Nên hay không nên xây nhà tại quê hương

 Nên hay không nên xây nhà tại quê hương

Mình thấy có nhiều người Việt quen về hưu, về Việt Nam ở những rồi cũng lò tò chạy về Mỹ hay Tây. Có nhiều lý do chắc mọi người Việt đều hiểu. Mình có quen người Mễ hay Phi luật Tân,… mấy người này khác với người Việt tỵ nạn là họ chỉ làm việc ở Hoa Kỳ rồi định  khi về hưu, trở về quê quán để hưởng thú điền viên. Họ không phải tỵ nạn nên ý chí trở về quê hương rất mạnh. Do đó họ cày ngày chưa đủ tranh thủ cày đêm rồi gửi tiền về cho gia đình xây căn nhà to đùng. Vụ này thấy nhiều ở những người miền bắc, cho con đi lao động quốc tế, dành dụm tiền về xây nhà to như cái đình.


Về quê, mình nghe kể nhiều người đi lao động quốc tế bên Liên Xô, Đài Loan,… thêm có rất nhiều xuôi nam lập nghiệp rất nhiều. Mình không hiểu lý do sau khi “giải phóng miền Nam”. Tại sao người Bắc không chịu về quê hương mà lại kêu anh em họ hàng vào nam. Chắc có quốc sách gì như khi xưa dưới thời nhà Nguyễn, mở mang bờ cõi về phía Nam chiếm đóng xứ Chùa Tháp. Từ 50 năm qua ý định của Chúa Trịnh chiếm miền Nam được thành hình.


 Đi ăn mì ở Bôn Sa, có báo việt ngữ, hoa ngữ và nhiều khi có cả báo của người Phi nên trong khi chờ đợi món ăn đưa ra mình đọc. Có bài báo của người phi nói về người phi đi lao động quốc tế, dành dụm tiền bạc gửi về cho gia đình xây nhà. Nhớ lần đầu cách đây 30 năm mình đi Hương Cảng, đâu chủ Nhật ra bến tàu chơi. Thấy người phi ngồi đầy dưới đất. Sau này đi lại khi con gái học đại học HongKong thì thấy đông hơn, ngồi trong các hành lang. Anh bạn người đài Loan giải thích là người phi sang đây làm y tá hay giúp việc. Cuối tuần ra đây gặp người quen trong làng, chia nhau thức ăn phi hay đọc thư từ quê gửi sang cho nhau nghe. Mình có quen vài người phi, đi làm y tá ở Mỹ nhưng con để cho cha mẹ nuôi ở Phi. Năm gặp một lần khi nghỉ hè.


Bài báo kể người phi đi lao động quốc tế dành tiền xây nhà để cho người thân hưởng thụ đến khi về già thì căn nhà hư hao phải sửa chửa đúng lúc họ già, hết tiền hay nhiều khi lại đột ngột chết sớm. 


Như trường bà Victoria xây căn nhà to như cái đình có 6 phòng ngủ để gia đình ở trong khi bà chui rút trong một căn phòng chật hẹp ở Hoa Kỳ rồi sau 20 năm, sắp về lăn đùng ra chết. Người thân bán căn nhà chia nhau. Có đáng không. Hay theo chủ nghĩa hy sinh đời mình củng cố đời gia đình.


Hay trường hợp ông Juan cũng đi làm nhiều việc, để dành tiền gửi về cho gia đình xây căn nhà hai tầng có 9 phòng ngủ rồi kiệt sức qua đời sớm. Hy sinh đời con củng cố đời bố mẹ.

Tại sao người phi làm vậy, xây nhà cho to ở quê nhà. Văn hóa khoe khoan cho gia tộc nở mặt nở mày để rồi xong một đời người. Giá phải trả khá đắt. Một đời người. 


Khi về già ai cũng muốn thu gọn lại, chăm sóc căn nhà to như cái đình thì hơi mệt nhất là lợi tức không còn như xưa. Cuộc đời không đoán được ngày mai mà người ta bỏ hết công sức để gầy dựng căn nhà mà không bao giờ ở được. Chúng ta nên đầu tư vào cuộc sống hiện tại mà gia đình và vợ con có thể hưởng nếm hạnh phúc hiện tại. Có tiền dành dụm đi chơi, tạo dựng những kỷ niệm gia đình để mai sau con cháu có chút gì để nhớ. Xây cái nhà chúng không ở bán rẻ để chia nhau hay không hài lòng về chia chát lại xù nhau luôn. Nhất là nhà cửa ở nhà quê không lên giá như ở thủ đô Manila.


Căn nhà hạnh phúc không được định nghĩa bằng sự to lớn mà bằng chia sẻ ngọt bùi tại nơi đó. Tận hưởng những giây phút bên nhau trong giây phút hiện tại.

 

Mình có ông Mễ quen làm việc để dành tiền rồi kêu không ở Mỹ nữa về quê. Ông đem số tiền dành dụm về quê. Ông ta nhắn tin gửi cho tấm ảnh nhà xây đẹp. Ông ta kêu xây to nhất làng. Đâu năm sau mình thấy ông ta vượt viên qua lại Đi làm lại, hỏi lý do. Kêu băng Đảng xã hội đen thấy nhà đẹp quá đến đòi mua với giá rẻ mạt. Đành phải bán rồi chạy qua mỹ lại, thề không bao giờ trở về mễ nữa. Quê hương không còn là  Tamalas nữa.


Một ông mễ khác, có lần mình hỏi có muốn mua căn nhà ông ta đang sơn cho mình. Ông ta kêu để dành tiền xây căn nhà to đùng ở Mễ. Hôm trước gặp lại, hỏi chừng nào về Mễ nghỉ hưu, ông ta kêu con cháu bây giờ lớn lên ở đây, không muốn về mễ nữa. Tiền bỏ xây nhà ở làng Mễ, nay giá còn thấp hơn là tiền bỏ ra xây. Phải chi ông ta mua căn nhà khi xưa của mình, ngày nay nếu bán bỏ túi nữa triệu. Có ông thợ khác mua nay, nhờ căn nhà này đã rút ruột, mua được 3 căn nhà cho thuê.


Người Huế thường nói phải làm nhà thờ ông bà cho to để ông Bà phù hộ làm ăn khá. Về Huế có đi ngang Cái làng ma gần Phá Tam Quan. Nghe nói có làng chài đi vượt biên rồi làm ăn khá ở hải ngoại, họ về xây mồ mả tổ tiên to như cái đình. Đi ngang thấy mấy cái mồ to kinh. Ngược lại chả thấy trường học hay bệnh xá gì cả. Văn hóa xem như xây quá khứ còn tương lai thì chả cần. 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 


NHS

Đi ngủ sớm có lợi cho sức khỏe?


Hình như về già người ta trở nên khó ngủ hay ngủ ít lại. Mình có tật là 9 giờ tối là đi ngủ. Có lẻ ngày xưa quen một cô tuổi Gà nên bắt chước, chạng vạng là lên chuồng. Cứ độ 8:30 tối là mắt bắt đầu buồn ngủ nên mình lười đi chơi với đồng chí gái vì phải ngủ trễ nên hay bị vợ và thân hữu kêu mình là cà chớn, không thích giao thiệp. 4 giờ sáng thì lại thức giấc. Ngồi học tiếng tàu rồi đi tập ở Đông Phương Hội đến 7:00 giờ sáng.  Sau đó mới tính chuyện làm việc trong ngày. 


Đồng chí gái thì có vấn đề ngủ ngáy. Mụ vợ đi ngủ rất khuya. Sáng ra rên kêu ngủ không được. Mụ mà ngủ không được là mệt mình. Đi chơi là phải hầu mụ như hầu vong. Mụ vợ cứ la tại sao anh dễ ngủ , ngồi  đâu ngủ đó. Mình nói mụ vợ muốn ngủ được thì phải tập Trạm Trang Công nhưng mụ không chịu nghe. Mụ tập với tên nào trên youtube, bận đồ thầy sư, độ 30 tuổi, to như con lợn, tự xưng là tập môn gì đó, gia truyền, mật truyền nhưng nay vì chúng sinh nên phải dạy. Sau đó không quên nhắn tin Zalo cho thầy để mua thuốc gia truyền. Chán Mớ Đời 


Có một nghiên cứu về y tế gần 20,000 người đi ngủ sớm và kết quả khiến mình thất kinh. Xem đường dẫn 

 Proceedings of the National Academy of Sciences (PNAS) cho rằng nếu người lớn đi ngủ sớm có lợi nhiều hơn người đi ngủ trễ. 


 Các nghiên cứu gia phân tích các thói quen ngủ và tập thể dục của 19,963 người. Họ cho mấy người này đeo các trợ cụ y tế để các nghiên cứu gia theo dõi các hoạt động cơ thể của họ. Họ thu nhận mỗi đêm đến 5,995,080 dữ liệu nên có thể phân tích chính xác hơn về các thói quen và giấc ngủ. 


Họ khám phá một điều rất quan trọng: người đi ngủ sớm thì hôm sau hay tham dự một hoạt động tay chân và thể thao. Người nào đi ngủ vào 9:00 tối thì hôm sau tham dự các hoạt động thể thao hơn 30 phút so với những người đi ngủ trễ vào lúc 1 giờ sáng. Cái này cũng dễ hiểu vì ngủ sớm thì họ thức dậy sớm để tập thể thao hay thể dục nhiều hơn người ngủ trễ thì dậy trễ. Nhưng người ngủ sớm tham gia thể thao thể dục trung bình 15 phút nhiều hơn người ngủ vào lúc 11 giờ tối xem 50% nhiều hơn. Cái này quan trọng vì ngủ sớm thì họ hoạt động thể thao lâu hơn người ngủ trễ. 


Có nhiều người hỏi mình, muốn tập Đông Phương Hội nhưng khi nghe đến 5:30 giờ sáng là họ ngọng. Nếu chủ kêu làm tăng ca thì ai nấy đều hăm hở thức sớm đi làm nhưng nói đến làm giàu cho sức khoẻ thì thiên hạ bỏ trốn hết. Thà đi làm tăng ca để mua thuốc uống cho nhanh.


Nhớ có lần một chị tập ở Đông Phương Hội. Một hôm chị ta kêu mình, nói thầy sơn xem tay tui. Hồi chưa tập, cứng ngắt, nay tui có thể co mấy ngón tay vào, ra bình thường hết đau rồi. Còn xem khi xưa tui ngồi xuống là đứng dậy không nổi, nay khoẻ re. Lên xuống thoải mái. Không phải uống thuốc giảm đau nữa. Sau này chị ta cãi nhau với ai trong nhóm nên mất tích luôn. Chị ta đau phong thấp nhưng sau khi tập được 6 tháng thì cơ thể đi đứng khỏe bình thường lại.


Vấn đề là chúng ta ai nấy đều có 24 tiếng đồng hồ mỗi ngày nhưng tại sao lại có người ngủ trễ hơn người khác. Nếu thức khuya thì người ta có thể tập thể dục vào lúc 4, 5 giờ chiều. Nghiên cứu cho thấy ai ngủ trễ thì họ tập thể dục trễ hơn người đi ngủ sớm. Người ngủ trễ vẫn tập thể dục, vào gym nhưng ít thời gian hơn người ngủ sớm. mình để ý buổi sáng độ 5 giờ sáng vào LA Fitness thì ít người hơn là vào lúc 5 giờ chiều.


Nên nhắc lại là tập thể dục, giúp sức khoẻ tốt hơn. Sớm hay trễ không quan trọng lắm. Chúng ta không thể cải lại thời gian nhưng có thể làm chậm lại sự lão hoá bằng cách tập thể dục. Xem 

biologic aging advantage of nine years.”

 

Do đó, mình nghĩ vào tuổi trên dưới 7 bó thì không nên sống vì thiên hạ, giảm thọ. Mình không tránh họp mặt thân hữu nhưng không muốn phải theo ý họ. Uống rượu, tán hưu đến sáng. Đến giờ lên chuồng là đi ngủ vì nếu không, sức khoẻ bị lộn xộn, không ai chăm sóc hết. Chán Mớ Đời 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Những con đường Trường Sơn #2


Những con đường Trường Sơn #2

Khi Mỹ bảo kê cho Lon Nol truất phế ông Sihanouk, thì Hải cảng Sihanoukville không còn được sử dụng để nhập vũ khí của Liên Xô tiếp tế cho Việt Cộng nên Hà Nội phải tìm đường khác. Họ phải sử dụng con đường 559, nghe nói được thành lập tháng 5 năm 1959. Cho thấy Việt Cộng đã tính xa việc đánh phá Việt Nam Cộng Hoà bằng vũ lực từ lâu. Họ phải tạo ra một vùng đất ngoài vòng kiểm soát của chính phủ Lonnol.

bản đồ các con đường Trường Sơn tiếp vận từ Cao Miên, Lào để xâm chiếm miền Nam


Do đó họ Việt Cộng phải liên minh và phối hợp với nhóm Khờ me đỏ, chống đối chính quyền Lonnol, để tiến hành các chiến dịch đánh phá các tỉnh miền đông Việt Nam Cộng Hoà, qua các vùng như SIÊM Reap, STUNG TRENG. Từ đó vũ khí từ con đường 559 từ Hạ Lào đưa vũ khí vào đất Campuchia và các vùng biên giới. Họ thành lập đoàn 770 chuyên chuyển hàng từ miền đông Bắc Cao miên về Việt Nam Cộng Hoà. Nghe nói có đến 3,377 người, được chia thành 5 cánh chuyên chở bằng xe vận tải lớn.


Năm 1970, khi Lonnol lên nắm chính quyền thì người Mỹ cho phép Việt Nam Cộng Hoà đánh vào các sào huyệt của Việt Cộng tại biên giới. Dạo ấy có nạn cáp duồn sát hại người cao miên gốc việt. Nên quân đội Việt Nam Cộng Hoà tiến qua biên giới nhân danh bảo vệ người Việt đánh Việt Cộng tơi bơi hoa lá. Ông tướng Đỗ Cao Trí chỉ huy, ông ta cho truy kích Việt Cộng chạy về phía Bắc, Hạ Lào nhưng Hoa Kỳ không chịu, cuối cùng trực thăng của ông ta nổ trên trời.


Việt Cộng đem quân và vũ khí từ Hạ Lào xuống do đoàn 340 phụ trách. Đoàn 340 này được xem là lớn nhất trong các đoàn tiếp liệu, có đến 4,189 người, gồm 4 cánh quân nhu, 3 tiểu đoàn vận tải, 5 liên trạm nối liền từ Stung TRENG xuống Khatie. Hồi đi cao miên, mình không biết vụ này, nếu không chắc cũng bò đến mấy vùng này để xem. Họ thành lập 4 bệnh viện và một đoàn công binh để xây cầu, làm đường… năm 1970-1972, trên tuyến đường này Việt Cộng chuyên chở đến 26,147 tấn vũ khí các loại, song song họ đưa hàng nghìn cán bộ và bộ đội vào miền nam. Trong đó có ông chú ruột mình, bị B52 dập chết trên đường Trường Sơn.


Ngoài ra họ có thành lập một con đường Trường Sơn đặc biệt về hàng không, mang tên Đoàn 919. Đoàn này được thành lập vào tháng 2 năm 1960, nhằm rút ngắn đường tiếp tế vào miền Nam. Họ sử dụng phi trường Cát Bi ở Hải Phòng. Tàu bè Liên Xô chuyên chở vũ khí cập bến và đưa thẳng lên máy bay. Lúc đầu họ thả dù xuống các vùng như Mường Phìn, Mường Phalan... nhiều khi phải bay thấp để thả luôn các thùng vũ khí xuống vùng này. Sau này họ cùng Pathet Lào chiếm đóng các vùng này nên sử dụng phi trường Chepone, Hạ Lào mà khi xưa mình hay nghe đài truyền thanh nói đến. Việt Nam Cộng Hoà gọi là Hạ Lào, còn Việt Cộng gọi là Nam Lào. Họ đưa quân và vũ khí xuống mấy phi trường này. Từ đây bộ đội tiến vào Nam còn hàng hoá thì được Đoàn 559 chuyển vào Nam qua các trạm Tăng Noong thuộc Quảng Nam, Đắc LAn thuộc Kon-Tum….



Theo tài liệu Việt Cộng thì “Trong ba năm từ 1960-1962, trên chiến trường Lào, các máy bay của đoàn 919 phối hợp với phi công Liên Xô đã thực hiện 3.821 chuyến bay, vận chuyển 9.419 lượt bộ đội và 743 tấn hàng hóa, thả 3.227 dù hàng và kiện hàng xuống 20 địa điểm khác nhau trên đất Lào.” Nhưng chỉ tồn tại được đến năm 1963. Lý do là từ năm 1965 không quân Mỹ bắt đầu đánh phá miền Bắc nên không thể sử dụng máy bay chở hàng vào Quảng Bình hoặc vượt lên tâyTrường Sơn được nữa. Chỉ từ đầu năm 1973, sau khi ký kết Hiệp định Paris về VN, nhiều vùng chiếm đóng đã hình thành ở miền Nam, hình thức vận chuyển hàng không quân sự mới lại được sử dụng rộng rãi. Cho thấy sau hiệp định Paris thì Việt Nam Cộng Hoà bị Hoa Kỳ cúp viện trợ trong khi Liên Xô gia tăng viện trợ cho Việt Cộng. Tính từ 1960 cho đến kết thúc chiến tranh tháng 4-1975, đoàn 919 đã vận chuyển vào miền Nam và xuống Nam Lào 60.000 lượt bộ đội, không biết mỗi lượt như vậy là bao nhiêu bộ đội, không nghe họ nói. 31.000 tấn vũ khí đạn dược, khí tài, lương thực, thuốc men và hàng hóa quân sự...


Trích tài liệu của Hà Nội 

“Vận tải hàng không dân sự là hình thức vận chuyển công khai nhưng lại tuyệt mật. Đó chính là tuyến vận tải hàng không dân dụng bình thường của Vương quốc Campuchia (Air Cambodia) bay từ Phnom Penh đi Hà Nội, hoặc từ Phnom Penh đi Quảng Châu, Hong Kong rồi theo đường sắt hoặc đường hàng không về Hà Nội. Sở dĩ công khai vì nó sử dụng một loại đường bay thương mại bình thường như mọi đường bay khác. 

Nhưng cũng là tuyệt mật vì nó gài vào trong đường bay bình thường những "hành khách" không bình thường. Máy bay của Air Cambodia được quyền bay ngang lãnh thổ miền Nam VN, cũng như máy bay của Nam VN được phép bay từ Sài Gòn qua không phận Campuchia để đi Bangkok, Tây Âu. Con đường này rất an toàn, vì nó là sự mạo hiểm được bọc lót dưới một hình thức công khai hợp pháp. 

Tất nhiên đó là sự mạo hiểm được tổ chức rất chu đáo: từ căn cước giả, tên giả, đến lai lịch giả đều có một bộ phận chuyên trách thu xếp, sử dụng đến những phương tiện hiện đại bậc nhất lúc đó. Khi đã có đủ giấy tờ hợp pháp, lại phải bọc lót suốt từ khâu soát vé đến khâu kiểm tra hành lý. Tại đây đều có người của "Ban cán sự K". Loại nhân viên này thường không phải là cán bộ cách mạng mà là những nhân viên có lý lịch rõ ràng, không có chút gì khả nghi. Thường đó là người Hoa, người Ấn, người Lào, người Khơme... có cảm tình với cách mạng VN. Đã có hàng ngàn cán bộ cao cấp đi ra đi vào miền Nam bằng con đường này, tức là bay qua không phận của miền Nam VN, mà chưa xảy ra một vụ nào rắc rối. 

Con đường này cũng đã đảm nhiệm vận chuyển những tài liệu, khí tài quan trọng như máy móc, điện đài, hàng triệu đôla để chi viện cho miền Nam. Những gia đình và con em cán bộ miền Nam cũng đi ra Bắc bằng con đường này. Đặc biệt là việc di chuyển hàng ngàn học sinh Trường Nguyễn Văn Trỗi ra Bắc theo tuyến hàng không này. Những bệnh binh, thương binh, những người ốm nặng... thường cũng được đưa theo con đường này để kịp thời ra Bắc chạy chữa, an dưỡng... 

Một trong những nhân viên lữ hành (người làm khâu quan trọng và nguy hiểm nhất như kiểm tra vé, căn cước, visa, nhận diện, cân hành lý...) ở sân bay Pochentong là ông Check Nguyễn Cang, một người Ấn Độ lai VN. Ông có cha là một thương gia lớn người Ấn Độ tại Sài Gòn từ lâu đời, lấy vợ VN và có nhiều con. Ông Cang đã bí mật hoạt động cho Việt Minh từ thời kháng chiến chống Pháp, dưới cái vỏ là một viên chức làm cho Air France ở Sài Gòn. Sau Hiệp định Genève, đến năm 1955, ông sang Phnom Penh làm cho Air Cambodia với cái tên hoàn toàn Ấn Độ là Check Kesath. Với một lý lịch như thế ông không bị ai để ý. Nhưng ông là một trong những đầu mối chính lo các giấy tờ, đồng thời cũng là nhân viên cửa ga.

Ông hoạt động ở đó suốt những năm chiến tranh, cho đến tháng 3-1975 không may ông bị chính quyền Pol Pot phát hiện và thủ tiêu. Em ruột của ông Nguyễn Cang là Kamal Nguyễn, bác sĩ tại bệnh viện thành phố Lille (Pháp), cũng là chủ tịch Hội Việt kiều tại đây, kể lại: "Anh tôi đã hoạt động cho Việt Minh ngay từ những năm 1950, chuyên lo việc đưa người của mặt trận lọt qua hệ thống kiểm soát của sân bay để bay về Hà Nội và từ Hà Nội bay sang Phnom Penh, rồi từ đó bí mật đi vào vùng giải phóng". Hết trích.


Mình đang tìm kiếm xem số lượng khí tài của Hoa Kỳ viện trợ cho Việt Nam Cộng Hoà để so sánh với Liên Xô viện trợ cho Hà Nội từ sau hiệp định Paris. Hoa Kỳ tuân theo những gì đã ký trong khi Hà Nội và Trung Cộng thì không. 


Dưới đây là thống kê ước tính vũ khí viện trợ của Hoa Kỳ, Liên Xô, và Trung Quốc cho các bên tham chiến trong Chiến tranh Việt Nam, chỉ tính vũ khí và khí tài quân sự chính yếu (không bao gồm lương thực, nhiên liệu hay hạ tầng kinh tế).

1. Hoa Kỳ viện trợ cho Việt Nam Cộng Hòa (VNCH)

Súng bộ binh

Hơn 2 triệu khẩu, gồm:

    • M1 Garand, M1 Carbine
    • M16A1 (khoảng 1 triệu khẩu)
    • Thompson, M3 Grease Gun
    • Súng ngắn M1911A1

Pháo binh:

  • Khoảng 12.000 khẩu pháo (gồm pháo 105mm, 155mm, 175mm, súng cối 60–120mm)

Xe tăng – thiết giáp:

  • ~2.000 xe, gồm:
    • Xe tăng M41 Walker Bulldog
    • Xe thiết giáp chở quân M113
    • Xe tăng hạng trung M48 Patton

Máy bay:

  • ~1.000–1.300 chiếc, bao gồm:
    • F-5 Freedom Fighter (~200 chiếc)
    • A-1 Skyraider, A-37 Dragonfly
    • Trực thăng UH-1 Huey (hơn 600 chiếc), CH-47 Chinook
    • C-47, C-130 vận tải

Hải quân:

  • Khoảng 1.500 tàu và xuồng chiến đấu, gồm:
    • Tuần dương hạm, tàu phóng lôi, tàu tuần tiễu
    • Tàu đổ bộ, tàu chỉ huy, tàu vận tải

2. Liên Xô viện trợ cho miền Bắc Việt Nam

Súng bộ binh:   Xã c

  • Khoảng ~500.000 khẩu, gồm:
    • AK-47 (Type 1–2–3)
    • SKS, Mosin-Nagant
    • Súng ngắn Tokarev TT-33

Pháo binh:

  • Hơn 6.000 khẩu, gồm:
    • Pháo D-30 122mm, M-30 122mm
    • Cối 82mm, 120mm
    • Pháo cao xạ 37mm, 57mm, 85mm

Tên lửa & phòng không:

  • ~7.000 quả tên lửa SA-2 Guideline
  • Tổ hợp radar điều khiển bắn P-12, P-18
  • Hàng trăm bệ phóng và thiết bị điều khiển

Máy bay chiến đấu:

  • ~200–250 chiếc, gồm:
    • MiG-17 (~100 chiếc)
    • MiG-21 (~80–100 chiếc)
    • Huấn luyện phản lực L-29

Xe tăng – thiết giáp:

  • ~ 600–700 chiếc, gồm:
    • T-34/85
    • T-54, T-55
    • BTR-40, BTR-60 (thiết giáp)

3. Trung Quốc viện trợ cho miền Bắc Việt Nam

Súng bộ binh:

  • Khoảng ~1 triệu khẩu, gồm:
    • Type 56 (bản sao AK-47)
    • SKS, súng ngắn Type 54

Pháo binh – súng cối:

  • ~5.000 khẩu, gồm:
    • Pháo 75mm, 85mm, 122mm
    • Cối 82mm, 120mm
    • Pháo cao xạ 37mm, 57mm

Xe tăng – thiết giáp:

  • Khoảng 300–400 xe, chủ yếu:
    • Type 59 (sao chép T-54)
    • Xe thiết giáp Type 64
Trợ giúp khác:

  • Gửi hơn 320.000 quân công binh, phòng không, hậu cần (không trực tiếp chiến đấu)
  • Hàng chục ngàn tấn đạn, phụ tùng, công cụ kỹ thuật

Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Hắc sơn tử