Nhịn đói chữa bệnh

 Người ta cho biết 45% người Mỹ, ăn uống theo chế độ giảm cân để có thân hình cân đối. Điều mình nhận thấy khi đến Hoa Kỳ lần đầu tiên, nhất là đi viếng các tiểu bang ở giữa Hoa Kỳ, người Mỹ rất to béo hơn người âu châu.

Mình đã kể vấn nạn người Mỹ bị bệnh béo phì vì thức ăn rẻ và chương trình dinh dưỡng trẻ em ở học đường, toàn là các chất tinh bột, uống nước ngọt,…Ông thị trưởng New York, muốn cấm các công ty bán nước ngọt tại các trường học hay bán ly cối nước ngọt nhưng chính trị là trên hết, vài tháng sau là im.

Từ đó, kỹ nghệ giúp người Mỹ giảm cân gia tăng kinh hoàng với các phương pháp giảm cân như phương pháp Keto, Adkins, Whole30, Paleo, South Beach, … chưa kể thời mình ở âu châu, các video tập thể dục của Jane Fonda bán nhanh hơn bánh mì baguette ra lò nóng hổi.

Mình có thử vài phương pháp trên từ 25 năm nay nhưng đều thất bại. Mình đoán người Mỹ bỏ tiền, thời gian đủ trò, như ợ chồng người hàng xóm mỹ, đều thất bại. Béo vẫn béo, càng phì nhiêu thêm. :) 

Lý do là hiểu sai về cơ thể tiêu thụ dinh dưỡng được đưa vào mồm và phải theo chương trình rất khó khăn với công ăn việc làm và bị stress,…Được biết ông cha đẻ phương pháp Adkins, chết vào tuổi 70 vì bệnh béo phì. Từ khi mình bắt đầu đọc sách về dinh dưỡng thì cơ duyên đưa mình đến phương pháp Intermittent Fasting (vô thất gián đoạn).

Khi xưa, ở Đàlạt có ông Xu Huệ, hướng dẫn người Đàlạt vô thất, nhịn ăn và tập thể dục. Mình nhớ ông ta râu trắng nhưng gương mặt rất hồng hào, có thể nhờ ở Đàlạt, trên cao độ nên hồng huyết cầu nhiều. Mình chỉ biết ông ta trông rất tráng kiện, không nhớ bao nhiêu tuổi. Mình có thử 3 ngày nhưng sau đó đói quá, đành ngưng.

Sau này, tại Hoa Kỳ mình có nhịn ăn vô thất được 12 ngày, xuống cân nhưng rồi một tháng sau, ăn uống bình thường lại thì lại lên cân như xưa. Chán Mớ Đời 

Phương pháp nhịn ăn gián đoạn có từ lâu như người hồi giáo trong lễ Ramadan, người DO Thái, ngay thiên chúa giáo cũng có kể ông Giê su đi vào sa mạc mấy chục ngày,..nhưng gần đây, được phổ biến lại. Lý do rất giản dị, ăn trong khoảng thời gian nhất định trong ngày. Dễ thực hiện và đưa đến các hậu quả rất tốt về tinh thần và thể chất.

Mình theo phương pháp này thì xuống được 15 cân và từ đó cứ bình bình như vậy. Cuối tuần mà ăn nhiều thì mình nhịn ăn ngày thứ 2, để cân bằng lại lượng dinh dưỡng được đưa vào mồm.

Theo Johns Hopkins Medicine thì “Intermittent Fasting là chương trình ăn uống có thể trong một thời gian cố định trong ngày hay tuần vì có nhiều phương pháp”.

Thay vì chúng ta chú tâm vào những gì phải ăn trong ngày, để giảm cân, khiến mất thì giờ. Mình nhớ khi theo phương pháp South Beach thì mỗi ngày, họ kêu phải ăn loại nào, uống loại gì. Nếu mình giàu có, mướn được đầu bếp để nấu cho mình ăn thì hoạ may. Sau vài tuần thấy có kết quả nhưng rồi bận công việc nên bỏ, lại lên cân.

Khi xưa, chúng ta ăn vào giờ giấc nhất định, sáng, trưa và chiều. Ngày nay thì ăn nhiều bữa cơm, như ăn sáng xong 10 giờ sáng làm thêm cái bánh, sau ăn trưa, chiều thêm Goûter rồi đến cơm chiều ăn, tối lại làm thêm chén chè 3 màu, để nhớ quên hương 3 miền. Chúng ta ép buộc cơ thể, bộ phận tiêu hoá làm việc không ngưng và thêm nhiều calories. 

Quên rằng, chúng ta lớn tuổi nên không cần calories nhiều nhất là tiêu chuẩn ăn uống 2,000 calories mỗi ngày, dành cho người da trắng to lớn. 2,000 calories là tiêu chuẩn người Mỹ, to lớn hơn mình còn người Việt nhỏ bé thì ít hơn.

Intermittent Fast (IF) chú trọng vào Khi Nào chúng ta ăn. Chúng ta chỉ ăn vào khoảng thời gian nhất định để giúp cơ thể hoạt động qua đêm và ngày hôm sau. 

Phương pháp vô thất được các bác sĩ và khoa học gia nghiên cứu rất nhiều và cho biết các kết quả như sau:

Đốt các chất béo trong cơ thể:
Theo Johns Hopkins Medicine, khi chúng ta nhịn ăn thì cơ thể, sau khi đã tiêu thụ hết các chất đường dự trữ trong cơ thể, cơ thể sẽ đốt các chất béo sau khi đã đốt hết các thức ăn.

Mình có lần giải thích tiến trình lên cân như cái tủ lạnh. Dạo mấy đứa con còn học trung học, sức đang lớn lại bơi 2 tiếng mỗi ngày nên mình đi chợ Costco, mua dự trữ thức ăn để nấu trong tuần. Nhiều hôm mấy đứa con ăn không hết thì lại bỏ ngăn đá, để dành.

Tương tự cơ thể mình bồi dưỡng thức ăn hàng ngày, số lượng đường được tạo ra để sử dụng. Nếu cơ thể hôm đó, chưa sử dụng hết thì sẽ biến thành chất béo, đưa về chứa ở cái bụng (ngăn đá).

Hôm nào, hết thức ăn tươi, mình mở ngăn đá ra, lấy thức ăn cũ (chất béo) để làm đồ ăn cho hết. Ngăn đá hết đồ ăn như cái bụng hết chất béo, sẽ thu gọn nhỏ lại. Xong om.

Ít thức ăn trong ngăn đá thì tủ lạnh sử dụng ít điện lại. Tương tự lượng insulin trong cơ thể sẽ giảm.

Nhịn ăn giúp sự biến thể trong cơ thể nhanh hơn. Sự biến thể là quá trình chuyển tạo ra năng lượng những gì chúng ta ăn và uống. Thông thường, sự biến thể rất chậm nên các chất dinh dưỡng, không được đốt nhanh và sẽ tạo chất béo, dự trữ tại bụng hay các nơi khác trong cơ thể. Khi chúng ta nhịn đói, sẽ giúp cơ thể đi tìm chất béo để đốt, tạo ra năng lượng giúp cơ thể hoạt động.

Khi chúng ta ăn các chất tinh bột, sẽ được phân huỷ thành các Glucose, một nguồn năng lượng quan trọng nhất trong cơ thể. Sau đó Glucose sẽ chạy vào huyết quản. Tuyến tuỵ sẽ tạo ra chất insulin, giúp Glucose đưa năng lượng vào các tế bào. Giữa các bữa ăn, lá gan sẽ thải glucogen vào huyết quản giúp quân bình lượng insulin. Khi lượng insulin cao thì cơ thể không đốt hết chất béo được nên khi chúng ta nhịn ăn thì lượng insulin giảm sẽ giúp cơ thể đốt chất béo. Xong om

Ngoài ra, khi nhịn đói sẽ giúp bộ tiêu hoá của chúng ta ngơi nghỉ. Ngày xưa, ở âu châu, mình chỉ ăn 2 buổi nên gầy. Sang Hoa Kỳ thì thức ăn đủ trò, tiệm mở cả ngày lẫn đêm. Đi nhảy đầm ra, bạn bè kêu đi ăn cháo ở bôn sa. 1 , 2 giờ sáng còn làm tô mì hoành thánh hay cháo lòng. Ngồi làm việc, có bánh Tây ăn khiến bộ tiêu hoá phải làm việc mút mùa lệ thuỷ.

Khi chúng ta ngưng ăn trong thời gian 12-16 tiếng đồng hồ, sẽ giúp bộ tiêu hoá bớt làm việc, tự bảo trì. Sẽ đốt các chất béo, giúp hệ thống miễn dịch mạnh hơn.

Khi nhịn đói, cơ thể sẽ tìm các chất béo dư thừa trong cơ thể để đốt. Giảm lượng insulin, giúp đầu óc sáng suốt hơn. Ở Nga Sô thời cộng sản, có rất nhiều nhà thương cho người bệnh tâm thần. Tối ngày, phải nói láo với sự suy nghĩ của mình khiến nhiều người nổi điên. Hay chống lại chế độ, anh không tin vào đảng cộng sản nghĩa là anh bị bệnh tâm thần nên nhốt vào nhà thương điên.

Có lần, trong nhà thương điên, một bệnh nhân không chịu ăn nên y tá mặc kệ, muốn chết thì cho chết. Bớt thành phần phản động, đỡ tốn cơm nhà nước. Điều lạ xẩy ra là sau một tuần lễ không ăn thì bệnh nhân nhịn đói, có vẻ hồi phục trí nhớ khiến bác sĩ tò mò, nghiên cứu hiện tượng này.

Họ khám phá ra khi nhịn đói, các neuron của não bộ được tạo ra, kích thích não bộ, giúp não bộ hoạt động. Khám phá này khiến mình hiểu lý do mấy người tù cải tạo của Việt Cộng, nhớ dai. Mấy bài thơ, bài hát của bạn tù làm trong tù, đọc cho họ, đều nhớ và sau khi ra trại, họ ghi xuống.

Mình nhớ 2 năm học Văn Học, sáng mình không ăn sáng vì mấy đứa em xin phần của mình. Vào lớp độ 11 giờ trở đi là đói kinh hoàng, nhưng lại Chánh niệm chú tâm, nghe thầy giảng rất rỏ và dễ nhớ. 

Mình chỉ kể qua những trải nghiệm, các bác không nên tin em. Chịu khó đọc thêm sách báo để hiểu về cơ thể của mình, giúp tạo một cuộc sống an bình, vui vẻ với con cháu. Xong om

Nguyễn Hoàng Sơn