Trâu cưa sừng

Mình và đồng chí gái có một nhóm bạn, cùng lưới tuổi, quen nhau khá lâu, từ khi mấy đứa con đi sinh hoạt hướng đạo, cắm trại chung với nhau,.., nay con cái lớn nhưng vẫn gặp nhau thường, hay rũ nhau, thay phiên kêu ăn cơm cuối tuần.
Hôm trước, nghe kể về một ông thầu khoán làm nhà cho một anh bạn, có mẹ vợ trẻ hơn anh ta 8 tuổi, ra đường, ai cũng tưởng vợ anh ta là con gái còn mẹ vợ là vợ. Ông này đâu 70 tuổi, cưa sừng trâu làm nghé, về Việt Nam lấy vợ trẻ.
Mấy bà kêu chừng nào có giấy tờ xong xuôi thì cô vợ sẽ đá cái rụp, như vơ đũa cả đám, cho rằng các cô gái lấy chồng ở hải ngoại, chỉ có mục đích là qua đây rồi chặt cầu. Mình thấy thiên hạ nhìn vấn đề hơi phiến diện.
Đồng chí gái có hai cô bạn học ngày xưa, có bồ việt kiều. Một cô thì năm ngoái về mình có gặp, có ông bồ ở San Jose, trên 6 bó về thăm, nghe nói đang bảo lãnh cho cô nàng sang. Cô này có nhà cửa đang hoàng, có nhà ở Đàlạt để lâu lâu lên chơi. Một cô thì cũng có bồ ở Gia Nã Đại, hàng năm cô ta đi Gia Nã Đại chơi, nói không muốn sang đó ở vì cô ta làm cho một công ty Úc Đại Lợi ở Sàigòn, thu nhập mấy ngàn đô/ tháng, sang Gia Nã Đại chỉ có nước xin trợ cấp.
Ơ Việt Nam, nhất là ở dưới vùng quê, nghèo nên nhiều cô gái dám làm những nàng Kiều thời đại, lấy chồng xứ khác như Đài Loan, Hàn quốc, tàu,… dù trong dân gian có câu “má ơi đừng gã con xa, chim kêu vượn hú, biết nhà má đâu…” cho thấy các cô gái ngày xưa, thường lấy chồng ở bên kia sông hay làng khác, vì cứ nghe hò con sáo sang sông, nên sợ lấy chồng ở xa, dạo ấy xe cộ không có, cứ đi ghe trên nước,…địa lý trắc trở.
Ngày nay vì chữ hiếu mà các cô gái dám lấy chồng ở các xứ Hàn, Trung Quốc, Đài Loan,… may thì lấy được người Việt ở tây phương vì có cùng tiếng nói. Nghe kể các ông chồng xứ Hàn hay xứ Đài, ba tàu,…, đa số là các ông ở quê, ế vợ như mình khi xưa nên phải nhờ mai mối sang Việt Nam trả tiền để mua nàng Kiều xứ Việt về làm vợ. Do đó có thể đoán là các cô lấy chồng xứ lạ ở Á châu, ít ai làm dâu nhà giàu nhưng họ vẫn lấy để báo hiếu, cho cha mẹ, xây nhà như bài thơ “Trăng nghẹn” đoạt giải thưởng rồi sau đó bị rút lại vì nhậy cảm, nghe nói tác giả là một cựu binh sĩ của VNCH.
Nghe kể ngày xưa, thời cha mẹ hay ông bà thì việc lấy nhau thường do các bà mai tạo nên. Người ta lấy nhau vì cha mẹ đặt đâu thì ngồi đó, nói chung lấy nhau khá trẻ, nhiều khi dưới tuổi vị thanh niên. Đồng chí gái có người dì ruột, lấy chồng năm 16 tuổi, mình đoán là tuổi mụ. Ai đi xem mắt người chị hơn đâu 2 tuổi, đến nhà mới khám phá ra bà Mai quên xem tuổi, nói tuổi xung khắc nên để vớt vác, hỏi cô em kế, hạp tuổi nên kéo cô em đang núp dưới giường ra, đi lấy chồng, sinh ra tổng cộng 14 người con rồi hậu duệ ngày nay có đến trên 200 mạng.
Không biết nhau trước nhưng lấy nhau vẫn tồn tại lâu dài do đó mình nghĩ những đỗ vỡ của các cặp chồng hải ngoại có nhiều nguyên nhân khác, chớ không phải vì các cô chỉ muốn bán thân mình được vài năm rồi khi có đầy đủ giấy tờ thì hát “nghìn trùng xa cách”.
Những vụ trả tiền để lấy chồng, lấy vợ của các du học sinh để được ở lại thì không kể nhưng ngay vụ này cũng chăm. Đồng chí gái có cô bạn, cho con gái sang du học với thằng bồ. Thằng bồ và cô con gái kiếm người kết hôn kèm theo tiền hồi môn đâu $40,000, thằng bồ ra trường đi làm chỉ còn đợi thời gian thì sẽ có thẻ xanh, cô con gái thì khó hơn, mình đoán là ông chồng lấy của hồi môn, chắc nhân thân 3 đời dọc ngang, công ăn việc làm, học thức không cao nên đi phỏng vấn thì sở di trú nghi ngờ nên đến giờ chưa xong giấy tờ, cô con gái phải học tiếp để có giấy tờ ở lại. Hy vọng thằng bồ xong giấy tờ thì làm giấy cho con gái. Chán mớ đời.
Một anh chàng học cao học Berkeley, lấy cô gái ít học hơn, làm đinh (nail) thì sở di trú còn tin, trong khi cô con gái học cao học Berkeley, lấy anh chồng không bằng cấp, tiếng anh không rành, làm thợ hồ, thợ vịnh, lương bổng ít thì khó mà để cơ quan di trú tin. Nếu có một tên nào kỹ sư, lương khá khá nhận làm chồng lấy hồi môn thì khả tín nhưng mấy tên này đâu có dám làm.
Có lần đang ngồi ăn bún bò trong quán, mình nghe trộm bàn bên cạnh. Có người kêu “ mày về cứoi vợ ở Việt Nam, sang đây 3 năm sau, nó bỏ mày thì vẫn lời. 3 năm có người phục dịch, nấu ăn, giặt quần áo, giải quyết sinh lý, không tốn tiền cà phê Lú thay vì đi nhà thổ rồi được trừ thuế thì vẫn lời chán”.
Lấy vợ thì được khấu trừ thêm $12,000/ năm thuế theo luật thuế vụ của ông Trump. Lời chán. Mỗi năm được khấu trừ thêm $12,000, 3 năm là $36,000, lấy của hồi môn thêm $40,000 tối thiểu với giá ngày nay. Mình nghe nói, giá kỹ sư là trên $200,000 vì khả tín, có thể đem cả cha mẹ rồi anh em sang. Lấy thợ đi làm khai $15/ giờ thì ai cho bảo lãnh cha mẹ vợ sang. Nay giấy tờ, nghe nói lên đến 5 năm thì tính ra $60,000 khấu trừ thuế thêm $40,000 tổng cộng là $100,000 cho 5 năm thêm được nấu ăn, giải quyết sinh lý,…thì quá lời.
Tính ra các cô gái phải trả tiền để được ra hải ngoại, rồi còn phải làm nô lệ, phục dịch cho ông chồng già, làm nô lệ tình dục,.., thay tả, cho uống thuốc ,.. cho nên đánh giá mấy cô gái này phụ ông chồng già thì mình nghĩ không đúng. Phải nói họ là nạn nhân thì đúng hơn. Có ai muốn bỏ quê, gia đình để ra đi ở xứ người. Nghe nói ngày nay còn có những người vượt biển đi tìm con đường sống vì không thấy tương lai ở VN.
Người Việt mình hay nói đến tình nghĩa vợ chồng, nhiều khi tình yêu hết nhưng vẫn còn cái nghĩa. Khi đau ốm thay nhau chăm sóc nhau nên về già, người ta thương nhau hơn khi còn trẻ. Có nhiều người bạn kêu tại sao mình lại thương đồng chí gái dù nhan sắc đã theo thời gian, tối thì ngáy như người ta gọi đò trên sông Hương. Mình cảm thấy ngày nay thương đồng chí gái hơn thời mới lấy nhau. Vợ đi công tác là nhớ. Tháng tới đồng chí gái đi Seattle, rồi tháng 5 đi Florida, ăn cưới con của bạn học cũ nhưng không cho mình đi theo nên mình đi seminar để khỏi nhớ.
Chức Nữ kể là cứ một tuần cô nàng đi xe đò Hoàng qua Arizona, rồi một tuần Ngưu Lang về thăm mà cặp này lấy nhau cả 50 năm rồi. Kinh hoàng. Ông chồng làm việc ở Arizona còn vợ thì làm việc ở Cali.
Do đó mình nghĩ vợ chồng bỏ nhau là vì có nhiều mâu thuẩn mà họ không giải quyết được. Lấy vợ ở Việt Nam, nói tiếng Việt chưa chắc đã hiểu nhau. Những từ một người Việt tại Việt Nam dùng là ngữ vựng hậu 75, nghe đến là mình cứ như bò đội nón. Người sống tại hải ngoại lâu năm, đầu óc tư duy khác nhau nên lấy nhau về sẽ gặp xung đột về ngôn ngữ, văn hoá,..
Nhiều khi gia đình ngồi nói chuyện, mình hiểu mấy đứa con khi chúng nói về điển tích trong văn chương, các nhân vật lịch sử của Hoa Kỳ, tây phương vì học trường tây hồi nhỏ trong khi đồng chí gái thì cứ như bò đội nón vì chỉ học chương trình đại học ở Hoa Kỳ hay nhiều khi mình nói chuyện về VN ngày xưa, đồng chí gái cứ ngơ ngơ vì cô nàng sống ít năm hơn dưới chế độ VNCH, thêm được bồi dưỡng dưới mái trường xhcn thêm 8 năm. Mình phải giải thích cho đồng chí gái khá nhiều.
Lấy nhau về, đồng chí gái mất gần 2 năm mới đả thông tư tưởng, cải tạo mình để giúp mình giác ngộ cách mạng, chấp nhận cô nàng quản lý đời mình, biến mình thành người cha ưu tú, người chồng nhân dân. Những chuyện li ti nhưng phải cần 2 năm để khắc phục, như đi vệ sinh, mình quen để cái nắp đứng để tè cho mau nhưng đồng chí gái thì cứ la, bắt mình bỏ xuống nhưng tật khó bỏ nên phải đợi 2 năm mới thì hành chỉnh chu được. He he he
Có một vấn đề nhậy cảm mà ít ai để ý rồi cứ phang đại, lên án các cô gái chấp nhận làm nô lệ để được ra khỏi Việt Nam. Đó là vấn đề sinh lý. Mấy ông già trên 6 bó, cưa sừng làm nghé nhưng sức khoẻ với đủ bệnh cao máu, cao đường, cao mỡ,...thì khó có thể bồi dưỡng sinh lý cho cô vợ trẻ. Người ta nói gái 17 bẻ sừng trâu cũng gãy.
Thời trẻ, thanh niên nói như bên mỹ là đọc báo hàng ngày “daily”, sau có con, bận rộn công việc nên chỉ có thì giờ đọc “weekly”, gọi là đọc tuần san, rồi xồn xồn một tí thì đọc báo nguyệt san “monthly” rồi lên 6 bó thì coi như đọc đặc san “yearly”. Anh về Việt Nam, thay vì chọn mấy bà xồn xồn làm bạn già để bước chung trên chặn đường hoàng hôn xế bóng của mình, lại cưa sừng trâu làm nghé, lấy cô gái trẻ thì việc gì sẽ đến tắt sẽ đến.
Anh chồng già chơi báo đặc san trong khi cô vợ trẻ thì ở tuổi sung mãn, cứ thấy chim ông chồng già mang tính e thẹn, cúi đầu thì làm sao cô ta chịu nổi. Có cuốn sách “Sex at dawn”, tác giả là nhà tâm lý học người Úc, nghiên cứu về sinh lý của con người. Cho hay là mức độ thèm khát sinh lý của phụ nữ cũng không kém nam giới.
Nghiên cứu cho rằng sinh lý ở thời thượng cổ, con người đi săn bắn, sống chung với nhau nên họ giao hợp với ai họ thích, ngay cả cùng giới. Do đó đàn ông rất yêu thương các đứa trẻ trong bộ tộc vì có thể là con của họ nên cho ăn, bảo vệ khi đi săn,… họ đi săn thì chia đều cho mọi người vì ngày mai họ không săn được thì các người khác sẽ cho họ ăn. Xem như là xã hội chủ nghĩa. Không ai giàu không ai nghèo, chuyên chính vô sản, sống trong các hang động, làm theo năng sức, hưởng theo nhu cầu.
Đến thời nông nghiệp, người ta dừng lại một chỗ để trồng trọt thì cá tính ích kỷ, tham lam mới bộc phát. Khái niệm sở hữu, và tài sản mới nẩy mầm, sợ người khác đến dành đất của mình nên làm hàng rào, vô hình trung người phối ngẫu dần dần được sở hữu hoá, thuộc về mình, không chia sẻ cho ai. Giai cấp giàu nghèo bắt đầu được hình thành.
Khi lòng tham được kích hoạt thì người phụ nữ bị thiệt thòi vì không còn cái quyền như xưa vì họ có thể đi hái trái trong khi nam giới đi săn bắn, nay làm nông thì chỉ rút gọn vào những công việc nội trợ, nuôi con cái. Khi con người sở hữu được đất đai, tài sản thì họ muốn để lại cho con mình nên muốn biết con mình là của chính mình nên đòi hỏi người đàn bà phải thuỷ chung, trở thành một sở hữu của họ.
Các xứ theo Hồi Giáo thì tương tự, đàn bà không được ra ngoài nếu không có một người đàn ông trong gia đình đi kèm. Nếu người chồng chết thì người vợ phải lấy ông anh chồng hay em chồng vì tài sản sẽ thuộc về gia đình. Mình có xem một phim Thổ Nhĩ Kỳ, khá hay, nói đến thực trạng của xã hội ngày nay về chia tài sản, người phụ nữ coi như không là cái gì. Ở các xứ tây phương, thiên chúa giáo cũng rất nghiêm khắc với phụ nữ mà khi đi viếng đảo Sicily hay miền nam nước Ý thì mình thấy phụ nữ bận đồ đen, để tang rất nhiều.
Ở Trung Quốc, khổng giáo đưa ra cụm từ Tiết Hạnh, để ép buộc người phụ nữ phải chung thuỷ trong khi người chồng thì 5 thê 7 thiếp. Vợ con cả đàn nheo nhóc. Những luật lệ cộng đồng, tôn giáo được hình thành để ép buộc người phụ nữ, tước đoạt quyền làm người của họ.
Người ta nghiên cứu về sự hưng phấn, thèm khát tình dục của đàn ông và đàn bà. Họ cho đàn ông, đàn bà cùng lứa tuổi xem phim XXX, gắn các hệ thống đo trên người để xem có bị kích dục hay không và ở bộ phận nào,… kết quả cho thấy người phụ nữ cũng bị kích dục tương đồng với nam giới nhưng hơi phức tạp hơn. Do đó, khi lấy vợ trẻ trong thời gian mà họ đọc báo Daily hay weekly mà ông chồng 6, 7 bó đọc yearly thì chỉ có cách giết vợ họ đi hay làm như ở phi châu giải phẩu bộ phận sinh dục của họ thì may ra.
Chưa lấy vợ mình nghe đến đàn ông sợ vợ thì lấy làm lạ đến khi lấy vợ thì mới hiểu. Nhiều hôm sáng sớm, thức dậy, đầu gối bị long, đi không nổi nên khi thấy đồng chí gái mà tỏ vẽ thân thiện, chìu chuộng, hun hít là sợ lắm, mặt xanh như đít nhái, đi ngủ sớm. He he he
Mình nói mấy anh bạn là nên ngưng uống bia, rượu, hút thuốc lá, ngoài ra nên tập võ hay Hấp Tinh Đại Pháp, lối tập của vua chúa ngày xưa để khi vợ kêu trả bài mà có sức để phấn đấu đánh vào nội thành. Mấy anh bạn chỉ biết lắc đầu, dzô dzô, tìm ba cái rượu thuốc của vua Minh Mạng vớ vẩn nhưng chim vẫn e thẹn vì họ lười tập. Còn mình thì sáng dậy sớm mà đồng chí gái kêu ôm vợ một tí là biết đến giờ trả bài. Triệu like. He he he
Chán mớ đời
Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 
Nguyễn Hoàng Sơn