Rượu và đường> nguy hiểm?

Mỗi lần họp mặt bạn bè ăn uống là mình nghe bạn bè, kêu mình có thời gian sống tại Pháp và âu châu mà không uống rượu. Uổng phí! Dạo ở bên tây, uống rượu là chuyện bình thường như người Việt ăn nước mắm, chỉ có khác là họ có quá nhiều loại rượu nên phải chọn lựa. Mỗi món ăn cần một loại rượu riêng nên cũng mệt, tốn tiền.

 

Theo mình hiểu; khi xưa ở âu châu, rượu chỉ được dùng trong các thánh lễ nhà thờ, đa số do các tu viện trồng nho và làm rượu vì rượu tượng trưng cho máu của Chúa. Nông dân ít theo nghề này vì đói đến khi cuộc chiến tranh thế giới thứ 1 xảy ra, binh sĩ ra trận, bị đại dịch mà ngày nay người ta kêu có từ 50-100 triệu người chết nên tìm rượu bia để uống cho khỏi bị bệnh nên khi giải ngủ, quen uống rượu nên dần dần người âu châu mới phát triển ngành trồng nho tư nhân làm rượu tạo thành một thị trường tiêu thụ mới.

 

Ngày nay, ngành trồng nho và làm rượu ở âu châu khá độc hại vì thuốc sâu, phân bón,… mình có xem một phim tài liệu pháp. Có một ông trồng nho, kêu con cái không được nối nghiệp vì quá độc, nhất là người Tàu họ mua lại rất nhiều “terroir” và bỏ phân và thuốc sâu hoá học. Xem phim thấy ông tây đeo mặt nạ, lái máy cày khi nói chuyện. Kinh hồn.

 

Nếu Tây mà thấy người Mỹ uống rượu, bỏ đá vào để uống như CoCa cola hay uống rượu đỏ khi ăn đồ biển hay người ý sẽ khóc nếu thấy người Mỹ ăn spaghetti đồ biển mà lại bỏ thêm phô mát parmigiano. Còn cách người Việt uống rượu thì còn kinh hoàng hơn.

 

Chúng ta được biết uống rượu có hại cho sức khoẻ vì nếu uống rượu đều sẽ khiến lá gan của chúng ta bị hư hại. Người á châu có vấn đề khi uống rượu, mặt đỏ dễ gây ra bệnh ung thư hay xơ gan. Do đó tây phương họ bỏ chất hoá học để khỏi bị đỏ mặt. Mình nhớ khi xưa, hàng xóm có một ông gốc người nam, mỗi ngày đều nhậu, cả nữa chai Whisky, sau này đau gan và qua đời sớm.


Thêm rượu ngày nay đều được sử dụng hoá học, để tạo mùi hương và độ nếm. Họ mua rượu dỗm rồi pha chế thêm nên không còn loại rượu cổ điển.

 

Mình nhớ lần đầu tiên uống rượu ở bên tây. Hôm ấy là lần đầu tiên họp mặt của atelier để giới thiệu mấy sinh viên năm thứ nhất. Không thấy nước đâu hết, chỉ có 2 thùng tonneau rượu đỏ nên họ bắt phải uống. Mình chơi một ly nhỏ là thấy mặt nóng bừng, tim đập loạn xạ. Tối đó đi về nhà, leo lên 7 tầng lầu mất mấy tiếng đồng hồ nên chừa từ đó đến giờ. Nhất là người á châu có máu loại O hay gì đó, uống vào say đỏ mặt là dễ bị ung thư gan nên hết dám đụng tới. 

 

Lý do mà mình bị say đỏ mặt khi nếm chút rượu là vì nồng độ cồn của rượu, đâu 10% đi đến não bộ và 80% được chuyển hoá ở lá gan do đó nếu chúng ta uống rượu nhiều thì lá gan sẽ bị hư hại nhanh. Nói thế nhưng lá gan là một bộ phận rất mạnh, có thể thu nhận các độc tố nên một ly rượu lâu lâu không đưa đến nguy hại nhiều cho sức khoẻ. Khi về già thì sẽ có nhiều vấn đề vì lá gan sẽ không còn mạnh như khi còn trẻ mà tiếp tục uống rượu thì sẽ có vấn đề về sức khoẻ sau này.

 

Về Việt Nam, thấy mấy người bạn học cũ, uống rượu kinh hồn. Hình như họ uống để cho quên đi sự chán chường chớ không phải vì vui khi họp mặt bạn học cũ. Khó nói vì mình không ở Việt Nam nên không hiểu tâm trạng của họ, chỉ đoán là về hưu, họ có sự chán chường.

 

Có một chất tương tự như cồn rượu mà chúng ta hấp thụ mỗi ngày, chúng ta không cần nó cho bất kỳ phản ứng sinh hoá nào trong cơ thể để sống còn. Nó không được chuyển hoá trong não bộ nên không làm chúng ta say nhưng lại làm hại lá gan của chúng ta như rượu và các độc tố khác. 

 

Độc tố này được gọi là Fructose. Đường, sucrose, được tạo thành từ một phân tử Glucose và phân tử fructose. Fructose có trong mật ong, nước ép trái cây, trong si-rô, có tác dụng giúp chúng ta phấn chấn khi hấp thụ vì rất ngọt ngào.

 

Chúng ta cấm cản con nít ăn bánh ngọt nhưng lại để chúng uống nước ngọt coca. Gần đây, các thử nghiệm cho thấy đường hoá học giúp người tiêu dùng bị tai biến và bệnh mất trí nhớ. Cả hai đều có tác hại cho cơ thể như nhau vì đường. Thành phố Nữu Ước và bà phu nhân tổng thống Obama tìm cách ngăn cản không cho bán nước ngọt ở trường học hay gần đó nhưng áp lực của các công ty nước ngọt CoCa, Pepsi quá mạnh khiến những phong trào này bị dẹp bỏ.

 

Tại sao đường lại gây nguy hiểm cho cơ thể? Người ta có thể đọc đủ loại thống kê để biết đường gây hại cho cơ thể nhưng người ta vẫn thích hấp thụ nó vì não bộ được phấn chấn khiến người ta nghiện như một loại thuốc phiện.

 

Mình nhớ hồi nhỏ, mỗi lần có ông bán kem đi ngang xóm, mình mê nhất là kem eskimo, có bọc sô-cô-la. Sau này, vào Costco thấy họ bán đầy bịch nên mua đem về ăn cho đả nhớ. Ai ngờ mỗi lần ăn là thèm ăn thêm, có khi chơi một lúc 4 cây kem. Kết cuộc là to béo phì.

 

Mình đọc đi đọc lại để tìm cách hiểu quá trình chuyển hoá của đường vì mình ngưng học hoá học từ lớp 11B nên rất mơ hồ về sinh hoá học.

 

Theo mình hiểu thì thực phẩm vào mồm, chỉ có 20% Glucose sẽ được đưa vào gan và 80% còn lại sẽ được chuyển hoá bởi tất cả các tế bào khác trong cơ thể của mình. Khi Glucose vào các tế bào gan thì sẽ kích thích tuyến tuỵ để tạo ra insulin. Insulin sẽ kích thích thụ thể insulin IRS-1, gây ra một loại phản ứng sau đó sẽ kích thích SREBO1 và kích hoạt các enzyme mà người ta gọi là Glucokinase.

 

Glucokinase là quá trình biến glucose thành Glucose 6-Phosphate, phần lớn được lưu trữ trong gan dưới dạng Glycogen. Glycogen hoạt động như một bể chứa năng lượng dự trữ mà cơ thể có thể truy cập khi cần. Đây là lý do tại sao những lực sĩ phải hấp thụ tinh bột nhiều trước khi chạy hay bơi đua - để lấp đầy hoàn toàn kho dự trữ glycogen của họ và có nhiều năng lượng hơn trong cuộc đua so với những gì chỉ còn trong ruột của họ.

 

Khi mấy đứa con đi bơi đua vào cuối tuần, huấn luyện viên kêu bố mẹ cho hai đứa con ăn tinh bột như spaghetti, cơm vào tối thứ 5, và thứ 6 để trữ glycogen, để thứ 7 và chủ nhật mới có sức bơi.

 

Những gì không đi đến glycogen được chuyển hóa thành pyruvate.  Pyruvate đi vào ty thể, Mitochondria giống như lò than của tế bào của bạn vì nó chuyển đổi Pyruvate thành Acetyl-CoA sau đó đốt cháy trong chu trình TCA để tạo ra năng lượng dưới dạng ATP. 

 

SREBF1 (Sterol Regulatory Element Binding Transcription Factor 1) là một chất đạm được mã số. Trước khi kích hoạt enzyme này bắt đầu một quá trình gọi là quá trình tạo lip de novo. Tế bào đang lấy lượng citrate còn sót lại này và chuyển nó thành chất béo. Gan thực sự không muốn lưu trữ chất béo, vì vậy được chuyển đổi thành một thứ gọi là VLDL được lưu trữ trong mô mỡ. Điều này không những có thể làm chúng ta béo lên, mà VLDL thực sự là một tác nhân lớn gây ra bệnh tim, làm nghẹt mạch máu.

 

Mình sẽ giải thích vụ này trong bài khác vì khá lộn xộn do đó mà thiên hạ cứ lộn tùm lùm. Ngày nay khoa học tiến xa nên sự hiểu biết về y khoa không còn dành riêng cho y sĩ và một thiểu số người làm trong nghành y tế. Họ lại cho rằng các y sĩ không chịu cập nhập thoá kiến thức tin tức về y khoa từ khi ra trường vì khoa học thay đổi rất nhiều.

 

Nghe có vẻ tiêu cực nhưng thực ra nó không phải là vấn đề lớn vì: chỉ có 20% glucose được chuyển đến gan, sau đó một nửa trong số đó đã chuyển thành glycogen, sau đó rất nhiều thứ bị đốt để tạo năng lượng, có thể 1/ 50 chất dinh dưỡng đã ăn, sẽ biến thành VLDL. Một nông dân như sơn đen có thể ăn cơm và rau trong mỗi bữa ăn có thể chết vì đau tim?  Nhưng điều đó sẽ xảy ra khi họ ở độ tuổi 90, lúc ấy thì con cháu muốn mình đi tây cho mau.

 

Ethanol không cần thiết cho bất kỳ quá trình sinh học nào, vì vậy phần lớn được xử lý như một chất độc trong gan. Người ta trồng bắp để tạo ra Ethanol dùng để chạy xe hơi hay máy móc, do đó bắp ngô ở mỹ thuộc loại GMO nên khá độc. Mình mua đậu nành loại Non GMO để nấu ở nhà thay vì mua ở tiệm.  Hình như mình có kể về vấn đề này rồi.

 

Khi uống rượu vào thì 10% Ethanol sẽ được xử lý ở dạ dày và ruột và 10% khác được xử lý bởi thận, cơ và não. Sự khác biệt lớn giữa glucose và ethanol, gan phải làm việc vất vả gấp 4 lần vì nó xử lý 80% lượng ethanol đi vào. Ethanol không cần insulin để đưa vào tế bào, nó chỉ khuếch tán trong đó và được chuyển đổi thành acetaldehyd.  Acetaldehyd tạo ra một thứ gọi là các loại “reactive oxygen species”. Các loại reactive oxygen species làm hỏng protein trong cơ thể, có thể gây ung thư và được cho là yếu tố chính trong quá trình lão hóa. Đây là cách chống oxy hóa được cho là để chống lão hóa, bởi vì chúng đối phó với những ROS này.

 

 Acetaldehyd sau đó được chuyển thành acetate và đi vào ty thể như lần trước. Với glucose, chỉ có 20% chất nền đi đến gan và sau đó có thể một nửa trong số đó đã đi đến ty thể của gan vì phần còn lại chuyển sang glycogen, làm quá tải ty thể của cơ thể.

 

Một loạt acetate đi vào, trải qua chu trình TCA, còn lại rất nhiều citrate. Ba loại enzyme tương tự bắt đầu làm chất béo mới làm cho kích thích và kết thúc với rất nhiều chất béo xấu, chủ yếu là chất béo nội tạng của chúng ta, là thứ gây ra nhiều vấn đề về sức khỏe và bao quanh các nội tạng trong cơ thể, mang lại cho cơ thể một đường ruột lớn. Đây là lý do tại sao mọi người có bụng khi uống bia nhiều vì đó là khu vực chứa đầy chất béo do rượu sản xuất.

 

Gan sản xuất các chất béo mà không muốn lưu giữ bên trong vì không đủ chỗ chứa, sẽ xuất một số chất béo ra dưới dạng axit béo. Những thứ này có thể đi vào cơ bắp, gây ra tình trạng kháng insulin cơ bắp rất khó giải quyết. Một số trong chất béo có thể thoát ra được, vì vậy có những phần mỡ đọng quanh gan.

 

Sự dư thừa của Acyl-CoA, ethanol và các loài ROS kích hoạt một loại enzyme gọi là JNK1, là cầu nối giữa quá trình trao đổi chất và viêm. Điều này cuối cùng gây tổn hại cho gan và nó thúc đẩy kháng insulin trong gan bằng cách làm bất hoạt IRS-1, thụ thể insulin từ trước đó. Điều này có nghĩa là tuyến tụy của bạn phải làm việc vất vả hơn rất nhiều và bơm thêm insulin để thực hiện công việc của mình. Khởi sự cho bệnh tháo đường.

 

Đường được tạo thành từ glucose và fructose. Fructose là nguyên nhân gây ra vấn đề, vì vậy, hãy xem cách thức mà nó chuyển hóa rất giống với ethanol. 

 

Các loại Ethanol, Fructose không cần thiết cho cơ thể nên nó được đối xử như một chất lạ và gần như 100% chất này được xử lý ở gan. Nó đi vào, được chuyển hóa xuống pyruvate và đi vào ty thể. Bây giờ chúng ta có tình huống tương tự khi mọi thứ đi thẳng vào gan, không được lưu trữ trong glycogen và làm quá tải tế bào gan của bạn. Pyruvate trải qua chu trình TCA, tạo ra một loạt citrate và được chuyển thành VLDL.  

 

Điều này dẫn đến tăng nguy cơ mắc bệnh tim và tích tụ mỡ nội tạng. Nó thoát ra khỏi tế bào dưới dạng axit béo dẫn đến kháng insulin cơ bắp. Không phải tất cả các chất béo có thể ra khỏi tế bào để chất béo tích tụ trong gan và chúng ta bị bệnh gan nhiễm mỡ. Cùng một JNK1 được kích thích sẽ thúc đẩy quá trình viêm và JNK1 tác động lên cùng một thụ thể insulin IRS-1 gây ra tình trạng kháng insulin ở gan.

 

 Tất cả những điều này thực sự được minh họa rất tốt trong bộ phim That the Sugar.  Damon Gameau thực hiện chế độ ăn kiêng với nhiều chất béo thấp và được gọi là thực phẩm lành mạnh trên mạng như sữa chua, ngũ cốc nguyên hạt, nước ép trái cây và sinh tố trái cây. Mục đích là để ăn các loại thực phẩm được bán trên thị trường được xem là lành mạnh trong khi đạt được lượng đường trung bình của một người Úc điển hình là khoảng 40 muỗng cà phê.  

 

Kết quả của ông chứng minh tất cả các quá trình sinh hóa mà chúng ta vừa nói đến. Người ta tăng 8,5kg và tăng 7% tổng lượng mỡ trong cơ thể, chủ yếu ở dạng mỡ nội tạng, nguy cơ mắc bệnh tim tăng cao, người ta đã phát triển kháng insulin và chỉ sau 18 ngày, người ta bị bệnh gan nhiễm mỡ không do rượu.  

 

 Trên thực tế, có một yếu tố khác để chuyển hóa fructose khiến nó tạo ra rất nhiều chất béo.  Fructose tạo thành một thứ gọi là Xylulose 5-Phosphate, và điều này càng kích thích các enzyme lipogenesis de novo, dẫn đến việc tạo ra nhiều chất béo hơn.  Điều đó giải thích cho bệnh béo phì.

 

 Ngoài ra, khi nó được chuyển đổi thành Fructose 1-Phosphate, nó tạo ra axit Uric.  Acid Uric làm tăng huyết áp và bây giờ có rất nhiều người bị tăng huyết áp. Có kể trong bài về áp huyết cao.

 

Coca Cola cho rằng béo phì vì tiêu thụ quá nhiều Calorie và một Calorie chỉ là một Calorie. Do đó người ta đã hiểu lầm từ mấy thập niên qua là cứ ăn bao nhiêu Calorie mỗi ngày và tập thể dục để tiêu đi các Calorie. Trên thực tế thì khi hấp thụ các chất dinh dưỡng vào thì 1 Calorie đường khác với một Calorie rau cải. Do đó chúng ta cứ bị béo phì dù ăn uống kiêng cưỡng.

 

Khi ăn trái cây tuy có đường nhưng chất xơ giúp ngăn chặn đường trong trái cây, giảm sự xâm nhập của chất đường vào cơ thể chậm lại. Chất xơ làm giảm tốc độ hấp thụ của ruột có nghĩa là gan của chúng ta có thể dễ dàng xử lý dòng đường ổn định từ một trái cây, tương tự như cái bồn tắm có tóc rụng rối ở lỗ thoát nước nên nước thoát đi chậm. 

 

Lâu lâu uống một ly tequila sẽ không làm gan chúng ta hư hại, nhưng uống một ly rượu whisky với mỗi bữa ăn và cho một bữa ăn nhẹ sẽ gây ra một số thiệt hại nghiêm trọng cho các nội tạng. Tương tự ăn một miếng bánh với kem trong bữa tiệc sinh nhật không phải là vấn đề lớn, nhưng hầu hết chúng ta đều nạp đường suốt cả ngày mà không nhận ra. Tất cả các thức ăn đều có ít hay nhiều đường.  

 

Tại Hoa Kỳ, một đứa trẻ trung bình nhìn thấy 30.000 quảng cáo truyền hình mỗi năm, quảng cáo thức ăn nhanh hoặc kẹo bánh. Những món đồ đóng gói đầy màu sắc, vui nhộn mà trẻ em có thể truy cập mọi lúc mọi nơi.

 

Bạn bè ngạc nhiên khi biết mình có thời gian sinh sống tại Pháp quốc, lại không uống rượu. Thật sự thì mình không uống rượu được, uống vào khó chịu ngay vì đầu óc bị lộn xộn. Rượu gây nhiều ảnh hưởng cho não bộ, và tiêu thụ rượu sẽ gây ảnh hưởng sức khỏe lâu dài như bị xơ gan,….  Chúng ta cảm thấy thế nào về một chất mà không được chuyển hóa trong não, vì rượu rất hợp khi buồn hay vui nên chúng ta không phải lo lắng về những hệ quả khi tiêu thụ rượu thường xuyên?

 

Đường là một chất độc, nó là một độc tố gan mãn tính. 

Tại sao chúng ta biết là độc tố mà ai cũng thích ăn ngọt. Vì phấn chấn, dopamine đưa lên não bộ khiến chúng ta vui vẻ. 

 

Khi đã hiểu rõ các hệ phụ của đường và rượu thì mình ít ăn đường lại. Rượu thì không quen uống, lại thêm tốn tiền. Mình có mấy người bạn, đóng cả $10,000 đô để đi học về uống rượu, mua tủ lạnh đặc biệt để trữ rượu rồi lại thấy bận áo lam đi lễ Phật. Nên chỉ uống nước lạnh cho chắc ăn, thậm chí trà cũng không uống vì có chất kích thích cà-phê-in. Cuộc đời buồn tẻ? Mình lại nghĩ không, vì tránh được các cám dỗ sẽ giúp mình vui vẻ trong cuộc sống hơn. Có cái nhìn sáng suốt hơn về một việc nào đó.

 

Đây là hình ảnh của một cuộc thăm dò về các độc tố Khi người ta theo dõi báo chí nhưng trên thực tế thì đường và cồn là nguy hiểm nhất.


Hơi nhức đầu nhưng mình phaỉ chịu khó đọc tới đọc lui mới hiểu được ảnh hưởng của rượu và đường trong cơ thể để tránh ăn đường và uống rượu.

 

Chán Mớ Đời 

Nhs