FEMEN = nữ quyền?

 Có dạo trên đài truyền hình nói đến một nhóm phụ nữ người Ukraine, đấu tranh cho nữ quyền, kêu nước Ukraine không phải là nhà thổ. Khi tranh đấu xuống đường, họ thể hiện rất độc đáo vô tiền khoán hậu: để ngực trần như mấy người Mọi khi xưa tại Đàlạt. Sau này bị đàn áp, ở tù nên họ chạy qua Pháp để tiếp tục tranh đấu, khiến cuộc tranh đấu cho phụ nữ Ukraine trở thành tranh đấu cho nữ quyền tại Pháp, còn tại Ukraine vẫn như xưa, không thay đổi. Chế độ “Phụ hệ” vẫn tiếp tục như bao nhiêu thế kỷ qua.

Trên Amazon có cuốn phim tài liệu, phỏng vấn các nhà nữ quyền này, mình khám phá ra phong trào này được một người đàn ông thành lập và tổ chức để các cô này phơi ngực biểu tình, được thiên hạ giúp đỡ tài chánh. Người ta hỏi ông thần này thì anh ta tự nhận là một người theo chế độ phụ hệ nhưng lại tổ chức các cuộc tranh đấu cho nữ quyền. Vì tiền bạc. Chán Mớ Đời 

Gần đây cô Oksana Shachko, chết tại Paris với thư tuyệt mệnh hay người ta giúp cô ta chết, 10 năm sau khi cô ta cùng 3 người khác thành lập tổ chức Femen. Cô này bỏ chạy qua Paris để tỵ nạn, năm 2013 rời bỏ tổ chức và sinh sống bằng làm nghệ thuật.


Làm tổ chức này phải có cam đảm vì họ hay bị bắt cóc, tẩm xăng doạ đốt thiêu họ hay bị giết. Phong trào tranh đấu của nữ quyền tại Hoa Kỳ thành công nhờ vào nền dân chủ dựa trên hiến pháp nên giới đàn ông chủ trương chế độ phụ hệ không làm gì được, phải chấp nhận đa số.

Họ cho hay sau khi khối Liên Sô bị xụp đỗ, xứ Ukraine nghèo nên các cô gái ra ngoại quốc để làm tiền gửi về nuôi gia đình. Họ hay bị bắt làm nô lệ tình dục, thêm các du khách nam đến Ukraine để tìm gái. Mình nhớ dạo ở Thuỵ Sĩ, đọc báo cuối tuần, kể có nhiều chuyến bay chở nam du khách người Ba-Tư bay sang các nước đông âu để tìm gái vì mấy ông cố đạo hồi ayatollah cấm nhà thổ tại Ba Tư. Các chuyến bay đến Ba-lan và Ukraine nhiều nhất.

Một tổ chức tranh đấu nữ quyền, độc tài và chế độ phụ hệ lại do một tên đàn ông Victor Sviatsky đưa ý kiến này ra và quản lý. Tiền bạc bắt đầu được thiên hạ ủng hộ nên các đoàn viên bắt đầu lộn xộn. Họ tự hỏi tại sao Victor Stviatsky lại nắm đầu họ, bắt họ nói những gì và tránh những gì để khỏi bị đi tù. Thế là bỏ chạy sang pháp tránh nạn, huấn luyện mấy bà nữ quyền đầm hở ngực. Chỉ tiếc họ viết tùm lum trên ngực, khiến bộ ngực mất đẹp.

Họ nói chỉ nhận đoàn viên, toàn là người đẹp vì xấu sẽ không thu hút đám đông, ký giả,.. tự họ mâu thuẫn vì phụ nữ xấu cũng bị hiếp dâm, có thể bị đàn áp nhiều hơn phụ nữ đẹp. Xem họ trả lời câu hỏi thì mình cảm nhận họ không hiểu rõ lý do và mục đích đấu tranh của họ. Có lẻ họ có chút tư duy rồi tên chủ xị tổ chức, để mấy cô cởi áo, vẽ trên ngực những khẩu hiệu chống phụ quyền…

Nhóm này bị tan rã, mỗi người làm một việc, được cái là họ đã đem được lửa nữ quyền qua được Tây Âu, các nước thích cách mạng như Pháp và Đức, giàu có nên ngọn lửa đấu tranh cho nữ quyền vẫn toả sáng.

Cuộc thi hoa hậu tại Đàlạt. Nói theo ngôn ngữ thời nay, là Femen

Sinh ra trong một nước nghèo thì chúng ta khó có nhiều lựa chọn vì đói. Các cô này cảm thấy bị sĩ nhục khi du khách đến Ukraina, gặp phụ nữ xứ này, cứ tưởng là điếm hết nên đối xử thô lỗ. Có anh bạn học kể, sau 75, anh ta có việc phải về Hà Nội, ông thầy nhờ đưa lá thư cho người bạn học cũ khi xưa. Sau khi nói chuyện với anh bạn một lúc, người bạn của ông thầy bảo: : anh không phải thanh niên miền nam, trong đó toàn là điếm, ma cô” vì Hà Nội tuyên truyền như thế nên dù người có học, nghe hoài rốt cuộc vẫn tin như vậy.

Có anh bạn kể, một nhà văn từ Hà Nội sang Hoa Kỳ để giao lưu. Anh ta được nhờ đưa đón ông nhà văn từ Hà Nội mấy ngày để gặp mặt các nhà văn mỹ cũng như việt tại đây. Có dịp anh ta về Việt Nam, nhà văn kia mời đến nhà ngủ lại để tâm sự. Nhà văn nói; sau khi đi mỹ về anh ta không viết được. Anh ta khám phá ra những gì thầy dạy đều sai. Anh ta quan sát anh bạn để tìm sơ hở khi thấy anh ta lo lắng, giúp đỡ tận tình, chở ra phi trường, gửi gấm cho những người bạn nơi nhà văn sắp đến. Các bạn của anh bạn cũng giúp đỡ, đón tiếp đàng hoàng như anh bạn của mình.

Chế độ Mẫu Hệ tại Đàlạt khi xưa, đâu có vẽ tùm um.

Sau 6 tháng nhà văn không viết được, rồi như một dòng mạch khác lại đến với nhà văn, ông ta viết về những gì nhà văn suy nghĩ, đảo lộn tất cả nhưng gì nhà văn được dạy dỗ từ thầy, từ tuyên giáo,..

Vấn đề là họ khởi động đúng, tranh đấu cho nạn sách nhiễu tình dục, xem thường phụ nữ của giới đàn ông nhưng rồi tiền bạc đến, chia sẻ không đều, lập trường không vững chắc, kiên định nên phong trào bị dập tắt trong nước. Tên chủ xị khám phá ra một cách làm tiền, sử dụng các cô này phơi ngực, không khác gì một tên ma cô. Họ lại sống trong một môi trường độc tài, bị đàn áp nên khó mà thành công.

Cũng có thể họ lợi dụng vụ tranh đấu này để rời nước, đến Pháp để có một cuộc sống dễ hơn như những nhà tranh đấu dân chủ khác trên thế giới, sử dụng cuộc tranh đấu của họ như một chiếc vé đi ra khỏi nước họ khi các nước tây phương can thiệp. Ra khỏi nước thì xem như cuộc tranh đấu của họ chấm dứt vì phải lo kiếm sống.

Biết đâu trong tương lai, các giới trẻ khác sẽ nêu theo gương họ, để tranh đấu cho quyền phụ nữ tại xứ họ.

 
Mình thấy ảnh cô gái Đàlạt này rất đẹp nhất là nụ cười. Có người kêu mình đây là người Mọi cà răng căng tai nhưng sống tại Hoa Kỳ, mình quen không nhìn thiên hạ qua gốc gác của họ.  Cô này cũng như các cô gái khác đâu cần phải tranh đấu nữ quyền vẫn  được để ngực Trần.. thật ra họ sống dưới chế độ mẫu hệ . Vive  les femmes.

Nguyễn Hoàng Sơn