Vitamin K và bệnh Tim mạch

  Vitamin K và Tim mạch


Có lần chị bạn gửi cho mình coupon để đi scan cơ thể xem có vấn đề gì không. Kết quả cho thấy có hai vấn đề: có cục bướu ở pancreas và có dấu hiệu có chất vôi trong mạch máu có thể làm nghẽn máu lưu thông khiến mình hoảng tiều đi bác sĩ và mổ lấy cục bứu ra, kết quả khám nghiệm thì bứu lành. Trong khi chờ đợi kết quả thử nghiệm cục bứu mình đọc một lèo 5 cuốn về ung thư trong suốt 2 tuần lễ. Khi kết quả cho thấy bứu lành thì bắt đầu lo đến vụ chất vôi trong mạch máu.


 
Mình mò trên mạng thì khám phá một ông mỹ, hóa học gia kêu bác sĩ cho ông ta 6 tháng để sống vì có dấu hiệu chất vôi đóng đầy ở van tim. Ông ta buồn đời nhưng thấy vẫn còn muốn sống nên nghiên cứu để tự chữa lấy mình vì bác sĩ bó tay chấm còm rồi. Ông ta khám phá ra cơ thể cần sinh tố K2 ngăn chặn sự kết của chất vôi trong huyết quản nên uống sinh tố K2 và được chữa lành đồng thời làm răng ông ta tốt chắc hơn. Mình bắt chước uống sinh tố K2 và từ mấy năm nay có thể leo lên đỉnh Kilimanjaro hay Whitney. 

Mình có kể vụ này, gần đây có nhiều người nhắn tin hỏi mình lại vụ này vì họ có đọc mấy năm trước đây, nay có lẻ lâm vào tình trạng này nên nhắn tin hỏi mình. Gần đây mình đọc thêm những gì ông Mỹ viết tiếp sau khi tự chữa được vụ vôi đóng ở mạch máu gần van tim nên tóm tắc lại đây. 


Có một tiến sĩ giáo sư đại học Cornell có nghiên cứu về người Tàu, gọi là China Study. Họ theo dõi 20 năm người Tàu mỗi vùng thì khám phá ra những vùng ăn rau quả, ăn chay nhiều thì ít bệnh hơn các vùng ăn thịt nhiều. (Thời trước Trung Cộng đổi mới). Một ông bác sĩ mỗ tim khác hình như mình có kể về hai ông này rồi, cũng kêu bệnh nhân ăn chay nhất là Kale vì có sinh tố K.


Mình đọc sách nói về giúp trí nhớ khi về già, thì cần đọc những sách báo khô khan, giúp vận trí não bộ nên mình cố gắng mấy vụ, khó nuốt nhưng để giúp não bộ làm việc nên tóm tắt lại đây.


Trong trang này, chúng tôi trình bày những hiểu biết về các nghiên cứu đã được thực hiện về vitamin K và sức khỏe tim mạch. Bệnh tim mạch ảnh hưởng đến hàng triệu người mỗi năm, và hiện nay có rất ít phương pháp điều trị hiệu quả, hoặc các phương pháp điều trị y tế mang tính chất xâm lấn và phẫu thuật, hoặc các phương pháp điều trị liên quan đến thuốc theo toa thường có tác dụng phụ độc hại. Người ta đã biết rằng các protein phụ thuộc vitamin K2 kích hoạt cơ chế bảo vệ ngăn ngừa sự phát triển của vôi hóa mạch máu (Rees và cộng sự, 2010; Wen và cộng sự, 2018). Ông ta nói đến các tài liệu mà ông ta đọc. Mình chỉ ghi lại nhưng lười đọc các kết quả dẫn chứng nên bác nào tò mò thì tra cứu mà đọc. Đọc bài này đủ oải cho cái đầu nông dân của em. Thêm phải đọc mấy kết quả thử nghiệm là đời em cô đơn luôn.


Nghiên cứu mới về vitamin K và sức khỏe tim mạch rất nhiều và lần đầu tiên, y khoa có thể đảo ngược bệnh tim như trường hợp ông ta. Họ xem xét các xu hướng trong nghiên cứu, những hiểu biết mới về sinh hóa của vitamin K trong cơ thể, hiểu biết về cách thiếu vitamin K góp phần vào quá trình bệnh tim và cách bổ sung vitamin K để phục hồi sức khỏe cho động mạch tim và hệ tim mạch nói chung. 


Bệnh tim mạch là nguyên nhân hàng đầu gây bệnh tật và tử vong ở các nước phương Tây và xơ vữa động mạch là bệnh nền phổ biến nhất. Xơ vữa động mạch là một bệnh trong đó mảng bám hình thành và tích tụ trong thành động mạch. Quá trình bệnh xơ vữa động mạch bắt đầu bằng tổn thương mạch máu. Tổn thương mạch máu có thể là “tổn thương” cơ học, “tổn thương” hóa học hoặc tổn thương do vi khuẩn có thể xảy ra ở mọi lứa tuổi. Xin nhắc lại ở mọi lứa tuổi. Những “tổn thương” này sau đó dẫn đến tình trạng viêm tiếp theo (các tế bào phát triển ở nơi không nên phát triển) trong động mạch, dẫn đến stress oxy hóa, sau đó là hình thành mảng bám và cuối cùng là vôi hóa tại vị trí đó. Viêm cấp độ thấp đã được chứng minh là có vai trò quan trọng trong quá trình hình thành xơ vữa động mạch, như nghiên cứu Ross (1999) đã chỉ ra. Đánh giá protein C phản ứng nhạy cảm cao (hs-CRP), một dấu hiệu viêm đã được chứng nhận, là cơ bản trong việc phân loại dân số có nguy cơ mắc CAD thấp, trung bình hoặc cao (Pearson et al, 2003).


Xơ vữa động mạch là bệnh điển hình ở trẻ em dưới 5 tuổi và sau đó biến mất. Lửa Việt nhận đơn xin mỗ tim cho các em tại Việt Nam hàng năm. Nghe nói khi có thai người mẹ ăn uống không có nhiều chất bổ. Xơ vữa động mạch sau đó có thể tái phát sớm nhất là vào thập kỷ thứ hai của cuộc đời và gần như phổ biến trong dân số vào khoảng 65 tuổi (Shanahan và cộng sự, 1998). Sự gia tăng về phạm vi và mức độ nghiêm trọng của tình trạng vôi hóa xảy ra khi tuổi tác tăng lên là do bệnh nhân mang trong mình và sống sót sau tình trạng xơ vữa động mạch đang hoạt động, lan rộng và viêm trong một thời gian dài. Xơ vữa động mạch có thể ảnh hưởng đến bất kỳ động mạch nào trong cơ thể, bao gồm các động mạch ở tim, não, cánh tay, chân, xương chậu, cổ và thận, và xảy ra liên quan đến nhiều loại bệnh khác nhau, bao gồm tiểu đường và urê huyết. Xơ vữa động mạch thường là một bệnh mãn tính, tiến triển chậm và tích tụ (Glass, 2001; Demer & Tintut, 2008).


Mảng bám được tạo thành từ chất béo, cholesterol, canxi và các chất khác có trong máu. Theo thời gian, mảng bám tích tụ và làm hẹp hoặc chặn động mạch của bạn, hạn chế dòng máu giàu oxy đến các cơ quan và các bộ phận khác của cơ thể bạn. Tình trạng này được gọi là thiếu máu cục bộ. Một số mảng bám không biểu hiện triệu chứng lâm sàng và được coi là ổn định trong thời gian dài. Mảng bám ổn định có xu hướng không có triệu chứng và giàu ma trận ngoại bào và tế bào cơ trơn. Các mảng bám khác không ổn định và nghiên cứu đã chỉ ra rằng chúng giàu đại thực bào và tế bào bọt với ma trận ngoại bào yếu và dễ bị vỡ (Davies, 1990; Davies, 1996; Huang và cộng sự, 2001; Finn và cộng sự, 2010), vì nó có thể trở nên giòn và vôi hóa (Aikawa và cộng sự, 2007; Alexopolous & Raggi 2009). Sự vôi hóa làm giảm độ đàn hồi của mạch máu và làm tăng ứng suất cắt tại giao diện giữa các mảng canxi hóa và mô mềm (Wayhs et al, 2002; Spadaro et al., 2000; Keelan et al., 2001; Sangiori 1998; Vliegenthart et al., 2005), hình thành phình động mạch có thể vỡ (Derlin et al. 2011; Vengrenyuk et al., 2008; Rennenberg et al., 2009).


Sự vỡ mạch làm lộ cục máu đông ra ngoài hệ tuần hoàn, làm chậm hoặc ngừng lưu thông máu nhanh chóng, dẫn đến hoại tử các mô được động mạch nuôi dưỡng trong khoảng năm phút. Sự kiện thảm khốc này được gọi là nhồi máu cơ tim. Một trường hợp phổ biến là cục máu đông trong động mạch vành, gây ra nhồi máu cơ tim hoặc đau tim. Quá trình tương tự này trong động mạch não thường được gọi là đột quỵ (Ehara và cộng sự, 2004).


Bệnh tim mạch: Trục mạch máu-xương


Vôi hóa mạch máu trước đây được coi là một quá trình thụ động, không thể tránh khỏi và thoái hóa, dẫn đến các khoáng chất tích tụ trong mạch máu, xảy ra ở giai đoạn cuối của xơ vữa động mạch và được coi là bệnh của người già (Schinke và Karsenty, 2000; Demer và Tintut, 2008). Quan điểm này đã thay đổi và hiện nay người ta hiểu rằng vôi hóa mạch máu là một quá trình phức tạp và được điều hòa tích cực liên quan đến các tế bào mạch máu và một số protein phụ thuộc vitamin K, và có nhiều đặc điểm chung với quá trình tạo xương (Shanahan và cộng sự, 2000; Bostrom, 2000; Campbell và Campbell, 2000; Canfield và cộng sự, 2000; Mody và cộng sự, 2003; Doherty và cộng sự, 2003). Nghiên cứu chỉ ra rằng MGP và osteopontin, cả hai đều là protein liên kết với xương, được biểu hiện nhiều trong các mảng xơ vữa động mạch ở người (Shanahan và cộng sự, 1994; O’Brien và cộng sự, 1995; Shanahan và cộng sự, 1998; Dhore và cộng sự, 2001; Viegas và cộng sự, 2009), với nồng độ MGP cao nhất được tìm thấy ở các vùng giàu lipid của mảng bám.


Nghiên cứu về vôi hóa mạch máu đã gia tăng đáng kể trong thập kỷ qua và các chuỗi tín hiệu phân tử đa dạng và được điều chỉnh cao kiểm soát vôi hóa mạch máu đã được mô tả. Có vẻ như vôi hóa mạch máu là kết quả của sự mất cân bằng giữa các chất thúc đẩy và chất ức chế khoáng hóa trong thành mạch máu, dẫn đến việc tạo ra sự lắng đọng vôi hóa có tổ chức (Willems và cộng sự, 2014). Các tác nhân khởi đầu cơ bản của quá trình vôi hóa mất điều hòa rất đa dạng, từ biểu hiện của các protein liên quan đến xương, đến sự biệt hóa của các tế bào cơ trơn thành các tế bào giống tế bào tạo xương, đến việc giải phóng các thể apoptosis bị phân mảnh và khoáng hóa bởi các tế bào cơ trơn, hoạt động như một vị trí tạo mầm. Điều quan trọng là quá trình này liên quan đến sự tương tác phức tạp giữa các protein phụ thuộc vitamin K, chẳng hạn như MGP, GRP và GAS6 (Tesfamariam, 2019).


Vôi hóa mạch máu có thể được phân loại thành hai phân nhóm riêng biệt tùy thuộc vào vị trí của nó: trong lớp nội mạc hoặc lớp giữa (Van den Bergh và cộng sự, 2019). Vôi hóa nội mạc xảy ra trên bề mặt của các mảng xơ vữa động mạch và biểu hiện gánh nặng mảng bám và hẹp lòng mạch, trong khi vôi hóa giữa liên quan đến lớp cơ và biểu hiện là cứng và giảm độ đàn hồi của mạch máu. Vôi hóa nội mạc chủ yếu được quan sát thấy ở động mạch vành. Vôi hóa giữa thường được quan sát thấy ở các động mạch ngoại vi và ít phổ biến hơn ở bệnh động mạch vành. Nó liên quan đến lão hóa, tiểu đường, tăng huyết áp, loãng xương và bệnh thận mãn tính (Giachelli, 2004). Vôi hóa giữa được mô tả là xơ cứng động mạch, mất tính đàn hồi và cứng (Kamenskiy và cộng sự, 2018). 


Nghiên cứu hiện tại bao gồm các nỗ lực xác định các tương tác phức tạp giữa các chất trung gian tế bào và phân tử của vôi hóa động mạch và vai trò của các chất ức chế vôi hóa nội sinh. (Belovici và Pandele, 2008). Nghiên cứu đã nhấn mạnh rằng các protein phụ thuộc vitamin K đóng vai trò thiết yếu trong quá trình vôi hóa mạch máu (Zak-Golab, 2011). Các phân tử tại chỗ và lưu thông như osteopontin, osteoprogerin, leptin, osteocalcin và protein ma trận Gla được xác định là các chất điều hòa quan trọng của quá trình vôi hóa mạch máu và tất cả chúng đều phụ thuộc vào vitamin K để được kích hoạt và sử dụng (Mazzini, et al, 2006; Luo et al, 2009; Nicoll et al, 2015; Tacey et al, 2018).


Nồng độ vitamin K thấp dẫn đến sản xuất các protein chưa được carboxyl hóa và làm suy yếu hoạt động của các chất ức chế canxi hóa chứa Gla (Lomashvili và cộng sự, 2011). Sự thất bại của quá trình carboxyl hóa dẫn đến một loạt các sự kiện dẫn đến vôi hóa mạch máu hoặc đột quỵ (Wessinger và cộng sự, 2020). Sự giảm các protein carboxyl hóa hoặc giảm tỷ lệ các dạng carboxyl hóa so với các dạng không carboxyl hóa không hoạt động sẽ thúc đẩy quá trình canxi hóa (Tesfamariam, 2019).


Vitamin K cũng có liên quan đến elastin trong hệ thống mạch máu, giúp các tĩnh mạch và động mạch linh hoạt. Các thử nghiệm lâm sàng đang được tiến hành (De Brouwer và cộng sự, 2016; Janssen & Vermeer, 2017; Lindholt và cộng sự, 2018)


Bệnh tim mạch và các protein phụ thuộc vitamin K.


Một số protein phụ thuộc vitamin K (VKDP) đã được xác định là có liên quan đến việc điều hòa quá trình canxi hóa và chuyển hóa canxi mạch máu, bao gồm osteocalcin, protein giàu gla, Gas6 và protein nền Gla (Viegas và cộng sự, 2014; Willem và cộng sự, 2014; Kaesler và cộng sự, 2016). Trong số các protein này, protein nền Gla phụ thuộc vitamin K (MGP) đóng vai trò chủ đạo (Hofbauer và cộng sự, 2007; Schurgers và cộng sự, 2008). Protein ma trận Gla là một protein nhỏ phụ thuộc vitamin K chứa năm gốc axit gamma-carboxyglutamic (Gla) được cho là quan trọng trong việc liên kết các tinh thể canxi Ca (2+) và protein hình thành xương (Srivatsa và cộng sự, 1997; Luo và cộng sự, 1997; Shanahan và cộng sự, 1998; Price và cộng sự, 1985). Protein hình thành xương đề cập đến các protein tạo ra sự hình thành và cấu trúc của xương.


Các protein chứa Gla có các gốc axit glutamic phải được gamma-carboxyl hóa bởi gamma-glutamyl carboxylase phụ thuộc vitamin K, GGCX. Các gốc axit glutamic cụ thể trong protein được xúc tác bởi phản ứng trung gian bởi enzyme để tạo thành axit glutamic biến đổi được gọi là axit γ-carboxyglutamic trong một số protein VKD để cho phép chúng liên kết canxi và hoạt động bình thường và hiệu quả. Phản ứng enzyme này, được gọi là γ-carboxyl hóa, hoặc gamma-carboxyl hóa, cần vitamin K để quá trình carboxyl hóa và chuyển dạng diễn ra. Sự chuyển dạng này là cần thiết để các protein này hoạt động và liên kết với canxi, sau đó cho phép Gla-MGP dồi dào được tìm thấy trong thành động mạch, với sự giảm canxi hóa mạch máu sau đó. Khi MGP liên kết với canxi, nó ức chế quá trình canxi hóa (Jaminon và cộng sự, 2020).


Khi MGP được carboxyl hóa và chuyển dạng thành protein Gla, nó cho phép MGP liên kết với nhân tinh thể trong hydroxyapatite và trao quyền cho MGP liên kết và ức chế BMP-2, một yếu tố tăng trưởng kích thích canxi hóa mạch máu (Wallin và cộng sự, 2000). Sự liên kết này ngăn ngừa sự tích tụ của chúng trong thành động mạch. Đồng thời, MGP tạo ra một phức hợp với BMP-2, ngăn chặn sự liên kết của BMP-2 với thụ thể có ái lực cao của nó và ngăn chặn các tín hiệu hạ lưu dẫn đến canxi hóa mạch máu (Wolinsky, 1970).


Đặc biệt, MGP trải qua quá trình phosphoryl hóa các gốc serine của nó, một quá trình có thể điều chỉnh thêm hoạt động của nó và cũng phụ thuộc vào sự sẵn có của vitamin K (Price và cộng sự, 1994). Serine là một axit amin được sử dụng trong quá trình sinh tổng hợp protein và phosphoryl hóa là cơ chế chính để điều chỉnh hoạt động của protein tế bào. Cả quá trình carboxyl hóa Glu và phosphoryl hóa các gốc serine của MGP đều góp phần vào chức năng của nó như một chất ức chế VC (Schurgers và cộng sự, 2007; lDelanaye và cộng sự, 2014; O’Young và cộng sự, 2011, Rouymeliotis và cộng sự, 2020). Bất kể trạng thái carboxyl hóa, các dạng MGP được phosphoryl hóa và khử phosphoryl hóa đều có ái lực khác nhau đối với liên kết canxi/BMP-2. Do đó, MGP hiện diện trong tuần hoàn ở nhiều trạng thái phosphoryl hóa và carboxyl hóa khác nhau (Cario-Toumaniantz và cộng sự, 2007):

dạng hoạt động của MGP hoặc pcMGP được carboxyl hóa và phosphoryl hóa hoàn toàn–dạng không carboxyl hóa nhưng được phosphoryl hóa (ucMGP hoặc pucMGP)–dạng caboxyl hóa nhưng không được phosphoryl hóa, một phần không hoạt động (dpcMGP)–dạng không carboxyl hóa, khử phosphoryl hóa, hoàn toàn không hoạt động (dpucMGP).


Protein Matrix Gla được biểu hiện chủ yếu bởi các tế bào cơ trơn mạch máu (VSMC là viết tắt của tế bào cơ trơn mạch máu) và bởi các tế bào sụn (tế bào sụn), và là chất ức chế khoáng hóa động mạch quan trọng nhất hiện nay được biết đến. MGP được tổng hợp trong nhiều mô mềm với mức độ biểu hiện cao nhất ở tim, phổi, thận và sụn (Fraser và Price, 1980). Các mô hình động vật cho thấy MGP là chất ức chế mạnh quá trình vôi hóa thành động mạch và sụn, trong khi chuột biến đổi gen không có MGP biểu hiện tình trạng vôi hóa nghiêm trọng và nhanh chóng dẫn đến tử vong sớm do vỡ động mạch chủ tự phát (Luo và cộng sự, 1997; Murshed và cộng sự, 2004). Khi các loài gặm nhấm được bổ sung một liều cao MK7, quá trình vôi hóa bị ức chế. Nhìn chung, MK7 có tác dụng bảo vệ các cấu trúc mạch máu bị tổn thương (Scheiber và cộng sự, 2015). Các bác sĩ đều nói MK7 rất quan trọng nên mình uống thêm loại này.


Các loài MGP trong cả mô và tuần hoàn đã được phát hiện ở quần thể khỏe mạnh và những khác biệt đáng kể đã được tìm thấy ở những bệnh nhân mắc bệnh tim mạch (Cranenburg và cộng sự, 2008; Schurgers và cộng sự, 2005; Jia và cộng sự, 2012; Silaghi và cộng sự, 2016; Wei và cộng sự, 2018). Trong động mạch, MGP hoạt động như một chất ức chế tại chỗ quá trình canxi hóa lớp trung mạc (Price và cộng sự, 1998; Murshed và cộng sự, 2004; Schurgers và cộng sự, 2007; Yao và cộng sự, 2010; Barrett và cộng sự, 2018). Theo một số người, MGP là chất ức chế canxi tự nhiên mạnh nhất được tìm thấy trong cơ thể người (Roumeliotis và cộng sự, 2019) và các dạng của nó có thể là một dấu hiệu có giá trị về sức khỏe vi mạch (Kumric và cộng sự, 2021). Một nghiên cứu đã phát hiện ra rằng nồng độ tMGP trong huyết thanh cao hơn đáng kể ở những bệnh nhân mắc bệnh mạch máu và bệnh xương khớp so với nhóm dân số khỏe mạnh. Và những người tham gia khỏe mạnh dưới 40 tuổi có nồng độ tMGP cao hơn những người trên 40 tuổi. Và ở những người khỏe mạnh, nồng độ tMGP tăng ở những người hút thuốc so với những người không hút thuốc. Nghiên cứu đã thiết lập khoảng tham chiếu cho tMGP là 6-108 ug/L (Silaghi et al, 2019).


Mình đoán là bài này do công ty của ông ta mướn ai viết cho tường tận không thô sơ như mấy năm trước mình đọc. Đọc thì chắc đa số các bác Chán Mớ Đời nhưng nếu chịu khó đọc kỹ thì rất hay. Tóm lại như sau:


* Bệnh tim mạch là nguyên nhân hàng đầu gây bệnh tật và tử vong ở các nước phương Tây.

* Nghiên cứu chỉ ra rằng vôi hóa mạch máu là một quá trình phức tạp và được điều hòa tích cực liên quan đến các protein mô, phụ thuộc vào sự hiện diện của vitamin K.

* Điều này có nghĩa là có thể điều chỉnh hoặc đảo ngược quá trình bệnh bằng cách bổ sung vitamin K. Tử vong sớm không phải là điều không thể tránh khỏi.

* Ngày càng có nhiều nghiên cứu nhấn mạnh những lợi ích sâu sắc của vitamin K đối với sức khỏe tim mạch, bao gồm bảo vệ khỏi bệnh tim, giảm vôi hóa, ức chế sự hình thành vôi hóa và giảm nguy cơ tử vong do bệnh tim.

* Những người dùng thuốc ảnh hưởng đến vitamin K có thể gặp tác dụng phụ là gây ra bệnh tim.

* Một bộ phận đáng kể dân số được phát hiện bị thiếu hụt vitamin K.

* Vitamin K được hấp thụ từ thực phẩm bổ sung nhiều hơn từ thực phẩm.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 









Lại một người quen rời cỏi tạm

 Lại một người quen rời cỏi tạm


Sáng nay, đang ở trên vườn, nhận được tin nhắn của anh bạn gốc Đà Lạt, cựu học sinh Trần Hưng đạo và CHính Trị Kinh Doanh, báo tin cho biết là có người bạn mới cho biết, anh của người bạn học của mình khi xưa ở Đà Lạt mới qua đời. Dù biết trước nhưng khi chuyện đã đến cũng bồi hồi mênh mông một đời người. Anh ta hơn mình có 2 tuổi, còn quá trẻ. Mình biết anh ta khi học chung với em của anh ta ở Đà Lạt, cũng mất khá lâu rồi. Nên không liên lạc từ độ đó.


Cách đây mấy năm, bổng nhiên nhận được tin nhắn của chị Ba với một tên khác qua Messenger, khiến mình ngạc nhiên. Lý do là chị Ba có điện thoại riêng của mình, chưa bao giờ nhắn tin trên mạng thêm tên một người lạ. Nhìn tên thì mình thấy quen nên nhờ ông Facebook cho biết lý lịch 3 đời trích dọc trích ngang thì hoá ra anh của người bạn học khi xưa ở Đà Lạt. Năm thi tú tài mình hay sang nhà anh ta học thi, ngủ lại vì mê món bún thang của mẹ anh ta làm. Bố mình quen với bố anh ta vì khi xưa hay đánh tổ tôm hay đánh chắn với nhau tại nhà ông gì tên địch thì phải trong xóm của Tuấn Cao trên đường Thi Sách.


Mình đoán chị Ba quen anh ta qua thằng Dân, hàng xóm của anh ta khi xưa ở xóm Tăng Văn Danh, Đà Lạt. Kết nối xong thì mình thất kinh vì anh ta tự xưng “Thầy đồ” danh trấn giang hồ trên Facebook. Không biết có phải bị ảnh hưởng của ông ngoại anh ta khi xưa ở đường Duy Tân, chỗ hội KHổng hỌc, cạnh khu phố 1, và cái đình An Hoà. Mình quên không hỏi tin tức về ông ngoại của anh ta, có di tản cùng gia đình hay ở lại Việt Nam. Theo dõi anh ta mới khám phá ra anh ta, sau khi về hưu có cái thú là tìm ca dao tục ngữ hay thơ việt ngữ rồi chuyển ngữ sang tiếng anh. Thấy khá hay. Cuộc đời không biết được Ikigai của thiên hạ.


Nhớ năm 1986, mình ghé Ottawa thăm gia đình anh bạn học khi xưa. Anh ta nghe tin mình đã về nhà anh bạn nên chạy đến nhà, từ ngoài sân đã réo lên “thằng Sơn đâu thằng Sơn đâu”. Anh ta  rất vui mừng gặp lại mình như một người em sau 11 năm, từ khi mình đi Tây. Anh này học cực giỏi, đậu ưu ban toán nhưng không hiểu sao không đi du học như anh của anh ta. Chỉ ghi danh học chính trị kinh doanh Đà Lạt. Sau này mới hiểu lý do.


Nhớ dạo ấy, mình lên giáo hoàng học viện mỗi thứ tư trong tuần để gặp cha Leahy, để đàm thoại 30 phút tiếng Việt và 30 phút tiếng anh. Mình quen cha Leahy ở đập Đa Thiện. Mình đang học bơi cứ bị uống nước mà ông cha này bơi ra xa ngoài hồ rồi nằm ngay đơ chả thấy chìm nên tò mò mình hỏi thăm. Rặn khạc được vài chữ tiếng anh dù học hội việt Mỹ từ lâu thì khám phá ra ông ta dạy ở giáo hoàng học viện. Buồn đời ông cha rủ hôm sau đi lên phía số 6 chơi, đi pinic. Mình mua ổ bánh mì ríu chút nước xíu mại ở cạnh rạp Ngọc Hiệp rồi chạy xe theo ông cha. Đến nơi ông cha dỡ hộp đồ ăn, thấy đùi gà, súc xích đủ trò, trong khi mình ổ bánh mì xíu mại. Chán Mớ Đời 


Sau đó, ông cha đề nghị giúp ông ta đàm thoại tiếng Việt và ông ta giúp mình tập nói tiếng anh. Thế là nhất trí thứ 4 hàng tuần, vào 2 giờ trưa đến 3 giờ. Vấn đề là ông ta chọn lầm người vì mình học chương trình pháp từ bé đến lớp 11, mới chạy qua trường việt nên khi ông ta hỏi chia động từ, chủ từ khi nói tiếng Việt là mình ngọng không giải thích được. Mình thì hay rủ thêm một tên bạn đi theo cho vui. Mình biết gì thì chia sẻ với bạn bè trong khi bạn bè hay dấu mình. Có anh bạn thân sau này mới kể, anh ta đi học nói tiếng anh với bà người Mỹ ở hội Tin Lành, đường Minh Mạng ngay góc đối diện rạp Ngọc Hiệp. Anh này mình có dẫn thăm cha Leahy nhưng anh ta không nói vụ nhà thờ Tin Lành cho mình. 


Sau này khi di tản, bà Mỹ có đi kiếm anh ta nhưng không được, bà ta đưa một cô em gái của người bạn mình chạy qua Mỹ luôn. Sau này cô ta bảo lãnh nguyên dòng họ qua Hoa Kỳ. Trước khi mình đi Tây thì có giới thiệu anh Việt, học chính trị kinh doanh với cha Leahy như bàn giao vì khi xưa kiếm được người ngoại quốc tại Đà Lạt, chịu kèm đàm thoại anh ngữ đâu phải dễ. Nhưng chắc được vài tháng là tan hàng, chạy di tản hết. 


Cũng nhờ quen cha Leahy mà người bạn của mình mới được chiếu khán đi Gia-nã-đại. Lý do là khi xưa toà đại Sứ Gia-nã-đại không có ở Việt Nam. Mọi thư từ đều phải gửi sang toà đại sứ tại Tân Gia Ba. Khi mình đến chào cha Leahy để đi Tây thì có đến với bạn mình và anh Việt. Cha Leahy có hỏi bạn mình giấy tờ đi Gia-nã-đại đến đâu thì nói chưa nhận được gì cả. Lâu quá. Cha đề nghị sẽ viết thư cho toà đại sứ bên Tân Gia Ba. Hai tuần sau đến Paris thì nhận được thư anh bạn kêu tao đã đến Ottawa, nhờ ông cha Leahy nên họ cấp chiếu khán nhanh. Cho thấy cuộc đời, mình có duyên gặp ai là đã được định trước. Anh bạn dạy mình bơi trong đập Đa Thiện, gặp ông cha Leahy, đâu biết là sau này nhờ Cha mới được cấp chiếu khán nhanh.


Khi xưa, chỉ nhớ lâu lâu gặp anh ta và tên hàng xóm học Yersin cùng Promo với mình thì hai người cứ choảng nhau về chuyện nhảy đầm. Người thì kêu nhảy cha cha là phải như vậy, còn người kia thì không phải, vậy là sai, phải như thế này mới chuẩn. Mình chả biết gì, nông dân ngu lâu dốt bền, cứ ngồi nhìn hai anh chàng biểu diễn cha cha như mấy người thượng nhảy múa khi đi xi-nê xem phim thời sự, chỉ biết u châu u châu. Ước gì giỏi như hai tên này để đi tán gái. Mình đoán là sau 75, hai chuyên gia hay tranh luận về nhảy đầm này, chắc chưa gặp lại. Nếu không chắc vui lắm.


Sau khi kết nối mình mới biết bố mẹ anh ta đã qua đời vì năm 1986, khi mình ghé lại Ottawa vẫn còn khoẻ mạnh nhưng hai bác lớn tuổi hơn bố mẹ mình. Anh ta kể sau khi mình đi Tây, có lần anh ta thấy ông cụ mình chạy xe sang nhà anh ta đứng đó không vào. Anh ta hỏi thì ông cụ kêu nhớ thằng Sơn quá. Mình đi Tây năm lên 18 cũng như ông cụ suýt bị du kích giết ở làng nên bỏ chạy, đi bộ ra Hà Nội rồi vào nam. Có lẻ vì vậy mà ông cụ nhớ và lo cho mình khi mới đi Tây, xứ lạ quê người.


Anh ta cho biết ngoài anh bạn thân của mình, trong gia đình có người em tên Thắng cũng mất sớm, mình có gặp lại ở Cali khi mấy anh em dd  chơi ở Cali. Chỉ còn Hùng, cậu em út, cô em gái tên Mai, hình như tuổi đồng chí gái và người anh đầu tên Nam cũng về hưu. Anh Nam thì mình chưa bao giờ gặp mặt nhưng rất cảm động năm 1975, sau khi gia đình anh ta qua Gia-nã-đại, anh ta có gửi thư cho mình, kêu mình nên xin sang Gia-nã-đại cho gần gia đình anh ta thay vì sống một mình ở Paris.


Có lần mình hỏi anh Việt có bị bệnh gì không thì được biết anh ta bị tai biến nên khuôn mặt hơi khác thường. Mình nói chịu khó sang Cali ở nhà mình rồi mình nhờ một chú quen chữa trị cho. Chú này khi xưa là bác sĩ, sau 75 thì có học thêm đông y, và có chỉ mình cách chữa bệnh Palsy nhưng anh ta cảm ơn.


Mình dự định cuối tháng 8 sẽ bay qua Gia-nã-đại, viếng Banff, rồi đi thăm bà con và bạn học khi xưa nên có hỏi anh ta có đi đâu không trong thời gian mình qua thì anh ta kêu dạo này sức khoẻ không được tốt lắm. Chắc không có sức tiếp mình được, mỗi ngày ngồi bàn phiếm một thời gian là xong rồi khiến mình thất kinh. Vì khi xưa em trai của anh ta cũng nói như vậy trước khi qua đời.


Tuần trước thấy anh ta chụp hình với cháu nội, cháu ngoại thấy yếu hẳn đi nhưng mình đang chuẩn bị đi Âu châu nên không thăm hỏi. Chán Mớ Đời 


Anh ta là một trong những người mình quen biết trước 75, nên khi gặp nhau lại trên mạng thì đã giúp mình tìm lại chút gì ký ức thời xưa khi còn sinh sống tại Đà Lạt. Nay những người quen khi xưa từ từ bỏ cuộc chơi nên cảm thấy buồn. Như một mảnh mosaique của quá khứ đã được tháo gỡ từ tấm tranh của đời mình.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 


Nguyễn Hoàng Sơn 

Trả tiền ăn cho lính


Tuần này con gái về thăm nên không lên vườn đi chơi với con. Con gái mời ăn sáng. Thấy nó trả tiền cho bố mẹ, cảm thấy vui khiến mình nghĩ ông bà cụ mình khi được con cho đi chơi xứ này xứ nọ chắc rất vui. Nội có bữa ăn sáng con trả tiền còn vui huống chi đi chơi đây đó. Tương tự, về Việt Nam có cô em mua cho mấy bộ đồ bận khiến cảm động. Cô em thấy mình ăn bận đồ nông dân nên đi lựa áo quần đẹp, thời trang Việt Nam, bảo bận vào. Cốt mình là nông dân nên cảm thấy thoải mái khi bận đồ nông dân, còn quần áo này nọ thấy mệt. Bận đồ nông dân ít ai chú ý. Mình không thích được chú ý đến trong đám đông, cũng không thích đám đông. Bạn của đồng chí gái hay kêu mình không có văn hoá gì cả.


Trưa thì thằng con đặt bàn ở Ritz Carlton để ăn mừng sinh Nhật 1 thành viên trong gia đình khiến mình thất kinh vì tưởng đi ăn phở như mọi lần. Lý do mình trả tiền. Lâu lâu có con gái về nên làm sang một bữa. Mụ vợ la tại sao bận đồ nông dân, đi mấy chỗ này phải lên đồ bú xua la mua. Đến nơi thấy dân ngụ qua đêm ở đây, trả cả ngàn đô một đêm, mang dép, bận quần bò, áo thung 3 lỗ theo chủ nghĩa đại khái khiến mình Chán Mớ Đời vì nghe lời mụ vợ bận đồ đủ trò. Nội ông đứng hỏi khách đến là ăn hay dự lễ gì bận đồ vét, đứng đường, đội mũ phớt này nọ. Sang kể gì.


Vấn đề là đến chỗ này, dân của khu nghỉ dưỡng rất khả ái, chào luôn luôn với nụ cười, chẳng bù với mấy tiệm ăn Việt Nam hay tàu. Phục vụ đến quăn thực đơn trên bàn rồi đem lại cốc nước trà, hất hàm hỏi ăn gì. Chán Mớ Đời 


Tuy đông nhưng tiệm ăn trưa không đông lắm, hình như họ có đám cưới Ấn Độ hay chi đó nên thấy người Ấn Độ khá đông, bận sarri nhưng mang giày bata. Xem ra văn hoá cà-ri-nị đã được Mỹ hoá. Có lẻ quá 1:00 giờ trưa. Nhớ trước đây, ăn Brunch thì họ cho buffet, ăn mệt thở nhưng lần này chỉ có thực đơn 4 món tự chọn. Nói chung thì miền nam Cali nên thức ăn khá có chút hương vị của thức ăn Mễ Tây cơ. Nói chung mình thấy không ngon lắm như khi xưa. Họ chặt 20% tiền phục vụ rồi còn đòi cho tiền boa. Kinh


Hôm qua, đi ăn cơm Ấn Độ gần vườn. Bước vào tiệm thì thấy có 6 người lính đang ngồi ăn. Khi anh phục vụ ghé lại hỏi muốn ăn món nào, mình nói là tính tiền bàn mấy người lính cho mình khiến thằng con giật mình. Hỏi tại sao? Mình nói lính họ ra trận, thường là con nhà nghèo mới vào lính. Nên mình cảm ơn họ bằng cách trả tiền ăn cho họ là vui rồi. Có lần bố đi ăn với ông thợ người Mỹ. Vào tiệm ăn, thấy có 2 người lính ngồi ăn, ông ta đứng dậy, ghé lại quầy và trả tiền cho hai người lính. Bố lại trả tiền cho ông ta và từ đó bố tự hứa trả tiền cho lính nếu có cơ hội gặp. Như tuần trước, bố bay qua Texas, vào tiệm phở, thấy có bàn 2 người lính ngồi. Một cô gốc việt đi lính và một anh Mỹ, thế là bố kêu phục vụ viên là tính tiền bàn đó cho bố. Thế thôi.


Có lần tại phi trường, bố thấy một ông Mỹ thấy một người lính, ông ta ghé lại hỏi thăm rồi, dẫn anh lính ra một góc, ông ta cầm tay anh lính rồi cả hai cầu nguyện cho anh ta ra đơn vị bình an. Con chạy ra biển Huntington Beach, đường Main sẽ thấy các tấm ảnh lính trẻ của thành phố chết treo hai bên đường. Chiến tranh rất tàn bạo và người nghèo lãnh đủ. Mỗi lần bố ra biển đi bộ với mẹ con, mấy tấm ảnh khiến bố chán ghét chiến tranh như từ bé.


1 phần ăn trưa ở Ritz Carlton tương đương bữa ăn của 6 người lính. Xong om


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Mua nhà người qua đời

 Lại chuyện mua nhà người đã qua đời


Tháng trước, con của bà Betty nhắn tin kêu muốn bán căn nhà ở Lone Pine cho mình và nghĩ bà ta sẽ rất mừng khi mình sở hữu căn nhà này. Khá xa, chạy mất 4 tiếng nhưng chỗ này là nơi thiên hạ đến để leo đỉnh núi Whitney và các nơi khác trong vùng thuộc dãy núi Sierra, Cali. Mình có ngủ lại thành phố này 2 lần khi leo đỉnh Whitney. Mình quên vụ bà Betty có căn nhà ở đây nếu không thì đã hỏi con của bà, khỏi phải ngủ motel. 


Khi xưa, bà Betty nói có mua căn nhà này. Bà ta muốn mua ở Mammoth nhưng thằng con muốn leo núi Whitney và câu cá, chạy xe moto này nọ. Phải chi mua ở Mammoth thì bây giờ giàu vì mỗi ngày mùa đông cho thuê cả $1,000/ đêm. Còn chỗ này thì mùa đông ít ai lại vì lạnh, không có nơi trượt tuyết. Chỉ đến vào mùa hè. Bà ta nói khi nào dẫn vợ con lên đây chơi, nói bà ta chỉ chỗ để chìa khoá.


Mình và thằng con chạy lên xem nhưng không ở lại vì sắp sửa đi Alaska. Nhà xem được, có hồ bơi. Garage rộng có thể làm ADU cho thuê được. Rồi chạy về vì mụ vợ bận bơi lội trong không gia âm nhạc, không đi theo nên hai cha con không dám để vợ ngủ một mình ở nhà. Hỏi giá bao nhiêu, họ kêu $450,000 khiến mình thất kinh. Hỏi cho vay lại thì họ nhất trí. Họ nói bà Betty chắc sẽ vui nếu mình mua lại căn nhà vì bà mến mình. Mình hỏi họ cho vay ra sao. Họ nói sẽ gặp luật sư để hỏi này nọ rồi họ i-meo nói $450,000, đặt cọc 10% và trả $6,000/ tháng khiến mình đứng tim. Nói nhiều quá chắc không mua. Nói khi xưa, mình mua căn nhà của mẹ họ $153,000, trả mỗi tháng $947.43/ tháng nay căn này giá gấp 3 mà trả gấp 6 lần. Mấy ngày sau, tưởng họ tìm bán cho người khác, ai ngờ họ i-meo lại kêu $3,000/ tháng không có tiền lời, trả trong vòng 10 năm. Mình nói giá bây giờ thì có thể mua nhưng sắp đi Ý Đại Lợi rồi nên đợi mình về rồi bàn lại. Kiểu này chắc lễ Tạ Ơn hay Giáng Sinh, có dịp lên đây ở lại, đi dã ngoại xem núi tuyết.


Cách đây 26 năm, mình đọc báo thấy có nhà bán với câu “will carry”. Với tư chất nông dân ngu lâu dốt bền nên gọi điện thoại hỏi. Thì bà Betty trả lời, giải thích là thay vì mượn tiền ngân hàng thì bà ta sẽ cho mình vay. Thế là mình hẹn đến xem nhà, căn nhà bà ta cho thuê, nay người thuê dọn ra, không muốn đụng đến nữa, nên bán. Muốn tránh đóng thuế cao nên bà ta bán và cho vay lại. 


Ở Hoa Kỳ, khi mua nhà thì lâu ngày giá cả do chính phủ cố ý làm để lạm phát, gia tăng để xù nợ những ai mua công khố phiếu. Chính phủ không làm ra tiền nên chỉ biết in tiền, gây lạm phát. Mua công khố phiếu $10,000 thì 30 năm sau chỉ tương đương độ $3,000 ngày nay. Như trường hợp bà Betty, mua căn nhà này với ông bạn, giá đâu $50,000 khi xưa. Đến khi người mướn nhà dọn ra thì bà ta đã trên 70 nên muốn lái xe đi giang hồ nên kêu bán giá $153,000. Khi bán thì trên nguyên tắc lời độ $100,000 rồi chính phủ lại cộng thêm tiền bà ta đã khấu hao trừ suốt 20 năm thì xem như cộng thêm độ $25,000. Cộng lại bà ta phải đóng thuế trên số tiền $125,000, xem như bay đứt 50% nên không muốn. Do đó muốn tránh đóng thuế thì phải mua lại căn nhà khác bằng giá nhà bán hay cho vay lại mà sở thuế gọi là “installment Sale” thì chỉ đóng thuế tiền nhận của mình mỗi năm là $947.43 x 12 tháng. Ít hơn là $75,000 một lúc.


Xem như bà ta cho thuê, có tiền hàng tháng $947.43 mà không phải lo sửa ống nước này nọ,…


Do đó mình chỉ mua nhà từ những người về hưu và không muốn trả thuế nhiều. Nay cũng chỉ tụi con cách mua này rất gọn, chả ai hỏi giấy tờ mình cả. Tháng trước đi Alaska gặp ông mỹ bán khu thương mại mấy triệu và cho vay lại. Ông ta chả bao giờ hỏi số an sinh xã hội bú xua la mua như khi mượn tiền ngân hàng. Đồng ý giá cả, escrow làm giấy tờ ông ta ký và mình ký. Tháng trước gặp ông ta lần đầu tiên và có bàn mua 10 mẫu đất của ông ta. Ông ta nói để giải quyết tình trạng sức khoẻ của ông ta xong thì sang năm bàn đến vụ này. Xong om


Mình mua cho thuê rồi từ từ bà ta mến nên giới thiệu bạn của bà ta muốn bán nhà. Sau này bà ta ký giấy (first right of refusal) cho phép mình mua căn nhà của bà đang ở nếu sau này bà ta không sử dụng nữa. Sau bà ta qua đời thì mình tiếp tục trả cho con trai bà ta đến hết nợ cách đây 4, 5 năm. Nay nhà bà ta thì cháu nội ở nhưng mình vẫn có quyền mua căn nhà  này. Nếu sau này cháu nội bà ta bán thì mình sẽ có quyền đầu tiên từ chối mua căn nhà này.


Mình nhớ khi xưa, bà Betty có kể là con trai nhất là cô con dâu tiêu tiền như điên. Làm ăn chả ra gì, bà ta về hưu giao lại cho tiệm của ông bà làm ăn khá lắm nay con trai và cô con dâu làm ngáp ngáp. Lại chơi sang, đi mua sắm với bà ta, cô con dâu đều chạy xe để valet parking thay vì chạy đi đậu rồi đi bộ lại.


Mình đoán lý do con trai bà ta liên lạc để bán lại cho mình và cho vay lại, là trong di chúc, bà Betty có nói đến khi nào bán thì phải bán cho mình và cho vay lại vì nếu bán lấy tiền là số tiền sẽ bị người con trai và cô vợ đốt nhanh lắm. Mình thấy xa nên không muốn mua nhưng họ cứ liên lạc hoài nên đoán vậy. Để mình đi Âu châu về rồi tính, thương lượng lại số tiền nhất là phải bò lên đó ở vài ngày, và nói chuyện với mấy người hàng xóm đang lo xem nhà dùm cho họ. Để xem có làm AirBnB được không hay có ai đó cho thuê cho xong.


Mình thì mấy cô gái trẻ thì chê như ma chê quỷ hờn nên ế vợ rất lâu nhưng mấy bà già Mỹ rất mến mình nên hay giới thiệu bạn bè có nhà cửa bán cho mình. Họ cũng như cha mẹ người Việt, cũng lo lắng cho con cháu sau này. Thấy đứa nào khá thì để gia tài lại nhưng bà Betty chỉ có 2 đứa con trai. Bà ta mua cho mỗi đứa một căn nhà. Thằng con thứ 2 thì chơi sì ke nên muốn bán nhà, bà ta kêu mình mua rồi đang làm giấy tờ thì thằng con bị một tên bạn, ở tù ban đêm, ban ngày được thả ra, chở xuống Tijuana, giết cướp $50,000 vì ông thần mượn tiền của ai, cấn vào căn nhà. Thế là mình ngọng, phải trả số tiền nợ của tên con trai thứ 2 quá nhiều. Chỉ còn lại thằng con đầu nhưng cũng chả làm ăn gì, cứ kéo máy ATM của bà. Có lẻ vì vậy, bà ta viết di chúc, nếu muốn bán nhà cửa của bà ta để lại thì phải bán cho Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen.


Hai đứa con mình nay chịu khó học nghề của mình đi mua nhà nên có lẻ căn này mình sẽ để chúng mua. Dạy chúng từ bây giờ để 15 năm nữa chúng có thể về hưu như mình. Tuần trước, con gái và thằng Bồ về thăm, hỏi mình đủ trò. Chúng tính đi học lại một khoá về tài Chánh, mình nói về thăm mẹ chúng mày rồi thắc mắc gì thì bố trả lời. Mình dẫn chúng xuống thăm một ông thầy cũ của mình ở San Diego để chúng nói chuyện, hỏi thêm. Chúng tính sẽ ghi danh bay về học riêng với ông ta. Xong om


Hai đứa con trả lời; muốn mua căn nhà này nên chắc chắn sẽ mua. Mình giải thích khi xưa cuối tháng thay vì gửi  ngân phiếu trả tiền nhà qua bưu điện, mình ghé lại nhà để trả và nói chuyện hiểu thêm về gia cảnh nên nói bà Betty cho mình option để mua sau này. Có lần bà ta muốn bán mình căn nhà ở Wyoming. Đang tính đến hè chạy lên ở xem sao thì mùa đông đến, bị bể ống nước, phải thay khẩm bạc nên mình không mua luôn.


Mấy người khác như bác sĩ Sulzbach cũng mến mình nên kêu bán thêm mấy căn nhà cho thuê khác. Khi ông bà chết thì mình tiếp tục trả tiền cho 3 người con đến hết nợ.



Hôm qua, mình đi bộ ngoài biển nên đột phá tư duy cho ai về hưu, muốn ở Cali rất rẻ. Mình thấy có nhiều người Mỹ lớn tuổi. Họ chạy xe van hay RV ra đây đậu. Mình đoán là họ mua thẻ đậu xe cho người già suốt năm giá $20 như mình. Sáng 7 giờ chạy xe ra đây, đậu xe, sử dụng nhà vệ sinh công cộng, tắm nước vòi sen công cộng, hơi lạnh khi mùa đông. Đem gắn điện năng mặt trời, nấu ăn ngoài biển thoải mái. Tối 10 giờ đóng cửa thì chạy đến chỗ nào Khu dân cư Hungtinton Beach, đậu xe rồi ngủ qua đêm. Mua chiếc van trên là khoẻ, buồn đời chạy đi chơi, du lịch ngủ trong các nơi cắm trại.


Đồng chí gái không chịu chớ em thích vụ này. Cho thuê nhà đang ở, rồi trả $20/ năm tiền thuê chỗ trong ngày, và mua thêm một cái pass, vé hàng năm giá hữu nghị cho người già ở các công viên Cali, rồi lái xe đến đậu chỗ này chỗ kia, tối về, đậu lại trước một căn nhà cho thuê là xong chuyện. Kẹt lắm thì xin vào tắm rửa này nọ. Xong om.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 



Nguyễn Hoàng Sơn