Borobudur và Prambanan tại Java
Nhớ năm đầu tiên ở trường cao đẳng quốc gia mỹ thuật Paris, giờ lịch sử kiến trúc thế giới là mình mê nhất như thể được đi du lịch qua hình ảnh cấu trúc và văn hóa các nước trên thế giới. Cứ mơ một ngày nào đó sẽ được viếng mấy chỗ này.
Chuông như vậy suốt 3 tầng. Sẽ kể trong bài tới
Có hai ngôi đền thờ 2 tôn giáo lớn tại châu Á mình học là Borobudur và Prambanan được xem là hai quần thể kiến trúc tôn giáo vĩ đại nhất của Indonesia, đồng thời cũng là hai biểu tượng tiêu biểu của Phật giáo và Ấn Độ giáo tại Đông Nam Á. Được xây dựng vào thế kỷ VIII–IX tại Trung Java, hai công trình này chỉ cách nhau khoảng 40 km, một khoảng cách tương đối gần nếu xét theo quy mô và tầm vóc của chúng nhưng đi xe hôm qua thì mất 94 phút với đường giao thông hiện nay. Đến đây mùa mưa nên lạy trời mưa đừng mưa trong khi ở Cali thì lại ngược lại.
Bas relief trên tường của Borobodur
Mình mướn tài xế đón ở phi trường cả ngày để anh ta chở đi cho chắc ăn. Giá cả ngày độ $60 cho 4 người. Phục vụ rất tốt. Đảo Java là đảo có đông người theo hồi giáo nhất thế giới. Theo thống kê là 105 triệu người. Đảo Bali thì lại có đến 75% dân số theo Ấn Độ giáo. Cho thấy có đi viếng thì mới hiểu được sự tình chớ đọc sách hay học lịch sử khi xưa thì rất khiếm khuyết khiến cho mình có những định kiến lộn xộn. Nổi buồn chiến tranh dâng lên lại kêu thiên hạ ra chửi.
Trong mỗi cái tháp chuông có một vị Phật
Vì ở lại đảo có hai ngày nên mình đặt phòng tại một khách sạn do người Thụy sĩ đầu tư và thiết kế dựa theo Phật giáo và đền Borobodur cách đền thờ độ 10 phút lái xe. Tại vùng này có nhiều đền đài nên mình chọn thêm đền Prambanan của Ấn Độ giáo để viếng, cách Borobodur độ 50 km nhưng đi xe mất 90 phút.
Đền Prambanan
Khi xưa cứ nghe nói là Phật giáo xuất xứ từ Ấn Độ giáo nhưng sau khi viếng thăm hai đền Borobodur (Phật giáo) và Prambanan (Ấn Độ giáo) cách nhau độ 50 km thì giác ngộ một điều là khác với những gì mình được hiểu đến giờ. Buồn đời Mình đọc thêm tài liệu của hai ngôi đền thì thất kinh, xin tóm tắc sau cuộc viếng thăm dưới cơn mưa rào rồi tạnh rồi mưa nhưng phải công nhận là tuyệt đẹp.
Sự gần gũi về địa lý nhưng khác biệt về tôn giáo đã đặt ra nhiều câu hỏi cho giới nghiên cứu về kiến trúc vì khác biệt nhưng vật liệu thì tương đồng: Vì sao hai công trình thuộc hai truyền thống tín ngưỡng khác nhau lại được xây dựng trong cùng một không gian và thời gian? Mối quan hệ giữa hai đền này phản ánh điều gì về xã hội và tư tưởng Java cổ đại?
Mình đi du lịch khá nhiều nước và có viếng nhiều đền thờ tôn giáo như nhà thờ ở Âu châu, Mỹ châu, chùa ở Nhật Bản,…nhưng phải công nhậm Borobudur và Prambanan rất độc đáo.
Trong giai đoạn từ thế kỷ VIII đến X, Trung Java là trung tâm chính trị, kinh tế và tinh thần của các vương triều Java cổ. Khu vực này sở hữu đất đai màu mỡ nhờ tro núi lửa từ núi Merapi, hệ thống sông ngòi thuận lợi cho nông nghiệp và giao thương, cũng như mật độ dân cư cao. Việc xây dựng các công trình tôn giáo lớn tại đây không chỉ nhằm mục đích thờ phụng mà còn là cách để các vương triều khẳng định quyền lực và tính chính danh của mình.
Trong tư duy Java cổ, quyền lực hoàng gia luôn gắn chặt với trật tự vũ trụ. Có vẻ như khổng giáo VỚi tư tưởng vua là thiên tử. Nhà vua không chỉ là người cai trị trần thế mà còn là cầu nối giữa con người và thế giới thần linh. Do đó, việc dựng nên các công trình linh thiêng đồ sộ ngay tại trung tâm quyền lực mang ý nghĩa vừa chính trị vừa tôn giáo.
Borobudur được xây dựng dưới triều đại Sailendra, một vương triều theo Phật giáo Đại thừa, vào khoảng năm 780–825. Ngược lại, Prambanan được khởi công khoảng năm 850 dưới triều đại Sanjaya, vốn theo Ấn Độ giáo, đặc biệt là Shiva giáo. Các nghiên cứu gia trước đây từng xem hai vương triều này như những thế lực đối lập. Tuy nhiên, các bằng chứng khảo cổ và sử liệu cho thấy họ không hoàn toàn thù địch mà có khả năng đã cùng tồn tại, thậm chí có quan hệ hôn nhân chính trị. Phật giáo nói chung không phải một tôn giáo nên không tranh dành ảnh hưởng hoặc chống đối nhà cầm quyền.
Việc hai công trình không bị phá hủy hay thay thế lẫn nhau cho thấy Java cổ không áp dụng tư duy độc tôn tôn giáo. Trái lại, Phật giáo và Ấn Độ giáo được xem như hai con đường tinh thần song song, cùng tồn tại trong một không gian văn hóa chung. Sự gần gũi giữa Borobudur và Prambanan vì thế phản ánh một xã hội đa nguyên, nơi quyền lực chính trị có thể được củng cố thông qua nhiều hệ tư tưởng tôn giáo khác nhau. Khi đi du lịch các quốc gia nằm trên con đường lụa khi xưa thì mình có viếng vài ngôi chùa Phật giáo tại các nơi được xem là người dân theo hồi giáo.
Borobudur không phải là một ngôi đền theo nghĩa thông thường, mà là một mandala ba chiều khổng lồ. Công trình gồm mười tầng, tượng trưng cho hành trình tu tập của con người từ thế giới dục vọng (Kamadhatu), qua thế giới hình tướng (Rupadhatu), đến cảnh giới vô tướng (Arupadhatu). Khi vẽ ngôi chùa ở Connecticut mình có nghiên ngồi đền này để phát họa phần tứ diệu đế. Người hành hương không bước vào bên trong mà đi vòng quanh công trình theo chiều kim đồng hồ, vừa di chuyển vừa chiêm nghiệm các phù điêu mô tả cuộc đời Đức Phật và các tiền thân của Ngài. Quá đẹp!
Borobudur nhấn mạnh trải nghiệm nội tâm. Quyền lực hoàng gia gắn liền với lý tưởng giác ngộ, trí tuệ và từ bi. Nhà vua, thông qua việc bảo trợ công trình này, được xem như người góp phần duy trì trật tự đạo đức và vũ trụ.
Chỉ xui là trời mưa nên không ở lâu được thêm có bà cụ mình nên leo trèo khó nên đành để bà cụ ở ở tầng 1 rồi đi lên nên không ở lâu được. Có lẻ mình sẽ kể lại vụ này với hình ảnh để giải thích. Đây chỉ nêu lên thắc mắc là tuy khác tôn giáo người ta vẫn sống yên lành bên nhau như khi xưa do Thái giáo, thiên chúa giáo, hồi giáo sống yên lành bên nhau ở Tây Ban Nha dưới thời đô hộ của người hồi giáo đến khi thiên chúa giáo đánh chiếm lại vùng đất này và bắt mọi người trở về đạo nếu không thì rời khỏi nước Tây Ban Nha.
Trái ngược với Borobudur, Prambanan là một quần thể đền thờ mang tính hướng thượng rõ rệt. Công trình được thiết kế theo mô hình núi Meru ngọn núi thiêng trong Ấn Độ giáo, nơi cư ngụ của các vị thần. Đền Shiva cao 47 mét vươn thẳng lên trời, tạo ấn tượng mạnh mẽ về sức mạnh và uy quyền thần linh.
Sự khác biệt khi viếng thăm đền này là cảm nhận khác với Borobudur là tại đây các kiến trúc tạo dựng một cái gì quyền uy trong khi ở Borobudur thì mình cảm nhận tinh thần nhẹ nhàng. Đặc biệt mình nhận thấy các chi tiết như để nước mưa trôi xuống rất hay và đến nhà nay vẫn tiếp tục hoạt động hữu hiệu và cách họ thực hiện rất hay. Các miếng đá lót nền được thiết kế theo hình L nên không bị trồi lên hư hao. Sẽ kể rõ hơn khi có dịp.
Các phù điêu Ramayana trên tường đền không chỉ mang giá trị tôn giáo mà còn truyền tải những chuẩn mực đạo đức, trung thành và trật tự xã hội. Thông qua Prambanan, quyền lực của nhà vua được hợp thức hóa như một quyền lực mang nguồn gốc thần thánh, gắn liền với luật Dharma.
Dù khác biệt về hình thức và triết lý, Borobudur và Prambanan đều dựa trên một nền tảng chung: vũ trụ quan Java cổ. Cả hai đều coi núi non, thiên nhiên và con người là những yếu tố liên kết trong một trật tự hài hòa. Việc xây dựng chúng gần nhau không phải là mâu thuẫn, mà là sự bổ sung cho nhau trong một cảnh quan linh thiêng rộng lớn.
Sự song tồn này cho thấy Java cổ đại không đặt Phật giáo và Ấn Độ giáo vào thế đối đầu, mà cho phép cả hai cùng hiện diện để phục vụ những mục đích tinh thần và chính trị khác nhau.
Borobudur và Prambanan, khi được nhìn nhận cùng nhau, không chỉ là hai di sản kiến trúc riêng lẻ mà là minh chứng sống động cho sự đa nguyên tôn giáo và tư duy khoan dung của Java cổ đại. Việc chúng được xây dựng gần nhau phản ánh một xã hội nơi quyền lực, tín ngưỡng và văn hóa đan xen hài hòa. Trong bối cảnh lịch sử thế giới, sự song tồn này là một ví dụ hiếm hoi cho thấy các nền văn minh tiền hiện đại có thể chấp nhận và dung hòa khác biệt tôn giáo mà không cần đến xung đột. Chính điều đó đã làm nên giá trị đặc biệt và lâu dài của Borobudur và Prambanan trong lịch sử Đông Nam Á.
Đi chơi chuyến này rất vui vì đã đến những nơi mình mơ ước một thời nhất là được hiểu thêm về Ấn Độ giáo. Đồng chí gái rất ngạc nhiên đến thăm chỗ này nhất là được chụp hình tỏa nắng trong cơn mưa tầm tả. Phải mất 50 năm mới thực hiện được giấc mơ. Thà trễ cò hơn không. Cô bạn đầm mới nhắn tin hỏi có nên viếng chỗ này vì khi ghé qua Cali, ở nhà mình cô ta có xem cuốn sách 100 kỳ quan thế giới về kiến trúc trên thế giới. Hai đền thờ này có hình và tóm tắc lịch sử mà mình hay mở ra xem khi buồn đời Sơn bán bơ.
Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen
Nguyễn Hoàng Sơn











