Cuộc cách mạng âm thầm ngành nước mắm Việt Nam

Hôm trước, nghe tin Pier 45 ở thành phố San Francisco bị cháy nên mình có hỏi thăm anh bạn có công ty làm nước mắm Lăng Cô tại đây, có giấy phép của FDA và “Patent” tại Hoa Kỳ. Anh bạn cho biết là địa điểm làm nước mắm thì không bị gì hết, ngoại trừ khu bên kia đường, có kho dự trữ các vật dụng thì bị cháy, có thể mua lại.

Mình kêu hết nước mắm ăn rồi, thấy vợ mình thèm nước mắm, phải chạy mua nước mắm ngoài chợ maze in Việt Nam thì toàn là muối và hoá chất nên không dám ăn. Anh ta kêu; tuần tới, có anh bạn xuống thăm con ở miền nam Cali, sẽ gửi xuống cho ít chai nước mắm loại pha với mật ong, Koji, thơm, nhất là mắm nêm và mắm hào nổi tiếng của Lăng Cô, gia truyền của mệ ngoại anh ta. Tuần tới chắc mình phải gửi bơ cuối mùa lên cho vợ chồng anh ta. https://www.youtube.com/live/ttbkuVq3qLQ?si=56G82G8y3wEvXmf-

Nói chuyện thì anh ta cho biết là có hợp tác với 2 công ty mỹ ở Bắc Cali. Một công ty rất nổi tiếng về làm Caviar, tạm dấu tên. Họ nuôi cá sturgeon (cá tầm) trung bình đến 7 năm để lấy trứng làm Caviar. Ở âu châu thì người ta làm Caviar, họ nuôi cá, mỗ lấy trứng rồi khâu lại, nuôi tiếp. Tại Hoa Kỳ thì luật không cho phép tiếp tục nuôi, phải giết. Do đó, công ty làm Caviar, phải bỏ tiền đem đi đổ cá sau khi lấy trứng cá. Nay họ liên lạc với công ty anh bạn, kêu dùng cá tầm để làm nước mắm nguyên chất vừa khỏi tốn tiền trả chi phí quăn cá nơi được chỉ định của chính phủ tiểu bang mà lại có lợi tức.

Một công ty khác nuôi bán cá hồi cũng lâm vào tình trạng này, đầu cá và xương thì cũng phải quăn, nay có thể ngâm với muối để làm nước mắm, có thêm lợi tức. Anh ta đã làm thử lần đầu được 4 tháng nay, có mở ra xem thì thơm lắm. Đợi thêm vài tháng cho đúng ngày tháng sẽ chiết ra và lọc.

Nếu loại cá này được làm thành nước mắm với công thức gia truyền của mệ ngoại anh ta ở làng đánh cá Lăng Cô của Việt Nam thì cuộc cách mạng làm nước mắm trên thế giới sẽ thay đổi. Lý do là ngày nay, điển hình ở Việt Nam, nước mắm đều làm bằng muối và chất bảo quản. Không có cá vì nếu thử nghiệm sẽ không thấy amino acid (chất đạm), ai tò mò thì đọc bài mình viết về nước mắm.

Các ngư phủ khiu xưa ở làng chài Lăng Cô, trước khi ra biển, đều ghé tiệm của mẹ ngoại nhà ta, mua chén nước mắm, uống cái ực. Muối làm cho ấm người để ra biển đêm khuya và amino acid giúp đỡ đói. Ăn no ra biển sóng nó đánh là ói hết.

Có một công ty bán nước mắm vô chai tại Hoa Kỳ. Họ làm nước mắm tại Việt Nam rồi đem qua Hoa Kỳ, pha với nước rồi vô chai, bán cho thị trường người Việt. Loại nước mắm này chỉ có 40N trong khi nước mắm của anh bạn mình làm tại Hoa Kỳ thì được thử nghiệm tại đại học Davis, có đến 80 Nitrogen, thường người ta viết tắc là 80N hay 40N,….

Trong thực phẩm có hai loại chính là “carbon” và “nitrogen”. Một để làm tăng năng lượng giúp cơ thể ấm áp (carbon) và một để làm tăng sức lực (nitrogen). Theo anh bạn thì Nitrogen mà công ty bán nước mắm Việt Nam 40N, là họ sử dụng chất đạm của rau cãi để pha chớ không phải của cá. Nếu mình không lầm thì anh ta có gửi cho đại học Davis để thử nghiệm. Có lẻ muốn pha với Nitrogen của cá làm tại Hoa Kỳ thì phải được FDA chấp thuận. Anh ta khẳng định là chỉ có anh ta làm nước mắm nguyên chất hoàn toàn, không có chất bảo quản và được FDA cấp giấy phép tại Hoa Kỳ.

Đợt nước mắm đầu tiên có 80N, lần thứ nhì thì độ 40N. Bà cụ mình và vợ đều là gốc Huế nên mình quen ăn mắm nêm. Khi làm nước mắm với cá, cái xác cá đầu tiên của nước mắm nhỉ, người ta lấy để làm mắm nêm, còn lần thứ nhì thì gọi làm mắm xay. Anh bạn nói sẽ gửi cho mình ăn vì mình ít khi ăn mắm mua ở chợ Việt Nam vì ngại vệ sinh và chất bảo quản.


Khi xưa, làng Lăng Cô có một loại mắm rất nổi tiếng và đắt tiền đó là mắm hào. Dọc các khe đá của bờ biển Lăng Cô, anh bạn có công thức của mệ ngoại nên trong thời gian cách ly cô-vi, anh ta mua hào làm mắm thử. Anh ta kêu ngon tuyệt vời, mụ vợ của anh ta húp như người ta ăn chè. Hy vọng tuần tới sẽ được thử món này.

Mình đang tìm cách kiếm tiền để đầu tư vốn vào công ty anh chàng. Chắc sẽ dùng Roth-IRA. Để xem anh ta có cho mình giúp vốn hay không. Ít ra cũng ăn được nước mắm nguyên chất maze đế quốc Mỹ.

Nếu hai công ty mỹ thành công trong việc sử dụng cá và xương của họ để làm nước mắm thì khắp thế giới sẽ không dùng loại nước mắm hiện bán trên thị trường, toàn là bố láo, chỉ có tên nhưng thực chất chỉ là nước muối và chất hoá học.

Để mình giải thích thêm về mùi nước mắm hoá chất. Từ ngày mình mua cái vườn thì khám phá nhiều điều mới lạ. Mình có đến viếng một vườn của ông người Mễ. Ông ta nuôi 1 con chó loại Bulldog. Ông ta hay dắt con chó đi vòng vòng hay để chó chạy trên vườn. Lý do là các con thú tự đánh dấu phạm vi, lãnh thổ của chúng trong thiên nhiên bằng cách ị đái nơi nào đó thì mấy con thú khác không đến gần.

Trong vườn lúc đầu có một người vô gia cư sống trong hang đá. Ông ta, đái ị trước cửa hang rất hôi để các thú hoang không bén mãn đến. Nay không gặp ông ta nữa. Mình bắt chước vì bị coyote cắn phá hệ thống tưới nước nên hay tè mấy chỗ bị thú hoang cắn phá. Chán Mớ Đời 

Tây nổi tiếng làm nước hoa. Mình có quen một tên tây mà ông nội hắn là một hoá học gia, thành lập công ty xà bông Roger-Gallet . Khi đi tiểu hay đi cầu, mùi phân và mùi nước tiểu rất mạnh và lưu lại trong khứu giác của chúng ta. Ngay các bác đọc đến đây là đã ngửi phảng phất đâu đây rồi.

Do đó để làm nước hoa đắt tiền, người ta sử dụng công thức hoá học của nước tiểu và phân rồi cộng thêm mùi thơm, biến thành nước hoa mà mấy bà mấy ông mua về để xức. Nước mắm công nghệ tại Việt Nam cũng tương tự, họ dùng công thức hoá học của mùi vị nước mắm Phú Quốc hay Phan Thiết,…để biến chế chớ thực chất chả có chất đạm từ cá….thậm chí cà phê của một công ty Việt Nam cũng vậy.

Ai tò mò thì kiếm trên bờ lốc của mình về bài nước mắm California Fish Sauce, có kể rõ hơn. Phải lên vườn dù chủ nhật. Nông dân không có ngày nghỉ.

Xong om
Nhs