Du thuyền với kẻ nghiện


 Có tên Mỹ quen i meo chương trình đi du thuyền với đám đầu tư địa ốc nên mình hỏi mụ vợ muốn đi không vì mỗi năm họ đều tổ chức vụ này, vừa học vừa đi chơi vừa được trừ thuế nhưng mấy chục năm qua không tham dự. Đồng chí gái nhất trí nên ghi tên. Không để ý nên trúng vào dịp Tết nên mụ vợ rủ bạn không ai đi theo. Sáng nay lại thấy ngày lễ thánh tình yêu. 

Mình mua internet cho mụ vợ đâu $300 cho một tuần còn mình thì không. Một tuần không vào Internet khỏe đời, tìm một thú tiêu khiển là quan sát thiên hạ đi chơi như ngày xưa không có điện thoại thông minh. Tàu họ sử dụng starlink, không biết nếu mình xài ở nhà starlink thì có bắt được trên tàu. Dạo này thấy họ bán starlink nhưng còn yếu so với dây cáp. 


Nhóm này tổ chức thì chưa bao giờ nghe tên với cái tên rất ngầu “investors addicts”, tạm gọi là những người nghiện đầu tư. Hỏi mụ vợ muốn đi nghe họ nói không. Mụ kêu không bây giờ đến nơi mình đi thì mụ chả biết làm gì. Đòi đi theo thì phải trả tiền thêm. Để coi xem họ chịu không. 


Phải bay sang trước một ngày để trừ hao máy bay bị trễ, ngụ tại khách sạn gần phi trường vì đến nơi là nữa đêm. Sáng hôm sau lấy Uber ra bến tàu. Uber đây rẻ hơn Cali. Một cuốc ở Cali dài như vậy thì giá gấp 4 lần. Lúc về mình ở lại vùng này chơi thêm ít ngày nên sẽ mướn xe rồi trả tại phi trường, đi thăm vài người Việt gốc Đà Lạt. 


Thấy đám trong nhóm đầu tư thì nhận ra ngay vì tên nào tên nấy thấy dáng vóc thuộc bộ lạc dòng keo kiệt như mình. Hôm qua ngồi ăn tối với cặp vợ chồng đến từ tiểu bang Utah. Hai người mới lấy nhau được hai năm nhưng ai ở nhà nấy, lâu lâu gặp nhau. Họ đạo Mormon. 


Cả hai đều goá vợ giá chồng. Bà vợ thì goá 8 năm ông chồng thì goá 3 năm. Họ kêu gặp nhau trên mạng. Cô con gái của bà vợ lên mạng ghi danh cho mẹ rồi chít chát với ông chồng đến khi thấy thời cơ chín muồi thì kêu bà mẹ tiếp tục con đường đả thông tư tưởng đưa đến lấy nhau. 


Vấn đề là bà ta có con cháu còn ông ta cũng vậy ở cách nhau 100 cây số nên ai ở nhà nấy rồi lâu lâu gặp nhau. Mới lấy nhau nên thấy nắm tay nắm cẳng rất tình tứ trong khi vợ chồng mình thì há với hấm cả ngày. Ông này là một trong nhóm người thuyết trình về đầu tư địa ốc. Ông ta sẽ nói về bảo vệ tài sản. 


Bà vợ là nhà giáo về hưu còn ông chồng thì luật sư cũng về hưu. Ông ta có 11 cháu nội ngoại còn bà ta chỉ có 9. Dân Mormon sinh để nhiều theo tư tưởng chúa cho bao nhiêu đẻ bấy nhiêu không như dân Nam Hàn ngày nay tỷ lệ sinh để xuống dưới mức 0.5 nên Bắc triều tiên không cần xâm lấn chỉ đợi hai mươi năm nữa là đi bộ sang Nam Hàn hốt nhà cửa. 


Ngày nay người ta cho biết 16% nhà cửa ở thôn quê của Nhật Bản không có người ở hay thừa hưởng. Lý do là dân số giảm. Bên Ý Đại Lợi cũng tương tự , họ rao bán nhà 1 Euro nhưng người ngoại quốc phải trùng tu và ở đó. Bỏ mấy trăm ngàn ra để sửa vì thợ không có ở đó thì phải mướn thợ xa thì tiền trả nhiều hơn. 


Mình coi phim tài liệu về nam Hàn ngày nay thì họ cho biết lý do là ít đẻ vì phụ nữ làm việc quá độ. 12 tiếng một ngày nên không có thời gian kiếm chồng. Ngoài ra với tư tưởng của Tây phương du nhập vào, phụ nữ triều tiên không chịu được nền văn hóa nam Hàn bị ảnh hưởng của khổng mạnh từ mấy ngàn năm qua. Nên họ không muốn lấy chồng là một; sinh con đẻ cái cho gia đình chồng là hai. Năm 2050 nam Hàn chỉ còn là người già, không ai trông nom, tốn tiền nhà nước. Thay vì đem người ngoại quốc vào làm việc như người Việt thì họ hạn chế rất nhiều vì nói dân triều tiên rất kỳ thị. Người già con cái không về thăm vì lo làm ăn ở Hán Thành. Họ sản xuất robot để làm bếp bưng cơm ,…

Bên Trung Cộng nay có lộn xộn về địa ốc. Dân số giảm không đẻ mà cứ xây nhiều căn hộ như nấm mọc sau mùa mưa rồi bỏ đó thì không sụp tiệm là chuyện lạ. Nay lại phá vỡ đi để không bị hư hại. 

Sáng nay thuyền cập bến cococay của Bahamas. Ăn xong thì xuống đi lòng vòng để mụ vợ dưỡng sức. Trước khi đi chơi là mụ bị xì trét lo bận áo quần nên long thể hơi lộn xộn.  


Chiếc tàu Wonder of the seas này to kinh khủng, nghe nói dài trên 1188 bộ gần 400 mét, có thể chứa 2,500 nhân viên còn du khách thì đâu 6,988. To kinh hoàng, không ngờ lại có ngày bò lên đây, mình ở lầu 14 mà ở trên còn mấy tầng nữa. 2 tầng trên cùng dành cho nhà giàu, có tiệm ăn riêng. Chỉ có thức ăn trong tiệm không ngon như tàu hãng Holland. Chỗ này mà đem con nít đến là thiên đường vì có cầu tuộc nước, chỗ làm biển sóng để lướt sóng, hồ bơi, zip line,… đủ trò. Ăn uống thả dàn, thấy kẹo bánh nước ngọt đầy nhưng nếu uống CoCa thì phải trả tiền. Đây giá package về rượu bia cho chuyến đi một tuần là gần $1,000. Kinh

Hôm qua mình leo từ lầu ăn tầng 3 đến tầng 14 đến hai lần bằng cầu thang, giúp bớt mập. Kỳ này đi thì trên tàu họ không làm bánh croissant kiểu Tây nên không ăn. May quá. Họ làm theo kiểu Mễ Tây cơ nên mình không thích lắm. Mình đọc cuốn sách của bà nào nghiên cứu về insulin thì nên ăn fiber trước khi trọng thức ăn vào sẽ giúp lượng insulin không tăng khi ăn. Lý do là khi ăn vào thì bao nhiêu loại ngọt sẽ theo huyết quản chạy thẳng còn vừa ăn fiber trước sẽ giảm vụ này. Insulin vãn có nhưng chậm hơn. 


Hôm qua ông luật sư ngồi kể con trai đứng đầu ngành y tế ở bộ quốc phòng cho biết là có I’d xẩy ra thì hai tuần sau quốc phòng của Hoa Kỳ đã tìm được thuốc giải. Chỉ là một loại cảm cúm nhưng khiến khó thở nên khi ông Trump bị dính COVID thì dùng loại này để trị bệnh cho ông ta. Vấn đề là ông ta không cho con ông xuất bản tài liệu này đến khi ông Biden lên cũng cấm. Lý do là các công ty dược phẩm làm tiền nhiều để chích ngừa cho dân Mỹ. Hai tuần nay công ty dược phẩm bán thuốc giảm cân mà mình mua cổ phiếu mấy tháng trước lên đến 20%. Kinh


Thấy một nhóm du khách người Việt bận áo dài chụp hình đầu năm du Xuân trên biển rồi hôm lễ tình nhân thấy họ diện đồ vía đỏ như mặt trời cách mạng chụp hình. Đảo Cococay này nhỏ xíu nhưng họ xây một trung tâm giải trí về nước để tàu đậu lại cho hàng ngàn du khách xuống tắm biển và chơi các trò chơi nước. Ai có cháu nội và ngoại nên dẫn tới đây. Đúng là thiên đường của giới trẻ. Khi xưa ở Âu châu, hè giới trẻ tìm Sand, Sun và Sex đến khi bệnh sida ra đời nên thiên hạ bớt lộn xộn. Trong tương lại có thể Trung Cộng sẽ xây mấy trung tâm du lịch như vậy tại các đảo Hoàng Sa và Trường Sa làm tiền. 

Đồng chí gái đi bộ mỗi ngày


Trở lại chuyện ông luật sư ở Utah. Ông ta là luật sư của tòa tối cao và bà vợ trước. Ông ta cho biết là năm 27 tuổi có vợ và hai đứa con thì một hôm thấy ngực bị tức nên gọi bà vợ. Bà ta gọi cho bác sĩ quen lấy hẹn để ông ta đến xem khám. Họ khám phá ra ông ta bị ung thư ngay ngực. Bác sĩ cho biết độ vài tháng nhưng nhờ vào đạo Mormon nên được thương đế cứu sống. Nhưng lại nhận đến 250 biên lai về ý phí phải trả. 


Sau đến bà vợ bị bệnh lạ ALS. Thần kinh từ từ tê liệt nhưng cũng kéo dài được 5 năm khi không còn biết gì nữa vì não bộ bị chết. 


Ông ta cho biết qua kinh nghiệm của ông ta và bà vợ trước đã qua đời thì chúng ta nên phòng bị để tương lai có đen xấu thì vẫn OK. Nếu không thì bay hết tiền bạc và tài sản vì ý phí cao, rất cao ở Hoa Kỳ. Mình thấy như lời cảnh báo của bề trên cho mình gặp một người xa lạ nói những điều mà chưa bao giờ nghĩ đến. Đó là duyên hay một thiên sứ được bề trên phái đến báo cho mình để chuẩn bị những bất trắc trong tương lai. 


Câu hỏi mình đặt ra là nếu một người trong gia đình vợ con cháu mà bị bệnh hiểm nghèo thì phải làm sao. Đến đó thì quá trễ. Phải chuẩn bị trước. Ông ta có viết sách giải thích kinh nghiệm bị ung thư và vợ bị ALS. Nếu không biết thì không sao. Nay được ông ta xa lạ nói nên xem như thiên sứ được phái đến nên mình phải làm. 


Mình có mua mấy cuốn sách của ông ta viết về các chương trình mà mình không biết. Về Cali sẽ bỏ công sức ra học để bổ túc vào các giấy tờ của mình. Hy vọng thằng con sẽ học được vụ này. 

Chắc sẽ không lên mạng hay viết trên bờ lốc vì toàn là các thông tin cá nhân. Nếu các bác không thấy em lên mạng là lý do này. 


Chủ Nhật sẽ gặp mặt thiếu tá Phong 302 Đà Lạt xưa. 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Những dòng sông định mệnh


Sau khi Trung Cộng đánh đuổi được tàn quân của Tưởng Giới Thạch chạy qua Đài Loan thì việc đầu tiên Mao thị cho làm là đem quân đánh chiếm Tây Tạng, khiến ông Daila Lama, phải bỏ xứ chạy lưu vong từ bé đến nay. Năm ngoái mình có đi viếng mấy xứ nằm trong chương trình Vòng Đai và Con Đường của Trung Cộng thì thất kinh. Mới hiểu lý do Trung Cộng đánh chiếm xứ Tây Tạng. Họ chiếm xứ này để kiểm soát lưu lượng của các dòng sống đem nước về cho xứ họ và các quốc gia trong vùng. Tương tự khi người Pháp chiếm đóng Đông-Dương thì việc đầu tiên là họ chiếm vùng Côn MInh, Vân NAm để kiểm soát dòng sông Mekong, yếu mạch của 3 nước này. 


Người ta hay kêu xứ Bhutan là một nước hạnh phúc nhất thế giới khiến mình thất kinh. Lý do là Trung Cộng muốn chiếm đóng xứ này để hán hoá và kiểm soát dòng sông đem nước về xứ Ấn Độ. Năm 2017, quân đội Trung Cộng đã chạy qua xứ này chiếm đóng nhưng nhờ ông fakir Ấn Độ, đem quân lại đánh đuổi về nước.

Buồn đời, Trung Cộng không cung cấp các dữ liệu về lượng nước ở thượng nguồn cho Ấn Độ khiến năm ấy Ấn Độ bị thiệt hại rất nặng vì lụt lội, chết đâu 300 mạng và cả triệu nạn nhân lũ lụt.


Ngoài kiểm soát nguồn nước cho ấn đô và phía Đông Á, Trung Cộng còn chơi cho kiểm soát luôn vùng Đông-Dương cũ của người Pháp và các nước lân cận như Thái Lan, Miến Điện. Đó là kiểm soát dòng sông Mekong. Mình có kể trong bài Mekong, dòng sông bức tử. Theo địa chính thì Trung Cộng đã kiểm soát các nhà cầm quyền của Miến Điện, và ba nước Đông-Dương.  


Nhìn chung thì có khoảng 60 triệu dân sống nhờ vào dòng sông này. Vùng đồng bằng Cửu Long Việt Nam sản xuất đến 50% GDP của Việt Nam còn Campuchia thì có Hồ Tonle Sap, vùng cung cấp nhiều cá nước ngọt nhất thế giới. Cá vùng Mekong cung cấp trung bình 80% chất đạm cho người dân cao miên.


Miền đồng bằng Cửu Long sản xuất hàng năm 24 tỷ tấn gạo, cung cấp 50% sản phẩm canh nông và hải sản cho Việt Nam. 86% đất đai của xứ Cao Miên nằm trên vùng Mekong. 28% GDP của Cao Miên từ các sản phẩm canh nông. 70% dân số sống về ngư nghiệp. Mình có viếng thăm vùng Tonle Sap này, có thấy mấy làng người Việt sinh sống tại đây. 7.5 triệu thái lan sống trên vùng đồng bằng Cửu Long. Tóm tắc lại là dòng sông Mekong rất quan trọng cho sự sống còn của 4 xứ Việt Nam, Lào, Cao Miên, và Thái Lan thuộc vùng hạ lưu của Mekong. 


Trung Cộng chiếm đóng Tây tạng nên xem như họ kiểm soát cái vòi nước của dòng sông này tại thượng nguồn, có thể mở tuỳ hứng khiến các nước miền hạ lưu chới với, phải năn nỉ. Mùa nắng cần nước, người Tàu cho khoá lại ngọng, mùa mưa thay vì đóng lại, anh cho xả lũ thêm là khốn cả đời em.


Thượng nguồn Mekong nằm giữa hai nước Miến Điện và Trung Cộng. Đa phần nằm trong lãnh thổ của Trung Cộng, được gọi dưới tên sông Lancang.


Vfung đồng bằng Brahmaputra của Ấn Độ với dòng sông định mệnh

Người Tàu họ thích phong thuỷ nên hay cho máy anh thầy phong thuỷ đi khắp nơi để trấn, điểm, xây đập nước. Nghe nói có trên 87,000 cái đập trên xứ của mấy anh tàu. người Tàu đã cho xây 11 cái đập trên thượng nguồn dòng sông Mekong. Chứa đâu trên 40 tỷ lít nước. Các đập nầy dùng để cung cấp điện lực cho Trung Cộng. Nhưng lại làm các dân miền hạ lưu chới với vì thiếu nước. Nghe đâu có đến hơn 2.5 triệu người bị ảnh hưởng trực tiếp. Hiện nay, được biết là lưu lượng giảm 2/3. 


ĐBSCL của Việt Nam là ngọng vì thiếu nước ngọt khiến nước mặn tràn vào. Các vùng nước Thái Lan thì chỉ nhận được 46% nước cần thiết. Thái Lan cho đào con kênh từ dòng sông Mekong vào sâu địa phận của họ và nay anh cambuchia cũng đào một con kênh từ sông Mekong ra biển của họ. Việt Nam chỉ biết bắt chước Tuấn Vũ, hát đời em cô đơn nên ai cũng thiếu nước.


Hiện nay có đến 45 cái đập từ Lào xuống Việt Nam, trong đó có đến 11 cái thuộc Trung Cộng. 21 cái thuộc Lào, giữ độ 37% nước của Mekong, Thái Lan chơi 7 cái đập, lưu trữ 7.1% lượng nước của Mekong và Cam bu chia giữ 2.1% và Việt Nam đoạt giải vô địch giữ được lưu lượng Mekong đâu 1.3% nên khái nhau 15 năm nữa thái Lan mới bằng Việt Nam. 


Nhà cầm quyền Lào đột phá tư duy, muốn xây đập để làm điện bán cho các nước láng giềng để phát triển giàu có. Vấn đề là anh Lào cộng không có tiền nên phải đi vay. Thì anh ba tàu nhảy vào kêu Vành Đai và Con Đường, cho vay tiền. Thế là anh tư Lào mắc bẩy.


Để mình mở ngoặc. Sau khi thế chiến thứ 2 chấm dứt. Các nước tây phương thấy đem quân đi đóng các thuộc địa mệt quá, trả độc lập lại cho họ. Sau đó họ thành lập hai tổ chức quốc tế gọi là World Bank (ngân hàng thế giới) và International Monetary Fund (quỹ tiền tệ quốc tế). Các nước mới dành lại độc lập thì chính quyền đa số là do các anh được thực dân đào tạo. Ít ai giỏi như Lý Quang Diệu. Đâu biết phát triển đất nước ra sao. Chưa thấy mô hình nào cả. Mấy anh tây và Mỹ mới cho các chuyên gia của họ, được gọi là “sát thủ kinh tế”, đến nói chuyện với nhà cầm quyền. Kêu xây cái đập này, có điện phát triển đất nước. Các anh cầm quyền kêu u chau hay hè gật đầu thì cần tiền chớ không lẻ in ra.

Lúc đó Ngân HÀng Thế giới mới nhảy vào điều nghiên các chương trình và cho vay ăn lời. Nếu chương trình được thực hiện bởi các chuyên gia địa phương thì khả thí. Các nước Tây phương và Hoa Kỳ kêu không được. Tụi tao cho vay nên cần kiểm soát công trình, phải để nhà thầu chúng tao xây cất mới kiểm soát chất lượng. Muốn thực hiện thì phải mượn tiền mà chỉ có hai thằng cho vay với điều kiện là người của nó làm. Một thằng kỹ sư tây hay mỹ được trả $100 giờ trong khi thằng kỹ sư địa phương chỉ tốn có $2/ giờ, vẫn làm việc được. Do đó thi công rất tốn. Ngoài ra mấy thằng Nắm quyền kêu công tao nằm gai nếm đánh thực dân dành lại độc lập. Nay về già, cần chút tiền thế là mỗi tên rút một ít một tí nên phải đội vốn và nhân dân trả. Tên cầm quyền nào trong sạch thì bị thủ tiêu như mấy ông tổng thống ở Guatemala, Panama, Ecuador, thậm chí ngay ông Diệm. Thời Việt Nam Cộng Hoà các chương trình viện trợ điều do các nhà thầu Mỹ như RMK thầu hết. Tiền không đến Việt Nam. Họ chỉ mướn người Việt đổ rác vớ vẩn. 


Dưới thời thực dân người ta xây trường Grand Lycee, nhà ga Đà Lạt, Nhà Địa Dư,.. để làm rẻ người phải mướn người Việt làm thì cũng đẹp đâu thua thằng tây nào đâu. Cho nên các chương trình xây đập đủ trò, các kỹ sư địa phương đều có thể làm được cả. Khi người tây phương cho mượn tiền là họ nắm quyền cai trị các xứ. Mày không nghe thì trả tiền lại đây. Chỉ phong mấy tên làm thái thú cho họ, tham nhũng nghe lời họ là xong. 


Anh ba tàu cũng bắt chước mấy anh tây chơi trò này, đặt tên Vành Đai và Con Đường. Cũng cho vay và khuyến khích đội vốn, lãnh đạo bỏ túi vô tư. Sáng nay, mình xem phỏng vấn đạo diễn Trần Văn Thuỷ, ông này chuyên làm phim về lịch sử, ông ta cho rằng trong 5 năm cầm quyền, toàn quyền Paul Doumer đã thực hiện được hạ tầng cơ sở tại Việt Nam, xe lửa xuyên việt, quốc lộ, lại không có mấy cái bot để thu tiền trong khi đường rày Cát Linh làm 11 năm cũng chưa xong. Đội vốn vào nhiêu lần. Thực dân gian ác nhưng chúng còn làm đâu ra đó còn người địa phương làm thì bú xưa là mua. 


Cái mất dạy là không đủ tiền trả thì anh ba tàu kêu cho tao khai thác 99 năm như Hải cảng ở xứ phía nam ấn độ. Khi không Trung Cộng có một Hải cảng quân sự do người dân địa phương bỏ tiền đóng thuế làm cho họ xài. Mình đi phi châu và các nước Trung Á đều thấy sự hiện Diện của anh tàu. Vấn đề dân đối bỏ nước ra đi kiêm cơm thì lại chạy qua các xứ Tây phương và họ. Không có anh nào chạy qua Trung Cộng ở cả. Thậm chí người Tàu còn chạy qua Mễ để đến Cali sống. 


Trở lại anh Lào, được anh ba tàu đột phá tư duy kêu xây mấy cái đập để bán điện đủ giàu. Anh Lào ngu nên chấp thuận ký giấy tờ, cho các công ty tàu đến xây đập còn mấy anh ngồi hát ngày mai tươi sáng của chế độ Lào Cộng. Tính ra Lào phải trả mỗi năm 1.2 tỷ đô La trong vòng 5 năm. Họ chỉ có 1.7 tỷ đôla dự trữ. Mỗi năm bán cho Thái Lan được 1.7 tỷ đô la cho điện. Thấy mỗi năm trả 1.2. Tỷ tiền nợ và bán điện được 1.7 tỷ nên các anh Lào hồ bởi xông lên, ký giấy tờ mượn nợ xây thêm 78 cái đập. Hình như Việt Nam có hùn tiền đầu tư vào một vài cái, giúp bức tử người Việt ở hạ lưu.


Vấn đề là Lào không những bị ảnh hưởng tiền vay của Trung Cộng mà còn là nước sông Mekong. Nếu anh tàu vui thì mở nước còn không thì đóng lại. Không nước thì bán ddi cho ai mà lại phải trả nợ. Chán Mớ Đời 


Cuối cùng công ty Power China chiếm 85% cổ phần trong các vụ xây đập. Anh tính $200/ giờ trả kỹ sư nhưng vì người Tàu nên anh trả đâu 5 đô một giờ. Lời khẩm. Bây giờ anh Lào thiếu nợ người Tàu thì họ đề nghị bán lại điện cho người Tàu để trả nợ. Làm như vây sẽ không tác hại môi trường tại Trung Cộng, có gì dân Lào gánh dùm.


Trung Cộng bị tây phương chơi nên hiểu chuyện. Các công ty tây phương đem nhà máy qua Trung Cộng sản xuất. Anh tàu mới mở cửa, không hiểu gì hết, cần phát triển nên môi trường ngày này bị te tua nên bắt các công ty tây phương này nọ thì họ rút ra rồi tuyên truyền này nọ về chính quyền Trung Cộng vi phạm nhân quyền đủ trò. Đặng Thị cho lính bắn chết người biểu tình ở THiên An Môn khiến cả thế giới rúng động nhưng họ vẫn tiếp tục đầu tư để người Tàu sản xuất. Nay nói vớ vẩn.


Anh Hun Sen cũng không thoát vụ này, cũng mượn tiền anh ba tàu bỏ túi rồi cho xây đập đủ trò. Họ làm các nghiên cứu về tai hại môi trường thì khuyên không nên làm nhưng anh HUn Sen, cựu khờ me đỏ cũng tiếp tục để có thể bỏ tiền túi cho cả dòng họ. 


Năm 2008, khởi đầu là công ty điện lực Việt Nam EVN, đến năm 2012 thì được chuyển qua Trung Cộng với 51% cổ phần, cao miên được 39% còn Việt Nam chỉ còn 10%. Lúc đầu thì chính quyền cao miên còn thương lượng với người dân để bù trừ nay Trung Cộng chiếm số đông thì đếch thèm đền. Dân chỉ biết khóc vì nhà cửa bị ngập, phải bỏ xứ ra đi. Còn lôi thôi thì lính của hun sen đem ra khệnh mọt gông. 


Bây giờ hỏi mấy nước Đông-Dương có dám mở mồm lên tiếng với Trung Cộng. Chúng cho ăn ngập đầu, mở miệng ra hít chúng đưa bằng chứng là đi tù à.

Hình ảnh báo động một năm đầy bất trắc

Giờ nói đến sự lợi hại làm đập nước. Đi viếng Ai Cập mình có viếng cái đập nổi tiếng mà tổng thống Nasser xây cất mà người dân Ai Cập chửi ngu như bò. Nasser khi lên ngôi, bị sát thủ kinh tế đến dụ xây cái đập mang tên ông ta để lưu danh muôn thủa. Đắt quá mà anh ta không sơ múi được gì nên kêu anh Liên Xô hữu nghị xây cái đập. Ta đọc lịch sử là đồng bằng Nile bên dòng sông này nổi tiếng từ thời pharraon, giàu có vì phù sa ở phía Nam Phi châu đỗ về đây vào mùa mưa. Nên khi họ trồng trái cây đủ trò cứ như đồng bằng sông cửu long, giàu có. Nay nhờ ông Nasser muốn làm Phareon thế kỷ 20, xây cái đập chận phù sa trôi về miền đồng bằng. Đất đai cằn cỏi, phải sử dụng phân bón, khiến đời sống mắc mỏ. Cái khốn nạn là điện đem về rất xa nên mất nhiều năng lượng chỉ cung cấp đâu 20% cho dân Ai Cập.


Bây giờ nói đến phía đông nam của xứ Trung Cộng. Trung Cộng chơi cha thiên hạ muốn xây dựng một nhà máy điện 60,000 MetaWatt trên dòng sông Brhamaputra tại Medog, cách biên giới ấn độ 20 dậm. Phía nam có Ấn Độ và Bangladesh. Tương tự sông Mekong, Trung Cộng có thể đóng không cho nước chảy về hạ lưu là anh Ấn Độ ngọng. Anh ba tàu đem quân đến đóng cao nguyên Diklam của Bhutan và khởi đầu xây cất hạ tầng cơ sở. Ấn Độ phải can thiệp vì nếu để Trung Cộng chiếm Bhutan là coi như cái cuống họng nơi dòng sông chảy qua sẽ bị Trung Cộng đổi hướng là chết. (Còn tiếp)



Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 









Miệng nhỏ khó thở

Gia đình bên nội có răng rất lạ như hàng rào ấp chiến lược. Lý do là miệng nhỏ mà răng lại bự nên mọc xiên. Lại kêu răng khểnh. Con gái mình cũng bị vụ này thì bên mỹ họ nhổ bớt một cái răng để có chỗ cho các răng khác mọc không phải chen chúc thêm niềng răng nên lớn lên răng đều như đa số người Mỹ. Đặc điểm người Mỹ mà đi ngoại quốc thì dân địa phương nhận ra ngay vì răng đều và đẹp, nhờ niềng răng từ bé.

Theo các nghiên cứu thì niềng răng là sẽ làm miệng nhỏ lại và tương lai sẽ có các vấn đề khác như ngáy, mất ngủ hay chứng ngưng thở khi ngủ. Vào thập niên 1950, có một nha sĩ người anh tên John Mew nhận ra vấn đề này và lên án cách trị miệng nhỏ như trường hợp con gái. Ông ta đề nghị cách chữa bệnh này bằng cách ngậm môi và răng chạm với nhau sẽ giúp khí đạo mở. Ngoài ra nhai cho kỹ khi ăn nhất là các loại cứng cứng một tí. Làm mình nhớ đến người già khi xưa như mệ ngoại mình ăn trầu, cứ nhai hoài nên răng cứng lại giúp tạo thêm calcium giúp bổ sung cho xương. Ông nha sĩ xui, gặp phản ứng dữ dội của đồng nghiệp vì theo cách chữa bệnh này, sẽ không có tiền và cuối cùng ông ta bị mất bằng hành nghề nha sĩ. Nghe nói con trai ông ta còn sống vẫn tiếp tục chữa bệnh cho bệnh nhân theo cách ông bố. 


https://en.wikipedia.org/wiki/John_Mew


Tác giả cho hay ông ta cũng nhai thì khám phá ra khí đạo của mình sau vào tuần lễ được nới rộng ra. Mình không biết nhai kẹo cao su có giúp gì không. Có dạo người ta kháo nhau ăn cơm gạo lức theo phương pháp Ohsawa, nhai kỹ lưỡng tạo ra nước bọt để có enzyme giúp tiêu hoá. Nay theo các nghiên cứu này thì mình đoán nhai cơm kỹ lưỡng giúp răng tốt và khí đạo mở rộng hơn giúp thở dễ dàng hơn.


Tò mò mình kiếm các phương cách để tập thở thì ngọng vì nhiều loại quá mà không biết có đúng hay không hay thiên hạ chỉ bỏ lên mạng để câu view, kiếm tiền.


Có một nghiên cứu khả tín là tại một bệnh viện ở thành phố Topeka, Kansas, vào năm 1970. Có một ông gốc Ấn Độ tên Swami Rama, được bệnh viện này thử nghiệm. Gắn các hệ thống đo đạt trên người ông ta để nghiên cứu. Ông ta có thể thay đổi nhịp tim từ 74 nhịp/ phút xuống còn 52 hay gia tăng từ 60 đến 82 trong vòng 8 giây đồng hồ. Hay là có khả năng biến đổi nhiệt độ của ngón cái và ngón trỏ đến 11 độ. Dạo này khi tập, mình cảm nhận một luồng khí nóng chạy trong hai ngón tay cuối của mình thì có thể nhiệt độ khác với 3 ngón kia. Qua trường hợp ông Ấn Độ này cho thấy người ta có thể tập cách thở để điều chỉnh cơ thể hay tự chữa bệnh của mình. Vấn đề ông này bị mấy bà theo học cách thở với ông ta, thưa ra toà về tội xách nhiễu tình dục đủ trò khiến thiên hạ quên đi sự việc chính giúp ông này nổi tiếng là cách thở của ông ta. Có thể truyền thông lợi dụng mấy vụ này đánh ông ta tơi tả.

Có một phương thức thở khác mang tên là Tummo, có nghĩa là lửa ở trong (nội hoả?). Phương cách thở này được các nhà sư tây tạng sử dụng từ trên 1000 năm qua. Họ có thể chịu đựng cái lạnh giá buốt trên núi Hy mã lạc Sơn, có thể làm tan đá với sức nóng cơ thể của họ. 


Có một ông người hoà lan tên Win Hof cũng khám phá ra cách thở tương tự mà trên YouTube thiên hạ theo tập đủ trò. Có lần mình thấy mấy tấm ảnh của Khoa chụp đang ngồi cởi trần trên tuyết. Kinh như không hỏi vì không muốn tập đủ thử. Biết đủ thứ rốt cuộc chả biết cái gì hết.


Có lần nói chuyện với một anh tập chung, đai đen Thái Cực Đạo khi xưa ở Việt Nam. Anh ta kể là thuộc đội đi bắt du đảng ở Sàigòn. Anh ta kể khi thiền độ vài phút là anh ta bay lên niết bàn, cảnh giới lạ khiến mình thất kinh, tưởng anh ta nói chuyện cỏi trên.


Năm 1956, một sinh viên tâm lý học, tên Stanislav Grof, tình nguyện thử một loại thuốc khiến anh ta có những ảo giác khác thường. Anh ta được xem là người đầu tiên sử dụng LSD. Sau này, LSD bị cấm nên anh ta tạo một thứ khác hợp pháp, gọi là Holotropic Breathwork. Sau một thời gian thở nhanh sẽ tạo cảm giác khá lạ. Lý do là thiếu khí carbon. 


Nếu chúng ta thay đổi số lượng khí carbon, có thể tạo ảo giác và thay đổi tâm trí của chúng ta. Như anh tập chung, kể ngồi thiền. Không biết theo phương pháp nào nhưng đoán là cách thở khiến thán khí bị thiếu, giảm thiểu lượng máu chạy về não bộ nên gây rối loạn tâm thần, tạo những ảo giác đang ở đâu đâu.


Mình không có tập thiền nên không biết ra sao. Theo mình khi đồng chí gái la mà ngồi lặng yên. Đó là thiền rồi. Tập Thái Cực Quyền hay Trạm Trang Công là thiền rồi vì quá mệt. Nay chỉ cần tập thở chậm lại là vui.

Trở lại vụ đồng chí gái cứ than là ngủ không được, bị stress, tám chuyện với mấy bà bạn đến khuya nên hay mất ngủ nhất là thở bằng mồm khi ngủ. Mấy cuốn sách mình đọc về các nghiên cứu, cho rằng cần phải thở bằng mũi thay vì thở bằng miệng. Chúng ta cứ nghe hay đọc sách nói đến chế độ dinh dưỡng để tránh bệnh tật đủ trò nhưng quên đi ngủ hay thở là rất quan trọng. Ai có thể nhịn đói vài ngày không chết nhưng nếu không thở được vài phút là tiêu diêu miền cực lạc.


Khi chúng ta mệt mỏi cả ngày làm việc, đầu óc bị ù vì cách thở. Dưỡng khí mà chúng ta hít vào không được đưa đến các nơi trong cơ thể khi hơi thở của chúng ta lộn xộn. Oxygen giúp bộ não hoạt động cũng như các cơ bắp. Do đó không đủ dưỡng khí thì sẽ giảm mất sự hữu hiệu khi làm bài tập, hay công việc.


Mình nhớ dạo ở New York, có quen một cô sinh viên y khoa ở đại học U Penn. Cô ta rớt môn Anatomy nên phải học lại. Vấn đề là chỉ được vào phòng các thi thể người chết để học thêm vào buổi tối, sau khi học hết mấy môn kia. Dạo ấy trong trường, có một cô sinh viên học ban đêm bị một tên bảo vệ hiếp dâm nên cô nàng sợ, kêu mình xuống mỗi đêm, vào phòng thi thể đợi cô ta học. Dạo ấy mình muốn học MBA nên đi học thêm trường Kaplan để nộp hồ sơ sau khi tan sở. Học xong lấy xe lửa xuống Phila rồi chạy đến trường y khoa. Mình phải lấy kéo chỉ cái này cái nọ trên thi thể theo cuốn sách để dò bài cho cô ta. Học xong thì độ 1, 2 giờ sáng rồi mình ngủ một tí, sáng 5 giờ dậy, đi xe buýt ra nhà ga rồi lấy xe lửa về New York làm việc. Lên xe lửa là ngủ nên thiếu ngủ. Mệt không thể tả. May quá kỳ thi đó cô ta đậu khiến mình mừng hết lớn. Sau này cô ta có rớt môn học nào thì mình cũng trốn luôn, không dám trở lại Phila. Do đó khi đồng chí gái than mệt là mình nhớ đến sự việc nên tìm cách giúp cô nàng. Vấn đề cô nàng xem mình như nông dân cục mịch nên không bao giờ nghe.


Đó chưa nói đến bạch huyết cầu cần rất nhiều oxygen để chống lại các bệnh tật xâm nhập. Hệ thống tiêu hoá cần máu để làm việc chuẩn mực trốn khi đó hít thở không đủ khiến các nội tạng bắt đầu lộn xộn đưa đến bệnh tật. Thường các người chơi thể thao, đi bộ đều đặn, ăn uống đều đặn, ngủ được nên họ khoẻ mạnh ít đau ốm.


Các nghiên cứu cho rằng chúng ta cần thở bằng mũi. Lý do là mũi giúp làm ấm và ẩm không khí hít vào. Mùa đông lạnh như cắt mà nếu mũi mình không giúp làm ấm không khi hít vào là chết đông đá luôn. Đồng thời mũi cũng gạn lọc các chất bẩn. Khi chúng ta thở bằng mũi sẽ giảm thiểu nhịp đập của tim và đem nitric OxIDE vào lá phổi, giúp mở hai lá phổi và các mạch máu để đưa oxy vào cơ thể. 


Các nghiên cứu cho biết chúng ta được sinh ra để thở bằng mũi, không khí sẽ vào bụng khiến oxygen và carbon dễ bồi đắp. Làm việc giúp cơ thể có năng lượng. Stress và cách ngồi đứng nằm làm mất quân bình trong cơ thể. Oxygen mà chúng ta hít vào không được đưa đến các nơi cần thiết của cơ thể khiến chúng ta bị đau ốm. 

Khi thở bằng mũi, bụng chúng ta phình ra khi hít vào, không phải ngực của chúng ta. Cái này mình hiểu khi kéo nội công Hồng Gia qua cách hàm hung bạt bối. Nếu chúng ta có thể tập luyện cách thở sẽ giúp cơ thể hoạt động tốt hơn, ngủ được không bị stress.


Khi bơi mình ngậm miệng nên thấy khoẻ tương tự khi kéo nội công Hồng Gia. Sau khi tập thấy khoẻ nên không hiểu nhưng nay đọc mấy tài liệu về thở thì mới hiểu lý do nhờ cách thở. (Còn tiếp)


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn