Du thuyền với kẻ nghiện


 Có tên Mỹ quen i meo chương trình đi du thuyền với đám đầu tư địa ốc nên mình hỏi mụ vợ muốn đi không vì mỗi năm họ đều tổ chức vụ này, vừa học vừa đi chơi vừa được trừ thuế nhưng mấy chục năm qua không tham dự. Đồng chí gái nhất trí nên ghi tên. Không để ý nên trúng vào dịp Tết nên mụ vợ rủ bạn không ai đi theo. Sáng nay lại thấy ngày lễ thánh tình yêu. 

Mình mua internet cho mụ vợ đâu $300 cho một tuần còn mình thì không. Một tuần không vào Internet khỏe đời, tìm một thú tiêu khiển là quan sát thiên hạ đi chơi như ngày xưa không có điện thoại thông minh. Tàu họ sử dụng starlink, không biết nếu mình xài ở nhà starlink thì có bắt được trên tàu. Dạo này thấy họ bán starlink nhưng còn yếu so với dây cáp. 


Nhóm này tổ chức thì chưa bao giờ nghe tên với cái tên rất ngầu “investors addicts”, tạm gọi là những người nghiện đầu tư. Hỏi mụ vợ muốn đi nghe họ nói không. Mụ kêu không bây giờ đến nơi mình đi thì mụ chả biết làm gì. Đòi đi theo thì phải trả tiền thêm. Để coi xem họ chịu không. 


Phải bay sang trước một ngày để trừ hao máy bay bị trễ, ngụ tại khách sạn gần phi trường vì đến nơi là nữa đêm. Sáng hôm sau lấy Uber ra bến tàu. Uber đây rẻ hơn Cali. Một cuốc ở Cali dài như vậy thì giá gấp 4 lần. Lúc về mình ở lại vùng này chơi thêm ít ngày nên sẽ mướn xe rồi trả tại phi trường, đi thăm vài người Việt gốc Đà Lạt. 


Thấy đám trong nhóm đầu tư thì nhận ra ngay vì tên nào tên nấy thấy dáng vóc thuộc bộ lạc dòng keo kiệt như mình. Hôm qua ngồi ăn tối với cặp vợ chồng đến từ tiểu bang Utah. Hai người mới lấy nhau được hai năm nhưng ai ở nhà nấy, lâu lâu gặp nhau. Họ đạo Mormon. 


Cả hai đều goá vợ giá chồng. Bà vợ thì goá 8 năm ông chồng thì goá 3 năm. Họ kêu gặp nhau trên mạng. Cô con gái của bà vợ lên mạng ghi danh cho mẹ rồi chít chát với ông chồng đến khi thấy thời cơ chín muồi thì kêu bà mẹ tiếp tục con đường đả thông tư tưởng đưa đến lấy nhau. 


Vấn đề là bà ta có con cháu còn ông ta cũng vậy ở cách nhau 100 cây số nên ai ở nhà nấy rồi lâu lâu gặp nhau. Mới lấy nhau nên thấy nắm tay nắm cẳng rất tình tứ trong khi vợ chồng mình thì há với hấm cả ngày. Ông này là một trong nhóm người thuyết trình về đầu tư địa ốc. Ông ta sẽ nói về bảo vệ tài sản. 


Bà vợ là nhà giáo về hưu còn ông chồng thì luật sư cũng về hưu. Ông ta có 11 cháu nội ngoại còn bà ta chỉ có 9. Dân Mormon sinh để nhiều theo tư tưởng chúa cho bao nhiêu đẻ bấy nhiêu không như dân Nam Hàn ngày nay tỷ lệ sinh để xuống dưới mức 0.5 nên Bắc triều tiên không cần xâm lấn chỉ đợi hai mươi năm nữa là đi bộ sang Nam Hàn hốt nhà cửa. 


Ngày nay người ta cho biết 16% nhà cửa ở thôn quê của Nhật Bản không có người ở hay thừa hưởng. Lý do là dân số giảm. Bên Ý Đại Lợi cũng tương tự , họ rao bán nhà 1 Euro nhưng người ngoại quốc phải trùng tu và ở đó. Bỏ mấy trăm ngàn ra để sửa vì thợ không có ở đó thì phải mướn thợ xa thì tiền trả nhiều hơn. 


Mình coi phim tài liệu về nam Hàn ngày nay thì họ cho biết lý do là ít đẻ vì phụ nữ làm việc quá độ. 12 tiếng một ngày nên không có thời gian kiếm chồng. Ngoài ra với tư tưởng của Tây phương du nhập vào, phụ nữ triều tiên không chịu được nền văn hóa nam Hàn bị ảnh hưởng của khổng mạnh từ mấy ngàn năm qua. Nên họ không muốn lấy chồng là một; sinh con đẻ cái cho gia đình chồng là hai. Năm 2050 nam Hàn chỉ còn là người già, không ai trông nom, tốn tiền nhà nước. Thay vì đem người ngoại quốc vào làm việc như người Việt thì họ hạn chế rất nhiều vì nói dân triều tiên rất kỳ thị. Người già con cái không về thăm vì lo làm ăn ở Hán Thành. Họ sản xuất robot để làm bếp bưng cơm ,…

Bên Trung Cộng nay có lộn xộn về địa ốc. Dân số giảm không đẻ mà cứ xây nhiều căn hộ như nấm mọc sau mùa mưa rồi bỏ đó thì không sụp tiệm là chuyện lạ. Nay lại phá vỡ đi để không bị hư hại. 

Sáng nay thuyền cập bến cococay của Bahamas. Ăn xong thì xuống đi lòng vòng để mụ vợ dưỡng sức. Trước khi đi chơi là mụ bị xì trét lo bận áo quần nên long thể hơi lộn xộn.  


Chiếc tàu Wonder of the seas này to kinh khủng, nghe nói dài trên 1188 bộ gần 400 mét, có thể chứa 2,500 nhân viên còn du khách thì đâu 6,988. To kinh hoàng, không ngờ lại có ngày bò lên đây, mình ở lầu 14 mà ở trên còn mấy tầng nữa. 2 tầng trên cùng dành cho nhà giàu, có tiệm ăn riêng. Chỉ có thức ăn trong tiệm không ngon như tàu hãng Holland. Chỗ này mà đem con nít đến là thiên đường vì có cầu tuộc nước, chỗ làm biển sóng để lướt sóng, hồ bơi, zip line,… đủ trò. Ăn uống thả dàn, thấy kẹo bánh nước ngọt đầy nhưng nếu uống CoCa thì phải trả tiền. Đây giá package về rượu bia cho chuyến đi một tuần là gần $1,000. Kinh

Hôm qua mình leo từ lầu ăn tầng 3 đến tầng 14 đến hai lần bằng cầu thang, giúp bớt mập. Kỳ này đi thì trên tàu họ không làm bánh croissant kiểu Tây nên không ăn. May quá. Họ làm theo kiểu Mễ Tây cơ nên mình không thích lắm. Mình đọc cuốn sách của bà nào nghiên cứu về insulin thì nên ăn fiber trước khi trọng thức ăn vào sẽ giúp lượng insulin không tăng khi ăn. Lý do là khi ăn vào thì bao nhiêu loại ngọt sẽ theo huyết quản chạy thẳng còn vừa ăn fiber trước sẽ giảm vụ này. Insulin vãn có nhưng chậm hơn. 


Hôm qua ông luật sư ngồi kể con trai đứng đầu ngành y tế ở bộ quốc phòng cho biết là có I’d xẩy ra thì hai tuần sau quốc phòng của Hoa Kỳ đã tìm được thuốc giải. Chỉ là một loại cảm cúm nhưng khiến khó thở nên khi ông Trump bị dính COVID thì dùng loại này để trị bệnh cho ông ta. Vấn đề là ông ta không cho con ông xuất bản tài liệu này đến khi ông Biden lên cũng cấm. Lý do là các công ty dược phẩm làm tiền nhiều để chích ngừa cho dân Mỹ. Hai tuần nay công ty dược phẩm bán thuốc giảm cân mà mình mua cổ phiếu mấy tháng trước lên đến 20%. Kinh


Thấy một nhóm du khách người Việt bận áo dài chụp hình đầu năm du Xuân trên biển rồi hôm lễ tình nhân thấy họ diện đồ vía đỏ như mặt trời cách mạng chụp hình. Đảo Cococay này nhỏ xíu nhưng họ xây một trung tâm giải trí về nước để tàu đậu lại cho hàng ngàn du khách xuống tắm biển và chơi các trò chơi nước. Ai có cháu nội và ngoại nên dẫn tới đây. Đúng là thiên đường của giới trẻ. Khi xưa ở Âu châu, hè giới trẻ tìm Sand, Sun và Sex đến khi bệnh sida ra đời nên thiên hạ bớt lộn xộn. Trong tương lại có thể Trung Cộng sẽ xây mấy trung tâm du lịch như vậy tại các đảo Hoàng Sa và Trường Sa làm tiền. 

Đồng chí gái đi bộ mỗi ngày


Trở lại chuyện ông luật sư ở Utah. Ông ta là luật sư của tòa tối cao và bà vợ trước. Ông ta cho biết là năm 27 tuổi có vợ và hai đứa con thì một hôm thấy ngực bị tức nên gọi bà vợ. Bà ta gọi cho bác sĩ quen lấy hẹn để ông ta đến xem khám. Họ khám phá ra ông ta bị ung thư ngay ngực. Bác sĩ cho biết độ vài tháng nhưng nhờ vào đạo Mormon nên được thương đế cứu sống. Nhưng lại nhận đến 250 biên lai về ý phí phải trả. 


Sau đến bà vợ bị bệnh lạ ALS. Thần kinh từ từ tê liệt nhưng cũng kéo dài được 5 năm khi không còn biết gì nữa vì não bộ bị chết. 


Ông ta cho biết qua kinh nghiệm của ông ta và bà vợ trước đã qua đời thì chúng ta nên phòng bị để tương lai có đen xấu thì vẫn OK. Nếu không thì bay hết tiền bạc và tài sản vì ý phí cao, rất cao ở Hoa Kỳ. Mình thấy như lời cảnh báo của bề trên cho mình gặp một người xa lạ nói những điều mà chưa bao giờ nghĩ đến. Đó là duyên hay một thiên sứ được bề trên phái đến báo cho mình để chuẩn bị những bất trắc trong tương lai. 


Câu hỏi mình đặt ra là nếu một người trong gia đình vợ con cháu mà bị bệnh hiểm nghèo thì phải làm sao. Đến đó thì quá trễ. Phải chuẩn bị trước. Ông ta có viết sách giải thích kinh nghiệm bị ung thư và vợ bị ALS. Nếu không biết thì không sao. Nay được ông ta xa lạ nói nên xem như thiên sứ được phái đến nên mình phải làm. 


Mình có mua mấy cuốn sách của ông ta viết về các chương trình mà mình không biết. Về Cali sẽ bỏ công sức ra học để bổ túc vào các giấy tờ của mình. Hy vọng thằng con sẽ học được vụ này. 

Chắc sẽ không lên mạng hay viết trên bờ lốc vì toàn là các thông tin cá nhân. Nếu các bác không thấy em lên mạng là lý do này. 


Chủ Nhật sẽ gặp mặt thiếu tá Phong 302 Đà Lạt xưa. 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn