Chuyện tình Easy Rider Đàlạt

 Mình quen trên mạng một anh chàng người Đàlạt, lớn tuổi hơn mình, từng đi lính nhảy dù; nói ở khu cạnh nhà thờ Domaine de Marie; đọc bài mình kể về Đàlạt xưa, anh ta hay còm bằng anh ngữ nên thấy là lạ. Mình đoán anh ta muốn thực tập anh ngữ như khi xưa mình gặp người Mỹ để tập đàm thoại tại Đàlạt.

Dần dần anh ta kể đang chạy xe ôm tại Đàlạt, có cô vợ thua đến 40 tuổi, có đứa con mới 7 tuổi đầu khiến mình thất kinh. Mình bái anh chàng làm sư phụ vì ở Việt Nam, chạy xe ôm mà vẫn tán dính em gái chân dài thua đến 40 tuổi. Hỏi thêm bí kiếp, vì cớ nào mà cưa đỗ một em chân dài tại Đàlạt.

Hoá ra chuyện tình cũng vì tiếng anh. Khi xưa đi lính, anh ta làm thông dịch viên cho đệ nhất sư đoàn không kỵ mỹ tại Phước Long. Anh ta là cựu học sinh Lasan Adran Đàlạt nên tiếng Tây tiếng Anh cũng ok. Sau 75, được đi cải tạo, học tập tốt để trở thành con người mới của xã hội chủ nghĩa, được trả về quê quán Đàlạt. Giác ngộ cách mạng làm nghề chạy xe ôm, phục vụ quần chúng hay easy rider cho có vẻ mỹ một chút.

Một hôm có hai cô bé láng giềng ghé nhà, đề xuất một kiến nghị: “ Chú dạy cháu tiếng anh với”. Anh chàng ởm ờ chưa biết nói sao, thôi về mai mốt tính sau. Hai cô bé kêu “lemon question “. Hai ngày sau, em dắt bố em sang, bố em nói: cháu nó thích học tiếng anh, nhờ anh giúp dùm” rồi thì. Tối cũng rảnh. Thế là sự cố bắt đầu từ đó. Sau khi làm easy rider kiếm gạo trong ngày, tối về dạy anh văn vỡ lòng cho cô bé.


Ngày qua ngày qua mau, ngày đực ngày cái, những buổi dã ngoại núi rừng Đàlạt. Anh chàng phát hiện ra một chân lý mới, bổng nhận ra: em bắt đầu đẹp ra, em đẹp hẳn lên khiến anh ta bắt đầu ngoan ngoãn dễ thương, khiến có lần em thốt lên câu ngây ngô: “ you are a wonderful man” như anh ta đã dạy cô bé trong cuốn English For Today của Lê Bá Kông, cuốn I, trang 35.

Anh chàng bắt đầu cảm thấy yếu ớt, mất tự tin trước sự hồn nhiên của cô bé, cái gì cũng muốn thua trước, như Nguyễn Tất Nhiên khi xưa, xin làm người tình thua rồi bắt đầu tương tư, hát khe khe ngày nào cho chú biết yêu cháu rồi, ôm mối tương tư, khiến người tên Vinh đau khổ ăn năn. Ngày nào cánh thiên đường đã mở hé và anh ta đã cắn vào đôi môi ngọt ngào, hồn nhiên của cô bé học trò English For Today. Cô bé nở đôi mắt Nai ngơ ngác, như ma soeur chống đối qua loa, ơ ơ chú chú cháu cháu trong khi anh ta tiến lên như vũ bão của chiến sĩ nhảy dù ra trận, tái chiếm An lộc năm xưa. Cả đời anh ta vẫn nhớ ơn em đã dành cho anh ta.

Bổng nhiên cô bé mất tích cả tháng trời khiến anh ta chơi vơi, khắc khoải, anh ta hoang mang như người yêu cô đơn. Một hôm em dẫn bố em sang nhà như lần xin học English for tomorrow. Bố em sang, kéo ghế, không nói năng chi khiến anh ta nín thở. Mây đen phủ kín bầu trời nhà anh ta.

Một lúc sau, ông bố nói từ từ từng chữ một như tòa án nhân dân đấu tố anh ta, đã hủ hoá, phản đạo đức, mất lập trường cách mạng mà anh đã học tập mấy năm trời ở trại cải tạo, trong khi cô bé quay lưng thút thít khóc nỗi lòng người ở lại Charlie. Ông bố chậm rãi nói: “ con bé có bầu, nó nói là của anh đấy”. Không gian dung dịch trong nhà bổng nhiên chùng hẳn xuống, anh chơi vơi, mặt anh xanh như đít nhái, cố với tay lên thì ông bố lại nện cho một tạ nữa: ‘Đúng của anh không ” . Anh líu lưỡi toát mồ hôi kêu khẽ “dạ Đúng”. Anh chợt nhận ra mình là Tuấn Vũ đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng có thai, đời tôi yêu ai cũng mang bầu.

Ông bố đổi ánh mắt ngại ngùng, ngượng ngạo thành đôi mắt hình sự của công an khu vực rồi hỏi: ‘anh có thương nó không? Anh tính sao?” Anh ta chỉ ngáp ngáp được cụm từ “thương thật mà”. Ông bố như người từ Coma sống lại, bảo “ thôi được, mai anh qua nhà thưa với mẹ nó”. Anh ngớ người không hiểu, bị đứng hình ngoài vùng phủ sóng, cảm giác này vẫn còn mãi trong anh ta đến ngày nay.

Em quay lại nói: “ý bố là chú sang nhà thắp nhang cho mẹ cháu”. Bố tiên sư, giờ này còn cháu với chú. Thế là hôm sau, anh mua nhang đèn qua nhà thắp hương cho bà mẹ vợ, xin bà tác hợp cho đôi trẻ già tiền dâm hậu thú. Chán Mớ Đời nay nhắc lại vẫn thấy vui. Anh ta nhiều lúc cảm thấy già nhanh quá, khi chơi trống bỏi với thằng con 7 tuổi đầu, còn đến 15 năm “hy sinh đời bố củng cố đời con”, lâu lâu thố lộ với cô bé. Có lần cô bé trả lời “ càng già càng dẻo càng dai”.

Bố tiên sư em

You are Superman 

Hy vọng lần sau về Đàlạt, sẽ có dịp gặp Easy rider Đàlạt .

Chán Mớ Đời 

Nguyễn Hoàng Sơn