Đường là tử thần


Năm 1967, một nghiên cứu khoa học cho thấy nguyên nhân của bệnh tiểu đường và bệnh tim mạch, không phải vì chất béo hay cholesterol như người ta lầm tưởng. Nghiên cứu khám phá đường gây các plaques trong mạch máu. Ngoài ra tiêu thụ nhiều tinh bột đưa đến bệnh tim mạch.


Tại sao nghiên cứu này không được thông báo cho dân chúng biết. Chúng ta sống trong một chế độ tư bản nên kỹ nghệ đường, thực phẩm phải bảo vệ quyền lợi của họ.


Theo một bài báo được đăng trên JAMA Internal Medicine, cho biết một tập đoàn kỹ nghệ gọi Sugar Research Foundation (SRF) muốn bác bỏ những tài liệu cho rằng Đường là nguyên nhân đưa đến các bệnh tim mạch.


SRF mướn 3 khoa học gia nổi tiếng của đại học Harvard, mỗi người được trả $65,000 để viết bài đăng trên các báo y khoa, cho biết cholesterol và chất béo là nguyên nhân của các bệnh cấp tính mà người Mỹ bị dính. Kết quả là hàng triệu người Mỹ chết.

Dr. Frederick State, chủ tịch Harvard’s Department of Nutrition,  Dr. Robert Gandy, người tiên phong về nghiên cứu dinh dưỡng và Dr. Mark Hegsted, một cố vấn khoa học cho cơ quan USDA. Nghe nói là 60% các người đứng đầu cơ quan USDA là cựu nhân viên của các công ty dược phẩm và thực phẩm.


Chương trình tài trợ bởi SRF để đăng trên tạp chí về y khoa để các khoa học gia, dùng để tham luận. Các bài viết cho thấy các nghiên cứu về dinh dưỡng, cho rằng nên loại chất béo ra khỏi chế độ dinh dưỡng của người Mỹ để chống lại bệnh tim mạch đang gia tăng tại Hoa Kỳ.

Đường đến từ nhiều loại, nước ngọt là nguy hiểm nhất. Trà sữa, cà phê sữa,…


Trong bài báo đăng trên JAMA, Stanton Glantz, Cristin Kearns và Laura Schmidt, đồng tác giả cho rằng từ 50 năm qua, kỹ nghệ đường đã định hướng các cuộc tranh luận khoa học. Họ cho biết là không được phỏng vấn các nhân vật liên quan đến vấn đề định hướng. Họ không muốn nói là đường đưa đến các bệnh tim mạch, có lẻ sợ bị thưa kiện, họ chỉ chú trọng đến các định hướng dư luận của SRF.


Không có tài liệu xác định SRF đã biên tập những gì các khoa học gia đăng trên cáo tập san năm 1967 nhưng có nhiều chứng cớ khiến người ta nghĩ SRF định hướng kết luận của mấy bản tin được đăng trên các tạp chí khoa học. Điển hình năm 1954, họ tìm thấy bài diễn văn của chủ tịch SRF, quả quyết đây là một cơ hội thương mại rất tốt. Nếu chúng ta có thể định hướng người Mỹ phải hạ giảm tiêu thụ chất béo thì họ phải thay thế chế độ dinh dưỡng, giúp người Mỹ tiêu thụ đường gia tăng gấp 3 lần trước đây.


Đến đầu thập niên 60 của thế kỷ trước, SRF được tin các tài liệu nghiên cứu về đường khá tiêu cực như phó chủ tịch SRF John Hickson, ghi trong một tài liệu. Ông ta đề nghị thực hiện các nghiên cứu do chính chúng ta tài trợ để có thể xuất bản, bác bỏ các tài liệu không có lợi cho SRF.


Chương trình này gặp trở ngại, kéo dài lâu hơn dự định vì các nghiên cứu được cập Nhật hoá nhiều hơn, cho rằng đường đưa đến bệnh tim mạch. Cuối cùng nghiên cứu của SRF được xuất bản năm 1967. Sau đây là nguyên văn của 1 phần lá thư của ông Hickson, phó chủ tích SRF: "Let me assure you this is quite what we had in mind and we look forward to its appearance in print,".

Cơ quan y tế của Hoa Kỳ cho hay 96 triệu người Mỹ bị tiền tháo đường. Chúng ta biết là từ trước kia cholesterol được xem là cao là trên 236, các công ty dược phẩm hạ xuống 200 khiến ai cũng bị tiền tháo đường ngay con nít và phải uống thuốc, làm giàu cho các công ty dược phẩm bán thuốc tiểu đường mà chúng ta biết thuốc này sẽ đem đến các hệ luỵ khác..

Mình đi bác sĩ, đường của mình không cao, bác sĩ đề nghị mình uống thuốc tiểu đường để phòng ngừa bệnh tiều đường. Nếu uống thì xem như uống cả đời, cứ 3 tháng đến gặp bác sĩ để họ kê toa, lấy tiền cho vợ họ đi mua sắm. Lương y như ác mẫu. Năm nay mình chưa đi bác sĩ nên thư ký của nhà thương cứ nhắn tin, gọi đủ trò. Lý do là mỗi năm mình được nghe đâu $10,000 về bảo hiểm Medicare nên bác sĩ muốn kêu lại khám đủ trò để họ vớt hết số tiền $10,000 y tế mà chính phủ dành cho người trên 65 tuổi.


Nghiên cứu của SRF được xuất bản, nhằm giảm thiểu ảnh hưởng các nghiên cứu cho rằng đường có thể gây nên bệnh tim mạch. Họ cho các tài liệu hơi mập mờ vì cách thử nghiệm. 3 ông tiến sĩ kia dùng một phương cách khác để thử nghiệm, nhằm để chỉ trích các kết quả của những nghiên cứu không có lợi cho Đường.


Có một ông bác sĩ nhi khoa, nghiên cứu về hậu quả của đường, viết sách, ông ta đi học thêm luật khoa để thưa kiện các công ty đường như khi xưa, người ta khuyến khích hút thuốc, bác sĩ quảng cáo thuốc lá.


Có một nghiên cứu cho rằng tiêu thụ ít đường và ăn thêm rau cải, được họ chỉ trích cho rằng không khả thí. Một nghiên cứu cho chuột bạch ăn ít chất béo và nhiều đường, được chỉ trích vì đó là chuột trong khi dinh dưỡng của con người khác với chuột. Họ cho rằng các nghiên cứu có kết quả khá mập mờ, cho rằng hạn chế tiêu thụ chất béo là cách tốt nhất để tránh bệnh tim mạch.


Các công ty thực phẩm định hướng các nghiên cứu về Đinh dưỡng có lợi cho họ. Năm 2015, New York Times có nhận được các email liên kết công ty CoCa-Cola tài trợ các nghiên cứu về dinh dưỡng có lượng cho họ, giảm thiểu các hệ quả của đường đưa đến bệnh béo phì, cho rằng trẻ em ăn kẹo có một sức khoẻ bình thường.


người Mỹ tiêu thụ đường từ năm 1822 đến 2005


Mình có xem một phim tài liệu, họ cho biết là khi có một khoa học gia hay bác sĩ nào nói chuyện ở các buổi hội thảo có đề tài bất lợi cho kỹ nghệ thực phẩm là họ gửi các khoa học gia của họ. Ngồi hàng ghế đầu rồi đặt những câu hỏi khiến các người tham dự nghi ngờ về những gì diễn giả vừa nói về nghiên cứu của họ. Họ có phỏng vấn một ông về hưu, ông ta chỉ trả lời là được trả lương rất cao.


Ngày nay, chúng ta thấy hậu quả của sự định hướng khoa học quá dã man. Sự thật về đường và hệ quả đưa đến bệnh tiểu đường và bệnh tim mạch bị dấu kín từ bao nhiêu năm.


Hậu quả là các lương y như từ mẫu, khuyên bệnh nhân ăn đường, bớt ăn mỡ. Từ khi mình ăn bớt đường và tinh bột thì giảm được 20 cân anh. USDA khuyên người Mỹ không ăn bơ mà ăn Marguerine, mà ngày nay ai nấy đều biết là Margarine làm nghẹt mạch máu. Sau đó người ta ăn ít chất béo thì được thay thế bởi các loại thức ăn có đường và muối. Kết quả là người Mỹ tiêu thụ gấp 3 các loại đường ngọt. Nếu bác nào đọc trên nhãn hiệu của thức ăn, thấy họ đề số lượng đường thí dụ Sugar 16g, thì lấy 16 chia cho con số 4, ra 4 muỗng cà phê đường. Nhiều khi họ phả thêm với muối nên ăn không thấy ngọt lắm.

Lấy thí dụ hộp này đồ đại hàn, vợ mình mua về nhưng khi đọc tổng số đường là 17g, gồm 12g đường hoá học 24% là mình khóc, hết dám đụng. Xem như 17g/4 = 4.25 muỗng cà phê đường cho một gói. Uống thấy không ngọt lắm vì họ pha muối (sodium) 59g, hơn gấp 3 số đường. Chúng ta mua mấy đồ tưởng là tốt cho sức khoẻ nhưng toàn là đường và muối trộn khi chất béo cơ thể cần thì chỉ có 1g. Chán Mớ Đời 


Năm 1980, chỉ có 1 trong 50 người Mỹ có vấn đề tiểu đường ngày nay là 1 trong 3 người, xem như 33% người Mỹ bị tiền tiểu đường. Bệnh tiểu đường đã giết độ 3.2 triệu người mỗi năm.

Khi xưa, người ta trả tiền cho bác sĩ đẻ quảng cáo thuốc lá, khuyến khích bệnh nhân, người Mỹ hút thuốc và đã thấy hậu quả. Các bác sĩ, tiến sĩ khoa học được trả lương để làm bồi bút đưa đến đại dịch bệnh béo phì, tiểu đường, cao mỡ, cao máu như ngày nay xẩy ra khắp thế giới và trong 50 năm qua vô hình trung giết trên 158 triệu người Mỹ.


Từ khi cuộc nghiên cứu định hướng đường tốt hơn chất béo của mấy ông thần Harvard, người ta ước đoán có trên 158 triệu người Mỹ chết vì hậu quả của sự dấu nhẹn các nghiên cứu bất lợi cho kỹ nghệ đường. Bà Obama và thị trưởng New York, Bloomberg tìm cách ngăn cản không cho bán nước ngọt trong trường học và chai hay ly nước ngọt nhỏ hơn nhưng không thành. Mình nhớ có một tên trên đài Fox News kêu người Mỹ phải có tự do chọn lựa muốn uống bao nhiêu nước ngọt đó là tự do. Tự do chọn lựa nếu chúng ta hiểu việc làm của mình và hậu quả. Đây con nít đâu biết gì nhất là bị tuyên truyền, định hướng bởi các nhóm lợi ích.


Cách tốt nhất là chúng ta khởi đầu bằng cách ngưng ăn tinh bột và đường. Nếu thèm ăn đường thì tìm các loại như trái cây, thiên nhiên không bị kỹ nghệ hoá, hoá học.


Ai buồn đời thì vào những cái link sau đây để đọc rõ hơn. Nói chung thì đây là những suy nghĩ của một số người cho rằng các công ty dược phẩm và thực phẩm đã định hướng dư luận, đưa ra nhiều tranh cãi mà chúng ta không biết chắc chắn. Chỉ có chúng ta đọc tài liệu rồi tự đưa kết luận tin vào các tài liệu nào rồi định hướng các bảo vệ sức khoẻ của mình. Đừng tin vào ai cả.

Đây là nghiên cứu của ông John Yudkin về ảnh hưởng, hậu quả của đường. Cuốn sách này được xuất bản năm 1972 nhưng gấu đó bị cộng đồng khoa học đánh tơi bời nên mất tích. Mới được tái xuất bản gần đây, sau khi ông Yudkin qua đời từ lâu. Ông ta bị các bồi bút của các công ty dược phẩm đánh tan nát và chết trong cô đơn. Nay có một bác sĩ Mỹ ở Cali, tên là Robert Lustig, học thêm về luật để kiện kỹ nghệ đường, mới giúp thiên hạ hiểu thêm về hậu quả của đường. Từ trước đến nay, chúng ta chỉ nghe không ăn chất béo. Để mình đọc xong sẽ bình dân học vụ lại cuốn sách này.


Nếu xem hình xưa tại Hoa Kỳ như đại nhạc hội Woodstocks, chúng ta thấy thanh thiêu nữ Mỹ dạo ấy gầy còm, khác với ngày nay, to béo. Mình nghĩ đó là ảnh hưởng về dinh dưỡng. Dạo mình chưa lấy vợ, gầy đói, tới nhà ai cũng nhảy vào ăn dù chưa được mời. Lấy vợ sau 6 tháng là to béo, bác sĩ kêu cholesterol cao thế là ngọng. Mình làm cái thùng nước gạo của vợ. Vợ ăn chút xíu rồi đưa cho mình ăn, kêu ăn bỏ tội. Mình sợ kiếp sau, vợ đầu thai làm con heo để ăn đồ bỏ mứa nên phải ăn đưa đến to béo. 


Sau 20 năm làm thùng nước gạo, mình không nghe lời bác sĩ, tự tìm sách đọc để tự cứu mình, và đã xuống 20 cân. Cứ tưởng tượng mỗi ngày phải vác thêm 20 cân trên người thì cơ thể sẽ có vấn đề. Các bác nên tìm sách báo để đọc, xem cái nào hợp với mình thì chú tâm vào đó. Nhất quyết không làm thùng nước gạo cho vợ nữa.


https://www.foodpolitics.com/2016/09/sugar-industry-funding-of-research-1967-style-with-many-lessons-for-today/


Nguyễn Hoàng Sơn