Yêu chồng loại nào?

Mình có cô con gái đi làm ở Nữu Ước. Bố con rất thân nhau. Có chuyện gì thì nó hay điện thoại hỏi như về công ăn việc làm, tình yêu thậm chí khi xưa, đang làm bài tập ở Ý Đại Lợi, Hồng Kông cũng gọi hỏi mình đang làm vườn. Mình nhận ra có ảnh hưởng rất lớn đối với con gái khi đọc tiểu luận của nó xin vào trường đại học. Nó kể muốn sống cuộc đời như Bố, làm việc tại nhiều quốc gia, nói được nhiều ngoại ngữ. 4 năm đại học nó đi viếng và ở trên 14 quốc gia. Chỉ khác là mình khi xưa, vẽ tranh bán để có tiền đi chơi, còn ngày nay nó đi chơi chỉ lấy thẻ tín dụng của bố và cà. Đầu năm tới nó đi Phi Châu ăn Tết Tây.


Nay con gái có bồ và tương lai có thể sẽ lập gia đình. Vấn đề làm sao để hướng dẫn con gái để có một cuộc sống lứa đôi, tạo dựng một mái ấm gia đình bền vững, sông có cạn núi có mòn song chân lý không bao giờ thay đổi. Khi tại Hoa Kỳ hôn nhân có 50% tan vỡ. 

Hai vợ chồng này lấy nhau trên 80 năm. Kinh

Trong cuộc sống ngày nay tại Hoa Kỳ, người ta định hướng phụ nữ về tự do, hình ảnh phụ nữ thành công trong xã hội, leo lên các bậc thang nhưng họ quên không nói đến vai trò truyền thống của người phụ nữ từ mấy ngàn năm qua. Theo thống kê của Census Hoa Kỳ gần đây thì 40% các cuộc hôn nhân lần đầu tiên bị tan vỡ. Cuộc ly hôn đa số xẩy ra vì vợ chồng bị áp lực công việc quá nhiều, không thời gian cho nhau và khi gặp nhau ở nhà thì không ai nghe ai vì cả hai đều bị áp lực và muốn giải bày đưa đến khủng hoảng với kẻ nội thù.


Phụ nữ được xem bình đẳng với nam giới nhưng học đường chưa dạy về sự hòa hợp giữa trai gái vợ chồng. Không chỉ giới trẻ là nếu một trốn thai người giỏi hơn, lương bổng cao hơn thì người kia phải đứng  phía sau chăm sóc gia đình con cái vì cả hai cứ lao vào công việc, bỏ hết thì giờ để tạo dựng một sự nghiệp thì hạnh phúc hôn nhân sẽ không bao giờ có. 


Trong xã hội ngày nay tại Hoa Kỳ, yêu một người đàn ông chăm chỉ làm việc không phải là ước vọng của tất cả phụ nữ. Đây là lý do tại sao một số phụ nữ ngày nay thích những người đàn ông không có quan điểm sống, viễn kiến về tương lai. Đúng hơn họ sợ những người đàn ông có nhiều tham vọng. Một người đàn bà đầy tham vọng thì muốn một người chồng như chồng của bà Thatcher hay quận công Philip như họ gọi Mr. Mom. Chấp nhận làm hậu phương cho vợ mình tiến thân ngoài xã hội. Nếu vợ thành công thì xem như họ đã thành công.

Yêu một người đàn ông làm việc chăm chỉ, người con gái hiểu rằng không phải lúc nào người bồ hay ông chồng cũng sẵn sàng giúp đỡ, chăm sóc hay luôn bên cạnh cô ta. Có loại đàn ông đam mê làm việc, tạo dựng sự nghiệp cũng như có đàn ông đam mê tứ đổ tường. Phụ nữ phải lựa chọn nhất là khi mình có tham vọng về công việc của mình.


Hồi đầu năm, mình đi viếng động Sơn Đoòng. Toán chỉ có 10 người, 2 người từ Gia-nã-đại, 2 người từ Hoa Kỳ, 1 người từ Đức quốc còn lại là 5 người Việt. 2 cậu thanh niên, 3 cô gái tại Việt Nam được xem là thành đạt, làm việc cho công ty ngoại quốc, tiếng anh lưu loát, đi một mình. Họ không muốn lập gia đình, dùng tiền lương để dành để trải nghiệm, khám phá, đi chơi xứ này xứ nọ. Mình không dám hỏi về đời tư của họ nhưng đoán 1 người đàn ông mà lọt vào mắt xanh của mấy cô này, phải là có bản lĩnh, hoặc các cô này không để ý, chỉ cần một người chồng nội trợ ở nhà, còn mọi việc khác để em lo. Khi xưa, mình đi làm đến 2 giờ chiều, đón con, nấu ăn cho cả nhà, dạy con học,… mụ vợ làm việc nhiều khi 10 giờ tối mới về. Mình xem như Mr. Mom, anh trai hậu phương để vợ yên tâm ra tiền tuyến.


Thằng con có lần nói, nếu bố không lo cho tụi con, chắc nay có thêm nhiều nhà cho thuê. Có thể đúng nhưng chưa chắc. Mình nhớ có lần, có người kêu bán 5 mẩu đất ở Victorville, có thể xây 40 căn nhà. Mình dự định mua để xây nhà bán, mỗi căn có thể lời $50,000 nhưng cuối cùng không làm. Lý do là nếu làm dự án này thì phải đi xa, cuối tuần mới gặp vợ con. Sau 5 năm, có mấy triệu nhưng con nhìn mình như Thiếu Phụ Nam Xương nên hai vợ chồng quyết định không mua lô đất. 


Người đàn bà có thể nghĩ, ông chồng hay bồ không quan tâm đến mối quan hệ. Thật ra người đàn ông thức dậy sớm đi làm để có thể tạo dựng một tương lai ổn định về tài chánh cho mái ấm gia đình. Gặp thằng chồng dậy trễ, không đi làm, suốt ngày bên mình là ngọng. Đi làm về mệt nên người chồng không có thời gian để tắm gội, hôn vợ, chỉ muốn ngủ ngay để lấy lại sức để bắt đầu cho ngày mai. Nếu không lao động tốt thì chủ đuổi.

Người chồng có thể cục mịch, không thư sinh như chồng của bạn mình vì đôi bàn tay chai sạn bẩn thỉu và chiếc áo sơ mi dính đầy mồ hôi, dầu mỡ, không có xức nước hoa nhưng người đàn ông này sẽ yêu vợ con bằng một thứ tình yêu mà người vợ chưa từng trải nghiệm trước đây. Hy sinh để kiếm tiền để cho vợ con ấm no, không thiếu thốn trong cuộc sống. Những người đàn ông chăm chỉ đã kết hôn với người phụ nữ trong mơ của họ, người thức dậy mỗi sáng và làm việc chăm chỉ hàng ngày cho gia đình để có được cuộc sống mà họ hằng mơ ước. 


Trở lại vụ con gái mình. Mình sẽ khuyên nó điều gì nếu một mai lập gia đình. Hy sinh 1 phần công danh ngoài xã hội để xây dựng một mái ấm gia đình hay chạy theo danh vọng địa vị thì sẽ phải trả một cái giá rất đắt và con cái nếu có sẽ khổ.


Mình khám phá nhiều người Mỹ có bệnh về tinh thần. Cuộc sống vội vã khiến họ không có thời gian để clean disk, defragment lại ổ cứng. Khi vợ chồng như hai máy điện toán mà đều bị tê liệt vì chạy nhiều lập trình cũng một lúc thì sẽ đứng hình, Răng Xanh hay USB gì cũng không kết nối với nhau được. Không tải hay kết nối thêm dữ liệu cho nhau thì chỉ có cách là nhấn nút reset. Đi tìm người khác nhưng rồi cũng lêu bêu như chim bị tên một lần.


Khi trẻ chúng ta nghĩ chạy theo tiền tài danh vọng sẽ được hạnh phúc. Nếu may mắn chúng ta đạt những ước vọng. Khi nhìn lại thấy sự trống vắng như những người sống sót của cuộc thử nghiệm xã hội trong suốt 68 năm của đại học Harvard.


Cách đây 68 năm về trước, họ mời 225 sinh viên năm thứ 2 của trường, trong số này có ông JFK và 672 giới trẻ khác ở vùng Boston. Mỗi năm họ theo dõi những người này, đo đạt khám sức khoẻ đến nay chỉ còn lại 60 người của chương trình. Họ bắt đầu thăm dò thử nghiệm với con cháu mấy người này và người phối ngẫu.


68 năm trước, họ có đặt câu hỏi: “hạnh phúc là gì?”. Có người kêu trở thành tổng thống Hoa Kỳ, người kêu trở thành triệu phú, người kêu luật sư danh tiếng, nhà tư bản, bác sĩ , nha sĩ,.. sau 68 năm, họ hỏi số 60 người còn sống sót thì như phép lạ, đều trả lời như nhau; gia đình yên ấm và có thân hữu.


Nay mình về già, mình không biết giải thích làm sao với con để chúng định hướng cuộc đời chúng. Ở trường thầy cô dạy chúng theo đuổi giấc mơ của chúng nhưng cái gì cũng phải có cái giá của nó. Nhiều tiền bạc quá thì có thể gia đình không hạnh phúc lắm. Chúng ta thấy nhiều người nổi tiếng, truyền thông nhắc nhở đến họ nhiều nhưng rồi ngạc nhiên khi thấy họ chọn lấy cái chết vội vàng để chấm dứt cuộc sống đầy áp lực Fast & furious.

Hôm tước, con gái gọi điện thoại cho biết mới liên lạc được một cô ở New York qua móc nối của một tên bạn quen. Cô này đi học tài Chánh như con mình, và mới mua được căn nhà đầu tiên cho thuê khiến con gái mình vui vì có bay sang Cali tháng 9 vừa rồi để học khoá tài chính và muốn mua nhà cho thuê. Có thể là con gái mà mua được nhà cho thuê. Tỏng tương lai có thể lập gia đình, có con cái thì có thể quản lý nhà cho thuê vừa chăm sóc con cái, đỡ bị áp lực công việc.


Ngày nay, nhìn lại cuộc đời, đa số đều kêu là vô thường. Có bác nào cho em ý kiến, khuyên con cái lập gia đình, bớt tham vọng để xây dựng mái ấm gia đình hay cứ lăn xã vào chạy theo mộng ước của mình để rồi thất vọng về sau. Cảm ơn trước.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo phơi nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn