Biệt kích nhị trùng

Hồi nhỏ, mình hay sang nhà hàng xóm chơi, có anh trai đi biệt kích, nhảy toán. Mấy người em hay nghe nhạc và tin tức đài Mẹ Việt Nam, Gươm Thiêng Ái Quốc. Có lần trước rạp Ngọc Hiệp, mình thấy anh hàng xóm về phép Đà Lạt, bận đồ Việt Cộng, đeo Ak đi ngoài bến xe đò về khiến thiên hạ nhất là Tuần Cảnh, không dám chận hỏi. 


Mình không nhớ và hiểu nhiều về thời sự, chỉ nhớ lâu lâu đài để nhạc truy điệu rồi giọng cô xướng ngôn viên kêu “sinh Bắc tử Nam”, khiến mình rợn tóc gáy. Giọng cô xướng ngôn viên rất nhẹ nhàng, giọng Hà Nội nghe rất êm tai.


Tưởng tượng mấy ông bộ đội, nằm bắt võng ở đầu Trường Sơn, đêm đêm nghe nhạc truy điệu. Ai ngờ sau 75, mình mới biết có một ông chú ruột sinh Bắc tử nam. Không ai biết mộ ở đâu, được cái bằng khen Liệt Sĩ để trên bàn thờ. Sau 75, thì lại có chiêu “sinh Nam tử Bắc”. Các người đi tù cải tạo ở miền bắc rồi chết ở đó, vợ con không biết mồ chôn ở đâu.


Mỗi lần nghe bản nhạc của tướng Lê mInh Đảo và một người bạn khi ở tù. Những chiều buồn trên đất Bắc, có nhớ về nam con nhớ mẹ hiền,… khiến mình lại nghĩ đến ông cụ ở tù 15 năm, 40 năm xa mẹ.


Ngược lại, đài Hà Nội có chương trình bằng tiếng anh, phát thanh cho lính Mỹ nghe, kêu gọi đào ngủ. Bà Trịnh thị Ngọ tên Hannah Hà Nội. Trên YouTube có phát các thu băng của mấy chương trình này. Tâm lý chiến song song với súng nổ ngoài chiến trận rất quan trọng.

Bà Trịnh Thị Ngọ, biệt danh Hannah Hà Nội, xướng ngôn viên trên đài Hà Nội bằng anh ngữ, kêu gọi lính Mỹ đào ngủ. Cô xướng ngôn viên của đài Gươm Thiêng Ái Quốc nghe nói chết trên đường vượt biển.


Đọc báo và sách của Hà Nội thì được biết nhiều bộ đội vào nam, đêm có nghe lén đài miền nam tương tự người miền nam nghe đài Hà Nội. Mấy người miền Bắc khen nhạc miền nam quá hay mà ngày nay người miền Bắc vẫn mê nhạc bolero xưa của miền nam. Có một ông đi tù 10 năm vì nghe nhạc miền nam. Sau khi ra tù thì khắp Hà Nội nghe nhạc vàng khiến ông ta chới với.


Trên đường Thi Sách, Dũng Đầu Bò, người Nùng, có mấy người anh đi Biệt Kích, lái xe jeep Mỹ, lâu lâu thấy về nhà, đeo súng khác với lính thường khiến mình cũng tò mò hỏi Dũng Đầu Bò nhưng hắn không trả lời. Nghe nói ở Đà Lạt, có anh chàng nào tên Sơn Beatles, đi Lôi Hổ bị bắt ở tù, sau 75, mới được thả về. Nói chung hồi nhỏ mình nghe nhiều huyền thoại về lính biệt kích, Lôi Hổ,.. Sau này nghe họ nói chuyện thì được biết họ không phải những người thấy trong xi nê. Họ chỉ lén lén núp quan sát rồi trốn về báo cáo. Chớ không như Rambo, chạy ra đánh lộn, bẻ tay bẻ cẳng đối phương.


Lâu rồi, mình có đọc cuốn Thép Đen, của ông Đặng Chí Bình (bút danh), mật danh là Athena. Một người gốc Bắc, di cư vào nam, được huấn luyện, rồi đổ bộ vào miền Bắc, trên vĩ tuyến 17, lén về Hà Nội để liên lạc với những phần tử chống đối chế độ. Sau khi đưa thư cho ông linh mục trong nhà thờ ở Hà Nội thì phát hiện ra bị công an theo dõi. Cuối cùng ông bị bắt và kể gặp trong tù những toán hay nhân vật gốc Bắc, được miền nam huấn luyện gửi ra Bắc hoạt động, đều bị Hà Nội bắt hoặc giết hết. 


Người chỉ huy các chuyến bay thả dù biệt kích là ông Nguyễn Cao Kỳ, từng lái máy bay chở các toán biệt kích nhảy Bắc. Kể ra phải phục ông này gan dạ vì máy bay cũ, bay thấp để tránh radar dễ bị bắn rơi. Hình như có ông phi công tên Phan Thanh Vân bị bắn rơi tại Bắc Việt, sau đó được người nhà ở Pháp bảo lãnh sang. Hình như đêm đó, ông Kỳ có nhiệm vụ lái chiếc máy bay định mệnh nhưng không hiểu vì lý do nào, bận nên ông Vân lái thế và bị bắn rơi. Xem như mạng ông Kỳ lớn. Hà Nội kêu là “giặc lái”. Chán Mớ Đời 


Sau này, ông Đặng Chí Bình khám phá ra ông cha ở nhà thờ là công an chìm của Hà Nội. Ai vào xưng tội, có tư tưởng phản động là đi tù. Thậm chí những người huấn luyện ông ta là người của Hà Nội, cài đặt vào chính quyền miền nam. Cho thấy tình báo Hà Nội rất mạnh tương tự các chính quyền cộng sản khác như Liên Xô, Cuba,…đã cài người vào Hoa Kỳ, Anh quốc, Đức quốc, Pháp quốc,… ngược lại họ khám phá ra các tay gián điệp của Mỹ rất nhanh khi xét lịch trình nhân viên của bộ ngoại giao Hoa Kỳ. Thi cử, ăn ở rất nghiêm trong khi nhân viên CIA mang sổ thông hành ngoại giao thì hành vi khác.


Có lần FBI phá vỡ hệ thống gián điệp của Cuba tại Hoa Kỳ. Chính quyền Castro, cho những gián điệp, được huấn luyện rồi vượt tuyến đến Hoa Kỳ, bằng tàu hay máy bay bà già rồi len lỏi vào các tổ chức chống cộng tại Miami,… Các tổ chức chống Cộng này, muốn biểu dương thanh thế nên mời các người vượt tuyến tham gia các hội nghị, tổ chức. Mấy tay trùm gián điệp này dụ dỗ người Mỹ gốc Cuba chống cộng về Cuba đánh phá, làm kháng chiến,…rồi bị bắt khi đặt chân lên Cuba, khiến Hoa Kỳ mất mặt. Ai hô hào chống cộng rất hăng say, cần phải cẩn thận, nhiều khi họ là người của Hà Nội, đóng kịch để lôi kéo người chống cộng...


Sau này, được giải mã là người chỉ huy, điều hành các toán biệt kích là người của Hà Nội. Trước khi lên đường, Hà Nội đã được tin địa điểm nhảy toán sẽ được thả xuống. Gần đây, thấy báo Hà Nội có đăng mấy vụ này nên tò mò mình đọc trên mấy tờ báo AN Ninh Thế Giới,…

Phạm Chuyên, bí danh là Ares, người đầu tiên được gửi ra Bắc. Bị bắt, làm nhị trùng giúp Hà Nội xỏ mũi CIA suốt 10 năm trời từ 1961-1970. Sau chiến tranh được Hà Nội vinh danh, tặng 2 huy chương 

Trong Thép Đen có nói đến một nhân vật có mật danh là Ares, người đầu tiên được cài đặt trở lại vùng Quảng Ninh, liên lạc vô tuyến về Phi Luật Tân, thay vì Sàigòn, đã bị Hà Nội bắt và tương kế tựu kế, Hà Nội cứ để ông này lâu lâu gửi tin tức, kêu gọi tiếp tế để Hà Nội dùng. Sàigòn và người Mỹ cứ tin tưởng là ông này vẫn còn hoạt động tự do. Ares là mật danh của ông Phạm Chuyên, được Hà Nội vinh danh, tặng 2 cái huy chương, kháng chiến hạng nhất, và Vì An Ninh Tổ Quốc, nhờ làm nhị trùng, lừa CIA và Việt Nam Cộng Hoà.

Hình ảnh chụp Pham CHuyên đang ngồi đánh truyền tin cho CIA tại Phi Luật Tân như ở phòng thâu. CIA bị lừa từ 1961-1970
Bản thảo để gửi cho CIA ở Phi Luật Tân

Dạo ấy các toán nhảy biệt kích đều do CIA lựa chọn và huấn luyện với sự cộng tác của Nha Kỹ Thuật, Việt Nam Cộng Hoà như trong đệ nhị thế chiến tổ chức OSS liên lạc với nhóm đấu tranh của ông Hồ, để đánh quân đội của thiên hoàng. Mấy người này hoạt động với tình báo Mỹ khi xưa trong thế chiến thứ 2, có ông William Colby, sau này làm đến chức cao nhất của CIA và chết mờ ám, chống Nhật Bản nên rành 6 câu về điệp báo của Mỹ. Ông Hồ sử dụng hình ảnh chụp với biệt kích của Mỹ để tuyên truyền, lấy điểm. Xem như tổ chức của ông được Hoa Kỳ ủng hộ. Trên thực tế, dạo ấy Liên Xô là đồng minh với Hoa Kỳ, chống trả Đức quốc Xã và Nhật Bản nên có giúp đỡ các tổ chức đấu tranh tại Việt Nam trong thời gian Nhật Bản chiếm đóng Đông-Dương.


Có một cuốn phim tài liệu kể về đời ông Colby, hình như do con trai thực hiện, có nói khá nhiều đến thời gian làm việc tại Sàigòn. Cuối cùng ông ta chết khi đi tàu ra khơi một mình. Không ai đặt câu hỏi về cái chết ông này. Chắc biết nhiều chi tiết có hại cho những người khác làm chính trị. Xong om


Không hiểu tại sao CIA cứ tiếp tục gửi người ra Bắc dù bị bể. Nhất là các hoạt động phá hoại của họ qua các toán biệt kích Đài Loan tại Trung Cộng bị thất bại, không rút kinh nghiệm mà cứ tiếp tục tại Việt Nam. Có lẻ mạng người Việt quá rẻ nên họ không đoái hoài đến. Chỉ cần trả tiền tử là xong trong khi họ được xếp trên khen thưởng. Mình nghe nói là biệt kích lãnh tiền tử trước khi làm Kinh Kha sang Tần.


Miền Bắc là một cơ cấu làng-nối-làng vô cùng hiệu quả về an ninh, không có chỗ cho kẻ lạ mặt. Rất khó cho người lạ xâm nhập. Khác với miền nam, nằm vùng rất đông. Mình nhớ có tên học chung, ở trọ ngay ngã ba chùa. Lâu lâu, hắn dẫn mấy tên nào ở đâu ra, mặt mũi rất cô hồn, lớn tuổi hơn mình. Nay nghĩ lại có lẻ hắn nằm vùng, nhà ở Tùng Nghĩa, khai gian tuổi lên ở trọ Đà Lạt. Thậm chí có mấy bà ngoài chợ, hay trên khu Hoà Bình là nằm vùng cho Việt Cộng, được khen là Tư Sản yêu nước hay gì đó. Sau đó cũng cho con vượt biển.


Dạo mình đi thi tú tài thì họ có bắt đi khám sức khoẻ, để nộp đơn. Nữ sinh thì được miễn vụ này nên đoán họ dùng chiêu này để thanh lọc dân nằm vùng vì đa số bị bệnh sốt rét. Phụ nữ cũng nằm vùng rất nhiều. Có một chị người làm, từ Quảng Ngãi vào làm cho gia đình mình, sau bỏ trốn. Nghe nói vụ nổ ở rạp Ngọc Lan, đúng hơn là khách sạn Ngọc Lan, thủ phạm là một cô học Yersin cùng niên khoá với mình tên Nguyệt Thu, sau 75 mới được phong tặng anh hùng cách mạng gì đó. Mình có gia đình hàng xóm trên đường Thì Sách, có người con trai chết trong vụ này. Hôm nào có dịp mình hỏi chị hàng xóm về vụ này để biết thêm chi tiết.


Theo báo Hà Nội cho biết thì Ares, tên thật là Phạm Chuyên. Từng theo kháng chiến, làm công an, rồi bất mãn vì bị lên án hủ hoá, trốn qua Lào rồi được chính phủ miền nam đưa về Sàigòn sinh sống như các người vượt tuyến dạo đó nhưng được tình báo Sàigòn liên lạc và huấn luyện để trở về Bắc làm nội tuyến. Báo Hà Nội, cho biết 1 ông, có bí danh là François đã kết nạp và huấn luyện ông Chuyên. Theo mình đọc qua cuốn Thép Đen thì nhân vật François này là người của Hà Nội, được cài đặt vào chính quyền miền nam. Ông này biết Phạm Chuyên trốn qua Lào rồi vào nam, nay dụ trở về Bắc. Nếu đúng như mình đoán thì chuyên án được Hà Nội thiết kế quá đẹp. Hình như Ngô Quyền có cho một ông hàng tướng, làm khổ nhục kế rồi trốn qua đầu Tào Tháo trong vụ đánh trên sông Xích Bích. Chán Mớ Đời 


Có một cựu biệt kích Việt Nam Cộng Hoà tên Vũ đình Hiếu, có dịch cuốn sách của người Mỹ viết về cuộc chiến bí mật tại Việt Nam, để lên tiếng sự bỏ rơi của người Mỹ đối với các biệt kịch đã được họ huấn luyện, nhảy ra Bắc và bị bắt ở tù bao nhiêu năm. Hình như nhờ vậy mà có một số cựu biệt kích được Hoa Kỳ cho di dân qua Mỹ. Chỉ nhớ mại mại như vậy. Ai biết rõ thì cho mình thêm tin tức để bổ túc.


Theo mình nghĩ khi đọc báo Hà Nội thì có lẻ họ sử dụng cuốn sách của ông HIếu rồi xào nấu định hướng theo ý họ muốn. Rảnh mình sẽ mua cuốn sách của người Mỹ viết và cuốn dịch của ông Vũ Đình Hiếu để đối chiếu.


Hà Nội kêu đã bắt ông Phạm Chuyên, rồi thuyết phục ông ta làm nhị trùng vì ông ta thương bà mẹ, sẽ không bắt người nhà ở tù,… nhưng nếu ông François, người huấn luyện ông Đặng CHí Bình, chắc chắn được Hà Nội thông báo về ông Phạm Chuyên, được Hà Nội đưa vào nam, ông François, kết nạp, huấn luyện đưa về Bắc lại để chơi CIA.


Lâu rồi, có xem hình ông tướng miền nam nằm vùng cho Hà Nội, tên Hạnh thì phải, về già sống gần nghĩa địa, nghèo xác xơ, không được Hà Nội nhớ công ơn cách mạng, khi nằm vùng, nhận chỉ thị của Trần Văn Giàu trong khi ông Phạm Chuyên được Hà Nội trao tặng 2 huy chương và có nhà ở riêng ở quê. Mình đoán kịch bản do Hà Nội dựng lên từ đầu. Họ tạo dựng Phạm Chuyên hủ hoá, trốn qua LÀo. Việt Nam Cộng Hoà đem về Sàigòn, sau khi hỏi cung và được an ninh Sàigòn, người của Hà Nội, thuyết phục về bắc. Nhất là trở lại quê của ông ta, khi mọi chuyện của ông hủ hoá, đều được cả làng biết.


Mình biết một bác, bố của một người bạn, kể cùng ông bố vượt tuyến từ Nghệ an, qua Lào rồi được đưa về Sàigòn. Đoán là thời sau 1954, có nhiều người sống tại miền Bắc, khổ quá nên vượt tuyến qua Lào nên Hà Nội có thể cho ông Phạm Chuyên, vượt tuyến, tạo ra những tin tức như bất mãn, bị trù dập, hủ hóa để đánh lừa an ninh miền Nam và CIA. Chỉ cần đăng tin trên tờ báo nhân dân, là an ninh của Sàigòn đọc. Thêm ông Phan và ông François lại nằm vùng của Hà Nội. Xem như người của Hà Nội, huấn luyện người Hà Nội để đưa ra bắc lại.


Nhạc sĩ Duy Khánh có kể là ông ta làm bản nhạc Xin anh giữ trọn tình quê vào đêm cuối ở Lào, theo chân đoàn văn nghệ Việt Nam Cộng Hoà, hát cho kiều bào tại xứ Lào. Nghe nói dạo ấy vùng phi quân sự khó trốn lắm vì bãi mìn nên đa số người ở trên vùng vĩ tuyến 17, chạy qua Lào hết. Cộng đồng người Việt ở Lào khá đông.

Nhà của Phạm Tuyên ở đến khi qua đời lúc 91 tuổi.

Tháng 11/ 1963, ông Diệm bị lật đỗ, ông Lê Quang Tung chỉ huy trưởng về an ninh, lực lượng đặc biệt dưới thời ông Diệm đã bị giết nên bao nhiêu vấn đề an ninh đều bị thất lạc, phải xây dựng lại từ đầu và nằm vùng có thể xâm nhập.


Nếu mình không lầm trong cuốn Thép Đen, ông Đặng Chí BÌnh kể có nhân vật tên François, và ông Phan đã huấn luyện ông Thép Đen và được biết sau 75 thì ông François này là người của Hà Nội. Khi bị lấy cung, họ đưa hình chụp ông ta và ông François tại Sàigòn. Địa chỉ chỗ ăn ở trong thời gian huấn luyện. Cho nên khó mà khai láo được. Sau này hồ sơ mật được giải mã thì ông François, tên thật là trung uý Đỗ Văn Tiên. Xem như bao nhiều người được mấy ông này (miền Nam) huấn luyện, Hà Nội đều có hồ sơ của họ.


Ông Phạm Chuyên được đưa ra Bắc thành công nhưng cách kiểm soát của Hà Nội rất nghiêm ngặt, nhất là Sàigòn gửi thuyền khác với dân trong vùng thường dùng nên gây nghi ngờ và bị tóm. Ông Thép Đen cũng kể khi thả người ra Bắc, đưa cho họ thuốc lá của Trung Cộng mà dân ngoài đó không dùng.


Sau 1949, CIA cũng giúp Đài Loan thả biệt kích Đài Loan vào Trung Cộng để tìm cách phá hoại nhưng đều thất bại, cuối cùng bỏ các hoạt động này. Buồn đời, họ dùng mấy ông Đài Loan này, để huấn luyện các toán biệt kích Việt Nam Cộng Hoà, vẫn đưa đến thất bại. Lý do là hệ thống an ninh của các chế độ cộng sản rất nghiêm ngặt. Anh phải báo cáo các hành vi của hàng xóm để có gạo ăn nếu không sẽ bị cúp sổ gạo.


Trích báo Tiền Phong: “Kỳ I: Chiếc thuyền lạ trên bãi biển và cuộc truy lùng "người trở về"

1. Một buổi sáng đầu tháng 4/1961, cũng như bao buổi sáng khác, ông Ngột, một ngư dân ở thôn La Khê, xã Tiền An, huyện Yên Hưng, tỉnh Hồng Quảng (nay là Quảng Ninh) cùng một bạn chài từ trong làng ra bến thuyền để đi biển. Nhưng khi qua đầm Thùa (thôn La Khê), hai người bất ngờ thấy có một chiếc thuyền nan có kiểu dáng rất lạ, không giống như của ngư dân vùng Hồng Quảng đang sử dụng…”


Thí dụ trên cho thấy CIA làm việc rất bất cẩn. Dùng thuyền khác với thuyền mà người dân đánh cá trong vùng sử dụng. Trong suốt gần 1 thập kỷ, Hà Nội dắt mũi CIA để báo tin giả, và tin là người của họ được thả ra Bắc thành công. Phạm Chuyên được xem là người đầu tiên được CIA cài ra bắc và được Hà Nội sử dụng, để đưa tài liệu giả để CIA thả các toán biệt kích khác để tiếp tế cho ông này và bị lọt lưới hết. Nay đọc bài Hà Nội mới biết ông Phạm Chuyên bị bắt sau khi đổ bộ thành công bằng thuyền do miền Nam chế. Gây nghi ngờ cho dân trong làng, báo cho công an rồi công an biên phòng,…cho người xuống theo dõi, thân nhân rồi còng đầu và thu phục làm nhị trùng.


Sau đó, chỉ đạo cho ông ta gửi tin tức giả cho CIA từ năm 1961 đến 1970 khi Hà Nội chắc được mấy người nằm vùng cho biết, Sàigòn và Hoa Kỳ nghi ngờ nên mới kết thúc chuyên án này cũng như mấy toán biệt kích khác bị bắt. 


Cũng có thể khi Hoa Kỳ bắt đầu đi đêm với Hà Nội, trước khi hoà đàm ở Paris, Hà Nội yêu cầu Hoa Kỳ ngưng các cuộc ném bom và phá hoại tại miền bắc nên chương trình nhảy toán bị đình chỉ. Khó biết vì người Mỹ không muốn nhắc tới chiến tranh Việt Nam. Bao nhiều phim ảnh về chiến tranh, Hồ Ly Vọng đều nói về thế chiến thứ 2, Hoa Kỳ toàn thắng nhưng về Việt Nam, A Phú Hãn,….đều lơ vì người Mỹ không thích xem phim thua trận.


Sàigòn muốn hồi hương Ares và mấy toán bị Hà Nội bắt, tiếp tục gửi tin tức nhưng Hà Nội đều bảo họ thối thát, khó khăn, đợi thêm thời gian. Cuối cùng chấm dứt, đưa ra toà để công khai hoá, lên án Hoa Kỳ và Sàigòn cho người xâm nhập đánh phá miền bắc.

Thấy trên báo Hà Nội . Theo mình thì sự thật khác hơn là những gì họ viết.

Báo Hà Nội cho biết là con trai của nhà văn Nguyễn Công Hoan, chỉ huy vụ phản gián này trong vòng 10 năm để lừa CIA.


Nghe kể có đến 22 toán biệt kích được thả xuống Bắc Việt để hoạt động. Cứ trung bình 7 người cho một toán là 154 người rồi. Trong chiến dịch Bravo, một trung tá không quân Mỹ bị bắn rơi, người Mỹ bỏ ra không biết bao nhiều người và máy bay bị rơi để cứu ông này. Nhờ một biệt kích Việt Nam, dẫn một biệt kích người Mỹ đi thuyền vào khu vực đóng quân của Việt Cộng, cứu ông ta. Mình có kể vụ này rồi. 


Đọc tài liệu của Hà Nội, cho thấy đa số các cuộc đổ bộ biệt kích miền Nam, đa số nằm ở vùng trên vĩ tuyến 17 như Quảng Bình, Nghệ An, Thanh Hoá,.. tháng vừa rồi mình ghé Quảng Bình thì thấy rất nhiều nhà thờ công giáo. Hỏi ra thì được biết 90% dấn số vùng này là người công giáo. Sau vụ 1953, cải cách ruộng đất đã khiến dân của mấy vùng này chống đối. 


Năm 1954, có trên 1 triệu người từ miền bắc, di cư vào Nam. Đa số các người chống đối Hà Nội, đều vào nam trong khi chỉ có 300,000 từ miền Nam tập kết ra bắc. Hà Nội để lại trong nam rất nhiều cán bộ để chuẩn bị đấu tranh tiếp như ông Lê Duẩn, Nguyễn Văn Linh,... 


Sau 54, họ cho người liên lạc gia đình những người tập kết để móc nối gây cảm tình với Hà Nội. Như trường hợp cô nào khi xưa, đã giúp CIA phá vỡ hệ thống gián điệp của Hà Nội tại Hoa Kỳ. Cô ta kể tưởng ông bố tập kết nhưng thật ra ông ta ở lại miền nam, làm bộ trưởng ngoại giao cho mặt trận. Tối nào cũng mở đài MTGPMN để nghe, để nghe giọng nói của ông bố. Điển hình tướng Dương Văn Minh có người em là DƯơng Văn Nhật, tập kết, rồi trở lại miền nam, vào nhà ông ta hay người thân để ở, móc nối với tướng Minh. Nghe nói an ninh Sàigòn bắt ông ta rồi thả vì sợ ông Minh giận.


Trích báo cand.com


Ngày 1/1/1970, Chuyên án BK63 chính thức kết thúc. Sau gần 10 năm thực hiện, chuyên án đã 13 lần vượt qua sự kiểm tra an ninh của trung tâm tình báo địch, cung cấp 307 tin giả, câu móc và bắt giữ hàng chục tên gián điệp biệt kích, thu giữ 1 tàu cùng hàng chục tấn vũ khí, khí tài hiện đại của trung tâm tình báo địch tiếp tế cho BK63. Số vũ khí này Bộ Công an đã giao cho Bộ Quốc phòng đưa vào chiến trường miền Nam đánh Mỹ. Không những thế, qua chuyên án, ta đã nắm được hầu hết âm mưu, biết trước hoạt động bắn phá của Không quân Mỹ trong chiến tranh leo thang phá hoại miền Bắc tại Quảng Ninh để kịp thời sơ tán nhân dân.


Trong khi đó họ cứ thả biệt kích Việt Nam Cộng Hoà xuống miền Bắc để bị bắt tại chỗ và đi tù mười mấy năm trời hoặc bị giết. Mạng người Việt quá rẻ so với người Mỹ. Chán Mớ Đời (còn tiếp)


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo phơi nắng Sơn đen 


Nguyễn Hoàng Sơn