Từ nông dân lên đến ô-sin trong thời covid

6 tháng trước khi ra trường, con gái mình đã được công ty Hilton mướn để huấn luyện 6 tháng rồi bổ đi làm quản lý 1 khách sạn Hilton đâu đó. Hè năm ngoái nó đi thực tập ở khách sạn Hilton ở Kauai, họ thích nó nên nhận làm việc luôn, bắt đầu đi làm vào tháng 8 này. Có khách sạn 4 Seasons trên L.A. mướn nó bán thời gian trong khoá học cuối nhưng nó chê nên muốn trở về Hongkong để học tiếp hết niên khoá.

 

Ai ngờ đại dịch đến, Hilton xoá bỏ hợp đồng thế là nó ngọng, nó lại không được đi Hongkong học tiếp, phải ở lại USC học. Ra trường phải đi xin việc khác trong khi thiên hạ bị sa thải đông hơn ruồi chợ Cầu Ông Lãnh. May siêu thị Target mướn bán thời gian, cho nó thực tập 3 tháng ăn lương tối thiểu để xem có nên mướn luôn hay không. Nó kêu bị chạm tự ái vì phải đi làm cho Target, phòng nhân sự. Bạn bè kêu cứ từ từ kiếm việc cho phù hợp với bằng cấp nó. Mình kêu tự ái không nuôi thân con và gia đình, cứ đi làm để có kinh nghiệm, khi xưa bố cũng làm cho siêu thị, có chết thằng tây con đầm nào đâu. Còn thì giờ rảnh thì xin thêm việc khác, từ từ tìm ra chỗ làm mình thích.

 

Dạo này thất nghiệp nhiều và tương lai còn te tua hơn, nhất là lịch sử sử đăng tăng tốc với tốc độ chóng mặt. Nếu không để ý sẽ bị lịch sử đào thải. Các phe đảng đang tìm cách loại Trump ra khỏi toà bạch cung nên tình trạng này sẽ kéo dài. Nó kêu nhân viên nghỉ, xếp nghỉ có lẻ bị COVID tùm lùm nên phải gọi các nhân viên khác thay thế nên khá đừ. Thấy con dậy sớm đi làm cũng thương, mới ngày nào còn bế nó trong tay nay đã phải ra đời xây dựng cuộc sống cho mai sau.

 

Nay có 2 công ty loại “start-up “ muốn mướn nhưng cũng bán thời gian nên mình nói nó chọn cái start-up của cựu giám đốc công ty xe đưa đón Uber thay vì công ty chuyên lo về khách sạn. Nó thích làm về khách sạn vì thích đi du lịch, ở Hilton thì được giảm giá 50%. Chán Mớ Đời 

 

Khi nào được mướn toàn thời gian thì mình sẽ nghĩ cách binh cho nó. Nếu công ty không trả bảo hiểm sức khoẻ, 401(k) hay stocks options thì mình sẽ giúp nó thành lập một pháp nhân rồi hãng trả cho công ty để nó có thể thành lập Solo 401(k), và HSA,…

 

Nghe nói tên chủ muốn tổ chức công ty giao đồ cho các công ty như nhà hàng…. Một nhà hàng nổi tiếng có thể tạo dựng nhiều nhà bếp ở nhiều nơi rồi thực khách gọi mua và đem lại nhà. Theo mình đó là tương lai về ăn uống qua vụ COVID sẽ thay đổi rất nhiều vì các tiệm ăn lớn sẽ không còn nhiều thực khách với kiểu cách giãn xã hội cách nhau 6 feet. Tốn tiền mướn mặt bằng rộng.


Báo Forbes hôm qua cho biết có khả năng lên đến 85% các tiệm ăn nhỏ ở Hoa Kỳ sẽ đóng cửa luôn qua vụ COVID với cách giãn xã hội.

 

Lịch sử đang tăng tốc, thấy con bận đồ láng cóng để interview qua Internet rồi ký giấy tờ qua Internet. Chưa thấy vô sở làm nữa. Back to the future.

 

Ngày nào nó đi làm cho Target thì lấy xe mình đi, ngày nó nghỉ thì mình lên vườn. Tính mua thêm chiếc xe nhưng thôi để xem sao vì bỏ ra mấy chục ngàn thấy tiếc. Nhà có 3 chiếc xe mà vợ , thằng con đều làm việc ở nhà nên có thể thay phiên nhau xử dụng. Hãng mới gửi cho cái laptop để làm việc ở nhà, tìm tài liệu nghiên cứu. Con bé tự mãn lắm vì nhận được cái Mac Apple Pro thêm được công ty cho người đưa thức ăn trưa đến nhà cho 2 ngày đầu, cho uống miễn phí trà hay cà phê ở Panera 1 tháng như chào đón nhân viên mới.

 

Hồi anh bạn tính mở tiệm thì mình có cho ý kiến này, vừa rẻ và tiện lợi. Mướn một chỗ nào đó vùng kỹ nghệ rồi làm một cái bếp chuyên nghiệp rồi nấu mấy món, quảng cáo trên mạng. Thiên hạ đặt thì mình đi giao, hay ai có tiệc tùng ở nhà thì mình đem lại, nấu tại chỗ, phục vụ thực khách tại chỗ nhưng anh chàng muốn có tiệm. Nghe nói trước đây, có ông bác sĩ gốc mít nào ở cái nhà to như cái đình, trả $300 để nấu dạ tiệc cho 100 người khác. Mình biết 1 cặp vợ chồng gốc tàu nấu thức ăn tàu cho các tiệc ở nhà riêng, rất thành công. Nghe nói dạo này đóng cửa vì không muốn bán thực phẩm mang đi.

 

Tương lai về ăn uống thì siêu thị sẽ giao hàng tận nhà, đỡ tốn thời gian phải cách giãn xã hội. Nay người ta quen mua trên Amazon nên muốn mua đồ ăn thì chỉ cần lên mạng, nhấn nhấn là đúng ngày giờ họ sẽ giao tận nhà khoẻ đời, khỏi phải đứng chờ xếp hàng. Mình hay đi Costco dành cho tiểu thương vì ít chờ đợi hơn.

 

Thằng con ra trường thì cứ làm như cha thiên hạ, cứ kiếm việc loại cao nhưng không có kinh nghiệm nên chả ai mướn. Mẹ nó rầu nên một hôm, mình ra kỳ hạng cho 3 tháng phải kiếm được việc, chẳng cần công việc kỹ sư kỹ thầy gì cả, miễn sao có việc nếu không mình đuổi cổ ra khỏi nhà, lấy xe lại, lấy thẻ tín dụng lại.

 

Như phép lạ, tuần lễ sau thấy nó đi làm cho nhà hàng Nhật Bản. Lần đầu tiên đi làm trong đời. Sau đó thì nhận ngay 1 việc kiểm soát chất lượng cho một công ty sản xuất về thiết bị y khoa. Đi làm từ tận cùng bằng số nên nó thấy cái gì cũng khá hơn nên chộp liền thay vì cứ tìm kiếm công việc mơ ước mà không có kinh nghiệm. Nay hãng cho cái laptop, làm việc ở nhà.

 

Mẹ nó cũng làm việc ở nhà khiến mình từ nông dân biến thành ô-sin. Phải phục vụ 3 mẹ con, nấu ăn trưa tối. Chán Mớ Đời 

 

Ngoài ra còn phải làm thư ký riêng cho đồng chí gái. Anh sơn in dùm cái này, scan dùm cái kia, cho dù máy in đã được thiết bị wi-fi trong nhà nên có thể in từ iPhone, iPad hay máy điện tính.

 


Anh sơn rót cho ly nước, anh sơn cho tách trà nóng,… anh Sơn ép trái cây mệt quá,...mình cứ muốn chạy lên vườn nhưng không được vì nhận chỉ thị của đồng chí gái là phải có mặt tại nhà 24/24. Chán Mớ Đời

 

Cuối tuần này họ sẽ gắn cái modem cực mạnh và câu dây cáp mới để chạy Internet 940 Mbps cho nhanh thay vì 400 Mbps. Lý do là đại dịch xẩy ra nên thiên hạ ở nhà, xử dụng Internet nhiều nên đừng dây của mình mua hàng tháng rất chậm.


Chỉ mong đại dịch qua mau, vợ con đi làm lại bình thường để giải cuộc đời Ô-sin, giúp mình trở lại đời nông dân. Mai lại lên truyền hình với chương trình “nông dân lên Tivi”. Chán Mớ Đời  

 

Nhs