Bệnh loãng xương

 Bệnh loãng xương


Cuối tuần này có hai cặp vợ chồng, cả 4 đều là nha sĩ, ghé lại Cali ăn cưới con người bạn nên ngụ lại nhà mình. Sáng nay ngồi nói chuyện thì họ kể hôm qua đi thăm vợ chồng người bạn xưa học nha khoa Sàigòn. Cách đây 2 năm đi du thuyền chung qua bên Do Thái, nay bà vợ bị ngã gãy mặt, rồi lại bị thận nên phải đi lọc thận mỗi tuần. Ông chồng thì đang xây căn nhà 8 triệu ở Diamond Bar, 4 năm rồi chưa xong. Cho thấy mỗi ngày chúng ta có nhiều lo toan, ước mộng nhưng khi sức khoẻ xuống cấp thì mọi thứ đều tan biến chỉ còn sức khoẻ là mối quan tâm chính.



Có anh bạn học xưa ở Yersin,  nay bác sĩ về  hưu, gửi cho mình thông tin sau khi đọc mình kể về thuốc chữa bệnh ung thư bị quên lãng vì các công ty dược phẩm không làm ra tiền vì không có patent, bằng sáng chế.


DMSO is a product that has not undergone the rigorous scientific testing required to

ensure that it actually works for certain medical conditions and that it is safe for short

and long-term use by patients. In Canada, DMSO is currently only approved for a few

very select chronic genitourinary conditions and is only available through prescription.

Individuals who obtain DMSO from sources other than their pharmacy cannot be certain

of the quality of the product they are using and it may contain additional medications or

contaminants that could cause serious side effects. Despite the above, many Canadians

continue to place themselves at potential risk by using DMSO for a wide variety of

medical conditions, even though there is little or no scientific evidence that DMSO is

effective in treating these conditions.


Cho thấy thuốc mình kể chưa được thử nghiệm bởi các khoa học gia. Lý do là họ không thể nào lấy bằng sáng chế của thuốc mình kể. Có xem phỏng vấn một nhà khoa học, kể là khi xưa, ông ta được các công ty dược phẩm trả tiền để đi nghe các buổi hội thảo về y khoa, dược khoa. Ông ta ngồi ghế đầu tiên rồi đến phần đặt câu hỏi, ông ta chỉ nêu vài vấn đề mà đa số người tham dự không rành. Khiến những gì diễn giả giải thích hay trình bày bị dự thính viên nghi ngờ. Thế là ngọng. Mình có kể vụ này rồi.




Về già chúng ta thường hay nghe nói đến bệnh loãng xương và cứ nghe thiên hạ kêu uống sữa để có Calcium giúp xương chắc. Uống sữa vô hình trung lại làm thêm loãng xương. Ai tò mò thì tìm trên bờ lốc , mình có kể vụ này rồi.


Sự suy yếu dần dần của xương, khiến người ta dễ bị gãy xương, là một trong những hậu quả phổ biến và nghiêm trọng nhất của quá trình lão hóa. Người ta cho biết 75% cái chết của người Mỹ lão niên, do bị té ngã mà ra. Ngã xuống đất có thể bị gãy vai, gãy xương chậu, bể đầu chết. Gãy xương thì lâu lành, đi đứng khó khăn rồi sinh ra các bệnh tật khác. Hiện nay, để giải quyết vấn đề này, người ta thường cố gắng ngăn chặn tình trạng mất xương và bác sĩ thường chẩn đoán, chụp hình xuyên quét mật độ xương lão hóa một cách thiếu khôn ngoan để có thể bán thuốc tăng mật độ xương cho một lượng lớn bệnh nhân. 


Người ta cho biết cách chữa bệnh này là sai lầm vì dữ liệu từ những lần quét này thường không tương quan với sức mạnh thực sự của xương và vì việc chỉ đơn giản là tăng mật độ xương thường tạo ra xương giòn, dễ gãy khi chịu áp lực. Ngoài ra, các loại thuốc được sử dụng phổ biến nhất để cải thiện mật độ xương lại nổi tiếng với các tác dụng phụ.  



Bất cứ khi nào có một thị trường thuốc lớn (ví dụ: hiện nay loãng xương ảnh hưởng đến khoảng 20% phụ nữ trên 50 tuổi), ngành y tế sẽ bác bỏ bất kỳ phương pháp chữa trị nào đối với tình trạng này mà không mang lại lợi nhuận lớn từ các dịch vụ y tế.


Chính vì vậy, ít tài liệu được xuất bản về các điều kiện này khiến chúng ta rất ít hiểu biết về nguyên nhân thực sự của bệnh loãng xương hoặc những phương pháp hiệu quả nhất để phục hồi sức mạnh của xương. Mình có kể vụ loãng xương, ai tò mò thì tìm trên bờ lốc mục y tế.


Cách đây 7, 8 năm, khi mình bắt đầu tập leo núi để chinh phục Đỉnh Whitney, được xem là đỉnh núi cao nhất nội địa Hoa Kỳ thì khi leo núi Yosemite, mình bị ngã và chân bị nức thay vì gãy như thường gặp ở người độ tuổi mình. Bác sĩ rất ngạc nhiên, hỏi mình có uống sữa, thuốc bổ sung, nói không, khiến ông ta ngạc nhiên. Mình nghĩ nhờ tập nội công Hồng Gia và Trạm Trang Công, giúp xương cốt mình cứng nên cân nặng thêm vì xương cốt chắc hơn xưa, chớ không phải vì béo phì. Có đi chụp hình về xương thì bác sĩ kêu xương mình rất đặc cứng như người trẻ. Chỉ nức cho chút xíu mà mất 6 tháng mới lành hẳn. Mỗi ngày phải đi LA Fitness, đi bộ dưới hồ bơi để tập đi đứng cho vững lại. Cuối cùng phải leo lên đỉnh Yosemite lại để không còn sợ hãi leo núi nữa. Từ đó mới leo Kilimanjaro, Whitney, Machu Picchu được.


Có một vị bác sĩ, lương y như từ mẫu tuyên bố: “Những năm tháng nghiên cứu ngành y đã giúp tôi nhận ra rằng các nguyên tắc kinh tế thường cho phép người ta hiểu được hành vi phức tạp và mâu thuẫn của nó. Ví dụ, tôi tin rằng nhiều mâu thuẫn trong đạo đức y khoa (ví dụ: "các bà mẹ có quyền tuyệt đối phá thai" và "các bà mẹ không thể từ chối tiêm vắc-xin cho con mình vì điều đó gây nguy hiểm đến tính mạng của con mình") có thể được giải thích đơn giản bằng cách thừa nhận rằng bất cứ điều gì kiếm ra tiền đều được coi là "đạo đức". còn không là phản đạo đức y khoa. 


Khi một người phụ nữ quyết định hay được ai quyết định dùm để phá bào thai trong bụng là tốt vì bác sĩ và nhà thương kiếm được tiền. Còn ai lo sợ chích tiêm thuốc ngừa sợ con mình bị bệnh tự kỷ là một hành động vô lương tâm, vô đạo Đức vì bác sĩ không có việc. Mình có mấy người bạn kêu là cơ thể phụ nữ thì họ có quyền quyết định phá thai nhưng mấy người bạn không để ý đến là các hội đồng y sĩ, cũng như công ty dược phẩm lobby phía sau các vụ cho phép phá thai vô tội vạ cũng như chuyển giới tính khi còn vị thành niên. Y đức bị phá sản vì tiền bạc rồi họ bơm theo tự do bú xua la mua. Buồn đời mình hay xem mấy phim tài liệu phỏng vấn mấy đứa trẻ chuyển giới vì bé, thiếu hiểu biết bị ảnh hưởng bạn bè rồi bác sĩ thúc dục, chuyển giới nay lớn khôn một tí thì đã trễ.


Vị y sĩ này nói tiếp: “


Theo tôi, một trong những nguyên tắc kinh doanh quan trọng nhất để hiểu về y học là bán hàng qua cái phễu, một phương pháp bán sản phẩm mà ban đầu bạn sẽ rải một lưới rộng, sau đó dần dần rải những lưới nhỏ hơn cho các sản phẩm ngày càng đắt tiền hơn khi bạn bắt đầu thu hút được những khách hàng đầu tiên.


Tôi thường thấy hai loại bán hàng qua cái phễu (thường chồng chéo) trong y học. Loại đầu tiên hoạt động bằng cách bình thường hóa việc cung cấp một loại thuốc "vô hại" cho một nhóm lớn người dân và sau đó bán các loại thuốc dược phẩm ngày càng đắt tiền để điều trị các biến chứng mà nhiều người gặp phải từ những loại thuốc đó. Một trong những loại nguy hiểm nhất ảnh hưởng đến nhiều cô gái và là loại mà tôi đã nhiều lần cố gắng lưu ý:

Phễu thứ hai hoạt động bằng cách định hình lại “y học phòng ngừa” và “nâng cao sức khỏe” thành nhiệm vụ sàng lọc cho mỗi người về các tình trạng mà họ có nguy cơ mắc phải. Theo hình trên thì họ bán thuốc ngừa thai, nhiều khi họ cho miễn phí đại trà ở xứ Mỹ. Uống thuốc này thì cơ thể, tinh thần lộn xộn nên sẽ bán tiếp giá đắt hơn để bình thường tinh thần, như thuốc trầm cảm này nọ, rồi thuốc thần kinh này nọ. Phụ nữ Mỹ bị dính vô vụ này khá nhiều. Đó là chỉ một thứ thuốc bán đại trà, kêu gào phụ nữ đòi quyền sống, tự làm chủ cơ thể của mình. Biết đâu các công ty dược phẩm, hổ trợ cho các phong trào để bán thuốc.


Điển hình đầu năm mình đi khám bác sĩ, thử máu, thử phân đủ trò,…kết quả thấy bình thường. Nhưng ông bác sĩ khuyên mình nên uống thuốc cao máu, cao đường và cao mỡ. Mình hỏi lý do, ông ta kêu để phòng ngừa theo lối y học phòng ngừa. Chán Mớ Đời mình hết muốn trở lại gặp ông ta. Nếu nghe lời uống thuốc thì sẽ đưa đến các hệ quả không biền thường cho cơ thể. Thường số người uống thuốc chết sớm hơn người không uống.


Kết quả từ các cuộc sàng lọc phổ quát này sau đó được sử dụng để biện minh cho việc bán các dịch vụ y tế cho họ (ví dụ: đơn thuốc). Người Việt lớn tuổi mình sang đây, thấy đi bác sĩ miễn phí, thuốc miễn phí nên cứ uống tỉnh bơ, nhiều khi còn lấy thêm thuốc khác nữa, để gởi về Việt Nam cho gia đình. Có lần mình ra phòng mạch ông anh vợ, ngay bên ngoài cửa có tiệm bán thuốc Tây, mình thấy tên dược sĩ đứng đưa cho bà cụ hai bao thuốc to đùng. Bà cụ uống hết đống thuốc này chắc tiêu diêu luôn. Cứ giao thuốc là có tiền, chỉ cần lấy thẻ Medicare là xong. Từ đó mình hết muốn chào hỏi tên dược sĩ này, mỗi lần đi ăn uống với anh vợ.


  Khi việc sàng lọc này trở nên bình thường, ngành y tế sẽ chuyển sang mở rộng phễu và bán nhiều dịch vụ hơn nữa. Ví dụ: • Mức huyết áp “an toàn” liên tục bị hạ thấp, và kết quả là ngày càng có nhiều người phải dùng thuốc điều trị huyết áp. Điều này lại tạo ra nhiều vấn đề khác nhau. Ví dụ, người cao niên (do động mạch bị vôi hóa theo tuổi tác) cần huyết áp cao hơn để máu lên não, và do đó nhiều người bị choáng váng và ngã té nghiêm trọng do huyết áp bị hạ thấp. Nhưng bác sĩ lại bắt uống thuốc giảm huyết áp thế là ngọng. Hay trước khi đi ngủ, uống thuốc làm loãng máu nhưng không chữa được bệnh, chỉ chữa vá víu tạm thời để bán thuốc. Bác sĩ chỉ có 5 phút để gặp bệnh nhân thì thì giờ đâu hỏi han vê ăn uống, giấc ngủ. Cứ giới thiệu qua các bác sĩ chuyên ngành là ngọng.


Ai buồn đời thì mua cuốn sách này ở Amazon để có khái niệm về loãng xương. Cứ nghe bác sĩ uống đủ loại kèm theo hệ ứng phụ là cả đời theo bác sĩ, cứ 3 tháng lại gặp bác sĩ kê toa. Bệnh sẽ không bao giờ hết, ngoại trừ bác sĩ chết trước mình.


Kể từ khi y khoa Hoa Kỳ bắt đầu sàng lọc cholesterol hàng loạt, mức cholesterol “an toàn” cũng liên tục bị hạ thấp bởi các ủy ban tham nhũng, những người tạo ra các hướng dẫn mà bác sĩ tuân theo để hành nghề y. Trước đây chỉ số cholesterol cao vào năm 1986 là 326, ngày nay được hạ xuống 200. Xem như 75% người Mỹ bị cao mỡ và phải uống thuốc. Ví dụ, một máy tính được sử dụng rộng rãi để xác định nguy cơ đột quỵ hoặc đau tim luôn kết luận rằng mọi người có nguy cơ cao bị đau tim và phải bắt đầu dùng statin ngay lập tức, nhưng hầu như không có bác sĩ nào trong thực tế biết rằng một nghiên cứu năm 2016 trên 307,591 người Mỹ đã phát hiện ra rằng máy tính này ước tính nguy cơ của họ cao hơn 5-6 lần. Xin nhắc lại 500-600% cao hơn. Thế là bác sĩ ung dung kê toa thuốc, hẹn 3 tháng nữa lại gặp. Chúng ta trở thành nô lệ cho ngành y tế thực dụng của Hoa Kỳ. Do đó người ta nói nên cần nói chuyện với 3 bác sĩ để xem người nào chú ý hay nói nghe được được hơn thay vì kê toa cho uống.


Tương tự, hầu hết các bác sĩ đều không biết rằng ngoài việc không mang lại lợi ích cho bệnh nhân (trái ngược với các liệu pháp tự nhiên giúp cải thiện bệnh tim), statin còn là những loại thuốc cực kỳ nguy hiểm với những hệ ứng phụ. Mình có kể vụ này rồi, xem trên bờ lốc.


Bác sĩ khuyên mình uống 3 loại thuốc trên. Có thể họ không biết sự nguy hại của hệ ứng phụ và cũng có thể họ không để ý vì bà vợ cần tiền mua sắm cái ví Louis Vuitton mới và cần đi thẩm mỹ viện.


Sự sai lầm của cách chữa bệnh kiểu này được nêu bật trong một thử nghiệm cho thấy việc loại bỏ trung bình 2.8 loại thuốc không thiết yếu khỏi người cao niên tại một cơ sở đã khiến tỷ lệ tử vong trong 1 năm của họ giảm từ 45%-21% (hơn phân nữa) và số lần nhập viện trong năm đó tăng từ 30%-11.8% (gần 70%). Theo vị bác sĩ này, không có biện pháp can thiệp nào trên thị trường mang lại lợi ích tương đương với điều này. Chỉ cần giảm kê toa thuốc cho bệnh nhân là đã giúp bệnh nhân thoát chết hay vô bệnh viện. Nên nhớ cơ thể mình rất kỳ lạ, tự chữa rất hay nếu không bị đầu đọc thêm bởi các thuốc được kê toa. ông mỹ nuôi ong ở vườn mình, nay phải ngưng vì cứ bệnh tật, đi bác sĩ hoài. Thật ra họ chỉ cho hẹn với phụ tá bác sĩ. Mỗi tuần ông ta mất 3, 4 ngày đi khám bác sĩ, cho uống thước đủ thứ nên cao máu , cao đủ trò,... liên tục đổi thuốc. Ông không hợp với thuốc này htif uống thử thuốc kia thế là ngọng.

Có lần đồng chí gái nói đi bác sĩ để truy tầm ung thư khiến mình thất kinh. Lý do là một trong những cách phổ biến để sàng lọc hàng loạt là chụp X-quang cho nhiều bệnh nhân, sau đó chuyển những người có hình ảnh bất thường vào điều trị.


Phụ nữ trên 50 tuổi được khuyên nên chụp nhũ ảnh hai năm một lần để phát hiện ung thư vú nguy hiểm và có thể cứu sống họ thông qua điều trị sớm. Tuy nhiên, bất cứ khi nào các chương trình sàng lọc này được nghiên cứu, người ta thấy rằng chúng không mang lại lợi ích ròng vì: Ung thư phát triển rất nhanh (những ung thư bạn muốn phát hiện) hiếm khi ở giai đoạn đầu cùng lúc với việc chụp nhũ ảnh. Ngược lại, những ung thư này thường được bác sĩ hoặc bệnh nhân phát hiện (do những thay đổi đột ngột mà chúng tạo ra) và do đó họ đánh giá bằng X-quang độc lập với các chương trình sàng lọc hàng loạt không ích lợi, chỉ để bác sĩ có cơ hội để bác sĩ kiêm tiền thêm. Chúng ta có khuynh hướng tin tưởng vào máy móc. Ông bác sĩ mua máy về để đo, mướn thêm người làm, không lẻ để làm cảnh. Phải triệt để sử dụng để trả lại tiền mua hay mướn máy. Ai vào là cứ a Lee bốp lên bàn sàng lọc ngay.


Ung thư phát triển chậm (ít có khả năng gây nguy hiểm cho phụ nữ) thường là những ung thư được phát hiện. Kết quả dương tính giả khá phổ biến với chụp nhũ ảnh. Mình có xem phim tài liệu, họ cho biết bác sĩ thiếu y đức nên cứ đưa tấm ảnh của bệnh nhân nào đó có kết quả ung thư nên phải điều trị. Do đó ai vào khám đều bị ung thư, chữa trị mệt thở, được cái là vì tấm ảnh giả nên sau vài tháng kiếm được bộn bạc bệnh nhân được tuyên bố hết bệnh ung thư. Bệnh nhân mừng quá hát bài con cá sống vì nước nên kiếm thêm bệnh nhân cho bác sĩ. Họ ít nói đến hệ quả về kết quả chụp nhũ ảnh dương tính gây áp lực tâm lý cực kỳ lớn và thường dẫn đến việc thực hiện nhiều phương pháp điều trị có hại cho phụ nữ (ví dụ: cắt bỏ vú). Tài tử Angélina Jolie, cách đây mấy năm có tự cắt vú vì ngại sẽ bị ung thư vì truyền thông cho rằng 90% phụ nữ về già bị ung thư vú. Vô hình trung tạo thành một phong trào khiến phụ nữ Mỹ đi cắt vú.


Peter Gøtzsche sau đó đã tiến hành một cuộc đánh giá toàn diện về bằng chứng về việc tầm soát chụp nhũ ảnh định kỳ, lẽ ra phải chấm dứt việc thực hiện này. Vị bác sĩ này ở xứ Bắc Âu nên không có ảnh hưởng. Ở Hoa Kỳ thì không dám lên tiếng. Ở Úc đại Lợi có một vị bác sĩ lên tiếng kêu vụ bắt người ta phải có chỉ số 200 cholesterol là do các công ty dược phẩm ép buộc, bị rút bằng hành nghề. Kiện cáo đủ trò, không biết có được bằng hành nghề y sĩ lại chưa.


 https://en.wikipedia.org/wiki/Peter_C._Gøtzsche


Tuy nhiên, dữ liệu của ông (được công bố rộng rãi) lại không có tác động gì đến các chương trình tầm soát này. Nhiều người tin rằng điều này là do các bác sĩ quang tuyến kiếm được rất nhiều tiền từ việc chụp nhũ ảnh nên họ có nhu cầu cố hữu phải chứng minh sự cần thiết của việc tầm soát định kỳ này. Lưu ý: nhiều chuyên gia y tế phụ thuộc vào việc thực hiện lặp đi lặp lại cùng một dịch vụ tính phí (ví dụ: tiêm chủng cho trẻ em, khám vùng chậu cho phụ nữ hoặc đọc kết quả chụp nhũ ảnh). Nhớ có lần ông anh vợ là bác sĩ kêu mình đi chụp ảnh rọi quang tuyến, lại khám phá ông anh phải nhờ một bác sĩ khác đọc hình chụp rồi đưa cho mình đọc kết quả do bác sĩ chuyên đọc thế là phải trả tiền hai bác sĩ. Chán Mớ Đời 


Có anh bạn bác sĩ kể là bác sĩ lợi dụng MRI, hay CTscan để kiếm tiền nay họ bắt đầu giảm thiểu vụ lạm dụng này. Bảo hiểm bắt đầu ngăn chận.


Lừa đảo DEXA (Dual-energy X-ray absorptiometry)

Một phương pháp sàng lọc phổ biến khác dành cho phụ nữ là chụp X-quang hấp thụ năng lượng kép (DEXA), phương pháp này tính toán mật độ xương và do đó được coi là thước đo độ chắc khỏe của xương. Sau đó, mật độ xương được so sánh với mật độ xương trung bình của một người 30 tuổi, và một phương pháp thống kê được áp dụng để xác định mật độ xương của họ cách giá trị đó bao xa, từ đó tính ra điểm T. Mỗi sinh viên y khoa đều được dạy rằng điểm T từ 0 đến -1 là bình thường, -1 đến -2,5 là đang trên đà xấu (loãng xương) và điểm T từ -2,5 trở xuống có nghĩa là xương của bạn yếu đến mức bạn bị loãng xương và cần phải bắt đầu điều trị ngay lập tức.


Nếu suy nghĩ kỹ hơn, một vài câu hỏi sẽ nảy sinh trong đầu chúng ta nếu không, sẽ bị bác sĩ nói phủ đầu. Mình rất phản động, không bao giờ nghe ai ngay tức khắc. Phải tự thấm nhuần vào đầu tin tức của họ rồi mới suy nghĩ. Chưa chắc thì tìm tài liệu, hỏi thêm thiên hạ trước khi lấy quyết định.


Đầu tiên, vì xương tự nhiên trở nên loãng hơn theo tuổi tác, nên hầu hết mọi người sẽ có xương loãng hơn so với xương của người 30 tuổi. Do đó, về già xương mình bị loãng là tự nhiên, bác sĩ phải bán cái gì để mỗi 3 tháng mình phải trở lại để kê toa. Ngược lại, phương pháp quản lý loãng xương hiện nay thừa nhận rằng mất xương là điều không thể tránh khỏi và cố gắng ngăn ngừa tình trạng này ngay từ sớm vì việc phục hồi xương sau này rất khó khăn. Già thì sinh bệnh lão tử. Do đó, nhiều người do quá trình lão hóa tự nhiên sẽ bị loãng xương hoặc thiếu xương. 


Còn nếu chịu khó tập nội công Hồng Gia và Trạm Trang Công. Giúp duy trì mật độ xương. Giúp làm chậm lại quy trình lão hoá. Vấn đề là người ta rất lười tập, chỉ muốn uống thuốc cái ực cho mau. Sức khoẻ là vấn đề chúng ta không thể nào mua được. Chỉ tự tạo. Anh phải đi bộ cho máu huyết lưu thông nếu không sẽ bị ứ vào tạo nên bệnh tật. Xương bị tác động nên sẽ tự động chuyển các chất dinh dưỡng đến nuôi vùng bị tác động. Cơ thể của chúng ta rất diệu kỳ, nên sẽ tự chữa lành cơ thể.


Thứ hai, độ chính xác của các lần quét là bao nhiêu? Thực tế, kết quả quét DEXA thực sự rất khác biệt tùy thuộc vào loại máy được sử dụng, cách người thực hiện xét nghiệm và loại xương được đo, với các nghiên cứu thường cho thấy sự khác biệt 5-6% về mật độ xương tùy thuộc vào nơi thực hiện xét nghiệm. Quan trọng hơn, vì điểm T dựa trên độ lệch chuẩn, nên sự khác biệt 5-6% về mật độ xương có thể làm thay đổi điểm T từ 0,2-0,4 (tương đương với việc mất xương trong một thập kỷ) và do đó khiến nhiều người bị chẩn đoán loãng xương.


Mình xem hình ảnh chụp xương sống của đồng chí gái thì thấy hơi cong cong. Lý do là ngồi văn phòng bao nhiêu năm qua. Thường chúng ta ngồi không thẳng lưng mà mệt mỗi khiến ngồi vẹo vẹo. Khi xưa mình có thấy xương mình hơi bị nhưng từ khi tập Đông Phương Hội, nội công Hồng Gia thì lưng bắt đầu thẳng lại vì các chi tiết khi tập, kéo giãn các gân ở sau lưng hay toàn cơ thể.


 Một vấn đề tương tự với huyết áp, vì áp lực khi làm việc tại phòng khám bác sĩ thường khiến huyết áp tăng cao đến mức mọi người bị chẩn đoán nhầm là tăng huyết áp và bắt đầu dùng thuốc hạ huyết áp. Tình trạng này, ngược lại, được gọi một cách hoa mỹ là "tăng huyết áp áo choàng trắng", áp dụng cho 15-30% các trường hợp chẩn đoán tăng huyết áp, nhưng hiếm khi được điều chỉnh.


Vụ này mình thấy rõ ràng khi đến văn phòng bác sĩ, mới ngồi xuống là cô y tá chạy vào đo huyết áp. Thường người ta dặn là đo huyết áp phải ngồi xuống bình tỉnh độ 5 phút sau mới lấy để khi hơi nhịp tim điều hoà mới lấy. Gặp cô nào dễ thương là tim mình đập mạnh hơn nên lúc nào cũng thấy áp huyết cao. Bác sĩ kêu uống thuốc. Trong khi mình tập hay đi bộ thậm chí leo núi cao, thì đồng hồ mình tự động đo nhịp tim và huyết áp, cho biết bình thường. Không bao giờ thấy hiện tượng huyết áp lên cao như ở văn phòng bác sĩ  Chán Mớ Đời 


Thứ ba, liệu việc lặp đi lặp lại những điều này có ích gì không? Hóa ra, một nghiên cứu trên 4,124 phụ nữ lớn tuổi đã phát hiện ra rằng sau khi có kết quả DEXA ban đầu, không có thêm thông tin hữu ích nào được thu thập từ việc lặp lại nghiên cứu trong 8 năm tiếp theo. Tuy nhiên, nhiều hướng dẫn thường khuyên nên chụp 1-2 năm một lần, và tương tự như vậy, Medicare chỉ trả cho một lần chụp 2 năm một lần. Vì những lần chụp này thường có giá từ 150 đến 300 đô la, nên chi phí sẽ tăng lên nhanh chóng. Không có bác sĩ nào để ý theo dõi các hình ảnh trước đây để chẩn đoán. Nhiều khi mình đổi bác sĩ vì đổi bảo hiểm hay dọn nhà.


Mình nhớ lúc 55 tuổi, có anh bạn đi soi ruột khám phá bị ung thư nên khuyên mình đi soi ruột. Kết quả cho thấy có mấy pulips được bác sĩ lấy ra thử nghiệm, thấy loại hiền. Hẹn 5 năm sau, cũng đi soi ruột, cũng có mấy pulips được chụp hình. Sau đó mình bắt đầu ăn uống kỹ lưỡng lại như vô thất gián đoạn, ngày một bữa thì 5 năm sau đi soi ruột, không có gì hết. Bác sĩ kêu 10 năm nữa thay vì 5 năm. Cho thấy ăn uống, tập thể dục, đọc sách báo về dinh dưỡng sẽ giúp cải thiện sức khoẻ của mình.


Thứ tư, liệu các lần chụp có phản ánh chính xác sức mạnh của xương và nguy cơ gãy xương không? Mặc dù chúng thường có khả năng dự đoán nguy cơ, nhưng chúng không chính xác như người ta thường nghĩ. Ví dụ, nghiên cứu này phát hiện ra rằng tình trạng loãng xương của bệnh nhân (được xác định bằng điểm số T của họ) thường không khớp với những gì được quan sát trực tiếp trong xương dưới kính hiển vi. Thế là ngọng


Một phương pháp chẩn đoán sức mạnh xương rẻ hơn (không làm bệnh nhân tiếp xúc với bức xạ ion hóa) đang bắt đầu được sử dụng ở Châu Âu. Phương pháp này hoạt động bằng cách truyền sóng siêu âm vào xương và sau đó phân tích quang phổ do sóng tạo ra để đánh giá sức khỏe của xương. Tóm lại, đây có thể là một phương pháp vượt trội hơn hẳn so với phương pháp quét Dexa, nhưng khó có khả năng chúng ta sẽ thấy phương pháp này được sử dụng thường xuyên tại Hoa Kỳ trong ít nhất một thập kỷ tới do nhiều người đã đầu tư rất nhiều vào việc thực hiện quét Dexa.


Ai buồn đời thì nghe hay đọc bài trên NPR như sau: https://www.npr.org/2009/12/21/121609815/how-a-bone-disease-grew-to-fit-the-prescription


Còn  không thì  mua  cuốn sách a 2011 book nói về scam của DEXA 


Khi bệnh nhân được chẩn đoán loãng xương, phương pháp điều trị đầu tiên là bắt đầu dùng bisphosphonate và tiếp tục trong tối đa 3-5 năm, tùy thuộc vào việc thuốc được tiêm tĩnh mạch hay uống.


Có nhiều yếu tố ảnh hưởng đến sự phát triển của xương. Hai trong số những yếu tố quan trọng nhất là các tế bào tạo xương (nguyên bào xương) và các tế bào phá hủy xương (tế bào hủy xương). Bisphosphonate tập trung trong xương và hoạt động bằng cách vô hiệu hóa hoặc tiêu diệt các tế bào hủy xương. Điều này dẫn đến mật độ xương tăng lên do sự cân bằng sản xuất xương chuyển sang hướng xây dựng xương thay vì phá vỡ xương. 


Vấn đề là Bisphosphonate nổi tiếng với nhiều tác dụng phụ. Những tác dụng phụ thường gặp bao gồm:

* Kích ứng dạ dày và viêm hoặc xói mòn thực quản (đôi khi có thể dẫn đến ung thư thực quản).

* Đau xương, cơ và khớp dữ dội khắp cơ thể.

* Hoại tử xương (mô xương chết) trong hàm. Vì rất nhiều người bị ảnh hưởng bởi tình trạng này (ví dụ: Kaiser phát hiện 0,1% người dùng bị ảnh hưởng), các vụ kiện tập thể đã được đệ trình chống lại các nhà sản xuất vì căn bệnh suy nhược này (điều này tiết lộ các cuộc thảo luận kín của công ty dược phẩm Merck). Điều này dường như là kết quả của việc chúng tập trung ở hàm, làm giảm khả năng tự phục hồi của hàm khoảng 90%. Đáng chú ý, Hiệp hội Nha khoa Hoa Kỳ thậm chí còn khuyến cáo các thành viên tránh làm việc với những bệnh nhân đang dùng Bisphonate. Cuối tuần này mình có đến 4 nha sĩ ngụ lại nhà mình nên tha hồ hỏi chuyện. Kinh


Một anh nha sĩ kêu bị ung thư gan và chữa bệnh bằng cách uống sinh tố C mỗi ngày từ 7 năm nay. Lành bệnh và tiếp tục sinh tố C mỗi ngày. Mình có kể vụ này rồi. Tìm trên bờ lốc.


Nói đến nha sĩ, mình có anh bạn ở Seattle, năm ngoái ghé nhà anh ta ngủ lại đêm trên đường đi Alaska. Anh ta nói là ra Costco mua cái máy xịt nước để xúc miệng sau khi ăn cơm. Anh ta khuyên bệnh nhân, khỏi mất công đi gặp anh ta 6 tháng một lần. Mình thử thì đúng thật. Đánh răng, lấy chỉ cọ nếu răng tùm lùm nhưng khi dùng máy này xịt vẫn ra thức ăn còn dính trong răng. Cho nên đánh răng vẫn bị nếu lộn xộn. Cả năm nay không thấy đau nếu răng nữa. Văn phòng nha sĩ gọi như ri. Chán Mớ Đời 


Trở lại hệ ứng khi dùng Bisphosphonate:

* Gây ra các triệu chứng giống cúm khi tiêm.

* Đôi khi gây ra gãy xương bất thường ở hông.

* Làm tăng gấp đôi nguy cơ rung nhĩ

* Nồng độ canxi trong máu thấp (hạ canxi máu thường có thể gây ra nhiều vấn đề).

* Mệt mỏi, buồn nôn và yếu sức.

* Suy giảm chức năng thận.

* Viêm mắt.

* Xương chậm lành sau khi gãy xương.

* Tăng nguy cơ gãy xương. 


Đây là một tác dụng phụ gây tranh cãi và có nhiều bằng chứng trái ngược nhau, vì nó trái ngược với tác dụng của thuốc, nhưng hiện nay đã có đủ bằng chứng cho thấy những loại thuốc này làm tăng nguy cơ làm một số loại gãy xương. Chán Mớ Đời 


Ai buồn đời thì đọc bài sau đây do cơ quan y tế chính phủ đăng để hiểu sự tai hại nhưng tại sao họ vẫn tiếp tục bán. Các công 


https://pubmed.ncbi.nlm.nih.gov/19038763/


https://www.fda.gov/drugs/postmarket-drug-safety-information-patients-and-providers/fda-drug-safety-communication-ongoing-safety-review-oral-bisphosphonates-and-atypical


Một trong những khía cạnh đáng chú ý nhất của cơ thể con người là khả năng thích nghi dần dần với bất kỳ hoàn cảnh nào. Ngược lại, một trong những thách thức chính mà người ta phải đối mặt khi đối phó với một căn bệnh mãn tính là thông thường, khi các triệu chứng của bệnh xuất hiện, quá trình sinh lý kém thích nghi gây ra các triệu chứng đó đã được thiết lập lâu dài trong cơ thể và do đó rất khó (và tốn thời gian) để thay đổi.



Mình đọc đâu đó các phi hành gia bay lên cung trăng, khi về lại trái đất họ sẽ gặp phải vấn đề trọng lượng và loãng xương, do đó NASA phải chuẩn bị cho họ lấy lại được xương cứng.


Xương phụ thuộc vào trọng lực để tạo ra tín hiệu (thông qua dòng điện được tạo ra khi xương bị nén), tín hiệu đó bị mất trong môi trường trọng lực thấp. Chính vì vậy, một vấn đề tồn tại lâu dài trong du hành vũ trụ là tình trạng mất xương nhanh chóng mà các phi hành gia gặp phải (ví dụ, trong 6 tháng, họ mất 6-10% mật độ xương, khiến họ có nguy cơ gãy xương cao khi trở lại trọng lực bình thường và thường mất 3 năm hoặc hơn để phục hồi).


Chính vì vậy, mặc dù chúng ta thường chỉ tập trung vào các tế bào tạo xương, nhưng thực tế là các tế bào hủy xương cũng vô cùng quan trọng, vì sự phá hủy xương của chúng cho phép xương có hình dạng phù hợp nhất để chịu được trọng lực một cách hiệu quả. Ngược lại, khi chúng bị chặn bởi bisphosphonate, mật độ xương tăng lên, nhưng xương hình thành lại giòn và kém linh hoạt hơn nhiều. Có lẻ vì vậy tập Nội Công Hồng Gia và Trạm Trang Công giúp nén xương khiến xương từ từ chắt thêm. Hay tập Thái Cực Quyền đi chậm như Đông Phương Hội chủ trương.


Điều này lại làm nổi bật một vấn đề phổ biến trong y học. Các bác sĩ thường được đào tạo để tập trung vào việc điều trị các con số (ví dụ: giảm cholesterol "cao") với niềm tin rằng việc điều chỉnh những con số đó sẽ tạo ra sức khỏe. Phần lớn điều này xuất phát từ thực tế là việc tiến hành một nghiên cứu đánh giá lợi ích thông qua sự thay đổi của một giá trị được cho là tốt (ví dụ: vắc-xin tạo ra kháng thể mục tiêu) dễ dàng hơn nhiều so với việc đánh giá liệu có thực sự cải thiện tình trạng của bệnh nhân hay không (ví dụ: giảm tổng số người tử vong - điều mà trong các nghiên cứu của Pfizer đã không xảy ra mặc dù thực tế là các kháng thể "cứu sống" liên tục được sản xuất).


Vì quá trình chuyển hóa xương liên quan đến nhiều quá trình khác trong cơ thể, nên có nhiều yếu tố có thể ảnh hưởng đến nó. Thường các bác sĩ được huấn luyện tập trung vào việc điều trị một khía cạnh cụ thể của cơ thể thường có thể đưa ra bằng chứng cho thấy lĩnh vực họ tập trung là yếu tố quyết định chính đến sức khỏe của xương.


Khả năng vận động vì sự phát triển của xương phụ thuộc vào các tín hiệu được tạo ra từ việc chịu tải trọng lên cơ thể, nên có thể lập luận rằng lối sống ít vận động ngày càng tăng của chúng ta là nguyên nhân dẫn đến sự gia tăng liên tục của bệnh loãng xương ở Mỹ (ví dụ, một nghiên cứu cho thấy phụ nữ sau mãn kinh ít vận động mất 2.26% khối lượng xương mỗi năm, trong khi những người tập tạ lại tăng 1,17%). Ngoài ra, việc tiếp xúc với ánh sáng mặt trời đã được chứng minh là làm tăng mật độ xương, điều này càng minh họa rõ hơn việc ít vận động trong nhà có thể gây ra vấn đề như thế nào. 


Điểm này là vấn nạn tại Hoa Kỳ cho người cao tuổi nhất là phụ nữ. Họ không muốn bị ăn nắng nên ra đường là phải xoa kem chống nắng mà loại kem này làm bằng hoá chất nên có thể gây nguy hại cho cơ thể trong khi đó xương cần sinh tố D để tạo chất calcium cho xương tia nắng mặt trời. Người ta khuyên đi bộ, có ánh nắng mặt trời để giúp không bị loãng xương nhưng mấy ai đi hay sợ ăn nắng nên bôi kem chống nắng. Ở Hoa Kỳ tại các tiểu bang miền Bắc, mùa đông nhiều nên ít có ánh mặt trời. Đến khi mùa Xuân họ ra đường thì lại bôi kem chống nắng thế là ngọng.


Gần đây bộ trưởng y tế Hoa Kỳ cấm không được bỏ chất Fluoride trong nước uống trên toàn Hoa Kỳ. Mình không hiểu lý do là Âu châu đã cấm từ lâu nhưng tại sao Hoa Kỳ phải đợi đến thời ông Trump lên mới thật sự cấm.


Fluoride ban đầu được thêm vào nguồn nước vì fluoride được biết là làm tăng mật độ xương, nên điều này được sử dụng để lập luận rằng nó có thể bảo vệ răng của chúng ta, và do đó nó có thể được coi là một chất dinh dưỡng thiết yếu. Những nỗ lực này ban đầu không thành công, nhưng cuối cùng, vì fluoride là thành phần cần thiết để sản xuất bom nguyên tử đầu tiên, chính phủ đã nhượng bộ và thêm fluoride vào nguồn nước. Thật không may, giống như bisphosphonates, mặc dù fluoride làm tăng mật độ xương, nhưng xương được hình thành lại kém khỏe mạnh và không thể hoạt động bình thường. 


Điều này cũng đã được chứng minh bởi nhiều nghiên cứu liên kết fluoride với bệnh nhuyễn xương (một tình trạng xương mềm và do đó dễ gãy hơn) và nhiều nghiên cứu cho thấy việc bổ sung fluoride làm tăng chứ không phải giảm nguy cơ gãy xương. Tuy nhiên, ngược lại, vì loãng xương thường được xác định không phải bởi nguy cơ gãy xương mà là do mất mật độ xương. Chán Mớ Đời 


Do đó phải mua kem đánh răng từ Đức quốc vì không có fluoride. Hay đi chơi ở Âu châu thì mua ít hộp kem đánh răng về xài.


Về già người ta bệnh hoạn nhiều hơn nên bác sĩ và nhà thương cũng như các công ty dược phẩm tạo dựng một nền tảng y khoa để moi tiền các vị cao niên. Về già chúng ta thấy ai nấy đều đổi tên đổi họ Cao. Nhiều người bị bắt buộc đổi vì bác sĩ khuyên. Mình sang Mỹ rồi phải đổi tên cho có vẻ Mỹ. Thay vì họ Lê họ Nguyễn, đổi thành họ Cao, nuôi sống bác sĩ cũng như dược sĩ. Chán Mớ Đời


Ông Tám Bôn Sa, mỗ tim xong người phê, cứ rung chân rung cẳng, đi đứng lộn xộn. Bác sĩ cho uống thuốc này thuốc nọ khiến tim nhảy lộn xộn, tưởng phiêu diêu rồi. Đùng một cái ông ta nhớ mình có kể vụ mật ong nên gọi điện thoại nhờ khi nào ra bôn Sa thì mua dùm cho bình mật ong. Từ ngày ông ta uống mật ong nguyên chất, chân tay khoẻ mạnh đi đứng vững vàng. Đúng là Phước chủ may cho thần mật ong. 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Hắc sơn tử

Một liệu thuốc trị ung thư bị bắt buộc quên lãng

 Sống lâu, mình nghiệm một điều; vì đồng tiền người ta bỏ qua thiên chức, đạo đức để làm ra tiền và thật nhiều tiền. Như vụ Covid, họ tạo thêm đủ trò để bán thuốc tiêm mà ngày nay, hệ quả về chích thuốc ngừa COVID khiến người Mỹ càng lãnh thêm bệnh tật và chả có ai bị đi tù hay ra toà. Các công ty dược phẩm làm giàu vẫn phây phây hốt bạc.


Điển hình về y tế, các bác sĩ nhà thương không muốn chúng ta lành bệnh vì một bệnh nhân khỏi là mất đi một khách hàng. Nhớ có lần, đi khám sức khoẻ, kết quả thử nghiệm máu miết gì đều bình thường, bác sĩ của mình khuyến khích nên uống thuốc ngừa cholesterol và tiểu đường. Lý do là để phòng ngừa khiến mình Chán Mớ Đời chả muốn trở lại. Nghe nói bác sĩ cũng như nhà thương có quota hàng năm kê toa cho bệnh nhân. Mình xem phim tài liệu, nói về các đại diện thuốc Tây bên Ý Đại Lợi đi chiêu dụ bác sĩ kê toa thuốc của họ. Từ đó có cái nhìn bớt kính nể các vị lương y như kế mẫu.

Theo thống kê mỗi người bị ung thư là nhà thương và bác sĩ nhận tối thiểu $500,000 và chỉ cho phép trị ung thư bằng 3 phương cách mà tỷ lệ sống sót chỉ có 2.1%. Trong khi ở Âu châu, thì có nhiều phương cách chữa như sinh tố C… có ông Mỹ đưa vợ sang Đức quốc chữa bệnh ung thư. Ông ta quay phim, suốt 1 tháng trời nằm trong bệnh viện tư, họ truyền sinh tố C và cho nhìn đói khiến các tế bào ung thư đói và chết. Tốn $10,000 khỏi bệnh.


Có vợ chồng anh bạn nha sĩ từ Dallas đến cuối tuần này đi ăn cưới, ở lại nhà mình, anh chồng nha sĩ kể là trị được bệnh ung thư gan và từ 7 năm qua mỗi ngày uống sinh tố C. Ai tò mò kiếm trên bờ lốc mình có kể vụ sinh tố C và trị bệnh ung thư.

Bơ bán trên thị trường có mùi bơ nhưng không phải bơ. Toàn là hoá chất và đường, hỏi sao không bị bệnh khi ăn năm này qua năm nọ


Từ hơn 1 thế kỷ nay, thế giới xem y khoa hiện đại như là một là sự thật, một chân lý của mọi việc cứu chữa bệnh tật và bỏ qua hay xoá sổ tất cả những phương pháp trị liệu tích góp từ nghìn xưa. Vấn đề là ngày nay, chúng ta thấy bệnh tật càng ngày càng nhiều. Có thể chúng ta sống lâu hơn thế hệ ông bà nên càng tin sâu hơn và chỉ muốn chữa bệnh theo y khoa hiện đại. Đọc trên báo, có ông cho biết là hơi nhức đầu nên đi bác sĩ, bác sĩ bắt khám nghiệm đủ trò, lấy máu, chụp Quang tuyến này nọ, cuối cùng cho viên thuốc Tylenol uống. Tháng sau nhận biên lai dù hãng bảo hiểm đã trả phần nhiều, ông ta phải bỏ tiền túi trả gần $10,000.


Hôm qua đọc một bài viết của một bác sĩ đăng trên trang nhà các y sĩ vùng Trung Mỹ, nên ghi lại đây cho ai tò mò tìm hiểu. Mình chỉ tóm tắc vì khá chuyên môn nên đọc như ăn cơm khô, bánh mì 5 ngày. 


Vị bác sĩ cho biết “Trong sáu tháng qua, tôi đã nỗ lực thu hút sự chú ý của công chúng đến dimethyl sulfoxide (DMSO), một liệu pháp tự nhiên bị lãng quên, có khả năng điều trị nhanh chóng nhiều loại bệnh lý và được nhiều nghiên cứu chứng minh là rất an toàn (nếu sử dụng đúng cách), và quan trọng nhất (nhờ Đạo luật DSHEA năm 1994 hợp pháp hóa tất cả các liệu pháp tự nhiên), hiện đã có sẵn. Vì tôi tin rằng DMSO có vô vàn lợi ích cho cộng đồng y tế và bệnh nhân, tôi đã miệt mài tập hợp các bằng chứng để chứng minh cho việc tái khám phá nó. Chính vì vậy, trong suốt loạt bài này, tôi sẽ trình bày hơn một nghìn nghiên cứu cho thấy DMSO điều trị hiệu quả:”


Sơ lược bài viết của vị lương y như từ mẫu:


•DMSO là một chất an toàn và tự nhiên, có hiệu quả đáng kể đối với nhiều loại bệnh, bao gồm đau, chấn thương và đột quỵ.


•DMSO hòa tan hiệu quả nhiều loại thuốc và có thể vận chuyển chúng đi khắp cơ thể. Điều này làm tăng hiệu lực của thuốc, cho phép thuốc được đưa qua da và cho phép chúng nhắm mục tiêu sâu bên trong cơ thể (ví dụ: nhiễm trùng kháng thuốc) mà các liệu pháp khác khó tiếp cận.


•Thông qua nhiều cơ chế khác nhau, DMSO nhắm mục tiêu chọn lọc các tế bào ung thư và đồng thời làm giảm hậu quả của các liệu pháp điều trị ung thư. Nó cũng mang các liệu pháp điều trị ung thư thông thường và tự nhiên đến các khối u, do đó làm tăng đáng kể hiệu lực của các liệu pháp này (đồng thời cho phép sử dụng liều thấp hơn và ít độc hơn nhiều).


•Khi DMSO được kết hợp với hematoxylin (một loại thuốc nhuộm được sử dụng rộng rãi trong bệnh học), nó trở thành một phương pháp điều trị ung thư cực kỳ hiệu quả, vừa khai thác các đặc tính chống ung thư nội tại của DMSO vừa trực tiếp tiêu diệt các tế bào ung thư. Nó cũng có khả năng nhắm mục tiêu ung thư rất đặc hiệu mà không ảnh hưởng đến các tế bào bình thường, do đó cho phép nó hòa tan ung thư ở liều lượng hầu như không gây độc cho bệnh nhân. Ai tò mò thì xem phỏng vấn bác sĩ trên chương trình 60 Minutes tại Hoa Kỳ vào những năm 1960, nói đến phương cách trị liệu ung tư với DMSO nhưng FDA không cho phép. Lý do là các công ty dược phẩm không làm ra tiền.


https://youtu.be/4XEt0n6LPrk?si=yHbSiMA-Agi4UPKS


Hematoxylin là một loại bột thu được từ cây gỗ tròn (ví dụ: nghiền gỗ lõi, đun sôi trong nước để hòa tan hematoxylin, và làm bay hơi hỗn hợp đó để chỉ còn lại bột). Loại cây này có nguồn gốc từ Trung Mỹ và ban đầu được người Maya sử dụng để nhuộm vải bông và làm thuốc (ví dụ: để điều trị tiêu chảy và kiết lỵ). Sau khi được người Tây Ban Nha phát hiện vào năm 1502, một thị trường khổng lồ cho loại cây này đã nhanh chóng phát triển do nhu cầu của ngành công nghiệp dệt may trong việc tạo ra một loại thuốc nhuộm đáng tin cậy. Không lâu sau, nó bắt đầu được trộn với nhiều loại muối kim loại để giữ lại trên vải (và không bị phai màu).


Vì nhiều tế bào trong suốt và do đó khó nhìn thấy nếu không có thuốc nhuộm có thể nhuộm màu chúng, nên rất lâu sau đó (khoảng năm 1830), hematoxylin bắt đầu được sử dụng trong bệnh lý học, nơi nó được phát hiện (sau khi được oxy hóa thành hematein và gắn với muối kim loại), nó có hiệu quả đáng kể trong việc nhuộm nhiều thành phần của tế bào, bao gồm cả DNA. Đổi lại, do hiệu quả tốt của nó, gần hai trăm năm sau, nó vẫn là một trong những phương pháp nhuộm chính được sử dụng trong bệnh lý học để đánh giá mô (đó là chữ “H” trong phương pháp nhuộm H & E).


Vị bác sĩ kể tiếp:

Vì vậy, gần đây tôi đã đăng một bài viết về những đặc tính đáng chú ý của DMSO trong điều trị ung thư và trích dẫn hàng trăm nghiên cứu cho thấy rằng:


•DMSO khiến nhiều loại tế bào ung thư chuyển đổi trở lại thành tế bào bình thường.

•DMSO làm chậm sự phát triển của nhiều loại ung thư.

•DMSO cho phép hệ thống miễn dịch nhắm mục tiêu và loại bỏ các tế bào ung thư mà trước đây nó không thể loại bỏ.

•DMSO điều trị nhiều biến chứng khó khăn của ung thư như đau do ung thư và bệnh lắng đọng tinh bột do đa u tủy.

•DMSO bảo vệ mô khỏi tổn thương do xạ trị và hóa trị.

•DMSO làm cho nhiều liệu pháp điều trị ung thư (ví dụ: xạ trị hoặc hóa trị) hiệu quả hơn, do đó đảm bảo tỷ lệ thành công điều trị cao hơn và ít biến chứng hơn (vì liều lượng độc hại được sử dụng ít hơn).


Điều đáng chú ý là mặc dù đặc tính chống ung thư của DMSO thường được sử dụng trong các thí nghiệm trong phòng thí nghiệm (bao gồm cả những thí nghiệm tìm kiếm các tác nhân chống ung thư có cùng đặc tính chống ung thư), lĩnh vực nghiên cứu ung thư lại có một điểm mù đáng chú ý đối với việc sử dụng DMSO, vì vậy trong các tài liệu hiện có, nó hầu như không bao giờ được thảo luận như một liệu pháp tiềm năng.


Trong số rất nhiều công dụng này, tôi tin rằng hai công dụng đáng chú ý nhất là khả năng làm giảm các biến chứng khó khăn của ung thư (ví dụ: đau do ung thư hoặc bảo vệ mô khỏe mạnh khỏi xạ trị) và khả năng tăng cường các tác nhân chống ung thư khác.


Một trong những ưu điểm và rủi ro chính của DMSO là nó có thể đưa các chất qua da và làm tăng đáng kể hiệu lực của chúng trong cơ thể. Một mặt, điều này khá có lợi vì nó cho phép tiêm những chất mà nếu không thì phải tiêm qua da và chỉ cần liều lượng thấp hơn nhiều để đạt được kết quả (ví dụ, như tôi đã trình bày ở đây, thuốc kháng khuẩn được trộn với DMSO thường có thể điều trị nhiều loại nhiễm trùng mãn tính mà nếu không thì kháng lại liệu pháp kháng sinh). Tuy nhiên, mặt trái của nó là làm tăng đáng kể nguy cơ ngộ độc, do vô tình đưa các hợp chất độc hại (ví dụ: thuốc trừ sâu) vào cơ thể đã có trên da trước khi bôi DMSO (hoặc đã được tiếp xúc sau đó), hoặc làm tăng hiệu lực của thuốc dùng kết hợp với nó.




Những kết quả sau khi được diều trị bởi DMSO. Các trị liệu thấy rất hay. Khi nào buồn đời em sẽ kể tiếp

Mình tạm ngưng đây vì kể nhiều quá mấy bác lại choáng mắt. Nếu thích thì cho biết, sẽ tải thêm những gì em ghi lại trong sổ tay.

Có anh bạn bác sĩ ở Việt Nam gửi cho tài liệu như sau:

DMSO is a product that has not undergone the rigorous scientific testing required to
ensure that it actually works for certain medical conditions and that it is safe for short
and long-term use by patients. In Canada, DMSO is currently only approved for a few
very select chronic genitourinary conditions and is only available through prescription.
Individuals who obtain DMSO from sources other than their pharmacy cannot be certain
of the quality of the product they are using and it may contain additional medications or
contaminants that could cause serious side effects. Despite the above, many Canadians
continue to place themselves at potential risk by using DMSO for a wide variety of
medical conditions, even though there is little or no scientific evidence that DMSO is
effective in treating these conditions.

Mình không biết nhiều về y khoa. Vấn đề là DMSO không làm ra tiền nên các công ty dược phẩm, không bán được.vì không có Patent. Tương tự như sinh tố C, chống ung thư cực mạnh. Mình không biết anh bạn bác sĩ lấy tài liệu ở đâu nhưng nếu lấy trên các trang nhà của do các công ty dược phẩm bảo trợ thì Chán Mớ Đời.

Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Hắc sơn tử

Hậu duệ khoa bảng người Việt

 

Hôm trước tình cờ đọc trên mạng bà Dương Nguyệt Ánh và bà Dương Vân Mai có họ hàng với nhau, xuất thân từ hai anh em Dương Khuê và Dương Lâm khiến mình tò mò về hậu duệ các người nổi tiếng có học thức khi xưa. Thú thật mình không biết hai ông họ Dương này chỉ nghe đến ông Dương Thiệu Tước , con trai của 1 trong ông này là nhạc sĩ tác giả bài “đêm tàn Bến Ngự” bất hủ. Có người gửi thêm tin tức 



Chào anh,

Cả 2 người đều là hậu duệ của cụ Dương Lâm (1851-1920). Bố của bà Dương Nguyệt Ánh là con trai dòng chót của cụ Dương Lâm. Bố của bà Dương Vân Mai và con trai dòng cả của cụ Dương Tự Phan. Cụ Dương Tự Phan là con trai dòng cả của cụ Dương Lâm nên theo vai vế thì bà Dương Nguyệt Ánh là cô của bà Dương Vân Mai, nhưng theo tuổi tác thì tuổi khác xa. Bà Ánh sinh 1960, bà Mai sinh 1941.

Cụ Dương Khuê bắt chước vua Tự Đức đặt một bài vè có 4 câu,  mỗi câu 4 chữ để đặt tên cho con trai theo mỗi dòng  (vua Tự Đức đặt bài vè 4 câu, mỗi câu 5 chữ, bắt đầu là Miên Hường Ưng Bửu Vĩnh...). Bài vè của cụ DK bắt đầu là Tự Thiệu Hồng Nghiệp...và không có ý định đặt tên cho con gái vì là nữ sinh ngoại tộc, nhưng cụ DK có đặt chữ lót cho con gái là Tuyết như bà Dương Tuyết Lan.


Đến đời ông Dương Tự Bình con trai trưởng của cụ DK, và ông Dương Tự Phan con trai trưởng của cụ DL thì có đặt tên chữ lót cho con gái là Nguyệt như Dương Nguyệt Diện, Dương Nguyệt Thường etc, cũng như các đời sau nữa là Vân,  Thúy etc, nhưng không nhất thiết mọi nhà phải noi theo, chẳng hạn bà Dương Ấu Oanh là em gái của ông nhạc sĩ Dương Hồng Duyệt (hậu duệ dòng Dương Khuê), lẽ ra phải có chữ lót là Vân, nhưng gia đình đã phá lệ.


Ông Dương Tự Phan có hơn 20 người con trai với 5, 6 bà vợ nên anh thấy nội chi này thôi đã đến mấy trăm, mấy ngàn con cháu chắt rồi. 


Cụ Dương Khuê, Dương Lâm cũng có nhiều vợ (1 chính và nhiều thất) nên con cháu rất đông và chẳng còn liên lạc với nhau. Nhánh còn lại ở làng Vân Đình, Hà Đông chắc có thế còn gặp nhau. Nhánh đã ra hải ngoại trước 75 (du học hoặc làm việc) hoặc sau 75 (di tản, vượt biên, HO hoặc đoàn tụ gia đình) thì it có cơ hội gặp nhau hơn.


Mình đọc đâu đó nhà Lý khi bị Trần Thủ Độ soán ngôi nên có một số người sống sót vượt biển chạy đến Đài Loan và Triều Tiên. Có thể họ là những Boat People đầu tiên của Việt Nam. Con cháu di tản trên hai chiếc tàu này sau này phụ giúp vua xứ Cao Ly xây dựng cơ đồ mà ngày nay có người làm đến chức tổng thống mà người Triều Tiên gọi dòng tộc này là Lee. Gặp ai họ Lee, người đại Hàn thì biết họ là hậu duệ của nhà Lý Việt Nam khi xưa. chắc bị họ Trần giết hết cả họ nên ít thấy ai người việt mang tên họ Lý.


Khi xưa đồng chí gái hay kêu mình đi dự “ngày nhớ Huế” do ông anh và mấy người đồng hương tổ chức thì khám phá các gia đình khoa bảng của Huế khi xưa như Hồ Đắc, Tôn Thất, Thân Trọng, Hà Thúc, Nguyễn Khoa…. Hàng xóm mình khi xưa có ông Hà Thúc Mãn, cán sự công chánh, nghe nói cháu của ông Hà Thúc Nhơn, người tử thủ ở bệnh viện Nha Trang thì phải, kêu tẩy trừ tham nhũng sau bị đại tá Lý Bá Phẩm cho chiến xa bắn chết thì phải. Sau vụ này chú Mãn chửi thề mệt nghỉ. Nghe nói sau 76 chú về Sàigòn làm thầu khoán.  Mình xin lỗi đã để lộn tên ông đại tá đã dẹp loạn. may có người nói . cảm ơn bác


Nếu xét về khoa học thì có lẻ gen của gia đình di truyền. Cũng có thể là giáo dục hay cả hai. Mình nghĩ là giáo dục gia đình hơn là gen vì dòng tộc chỉ có một vài người đổ tú tài, cử nhân hay tiến sĩ chớ không phải cả họ. Cha hay ông nội đổ làm quan thì con cháu cũng phải học thì có đứa thông minh đậu cao, có đứa học ngu thì rớt.


Mỗi lần có kỵ bên vợ thì mình thấy con cháu tụ họp động đủ. Đa số là bác sĩ hay kỹ sư hay nha sĩ hoặc dược sĩ, chả có ai làm vườn nông dân như mình. Tuần rồi đi ăn cưới cháu kêu bằng ông cũng thấy toàn là bác sĩ kỹ sư thế hệ sau này. Có thể nói sang Hoa Kỳ hay thời nay, cơ hội học lên cao hơn xưa. Bạn học khi xưa ở Đà Lạt còn dân Đà Lạt mình gặp lại thì đậu tiến sĩ thì đông hơn quân tàu. Có hai cô, một cô là con gái tiệm cà phê ở đường Phan Bội Châu. 


Không biết là nhờ gen hay giáo dục. Bên vợ mình thì được biết ông ngoại là dòng Tôn Thất, học đậu cao nên làm quan, bà ngoại là họ Hồ Đắc cũng nổi tiếng học giỏi ở Huế, có đông con gái và con trai. Mấy ông cậu là bác sĩ ngoại trừ một ông buồn đời sao học vẽ làm hoạ sĩ, tên Tôn Thất Đào nổi tiếng ở Huế, khi xưa dạy đại học mỹ thuật Huế. Mấy cô con gái đều được đi học trường Đồng Khánh sau này lấy chồng đều học cao, làm công chức đến chức phó tỉnh trưởng ,… con trai cũng đông, đa số qua Hoa Kỳ làm bác sĩ, có 1 người con trai thì đi theo cách mạng, làm tùy viên cho Võ Đại tướng, đổi họ thành Nguyễn thay vì Tôn Thất, con cháu đều học cao, có hai cô con gái đậu tiến sĩ ở Harvard chớ không phải mua bằng như đa số tiến sĩ ở Việt Nam. Đậu xong ở lại Hoa Kỳ vì về Việt Nam chả làm được gì cả phí đời. 


Có thể cha mẹ có học nên cải thiện thêm gen và từ đời này sang đời kia gen từ từ khá lên chớ nông dân như mình thì con cháu đời đời là nông dân. Có học nên giáo dục con từ bé nên theo khuôn khổ. Nếu bố mẹ đọc sách, có sách trong nhà thì con Cái cũng bắt chước đọc sách, học tập thay vì đi chơi phá làng phá xóm như mình. có ông người gốc Đại Hàn, buồn đời kêu mấy đứa con muốn hưởng gia tài phải đậu tiến sĩ hay bác sĩ.


Mình có anh bạn học chung khi xưa kể là trong gia phả có ghi tên hai người đậu tiến sĩ nhưng không ghi tên. Đặc biệt là dặn con cháu sau này dù thời thế ra sao cũng phải cho con cháu ăn học. Sau 75 gia đình anh ta bị Trù dập không được đi học tiếp lên đại học nhưng anh ta vẫn lén nghe đài BBC và voa để học thêm anh ngữ thêm 6 năm anh ngữ ở trung học và Hội Việt Mỹ.  Sau đổi mới họ phải dùng anh ta vì biết tiếng anh nên nay có cuộc sống tươm tất. Sau này về Hà Nội, mới khám phá ra là hai vị tiến sĩ không ghi tên trong gia phả là hai ông Ngô Thời Nhậm và Ngô Thời Sỹ. Đoán thời nhà nguyễn nên phải dấu tên.


Có anh bạn khác kể sau 75 anh ta đậu thủ khoa vào đại học Huế được giấy tờ đi du học liên Xô. về Saigon, học 1 năm tiếng Nga ở Võ Văn Tần, đến khi gần ngày đi thì mấy ông Hà Nội vào đá ra để con họ đi Chán Mớ Đời nên anh ta vượt biên nay giàu có. Ngược lại anh ta kể có thủ khoa Sàigòn không được đi nên anh thủ khoa miền nam Chán Mớ Đời tự tử. Con mấy ông lớn ở Hà Nội đi liên Xô chỉ buôn bán, gửi hàng về cho bố mẹ bán giàu có. dạo mình làm việc ở đại học Bách Khoa Lausanne, Thụy Sĩ, họ rất ngại nhận đơn các người tốt nghiệp ở Liên Xô, hỏi ra thì họ cho biết sinh viên du học ở Liên Xô, đa số có bằng hữu nghị nhiều hơn là thực tài.


Đi ngày nhớ Huế thì khám phá ra các dòng họ Nguyễn Khoa, Hồ Đắc, Thân Trọng,.. đều có rể má với bên họ của vợ như rể hay dâu. Chỉ có mình, gốc làm vườn, nông dân lạc đâu vào gia đình cát mệ. 


Lấy vợ dòng cát mệ mới khám phá ra người Huế rất chuộng khoa bảng. Ở Huế có hai dòng họ được gọi “nhất Thân nhì Hà” ý nói đây là dòng Thân Trọng và Hà Thúc. Hai dòng họ này chú tâm học để làm quan, cách tiến thân duy nhất của người xưa. Khi xưa thời phong kiến họ kêu nhất sĩ nhì nông tam công tứ thương nên ai cũng muốn học để làm Quan. Vì một người làm quan cả họ được nhờ. 


Bên ngoại mình, chú ruột của bà cụ mình đậu kỳ thi Hương nên được bổ làm quan, triều đình đưa vào Blao để cai quản. Ông kêu anh em vào đây rồi phát mỗi người một mẫu đất trồng trà làm ăn. Bên nội mình thì thuộc dạng bần cố nông, sau này trong cuộc cải cách Ruộng đất được cách mạng phong lên giai cấp phú nông, suýt bị giết. Thấy trong gia phả có ghi một ông đậu tiến sĩ. Mình nhờ ông chép và dịch gia phả xem có đúng không thì được biết vào thời đại kể trong gia phả chả có ai  đậu tiến sĩ mang tên của ông tổ này cả. Đoán là khi xưa, gia tộc làm ruộng buồn đời ai đó viết gia phả cho dòng tộc buồn đời ghi tên một ông tiến sĩ cho oai gia phả. Đâu có ai kiểm chứng. 


 Nói chung thì khi xưa muốn học đi thi đỗ ông nghè này nọ phải có tiền. Nghe kể mấy dòng họ Thân Trọng hay Hà Thúc hay đem cháu trong họ về nuôi ăn học vì đâu phải ai cũng có tiền. Khi xưa chỉ có nghề làm ruộng mà mấy ông con trai không làm thì đói. mình nghe kể khi xưa, ai học giỏi mà nhà nghèo, thiên hạ hay rước về nuôi, nếu đậu thì gã con gái cho.


Ngày nay thì học hành được phổ thông hóa nên bất cứ ai cũng có thể học. Học không được thì mua bằng. Khác với bên Tây đi học đại học chỉ cho rớt một lần trong hai năm đầu rớt quá 2 lần thì không Cho học nữa vì tốn Tiền chính phủ. Con bà chủ nhà cho mình mướn phòng ô sin rớt lần thứ hai là nghỉ nhà đi học nghề thợ mộc. Bên mỹ học trường tư nên tha hồ đóng tiền đến khi đủ điểm ra trường. Mình nghĩ học đại học tốn tiền ngoại trừ muốn đậu tiến sĩ , bác sĩ,..


Qua Mỹ tinh thần khoa bảng từ từ biến mất trong cộng đồng người Việt ở thế hệ thứ 2. Thế hệ thứ nhất thì cũng bắt con học y khoa hay nha khoa này nọ nhưng đến thế hệ sau thì quen với đời sống Hoa Kỳ nên chủ yếu là kinh tế vì phi thương bất phú. Mình có hai đứa cháu chả học đại học, mở công ty buôn bán sau đó một đứa bán một công ty với giá 27 triệu và một đứa ở tuổi 30 bán một công ty khác, bán dụng cụ gắp kít chó, thiên hạ dẫn chó đi bộ, lười gắp cứt chó nên mua đồ này gom cứt chó khoẻ ru, giá 8 triệu đô. Nay ăn xong đi chơi đây đó trong khi anh em họ làm nha sĩ, bác sĩ cày học gạch để trả nợ mượn tiền học đại học. Làm vài năm bằng thiên hạ làm cả đời. 


Khi xưa người ta hay nhắc đến bài thơ của ông vua Tự Đức nói về các cô gái Kim Long. 

Kim Long gái đẹp Mỹ miều, 

trẫm thương trẫm nhớ trẫm liều trẫm đi. 


Ngày nay về Huế người ta lại nhái lại câu thơ trên biến thành 

“Kim Long gái đẹp Mỹ miều , 

kiểm tra dân số đĩ nhiều hơn dân”


 Đúng là vật đổi sao dời. Việt Cộng vô thay đổi hết truyền thống họ tộc theo đúng tinh thần cách mạng xóa Cái cũ làm cái mới. khoa Bảng thành chi chi mô mô. Chán Mớ Đời 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Hắc Sơn tử