Xông đất đầu năm


 

Từ sáng đến giờ, hắn cứ đi vào đi ra cửa, ngóng ngóng ra đường, miệng cứ chép miệng, sao giờ này chưa đến. Vợ hắn hỏi nhờ ai đến xông đất đầu năm thế thì hắn trả lời anh Thìn làm chung hãng. Vợ hắn bảo sao lại không nhờ mấy người khác lại nhờ ông thần giờ cao su thì hắn bảo mấy ông kia tuổi thuộc loại tứ hành xung với hắn.

 

Này nhé anh Quân tuổi Thìn nhưng vợ anh ta lại tuổi Hổ, anh Quyền tuổi thìn nhưng bà vợ lại tuổi Tỵ chỉ có anh Thìn này tuổi Thìn nhưng bà vợ là tuổi Thân, tuổi con khỉ còn anh Thìn thì ngủ hành Tang Đố Mộc rất hợp với Sơn Hạ Hoả của anh rồi hắn lật cái đồng hồ Apple lên xem giờ rồi chắt miệng bảo sao lâu thế. Không chừng lại hỏng cả việc.

 

Bổng nghe tiếng chuông vợ chồng ngẫn đầu lên đưa mắt nhìn nhau với nụ cười như kẻ mới nhặt được tiền tiền trên môi. Hắn bảo vợ ra mở cửa nhưng không quên lập đi lập lại, dặn vợ là phải bước chân trái trước nhưng không được chạm đất. Nhớ nhé vì nếu không mọi việc sẽ trái ngược với ý định của mình cả năm.

 

Vợ hắn lật đật xem tóc tai trong gương, vuốt quần áo lại rồi nhấp nhỏm mở cửa trước, không quên bước chân trái trước rồi nhón một cái để chân phải lên sàn xi măng. Hắn chuẩn bị rượu bánh trái để mời khách. 


Số là năm nay hắn muốn lên chức manager vì tên boss của hắn sẽ nghỉ hưu nên hy vọng được cấp trên cho hắn cái chức này nên mới cần người hạp tuổi đến xông đất nhà hắn theo tập tục dân gian của người Việt. Có kiêng có cử có lành như ông bà thường nói. Hắn tính bay về Việt Nam, ra Côn Đảo để khấn cô Võ Thị Sáu, một thời quăn lựu đạn giết dân vô tội thay vì tên Tây lai đầu bếp của thực dân trong chợ. Nghe nói năm nay, trước đại hội đảng, thiên hạ bay ra Côn Đảo, cúng Cô 6 đông lắm nhưng nay bị dính vụ Covid, phải cách ly 2 tuần nên thôi. Đành lập bàn thờ khấn Cô Sáu.


Họa sĩ Ba Bụi
 

Vợ hắn cầm cái điện thoại trên tay, với chức năng Ring, nói không phải anh Thìn mà bố em. Có nên mở cửa cho bố vào không. Hắn đâm hoảng bố vợ tuổi Tỵ, lại tứ hành xung với hắn, đưa tay xua ra nói em ra nói bố về đi chiều, mình đưa cu Tí sang thăm bố mẹ. Vợ hắn nói ai lại nói dối với bố mẹ như thế nên hắn đành chạy ra không quên đi chân trái trước qua cửa nhưng không đụng đất. Hắn nói thằng cu tí ngủ chưa dậy. Chút chiều con đem cu tí sang bố chơi.

 

Lúc đó một chiếc xe vừa đổ trước nhà hắn, vợ chồng anh Thìn bước xuống, bảo xe hư nên phải kêu Uber đến đón. Hắn vội vàng mở cổng, thằng cu tí chạy ra ôông ngoại, hắn lật đật mời vợ chồng anh Thìn vào nhà lòng hân hoan.

 

Bổng hắn chợt khựng lại vì chị Thìn bận bộ đồ đen từ đầu xuống chân, để tang ông bố mới qua đời vì dính Covid trong viện dưỡng lão. 6 tháng bị cách ly, không gặp, chỉ nghe báo tin rồi đến nhà quàn hôm chôn cất, không thấy mặt bố vì họ đậy nắp hòm, sợ lây lan. Chị ngại đi nhưng anh Thìn bảo là xếp nhớn dặn, kêu nên chịu khó đi theo cho có cặp có đôi. Hắn hốt hoảng kêu đồng chí gái, chạy vào nhà đem cááo khác cho chị Thìn mượn. Hắn kéo anh Thìn vào nhà để chị Thìn sớ rớ ngoài cửa.

 

Hắn hỏi anh Thìn dùng rượu Việt Nam do người Việt nấu lậu đem bán ở mấy tiệm thuốc bắc ở Bolsa. Sau hớp rượu thì hắn mới cảm ơn anh chị Thìn đã chịu khó đến xông đất nhà hắn vào ngày mồng một. Hắn thú thật đã xem lý lịch trích ngang của mấy người trong hãng nên mới dám mời anh Thìn vì anh tuổi Bính Thìn. Theo lịch Tam Tông Miếu của TT, in tại Việt Nam cho rẻ nên chúng ghi tên các lễ lạc, sinh nhật ông Hồ, đành đem quăn vì bị dân Bôn Sa tẩy chay, may hắn kiếm được một cuốn, bảo năm nay phải có người tuổi Thìn xông nhà trước giờ Ngọ.

 

Anh Thìn sau một ly cối rượu đế Made in Bolsa, thêm vài miếng prosciutto và cheese, chậm rãi nói, Không. Em đâu phải tuổi Thìn, năm ấy là năm nhuận nên em tuổi Mẹo. Em sinh 28 tết, tuổi Tây thì em là tuổi Thìn còn tuổi ta thì em vẫn là tuổi Mẹo, đuôi mèo. Hắn toát mồ hôi lạnh, không thể được chú không thể nào tuổi Mẹo được, chú phải tuổi Thìn cho anh chớ. Thế năm nay hết mong lên làm manager.

 

Anh Thìn lại bồi thêm như vợ em thì thật ra tuổi Hổ nhưng khi vượt biên, sang đây nghe ai bảo là tuổi cọp là cao số nên đổi năm sinh thành tuổi Tý. Em đâu biết cứ tưởng bà ta là tuổi tý nên lấy về ai ngờ lại lấy nhầm con cọp cái. Rõ khốn cho đời em.

 


Hắn thấy không ổn nên nói với anh Thìn, cảm ơn chú đã đến xông đất nhà anh, anh nay phải đem thằng cu sang nhà ông bà ngoại rồi đưa khách ra sân trong khi bà vợ anh Thìn, con cọp cái lại vận áo khăn đỏ của vợ hắn cho mượn vừa bước vào. Hắn chợt nhớ kêu “bước chân trái trước nhưng không đụng chân xuống đất” khiến bà vợ anh Thìn ngơ ngác như bò đội nón đầu năm.


 Chán mớ đời!

 

Nhs