Gian-nan tìm nhà anh Vinh

 Hôm trước, đọc trên blog của nhạc sĩ Tuấn Khanh về tay trống của ban nhạc Phượng Hoàng của Việt Nam Cộng Hoà khi xưa. Dạo mình còn học trung học, những lời ca tiếng nhạc của ban nhạc Phượng Hoàng đã giúp mình hiểu biết thêm về thân phận người Việt, giúp mình học hành để đi du học. 

https://nhacsituankhanh.wordpress.com/2021/02/04/tim-gap-con-phuong-hoang-cuoi-cung/ 

Mới thấy trên Facebook của nhạc sĩ Tuấn Khanh video này:

https://youtu.be/ryRFET9Adto


Lần đầu tiên biết đến nhạc Phượng Hoàng, khi đợi thầy vào lớp, bổng có anh bạn học cất tiếng ca bài: “Tôi muốn”

Tôi muốn mình tìm đến thiên nhiên
Tôi muốn sống như loài hoa hiền
Tôi muốn làm một thứ cỏ cây
Vui trong gió và không ưu phiền
 from: http://www.lyricenter.com ]
Tôi muốn mọi người biết thương nhau
Không oán ghét không gây hận sầu
Tôi muốn đời hết nghĩa thương đau
Tôi muốn thấy tình yêu ban đầụ..

Em có thấy hoa kia mới nở
Trong giây phút nhưng đẹp tuyệt vời
Như hạnh phúc thoáng qua mất rồi
Giờ đâu còn tìm được nét vuị..

Tôi muốn thành loài thú đi hoang
Tôi muốn sống như loài chim ngàn
Tôi muốn cười vào những khoe khoang
Tôi muốn khóc thương đời điêu tàn...

Thấy Lợi lạ tai, trưa đó thì bổng nhiên nghe đài phát thanh Đàlạt phát thanh bài hát này qua giọng hát Elvis Phương. Từ đó mình tìm mua cuốn ban nhạc Phượng Hoàng, cứ nghe đi nghe lại mỗi ngày khi học bài.

Không ngờ mấy chục năm sau, mình lại có 20 acres vườn trồng toàn là bơ, đưa mình về với thiên nhiên như bài ca độ nào. Xem những đoá hoa bé tí của cây bơ nở chào đón ánh sáng bình minh trong sương se lạnh của tháng 2 Cali. Còn thú hoang thì chắc không vì thấy toàn là coyote và sóc, rắn chuông kinh lắm.

Nhưng có lẻ bản nhạc để lại cho mình nhiều ấn tượng nhất là :

Hãy nhìn xuống chân biết bao nhiêu người khốn cùng 
Sống đời tối tăm như loài giun 
Hãy nhìn xuống chân biết bao nhiêu người ngã gục
Chết để chúng ta thêm lợi danh 
[ Lyrics from: http://www.lyricenter.com ]
Hãy nhìn xuống chân dế giun đang cười con người
Miếng mồi đỉnh chung ai giành nhau
Hãy nhìn xuống chân để thấy thua loài côn trùng
Suốt đời chẳng bon chen nhọc thân

Hãy nhìn xuống chân những gông xiềng từ muôn kiếp
Hãy nhìn xuống chân thấy ước mơ đang chết dần
Sao còn giết nhau mãi giết nhau không hối tiếc
Sao còn mãi mê mãi mê chia chác bạc tiền 

Hãy nhìn xuống đây để thấy thương người thua mình
Vẫn gượng sống vui với niềm tin 
Hãy nhìn xuống chân để lắng nghe nỗi bất bình
Muốn gào thét nhưng phải lặng thinh

Trong những năm tháng dài cô đơn ở hải ngoại khi mất tin tức gia đình sau vụ 30/4/75, nhờ bản nhạc:

Hãy vui lên bạn ơi ! 
Thời gian chẳng cho ta một giờ để cười 
Yêu đương chẳng dư được một giây phút vui 
Dù sao hãy cười bạn ơi ! 
[ Lyrics from: http://www.lyricenter.com ]
Hãy vui lên bạn ơi ! 
Ngày mai lắm khi không còn gì để cười 
Tương lai biết đâu chỉ là thương nhớ thôi 
Dù sao hãy cười bạn ơi ! 

Cuộc đời chẳng có bao lâu 
Sao ta cứ mãi u sầu 
Hãy mỉm cười với tất cả mọi người 
Tự nhiên ta sẽ thấy đời thêm tươi :-) 

Hãy vui lên bạn ơi ! 
Ðời tuy đắng cay như cuộc tình nửa vời 
Tim tuy chán chê lòng người nhưng cố vui 
Dù sao hãy cười bạn ơi ! 

Đã giúp mình kinh qua những nổi buồn để học ra trường. Cảm ơn Phượng Hoàng đã cho mình tìm lẻ sống của một thời trong chiến tranh và thời sau chiến tranh với những lời ca rất đẹp. Có thể gọi Phượng Hoàng là “The Beatles of Việt Nam”. Chỉ tiếc là Phượng Hoàng chỉ tồn tại có mấy năm nếu không? Vâng nếu không.

Mình không thích mấy loại nhạc ngoại quốc chuyển ngữ lời việt vì ít có bài lột tả được tâm tình của tác giả ngoại quốc. Có thể họ cho dịch, sản xuất hàng loạt để cung ứng cho nhu cầu thị trường, không đếm xỉa gì đến bản quyền hay ý nghĩa của bài hát. Tương tự sau 75, ở hải ngoại có vài người dịch nhạc ngoại quốc ra việt ngữ để cung ứng cho nhu cầu người việt hải ngoại.

Nhắn tin của anh bạn học của đồng chí gái khi tìm tra nơi ở của anh Vinh

Mình nhờ bạn học cũ của đồng chí gái tìm đến thăm gia đình anh Nguyễn Trung Vinh, không họ hàng gì với nhạc sĩ Nguyễn Trung Cang để gửi tặng món quà mừng xuân. 24 tiếng đồng hồ sau, mình nhận được mấy tấm ảnh sau đây. Anh bạn kêu rất gian nan tìm đến nhà của tay trống Nguyễn Trung Vinh. Mình thấy hình ảnh có những tấm mộ trong một nghĩa trang.

Xin cảm ơn anh Tân đã chịu khó, tìm ra những người tài danh của Việt Nam Cộng Hoà khi xưa, không có đất sống sau 75.

Mình có đọc mấy còm của nhiều người trên bờ lốc của nhạc sĩ Tuấn Khanh, họ muốn giúp đỡ anh Vinh nên đăng lại mấy tấm ảnh này để ai muốn thăm viếng anh Nguyễn Trung Vinh, tay trống của ban nhạc Phượng Hoàng một thời. Có thể mò ra địa chỉ của anh Nguyễn Trung Vinh.

Nguyễn Hoàng Sơn