Hàn Mặc Tử Made in USA

 Hồi nhỏ nghe đài phát thanh ca sĩ Hùng Cường ngâm thơ của Hàn Mạc Tử, hình như có tuồng cải lương nói về nhà thơ này. Có bài nói ông này đói quá nên rao bán mặt trăng, để có tiền ăn cơm tháng chị em Mộng Cầm. Thấy vui vui, nay thì mình khám phá ra ở mỹ, có một tên bán đất trên mặt trăng, rất giàu có.

Cách đây 40 năm, có ông thần tên Lamar, đang bị vợ đưa ra toà ly dị, hết tiền bổng nhiên một hôm lái xe ngưng ở đèn đỏ, ông ta nghĩ phải chi mình có nhiều đất đai thì đời bớt khổ. Nghĩ tới đó thì bổng nhiên ông ta thấy mặt trăng sáng rực trước mặt khiến ông nhớ khi học đại học, thầy có nói đến hiệp ước ký giữa Hoa Kỳ và Liên Xô và Anh Quốc vào năm 1967 “International Space Treaty” là mặt trăng thuộc quyền sở hữu của nhân loại, không thuộc về nước nào cả, nhưng hiệp ước này không nói đến tư nhân có quyền sở hữu mặt trăng.

Khi xưa, khi Hoa Kỳ cho người di dân về miền viễn tây, họ cho người đi chiếm đất đai, rồi miễn sao phải trả thuế chút chút. Chính phủ Hoa Kỳ ra luật “Homestead Act vào năm 1862”, cho phép người đi về miễn viễn tây, có thể sở hữu đất đai mà họ sinh sống tại đó và đóng chút đỉnh tiền cho chính phủ.

Thế là ông thần này ra toà thành phố, đóng $35 để thành phố đóng dấu chứng nhận ông ta sở hữu mặt trăng, Sao Hoả, và các 8 sao khác. Lúc đầu thì các nhân viên thành phố chới với, phải mất một thời gian thuyết phục để ông Lamar được chấp nhận đóng tiền, tự xưng là chủ nhân mặt trăng.

Từ đó ông ta quảng cáo bán $25/ mẫu anh. Đa số người ta bỏ ra $25 để mua một mẫu đất trên mặt trăng cho vui. Không ngờ có đến 6 triệu người mua, xem như ông ta bỏ túi được $150,000,000. Kinh

Trong số người sở hữu đất trên mặt trăng, có cả các cựu tổng thống Hoa Kỳ. $150 triệu đôla trong suốt 40 năm, xem như gần $4 triệu đôla cho mỗi năm. Lấy tên công ty “Lunar Embassy”, chỉ có 7 nhân viên để lo giấy tờ bán đất trên mặt trăng.

Hiện nay thì Liên Hiệp Quốc hay các nước nước khác không ai muốn tranh chấp đất đai trên mặt trăng nhưng trong tương lai có thể đụng độ với NASA. Cơ quan không gian của Hoa Kỳ này mướn thường xuyên các công ty tư để mang về vài khoáng chất từ mặt trăng. Vấn đề là NASA chỉ mua nhưng chỉ có vài ngàn đôla.

Người ta cho rằng, NASA làm như vậy như vụ ông LAmar đã làm 40 năm về trước, tạo dựng chứng cớ giấy tờ chứng minh để sau này, có thể đưa giấy tờ cho liên Hiệp Quốc, cho rằng họ đã liên tục từ bao nhiều năm nay, có làm việc trên mặt trăng như kiểu Hoàng Sa và Trường Sa, các nước cứ đưa ra những việc làm của nước họ như trường hợp Trung Cộng bắt Phạm Văn Đồng ký chủ quyền về Trung Cộng mấy đảo này. Các công ty được mướn đem đất đai, khoáng chất từ mặt trăng về, nghĩa là tài sản của NASA. Đất đai đã được buôn bán, khai thác đất đai và buôn bán, tạo dựng một quá trình lịch sử cho NASA như thời Hoa Kỳ cho di dân về miền viễn tây. Các cuộc buôn bán này chứng tỏ có một cuộc thương mại từ lâu, có thể giúp NASA có những chi tiết để sử dụng khi có tranh chấp. Ai muốn mua thì vào trang nhà của công ty.


Có thể trong tương lai, các công ty lớn sẽ chiếm đóng mặt trăng. Dạo này thấy có hai công ty của mấy tỷ Phú cho hoả tiễn bây lên không gian, TEsla cứ bắn các vệ tinh lên không gian. Đó là tương lai của nhân loại.

Ai muốn mua thì vào Lunarembassy.com, đăng ký.

Hoá ra nếu ông Hàn Mặc Tử, thay vì làm thơ khơi khơi có đầu óc buôn bán, nghĩ ra cách bán này, bằng cách ghi tên đóng tiền ở Quý Nhơn hay lầu ông Hoàng thì nay con cháu ông ta giàu, Hà Nội sẽ phong ông ta là anh hùng nhân dân và Việt Nam sẽ là chủ nhân của mặt trăng. Có thể dịch bài thơ của ông ta ra ngoại ngữ rồi nộp cho Liên Hiệp quốc, để chứng mình người Việt là người đầu tiên sở hữu, rao bán mặt trăng. Chán Mớ Đời 

Nguyễn Hoàng Sơn