Hôn nhân và cố định

Hôn nhân và cố định

Sang Hoa Kỳ mình nghe báo chí nói là 50% hôn nhân đưa đến thất bại. Có lần một tên làm việc chung, rủ tham dự một cuộc hội thảo về chi đó không nhớ. Miễn phí nên mình bò đi theo. Bổng nhiên thấy tên nha sĩ mỹ của mình đứng lên nói trước đám đông là hắn ta đang tìm cách kết nối lại với bà vợ thứ 3, đã ly dị khiến mình thất kinh. Mình kiếm một bà chưa ra còn hắn đã ly dị lần thứ 3. Hải hùng.

Mình có quen một tên tàu, mua một chiếc xe xịn loại Ferrari của Ý Đại Lợi. Sau một thời gian, hắn bán lại cho một tên tàu nào khác, đem về Trung Cộng. Hỏi sao bán, hắn kêu tốn tiền bảo trì. Hắn nói là mua được chiếc xe xịn là chuyện dễ nhưng tiền bảo trì rất đắt. Mỗi lần đem xe đi thay dầu là tốn $5,000. Mình há mồm hỏi lại bao nhiêu, hắn kêu $5,000. Xe mình đi thay nhớt tốn có $16.99 nên khi đem xe mụ vợ, loại cao cấp đi thay nhớt là tốn $75, mình đã đau xót. Chắc chắn có trúng số mình cũng không dám mua xe xịn như thằng tàu.

Tương tự lấy được vợ là chuyện đã khó nhưng sống lâu với người phối ngẫu, ấy là chuyện khác. Trước khi lấy vợ, mình có quen vài cô, đi chơi thì mình đưa họ toàn vào những chỗ sang trọng, tài tử giai nhân đầy nhưng cảm thấy không hợp dù là có đi trên biển, bãi biển, rất ư là lãng mạn, tình tứ như trong xi nê nhưng có cái gì đó, khiến mình không cảm thấy an lòng với mấy đối tượng này.


Ngược lại khi đi chơi với đồng chí gái thì chỉ ăn phở, bún bò và thịt gà nướng của El Pollo Loco mua hai tặng 1 mà mình lại cảm thấy nhẹ nhàng với cô nàng. Giờ nhớ lại thì mình để tâm, chú ý đến cô nàng hơn như đi lấy khăn giấy, lấy thêm salsa hay nước uống cho cô nàng thay vì ở tiệm ăn sang thì kêu phục vụ viên lấy. Nói chung là cảm thấy an bình bên đồng chí gái. Vào ăn phở không có ai vào gạ bán hoa hồng thắm cả.

Trước khi lên xe bông thằng bạn kêu cẩn thận vì hai năm đầu là rất quan trọng, là nền móng cho cuộc tình lâu dài về sau. Nghe tên này khuyến cáo nên mình hơi nhột, vội mua vài cuốn sách xây dựng hạnh phúc gia đình. Cái khổ là càng đọc càng hoảng sợ vì mấy tên viết sách đều nói đã từng ly dị đến lần thứ 2, 3, 5 như tên nha sĩ của mình. Kinh

Có ông thần tên John Gottman, viết nhiều cuốn sách về hạnh phúc hôn nhân, kêu những thứ sẽ đưa đến đổ vở hôn nhân hay tiên đoán về những cuộc tình hữu nghị sẽ tan biến khi rụng răng, môi hở lợi lạnh. Càng đọc của ông thần này càng thất kinh. Được cái là ông ta chỉ cách làm lành với vợ là phải biết kể chuyện tếu lâm nhất là phải chấp nhận sự lãnh đạo và ảnh hưởng của người vợ. Nói nôm na kiểu Việt Nam là phải sợ vợ, vợ lúc nào cũng sáng suốt và quang vinh cả.

Cái nguy hiểm là ông ta vạch ra cách nhận thức người đàn bà thông minh khiến minh thất kinh. Mình sinh ra trong một xã hội với truyền thống gia trưởng nên cứ đinh ninh đàn ông là thuộc thành phần cực kỳ thông minh hơn phụ nữ. Mình khám phá ra mụ vợ cực kỳ thông minh nên đành phải nghe vợ. Lâu lâu mình nói với vợ; em cực kỳ thông minh khiến mụ vợ khoái chí hỏi sao anh biết, mình trả lời là vì em lấy anh khiến nụ cười trên môi mụ vụt tắt ngay. Xong om.

Cuộc đời cũng thăng trầm sau khi lấy vợ nhưng may mắn khi mình được hãng cử đi học lớp của ông Steven Covey. Lớp này dài 3 ngày nhưng có lẻ là lớp quan trọng nhất mà mình đã học. Họ dạy phải xây dựng gia đình song song với sự nghiệp.

Họ đưa ví dụ hai người thợ cưa cây; một người cứ cắm đầu cưa từ sáng tới chiều còn người thì cứ mỗi tiếng lại ngừng, lấy cái dũa để mài dũa cái lưỡi cưa. Cuối ngày thì người hay ngưng để mài dũa lưỡi cưa, cưa được nhiều cây hơn người cắm cuối cưa không mài dũa lưỡi cưa.

Họ cho biết chúng ta cần phải mài dũa hàng ngày các hoạt động trách nhiệm của người cha, bổn phận làm con, làm chồng, làm bạn,…bằng cách lên chương trình hành động mỗi ngày, mỗi tuần phải làm gì để mài dũa các trách nhiệm, bổn phận của chúng ta. Dần dần chúng ta sẽ trở thành hữu ích, thành đạt trong đời sống về nghề nghiệp và gia đình.

Mỗi tuần phải ngồi xuống thảo và viết về những gì đã làm tuần qua, kiểu tự kiểm điểm rồi tính tuần tới sẽ làm gì. Về nghề nghiệp, về các hoạt động gia đình, Như rủ vợ đi ăn cơm trưa một lần trong tuần vì về nhà có con nên không có thì giờ nói chuyện riêng tư kiểu vợ muốn hẹn hò riêng như xưa.

Mỗi ngày ôm mi vợ một cái, gọi điện thoại hỏi thăm vợ. Sau này có dịch vụ nhắn tin thì cứ nhắn tin sẵn rồi gửi cho vợ kêu Ai Lo ve Du. Lâu lâu cũng phải xổ tiếng tây mông na mua, mông na bán bú xua la mua,…đúng bài bản theo giai điệu lãng mạn cho cuộc tình có đáp án bớt lãng xẹt. Vợ giận thì kêu mặt vợ rất đẹp khi có gương mặt hình sự của hải quan phi tường tân sân nhất, căm thù ai đó thế là hoà cả làng.

Tương tự với con, cha mẹ, anh em, bạn bè,... cũng vậy. Cây hạnh phúc thì cần được chăm sóc, tưới phân bón đủ thứ và tỉa bớt những cành lá lập dị hay cỏ rác, sên trùng,…

Mốt mình sẽ dẫn vợ đi ăn ở Ritz Carlton để đánh dấu 32 năm ngày phát hiện ra nhau. Tiệm này có ăn một lần cách đây đâu 15 năm nhưng chỉ là brunch với mấy đứa con nhưng rất ngon, 2 lần ăn đám cưới hai đứa cháu. Kỳ này chỉ hai vợ chồng để xem có ngon nữa không. 
Hai cha con đi học, gặp mấy tên bạn, đem con đến học. Dần dần mấy người thành công, dạy từ từ qua đời nên phải tranh thủ đem con đến học. Ông ngồi xe, mình gọi là Rich Dad, học chưa xong trung học, gia sản có trên 100 triệu, có hơn 10 cái Mobile Home Park cây xăng,…

Cuối tuần vừa qua, nghỉ lễ nhưng mình và thằng con đi học cả 3 ngày, chả thấy mặt vợ vì chiều về thì vợ đi chơi với bạn, sáng mình đi sớm. Lý do đồng chí gái chửi mình ngu vì đi học hoài mà chẳng đậu, xem như 25 năm qua, đồng chí gái đi ăn sinh nhật con bạn bè một mình với mấy đứa con. Mình không thích mất thì giờ, vỗ tay hát sinh nhật con người lạ. Hay ngồi nhậu với mấy ông bố. Đi học cuối tuần thì đồng chí gái phải đi một mình. Người ta đi biển có đôi, vợ tôi đi Party, lẻ loi với con.

Đọc cả ngàn sách
Chả nhớ gì cả
Chỉ nhớ nụ cười
Trên môi của vợ

Nhs

Chán Mớ Đời