Những câu hỏi ngu ngu cơ bản

Mình thuộc loại ngu lâu dốt sớm nhưng có cái tật hay hỏi những câu ngu ngu khiến nhiều khi bạn bè hay hỏi “Mi ăn chi mà ngu rứa?”.
Điển hình là mình không hiểu tại sao một cái hamburger giá chỉ có 99 xu trong khi một bó rau giá $1.99/ cân Anh. Ngu nên mình hỏi bạn bè. Bạn người Việt thì kêu sao mày dốt thế. Đó là kinh tế thị trường! Thế là đã ngu lại càng ngu bền vững, tính hỏi thêm thì lại lòi thêm cái dốt, chúng lại cười. Hỏi bạn người Mỹ thì chúng kêu không biết, như người xưa hay nói “Ngưu tầm ngưu” hay người Mỹ kêu “Lions attract Lions”. Mình ngu nên chỉ có người ngu mới chơi với mình. Huề cả làng.
Mình tự hỏi Hoa Kỳ có thể gửi người lên cung trăng, sao lại không chữa được bệnh ung thư hay tai biến đủ trò,…
Mấy tháng trước, đi khám bác sĩ sau 5 năm không gặp để soi ruột. Ông ta kêu mình đi siêu âm để coi có gì lạ không thì khám phá ra có một cái bướu dài 2 cm ngay bọng đái khiến mình hoảng nên để cho ông bác sĩ làm 4 lỗ trên người để lấy cục bướu ra.
Trong 2 tuần lễ, đợi kết quả thử nghiệm về cục bướu, mình đọc như điên 5 cuốn sách về ung thư và y tế, chuẩn bị tư tưởng để lỡ ông ta kêu là bướu ung thư. Khi gặp ông bác sĩ lại, thì được biết cục bướu lành. Mừng hết lớn. Bài này mình viết lâu rồi. Năm nay để soi ruột thì không thấy có bướu nhỏ như 2 lần trước do nhờ ăn uống cẩn thận từ mấy năm qua. Bác sĩ kêu 10 năm trở lại nhưng chắc ăn là 5 năm đi soi lại.
Mình nghe một bác sĩ kể về ông Steve Jobs, sáng lập viên công ty Apple. Ông này vào tuổi 24 thì có một tế bào ung thư, đến năm 46 tuổi thì có đến 1.5 tỷ tế bào ung thư nơi pancreas, cục bướu dài 1 cm nên mình đoán cục bướu của mình dài 2 cm thì chắc độ 3 tỷ tế bào. Đến năm 56 tuổi khi ông ta qua đời thì cái bướu dài thêm 9 cm = 10 cm, xem như 15 tỷ tế bào ung thư. Đó chưa kể có khả năng bị di căn khắp cơ thể. Kinh! Mình không biết sao bà bác sĩ này có những tin tức này vì thông thường những tư liệu y tế cá nhân đều được giữ gìn rất kỹ lưỡng.
Cho thấy ung thư không phải một sớm một chiều xẩy ra như một tai nạn, mà là một quá trình dài rồi bị di căn lan tràn khắp cơ thể, và được Chúa gọi về. Họ đổi tội cho ăn uống, môi trường, stress, độc tố,….đưa đến bệnh hoạn và ung thư.
Trở lại câu hỏi ngu; 1 hamburger giá 99 xu trong khi một bó rau giá $1.99/ cân Anh. Lý do là bò được nuôi theo kiểu công nghệ, không ăn cỏ mà ăn bắp, đậu nành thuộc loại GMO, rẻ còn hơn bèo. Thêm nữa mình không biết họ pha chế cái gì trong miếng thịt để nướng vì chắc chắn là không có hoàn toàn 100% thịt, ngoại trừ mình ra chợ mua thịt về tự làm. Một lát thịt để làm hamburger bán $5 trong khi một lát thịt đông lạnh hamburger đâu có 25 xu lại màu hồng như jambon được tẩm sodium Nitrite.
Người ta cho biết là mỗi ngày ăn 50 g thịt chế biến như hamburger, hot dog,..thì nguy cơ có bệnh ung thư về đường ruột lên 18% khi về già. 50 g nghĩa là một hot dog hay 2 lát thịt bacon. Ngoài ra thịt nướng cũng đưa đến ung thư. Ngày nay, tiểu bang Cali bắt các công ty bán cà phê như Starbucks, phải đề nơi nhãn hiệu của họ là uống cà phê có thể đem lại ung thư cho khách tiêu dùng như các bao thuốc lá. Mình không uống cà phê nên không ngại nhưng từ ngày luật này ra đời thì có rất nhiều bài báo do các khoa học gia viết, kêu là cà phê giúp sống lâu,…đủ trò, chắc được các công ty bán cà phê trả tiền.
Thật ra thì trong cà phê, có một vài chất, có thể tốt cho sức khoẻ. Mình tránh viết những cụm từ này vì bằng tiếng la tinh nên điên điên, ngược lại thì khi người ta ran hột cà phê cho đen thì trong quá trình ran, tạo ra những chất hoá học khác. Lợi thì ít mà hại thì nhiều khiến gây bệnh ung thư như thịt nướng được cho là đem lại bệnh ung thư vì khi mỡ, thịt chảy rớt xuống than lửa thì tạo những khói um lên rất độc, giúp ung thư sinh trưởng.
Có dạo người Việt kháo nhau uống nước gạo lức rang, lý do là hạt gạo có nhiều độc tố như lectin, Ricin, có đọc đâu đó lượng thạch tín trong gạo Việt Nam rất cao nhất là chất bảo quản để không bị mốc nên khi rang giảm bớt những độc tố này chớ chả phải âm dương bú xu la mua như các ông bà chỉ dẫn trên mạng, tìm cách kinh dịch hoá.
Đàn ông Mỹ có tỷ lệ ung thư về Protaste cao nhất trong khi phụ nữ thì bị ung thư ngực, sau đó là ung thư ruột già. Người ta khuyên là 5 năm phải đi soi ruột để xem có bị gì không. Năm nay mình đi soi ruột, thì bác sĩ lấy ra mấy cục bướu nhỏ như lần trước, nghe nói lành. Vấn đề là thức ăn đi vào miệng cần được tống ra ngoài sau khi được tiêu hoá, qua máu,…trung bình từ 30 cho đến 70 tiếng đồng hồ, thức ăn mới được thải xuống ruột già để được tống ra. Nếu không đi soi ruột thì về lâu về dài các cục bướu sẽ to ra, làm nghẽn đường tiêu hoá, ngăn chận kít không được thải ra ngoài. Nghe nói có người bị bón hay sao mà có đến 25 cân kít trong ruột già.
Mình nhớ lúc nhịn đói 12 ngày thì sau 5 ngày vẫn còn phân dù đã ngưng ăn trước đó 5 ngày. Bác sĩ khuyên đi cầu bao nhiêu lần tuỳ theo bao nhiêu bữa ăn như con nít vì nếu không thì chất thải vẫn còn trong ruột già, sẽ gây tổn thương,…gây nên bệnh ung thư.
Một năm các nông gia Hoa Kỳ sử dụng đến 1.5 tỷ cân Anh thuốc trừ sâu, xem như trung bình, một người Mỹ xài 5 cân anh thuốc trừ sâu cho mỗi năm. Rau cải, trái cây đều có thuốc trừ sâu, cho dù họ nói hữu cơ hay không hữu cơ. Chỉ có rau sạch hay trái sạch trồng ở nhà thì tin thôi.
Thêm nữa là bò được nuôi bằng đậu nành, hạt bắp,…thì hay bị bệnh, bị nhốt trong chuồng, ăn ở ngay tại chỗ có phân của bò thì sớm muộn gì cũng bị bệnh. Không được đi đâu cả, không tập thể dục nên yếu khiến người nuôi phải tiêm trụ sinh, cho ăn thuốc, hormone hằm bà lằn để khỏi chết và lớn nhanh. Tương tự với các súc vật khác như gà, heo vịt. Mình có xem một phim tài liệu, người ta đang tìm cách gây giống heo với bò để có thịt cho nhiều, mấy con heo này nặng quá đi không nổi. Heo có khuôn mặt hơi hơi như bò. Kinh hoàng.
Ngày nay người ta không có thì giờ nấu ăn nên ăn đồ hộp, thức ăn nhanh, đông lạnh, đủ trò,..thì có chất bảo quản như muối Nitrite, để cho ngon miệng người ta dùng bột ngọt (Glutamate) nhưng sợ bị người tiêu dùng tẩy chay nên họ thêm bớt cái gì đó để đổi tên. Người ta nói có đến trên 400 loại bột ngọt biến chế, nội đọc mấy cái tên là muốn điên chớ bảo học thuộc lòng để khi đi chợ mà lần thì khổ lắm. Họ cho biết 80% thức ăn đều có bột ngọt. Bột ngọt gây nên bệnh ung thư do đó các công ty dược phẩm phải dùng tên khác. Bột ngọt như mình đã kể giúp thức ăn ngon hơn khi được đưa vào miệng qua Umami.
Thật ra có nhiều bác sĩ đã tìm cách chữa được bệnh ung thư nhưng không hiểu lý do không được áp dụng tại Hoa Kỳ. Có nhiều phương pháp để trị bệnh ung thư nhưng ở Hoa Kỳ hay âu châu, chính phủ chỉ cho chữa trị có 3 phương pháp: hoá trị liệu, xạ trị liệu và mỗ.
Ở Hoa Kỳ, có hai ông bác sĩ tìm được cách chữa bệnh ung thư nhưng bị cơ quan chính phủ FDA hành chết bỏ. Lý do là các nhân viên của cơ quan này là cựu nhân viên của các công ty dược phẩm hay thực phẩm như ông Rumsfeld, cựu bộ trưởng bộ quốc phòng, ông John Aschroft, cựu bộ trưởng tư pháp dưới thời Búsh con, ra luật Patriot….
Một ông bác sĩ tên Max Garson, di cư từ Đức sang. Ông này chữa bác sĩ Albert Schweizer, khôi nguyên Nobel hết bệnh tiểu đường và hai người khác trong gia đình của ông ta. Bác sĩ Schweizer tuyên bố ông bác sĩ Garson là một thiên tài, chạy trốn đức quốc xã sang Hoa Kỳ. Có hai thượng nghị sĩ, quên tên rồi hình Pepper chi đó, mời bác sĩ Garson tường trình trước uỷ ban y tế thượng viện, sau đó có thảo một dự luật để chống bệnh ung thư,… có một phóng viên của đài ABC News tường trình lại cho thính giả thì bị đuổi luôn, còn dự luật Pepper thì được cất trong thư viện.

Sau này ông bác sĩ Garson muốn phát hành cuốn sách với 50 y án lâm sàng thì bị đánh cắp. Ông ta phải mất thời gian khá lâu để viết lại rồi bị đầu độc thạch tín chết. Con cháu ông ta thành lập một trung tâm điều trị bệnh theo phương pháp của ông này nhưng phải mở bệnh viện ở Tijuana , Mễ tây cơ để bệnh nhân người Mỹ có thể chạy qua đó chữa. Xong om
Ngoài ra có một ông bác sĩ khác tên Burzinski thì phải, ở Houston, Texas, tìm ra cách chữa trị ung thư. Phương pháp của ông ta đã được một khoa học gia Nhật, nói về canh dưỡng sinh, uống nước tiểu của mình. Ông cho rằng trong nước tiểu của mình, cơ thể đã sinh ra các kháng sinh chống lại bệnh ung thư nên ông ta uống và lành bệnh, một mặt uống canh dưỡng sinh để tái tạo lại tế bào tốt. https://www.burzynskiclinic.com/dr-stanislaw-r-burzynski/
Ông bác sĩ Burzynski, có thêm bằng tiến sĩ về sinh hoá học, thì cũng thử kiểu này và phân tích các kháng sinh là antineoplastons. Ông ta chế loại thuốc này cho bệnh nhân uống và lành bệnh. Ông ra điều trần trước quốc hội 4 lần, bị cơ quan FDA điều tra 4 lần mà không tìm ra sơ sót gì cả. Hội y sĩ Texas muốn rút bằng hành nghề y sĩ của ông. Mình có coi cuốn phim tài liệu này thì được biết các công ty dược phẩm, mướn cộng sự viên cũ của ông ta để nghiên cứu loại thuốc này, và đã ghi patent. Họ đợi patent của ông Burzinski hết hạn, thì sẽ bán thuốc này làm giàu.
Ngoài ra, có những cách chữa bệnh khác như nhịn đói để giết tế bào ung thư mà ngành y khoa của Liên Xô đã khám phá ra mà nay vẫn tiếp tục. Có một khoa học gia mỹ, khôi nguyên 2 lần giải Nobel, bị đau, bác sĩ kêu không sống nổi, phải dọn mình về đất Chúa. Với ý chí muốn sống, ông ta đã nghiên cứu cách trị bệnh bằng truyền sinh tố C vào người với hàm lượng cao thì hết bệnh. Sau này ông ta dạy ở đai học Stanford. Các khoa học gia khác được công ty dược phẩm viết, bài bác, phản biện nghiên cứu của ông ta. Ông ta tuyên bố là mấy người này đều chết trước ông ta. Mình có xem video về cuộc nói chuyện của ông ta ở tuổi 90. Ông ta đứng 90 phút, vẫn nói oang oang. Kinh
Hoa Kỳ là một nước mà các hoạt động kinh tế, đều dựa trên chủ nghĩa tư bản. Chỉ có lợi nhuận là quan trọng. Các công ty muốn làm giàu thì phải cạnh tranh. Những gì không làm ra tiền thì người ta không đếm xỉa đến. Chữa bệnh theo phương pháp của ông bác sĩ Garson thì các công ty dược phẩm không bán được thuốc hay dùng sinh tố C để chữa trị cũng vậy vì quá rẻ. Một hộp 500 viên ở Cosco bán có $17.
Ông bác sĩ và tiến sĩ khoa học Burzynski là một cá nhân nên các công ty dược phẩm muốn chiếm lấy cái phương pháp chế thuốc của ông ta để làm giàu nên dùng chính trị để uy hiếp ông ta, đòi bỏ tù, rút bằng. Ra điều trần trước quốc hội, mấy chục người bệnh nhân được ông ta cứu khỏi, đều khóc lóc, cảm ơn ông ta nhưng nền chính trị Hoa Kỳ đều bị lũng đoạn bởi các công ty dược phẩm nên tìm cách ếm nhẹm, bắt ông ta làm đủ thứ để sau 30 năm, hết hạn cái patent cách sáng chế thuốc của ông thì họ sẽ bắt đầu bán thuốc của ông sáng chế, do các nhân viên cũ chế lại.
Các tổ chức chức thiện nguyện về trị bệnh ung thư đều do các công ty thực phẩm và dược phẩm bảo trợ để nuôi mấy cán bộ nên bù trớt. Từ ngày hiểu vụ này, mình không cho tiền nữa.
Lý do họ muốn chỉ có 3-4 phương pháp để chữa bệnh ung thư vì mỗi bệnh nhân được điều trị tốn đến nữa triệu đôla, giúp nhà thương, bác sĩ và các công ty dược phẩm làm giàu vì một viên thuốc được bán mấy ngàn đôla. Mấy năm trước có tên mỹ nào, chủ một công ty dược phẩm tăng giá thuốc trị ung thư, đâu $1,800, quên rồi, rẻ hơn thuốc của các công ty dược phẩm khác bán nên bị cơ quan chính phủ hành, bắt bỏ tù về tội chi đó.
Có một phương pháp chữa trị bệnh ung thư mà mình đã kể là sử dụng sinh tố C. Có một ông mỹ làm một cuốn phim khi bà vợ bị ung thư, ông ta không muốn điều trị bởi 3 phương cách tại Hoa Kỳ nên đem vợ qua Đức quốc, trả 11 ngàn đô tiền tươi, được ở trong một trung tâm y tế, họ truyền sinh tố C cho bà ta, ăn ít lại. Sinh tố C giết tế bào ung thư. Công thức hoá học của sinh tố C tương tự công thức hoá học của đường mà tế bào ung thư rất ưa chuộng. Khi tế bào ung thư thấy sinh tố C thì tiếp thu và bị tiêu diệt. Ai tò mò thì đọc trên bờ lốc này, mình có kể đầy đủ chi tiết hơn.
Ai chưa bị ung thư thì tìm cách phòng ngừa vì trên nguyên tắc, ai cũng có tế bào ung thư trong người cả nhưng ít, hay chưa sinh xôi nảy nở nhiều do đó, ráng đừng để các tế bào này tăng trưởng như ăn uống dinh dưỡng, tập thể dục,…
Còn ai đã bị thì cũng nên tìm cách để chữa bệnh ngoài luồng rẻ hơn và hiệu nghiệm, ít tốn thời gian. Xạ liệu, hoá trị liệu giúp khả năng chết gần như 90%. Có người lành nhưng sẽ bị tái phát trong vòng 10 năm.
Chán Mớ Đời
Chúc các bác cùng gia quyến, được nhiều sức khoẻ, không bệnh tật
Nguyễn Hoàng Sơn