Những người đàn bà trong truyện Kiều

Đọc bài “những người đàn ông trong truyện Kiều”, có người hỏi sao không kể mấy người đàn bà trong truyện Kiều cho công bằng. Cái này rất nguy hiểm vì có thể bị banh xác khi nói xấu mấy bà. Bị một lần, mình tếu tếu mấy bà bạn của đồng chí gái khiến mụ vợ chửi cho một tăng, cấm không đụng tới mấy bà bạn của thủ trưởng. Thân trai 12 bến nước, trong nhờ đục thì đi nơi khác. Em thuộc loại trai thuyền quyên xuất giá tòng thê.
Ông Nguyễn Du cho hai chị em Thuý Kiều và Thuý Vân xuất hiện, đầu lòng hai ả tố nga, tả đẹp nức nở đến nổi liễu hờn kém xanh. Học tới đó thì mình chả biết cây liễu là gì vì Đà Lạt đâu có thấy cây liễu hay bệnh hoa liễu. 

Hai chị em đi tảo mộ khát nước nên vào quán, phát hiện nụ cười mím chi của Kim Trọng trong quán trà sữa đang thả hồn trong tiếng nhạc tôi đưa em sang sông. nếu xưa không có trà sữa. Hai chị em uống trà sữa thêm boba nhiều quá nên mót tè, phải tấp vào một chỗ vắng vắng để xả xú bắp. Nếu mình không lầm được ông Nguyễn Du tả qua mấy câu thơ:


Xè xè nấm đất bên đường,

Rầu rầu ngọn cỏ nữa vàng nữa xanh 

Khi xưa học anh ngữ, có dịch ra trong một bài thi:

Someone pi pi on the street

Sad sad the grass half Yellow half Green


Cho thấy ông Nguyễn Du dẫn chứng câu ca dao phụ nữ tè chưa qua ngọn cỏ nên khiến cỏ bị chết vàng theo mùa tảo mộ. Thúy Kiều là chị nên kêu em đứng canh để chị đi tè. Ai ngờ cô ta tè trên mồ của một nàng ca kỷ tên Đạm Tiên, thua lô đề tự vận chết nên chưa đi đầu thai được. Bổng nhiên thấy Thúy kiều tè trên mộ Nàng vì không có ai đi tảo mộ, nhổ cỏ nên nghĩ là ngọn cỏ bên đường. Dạm Tiên tức giận khi không bị tè lên người, quyết bắt cô Kiều thế nghiệp của nàng để đi đầu thai. 

Thế là hồn cô ta bay đến Las Vegas, thấy ông bố của Thúy kiều đang đánh xì lác 21 nên cô ta bay xuống, nhập vào ông ta, xúi ông bố đánh loạn cào cào và thua mệt thở.


Trong khi đó Thuý Kiều sau khi xả xú bắp thì hồ hởi phấn khởi, đi ra đường, đi ngang Kim Trọng, giả bộ làm rớt cái trâm em cài là do tình nhân em biếu đó. Tên này vốn là công từ giàu có, không chân đất nông dân như Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen. Hắn lịch thiệp cúi xuống nhặt lên, đưa lại cho nàng thế là qua phần nhập đề “tên kia con cháu nhà ai, trăm năm biết có duyên gì hay không?” Kim Trọng đi trước với Thuý Kiều, Thuý Vân vì tè sau nên ra đường lộ trễ, thấy chị mê trai quên em, vừa chạy vừa gài quần bò, chạy theo sau hát bài 1 người đi với một người, một người lặng lẻ một mình chạy theo.


Tối đó KIm Trọng thổi sáo bài đừng tha anh đêm nay khi ba má anh ngủ say, báo hiệu Thuý Kiều, bố mẹ đi ngủ rồi, nên Kiều mới bò ra vườn sau, leo rào qua nhà, mò theo tiếng sáo Kim Trọng. Không nói đến mẹ của Thuý Kiều, chắc đi theo hầu ông bố ở Las Vegas. Ông Nguyễn Du dưới chế độ phong kiến, không được tả tiếp cặp trai gái này làm gì tiếp theo qua đêm. Nghe kể mấy ông đồ ngày xưa khi nghe đến Thuý kiều tắm, lồ lộ một toà thiên nhiên là đã bịt mắt, bịt tai không dám nghe. Sau một đêm ở bên Kim Trọng, Thuý Kiều về đến nhà, hồ hởi chưa kịp kể chuyện qua đêm với trai cho Thuý vân thì ông bố kêu thua bài mắc nợ tên Mã Giám Sinh, kêu Kiều cứu bố nếu không bố sẽ đi ăn mày. 

Thế là Kiều đành theo Mã Giám Sinh làm vợ lẻ. MÃ thị bắt được chân dài Thuý Kiều thì sau đêm tân hôn, khám phá ra Kiều đã mất cái giá ngàn vàng cho Kim Trọng vào cái đêm hôm ấy nên tiếc của vì mua đến 1000 cây vàng. Giá vàng ngày nay lên gần $2,500, mình cũng tiếc đã trao các nghìn vàng ấy cho đồng chí gái vào cái đêm hôm ấy mình đừng say. Phải chi biết thì để dành trong suốt mấy chục năm, nay ra Phước Lộc Thọ bán rẻ lắm cũng được 2 triệu về hưu. Chán Mớ Đời


Tú BÀ đi chợ trời, tình cờ thấy Thuý Kiều đi chợ, mua gà ác tiềm thuốc bắc, tẩm bổ cho chồng nên dò la đến Mã Giám Sinh, hỏi bán không để rút vốn. Xem như MÃ Giám Sinh là tổ ma-cô của Việt Nam. Ông ta họ Mã nên có lẻ làm nghề lái ngựa, bán ngựa, cho nên có đầu óc tư bản dẫy chết, nghĩ bán gái cũng tương tự nên hắn nhất trí bán cho Tú Bà lời được 30%. Hắn tính lời 2 phân vì vậy mà số tiền hắn trả cho bố Thuý Kiều lại lên quá nhiều khiến Thuý Kiều phải trả nợ suốt 15 năm. May là cô ta không đòi trả 30 năm. Thật ra 15 năm Thuý Kiều đã te tua rồi, hết thời phải tự vận.


Thời đại phong kiến người ta chuộng cái ngàn vàng vì sợ dính bầu với người khác thì con truyền khác giống. Nên sau này, Thuý Kiều có nói với Tú BÀ rất lo ngại khiến bà này cười, kêu ăn hạt lựu rồi nhét trong bao su để túi quần, khi nào lâm trận thì kêu sợ bị SIDA nên lấy bao cao su ra để phòng thân. Đại gia không rành các mánh khóe của đàn bà nên bị lừa hoài. Hân hoan boa thêm tiền. Thuý Kiều không cần phải đi gắn lại màn trinh như ngày nay.

Vào thời đó, phụ nữ buôn bán rất khó khăn, vì công ăn khu vực cấm, giải toả mặt đường để lấy mặt bằng cho thuê nên chỉ làm nghề dắt gái bao cho đại gia, lâu lâu mời công an kinh tế và khu vực bảo kê thử đao tiên nhắm mắt làm ngơ. Bà Tú Bà trước đây lấy chồng đổ tú tài nên thiên hạ gọi bà Tú. Tiếng Tàu thì họ viết Bà Tú, khi ông Nguyễn Du mua cuốn Đoạn Trường Tân Thanh ở chow Trời khi đi xứ sang tàu, diễn Nôm thành Tú Bà. 


Nuôi gái bao thì cũng như nuôi gà, phải cần chúng đẻ trứng mỗi ngày để thu lợi nên không trách cứ bà này gì cả. Bà ta bắt Kiều làm gái bao nhưng cô này không chịu nên phải dùng chiêu, SỠ Khanh. Tú Bà kêu tên này đến dụ dỗ Kiều đi trốn với hắn như nằm vùng khi xưa ở Đà Lạt, kêu gọi giới trẻ nhảy núi. Rủ rê mấy nhà buôn bán cúng dưỡng tiền cho mặt trận để được vinh danh tư bản dân tộc. Sau 75 thì đổi tiền đổi vàng khiến họ sạch túi. Bỏ trốn ra nước ngoài hết. Than cho kiếp một đời ngu dại.


Thúy Kiều nghe lời dụ dỗ tiếng sáo Trương Chi do SỠ Khanh thổi nên ôm gói chạy theo thì bị Tú BÀ cho đàn em chận lại khệnh cho một trận, bảo mày nợ tao biết bao nhiêu tiền mà đòi trốn, tịch thâu thẻ căn cước nhân dân. Hỏi mày muốn đi cải tạo hay đi khách. Dạ đi khách. Phải công nhận bà dạy nghề Thuý Kiều rất hay. Làm bộ ngây thơ, rồi khi lâm sàng với các đại gia thì lấy hạt lựu để làm như vừa mất trinh với đại gia. Dạy đánh đàn, vuốt ve các đại gia để kiếm thêm tiền boa trả nợ.


Trở lại Thuý Vân hát một người đi với một người thì bổng nhiên bà chị kêu lấy Kim Trọng dùm chị. Tình chị duyên em. Xem như lấy chồng trước khi yêu, một thông lệ của phụ nữ Việt khi xưa, chị đặt đâu thì em ngồi đó. Ngày nay, đồng chí vợ đặt đâu thì em ngồi đó. Có thể Thuý Vân đã ngán ngẫm Kim Trọng, thấy anh ta than khóc nhưng khi Thuý Kiều phải bán mình chuộc cha tì anh ta làm ngơ, khiến Thuý kIều phải hát nhớ khi xưa gặp nhau ra đường hai đứa làm ngơ. 


Lấy Kim Trọng nhưng có thể cô ta đã có một mối tình say nắng khác nên sau này làm bài thơ 2 sắc hoa Ti-gôn mà phụ nữ Việt Nam khi xưa cứ chép đi chép lại để đọc bên tai người chồng già nua. Kim Trọng lấy Thuý Vân nhưng vẫn cứ tơ tưởng nhớ nhung đến Kiều như Nguyễn Du làm quan nhà nguyễn nhưng vẫn nhớ đến Nhà Lê, kiểu ăn cơm quốc gia thờ ma cộng sản. Câu hỏi này giúp mình được đậu vớt.

Người tình say nắng của Thuý Vân một thời. Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Người được xem là phụ nữ thông minh nhưng lại ghen kinh khủng là Hoạn thư. Bà này thông minh, chồng sợ nhưng cũng không có hạnh phúc. Bà ta mê Thúc Sinh nên lừa ông này ra sao để dính bầu, bắt cưới. Cưới xong rồi bà ta làm thơ, chụp hình xeo-phì tải lên mạng cho nên ông chồng Chán Mớ Đời, phải đi tìm gái lầu xanh để giải sầu. Thuý Kiều thấy thà làm vợ bé một tên đại gia còn hơn phục vụ đàn ông mỗi đêm thì tàn cái nhan sắc trời cho. 


Nên gặp ai tỏ lòng thương là xúi mua chuộc Tú BÀ. Tên họ Thúc, tuy sợ vợ nhưng vẫn bò vào lầu xanh, kiếm chân dài. Bà Hoạn Thư cho đầy tơ đi dò la hỏi công an khu vực thì được biết tên chồng vào ổ mãi dâm. Bà ta phải bò vào lầu xanh để mua lại Thuý Kiều đem về đánh đàn, cho chồng hát Karaoke. Vậy phải khen bà ta, thương chồng ngu, bỏ tiền mua Thuý Kiều đem về thay vì để chồng mở phòng nhì ở đâu xa tốn tiền nhà mới. Vừa ăn cơm, vừa đút cho chồng ăn lại được Thuý Kiều gãy đàn hát karaoke, rên rỉ Anh còn nợ em, anh còn nợ em tiền Child support, còn nợ em 3 tháng tiền nhà.


Nhân vật nữ cuối cùng xuất hiện là bà sư cô Giác Duyên, một nhà cách mạng nằm vùng. Xuống đường hô hào phật tử đấu tranh chống Mỹ Diệm đến Thiệu Kỳ. Lần đầu tiên bà ta gặp Thuý Kiều, cô này muốn cúng dường để được Phật phù hộ, kiếm tấm chồng có con để sau này về già có con cháu chăm lo. Thuý Kiều đọc Lộc Đỉnh Ký nên sợ sinh con trong lầu xanh. Bà này, không nhận tiền, muốn khai thác Thuý Kiều, nằm vùng lấy tin tức cho bà trong động Tú BÀ vì có nhiều tướng tá ghé thăm lầu xanh như XÓm Bà Thái khi xưa. 

Đến khi Thuý Kiều bị chiến dịch Phượng Hoàng khám phá ra thì bỏ chạy, nhảy xuống Tiền Giang, lội qua bên kia vùng giải phóng, bà Giác Duyên chèo xuồng ra vớt, đem về mật khu quê hương đồng khởi. Sau 75, Kim Trọng và Thuý Vân vì con ngụy quân ngụy quyền nên bị đi kinh tế mới. Tình cờ gặp Thuý Kiều, nay là cán bộ cao cấp của chế độ cũ nên muốn nhờ vả xin cho ở  lại thành phố thì bị từ chối. Kêu hai người ráng học tập con người mới của xã hội chủ nghĩa. Sau này mở quốc lộ, dân bắc tràn vào nam lập nghiệp, đất kinh tế mới của Thuý Vân và Kim Trọng trở thành đất vàng nên Thuý Kiều về già, hết được mặt trận o bế nữa nên nhận lời về ở chung để có người lo cơm nước. 


Ông Nguyễn Du chắc định làm thêm tập 2 vì muốn nói đến các đứa con Vi tiểu Bảo trong Xóm Tú Bà. (Còn tiếp)


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn