là bắt đầu bằng chất xơ, như crudités mà người Pháp hay ăn, loại cà rốt, dưa leo được thái nhỏ ,.. sau đó ăn chất đạm, protein món chính và chất béo như fromage và cuối cùng là tiêu thụ tinh bột, carbohydrate như tráng miệng nếu thích còn không thì bỏ qua. 


 Tại sao nó hiệu quả: Chất xơ giúp làm chậm quá trình tiêu hóa tinh bột, carbohydrate và hấp thụ đường vào máu. Ăn rau giàu chất xơ trước tiên sẽ đóng vai trò như một “rào cản”, làm chậm quá trình hấp thụ glucose và giảm lượng đường tăng đột biến. Tương tự bác sĩ khuyên là không nên uống nước trái cây vì chỉ là đường fructose mà khuyên chúng ta ăn trái cây thì tốt hơn. Lý do là ăn trái cây thì có chất xơ và sẽ giúp giảm quá trình hấp thụ glucose không làm tăng đột biến lượng đường trong huyết quản. Ăn nhiều quá trái cây cũng không tốt vì đường. Cứ tưởng tượng tinh bột là giấy, chất đạm là các nhánh cây và chất béo là thân cây. Khi ta đốt giấy hay ngo thì cháy rất nhanh và tắt cũng nhanh. Các thanh củi nhỏ thì cháy chậm hơn hơn là giấy hay ngo trong khi các thân cây là chất béo cháy lâu hơn. 

Mẹo thực tế: họ khuyên đang ăn một bữa ăn bao gồm bánh mì, salad và thịt, hãy ăn salad trước, sau đó là thịt, protein và để dành bánh mì (tinh bột) cho bữa ăn cuối cùng. Mình thử trưa nay, ăn cơm ấn độ thì ăn đồ chay trước, rồi thịt, cuối cùng ăn chút Nam với tỏi nhưng nay sợ ớn tinh bột nên ăn chút ít, không dám ăn ngọt. Kiêng ăn tinh bột từ lâu nay nên mình không thèm lắm. 

Thêm giấm trước bữa ăn: uống một thìa giấm (như giấm táo) pha trong một cốc nước lớn trước khi ăn tinh bột được cho là giúp kiểm soát lượng glucose. Vụ này mình có nghe thiên hạ khuyên uống giấm táo mỗi ngày nhưng không hiểu lý do. Theo bà đầm thì bà ta rất ngạc nhiên khi đọc nghiên cứu về vụ này. Họ thử nghiệm thì rất đúng nên bà ta ghi vào trong cuốn sách. Vào tiệm ăn mình hay gọi lý nước ấm rồi bỏ chanh vào uống. 

Lý do tại sao nó hiệu quả: Giấm đã được chứng minh là làm chậm quá trình phân hủy tinh bột thành đường và giảm lượng glucose tăng đột biến. Axit axetic, thành phần hoạt tính trong giấm, giúp giảm chỉ số đường huyết của thực phẩm.

Mẹo thực tế: Uống hỗn hợp này khoảng 10-20 phút trước bữa ăn có chứa tinh bột, như mì ống hoặc bánh mì. Bà ta giải thích khi vào tiệm ăn, lý do người ta đem bánh mì, bơ ra cho mình ăn trong khi đợi các món chính. Lý do là ăn bánh mì trước sẽ tạo ra glucose giúp thực khách hưng phấn nhanh vì đường lên nên sau 1 tiếng ăn cơm, món chính thì đường sẽ tiêu tan và sẽ khiến chúng ta thèm hưng phấn và lúc đó là món tráng miệng, bánh ngọt bú xua la mua. Bà ta nói muốn ăn thì đợi mấy món chính xong thì mới ăn bánh mì. Lúc đó thì nguội mất tiêu. Nên khỏi ăn. Nay mình mới hiểu tại sao thích ăn bánh mì trét bơ. Được cái là bà ta dặn không nên uống nước liền sau khi ăn cơm. Lý do sẽ làm loãng các chất axit giúp tiêu hoá trong bao tử. người Mỹ uống CoCa hơi nhiều. 

Nhớ khi xưa, hàng xóm có một chị học trường Bùi Thị Xuân, dáng người khá đẩy đà, chị của một tên cở tuổi mình, quên tên. Hắn hay hát “cớ sao buồn này KIm”. Một hôm thì được tin chị nó chết vì uống giấm để giảm cân. Hóa ra người xưa, đã biết vụ này, uống giấm để giảm lượng đường nhưng vì không hiểu rõ nguyên lý nên chị ta uống quá độ nên cơ thể bị lộn xộn mà qua đời vì muốn ốm. Các cô gái Đà Lạt khi xưa, nhiều cô má Hồng xinh xinh nhưng cũng nhiều cô bự con.

Kết hợp tinh bột với chất đạm hoặc Chất béo:

Thay vì chỉ ăn tinh bột (ví dụ, ăn một lát bánh mì hoặc mì ống), bà đầm khuyên nên luôn kết hợp chúng với một nguồn chất đạm hoặc chất béo lành mạnh. Thực hành này giúp làm chậm quá trình tiêu hóa và giảm lượng đường trong máu tăng đột biến. Kiểu ăn bánh mì thịt hay cơm với thịt giúp giảm lượng đường tăng đột biến. Vẫn có lượng đường vào cơ thể nhưng sẽ tránh được đường tăng đột biến quá nhanh. Lâu ngày sẽ khiến cơ thể bị kháng insulin. Nhớ khi xưa ra Bolsa mua hai ổ bánh mì nóng hổi, lái xe về nhà thì bay mất một ổ trong xe. Nay sợ hết dám ăn bánh mì. 


Lý do tại sao nó hiệu quả: Chất béo và chất đạm, protein làm chậm tốc độ đường từ tinh bột đi vào máu, giúp điều hòa lượng glucose. Xem như ăn toàn tinh bột không thì sẽ tạo ra đường đưa ngay vào huyết quản còn ăn chung với chất đạm và chất xơ thì hai loại này giúp cản lượng đường được đưa vào huyết quản nhanh chóng, không tạo đột biến lượng đường. Về già nên mình cũng ăn bớt lại tinh bột. Có chị nào giới thiệu gạo Thái Lan ngon. Mình mua một bao về ăn mỗi bữa 3 tô cơm với nước mắm hay thịt kho nên sau 3 tháng đi khám nghiệm máu thì đường tăng như điên. Nay phải hạn chế lại. May quá bao gạo hết nên không dám mua nữa. 

Mẹo thực tế: Nếu ăn bánh mì, hãy thêm bơ hoặc phô mai. Nếu ăn chuối, hãy kết hợp với một nắm hạt đậu. Khi xưa, mình tin là ăn bơ, chất béo không tốt nên khi được người ta đem món chính ra, chỉ ăn bánh mì không. Mấy tiệm cơm Ý Đại Lợi, thường họ để dầu olive với một loại giấm đen, balsamic vinegar. Không nên ăn giấm đó vì họ bỏ đường rất nhiều. Nay vào tiệm, họ đưa xà lách ra thì mình kêu đem dầu olive và dấm hay chanh ra cho mình thay vì ăn 3 dầu họ trộn vì toàn là đường không.


Ăn sáng đồ mặn:

Bà đầm đề nghị nên bắt đầu ngày mới bằng bữa sáng ít đường và tinh bột. Nhiều loại thực phẩm ăn sáng phổ biến, như ngũ cốc, bánh ngọt và nước ép trái cây, có thể khiến lượng đường trong máu tăng đột biến, có thể dẫn đến tình trạng thiếu năng lượng và thèm ăn vào cuối ngày. Nên nhớ là vụ Oat meal là do ông Kellogg làm ra cho thiên hạ ở khu nghỉ dưỡng ăn và bán cho người Mỹ nên thiên hạ cứ ăn mà không hỏi lý do vì nghĩ giàu có ăn thì mình ăn. Khi xưa, mình nghĩ cho con ăn oat giúp chúng chóng lớn. Ai ngờ toàn đường. May chúng đi bơi mỗi ngày nên cũng không béo phì.


Lý do tại sao lại hiệu quả: Bữa sáng mặn, giàu chất đạm và chất béo (ví dụ: trứng, rau, bơ) giúp duy trì mức glucose ổn định, giúp duy trì năng lượng trong suốt cả ngày.

Mẹo thực tế: Thay vì ăn granola hoặc bánh mì nướng có đường, hãy ăn trứng rán với rau hoặc sữa chua Hy Lạp với các loại hạt và hạt.


Vận động sau bữa ăn:

Bà đầm nhấn mạnh tầm quan trọng của việc vận động sau bữa ăn để giúp cơ bắp sử dụng hết glucose được cơ thể tạo, giảm nguy cơ tăng đột biến lượng đường trong máu. Điều này không đòi hỏi phải tập thể dục cường độ cao—chỉ cần đi bộ sau bữa ăn cũng có thể tạo ra sự khác biệt lớn. Mình nhớ khi xưa, có quen một ông Tây, từng tham chiến tại Việt Nam. Đến nhà ông ta chơi, ăn cơm thì sau bữa ăn, thấy ông ta đi bộ.


Lý do tại sao nó hiệu quả: Sau khi ăn, cơ thể chuyển hóa thức ăn thành glucose để tạo năng lượng. Tập thể dục nhẹ, như đi bộ, giúp cơ bắp hấp thụ glucose, giảm lượng glucose lưu thông trong máu và giảm lượng đường tăng đột biến.

Mẹo thực tế: Đi bộ nhanh trong 10-15 phút hoặc tham gia các hoạt động thể chất nhẹ nhàng, như dọn dẹp nhà cửa, sau khi ăn. Mình hay tập Thái Cực Quyền sau khi ăn.

Nhìn hình thấy ông già 68 tuổi tóc bạc đeo ba lô leo núi. Để leo núi mình phải tọng các energy bar có rất nhiều đường để leo. Sau đó thì ngưng vì không muốn đường đột biến trong người. Nay về lại nhà thì ăn uống cẩn trọng lại. 

Tránh đồ ăn vặt ngọt giữa các bữa ăn:

Ăn vặt các loại thực phẩm có đường giữa các bữa ăn, như bánh ngọt, sô cô la hoặc nước trái cây, có thể gây ra tình trạng tăng đột biến glucose không cần thiết. Cơ thể buộc phải liên tục xử lý glucose, dẫn đến tình trạng năng lượng giảm mạnh và thèm ăn nhiều hơn. Khi xưa, người Mỹ ăn ngày 3 bữa nay thì con nít ăn đủ thứ, ngày đến 6, 7 lần nên béo phì ra vì lượng đường luôn luôn cao mà không tập thể dục.


Tại sao nó hiệu quả: Bằng cách tránh đồ ăn vặt chứa nhiều đường, cho cơ thể thời gian để duy trì mức glucose ổn định giữa các bữa ăn, ngăn ngừa tình trạng glucose tăng vọt thường dẫn đến mệt mỏi và ăn quá nhiều.

Lời khuyên thực tế: Nếu cần ăn vặt, hãy chọn các lựa chọn các món giàu chất đạm như một nắm hạt, pho mát hoặc trứng luộc. Nhớ bên Tây, thiên hạ vào quán cà phê hay ăn trứng luộc.


 Lợi ích của Phương pháp Glucose Goddess:

Mức năng lượng ổn định hơn: Ít tăng đột biến lượng đường trong máu có nghĩa là ít bị sụt giảm, dẫn đến năng lượng ổn định hơn trong suốt cả ngày. Mình nghe mấy người bạn bị tiểu đường kể là phải có đem theo kẹo này nọ để khi lượng đường giảm thì ăn để đường khỏi bị tuột. Có thể chúng ta nên thử ăn bớt tinh bột dần dần đừng có bỏ cái rụp là chổng khu luôn. Mình nghĩ nên mua cái máy đo đường nhìn qua ứng dụng sẽ biết rõ khi nào cần đường hay khi đường lên.


Giảm cảm giác thèm ăn: Khi mức glucose ổn định, não không phát tín hiệu để cung cấp năng lượng nhanh chóng (như đường), do đó chúng ta sẽ ít cảm thấy thèm ăn hơn.

Quản lý cân nặng: Mức glucose ổn định giúp ngăn ngừa tình trạng tích trữ chất béo và ăn quá nhiều. Khi lượng đường trong máu tăng đột biến và sụt giảm, cơ thể có nhiều khả năng tích trữ chất béo, đặc biệt là xung quanh bụng.

Sức khỏe trao đổi chất tốt hơn: Giảm các đợt tăng đột biến lượng glucose thường xuyên có thể cải thiện độ nhạy insulin, giảm nguy cơ mắc các vấn đề về trao đổi chất như kháng insulin và tiểu đường loại 2.


Phương pháp này dựa trên sự hiểu biết rằng các đợt tăng đột biến lượng glucose kích hoạt giải phóng insulin, một loại hormone giúp các tế bào hấp thụ đường. Khi các đợt tăng đột biến lượng glucose thường xuyên, mức insulin vẫn ở mức cao, dẫn đến tích trữ chất béo và có khả năng kháng insulin. Bà Inchauspé dựa trên các nghiên cứu khoa học về phản ứng glucose của cơ thể để hỗ trợ các lợi ích của phương pháp hấp thụ dinh dưỡng này.


Một trong những điểm mạnh của Phương pháp Nữ thần Glucose là nó không phải là chế độ ăn kiêng quá hạn chế. Ta vẫn có thể ăn những thực phẩm chúng ta thích (bao gồm tinh bột), nhưng bằng cách thay đổi thứ tự ăn và thực hiện những điều chỉnh nhỏ như thêm giấm hoặc chọn bữa sáng mặn nghĩa là ít tinh bột, có thể kiểm soát lượng glucose tăng đột biến. Mình nhớ bên Bỉ hay Hoà Lan, sáng thiên hạ ăn phô mát, thịt jăm-bông này nọ. Chỉ có bên Tây là ăn bánh mì nướng với bơ và confiture. Còn Hoa Kỳ thì cái đĩa to đùng đủ thứ. Buổi sáng thì có hiện tượng bình minh, đường lên cao dù chưa ăn gì cả. Có lẻ để giúp cơ thể mới thức dậy, có cảm giác hưng phấn để đi làm này nọ. Giáo sư Sinclair, đại học Harvard khuyên không nên ăn sáng trước 10 giờ sáng. Lý do là từ 5-9 giờ sáng, hiện tượng bình minh này xuất hiện, lượng đường lên cao nên khi ăn sáng thì sẽ giúp đột biến lượng đường.


Phương pháp này tập trung vào sự cân bằng, tính linh hoạt và những thay đổi thiết thực mà bất kỳ ai cũng có thể áp dụng, thay vì áp dụng các quy tắc ăn kiêng cực đoan. Nhiều người thấy dễ dàng kết hợp những mẹo này vào thói quen hiện tại của họ mà không phải từ bỏ những món ăn yêu thích.


Mình sẽ kể thêm về cách áp dụng những mẹo này vào các loại chế độ ăn uống.


Bài viết công phu, dẫn giải thuyết phục trên cơ sở khoa học, cho thấy tầm quan trọng của chế độ dinh dưỡng và cách thực hành. Thuốc men + dinh dưỡng + luyện tập thể lực có mối liên kết  chặt chẽ như 3 cạnh của một hình tam giác. Không thể xem nhẹ yếu tố nào. 

Hồi ông xã V còn, mỗi lần có hẹn gặp bác sĩ, ông bác sĩ luôn nhắc là phải dẫn V theo. Ông cần hỏi gì, dặn dò điều gì thì cứ nói với V. Có lần, ông dặn về mua giấm táo nhưng phải là loại có đóng con giấm ở đáy chai, mỗi ngày đong 2 tablespoons cho ông xã V uống trước bữa ăn khoảng 10'. Ban đầu, ông xã V kịch liệt phản đối vì không chịu được mùi giấm, dù V đã pha thêm nước cho bớt nồng. Năn nỉ hoài, ông bịt mũi ực một hơi. Đến ngày thứ năm kể từ ngày bắt đầu "cực hình",  về tới nhà, ông hỏi đã pha nước giấm sẵn cho ông chưa. Ông bảo có thấy khỏe hơn. Thực tế là số đo huyết áp mỗi sáng V  ghi nhận có giảm so với trước khi theo liệu trình giấm táo. 2 ngày gần nhất và những ngày sau đó, số đo ở khung 120/80 trước khi ăn. Có ngày đo được 118/80. Theo liệu trình này 15 ngày, thì V ngưng 1 tuần, vì sợ chất chua ảnh hưởng bao tử. Sau 1 tuần thì tiếp tục. 


Dùng rau trước tiên như là một cách lót cho lưng lửng bụng. Măng tây đút lò, đậu que, bắp cải xào dầu olive hoặc cải xanh, cải thìa luộc trộn dầu mè....Ông cứ làu bàu : riết rồi ông thấy ông giống như thỏ, dê, hay trâu bò vì được cho ăn rau không

Còn phần carb thì có gạo nâu basmati trộn với ít quinoa.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Những người đàn bà trong truyện Kiều

Đọc bài “những người đàn ông trong truyện Kiều”, có người hỏi sao không kể mấy người đàn bà trong truyện Kiều cho công bằng. Cái này rất nguy hiểm vì có thể bị banh xác khi nói xấu mấy bà. Bị một lần, mình tếu tếu mấy bà bạn của đồng chí gái khiến mụ vợ chửi cho một tăng, cấm không đụng tới mấy bà bạn của thủ trưởng. Thân trai 12 bến nước, trong nhờ đục thì đi nơi khác. Em thuộc loại trai thuyền quyên xuất giá tòng thê.
Ông Nguyễn Du cho hai chị em Thuý Kiều và Thuý Vân xuất hiện, đầu lòng hai ả tố nga, tả đẹp nức nở đến nổi liễu hờn kém xanh. Học tới đó thì mình chả biết cây liễu là gì vì Đà Lạt đâu có thấy cây liễu hay bệnh hoa liễu. 

Hai chị em đi tảo mộ khát nước nên vào quán, phát hiện nụ cười mím chi của Kim Trọng trong quán trà sữa đang thả hồn trong tiếng nhạc tôi đưa em sang sông. nếu xưa không có trà sữa. Hai chị em uống trà sữa thêm boba nhiều quá nên mót tè, phải tấp vào một chỗ vắng vắng để xả xú bắp. Nếu mình không lầm được ông Nguyễn Du tả qua mấy câu thơ:


Xè xè nấm đất bên đường,

Rầu rầu ngọn cỏ nữa vàng nữa xanh 

Khi xưa học anh ngữ, có dịch ra trong một bài thi:

Someone pi pi on the street

Sad sad the grass half Yellow half Green


Cho thấy ông Nguyễn Du dẫn chứng câu ca dao phụ nữ tè chưa qua ngọn cỏ nên khiến cỏ bị chết vàng theo mùa tảo mộ. Thúy Kiều là chị nên kêu em đứng canh để chị đi tè. Ai ngờ cô ta tè trên mồ của một nàng ca kỷ tên Đạm Tiên, thua lô đề tự vận chết nên chưa đi đầu thai được. Bổng nhiên thấy Thúy kiều tè trên mộ Nàng vì không có ai đi tảo mộ, nhổ cỏ nên nghĩ là ngọn cỏ bên đường. Dạm Tiên tức giận khi không bị tè lên người, quyết bắt cô Kiều thế nghiệp của nàng để đi đầu thai. 

Thế là hồn cô ta bay đến Las Vegas, thấy ông bố của Thúy kiều đang đánh xì lác 21 nên cô ta bay xuống, nhập vào ông ta, xúi ông bố đánh loạn cào cào và thua mệt thở.


Trong khi đó Thuý Kiều sau khi xả xú bắp thì hồ hởi phấn khởi, đi ra đường, đi ngang Kim Trọng, giả bộ làm rớt cái trâm em cài là do tình nhân em biếu đó. Tên này vốn là công từ giàu có, không chân đất nông dân như Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen. Hắn lịch thiệp cúi xuống nhặt lên, đưa lại cho nàng thế là qua phần nhập đề “tên kia con cháu nhà ai, trăm năm biết có duyên gì hay không?” Kim Trọng đi trước với Thuý Kiều, Thuý Vân vì tè sau nên ra đường lộ trễ, thấy chị mê trai quên em, vừa chạy vừa gài quần bò, chạy theo sau hát bài 1 người đi với một người, một người lặng lẻ một mình chạy theo.


Tối đó KIm Trọng thổi sáo bài đừng tha anh đêm nay khi ba má anh ngủ say, báo hiệu Thuý Kiều, bố mẹ đi ngủ rồi, nên Kiều mới bò ra vườn sau, leo rào qua nhà, mò theo tiếng sáo Kim Trọng. Không nói đến mẹ của Thuý Kiều, chắc đi theo hầu ông bố ở Las Vegas. Ông Nguyễn Du dưới chế độ phong kiến, không được tả tiếp cặp trai gái này làm gì tiếp theo qua đêm. Nghe kể mấy ông đồ ngày xưa khi nghe đến Thuý kiều tắm, lồ lộ một toà thiên nhiên là đã bịt mắt, bịt tai không dám nghe. Sau một đêm ở bên Kim Trọng, Thuý Kiều về đến nhà, hồ hởi chưa kịp kể chuyện qua đêm với trai cho Thuý vân thì ông bố kêu thua bài mắc nợ tên Mã Giám Sinh, kêu Kiều cứu bố nếu không bố sẽ đi ăn mày. 

Thế là Kiều đành theo Mã Giám Sinh làm vợ lẻ. MÃ thị bắt được chân dài Thuý Kiều thì sau đêm tân hôn, khám phá ra Kiều đã mất cái giá ngàn vàng cho Kim Trọng vào cái đêm hôm ấy nên tiếc của vì mua đến 1000 cây vàng. Giá vàng ngày nay lên gần $2,500, mình cũng tiếc đã trao các nghìn vàng ấy cho đồng chí gái vào cái đêm hôm ấy mình đừng say. Phải chi biết thì để dành trong suốt mấy chục năm, nay ra Phước Lộc Thọ bán rẻ lắm cũng được 2 triệu về hưu. Chán Mớ Đời


Tú BÀ đi chợ trời, tình cờ thấy Thuý Kiều đi chợ, mua gà ác tiềm thuốc bắc, tẩm bổ cho chồng nên dò la đến Mã Giám Sinh, hỏi bán không để rút vốn. Xem như MÃ Giám Sinh là tổ ma-cô của Việt Nam. Ông ta họ Mã nên có lẻ làm nghề lái ngựa, bán ngựa, cho nên có đầu óc tư bản dẫy chết, nghĩ bán gái cũng tương tự nên hắn nhất trí bán cho Tú Bà lời được 30%. Hắn tính lời 2 phân vì vậy mà số tiền hắn trả cho bố Thuý Kiều lại lên quá nhiều khiến Thuý Kiều phải trả nợ suốt 15 năm. May là cô ta không đòi trả 30 năm. Thật ra 15 năm Thuý Kiều đã te tua rồi, hết thời phải tự vận.


Thời đại phong kiến người ta chuộng cái ngàn vàng vì sợ dính bầu với người khác thì con truyền khác giống. Nên sau này, Thuý Kiều có nói với Tú BÀ rất lo ngại khiến bà này cười, kêu ăn hạt lựu rồi nhét trong bao su để túi quần, khi nào lâm trận thì kêu sợ bị SIDA nên lấy bao cao su ra để phòng thân. Đại gia không rành các mánh khóe của đàn bà nên bị lừa hoài. Hân hoan boa thêm tiền. Thuý Kiều không cần phải đi gắn lại màn trinh như ngày nay.

Vào thời đó, phụ nữ buôn bán rất khó khăn, vì công ăn khu vực cấm, giải toả mặt đường để lấy mặt bằng cho thuê nên chỉ làm nghề dắt gái bao cho đại gia, lâu lâu mời công an kinh tế và khu vực bảo kê thử đao tiên nhắm mắt làm ngơ. Bà Tú Bà trước đây lấy chồng đổ tú tài nên thiên hạ gọi bà Tú. Tiếng Tàu thì họ viết Bà Tú, khi ông Nguyễn Du mua cuốn Đoạn Trường Tân Thanh ở chow Trời khi đi xứ sang tàu, diễn Nôm thành Tú Bà. 


Nuôi gái bao thì cũng như nuôi gà, phải cần chúng đẻ trứng mỗi ngày để thu lợi nên không trách cứ bà này gì cả. Bà ta bắt Kiều làm gái bao nhưng cô này không chịu nên phải dùng chiêu, SỠ Khanh. Tú Bà kêu tên này đến dụ dỗ Kiều đi trốn với hắn như nằm vùng khi xưa ở Đà Lạt, kêu gọi giới trẻ nhảy núi. Rủ rê mấy nhà buôn bán cúng dưỡng tiền cho mặt trận để được vinh danh tư bản dân tộc. Sau 75 thì đổi tiền đổi vàng khiến họ sạch túi. Bỏ trốn ra nước ngoài hết. Than cho kiếp một đời ngu dại.


Thúy Kiều nghe lời dụ dỗ tiếng sáo Trương Chi do SỠ Khanh thổi nên ôm gói chạy theo thì bị Tú BÀ cho đàn em chận lại khệnh cho một trận, bảo mày nợ tao biết bao nhiêu tiền mà đòi trốn, tịch thâu thẻ căn cước nhân dân. Hỏi mày muốn đi cải tạo hay đi khách. Dạ đi khách. Phải công nhận bà dạy nghề Thuý Kiều rất hay. Làm bộ ngây thơ, rồi khi lâm sàng với các đại gia thì lấy hạt lựu để làm như vừa mất trinh với đại gia. Dạy đánh đàn, vuốt ve các đại gia để kiếm thêm tiền boa trả nợ.


Trở lại Thuý Vân hát một người đi với một người thì bổng nhiên bà chị kêu lấy Kim Trọng dùm chị. Tình chị duyên em. Xem như lấy chồng trước khi yêu, một thông lệ của phụ nữ Việt khi xưa, chị đặt đâu thì em ngồi đó. Ngày nay, đồng chí vợ đặt đâu thì em ngồi đó. Có thể Thuý Vân đã ngán ngẫm Kim Trọng, thấy anh ta than khóc nhưng khi Thuý Kiều phải bán mình chuộc cha tì anh ta làm ngơ, khiến Thuý kIều phải hát nhớ khi xưa gặp nhau ra đường hai đứa làm ngơ. 


Lấy Kim Trọng nhưng có thể cô ta đã có một mối tình say nắng khác nên sau này làm bài thơ 2 sắc hoa Ti-gôn mà phụ nữ Việt Nam khi xưa cứ chép đi chép lại để đọc bên tai người chồng già nua. Kim Trọng lấy Thuý Vân nhưng vẫn cứ tơ tưởng nhớ nhung đến Kiều như Nguyễn Du làm quan nhà nguyễn nhưng vẫn nhớ đến Nhà Lê, kiểu ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản. Câu hỏi này giúp mình được đậu vớt.

Người tình say nắng của Thuý Vân một thời. Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Người được xem là phụ nữ thông minh nhưng lại ghen kinh khủng là Hoạn thư. Bà này thông minh, chồng sợ nhưng cũng không có hạnh phúc. Bà ta mê Thúc Sinh nên lừa ông này ra sao để dính bầu, bắt cưới. Cưới xong rồi bà ta làm thơ, chụp hình xeo-phì tải lên mạng cho nên ông chồng Chán Mớ Đời, phải đi tìm gái lầu xanh để giải sầu. Thuý Kiều thấy thà làm vợ bé một tên đại gia còn hơn phục vụ đàn ông mỗi đêm thì tàn cái nhan sắc trời cho. 


Nên gặp ai tỏ lòng thương là xúi mua chuộc Tú BÀ. Tên họ Thúc, tuy sợ vợ nhưng vẫn bò vào lầu xanh, kiếm chân dài. Bà Hoạn Thư cho đầy tơ đi dò la hỏi công an khu vực thì được biết tên chồng vào ổ mãi dâm. Bà ta phải bò vào lầu xanh để mua lại Thuý Kiều đem về đánh đàn, cho chồng hát Karaoke. Vậy phải khen bà ta, thương chồng ngu, bỏ tiền mua Thuý Kiều đem về thay vì để chồng mở phòng nhì ở đâu xa tốn tiền nhà mới. Vừa ăn cơm, vừa đút cho chồng ăn lại được Thuý Kiều gãy đàn hát karaoke, rên rỉ Anh còn nợ em, anh còn nợ em tiền Child support, còn nợ em 3 tháng tiền nhà.


Nhân vật nữ cuối cùng xuất hiện là bà sư cô Giác Duyên, một nhà cách mạng nằm vùng. Xuống đường hô hào phật tử đấu tranh chống Mỹ Diệm đến Thiệu Kỳ. Lần đầu tiên bà ta gặp Thuý Kiều, cô này muốn cúng dường để được Phật phù hộ, kiếm tấm chồng có con để sau này về già có con cháu chăm lo. Thuý Kiều đọc Lộc Đỉnh Ký nên sợ sinh con trong lầu xanh. Bà này, không nhận tiền, muốn khai thác Thuý Kiều, nằm vùng lấy tin tức cho bà trong động Tú BÀ vì có nhiều tướng tá ghé thăm lầu xanh như XÓm Bà Thái khi xưa. 

Đến khi Thuý Kiều bị chiến dịch Phượng Hoàng khám phá ra thì bỏ chạy, nhảy xuống Tiền Giang, lội qua bên kia vùng giải phóng, bà Giác Duyên chèo xuồng ra vớt, đem về mật khu quê hương đồng khởi. Sau 75, Kim Trọng và Thuý Vân vì con ngụy quân ngụy quyền nên bị đi kinh tế mới. Tình cờ gặp Thuý Kiều, nay là cán bộ cao cấp của chế độ cũ nên muốn nhờ vả xin cho ở  lại thành phố thì bị từ chối. Kêu hai người ráng học tập con người mới của xã hội chủ nghĩa. Sau này mở quốc lộ, dân bắc tràn vào nam lập nghiệp, đất kinh tế mới của Thuý Vân và Kim Trọng trở thành đất vàng nên Thuý Kiều về già, hết được mặt trận o bế nữa nên nhận lời về ở chung để có người lo cơm nước. 


Ông Nguyễn Du chắc định làm thêm tập 2 vì muốn nói đến các đứa con Vi tiểu Bảo trong Xóm Tú Bà. (Còn tiếp)


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn