Ăn để phòng bệnh

Nói chuyện với bạn bè thì ai cũng muốn tránh bệnh ung thư, nhồi tim hay các loại bệnh khác. Khổ một cái là tin tức đọc trên báo hay mạng đủ loại thêm họ lười tập thể dục, đi bộ, ăn uống kiêng cử, bớt thịt, bớt đường, bỏ hút thuốc, bỏ uống rượu để tránh, phòng ngừa các loại bệnh kể trên xảy đến cho mình nhưng đa số vẫn không bỏ được những thói quen lâu nay. Phải cần một ý chí mạnh mới vượt qua những thói quen độc hại.

Hôm qua nói chuyện với một chị quen, chị ta hỏi uống sinh tố C nhiều và ăn đường được không. Chị ta nói thèm ăn ngọt, mình nói là đường (C₆H₁₂O₆) và sinh tố C (C ₆H ₈O ₆) có cùng phân tử hoá học, chỉ khác là đường có 12 H, còn sinh tố C có 8 H. Mình đã kể rồi, nhắc lại là tế bào ung thư rất thích đường, do đó người ta trị bệnh ung thư bằng sinh tố C vì có cùng các phân tử với đường do đó các tế bào ung thư đớp ngay và bị oxy-hoá chết lầm sàng. Câu hỏi của chị quen cho thấy con người biết đường là nguy hiểm nhưng thèm ăn ngọt, ghiền nên vẫn muốn hấp thụ tương tự mấy người quen hút thuốc, gặp nhau là mình nhắc nên bỏ, họ kêu biết biết biết nhưng lần sau gặp lại vẫn vậy, nhiều khi thấy con họ đi theo khuyên bố, đừng hút thuốc nhưng tình yêu của họ đối với con chưa đủ lớn để quyết tâm bỏ.

Người Việt hay nói “bệnh tòng khẩu nhập”, do đó chúng ta cũng có thể chữa hay phòng bệnh bằng cách qua mồm, ăn những thức ăn có khả năng tăng cường sự sống và phòng ngừa bệnh tật.

Hơn chục năm trước, mình có xem trên kênh Asian Crush, bộ phim Hàn quốc với phụ đề anh ngữ về nữ y sĩ đầu tiên của xứ Triều Tiên. Cô đào chính đẹp nức nở. Mỗi lần vua và hoàng hậu đau là ngự y khám bệnh rồi kêu nhà bếp nấu món gì để vua ăn, nên tìm tài liệu đọc về thức ăn có khả năng phòng bệnh. Từ đó mình chịu khó đọc tài liệu về thức ăn và uống.

Về thức ăn của người Á đông thì có những thức ăn sau đây:


Đậu nành:

Dân á đông ăn đậu nành nhiều, được xem là loại thức ăn có ảnh hưởng rất nhiều cho sự hình thành mạch angiogenesis. Nông dân Hoa Kỳ  trồng đậu nành nhiều nhất thế giới để nuôi gia súc và bán cho toàn thế giới như Trung Cộng. Năm 1993, giáo sư Theodore Fotsis, đại học Heidelberg, Đức quốc, khám phá người Nhật Bản nam và nữ, ăn đậu nành, thì nước tiểu của họ có những chất được gọi “Genistein”, có khả năng chống ung thư. Ông thử nghiệm trong phòng thí nghiệm, cho thấy Genistein ngăn chận các mạch máu di căn lan tràn, nhất là 4 loại tế bào ung thư như “neuroblastoma, Ewwing’s sarcoma, rhabdomyosarcoma, retinoblastoma). Kinh. Nội chép lại mấy cái tên đủ điên đầu, mới hiểu khi xưa người ta nói mấy người học vạn vật, bạn Ạ, hay y khoa đều có trí nhớ siêu việt.

Trước đây, người ta nghĩ là muốn chặn đứng ung thư thì phải cắt bỏ những bướu trong người nhưng sau này thì họ khám phá ra: chính sự hình thành mạch máu (angiogenesis), tạo ra các mạch máu mới chứa đựng tế bào ung thư và lan tràn khắp cơ thể. Do đó muốn chặn sự phát triển của tế bào ung thư trong các mạch máu mới thì phải ăn các chất dinh dưỡng có khả năng ngăn chặn sự hình thành này như đậu nành.

Nghiên cứu này được thử nghiệm ở các làng mạc, nông dân ăn rau cải và đậu nành. Các nông dân này có lượng Genistein hơn 30 lần mấy người ăn uống theo kiểu người tây phương. Do đó người ta đoán nhờ đó mà người á đông ăn đậu nành có tỷ lệ ít bị ung thư hơn người ăn uống theo phép định dưỡng tây phương. Hôm trước, mình ghé mua đậu nành mới ra lò ở bôn sa thì gặp bà Mỹ đen, từ Cựu Kim Sơn đến mua đậu nành. Bà ta cho biết là từ ngày dọn lên Bắc Cali thì không tìm ra nơi bán sữa đậu nành và đậu hủ nên mỗi lần về thăm nhà là phải mua bỏ trong cooler đem về trên đó.

Mình có đọc một bài khảo cứu của một ông bác sĩ, nổi tiếng mỹ, cấm bệnh nhân không được ăn đậu nành rồi ông ta bán thuốc của ông ta, một loại hổn hợp bột xay gồm trái lựu, rau cải,… Mình đoán là ông ta nói về đậu nành GMO. Do đó mình mua đậu nành và đậu hủ tại chợ đại hàn, đề “No GMO” còn đậu nành ở chợ Việt Nam, không thấy đề gì cả dù là nóng hổi mới ra lò. Chỉ có là họ để lâu nên chắc chắn có bỏ chất bảo quản nên bạ đâu mua đấy, việt Hàn tùm lùm. Có dịp mình sẽ kể về các loại GMO và những nguy hệ của nó. Mình có kể sơ sơ đâu đó rồi nhưng sau này mình có đọc thêm tài liệu mà các công ty thực phẩm cố che dấu. Nếu ai thích thì còm cho mình, sẽ kể vì có nhiều thứ để đọc. Mình kể theo kiểu đặt hàng. He he he

Cái nguy hiểm khi sử dụng thuốc tây để phòng ngừa hay chữa bệnh tật, thuốc tây mang theo các hệ ứng phụ. Điển hình thuốc Avastin rất công dụng cho chữa bệnh ung thư nhưng không tốt cho việc phòng bệnh vì như bỏ bom napalm , tàn phá luôn môi trường xung quanh, hệ thống miễn nhiễm.

Ngược lại, ăn uống, cho các chất dinh dưỡng tự nhiên được cho vào mồm bằng tiểu lượng nên dần dần có thể giúp cân bằng lại hệ thống miễn nhiễm.

Đậu nành có các chất như isoflavones như Genistein, daidzein, equol, và glyceollins. Đậu nành lên men như chao hay loại đậu hủ thối mà đi ăn các tiệm đại hàn thường thấy, có rất nhiều các chất này. Ngoài có khả năng chống ung hư, đậu nành có khả năng loại bỏ các lớp atheorosclerotic, mặt trong của tĩnh mạch. Các thử nghiệm cho biết đậu nành giúp giảm độ 16% các bệnh về tim. 

Cà Chua: Solanum lycopersicum

Dạo mình ở Ý Đại Lợi, có lẻ là năm mình ăn nhiều nhất cà chua trong đời vì ngày nào cũng hai bửa cơm trưa và tối đều có pastaschiutta, đủ loại spaghetti, ăn với sốt cà chua, ngoài ra còn xà lách cà chua đủ trò. Loại trái cây được các Conquistadores tìm thấy khi xâm chiếm mỹ châu và đem về âu châu, sau đó lại được đem trồng tại các thuộc địa của tây phương. 

Tiếng ý gọi là “pomodoro”, có nghĩa là trái táo vàng. Có lẻ lúc đầu cà chua màu vàng sau đó người ta gầy giống hay phong thổ biến thành màu đỏ. Khi người ý di dân đến Bắc Mỹ thì họ lại đem giống cà chua qua đây để trồng, tương tự pizza,…

Đàn ông nên ăn cà chua vì có thể phòng bệnh ung thư tuyến tiền liệt (prostate).  Lý do là cà chua có các tố chất như carotenoids, now lycopene, Rubin, beta-cryptoxanthin ,… Lycopene rất quan trọng vì giúp chống các mạch máu mới bành trướng. Vỏ cà chua có 3- 5 lần Lycopene nhiều hơn cơm cà chua, trong các lon cà chua đa số lại lột vỏ. Tốt nhất là mua tươi về ăn hay trồng là tốt nhất. Có tên hàng xóm Mỹ trồng cà chua hữu cơ, lâu lâu hắn đem cho mình ăn ngon không thể tả. Các khoa học gia khuyên là nên ăn cà chua được nấu chín vì dễ được hấp thụ hơn là ăn sống. Tương tự sinh tố viên uống vào cơ thể cần có những chất khác để làm phản ứng hoá học mà nếu mình không biết thì chỉ có 1-5% là dùng được, do đó người ta khuyên cần uống hay ăn sinh tố với lượng cao hơn để có tác dụng. 

Harvard Health Professionals Follow-Up có làm một nghiên cứu 46,719 đàn ông tiêu thụ Lycopene, họ nhận thấy ai mà ăn 3 chén cà chua/ tuần thì có đến 30% giảm nguy cơ bị tuyến tiền liệt. Các đàn ông bị ung thư tuyến tiền liệt thì ai ăn nhiều cà chua thì sự hình thành mạch máu bị giới hạn và tế bào ung thư bớt sinh nở nhiều.

Có nhiều loại cà chua nhưng người ta nhận thấy loại “cherry tomatoes “ chứa thêm 24% Lycopene. Hay loại Tangerine tomato thì có khả năng giúp cơ thể hấp thụ gấp 8.5 lần hơn cà chua đỏ,… 
Cherry tomato
 Người ta khuyên là nên ăn cà chua sau khi được hái vài ngày. Vấn đề là cà chua bán ngoài chợ được hái rất sớm có thể là 30 ngày trước khi đến chợ. Chợ Mễ có bán loại cà chua xanh, nằm trong cái vỏ mà mình có kể khi đi Mễ vừa qua, có viếng mấy nông trại trồng trái này. Có Lycopene nhiều nhất là có vỏ nên nhà vườn không xịt thuốc sâu. Lúc ăn thì lột vỏ ra ăn, ít sợ bị thuốc sâu. Khá ngon.

Mình sẽ tiếp tục cập nhật hoá bài này với mấy loại rau quả khác. Các bác nào thích thì lâu lâu xem lại bài này vì nếu kể hết thì dài lắm như bài “đừng sợ ung thư”.

Trái cây:

U.S. National Cancer Institute và đại học Illinois cho rằng mỗi ngày người ta ăn độ hai phần trung bình trái cây tươi sẽ giúp giảm 66% cơ nguy bệnh ung thư thực quản và 18% ung thư phổi ở đàn ông. Trái cây nào cũng được nhưng người ta nhận thấy trái mận chứa gấp 3 lần lượng Polyphenol chống ung thư hơn trái đào. Trong trái Apricot giống trái mơ ở ngoài Bắc, trong nam không có, chứa một loại carotenoid thường được gọi là luten, ngăn ngừa não bộ bị hư hại, thường đưa đến bệnh mất trí nhớ. Người ta khuyên ăn trái cây tươi, kẹt lắm thì ăn trái cây phơi khô, vấn đề là trái cây phơi khô thì lượng đường rất cao.

Trái táo cũng rất tốt, người Mỹ hay nói mỗi ngày ăn một quả táo, sẽ tránh xa bác sĩ do đó đi khám bệnh, bác sĩ không bao giờ khuyên ăn táo cả. Có rất nhiều loại Polyphenol trong trái táo như caffeic, ferulic acid. Người ta nghiên cứu các loại trái cây cho bệnh nhân ung thư ăn thì trái táo được xem là tốt nhất. Họ cho rằng ăn 1 hay 2 trái táo hàng ngày, có thể hạ 10% nguy cơ ung thư bọng đái, 20% đường ruột, 18% ung thư phổi.

Có trên 7,500 loại táo nhưng người ta nhận thấy loại táo có nhiều nhất Polyphenol là Granny Smith, Red Delicious và Reinette. Hồi mình ở bên Pháp có loại cidre làm bằng táo, người ta khuyên uống loại này vì có nhiều Polyphenol. Còn nước táo thì đã bị thanh lọc nên xem như mất hết còn đường và đường.

Ở âu châu người ta theo dõi 478,535 trên 10 quốc gia trong vòng 20 năm thì nhận thấy ăn các loại trái Berry như strawberry, blackberry, cranberries,…. Họ kết luận là ăn loại trái này hạ 22% bệnh ung phổi thư so với người không ăn. Phụ nữ ăn loại này có thể giảm đến 33% ung thư ngực.

Hải sản:

Người ta cho biết ăn Hải sản rất tốt vì có Omega 3, vấn đề là ngày nay người ta công nghệ hoá ngành nuôi cá, học ho ăn trụ sinh và đủ trò nên khó mà nói là tốt hoàn toàn vì có độc tố. Mình có xem nhiều phim tài liệu về nuôi cá ở Gia-nã-đại, Na-uy, Việt Nam, rất khủng khiếp, hết dám ăn Hải sản.

Thực phẩm ngừa ung thư:
Đọc sách báo cho biết có những thực phẩm có khả năng giết tế bào ung thư như:

Trà Xanh:
Các nghiên cứu cho rằng trà xanh có những chất “Polyphenol”, epigallocatechin-3-galatte (EGCG), có thể giảm sự gia tăng cục bướu ung thư ruột già đến 50% hay trà xanh Matcha có khả năng tiêu diệt tế bào ung thư ngực.

Khoai lang tím:
Có loại khoai lang tím, bắt nguồn từ xứ Peru, mình có kể rồi họ chôn trên núi cao mấy năm vẫn trồng ăn được. Loại này có những chất bioactive anthocyanin, giúp tiêu diệt các tế bào ung thư vì co những chất của thuốc “Sulindac”.

Quả Óc Chó:
Theo thử nghiệm lâm sàng thì ăn quả óc chó giúp giảm số tử vong về ung thư đến 47%, và 42% bệnh ung thư tái phát. Ngoài ra còn giúp cho trí nhớ tốt hơn.

Dầu Olive nguyên chất:
Dầu Olive có chất secoiridoids giúp chống tế bào ung thư sinh sản nhanh.

Dinh dưỡng Ketogenic:
Mình có kể là phương pháp dinh dưỡng Ketogenic rồi, ăn rất nhiều lượng béo với mục đích tạo ra các Ketones trong cơ thể. Ketones này được cấu tạo từ chất béo khi chất tinh bột không có để metabolism tạo thành Glucose. Từ đó Ketones được sử dụng như năng lượng cho các tế bào. Phương pháp này được sử dụng từ lâu để trị bệnh kinh phong và nay người ta đang tìm cách để trị bệnh un thư não bộ.

Lý do là tế bào thường có thể sử dụng Ketones để làm năng lượng nhưng tế bào ung thư thì không vì chỉ mong đợi vào Glucose. Khi Glucose giảm thiểu thì tế bào ung thư khó có thể phát triển được. Họ thử nghiệm với chuột bạch thì sử dụng Ketones giúp giảm thiểu 50% cục bướu.

Do đó điều quan trọng nhất để phòng ngừa ung thư: không ăn đường, chỉ ăn qua trái cây thôi.

Người Á đông ở Hoa Kỳ có thể trộn hai loại thứ ăn dinh dưỡng vừa Á đông vừa vùng Địa-trung-Hải giúp chúng ta ăn uống bình thường vơi những chất dinh dưỡng như cà chua, dầu Olive, đậu nành, khoai lang tím,...

Nhs

Lá cờ Hoa Kỳ tại Hương-cảng

Sáng nay, bò lên mạng thấy vi-zeo quay cảnh thanh niên ở Hương Cảng, xếp lá cờ Hoa Kỳ rất trân trọng khiến mình chợt nhớ đến những vụ tranh cãi về chào quốc kỳ. Có nhiều người mỹ kêu là họ tủi hổ khi đứng chào quốc kỳ, thay vì đứng họ lại quỳ một chân đủ trò. Có hai cầu thủ một nam một nữ, một da đen một da trắng, kêu xã hội Hoa Kỳ không công bằng, kỳ thị chủng tộc, người đồng tính.

Giới trẻ biểu tình tại Hương-cảng

Có rất nhiều nhà trí thức gốc Việt cũng hăng hái chửi bới nước mỹ, đã cưu mang họ. Có ông đoạt giải thưởng Pulitzer than là qua Tây, đài truyền hình Tây gọi ông ta là nhà văn Mỹ còn ở Mỹ thì họ gọi ông ta là nhà văn gốc Việt nên viết trên mạng, chửi loạn cào cào. Mình hiểu truyền thông của người da trắng kỳ thị thì lên tiếng rất chính đáng. Chửi không thì chả ai biết, phải lao đầu vào nền chính trị của Hoa Kỳ thì mới hy vọng gì trong tương lai, dân da vàng sẽ có tiếng nói. Hy vọng ông này sẽ hướng dẫn nhóm trí thức gốc Việt sau này.

Vợ mình có cô bạn đồng nghiệp, cứ lâu lâu gặp là mệt khi nói chuyện. Cô ta chửi mỹ nên ế chồng. Rồi khen xã hội bên âu châu đủ trò trong khi mình lại bỏ âu châu qua đây để tạo dựng “giấc mơ Hoa Kỳ”. Vợ mình cứ rên, tự hỏi sao cô bạn không dọn qua âu châu ở cho thoả lòng. Ngược lại, mỗi lần đi chơi xứ Tây hay đâu là mụ vợ cứ kêu không đâu bằng quê hương thứ 2 là Hoa Kỳ. Mình đã sinh sống tại 6 quốc gia nên không nhất thiết khen ai cả, sống đâu quen đó, bị điều kiện hoá vào địa phương để mà sinh tồn.

Nói chung thì mình quen đám Mỹ nhiều hơn gốc Việt do đó không thấy sự kỳ thị. Trên thực tế thì kỳ thị chủng tộc có nhưng khi làm ăn, hội họp thì không. Không hiểu lý do quen ít người Việt, có lẻ mình không uống rượu, hút thuốc lá hay cà phê cà pháo nên không hợp. Gặp dân mít đặc thì họ kêu uổng đời giai, không biết hưởng thụ. Chán mớ đời 

Ngày nay thế hệ trẻ tại Hoa Kỳ hay trên thế giới đều có những tư tưởng khá độc đoán với những ý tưởng bảo vệ môi trường, bảo vệ Cá voi hay trả lương cho người không đi làm. Những tín đồ của một tôn giáo mới ở thế kỷ 21 bảo vệ môi trường tương đương như người ta cuồng vọng chạy theo chủ nghĩa xã hội ở thế kỷ 20, một ý thức hệ có thể sang bằng bất công, tạo dựng thế giới đại đồng,...

Người cộng sản kêu thành lập một xã hội “làm theo năng suất, hưởng theo nhu cầu” đã không thực hiện được, còn trí thức ngày nay, lại kêu gọi “không lao động nhưng hưởng theo nhu cầu”. Kinh

Có cô bé nào 14 tuổi chi đó ở Bắc Âu được bầu là người của năm 2019 trên báo Time, được giới truyền thông tôn vinh như thánh sống, một Jeanne d’Arc của thế kỷ 21, ra trận đánh quân thù đang tàn phá môi trường. Thật ra, chúng ta phải quan tâm đến môi trường, để đừng tàn phá thiên nhiên. Môi trường ảnh hưởng đến đời sống của con người. Giết hại môi trường là tự giết hại mình. Xem những hình ảnh ở Trung Cộng về sự tàn phá môi trường, hậu quả của cuộc chay đua kỹ nghệ hoá đất nước của họ, là cuộc tự sát. Gần đây tin tức báo động về môi trường không khí ô-nhiễm tại Sàigòn và Hà Nội. Hay Hà Nội đầu tư để xây cái đập nước ở Thượng Lào, vô hình trung chận nước sông Mekông không cho xuống đồng bằng sông Cửu Long, tự giết dân mình.

Tương tự trong cuộc sống, chúng ta chạy theo ham muốn, làm tiền cho thật nhiều để mua áo quần đi ăn tiệc cho thiên hạ chiêm ngưỡng, xe cho xịn, đủ trò để rồi, bị tai biến, bệnh hoạn đủ trò về sau, chả ai đến chiêm ngưỡng mình nữa.

Con người qua khoa học hiện đại, nhân danh hạnh phúc và xây dựng đời sống ấm no tàn phá môi trường với tư cách “thiên nhân” mà người Tây phương gọi là Homo Deus. Chúng ta quên đi sự tuần hoàn của thiên nhiên, đã từng học khi học cấp 1.


Từ khi ông Isaac Newton viết cuốn “Principia” làm nền tảng cho khoa học hiện đại, con người tin vào thuyết tiến hoá của Charles Darwin, từ bỏ những thuyết về thượng đế sinh ra con người ở vườn địa đàng rồi buồn tình, chúa rút cái ba xường của ông Ây dong để hô biến thành bà ê và để hành ông này như công an khu vực kiểm soát hành vi đạo Đức cách mạng đến khi chết. Họ cho rằng chủ nghĩa thiên chúa giáo quá khe khắc, hai ông bà này chỉ có ăn cắp có một quả táo mà đã bị đày xuống Trần gian, học tập cải tạo đến chết mới được trở về thiên đàng.

Những tranh cãi về chính trị ngày nay khiến mình nhớ đến thời sinh viên ở Pháp. Dân tây có trên 25% đảng viên cộng sản rồi đảng xã hội. Bên ý đại lợi thì có đến 35% Đảng viên cộng sản. Đi học cãi lộn chết bỏ với đám tây đầm. Mình còn trẻ nên chưa có trí khôn nhiều nên cãi cố cãi nhằn, không theo phương thức nào cả nên càng làm chúng điên lên, chửi mình là tay sai, nguỵ của Hoa Kỳ,….thiếu điều đập lộn.

Ngày nay, gặp lại đám bạn xưa, thấy chúng tởm cộng sản, thậm chí chúng như người bị mất trí nhớ, bổng nhiên không nhớ gì cả về một thời trong quá khứ của chúng, cố quên đi một thời ngu dại mà mình có kể trong bài “Die Welle”. Làm như chúng không bao giờ cổ vũ cho cộng sản chiếm miền nam. Thậm chí mấy tên Việt kiều yêu nước xưa kia, cũng phủi tay làm như họ chưa bao giờ tham gia biểu tình, chống Việt Nam Cộng Hoà. Họ vui sướng đập phá toà đại sứ VNCH ngày 30/4/75 trong tiếng reo hò như có bác hồ trong ngày vui đại thắng.

Mình sang Tây, chưa bao giờ bị Việt Cộng hãm hại nhưng từ năm Mậu Thân, mình thấy họ giết người vô tội khơi khơi, rồi có vụ họ pháo kích trường học ở Cai Lậy, làm chết bao nhiêu học sinh vô tội mà trong cuốn phim”áo lụa Hà Đông” có diễn lại cảnh này. Hình ảnh Đại Lộ Kinh Hoàng với những trận pháo vào người dân, không theo họ, bỏ chạy về miền an ninh do lính VNCH trấn giữ. Hay hình ảnh họ xiềng chân cán binh của họ trên đồi ấp Mỹ Lộc, cạnh chùa Linh Sơn khi lính võ-bị phản công, mình đứng ở nhà mình trên đồi Thi Sách thấy bắn nhau như điên, còn hơn xi nê. Thấy lính chạy bên trái rồi bên phải mà người lớn giải thích chạy để tránh làm bia nhắm cho Việt Cộng.

Những hình ảnh, hay được nghe người trong cuộc kể lại vụ chôn sống các người dân tại Huế như họ bắn chết ông chồng của Mụ Rớt bán bún bò nổi tiếng. Họ giết ông trưởng ấp ở trên Số 4 mà mình biết mặt khi đi mua gạo với sổ gia đình….

Nói chung mình rất sợ Việt Cộng, sợ sự tàn bạo của họ, chỉ có khi sang Tây thì mới tìm hiểu thêm về thuyết cộng sản. Bình sĩ Mỹ trở về sau cuộc chiến Việt Nam hay Iraq , Afghanistan,…đều bị khủng hoảng tinh thần về những gì xảy ra trong thời gian họ ở trong quân ngủ. Chỉ có ai thích ác quỷ hay bị quỷ hoá mới giết người, đánh đập người dân không biết ăn năn.

Ngày nay, ai cũng kêu thuyết cộng sản này ngu dốt nhưng nếu chúng ta tự đặt vào vị trí 90 năm về trước thì ai nấy cũng mê chủ nghĩa này tương tự ngày nay, người ta mê chủ nghĩa bảo vệ môi trường một cách điên cuồng. Bao nhiêu thanh niên trên thế giới, đeo mũ, hay bận áo t-shirt với hình ảnh của Che Guevara, một tên cộng sản làm cách mạng chuyên nghiệp, khát máu, giết người không gớm tay, thậm chí ngày nay, với sự thật phơi bày nhưng họ vẫn tin theo những hình ảnh trừu tượng, lý tưởng của giới trẻ. Để hôm nào mình kể về tên đồ tể này mà giới trẻ vẫn ngưỡng mộ, bận áo có hình ông này. Người ta tung hô những tên đồ tể Stalingrad, Hitler, Mao Trạch Đông,... và cho rằng muốn làm cách mạng phải tiêu diệt bọn ác ôn. Có đám Tây bào chữa cho đám PolPot giết 1/4 dân Cao Miên.

Người ta muốn mua thức ăn rẻ vô hình trung tàn phá môi trường. Điển hình bò là loại gia súc thải nhiều nhất CO2. Muốn nuôi bò người ta phá rừng để trồng đậu ngô cho chúng ăn. Chúng uống không biết bao nhiều nước, hay nuôi heo thì cũng tương tự phải trồng đậu ngô cho chúng thêm phân của chúng làm ô nhiễm nước,… gian ác hơn là trồng bắp Ngô để làm ethanol để chạy xe, phá rừng để trồng mấy loại này.

Gần đây bên Ba Tây cho thấy sự tàn phá rừng kinh hoàng để trồng thức ăn cho bò heo,… người ta nói ăn thịt có nhiều Cholesterol, kêu ăn cá. Xem mấy phim tài liệu về nuôi cá hồi ở Na Uy hay Gia Nã Đại, cho thấy người ta nuôi cá, phải cho cá ăn kháng sinh vì cá làm ô nhiễm biển, khiến cá hồi không trở về nguồn để sinh con. Người ta phải nhuộm Cá hồi vì là cá nuôi. Có phim chiếu về cảnh nuôi cá ở miền nam Việt Nam, làm ô nhiễm biển hồ. Họ cho ăn toàn hoá chất, cho nên không biết có nên ăn Cá hay không. Xem phim tài liệu thấy kinh hoàng. Họ cho cá ăn đủ loại gì không biết, trụ sinh đủ loại như nuôi gà trong chuồng, cá chỉ lội vòng vòng trong phạm vi đó thôi. Nhiều khi các công ty thực phẩm bỏ tiền ra để mấy đám hô hào bảo vệ môi trường sinh thái, la toán lên để bán cá…

Mình có xem một phim về môi trường dầu hỏa, các công ty này cho người (2 người). Một đi mướn đất để sử dụng cho khoan giếng dầu và một giả danh là bảo vệ môi trường. Cuối cùng trước khi dân cư vùng này bỏ phiếu để chống vụ cho mướn đất hay thuận thì chúng đưa ra bằng cớ là tên giả danh bảo vệ môi trường là bựa khiến cha con bầu hết cho thuê đất của họ. 

Từ ngày mua cái vườn, mình bắt đầu để ý đến thiên nhiên và sự tuần hoàn của thế giới bên ngoài mà thầy cô dạy khi xưa mà mình quên từ lúc sáng Tây đến ngày nay, lập đầu vào cuộc chạy đua của xã hội Tây phương.

Thế kỷ 20, thuyết cộng sản như một loại thuốc mê hoặc giới trẻ trí thức như một tôn giáo mà thiên hạ chạy theo một cách mù quáng như hồ chí minh, tạ thu thâu,…học được từ giới trẻ khi sang Tây như ngày nay con nít đều mê Pokemon . Tương tự ngày nay, thiên hạ chạy theo tôn giáo bảo vệ môi trường, lương tối thiểu mọi người được nhận hàng tháng không cần đi làm , lao động. Bao nhiêu quảng cáo trên truyền hình như “it’s my money, I want it now” khiến mình thất kinh, chúng ta trở thành tín đồ của giáo phái mới của thế kỷ 21.

Những tư tưởng mới lạ của nhóm trí thức trẻ thuộc đảng Dân Chủ, sẽ đưa Hoa Kỳ đến một nơi không ai biết được. Mình chỉ biết là 2 đảng chính tại Hoa Kỳ đều hô hào cho tiền thiên hạ. Đảng Dân CHủ thì kêu sẽ đánh thuế thằng giàu, cho tiền dân nghèo hơn, không cần đi làm cũng được lãnh lương tối thiểu căn bản. Còn đảng Cộng Hoà thì hô hào cho tiền bằng cách giảm thuế. Cứ xem ông ty Amazon, Apple lời bao nhiêu tỷ mỗi năm lại không đống thuế. Chán mớ đời 

Thằng nghèo thì không đóng thuế rồi, thằng giàu thì có luật sư, chuyên gia giúp chúng không đóng thuế nên luật nào ra cũng chỉ có dân trung nông là bị đánh thuế tan thương. Xứ mỹ chỉ cần thuộc loại Nghèo hay Cực Giàu là sướng còn ở giữa là bị đánh thuế nuôi sống cả đám.

Giới trẻ hay người Hương Cảng được sinh ra trong một thể chế dân chủ của Anh quốc, nay họ bị trao trả Trung Cộng. Kiểu con nuôi lớn lên, bị trả lại, bắt mang tên dòng họ cha mẹ ruột. Khó có thể hàn gắn với cha mẹ ruột vì tư tưởng khác nhau, lối suy nghĩ khác nhau. Kiểu con mình sinh ra tại Hoa Kỳ, bảo chúng sống theo kiểu Việt Nam, lúc nào cũng phải ngoan nghe lời người lớn dù người lớn, không thông minh, lại ngu dốt, ít hiểu biết hơn chúng. Con người thương cha mẹ nuôi hơn cha mẹ ruột.

Nhớ vụ ở Thiên An Môn khi xưa, sinh viên tàu đem cái tượng Nữ Thần Tự Do mà Pháp tặng nhân dân Hoa Kỳ, làm biểu tượng cho cuộc tranh đấu của họ, nay thì người Hương Cảng lại treo lá cờ Hoa Kỳ như biểu tượng của nền Dân chủ. Cờ Hoa Kỳ thường được thấy bị đốt khắp thế giới trong các cuộc biểu tình nên mình rất ngạc nhiên khi thấy người Hồng Kông tôn trọng lá cờ Hoa Kỳ. Hình ảnh của hai người trẻ Hồng Kông đã nói lên sự tôn trọng nền dân chủ qua cách họ xếp lá cờ Mỹ, chớ không phải họ là tay sai của đế quốc Mỹ gì cả.

Mình là kiến trúc sư nên hay tìm tòi đọc các tin tức, tiến bộ về khoa học để có một viễn kiến cho tương lai, cách sống của con người trong tương lai để thiết kế nên hay nghĩ vớ vẩn. Có thể phòng trào bảo vệ môi trường sẽ đi xa và cũng có thể bị dẹp tắt như nhóm Greenpeace ngày xưa, bởi tham nhũng,… khi nhóm này tranh đấu có chút tiếng vang thì họ bắt đầu bị phân hoá và bị các tay tư bản mua chuộc, cũng có thể họ được KGB hổ trợ, sau khi Liên Xô sụp đỗ thì hết tiền để tranh đấu.

Qua những vụ này, mình đoán là có nhóm tài phiệt đứng phía sau. Đám chống đối hai anh em họ Koch, như Warren Buffett  ủng hộ Obama để làm giàu vì ông ta có công ty xe hỏa chuyên chở dầu hỏa từ Gia nã đại xuống miền nam Hoa Kỳ. Nhóm dầu hỏa thì ủng hộ Bush và Trump để cho phép xây dựng đường ống dẫn đầu để tiết kiệm 200 tỷ đô La.

Chỉ có dân ngu khu đen như mình bị giựt dây, hô hào xuống đường bảo vệ môi trường, bầu cho chúng để chúng làm tiền. Tương tự nhóm mặt trận giải phóng miền nam, bị Hà Nội dụ khí đánh giết dân miền nam dùm họ rồi khi xong chuyện thì mời anh đi chỗ khác chơi để chúng em xơi. Chán mớ đời 

Nhs 

Mưa Cali nhớ mưa Đàlạt

Trời Cali năm nay khác lạ, bắt đầu mưa từ tháng 11 dù có bản nhạc “It never rains in Southern California” của Albert Hammond và Mike Hazelwood mà mình đã kể lịch sử của bản nhạc này khi mình sang Cali lần đầu, đi chơi với Chử Nhị Anh, hắn kể là Nam Cali không bao giờ mưa đến khi dọn sang đây lấy vợ. Mưa năm nay được xem là đủ đô cho nam Cali thường niên, nay vẫn tiếp tục mưa.

Cứ mỗi lần có làn gió từ sa mạc thổi về Quận Cam mà dân Nam Cali gọi là “santa ana wind” thì vài ngày sau là có mưa. Tháng trước có mưa và tuần trước có gió sa mạc thổi về nên hôm nay lại mưa. Từ ngày trở về đời nông dân thì mình lại mê mưa, hơn ông Trượng mê Tiên Bửu. Lý do là mình khỏi phải tưới cây bơ. Cây bơ thì chúng mê uống nước như phụ nữ tín đồ thời trang mê mua sắm. Mỗi ngày trung bình mình trả $150 tiền nước. Cả tháng nay đỡ $4,500 tiền nước. Từ đầu năm đến nay, đở tốn trên 10 ngàn tiền nước.

Nằm trên giường nghe tiếng mưa róc rách và tiếng gió ì xèo khiến mình lại nhớ đến mưa Đàlạt năm xưa. Thay vì nằm nướng thêm bên vợ, bò dậy, kể lại cho đỡ nhớ.
Nhà mình ở Đàlạt thì lợp mái tôn nên cứ nằm trong nhà là nghe tiếng mưa rải đều từng đợt trên mái tôn, lâu lâu có một làn gió thổi ù ù qua gạch thông hơi trên cửa sổ như đa số các nhà ở Đàlạt, để tránh ẩm ướt. Cửa sổ phòng mình hướng về đường Thi Sách nên nhiều khi ngồi học bài nhìn ra cây bơ mà mình và ông Ngoại trồng khi xưa. Cây này cần đến 7 năm mới có trái nên khi ra trái thì mình đã ở phương trời tây. Hàng xóm, đến lấy cây khoèo không được, lấy đá chọi cho rớt. Nhưng cái đám ăn trộm này này ngu dốt như mình khi xưa đi ăn trộm chuối với thằng Khánh Ù ở nhà bà làm vườn. Chúng quăng đá hụt trái bơ lại lọt xuống mái tôn nhà của mình nên cuối cùng nhà cho chặt cây bơ, giúp nhân dân trong xóm bớt đánh phá đạo đức cách mạng. Ai ngờ 45 năm sau mình lại làm nông dân trồng bơ. Chán Mớ Đời 

Lâu lâu lại phải lấy mấy tấm phom, tẩm xăng rồi leo lên mái nhà để trét vào mấy cái lỗ đinh để tránh dột mái nhà. Dạo ấy, nhà lợp có mấy tấm tôn bằng nhựa trong để ánh sáng lọt qua, dễ bể hay nức lại đóng đinh thay vì bắn ốc như bên mỹ, có miếng cao su chấn để tránh bị dột nên trời nắng không sợ teo gỗ, lòi Cây Đinh ra khiến bị dột. Đời không gì khốn nạn khi trời mưa lại bị dột, cứ lấy thùng thiết để dưới cái lỗ để hứng. Những giọt mưa cứ tí tách rơi xuống bỏm bỏm như tra tấn sự tịch lặng. Dạo ấy chỉ đóng đinh, nay ở Hoa Kỳ thì bắt vít nên khó bị bung lắm. Nhà lớp mái tôn nhưng có một hai tấm tôn nhựa để ánh sáng vào trong nhà. Tôn nhựa này dễ bị nứt lắm.

Dạo còn nhỏ, ông cụ mình chưa làm ty công quản nước thì nước máy không có nên phải đi xách nước ở giếng ông Ba Tây trên đường Thi Sách hay giếng ông Ba Đà hay năn nỉ ông Nhị ở dưới đường Hai BÀ Trưng, bố của thằng Bảo. Dạo ấy, mưa là mình mừng, không phải đi xách nước vì có thể hứng nước mưa với 3, 4 cái thùng phuy thêm cởi trần tắm mưa sướng mê tơi đến khi ông bác sĩ Sohier kêu bị phổi nên từ đó hết được tắm ngoài trời. Sau này tập Trạm Trang Công mới hết bị đau, ho hen mùa đông.

Hôm trước mình có kể về ga Đàlạt khi thấy tấm không ảnh của vùng này mới hiểu lý do có lần trời mưa lụt ngập con suối chảy về hồ Xuân Hương, chảy ngang khu trồng rau cải ở khu này và cuốn đi phân bón và thuốc sâu, làm ô nhiễm hồ Xuân Hương khiến cá chết nổi lềnh bềnh. Đi học về, chạy ngang hồ thấy thiên hạ vớt cá chết về ăn.

Mấy ngày nay thấy dân Đà Lạt kêu cá chết nổi lên hồ làm mình nhớ đến vụ này khi xưa. Lại nghe họ kêu không phải thuốc sâu của các vườn mà là nước bị ứ đọng như cống rãnh, hôi thối. Kinh
Mình không hiểu họ xử lý ống cống ở Đà Lạt ra sao. Mình chỉ nhớ, ngoài chợ, khu Hoà Bình, khi xưa nước cống chảy ra chỗ bến xe, xuống suối Cam ly chỗ ấp Ánh Sáng. Phan Đình Phùng và Hai Bà Trưng thì nước cống chảy xuống suối từ Đa Thiện về, rồi đỗ đến thác Cam Ly. Do đó đến thác Cam Ly là thối không thể tả. Mấy cặp tình nhân đến đây, vẽ tên họ với mũi tên xuyên trái tim ngục tù. Nay đông dân cư, phía Chi Lăng, cống rãnh đều đổ về hồ Than Thở và hồ Xuân Hương. Xong om

Mỗi lần mưa là nước suối ở đường Hai Bà Trưng hay đường Phan Đình Phùng chảy về thác Cam Ly làm ngập đường, ngập khu vườn nằm giữa đường Phan Đình Phùng và Hai BÀ Trưng. Lý do chính là dân cư ở ven khu vực này thuộc loại đại nhát, đại lười nên rác thải, thay vì canh me khi xe đổ rác chạy ngang. 

Lấy thí dụ ở xóm Công Chánh của mình. Xóm mình trên cao so với đường Hai Bà Trưng. Nước cống dơ được xã từ nhà bà Tước, qua nhà bà Thường rồi đến nhà ông Mãn rồi đến nhà mình. Từ nhà mình chảy xuống nhà bà Ngần, rồi từ chảy xuống đường Hai Bà Trưng. Tại đây có cống rảnh, chảy xuống mé vườn cua bà Bắc Kỳ, số 49 từ đó chảy qua ống cống xuống con suối chỗ nhà Hải. Suối này chảy về Lò Gạch rồi đến thác Cam Ly.

 Đà Lạt xưa có xe rác, chạy lấy rác. Trước khi xe đến, có người đi cầm cái chuông to, lắc keng keng để báo cho dân trong xóm đem rác ra đổ. Cứ nghe rác là chạy thục mạng, cầm thùng rác chạy xuống đường. Mấy người ở trong hẻm sâu, không nghe tiếng chuông báo động hay lười đem rác ra đường vì cũng cả trăm thước. Họ đem ra đổ xuống suối, nghĩ là dòng suối sẽ cuốn trôi đi nhưng vào mùa khô thì dân làm vườn trên số 6 và số 4 chận suối, giữ nước lại để tưới vườn của họ nên không có nước kéo mấy đống rác đi. Mỗi lần đi ngang qua mấy cái cầu ở đây nhất là cầu Cẩm Đô là thấy núi rác, ruồi bu như lá mùa thu. 

Nhiều tên thất tình ở Đàlạt, muốn nhảy cầu Cẩm Đô tự tử nhưng khi thấy tấm bảng “cấm xã rác” nên bỏ ý định của kẻ yêu điên cuồng, sẵn sàng chết cho tình yêu thay vì vô Núi Voi, đánh Việt Cộng như đại đội Trinh Sát 302, con cưng của dân cư Đàlạt, của tiểu đoàn Địa Phương Quân 214.
Nhắc vụ tự tử, có dạo người ta bắt một tên dân Đàlạt. Hắn và đối tượng yêu nhau nhưng bố mẹ không chấp nhận nên cặp này rủ nhau ra hồ Xuân Hương quyên sinh để thiên thu hoá cuộc tình của họ, dân cư Đàlạt sẽ nhớ đến cuộc tình máu lửa, không môn đăng hộ đối, tiểu tư sản của họ như chuyện tình đồi thông hai mộ. Họ nghĩ gia đình sẽ chôn họ trên đồi cù, để mai sau giới trẻ sẽ đến tặng hoa “forget me not” cho cuộc tình bất tử thuộc dạng quyên sinh của Đàlạt dấu yêu. Hay sẽ làm cái am tình yêu và mướn Sơn đen làm ông từ để nhang khói cho cuộc tình lỡ bị ngu.

Hai người đứng trên cái cầu nổi mà con nít hay tụ lại để nhảy xuống bơi. Họ để lại thư tuyệt mạng cho gia đình và hứa sẽ giúp cho các đôi trẻ khác sẽ không bao giờ xa nhau, không bao giờ phải hát ân tình lại vỡ đôi. Khi nhảy xuống thì cô gái không biết bơi, ngủm, còn tên con trai, bổng nhiên thấy tấm bảng “cấm đổ rác”, bổng nhiên giác ngộ cách mạng là chết vì tình, vì gái là ngu, là dại nên bơi luôn đến bờ chỗ khác, trốn về Sàigòn. Cô gái như căm thù thằng bồ, bội phản lời thề chết chung trên cầu nên điềm chỉ cho cảnh sát bắt hắn ở Sàigòn.

Nếu mình không lầm thì chỉ có một bên hồ, phía Thanh Thuỷ là có mấy chiếc cầu này
Cũng mùa mưa, mình đi chơi với mấy tên bạn, thấy chỗ lữ quán thanh niên của hướng đạo Lâm Viên, thiên hạ tụ lại đông nên tò mò dừng xe lại. Thấy ông Phác Râu sau này làm ông từ ở am Sohier. Ông này làm cho ty công Chánh thì phải và ăn rất khoẻ. Có lần mình bị chó bà Quán cắn nên lên ty công chánh với ông cụ để qua viện Pasteur chính thuốc ngừa chó dại. Thấy thiên hạ cá cược với ông ta ăn hết nồi chè. Hình như bị chó berger cắn nên sau này, Mình hơi điên điên khùng khùng Đến nay. Chán Mớ Đời 

Mình thấy ông Phác cầm chai nước mắm rồi tu cái ực như bợm nhậu rồi nhảy xuống hồ lặn. Lâu lâu lại trồi lên, tu thêm chai nước mắm cho ấm người rồi thấy thiên hạ reo lên. Thấy ông Phác từ từ trồi lên rồi lội vô bờ như Ursula Andress trong phim James Bond. Thấy ông kéo một thằng bé độ 10 tuổi, rồi lên bờ, thấy ông ta lấy hai cái chân quàng qua vai, đầu thằng bé trút xuống đất phía sau lưng, ông ta cõng thằng bé chạy tới chạy lui đến khi nước ọc ra mồm. Nghe nói thằng bé sau đó chết vì bị chết đuối lâu quá. Năm 12 B mình cũng chứng kiến một tên học trường Tân Sanh, ở cạnh Ngọc Hiệp, chết đuối ở Thung Lũng Tình Yêu. Có kể rồi.

Con nít bơi ở đây, chết đuối mấy trự khi mình còn ở Đàlạt 
Cũng khu này, thằng Thịnh học chung với mình ở trường Thanh Ngọc, nhà đường Hàm Nghi. Nhà nó bán gạo ở đường Hàm Nghi, đối diện tiệm phở Bằng còn mẹ mình thì kiếm gạo ở đâu, do đại đội trưởng địa phương quân, đánh bài thua nên đem bán gạo của lính cho bà cụ rẻ. Hay mấy ông cha nhà dòng cứu thế, hay bà sơ được mỹ viện trợ đem bán cho bà cụ. Rồi bà cụ bỏ mối cho mấy tiệm bán gạo Đàlạt có môn bài bán gạo như tiệm Sơn Hà,….

Bố mẹ thằng Thịnh quen bà cụ mình nên hai thằng chơi thân, mình hay đến nhà nó ở đường Hàm Nghi chơi. Một hôm không thấy nó đi học, thiên hạ kể là bố nó dạy mẹ nó lái xe, chở nó theo, chạy xuống đường Võ Tánh, Nguyễn Thái Học rồi xuống bờ hồ ngay bùng binh đây, thay vì quẹo cua thì mẹ nó đạp lút ga bay xuống hồ ban đêm nên ít ai đi qua khi vực này. Bà cụ mình rên vì mới giao cho mẹ thằng Thịnh 5 tấn gạo chưa lấy tiền, thường thiên hạ bán xong mới đưa tiền lại cho bà cụ. Chán Mớ Đời 

Có lẻ trận mưa cuối cùng ở Đàlạt khiến mình nhớ cả đời là ngày cuối cùng học trung học. Học sinh lớp 12 được nghỉ sớm để học luyện thi tú tài IBM. Mình và thằng Nguyên, nổi hứng đi bộ dưới mưa, như để đánh dấu ngày cuối cùng của đời học sinh. Hai thằng lang thang ra khu Hoà Bình rồi lội về Hàm Nghi. Nó rẽ lên Võ Tánh về đường Tăng Văn Danh còn mình thì đi xuống Phan ĐÌnh pHùng, băng qua vườn ông 3 Đà về nhà ở Hai Bà Trưng.

Ảnh chụp từ rạp xi nê Hoà Bình nhìn về đường Duy Tân
Sau trận đi mưa ngu xuẩn đó, mình bị đau một trận hơn một tháng, chả học thi gì cả. Sau đó Chán Mớ Đời mình mới bò lại nhà thằng Nguyên, rủ vào đập Đa Thiện, Thung Lũng Tình Yêu bơi. Hai thằng nhảy xuống bơi và như phép lạ Thần Tình Yêu ở thung lũng này ra tay cứu độ. Hai thằng hết đau ngày hôm sau nên ngày nào cũng bò ra đây bơi 2 tiếng. Khi đi thi tú tài, mình thấy mấy tên trong lớp mặt xanh lè như đít nhái còn mình thì như cột nhà cháy. Mình thì học cực ngu nhưng thi cái gì cũng đậu. Chắc khi xưa, bà cụ mình bán vía mình cho Cậu Mười ở Am bà Cai Thỏ ở đường Nguyễn Công Trứ, ấp Hà Đông nên trời hay ị trúng đầu mình.

Nhớ mưa Đàlạt thì Chán Mớ Đời vì xứ nhỏ bé, cứ mưa và mưa. Mình hay sang nhà ông Tước, hàng xóm sau khi ăn tối, ngồi đấu láo nơi mái hiên với Cu Bi, học Văn Học trên mình đâu 2 năm. Trời mưa nên chẳng biết làm gì, lâu lâu có tiền thì hai thằng rủ nhau ra đường Minh Mạng, đến hàng bà 7 Quốc bán sữa đậu nành, ngay tiệm vàng Hùng Thanh của ông Bùi Duy Chước. Ngồi nơi bậc thang, nước mưa từ mái nhà hắc vào ước áo quần nhưng mồm vẫn thổi ly sữa đậu nành nóng hổi, uống nhấp nhi nhấp nha. Lâu lâu có tiền thì hai thằng chia nhau cái bánh da lợn. Mình mới tìm lại chị và 2 cô em của hắn trên Facebook. Không biết hắn còn nhớ đến mình hay không. Có em một bạn học cũ, kể là có hỏi hắn nhớ Sơn Đen thì hắn nhớ nhưng dặn đừng nói lại. Hôm nào rảnh mình kể lại tài chửi giọng Huế của tên này. Khi xưa đi học, không tên nào dám đánh nó cả. Tên này bé tí ti mà cái mồm to hơn bà Cả Đọi, chửi mấy tên nào ăn hiếp nó.

Mình nhớ mưa năm học lớp 12 B, hay đi chung đường với đối tượng một thời. Nghĩ lại mình sang hơn ông Phạm Thiên Thư. Ông thi sĩ này chỉ đi theo Hoàng Thị Ngọ, còn mình thì sánh vai “Ngày Xưa Fan Thị” đi dưới mưa trên đường Hai Bà Trưng từ cầu Cẩm Đô đến trường. Đến trường thì mấy tên như Nguyễn Mơ 12C la hét ỏm cù tỏi nhưng Sơn đen vẫn hiên ngang đi bên đối tượng lên cầu thang. 

Chả nhớ nói gì với đối tượng nhưng dạo ấy có bài hát, được phổ từ thơ của ông Nguyễn Tất Nhiên “đưa em về dưới mưa, nói năng chi cũng thừa,…” chỉ có điều mình không có tiền để vào quán. He he he
Thời bé, mưa Đà Lạt làm thiên hạ rất buồn. Cứ rú rú trong nhà khiến mình chi muốn thoát khỏi cái không gian ấy. Cái dung dịch khiến mình buồn não, chả biết làm gì. May thay bò đi tây được. Mình như con chim xổ lồng, đi tứ xứ. Như ai nói thế giới là một cuốn sách, nếu bạn không đi đây đó thì như bạn chưa bao giờ lật các trang sách.

Theo thời tiết cho biết là tuần này mưa mệt thở, đỡ tốn tiền tưới nước đến tuần sau. Xem như 3 tuần nữa không cần tưới. Chỉ tưới chút phân lõng cho cây đậu trái vì đang là mua hoa nở. Rồi đi Seattle và Oregon chơi với đồng chí gái 10 ngày. Khi về sẽ bắt đầu hái bơ. Hái xộn thì đi chơi nữa. Ông nuôi ong đã đem ong vào vườn chuẩn bị cho mùa nở hoa. Hoa cam, quýt và bưởi bắt đầu ra trái.

Hôm qua, lên vườn mình chích Botox. Có  ông nuôi ong mới thay thế ông kia về hưu. Mình đâu biết ông ta ở trên vườn nên đi lòng vòng, ngang mấy tổ ong, mới được ông ta chăm sóc, bị một con bay lại chích nơi trán. Bị sưng chù vù một chỗ, xem như chích Botox, giúp có được kháng sinh cho cơ thể.


Chán Mớ Đời 
Nhs

Uống trà có tốt?

Nhớ hồi nhỏ, mỗi sáng thức dậy, mình có bổn phận đem 2 lò than ra sân, lấy ngo chụm lửa rồi bỏ mấy cục than lên để đốt. Khi nào than hồng thì đem vào bếp, đun nước sôi pha trà cho ông bà cụ uống và chế nước sôi vào bình thuỷ để khi mấy đứa em dậy, pha sữa Ông Thọ uống, ăn sáng với bánh mì lò ở Phan Đình Phùng, gần Ngã 3 Chùa.


Dạo ấy nhà mình chuyên uống trà Nguyễn Đăng của bên ông ngoại mình ở Bảo Lộc. Mình nghe nói dòng họ bên ngoại thuộc dòng Mạc Đăng Dung, sau con cháu lấy họ Nguyễn để khỏi bị giết, lấy chữ lót “Đăng” để nhớ về cội nguồn.

Hồi bé có uống trà nhưng không ghiền, qua tây thì thiên hạ uống cà phê, mình không có tiền uống nên sau ăn trưa, không bò vào quán cà phê với tụi học chung. Qua Anh Quốc thì khác với những gì mình nghe nói đến xứ sương mù này, con dân của nữ hoàng Elizabeth toàn uống cà phê như hủ chìm, chỉ có đến những tiệm như Fortnum & Mason hay Harrods mới thấy thiên hạ mua trà và uống trà. Dân Anh Quốc uống trà cũng điệu nghệ lắm, phải cầm tách ra sao, cầm đĩa hứng trà ra sao, ngón tay út chĩa ra sao khá bú xua la mua. Qua mỹ thì dân mỹ uống cà phê, nay thì uống trong ly giấy. Chán Mớ Đời 

Hôm qua, có anh bạn điện thoại hỏi uống trà có tốt không, rồi nhắn tin kêu mày kể chuyện về trà cho tao đọc vì qua điện thoại chả nhớ gì cả. Chán Mớ Đời 

Đọc sách báo thì họ nói uống trà tốt, giảm cân, hạ Cholesterol, có kháng oxy hoá đủ trò nên thiên hạ mua uống. Cái gì cũng vậy, trà có cái hay và cũng có cái xấu tương tự cà phê, vấn đề là thằng bán trà chỉ đem những cái hay của trà ra nói để bán cũng như cà phê. Khách tiêu dùng như mình cứ nghe đến, không xem xét kỷ là ùn ùn đi mua về uống.

Đến nhà mấy tên bạn, lại thấy họ cầu kỳ hoá, hình thức hoá uống tách trà theo kiểu trà đạo đủ trò thấy đời sao mệt vậy.

Mình có đọc một nghiên cứu về trà của ông bác sĩ Trần Đại Sỹ, ở bên Pháp. Ông ta được viện Pháp-Á tài trợ để nghiên cứu về trà để giảm chất béo. Theo ông này thì trong trà có chất Théine, một độc tố nên tránh vì uống nhiều có hại cho thận. Cách tốt nhất là không nên uống trà để qua đêm vì các độc tố được thải ra nhiều.

Xem bảng cường độ Théine được khảo nghiệm trong các loại trà phổ thông:

Trà O-long xanh, Trung-quốc
Trà O-long đen, Trung-quốc
Trà xanh Phúc-kiến, T-q
Trà tươi Việt-Nam
Trà Phú-thọ Việt-Nam
Trà Blao Việt-Nam
Hao-ling
12,5%
07,4%
12,0%
14,2%
12,3%
11,5%
 0,5%

Phái đoàn của ông ta tình cờ khám phá ra trà Pủ-eh mà ông ta gọi là Phản-phì, một loại cây trà, thuộc họ Camélia Sinensis L. Loại trà này uống vào có khả năng hạ Cholesterol và Triglyceride trong máu. Theo ông ta thì trong bộ Đại-lý thông chí, có nói rằng: 
« Quan Thái-sư Ngột Lương Hợp Thai mang quân vượt núi đánh Giao-chỉ (tên cũ của Việt-Nam). Nhưng ngựa kéo xe tải lương béo quá, vượt núi không được, phải thả vào thung lũng nghỉ ngơi. Ngựa ăn loại cây Phản-phì, nên ít hai tháng sau, bụng hết mỡ, vượt đèo dễ dàng. Quan Thái-sư ra lệnh cho dân chúng cung cấp lá cây Phản-phì cho những con ngựa béo ăn vào, chúng trở thành khỏe mạnh ».

Vào năm 1981, trên tạp chí y học địa phương Vân-Nam, có đăng một truyện ngắn mang tựa đề Ngạ phu, của nữ bác sĩ Shu Vi-Hao (Chu Vĩnh Hảo). Nội dung kể truyện một anh chàng ăn không bao giờ biết no, hơi làm là mệt, nhưng về phương diện tình dục, một ngày giao-hoan đến ba lần vẫn chưa đủ, đến nỗi vợ chịu không nổi phải xin ly dị. Trong đó có đoạn nói: 
« ... Lỡ có béo, chỉ cần gặm ít lá cây Phản-phì là hết ngay ».

Khi đọc truyện ngắn này thì ông ta tò mò vì được viết bởi một y sĩ nên liên lạc với vị y sĩ này để xem có đúng hay chỉ bựa ra. 15 ngày sau thì ông ta nhận được lá thư hồi âm của vị y sĩ này với  mấy lá cây Phản-phì. Cho khảo nghiệm thì ông ta khám phá ra loại lá này thuộc họ trà và có tính chất khử cholesterol và triglyceride rất mạnh, chứ không có tác dụng chữa béo hay chống lại bệnh cuồng dâm. Chán Mớ Đời

Năm 1982, ông ta làm trưởng đoàn nghiên cứu với 7 người sang Trung Cộng, đi tìm ở các vùng Đông-XuyênCôn-minh, Song-giang, Khâu-bắc, Văn-sơn, Nguyên-dương. Kết quả tại những vùng trên đều tìm thấy các loại trà sau đây:

– Phản phì là loại trà hoang, mọc ở cao độ từ 1500m trở lên, 
– Lá nhỏ hơn trà thường khoảng 1/7 đến 1/3.

Loại 1, không có độc chất,

Loại 2, có ít độc chất.

Loại 3, không có độc chất. Có 18 dạng khác nhau.

Loại 4, không có tác dụng khử mỡ.

Loại 5, lá quá nhỏ, không thể khai thác sản xuất.

Phái đoàn đã hái mỗi nơi, mỗi loại khoảng 5 kg lá tươi, chở khẩn cấp về châu Âu phân tích, thử nghiệm. Kết quả cho thấy tính chất, cùng thành phần hóa học không giống nhau. Mãnh lực khử cholestérol, triglycéride cũng không đều nhau. Tôi quyết định chỉ thử nghiệm loại 3, vì loại 3 có dược tính khử cholestérol cũng như triglycéride rất cao, dễ trồng, độc chất không có, chất Théine rất thấp. Nhưng loại 3 lại có đến 10 dạng khác nhau. Tôi đặt tên theo số thứ tự.
Khử cholestérol mạnh nhất, là loại lá ở :
– Nguyên-dương
– Văn-sơn
– Khâu-bắc
– Song-giang,
– Côn-minh,
– Đông-xuyên
Khử triglycéride mạnh nhất là loại lá ở:
– Đông-xuyên,
– Côn-minh,
– Song-giang,
– Khâu-bắc,
– Văn-sơn,
– Nguyên-dương,
Như vậy :
« Càng đi về phương Nam, thì độ khử cholestérol càng mạnh ». 
« Càng đi về phương Bắc thì độ khử triglycéride càng mạnh».
« Càng đi về phương Nam thì chất Théine càng mạnh ».

Sau đó cây :
Phản-phì loại 3 được đặt tên là Hao-Ling,

Để ghi kỷ niệm hai thiếu nữ Trung-quốc có công trong việc tìm ra nó. Hảo là tên của Bác-sĩ Chu Vĩnh Hảo. Ling phát âm Quan-thoại là Liên, tên của diễn viên điện ảnh Hương-cảng. Viện Pháp-á đã nghiên cứu rất kỹ thì thấy rằng những cây có độ khử cholestérol, triglycéride càng cao thì chất théine càng mạnh. Cuối cùng chúng tôi đã lấy giống (hạt và tiếp cành) đem về trồng thử tại 8 địa điểm ở Âu-châu: Cùng độ cao, cùng demi-soleil, cùng độ ẩm của đất, cùng độ ẩm của không khí. Các địa điểm ở Hòa-lan, Pháp, Ý, Bồ-đào-nha. Nhưng kết quả thực thảm hại. Cây trà mọc cao, lá to, hoa đẹp, nhưng hàm lượng Théine quá cao (18%), mà than ôi độ khử mỡ dường như không có, chỉ bằng 1/10 những loại ở Vân-Nam.

Chúng tôi phải thuê đất trồng tại Vân-Nam, rồi theo dõi, làm các thí nghiệm:
– Biến chế cách trồng,
– Tìm phân bón đặc biệt,
– Nghiên cứu thời gian hái,
– Làm tăng độ khử mỡ,
– Hạ chất théine hạ thấp đến tối thiểu (0,05 đến 0,5%).
– Cây Hao-Ling bắt đầu được thuê đất trồng tại Vân-Nam.

Nhưng mãi tới năm 1986, sản phẩm này mới được đem xử dụng như dược phẩm. Đã có nhiều công ty bắt chước trồng thử, nhưng không có một chút kết quả nào cả. 

Những bí mật này là lẽ sống còn của chúng tôi. Chúng tôi không thể phổ biến. Sau đây chúng tôi xin trích một đoạn trong tài liệu này (1985):
« ... Hao-Ling là một loại cây thuộc họ trà, mọc hoang ở các sườn đồi núi vùng Vân-Nam, có thể trong vùng núi Tây-Bắc Việt-Nam nữa. Căn cứ vào thành phần địa chất, khí hậu, càng đi về Nam, cường độ chống cholestérol, và tryglycéride của Hảo-Ling càng mạnh. Nếu như mai này hoàn cảnh có thể, đem giống này về trồng ở vùng núi non Tây Bắc-Việt, thì kết quả còn tốt hơn. Cái khó khăn là chọn vùng đất, khí hậu, phân bón và nhất là thời gian hái, cùng ướp. Hiện nay luật lệ Việt-Nam, cũng như tổ chức xã hội, cùng an-ninh địa phương chưa cho phép công ty ngoại quốc đầu tư về canh nông. Chúng ta hãy chờ...” *

Được biết: 
DHL, viết tắt của chữ dosage d'Hao-Ling, nghĩa là phân lượng trà khi hái ép lấy nước, nếu đem sử dụng có kết quả tương đương với:
  • Simvastaline (Zocor) 5mg
  • Atovastatine (Tahor) 10mg
  • Fénofibrate (Lipanthyl) 70mg.


Trong bản báo cáo của nghiên cứu chữa trị 1000 trong 4000 bệnh nhân (không chọn lọc) có bệnh béo phì, huyết áo cao, bệnh tim. Các bệnh nhân có lượng cholesterol trong máu cao hơn 3.50g/l (Cholestérol >1,80 – < 2,40 g/l) và triglyceride trên 1.50 g/l (Triglycéride >0,40 – < 1,50 g/l).

Theo nghiên cứu thì 965 bệnh nhân trong số 1000  có cholestérol trên 3.50 g/l, triglycéride trên 1.50 g/l. Các bệnh nhân được chia thành hai nhóm, 1 được chữa trị bằng trà Hao-ling và một được chữa trị bằng PCIB. Sau mấy tháng thì thử nghiệm cho biết như sau:

Về Cholesterol 


Phân lượng trong máu
Nhóm Hao-Ling
Nhóm PCIB

28 người
15 người
Trước khi trị + S.D mg/dl 
266.43 +/– 31.11
257.00 +/– 21.6
Sau khi trị + S.D mg/dl 
220.93 +/– 37.65
211.40 +/– 41.24
Phân lượng giảm + S.D mg/dl 
45.5 +/– 35.11
45.60 +/– 40.35
Bách phân giảm (%) 
17.08
17.74
Số hữu hiệu (%)
92.86
100
Độ giảm bệnh nhân (%) 
64.29
66.67
Bệnh nhân trở lại bình thường(%) 
50
53.33

Về triglycéride

Phân lượng trong máu
Nhóm Hao-ling
PCIB

15 người
51 người
Trước khi trị + S.D mg/dl
290.06 +/– 163.87
304.57 +/– 107.30
Sau khi trị + S.D mg/dl
225.53 +/– 154.68
175.64 +/– 87.98
Phân lượng giảm S.D mg/dl
64.53 +/– 99.10
128.93 + /-117.60
Bách phân giảm (%)
22.25
42.33
Số hữu hiệu (%)
86.27
89.29
Độ giảm bệnh nhân (%)
64.71
75
Bệnh nhân trở lại bình thường (%)
33.33
53.57

Những bệnh nhân có lượng créatinine cao hơn 11 mg/l không nên dùng quá 4 gói một ngày trong thời gian trên 60 ngày. Bởi trong số một nghìn bệnh nhân, sau ba tháng điều trị bởi lượng 4 gói một ngày (10g) thì lượng créatinine biến đổi như sau:
– 15 bệnh nhân créatinine dưới 10mg/l lên tới 12mg/l
– 30 bệnh nhân créatinine từ 11mg/l lên 17mg/l
– 15 bệnh nhân créatinine từ 15mg/l lên 20mg/l

Mình có gửi mua bên tàu, loại trà Pủ-eh này để uống, vì ra tiệm ông Tái Sanh, nay không ở tiệm nên con cháu lạng quạng. Ông này ngạc nhiên khi mình hỏi loại trà này. Được biết là loại trà này càng để lâu càng tốt, càng đắt tiền. Mình không uống thường xuyên lắm, chỉ biết là khi uống thì đầu óc khá bén nhậy, không mệt mỏi. Hôm qua mình có gửi bên pháp mua trà Hao-ling do công ty  Thé de là Pagode bán. Theo mình hiểu thì ông Trần đại sỹ và một số người pháp khác, mua đất hay hợp tác với người Tàu ở Vân Nam để trồng loại trà theo phương thức của họ nghiên cứu để giảm thiếu tối đa chất Théine, nên họ bán khá đắt. Ai muốn thì lên mạng mua của họ còn không thì vào Amazon đánh trà Pu-eh . Họ bán từng bánh tròn chớ không vô hộp như Ô-long,…

Loại trà này kỵ rượu bia, khi uống thì không được uống thuốc trị cao mỡ,…

Trà Pủ-eh mua từ bên tàu

Chúc các bác một giáng sinh vui vẻ.

Nhs