Showing posts with label y tế. Show all posts
Showing posts with label y tế. Show all posts

Trứng tây Trứng mỹ

 Từ đầu năm nay, giá trứng tại Cali lên đến 40%, lại thấy đề trên các vĩ trứng “Free Range” (kiểu gà đi bộ, không nuôi trong chuồng), mình lấy làm lạ nên tìm hiểu. Hoá ra có Proposition 2, được 65% dân cư Cali bỏ phiếu thuận trong cuộc trưng cầu dân ý năm 2008, bắt đầu hiệu lực từ đầu năm nay. Có hiệp hội bảo vệ súc vật, chống cách nuôi gia cầm trong những điều kiện tồi tệ, đưa ra dự luật này và được dân cư Cali chấp thuận.

Dự luật 2 bắt các nhà chăn nuôi gà phải cho thêm 70% không gian cho mỗi con gà có thể di chuyển. Cho nên nghe “free Range”, không có nghĩa là gà đi bộ, được thả ra ngoài đồng mà có thêm chút chỗ trống để xê dịch. Xem các phim tài liệu, gà đứng một chỗ, được cho ăn no nên mập quá, đi không nổi, thậm chí bò cũng vậy.

Ngoài ra còn có chỉ thị cách thức nuôi gà mang số AB 1437, cấm bán gà nuôi trong chuồng chật hẹp. Các chuồng này gồm 90% gà nuôi tại Cali. Vấn đề này cũng áp dụng cho cách chăn nuôi bò và heo. Do đó có thể Cali sẽ không có thịt heo vì các nhà chăn nuôi chưa có khả năng tài chánh để cập nhật hoá theo các tiêu chuẩn chăn nuôi của Cali. Khi không phải xây thêm 70% chuồng nuôi heo, tốn tiền mà giá bán không lên.

Khi mình từ âu châu qua định cư tại Hoa Kỳ, rất ngạc nhiên khi thấy trứng bên mỹ phải để trong tủ lạnh trong khi bên âu châu thì để ở ngoài. Lúc đầu, mình tưởng để trứng ở ngoài vì sợ hư nhưng nhớ lại khi xưa ở Việt Nam, nhà mình có nuôi gà, gà ấp mất 3 tuần, đâu có tủ lạnh hay người ta ăn hột vịt lộn. Bên âu châu cũng vậy, mua hột gà về thì để trong tủ hay trên bàn tương tự các thỏi bơ cũng đâu thấy họ bỏ tủ lạnh. Mình ở âu châu 12 năm trời, đâu có tủ lạnh trong phòng Ô-sin, đâu có bệnh tật khi để bơ và trứng ở trên bàn học.

Sau này mới khám phá ra bên mỹ, họ bắt phải rửa trứng gà trước khi đem đi bán. Lý do: sợ bị nhiễm vi khuẩn Salmonella, do đó phải bỏ tủ lạnh để chống vi khuẩn tràn lan. Khi rửa trứng thì có khả năng làm vỡ vỏ trứng nên họ bắt phải bỏ tủ lạnh. Ngược lại bên Âu châu thì lại cấm rửa trứng gà vì sợ làm vỡ vỏ trứng và không được bỏ vào tủ lạnh. Thế lầy nà thế Lào?

Âu châu đúng hay Hoa Kỳ đúng? Chán Mớ Đời 

Trứng mua ở nông trại gần nhà ông nuôi ong, trứng gà họ mới lượm hồi sáng. Rẻ hơn ở siêu thị lại tươi như hoa 10 giờ.

Hoa Kỳ cho rằng gà được nuôi trong chuồng hay bị lây bệnh salmonella nên họ bắt phải rửa trứng gà trước khi đem bán. CDC cho rằng hàng năm có 79,000 vụ bệnh từ thực phẩm và có đến 30 người chết, bị ngộ độc vì ăn trứng dính vi khuẩn Salmonella Enteritidis. Ra lệnh phải rửa trứng và bỏ tủ lạnh khi di chuyển và trưng bày bán ở chợ. 

Ngược lại ở Âu Châu thì lại cấm rửa trứng. Lý do: có thể làm hỏng cái vỏ trứng, giúp các vi khuẩn có thể thâm nhập vào phía trong của trứng. Nói chung vỏ trứng rất đều, nội bất xuất ngoại bất nhập. Thậm chí dùng tia cực tím không thể xem là rửa. 

Người ta cho biết; trứng gà nuôi ngoài đồng, có nhiều sinh tố A, E, và D, omega-3, betacarotene  và ít cholesterol. Lý do là gà ăn côn trùng, ngoài đồng tốt, có nhiều sinh tố hơn là được nuôi bởi các bắp GMO,… các cholesterol trong trứng gà được xem tốt cho cơ thể. Tương tự bò được nuôi ngoài đồng, ăn thì thịt lại mềm, nhiều chất đình dưỡng tốt hơn là bò để nuôi trong mấy gian phòng, đứng một chỗ, ăn bắp GMO. Tương tự con người chỉ ăn mà không di chuyển.

Từ đầu năm đến giờ, mình mua hột gà ở trại gà gần vườn mình cho đồng chí gái ăn. Ăn trứng bổ, đủ các chất dinh dưỡng nên cô nàng ăn mỗi ngày. Mình nhận thấy sự khác biệt là trứng mua ở trại mới trong ngày thì tròng đỏ, màu rất đỏ như nghệ, còn tròng đỏ của trứng mua ở siêu thị thì màu vàng nhạt, lỏng le không dầy đặt. Trứng ở siêu thị thì nghe nói họ để tủ lạnh cả năm, nên có màn hạ giá khi gần hết hạn. Trước đây, mình thấy hạ giá là mua nhiều, nay thì sợ lắm rồi vì họ có thể để cả năm rồi.

Cạnh nhà ông nuôi ong, có trại gà của một gia đình Mễ nên mỗi lần mình đi lấy mật ong cho cô cháu hay bạn bè thì ghé mua cho vợ. Kệ chịu khó một chút nhưng bảo đảm chất lượng tươi. Mấy người này để cái quán ngoài đường bán, họ mua mật ong của ông nuôi ong và bán lại một thùng giá $60. Họ nói với mình, bán giá cao thì thiên hạ mới tin là mật ong nguyên chất, hữu cơ. Chắc mình cũng nên lấy tiền của bạn bè khi họ nhờ mua mật ong. Tốn tiền xăng, họ lại kêu rẻ quá, chắc không phải đồ thật.

Theo mình đoán là các công ty thực phẩm, lobby cho các cơ quan chính phủ, bắt rửa trứng để họ có thể bỏ lạnh, giữ lâu, chớ theo tiêu chuẩn y tế âu châu thì cấm rửa các trứng vì sợ truyền nhiễm. Chính phủ muốn nói sao cũng được để giúp các công ty thực phẩm làm giàu. Thôi mua trứng của các nông dân gần nhà cho chắc ăn. Vừa tươi vừa giúp họ có chút tiền thay vì các công ty thực phẩm ăn hết. Xong om.

Nguyễn Hoàng Sơn 


Nên hay không nên khám sức khỏe định kỳ hàng năm

 Hôm trước, đồng chí gái nhắc lấy hẹn bác sĩ để đi khám định kỳ. Tò mò mình kiếm tài liệu trên mạng để xem về khám sức khoẻ định kỳ trên mạng. Có mấy ông bác sĩ già kêu là không nên. Thứ nhất là cách khám sức khoẻ quá cổ lổ sỉ từ hơn 100 năm qua. Thứ hai là nếu bác sĩ khám sơ sài thì bệnh nhân không thoả mãn, thứ 3 là khám tùm lum thì sẽ khiến bệnh nhân lo âu, mất ngủ và cuối cùng bác sĩ làm đủ trò để kiếm tiền. Có anh bạn bác sĩ nói là ngày nay bảo hiểm họ cắt bớt vụ chụp hình CT hay MRI vì bị bác sĩ lạm dụng quá.

Có rất nhiều bác sĩ kêu gọi, bỏ vụ khám sức khoẻ định kỳ hàng năm, thay vào đó, bác sĩ nói chuyện với bệnh nhân về dinh dưỡng, ăn uống, không hút thuốc lá, uống rượu bia,…kiều này, mất thời giờ của bác sĩ làm ra tiền. Không lấy tiền nhiều được khi mua máy móc tối tân.

Đi khám định kỳ thì có nhiều vấn đề có thể gây tổn thương tâm lý cho bệnh nhân, khi thấy lấy máu, rồi bác sĩ gia đình không biết nhiều về các bệnh khác nên phải giới thiệu các chuyên gia khác. Một anh bạn bác sĩ, làm cho Kaiser Permanente, xem như làm công cho một bệnh viện kể: anh ta hay bị các bác sĩ người Việt tại Bolsa, hỏi sao không thấy anh ta giới thiệu bệnh nhân. Làm công cho Kaiser thì các chuyên gia đều làm cho Kaiser hết thì không thể nào giới thiệu bác sĩ ngoài Kaiser được.

Một bác sĩ mỹ kể chuyện ông bố lớn tuổi đi khám bác sĩ định kỳ. Bác sĩ gia đình, giới thiệu qua một chuyên gia vì không rành, ông chuyên gia này chụp CT  không thấy rõ nên lại phải chụp lại với ông khác. Bác sĩ đều khuyên là không nên chụp CT scan  nhiều vì phóng xạ. Hết ông này chụp đến ông khác chụp, cuối cùng không bị gì cả. Chi phí lên đến $51,000. Ông bố lớn tuổi có medicare,..nên chỉ trả có $111. Cho thấy hệ thống bác sĩ cứ giới thiệu bệnh nhân qua nhau để làm tiền. Ông bác sĩ kể; trong mấy tháng đi chụp hình, để gặp bác sĩ lại là một cực hình vì lo âu, mấy ông bác sĩ hù doạ đủ thứ.

Mình nghe lời vợ đi khám bác sĩ về mắt. Cô này trẻ, chụp hình bú xua la mua, rồi kêu con mắt mình có vấn đề, cần phải mỗ nên cô ta giới thiệu một chuyên gia khác, cũng tên Nguyễn nên không biết anh hay chồng cô ta. Lại chụp hình bú xua la mua, tên bác sĩ này kêu mắt chú hơi lộn xộn nhưng chưa cần phải mỗ, cần xét lại 6 tháng thay vì hàng năm. Kinh

6 tháng sau, văn phòng bác sĩ đầu tiên gọi lấy hẹn rồi văn phòng thứ nhì cứ ráo riết gọi, mình kêu kiếm được bác sĩ khác rồi. Mình có tên bạn bác sĩ về nhãn khoa, hắn chuyên giải phẫu mắt cho mấy bà muốn làm đẹp, kêu đến phòng mạch hắn, có tên bác sĩ mỹ chuyên về mắt xem. Mình đến khám tên mỹ này, cũng chụp hình bú xua la mua. Mình hỏi hắn mấy tên bác sĩ kia kêu mắt mình có vấn đề, cần phải mỗ chi đó. Hắn lật hồ sơ một tên bệnh nhân khác, vừa mới khám, rồi kêu mắt anh về già như vậy là bình thường, một bệnh nhân khác cũng tương tự, không lo sợ gì cả. Hắn đưa hình chụp của bệnh nhân trước mình, cũng có bị sơ sơ như mắt mình. Lương y như Kế Mẫu. Chán Mớ Đời 

Nhiều bác sĩ cho biết, lý do phải lấy cái búa khỏ khỏ nơi đầu gối, cùi chỏ, hay khám phổi, đè bụng vì nếu không thì bệnh nhân cảm thấy không hài lòng. Đó là cách buôn bán. Điển hình, mình có ông bạn già, biết về địa lý, nổi tiếng từ Việt Nam, ông ta xem không lấy tiền. Ai muốn thì tặng tiền nhà thờ của ông ta. Nhiều người Tàu mời ông ta qua Trung Cộng, Đài Loan để xem mồ mả của dòng họ. Trả vé máy bay hạng sang và khách sạn 5 sao, ăn uống tưng bừng.

Ông ta kể là sau hai ngày ăn uống dưỡng sức, ông ta hẹn vào buổi sáng, sau đó hôm sau hẹn buổi trưa rồi ngày thứ 3 đi xem mộ vào buổi chiều. Hai ngày sau mới công bố kết quả,…. Thật ra đi một lần, ông ta đã hiểu rõ tình hình, có thể nói ngay nhưng họ đã tốn tiền cho mình đi sang Tàu, thì phải làm trịnh trọng, đi xem xét mấy lần, cho khách hàng không tiếc nuối tiền bạc bỏ ra.

Tuần trước, chị vợ mình, nha sĩ, từ Boston sang chơi mấy ngày. Chị ta kêu khi xưa người ta kêu tránh ăn chất béo, nay thì lại kêu chất béo tốt. Chán Mớ Đời vụ này thì mình đã kể rồi. Dạo này, thấy chị ta cho ông chồng ăn có chất béo, trước kia ông chồng chỉ ăn ba cái gì Chán Mớ Đời. Ông chồng gầy như cây tăm vì bị cử ăn đủ thứ.

Chúng ta phải cẩn thận về “overdiagnosis”, khám xét quá kỹ. Nếu có bệnh ung thư thì đã trễ rồi. Xác xuất chữa bệnh ung thư tại Hoa Kỳ  là 2.1%, khá nhất hoàn cầu là Úc Đại Lợi 2.3%. Chúng ta đều biết là bệnh đến từ thức ăn như người xưa hay nói “bệnh tòng khẩu nhập”. Chúng ta biết ăn nhiều, uống rượu nhiều làm hại cho cơ thể, gan ruột, hút thuốc là không tốt cho lá phổi,…nhưng chúng ta vẫn ăn đường, uống cà phê, uống rượu, uống bia để thể hiện chúng ta là đấng nam nhi. Khi bị bệnh đã quá trễ.

Còn cholesterol thì chúng ta tự đi thử máu cũng được. Mình đã kể về vụ cholesterol khi xưa chỉ số chung là 276, mới được xem là cao. Sau này các công ty dược phẩm và nhà thương lobby xuống còn 200. Cholesterol tốt, chỉ cần giảm chỉ số của Triglyceride là tốt. Ai tò mò thì tìm đọc những bài mình kể về y tế.

Đây là lời kể của một vị bác sĩ, cho biết ông bố đi khám định kỳ. Ông bố do dự để chụp hình vì bác sĩ bảo này nọ, cuối cùng bác sĩ cũng thuyết phục được.

Tại sao bác sĩ vẫn tiếp tục khám bệnh nhân khoẻ mạnh, cho dù chỉ lấy vài trăm đô nhưng nuôi nguyên hệ thống y tế như nhà nhà thường, các trung tâm thử máu, chụp hình,… bác sĩ nói họ muốn có thời gian nói chuyện với bệnh nhân về ăn uống lành mạnh nhưng họ phải theo các chỉ thị. Nếu bệnh nhân có vấn đề gì , quay qua kiện bác sĩ là mệt.

Chụp CT cho thấy tuyến tuỵ bình thường, có một chút gì đó ở lá gan. Ông bố làm trong nhà máy hoá chất lâu năm

Mình có xem một phim tài liệu kể về một ông mỹ trẻ bị bệnh đau đầu. Vào khám bác sĩ, họ gửi anh ta đi chụp hình não, chụp hình ruột,…đủ thứ trò, tốn $50,000. Cuối cùng họ cho anh ta uống một viên Tylenol. Xong om. Bác sĩ sợ bị thưa kiện, nên phải thử đủ trò để bảo vệ họ khi có chuyện, một mặt kiếm thêm tiền. Chúng ta đang sống trong một xã hội như vậy.

Rốt cuộc , bác sĩ nghĩ không có gì phải lo ngại, tốn $50,000. Chán Mớ Đời 

Hồi mấy đứa con mới ra đời, bác sĩ khuyên cho chúng ngủ theo thế nằm xấp. Sau đó người ta khám phá con nít chết nhiều vì nằm xấp nên lại bỏ. Tương tự khi phụ nữ bị mãn kinh, họ cho uống hormone như phương pháp trị liệu để rồi khám phá cách này gây ung thư.

Mỗi 5,000 dặm, chúng ta đem xe đi bảo quản thấy đau nhớt nhưng cơ thể chúng ta khác với xe cộ. Cơ thể có thể tự chữa lành được. Đi khám định kỳ, không làm giảm bệnh ung thư, người chết già, bệnh tật, nhưng họ lại gia tăng khám định kỳ. Đi khám lại gây thêm nguy hiểm cho cơ thể với các phóng xạ, chụp quang tuyết….

Lấy thí dụ, người ta kêu khám phá ra bệnh tiểu đường, giúp bệnh nhân kịp điều trị, sống lâu hơn. Chưa chắc, nếu ai được bác sĩ chữa trị bằng thuốc Avandia, thuốc số một chữa bệnh tiểu đường, sau này phải rút ra khỏi thị trường dược phẩm. Thay vì giúp bệnh nhân lại giết bệnh nhân. Do đó chúng ta cần tìm hiểu rõ ràng về bệnh này, giúp chúng ta ăn uống thay vì tọng thêm insulin. Mình có kể vụ này rồi.

Có lần mình tò mò hỏi một bác sĩ quen, ông này to béo, ăn nhiều. Mình hỏi ăn vậy không sợ cao máu, cao mỡ, cao đường, 3 thứ bệnh này anh ta đều có. Anh ta trả lời có thuốc rồi. Nay anh ta đã qua đời sau khi bị tai biến. Mình xem nhiều chương trình tài liệu, cho thấy bệnh nhân về tiểu đường, cao mỡ, cao máu đều được chữa lành qua cách dinh dưỡng. Chúng ta cứ nghĩ thuốc là tốt là chết sớm như anh bác sĩ bạn.

Lần sau, mình đi khám định kỳ sẽ cẩn thận hơn. Có lẻ mình sẽ lấy hẹn thử máu thôi. Còn khỏi cần thử vớ vẩn. Công ty bảo hiểm cho phép miễn phí hàng năm thôi thì đi, còn chụp hình vớ vẩn thì khỏi cần.

Chán Mớ Đời 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Sản phẩm của ong

 Hôm qua, mình dẫn thằng con đến nhà ông mỹ nuôi ong, cho nó mục thị về cách lấy mật ong, cũng nhiêu khê lắm. Từ các thùng ong để trong vườn bơ, ông ta phải bận quần áo, xịt khói để ong không chích, để chở mấy thùng tổ ong về nhà. Từ đó, mới bỏ vào cái máy, hớt các đầu xáp khỏi các thớt mật ong, nếu không thì sẽ không lấy được mật ong vì sáp của ong phủ kín các lỗ ong hình lục giác, hầu tránh mật ong chảy ra vì được dựng đứng trong tổ ong.

Sau khi hớt các mặt sáp phía ngoài của tổ ong, sẽ bỏ bào một cái thùng chạy máy ly tâm, để lấy mật ong ra. Mật ong chảy xuống một cái bể hứng mật ong, được sưởi ấm để bơm vào thùng phi. Từ thùng phi, ông ta sẽ chở đến nơi họ cho vào thùng. Chỗ này mình có đến, rất tinh khiết, được sát trùng kỹ lưỡng và được thanh tra hàng tháng bởi thành phố. Nhân viên bận đồ như trong phòng thí nghiệm. Sạch sẻ an toàn trên xa lộ.

 Thùng và nắp đựng mật ong, mua từ các công ty được phép bán và đã được khứ trùng trước đó. Lấy mật ong mà cứ thấy ong bay ào ào như phản lực khi xưa trên vùng trời để thả bom. Kinh

Mình học được sự bình tỉnh từ khi có cái vườn bơ. Đi qua các thùng nuôi ong thì đi từ từ, bình thường, không nhanh không chậm. Nếu đi nhanh thì chúng bay theo đốt ngay. Nay thì mình cầu cho cúng đốt, sẽ giúp hệ thống miễn nhiễm của mình mạnh hơn. Cái máy của ông ta hơi cũ vì loại mới ngày nay, có thể làm 4 lần nhiều hơn. Ông ta về già nên làm tà tà cho khoẻ cơ thể. 74 tuổi mà vẫn leo đồi, khiêng mấy thùng đồ nặng trong khi mấy tên cùng tuổi mình, lên vườn mình đi độ 50 mét là đứng hình, tạo dáng người nông dân anh hùng.

Khi xưa, ông ta có 2,000 tổ ong nay chỉ giữ lại độ 500. Mấy tên nuôi ong làm tiền mỗi năm nhờ đem tổ ong lên thung lũng San Joaquín, thủ đô hạnh nhân của Hoa Kỳ. Mỗi tổ ong sẽ được trả $225. Không có tổ ong thì hoa hạnh nhân sẽ không đậu trái. Có tên Mễ nuôi ong có đến 5,000 tổ, xem như được một triệu trong vòng 1 tháng nhưng vận chuyển 5,000 thùng tổ ong rất châm. Nhiều tên nuôi ong ở tiểu bang Florida, cũng lái xe chở hàng ngàn tổ ong trên xa lộ, chạy xuyên bang đến Cali để đặt tổ ong.

Tên này chỉ cho mình cái vườn trồng chà là ở Blythe, mà họ muốn bán nhưng mình không thương lượng được thêm mụ vợ cấm mua. Tên này có một vườn chà là, mỗi năm, đến tháng này mình mua chà là tươi của hắn ăn cực ngon, ít đường hơn. Mình leo núi, chỉ ăn có 5 trái chà là là khoẻ, không ăn cơm gì cả. Mỗi ngày làm 3 trái, có rất nhiều Potassium.

Tổ ong làm bằng sáp hình lục giác, mật ong nằm ở trong, sau đó được phủ lên một chất sáp khác. Do đó, phải bỏ vào máy, hớt phần sáp che tổ, hình lục giác. Loại sáp này dùng làm đèn cầy hay môi son để tránh bị khô môi. Ăn thì chả có chất bổ béo gì cả. Mấy tên nào khôn thì bỏ chút ít trong bình mật ong thì khách hàng tin hơn.

Mình mời hai vợ chồng ông nuôi ong đi ăn cơm trưa, nói với thằng con là lâu lâu nên mời họ đi ăn cơm để họ để tổ ong tại vườn, miễn phí. Thường các vườn bơ khác thì họ lấy $50/ tổ, đây không phải trả tiền nên phải ngoại giao một tí.

Ngoài mật ong ra, ong còn sản xuất những sản phẩm khác tốt hơn nhưng ít ai biết đến: sữa ong chúa, loại nguyên chất đắt tiền lắm, phấn hoa, khi ong đậu trên mấy cái hoa thì bụi phấn dính vào chân, từ từ khô nên khi bay về tổ thì chúng làm các phấn hoa thành những cục nhỏ khô, ăn hết chê, propolis cũng tương tự rất tốt cho cơ thể miễn nhiễm.

Sữa ong chúa, có màu vàng vàng, ăn rất the the, chua chua
Propolis hơi đắng
Phấn hoa, tròn tròn dính vào chân của ong, tha về tổ. Ai bị dị ứng thì nên ăn loại này, nhất là được sản xuất trong vùng mình ở vì phấn hoa của vùng sẽ giúp mình miễn nhiễm các bụi phấn sau này.
Glycemic Index của mật ong là 58, ít hơn đường chút đỉnh.

Mình có đọc mật ong có thể giúp giảm bệnh tiểu đường thì kết quả cho thấy chưa rõ ràng lắm. Bên Thổ Nhĩ Kỳ thì họ nghiên cứu với bệnh nhân có bệnh tiểu đường cấp 2. Họ cho ăn 5-25 gram mật ong mỗi ngày trong vòng 4 tháng, kết quả cho thấy giảm hemoglobin A1c (HbA1c). Một nghiên cứu khác ở Ai Cập thì lại cho thấy HbA1c lên. Tốt nhất là mình tự xem và thử lấy chính mình trước và sau khi thử máu. Mật ong có nhiều chất bổ sung tốt nhưng không nên dùng nhiều lắm vì đường.

Quan trọng là mua loại nguyên chất, đa số mật ong ngoài thị tường đều do Trung Cộng sản xuất, họ pha chế với đường nhiều lắm. Muốn biết mật ong nguyên chất thì cứ dốc ngược chai mật ong. Nếu mật ong chảy nhanh là đồ pha chế, còn nguyên chất như trong vườn mình thì đặt kẹo.

Nguyễn Hoàng Sơn 

Nên hay không truy tầm ung thư ngực

 Cứ lâu lâu nghe đồng chí gái kêu đi khám ngực để truy tìm ung thư ngực. Hỏi lý do thì trả lời: “bác sỹ kêu đi”. Phụ nữ được chỉ dẫn cần khám, truy tầm ung thư ngực nhưng không được giải thích lý do để lấy  quyết định. Người ta hay nói bệnh ung thư vì gen của gia đình nhưng ngày này, khoa học đã chứng minh là ung thư vì gen chỉ xảy đến với người ta độ 1%, còn 99% kia là vì lối sống, ăn uống gây nên.

Trong tờ “Journal of the National cancer institute” cho hay “selling the screening can be easy”, chỉ cần doạ người ta lo sợ bằng cách nói thêm về những nguy hiểm, tạo thêm niềm tin về những ưu điểm của truy tầm ung thư. Nhất là đừng bao giờ nhắc đến những nguy hại do phóng xạ khi truy tầm ung thư. Hôm qua mình đi nha sỹ, họ kêu chụp Quang tuyến hàm răng, phải lấy áo bảo hộ che thân mình để tránh bị ảnh hưởng.

Khi nhắc đến ung thư làm người ta sợ về căn bệnh vô hình, không có khám nghiệm nào mà khiến bệnh nhân lo âu nhiều như truy tầm ung thư. Mình nhớ cách đây mấy năm, đi mỗ cục bướu trong người. Về nhà đợi kết quả 2 tuần lễ, khiến mình chới với, đọc một loạt 5 cuốn sách về ung thư để quên sự chờ đợi. Kết quả bướu lành. Hú vía.

Cách tiếp thị của nhà thương và bác sỹ là truy tầm sớm thì dễ chữa hơn thế là mọi người xung phong. Mấy tờ truyền đơn của American Cancer Society, cho biết nếu ai chưa làm Mammogram, để truy tầm ung thư thì nên khám kỹ lưỡng hơn về ngực. Có điều là đàn ông họ không lưu ý truy tầm ung thư. Nghe nói đàn ông dễ bị ung thư tuyến tiền liệt, không lẻ bắt mấy ông đưa chim cho họ truy tầm. Tìm không ra mà chim dế hết cương luôn.


Ông chủ tịch hiệp hội ung thư Hoa Kỳ (American cancer Association) cho biết không nên truy tầm ung thư tuyến tiền liệt nhưng lại đồng ý là phụ nữ nên truy tầm ung thư ngực. Thế lầy nà thế Lào?

Được biết 70% phụ nữ sẽ không chịu khám ngực để truy tầm ung thư nếu họ được giải thích tận tình, các lợi và hại của mammogram 

Bài báo cho biết truy tầm ung thư ngực có nhiều điều lợi nhưng cũng có thể đưa đến nhiều vấn đề do phóng xạ và thuốc uống. Truy tầm ung thư thường được sử dụng là mammogram . Từ 50 năm qua, có trên 600,000 phụ nữ Hoa Kỳ tham dự trong 10 thử nghiệm. Ai cũng kêu là thử nghiệm, truy tầm ung thư rất có lợi nhưng ít ai nói đến những cái hại của nó. Ngược lại chỉ có 1 thử nghiệm về áp huyết cao cho đàn ông trong vòng 2 năm và chỉ có 150 người tham dự cuộc thử nghiệm này đã giúp bác sĩ quyết định về áp huyết cao gây ra nhiều bệnh tật, cơ nguy đột tử. Chán Mớ Đời 

Tại sao lãnh vực truy tầm ung thư đều chú tâm vào truy tầm ngực phụ nữ vì kỹ nghệ chết tạo máy móc truy tầm ung thư giúp các radiologist đọc lên đến hàng trăm tỷ đôla. Họ cho biết là nên truy tầm ung thư ngực vào tuổi 30, 40, người thì nói ở tuổi 50. Người thì cho biết mỗi năm, người thì kêu không nên làm đều. Biết nghe ai bây giờ.

Mình có cô cháu bị ung thư ngực khi còn trẻ. Mình đoán bị stress quá, sinh con, chồng mất việc, ngân hàng kéo căn nhà, phải dọn vào một cái garage để hai vợ chòng 3 đứa con ở. Ung thư vì stress rất nhiều, vì ăn uống không điều độ, ngủ ngáy không tốt,… may quá, cô cháu còn trẻ nên có thể vươn lên và qua khỏi bệnh.

Đi truy tầm sẽ đưa đến vấn đề tài chánh hao hụt của bệnh nhân, nhất là tinh thần như mình cách đây mấy năm. Mình nhớ đi khám bác sĩ, ông ta kêu mình đi chụp MRI hay chi đó, rồi khi gặp lại, ông ta cầm tờ giấy của ông bác sĩ về radiologie rồi đọc cho mình nghe, lấy $300. Cứ gửi thẳng cho mình đỡ tốn $300. Có thể nói bác sĩ thường,  nhiều khi không đọc được các tấm ảnh chụp của máy . Chán Mớ Đời 

Khi truy tầm ung thư ngực bằng Mammogram, người ta cho phụ nữ uống một loại thuốc. Họ phát hiện máu của người uống loại thuốc này chỉ số p gia tăng kinh hoàng. Sẽ giải thích sau nếu bác nào tò mò thì em sẽ kể thêm vì dạo này em đang đọc tài liệu về chiến tranh Việt Nam.

Phụ nữ được tiếp thị về mammogram, tuyệt nhiên không biết gì cả về sự lợi hại của việc này. Người ta thăm dò các phụ nữ thì 9 trong 10 người được hỏi, không có khái niệm gì về lợi hay hại của sự truy tầm ung thư này. Đâu phải lỗi của họ. Lý do là quảng cáo tiếp thị. Điển hình, chúng ta cứ nghe nói ăn chuối là có nhiều chất Potassium nhưng trên thực tế, người ta cho biết lượng Potassium trong chuối đứng thứ 105 chi đó, sau cải, chà là,…các công ty bán chuối quảng cáo đầy trên truyền hình, sách báo từ mấy chục năm qua nên in hằn trong trí óc chúng ta, không cần xem xét lại. Mình leo núi 14 tiếng đồng hồ, chỉ ăn có nắm đậu và 5 trái chà là, khỏe tênh. Chà là có rất nhiều Potassium, giúp người ta vượt sa mạc, nhất là bồi dưỡng sau khi hò giã gạo với đồng chí gái.

Đây là thống kê về sự nguy hiểm của phóng xạ khi truy tầm ung thư và gây nên bệnh ung thư nếu đi mỗi năm thì nhiều hơn, đi mỗi 10 năm thì ít lại. Chưa có bệnh thì đi thử nghiệm, có thể tạo ra bệnh ung thư. Chán Mớ Đời 

Người ta tin rằng truy tầm ung thư vú sẽ sớm phát hiện ra, thậm chí họ không am tường, hiểu những cơ bản về mammogram. Họ chỉ được bác sỹ nói, không đưa ra lý do, giải thích sự lợi hại của mammogram. Một kết quả về nền văn hoá, phong trào đi bộ gây quỹ để chống ung thư với các tổ chức pink ruban mà đồng chí gái cứ kêu mình đi bộ khi xưa, đồng hành với phụ nữ bị ung thư, chữa trị, nghiên cứu. Sau này mình khám phá ra các tổ chức này đều được hỗ trợ bởi kỹ nghệ thực phẩm, dược phẩm đã gây nên ung thư. Ai tò mò, tìm đọc những bài mình kể còn không thì gút gồ Chán Mớ Đời 

Tóm lại; mammogram được nghiên cứu và sử dụng để truy tầm tất các ung thư và gây nhiều tranh cãi nhất hiện nay. Điển hình, người ta chỉ thử nghiệm 150 người đàn ông về áp huyết cao trong vòng 2 năm, đã khiến các bác sĩ kết luận về việc điều trị bệnh áp huyết cao. Trong khi 10 năm qua, họ đã thực hiện trên 10 thử nghiệm, với trên 600,000 phụ nữ vẫn chưa đưa đến kết cục về các thử nghiệm nói trên.

Đề tài khá dài, khó tóm tắt trong một bài ngắn. Bác nào tò mò thêm thì em sẽ kể thêm. Em sẽ đếm số lượng người đọc. Viết theo kiểu đặt hàng. Viết về tình yêu vớ vẩn thì bà con đọc rất nhiều, còn viết kể về tránh bệnh tật thì thiên hạ ít đọc. 

Vợ em thì tin bác sỹ, em cản không được. Bác nào muốn vợ đi tây phương cực lạc sớm nên khuyến khích vợ đi khám ngực và mấy thứ kia hàng năm, sẽ giảm tuổi thọ. Còn ai thương vợ thì cứ cản vợ không nghe mấy tên bác sỹ như em. Khuyên nên đi bác sỹ già, họ có kinh nghiệm, không cần làm tiền nhiều để trả nợ. Bác gái nào thấy chồng mình khuyên đi khám chụp hình phóng xạ Hoài là biết ông ta có sỹ đồ về Việt Nam kiếm chân dài. Chán Mớ Đời 

Người ta cho biết là chẩn đoán, thử nghiệm tìm ra ung thư ngực là đã quá trễ. Nếu không thử nghiệm mammogram thì người ta tầm ra trung bình ở tuổi 22.8. Còn với mammogram thì ung thư có thể vào tuổi 21.4 tuổi. Chán Mớ Đời 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Bột phấn trẻ em gây ung thư

 Dạo này thấy báo chí đăng vụ công ty nổi tiếng Johnson & Johnson bị kiện và phải đền bù 2.1 tỷ đôla cho nạn nhân mấy trăm triệu, nhất là họ nhắm vào nhóm người da đen tại Hoa Kỳ. Hoá ra bột phấn dùng cho trẻ em khi chúng ta thay tả cho con, hay dùng loại bột phấn này, xịch vào háng của chúng để tránh bị ẩm hư da,…

Họ khám phá ra loại bột phấn này gây bệnh ung thư và bị nạn nhân kiện đòi 4.4 tỷ đôla vào năm 2018, nay toà án quyết định chỉ trả 2.1 tỷ thôi, 50% í thơn số tiền đòi hỏi.. Chán Mớ Đời 

Họ lại khám phá thêm công ty dược phẩm này biết là sản phẩm mình có chất asbestos  nhưng vẫn bán và  nhắm vào người da đen tại Hoa Kỳ vì họ thích sử dụng loại này để khỏi bị ngứa ngáy. Chán Mớ Đời 

Theo tin tức về vụ kiện thi chất phấn “Talc” này khiến phụ nữ bị ung thư tử cung. Không biết họ rác ở ngoài hay ở trong tử cung nhưng lâu ngày thì bị ung thư tử cung.

Loại Talc này được đào từ các mỏ ở Trung Cộng và 99% bột phấn cho trẻ em là gồm 99% loại Talc này còn shampoo thì chứa 50% loại này. Mỗi năm tại Hoa Kỳ có 24,000 phụ nữ bị ung thư tử cung tỏng số đó có 14,000 chết. Khi họ sử dụng loại phấn này ở vùng cấm địa của họ thì loại phấn này có thể di chuyển vào những nơi hiểm hót và ngụ tại đó hàng năm.

Họ nghiên cứu từ 25 năm qua, và kết luận 10% ung thư tử cung là do loại phấn Talc này. Chán Mớ Đời 

Ra toà thì họ chứng minh là công ty J&J đã biết trên 1,400 phụ nữ bị un thư vì sử dụng loại phấn này nhưng không báo cho FDA biết hay cảnh báo cho khách hàng. Vấn đề là côn ty này ngưng bán sản phẩm này tại Hoa Kỳ nhưng các nước khác thì vẫn tiếp tục . Chán Mớ Đời 

Nghiên cứu từ năm 1971, đã cho thấy có dấu hiệu gây bệnh ung thư nhưng họ vẫn tiếp tục bán sản phẩm này, cho rằng kết quả chưa được thuyết phục lắm, phải đợi đến 40 năm sau khi khách hàng bị ung thư lên cao mới bị thưa kiện.

Hiện tại có trên 20,000 người Mỹ kiện công ty này. Bác nào sử dụng loại phấn này mà muốn kiện thì ghi danh với các tổ hợp luật sư, chuyên kiện tụng vụ này, có thể kiếm được $100,000, chắc luật sư lấy từ 30% đến 50%.

Tuần tước, có luật sư gửi cho em giấy để điền để kiện công ty Tollroad ở miền năm Cali. Lý do là công ty này bán thông tin của khách hàng cho mấy công ty khác nến họ kiện. Em cũng ghi danh, nếu thắng sẽ được đâu $50, đi ăn phở. Chán Mớ Đời 

Có người không tin nên kèm theo đây bài của báo NYT. Báo nào muốn kiện kiếm tiền thì ghi danh với các văn phòng luật sư. Em không viết để câu Like đâu nhé.

https://www.reuters.com/legal/transactional/judge-allows-johnson-johnson-split-talc-liabilities-main-business-2021-08-26/

https://www.nytimes.com/2020/05/19/business/johnson-baby-powder-sales-stopped.html


Nguyễn Hoàng Sơn 

Biết tin ai về sức khoẻ của mình

 Ngày nay, bệnh về tim mạch là nguyên nhân của 1/3 người chết trên toàn thế giới, ung thư là nguyên nhân thứ 2 của 1/6 người chết. Tại Hoa Kỳ thì càng tồi tệ hơn, 50% về bệnh tim mạch, 30% bị ung thư và hơn 1/3 bị bệnh tiểu đường, được biết 60% người Mỹ chết vì 3 bệnh tật kể trên. Bệnh viêm phổi lấy đi trên nữa triệu người Mỹ hàng năm, do đó khi Covid đến, các chuyên gia về y tế cộng đồng, không lo ngại lắm. Khác với 100 năm trước, khi bệnh dịch đã giết trên 50 triệu người toàn thế giới. Lý do đó mà một số người chống không muốn chích thuốc ngừa.

Ngoài ra, hàng năm thế giới tiêu trên 1 tỷ đôla về dược phẩm trong đó Hoa Kỳ chiếm 1/3 thị trường này. Chúng ta tốn tiền thuốc men vì được gieo vào đầu các bệnh tật này đến với chúng ta vì Gen của chúng ta nhưng trên thực tế gen chỉ dính dáng có 10-20% các bệnh tật của chúng ta sở hữu. Bằng cớ là khi người ta xét nghiệm lâm sàng, khi con người thay đổi chỗ cư trú và quốc gia thì ảnh hưởng của dinh dưỡng địa phương, dẫn đến bệnh tật như người địa phương. Điển hình khi người từ Okinawa đến mỹ hay thậm chí ngày nay, giới trẻ tại hòn đảo này bị ảnh hưởng của quân đội mỹ đóng quân tại đây, ăn uống thức ăn nhanh, uống nước ngọt như người Mỹ thì nhận thấy thay vì sống lâu như tổ tiên họ, đều có bệnh tật như người Mỹ vì ăn thức ăn theo tiêu chuẩn của Hoa Kỳ.

Theo tổ chức y tế thế giới (WHO) thì 80% các bệnh tật hiện nay, có thể ngăn ngừa được như bệnh tim mạch, tai biến, tiểu đường có đến 80%, bệnh ung thư lên đến 40%. Nói chung Gen của chúng ta là yếu tố nhưng đời sống hàng ngày là do chúng ta lựa chọn.

Một nghiên cứu của cơ quan Global Burden of Disease Student (GNDS), cho biết nguy cơ chính về sự qua đời sớm và bị khuyết tật tại Hoa Kỳ là chế độ dinh dưỡng của người Mỹ. Chế độ dinh dưỡng tây phương thường tiêu thụ rất nhiều thịt, trứng, sữa, đồ chiên, tinh bột và đường và ít bồi dưỡng rau quả, đậu,…

Trên thực tế chúng ta bối rối vì không biết tin ai khi các thông tin, sách vỡ truyền hình, báo chí với những quảng cáo như bác sĩ khuyên chúng ta nên hút thuốc, ăn cái này tốt, … khi chúng ta không hiểu về sức khoẻ, đặt trọn niềm tin vào bác sĩ, thành phần của cổ máy vắt tiền của bệnh nhân từ nhà thương, bác sĩ, công ty dược phẩm, cần làm được nhiều tiền để trả nợ tiền mượn để học thành tài.

Ngày nay, các công ty thực phẩm và các công ty thức ăn nhanh cũng sử dụng tượng tự các mánh lới, quảng cáo, tiếp thị để giúp họ thu mua lợi nhuận như các công ty bán thuốc lá trước đây, nhất là tinh vi hơn.

Các loại dinh dưỡng tốt cho sức khoẻ của chúng ta không có khả năng tài chánh để đấu lại các công ty thực phẩm hàng đầu thế giới. Chính phủ Hoa Kỳ có 38 tỷ đôla hàng năm để hỗ trợ kỹ nghệ thịt và sữa bò trong khi đó chỉ dành 17 triệu đôla cho các chương trình khuyến khích tiêu thụ rau quả. Xem như 0.04% số tiền dành cho các công nghệ thực phẩm.

Nếu không có sự hỗ trợ của chính phủ, một hamburger của MacDonald thay vì giá $5, người tiêu dùng sẽ phải trả giá đến $13. Các công ty thực phẩm dùng số tiền được chính phủ hỗ trợ để mua chuộc các khoa học gia về dinh dưỡng để đánh bóng sản phẩm của họ. Trên thực tế, tiền hỗ trợ của chính phủ đều vào tay các công ty thực phẩm hết, nông dân chả có gì cả. Mình có xem vài phim tài liệu về vấn đề này, các chủ trại gà chỉ làm công cho các công ty thực phẩm.

GBDS cho biết có hơn 500 nghiên cứu gia trên 50 quốc gia kết luận sau khi có thu ghi trên 100,000 data , chúng ta cần tiêu thụ trái cây, đậu, rau quả để giúp giảm xác xuất qua đời sống, bệnh tật. 1 trong 5 người chết trên toàn cầu, có thể ngăn ngừa trước, có thể cứu họ được. WHO cho biết là các thực phẩm công nghệ hoá như thịt ba chỉ, jăm-bông và xúc xích là những thực phẩm đem đến ung thư.

Mình có viết về bệnh ung thư và cách hoán chuyển bệnh này rồi, khá dài. Nay mình chỉ tóm tắc lại là bệnh ung thư do các tế bào bất thường sinh sôi nảy nở không kiểm soát được hay không chết. Hàng ngày chúng ta có hàng 100,000 tế bào chết và các tế bào mới sinh sản còn tế bào ung thư thì không chết mà cứ tiếp tục sinh sản. Từ đó xâm nhập các vùng khác và tiếp tục sinh sản để rồi phá hỏng hệ thống miễn dịch của chúng ta. 1/6 người chết trên thế giới là do bệnh ung thư.

Thịt thú vật như thịt bò, heo, gà, cá, sữa và trứng có hay có thể giúp tăng trưởng các chất viêm như poluacid aromatic hydrocarbon và heterocyclic amines, đóng góp và việc oxy hoá, gia tăng tế bào ung thư.

Theo bác sĩ  Walter Willett, cựu chủ tịch của Nutrition tại Harvard, giải thích là amino acid của thịt thú vật có khuynh hướng làm gia tăng các tế bào nhanh chóng. Có nhiều cơ sở cho thấy là ăn nhiều chất đạm từ sữa có ảnh hưởng nhiều về gây ung thư tuyến tuyền liệt.

Theo thử nghiệm của Harvard vào năm 2016 trên 133,341 người tham dự chương trình này thì được biết cứ gia tăng tiêu thụ 10% calories về chất đạm của thú vật, tương đương với 8% gia tăng nguy cơ chết về bệnh tim mạch và nếu ăn chay thì có khả năng hoán chuyển bệnh ung thư.

Một nghiên cứu khác với 81,000 người, được công bố trong International Journal of Epidemiology, cho thấy kết quả người ăn chất đạm của thú gia cầm thì khả năng gia tăng về bệnh tim mạch lên đến 61%, ngược lại người ăn chất đạm từ đậu hạt thì giảm 40% nguy cơ bệnh tật này. Họ khuyến khích ăn protein với đậu hơn là thịt. Mình mua ất làm bằng đậu, mấy đứa con chê vì không có tinh bột, khiến chúng hưng phấn.

Điển hình, chúng ta nghe nói là ăn chuối có nhiều potassium nhưng trên thực tế chuối đứng hàng thứ 1011 trong các loại thức ăn, trái cây có potassium. Lý do là các công ty bán chuối, quảng cáo, PR về chuối nên cấy vào đầu người tiêu dùng là ăn chuối tốt, bổ, có potasssium. Trên thực tế ăn chuối chỉ toàn là chất ngọt, ít potassium như trái chà là, bơ, khoai lang,…có rất nhiều potassium.

Mỗi lần leo núi mình đem theo độ 10 trái chà là, hái từ vườn một tên bạn ở vùng Blythe. Ăn độ 5, 6 trái là khỏe như Sơn đen, thêm có tên bạn chỉ là đem theo mật ong của vườn mình, bỏ trong cái bình nhỏ rồi mút mút, giúp có chất ngọt để tiếp tục leo núi. Nay mới hiểu người ả rập vượt qua sa mạc, chỉ đem theo trái chà là để bồi dưỡng, hình như mấy con lạc đà cũng được bồi dưỡng loại này. Gần tới mùa chà là rồi.

Theo Kaiser Perrmanente, tổ chức y tế lớn nhất Hoa Kỳ, chỉ thị gần 15,000 y sĩ của họ, khuyến khích bệnh nhân ăn rau quả nhiều, hạn chế ăn thịt. 

Theo mình thì hiện này có hai phong trào dinh dưỡng chính; một thì gọi ăn thịt không ăn ngũ cốc, một thì kêu gọi ăn rau quả nhiều, không ăn thịt. Trường phái dinh dưỡng ăn thịt thì cho biết ăn thịt có protein, làm giảm cân vì không ăn tinh bột. Tinh bột đưa đến bệnh béo phì, là nguyên nhân của các bệnh tật.

Nhóm ăn rau quả thì cho rằng, không nên ăn thịt vì dễ đưa đến ung thư vì thịt bò, gà, heo được nuôi theo kiểu công nghệ. Chất đạm được có trong các loại hạt đậu. Biết theo ai đây vì bên nào cũng có lý. Tốt nhất là ăn bình thường như khi còn ở Việt Nam trước 75, ăn ít lại. Mình thì chơi vô thất gián đoạn cho chắc ăn, làm vườn, leo núi cho khoẻ. Cơ thể đều cần mọi thức ăn, chất dinh dưỡng.

Dạo này cháy rừng ở Bắc Cali nhưng 60% lính cứu hoả chết là vì bệnh tim mạch, đột quỵ và tai biến. Lý do là ăn uống dinh dưỡng chớ không phải vì lao vào lửa để cứu nạn nhân. Họ làm tăng ca 24/24 như y tá hay bác sĩ trực nên ăn uống thất thường, nhất là đồ ăn nhanh của Mỹ nên lâu ngày bị xơ vữa động mạch, nghẹt tim.

Chúng ta hãy theo dõi, nghe ngóng cơ thể để ăn uống. Mấy tên bác sĩ cứ làm video, nồ thiên hạ để bán chất bổ sung là không nghe. Xem video của họ để hiểu thêm về dinh dưỡng nhưng khi họ quay bán thuốc bổ sung là thôi. Có nhiều bác sĩ mà mình theo dõi, cứ mỗi tháng họ làm hội thảo, đưa thêm những tin tức về y tế, dinh dưỡng, dễ hiểu để học thêm vì người Mỹ kêu “knowledge is power”.

Nguyễn Hoàng Sơn 

Quảng cáo về sức khỏe thế kỷ 20

 Mình lò mò thấy một số hình ảnh về các tấm quảng cáo khi xưa về thuốc lá khiến mình thất kinh. Cách đây 30-40 năm, các bác sĩ quảng cáo thuốc lá như thần dược để rồi ngày nay, người ta phải in rỏ ràng trên bao thuốc lá là hút thuốc sẽ có nguy cơ đêm lại bệnh tật cho chúng ta và bị đánh thuế khá nặng để sử dụng tiền thuế giúp hỗ trợ các bệnh nhân vì thuốc lá.

Quảng cáo này cho thấy nếu vợ mà khó chịu vì cần hút thuốc lá Camel, con lạc đà. Đồng chí vợ có mệt mỏi thì cho cô nàng đốt vài điếu lạc đà.
Bác sĩ quảng cáo thuốc lá Camel như điên. Khi xưa, nhà thương bán thuốc lá cho bệnh nhân điều trị.
Quảng cáo này cho biết hút thuốc lá Camel không bị khó chịu ở cổ.
Tài tử John Wayne, chuyên đóng vài anh hùng, hút thuốc lá rồi chết vì ung thư. Chán Mớ Đời 
Họ tìm cách làm thuốc lá có mùi thơm như trái táo để con nít hút thuốc. Do công ty Brown and Williamson Tobacco Corporation đề xướng trong phần quảng cáo tiếp thị.
Quảng cáo của công ty Philippines Morris,


Họ kêu gọi nào là khoa học đã chứng minh thuốc lá Camel giúp người ta ít mệt mỏi.
Người ta quảng cáo thuốc lá Chesterfiled trong sạch như nước chúng ta uống. Kinh
Hình ảnh một người đàn bà tiến bộ, tạo dáng, phong thái cực đỉnh, biểu tượng cho sinh lý khi nói đến trong, cứng và đầy nhựa sống. Người ta chế mấy chai xà bông gội đầu, chai nước như orangina,… có hình tượng như dương vật để phụ nữ thích để mua. Đó là lớp 101 về packaging của hàng hoá.
Thậm chí ông già Noel cũng hút thuốc, có lẻ chui vào ống khói.
Cảnh tượng thổi khói vào mặt người phụ nữ, sẽ khiến cô ta đi theo mình khiến mình nhớ đến bài hát “Smoke gets in your eyes “
Khoa học về y khoa cho thấy không gì hơn ngoài hút thuốc do cầu thủ banh chuỳ nổi tiếng của Hoa Kỳ Babe Ruth làm quảng cáo. Ông này chết vì ung thư cổ họng.
Phụ nữ nào muốn có thân hình ốm thì hút thuốc, đó là cách giảm cân tốt nhất 
20,679 y sĩ đã nói thuốc lá Lucky Strike ít bị rát họng
Cách tốt nhất để giảm cân là dùng đường Domino, hay ăn xúc xích,… kinh

Đó là những quảng cáo cách đây 40 năm nhằm bán cho người Mỹ và ngày nay chúng ta đã hiểu những tai hại của sự hút thuốc lá. Các công ty thuốc lá phải trả tiền đền bù cho nạn nhân, khách hàng của họ, những người hút thuốc lá qua những lời quảng cáo của họ, nay bị ung thư.

Chúng ta có nên chấp nhận ngày các quảng cáo về thuốc Statins, tiểu đường, chế độ dinh dưỡng,.. mà quảng cáo của các công ty thực phẩm và dược phẩm ngày đêm tìm cách thu phục chúng ta để mua sản phẩm của họ.

Trong xã hội tự do Hoa Kỳ, người ta cho phép tự do ngôn luận, miễn là không giết hại dân chúng nhưng làm sao chúng ta biết được hệ quả của các đồ tiêu dùng, thực phẩm trong 30, 40 năm tới. Các công ty không ngừng đổi tên, được mua bán qua các công ty khác. Điển hình Bayer mua lại Monsanto bị kiện, đền cho nạn nhân vì thuốc trừ cỏ RoundUp,…

Ngày nay, bắt đầu có những bác sĩ đệ đơn để kiện các công ty nước ngọt. Sáng nay mới đọc tin tức cho thấy công ty Pepsi đang bán chi nhánh Tropicana và Naked của họ. Dân chúng bắt đầu biết là các nước trái cây nhưng thật ra toàn là đường nên đã giảm tiêu thụ các loại nước ngọt này. Khi xưa, mỗi tuần mình mua hai bình nước cam của hãng này cho con uống. Kinh

Hôm trước mình ghé lại một nông trại nuôi gà đẻ mua trứng gà tươi. Hột gà tươi thì tròng đỏ rất cứng, không nhão nhẹt như trứng mua trong siêu thị dù họ kêu là “Free range “, thêm màu vàng chớ không có đỏ như nghệ của trứng mình mua ở nông trại. Mình đoán là trứng siêu thị chắc cũng mất 4-5 tháng gì rồi mới đến siêu thị, do đó mới có trò hạ giá.

Càng đọc về dinh dưỡng, trồng trọt mình càng thất kinh vì khoa học và lợi nhuận đã biến chúng ta thành những người tiêu dùng, đi vào chỗ tử chầm chậm. Nếu mình không mua cái vườn chắc không bao giờ để ý tới thiên nhiên, trồng trọt, dinh dưỡng như ngày nay. Có lẻ ông trời đã dẫn lối đưa đường mình để tìm lại lối sống tự nhiên. (Còn tiếp)

Nguyễn Hoàng Sơn 

Đại dịch thế kỷ #2

 Như đã kể trước, bệnh tiểu đường trên thế giới, cơ nguy cho nền an ninh quốc gia vì tốn tiền chữa bệnh, thanh niên không khoẻ để chiến đấu nếu bị xâm lăng,…

Bác sĩ Lustig của trường đại học y khoa UCSF cho rằng muốn hỏi về dinh dưỡng thì không nên hỏi bác sĩ. Lý do là phải hỏi người nào không có quyền lợi trong vụ dinh dưỡng, y tế nên hỏi người bàng quan. Theo ngân hàng Credit Suisse thì họ có xuất bản tài liệu về chất béo. Họ cho rằng các nghiên cứu độc lập cho rằng tiêu thụ chất béo Omega 6 (dầu sinh vật) chứng nghiệm không có lợi cho sức khoẻ. Sự gia tăng tiêu thụ dầu sinh vật và tinh bột tinh chế từ 30-40 năm qua là hai yếu tố đưa đến bệnh béo phì và hội chứng chuyển hoá. Chất béo bão hoà và bão hoà đơn không phải là nguyên nhân của hai loại bệnh trên.

Theo báo cáo của ngân hàng Thuỵ Sĩ Credit Suisse cho biết tiêu thụ dầu thực vật và ăn nhiều tinh bột từ 30-40 năm qua đã khiến gia tăng bệnh béo phì và hội chứng chuyển hoá tại Hoa Kỳ. Chất béo bão hoà và không bão hoà đơn không đưa đến bệnh béo phì. Ngân hàng chỉ biết làm tiền, in bản cáo trạng này thì khả tín hơn.
Các cơ quan y tế quốc gia đều cho biết là chất béo bão hoà không làm nghẹt van tim nhưng chúng ta vẫn nghe bác sĩ bảo là không được ăn chất béo bão hoà.

Cơ thể chúng ta cần omega 6, cần cân bằng số lượng Omega 6 và Omega 3, vì nếu lượng Omega 6 nhiều hơn Omega 3 thì nguy cơ bị ung thư khá nhiều.

Năm 1986, FDA có xét nghiệm cho thấy kết quả chứng minh “đường” liên đới với các bệnh tật như xơ vữa động mạch, tiểu đường, cao áp huyết, và bệnh béo phì. Đến năm 1989, bản phúc trình của National Academy of Sciences cho biết đường không gây nên các bệnh cấp tính. Họ cho rằng các tổ chức này đã được mua chuộc bởi các công ty thực phẩm và dược phẩm.

Năm 2002 thì cơ quan này cho biết là đường không cần giới hạn lượng đường tiêu thụ vì không có chứng cớ rỏ ràng là đường đưa đến các bệnh tật.

Đây là hình chụp MRI của một người béo phì nhưng lượng béo ở gan rất thấp = 2.6%. Người này sống bình thường, không bệnh hoạn, chết theo tuổi thọ của mình.
Đây là hình chụp MRI của một người béo phì với lượng chất béo ở lá gan là 24%
Đây là hình chụp MRI của người gầy, xin nhắc lại gầy ốm nhưng lá gan chứa đến 23% chất béo.

Chúng ta nên chọn loại gan nào, càng ít chất béo trong lá gan càng tốt. Lá gan là nội tạng quan trọng của chúng ta, càng giảm chất béo trong lá gan càng tốt. Để tránh tường hợp lá gan bị nhiều chất béo thì hạn chế ăn đường.

Người ta thử nghiệm với 43 trẻ em béo phì tại UCSF, họ cho ăn trong vòng 9 ngày, không có chất tinh bột thì nhận thấy sau 9 ngày lượng chất béo trong lá gan giảm rõ. Lượng VLDL giảm rất nhiều.

Khi chúng ta ăn trái cây có fructose nhưng nhờ có chất xơ nên cơ thể tiêu thụ fructose rất chậm, ngược lại khi uống nước trái cây thì toàn là đường nên sau khi uống nước trái cây sẽ vào huyết quản ngay, đưa đến lá gan nhằm tạo ra chất béo ngay. Chúng ta nên nhớ là trái cây thường có vào mùa hè, có nhiều đường, để giúp cơ thể tạo thêm chất béo để chuẩn bị cho mùa đông, lạnh giá để chống lạnh. Các con thú ngủ đông thường tọng chất đường để toạ nên chất béo cho mùa đông thiếu dinh dưỡng.

Trái cây nào xuất hiện vào mùa hè là có đường nhiều, còn vào mùa Xuân như bơ thì ít đường tốt hơn.

Người ta cho biết thử nghiệm tại đại học Stanford và kết quả cho thấy là ăn nhiều chất béo hay tinh bột, không quan trọng vì kết quả cho thấy như nhau. Chỉ khi nào chúng ta ăn thực phẩm chế biến thì mới khiến nguy cơ bị bệnh tật nhiều. Trong thực phẩm chế biến, người ta bỏ đường, chất bảo quản vào rất nhiều để giúp tạo ra hưng phấn khi ăn và tiếp tục ăn hoài, đưa đến bệnh béo phì, tiểu đường như chúng ta thấy ngày nay. (Còn tiếp)

Nguyễn Hoàng Sơn 

Đại dịch của thế kỷ

 Ngày nay, Hoa Kỳ và toàn thế giới bị vấn nạn về y tế. Lần đầu tiên trong lịch sử loài người, người ta có khả năng chết vì ăn nhiều thay vì chết đói. Số người bị bệnh tiểu đường loại 2 càng ngày càng gia tăng. Cách đây 40 năm, các người trên 65 tuổi mới bị bệnh tiểu đường, nay thì trẻ em từ 8 tuổi trở lên và càng ngày càng gia tăng. Người ta quy ra nguyên nhân là nước ngọt và thức ăn được công nghệ hoá. Có những vụ kiện các công ty thực phẩm và nước ngọt, và đánh thuế các nước ngọt như thuốc lá để hạn chế sự tiêu dùng nước ngọt trên thế giới nhưng các công ty thực phẩm đang ráo riết tìm cách triệt hạ các vụ kiện thay vì để bị thua kiện như các công ty thuốc lá.

Xem bản đồ trên, chúng ta nhận thấy vào năm 2000, thế giới có 151 triệu người bị bệnh tiểu đường loại 2. 10 năm sau, gia tăng lên 221 triệu người, hay 46%, và năm 2014, xem như 4 năm sau thì con số này lên đến 412 triệu, hay 11.7% cho mỗi năm. Theo mình đọc thì năm 2017 có độ 462 triệu người tương đương với 6.28% dân số thế giới. Điểm nguy hiểm là con số này gia tăng khủng khiếp. Nếu các chính phủ không có phương pháp đối phó thì trong tương lai, đưa đến các hiểm hoạ cho đất nước.



Xem biểu đồ của chính phủ khiến mình thất kinh. Xứ Đài Loan là nặng nhất. Sau đó đến Hoà Lan, Thuỵ Điển và Thuỵ Sĩ. May mình không ở lại Thuỵ Sĩ. Trung Cộng có nhiều nhất 109.5 triệu trên 1.5 tỷ người, Hoa Kỳ có đến 29.3 triệu trên 360 triệu người. Chữa bệnh tiểu đường này rất tốn kém cho ngân sách quốc gia và gia đình. Ngày nay, Hoa Kỳ có vấn đề là đa số các người tình nguyện vào quân đội, không đủ tiêu chuẩn sức khoẻ để bảo vệ đất nước. Lý do quá béo phì.

Cách đây hai năm trong một cuộc thăm viếng hữu nghị một thành phố tại Mễ Tây Cơ, với thị trưởng thành phố Bellflowers, phái đoàn được mời dùng ăn sáng với vị chỉ huy trưởng hải quân của vùng. Mình thấy mấy ông lính và bà lính Mễ, to béo, khó khăn khi được gọi tập hợp để chào cờ.

Từ khi Hoa Kỳ bỏ rơi Việt Nam Cộng Hoà, bắt tay với Trung Cộng để bán Coca cola thì chỉ trong vòng 40 năm, người Tàu có chỉ số người bị bệnh tiểu đường nhiều nhất thế giới mà trước đó 40 năm trước, không một người Tàu nào nghe đến bệnh tiều đường. Chán Mớ Đời 

Người ta nói Hoa Kỳ hiện nay không có chương trình phòng ngừa bệnh tiểu đường loại 2, chỉ cho uống thuốc lâu dài (để các công ty dược phẩm bán thuốc). Người ta không thể nào chấm dứt vấn nạn này nếu không biết nguyên nhân chính đưa đến để giải quyết từ gốc ngọn.

Các bác sĩ có lương tâm hay khoa học gia đều cho biết nguyên nhân chính là đường, và nước ngọt được bán cho quần chúng trên thế giới. Trong buổi họp báo về giải túc cầu âu châu vừa qua, cầu thủ Ronaldo đã lấy mấy chai nước ngọt để trên bàn bỏ qua một bên, và nói chỉ nên uống nước, khiến thị trường chứng khoáng phản ứng, công ty nước ngọt đã mất đâu 50 tỷ đô trong ngày.

Vào những năm của thập niên 80 của thế kỷ trước, họ quy chất béo là nguyên nhân cho bệnh tim mạch, 20 năm sau thì lại cho rằng 6 triệu trẻ em tại Hoa Kỳ bị bệnh béo phì. Lý do là tiêu thụ đường quá nhiều.

Tới mùa lễ cô hồn là phải đi mua kẹo, để trước nhà cho con nít trong xóm. Nay thì thấy bớt trong khu mình ở. Bố mẹ ý thức được vấn đề nên hạn chế uống nước ngọt, ăn kem,…

Vào những thập niên 70, sau khi thượng nghị sĩ McGovern đưa ra chương trình dinh dưỡng cho người Mỹ mà người ta hay gọi là Kim tự tháp dinh dưỡng. Họ khuyến khích người Mỹ ăn nhiều tinh bột độ 55-60% số lượng calories mỗi ngày, hạn chế ăn chất béo, hạn chế đường 15% số lượng calories tiêu thụ hàng ngày.

Kết quả cho thấy sự gia tăng bệnh béo phì theo cách chỉ dẫn dinh dưỡng của chính phủ. Theo biểu đồ chúng ta thấy sự gia tăng tiêu thụ tinh bột tương đương với biểu đồ của bệnh béo phì, tương đương vợi sự hạn chế ăn chất béo từ khi chính phủ ra bảng chỉ dẫn dinh dưỡng, được ấp dụng trước nhất tại học đường.

Bệnh béo phì được định nghĩa là khi BMI cao hơn chỉ số 30. (BMI>30). BMI của mình hiện nay là 24, đang tìm cách giảm thêm độ 3 cân Anh.

Xem bức ảnh trên cho thấy 3 loại thịt, Ý Đại Lợi , Á Căn Đình và Hoa Kỳ. Thịt bò Hoa Kỳ có nhiều mỡ vì được nuôi bằng bắp ngô thay vì ăn cỏ như các xứ kia. Người Á Căn Đình ăn trung bình 44 kí lô thịt so với người Mỹ 23 kí lô thịt bò hàng năm nhưng họ không bị bệnh tim mạch như người Mỹ. Dạo này có nhiều nơi bán hamburger với thịt bò nuôi cỏ, ăn thấy khác loại thịt bò nuôi bằng Ngô.

Ngô có nhiều amino acid leucine isoleucine valine nên khi lá gan sử dụng chúng để tạo năng lượng thì phải lấy nhóm amino ra và đưa thẳng vào chu kỳ Krebs và tạo ra chất béo trong gan rồi chuyển về các cơ bắp. Do đó amino acid hay choline trong thịt bò có thể đưa đến vấn nạn kháng insulin.

Choline  rất quan trọng cho cơ bắp và các transmitter nhất là khi ăn phần phosphastidyl choline giúp di chuyển chất béo (lipid bacteria) vào ruột non, hoán đổi choline thành trimethylamine rồi bị oxy hoá gọi là TMAO, một loại chất độc nhất trong cơ thể. Do đó thịt bò có thể không tốt cho cơ thể nhưng không phải vì chất béo mà vì choline. Tiêu thụ thịt bò nuôi bằng bắp ngô thì sợ các cơ bắp sẽ có nhiều mỡ như bò vậy nên bác sĩ khuyên tránh ăn nhiều thịt bò nuôi với ngô (corn fed). Người ta chưa rỏ hậu quả, chỉ thấy hình ảnh thịt bò nên đoán chừng.

Ngoài ra các chất béo của sữa có thể giúp phòng ngừa bệnh tiểu đường loại 2 và bệnh tim mạch. Sữa bò có  chất béo khác thịt bò gọi là chất béo bão hoà như palmitate stearate gọi là C15 hay C 17, như biểu đồ cho thấy giảm các nguy hiểm về tinh mạch. Cho nên khi người ta lên án chung chất béo bão hoà của thịt bò và sữa gây bệnh tim mạch, là không đúng. Do đó nay có các nông trại bán sữa Whole Milk nhưng họ gặp nhiều vấn đề của chính phủ vì phải pasteurization, sẽ mất đi các chất dinh dưỡng tốt cho cơ thể. Có lần mình mua được sữa tươi để uống thì thấy khác xa với loại sữa thường đã được khử trùng.

Khi sữa được khử trùng và lấy chất béo ra thì các công ty thực phẩm hay bỏ thêm đường thế là ngọng. Hết chất béo để giúp cơ thể giảm bệnh tiều đường thì nay lại thêm đường. Trước đây người ta chỉ nhận thấy toàn diện nhưng chưa rỏ về chi tiết. Cho thấy uống sữa tươi mà bị lấy chất béo hết thì không tốt. Chán Mớ Đời 

Người ta cho rằng LDL là chất béo xấu. Trên thực tế lâm sàng thì không. Người ta thử nghiệm, nếu chỉ lấy các bệnh nhân trên 65 tuổi đến 90 tuổi thì tỷ lệ LDL tương đương với số tuổi thọ. Lượng LDL cho thấy người ta sống lâu hơn giả thuyết khiến thiên hạ chết sớm như báo chí đã nói. Thế lầy nà thế Lào?

Người ta giải thích là nếu họ đo lượng Triglyceride thì nhận thấy gây nguy hiểm cho bệnh tim mạch nhất. Lý do là các công ty dược phẩm chưa có thuốc để giảm Triglyceride nên chỉ bán cho chúng ta Statins. Loại thuốc giảm Triglyceride chỉ mới ra thị trường từ 10 năm nay. Do đó bác sĩ cho ta uống statins cho khoẻ đời như ở Việt Nam cho Xuyên Tâm Liên trị bá bệnh, bất chấp hậu quả.

Chúng ta có nhiều loại chất béo trong cơ thể, xem biểu đồ trên. Khi chúng ta ăn chất dinh dưỡng sẽ được phân huỷ rồi bạch huyết sẽ đưa về lá gan nhưng lại có loại VLDL (very low density lipoprotein), một loại serum  Triglyceride chỉ được lá gan tạo ra. Có hai loại LDL: một loại to và một loại nhỏ. Loại lớn thì có độ 80% và loại nhỏ thì 20%. Loại lớn di chuyển trong máu dễ dàng, thông qua các mạch máu còn loại nhỏ như phù sa được kéo về thường nằm dưới đáy, len vào lớp dưới các mạch máu và đọng lại, dần dần thu hẹp mạch máu, đưa đến tình trạng nghẽn mạch máu.

Biểu đồ trên cho thấy các phân tử của LDL. Loại to và nhỏ, bác sĩ cứ nhìn LDL là bắt uống thuốc thay vì xem xét loại nào. Muốn biết loại LDL xấu (20%) thì phải nhìn  số lượng Triglyceride. Do đó cần giảm lượng Triglyceride để giảm lượng LDL loại nhỏ.


Theo biểu đồ trên, cho thấy khi VLDL thấp, LDL loại to thì HDL, loại chất béo tốt rất nhiều, ngược lại khi VLDL cao và LDL loại nhỏ nhiều thì HDL thấp. Cách tốt nhất là làm Triglyceride xuống sẽ giúp HDL lên cao. Cơ thể chúng ta cần chất béo nhất là não bộ (90% là chất béo). 

Xem biểu đồ trên để hiểu các phân tử LDL lớn di chuyển dễ dàng trong mạch máu còn loại nhỏ thì hay đi vào các nơi mạch máu bị hư hại vì đường,.. do đó khi chúng ta nhìn lượng LDL là sai. Muốn chính xác hơn phải giảm lượng Triglyceride trong người thay vì LDL. Nếu Triglyceride giảm thì LDL loại nhỏ giảm. 

Có ông bác sĩ về tim mạch cho rằng, khoa học tiến bộ rất nhiều nhưng bác sĩ được giảng dạy với chương trình của những thập niên trước, chưa được cập nhật hoá.

Thôi lên vườn đã. Chiều về kể nốt. (Còn tiếp)

Nguyễn Hoàng Sơn 


Trị bệnh tiểu đường


Có lần mình ghé thăm ông bạn bác sĩ, thấy dán trên tường tờ giấy, cho rằng bệnh tiểu đường là một bệnh ung thư, không chữa được. Mình hỏi không chữa được, ông bạn bác sĩ kêu đúng khiến mình lo ngại nên từ đó tìm cách phòng ngừa, tránh bị bệnh này.

Sau này đọc tài liệu thì được biết người ta có thể chữa lành bệnh này. Lý do là phương pháp họ dùng chữa bệnh sai lầm. Họ kêu kháng insulin nên tọng thêm vào cơ thể bệnh nhân insulin như hình ảnh các nhân viên của xe hoả ở Nhật Bản, đè nhét các hành khách vào trong xe. Hành khách đã đông, chật ních mà họ phải mướn ngưuofi để đẩy thêm người vào trong các toa xe.

Đây là báo cáo giải thích của bệnh tiểu đường của hiệp hội tiểu đường Hoa Kỳ (American Diabetes Association) cho rằng tiểu đường loại 2 là một loại bệnh tiến triển từ từ. Thêm thuốc trị bệnh này có thể không giữ lượng Glucose đủ trong máu nên dùng insulin để có đủ Glucose trong người. Chán Mớ Đời 

Người ta không tìm hiểu lý do vì sao, bệnh nhân lại bị kháng insulin. Các công ty dược phẩm cứ bán thuốc cho uống cả đời. Chúng ta không bao giờ nghe bệnh nhân uống thuốc rồi kêu khoẻ lại nhờ thuốc trị bệnh tiểu đường. Ngay ông bác sĩ quen cũng tự thú là như bệnh ung thư, uống thuốc cả đời đến khi chết. Ông bác sĩ quen này đã qua đời.


Như mình đã kể là ăn uống nhiều tinh bột nhất là đường sẽ khiến lượng đường trong máu lên cao, lá gan sẽ tạo ra chất béo khiến người ta mập lên, đường cao sẽ đưa đến cao áp huyết, bệnh xơ vữa động mạch,…

Ngày nay, người ta đã tìm ra cách trị bệnh tiểu đường thay vì uống thuốc cả đời. Vấn đề là người ta đã tìm ra cách này hơn 100 năm trước nhưng các công ty dược phẩm cất dấu để bán thuốc.

Đây cho thấy năm 1916, 105 năm về trước, người ta đã chữa bệnh bằng cách nhịn đói 1 ngày 1 tuần.

Đi bác sĩ thì bắt uống thuốc, tiêm insulin và theo chế độ dinh dưỡng, ít chất béo…. Các phương cách này chỉ để bình thường hoá lượng đường trong máu nhưng không trị bệnh tiểu đường.

Nay thì người ta chữa trị bằng cách nhịn đói, giải phẫu thu ngắn bao tử lại khiến người ta ăn ít lại như vô thất và ăn theo chế độ ít tinh bột để hạn chế chất ngọt.

Mình nghe nhiều người cho biết là họ giảm cân, giảm đường khi ăn theo chế độ dinh dưỡng “vô thất gián đoạn” (intermittent  Fasting), bác sĩ ngưng cho thuốc statins,…cá nhân mình thì giảm 20 cân anh sau 10 tháng. Có hai tên Mỹ quen theo chế độ này đã xuống 40 - 60 cân anh trong 1 năm, không nhận ra vì gầy lại.

Theo y khoa tây phương hiện đại thì phải tìm ra nguyên nhân của bệnh lý để chữa. Điển hình là khi chúng ta bị sốt. Họ cho rằng bị vi khuẩn  xấu xâm nhập nên cơ thể tìm cách chống trả khiến cơ thể nóng lên để giết vi khuẩn. Khi đã định được bệnh, họ cho uống thuốc trụ sinh để tiêu diệt vi khuẩn, giúp cơ thể hạ nhiệt.

Trong trường hợp bệnh tiểu đường thì họ không biết nguyên do, chỉ đo máu thấy lượng đường cao nên cứ cho uống thuốc. Khi áp huyết cao là vì lượng đường cao. Bệnh tiểu đường xảy ra khi cơ thể bị kháng insulin. Insulin tạo ra chất béo nên càng chích insulin vào thì chúng ta càng béo ra một cách vô tội vạ.

Như trường hợp ông bác sĩ quen 25 năm đến khi ông ta qua đời. Ông cho biết là bị bệnh tiểu đường nên uống thuốc tiểu đường. Trong suốt 25 năm, mình thấy ông ta càng ngày càng béo phì ra. Lúc đầu chỉ uống Metformin nhưng không hết thì lại thêm thuốc rồi chích insulin rồi thêm insulin cho đủ đến khi qua đời vì áp huyết cao, trí nhớ bắt đầu quên nhiều. Ông ta kể là lái xe trên đường nhiều khi không nhớ là phải quẹo trái hay phải để về nhà nên cứ đậu giữa đường và bóp còi để báo động cho các xe khác, tránh đụng xe mình. Kinh

Chúng ta phải đặt câu hỏi nguyên do đưa đến bệnh tiểu đường thay vì đặt giả thuyết, hay tọng thêm insulin. Bệnh tiểu đường là cơ thể kháng insulin mà người chữa trị bằng cách nhắm bình thường hóa lượng đường trong cơ thể.

Mình nhớ ông bác sĩ mình cho siêu âm, kêu là không có chất béo trong lá gan, lại kêu mình bị tiền tháo đường, bắt mình uống thuốc. Thông thường người ta bị mỡ gan nhiều trước khi bị bệnh tiểu đường, đây ông thần cứ bắt mình uống thuốc. May mình đọc sách báo để hiểu thêm về bệnh lý để phòng ngừa, chớ cứ i tờ như xưa, cứ phó mặt hết cho bác sĩ, bác sĩ cho uống thuốc là uống cả đời giúp công ty dược phẩm làm giàu và vợ bác sĩ mua xe xịn mới.

Biểu đồ này cho thấy khi nhịn đói sau 7 ngày thì lượng đường từ 9.6 MOL/L xuống 5.0 trong vòng 7 ngày và cứ tiếp tục như vậy. Biểu đồ này do American Diabetes Association đăng, họ lại kêu bệnh tiều đường không bao giờ chữa lành. Chán Mớ Đời 
Tương tự chất béo của lá gan cũng giảm 30% và xuống cân 15 kg.
Chất béo của tuyến tuỵ cũng giảm. Đây là kết quả của bác sĩ Taylor R. Thử nghiệm .

Khi người ta nhịn đói thì phần chất béo của lá gan sẽ giảm trước nhất. Như mình đã kể trước đây trong  những bài về dinh dưỡng. Khi chúng ta nhịn đói thì cơ thể sẽ kiếm chất béo trong người để tạo ra năng lượng. Điểm hay cho thấy là chất béo trong lá gan được sử dụng trước. Họ cho thấy sau 12 tuần lễ, chất béo trong gan (hepatic fat) sẽ giảm gần 30%.

Hình trên cho thấy sau 12 tuần lễ vô thất gián đoạn, hay chế độ dinh dưỡng ít tinh bột, chất béo ở lá gan giảm 28.7%

Người Việt mình hay nói Phước chủ may thầy, đi thầy thuốc mà gặp ông bác sĩ mình quen bị tiểu đường, cứ uống thuốc và kêu đó là bệnh ung thư từ từ.


Người ta thử nghiệm cho một người bình thường tiêu thụ thêm 1,000 calories mỗi ngày. Đây là uống nước ngọt, ăn kẹo, nước trái cây (toàn là đường thêm phẩm). Sau 15 ngày thì chỉ 2% thêm cân, 27% chất béo gia tăng ở lá gan và 27% gia tăng ở De Novo Lipogenesis (DNL). Do đó những người ít lên cân nhưng phải chẩn đoán xem lá gan.

Bên Tây có món foie gras rất ngon. Người ta tọng vào miệng con vịt hay ngỗng thức ăn để tạo ra chất béo của lá gan rồi giết để lấy lá gan, bán. Vịt được tọng 2 lần mỗi ngày trong vòng 12.5 ngày còn ngỗng thì được tọng 3 lần mỗi ngày trong vòng 17 ngày. Trung bình thì vịt được giết sau 100 ngày còn ngỗng thì 112 ngày.chúng ta ăn mỗi ngày 3 lần chưa kể các món snack rồi lại kêu tại sao ăn ít mà lại lên cân. Chán Mớ Đời 

Chúng ta cứ tọng tinh bột, đường vào mỗi ngày thì sẽ giúp chất béo tạo thành tại lá gan, đưa đến bệnh tiều đường đủ trò sau này. Nay mình ngưng ăn chè. Đi họp mặt với bạn bè, họ hay có trò cho ăn chè hay kem. Hôm qua đến nhà anh bạn học Yersin khi xưa, thấy anh ta làm kem với expresso cho mọi người. Kinh

Khi chúng ta ăn tinh bột nhiều sẽ tạo ra insulin, khiến tạo ra chất béo ở lá gan, sẽ đưa đến kháng insulin. Cách chữa ngày nay là cứ tọng thêm insulin như thổi hơi vào bong bóng.

Khi có nhiều insulin thì cơ thể sẽ giữ chất béo, đường, khiến ít có insulin, sẽ làm giảm áp huyết, mỏi mệt,.. bác sĩ kêu chích thêm insulin hàng ngày là ngọng, càng béo ra, lá gan càng có nhiều chất béo.

Đưa đến cái vòng Kim Cô khó thoát ra. Ngày này, họ đọc lại các nghiên cứu trước đây và khoa học tiến bộ nhanh hơn ngành y khoa, người ta nghiệm ra vấn nạn của bênh tiểu đường là Insulin. Chỉ cần giảm insulin thì sẽ giúp giảm đường, giảm chất béo, … thay vì tọng insulin như hiện nay. Tương tự người nghiện rượu, chúng ta lại nói họ uống thêm thì chừng nào họ mới hết nghiện rượu.

Vấn đề là nếu bị bệnh tiều đường, đến bác sĩ, kêu nhịn đói thì bác sĩ sẽ bị đói vì ít bệnh nhân. Có bao nhiêu bác sĩ có lương tâm để nói vậy. Do đó mình chỉ thấy mấy ông bác sĩ lớn tuổi giàu có, nay không cần tiền nữa mới dám lên tiếng, nói trước các buổi hội thảo về những kinh nghiệm của họ. Tương tự các y sĩ chữa bệnh ung thư, lên tiếng về cách chữa bệnh ung thư chỉ làm giàu cho nhà thương vì chỉ có 2% là lành. Mỗi bệnh nhân ung thư đem đến lợi tức cho nhà thương là nữa triệu đô la.

Ngày nay người ta có thể chữa bệnh tiểu đường trong vòng một tháng nhưng tại sao bác sĩ của mình vẫn bắt mình uống thuốc. Mình nhớ dạo bà cụ mới sang, có giấy tờ xong xuôi. Cô em đưa đi khám bác sĩ, bác sĩ kê toa tiểu đường, cao máu, cao mỡ. Mình sang thăm bà cụ, sau khi ăn cơm, cô em xét nghiệm đường thì kêu tăng cao. Khi ăn thì insulin gia tăng là đúng vì có Glucose thêm thì thử máu sẽ thấy lượng gia tăng nhất là ăn sau 6 giờ chiều thì insulin được tạo thêm 50%.. Mình chỉ cười không dám nói gì. Khi bà cụ sang Cali ở với mình thì mình cho ăn mút mùa, ngoại trừ cơm và đường. Bà cụ xuống cân hơn dạo ở với cô em. Chán Mớ Đời 
Nguyễn Hoàng Sơn