Thở chậm sống lâu

Đồng chí gái có bệnh mất ngủ, sáng nào cũng rên là ngủ không đủ khiến mình thất kinh vì cô nàng ngáy như gọi đò trên sông Hương khiến nhiều hôm mình phải xuống nhà ngủ, sợ cô nàng kêu răn mà ngụ khôn đụ. Có dạo ai nói là cẩn thận, nếu không sẽ chết trong khi ngủ (sleep apnea). Trong đại gia đình cô nàng có hai người em họ, ngủ rồi chết luôn. Cô nàng lo sợ nên tìm kiếm bác sĩ để chữa trị. Có bà nha sĩ lấy $10,000 rồi ngủ cũng không được, tiền mất tật mang. Sau có bà nha sĩ nào có lương tâm, làm cái hàm đeo khi ngủ thì bớt ngáy, ngủ được nhiều hơn nhất là sau khi nghỉ hưu, không còn bị stress nhiều nên dạo này uống thuốc ngủ ít lại nên cũng mừng.


Buồn đời, mình đọc thêm tài liệu để tìm hiểu, xem chữa bệnh cho mụ vợ. Thường người ta khuyên là không nên sử dụng Internet 15 phút hay cả tiếng trước khi đi ngủ, đây mụ vợ cứ ôm điện thoại bên mình, nhắn tin hay tám với bạn đến khuya. Đầu óc cần một thời gian để lắng dịu để chìm vào giấc điệp. Trong khi đó mình tắt điện thoại sau 7 giờ đêm đến 7 giờ sáng hôm sau. Lý do là sợ người mướn nhà gọi, kêu nước bị nghẹt đủ trò.

Biển nam Cali. Mỗi tuần mình hay ra đây để tập thở.


Dạo này, Khoa hướng dẫn mình tập nội công Hồng Gia và Thái Cực Quyền kèm với hơi thở thì cảm nhận nhiều sự khác lạ. Điển hình sau vài phút thì có các luồng khí nóng chạy trong người như khi tập Trạm Trang Công, các luồng khí này không phát xuất hoàn toàn trong cơ thể nhưng rải rác có nhiều nơi nhất là ở các ngón tay. Khi thở thì không mở mồm, chỉ thở bằng mũi. Nói chung là thở bằng cơ hoành. Đi đứng đều giữ cái hơi nơi bụng. Khi di chuyển thì cảm nhận sự chuyển động ở đầu ngón tay, chỗ ấm chỗ bình thường, khó giải thích. Chỉ ghi nhận nhưng không tò mò lắm. Một thời gian sau sẽ biến mất khi đã quen như trước đây tập Trạm Trang Công.


Mình có xem một phim của một bác sĩ từ Ukraine. Ông ta giải thích trên bộ xương khi thở cần tạo ra không gian qua mở và đóng lại các xương ngực và lưng. Hoá ra tập nội công Hồng Gia là tập theo cách thở vì phải đứng theo hàm hung bạc bối giúp đóng mở các khớp xương và bộ xương tạo không gian để hít thở đầy hơn. Bây giờ mới hiểu sau khi tập nội công Hồng Gia, mình cảm thấy phấn chấn, khoẻ không mệt. Ngược lại tập Thái Cực Quyền, mình quên hàm hung bạc bối nên sau khi tập thì thấy đổ mồ hôi. Sáng nay, mình tập Thái Cực Quyền, ráng hàm hung bạc bối thì thấy khoẻ, không mệt, đổ mồ hôi như trước. Hoá ra người xưa kêu hàm hung bạc bối là để tạo không gian để hít thở nhiều hơn.


Theo cách giải thích của ông bác sĩ Ukraine thì tập nội công Hồng Gia kèm theo cách thở thì quá chuẩn. Nhìn lại quá trình mấy tháng qua tập theo cách Khoa hướng dẫn thì chợt nhận ra lý do thấy có sự tiến bộ.

https://youtu.be/faYdSCc3jII?si=C2nhQmO275UkcuyM


Đặc biệt khi Khoa chận tay lại khi mình kéo nội công hay ra đòn thì tay không nhúc nhích nếu không thở đúng còn nín thở thì quên ngày xưa đi diễm. Tương tự khi đối thủ nắm chặt cánh tay, cách giải thoát rất giản dị nhưng khó cưỡng được. Có hôm, Khoa kêu một anh bự con nắm 2 tay lấy cánh tay của mình. Mình chỉ cần căng bàn tay ra và chuyển động hơi thở cùng cánh tay thì anh ta không giữ kềm tay mình lại được dù anh ta bự con, khoẻ mạnh và trẻ hơn. Nếu không sử dụng hơi thở thì chắc chắn sẽ không thoát được lực kềm của anh ta. Cho thấy hơi thở rất quan trọng.


Thấy lạ mình kiếm tài liệu đọc. Có hai ông: một người Mỹ và một người Ái nHỉ lan viết sách. Thật ra có rất nhiều trên thị trường nhưng không biết đâu thật đâu giả vì họ cho thông tin trái ngược. Có nhiều cách thở, yoga, khí công đủ trò. Mình lựa 2 ông này vì trường hợp của họ khác biệt, không phải bác sĩ nhưng bị bệnh suyễn và ký giả về khoa học. Họ muốn tìm ra cách tự chữa bệnh nên đọc sách và các nghiên cứu từ xưa nhưng không ai chú ý. Có thể là các công ty dược phẩm không muốn bác sĩ biết đến để họ bán thuốc chữa bệnh suyễn và mất ngủ.

Họ cho biết thế kỷ trước, bệnh ho lao lan rộng thì họ nhận thấy 70% bệnh nhân, thở bằng mồm thay vì bằng mũi. Tương tự răng tốt là do thở bằng mũi hay về già cần thở bằng mũi để tạo thêm chất calcium cho xương. Toàn là những kết quả nghiên cứu của các đại học danh tiếng Hoa Kỳ. Nhưng không được quần chúng biết đến. Có ông James Nestor, tự nguyện làm cobaye cho một nghiên cứu ở đại học Stanford. Có viết cuốn sách “breath” kể nhiều chuyện khám phá khoa học về cách thở nhưng không được giảng dạy cho sinh viên y khoa.


Họ cho biết thường chúng ta hít thở, không sử dụng hoàn toàn hai lá phổi. Chỉ sử dụng đâu 50% rồi khi về già thì ít lại hơn khiến lá phổi càng ngày càng teo lại khiến chúng ta phải thở dồn dập, tăng áp huyết. Cho thấy khi về già chúng ta cần tập thở để có thể sử dụng hai lá phổi nhiều hơn. Nếu không được thì tập thở cơ hoành để giúp hít oxy và đẩy thán khí.


Nhớ khi xưa có đọc đâu đó nói rằng khi bào thai lớn lên, thở trong bụng mẹ qua cuống nhau nối liền với người mẹ. Sau khi ra đời, cuống nhau bị cắt đi thì đứa bé vẫn tiếp tục thở qua cơ hoành và hai lá phổi. Từ từ lớn lên, chúng ta chỉ để ý hay thở bằng hai lá phổi nhất là khi đi học thầy cô dạy về hô hấp của cơ thể. Kết quả là quên cách thở qua cơ hoành. Nếu ai muốn kim dung hoá thì gọi thở đan điền.


Ngày nay, đời sống trong thành phố quá nhiều lo lắng, con người bị stress nhiều nên hơi thở của họ rất nhanh, dồn dập không sâu nên không sử dụng hoàn toàn lá phổi. Mình để ý mỗi lần đồng chí gái la thì tim mình đập mạnh và nhanh. Có thể lý giải lý do đàn ông chết sớm hơn phụ nữ vì bị vợ la nên thở nhanh, áp huyết cao nhanh. Thức ăn nhanh khiến người ta ít nhai lại, không tạo ra enzyme giúp tiêu hoá thức ăn nhất là cấu trúc của hàm răng bị thay đổi. Có dịp mình kể vụ niềng răng tại tây phương là sai nhưng các nghiên cứu này bị bỏ sọc rác vì lợi tức cho nha sĩ.


Vào những thập niên 1830, có một nhà nghiên cứu mỹ tên George Catlin ghi lại sau khi viếng thăm trên 50 cộng đồng, khác chủng tộc cũng như văn hoá, ngôn ngữ, thực phẩm tại Bắc mỹ và Nam Mỹ. Ông ta nhận thấy các giống dân đều cao ráo và có răng rất tốt và họ có đặc điểm chung là hít thở bằng mũi.

https://en.wikipedia.org/wiki/George_Catlin


Ông Catlin này thử nghiệm thở bằng lỗ mũi thay vì bằng miệng thì chữa được bệnh khó thở của ông ta. Ông ta có viết cuốn sách dưới nhan đề Breath of Life, kêu gọi độc giả ngậm miệng khi thở.


Theo mình hiểu, khi xưa học môn vạn vật của lớp 11 B là khi mình hít không khí vào thì các phân tử oxygen bám theo các tế bào máu đỏ, và được truyền đi trong cơ thể để được các tế bào sử dụng. Ngoài ra các phân tử oxygen này đổi trao các phân tử của khí carbon, đang chạy về các lá phổi để được thở ra ngoài. Chắc các bác còn nhớ vụ máu đỏ và máu xanh được vẽ trên cơ thể người. Khỏi nhắc lại. Dạo đó học là thấy nhức đầu nên không học bạn A.

Hôm trước, tập xong chạy ra biển đứng nhìn mưa trên biển rồi về. Mình hay chạy ra biển sau khi tập ở Bôn Sa để tập thêm cách thở.

Khí carbon không phải là đồ phế thải mà có chức năng rất quan trọng là phân tách oxygen từ các tế bào máu. Ngoài ra còn giúp làm giãn các mạch máu, giúp nới rộng ra để có thể mang theo nhiều máu trong cơ thể. Khỏi cần uống thuốc làm loãng máu. Mình có xem một phim tài liệu, thấy một bác sĩ phi luật tân, cho bệnh nhân ăn ớt, để giúp các mạch máu giãn nở thay vì uống thuốc làm loãng máu để tránh nghẹt tim. Ông ta giải thích là làm cho máu loãng không giúp giải quyết vấn đề vì chỉ tránh bị nghẹt tim, còn cho ăn ớt hay uống nước ớt thì giúp làm giãn nỡ các động mạch, giúp máu lưu thông, có thể kéo theo các chất làm đóng các mạch máu.


Đồng chí gái thuộc dòng các mệ nên ăn ớt nhiều ddi bác sĩ khám nghiệm máu thì không bị cholesterol cao nên mình tập ăn ớt giúp tống khứ các chất béo trong huyết quản. 


Khi chúng ta thở nhanh và mạnh, là lúc chúng ta tống tất cả các khí carbon ra ngoài khiến giảm tốc độ của máu lưu chuyển trong huyết quản. Đó là trường hợp khi chúng ta chơi thể thao hay bị lo sợ khiến đưa đến chóng mặt và đau đầu. Lý do thiếu dưỡng khí oxygen.


Khi chúng ta thở chậm lại thì khí carbon vẫn còn trong hệ thống hô hấp giúp cơ thể điều hoà tốt hơn. Cho thấy khí carbon rất cần cho cơ thể, hệ thống hô hấp của con người. Khoa có dặn mình là thở ra hít vào thì đừng để hết mà cần duy trì một ít tương tự khi chúng ta ngưng thở vì khi hít sâu quá hay thở ra hết là lúc đó lực trong người không di chuyển, xem như mất luôn ngay giây phút đó. Mình giao thủ với Khoa thì thấy đúng như vậy. Khi hít sâu quá hay khi thở ra hết thì lực bị nghẹn. Chỉ trong tích tắc đó là đối thủ có thể phản công là mình ngọng. Lúc nào cũng chừa một ít như hình ảnh âm dương, có chấm đen bên trắng và chấm trắng bên phần đen, mới giúp chuyển hoá được. Xem như là đừng chơi tới bến, vừa vừa giữ vốn.


Con người trung bình thở từ 12 đến 18 lần trong một phút thì trung bình sống độ 80 tuổi đến 100 tuổi. Chó thở từ 18 đến 25 lần trong một phút, với cái mồm há ra, thọ độ 10-12 năm trong khi con rùa thở 0.5-0.7 lần cho mỗi phút nhưng có thể kéo dài hơn, thọ trên 150 tuổi. Họ đưa đến kết luận, thở chậm sống lâu.


Họ cho biết các nghiên cứu của các đại học danh tiếng Hoa Kỳ như Harvard, Stanford, Penn, khuyến khích chúng ta nên hít vào 5.5 giây và 5.5 giây thở ra, xem như 5.5 lần trong một phút. 60 giây chia cho 11 lần (5.5. Hít vào và 5.5 thở ra). Rất khó để canh và đếm nhưng đại loại xung quanh con số này là được. Xem như phải thở chậm hơn phân nữa số lượng bình thường hay 1/3. Mình chỉ đếm 1, 2, 3, 4, 5 khi hít vào rồi thở ra thì đếm 5,4,3,2,1 rồi bắt đầu lại chu kỳ. Xem như mỗi chú kỳ là 10 giây đồng hồ. Xem như 6 chu kỳ nhưng cũng có thể là 5.5. Đại loại mình tập như vậy là đủ thấy hơi thở chậm lại rồi.


Khi tập nội công thì mỗi lần xả một ngón tay hay đóng lại là mình đếm tới 5 cho dễ theo dõi hơi thở. 


Mấy người tập chung hay hỏi mấy câu hỏi mình khiến mình như bò đội nón. Tại sao sáng tập vào lúc 5:30 giờ sáng, mình chỉ bận áo thung 3 lỗ trong khi họ bận mấy lớp áo vẫn lạnh. Tập xong thì mình đổ mồ hôi trong khi họ vẫn lạnh, có ấm người thêm một tí. Cái này mình ngọng vì cơ địa mỗi người khác nhau nên không thể trả lời được.


Mình chỉ nhớ là từ khi rời Việt Nam, trong suốt gần 40 năm, mùa đông mỗi năm là mình bị đau vì phổi yếu. Phải đi bác sĩ uống trụ sinh, thuốc ho đủ trò. Hồi bé, bác sĩ Sohier khám phổi mình thì cho biết bị nám phổi hay gì đó không nhớ. Mấy người hàng xóm nghe tin thì kêu mình cởi áo khi chơi với đám con nít trong xóm. Lý do là sợ rách áo hay làm dơ áo thì bị đòn nên tốt nhất là cởi ra làm Nùng Chí Cao, bận cà ra vát đít, chạy long nhong.

Từ khi mình tập tại Đông Phương Hội, có tập thêm môn Trạm Trang Công thì sau một năm thì hết bệnh vào mùa đông. Thân thể ấm lại khiến mụ vợ hay đạp mình ra khi mình xáng lại chỗ mụ nằm, kêu người chi mà nóng rứa. Mùa đông thì mụ bò lại ôm mình cho ấm người. Chán Mớ Đời  Mình nghĩ nhờ tập Trạm Trang Công nên giúp các hàn khí trong người thoát ra ngoài nên ít bị cảm mạo. Có lần, trước khi bước ra ngoài sân buổi sáng, lấy áo ấm bận xong, tính phủ cái hood lên đầu nhưng lười thì khi vừa bước ra khỏi cửa thì nghe rõ ràng cái “bạch” ngay cổ vai, thấy chỗ đó bị cứng lại ngay. Phải chạy vào nhà lấy dầu nóng xoa cho ấm lại khúc đó.


Mình hỏi Khoa thì anh chàng cười, kêu nay mình tập lâu năm nên bắt đầu cảm nhận mấy vụ này. Anh ta giải thích là bệnh tình lúc nào cũng bắt đầu từ cảm mạo khi các hàn khí xâm nhập vào cơ thể qua các lỗ chân lông khiến mình bị khó chịu và lâu ngày sẽ thấm vào nội tạng. Mình nhớ khi xưa, mấy người lớn tuổi hay có chai dầu bác sĩ Tín hay Nhị Thiên đường để khi cảm thấy lộn xộn trong người thì xoa thở hít.


 Mỗi lần mụ vợ, cảm thấy long thể bất an là dựng cổ mình dậy vào nữa đêm, kêu cạo gió nên trong nhà lúc nào cũng có chai dầu nóng. Từ ngày mình học cạo gió từ Khoa, bị mụ vợ dựng cổ giữa đêm, kêu cạo gió hoài. Mình kêu đi tập Đông Phương Hội thì mụ kêu, tập gì ẹo ẹo, mụ thích tập zumba hơn. Chán Mớ Đời. Mình có viết một bài về cạo gió và dùng trợ cụ để cạo, ít nguy hiểm hơn thay vì dùng đồng tiền. Rút kinh nghiệm của em, các bác không nên học cách cạo gió vì ban đêm hay bị người bạn đời dựng cổ dậy, kêu cạo gió. Mất ngủ. Em học vì muốn chữa bệnh cho đồng chí gái.


Khi mình tập kéo nội công Hồng Gia và Thái Cực Quyền thì đi chậm để theo nhịp thở chậm như họ cho biết 5.5 lần trong 1 phút nhờ đó mà oxygen được chuyển đi trong huyết quản và khí carbon được thải ra ngoài chậm. Nay mình đang tập leo núi với cách thở này nhưng khá châm vì khi mệt là mồm hả ra như cá chép bị ông táo cởi bay về trời. Nay mình hiểu tập nội công Hồng Gia lý do phải hàm hung bạc bối vì hơi thở, được hít nhiều hơn khi các cơ gân, chuyển động và xiết hai bàn chân xuống đất.


Khi mụ vợ đeo cái hàm để ngủ thì khởi đầu mụ nhớ nên ngậm miệng nên ít nghe ngáy. Có ngáy nhưng nhỏ nay thì thấy ngáy hơi to lại, chưa bằng khi xưa nên mình xem mụ có há mồm hay không thì có. Đang gửi mua băng keo để dán nơi mồm trước khi đi ngủ cho mụ. Để xem có hiệu nghiệm hay không, sẽ thông báo sau. Mình thử hai hôm nay cái băng keo dán ở mồm. Dễ tháo ra vào buổi sáng, để hôm nay chỉ mụ vợ. Em gửi mua qua Amazon, họ có cả ngàn loại, được gọi là sleep tape. Mụ vợ không muốn đeo băng keo dán miệng. Chán Mớ Đời 


đề tài khá rộng nên em sẽ kể nhiều tập như lỗ mũi, cái đầu, răng cỏ đủ trò,… (Còn tiếp)


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen  

Nguyễn Hoàng Sơn 

Những người quen trên mạng


Hôm nay, phải chạy lên vườn vì có hẹn với packing House, xem họ dự tính năm nay trong vườn có độ bao nhiêu tấn bơ. Hàng năm khởi đầu mùa hái bơ thì các công ty mua sỉ bơ đều gọi điện thoại hẹn đến vườn để họ dự đoán bao nhiêu trái bơ so với năm ngoái để dự tính bao nhiêu tấn có thể mua mùa này. Năm nhiều năm ít nên chỉ cần tính đổ đồng một cây bao nhiêu trái rồi nhân với 1,200 cây. Thường bán sỉ cho Packing House thì tiện hơn nhưng họ trả giá rẻ, còn bán lẻ cho mấy người mua để bán ở Farmers Market thì được tiền hơn.

Đang đi vòng vòng thì anh mới quen qua mạng, gọi điện thoại hỏi có trên vườn thì anh ta kêu chị vợ nấu đồ ăn, mang lên cho vợ chồng mình ăn. Đâu 1 tiếng sau, anh ta đem lên 3 hộp cá hồi chiên với sốt cà chua và cải xanh xào. Gọi điện thoại cho đồng chí gái, nhờ nấu cho nồi cơm. Về đến nhà, cơm vừa chín, ăn ngon kể gì.

Vợ ra biển

Anh này quen qua mạng. Năm ngoái, mình có loan tin trong mấy nhóm mình quen trên mạng, ai rảnh đến vườn hái bơ miễn phí. Mình đủ sở hụi nên cũng lười hái thêm bơ vì năm ngoái bơ giá rẻ. Hái bán giá rẻ không lời mất công nên gọi thiên hạ đến hái làm quen. Năm nay thì bơ sẽ lên giá vì miền nam cali không có bơ nhiều. Năm ngoái thời tiết thất thường khiến trái rụng rất nhiều nên họ tiên đoán là giá bơ sẽ lên cao. Mấy bác đừng kêu em ship bơ nhé. Chưa kể đến vụ ruồi á châu ở miền nam Cali. Hiện có dịch tại miền nam cali, có một loại ruồi gọi là á đông đang sinh sôi nẩy nở tại miền nam cali, phá hại các loại cây á đông, cây cam và chanh. Chính phủ đã ban lệnh cấm bán cam, bưởi và quýt. Anh chàng Mễ mua quýt ở vườn, không hái lá, chỉ giữ cọng thì không bị lộn xộn.


Khi vào tiểu bang Cali, có những cổng khám xét trái cây từ tiểu bang khác vào để phòng ngừa, các trái cây lạ đến từ các nơi khác, mang theo các sâu bọ, ruồi nhặng, phá hại mùa màng của Cali. Họ chưa biết loại ruồi á châu đến từ đâu nhưng ở vùng San Bernardino bị cấm bán, hình như còn phải chặt bỏ cây nữa.


Vợ chồng anh bạn học cũ từ Sàigòn lên, ghé thăm bà cụ hôm nay. Cảm ơn Đức và Phước


Trở lại vụ năm ngoái, sau khi bán đủ sở hụi, mình kêu mấy nhóm quen trên mạng ở vùng này đến hái bơ. Đúng ngày giờ, có mấy chục người Việt và gia đình đến vườn, đi vòng vòng hái bơ rồi đi về. Có người lịch sự thì kiếm mình chào cảm ơn nhưng đa số thì hái xong, đi về, không chào hỏi gì cả. Có một chị kêu là hồi dịch covid, viện dưỡng lão của chị ta làm có nhận đồ bảo hộ và khẩu trang, và khẩu diện từ nhóm Lửa Việt nên biếu tặng 1 vé để cảm ơn. Có một chị gốc Đà Lạt, trước đây hay đến vườn chơi hái bơ, bưởi rồi lâu lâu nấu bún bò cho vợ chồng mình.


Có một anh kêu vườn to quá nên cần một con chó để giữ vườn. Anh ta tặng một con chó Berger, được 6 hôm thì con chó bỏ chạy mất tiêu. Anh ta xin thêm cho 2 con chó berger nhỏ nhưng mình thấy lộn xộn quá, phải chích ngừa đủ trò rồi lỡ chúng cắn ai đột nhập vào vườn hái trộm thì lại phiền nên thả.


Có một anh đến nhưng không chạy đi hái bơ mà hỏi mình có cần gì thì anh ta phụ. Mình chỉ cười vì câu xã giao này mình nghe rất nhiều lần từ thiên hạ đến hái bơ ở vườn mình. Bạn mụ vợ đến chơi rồi kéo họ theo bạn nên họ vui, nói cho vui mồm. Không như anh này nhảy vào lấy cưa, lấy kéo phụ mình chặt cây. Sau đó anh ta hẹn hôm sau lên tiếp. Từ đó đến giờ anh ta lên vườn phụ mình đều đều mỗi tuần, ngoại trừ khi đi chơi. Nay còn kêu vợ nấu thức ăn cho gia đình mình ăn. Anh ta mới gọi là tuần tới tất niên, nhà anh ta nấu ăn khi con gái về, sẽ nấu thêm một phần cho gia đình mình. Anh ta sẽ mang lên vườn cho mình. Khỏi mất công nấu cúng ông bà. Anh ta còn hỏi ăn tôm hùm được không. Mình thì tép còn ăn huống chi hùm.


Nhiều khi mình bận không lên vườn thì anh ta tự động đến vườn, dọn dẹp vườn. Nay mình nhờ anh ta lo mấy chục cây thanh long vì năm ngoái đi chơi quá xá, quên vụ này nên trái ra ít vì không phân bón tưới đủ đô. Năm nay thanh long ra trái nhiều thì khi bán chia với anh ta cho vui, đổ tiền xăng.

Có một ông gốc El Salvador, cứ lâu lâu có đất hay xi măng, chở tới vườn mình rồi tự ban thêm đất, nới rộng các con đường, đặt ống cống để thoát nước mưa đủ trò. Nếu trả tiền thì tốn cũng phải mấy chục ngàn. Ông ta tự đem xe máy cày đến ban đất ra. Ông ta làm nghề cày đất hay phá xi măng,… thay vì đem đất đi đổ, tốn tiền thì mình nói khi nào làm việc ở gần vườn mình thì đem lại. Mình đưa cho ông ta bơ và quýt. Tương tự ông nuôi Ong. Thường thì họ lấy tiền chủ nông trại đâu $200/ tổ ong. Ông này thì mỗi lần mùa hoa nở thì ông ta đem vào 200 tổ ong, không lấy tiền. Rồi còn tặng vài lít mật ong nên mình hay lấy mật ong của ông ta, kêu bạn bè mua mật ong nguyên chất hữu cơ như giúp ông ta. Đi chơi mình hay nhờ ông ta xem vườn, có chuyện gì thì báo cho mình biết.


Mình mới khám phá ra một điều. Các bác nào muốn chích botox trên người thì thay vì đi bác sĩ, vào vườn em. Đến mấy nơi họ để tổ ong đứng chọc phá để ong chích sưng lên, khỏi cần chích bọtox cho tốn tiền. Hôm qua, em đi đến mấy tổ ong mà không biết ông nuôi ong mới viếng chúng, nên bị một con chích ngay trán. Sưng vù lên. Nếu không bị dị ứng về ong thì bị chích cũng tốt, giúp hệ thống miễn nhiễm mạnh hơn.


Có ông Mễ quen sơ sơ nhưng khi mình cần làm mấy trụ xi măng để trồng thanh long thì anh ta lấy đất cát và xi măng dư ở công trường rồi đổ mấy cây trụ cho thanh long, đem đến vườn mình, đào trồng, chả lấy tiền bạc gì cả. Nếu nhờ thợ làm thì chắc tốn mấy ngàn. Vợ con mình ngạc nhiên. Mình nói làm vườn thì vợ con không phụ nhưng có dân ở đâu đâu, được thượng đế phái đến phụ mình. Đời lạ lắm.


Vui nhất là có nhiều người trên mạng, mình chả quen biết, cứ kêu mình gửi bơ miễn phí tới địa chỉ nhà họ. Cứ làm như kiếp trước mình có mắc nợ họ. Nói cho ngay, đến vườn thì mình cho hái ăn, không phải trả tiền. Chớ ship đi qua UPS thì rất đắt tiền. Một thùng nhỏ tốn tối thiểu $45. Mình chỉ gửi hàng năm cho mấy đứa cháu ở Phila ăn thôi chớ thiên hạ cứ réo mình thì chịu thua. Có người buồn đời kêu gửi về Việt Nam, giá cước phí quốc tế. Em trồng bơ để bán kiếm tiền chớ không phải để làm công ty hiệu Lá Bồ Đề. Cháu mình tuần rồi lên vườn hái quýt bán 1 đô hai trái hết sạch bách. Mai mình lên hái cho cô ta bán kiếm tiền nuôi con.

Quảng cáo ví của Tây. Khá lạ

Ai muốn ăn bơ vườn mình thì cứ đến vườn hái ăn, không cần trả tiền nhưng đừng bắt em hái rồi đóng hộp, đem ra UPS, tốn công, tốn tiền em. Nhiều khi chuyên chở bị họ liệng lên liệng xuống, bể hộp thì không đến nơi. Tốn tiền Chán Mớ Đời. Mình bị lổ mấy lần về vụ này.


Em thích làm quen mấy người trên mạng, nấu ăn cho em và đổi lấy bơ, quýt, cam bưởi. Năm nay bơ lên giá nên chắc sẽ không mời mấy bác đến vườn hái miễn phí. Chán Mớ Đời 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 



Sức khỏe = xa xỉ

 Đầu năm xin chúc các bác cùng thân quyến được nhiều sức khoẻ. Hôm nay, đầu năm vợ chồng lại xuất hành, bay đi giang hồ.

Hôm trước, có một chị tập chung kêu là tập Trạm Trang Công cả năm mà không thấy kết quả gì cả khiến mình thất kinh, hỏi tập bao lâu, chị ta kêu 15 phút khiến mình muốn khóc. Chị này thuộc dạng “tập theo năng suất, hưởng theo nhu cầu”. Mình tập Trạm Trang Công suốt mấy năm trời 1 tiếng mỗi ngày khi đưa con đi tập bơi. Hai tiếng đồng hồ ngồi đợi con tập bơi, thay vì ngồi tám với đám phụ huynh thì mình đứng tập kéo nội công và đứng Trạm Trang Công. Mà thấy có hơi hơi khá khá một tí.


Chúng ta có đầu óc con buôn. Muốn bỏ công ít nhưng được hưởng nhiều tiền bạc khi đầu tư. Vấn đề là sức khoẻ, không mua được. Giàu có như ông Steve Jobs cũng phải chết trẻ vì không mua được sức khoẻ. Sức khoẻ nhất là về già, là do mình tự tạo lấy. Đi bộ, tập thể dục cho huyết quản lưu thông, giúp máu được bơm về tim giúp chúng ta tiếp tục sống. Ăn uống cẩn trọng vì “bệnh Tùng khẩu nhập”. Nhất là tập thở chậm. Mình đang đọc mấy cuốn sách về cách thở. Khi nào xong sẽ kể.


Kế đó là chúng ta chỉ nghe nói đến chế độ dinh dưỡng, ăn uống cẩn trọng, trường phái này trường phái kia nhưng ít ai nói đến hơi thở rất quan trọng. Chúng ta có thể nhịn đói vài tuần không chết nhưng thở không được là toi ngay. Cứ nghe bị ung thư phổi là xem như vài tháng sau là đi theo ông bà.

Có anh bạn, về Việt Nam sống một thời gian để chữa bệnh gan của anh ta. Anh ta kể ở Việt Nam, cái gì cũng có hoá chất, bảo quản,… muốn có nước chấm, cứ mua bịch bột gì đó, rồi pha với nước để ăn, ngon cực đỉnh. Thật sự bên Hoa Kỳ cũng dùng chất bảo quản nhưng độ lượng đều bị kiểm soát, không xả lán như ở Trung Cộng và Việt Nam. Điển hình là thuốc trừ sâu, RounUp khiến mấy người cắt cỏ, làm vườn bị ung thư nay học phải hạn chế lại, không cho sử dụng các chất đã gây ra ung thư.


Thêm nữa các trái cây, rau cải được bày bán ở siêu thị đều có nhãn hiệu, Code nên dễ truy tìm ra nên nhà vườn không dám lộn xộn, vì lợi mà giết hại khách hàng. Để khách hàng nhất là người bán hàng biết loại nào, hữu cơ, GMO hay không GMO,… mình có kể vụ này rồi.


Anh ta và vợ quyết định về quê, nuôi gà, nuôi heo và trồng rau cải sạch để ăn nhưng sau 6 tháng, đi ăn cái gì tưởng chết nên cuốn gói về Hoa Kỳ. Vấn đề là anh ta vẫn uống rượu khi lá gan có vấn đề. Ai cũng biết rượu gây ảnh hưởng cho lá gan nhất là người á châu, người Việt hay bị viêm gan B. Do đó cần tránh bằng mọi cách uống rượu bia. Mình đề nghị đến Đông Phương Hội tập thì anh ta cho biết sớm quá, dậy không nổi. Mình có anh bạn, hút thuốc lá, con gái đi theo năn nỉ đừng hút nhưng anh ta bỏ không được, dù thương con.


Có lần mình hỏi một anh bạn sao biết hút thuốc, uống rượu không tốt cho sức khoẻ nhưng không bỏ. Anh ta kêu như nghiện rồi, bỏ không được nữa. Đời sống một lần nên hưởng thụ cho đã rồi ra sao thì ra. Có người hỏi mình có thời gian sống ở tây mà không uống rượu. Dạo ở tây lâu lâu có uống chút rượu khi bạn bè kêu rượu ngon của vùng nào, uống thử cho biết nhưng từ khi mình quy y ở chùa Khánh Anh thì ngưng, không đụng đến nữa.


Dạo này, có hai người đọc bài trên mạng, nhắn tin hỏi địa điểm tập luyện và đến tập từ 1 tháng qua. Một chị mới nhắn tin hôm qua là bị covid nên đợi khi hết bệnh thì đi tập lại. Một anh thì nhắn tin là bị đi soi sạn thận nên cần điều trị. Anh ta kể là bị thông tim, gắn cái stent nên bò lại Đông Phương Hội tập được 2 tháng. Nay bị soi thận nên chắc cũng sẽ trốn luôn. Khỏi tập.


Lý do là khi mình làm cái gì trong vòng 21 ngày, sẽ trở thành thói quen. Anh ta mới đi tập được 2 tháng, còn chị kia thì mới đâu 1 tuần, nay nghỉ thì quá 3 tuần là coi như xong. Anh ta có nêu một vấn đề khiến mình hơi lo cho anh ta nhưng không dám nói. Là anh chơi quần vợt cuối tuần với sự thông tim. Có thể những người khác cũng hơi bị nghẹt nghẹt mà nếu chơi thể thao, chạy nhanh dễ gây vấn đề trên sân quần vợt.


Chúng ta thường nghe nói ông kia chơi quần vợt mỗi ngày nhưng hôm qua, đột quỵ trên sân. Thường là khi về già, hệ thống tim mạch có thể có vấn đề nhưng chúng ta không biết. Thậm chí cầu thủ trẻ tuổi, chết, đứng tim khi chạy trên sân cỏ. Điển hình cầu thủ của Đan Mạch, Christian Eriksen, 26 tuổi, đang chạy trên sân, lăn đùng ra trên sân cỏ. May cứu sống được phải gắn cái pacemaker để điều hoà nhịp tim. Cứ tưởng tượng một chiếc xe nhiều mã lực, rồ máy đợi rồi đột ngột chạy cái ào rồi thắng cái két lại sau 2, 3 mét rồi tiếp tục nổ máy rồi chạy cái vèo rồi thắng gấp. Hỏi cái máy xe, vỏ xe sẽ chịu được bao lâu thì bị bể máy. Thân thể mình cũng vậy, đang đứng rồi khi trái banh được đánh qua sân là chạy cái ào đến rồi dùng hết sức bình sinh, đập trái banh rồi ngừng, đợi trái tiếp theo. Về già, bị stent thông tim mà cứ vỗ ngực kêu mình mạnh. Rất nguy hiểm. Tốt nhất chơi thể thao chậm lại như đi bộ, bơi lội, Thái Cực Quyền ….


Trước đây, mình có tập với một anh tại Đông Phương Hội. Được xem là cao thủ của Hồng Gia Việt Nam. Anh ta tập một thời gian ở Đông Phương Hội rồi ngưng. Mình không gặp lại cũng mấy năm. Hôm trước, có người quen gửi cho mình mấy bài anh ta viết trên mạng khiến mình thất kinh. Thứ nhất, là anh ta ít tập nên cơ thể ngày nay cứ như ông địa. Anh ta bị thông tim, gắn mấy cái stent. Ngoài ra anh ta còn chế lại các động tác nội công Hồng Gia theo cách suy diễn của anh ta. Khi xưa trên đỉnh La phù Sơn, người ta dày công biết bao năm để tạo ra 36 nội công để giúp cơ thể nay anh ta suy diễn theo anh ta rồi chế lại các thế. Vấn đề là có một số người nhớ về quá khứ của anh ta nên tin tưởng và tập theo cách anh ta suy diễn. Tập sai thì có thể sẽ đưa đến hậu quả sai. Nguy hiểm nhất là không tập nhưng lại thích suy diễn, bàn luận.


Tương tự hệ thống MAcDonalds đã được thử nghiệm qua bao nhiêu năm nên muốn thành công phải theo hệ thống của hãng này đưa ra. Một người Việt mua một tiệm về kêu khách hàng là người Việt nên thay vì ketchup, làm nước mắm chanh đường để khách hàng ăn cho có hương vị quê hương là hỏng.


Thấy ông nào, bận đồ như sư phụ người Tàu, giải thích Thái Cực Quyền nào là hư linh đỉnh kình, bú xua la mua. Nhưng khi ông ta đi bài quyền thì chả thấy hư linh đỉnh kình gì cả. Chỉ đọc sách rồi nói. Tại cuốn sách này mình có đọc khi xưa, lúc mới bắt đầu tập Hồng Gia Việt Nam. Gần đây Khoa có giải thích cho mình khi đi quyền nên bắt đầu tập theo cách Khoa chỉ dẫn. Rất khác với những gì trong sách viết rồi thiên hạ cứ đọc rồi phán để tự xưng là đệ nhất cao thủ.


Khi xưa, mùa đông trời lạnh là năm nào cũng đau cả tháng, đi bác sĩ, uống trụ sinh nhưng ngày nay thì không bị đau nữa. Ra đường không cần bận áo ấm nhiều so với khi xưa là phải đội mũ, áo quần ấm. Có thể giải đoán là tập Trạm Trang Công giúp hàn khí trong người được thoát ra ngoài rất nhiều. Thời còn bé bị viêm phổi tại Đà Lạt.


Mấy người tập chung, cứ thắc mắc là sao mình chỉ bận áo thung 3 lỗ, không bận áo ấm như họ khi tập lại đỗ mồ hôi trong khi họ chả thấy gì cả. Sáng sớm nên phòng tập độ 55 độ F. Mình đoán họ tập không quan sát hơi thở và từng cử động của cơ thể. Hay chỉ mới tập với Khoa một thời gian ngắn nên kết quả chưa rõ lắm. Khi kéo nội công Hồng Gia, thì chân tay đều phải xiết lại thành một khối, khiến sự tập trung rất cao, thêm hơi thở phải được điều chỉnh khi thở ra hít vào khiến đỗ mồ hôi, giúp tải các độc tố trong người ra qua làn da.


Dạo này mình đang tập thở vì có đọc 2 cuốn sách về thở. Họ cho biết các nghiên cứu của các đại học danh tiếng như Stanford, Pennsylvania, và Harvard cho thấy là thở chậm giúp con người sống lâu, không bị trầm cảm, ngủ ngon giấc…. Hay 70% các người bị bệnh ho lao của thế kỷ trước là ngủ mở miệng. Do đó ngáy to và hay khát nước vì mở mồm khi ngủ. Khi hít thở qua lỗ mũi thì lỗ mũi giúp hâm nóng lại khí thở vào và lọc các chất bẩn trong khí quyển. Trong khi đó nếu chúng ta thở bằng miệng thì không có đồ lọc chất bẩn hay làm nóng khí hít vào. Ở Hoa Kỳ, có cái lạ là người Mỹ uống cái gì cũng bỏ đá. Nước lạnh chạy cuống họng, lâu ngày sẽ làm phổi lạnh, hàn khí dần dần sẽ tích tụ trong cơ thể gây bệnh tật. Bắt chước người Tàu uống nước ấm là tốt nhất.


Cách hay nhất là thở bằng bụng. Dạo này Khoa nói mình tập thở khi đi Thái Cực Quyền hay kép nội công Hồng Gia, thậm chí leo núi thì cảm nhận được hơi thở chạy đến các ngón tay và có những luồng ấm chạy trong người. Hôm qua đứng tấn kỵ mã với hai cánh tay chống ra, mình cảm ngay là đang thở đan điền. Mệt kinh khủng. Không hiểu lý do nhưng để khi nào rõ hơn một tí sẽ kể.

Khoa hay nhắc tập luyện là tu tập. Tu là nhìn về những cái sai lầm của mình để sửa đổi. Muốn sửa đổi thì phải tập luyện cái hay, từ bỏ cái xấu.


Dạo này mình thấy đồng chí gái tập trên YouTube với ông thầy nào trẻ ở Việt Nam. Ông thầy kêu là môn Dịch Cân Kinh là gia truyền không dạy cho người ngoại nhưng nay vì cứu nhân độ thế nên phải dạy. Gọi Zalo cho thầy để mua thuốc bắc để uống bổ thận. Vợ mình nghĩ chỉ đứng vẩy tay như ông thầy trẻ chỉ là khoẻ. Tập theo năng suất, hưởng theo nhu cầu. Chán Mớ Đời 

(Còn tiếp)

Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 
Nguyễn Hoàng Sơn 

Nhát gái được vợ


Hôm trước có vợ chồng anh bạn ghé nhà chơi. Ngồi nói chuyện bổng nhiên anh chàng kêu khi xưa tôi nhát gái lắm nên ế tới trên 4 bó mới lấy vợ được. Mình u châu, nhai thêm cọng rau, kêu kể tiếp.

Anh ta kể nhát gái từ bé, bị con gái hàng xóm hay lấy chổi chà khệnh nên rất sợ khi đối diện phụ nữ. Hỏi tại sao bị gái đánh, anh ta kể chơi banh đũa rồi thua nên bẻ đũa của mấy đứa trong xóm nên bị chúng rượt đánh. Một hôm, có bà trong sở thấy anh ta hiền lành nên giới thiệu cô con gái. Kêu anh ta dẫn cô nàng đi chơi, đả thông tư tưởng, điều nghiên lý lịch trích dọc, trích ngang. Cô nàng thích uống trà sữa nên anh ta dẫn vào tiệm trà sữa uống. Gần hết ly trà sữa anh lại gọi thêm ly khác cho cô nàng. Đại khái mỗi lần đi như vậy anh ta tốn độ 4, 5 ly trà sữa nhưng miệng vẫn câm như hến, tay chân như bị còng số 8 khoá lại.


Mình hỏi sao nữa, anh ta kêu nhát gái quá nên cũng không dám làm gì cả. Cứ như vậy mỗi tuần bà làm chung kêu đến nhà ăn cơm, dẫn con gái đi chơi. Cho thấy thiên thời địa lợi mà nhát gái như Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen thì cũng không cưa được gái.

Mình hỏi tiếp theo, anh ta kể đến khi có lần trong hãng có tên mới vô làm, bà kia giới thiệu con gái thì mấy tháng sau làm đám cưới. Bà vợ xía vô, kêu sau này cô kia có con gặp lại, kêu khi xưa anh hiền quá, em thích anh mà không chủ động nên tên chồng em đến nên em lấy. Em cần một bờ vai để nương tựa mà anh quá nhút nhát. Tốn mấy chục ly trà sữa vẫn mất gái, tên kia chả tốn gì hết chỉ cần biết động từ mò mò rờ rờ, dân chơi không sợ con rơi là lên xe hoa.


Mình hỏi sau đó thì gặp bà này. Anh nói chưa, còn một mối khác. Tương tự, họ hàng quen giới thiệu một cô gái, rồi yêu nhau thắm thiết, chuẩn bị làm đám cưới thì cô gái đi thăm bà con. Lâu ngày không gặp, nhớ nhung nên anh ta gọi thì có tên đàn ông nào bốc điện thoại, hỏi ai đó thì đầu dây bên kia bảo là người yêu của cô bé khiến anh ta nổi máu ghen, tuyên bố bỏ nhau khiến cô gái khóc như mưa. Với một lòng cương trực, sắt đá trung thành với cách mạng, không muốn nghe gì cả. Sau này mới khám phá ra tên anh họ của cô bạn gái chọc phá. Hết lấy vợ. Đúng là lãng xẹt. 


Anh ta cho biết là trong xóm khi xưa có một cô gái ăn cơm trước kẻng, thiên hạ hỏi làm chuyện gì, cô ta bảo đâu có làm gì, chỉ đi xi nê rồi có nắm tay trong rạp thì có bầu khiến anh ta lo ngại từ đó, không dám sờ mó phụ nữ. Mình nói sao giống tui rứa.


Mình hỏi làm sao lại tán được bà vợ. Cô vợ nhảy vào kêu em tán anh ta chớ không chắc đợi đến tết congo mới lấy nhau. Mình hỏi tán trai, trâu tìm cột ra sao. Cô nàng kêu hỏi anh dẫn gái vào rạp xi nê mà không dám nắm tay nắm cẳng mò gì cả, em phải chủ động. Sau đó thì ông thần mới giác ngộ cách mạng trở thành quỷ sứ luôn. Ghét ghê.


Mình hỏi chủ động ra sao, dạy tôi với. Thì tui giả bộ mò mò ghế rồi té vào ghế anh ta đang ngồi thì phê quá nên anh ta ôm lấy rồi từ từ cái mả động lên thì tự nhiên biết đột suất tư duy chớ gì đâu.


Đang nói chuyện vui vẻ thì có tiếng gõ cửa. Ra mở thì thấy ông mỹ kêu cây trong vườn sau nhà mình gãy rớt phía sau đường, làm rẹt xe ông ta khiến mình thất kinh. Bận áo ra ngoài đi vòng thì thấy cây bên nhà hàng xóm bị gãy khiến ông mỹ kia tưởng của nhà mình nên gõ cửa. Mình gọi điện thoại cho tên hàng xóm mỹ, hắn kêu đang ăn cơm ở nhà bạn sẽ về xem. Chạy về nhà, mình lấy cái cưa Nhật Bản đi bộ vòng ra phía đường để cưa cây. Vừa ra khỏi nhà thì thấy chiếc xe van của ông mỹ vừa mắng vốn. Ông ta ngừng lại rồi kêu lên xe, ông chở đi luôn. Đến nơi, mình nhảy xuống, vác cái cưa đến cưa mấy nhánh cây lòi ra đường để tránh xe ai chạy trong đêm, cán phải có thể gây tai nạn. Trong khi đó vợ chồng ông mỹ đậu xe, nháy đèn báo động, bật đèn cho mình thấy đường mà cưa.

Mình tranh thủ cưa mấy nhánh lòi ra đường, bỏ lên lề đường. Rồi vác cưa về, gọi điện thoại cho tên mỹ hàng xóm. Kêu tiếp tục ăn uống rồi mai tính tiếp. Nếu cần thì hú mình ra phụ giúp. Xong thì cảm thấy như mình mới làm một điều thiện. Mừng nhất là không phải đền xe thiên hạ bị trầy. 


Đang đi mụ vợ gọi. Hoá ra tên mỹ gõ cửa lại tưởng cây của nhà mình nên chạy lại kêu đền cái xe bị trầy. Mình nói mụ vợ là cây thằng hàng xóm, mình chỉ đem cưa đi cưa để tránh tai nạn. Ngày mai, sáng trời thì hàng xóm sẽ lo. Ông mỹ già hỏi số điện thoại tên hàng xóm.


Cali sáng nay mưa, nên không lên vườn, tên mỹ hàng xóm gọi, kêu cảm ơn rất nhiều, đã giúp ông ta đêm qua. Ông ta giải thích là có nhờ tên làm vườn cưa cây mấy tháng trước nhưng có nhánh cây này tựa trên cành mới bị cưa bỏ nên hôm nay mưa khiến cành lá nặng, bị gãy. Đầu năm bị thiên hạ mắng vốn. Chán Mớ Đời 

Nói cho ngay, nhát gái nhiều khi cũng là cái may. Chớ dạn quá nhiều khi lại rờ mò không đúng người rồi bỏ nhau sớm cho bớt đau khổ. Cứ tàng tàng đến khi thời cơ chín muồi thì bớt nhát gái một tí là có vợ một đời cho khoẻ.

Chúc các bác năm 2024 được nhiều sức khoẻ. Trời mùa đông mưa gió nhiều, xem xét mấy cây trồng, tỉa bớt khỏi lộn xộn, bị hàng xóm mắng vốn.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn