Hơi thở và nội lực

 Hơi thở và nội lực


Hôm qua, nhân mùa lễ Tạ-ơn, mấy hội viên rủ nhau đi ăn thì Khoa nhờ mình chia sẻ vụ cái chân của mình. Năm 2006, cách đây 18 năm, mình và gia đình về Pháp dự kỷ niệm 60 năm cưới nhau của ông bà Cayla, bố mẹ nuôi của mình ở Tây. Cả đại gia đình Cayla và gia đình mình họp mặt tại Grenobles. Họ mướn căn nhà to đùng ở trên núi cho toàn thể gia đình. Trong ngày đi bộ vòng vòng thì chân mình đau gót chân. Về lại Cali thì khám phá ra đầu gối rất đau. Bác sĩ khoa chân (túc khoa?) kêu có thể trong tương lai phải gọt bớt xương chi đó. Leo cầu thang rất đau nên mỗi ngày chỉ lên lầu 1 lần khi đi ngủ.

Cuộc đời mình kỳ lạ lắm. Mình hay gặp các “thiên sứ” đến báo cho mình việc gì rồi biến mất. Cả đám học sinh đến thăm ông thầy vào ngày Tết, ông thầy chỉ mình và kêu em nên cố gắng đi du học, thế là mình đi du học, đổi đời cô lựu. Lâu lâu gặp một ai đó nói câu gì, tặng cuốn sách,.. khiến thay đổi cuộc đời của mình. Cho nên mình hay nghe thiên hạ nói chuyện, ít nói trong đám đông, biết đâu, có người nói câu gì hay đề tài có thể giúp mình trong cuộc đời. Đồng chí gái ít khi dẫn mình đi theo khi có hội họp thân hữu vì mình ít mở mồm.


Đúng lúc đó, có một phụ huynh trong đoàn hướng đạo của mấy đứa con, cứ kêu mình đi tập Hồng Gia. Bao nhiêu phụ huynh có mặt, anh ta không rủ lại cứ rủ mình. Mình hay để ý xem thiên hạ nói gì, vì không phải tự nhiên mình tình cờ đọc hay nghe ai nói. Phải có cơ duyên gì mới đến tai mình. Cứ chủ Nhật đem con đến sinh hoạt với đoàn là anh ta bò lại, dụ dỗ mình đi tập Hồng Gia. Cuối cùng mình đành phải bò lại võ đường để tập thử một lần để anh ta khỏi dụ dỗ nữa.


Một hôm cuối tuần, mình bò lại võ đường thì đúng hôm ấy, anh ta vắng mặt nhưng lỡ đã đến vào 6 giờ sáng, hàng quán Bolsa chưa mở cửa nên mình vào tập. Tập xong thì có một ông tóc bạc phơ, đến kêu mình đóng tiền mua bộ đồ và nguyệt liễm nên đành móc túi đưa trước 3 tháng. Tự hứa tập 3 tháng, không có kết quả thì ngưng. Thường người ta nói làm cái gì cũng phải mất 3 tháng mới thấy được kết quả.


Lý do là khi xưa mình ở Đà Lạt, có tập đủ thứ Thái Cực Đạo, Như Đạo, Vovinam, Không Thủ Đạo nhưng không tới đâu cả. Mấy ông thầy cứ lắc đầu nhìn mình khi đi quyền hay đấm đá, kêu tướng anh, thuộc loại sợ vợ nên không bao giờ khá được. Sau khi đưa mình vào tập, như đã hoàn thành nhiệm vụ, anh ta bỏ tập Hồng Gia luôn từ đó. Có dạo anh ta muốn tới Đông Phương Hội tập nhưng lộn giờ ra sao nên không có duyên tập ở Đông Phương Hội. Rồi mình cũng không gặp lại anh ta từ đó.


Cũng nên nói một tí về anh này. Thua mình 3 tuổi, học Yersin, Đà Lạt  khi xưa, kỹ sư. 20 năm trước bị mỗ tim. Một hôm có anh làm chung ghé nhà thăm, chỉ anh ta vài động tác nội công Hồng Gia để anh ta tập ở nhà. Giúp anh ta khoẻ lại sau vụ mỗ tim và theo tập Hồng Gia từ đó đến khi đưa mình vào thế chỗ.


Đi Ý Đại Lợi gặp lại anh bạn, kể là đau cái lưng rồi tình cờ ai báo cho biết Hồng Gia nên anh ta mua cd về tập lắc qua lắc lại cái xương sống trong phần nhiệt thân pháp, nay hết đau lưng luôn. Mỗi ngày cứ tập thế đó thôi. 


Tập đâu được 6 tháng thì đi thử máu hàng năm thì khám phá ra cholesterol giảm quá nhiều, thêm chân không thấy đau nữa nên tập luôn đến giờ. Tập Hồng Gia Việt Nam được 2 năm liên tục, không nghỉ ngày nào trừ khi đi nghỉ hè. Người khoẻ ra, khá hơn xưa nhiều. Vấn đề là thay vì cố gắng tập, mình lại có óc tò mò nên mò trên mạng, đọc về Hồng Gia này nọ thì khám phá ra có một nhóm tập Hồng Gia ở nhà ai đó mà mình đoán tại Cali vì nhà cửa rất Cali. Tò mò làm quen rồi hẹn gặp.

Mình đến nhà một anh chàng tự xưng là Thần Võ Trạm Trang Công. Anh ta đang xem phim bộ Thần Điêu Đại Hiệp với vợ nên khi mình đến thì anh ta mời vào nhà rồi thử tay chân mình, gọi là giao thủ khiến mình như bò đội nón. Mình muốn gặp để hỏi tập nội công sao cho đúng chớ đâu phải để giao đấu. Chán Mớ Đời 


Thấy tay chân mình trói gà không chặt nên anh ta chán lắc đầu, ngồi xem tiếp phim bộ với vợ. Tại đây mình gặp một anh chàng trẻ tên Khoa. Nói chuyện thì mình thấy có lý. Đúng lúc ấy, anh chàng này có ý định thành lập Đông Phương Hội để hướng dẫn thiên hạ vì tập ở nhà cũng bất tiện. Nên mình theo tập với Khoa đến nay. Lý do là các người tập trước ở Hồng Gia Việt Nam, giải thích không đồng nhất. Người nói như vậy người nói như kia nên cuối cùng không biết nghe ai, tập theo ai. Họ chỉ hiểu lờ mờ như trong lớp thầy giảng bài nhưng các học sinh hiểu khác nhau. Trong khi theo tập với Khoa thì chỉ có một người hướng dẫn nên thấy tiến bộ hơn.


Lúc đầu ở Đông Phương Hội thì tập đủ thứ hết, kiếm, Wusu, ngạnh công, Thái Cực Quyền, Vịnh Xuân Quyền, Hồng Gia,…. Cuối cùng chỉ rút lại còn hai môn Hồng Gia La Phù Sơn và Thái Cực Quyền, Trạm Trang Công và mùa đông thì tập thêm Nội Kình Nhất Chỉ Thiền, giúp ấm người, không bị cảm cúm.


Tập vào buổi sáng nên cũng châm cho nhiều người. Nhưng nếu chúng ta vượt qua được sự cản trở này, chịu khó thức sớm đi tập là đã chiến thắng được bản thân với ý chí. Mỗi ngày phải ráng thêm một chút, lâu hơn một chút sẽ giúp chúng ta trí bền, làm tăng thêm Dũng lực thì sau này nếu có bị bệnh tật thì có thể vượt qua thay vì buông bỏ mọi sự. Mình có xem người ta phỏng vấn ông Thích Minh Tuệ, ông ta cho biết khi mới tập ngồi kiết già rất đau đớn nhưng ông ta phải kiên trì, mỗi ngày ngồi lâu hơn một chút, cuối cùng thành công ngồi kiết già như ta thấy ngày nay.


Chúng ta bị điều kiện hoá bởi các truyện kiếm hiệp tàu khi xưa nên chỉ mong gặp được sư phụ dạy truyền võ công là trở thành Trương Vô Kỵ,… nếu vậy thì người Tàu đã chiếm hết huy chương vàng thế vận hội. Người xưa hay nói đến cụm từ “công phu” là nói đến sự tập luyện hàng ngày chớ ngồi mà đợi trúng số, được bí kiếp võ lâm thì chả bao giờ có sức khoẻ.


Mình thấy nhiều tập viên chịu khó đến tập. Có người chạy từ Mission Viejo, thậm chí San Diego lên tập 90 phút rồi chạy về đi làm. Lúc đầu đau chân đau tay, không ngồi xuống đứng dậy được nhưng sau 6 tháng thì thấy họ khoe với mọi người là đã đứng dậy được cũng như co chân co tay như tìm lại sự sống. Thấy họ vui vẻ mừng rỡ cũng vui lây.


Có lẻ điểm quan trọng nhất trong quá trình tập luyện là khi Khoa cho tập bài “Tiểu Niệm Đầu” của Vịnh Xuân Quyền suốt 45 phút thay vì vài phút như mọi ngày thì mình chợt nhận ra, cơ thể với các đốt xương, liên kết với nhau, tuần tự như bộ máy đồng hồ lăn chuyển khi tay chân di động. Từ đó mình bỏ hết lý thuyết, sách vở để tập theo dõi cơ thể của mình, không nghe ai ngoài Khoa thì từ từ mới khám phá ra khi kéo nội công, phải hàm hung bạt bối ra sao để giúp hơi thở vô ra, giúp các gân cơ sau lưng. Có xem phim một ông bác sĩ chĩnh xương ở Nga, giải thích khi hàm hung bạt bối thì xương lưng của chúng ta mở đóng ra sao, giúp lá phổi phình ra và xẹp lại khi chúng ta kéo nội công hít thở sâu và chậm.


Cơ thể duỗi để ràng chặt lại từ cạnh bàn chân lên đến đầu ngón tay. Hóa ra phải tập để toàn cơ thể tạo thành một khối mà Khoa nói về trái banh đầy hơi khi mới tham gia Đông Phương Hội. Cũng khó vì khi tập, đầu óc hay bay bay đâu đâu nên quên để ý đến các ngón tay, ép ngực, mở ngực này nọ. Hơi thở đi kèm với các động tác tạo thành một khối khi hàm hung bạt bối, tạo lực nhưng mau mệt vì mình chưa thuần thục việc giữ nhịp thở đều đặn. Phải mất 18 năm trời mới hiểu. Nay mới hiểu mấy ông võ sư khi xưa chê mình ngu lâu dốt bền vì lãnh hội chậm.


Khoa kêu mình theo dõi hơi thở thì mới khám phá ra giữ độ bền của hơi thở rất quan trọng vì trong tích tắc đồng hồ, ngưng thở thay vì chuyển tiếp thì lực của mình cũng mất tiêu lúc đó. Nếu mất hơi thở thì cũng mất luôn nội lực, bị gián đoạn lúc đó thì đối phương dễ đàn áp chúng ta. Cái khó là giữ đều hơi thở ra vào chậm chậm đều đều, không đứt khoản. Giúp lực của mình tiếp tục như dòng nước chảy. Ngày nào mình tập được là xem như đắc đạo. Chắc 20 năm nữa. Chán Mớ Đời 


Khoa cho mình đi Thái Cực Quyền 8 thức hơn 1 tiếng đồng hồ là để giúp mình không hấp tấp, tập tính kiên nhẫn nhưng khi ráp với hơi thở thì khá phức tạp. Mình chưa thuần thục được hơi thở vì hay bị mất lắm. Được cái là mình bắt đầu tập thở bằng mũi thay vì bằng miệng. Tối đi ngủ mình dán băng keo nơi miệng để tránh há mồm trong giấc ngủ. Thấy ngủ giấc sâu (xem ứng dụng của đồng hồ). Cũng như khi tập hay leo núi chỉ thở bằng mũi giúp mình hít sâu hơn đưa nhiều oxy vào lá phổi. Ít mệt hơn. Mình có kể vụ này rồi.


Dạo này Khoa giúp mình nhận ra nội lực và cách tạo, đẩy lực thay vì cứ muốn ăn thua đủ với lực đối phương, sẽ bị kẹt, không tạo lực được nếu họ mạnh hơn mình. Phải an tâm tự tại thì mình mới nhận thức được lực của đối phương để từ từ điều chỉnh lại cơ thể của mình thành một khối, hơi thở để tạo lực nguyên khối như trái banh, như dòng nước từ từ lăn đến đối phương. Nếu mất hơi thở trong tích tắc là xem như mất luôn cái nguồn lực này. Nói cho ngay, mấy người tập ngày nay may mắn hơn vì qua bao năm tháng tập luyện, Khoa tìm ra cách hướng dẫn học viên nhận ra được nguồn lực trong cơ thể nhanh hơn.


Dạo này Khoa nhắc mình tập với hơi thở nên khá mệt vì muốn giữ gìn hơi thở đều. Hy vọng sẽ luyện tập được năm tới. Năm nay đi chơi mút mùa nên nghỉ tập khá nhiều.

Dạo này Khoa cho tập chém dao giúp di chuyển cái eo mới tạo được cảm giác cơ thể là một khối đồng nhất, không rời rạc. Nội xoay gót chân, xoay eo cũng tạo ra khối lực đồng nhất. Tập nội công Hồng Gia giúp bện các cơ bắp cũng như gân giúp cái lưng được bện chặt. Dạo này lưng mình ít khòm hơn xưa.


Mình thấy thân hữu đi tập thiền này nọ, quan sát hơi thở này nọ hay mấy người viết trên mạng bú xua la mua. Cách tốt nhất là tập nội công hay Trạm Trang Công,…. Rồi theo dõi hơi thở của mình. Chớ ngồi đó mà nghĩ tới đâu là khí chạy tới đó. Chán Mớ Đời 


Có ông thần bán phở ở Melbourne bỏ vợ con qua Hoa Kỳ mấy tuần để tập với Đông Phương Hội. Mình sắp đi Úc nên liên lạc thì anh ta cho biết như sau:


May quá. Em không có tập theo Thần Võ. Năm ngoái thần có qua đây chỉ em ngồi đấm nhưng tập vài ngày thấy đau vai quá nên em bỏ luôn 😁

Em thấy anh có rảnh nên đi gặp Thần Vỏ một lần cho biết. Chớ em thấy Thần nói chuyện nghe hay quá 😁


Nguy hiểm nhất là nghe ai nói, viết rất hay nhưng không tập thì lầm tưởng. Mình cũng bị thu hút bởi cách nói, giải thích của Thần Vỏ khi xưa nhưng sau này thì ngộ ra là phải tập hàng ngày vì sức khỏe mình càng già càng suy đi. Thần võ không tập nay bị soi tim mấy lần, truyền nước biển khi mệt, không tập, chế cách tập mới. Ở La Phù Sơn, họ luyện tập bao nhiêu năm mới hoàn chỉnh các thế tập, nay mình lại chế lại nhưng không tập thì làm sao ngộ được. Nhất là đưa đến các kết quả soi tim này nọ.


Nguy hiểm nhất là khiến nhiều người tin và tập theo như anh bán phở, kêu đau vai,… gây cho họ nhiều vấn đề khôn lường được.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Chết mà vẫn ghen

 

Tối qua, vừa lên giường là mụ vợ đưa điện thoại kêu có cô bạn nào muốn hỏi chuyện. Hồi chiều, đồng chí gái đã hỏi số điện thoại của ông luật sư mình dùng để làm living trust thì mình đã đưa. Nay cô bạn cần hỏi thêm vài điều. Lạ nông dân mà cứ bị thiên hạ hỏi những chuyện đâu đâu. Thay vì hỏi chuyện bán bơ trồng bơ. Hôm trước có ai đến nhà tặng cho mấy quả bơ của nhà họ. Ăn không ngon toàn nước không. Phải công nhân bơ vườn mình là số 1. Hôm nay có người hỏi chừng nào có bơ lại, vì mấy đứa con ăn rồi ghiền, kêu bơ chú Sơn ngon cực. Mình nói sau Tết Tây khi Cali cho phép bán. 


Cô bạn kêu đã làm living trust lâu rồi nhưng dọn nhà không biết bỏ đâu. Nay cần làm lại. Cái này thì mình thua non. Giấy tờ quan trọng thì Scan vào trong máy điện toán, bỏ trên cloud vì lỡ cháy nhà này nọ. Nhất là đưa cho con cháu biết chỗ nào để chúng mò khi mình đi Tây phương cực lạc. Cô ta hỏi nếu trường hợp cô ta chết trước ông chồng thì con cái có được gì không. Hóa ra cô ta sợ ông chồng đi lấy vợ khác, con cái không được gì hết. Chán Mớ Đời chết mà còn ghen.

Mình nói tuỳ cách làm, phải hỏi luật sư cho rõ ràng, viết di chúc dặn kẻ ở lại phải thi hành những điều ước muốn. Điển hình, con gái mình và thằng Bồ muốn mua chung cư 5 căn hộ đang ở tại New York nhưng bà chủ nhà ra điều kiện là đặt cọc $1.5 triệu, thì bà ta cho vay 3.5 triệu còn lại. Lý do là trong trust, ông chồng trời đánh, sợ bà ta đi lấy chồng khác, và con tim đã vui trở lại, khiến con cái không được gì. Nay bán thì ít ra con cái được $1.5 triệu cầm tay rồi tính sau. Hỏi luật sư làm theo ý mình và chồng. Cái này hơi căng vì khi nêu ra các điều mình lo ngại, vợ chồng có thể lòi ra sự mất lập trường cách mạng, không còn tin vào đấng tối cao, kẻ nội thù. Nếu làm như vậy thì khi chồng chết trước mình cũng xài được 50%. Còn 50% kia thuộc về mấy đứa con. 


Có thể dùng ABC trust thay vì AB trust. Bình thường thì khi một trong hai người qua đời thì tài sản chuyển hết cho người còn lại, còn trong trường hợp sợ con chim chồng dã vui trở lại, về Việt Nam lấy vợ khác (cần gì phải về Việt Nam, ở bolsa thiếu gì,) thì làm living trust giao lại 50% phần của mình cho mấy người con. Nhưng con cái nay đã trên 30 tuổi rồi thì không còn sợ nữa. Cần giám hộ mà giám hộ là người phối ngẫu. Hồi con còn bé thì lo ngại vì lỡ chồng lấy vợ khác rồi con cái không được kế mẫu lo chu đáo. Chị ta hỏi về con cái có phải đóng thuế, mình nói đọc bài về Step-up in basis của mình hay hỏi luật sư, CPA. Đang buồn ngủ mà hỏi chuyện mình không rành. Lại thêm đồng chí gái khẩy đàn bên cạnh chả nghe gì cả.

Số là đồng chí gái đi học đàn từ mấy tháng nay, mình đi ngủ thì cô nàng sợ ngồi một mình trong phòng vắng nên vác đàn vào phòng ngủ, rồi tích tịch tình tang ai đưa sơn đen lên mây, hát ru mình về miền mông lung. Đời không gì hạnh phúc, tối đi ngủ được đồng chí gái lên dây đàn bên tai.

Mình tếu với chị ta, hai vợ chồng cật lực làm ăn thì tài sản nếu ai đi trước để lại cho người còn lại, để họ tự lo. Tôi đi trước vợ tôi thì tôi hy sinh đời chồng củng cố đời đồng chí gái. Vợ tôi có quyền kiếm Bồ nhí, cho bà ta vui hưởng vài năm vì khi chết, chả đem theo được đồng nào. Thương vợ thì phải lo cho vợ vui vẻ sau khi mình ra đi. Cho bà vợ enjoy được ngày nào hay ngày ấy. Cũng như chồng chị thì cho ông ta hưởng thụ một tí trước khi về thiên quốc gặp lại chị. Tại sao phải lo ai khác nhảy vào. Mình không thể nào kiểm soát được chuyện ngày mai. Vì mình tính không bằng trời tính.


Con cái nếu chúng giỏi, tài ba, chúng sẽ tự tạo được tài sản của chúng còn không thì sẽ phá hết tài sản anh chị để lại. Nhiều khi để lại chúng lại đánh nhau khi chia gia tài, từ bỏ nhau, anh chị ngồi trên bàn thờ lại trách nhau. Chuyện này chúng ta đều thấy mọi nơi.


Tại sao lấy nhau mấy chục năm mà vẫn không tin tưởng người phối ngẫu? Sợ đi lấy vợ khác. Sợ đi kiếm Bồ nhí. Bồ nhí, uống sữa quá date sẽ chết sớm. Đừng có lo. Xem ông Macron, lấy bà vợ già bằng mẹ ông ta, uống sữa quá date, nay thấy te tua, già hơn mấy chục tuổi.

Chị ta kêu là phụ nữ lớn tuổi khó đi thêm bước nữa thì đàn ông cũng vậy thôi. Chỉ có mấy em chân dài, gigolo nào, chịu khó vài năm để làm nhồi máu tim thằng chồng hay vợ già để hưởng gia tài rồi cũng tiêu theo mây khói. Thật ra đã làm trust, thì chân dài khó mà lấy gia tài. Chắc ăn làm irrevocable trust là xong om. Mấy ông này thì cũng không phải loại ngu nên cũng không lấy gia tài của họ được. Thật sự cũng không biết được. Mình có quen một ông kia, tiến sĩ, vợ chết về Việt Nam gặp bà nào cũng già thua đâu 15 tuổi. Thế là bán nhà mua cho bà ta nhà ở Hà Nội to đùng khiến thằng con Chán Mớ Đời từ luôn. Nay đi mướn căn hộ ở mà bà kia cũng không sang được vì lương bổng ngày nay chỉ lãnh tiền an sinh xã hội $2,500/ tháng.


Phụ nữ thường xem đàn ông là ngu đần, dại gái. Đàn bà cũng sẽ gặp những tên gigolo vậy thôi. Nhưng ít ra chị để chồng chị vui sướng vài năm cuối đời người, sau bao nhiêu năm phục vụ, chịu đựng nghìn đắng ngàn cay với chị. Ngược lại anh đi trước thì chị cũng được thoải mái, kiếm Bồ nhí.

Qua cuộc nói chuyện với cô bạn của đồng chí gái, mình thấy vào tuổi này mà còn lo ghen tương đủ trò. Buồn đời lăn ra chết không biết lúc nào nhưng chúng ta cứ lo sợ đủ điều, gây thêm phiền não. Vào tuổi này, không biết ngày nào được Chúa gọi đi thì cứ vui lên, tận hưởng cuộc đời, từng giây từng phút thay vì lo lắng chuyện đâu đâu. Tự làm khổ cho mình.


Tuần vừa rồi, mình giúp hai đứa con mua căn nhà cho thuê. Chúng bỏ tiền ra còn mình thì thương lượng giúp. Từ từ chúng sẽ học cách mua nhà, để dành tiền thay vì tiêu xài như điên như người Mỹ. Phải để chúng tự lực cánh sinh, dạy chúng cứng chân cứng cánh để bay rồi chúng bay xa hay lên cao tuỳ theo khả năng của chúng. Chớ nay lại lo để lại tài sản cho chúng rồi chúng ỷ lại, tranh chấp không bao nhiêu lại làm sức mẻ tình anh chị em trong nhà. Đồng chí gái kêu tiền tui làm ra để tui xài, khi chết còn chút gì thì tụi nhỏ hưởng sái.


Vợ chồng mình thì nay còn sức khoẻ đi chơi, hết tiền thì ở nhà chớ mai mốt chân cẳng đi không nổi, chống gậy còn tiền để làm gì. Ngồi nghĩ đến kẻ nội thù sẽ làm gì, lấy vợ khác, lấy chồng khác, cứ tưởng tượng những gì không đâu, tự giam hãm mình trong nhà tù tưởng tượng, để tự làm khổ mình. Già rồi phải tập buông bỏ hết để sống cho khỏe đời. Mình chết trước thì đồng chí gái tha hồ kiếm Bồ nhí. Bao nhiêu năm chịu đựng Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen là một đời chịu đựng, dạy dỗ tên nông dân không phải dễ. Khi được giải phóng thì vui chơi. 


Đồng chí gái có lần nhìn lại mấy tấm ảnh đại gia đình chụp ở Dubai, kêu không tiếc tiền khi đã thực hiện chuyến đi hy hữu, diệu hữu này. Nghe cô em kể là sau chuyến đi, mấy đứa cháu ở Việt Nam, pháp, Hoa Kỳ có thành lập một nhóm riêng để chúng liên lạc nhau. Biết đâu, có ngày đứa cháu nào khá, sẽ noi gương cậu Sơn, Mợ Trinh, bao cả đại gia đình đi chơi. Anh em họ hàng khắp thế giới, ít khi có cơ hội gặp nhau.


Tết này về Việt Nam ăn Tết lần đầu tiên từ ngày đi Tây với gia đình, sau đó sẽ bay qua Úc Đại Lợi thăm thân hữu.


Bà cụ mình còn nhắc đến chuyến đi này, gặp lại con cháu khắp nơi vì sau 75, con cháu tứ tán khắp nơi. Cho đi đem lại cho mình nhiều hạnh phúc hơn là nhận của người ta. Trên bàn thờ nhìn xuống thấy chồng hay vợ ôm Bồ nhí thì vui lên vì mình đâu có bóp cổ họ được. Xong om


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Tạ ơn em, tạ ơn đời

 Hôm trước, đang đọc một câu chuyện trên mạng thì Facebook hiện lên, báo cho biết là xoá bài của mình mới tải lên về chuyện bên lề bầu cử. Lý do là không hợp tiêu chuẩn của cộng đồng chi đó nên mất luôn trang tải bài viết cũng như trang đang đọc. Không nhớ của ai, của nhóm nào để tìm lại. Chưa xem hết, chỉ nhớ tác giả kể về hôn nhân của một tiểu thuyết gia người Mỹ, mình chưa bao giờ nghe tên hay đọc sách của ông ta. Họ nói ông ta nổi tiếng về tiểu thuyết tình yêu. Nhưng lại gặp khó khăn gia đạo, nhiều lần muốn bỏ nhau. Cuối cùng ông ta cầu nguyện thượng đế hàng ngày. Con quỳ lạy chúa trên trời sao cho con thương được người con lấy.

Một hôm, thức giấc, nằm bên cạnh bà vợ nhưng cảm thấy xa vắng, tuy gần nhưng cách xa, dù chưa cầm điện thoại lướt mạng. Bổng nhiên ông ta tư duy đột phá, ngồi dậy hỏi bà vợ: “đồng chí muốn anh làm gì sáng nay cho đồng chí vui?” Khiến bà vợ như bò đội nón, nhìn hắn ngơ ngác, chỉ muốn đạp vào mặt hắn một cái, vì cái mồm chưa đánh răng, thở những làn khói mây trắng hôi thối vào mặt, không bao giờ muốn gặp lại. Cho thấy sáng dậy phải nghe lời vợ đi đánh răng rồi mới phà hơi vào mặt vợ. Hắn nhắc lại: đồng chí muốn anh làm gì cho đồng chí vui sáng nay?  Thế là bà vợ kêu rửa chén.


Thế là ông ta bò dậy, ra nhà bếp, đứng rửa chén bát không ai rửa từ mấy ngày nay. Rồi đi làm viết tiểu thuyết gì đó. Chén không rửa là biểu hiệu của một cuộc tình sắp chấm dứt.


Sáng hôm sau, thức giấc ông ta lại không đánh răng, cắc cớ hỏi lại câu hỏi cực kỳ phản động, diễn biến hòa bình của thế lực thù địch; bà vợ chán chường, không thèm nhìn cái bản mặt của kẻ nội thù, để phải ngửi mùi hôi thối của món cá chiên tối hôm qua, còn sót lại trên mấy cái răng, kêu giặt quần áo. Thế là ông ta bò đi giặt quần áo. Mà cứ thế mỗi sáng ông ta hỏi đồng chí vợ muốn ông ta làm gì để vui. Có hôm mụ vợ kêu ra lau chùi garage để chọc tức ông ta vì biết ông bận hôm đó nhưng ông ta cũng ra nhà xe, chùi dọn mất 2 tiếng rồi mới đi làm.


Một hôm bà vợ hỏi lý do ông ta muốn làm cho bà vui. Ông ta kêu là vì quan tâm đến bà, và muốn gìn giữ hôn nhân, vì trách nhiệm với con cái. Bà vợ kêu chỉ muốn bỏ ông ta. Yêu cầu ông ta buông bà ta, trả lại nhau tự do một thời của dĩ vãng.


Nhưng rồi sau vài tuần, khi ông ta trường kỳ kháng chiến, hỏi câu hỏi buổi sáng thức dậy, em muốn anh làm gì cho em vui thì mụ vợ oà lên khóc. Kêu là em có lỗi, quá ích kỷ này nọ. Nhờ vậy mà hôn nhân của họ kéo dài đến nay trên 30 năm. Ông này lấy vợ Mỹ nên ngớ ngẩn, lấy vợ Việt Nam xem, nó dạy chồng từ thủa mới chưa lên giường. Mỗi lần đi ăn cơm nhà bạn, thấy mấy ông Mỹ lấy vợ việt, ai cũng nói tội ông Mỹ, hiền khô. Mình nói ai mà lấy vợ việt thì đều hiền khô hết. Hỏi mấy bà Mỹ là biết liền.


Trong cuốn “Anger”, ông Thích Nhất Hạnh có kể về cặp vợ chồng, đều là tiến sĩ, nhưng lại căm thù kẻ nội thù. Bà vợ cho một người bạn biết bà ta muốn tự tử vì không thể tiếp tục sống trong hoàn cảnh này nữa thì được mời đi dự một khoá lớp tu thiền của ông Thích Nhất Hạnh. Và đã cứu được cuộc hôn nhân của họ. Lý do là cái tôi quá lớn nên hai vợ chồng không chịu lắng nghe nhau, để hiểu nhu cầu người bạn đời. Theo nghiên cứu thì trung bình phụ nữ nói độ 20,000 từ mỗi ngày, còn đàn ông thì nói trung bình 7,000 từ, cho nên phải lắng nghe mụ vợ nói cho đủ 20,000. Nếu không thì gia đạo sẽ có vấn đề.


Thấy dễ hiểu nhất là cuộc bầu cử vừa qua, cử tri hai bên chả ai chịu nghe bên kia nên cứ chửi bới nhau đưa đến hoàn cảnh khó xử. Vợ chồng hay Bồ bịch bầu cho ứng cử viên mình chọn thì gây nhiều hệ trọng. Mình thấy video một cô Mỹ chửi tên Bồ vì hắn bầu cho Trump. Một tên khác kêu không muốn bầu cho Kamala nhưng cô Bồ kêu đi bầu nếu không sẽ đá hắn. Cho thấy tự do ngôn luận, tự do đều xuất phát từ phụ nữ. Do đó ông Eiffel tạc tượng nữ thần tự do là một người đàn bà.


Mình thì khác với ông này. Đang ngồi xem đá banh, mụ vợ lại gần hỏi anh phải đi khám mắt lại đi. Mình hỏi mỗi năm chỉ được khám một lần, mới làm kính tuần rồi. Mụ vợ kêu mắt kính chắc độ sai, chỉ cái thùng rác đầy rồi mà mắt anh không thấy. Thế là phải ngưng xem đá banh, đi đổ rác, thay bao rác, đúng lúc phe ta đá vào một trái. Xong xuôi, ngồi chưa nóng đít, mụ vợ lại chỉ đống chén bát chưa rửa, rồi đống quần áo của mụ và mấy đứa con. Mấy đứa con thì không lo vì chúng tự xử. Đi hướng đạo nên có phần làm việc nhà tại gia nên không lo.


Khi nào ngồi đọc báo hay sách, mụ vợ cảm thấy khó chịu khi thấy nông dân như mình mà cứ đọc sách báo, bình dân học vụ khác với nông nô bình thường nên kêu rót cho ly nước ấm vì hát karaoke khát nước. Tối đang ngủ ngon, mụ vợ đánh thức dậy, kêu đánh gió, long thể bất an khó chịu. Mình dặn ra đường bận áo ấm nhưng phụ nữ họ muốn đẹp, để chụp hình xeo-phì, bận áo quần ấm thì không ai thấy áo mới mua. Lạnh thì lạnh, có thằng chồng cạo gió. Mình phải đi học cạo gió để đánh gió cho mụ vợ. Thế là hết ngủ lại. Nay mụ vợ đi học đàn, mình đi ngủ sớm, mụ ngại tập đàn dưới nhà nên đem đàn vào phòng ngủ rồi cà xình cà xưng như ru mình về miền quá khứ. Cứ ngâm nga yêu tôi hay yêu đàn yêu tôi hay yêu đàn. Tình tang tính tính tình tang.


Mình làm người chồng ưu tú, đầy tớ nhân dân cho mụ vợ trên mấy chục năm nay, đâu cần hỏi mỗi sáng thức dậy, đồng chí vợ muốn mình làm gì để đồng chí gái vui. Chưa hỏi đã thấy nhắn tin từ hôm qua, đồng chí gái kêu phải làm gì làm gì trước khi ra đường.


Viết tới đây thì ông cậu gọi khiến mình thất kinh. Mỗi tháng mình ghé thăm cậu nhưng tháng vừa qua đi chơi bên Tây nên quên. Lý do là mợ mình bị bệnh lẫn từ mấy năm nay, tuy còn trẻ. Mợ mình khi xưa, rất thương mụ vợ mình. Lâu lâu nấu ăn món ngon rồi kêu mình lại đem về cho vợ ăn. Mỗi ngày cậu chăm sóc người vợ, giặt quần áo, nấu ăn, đút cho mợ ăn, lo cho vợ từ bao nhiêu năm nay, không than phiền. Mỗi lần đến mình mua thức ăn cho ông cậu, đút cho mợ ăn như để trả lễ ngày xưa, mợ nấu thức ăn cho vợ chồng mình. Nhìn cậu chăm sóc cho vợ mới hiểu được tình nghĩa vợ chồng khi về già. Hình ảnh rất đẹp. Chả cần phải hỏi vớ vẩn như người Mỹ, mà mợ mình có biết gì đâu mà sai bảo. Vẫn yên lặng chăm sóc người bạn đời từ 57 năm qua. Mình nghĩ sau này, nếu hai vợ chồng bị lẫn trí nhớ thì mình xin lãnh phần lo cho mụ vợ mình như ông cậu. 

Dạo này Facebook hay kêu mình spam thiên hạ nên xoá bài của mình, có nhiều người nhắn tin, hỏi lâu nay không thấy bài của mình, hỏi có bệnh tật gì không. Mình nói Facebook hay xoá vì cho là phản động nhưng lại khuyến khích mình trả tiền để họ quảng bá rộng hơn. Mình nói ráng vào bờ lốc đọc vì vẫn viết đều đặn. https://www.muctimsonden.com/

Sáng này, ở hội Toastmaster có đề tài “lòng biết ơn” vì gần lễ Tạ Ơn tại Hoa Kỳ. Những câu hỏi được đặt ra, chúng ta có lòng biết ơn những ai? Cha mẹ đã sinh dưỡng chúng ta, con cái vì đã cho chúng ta làm tròn trách nhiệm, để đáp lại tình thương của bố mẹ, thượng đế. Có ông hội viên, đứng dậy, kể là 6 tháng qua ông ta đã trải qua xạ trị bệnh ung thư. Ông ta ăn không biết ngon, đau đớn suốt bao nhiêu tháng qua. CIA dùng xạ trị để tra tấn hỏi cung tù nhân, cho nên ông tạ ơn đời, tạ ơn còn sống sót. Rất cảm động vì chúng ta xem thường sự sung sướng, hạnh phúc hôn nhân, để chạy theo cái gì xa vắng. Hạnh phúc rất gần nếu chúng ta chánh niệm từng hơi thở, từng giây phút.


Mình nói rất cảm ơn mụ vợ đã chấp nhận chia sẻ con đường đời từ mấy chục năm qua. Lý do 18 tuổi mình rời xa gia đình đi Tây, rồi 18 năm trời lận đận, lang thang, không gia đình, đi kiếm ăn từ nước này sang nước nọ, may gặp được đồng chí gái. Cùng nhau tạo dựng một mái gia đình, có hai người con để chia sẻ trách nhiệm. Cùng một lứa bên trời lận đận. Tạ ơn em, tạ ơn đời.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Chế độ dinh dưỡng nào tốt

 Chế độ ăn uống là một trong những yếu tố quyết định lớn nhất cho sức khỏe của chúng ta. Những gì mình đưa vào cơ thể hàng ngày sẽ ảnh hưởng đến mọi thứ: sinh hóa, tâm trạng, não, khả năng miễn dịch, cơ, gân, xương, dây thần kinh, thận, gan. 

Đi du lịch các nước phi châu, Á châu, mình nhận thấy một điều là các tiệm thức ăn nhanh kiểu Mỹ mọc đầy. Không hiểu tại sao người ta từ bỏ thức ăn lâu đời tại xứ họ để chạy theo chế độ dinh dưỡng phương Tây. Có thể tò mò lâu lâu ăn một lần cho biết nhưng đây, trở nên một tín đồ thực phẩm phương Tây dù chưa chắc đã tốt cho họ. Có lẻ họ nghĩ khoa học, y tế của Tây phương tiến xa nên bắt chước trong khi người Tây phương lại bắt đầu tìm về nguồn, học hỏi lại chế độ dinh dưỡng của cha ông của họ, vùng Địa Trung HẢi.

Khi nói đến chế độ ăn kiêng, hầu hết mọi người đều áp dụng chế độ ăn kiêng tự động, tuân theo Chế độ ăn kiêng phương Tây gây bệnh với nhiều thực phẩm có tính axit và ít thực phẩm có tính kiềm. Chế độ ăn kiêng của phương Tây, còn được gọi là Chế độ ăn kiêng tiêu chuẩn của Mỹ (SAD), có nhiều thực phẩm chế biến sẵn, thực phẩm chiên và thịt đỏ. Nó chứa ít trái cây, rau, ngũ cốc nguyên hạt, các loại đậu, axit béo omega-3 và protein như các loại hạt, hạt và cá.

Các nhà lãnh đạo về y tế của chính phủ Mỹ thường là cựu nhân viên của các công ty dược phẩm và thực phẩm, hay sau đó lại đi làm cho các công ty này. Có gì hơi lạ? Như để trả công cho họ đã giúp các công ty này làm giàu.

Nhiều nghiên cứu đã kết luận rằng Chế độ ăn kiêng phương Tây làm tăng tình trạng viêm và cholesterol. Nó cũng gây ra và góp phần vào sự phát triển của bệnh loãng xương, bệnh tim, chứng mất trí, ung thư, huyết áp cao, béo phì, tiểu đường và các bệnh tự miễn. Người ta khám phá ra gan tạo ra 80% chất béo thường Nhật để cơ thể sử dụng trong khi chúng ta bị ám ảnh ăn chất béo làm nghẹt van tim. Trong khi đường và tinh bột mới là chính là thủ phạm. Chúng ta tha hồ ăn tinh bột như pizza, và uống nước ngọt coca cola.

Lời giải thích rất đơn giản. Cơ thể mình tiến hóa để hoạt động tối ưu khi được cung cấp môi trường phù hợp để hoạt động. Môi trường bên trong cơ thể, đòi hỏi sự kết hợp lành mạnh của các chất dinh dưỡng và khi nó không được cung cấp liên tục theo thời gian, mọi thứ sẽ trở nên rắc rối. Họ cho biết có những điểm quan trọng mà chúng ta cần để ý tới.

Vai trò của độ pH: khi xưa học hoá học nghe đến pH, nay mới hiểu cần áp dụng trong cơ thể. Chế độ ăn uống ảnh hưởng đến sức khỏe của chúng ta là thông qua một quá trình gọi là “cân bằng axit-kiềm”. Độ pH (thế năng hydro) xác định độ axit hoặc độ kiềm của một chất và được đo theo thang điểm từ 0 đến 14. Độ pH càng thấp thì dung dịch càng có tính axit. Độ pH càng cao thì dung dịch càng có tính kiềm (Alkaline) . Khi dung dịch nằm ở khoảng giữa – không phải axit hay kiềm – thì nó có độ pH trung tính là 7.

Cơ thể điều chỉnh độ pH trong phạm vi rất hẹp. Trong các cơ quan khác nhau trên khắp cơ thể, hệ thống sinh lý được điều chỉnh liên tục hoạt động để giữ độ pH trong phạm vi cụ thể nhằm đạt được chức năng tối ưu. Axit dạ dày, rất quan trọng cho quá trình tiêu hóa khỏe mạnh và bảo vệ chống lại các bệnh nhiễm trùng tiềm ẩn, có độ pH thấp, khoảng 2-3. Khi độ pH của dạ dày không thể xuống đủ thấp, nó sẽ gây ra vấn đề về tiêu hóa và có thể tạo ra chứng trào ngược axit. Hầu hết mọi người và các phương pháp y tế đối với chứng trào ngược axit đều cho rằng có quá nhiều axit trong khi trên thực tế, vấn đề có thể là do quá ít axit. Máu được giữ ở độ pH trung tính, trong khoảng 7,35-7,45.

Khi máu của chúng ta trở nên quá axit, các cơ chế sinh lý được tinh chỉnh sẽ hoạt động để điều chỉnh độ pH về mức khỏe mạnh. Một cách để thực hiện điều này là lấy canxi từ xương. Trong nhiều năm, điều này có thể góp phần phát triển bệnh loãng xương. Khoa học gia khuyên chúng ta đợi 30 phút để uống nước sau khi ăn cơm. Lý do là uống nước vào sẽ làm loãng các chất a-xít giúp làm tiêu thức ăn. Nhưng ngày nay chúng ta ăn và uống nước ngọt như điên nên khó tiêu.

Thực phẩm có tính a-axit: Chế độ ăn kiêng phương Tây bao gồm các loại thực phẩm có tính axit như protein, ngũ cốc, đường và thực phẩm chế biến sẵn. Nhiều loại thực phẩm, tồn tại trong tự nhiên, là những thực phẩm tạo ra kiềm, nhưng thực phẩm được sản xuất và chế biến công nghệ sẽ biến đổi thành phần dinh dưỡng của thực phẩm và khiến chúng chủ yếu tạo ra axit.

Thực phẩm chế biến sẵn có tính axit cao và gần như bị mất hoàn toàn chất dinh dưỡng. Bột tinh chế loại bỏ hơn 80% vitamin B, 85% magie và 60% canxi khỏi toàn bộ lúa mì. Ăn theo chế độ ăn phương Tây làm tăng nguy cơ thiếu hụt dinh dưỡng. Các chất kích thích như thuốc lá, cà phê, trà và rượu cũng có tính axit cực cao. Căng thẳng và hoạt động thể chất (cả ở mức không đủ hoặc quá mức) cũng gây ra hiện tượng axit hóa. Rất ít bác sĩ khuyên chúng ta không nên uống cà phê vì sợ bị thiếu chất kiềm khiến bị loãng xương.

Ngoài sự thiếu hụt dinh dưỡng gây tổn hại cho sức khỏe, lượng axit trong chế độ ăn uống hiện đại có thể dẫn đến sự gián đoạn cân bằng độ axit-kiềm trong các khoang cơ thể khác nhau và cuối cùng dẫn đến bệnh mãn tính thông qua việc vay mượn nhiều lần lượng kiềm dự trữ của cơ thể. Dạo này có phong trào ăn theo chế độ dinh dưỡng Keto, không ăn tinh bột và chỉ ăn các loại thịt nên mình cũng không hiểu chất a-xít trong thịt có tạo ra những vấn đề cho cơ thể vì có a-xít. Người ta khuyên uống nước chanh vì khi vào cơ thể sẽ tạo ra chất kiềm.

Thực phẩm có tính kiềm: Ngược lại với thực phẩm có tính axit là thực phẩm có tính kiềm. Trong chế độ ăn kiêng phương Tây, thực phẩm có tính kiềm như rau được ăn với số lượng ít hơn nhiều; hàm lượng kiềm của chúng không đủ để trung hòa axit dư thừa. Một mô hình ăn uống lành mạnh hơn là chế độ ăn thiên về thực vật, có nhiều trái cây và rau quả. Ăn thực phẩm nguyên chất có tính kiềm hóa tự nhiên không chỉ giúp cân bằng độ pH tốt hơn mà còn cung cấp nhiều vitamin K, vitamin A, vitamin C, beta-carotene và các khoáng chất như sắt, magie, kali và canxi. Toàn bộ trái cây và rau quả cũng cung cấp chất xơ, giúp bạn no lâu hơn, thúc đẩy hệ vi sinh vật đường ruột khỏe mạnh và thúc đẩy lượng đường trong máu và insulin khỏe mạnh. Ăn kiểu này thì lại bị nhiều khoa học gia cho rằng ăn trái cây, tạo thêm chất đường trong cơ thể không tốt. Nhất là ăn trái cây trái mùa. Khi xưa chúng ta ăn trái cây mùa nào thì ăn trái cây mùa đó, nay hít họ nhập cảng từ các nước ở miền nam bán cầu nên quanh năm suốt tháng đều có trái cây. Cho nên cũng điên điên luôn. Biết nghe ai. Họ cho rằng không nên ăn trái cây khi ăn tráng miệng vì bị lên men khó tiêu. Hôm trước mình có xem bản tường trình của một bác sĩ, ăn bơ trong vòng 10 ngày để xem cơ thể thay đổi thế nào. Hôm nào buồn đời mình sẽ kể.

Quy tắc 75/25: Ghi nhớ quy tắc 75/25 sẽ giúp chúng ta có chế độ ăn uống cân bằng hơn. Điều quan trọng là phải cân bằng mỗi bữa ăn với 75% sản sinh kiềm và 25% sản sinh axit để duy trì sức khỏe. Chúng ta cần nhiều trái cây tươi, đặc biệt là rau quả (sản xuất kiềm), để cân bằng lượng protein cần thiết (sản xuất axit). Mô hình này về cơ bản tương tự như Chế độ ăn Địa Trung Hải, được nghiên cứu trong 50 năm qua cho thấy là mô hình ăn kiêng lành mạnh nhất. Chúng ta cũng cần tránh các thực phẩm chế biến sẵn, có đường hoặc carbohydrate, không chỉ vì chúng tạo ra axit mà còn vì chúng làm tăng lượng đường trong máu quá nhanh (chỉ số đường huyết cao, do đó gây béo), thiếu chất dinh dưỡng và có thể cũng trở nên độc hại. 

Trên thực tế, nghiên cứu cho thấy những khuyến nghị này rất hiệu quả trong việc tăng cường sức khỏe của xương và giảm nguy cơ loãng xương và gãy xương hông. Nước là hợp chất có nhiều nhất trong cơ thể con người, chiếm 70% cơ thể. Cơ thể có tỷ lệ axit-kiềm (hoặc axit-bazơ) được gọi là độ pH, là sự cân bằng giữa các ion tích điện dương (tạo axit) và các ion tích điện âm (tạo kiềm.) Cơ thể liên tục cố gắng cân bằng độ pH. Khi sự cân bằng này bị tổn hại, nhiều vấn đề có thể xảy ra.

Điều quan trọng là phải hiểu rằng chúng ta không nói về axit dạ dày hoặc độ pH của dạ dày. Chúng ta đang nói về độ pH của chất lỏng và mô của cơ thể, đây là một vấn đề hoàn toàn khác. Nước là hợp chất có nhiều nhất trong cơ thể con người, chiếm 70% cơ thể. Cơ thể có tỷ lệ axit-kiềm (hoặc axit-bazơ) được gọi là độ pH, là sự cân bằng giữa các ion tích điện dương (tạo axit) và các ion tích điện âm (tạo kiềm.) Cơ thể liên tục cố gắng cân bằng độ pH. Khi sự cân bằng này bị tổn hại, nhiều vấn đề có thể xảy ra.

Kiểm tra bằng dải pH: Nếu muốn kiểm tra độ pH của mình để xác định xem độ pH của cơ thể có cần được chú ý ngay lập tức hay không, bạn có thể làm như vậy bằng cách sử dụng dải pH. Làm như vậy cho phép bạn xác định hệ số pH một cách nhanh chóng và dễ dàng tại nhà riêng của bạn. Nếu độ pH trong nước tiểu của bạn dao động trong khoảng từ 6,0 đến 6,5 vào buổi sáng và từ 6,5 đến 7,0 vào buổi tối, cơ thể bạn đang hoạt động trong phạm vi khỏe mạnh. Nếu nước bọt của bạn ở mức từ 6,5 đến 7,5 cả ngày thì cơ thể bạn đang hoạt động trong phạm vi khỏe mạnh. Thời gian tốt nhất để kiểm tra độ pH của bạn là khoảng một giờ trước bữa ăn và hai giờ sau bữa ăn.

Xét nghiệm nước tiểu có thể cho biết cơ thể bài tiết axit và đồng hóa các khoáng chất tốt như thế nào, đặc biệt là canxi, magie, natri và kali. Những khoáng chất này hoạt động như “chất đệm”. Chất đệm là những chất giúp duy trì và cân bằng cơ thể chống lại sự xâm nhập của quá nhiều axit hoặc quá nhiều kiềm. Ngay cả với lượng chất đệm thích hợp, nồng độ axit hoặc kiềm có thể trở nên cực đoan. Khi cơ thể ăn vào hoặc sản xuất quá nhiều axit hoặc kiềm này, nó phải đào thải lượng dư thừa ra ngoài. Nước tiểu là cách hoàn hảo để cơ thể loại bỏ bất kỳ axit hoặc chất kiềm dư thừa nào không thể đệm được. Nếu độ pH trung bình trong nước tiểu dưới 6,5, hệ thống đệm của cơ thể bị quá tải, sẽ tồn tại trạng thái “tự nhiễm độc” và cần chú ý giảm nồng độ axit.

Độ pH của máu phải được giữ trong phạm vi hẹp, với phạm vi bình thường là 7,36 đến 7,44. Một chế độ ăn uống mất cân bằng với nhiều thực phẩm có tính axit như protein động vật, đường, caffeine và thực phẩm chế biến sẵn sẽ gây áp lực lên hệ thống điều hòa của cơ thể để duy trì trạng thái trung tính này. Việc bổ sung thêm chất đệm có thể làm cơ thể cạn kiệt các khoáng chất có tính kiềm như natri, kali, magie và canxi, khiến người bệnh dễ mắc các bệnh mãn tính và thoái hóa.

Khoáng chất được mượn từ các cơ quan quan trọng và xương để đệm (trung hòa) axit và loại bỏ nó khỏi cơ thể một cách an toàn. Do sự căng thẳng này, cơ thể có thể bị tổn thương nghiêm trọng và kéo dài do nồng độ axit cao – một tình trạng có thể không bị phát hiện trong nhiều năm.

Lưu ý rằng xu hướng hình thành axit hoặc kiềm của thực phẩm trong cơ thể không liên quan gì đến độ pH thực tế của thực phẩm đó. Ví dụ, chanh có tính axit rất cao, tuy nhiên, sản phẩm cuối cùng chúng tạo ra sau khi tiêu hóa và đồng hóa lại có tính kiềm rất cao nên chanh có tính kiềm tạo ra trong cơ thể. Tương tự như vậy, thịt sẽ kiểm tra tính kiềm trước khi tiêu hóa, nhưng nó để lại dư lượng axit trong cơ thể, vì vậy, giống như hầu hết các sản phẩm động vật, thịt có tính axit. Điều quan trọng là lượng thực phẩm ăn vào hàng ngày có tác dụng cân bằng độ pH của cơ thể một cách tự nhiên.

Mặc dù có vẻ như trái cây họ cam quýt có tác dụng axit hóa cơ thể, nhưng axit citric mà chúng chứa thực sự có tác dụng kiềm hóa cơ thể. Nên ăn trái cây khi bụng trống hay 2 tiếng sau khi ăn cơm để tránh bị căn bụng, ợ chua,…

Lưu ý rằng xu hướng hình thành axit hoặc kiềm của thực phẩm trong cơ thể không liên quan gì đến độ pH thực tế của thực phẩm đó. Ví dụ, chanh có tính axit rất cao, tuy nhiên sản phẩm cuối cùng chúng tạo ra sau khi tiêu hóa và đồng hóa lại có tính kiềm rất cao nên chanh có tính kiềm hình thành trong cơ thể. Tương tự như vậy, thịt sẽ kiểm tra tính kiềm trước khi tiêu hóa, nhưng nó để lại dư lượng rất axit trong cơ thể, vì vậy, giống như hầu hết các sản phẩm động vật, thịt có tính axit rất cao.

Càng đọc càng đau đầu cho nên ai trên 7 bó thì xem như thượng thọ rồi, thèm gì ăn líp ba ga cho khoẻ đời, cứ kiêng ăn kiêng cử rồi cũng tàn đời cô lựu. Chán Mớ Đời 

Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn