Hồi nhỏ học lịch sử, ông Phan Chu Trinh đi Tây cổ động phát triển đất nước theo Tây phương, ông Phan Bội Châu với phong trào Đông-du, khuyến khích bắt chước theo Nhật Bản, vì xứ này đánh thắng Sa-hoàng năm 1905, rồi đến mấy ông khác như Hồ chí minh thì theo đệ tam cộng sản Quốc tế hay ông Tạ thu Thâu thì theo đệ tứ, troskyist chi đó khiến mình điên cái đầu vì chả hiểu gì cả.
Có chuyện ông Nguyễn Trường Tộ đi sứ sang Tây, trở về kêu bên tây có đèn treo lộn ngược khiến các quan kêu là khi quân, xem thường quan lại. Cho thấy tinh thần trí thức, quan lại Việt Nam như ếch ngồi đáy giếng đến ngày nay.
Có ông Nguyễn Thái Học bị bắt và bị xử tử ở Yên Bái với 12 người khác. Ông này có tuyên bố một câu: “không thành công thì thành nhân” khiến mình đã ngu lại càng ngu lâu vì mình hiểu thành nhân là thành người nhưng bị chém thì thành ma chớ sao lại thành người. Có hỏi bạn bè hay thầy giáo thì bị kêu là đồ ngu.
Lớn lên thì hiểu nhưng tại sao vào thời đó, ông Ghandi cũng là trí thức, được đào tạo bởi Anh Quốc lại dùng chiêu bài; không đòi lại độc lập bằng vũ trang mà bằng sự bất bạo động, bất tuân dân sự vì họ hiểu lý do chính của cuộc xâm chiếm cai trị của người Anh quốc là kinh tế. Nước Mỹ không có nô lệ được người Anh quốc bắt cóc đem sang Mỹ Châu làm nô lệ thì chắc chắn không bao giờ giàu có như ngày nay. Khi phong trào bất tuân dân sự do ông Gandhi khởi xướng và thuyết phục thì ai cũng theo. Cuối cùng Anh Quốc phải trao trả lại nền độc lập cho Ấn Độ. Họ may mắn có những người chống lại thực dân có học thức, được tây phương đào tạo như ông Gandhi, ông Lý Quang Diệu và Nelson Mandela.
Có chuyện ông Nguyễn Trường Tộ đi sứ sang Tây, trở về kêu bên tây có đèn treo lộn ngược khiến các quan kêu là khi quân, xem thường quan lại. Cho thấy tinh thần trí thức, quan lại Việt Nam như ếch ngồi đáy giếng đến ngày nay.
Có ông Nguyễn Thái Học bị bắt và bị xử tử ở Yên Bái với 12 người khác. Ông này có tuyên bố một câu: “không thành công thì thành nhân” khiến mình đã ngu lại càng ngu lâu vì mình hiểu thành nhân là thành người nhưng bị chém thì thành ma chớ sao lại thành người. Có hỏi bạn bè hay thầy giáo thì bị kêu là đồ ngu.
Lớn lên thì hiểu nhưng tại sao vào thời đó, ông Ghandi cũng là trí thức, được đào tạo bởi Anh Quốc lại dùng chiêu bài; không đòi lại độc lập bằng vũ trang mà bằng sự bất bạo động, bất tuân dân sự vì họ hiểu lý do chính của cuộc xâm chiếm cai trị của người Anh quốc là kinh tế. Nước Mỹ không có nô lệ được người Anh quốc bắt cóc đem sang Mỹ Châu làm nô lệ thì chắc chắn không bao giờ giàu có như ngày nay. Khi phong trào bất tuân dân sự do ông Gandhi khởi xướng và thuyết phục thì ai cũng theo. Cuối cùng Anh Quốc phải trao trả lại nền độc lập cho Ấn Độ. Họ may mắn có những người chống lại thực dân có học thức, được tây phương đào tạo như ông Gandhi, ông Lý Quang Diệu và Nelson Mandela.
Ngược lại các nước được Pháp cai trị, làm thuộc địa thì các trí thức của các xứ bị đô hộ, học từ người Pháp cuộc cách mạng 1789 nên chỉ biết đòi lại tự do độc lập bằng vũ lực mà người Pháp gọi là Cách Mạng. Nhìn lịch sử các quốc gia thuộc địa của của Pháp quốc đều dùng vũ lực như Đông-Dương, Algerie,…
Biết bao nhiêu thuộc địa trên thế giới được trao trả lại độc lập mà không phải đánh nhau với người tây phương, trong khi Việt Nam cứ choảng nhau thay vì dùng cái đầu để đối địch, dành lại độc lập như họ. Chán Mớ Đời
Biết bao nhiêu thuộc địa trên thế giới được trao trả lại độc lập mà không phải đánh nhau với người tây phương, trong khi Việt Nam cứ choảng nhau thay vì dùng cái đầu để đối địch, dành lại độc lập như họ. Chán Mớ Đời
Cụ Phan Bội Châu với phong trào Đông-du |
Xem hình thì thấy một ông bận âu phục, một ông thì áo dài khăn đóng, một ông thì bận áo quần như Stalin, ông thì bận đồ như Mao-Trạch-đông. Gần đây, Tết đi chùa hay ăn tân niên ở nhà bạn hữu thì thấy thiên hạ bận áo dài, vừa đàn ông vừa đàn bà. Không hiểu họ về nguồn hay chỉ là một thời trang thoáng qua rồi bay đi.
Tự hỏi tại sao người Việt lại cứ bắt chước người ngoại quốc. Chúng ta có thể học hỏi những cái hay của người ngoại quốc rồi phân loại cái nào hợp với cá tính dân tộc, địa dư, văn hoá mà dùng thay vì cứ bô bô theo người ngoại quốc, bắt chước hoàn toàn của họ.
Điển hình vào thời pháp thuộc, người Việt có nhạc cải cách mà Tây gọi là “la musique rénovée’, người Việt dùng âm nhạc, nhạc cụ của Tây phương cung bậc để tạo ra nét riêng của âm nhạc của mình như Bolero,… trước 75, nhờ chính phủ Việt Nam Cộng Hoà cấm sử dụng ngoại ngữ đặt tên cho các hiệu tiệm nên xuất hiện một làn nhạc mới sau nhạc cải cách mà người ta gọi “nhạc trẻ”, nhớ nhất là ban nhạc Phượng Hoàng và Quốc Dũng,… đó là sáng tạo từ ảnh hưởng của nhạc Pop Tây phương.
Khi sang pháp, mình có đọc “La Trahison des Clercs“ của ông Julien Benda, thì khám phá ra các nước đánh nhau vì cho rằng đường lối của mình hay hơn hàng xóm. Ông ta nói lên sự phản bội của giới trí thức mà dạo ấy, các Đảng phái ở âu châu, tranh nhau cho mình là đúng để rồi đưa đến cuộc thế chiến thứ 2 tàn khốc, dẫn đến cuộc diệt chủng trên 6 triệu người do thái và bao nhiêu triệu người đói khổ lầm than.
Học sử năm lớp 11 về đức quốc xã, cho thấy sau thế chiến thứ 1, có hai Đảng chính ở Đức quốc tranh nhau để rồi đức quốc xã của Hitler lên cầm quyền dẫn đến thế chiến thứ 2. sau này thì đọc tài liệu thì được biết các nhóm tư bản thấy đường lối của Đức quốc xã giúp họ làm giàu hơn nên ủng hộ để Hitler lên cầm quyền.
Lý do mình nhắc lại sự tiên đoán của ông Julien Benda, người pháp gốc do thái vì ngày nay ở các xứ tây phương, lịch sử đang lập lại, sự phản bội của các trí thức như ông Benda đã giải thích trong tập “La Trahison des Clercs“. Cao trào của chủ nghĩa dân tuý đang lên như điên; ở pháp người ta tiên đoán con gái của ông Jean Marie Le Pen sẽ đắc cử tổng thống trong 2 năm tới, Brexit đã hoàn tất….. Chủ nghĩa tự do đã thoái trào, không đáp ứng được cho xã hội hiện nay.
Xem như 3 chủ nghĩa chính xuất hiện ở thể kỷ 20; cộng sản, phát xít và tự do đã cáo chung. Ngày nay, người ta xem bảo vệ môi trường như một tôn giáo hơn là một chủ thuyết chính trị. Các hình ảnh người đức trẻ ngồi ngoài đường, biểu tình bảo vệ môi trường rồi các người tài xế, bò lại lôi kéo họ vào lề đường.
Xem như 3 chủ nghĩa chính xuất hiện ở thể kỷ 20; cộng sản, phát xít và tự do đã cáo chung. Ngày nay, người ta xem bảo vệ môi trường như một tôn giáo hơn là một chủ thuyết chính trị. Các hình ảnh người đức trẻ ngồi ngoài đường, biểu tình bảo vệ môi trường rồi các người tài xế, bò lại lôi kéo họ vào lề đường.
Xét lại thì lịch sử đang lập lại, âu châu chém giết nhau trong 2 cuộc chiến ở thế kỷ 20 nên mới thành lập Liên Hiệp âu châu để giúp đỡ lẫn nhau, cùng nhau phát triển trong hoà bình nhưng khi Hy Lạp bị xem như phá sản thì người dân âu châu tự hỏi, tại sao phải đóng thuế để nuôi dân ở xứ khác nên các phong trào dân tuy ra đời.
Mấy năm trước mình ghé lại âu châu, các nước đều có các phong trào cực hữu lên mạnh, chống người ngoại quốc. Hồn ai nấy giữ, những ý tưởng cao đẹp sống chung hoà bình đã tự biến mất khi con người nghĩ đến quyền lợi của chính bản thân. Mấy tên bạn khi xưa, bầu cho Đảng cộng xã hội hay dân-chủ công giáo, đều hô hào, ủng hộ các Đảng cực hữu. Người Anh Quốc vừa rút khỏi Liên Hiệp âu-châu vì không muốn đóng tiền cho các nước khác xài nuôi các chương trình xã hội làm theo năng suất hưởng theo nhu cầu.
Họ rêu rao giảng về thánh kinh nhưng không làm theo những gì chúa đã rao giảng, cứu người bị nạn như các tỵ nạn chiến tranh do chính các chính phủ họ đã gây ra khiến các dân ở phi-châu, trung đông chạy lánh nạn sang xứ họ.
Mấy năm trước mình ghé lại âu châu, các nước đều có các phong trào cực hữu lên mạnh, chống người ngoại quốc. Hồn ai nấy giữ, những ý tưởng cao đẹp sống chung hoà bình đã tự biến mất khi con người nghĩ đến quyền lợi của chính bản thân. Mấy tên bạn khi xưa, bầu cho Đảng cộng xã hội hay dân-chủ công giáo, đều hô hào, ủng hộ các Đảng cực hữu. Người Anh Quốc vừa rút khỏi Liên Hiệp âu-châu vì không muốn đóng tiền cho các nước khác xài nuôi các chương trình xã hội làm theo năng suất hưởng theo nhu cầu.
Họ rêu rao giảng về thánh kinh nhưng không làm theo những gì chúa đã rao giảng, cứu người bị nạn như các tỵ nạn chiến tranh do chính các chính phủ họ đã gây ra khiến các dân ở phi-châu, trung đông chạy lánh nạn sang xứ họ.
Dù muốn dù không, nếu chúng ta chịu khó nhìn kỹ thì với mức độ ngày nay, các chính phủ Tây phương sẽ không có khả năng trả tiền hưu và y tế cho người dân của họ vì người ta sống lâu, 20, 30 năm sau khi về hưu. Họ đưa ra lý do vì người di dân ăn bám đủ trò.
Ngày nay người giàu có thì càng ngày càng giàu hơn trong khi người nghèo thì càng ngày càng te tua, thậm chí máy móc sẽ thay thế họ trong tương lai, biến họ thành một giai cấp vô dụng vì không còn được xem là một đơn vị kinh tế trong dòng sản xuất. Các chương trình thuế vụ, xã hội, kinh tế đều để giúp người giàu, thêm của hơn. Đơn giản là chính họ chi tiền để các đại biểu, tổng thống vận động bầu cử. Obama được trả công 60 triệu sau khi rời chính quyền, đã giúp “bail-out” các ngân hàng sắp phá sản. Họ lấy tiền thuế của người dân để hỗ trợ các ngân hàng này sống mạnh.
Ra hải ngoại, mình có dịp so sánh đời sống các nước tây phương và Việt Nam, cũng muốn người Việt ở Việt Nam có một đời sống ấm no như các nước tây phương. Mình thấy bạn bè hay các người Việt khác ở hải ngoại, bên âu châu hay Hoa Kỳ cãi nhau về cách thức hay đường lối phát triển Việt Nam,… khiến mình lại liên tưởng đến thế hệ đi trước, các ông Phan Chu Trinh, Phan Bội Châu, Hồ CHí Minh, Tạ Thu Thâu,…
Nghĩa là cứ muốn áp đặt một thể chế của người tây phương lên xã hội Việt Nam để phát triển. Họ cãi nhau, cho mình đúng rồi về Việt Nam, choảng nhau như điên đưa đến cuộc nội chiến tương tàn, rốt cuộc Việt Nam vẫn bị thụt hậu so với thế giới dù mặt trời có toả nắng tại Hà Nội.
Ta thấy chủ nghĩa cộng sản, phát sinh từ cuộc cách mạng kỹ thuật ở âu châu, khác với người Việt vẫn còn trong thời kỳ canh nông, không dính dáng đến Việt Nam, đã đưa dân tộc vào hai cuộc chiến, giết không biết bao nhiêu người để rồi vẫn thuần phục, làm chư hầu Trung Cộng ngày nay.
Mỗi lần đi ăn cưới hay tiệc tùng trong cộng đồng Việt Nam, mình thấy mấy bà mấy cô gốc Việt hay á châu bận đồ đầm theo thời trang của người Tây phương. Nếu nhìn kỹ thì người Việt mình nhỏ con, lại to béo như người Mỹ nên khi bận áo đầm phải đi guốc giày 2 tất nhưng váy may cho người ngoại quốc vẫn dài lê thê quét nhà, ngược lại thấy mấy bà mấy cô bận áo dài Việt Nam trong các lễ hội tết vừa rồi thì lại thấy dáng thanh nhã hơn, có sắc thái riêng, đưa lên nét đẹp của phụ nữ Việt Nam.
Mình có theo học vài lớp của trường đại học Lý Quang Diệu, Tân-gia-ba thì khám phá ra họ đang tìm cách, phát hoạ một chương trình phát triển của xứ họ trong vòng 50 năm tới. Họ xem thường Hoa Kỳ, vì cho rằng lợi tức cá nhân của dân họ cao hơn người Mỹ. Họ sử dụng người tài để thành lập một chiến lược 50 năm tới cho quốc gia nhỏ bé của họ, thay vì kêu mặt trời toả nắng ở Việt Nam dù dịch Corona.
Dạo mình theo học cao học ngành phát triển đệ Tam thế giới ở Thụy sỹ, có làm nghiên cứu về Nhật Bản phát triển dưới thời Minh Trị Thiên Hoàng cũng dựa vào hoàn cảnh của họ, không làm theo hoàn toàn của người tây phương.
Nguy hiểm nhất của du học sinh hay ai ở hải ngoại, là những người bảo hoàng còn hơn vua, bị ảnh hưởng không khí chính trị, văn hoá của người sở tại nên cứ muốn áp đặt một đời sống kinh tế, văn hoá như nước họ cư ngụ tại Việt Nam, bất chấp những bất đồng văn hoá, địa lý, chính trị,…
Các người gốc việt Hải ngoại, cứ tưởng mình là người Mỹ hay là tây đầm nhưng vụ đại dịch Corona này đã giúp họ hiểu là da vàng mũi tẹt thì vẫn bị kỳ thị, cho dù họ có quốc tịch của nước sở tại.
Các người gốc việt Hải ngoại, cứ tưởng mình là người Mỹ hay là tây đầm nhưng vụ đại dịch Corona này đã giúp họ hiểu là da vàng mũi tẹt thì vẫn bị kỳ thị, cho dù họ có quốc tịch của nước sở tại.
Gặp mấy ông đồ khi xưa thì một là Khổng Tử cỏn như thế này, hai là Mạnh Tử viết như thế kia,… đến thời Tây thì các người theo Tây học, một là cứ Jean Paul Sartre nói như vậy, Marx nói như thế kia hoặc Kundera địt ra sao,… ngày nay, ai nấy đều đòi hỏi dân chủ như Tây, dân chủ như Mỹ nhưng phải nghe tôi, còn ai mà nói khác một tí, không bầu cho tôi là chụp mũ Việt Cộng. Chán Mớ Đời
Hôm qua, gặp ông 8 Bôn Sa, hỏi diễn hành ngày Tết ra sao. Ông ta kêu mấy đàn anh kêu không đi vì sợ mếch lòng các nhóm, hội đoàn. Ông ta kêu ngày xưa, ra trận, đơn vị trưởng kêu xung phong là bỏ ba lô lại rồi tiến tới, chết thì có đồng đội lượm xác về, không bỏ lại trận địa. Nay Việt Cộng sang, chúng bỏ tiền, phá rối cộng đồng, mình không tham dự là trúng kế của Việt Cộng. Huynh trưởng không đi thì tui đi một mình. Thế là có vài chục người lính cũ đi diễn hành trong khi các huynh trưởng ở nhà. Chán Mớ Đời
Ông Nguyễn Du đi xứ bên tàu, ra chợ trời thấy có cuốn Đoạn Trường Tân Thanh, đem về đọc khi đi đường, về đến nhà, ông ta dựa theo ý của cuốn sách mới đọc để viết Thuý Vân Kiều, để đời. Ông ta sáng tác lại theo tinh thần văn hoá của Việt Nam. Nếu ông ta không đi sứ bên tàu thì chắc người Việt, chúng ta đã không có truyện Kiều.
Chủ nghĩa tự do của tây phương đang thoái trào vì không áp dụng cho phúc lợi toàn người dân và đáp lại các vấn nạn xã hội, kinh tế cảu ngày nay. Sự cách biệt lợi tức giữa người giàu và nghèo càng ngày càng cao. Người nghèo không có gì để phản đối cả như khi xưa, họ có các công đoàn lao động để bảo vệ quyền lợi của họ, nay máy móc thay thế hết. Thế là ngọng.
Một xã hội có đến 49% dân số được xem là giới vô dụng vì ăn bám vào công quỹ quốc gia, ăn trợ cấp, không còn là một đơn vị kinh tế sản xuất của kinh tế thị trường thì có thể hình dung tương lai đen tối ra sao nhưng các chính trị gia, cứ ăn tiền của các nhóm lợi ích để sống, để được kiếm phiếu, được tiền để tranh cử,…
Xem phim “parasite” trên AppleTV đã nói lên một phần nào tương lai của xã hội Hoa Kỳ hay các nước phát triển sẽ đi về đâu.
Khi xưa vào thời trung cổ, các giáo sĩ, đại diện cho giới có học, trí thức đã buộc người dân theo lối sống của nhà thờ đặt ra. Tương tự ngày nay, có một số trí thức hồi giáo, ép buộc người dân sống theo luật Sharia một cách cực đoan.
May thay, khi đế quốc Thổ nhĩ kỳ được thành lập, các giới trí thức Hy-Lạp chạy sang Tây-âu đem theo những tư tưởng sống của các trí thức Hy-Lạp, đã gây ảnh hưởng cho giới trí thức âu châu và đã tạo nên thời đại Phục Hưng, đưa âu châu ra khỏi các bế tắc xã hội và tư tưởng.
Ngày nay chủ nghĩa dân tuý lên cao nhưng vụ dịch Corona đang chứng minh cho ta thấy thế giới đã được toàn cầu hoá. Hãng xe Huyndai phải cho thợ nghỉ vì không có đồ phụ tùng được chế tạo từ Trung Cộng. Nội ngành du lịch bị ngưng đủ thấy bao nhiêu dịch vụ ăn theo ngành này đủ ngất ngư. Một năm có đến 146 triệu du khách đến Trung Cộng. cứ xem con số để biết tổn thất của ngành du lịch của Trung Cộng cũng như các nước khác tiếp đón Số lượng tương đương số du khách tàu.
Trái cây, thực phẩm được bán qua Trung Cộng lâu nay, bổng nhiên ngưng lại. Kinh tế Việt Nam dựa vào Trung Cộng quá nhiều, gần đây Hoa Kỳ đưa các nước như Việt Nam, Trung Cộng lên hàng nước đã phát triển cho thấy Hà Nội chơi trò, lấy đồ của Trung Cộng bán cho mỹ là một cách ăn xổi không có tương lai. Đồ nhập cảng từ Việt Nam sẽ bị đánh thuế cao, sẽ phải cạnh tranh với các nước khác.
Các giới trí thức, chuyên gia cứ áp đặt những gì học ở tây phương hay Trung Cộng lên nước nhà để phát triển, không điều nghiên rõ hơn về địa lý, văn hoá của người Việt để phát triển theo mô hình riêng của Việt Nam như Tân gia Ba đã làm, đang làm và sẽ làm. Họ nghiên cứu làm sao phát triển cho 50 năm tới trong khi chúng ta chả có gì cả nhưng vẫn tự hào mặt trời toả sáng ở Hà Nội.
Chán Mớ Đời
Nhs