Hiển thị bài đăng được sắp xếp theo mức độ liên quan cho truy vấn Nhà thờ đầu tiên tại Đà Lạt. Sắp xếp theo ngày Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị bài đăng được sắp xếp theo mức độ liên quan cho truy vấn Nhà thờ đầu tiên tại Đà Lạt. Sắp xếp theo ngày Hiển thị tất cả bài đăng

Cư xá cảnh sát quốc gia Đà Lạt xưa

 Cư xá cảnh sát quốc gia Đà Lạt xưa


Mình có mấy tấm không ảnh khu vực nhà thờ Con Gà và nhà thờ đầu tiên tại Đà Lạt, sau bị đập phá để xây trường học Trí Đức ở trong Nhà CHung, ấp Xuân An, do ông Nguyễn Kính sưu tầm hình ảnh xưa Đà Lạt gửi. Mình chỉ biết sơ sơ khu vực này vì khi xưa có đi vào thăm chú ruột của bà cụ mình, mỗi lần có giỗ hay Tết. 

Nhìn hình thì rõ nhất là khuôn viên trường trung học Trí Đức, do mấy ông cha xây dựng, mình không biết thuộc dòng nào. Có đến hai cầu thang để lên xuống đồng thời để khi cháy có thể chạy thoát.


Nhìn hình thì mình chới với vì thấy phía sau ty cảnh sát quốc gia có một dẫy nhà san sát bên nhau, xây cùng kiểu như cư xá mà chưa bao giờ đi vào đây. Nay được giải mã là cư xá cảnh sát quốc gia Đà Lạt vì được một anh quen qua mạng, giải thích là nơi gia đình anh ta ở khi ông bố làm cho ty cảnh sát. Xin tải tấm ảnh lên đây. Anh ta cho biết có 20 căn và số nhà ngoài đường Yersin là 19 nên phía trong nhà số từ 19/1 đến 19/20.

Sau Ty cs Dalat là cư xá cs gồm 20 căn nhà 

Từ dốc nhà thờ đi xuống là 10 căn từ 1-10 , nhà anh  số 2 . Vì địa chỉ Ty cs là 19 Yersin nên số nhà anh là 19/2 .Đi hết 10 căn đầu là bãi đất trống , sau đó đến số 11 - 20 .

Mấy đứa con trai hay tập trung ở bãi đất trống này để đánh đáo .

Năm 1965 hoặc 1966 , luật sư Dương Trung Tín là anh ruột bà bs Dương Quỳnh Hoa ( bà này theo vc vô rừng ) bị kẻ gian đột nhập căn biệt thự bên hồ XH ( gần nhà lao ) cướp của và giết chết . Sau đó hung thủ bị bắt và giam ở Ty cs Dalat . Lợi dụng lính gác sơ hở nên hung thủ vượt ngục , từ trên cao phóng xuống bãi đất trống rồi dọt qua mã thánh phía trước , tụi này đang chơi đánh đáo hết hồn . Sau đó , cs và quân đội tìm quá trời nhưng nó đã dọt mất .

Năm 1965 , 1966 sinh viên biểu tình chống các ông Thiệu , Kỳ , Có , đốt Đài Phát thanh , bị cs dã chiến bắn lựu đạn cay giải tán , mấy người này chạy trốn khi chạy ngang cư xá cs thì gia đình họ đem nước ra cho sv rửa mặt , hihi

Buổi tối đêm 30 , các đơn vị bắn súng đón xuân thay pháo , anh cũng được ông già cho bắn mấy phát súng rouleaux , nhưng ổng cầm cây súng , mình chỉ bóp cò .

Sáng mùng 1 Tết vc tấn công , ai cũng ở nhà lo lắng , ông già trực 100% . Qua mùng 2 hoặc mùng 3 , cả cư xá kéo đến ở dưới hầm nhà thờ con gà , nhà thì khóa cửa lại . Khi cần nấu ăn thì bà già chạy về nhà nấu vội vàng rồi mang đến hầm , vì nhà anh đến hầm rất gần . Khi nào cần thay đồ hay đi vệ sinh thì chạy về nhà . Nhờ ngày Tết , nhà nào cũng mua nhiều thức ăn nên không lo đói . Ở đó gần 1 tháng mới về nhà và đi học , khi đi học ngang nghĩa trang số 4 vẫn còn máy bay oanh tạc vc .


Cận cảnh bên phải có một phần con đường Nhà Chung, chạy từ đường Yersin vào ấp Xuân An. Mình không hiểu lý do họ gọi Nhà Chung. Được biết khi các linh mục về hưu thì họ cho vào chỗ hưu trí, gọi là Nhà Chung. Có thể khi xưa, chỗ trường Trí Đức là nhà chung vì có nhà thờ đầu tiên được xây cất, sau đó mới đến nhà thờ Con Gà. Nay họ dời về Bảo Lộc.


Nhìn tấm không ảnh, sau lưng khách sạn Palace có một ngôi nhà thờ nhỏ, đó là nhà thờ đầu tiên được xây dựng tại Đà Lạt trước khi xây ngôi nhà thờ Con Gà. Mình có kể vụ này rồi, xem đường dẫn phía dưới.


Nhà thờ Con Gà lúc xây cất, chưa xây tháp chuông nhà thờ 


Nhà thờ đầu tiên lúc họ xây xong khách sạn Du Parc, thấy nóc chuông phía sau. Tấm này chụp sau mấy năm của tấm trên. Thấy họ dẹp luôn khách sạn nhỏ trước khi xây dựng khách sạn Du Parc. Hôm nào rảnh mình sẽ kể vụ này.


Nhà thờ Con Gà chưa có nóc chuông, được xây phía trước.


Mình chỉ vào trường Trí Đức một lần khi có đại hội Nhạc Trẻ liên trường trung học năm 1973. Họ để các ban nhạc của mấy trường trên tầng hai của trường, còn học sinh đứng dưới sân nghe.


Từ đường Nhà Chung đi vào trường Trí Đức, thấy sân trường rộng lớn, các lớp học nằm trong 5 tầng lầu. Phía sau trường là các vườn rau. Phía trên trường là phía sau nhà thờ COn Gà. Bên trái là ty cảnh sát quốc gia, số 19 Yersin.


Mình ngạc nhiên khi thấy dãy nhà phía tay trái của trường Trí Đức, sau lưng ty cảnh sát quốc gia vì lần đầu tiên thấy dãy nhà này nên thắc mắc là chỗ nào. Tình cờ quen một anh khi xưa ở đây vì ông bố làm cảnh sát nên giải thích là cư xá cảnh sát quốc gia.


Anh ta kể đài phát thanh Đà Lạt khi xưa được đặt tại bên phải khách sạn Du Parc, chỗ đường Yersin và Nhà Chung. Sau sinh viên học sinh biểu tình chống chính quyền THiệu Kỳ, năm 1966, bò đến đây đốt nên sau đó được dời qua bên phải khách sạn Du Parc, lúc đó mới thấy dây kẽm gai chắn lối này nọ.


Anh ta kể là năm Mậu Thân, nguyên cư xá chạy đến tá túc dưới hầm nhà thờ COn Gà vì dạo đó Việt Cộng tấn công khắp nơi. May sao họ không leo lên chuông thà thờ chắc cao quá, vì ở trường Yersin, mấy ông bò lên tháp chuông đứng bắn sẻ khiến trực thăng bắn ná thở hư hao, sau phải sửa chửa nhiều.

Khách sạn Du Parc nhìn từ phía sau, bên tay trái trước năm 1966, là đài phát thanh Đà Lạt, sau bị sinh viên đốt cháy nên dời qua bên phải chỗ cây xăng sau khách sạn Palace


Nhà thờ Con gà nhìn phía sau nhưng không thấy rõ cư xá cảnh sát quốc gia bên tay phải


Tấm ảnh này thấy rõ nhà thờ con gà, tước nhà thờ là cái bùng binh để xe chạy từ đường Trần Quốc Tuấn góc Phạm Ngũ Lão lên đường Yersin và phía cận cảnh để chạy xuống cầu Ông Đạo, bên phải là ty cảnh sát quốc gia nằm trên đường Yersin. Ai buồn đời đọc bài này có đủ hình ảnh xưa.


https://www.muctimsonden.com/search?q=Nh%C3%A0+th%E1%BB%9D+%C4%91%E1%BA%A7u+ti%C3%AAn+t%E1%BA%A1i+%C4%90%C3%A0+L%E1%BA%A1t+


Nhà thờ Tin Lành bị bắn nát khi mấy ông Việt Cộng chui vô đây núp, nhờ Chúa che chở. Ông thần lính Mỹ đứng trước gửi cho mình tấm ảnh này. Có tấm khác nhìn nguyên nhà thờ bị bắn và có hình lính Mỹ ngồi ngay cửa sổ. Để mình tìm lại. Trong bài với đường dẫn trên


Nhà thờ Tin Lành ở đường Huỳnh Thúc Kháng bị mấy ông chui vào núp, tưởng phi công Mỹ à quên Giặc lái đế quốc không dám bắn. Ai ngờ chúng bắn banh ta lông nhà thờ hết nên mấy ông bỏ chạy qua đường Đoàn Thị Điểm, gần nhà thờ Bà Sơ, nghe nói để lại 20 xác chết. Nghe kể nhà Cô Liên dạy việt văn mình khi xưa ở đường này, sau Mậu Thân dời đến góc Bà Triệu và Yersin.


Nhìn tấm ảnh thì bên trái đối diện qua đường Yersin là trường Nazarreth của mấy bà sơ, dạy con nít tiểu học. Đà Lạt dạo ấy có thêm một trường tiểu học do mấy bà sơ dạy là trường Trưng Vương ở đường Phan Đình Phùng, gần Ngã Ba Chùa. Bên trái nữa là trung tâm Hội Việt Mỹ, nơi có triển lãm về Hoa Kỳ như vụ phi thuyền Apollo lên cung trăng. Mình đi học hội Việt Mỹ thì đầu khoá đến đây đóng tiền học. Rồi bên trái nữa là thư viện Đà Lạt.


Anh bạn quen có kể là lúc bé hay chơi với chúng bạn trong xóm ở phần đất này, sau này phi công Mỹ đáp trực thăng tại đây khi lên Đà Lạt như ông Robbie , người quyên tiền của phi đội ông ta để tặng học bổng cho 2 học sinh nghèo trường Trần Hưng Đạo và hai hoc sinh nghèo của trường Bùi Thị Xuân. Theo ông Robbie, nay đã qua đời kể là phi đội của ông ta đóng tại Ninh Thuận, chỉ khi nào Đà Lạt cần hoả lực thì phi đội của ông ta bay lên đây hay đi tuần. Có mấy ông đóng trong phi trường Cam Ly cũng có gửi cho mình mấy tấm ảnh hình màu của Đà Lạt xưa. Nói chung thì hình màu trước 75, đa số là của người Mỹ.


Mình nhớ chỗ này trước Mậu Thân hàng năm có hội chợ. Dân Sàigòn lên tổ chức, có mô tô bay đủ trò. Thả vòng mây đầu vịt,… mình có kể trong bài hội chợ Đà Lạt khi xưa.


Sau Mậu Thân, các sinh hoạt của người dân thị xã bị giới hạn rất nhiều như tối là bị giới nghiêm từ 9 giờ tối đến 6 giờ sáng, chợ Đêm vào những ngày trước Tết,… Ít ai dám ra khỏi thành phố, rồi các vụ đặt chất nổ của dân nằm vùng khiến bất an hay Việt Cộng về trên Số 4, bắn trưởng ấp này nọ hay bắt thiên hạ đi theo Việt Cộng. Có lần mình nghe súng bắn ban đêm ngay đường Thì Sách sau lưng nhà mình, ngày phòng của mình. Trời mưa, nằm vùng cắt dây kẽm gai cuộn để vào nàh ông Đề để thịt ông ta và gia đình. Đang ngủ nghe leng keng ngoài đường vì hàng rào kẽm gai cuốn, có gắn mấy cái lon bị ấy nước ngọt nên khi nằm vùng muốn bò vào, cắt kẽm gai thì làm động các lon. Sau đó nghe tiếng súng bắn bú xua la mua. Sáng ra nghe hàng xóm kể. 


Nhà mình có lần, ông cụ nghe tiếng động, nên kéo đầu mình dậy để lắng nghe rồi ông cụ mở cửa ra vác súng bắn chỉ thiên bú xua la mua. Ông cụ là tay thiện xạ nên trong đêm bắn chỉ thiên sao trúng dây điện nên nhà bị mất điện. Hôm sau phải chạy lên ty điện lực nhờ ông bạn quen đến nhà nối dây điện lại.


 Dạo đó nằm vùng về ban đêm, hay bắt công chức, trưởng ấp đem ra xử tử như ở Số 4.

Có lần sáng mình ra sân thì thất kinh, ai đó ban đêm đem hình nộm hồ chí minh, võ nguyên giáp chi đó treo cổ ở cây Mimosa nhà mình. Kinh (Còn tiếp)


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 


 

Nhà thờ đầu tiên tại Đàlạt

 Mình có xem mấy tấm ảnh tại Đàlạt sau biến cố Mậu Thân, thấy một nhà thờ bị súng đạn bắn cháy te tua nhưng không nhớ ở đâu. Có một ông mỹ từng tham chiến tại Đàlạt năm Mậu Thân, cho rằng Việt Cộng núp trong đó và trực thăng mỹ đã bắn trong cuộc đẩy lui Việt Cộng ra khỏi thị xã Đàlạt. “ I was the vet that told them our unit 92nd AHC was the unit that hit that church and other targets during TET 68. This the first time I knew we got 30 during this attach, I remember the rockets hitting this structure and others during the two weeks of TET. By the way we lost no one but did have 3 or 4 Wounded Carl Peters was the worst of them”. (Harold Stewart)

Nói cho ngay mình không phải dạng “nhất Chúa nhì Cha thứ 3 Trump tổng thống” chưa bao giờ vào nhà thờ tại Đàlạt khi xưa, quỳ lạy chúa cho mình lấy được đối tượng nên không biết nhiều về các nhà thờ tại Đàlạt. Mình có cô bạn học, vừa là hàng xóm mà mình đặt tên là Thánh Nữ Văn Học vì ngày nào cũng đi lễ ở nhà thờ chỗ nhà thương, cạnh nhà xác, có mấy bà sơ. Sáng mình dậy tập võ, thấy cô nàng đi ngang, chiều lại thấy cô nàng đi về. Có dạo tưởng cô nàng đi tu luôn chớ.

Mấy tên quen trong xóm, công giáo đi họp mặt Hùng tâm Dũng Chí với nhà thờ này như, NGUYỄN ANH Tuần, Lê Công Hùng, Huỳnh Kim Sang, Thạch,.. Cô này đi lễ sáng và chiều. Kinh, nay ở Ohio, mình có gặp lại một lần tại nhà mình. Nay thấy hình Đàlạt xưa thì hay ngồi suy nghĩ vớ vẩn, tra cái đầu xem là chỗ nào nên rách việc, bị đồng chí gái la hoài. Có một video về Đàlạt năm 1970, có chiếu đoạn của nhà thờ này ngay góc Phạm Phú Thứ. Hóa ra nhà thờ Tin Lành. Xem link cuối bài.

Nghe kể năm 1968, Việt Cộng từ Dinh 3 đánh xuống đây, chắc đánh vào tiểu khu Tuyên Đức, ngay góc Yersin và Pasteur, có hàng rào chống B40 rồi chạy vào nhà thờ này đóng chấu. Bị máy bay Mỹ bắn nên bỏ chạy qua nhà thờ Thánh Tâm, bị giết đâu 30 mạng, xác nằm rải rác trên đường Đoàn Thị Điểm, nối liền từ đường Bà Triệu qua đường Hùng Vương. Xem bản đồ cũ Đàlạt cuối bài.

Mình không có đi xem vụ này, dạo ấy còn bé, chưa có xe đạp. Chỉ nhớ là có lần xem xác chết Việt Cộng chết nằm trên đường xuống ấp Tân Lạc, khi mấy ông này đánh Trung Tâm Thẩm Vấn ở đường Bá Đa Lộc. Mình thấy ruồi bu đen mấy xác chết. Mình không hiểu họ để xác trên cái dốc này để làm chi, cho gia đình đến nhận hay để làm gương cho những ai nằm vùng. Ai hiểu vấn đề này thì cho mình biết vì tính hỏi vớ vẩn từ bé, ngu lâu dốt sớm.

Nhà thờ Tin Lành đổ nát khi Việt Cộng tấn công Đàlạt, chạy vào đấy để núp, hy vọng Chúa sẽ che chở nhưng trực thăng mỹ bắn te tua, bỏ chạy qua nhà thờ Thánh Tâm ngay góc Yersin và Đoàn Thị Điểm, trước hai cái nhà kiếng. Nghe nói nhà thờ nằm trên đường Phạm Phú Thứ. Đối diện tiểu khu nơi Việt Cộng muốn đánh chiếm.
Hình mấy ông mỹ đi viếng nhà thờ đã được các chiến hữu của họ bắn phá. Chán Mớ Đời 
Mình không có tài liệu về nhà thờ này. Không biết thuộc nhà thờ nào vì Tin Lành có rất nhiều giáo phái.

Mình thấy trên tấm không ảnh vào những năm Đàlạt mới được xây dựng thập niên 30 của thế kỷ trước thì thấy sau khách sạn Palace, chỗ trường Trí Đức, có một nhà thờ nên đoán là chỗ này. Nhìn kỹ thì không vì địa điểm khác xa. Đây cách khách sạn Lâm Viên khá xa nên cứ suy nghĩ cái đầu già là đâu.

I took this photo in Dalat in 1970. Sony NguyenUsa feel free my friend.  I'll post one more photo of a bombed out building that I don't know what it is.

Chắc nhà của gia đình Hoàng Hôn Thắm, đường Huỳnh Thúc Kháng

Nhìn tấm ảnh này lúc khách sạn Palace LangBiang được xây cất thì thấy có nhà thờ nhỏ ở phía trên bên tay phải nên đoán là nhà thờ bị Việt Cộng núp bắn các máy bay mỹ nên phi công mỹ bắn đại liên, hoả tiễn te tua. Mình không biết là sau này họ có tu sữa lại không vì mình ít vào đường Phạm Phú Thứ lắm. Chắc Phạm Bích Đào có thể nhớ vì ở Huỳnh Thúc Kháng.
Nếu nhìn kỷ tấm ảnh này sẽ thấy nhà thờ nhỏ màu trắng sau khách sạn Palace phía trái trên đường Nhà Chung. Do đó mình thắc mắc vì khoảng cách Nhà Chung, ấp Xuân An và Tiểu Khu Tuyên Đức rất xa hơn cây số.

Muốn chắc ăn mình hỏi ông thần đã gửi cho mình trên 700 tấm ảnh, là con chiên nên chắc biết rõ các nhà thờ tại Đàlạt. Ông này cho biết nhà thờ đầu tiên được xây tại Đàlạt, trên đường Nhà Chung (nhà thờ khiến mình thắc mắc) đã bị đập phá vào những năm 1970 để nới rộng thêm trường Trí Đức. Còn nhà thờ bị bắn là nhà thờ Tin LÀnh ở đường Phạm Phú Thứ, gần Petit Lycee, cạnh đường Huỳnh Thúc Kháng. Mình mới có thêm mấy tấm ảnh của Petit Lycee, lấy từ kho tài liệu của tây thời thực dân, lúc mới hoạt động, toàn là tây đầm. Hôm nào rảnh mình sẽ bỏ lên. Dạo này mình có mấy cuốn sách cần phải đọc hết trước khi leo núi Whitney.


Xem hình trên thì thấy nhà thờ đầu tiên được thành lập do linh mục Frederic Sidot, cha xứ đầu tiên của giáo sở Đàlạt, đã cho xây thánh đường “HIC DOMUS EST DEI” ( nhà của thiên chúa). Khi ông bác sĩ Yersin tìm ra Đàlạt, và đề nghị với toàn quyền Doumer thành lập trung tâm nghỉ dưỡng cho người Pháp tại Đàlạt, dòng Thừa Sai của Paris (société des Missions étrangères de Paris) có gửi cha Nicolas Couveur đến Đàlạt để tìm một nơi làm trung tâm nghỉ dưỡng cho các nhà truyền giáo tại Đông Dương.
Nhà thờ đầu tiên được xây tại Đàlạt, trên đường Nhà Chung vào ấp Xuân An. Sau này bị đập phá để nới rộng trường Trí Đức. Mình có vào trường này, một lần khi có tổ chức đại hội nhạc trẻ học sinh Đà Lạt năm 1973. Nhớ là các lớp đều có 2 hay 3 tầng lầu.

Hình ảnh nhà thờ đầu tiên  “nhà của Thiên CHÚA”, sau này bị phá bỏ, xây thêm trường Trí Đức. Vì đã có nhà thờ chính toà, Con Gà

Hình trên cho thấy nhà thờ chính toà lúc mới xây, chưa có cái tháp chuông, khởi công ngày 19 tháng 7 năm 1931. Công trình xây cất gần 11 năm, được khánh thành vào ngày 25 tháng 1 năm 1942. Vậy là trong thời gian đại thế chiến 2. Nhà thờ được xem là nhà thứ 2 được xây tại Đà Lạt 

Có lẻ vì vậy sau này giáo phận Đàlạt xây nhà thờ chính toà mang tên Saint Nicolas Bari thường được gọi là Sinterklaas (santa Claus) ông già Noel, để nhớ đến cha cố Nicolas Couveur. Nhà thờ nằm ngay con đường Yersin mà người dân Đàlạt gọi là nhà thờ Con Gà vì có con gà được đặt trên cái đồ chỉ hướng gió thổi, không biết tiếng Việt gọi là gì, tây gọi là girouette. 

Có nhiều giả thiết về con gà, mình học bên Tây nên biết con gà trống là con vật biểu tượng cho Pháp quốc, như con ó cho người Mỹ. Nhiều người bựa đủ trò trong mấy trang du lịch để câu khách du lịch. Bên tây đa số mấy nóc nhà thờ đều có con gà trống. Mình nhớ ở trường Petit Lycee có một cái trên nóc nhà chỗ văn phòng hiệu trưởng nhưng nhỏ hơn. Khi xưa bị thầy cô phạt đứng ngoài lớp, sợ ông hiệu trưởng bò lại bợp tai nên hay ngóng về chỗ văn phòng. Chán Mớ Đời 

Người Pháp khi xưa được gọi là Gaulois, tiếng la-tinh là Gaullus, có thêm nghĩa là con gà trống. Sau cuộc cách mạng, người ta dùng con gà trống biểu hiện cho người Pháp thay cho hoa “lis”, biểu tượng cho chế độ quân chủ. Mỗi lần đội tuyển đá banh pháp giao đấu, là có màn con gà trống chạy lòng vòng ngoài sân cỏ trước khi hai đội tuyển sáp lá cà.

Xem ra nhà thờ được xây dựng đầu tiên đã bị đập phá. Nhà thờ Chính toà là nhà thờ thứ hai được xây cất tại Đàlạt, sau đó là nhà thờ Lãnh Địa Đức Bà (Domaine de Marie) ở đường Ngô Quyền và Calmette.

Nhà thờ chính toà hay nhà thờ con gà vì có con gà gắn trên thánh giá để báo hiệu hướng gió thổi.

Nhà thờ chính toà được chọn tại địa điểm này khi các hoạch định thiết kế chương trình phát triển Đàlạt được phát hoạ bởi 2 ông Ernest Hébrard và Jacques Lagisquet. Thường các nhà thờ ở Pháp quốc đều được xây dựng tại các trung tâm thành phố, hay giao thông chính. Nhà thờ chính toà nằm trên đường Yersin, đại lộ chính của khu vực người Pháp sinh sống theo các bản vẽ của các kiến trúc sư pháp. Các vùng trên đồi là dành cho người Pháp như đại lộ Trần Hưng Đạo, Hùng Vương, toàn là nhà to lớn, biết thự của người Pháp.

Phía bờ hồ có con dốc từ Phạm Ngũ Lão chạy lên nối tiếp đại lộ Hùng Vương, tạo ra ngã Ba, quãng trường chỗ nhà thờ chính toà. Phía dưới đồi là dành cho người bản xứ như Phan Đình Phùng, khi xưa được gọi là đường Cầu Quẹo, và Hai BÀ Trưng, Ấp Ánh Sáng, Hà Đông,…

Mình có kể về ngôi trường học đầu tiên tại Đàlạt, là do mục sư Tin Lành thành lập để dạy dỗ con họ khi truyền đạo tại Việt Nam. Năm 1926, mục sư Herbert Jackson đến Đàlạt để xem xét tình hình để truyền giáo, mình đoán là họ nhắm vào người Mọi vì dạo ấy người Kinh chưa đến Đàlạt nhiều.

Có lần mình đến nhà truyền giáo mỹ để học đàm thụ anh ngữ ở đường Yagut, thì thấy đa số là người thượng ngồi nghe giảng. Da mình đen nên mấy bà mỹ hỏi mình thuộc sắc tộc nào, CHu-Ru hay K-ho.

Có anh bạn học cũ đi dạy ở Tutra 5 năm sau 75, kể là người Mỹ đến đây truyền đạo, họ ghi viết và in lại thổ ngữ CHu-ru, buồn đời, anh ta lấy học tiếng CHu-ru. Suýt lấy vợ người CHu ru, may tìm lại mối tình đầu của anh ta nếu không ngày nay bận khố như người Chu-ru.

Nhà thờ Tin Lành ở đường Hàm Nghi mà khi xưa mình hay nghe họ giảng đạo vào cuối tuần qua các loa phóng thanh. Hình như khi ông mục sư giảng thì họ phát loa cho cả thị xã Đà Lạt nghe. Đến Noel thì thấy họ treo đèn đủ trò. Trong xóm mình, có bố của nhạc sĩ Nguyễn đức Quang, làm việc cho nhà thờ này.

Khởi đầu họ có một cơ sở truyền giáo nhỏ ở đường Minh Mạng, ngay cuối đường. Họ ở đó và truyền đạo luôn như trường hợp mình có đến đường Yagut một lần để tập đàm thoại anh ngữ với mấy người mỹ giảng đạo Tin Lành. Hội thánh Tin Lành ra đời tại Đàlạt vào năm 1936 với 20 tín đồ. Họ xây nhà thờ Tin Lành đầu tiên tại đường Hàm Nghi vào năm 1942, sau này các hệ phái khác cũng đến Đàlạt để truyền đạo như Cơ Đốc Phục Lâm,..mình chỉ nghe đến nhưng dạo ấy không rành lắm nên chỉ nhớ mại mại có những hệ phái này. Sang Hoa Kỳ mình mới tìm hiểu thêm về đạo Tin Lành thì rối như canh hẹ. Nhiều hệ phái lắm. Có anh bạn học kể là khi xưa, anh ta hay đến chỗ này học anh ngữ và dương cầm. Khi Đà Lạt bỏ ngõ thì bà giáo người Mỹ, có đi kiếm nhưng không được. Cô em gái của một anh bạn khác, nhà đường Phan Đình Phùng, cũng theo học ở đây, được bà giáo bốc đi mỹ. Sau này cô ta bảo lãnh hết gai đình anh bạn sang Hoa Kỳ. Mình có gặp lại anh bạn mấy năm trước ở Virginia với bà cụ mình. Ông nội anh ta là xếp của bố mình trong Ngự Lâm Quân.

Mình nhớ nhà thờ Tin Lành hay bắt loa phóng thanh giảng đạo vào cuối tuần. Nhà thờ nằm trên đồi Hàm Nghi, xem như cao nhất Đàlạt dạo ấy nên ở phía nhà mình phải nghe hết. Vào lễ giáng sinh thì thấy họ thắp đèn đầy cây trên đồi. Đẹp như sao trên trời. Còn mấy người Mỹ giảng đoạ tin lành thì thường đi xe Van Volkwagen.

Đó là những gì mình nhớ mại mại về các nhà thờ chính toà ở Đàlạt khi xưa. Có chị bạn cho biết là trước Mậu Thân, gia dình chị ta ở đường Huỳnh Thúc Kháng, sau đó thì dọn về đường Yersin, góc Bà Triệu. Mình nhớ vườn có cây thông đủ trò.

Nhà thờ tin lành nhỏ ở gần mấy ngôi nhà nghỉ mát của Shell trên đường Yersin . 

Gia đình tôi ở 11 đường Huỳnh Thúc Kháng năm Tết Mậu Thân . Bị pháo kích như điên . Khi đi ra khỏi nhà có thấy lính VC nằm chết rải rác . Sau đó thì nhà bị pháo kích xập luôn .

Con gà weathervane cũng rất phổ thông ở bên Mỹ . 


Đây là bản đồ Đàlạt trước 75 của anh bạn học Chử Nhị Anh vẽ lại.

Người ở Đà Lạt xưa

 Hôm nay buồn đời, mình lựa một số tấm hình nhưng chắc sẽ viết nhiều về những nhân vật khi xưa từng sinh sống tại Đà Lạt. Sẽ không theo thứ tự vì mình cứ thấy tấm nào có dính đến người Đà Lạt hay cá nhân của em thì đưa lên tấm nấy. Bác nào còn nhớ những chi tiết khác thì cho em xin, sẽ bổ túc thêm.

Thầy Phạm Văn An, gốc Tày, dạy mình môn việt văn năm 11B. Gặp lại thầy rất vui nhưng thấy thầy uống rượu nhiều nên hơi ngại. Sau này về không gặp vì thầy ở Bảo Lộc. Học thầy tuy có một năm nhưng gây ảnh hưởng khá nhiều về cách tếu khi nói tiếng Việt. 
Thầy Lưu Văn Nguyên, dạy toán năm 11B. Thầy kêu mình chịu khó học, đi du học. Lời khuyên của thầy đã thay đổi cuộc đời mình và gia đình. Đi thăm thầy có Nguyễn Đình Tài, cháu của chú Cương đen, bạn quân ngủ của bố mình và Nguyễn Đắc Hớn, nhà bán phân ở ngã ba chùa.
Thầy Phạm kế Viêm và Thầy Hoàng Trọng Hàn. Mình không có học với thầy Viêm, thầy Hàn dạy anh ngữ năm 12B. Chỉ có nói chuyện qua điện thoại với thầy một lần khi sang Hoa Kỳ lần đầu, có gặp vợ của thầy. cô Xuân Lan kêu mà em có đen mô nào. cô kể về mối tình thầy cô rất cảm động.
Ông bán đậu phụng Hoà Bình, nhà ở hẻm Ngã BA Chùa. Ông này vớt tiền mình khá nhiều khi xưa. Ông ta rang đậu phụng húng liều bằng cát nóng.
Bà NGuyễn Thị Hậu, nữ thị trưởng đầu tiên của Đà Lạt. Nghe nói bà ta là người mẫu đầu tiên bận áo dài Cát Tường Le Mur. Cát Tường và Le Mur không dính dáng gì với nhau, tại sao ông thần thiết kế thời trang lại dùng cụm từ Le Mur dịch qua tiếng pháp từ Cát Tường. Bác nào biết thì cho em hay. Em chú bác của mẹ mình, dì Hội, khi xưa làm thư ký cho bà.  
Mình xem tấm ảnh chụp trước chợ này thì thắc mắc nên giữ lại vì không nghĩ là 2 chị nầy là dân Đà Lạt vì bận áo quần rất thời trang dạo ấy. Thêm không phải gái Đà Lạt vì ít cô nào dân Đà Lạt mà ra giữ chợ nhảy lên ngồi khơi khơi như vậy. Sau này, đọc đâu đó, mới biết chị ta là phóng viên, sinh viên thì đúng hơn, từ Sàigòn được tờ Báo nào cử lên Đà Lạt làm phóng sự về đề tài nào đó. Chỗ mấy cái sập được thiết kế nhưng không ai mướn để bán đồ lưu niệm cho du khách cả. Mình đoán là bùng binh, xe chạy vòng vòng, thiên hạ sợ xe cán nên du khách không đến đây, nội chụp hình cũng không vì chả có tượng tiếu gì cả hay bể nước. Nếu là phố đi bộ thì du khách tha hồ. Mình có tấm ảnh chụp chỗ này với ông cậu và bà mợ vào Đà Lạt đi tuần trăng mật. 
Ông chủ lữ quán Sàigòn, đường Minh Mạng, bên cạnh tiệm bi-da Hồng nGọc. Ông này còn là chủ quán hủ tiếu Nam Vang dưới tiệm chè Nguyệt Vọng Lầu đối diện. Cô con gái có kể là một ông Việt Cộng nằm vùng sau 75 kể cho mẹ cô ta nghe, có lần ông ta được lệnh đem chất nổ đặt trong gà mên, vì cuối tuần sinh viên Võ Bị Quốc Gia ra đây ăn nhiều. Ông ta bỏ quên gà mên, bước ra tiệm thấy mấy đứa nhỏ đang chơi bên ngoài cửa nên trở vô đem gà mên về. 
Tiệm giày Hồ Út, đường Phan Đình Phùng cạnh nhà Đinh Anh quốc, tiệm hớt tóc Như Ý. Nếu mình không lầm ông ta gốc quảng Nam. Cả đời mình chỉ mua giày ngoài chợ, chỉ khi trước khi đi Tây, ông cụ dẫn ra tiệm Việt Hưng ở đường Minh Mạng đóng một đôi giày, qua Tây không dám mang vì quê quá. Mình nghe thằng Dân nói may bộ đồ vét ở tiệm hai anh chàng Sơn và Tánh trong xóm ông Cò Đào. Bận lên máy bay Air france, thiên hạ đã nhìn mình như nông dân ra thành thị. Qua Tây mới hiểu nên chả bao giờ dám bận lại. Tốn tiền bà cụ.
Nam Phương hoàng hậu, vợ của vua Bảo Đại. Mình không biết mặt công chúa nào mà họ đặt tên cho trường Bùi Thị Xuân khi xưa, và nhà Thương Phương Lan. chắc cô lớn nhất giống Bảo Đại
Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn và các fan. Thấy ông ta đi chiếc xe Vespa, chở 3 cô? Gái bu như vậy hèn gì làm nhạc thần sầu
Một tài xế xe Lam khi xưa, mình đoán chỗ nhà thương trên đường Calmette vì nhìn qua bên kia đồi thấy đồi Hàm Nghi với nhà thờ Tin Lành và phía sau là đồi tỉnh trưởng
Nghệ sĩ Thanh Nga chụp ngay cầu thang chợ, có thể thời Gian quay phim đôi mắt người xưa mà mình có xem hồi còn nhỏ. 
Mấy cô gái giúp việc nhà cho mấy ông Mỹ, hình do ông ta gửi
Đây ông Mỹ, làm việc tại phi trường Cam Ly, lo chuyên chở rau cải mua của dân làm vườn Đà Lạt để chở đi tiếp tế cho quân đội Mỹ. Hình chụp ở khu vực thác Cam ly 
Hình Tân binh của trường Võ Bị Quốc Gia Đà Lạt khi mới nhập học ngày đầu. Thấy ông lính đang đứng hét vào tai để hù ma mới.
Mình quên tên bà bán đậu hủ người Huế này. Ai biết cho em xin. Khi xưa mình hay ăn của bà mỗi khi có tiền. Bà ta hay gánh đi suốt đường Hai Bà Trưng và Thi Sách
Tay đua Trương Kim Hùng lên Đà Lạt tập dợt chuẩn bị đi dự Thế Vận Hội Mễ Tây năm 1968. Mình không định vị được cái lô cốt này ở khúc nào.
Khi xưa đổ xăng ở cạnh rạp Ngọc Hiệp, là chỗ này. Ảnh sưu tầm của Thi Đà Lạt chỗ này trước kia là nhà hát của ông Sớm, bố của bác Bê, an ninh quân đội Đà Lạt. Sau bị cháy nên phá luôn. Bà Cúc nhảy vào làm cây xăng. đừng có lầm với cây xăng Kim Cúc ở đường Nguyễn Tri  Phương.
Đây là nhà hát Lang Bian trước khi bị cháy, bên phải là tiệm Đức Lập, còn phía trái là hai tiệm ăn tàu, Kim Linh và Như Ý. chú Phấn tiệm thuốc tây Minh Tâm, sinh ra tại Đà Lạt, kể khi xưa chú đứng trước rạp để hô quảng cáo tuần cải lương

Tiệm này quảng cáo bán đủ thứ nhưng cho thuê truyện là chính. Mình hầu như mướn đọc hết sách của tiệm này. Nghe nói cô con gái học Bùi Thị Xuân ở Mỹ.
Tiệm này thì bố mẹ mình biết chớ khi mình lớn lên thì dẹp tiệm
Sinh viên tốt nghiệp trường Võ Bị Quốc gia. Chắc thủ khoa
Gia đình ông bà Hàn Trạch Thu, chủ tiệm làm nước đá Thuỷ Tinh, góc đường Phan Đình Phùng và Mình Mạng, đối diện rạp Ngọc Hiệp. Khi xưa mình mê nhất là kem eskimo của họ. Ông này trốn Trung Cộng sang Việt Nam rồi 1979 lại bị đuổi về tàu và chết bên đó. Bên cạnh là tiệm chụp hình Văn Hoa thì phải. Mình có gặp cô con gái út của tiệm Văn Hoa trên San jose. Ông Thu này có căn nhà ở Phan Rang nhưng lại mang tên Hàn Tịch Thu nên sau này con cái không lấy được. Hàn Tịch Thu được cải tên là Đảng Tịch Thu
Thầy cô Chử Bá Anh, hiệu trưởng trường Văn Học và Văn Khoa Đà Lạt . Thầy Chử Bá Anh cho mình học bổng hai năm học ở Văn Học. 
Huỳnh Kim sang, người đã dẫn dắt mình đi ngắm gái Đà Lạt . Nay ở Houston mình có gặp lại sau 50 năm
Chủ tiệm cà phê Tùng, ông con trai học chung với mình khi xưa ở Yersin nhưng hắn ta không nhớ mình. nói cho ngay về Đà LẠt thì chả có thằng Tây nào nhớ mình cả. Nghe tin tức thì anh chàng Thông này mới qua đời tại Đà Lạt.  
Thầy cô Chử Bá Anh tại tư gia đường Nguyễn Du. khi xưa mình đến nhà này thấy đẹp, ước mơ ngày nào có được căn nhà như vậy. sau này về Đà Lạt, đến thăm để chụp vài tấm ảnh, gửi cho mấy người bạn, nhà của họ khi xưa, chỉ thấy làm chuồng heo khiến mình không hiểu.
Thầy Lê Phỉ, hiệu trưởng trường Việt Anh, hình như mới qua đời năm ngoái. Mình học nhật Ngữ tại trường Việt Anh một năm ban đêm với ông cư sĩ tên Trang thì phải. 
Ông cha Louis Leahy, người Gia-nã-đại, dạy tại học viện Giáo Hoàng, người đã dạy mình đàm thoại anh ngữ suốt 2 năm trời, mỗi chiều thứ 4 trước khi mình đi Tây. Ông cha có cho mình xem mấy tờ báo các xứ ông ta đi qua, hình ảnh. Sau Đà Lạt, ông ta về Nam Dương, và chết tại đây. Ông ta thuộc Dòng  Tên.
Bà Đặng thị Tuyết Mai, vợ của ông Nguyễn Cao Kỳ từng sinh sống tại Đà Lạt. Hình như mẹ bà ta bán hàng ngoài chợ, đi bên cạnh là bà thị trưởng Đà Lạt, Nguyễn Thị Hậu. nhìn bà Kỳ lại liên tưởng đến vợ ông Trump 
Ông Trần Văn Châu, chủ tiệm chụp hình Hồng Châu ở khu Hoà Bình, ông này có rất nhiều tấm ảnh về Đà Lạt. Con trai ông ta có viết cho mình, cho biết là có giữ hết mấy phim negatif của ông ta. chả biết ông thần ở đâu để gặp xem mấy tấm ảnh ngày xưa của Đà Lạt.
Trinh sát 302 của Đà Lạt khi xưa
Thiếu tá Lê Xuân Phong mà người Mỹ đặt tên là ông HÙm Xám (grey tiger). Cố vấn người Mỹ kêu trên nguyên tắc họ phải huấn luyện anh Phong nhưng trên thực tế anh Phong lại dạy anh ta đi rừng, tìm kiếm dấu vết của bộ đội. 

Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu, có thời làm chỉ huy trưởng trường Võ Bị Quốc Gia
Vua Bảo Đại duyệt binh. Mình không biết chỗ nào. Ai biết thì cho em xin. Mình đoán là lính ngự lâm quân của ông ta vì khi xưa ông cụ mình từng đi lính ngự Lâm quân trong trường Liên Quân sau này trở thành trường Võ Bị quốc gia. 

Bà Trần Lệ Xuân, vợ ông cố vấn Ngô Đình Nhu có biệt thự tại Đà Lạt . hình như bố bà ta là ông Trần Văn Chương 
Mình thấy mấy người này quen nhưng không nhớ tên. Chỉ nhớ ông Võ Quang Tiềm, mẹ mình kêu bằng dượng . Mệ ngoại mình là chị em bạn dì với bà Võ Quang Tiềm,
Bác sĩ Yersin người đã đề suất dùng Đà Lạt là thành phố nghỉ dưỡng cho người Pháp. có lần một đọc một bài của ông tây ở đà lạt nói về bác sĩ Yersin vì người ta thắc mắc ông ta có ấu dâm hay không. không thấy lấy vợ và hay có trẻ bên cạnh
Nam Phương Hoàng Hậu lúc chưa lấy chồng. nhìn mặt thấy có vẻ người gốc tàu 
Hai tên này học chung với mình khi xưa, đứng giữa là sư huynh Xuyến thì phải, dạy toán
Bà Mỹ này là giáo viên đầu tiên cho trường học đầu tiên được xây dựng tại Đà Lạt do hội thánh Tin Lành. Lúc đầu mình tưởng là Tây nhưng sau này có đọc tài liệu mới biết là của người Mỹ sang giảng đạo tin lành và xây cái trường to đùng đến khi Mậu thân đến thì họ chạy mất dép di tản qua Nam dương
Trường học đầu tiên do nhà thờ Tin Lành xây dựng, trên đường Trần Hưng đạo, cạnh ty dụng cụ. mình có kể rồi
Mình phải đọc khá nhiều tài liệu mới mò ra được tấm ảnh này
Cô giáo người Mỹ, mình có kể trong bài ngôi trường đầu tiên tại Đà Lạt 
Quản đạo Trần văn Lý
Ông Bill Robie, tham chiến tại Việt Nam, gom tiền đồng đội cấp học bổng 2 học sinh Trần Hưng Đạo và Bùi Thị Xuân, mới qua đời năm ngoái. Rất yêu thích Đà Lạt. Đa số các tấm không ảnh Đà Lạt màu là của ông ta. RIP Bill
Ông cha Octave Lefèvre xây nhà thờ Cam Ly mà mình đã kể. Ông này không may được chúa gọi về khi còn trẻ.  Lần sau kể tiếp


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn