Tạ ơn em, tạ ơn đời

 Hôm trước, đang đọc một câu chuyện trên mạng thì Facebook hiện lên, báo cho biết là xoá bài của mình mới tải lên về chuyện bên lề bầu cử. Lý do là không hợp tiêu chuẩn của cộng đồng chi đó nên mất luôn trang tải bài viết cũng như trang đang đọc. Không nhớ của ai, của nhóm nào để tìm lại. Chưa xem hết, chỉ nhớ tác giả kể về hôn nhân của một tiểu thuyết gia người Mỹ, mình chưa bao giờ nghe tên hay đọc sách của ông ta. Họ nói ông ta nổi tiếng về tiểu thuyết tình yêu. Nhưng lại gặp khó khăn gia đạo, nhiều lần muốn bỏ nhau. Cuối cùng ông ta cầu nguyện thượng đế hàng ngày. Con quỳ lạy chúa trên trời sao cho con thương được người con lấy.

Một hôm, thức giấc, nằm bên cạnh bà vợ nhưng cảm thấy xa vắng, tuy gần nhưng cách xa, dù chưa cầm điện thoại lướt mạng. Bổng nhiên ông ta tư duy đột phá, ngồi dậy hỏi bà vợ: “đồng chí muốn anh làm gì sáng nay cho đồng chí vui?” Khiến bà vợ như bò đội nón, nhìn hắn ngơ ngác, chỉ muốn đạp vào mặt hắn một cái, vì cái mồm chưa đánh răng, thở những làn khói mây trắng hôi thối vào mặt, không bao giờ muốn gặp lại. Cho thấy sáng dậy phải nghe lời vợ đi đánh răng rồi mới phà hơi vào mặt vợ. Hắn nhắc lại: đồng chí muốn anh làm gì cho đồng chí vui sáng nay?  Thế là bà vợ kêu rửa chén.


Thế là ông ta bò dậy, ra nhà bếp, đứng rửa chén bát không ai rửa từ mấy ngày nay. Rồi đi làm viết tiểu thuyết gì đó. Chén không rửa là biểu hiệu của một cuộc tình sắp chấm dứt.


Sáng hôm sau, thức giấc ông ta lại không đánh răng, cắc cớ hỏi lại câu hỏi cực kỳ phản động, diễn biến hòa bình của thế lực thù địch; bà vợ chán chường, không thèm nhìn cái bản mặt của kẻ nội thù, để phải ngửi mùi hôi thối của món cá chiên tối hôm qua, còn sót lại trên mấy cái răng, kêu giặt quần áo. Thế là ông ta bò đi giặt quần áo. Mà cứ thế mỗi sáng ông ta hỏi đồng chí vợ muốn ông ta làm gì để vui. Có hôm mụ vợ kêu ra lau chùi garage để chọc tức ông ta vì biết ông bận hôm đó nhưng ông ta cũng ra nhà xe, chùi dọn mất 2 tiếng rồi mới đi làm.


Một hôm bà vợ hỏi lý do ông ta muốn làm cho bà vui. Ông ta kêu là vì quan tâm đến bà, và muốn gìn giữ hôn nhân, vì trách nhiệm với con cái. Bà vợ kêu chỉ muốn bỏ ông ta. Yêu cầu ông ta buông bà ta, trả lại nhau tự do một thời của dĩ vãng.


Nhưng rồi sau vài tuần, khi ông ta trường kỳ kháng chiến, hỏi câu hỏi buổi sáng thức dậy, em muốn anh làm gì cho em vui thì mụ vợ oà lên khóc. Kêu là em có lỗi, quá ích kỷ này nọ. Nhờ vậy mà hôn nhân của họ kéo dài đến nay trên 30 năm. Ông này lấy vợ Mỹ nên ngớ ngẩn, lấy vợ Việt Nam xem, nó dạy chồng từ thủa mới chưa lên giường. Mỗi lần đi ăn cơm nhà bạn, thấy mấy ông Mỹ lấy vợ việt, ai cũng nói tội ông Mỹ, hiền khô. Mình nói ai mà lấy vợ việt thì đều hiền khô hết. Hỏi mấy bà Mỹ là biết liền.


Trong cuốn “Anger”, ông Thích Nhất Hạnh có kể về cặp vợ chồng, đều là tiến sĩ, nhưng lại căm thù kẻ nội thù. Bà vợ cho một người bạn biết bà ta muốn tự tử vì không thể tiếp tục sống trong hoàn cảnh này nữa thì được mời đi dự một khoá lớp tu thiền của ông Thích Nhất Hạnh. Và đã cứu được cuộc hôn nhân của họ. Lý do là cái tôi quá lớn nên hai vợ chồng không chịu lắng nghe nhau, để hiểu nhu cầu người bạn đời. Theo nghiên cứu thì trung bình phụ nữ nói độ 20,000 từ mỗi ngày, còn đàn ông thì nói trung bình 7,000 từ, cho nên phải lắng nghe mụ vợ nói cho đủ 20,000. Nếu không thì gia đạo sẽ có vấn đề.


Thấy dễ hiểu nhất là cuộc bầu cử vừa qua, cử tri hai bên chả ai chịu nghe bên kia nên cứ chửi bới nhau đưa đến hoàn cảnh khó xử. Vợ chồng hay Bồ bịch bầu cho ứng cử viên mình chọn thì gây nhiều hệ trọng. Mình thấy video một cô Mỹ chửi tên Bồ vì hắn bầu cho Trump. Một tên khác kêu không muốn bầu cho Kamala nhưng cô Bồ kêu đi bầu nếu không sẽ đá hắn. Cho thấy tự do ngôn luận, tự do đều xuất phát từ phụ nữ. Do đó ông Eiffel tạc tượng nữ thần tự do là một người đàn bà.


Mình thì khác với ông này. Đang ngồi xem đá banh, mụ vợ lại gần hỏi anh phải đi khám mắt lại đi. Mình hỏi mỗi năm chỉ được khám một lần, mới làm kính tuần rồi. Mụ vợ kêu mắt kính chắc độ sai, chỉ cái thùng rác đầy rồi mà mắt anh không thấy. Thế là phải ngưng xem đá banh, đi đổ rác, thay bao rác, đúng lúc phe ta đá vào một trái. Xong xuôi, ngồi chưa nóng đít, mụ vợ lại chỉ đống chén bát chưa rửa, rồi đống quần áo của mụ và mấy đứa con. Mấy đứa con thì không lo vì chúng tự xử. Đi hướng đạo nên có phần làm việc nhà tại gia nên không lo.


Khi nào ngồi đọc báo hay sách, mụ vợ cảm thấy khó chịu khi thấy nông dân như mình mà cứ đọc sách báo, bình dân học vụ khác với nông nô bình thường nên kêu rót cho ly nước ấm vì hát karaoke khát nước. Tối đang ngủ ngon, mụ vợ đánh thức dậy, kêu đánh gió, long thể bất an khó chịu. Mình dặn ra đường bận áo ấm nhưng phụ nữ họ muốn đẹp, để chụp hình xeo-phì, bận áo quần ấm thì không ai thấy áo mới mua. Lạnh thì lạnh, có thằng chồng cạo gió. Mình phải đi học cạo gió để đánh gió cho mụ vợ. Thế là hết ngủ lại. Nay mụ vợ đi học đàn, mình đi ngủ sớm, mụ ngại tập đàn dưới nhà nên đem đàn vào phòng ngủ rồi cà xình cà xưng như ru mình về miền quá khứ. Cứ ngâm nga yêu tôi hay yêu đàn yêu tôi hay yêu đàn. Tình tang tính tính tình tang.


Mình làm người chồng ưu tú, đầy tớ nhân dân cho mụ vợ trên mấy chục năm nay, đâu cần hỏi mỗi sáng thức dậy, đồng chí vợ muốn mình làm gì để đồng chí gái vui. Chưa hỏi đã thấy nhắn tin từ hôm qua, đồng chí gái kêu phải làm gì làm gì trước khi ra đường.


Viết tới đây thì ông cậu gọi khiến mình thất kinh. Mỗi tháng mình ghé thăm cậu nhưng tháng vừa qua đi chơi bên Tây nên quên. Lý do là mợ mình bị bệnh lẫn từ mấy năm nay, tuy còn trẻ. Mợ mình khi xưa, rất thương mụ vợ mình. Lâu lâu nấu ăn món ngon rồi kêu mình lại đem về cho vợ ăn. Mỗi ngày cậu chăm sóc người vợ, giặt quần áo, nấu ăn, đút cho mợ ăn, lo cho vợ từ bao nhiêu năm nay, không than phiền. Mỗi lần đến mình mua thức ăn cho ông cậu, đút cho mợ ăn như để trả lễ ngày xưa, mợ nấu thức ăn cho vợ chồng mình. Nhìn cậu chăm sóc cho vợ mới hiểu được tình nghĩa vợ chồng khi về già. Hình ảnh rất đẹp. Chả cần phải hỏi vớ vẩn như người Mỹ, mà mợ mình có biết gì đâu mà sai bảo. Vẫn yên lặng chăm sóc người bạn đời từ 57 năm qua. Mình nghĩ sau này, nếu hai vợ chồng bị lẫn trí nhớ thì mình xin lãnh phần lo cho mụ vợ mình như ông cậu. 

Dạo này Facebook hay kêu mình spam thiên hạ nên xoá bài của mình, có nhiều người nhắn tin, hỏi lâu nay không thấy bài của mình, hỏi có bệnh tật gì không. Mình nói Facebook hay xoá vì cho là phản động nhưng lại khuyến khích mình trả tiền để họ quảng bá rộng hơn. Mình nói ráng vào bờ lốc đọc vì vẫn viết đều đặn. https://www.muctimsonden.com/

Sáng này, ở hội Toastmaster có đề tài “lòng biết ơn” vì gần lễ Tạ Ơn tại Hoa Kỳ. Những câu hỏi được đặt ra, chúng ta có lòng biết ơn những ai? Cha mẹ đã sinh dưỡng chúng ta, con cái vì đã cho chúng ta làm tròn trách nhiệm, để đáp lại tình thương của bố mẹ, thượng đế. Có ông hội viên, đứng dậy, kể là 6 tháng qua ông ta đã trải qua xạ trị bệnh ung thư. Ông ta ăn không biết ngon, đau đớn suốt bao nhiêu tháng qua. CIA dùng xạ trị để tra tấn hỏi cung tù nhân, cho nên ông tạ ơn đời, tạ ơn còn sống sót. Rất cảm động vì chúng ta xem thường sự sung sướng, hạnh phúc hôn nhân, để chạy theo cái gì xa vắng. Hạnh phúc rất gần nếu chúng ta chánh niệm từng hơi thở, từng giây phút.


Mình nói rất cảm ơn mụ vợ đã chấp nhận chia sẻ con đường đời từ mấy chục năm qua. Lý do 18 tuổi mình rời xa gia đình đi Tây, rồi 18 năm trời lận đận, lang thang, không gia đình, đi kiếm ăn từ nước này sang nước nọ, may gặp được đồng chí gái. Cùng nhau tạo dựng một mái gia đình, có hai người con để chia sẻ trách nhiệm. Cùng một lứa bên trời lận đận. Tạ ơn em, tạ ơn đời.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Chế độ dinh dưỡng nào tốt

 Chế độ ăn uống là một trong những yếu tố quyết định lớn nhất cho sức khỏe của chúng ta. Những gì mình đưa vào cơ thể hàng ngày sẽ ảnh hưởng đến mọi thứ: sinh hóa, tâm trạng, não, khả năng miễn dịch, cơ, gân, xương, dây thần kinh, thận, gan. 

Đi du lịch các nước phi châu, Á châu, mình nhận thấy một điều là các tiệm thức ăn nhanh kiểu Mỹ mọc đầy. Không hiểu tại sao người ta từ bỏ thức ăn lâu đời tại xứ họ để chạy theo chế độ dinh dưỡng phương Tây. Có thể tò mò lâu lâu ăn một lần cho biết nhưng đây, trở nên một tín đồ thực phẩm phương Tây dù chưa chắc đã tốt cho họ. Có lẻ họ nghĩ khoa học, y tế của Tây phương tiến xa nên bắt chước trong khi người Tây phương lại bắt đầu tìm về nguồn, học hỏi lại chế độ dinh dưỡng của cha ông của họ, vùng Địa Trung HẢi.

Khi nói đến chế độ ăn kiêng, hầu hết mọi người đều áp dụng chế độ ăn kiêng tự động, tuân theo Chế độ ăn kiêng phương Tây gây bệnh với nhiều thực phẩm có tính axit và ít thực phẩm có tính kiềm. Chế độ ăn kiêng của phương Tây, còn được gọi là Chế độ ăn kiêng tiêu chuẩn của Mỹ (SAD), có nhiều thực phẩm chế biến sẵn, thực phẩm chiên và thịt đỏ. Nó chứa ít trái cây, rau, ngũ cốc nguyên hạt, các loại đậu, axit béo omega-3 và protein như các loại hạt, hạt và cá.

Các nhà lãnh đạo về y tế của chính phủ Mỹ thường là cựu nhân viên của các công ty dược phẩm và thực phẩm, hay sau đó lại đi làm cho các công ty này. Có gì hơi lạ? Như để trả công cho họ đã giúp các công ty này làm giàu.

Nhiều nghiên cứu đã kết luận rằng Chế độ ăn kiêng phương Tây làm tăng tình trạng viêm và cholesterol. Nó cũng gây ra và góp phần vào sự phát triển của bệnh loãng xương, bệnh tim, chứng mất trí, ung thư, huyết áp cao, béo phì, tiểu đường và các bệnh tự miễn. Người ta khám phá ra gan tạo ra 80% chất béo thường Nhật để cơ thể sử dụng trong khi chúng ta bị ám ảnh ăn chất béo làm nghẹt van tim. Trong khi đường và tinh bột mới là chính là thủ phạm. Chúng ta tha hồ ăn tinh bột như pizza, và uống nước ngọt coca cola.

Lời giải thích rất đơn giản. Cơ thể mình tiến hóa để hoạt động tối ưu khi được cung cấp môi trường phù hợp để hoạt động. Môi trường bên trong cơ thể, đòi hỏi sự kết hợp lành mạnh của các chất dinh dưỡng và khi nó không được cung cấp liên tục theo thời gian, mọi thứ sẽ trở nên rắc rối. Họ cho biết có những điểm quan trọng mà chúng ta cần để ý tới.

Vai trò của độ pH: khi xưa học hoá học nghe đến pH, nay mới hiểu cần áp dụng trong cơ thể. Chế độ ăn uống ảnh hưởng đến sức khỏe của chúng ta là thông qua một quá trình gọi là “cân bằng axit-kiềm”. Độ pH (thế năng hydro) xác định độ axit hoặc độ kiềm của một chất và được đo theo thang điểm từ 0 đến 14. Độ pH càng thấp thì dung dịch càng có tính axit. Độ pH càng cao thì dung dịch càng có tính kiềm (Alkaline) . Khi dung dịch nằm ở khoảng giữa – không phải axit hay kiềm – thì nó có độ pH trung tính là 7.

Cơ thể điều chỉnh độ pH trong phạm vi rất hẹp. Trong các cơ quan khác nhau trên khắp cơ thể, hệ thống sinh lý được điều chỉnh liên tục hoạt động để giữ độ pH trong phạm vi cụ thể nhằm đạt được chức năng tối ưu. Axit dạ dày, rất quan trọng cho quá trình tiêu hóa khỏe mạnh và bảo vệ chống lại các bệnh nhiễm trùng tiềm ẩn, có độ pH thấp, khoảng 2-3. Khi độ pH của dạ dày không thể xuống đủ thấp, nó sẽ gây ra vấn đề về tiêu hóa và có thể tạo ra chứng trào ngược axit. Hầu hết mọi người và các phương pháp y tế đối với chứng trào ngược axit đều cho rằng có quá nhiều axit trong khi trên thực tế, vấn đề có thể là do quá ít axit. Máu được giữ ở độ pH trung tính, trong khoảng 7,35-7,45.

Khi máu của chúng ta trở nên quá axit, các cơ chế sinh lý được tinh chỉnh sẽ hoạt động để điều chỉnh độ pH về mức khỏe mạnh. Một cách để thực hiện điều này là lấy canxi từ xương. Trong nhiều năm, điều này có thể góp phần phát triển bệnh loãng xương. Khoa học gia khuyên chúng ta đợi 30 phút để uống nước sau khi ăn cơm. Lý do là uống nước vào sẽ làm loãng các chất a-xít giúp làm tiêu thức ăn. Nhưng ngày nay chúng ta ăn và uống nước ngọt như điên nên khó tiêu.

Thực phẩm có tính a-axit: Chế độ ăn kiêng phương Tây bao gồm các loại thực phẩm có tính axit như protein, ngũ cốc, đường và thực phẩm chế biến sẵn. Nhiều loại thực phẩm, tồn tại trong tự nhiên, là những thực phẩm tạo ra kiềm, nhưng thực phẩm được sản xuất và chế biến công nghệ sẽ biến đổi thành phần dinh dưỡng của thực phẩm và khiến chúng chủ yếu tạo ra axit.

Thực phẩm chế biến sẵn có tính axit cao và gần như bị mất hoàn toàn chất dinh dưỡng. Bột tinh chế loại bỏ hơn 80% vitamin B, 85% magie và 60% canxi khỏi toàn bộ lúa mì. Ăn theo chế độ ăn phương Tây làm tăng nguy cơ thiếu hụt dinh dưỡng. Các chất kích thích như thuốc lá, cà phê, trà và rượu cũng có tính axit cực cao. Căng thẳng và hoạt động thể chất (cả ở mức không đủ hoặc quá mức) cũng gây ra hiện tượng axit hóa. Rất ít bác sĩ khuyên chúng ta không nên uống cà phê vì sợ bị thiếu chất kiềm khiến bị loãng xương.

Ngoài sự thiếu hụt dinh dưỡng gây tổn hại cho sức khỏe, lượng axit trong chế độ ăn uống hiện đại có thể dẫn đến sự gián đoạn cân bằng độ axit-kiềm trong các khoang cơ thể khác nhau và cuối cùng dẫn đến bệnh mãn tính thông qua việc vay mượn nhiều lần lượng kiềm dự trữ của cơ thể. Dạo này có phong trào ăn theo chế độ dinh dưỡng Keto, không ăn tinh bột và chỉ ăn các loại thịt nên mình cũng không hiểu chất a-xít trong thịt có tạo ra những vấn đề cho cơ thể vì có a-xít. Người ta khuyên uống nước chanh vì khi vào cơ thể sẽ tạo ra chất kiềm.

Thực phẩm có tính kiềm: Ngược lại với thực phẩm có tính axit là thực phẩm có tính kiềm. Trong chế độ ăn kiêng phương Tây, thực phẩm có tính kiềm như rau được ăn với số lượng ít hơn nhiều; hàm lượng kiềm của chúng không đủ để trung hòa axit dư thừa. Một mô hình ăn uống lành mạnh hơn là chế độ ăn thiên về thực vật, có nhiều trái cây và rau quả. Ăn thực phẩm nguyên chất có tính kiềm hóa tự nhiên không chỉ giúp cân bằng độ pH tốt hơn mà còn cung cấp nhiều vitamin K, vitamin A, vitamin C, beta-carotene và các khoáng chất như sắt, magie, kali và canxi. Toàn bộ trái cây và rau quả cũng cung cấp chất xơ, giúp bạn no lâu hơn, thúc đẩy hệ vi sinh vật đường ruột khỏe mạnh và thúc đẩy lượng đường trong máu và insulin khỏe mạnh. Ăn kiểu này thì lại bị nhiều khoa học gia cho rằng ăn trái cây, tạo thêm chất đường trong cơ thể không tốt. Nhất là ăn trái cây trái mùa. Khi xưa chúng ta ăn trái cây mùa nào thì ăn trái cây mùa đó, nay hít họ nhập cảng từ các nước ở miền nam bán cầu nên quanh năm suốt tháng đều có trái cây. Cho nên cũng điên điên luôn. Biết nghe ai. Họ cho rằng không nên ăn trái cây khi ăn tráng miệng vì bị lên men khó tiêu. Hôm trước mình có xem bản tường trình của một bác sĩ, ăn bơ trong vòng 10 ngày để xem cơ thể thay đổi thế nào. Hôm nào buồn đời mình sẽ kể.

Quy tắc 75/25: Ghi nhớ quy tắc 75/25 sẽ giúp chúng ta có chế độ ăn uống cân bằng hơn. Điều quan trọng là phải cân bằng mỗi bữa ăn với 75% sản sinh kiềm và 25% sản sinh axit để duy trì sức khỏe. Chúng ta cần nhiều trái cây tươi, đặc biệt là rau quả (sản xuất kiềm), để cân bằng lượng protein cần thiết (sản xuất axit). Mô hình này về cơ bản tương tự như Chế độ ăn Địa Trung Hải, được nghiên cứu trong 50 năm qua cho thấy là mô hình ăn kiêng lành mạnh nhất. Chúng ta cũng cần tránh các thực phẩm chế biến sẵn, có đường hoặc carbohydrate, không chỉ vì chúng tạo ra axit mà còn vì chúng làm tăng lượng đường trong máu quá nhanh (chỉ số đường huyết cao, do đó gây béo), thiếu chất dinh dưỡng và có thể cũng trở nên độc hại. 

Trên thực tế, nghiên cứu cho thấy những khuyến nghị này rất hiệu quả trong việc tăng cường sức khỏe của xương và giảm nguy cơ loãng xương và gãy xương hông. Nước là hợp chất có nhiều nhất trong cơ thể con người, chiếm 70% cơ thể. Cơ thể có tỷ lệ axit-kiềm (hoặc axit-bazơ) được gọi là độ pH, là sự cân bằng giữa các ion tích điện dương (tạo axit) và các ion tích điện âm (tạo kiềm.) Cơ thể liên tục cố gắng cân bằng độ pH. Khi sự cân bằng này bị tổn hại, nhiều vấn đề có thể xảy ra.

Điều quan trọng là phải hiểu rằng chúng ta không nói về axit dạ dày hoặc độ pH của dạ dày. Chúng ta đang nói về độ pH của chất lỏng và mô của cơ thể, đây là một vấn đề hoàn toàn khác. Nước là hợp chất có nhiều nhất trong cơ thể con người, chiếm 70% cơ thể. Cơ thể có tỷ lệ axit-kiềm (hoặc axit-bazơ) được gọi là độ pH, là sự cân bằng giữa các ion tích điện dương (tạo axit) và các ion tích điện âm (tạo kiềm.) Cơ thể liên tục cố gắng cân bằng độ pH. Khi sự cân bằng này bị tổn hại, nhiều vấn đề có thể xảy ra.

Kiểm tra bằng dải pH: Nếu muốn kiểm tra độ pH của mình để xác định xem độ pH của cơ thể có cần được chú ý ngay lập tức hay không, bạn có thể làm như vậy bằng cách sử dụng dải pH. Làm như vậy cho phép bạn xác định hệ số pH một cách nhanh chóng và dễ dàng tại nhà riêng của bạn. Nếu độ pH trong nước tiểu của bạn dao động trong khoảng từ 6,0 đến 6,5 vào buổi sáng và từ 6,5 đến 7,0 vào buổi tối, cơ thể bạn đang hoạt động trong phạm vi khỏe mạnh. Nếu nước bọt của bạn ở mức từ 6,5 đến 7,5 cả ngày thì cơ thể bạn đang hoạt động trong phạm vi khỏe mạnh. Thời gian tốt nhất để kiểm tra độ pH của bạn là khoảng một giờ trước bữa ăn và hai giờ sau bữa ăn.

Xét nghiệm nước tiểu có thể cho biết cơ thể bài tiết axit và đồng hóa các khoáng chất tốt như thế nào, đặc biệt là canxi, magie, natri và kali. Những khoáng chất này hoạt động như “chất đệm”. Chất đệm là những chất giúp duy trì và cân bằng cơ thể chống lại sự xâm nhập của quá nhiều axit hoặc quá nhiều kiềm. Ngay cả với lượng chất đệm thích hợp, nồng độ axit hoặc kiềm có thể trở nên cực đoan. Khi cơ thể ăn vào hoặc sản xuất quá nhiều axit hoặc kiềm này, nó phải đào thải lượng dư thừa ra ngoài. Nước tiểu là cách hoàn hảo để cơ thể loại bỏ bất kỳ axit hoặc chất kiềm dư thừa nào không thể đệm được. Nếu độ pH trung bình trong nước tiểu dưới 6,5, hệ thống đệm của cơ thể bị quá tải, sẽ tồn tại trạng thái “tự nhiễm độc” và cần chú ý giảm nồng độ axit.

Độ pH của máu phải được giữ trong phạm vi hẹp, với phạm vi bình thường là 7,36 đến 7,44. Một chế độ ăn uống mất cân bằng với nhiều thực phẩm có tính axit như protein động vật, đường, caffeine và thực phẩm chế biến sẵn sẽ gây áp lực lên hệ thống điều hòa của cơ thể để duy trì trạng thái trung tính này. Việc bổ sung thêm chất đệm có thể làm cơ thể cạn kiệt các khoáng chất có tính kiềm như natri, kali, magie và canxi, khiến người bệnh dễ mắc các bệnh mãn tính và thoái hóa.

Khoáng chất được mượn từ các cơ quan quan trọng và xương để đệm (trung hòa) axit và loại bỏ nó khỏi cơ thể một cách an toàn. Do sự căng thẳng này, cơ thể có thể bị tổn thương nghiêm trọng và kéo dài do nồng độ axit cao – một tình trạng có thể không bị phát hiện trong nhiều năm.

Lưu ý rằng xu hướng hình thành axit hoặc kiềm của thực phẩm trong cơ thể không liên quan gì đến độ pH thực tế của thực phẩm đó. Ví dụ, chanh có tính axit rất cao, tuy nhiên, sản phẩm cuối cùng chúng tạo ra sau khi tiêu hóa và đồng hóa lại có tính kiềm rất cao nên chanh có tính kiềm tạo ra trong cơ thể. Tương tự như vậy, thịt sẽ kiểm tra tính kiềm trước khi tiêu hóa, nhưng nó để lại dư lượng axit trong cơ thể, vì vậy, giống như hầu hết các sản phẩm động vật, thịt có tính axit. Điều quan trọng là lượng thực phẩm ăn vào hàng ngày có tác dụng cân bằng độ pH của cơ thể một cách tự nhiên.

Mặc dù có vẻ như trái cây họ cam quýt có tác dụng axit hóa cơ thể, nhưng axit citric mà chúng chứa thực sự có tác dụng kiềm hóa cơ thể. Nên ăn trái cây khi bụng trống hay 2 tiếng sau khi ăn cơm để tránh bị căn bụng, ợ chua,…

Lưu ý rằng xu hướng hình thành axit hoặc kiềm của thực phẩm trong cơ thể không liên quan gì đến độ pH thực tế của thực phẩm đó. Ví dụ, chanh có tính axit rất cao, tuy nhiên sản phẩm cuối cùng chúng tạo ra sau khi tiêu hóa và đồng hóa lại có tính kiềm rất cao nên chanh có tính kiềm hình thành trong cơ thể. Tương tự như vậy, thịt sẽ kiểm tra tính kiềm trước khi tiêu hóa, nhưng nó để lại dư lượng rất axit trong cơ thể, vì vậy, giống như hầu hết các sản phẩm động vật, thịt có tính axit rất cao.

Càng đọc càng đau đầu cho nên ai trên 7 bó thì xem như thượng thọ rồi, thèm gì ăn líp ba ga cho khoẻ đời, cứ kiêng ăn kiêng cử rồi cũng tàn đời cô lựu. Chán Mớ Đời 

Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Hối tiếc khi về già


Hôm trước, đọc một bài của ông thần nào người Mỹ, cho biết những điều ông ta hối tiếc khi về già, và đưa ra những lời nhắn nhủ cho giới trẻ. Thấy lạ nên đọc để xem mấy điều ông ta cho rằng khi lớn tuổi con người hay tiếc nuối khi nhìn lại con đường đời họ đã đi qua. Xin tóm tắt lại như sau:


1. Tìm người bạn đời kỹ lưỡng.

Ông ta cho biết khi còn trẻ, chúng ta cần phải xét lại những động cơ khiến chúng ta lập gia đình. Đừng bắt chước bạn bè mà lập gia đình hay bị áp lực của xã hội hoặc gia đình. Lý do là khi chúng ta lấy lầm người, chúng ta phải chịu đựng người đó suốt cả đời. Có thể đưa chúng ta đến tình trạng trầm cảm, bị bạo hành, đau khổ, nhất là khi dính đến con cái.

Vụ này thì mình không nhất trí. Đa số người ta lấy nhau, thường là vì yêu nhau muốn sống bên nhau trọn đời. Chỉ khi chung sống, mới nảy sinh ra sự đối chọi, mâu thuẫn về cách sống, cách nhìn về tương lai. Chưa chắc chúng ta đã lấy lộn người, có lẻ chúng ta không chịu tự thay đổi, thích ứng với hoàn cảnh với người phối ngẫu. Con người như cây trái, phải được cắt tỉa các nhánh khô, giúp vươn ra ánh mặt trời để lớn và cho trái tốt. Đúng hơn là tự luyện tập kỷ năng, bỏ tật xấu, làm quen với tính tốt. Anh cứ tiếp tục lười biếng, không chịu trau dồi thêm kỷ năng để dạy con, thăng tiếng trong công việc cũng như giúp người bạn đời, cùng chung xây đắp tương lai với nhau. Vì vợ tuy không sinh ra ta nhưng có công dạy dỗ ta nên người ô sin ưu tú.

Khi xưa, phụ nữ ít đi làm, ở nhà trông con không có nhiều trách nhiệm như phụ nữ ngày nay. Vừa đi làm vừa phải lo cho gia đình khiến vợ chồng sống 1/3 ngày trong môi trường khác nên ảnh hưởng với môi trường làm việc, những đồng nghiệp khác với môi trường với người phối ngẫu của mình nên có thể xẩy ra nhiều xung đột. Nếu không để ý, sẽ so sánh người bạn đời với đồng nghiệp. Đưa đến hôn nhân đổ vỡ.

2. Những cơ hội mà chúng ta không nắm bắt

Khi còn trẻ, nhiều cánh cửa mở ra, chúng ta có nhiều cơ hội. Nhiều người trẻ đã bỏ lỡ những cơ hội này vì sợ hãi, lười biếng hoặc kiêu hãnh; khi còn trẻ, có nhiều năng lượng là thời điểm tốt nhất để bắt đầu một dự án kinh doanh và tạo dựng tên tuổi cho bản thân. Một số người nghĩ rằng các cơ hội là quá lớn đối với họ. Hãy tận dụng chúng nếu không một ngày nào đó khi lớn hơn, chúng ta sẽ hối tiếc, muốn quay lại và nắm bắt những cơ hội đã bỏ lỡ đó. 


Vụ này thì có lẻ đúng nhưng khi thời cơ chín mùi, gặp đồng chí gái thì mình chấp nhận làm người chồng ô sin, theo cô nàng đến nay. Còn cơ hội lớn thì tuỳ vì phải đánh đổi thời gian quý báu. Điển hình, khi xưa, mình có người bán cho miếng đất rẻ, có thể xây 20-40 căn nhà. Xây bán mỗi căn tính ra lời độ $50K, 20 căn thì được 1 triệu, còn 40 căn thì 2 triệu nhưng phải mất 3 -5 năm. Mình bàn với vợ thì thấy trong 3-5 năm, hai đứa con cần mình hơn vì mình phải ở lại nơi đó cách nhà độ 3 tiếng lái xe. Cuối cùng hai vợ chồng đi đến quyết định là không muốn làm giàu, cùng một lứa bên trời lận đận. Nhìn lại thì mình không hối tiếc chút nào. Không giàu nhưng vẫn có em bên đời. Nhất là có thời gian bên hai đứa con. Có lẻ điểm mình nhìn lại thích nhất trong đời là đưa đón con đi học, nấu ăn cho chúng, chở đi bơi, hướng đạo,… thời gian đó rất đẹp, nhìn con lớn.

3. Những chiếc cầu mà chúng ta đã bỏ lại sau lưng

Khi còn trẻ, chúng ta ít quan tâm đến các mối quan hệ, điều mà hầu hết mọi người nghĩ đến là kiếm tiền và leo lên nấc thang thành công bằng mọi giá. Nhiều người lợi dụng và chà đạp lên người khác để tiến bộ, họ coi các mối quan hệ là điều hiển nhiên, làm hỏng các mối quan hệ, ngủ với người khác để kiếm lợi cá nhân. Nhưng những hành động xấu này sẽ bắt kịp chúng ta trong tương lai. Khi bạn nhận ra cuộc sống trống rỗng như thế nào nếu không có tình yêu và bạn bè khi lớn tuổi. Khi bạn sẽ thành công nhưng không có ai xung quanh bạn hoặc không có ai tin tưởng bạn.


Điều này khiến mình nhớ đến cuộc thử nghiệm của đại học Harvard, vẫn tiếp tục từ 78 năm qua. Họ lựa ra 221 sinh viên năm thứ 2 của đại học và 661 người cùng tuổi ở vùng Boston. Trong số đó có tổng thống JFK,… Đo đạt sinh lý, sức khoẻ và đặt những câu hỏi như thế nào là hạnh phúc,… nhiều người trả lời là trở thành triệu Phú, tổng thống, bác sĩ tài danh,…. Sau 78 năm, chỉ còn đâu 62 người sống sót. Họ đặt lại câu hỏi; thế nào là hạnh phúc. Những người còn sống đều trả lời, có gia đình, thân hữu. Không một ai nói đến tiền bạc.


Mỗi lần mình lên mạng thấy thân hữu chụp hình con cháu đăng lên, cho thấy họ hạnh phúc bên vợ con cháu. Không ai khoe khoan làm bao nhiêu tiền, hay chạy xe xịn, áo quần xịn…

Chuyến đi viếng Âu châu vừa rồi, mình có dịp gặp lại thân hữu nhất là những gia đình đã giúp đỡ mình trong thời sinh viên. Họ có nhắc đến những bữa cơm đạm bạc của gia đình họ mà đối với mình rất quý vì dạo đó, đói liên miên. Được họ mời ăn một bữa sao thấy hạnh phúc. Gặp lại mấy người bạn xưa thời sinh viên. Tuy mấy chục năm không gặp nhưng sao tình cảm vẫn đong đầy như thủa nào. Cảm nhận lại những tình cảm của thân hữu sau bao nhiêu năm không gặp, thấy hạnh phúc một đời.

4. Đứa con mà bạn đã phá thai

Bạn là một cô gái trẻ, bạn mang thai và bạn sợ hãi. Bạn nhanh chóng chọn phương án phá thai khi nghĩ đến khoảnh khắc đó. Nhưng khi bạn lớn tuổi hơn nhiều, bạn sẽ nhìn lại và ước mình đã giữ đứa bé đó. Khi bạn giàu có và thành công, bạn sẽ ước đứa con mà bạn đã từ bỏ sẽ ở lại để tận hưởng thành quả lao động chăm chỉ của bạn. Làm mẹ đơn thân không có nghĩa là bạn không thể thành công trong cuộc sống hoặc bạn không thể tìm được một người đàn ông trong tương lai. Bà tài tử Michelle Yeoh, kêu là điều bà ta hối tiếc nhất trên đời là không có con. Ngày nay danh vọng đầy, tiền bạc đầy nhưng không có con cháu.


Vụ này thì khó nói vì ông ta là đàn ông, còn vụ phá thai hay không là phải do phụ nữ lên tiếng và quyết định. Thường đa số là các nữ sinh trung học, bị dính thai nên khó lên án. Thằng Bồ bỏ chạy mất dép. Còn những phụ nữ đã đi làm thì có thể trách cứ nhưng khó phán xét vì không biết hoàn cảnh của họ. Mình có đọc trên báo Việt Nam, có một cô kể là khi trẻ đã nạo thai 19 lần, nay có chồng muốn có con thì không được. Khi trẻ chúng ta bồng bột.


5.  Đứa con mà bạn từ bỏ trách nhiệm

 Chàng trai trẻ, anh đã làm một người phụ nữ mang thai, cô ta nói với anh rằng cô ta đang mang thai đứa con của anh. Anh đã từ chối cô ta và đứa bé rồi bỏ chạy. Nhưng nhiều năm sau khi anh 50 tuổi, anh sẽ ước mình có trách nhiệm, anh sẽ ước mình đã trưởng thành và trở thành cha của đứa trẻ đó. Anh sẽ thấy đứa trẻ đó xuất sắc và trở thành người lớn nhưng sẽ không có quyền gì đối với đứa trẻ đã trưởng thành mà anh đã từ chối ngay từ đầu. Anh sẽ hối hận vì đã chọn làm một ông bố vô trách nhiệm. 


Khiến mình nhớ đến ông Steve Jobs, Bill Gates là những người con vô thừa nhận, được cha mẹ nuôi. Dạo ấy, Hoa Kỳ chưa cho phép phá thai. Nếu mẹ của hai ông này được phá thai thì ngày nay chúng ta không có máy điện toán cá nhân,…


Mình có biết một anh chàng, đào hoa lắm, học chung trường ở tiểu học, có con rơi nhưng không nhận, kêu là đứa con tội lỗi. Cô Bồ khi xưa, có nhờ mình nhắn lại anh ta để nhìn nhận đứa con sau 20 năm nhưng anh ta từ chối. Bỏ vợ đi kiếm bà nào ở Việt Nam. Kêu chúa cho bao nhiêu nhận bấy nhiêu. Bà Bồ cũ kêu ông chồng hiện nay, chăm sóc thằng con còn hơn con ruột. Mua một tặng một.

 6. Bạn đã phá vỡ hạnh phúc hôn nhân 

Vậy là bạn kết hôn với vị hôn phu/ thê tốt của mình; những tháng đầu tiên trong hôn nhân rất tốt đẹp nhưng ngay sau đó, với tiền bạc và sự quyến rũ của mình, bạn bắt đầu ngoại tình, không còn chung thủy. Vợ/chồng bạn cầu xin bạn dừng lại, con cái bạn bắt đầu đau khổ, cuộc hôn nhân của bạn sụp đổ. Một ngày nào đó khi bạn lớn lên, bạn sẽ nhận ra mình thật ngu muội khi phá hủy cuộc hôn nhân tốt đẹp mà bạn đã bắt đầu xây dựng chỉ vì những cảm giác phấn khích tạm thời trong những mối quan hệ không mang lại lợi ích gì cho bạn. Bạn sẽ nhận ra thiệt hại mà bạn đã gây ra cho con cái và vợ/chồng mình.


7. Chúa mà bạn đã chối bỏ 

Khi bạn lớn tuổi hơn, bạn trở nên khôn ngoan hơn, Chúa trở nên thực tế hơn khi bạn nhìn cuộc sống theo cách có ý nghĩa hơn. Nhưng đừng đợi đến khi già đi mới bắt đầu tận hưởng mối quan hệ với Chúa. Hãy biết Chúa khi bạn còn trẻ, xây dựng tương lai của bạn với Chúa. Đừng là một kẻ nổi loạn trẻ tuổi chạy trốn về với Chúa khi tuổi tác bắt kịp.

Vụ này mình không rành lắm. Bác nào công giáo cho em xin ý kiến. Em người lương, không có bỏ đạo.


8. Tàn phá cơ thể bạn 

Bạn chỉ có một cơ thể để sống cả đời. Thuốc lá, rượu bạn đang lạm dụng, ma túy bạn đang dùng, thực phẩm không lành mạnh bạn đang tiêu thụ; tất cả những thứ đó sẽ hủy hoại bạn từ từ. Khi bạn 50 tuổi và các bệnh về lối sống buông thả sẽ bắt kịp bạn, bạn sẽ ước mình đã chăm sóc cơ thể khi còn trẻ, rằng bạn đã tập thể dục nhiều hơn; nhưng giờ thì tổn thương đã xảy ra.

Mình không uống rượu, không thuốc lá nhưng về già vẫn te tua dù tập võ mỗi ngày, leo núi này nọ.


9. Thời gian bạn lãng phí

Thời gian bạn lãng phí khi còn trẻ trong sự lo lắng, những mối quan hệ sai lầm, lười biếng, đưa ra lời bào chữa và theo đuổi những thứ vô nghĩa; bạn sẽ không bao giờ lấy lại được. 

Cái này thì mình đồng ý, nhiều khi nhớ lại thời ở Đà Lạt, lười biếng, chả làm gì cả, học hành cũng không, cứ lêu bêu phá làng phá xóm. Phải chi khi xưa, chịu khó học hành thì có lẻ ngày nay không phải làm nông dân. Mà sung sướng như người ta, sáng ra quán cà phê đấu láo, chiều ăn hủ tíu. Chán Mớ Đời 

10. Những ước mơ và tài năng bạn đã gác lại

Bạn có tài năng khi còn trẻ không; có những điều bạn thích làm và bạn giỏi về chúng không? Hãy nuôi dưỡng những tài năng đó, khai thác chúng, đừng từ bỏ ngay cả khi bạn gặp phải trở ngại, đừng từ bỏ ước mơ của mình. Nếu bạn từ bỏ, khi bạn lớn hơn, bạn sẽ nhìn vào những người bạn đồng trang lứa đã gắn bó với những gì họ yêu thích và thành công và tự nghĩ, "Đó có thể là tôi". Theo đuổi một sự nghiệp, học một khóa học mà bạn yêu thích. Đừng lãng phí nhiều năm cuộc đời vào một lĩnh vực không làm bạn thỏa mãn.

Cái này thì hơi lộn xộn, mình phải lo cái vườn bơ vì nếu không thì không có quả, không có tiền, lỗ sạt gạch, thời gian đâu để ước mơ khám phá ra kỷ năng mới. Chắc ông thần này giàu có nên rảnh rỗi, ngồi nói chuyện vớ vẩn. Ngược lại thì đồng chí gái đi học đàn, mình thấy cô nàng vui vẻ, có chuyện để làm trong ngày vì khi xưa mơ biết học đàn dương cầm.

Có ông Mỹ già, đâu 93 tuổi viết cuốn sách là từ khi về hưu, ông ta đặt chỉ tiêu 5 năm để học một môn như vẽ tranh hoạ, 5 năm sau học đàn dương cầm, rồi học trồng hoa,… mình thì trồng bơ đến khi bán cái vườn. 


11. Cái tên bạn đã bôi nhọ

Khi bạn già đi, di sản rất quan trọng, giá trị của tên bạn là tối quan trọng. Bạn sẽ tự hỏi danh tiếng của mình là gì, bạn để lại điều gì? Di sản của bạn là tổng hợp những hành động của bạn từ khi còn trẻ. Chúng ta viết tiểu sử của mình bằng cách chúng ta sống cuộc sống hàng ngày. Khi bạn nhìn lại con đường của mình và thấy bùn đất bạn đã ném vào tên của chính mình, sự xấu hổ bạn đã thu hút và giá trị nhỏ bé bạn đã thêm vào thế giới; bạn sẽ hối hận.

Vụ này mình không rành, sống an lành là đủ, chả cần viết tiểu sử gì cả vì chả ai đọc vào thời buổi xeo-phì. Trúng bình người Mỹ đọc chưa tới một cuốn sách trong năm. Đòi làm di sản, có tiền để lại cho con cháu thì chúng vui, rồi quên, không có tiền để lại, bảo chúng đọc hồi ký của mình. Hơi thức tĩnh chủ nghĩa.


12. Sự giàu có bạn đã vứt bỏ

Bạn có đang tận hưởng số tiền tốt trong những năm tháng làm việc hiệu quả của mình không? Kiếm được nhiều tiền? Đừng vứt số tiền đó vào các câu lạc bộ, lối sống liều lĩnh và mua sắm lãng phí. Đầu tư bằng số tiền đó, mở rộng nguồn thu nhập của bạn, khiến số tiền đó hoạt động cho bạn và giữ an toàn để chăm sóc bạn khi về già. Để lại một khoản thừa kế cho những người thân yêu của bạn để bạn không bao giờ nói "Ước gì mình biết nhiều hơn". 

Cái này thì mình bị dính vì cứ ước gì mình biết nhiều hơn thì không phải làm nông dân. Vụ này thì mình hối tiếc khi xưa, đi làm ở Thuỵ Sĩ, có anh bạn người Hoà Lan, lương thấp hơn mình nhưng khi lãnh lương là anh ta viết ngân phiếu gửi mua cổ phiếu hay mutual funds trong khi mình chỉ bỏ quỹ tiết kiệm. Nếu mình đừng tự ái, hỏi anh ta chỉ cách đầu tư để dành tiền này thì ngày nay chắc giàu, không phải làm nông dân. Phải chi. Ừ phải chi. Nhưng bề trên cho bao nhiêu thì nhận bấy nhiêu, không đòi hỏi thêm.

13. Tình yêu tốt đẹp đánh mất

Có người tuyệt vời nào trong cuộc đời bạn yêu bạn không? Đừng đẩy người đó ra xa, nếu không người đó sẽ bước ra khỏi cuộc đời bạn và bạn sẽ không bao giờ tìm được một người tuyệt vời như vậy và có thể gắn bó với bạn suốt cuộc đời. Bạn sẽ bị dày vò khi già đi với những suy nghĩ "Nếu tôi vẫn ở bên người đó thì sao?" 

Cái này thì mình không dính. Mình toàn bị mấy đối tượng một thời đá nên không hối tiếc, hối hận gì cả. (Sơn Bất Hối he he.) Tình yêu của đồng chí gái là số Một. Vì chỉ có cô nàng là muốn làm người vợ ưu tú nhân dân của mình. Có lần con gái hỏi: “what is your best deal?”. Mình nói lấy mẹ con. Xong om


14. Những bậc phụ huynh mà bạn khinh thường

Khi còn trẻ, bạn dễ dàng tỏ ra khinh thường cha mẹ; cha mẹ bạn biết gì? Họ cổ hủ, mờ ám và hẹp hòi. Nhưng cha mẹ bạn vẫn là cha mẹ bạn cho dù bạn có đồng ý với họ hay không, bất kể phong cách của họ là gì. Đừng để cha mẹ bạn qua đời hoặc tuổi tác xa cách bạn, hãy hòa giải và làm lành. Khi bạn lớn lên, bạn sẽ nhận ra lý do tại sao cha mẹ bạn muốn gần gũi với bạn. Càng lớn tuổi, bạn càng thấy giá trị. 

Vụ này thì đa số dính phải. Nhớ có đọc cuốn Chicken soup for the soul, có bài kể về sự làm lành giữa hai cha con Henry Fonda và Peter Fonda. Người con trai căm thù người cha vì chuyện gì đó, không nhớ rõ, chắc ông ta nhiều Bồ, làm bà vợ ghen tuông, đau khổ nhưng khi gần chết, họ đều làm lành. Mình thì không có vụ này vì sinh sống với gia đình rất ngắn. Nay ở xa nên chỉ liên lạc qua điện thoại mỗi tuần với bà cụ hay mấy cô em.

Để nhận ra

Giá trị của một người chị hoặc em trai

Hỏi một người

Người không có một người chị hoặc em trai. (Mình có 2 em trai, 8 em gái.) Kinh


Để nhận ra

Giá trị của mười năm:

Hỏi một cặp đôi mới ly hôn. (Hỏi ông Trần Quảng Nam)


Để nhận ra

Giá trị của bốn năm:

Hỏi một sinh viên tốt nghiệp.


Để nhận ra

Giá trị của một năm:

Hỏi một học sinh

Đã trượt kỳ thi cuối kỳ.


Để nhận ra

Giá trị của chín tháng:

Hỏi một bà mẹ đã sinh ra một đứa con chết non (vụ này thì vợ chồng mình gặp phải)


Để nhận ra

Giá trị của một tháng:

Hỏi một bà mẹ

Đã sinh ra

Một đứa trẻ sinh non.


Để nhận ra

Giá trị của một tuần:

Hỏi một biên tập viên của một tờ báo hàng tuần.


Để nhận ra

Giá trị của một phút:

Hỏi một người

Ai đã lỡ chuyến tàu, xe buýt hoặc máy bay.


Để nhận ra

Giá trị của một giây:

Hỏi một người

Ai đã sống sót sau một vụ tai nạn.

(Cái này thì hỏi ông Trump, chỉ nhìn nghiêng qua đúng lúc tên xạ thủ bắn nên sướt tai. Đúng là số trời cứu.)

Thời gian không chờ đợi một ai.


Hãy trân trọng từng khoảnh khắc bạn có. Xong om


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn