Giấc Mơ Việt , a Vietnamese Dream

 Hôm qua, đến phiên mình đọc diễn văn trong buổi họp hàng tuần ở hội Toastmasters . Ông chủ tịch hội, đề nghị mình soạn về đề tài giấc mơ của một người di cư đến Hoa Kỳ để giúp người Mỹ hiểu thêm lý do họ bỏ đất nước, quê hương ra đi trong khó khăn, bất chất nguy hại đến tính mạng, để đến Hoa Kỳ. 

Mình soạn bài về giấc mơ Việt (Vietnamese dream). Bài diễn văn dài từ 7-9 phút nên phải viết ngắn gọn.

Đây mình tóm tắc ý của bài diễn văn. Mình kể ai trong chúng ta đều có một ước mơ của tuổi trẻ nhưng thực hiện được hay không còn tuỳ thuộc vào bản năng, chịu khó, đầu tư thời gian nhất là không gian, địa lý nơi mình được sinh ra và lớn lên.

Ông mục sư Martin Luther King Jr., có một giấc mơ, đã khởi đầu cho phong trào Civil Rights, bỏ chế độ kỳ thị chủng tộc tại Hoa Kỳ nhất là tại miền nam Hoa Kỳ. Ông ta đã phải trả giá bằng cái chết để giấc mơ vẫn được tiếp nối bởi các người đồng chủng khác.

Bố mẹ tôi thuộc giai cấp nghèo nên không được cắp sách đến trường. 15 tuổi mẹ tôi phải rời làng, nơi được sinh ra để vào Đàlạt làm ô-sin cho người bà con, rồi lập gia đình, sinh con. Bố tôi bị Việt Minh, bao vây nhà để tìm giết ở làng nên phải bỏ chạy trốn vào Nam, đi lính, gặp mẹ tôi tại Đàlạt, rồi định cư tại thành phố nhỏ này.

Bố mẹ tôi cho tôi và các em đi học, mong sao có một tương lai khá hơn cuộc đời họ. Khi còn tại Việt Nam, tôi thấy người Việt có giấc mơ rất bình thường, chiến tranh chấm dứt. Ít ai hiểu rõ tại sao phải đánh nhau, chỉ thấy người Việt giết nhau. Họ không muốn thấy con hay chồng họ trở về trong chiếc quan tài.

Khi còn ở Việt Nam, tôi có một giấc mơ, du học bên Tây vì tốt nghiệp bên tây về sẽ là cái vé giúp cho tôi leo lên các nấc thang của xã hội, xoá đói giảm nghèo và có thể thay đổi tương lai các thế hệ con cháu sau này.

Muốn có tấm vé này thì thế hệ chúng tôi phải học tập rất nhiều, học ngày chưa đủ tranh thủ học đêm. Ở Hoa Kỳ, ai muốn học đại học thì rất dễ dàng. Người giỏi có thể vào vào các đại học danh tiếng, người học bình thường có thể tốt nghiệp các đại học cộng đồng. Không có tiền thì chính phủ cho mượn, học xong đi làm trả lại.

Ở Việt Nam, giáo dục được đào tạo theo chế độ của người Pháp, được thành lập trong thời đế chế Napoleon. Các trường đại học là nơi để đào tạo nhân tài nên họ phải tuyển rất kỹ lưỡng, lựa chọn rất khó khăn. Phải đậu trung học, rồi tú tài I rồi tú tài II. Trung bình chỉ có 30% học sinh là tốt nghiệp trung học. Sau đó phải thi vào đại học, lại càng khó khăn hơn.

Tôi may mắn đậu, được học bổng đi du học. Tôi hy vọng sẽ làm gương cho 10 người em, để các em chịu khó học tập rồi được đi du học sau này.

4 tháng sau khi tôi đến Pháp quốc, Việt Cộng chiếm lấy miền nam Việt Nam, và các đoàn xe tăng của Liên Xô đã cán nát tất cả các giấc mơ của người Việt yêu chuộng tự do.

Kẻ thắng cuộc nhốt bố tôi và đồng nghiệp trong trại cải tạo đến 15 năm. Theo ông cựu thủ tướng Phạm Văn Đồng tuyên bố với Paris Match năm 1978, khi ông ta viếng thăm Pháp, có trên 2 triệu người dân quân thuộc chế độ Việt Nam Cộng Hoà bị đưa đi cải tạo. Có người ít tháng, ít ngày còn những người ngoan cố thì cần cải tạo họ thêm lâu dài.

Bố tôi vào tù thì các em tôi không được phép học lên đại học. Tôi có hai người em, học giỏi, đậu dư điểm vào đại học nhưng vì lý lịch của bố tôi nên không được phép theo học, đi học đan len và thợ. Sau này họ phải vượt biển và hiện sinh sống tại Pháp quốc.

Có lần tôi về Việt Nam, có gặp lại một anh bạn học cũ, rất thông minh. Anh ta kể là sau tú tài thi đậu vào trường y khoa Huế. Một hôm, đang ngồi trong lớp, công an vào, kêu tên anh ta và vài người khác. Anh không bao giờ được phép trở lại ghế nhà trường.

Có anh bạn kể; dạo ấy niên khoá của anh ta có một anh học rất giỏi, được giấy cho phép đi du học bên Liên Xô nhưng đến giờ chót, mấy ông cán bộ Hà Nội vào, gạch tên anh ta để điền tên con của họ vào. Họ vẫn cho anh ta học đại học, anh ta cuối cùng đã tìm đến cái chết vì biết sẽ không bao giờ thực hiện được giấc mơ của mình. Anh bạn sau đó tìm cách vượt biển, nay ở Cali.

Có những gia đình có bố đi học tập, bị nhà cầm quyền mới, bắt đi các vùng kinh tế mới với khẩu hiệu, với sức người sỏi đá cũng thành cơm. Gia đình tôi may mắn, không bị đi dù bị hàng xóm, CM30 tố ngày chưa đủ tố đêm, có người lại bỏ thư, truyền đơn, tố giác lên phường. May có người nằm vùng trước 75, thương nên báo trước cách để nói khi bị hạch tội phản động.

Trong tình thế chính trị và kinh tế, hàng triệu người Việt, bỏ nước ra đi để tìm một cơ hội làm lại cuộc đời. Theo Cao Uỷ Tỵ Nạn của Liên Hiệp Quốc thì có trên 50% người Việt bỏ xác trên biển cả khi tìm đường ra bến bờ tự do.

Những ai may mắn, đến bờ tự do thì được các nước như Hoa Kỳ, Úc Đại Lợi, Pháp, Âu châu đón nhận, giúp họ làm lại cuộc đời. Họ rất chịu khó, đi học lại, làm việc ngày đêm để cho con họ được đi học lại, tốt nghiệp bác sĩ, kỹ sư, .. hoặc làm nghề Nail nếu không có khả năng đi học lại.

Không ai trên cuộc đời, muốn rời bỏ nơi chôn nhau cắt rún, quê cha đất tổ nhưng vì tự do, sự sống còn họ phải ra đi. Họ đến đây không phải để cướp lấy công việc của người Mỹ. Họ chỉ làm những công việc mà người Mỹ không thèm. Một ngày không có người di dân thì ai sẽ cắt cỏ, nấu ăn, chùi nhà hay sơn móng tay cho các bạn.

Hoa Kỳ được xây dựng bởi các người di dân từ khi con tàu Mayflower cập bến bờ ở vùng Tân Anh Quốc (New England). Họ đến đây để tạo dựng cuộc đời mà họ không thể thực hiện ở quê cha đất tổ. Khi nào các bạn gặp một người di dân, bạn biết người đó có một giấc mơ.

Chiếc tàu Mayflower đã rời Âu châu, đem theo các người chạy trốn âu châu vì bị bức hại , không được phép thờ phụng niềm tin của họ, đã khởi đầu cho cuộc xây dựng Hoa Kỳ, và Gia NÃ Đại.

Cảm ơn các bạn đã lắng nghe. 

Trong giai đoạn này, có phòng trào bài các người di dân nhất là vụ đại dịch, khiến có một số người Mỹ chống đối các người di dân, thậm chí họ lăng mạ, chửi bới hay hành hung người da vàng. Chúng ta cần lên tiếng nói, giải thích cho những người Mỹ quen lý do chúng ta phải rời bỏ quê hương để đến định cư tại Hoa Kỳ. Khi họ đã cảm thông với chúng ta thì sẽ giúp các cộng đồng hiểu nhau, sống trong thân thiện, đùm bọc lẫn nhau.

Có mấy người Mỹ trắng, cho biết từ khi mình gia nhập hội của họ, họ học được nhiều điều mới từ mình, chiến tranh Việt Nam, họ bắt đầu suy nghĩ lại những định kiến của họ từ xưa. Có mấy ông mỹ mời đi ăn trưa để đả thông thêm tư tưởng.

Nguyễn Hoàng Sơn 

Mình kèm theo bản nháp anh ngữ để ai muốn đưa cho con cháu đọc. Có nhiều người hỏi mình bản anh ngữ. Mình chỉ nháp còn khi đọc thì nói rõ ý mình muốn nói hơn.


A Vietnamese dream


Introduction:

What is the Vietnamese dream?

Everyone has a dream! Martin Luther King Jr. had a dream which sparked the Civil Rights movement.

My parents never went to the school, I was lucky enough that they were able to send me to the school, hopefully I would have a better life than theirs.


Communists took over

During my youth in Việt Nam, i dreamed to study in France because graduated from French university was a ticket to be rich, moving up the social ladder, changing your family’s destiny for many generations to come.

In America, you can study at any college. A smart student can go to the Ivy League schools, the regular student can graduate from any community college. You can borrow money to study then paying it back with your new degree’s salary.

In Vietnam, the education based on the French system, very selective. Each year, only 30% of students could graduate the high school because that is the quota of the government. You need to be A student to pass the baccalaureate, a ticket to get into the college. If you failed then you will be enlisted to the army.

Then, you need to take the exams to get into the college and the ratio is worse. Each college accepted only the top 200. The rest have to study human sciences.

I was lucky to pass the baccalaureate and received a scholarship to study in France. I thought i could be an example for my siblings, so they can study hard and change their destiny.

After 4 months in France, the communists invaded Sàigòn and their tanks crushed all Vietnamese dreams.

The communists put my father in a concentration camp and his family has been categorized as a reactionary family which not allowing my siblings to continue their education. The education reserves only for the revolutionary class.


My younger brother and my sister were top students of our town but they were not allowed to pursue their education in the college.

During one visit to Việt Nam, i met an old classmate who was very smart. He passed the exam of the medicine school, he would be a brilliant doctor. He told me, he was sitting in the class, the police came in, calling his name, he went home and never been allowed to study again.


My siblings are not allowed to study, the communists tried to send them to the new economic zones where there is no water, no foods. They told them that with your own strength you can transform even the rocks to become rice. They are the pioneers of the new socialist citizens.


Escape from Việt Nam

Millions of Vietnamese facing the death, piracy escaping the communist paradise with a little hope to make to the land of the free. I have one brother and one sister escaped and currently live in France. I know a lot of refugees have been raped by the Pirates and they were lucky that they let them go. The others have been sold to the brothels in Bangkok or some resorts in Thailand.

According to the United Nations, 1 million of Vietnamese perished at the sea during their journey seeking the freedom. 


American Dream

Vietnamese refugees who were lucky, to survive their exodus, have been able to migrate to the US, or Australia,…so they can start a new life. They went back to the college, some had to work to feed their family as menial works in nail salons. 90% of nail saloons in the us belong to the Vietnamese American.

They send their kids to the college, to become doctors, engineers, dentists,…


One of my wife’s classmate who was very smart. He was the valedictorian of the entire south Vietnam. He got a scholarship to study in Russia. The communists kicked him out of the list to put their kids’ name on. Finally her classmate killed himself because he knows that he can’t achieve his dream under the communist regime.


Conclusion

Everyone in this world has a dream. In US you can fulfill your dream if you put time and effort to realize it. In another country, most people cannot realize their dream due to their race, their background or their belief.


Nobody wants to leave their country, their family to come to the US. The immigrants came here not to steal your job, they do all the works that Americans don’t want to. If there are no immigrants just one single day, who will mow your lawn, cook your meal in the restaurant, fix your toilet,..or polish your nail.


US have been built by the immigrants since The Mayflower landed to the New England shores. They come here to achieve their dream which they couldn’t in their homeland.

Next Time when you see an immigrant, you know he or she is a dreamer.


Have a good July 4th

Thank you for your attention