Mấy ngày nay, hai vợ chồng leo núi ở vùng Portland, tiểu bang Oregon. Núi không cao lắm vì thấy một cặp vợ chồng Mỹ, tập luyện để đi leo núi ở Anh quốc, phải đi lên đi xuống 2 lần trong ngày. Tại vùng này, có mấy thác nước nổi tiếng, lại mùa Xuân nên tuyết bắt đầu tan, nước chảy siết khá đẹp. Xem mấy tấm ảnh mùa đông thấy thác nước bị đóng băng luôn. Kinh. Nói chung thì thác nước ở Yosemite, Cali vẫn là số một.
Ngày đầu, leo được 7.5 dậm, đồng chí gái hăng lên, kêu đi tiếp nên ghé vườn Nhật Bản tại Portland, bò thêm 2 dậm. Ngày hôm qua, đi viếng 10 cái thác nước, và một số thác nhỏ, cách Portland hơn 1 tiếng lái xe. Đi được 8.5 dậm thì cô nàng oải, kêu đau chân. Mình nói ra ngoài bãi đậu xe đợi rồi mình đi đến bãi đậu xe khác, lấy xe đến đón nhưng cô nàng không chịu, sợ đứng một mình lâu vì phải mất 2 tiếng để mình lội bộ và lấy xe. Hai vợ chồng lết lết về đến nơi. Hôm nay, chắc đi ngắn thôi, còn chạy về Seattle để ăn tiệc gây quỹ gì trong đại học do người Việt tổ chức.
Thác Mulmonah khá đẹp nhưng không hùng vĩ như Yosemite. Ai muốn đi viếng thác to nhất Bắc Mỹ thì ghé biên giới Gia-nã-đại và Hoa Kỳ ở tiểu bang New York, có thác Niagara.Hy vọng sẽ viếng núi Rainier và xem hoa Tulipe. Dân cali lên mấy vùng này ăn cơm việt là thấy Chán Mớ Đời
Chạy xe trên đường thì thấy nhiều ruộng đồng, trồng cây thông mà người Mỹ mua hàng năm để mừng Chúa giáng sinh. Tiểu bang này bán 1/3 số cây thông nhỏ, nghe đâu lên đến 4.5 triệu cây. Tiểu bang cali là vua sản xuất hạnh nhân trên thế giới thì xứ này chuyên về Hazelnut, nghe nói đâu 90%. Để hôm nay xem có chỗ nào bán mua về ăn. Tiểu bang này không phải đóng thuế mua sắm nên một chị bạn từ Gia-nã-đại qua mua cái IPhone và áo quần. Ngoài ra còn thấy mấy vườn trồng nho. Xứ này được xem sản xuất nhiều nhất nho ở Hoa Kỳ.
1 trong 10 cái thác đi qua. 1 cái thì thấy lạ, xem 10 cái thì bắt đầu chánTiểu bang Oregon nằm phía tây Bắc Hoa Kỳ, phía nam là Cali còn phía Bắc là tiểu bang Hoa Thịnh Đốn. Như bao nhiêu tiểu bang, đa số bầu cho đảng Dân Chủ, nạn vô gia cư đầy. Chạy xe vào thành phố chính Portland, thấy lều của dân vô gia cư, cắm trên lề đường đầy. Nghe nói nay chỉ còn 15%, xưa còn kinh hoàng hơn. Nghe chị bạn ở Austin cho biết là công ty Tesla qua Texas, cho tiền nên nạn vô gia cư đã được thanh toán xong. Không thấy vô gia cư ngoài đường nữa. Nạn vô gia cư là hệ quả của nạn nghiện thuốc giảm đau và ma tuý. Cựu quân nhân đi đánh trận về, bị khủng hoảng tinh thần, không hoà nhập vào đời sống Mỹ được.
Ngày nay vào thành lớn của Seattle , Los Angeles hay San Francisco là thấy dân vô gia cư, cắm dùi khắp lề đường. Mình không hiểu, thay vì đem tiền đi bắn phá các xứ xa xôi, Hoa Kỳ nên dùng tiền đó làm lại hạ tầng cơ sở, y tế cộng đồng thì tốt hơn.
Chạy xe ở Portland thấy lều của người vô gia cư cắm dùi đầy đườngTiểu bang này được người Tây Ban Nha khám phá ra trước. Họ đi tàu ven biển lên từ Cali. Khi xưa, người Tây Ban Nha khám phá châu Mỹ, họ đi xuống miền nam nhiều để tìm vàng và có lên vùng Bắc Mỹ khiến Anh quốc phải cho người qua vùng Bắc Mỹ để chiếm đất. Đó là ý chính của Anh quốc. Còn con tàu Mayflower, đi tìm tự do được khuếch đại ra thôi. Con tàu này đem theo dân đi tìm tự do tín ngưỡng và dân đi tìm thuộc địa, làm giàu. Có gây ra xung đột trên tàu trong chuyến đi. Hình như mình có kể rồi.
Lịch sử cho biết người Tây Ban Nha đem bệnh từ Âu châu sang khiến dân địa phương bị lây bệnh, chết như rạ. Ít ai nói đến là người Anh quốc đến Bắc Mỹ cũng khiến dân sở tại vùng này bị chết như rạ. Khi Hoa Kỳ cho người bản xứ, có nhiều tên đọc không ra. Cứu gọi như thời mình còn nhỏ, mọi da đỏ. Chính phủ thành lập những khu tự trị cho các người dân bản xứ. Trong chuyến di tản này mà người mọi da đỏ kêu là Trail of tears. Con đường mòn đầy nước mắt vì chết rất nhiều.
Trong chuyến đi Antarctica vừa qua, ngồi nói chuyện với một ông Mỹ, nói về Buffalo Bill, người nổi tiếng bắn chết các con bò rừng. Mình nói đó là chính sách của chính phủ Hoa Kỳ thời đó. Giết bò rừng để tiêu diệt người mọi da đỏ, để lấy đất. Người mọi da đỏ sống nhờ vào bò rừng, nên khi người Mỹ tìm cách tiêu diệt bò rừng thì bò rừng di chuyển lên phía Bắc, Gia-nã-đại nên các bộ lạc da đỏ cũng di chuyển theo, bỏ lại đất toor tiên cho người Mỹ. Ông Mỹ kêu lần đầu tiên nghe đến thuyết này. Gần đây, ông ta email cảm ơn, cho biết là đã tìm ra tài liệu để đọc về vụ này. Nghe mấy ông thầy dạy sử kể khi xưa, người Việt mình đánh chiếm Chiêm Thành, và Thuỷ Chân Lạp, cũng tàn sát khá nhiều dân địa phương. Nói chung nhìn lịch sử thế giới thì có nhiều dân tộc bị tàn sát, diệt chủng khá nhiều.
Sau này, Hoa Kỳ dưới thời tổng thống Adams, mua lại từ Tây Ban Nha 2 tiểu bang Oregon và Florida đâu 5 triệu đô la. Oregon vẫn được kiểm soát bởi Anh quốc và Hoa Kỳ nhưng lần Hoa Kỳ vớt luôn. Mình không rõ Hoa Kỳ có chuyển nhượng gì cho Anh quốc. Ai có tin tức này thì cho em xin. Pháp thời Napoleon, bán Alaska và Louisiana cho Hoa Kỳ.
Thủ phủ tiểu bang là Salem, khiến mình nhớ đến bao thuốc lá Mỹ ngày xưa mang danh hiệu Salem. Trên thực tế, có rất nhiều thành phố tại Hoa Kỳ mang tên Salem, như ở Massachusetts mà mình có đến viếng một lần.
Ghé thăm một chị bạn, anh chồng mới qua đời năm ngoái. Mình có gặp anh chồng vài lần. Anh ta tâm sự khi xưa, đi học rồi đi lính nên không có thời gian để chơi văn nghệ, theo đuổi đam mê của anh ta. Sang Mỹ, lo vụ cơm nước xong thì thong thả anh ta mua đàn trống kèn để chơi cho thoả. Chưa thoả đã về thiên quốc.
Có bác kia, bà con bên vợ mình, kể là khi xưa, ông Dôn đi theo bà nào nên khi về nhà, bà ta không cho rờ mấy chục năm nên khi ông ta chết, ông ta hay về mò bà ta. Kinh
Bạn bè hỏi chị bạn, anh chồng có về không thì được biết vài lần. Hỏi đàn trống của anh ta đâu. Chị đem bán hết. Thêm thấy ngực anh ta bị thấm máu thì hỏi. Anh ta cho biết họ mỗ anh ta. Hóa ra là cái pacemaker, nhà xác họ mỗ lấy ra, sợ khi hỏa táng thì bị nổ. Mấy bà có chồng qua đời đều kể mấy chuyện này khiến mình thất kinh.
Hôm nay, trở lại Seattle thì trời lại mưa. Chán Mớ Đời
Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo phơi nắng Sơn đen
Nguyễn Hoàng Sơn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét