Chuyện trong tuần

 

Hôm qua đi họp với hội thành phố kết nghĩa, chuẩn bị chuyến đi viếng Mễ Tây cơ tuần tới. Kỳ này có mụ vợ đi theo nên cô nàng ngạc nhiên khi thấy thị trưởng thành phố và mấy người khác rất mừng khi thấy thằng chồng nông dân đi họp, luật sư đủ trò hỏi thăm như người thân tình lâu năm. Mình thích tham gia các sinh hoạt hội đoàn dòng chính của Hoa Kỳ, để học hỏi họ về cách làm việc, sinh hoạt hay những tin tức mà nếu sống trong cộng đồng người Việt thì không bao giờ biết đến. Điển hình các chuyến đi chơi bất ngờ, như Colorado, các thành phố kết nghĩa miễn phí do thành phố hay các cơ quan thành phố chu cấp, các chương trình chính phủ Cali giúp nông dân như tài trợ để làm lại hệ thống nước, giảm nước tưới, wifi hoá hệ thống tưới. Từ Uzbekistan, xem trong điện thoại trời nóng, độ ẩm nước thấp nên mở nước tưới không cần phải có người đến vườn mở nước như xưa.


Ra về lên xe, mụ vợ thấy tấm bằng khen của hội Toastmasters bầu mình là diễn giả số một trong ngày (best speaker) nên mụ hỏi cái chi rứa, mình nói là được bầu best speaker nên mụ ngạc nhiên. Trong đôi mắt của đồng chí gái, mình chỉ là một tên ô sin, đầy tớ, giặt quần áo cho mụ. Trước đây đi làm nên mình giặt quần áo cho mụ, nay về hưu mình để mụ tự lo nhưng chỉ thấy mụ để một đống mới khám phá ra là cái máy phơi đồ của mình dùng năng lượng mặt trời và gió cao nên mụ với không tới để phơi áo quần. Mình cắt thấp xuống thì mụ la.


Lý do là đồng chí gái cứ kêu mình không biết ăn nói, phải bịt miệng mình lại. Từ khi lập gia đình, đi chơi với vợ, mình lặng câm đi bên người, ít lên tiếng trong các buổi họp mặt thân hữu người Việt. Ai hỏi mình làm gì, nói làm nông thì họ á một tiếng rồi bỏ đi, không một lời chào.

Có lần mụ vợ hỏi, anh ăn nói không hay mà sao tụi mỹ chịu bán nhà và cho vay lại. Rứa là răng? Mình không biết thơ văn nên ăn nói rất cục mịch bần cố nông. Người Mỹ thích ai thành thật, giúp họ tin tưởng để cho vay lại. Humilitas est Veritas. Chớ chả có giỏi gì cả. Cuộc đời cứ thành thật, có sao nói vậy, đừng có nói bú xua la mua thì người Mỹ tin tưởng hơn. Mình mới mua một khu thương xá, chủ bán cho vay hơn 3 triệu đô mà chưa bao giờ gặp mặt nhờ ông chuyên gia địa ốc quen mình từ 20 năm qua. 


Họ biết mình thành thật, không thích lộn xộn, mình nói mua là mua không trở cờ. Họ chấp nhận các điều kiện của mình, như ghi vào trong Living trust của họ là nếu sau này cháu của họ muốn bán cái nợ thì mình có quyền đầu tiên để mua cái nợ lại. Người chủ bán không lập gia đình, không con cái, chỉ có con của người anh nên trong tương lai lỡ ông ta qua đời, cháu hay anh của ông ta hưởng cái nợ thì có thể cần tiền bán. Lúc đó mình là người được quyền ưu tiên mua lại món nợ thường là từ 50-70% cái nợ.


Thứ tư tuần này, đến phiên mình đọc diễn văn tại Toastmasters. Mỗi năm, mình được chỉ định đọc độ 3,4 lần trong 50 buổi họp nhưng năm nay đi chơi mút mùa nên chỉ có 2 lần. Mấy lần khác thì đa số mình làm toastmaster điều khiển chương trình cho buổi họp. Mình thích mấy vụ này hơn là đọc diễn văn. Có người lại thích đọc diễn văn. Điều khiển chương trình kéo dài 70 phút, phải nghiên cứu tài liệu, cách nói khi đợi người lên đọc diễn văn với những ý tưởng của chủ đề hôm đó. Có phần giới thiệu diễn giả rất ngắn gọn, đủ trò. Thường mình được thiên hạ khen làm rất đúng giờ, dành 15 phút cuối của buổi họp cho bà chủ tịch để kết thúc buổi họp. Nhiều người nói liên tu ti không có thì giờ để bàn chuyện của hội.

Thường một buổi họp có 3 cơ hội để nói: 1 làm diễn giả với sự chuẩn bị về đề tài trong 7 phút, 2 làm người trả lời một câu hỏi đột xuất trong vòng 2 phút không chuẩn bị và cuối cùng là người phê bình diễn giả. Tùy theo số người tham dự, có đến 2, 3 diễn giả. Sau đó sẽ được bầu phiếu ai là người nói hay nhất buổi họp.

Mới đi chơi về nên chả biết đề tài gì để nói, không lẻ nói về đi chơi nên mình viết lại bằng anh ngữ bài “hẹn họ ở tuổi 7 bó”. Tiếng Việt khác anh ngữ về cách diễn đạt nên khi viết anh ngữ mình phải viết hoàn toàn lại vì cấu trúc, từ vựng anh ngữ, muốn pha trò chọc cười lại khác, thêm diễn văn chỉ cho 7 phút nên phải thâu ngắn lại thay vì viết lây bây trên mây như ở bờ lốc.


Thiên hạ nghe tựa đề thì hơi lo ngại vì biết mình đã lấy vợ trên 30 năm qua mà nay lại hẹn hò nữa. Thiên hạ được một trận cười mệt thở vì lúc nói chuyện mình có thể diễn tả bằng tay chân. Mình không cần đọc bài diễn văn đã viết sẵn, chỉ quên vài chi tiết. Chế thêm tuỳ hứng như đề tài của buổi họp nói về “emotion intelligence” nên mình dùng cụm từ này khi diễn đạt cái máu nóng trong người khi cãi lộn với vợ. My emotion intelligence raised as fast as my Blood pressure,…Từ phải dùng khi nói chuyện hôm đó là censorship, cũng phải sử dụng nếu không sẽ bị loại, không được vào chung kết để được bầu bán. 

ở hội toastmasters, trước khi trả lời, người ta phải suy nghĩ sẽ nói những gì, vì khi mở mồm là người có nhiệm vụ bấm đồng hồ sẽ bắt đầu bấm nhất người ta hay chêm các từ trống rỗng như huh, ah, you know, so, but,… vì khi mình tìm chữ hay ý để nói thì hay bị cái lỗi là thêm mấy chữ vô nghĩa này, người có nhiệm vụ xét, đếm các lỗi này sẽ bấm cái còi để nhắc nhỡ khiến mình bị dao động tinh thần, quên tuốc luốc hết. 


Nói chung trước công chúng nói chuyện đã khó mà còn bị gò bó bởi thời gian đồng hồ và người kiểm soát những từ thừa sẽ làm mình quýnh quáng thêm. Khi nói chuyện, họ có để cái đèn 3 màu; khi thấy màu xanh bật lên thì cứ tiếp tục, đến màu vàng thì chuẩn bị kết thúc và màu đỏ là chỉ còn 30 giây để chấm dứt bài nói chuyện, quá 30 giây htif có chuông reo, bị loại. Nói quá thời gian hạn định sẽ bị loại. Đứng trước mọi người, đã run lại còn có đèn báo hiệu thêm người bấm còi nhắc nhở không được sử dụng các từ rỗng nên áp lực rất cao. Lâu ngày sẽ quen dần và trở thành thói quen sẽ không dùng các từ vô nghĩa này, chỉ câm họng lại để tìm chữ. Điểm này rất tốt khi tập được vì khi đồng chí gái la, thay vì phản ứng cãi lại liền thì nuốt nước miếng, suy nghĩ những từ mỹ miều để nói với vợ hiền kính yêu.


Mụ vợ ngạc nhiên là mình thắng giải người nói chuyện hay nhất, qua mặt đám mỹ. Tính mình thì chả sợ thằng tây nào, nói tiếng anh mình chắc chắn không phát âm chuẩn, rành bằng họ nhưng không có nghĩa mình đọc hay viết diễn văn thua họ.


Xong buổi họp có một ông mỹ, chuyên diễn trong nhà hát kịch ở Los Angeles về Impro, kêu mình lại, nói mày tiến bộ rất nhiều so với khi mới gia nhập. Nhiều hội viên lâu năm trong hội, có người trên 30 năm nên họ nói chuyện rất vững giúp mình học hỏi thêm nhất là khi được giao cho nhiệm vụ phê bình một diễn giả. Họ hay dùng thuật sandwich, khen lúc mở đầu, sau đến phần tiêu cực một tí cuối cùng lại khen. Diễn giả cảm thấy ấm lòng vì những từ cuối được khen, trong khi người Việt thì cứ chê bai, không được ra nhận xét nào để giải thích vì sao không hay hoặc góp ý giúp người ta. Họ hay kéo mình lại sau buổi họp để chỉ vài điểm mình cần để ý khi nói chuyện. người Mỹ hay lắm, nhất là người lớn tuổi, nhiều kinh nghiệm, hay giúp mình học hỏi thêm kinh nghiệm của họ.


Còn một ông mỹ khác cho xem tấm ảnh bà vợ ở nhà thương, gãy 2 chân với 1 cánh tay vì tội mang giày cao gót. Kêu mày kể chuyện vợ mày mang giày cao gót, đây là hậu quả. Về già, người Mỹ uống sữa nhiều nên xương thiếu chất vôi vì khi uống sữa, tạo ra acid nên cơ thể lấy chất vôi của xương để bảo hoà do đó xương rất mềm. Đàn bà họ muốn cao hơn chồng nên phải mang giày cao gót, thà bị ngã còn hơn thấp thua thằng chồng.

Hôm nay đi tới nhà ông Mễ quen có vườn trồng chà là để lấy chà là tươi gửi cho mấy người nhờ mua hộ từ Maryland và gần nhà. Mấy bác đừng có nhờ em mua dùm, 1 cân anh tốn tiền cước là $5. Em gửi có 5 cân anh chà là tốn $25. Đem chà là cho anh chàng nhờ mua cho vợ, anh ta cho mình xem hệ thống trồng rau thuỷ canh của anh ta, rất hay. Anh ta có mộng trồng rau để bán cho chợ nông dân. Mình nói làm cho vui thì được chớ muốn làm ra tiền thì rất khó. Dùng thời gian để làm chuyện khác ra tiền vì nghề nông không giàu. Thấy rau muống thủy canh của anh ta to đùng. Ăn rất ngon. 


Vấn đề là anh ta làm hệ thống thuỷ canh thì sinh ra muỗi rất nhiều, đứng nói chuyện một chút mình phải cáo từ vì bị muỗi đốt quá cỡ. Mình tính làm cách này nhưng suy nghĩ lại thì ăn cái gì trồng dưới đất vẫn thiên nhiên hơn. Mình có đọc đâu đó, các khoa học gia khuyên nên ăn thức ăn trồng dưới đất hơn thuỷ canh. Cái gì thiên nhiên vẫn tốt hơn. Phân thì cũng từ hoá chất mà ra, truyền đi qua máy bơm nước. Anh ta tặng cho mấy cành lá bồ ngót để nấu canh chua và xà lách to dễ sợ. Anh chàng rất dễ thương, có trong nhóm nào do một chị bạn giới thiệu.


Hôm kia đi ăn cơm với mấy người quen, nghe họ chê bai Vinfast, ông Vượng tùm lum. Người Việt mình có cái tính hơi lạ, ai thất bại khiến họ sung sướng, hả hê. Ai thành công thì họ kêu tự hào quá Việt Nam, kiểu thấy sang bắt quàng làm họ. Theo mình ông chủ Vinfast, trả tiền rất nhiều cho cố vấn tài chánh ngoại quốc, tìm ra cách chuyển tiền ra ngoại quốc để hạ cánh an toàn. Ông ta ra IPO, ở Việt Nam công ty của ông cứ tha hồ mua cổ phiếu, tiền IPO bên này, ông ta thâu, bỏ ngân hàng ở ngoại quốc, còn tiền ở Việt Nam hết sạch xong om. Cũng có thể nguyên một nhóm đại gia tại Việt Nam hùn với ông này để chuyển tiền ra ngoại quốc nhanh chóng. Tốn vài chục triệu mà đưa ra khỏi Việt Nam hàng mấy chục tỷ bạc thì quá rẻ. Các bình luận viên kinh tế bàn luận trên bàn phím đủ trò. Nếu thật sự họ giỏi thì chắc đã không có thì giờ để bình luận, kêu ông này ngu bà kia dại vì không đủ thì giờ đếm tiền.

Có lần ông Rich dad kêu mình mua cổ phiếu của một công ty mới ra lò. Mình buồn đời nghe ông ta, mua được $10,000 cổ phiếu rồi mấy tháng sau nó lên $40,000, ông ta kêu mình bán hết, nay cổ phiếu chỉ còn chưa tới $0.05. Mình không biết mấy đại gia tại Việt Nam làm gì mà giàu có, chắc mua đất xây nhà bán. Theo mình một người làm tiền lên tới mức như ông Vượng thì không phải người ngu, mấy người giám đốc ngoại quốc, đều từ chức hàng loạt khi khám phá ra cách chuyển ngân kiểu này. Những người cộng sản rất khôn lanh, họ đinh hướng dư luận rất hay, đem tiền ra ngoại quốc cách này quá hay, chỉ tốn tiền huê hồng bán và mua. 


Tương tự bà nào muốn tặng tiền tươi cho một đại học bên Anh quốc, để được đặt tên của bà rồi vài năm sau, có thằng khác cho thêm nhiều hơn thì lại mất tên. Thấy vậy mà không phải vậy. Dùng lý do đó, bà ta và nhóm thân hữu sẽ chuyển tiền ra ngoại quốc trên danh nghĩa tặng tiền tươi nhưng khi chuyển tiền xong ra ngoại quốc thì họ không đưa, kêu là chính phủ Việt Nam không cho phép. Thiên hạ nhảy vào chửi bới đủ trò, quên việc khác quan trọng hơn như Cam Bốt xây dựng một con kênh đế chế Phù Nam. Chán Mớ Đời 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo phơi nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Cái đinh cuối cùng cho quan tài sông Mekong


Trong chuyến viếng thăm hai nước thuộc khối Liên Xô cũ; Uzbekistan, Georgia, mục thị các chương trình Vòng Đai và Con Đường của Trung Cộng đang thực hiện khiến mình tò mò, kiếm tài liệu đọc vì đọc thoáng thoáng nhưng chưa hiểu thực tế ra sao. Đọc tài liệu thì thất kinh vì nó đang gây nguy hiểm cho Việt Nam và trong tương lai thì mịt mù. Có lẻ vì vậy Việt Nam mới mời tổng thống mỹ sang ký kết gì đó mình không rõ. Sau 50 năm mới thấy mình có đồng minh hơi nguy hiểm.


Trước đây mình có kể vụ ở thượng nguồn sông Cửu Long, Trung Cộng và đàn em cho xây các đập thuỷ điện, nghe nói chương trình có đến 160 cái, khiến nước từ thượng nguồn chảy về hạ lưu như thằn lằn tè, không đem phù sa về khiến đồng bằng ngày nay không còn phù nhiêu, phải phân bón, thậm chí nước ngọt thấp hơn mặt biển nên nước mặn từ biển chảy vào khiến đồng ruộng chới với nước lợ. Mình học địa lý khi xưa cho rằng phù sa mỗi năm đắp thêm bờ cỏi như mũi Cà Mau,…

Dòng sông Mekong chảy qua Cam Bu Chia trước khi đỗ về Việt Nam 

Năm ngoái đi viếng Ai Cập mới thấy rõ sự tai hại của các đập thuỷ điện. Xứ này khi xưa, nhờ Liên Xô xây một cái đập trên Nile, con sông đã nuôi dân tộc Ai Cập từ bao nhiêu nghìn năm, tạo dựng một vùng trù phú dọc con sông này. Mấy lãnh tụ Ai Cập dành được độc lập, hồ hởi nghe mấy ông Liên Xô, xây một cái đập Aswan hữu nghị vĩ đại để đem điện nước khắp nước này. Ngày nay, dân tình đến đây, xem cái đài hữu nghị LIên Xô, Liên Xô đã bay xa về miền quá khứ, còn Ai Cập thì nghèo đói hơn xưa. Hệ quả là điện chỉ cung cấp chưa tới 20% cho người dân, ngược lại thì cái đập chận phù sa lại nên không bón phân thiên nhiên ven hai bờ sông. Người dân ngày nay phải dùng phân bón hoá học thay vì khi xưa có thiên nhiên bón phân hữu cơ dùm hàng năm và thuốc sâu khiến giá thành sản xuất cao và gây bệnh đủ trò với các chất hoá học. Xong om


Nay đọc trên báo ở ngoại quốc thì thất kinh vì những tin tức này không thấy phổ biến trên báo trong nước.

Khi xưa, học lịch sử, có nghe nói đến đế chế Phù Nam, sau này mình có ghé Cam bỐt để viếng đền Angkor Vat, thấy nguy nga, quá đẹp. Nay ông HUn sen nhường ngôi cho con trai, tốt nghiệp trường võ bị Hoa Kỳ đàng hoàng, không có bằng hữu nghị. Họ toa rập làm vòng đai và con đường với Trung Cộng.


Trên báo Nam Vang Thời Báo, (Pnomphenh Post) có đăng tin một chương trình đào một con kênh từ biển đến hồ Tống Lê Sáp. Mình có viếng cảng Sihanoukville thì thấy toàn người tàu. Hiện nay tàu bè chuyên chở hàng hoá từ nội địa cam bu chia đều dùng con sông Mekong đi ngang Việt Nam mới đến cảng Sàigòn hay Sihanoukville.


Với chương trình vòng đai và con đường của Trung Cộng, cho vay tiền cam bu chia để xây dự án xây một con kênh mang tên Funam techo canal (đế chế Phù Nam) từ sông Bassac ra đến biển ở vịnh Thái Lan. Với tên như vậy, Cam Bốt có tham vọng lập lại đế chế của cha ông họ.

https://www.phnompenhpost.com/business/study-bassac-river-kep-sea-waterway-link-finished


Theo tờ Phnomphenh Post, đây là dự án hợp tác giữa Campuchia và Trung Quốc. Từ trước tới nay, tuyến đường thủy từ biển đi vào Campuchia phải qua Đồng bằng Sông Cửu Long (ĐBSCL) của Việt Nam. Tuyến giao thông thủy Funan mới sẽ giúp Campuchia hết phụ thuộc vào tuyến sông Cửu Long đi qua lãnh thổ Việt Nam gần hơn. Nghe đâu sẽ tiết kiệm xăng dầu trên 160 cây số.

Tổng chi phí xây dựng tuyến kênh đào này khoảng 1,7 tỷ USD, dự kiến hoàn thành trong vòng bốn năm, dài khoảng 180 km, với chiều rộng ở vùng thượng lưu là 100 mét và chiều rộng ở hạ lưu là 80 mét, chia thành hai làn đường. Kênh đào này sẽ nối Prek Takeo trên sông Mekong ở Campuchia với biển ở tỉnh Kep, đi qua bốn tỉnh là Kandal, Takeo, Kampot và Kep, với khoảng 1,6 triệu cư dân sống dọc theo tuyến đường thủy. Theo Khmer Times, hiện hình thức đầu tư của dự án này chưa được quyết định. Cha con Hun Sen sẽ lấy phân nữa, đội vốn lên như bao nước khác đã được Trung Cộng cho vay và vỡ nợ. Xem báo  KhmerTimes thì quốc hội và nội các của xứ này đã phê chuẩn dự án này. Xem như đến cuối thập niên này là Việt Nam có thể hát bài Adieu Jolie Mekong, C’est à Nam Vang . Xem báo Krmertimes sau đây

https://www.khmertimeskh.com/501294139/cabinet-approves-1-7b-tonle-bassac-project/


Người ta cho biết con kênh đế chế Phù nam này sẽ cần tối thiểu 77 triệu mét khối nước để lấp đầy. Nước sẽ được chuyển từ sông Mekong và sông Bassac đến. Khi cam bốt lấy nước của Bassac, sẽ hạ thấp lượng nước Mekong đổ về Việt Nam, nay đã khan hiếm rồi vì bị các đập thuỷ điện ở thượng lưu chận lại. Vào mùa mưa, họ sợ vỡ đập nên xả nước thì làm đồng bằng Song Cửu Long ngập lụt. Xây xong họ sẽ làm các chuyến du lịch cho người quốc lấy tiền lại như con kênh Panama trong khi Việt Nam hết có tour thuyền trên sông Mekong như ngày nay vì cạn nước.
Trong trường hợp họ chơi cha thiên hạ, sẽ làm thêm cái đập để dẫn nước Mekong  ngược vào hồ Tống Lê Sáp là Việt Nam ngọng. Hồi mình viếng thăm xứ Chùa Tháp thì được biết nước ở vùng thượng lưu bị chận nên nước không chảy nhiều vào hồ này được vào mùa mưa. Có rất nhiều người Việt sinh sống tại hồ này. Khi xưa mình học Địa Lý với thầy hứa Hoàng, thầy giải thích là mặt hồ Tông LÊ Sáp thấp hơn dòng sông Mekong nên khi mùa mưa đến thì cá trên sông Mekong đổ vào đây, khi mua khô đến thì nước ở đây không thoát được, cá đã lọt vào, bị kẹt ở đây nên không lội theo dòng Mekong được nên cá rất to, người Cam Bốt chỉ vỉ việc đi bắt mà ăn. Thấy nhiều con cá to nặng cả 100 kí lô. Mình có xem một phim tài liệu nói về vùng này. Dân ở đây ngày nay đói vì mấy cái đập ở thượng nguồn.


https://youtu.be/QOuB8EJM_ro?si=_l9KZtUv2rKn8exu


Các chuyên viên cho hay xây con kênh sẽ đảo ngược dòng chảy Tonle Sap. Đó là lực đẩy nước hàng năm từ dòng chính sông Mekong chảy ngược vào hồ Tonle Sap. Dòng chảy ngược này giúp cho Hồ Tonle Sap mở rộng gấp năm lần so với mức nước dâng thông thường vào mùa khô. Khi đi viếng vùng này, mình có thấy một làng chài của người Việt ở đây. Mùa khô họ phải đi chèo ghe cho du khách vì đói. Trước kia họ sống giàu có nhờ cá tại vùng này.


Việc lượng nước Hồ Tonle Sap được mở rộng chính là trái tim tạo ra nhịp đập của sông Mekong. Đó là quá trình then chốt làm cho sông Mekong trở thành ngư trường nội địa lớn nhất thế giới, chiếm 20% sản lượng đánh bắt cá nước ngọt của thế giới. Xong vụ này thì dân Miên giàu gấp 10 dân Việt Nam.

Tin tức như vậy mà chỉ có vài trăm người xem. Kinh. Các cô gái vùng này chắc sẽ làm dâu xứ hàn và Đài hết. Còn đàn ông chắc sẽ đi lao động quốc tế. Chỉ cần làm thêm một cái đập chận lại gần biên giới Việt Nam là nước sẽ chảy ngược lên Tonlesap, Biển Hồ là Việt Nam ngọng. Hết nước qua Việt Nam, còn tonlesap sẽ có nhiều cá không như xưa nhưng đủ nuôi dân họ và xuất cảng như gạo của họ.

Xem YouTube trên thì mình đoán họ sẽ xây thêm cái đập cạnh Hồng Ngự để chấn nước lại giúp điều hoà nước có thể chảy vào con kênh Đế chế Phù Nam và để nước chảy ngược về BIển Hồ là xem như Việt Nam bỏ ĐBSCL đi nơi khác sinh sống vì nước biển sẽ ngập. Coi như nước Mekong đổ qua Việt Nam sẽ cạn luôn. Bao nhiêu người Việt chết tại chiến trường Cam Bốt, cứu nạn diệt chủng của khờ me đỏ để ngày nay họ thắt cái thòng lọng nơi cổ dân mình ở vùng ĐBSCL.


160 cái đập thuỷ điện ở thương nguồn Mekong là cái quan tài cho đồng bằng sông Cửu Long. Con kênh đế chế Phù Nam nhân tạo này sẽ là cái đinh cuối cùng đóng vào cái hòm đồng bằng sông Cửu Long. Hết phim. Chán Mớ Đời 


Nếu mình không lần Thái Lan cách đây vài năm, có đưa ra chương tình làm một con kênh phía bắc của xứ họ để đem nước vào vùng ruộng của họ. Việt Nam ở cuối đầu sông là chỉ biết ngọng.


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo phơi nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Bệnh tòng khẩu nhập, ăn phòng bệnh

Ăn để phòng bệnh


Nói chuyện với bạn bè thì ai cũng muốn tránh bệnh ung thư, nhồi tim hay các loại bệnh khác. Khổ một cái là tin tức đọc trên báo hay mạng đủ loại thêm họ lười tập thể dục, đi bộ, ăn uống kiêng cử, bớt thịt, bớt đường, bỏ hút thuốc, bỏ uống rượu để tránh, phòng ngừa các loại bệnh kể trên xảy đến cho mình nhưng đa số vẫn không bỏ được những thói quen lâu nay. Phải cần một ý chí mạnh mới vượt qua những thói quen độc hại.


Mình đọc khi xưa một nghiên cứu cho rằng, nếu muốn tạo một thói quen thì chúng ta phải làm ít nhất 3 tuần lễ thì cơ thể mới quen được và tạo một thói quen mới. Do đó muốn bỏ mấy thói quen xấy thì cần tạo dựng những thói quen mới khác để cơ thể quên cái cũ, xây cái mới. Ngưng uống rượu thì cố gắng hơn 3 tuần lễ thì cơ thể sẽ quen ngưng thèm rượu và từ đó nhất quyết không đụng đến rượu. Mình chỉ một thói quen không chừa được cái tính cãi vợ. Cứ tự hứa là nghe lời vợ nhưng rồi đồng chí gái nói cái chi là thấy sóc óc nên cãi. Bác nào có cách không cãi vợ cho em xin.

Hôm qua nói chuyện với một chị quen, chị ta hỏi uống sinh tố C nhiều và ăn đường được không. Chị ta nói thèm ăn ngọt, mình nói là đường (C₆H₁₂O₆) và sinh tố C (C ₆H ₈O ₆) có cùng phân tử hoá học, chỉ khác là đường có 12 H, còn sinh tố C có 8 H. Mình đã kể rồi, nhắc lại là tế bào ung thư rất thích đường, do đó người ta trị bệnh ung thư bằng sinh tố C vì có cùng các phân tử với đường do đó các tế bào ung thư đớp ngay và bị oxy-hoá chết lâm sàng. Câu hỏi của chị quen cho thấy con người biết đường là nguy hiểm nhưng thèm ăn ngọt, ghiền nên vẫn muốn hấp thụ tương tự mấy người quen hút thuốc, gặp nhau là mình nhắc nên bỏ, họ kêu biết biết biết nhưng lần sau gặp lại vẫn vậy, nhiều khi thấy con họ đi theo khuyên bố, đừng hút thuốc nhưng tình yêu của họ đối với con chưa đủ lớn để quyết tâm bỏ.


Người Việt hay nói “bệnh tòng khẩu nhập”, do đó chúng ta cũng có thể chữa hay phòng bệnh bằng cách qua mồm, ăn những thức ăn có khả năng tăng cường sự sống và phòng ngừa bệnh tật.


Hơn chục năm trước, mình có xem trên kênh Asian Crush, bộ phim Hàn quốc với phụ đề anh ngữ về nữ y sĩ đầu tiên của xứ Triều Tiên. Cô đào chính đẹp nức nở. Mỗi lần vua và hoàng hậu đau là ngự y khám bệnh rồi kêu nhà bếp nấu món gì để vua ăn, nên tìm tài liệu đọc về thức ăn có khả năng phòng bệnh. Từ đó mình chịu khó đọc tài liệu về thức ăn và uống.


Về thức ăn của người Á đông thì có những thức ăn sau đây:

Đậu nành:
Dân á đông ăn đậu nành nhiều, được xem là loại thức ăn có ảnh hưởng rất nhiều cho sự hình thành mạch angiogenesis. Nông dân Hoa Kỳ trồng đậu nành nhiều nhất thế giới để nuôi gia súc và bán cho toàn thế giới như Trung Cộng. Năm 1993, giáo sư Theodore Fotsis, đại học Heidelberg, Đức quốc, khám phá người Nhật Bản nam và nữ, ăn đậu nành, thì nước tiểu của họ có những chất được gọi “Genistein”, có khả năng chống ung thư. Ông thử nghiệm trong phòng thí nghiệm, cho thấy Genistein ngăn chận các mạch máu di căn lan tràn, nhất là 4 loại tế bào ung thư như “neuroblastoma, Ewwing’s sarcoma, rhabdomyosarcoma, retinoblastoma). Kinh. Nội chép lại mấy cái tên đủ điên đầu, mới hiểu khi xưa người ta nói mấy người học vạn vật, bạn Ạ, hay y khoa đều có trí nhớ siêu việt.

Trước đây, người ta nghĩ là muốn chặn đứng ung thư thì phải cắt bỏ những bướu trong người nhưng sau này thì họ khám phá ra: chính sự hình thành mạch máu (angiogenesis), tạo ra các mạch máu mới chứa đựng tế bào ung thư và lan tràn khắp cơ thể. Do đó muốn chặn sự phát triển của tế bào ung thư trong các mạch máu mới thì phải ăn các chất dinh dưỡng có khả năng ngăn chặn sự hình thành này như đậu nành.


Nghiên cứu này được thử nghiệm ở các làng mạc, nông dân ăn rau cải và đậu nành. Các nông dân này có lượng Genistein hơn 30 lần mấy người ăn uống theo kiểu người tây phương. Do đó người ta đoán nhờ đó mà người á đông ăn đậu nành có tỷ lệ ít bị ung thư hơn người ăn uống theo phép định dưỡng tây phương. Hôm trước, mình ghé mua đậu nành mới ra lò ở bôn sa thì gặp bà Mỹ đen, từ Cựu Kim Sơn đến mua đậu nành. Bà ta cho biết là từ ngày dọn lên Bắc Cali thì không tìm ra nơi bán sữa đậu nành và đậu hủ nên mỗi lần về thăm nhà là phải mua bỏ trong cooler đem về trên đó.


Mình có đọc một bài khảo cứu của một ông bác sĩ, nổi tiếng mỹ, cấm bệnh nhân không được ăn đậu nành rồi ông ta bán thuốc của ông ta, một loại hổn hợp bột xay gồm trái lựu, rau cải,… Mình đoán là ông ta nói về đậu nành GMO. Do đó mình mua đậu nành và đậu hủ tại chợ đại hàn, đề “No GMO” còn đậu nành ở chợ Việt Nam, không thấy đề gì cả dù là nóng hổi mới ra lò. Chỉ có là họ để lâu nên chắc chắn có bỏ chất bảo quản nên bạ đâu mua đấy, việt Hàn tùm lùm. Có dịp mình sẽ kể về các loại GMO và những nguy hệ của nó. Mình có kể sơ sơ đâu đó rồi nhưng sau này mình có đọc thêm tài liệu mà các công ty thực phẩm cố che dấu. Nếu ai thích thì còm cho mình, sẽ kể vì có nhiều thứ để đọc. Mình kể theo kiểu đặt hàng. He he he


Cái nguy hiểm khi sử dụng thuốc tây để phòng ngừa hay chữa bệnh tật, thuốc tây mang theo các hệ ứng phụ. Điển hình thuốc Avastin rất công dụng cho chữa bệnh ung thư nhưng không tốt cho việc phòng bệnh vì như bỏ bom napalm , tàn phá luôn môi trường xung quanh, hệ thống miễn nhiễm.


Ngược lại, ăn uống, cho các chất dinh dưỡng tự nhiên được cho vào mồm bằng tiểu lượng nên dần dần có thể giúp cân bằng lại hệ thống miễn nhiễm.


Đậu nành có các chất như isoflavones như Genistein, daidzein, equol, và glyceollins. Đậu nành lên men như chao hay loại đậu hủ thối mà đi ăn các tiệm đại hàn thường thấy, có rất nhiều các chất này. Ngoài có khả năng chống ung hư, đậu nành có khả năng loại bỏ các lớp atheorosclerotic, mặt trong của tĩnh mạch. Các thử nghiệm cho biết đậu nành giúp giảm độ 16% các bệnh về tim. 


Cà Chua: Solanum lycopersicum


Dạo mình ở Ý Đại Lợi, có lẻ là năm mình ăn nhiều nhất cà chua trong đời vì ngày nào cũng hai bửa cơm trưa và tối đều có pastaschiutta, đủ loại spaghetti, ăn với sốt cà chua, ngoài ra còn xà lách cà chua đủ trò. Loại trái cây được các Conquistadores tìm thấy khi xâm chiếm mỹ châu và đem về âu châu, sau đó lại được đem trồng tại các thuộc địa của tây phương. 


Tiếng ý gọi là “pomodoro”, có nghĩa là trái táo vàng. Có lẻ lúc đầu cà chua màu vàng sau đó người ta gầy giống hay phong thổ biến thành màu đỏ. Khi người ý di dân đến Bắc Mỹ thì họ lại đem giống cà chua qua đây để trồng, tương tự pizza,…


Đàn ông nên ăn cà chua vì có thể phòng bệnh ung thư tuyến tiền liệt (prostate). Lý do là cà chua có các tố chất như carotenoids, now lycopene, Rubin, beta-cryptoxanthin ,… Lycopene rất quan trọng vì giúp chống các mạch máu mới bành trướng. Vỏ cà chua có 3- 5 lần Lycopene nhiều hơn cơm cà chua, trong các lon cà chua đa số lại lột vỏ. Tốt nhất là mua tươi về ăn hay trồng là tốt nhất. Có tên hàng xóm Mỹ trồng cà chua hữu cơ, lâu lâu hắn đem cho mình ăn ngon không thể tả. Các khoa học gia khuyên là nên ăn cà chua được nấu chín vì dễ được hấp thụ hơn là ăn sống. Tương tự sinh tố viên uống vào cơ thể cần có những chất khác để làm phản ứng hoá học mà nếu mình không biết thì chỉ có 1-5% là dùng được, do đó người ta khuyên cần uống hay ăn sinh tố với lượng cao hơn để có tác dụng. 


Harvard Health Professionals Follow-Up có làm một nghiên cứu 46,719 đàn ông tiêu thụ Lycopene, họ nhận thấy ai mà ăn 3 chén cà chua/ tuần thì có đến 30% giảm nguy cơ bị tuyến tiền liệt. Các đàn ông bị ung thư tuyến tiền liệt thì ai ăn nhiều cà chua thì sự hình thành mạch máu bị giới hạn và tế bào ung thư bớt sinh nở nhiều.


Có nhiều loại cà chua nhưng người ta nhận thấy loại “cherry tomatoes “ chứa thêm 24% Lycopene. Hay loại Tangerine tomato thì có khả năng giúp cơ thể hấp thụ gấp 8.5 lần hơn cà chua đỏ,… 

Người ta khuyên là nên ăn cà chua sau khi được hái vài ngày. Vấn đề là cà chua bán ngoài chợ được hái rất sớm có thể là 30 ngày trước khi đến chợ. Chợ Mễ có bán loại cà chua xanh, nằm trong cái vỏ mà mình có kể khi đi Mễ vừa qua, có viếng mấy nông trại trồng trái này. Có Lycopene nhiều nhất là có vỏ nên nhà vườn không xịt thuốc sâu. Lúc ăn thì lột vỏ ra ăn, ít sợ bị thuốc sâu. Khá ngon.


Mình sẽ tiếp tục cập nhật hoá bài này với mấy loại rau quả khác. Các bác nào thích thì lâu lâu xem lại bài này vì nếu kể hết thì dài lắm như bài “đừng sợ ung thư”.


Trái cây:


U.S. National Cancer Institute và đại học Illinois cho rằng mỗi ngày người ta ăn độ hai phần trung bình trái cây tươi sẽ giúp giảm 66% cơ nguy bệnh ung thư thực quản và 18% ung thư phổi ở đàn ông. Trái cây nào cũng được nhưng người ta nhận thấy trái mận chứa gấp 3 lần lượng Polyphenol chống ung thư hơn trái đào. Trong trái Apricot giống trái mơ ở ngoài Bắc, trong nam không có, chứa một loại carotenoid thường được gọi là luten, ngăn ngừa não bộ bị hư hại, thường đưa đến bệnh mất trí nhớ. Người ta khuyên ăn trái cây tươi, kẹt lắm thì ăn trái cây phơi khô, vấn đề là trái cây phơi khô thì lượng đường rất cao.


Trái táo cũng rất tốt, người Mỹ hay nói mỗi ngày ăn một quả táo, sẽ tránh xa bác sĩ do đó đi khám bệnh, bác sĩ không bao giờ khuyên ăn táo cả. Có rất nhiều loại Polyphenol trong trái táo như caffeic, ferulic acid. Người ta nghiên cứu các loại trái cây cho bệnh nhân ung thư ăn thì trái táo được xem là tốt nhất. Họ cho rằng ăn 1 hay 2 trái táo hàng ngày, có thể hạ 10% nguy cơ ung thư bọng đái, 20% đường ruột, 18% ung thư phổi.



Có trên 7,500 loại táo nhưng người ta nhận thấy loại táo có nhiều nhất Polyphenol là Granny Smith, Red Delicious và Reinette. Hồi mình ở bên Pháp có loại cidre làm bằng táo, người ta khuyên uống loại này vì có nhiều Polyphenol. Còn nước táo thì đã bị thanh lọc nên xem như mất hết còn đường và đường.


Ở âu châu người ta theo dõi 478,535 trên 10 quốc gia trong vòng 20 năm thì nhận thấy ăn các loại trái Berry như strawberry, blackberry, cranberries,…. Họ kết luận là ăn loại trái này hạ 22% bệnh ung phổi so với người không ăn. Phụ nữ ăn loại này có thể giảm đến 33% ung thư ngực.


Vấn đề là cái trái cây được sử dụng hóa chất để diệt trùng và phân bón. Mình thấy mấy trái táo ở Georgia rất bé so với trái táo ở Hoa Kỳ. Lại được ngâm thuốc để bảo quản. Khi ăn cần rữa sạch.


Hải sản:

Người ta cho biết ăn Hải sản rất tốt vì có Omega 3, vấn đề là ngày nay người ta công nghệ hoá ngành nuôi cá, học ho ăn trụ sinh và đủ trò nên khó mà nói là tốt hoàn toàn vì có độc tố. Mình có xem nhiều phim tài liệu về nuôi cá ở Gia-nã-đại, Na-uy, Việt Nam, rất khủng khiếp, hết dám ăn Hải sản.


Thực phẩm ngừa ung thư:

Đọc sách báo cho biết có những thực phẩm có khả năng giết tế bào ung thư như:


Trà Xanh:

Các nghiên cứu cho rằng trà xanh có những chất “Polyphenol”, epigallocatechin-3-galatte (EGCG), có thể giảm sự gia tăng cục bướu ung thư ruột già đến 50% hay trà xanh Matcha có khả năng tiêu diệt tế bào ung thư ngực.

Khoai lang tím:

Có loại khoai lang tím, bắt nguồn từ xứ Peru, mình có kể rồi họ chôn trên núi cao mấy năm vẫn trồng ăn được. Loại này có những chất bioactive anthocyanin, giúp tiêu diệt các tế bào ung thư vì co những chất của thuốc “Sulindac”.

Quả Óc Chó:

Theo thử nghiệm lâm sàng thì ăn quả óc chó giúp giảm số tử vong về ung thư đến 47%, và 42% bệnh ung thư tái phát. Ngoài ra còn giúp cho trí nhớ tốt hơn.


Dầu Olive nguyên chất:

Dầu Olive có chất secoiridoids giúp chống tế bào ung thư sinh sản nhanh.


Dinh dưỡng Ketogenic:

Mình có kể là phương pháp dinh dưỡng Ketogenic rồi, ăn rất nhiều lượng béo với mục đích tạo ra các Ketones trong cơ thể. Ketones này được cấu tạo từ chất béo khi chất tinh bột không có để metabolism tạo thành Glucose. Từ đó Ketones được sử dụng như năng lượng cho các tế bào. Phương pháp này được sử dụng từ lâu để trị bệnh kinh phong và nay người ta đang tìm cách để trị bệnh un thư não bộ.


Lý do là tế bào thường có thể sử dụng Ketones để làm năng lượng nhưng tế bào ung thư thì không vì chỉ mong đợi vào Glucose. Khi Glucose giảm thiểu thì tế bào ung thư khó có thể phát triển được. Họ thử nghiệm với chuột bạch thì sử dụng Ketones giúp giảm thiểu 50% cục bướu.


Do đó điều quan trọng nhất để phòng ngừa ung thư: không ăn đường, chỉ ăn qua trái cây thôi.


Người Á đông ở Hoa Kỳ có thể trộn hai loại thứ ăn dinh dưỡng vừa Á đông vừa vùng Địa-trung-Hải giúp chúng ta ăn uống bình thường vơi những chất dinh dưỡng như cà chua, dầu Olive, đậu nành, khoai lang tím,... (còn tiếp)


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo phơi nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn