Ăn trưa tại Train Bleu



 Hôm qua đi xe đò nên không ăn uống gì cả ngoại trừ chị bạn làm cho cái panino độn prosciutto và bình nước leo núi. Về nhà cô em hỏi ăn Không nhưng để bụng cho ngày mai. Mình dặn cô em giữ chỗ cho 3 mẹ con và mình đi ăn ở tiệm Train Bleu ở ngay gare de Lyon. Đi vào nhà ga phía cái tháp chuông sẽ thấy mấy cái arch cửa sổ trên lầu 1 đề Train Bleu. 

Từ métro vào nhà ga thì bên tay phải thấy cầu thang. nhà ga Lyon này được trùng tu nên trông sạch sẽ sáng hơn thời mình sinh viên. kiến trúc sư Marius Tudoire thiết kế. Ông thần chuyên vẽ nhà ga tại pháp và vài nơi như Algérie. Ông ta là người thiết kế nhà ga Lyon đèn màu của ông Cung Trầm Tưởng. Thiên hạ đến Paris cứ thắc mắc về cái tên. Thật ra là khi công ty hỏa xa mướn ông kiến trúc sư vẽ thì nhà ga này được gọi Compagnie des chemins de fer de Paris à Lyon, à la Méditerranée (PLM). Sau này được gọi cho gọn gare de Lyon. Nay họ dùng LED bóng đèn nên chả còn vàng gì cả. Ông Cũng Trầm Tưởng đến đây ngày nay thì sẽ làm bài bài thơ đen trắng Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen   

Hôm trước đi xe lửa ở gare saint lazare thì thấy nơi họ thường gọi là Salle des Pas Perdus mất tiêu. Họ thay vào đó một tầng mezzanine. Cho thấy Paris đang thay đổi nhưng theo chiều hướng tích cực.

Khi còn sinh viên mình có nghe nói đến tiệm này khi học về các tòa nhà được xây cho hội chợ xảo năm 1900 tại Paris. Kiến trúc bên trong được xem là trường phái baroque và belle epoque nhưng chưa bao giờ dám vô. Có lẻ phim của ông Đậu (mr. bean) có chiếu cảnh ông ta vào tiệm ăn này khá vui cũng như phim Nikita của Luc Besson có quay cảnh ở đây. 

Đúng giờ cả 4 bò lên cầu thang trong nhà ga thì thấy có hai nhóm người đứng đợi. Bên phải là những người đã dành chỗ còn bên trái thì không. Bên trái thì họ cho vào ngồi bar uống rượu hay ăn lặt vặt đợi có chỗ bên phòng lớn hay phòng nhỏ. Nghe nói có thể chứa đến 250 thực khách. Họ mở cửa lúc 11:15 nên khi vào còn vắng thực khách nhưng các phục vụ viên đều như chạy. Họ mở cửa từ 7:30 sáng cho điểm tâm nên ai đến Paris không muốn ăn trưa hay tối thì ghé vào đây ăn sáng để ngắm trang trí. Họ mở trưa từ 11:15 đến 2:30 chiều cho bữa trưa rồi mở lại vào 7:00 chiều. Thấy hành khách kéo Vali vào tiệm có chỗ để trong khi dùng cơm.

Sau khi đợi chờ thủ tục thì được đưa về chỗ ngồi. Nhìn lên Trần nhà thấy họ trang trí và vẽ frescoes khá đẹp. Có nhiều họa sĩ tham gia. May là năm 1966, ông Andre Malraux, cựu bộ trưởng văn hóa của Pháp quốc thời đó can thiệp nếu không thì đã bị dẹp rồi. Nay được xem là di tích lịch sử quốc gia.

Đứng đợi thì mình chụp vài tấm kỷ niệm

Chỗ tụi này ngồi nhìn xung quanh

Họ đem ra thực đơn xong hỏi có uống aperitif không thì cả đám kêu không nhưng cô em và hai đứa cháu kêu rượu. Tại đây được xem món đặc biệt là steak tartare, thịt bò bằm sống trộn với trứng sống và hành dầu olive. Mình đề nghị là kêu thực đơn 7 món để nếm các loại thức ăn. Theo các nhà phê bình ăn uống của pháp thì tiệm này ăn chán lắm nhưng có lẻ vì địa điểm lịch sử của pháp nên du khách và người Mỹ đến đông. Mình thấy người Tàu cũng nhiều. Muốn ăn ngon thì đừng đến tiệm này nhưng để xem không gian trang trí thì nên. Nông dân như mình thì đã thấy ngon còn Tây đầm thì chê kệ họ.

7 món đỡ hơn 14 món mà mình có dịp ăn ở Barcelona với đồng chí gái. Nhớ đời vì buồn ngủ, người Tây Ban Nha ăn trễ nên 9:30 tối mới mở cửa. mình phải đặt trước bàn cả hai tháng và $50/ người để nếu không đến là mất tiền đặt cọc. Tới món thứ 5 là mình vật lên vật xuống. Họ hỏi có muốn uống rượu khác nhau khi đổi món thì mấy đứa cháu kêu không cần.

Phục vụ viên đem rượu trắng đến thì cô em và cháu gái nếm thử kêu được còn thằng cháu cắt cớ kêu không thích nên nó đòi chai khác khiến họ phải khui chai khác. Chán Mớ Đời mình thì kêu không uống rượu. cô cháu hỏi lý do, kêu cậu đã quy y. Thằng cháu có tính di truyền của gia đình nên hơi khác thiên hạ. 

Thực đơn dài thòn lòn 
Vấn đề ăn cơm Tây là mệt vì có nhiều dao đĩa  đây là đĩa để làm kiểu vì trước khi ăn họ cất đi để đem các đĩa được trưng bày từ  có 3 cái nữa bên trái và 3 con dao bên phải.

Bánh mì trấu (pain integral) bên Mỹ gọi là whole-wheat nhưng ở đây phải công nhận họ làm ngon, cứng ít ruột không như ở Hoa Kỳ  bên Ý Đại Lợi anh bạn có làm cho ăn ngon cực.

Món đầu tiên có foie gras của vịt và Bồ câu. Bé tí ti được gọi là Mousse de pigeon au foie gras de canard, figues et raisins, brioche feuilletée aux épices. Ăn với 1/4 brioche nhỏ tí tị. Ăn như Tây khác với người Mỹ ăn nhiều.

Món tiếp theo là Saint-Jacques et daurade en émincé,

caviar Osciètre d’Aquitaine de la maison Prunier,

jaune d’œuf confit et condiment ravigote cũng tí ti nhưng mùi vị cực ngon 

Món này có chút bí đỏ trộn đủ thứ ăn ngon bé tí ti

Món này họ cho ăn giữa chừng như để thay đổi khẩu vị vì có đường trước khi ăn món thịt hai lát nhỏ

Sau thì một đĩa fromage khá lạ. Lâu lắm mới ăn lại chèvre. Cháu mình ăn không hết nên mình chơi luôn đĩa của nó
Họ thay dao để cắt thịt bò. Cho hai lát nhỏ bé
Kem ăn tráng miệng có đổ chút Grand Marnier
Cái đĩa to đùng có chút cá 
Món Hải sản có caviar trứng cá 
Còn món này nổi tiếng ở đây crêpe flambée với rượu marnier

Hai anh em với hai đứa cháu có bữa ăn ngon gặp lại nhau từ  sau chuyến đi Dubai. Hai đứa cháu có hẹn nên đi trước còn hai anh em lang thang từ gare de Lyon xuống bờ sông Seine rồi đi qua đường Rivoli, đến Louvre, băng qua vườn Tuileries công trường Concorde rồi đại lộ Champs Elysees tới Khải hoàn môn mới lấy xe về nhà. 
Dọc sông seine có những quán bán sách cũ 
Dọc bờ sông này họ dành cho người đI bộ và xe đạp khá dễ thương 
Gare de Lyon và nhà hàng ở tầng 1
Một buổi chiều chủ Nhật Paris rất ấm áp. Nay họ làm lại phố đi bộ khá dễ thương. Thiên hạ chạy xe đạp đi bộ khá vui. Hôm nay có hẹn với một cô hàng xóm ở Đà Lạt nhưng mình không nhớ vì khi xưa còn bé và một anh cựu sinh viên chính trị kinh doanh Đà Lạt xưa. Chị ta về Đà Lạt gặp bà cụ mình chụp hình. Còn ông thần thụ nhân thì khi không gọi điện thoại cho mình từ Paris nói chuyện nên có dịp ghé Paris hẹn uống cà phê. 

Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 
Nguyễn Hoàng Sơn 


Đi xe buýt xuyên Âu châu

  Kỳ này sang Âu châu khám phá ra họ có hệ thống xe buýt chạy khắp Âu châu với giá rẻ. thật sự đi máy bay cũng khá rẻ vì từ Paris đến Venice chỉ có $49 nhưng nếu thêm Vali bí xưa la mua thì tốn thêm. Phiền nhất là ra phi trường phải qua an ninh nên mất thì giờ thêm phải đến sớm còn xe lửa thì tiện hơn nhưng có lẻ đắt hơn cả máy bay. Được cái là có thể xem phong cảnh, tương tự xe buýt.


Phong cảnh mùa thu
Geneva nơi mình có đi làm mấy tháng 


Bà người ả rập này xuống trạm ở Geneva sau đó có hai ông đen to lên uống CoCa cola 

Kỳ này để trải nghiệm mình mua vé xe buýt, thường người ta mua vé đi ban đêm để sáng đến Paris vì chuyến đi mất độ 11 tiếng có điểm dừng để lấy thêm khách và cho đi tiểu hay uống cà phê còn trong xe có cầu tiêu. Ngoài ra có WiFi miễn phí cho mọi người sử dụng. Mình muốn xem cảnh nên đi chuyến ban ngày, khởi hành từ Torino lúc 9:45 đến Paris độ 9:00 tối. Dừng lại cho hành khách hút thuốc 3 lần 15 phút. Ở Hoa Kỳ quen về đây thấy Tây đầm hút thuốc mệt nghỉ. May là họ cấm hút thuốc trong xe chớ ngày xưa cho hút mệt thở. Đi quen thì tải ứng dụng còn mình đi có một lần nên mua qua trang nhà của công ty. 

Tới sớm hơn một chút cho chắc ăn thì khi xe buýt đậu lại thì mấy tên cảnh sát chìm đâu nhảy ra leo lên xe với con chó Berger  kinh. sau đó họ mời hai tên và một cô xuống xe đưa sổ thông hành này nọ. Cuối cùng cho đi vì không tìm ra gì cả. Mình lên xe cũng bị hỏi sổ thông hành, cô soát vé thấy sổ Hoa Kỳ thì kêu lên ô America. Có lẻ vì vậy mà sau này có nhiều người kêu thanh you khi họ không nhường mình đi dù ngồi băng trước. Ở Mỹ thường họ để người ngồi băng trước đứng lên ra khỏi xe trước, đây là cứ dành nhau chạy xuống xe để hút thuốc.

Mình để ý hành khách đã số là da trắng trẻ hay người da đen, ả rập. Khởi hành từ Torino chỉ có  23 người nhưng đến Geneva thì họ vớt thêm đâu 12 người nữa. Trong xe có cầu tiêu nhưng khi mình đi thì tối OK chả biết đèn đuốc ra sao thấy bóng đèn bị ai đập bể.  Mình để ý hành khách đã số là da trắng trẻ hay người da đen, ả rập.  

Đi chuyến này nhớ năm tốt nghiệp có đi xe buýt xuyên Âu châu từ Paris sang Hy Lạp . Xe phải chạy qua xứ Nam Tư cộng Sản vì vậy mình muốn đi lại trieste để tìm lại cảm giác sợ khi qua biên  giới Nam tư. Xe chạy đâu đến 8:00 tối thì họ cho xếp ghế thành giường nằm rồi sáng hôm sau độ 8:00 giờ sáng lại xếp ghế lên ngồi. Một kỷ niệm đáng nhớ.

Xe chạy vòng vòng đến khi gần tới Paris thì chạy như rùa bò đến Bercy. Trời mưa thấy cinematheque được dời về đây. Khi xưa hay đi xem phim cũ ở Trocadero. Lấy métro rồi đổi RER về nhà cô em. Cứ đến Paris là mưa. Được cái thay vì mua vé ở máy mình đợi lại phòng vé mua. Ông Tây dễ thương đánh địa chỉ nhà cô em rồi bán vé, in ra cách đi, lấy xe nào rồi xe buýt này nọ. Cho thấy Tây bây giờ khá hơn xưa. Có lẻ nhờ thế vận hội Paris vừa qua. Nghe nói vé métro lên gấp đôi khi có thế vận hội cũng tránh dân Tây di chuyển nhiều. Hồi chiều đi ăn về có cặp vợ chồng du khách hỏi đường đến phi trường  Beauvais khiến mình thất kinh vì chưa bao giờ đến cả. May cô em kêu đi đến nhà ga Saint Lazare nơi mình đi Mantes La Jolie. Hai anh em lội bộ từ ga Lyon đến Khải hoàn môn rồi cô em rên mỏi chân quá nên lấy xe điện về. Mẹ mình đi với mình cũng lết bộ 9, 11 cây số mỗi ngày


Kỳ này về nhận thấy dân gốc nước ngoài nhiều hơn xưa. Nhất là ở Ý Đại Lợi, khi xưa ra không thấy ông đen bà bóng nào cả nay cũng có nhiều thêm da vàng cũng nhiều. Chợ và tiệm ăn tàu mọc khắp nơi. Nhớ khi xưa mình đến những làng tỉnh mà người ý chưa bao giờ thấy một tên da vàng nay thì họ quen rồi. 

Khi xưa, các đế quốc đều có nô lệ từ các xứ khác đến như ngày nay người ngoại quốc nghèo đến lập nghiệp mong xóa đói giảm nghèo. Từ từ Âu châu sẽ trở thành hợp chủng quốc nhất là giới trẻ ngày nay lấy nhau trong liên hiệp Âu châu rất nhiều. Xong om 

Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Xa Hoa Kỳ nhớ về cuộc bầu cử

 


Hôm nay đi xe buýt từ Torino Ý Đại Lợi về Paris, hành trình độ 11 tiếng. Tính đi xe lửa nhưng đường hầm gần biên giới bị sụp nên hơi lộn xộn phải đi qua Milano rồi Thụy Sĩ phải đổi xe lửa 3 lần nên đi xe buýt để nhớ về thời sinh viên. Buồn đời nhớ là còn 2, 3 tuần nữa là bầu cử. Có thể xem cuộc bầu cử này rất quan trọng so với 4 năm về trước. Kết quả sẽ đem đến sự chống đối của hai bên kỳ này vì ai cũng nghĩ có sự gian lận khi đến phiếu. Nếu dùng máy điện toán thì dễ bị hacker. Có lẻ sẽ có biến loạn sau bầu cử vì bên thua sẽ tố cáo là bên thắng cuộc gian lận.

Nợ Hoa Kỳ chồng chất và người Mỹ tự hỏi tiền mua súng đạn cho Ukraine và Do Thái có chính đáng không. Trong khi đó Hoa Kỳ nợ chồng chất quá nhiều 

Kỳ viếng thăm Torino này thì cảm nhận một điều là các hàng quán khi xưa nhỏ như tiệm bánh mì này nọ, tạp hóa đều đóng cửa bù lại các siêu thị lớn được mở khắp nơi. Xem như một kỷ nguyên mới về mua bán đã thay đổi. Người ta mua qua mạng hay siêu thị. Các cửa tiệm đóng gần như hết ngoại trừ trung tâm thành phố có tiệm ăn. Tiệm bán hàng xịn mà dân giả không vào. 

Thấy tiệm ăn MacDonald ở Ý Đại Lợi nhiều. Khi xưa không thấy mà này rất sáng số với tiệm bên Hoa Kỳ 

Đi Âu châu gặp lại bạn bè thì cảm nhận họ chú ý nhiều đến cuộc bầu cử tại Hoa Kỳ. Có lẻ không sinh sống tại Hoa Kỳ nên đa số có cái nhìn sai lầm về cuộc bầu cử. Có thể vì họ tin những gì các mạng xã hội hay truyền thông rào giảng. Thậm chí người Mỹ cũng bị mạng xã hội tuyên truyền với tin tức giật gân chưa được kiểm chứng. 

Điển hình mình đọc đâu đó, họ cho biết mossad quay phim các đạo biểu quốc hội dâng ngủ với con nít ấy dám để làm chantage để bầu viện trợ cho do thái hay cha ghẻ của Obama là một trong những người giàu có nhất Hoa Kỳ và làm cho CIA….. cho thấy tin tức hổn độn khiến cử trị càng ngày càng chới với không biết đâu là sự thật b

Cuộc bầu cử năm 2024 sẽ là một trong những cuộc bầu cử có hậu quả lớn nhất cho tương lai ở Mỹ. Các ứng cử viên tổng thống đang đưa ra những con đường khác nhau cho đất nước này. Mình nghĩ ít ai lên trang web của họ để đọc. Nhưng ông Donald Trump và bà Kamala Harris đều không nói nhiều về một số thách thức lớn nhất của quốc gia hiện nay cũng như tương lai. Chỉ loay hoay đuổi người di dân bất hợp pháp hay đối thủ chính trị ăn gian nói dối. 


Đầu tiên là nợ quốc gia của Mỹ, hiện là 35,7 nghìn tỷ USD. Con số này lớn hơn toàn bộ sản lượng kinh tế của Hoa Kỳ trong một năm. Lần đầu tiên trong lịch sử, Mỹ đang chi nhiều hơn cho việc trả lãi nợ hơn là cho quốc phòng. Cứ nhìn cá nhân là người Mỹ nợ như chúa chổm đa số không có quỹ tiết kiệm cho ngày mai lỡ có chuyện. Nên họ bị chính trị gia thuyết phục mấy chương trình vớ vẩn để hốt phiếu. Sau đó kệ xác chúng bây . Điểm hình là chính quyền Biden hứa sẽ cho sinh viên xù nợ mượn học đại học nhưng tối cao pháp viện phủ quyết cho là vi hiến. Họ biết trước nhưng c we hứa để rồi đổ lỗi tại ngành tư pháp. Xong om 


Ủy ban Ngân sách Liên bang có trách nhiệm cho biết ông Trump đã bổ sung thêm 8,8 nghìn tỷ USD vào khoản nợ trong nhiệm kỳ của mình, bù đắp bằng 443 tỷ USD giảm thâm hụt. Ông ta giảm thuế cho người giàu và công ty nên thâm hụt. Tính đến tháng 6, chính quyền Biden-Harris đã bổ sung thêm 6,2 nghìn tỷ USD vào khoản nợ, bù đắp bằng 1,9 nghìn tỷ USD giảm thâm hụt. Khoản nợ sẽ tăng lên khi ông Biden ký ngân sách tài khóa 2025. Văn phòng Ngân sách Quốc hội dự đoán nếu không có bất kỳ thay đổi đáng kể nào, khoản nợ sẽ đạt gần 50,7 nghìn tỷ USD vào cuối năm 2034. Nếu không có sự lãnh đạo thông minh của chính phủ do tổng thống tài ba nào, không mị dân. Nói lên sự thật thì chúng ta sẽ đi trên con đường kết thúc với thế hệ con cháu chúng ta kém thịnh vượng hơn nhiều so với thế hệ ngày nay. Mình nhớ 32 năm về trước hai vợ chồng mua được căn nhà giá 3 lần lương hàng năm của hai vợ chồng, nay con mình mà muốn mua nhà giá gấp 6,7 thậm chí 10 lần lương của chúng nó. Nếu giá nhà không sụp thì con mình sẽ không bao giờ được mua nhà để tạo dựng tài sản cho mai sau khi về hưu. 


Tuy nhiên, dường như không có ứng cử viên nào đủ quan tâm hay thật tình để đưa ra cho cử tri một kế hoạch để giải quyết vấn đề đó. Vì không có ai bầu cho. Truyền thông hay trên mạng cứ chửi nhau phe ta hay phe ta giỏi. Thay vào đó, cả hai đều cung cấp một số lợi ích tài chính cho cử tri. Bà Harris sẽ cấp cho những người lần đầu mua nhà 25.000 USD để trả trước và các công ty khởi nghiệp kinh doanh nhỏ sẽ được khấu trừ 50.000 USD. Thật ra đã có những chương trình dành cho người mua nhà đầu tiên với 3.5% tiền đóng góp và chính phủ cho mượn từ mấy chục năm nay. Cả hai ứng cử viên đều muốn thu nhập từ tiền boa được miễn thuế. Nay trong tiệm ăn họ đã sử dụng robot để đem thức ăn cho thực khách. Ông Trump sẽ nâng mức trần khấu trừ thuế của tiểu bang và địa phương. Những đề xuất này sẽ không làm tăng trưởng kinh tế. Họ sẽ thêm vào khoản nợ trong khi làm sai lệch mã số thuế. Từ khi nào tiền boa trở thành nguồn thu nhập xứng đáng hơn lương giờ, lương tháng? Tại sao lại ưu đãi thuế cho những chủ nhà giàu có ở tiểu bang xanh? Các công ty dọn từ Cali về các tiểu bang ít thuế. 


Vấn đề quan trọng thứ hai mà các ứng cử viên đang bỏ qua là sự phá sản sắp tới của Hoa Kỳ, mạng lưới an sinh xã hội. Mình về hưu nên nghĩ đến vụ này, phải đọc tài liệu họ dự kiến sang năm bỏ nhiều dịch vụ trong Medicare advantage. Theo các chuyên gia tính toán của họ, quỹ ủy thác của An sinh xã hội sẽ cạn kiệt vào năm 2035 hay trong vòng 10 năm tới trong khi quỹ ủy thác bệnh viện của Medicare sẽ phá sản vào năm 2036. Các nghiên cứu cho thấy khoảng một nửa số người Mỹ từ 65 tuổi trở lên sống trong các hộ gia đình nhận được ít nhất 50% thu nhập từ An sinh xã hội. Khoảng 25% dựa vào chương trình để kiếm ít nhất 90% thu nhập của họ. Xã hội Hoa Kỳ khuyến khích tiêu thụ nên ít ai để dành tiền trong khi ở Âu châu người dân đã trả hết nợ mua nhà nên khi về hưu họ không bị dính đến khoản tiền nhà phải trả cho ngân hàng. Mấy người bạn mình ở Ý Đại Lợi đều trả hết tiền nhà nợ ngân hàng từ lâu. Nay về hưu thông thả không lo. Vấn đề là Âu châu đang theo chủ kỳ mà Nhật Bản đã trải 30 năm qua.


Cả hai ứng cử viên đều im lặng về những vụ phá sản sắp tới này. Có lẽ đó là điều khôn ngoan về mặt chính trị, nhưng nhiều người Mỹ phụ thuộc vào các chương trình đó vẫn phải tính toán. Giải quyết nó bây giờ là điều có trách nhiệm phải làm. Mình thấy mấy người quen lên mạng chửi tá lả trong khi họ nói với mình là không thấy an tâm khi hưu trí. Thì nên bẨu cho các đại biểu quốc hội nói về các đề tài này thay vì chửi nhau chả có ích gì. 


những gì các ứng cử viên đã nói về mạng lưới an toàn sẽ khiến nó gặp nguy hiểm lớn hơn. Ông Trump sẽ chấm dứt thuế đối với những người nhận An sinh xã hội giàu có hơn, khiến chương trình này bị phá sản hai năm trước đó. Bà Harris muốn bổ sung một phúc lợi chăm sóc sức khỏe tại nhà đắt tiền cho Medicare nhưng sẽ không cho biết chi phí của nó là bao nhiêu hoặc bà sẽ thanh toán như thế nào. Bà ấy dường như nghĩ rằng các công ty dược phẩm sẽ ho ra tiền. Mình mua cổ phiếu của công ty chế thuốc Ozempic. Nếu được fda chấp thuận cho Medicare trả thì công ty này sẽ giàu lên trong khi xứ Đan mạch không chấp thuận. 


Sau đó là vấn đề nghiêm trọng thứ ba: an ninh đang suy yếu của đất nước. Báo cáo tháng 7 của Ủy ban Chiến lược Quốc phòng kết luận rằng “những mối đe dọa mà Hoa Kỳ phải đối mặt là nghiêm trọng và thách thức nhất” kể từ Thế chiến II và có thể dẫn đến một “cuộc chiến tranh lớn trong thời gian ngắn”. Nhưng Hoa Kỳ “không được chuẩn bị” cho một cuộc xung đột toàn cầu nếu nó nổ ra. Mỹ “thiếu cả khả năng và năng lực” để quân đội “có thể tự tin rằng họ có thể quyết định và chiếm ưu thế trong chiến đấu”. Hiện tại quân đội Mỹ có đến trên 770 căn cứ quân sự trên thế giới. Tiền chi cho quốc phòng rồi gửi súng ống cho các quân đội như Ukraine Do thái này nọ. Dạo này tin chiến sự khắp nơi khiến mình hơi lo. Không biết ra sao. Họ mở cửa biên giới khiến quân khủng bố có thể vào Hoa Kỳ rồi đặt bom. 

Xe buýt chạy ngang thành phố Geneva nới mình từng làm việc mấy tháng. 

Không ứng cử viên nào có thể bác bỏ lời cảnh báo đáng lo ngại này như một sự xoay chuyển chính trị. Quốc hội đã thành lập ủy ban để giúp phát triển một thỏa thuận lưỡng đảng về những thách thức chiến lược của Mỹ. Được lãnh đạo bởi cựu Hạ nghị sĩ Jane Harman (D., California) và Đại sứ Eric Edelman, người từng phục vụ trong các chính quyền của Đảng Cộng hòa, đó là một hội đồng gồm các nhân vật quốc phòng và chính sách đối ngoại được kính trọng. Hai Đảng cần phải hợp tác để tìm ra phương cách giúp Hoa Kỳ giải quyết những vấn nạn trên thấy vì chia rẽ giai cấp màu da xanh đỏ tím vàng. 

Mỗi ngày mình tìm cách đọc tin tức khả tín  nhất báo chí ngoại quốc để có thể có thêm hình ảnh rõ ràng hơn về tình hình tại Hoa Kỳ. Không biết sau bầu cử sẽ ra sao khi Hoa Kỳ đối đầu khắp nơi Ukraine, trung đông rồi ông bà tàu đánh chiếm Đài Loan. Này lính Triều Tiên đã tham trận tại Ukraine nên có thể từ từ cuộc chiến khắp nơi nổi lên. Chán Mớ Đời 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Về thăm Ý Đại Lợi

 về thăm Ý Đại Lợi 


Kỳ này đồng chí gái cho đi Âu châu một mình nên mình ghé lại Ý Đại Lợi thăm mấy người bạn thời sinh viên du học, quen năm mình qua Ý Đại Lợi thực tập và tìm đề tài luận án ra trường. 

Thoạt đầu mình tính ghé Torino trước rồi ghé vùng Treviso để thăm anh bạn đã không gặp từ ngày mình qua Mỹ. Anh bạn ở Torino kêu đi sớm hơn vì thời tiết còn đẹp nên mình mua vé máy bay sang Venice trước. Khi đi chơi vùng này thì trời đẹp đến khi rời vùng Veneto thì mưa luôn tu ti mấy ngày. May hôm nay trời nắng nên đi vòng vòng tìm lại những dấu vết xưa. Torino thay đổi rất nhiều. Họ làm nhiều phố đi bộ rất dễ thương.

Villa Pisani

Anh bạn đón ở phi trường, còn sớm nên chở mình đi viếng mấy villa nổi tiếng ở vùng này như villa Pisani mà hoàng đế Napoleon có thời mua cho bà vợ thứ hai ở. Mình có học lịch sử kiến trúc Ý Đại Lợi có nói về villa này. Đẹp nhất là cái vườn sau, đẹp nhưng nay ít được chăm sóc vì do chính phủ quản lý thêm ít du khách. 

Thường du khách đến vùng này là họ chạy ra đảo Venezia bỏ quên các vùng lân cận rất đẹp. 

Sau villa Pisani thì anh bạn chở đi viếng villa la Rotonda do kiến trúc sư danh tiếng của Ý Đại Lợi tên Palladio mà mình mê khi xưa nhưng khi còn sinh viên có tìm cách đến viếng nhưng không có xe buýt hay xe lửa tới đây. Nay về lại được chiêm ngưỡng ngôi biệt thự nổi tiếng khắp năm châu này. Chỉ tiếc là không được viếng hầm dưới và trên lầu. Muốn viếng thì phải hẹn ngày thứ bẩy họ chỉ mở cửa đúng 90 phút cho xem. Lý do sợ đông quá sẽ gây thiệt hại cho ngôi biệt thự. Chỗ này gần thành phố Vicenza. Có dịp trở lại thì sẽ đi đúng ngày thứ 7. Không có thì giờ ngồi phát họa esquisses.

Venezia
Cầu Rialto có chợ trên cầu luôn như cầu cũ ponte Vecchio ở Firenze 
Trieste 
Trieste

Sau đó về nhà anh ta ở ngoại ô của Treviso. Nhà anh ta to đùng làm nhớ đến thời anh ta ở chung với anh bạn khác thời sinh viên trong căn phòng nhỏ lạnh lẽo thấp lè tè, đi phải cúi đầu. Tối đó thì có hai anh bạn thời sinh viên ghé ăn cơm. Một anh thì ở Torino kêu vợ xin nghỉ đi thăm bạn và một anh thì lấy vợ người ý, sống tại vùng này từ khi lấy vợ. 

Vui sau 38 năm gặp lại, thấy bạn xưa thành công, nhà cửa to đùng, lại trả hết nợ , con cái thành đạt bác sĩ kỹ sư nay chỉ mong có dâu có rể có cháu để bồng nhưng thế hệ ngày nay chả màng chuyện cải tạo nòi giống. Ý Đại Lợi thuộc nước ít sinh để nhất Âu châu. 

Hôm sau, cả đám chở nhau viếng thăm thành phố Montagnana. Mình chưa bao giờ nghe đến thành phố này khi ở Ý Đại Lợi. Đặc biệt là thành phố được giữ vẻ cổ kính khi xưa, xung quanh là thành trì gần như còn nguyên vẹn với những cổng vào thành phố và các tòa nhà điếm canh, các sông nước xung quanh thành để đối phương không tấn công thành. 

Thành phố này có món prosciutto crudo nổi tiếng ngon hơn cả của vùng Parma. Trưa vào ăn thử thì phải công nhận ngon thật. Họ thái rất mỏng rồi vợ chị bạn mình nên thử món roast beef mà họ thái mỏng ăn rất ngon. Đến Ý Đại Lợi phải ăn gelato. Ăn dầu olive ngon quá nên khi về Torino mình mua 4 lít dầu olive mang về Mỹ. 

Montagnana 

Trên đường về họ chở đến viếng thăm một thành phố nhỏ nơi một nhà thơ danh tiếng Petrarch của Ý Đại Lợi sinh ra đời. Người được xem là khai phóng chủ nghĩa nhân bản và khai mầm cho thời đại phục Hưng . Viếng thăm căn nhà của thi sĩ. Vùng này họ trồng lựu và táo tàu nên bày bán các loại rượu làm bằng quả của loại trái cây này. Nói cho ngày nếu không có thổ địa nơi này thì mình chả bao giờ biết đến các di tích lịch sử ở đây. 

Hôm sau cả đám rủ nhau đi Slovenia thuộc khối Liên Sô khi xưa. Cách Veneto độ 3 tiếng lái xe. Đến biên giới thì ngừng mua thẻ lái xe cho 7 ngày. Bên Ý Đại Lợi chạy xa lộ thì có các trạm thâu tiền mãi lộ nhưng ở xứ này thì không. Dân tình trả tiền thuế chạy xa lộ. Du khách thì phải mua. Có thể mua qua mạng nếu không cảnh sát bắt được sẽ bị phạt. Đến thủ đô thì đi lấy phòng Airbnb. Sau đó đi viếng phố. Vào mấy khu dân cư thấy họ thiết bị giữa đường các trụ cột bằng sắt. Dân cư trong khi vực có mật mã để làm các trụ lặn xuống sát mặt đường để chạy xe qua và tự động trụ chắn lên lại để tránh xe người lạ đi vào. Nói chung nhà cửa rất nhỏ bé như mấy cái làng ở Đức quốc. 

Đường bị chận bởi cái trụ sắt chỉ có dân ở trong khu vực có mật mã làm trụ lặn xuống đất để chạy vào

Thủ đô Ljubljana nhỏ, nghe nói đâu chỉ có độ trên 282 ngàn người. Đi viếng phố cổ nằm trên ốc đảo bao quanh bởi con sông chia thành hai nhánh. Đặc biệt là có ba chiếc cầu được xây cất dính chùm mình kêu là tam kiều. Cầu giữa dành cho xe ngựa khi xưa đi và hai bên là chiếc cầu nhỏ dành cho bộ hành. Sau đó bò lên lâu đài của vua chúa thời xưa được xây trên ngọn đồi. Đứng trên nhìn xuống thì thấy không có gì đặc biệt lắm. 

Xứ này một thời thuộc đế chế Aso Hùng nhưng sau đó bị Đức quốc xã chiếm một số còn một số đồ ông thần Mussolini chiếm đóng. 

Cả đám kéo nhau đi ăn kem rồi tìm quán ăn. Hôm trước ở nhà anh bạn lấy vợ ý, cho ăn thịt nướng và saucisse quá nhiều nên kiếm tiệm ăn rau. Tiệm ăn của xứ này toàn bán cho du khách ở phố cổ nên toàn là hamburger pizza nên bò đại vào tiệm ấn độ ăn cà ri. Khá ngon. 

Nước có lợi tức trung bình khá cao nhưng lại có tỷ lệ tự tử nhiều nhất. Thật ra đến đây thấy buồn như con chuồn chuồn. Thủ đô mà chả có gì cả. Ít dân hơn Đà Lạt.  Nói chung thì khỏi g nên đến đây nếu có ít thời gian đi du lịch. Bù lại thì có món thịt nướng của họ khá ngon. Tương tự như kebab trong vùng này. 

Vườn thượng uyển Trieste 

Sáng hôm sau đi viếng công viên lớn nhất thủ đô rồi uống cà phê xong thì chạy xe về Trieste khu nghỉ dưỡng của vua chúa đế chế áo quốc Hung khi xưa. Tại đây có hai điểm nhấn nếu ai đi du thuyền ở vùng này sẽ cặp bờ tại đây thì nên đi viếng lâu đài do em của ông hoàng đế Áo-Hung xây ngay bờ biển rất đẹp. Mất ít ra 3 tiếng động hồ để viếng thăm vì có vườn thượng uyển rất đẹp. Sau đó cả đám chạy vào thành phố để viếng thăm quảng trường Thống Nhất Unita. Rất đẹp chỉ tiếc là họ đang tổ chức vụ gì nên để lều đủ trò. Nên chụp hình không được hết. Trieste khi xưa thuộc đế quốc Áo hung sau Ý Đại Lợi chiếm đến bây giờ. 

Đậu xe dưới hầm của Eataly, nơi họ bán thức ăn của Ý Đại Lợi với chất lượng cao cấp. Xui là tiệm ăn đóng cửa lúc tụi này đến còn mấy món pizza thì chán như con dán. Cả đám rủ nhau đi vòng vòng kiếm tiệm ăn nhưng đa số đều đóng cửa vì quá 3 giờ. Cuối cùng tìm được một tiệm mở vì chủ là người ả rập. Chỉ có dân di cư mới mở cửa còn dân ý thì tà tà ngủ trưa. Thậm chí vào tiệm tàu cũng đóng cửa. Người ả rập nhưng bán thức ăn ý. Cũng nấu spaghetti Al dente ăn rất ngon. Nghe nói là dân di cư ả rập sang đây mua tiệm ăn lại nhiều lắm. Cứ thấy tiệm nào bán pizza và kebab là biết do người ả rập. Sau đó lấy xe về Veneto. 

Hôm sau anh bạn chở ra Treviso để lấy xe lửa đi Venezia. Không bao giờ vào Venice với xe hơi. Còn dư một tiếng mới đến giờ khởi hành nên anh bạn dắt đi lòng vòng trung tâm Treviso. Dễ thương 

Đến Venezia thì cả bọn xuống xe lửa. Nếu ai viếng thăm Venezia thì nên mướn khách sạn tại Messtre rồi mỗi ngày lấy xe lửa vào Venezia. Rẻ hơn và rộng rãi còn trong Venice thì đắt lại chật chội. Đi vào thăm viếng rồi chiều lấy xe lửa độ 10’ về lại khách sạn. Điểm hay là ít thấy chim Bồ câu như lần trước. Thấy họ để các tấm ván xếp ở quảng trường San marco để khi thủy triều dâng lên thì họ mở để du khách đi trên đó cao độ nữa mét. Ăn gelato đi vòng vòng cũng 5 dặm rồi bò ra nhà ga lấy xe lửa về. Đây là lần thứ 5 mình đến Venice nên không còn cảm giác như lần đầu.

Ra Venezia nhớ lần trước đến đây. Hai anh bạn chụp hình vợ còn đồng chí gái thì ở Mỹ nên mình bỏ ý định đi Lucca và Sienna, để sau này đi với vợ. Mình theo anh bạn về Torino nơi mình có thời gian làm việc thời sinh viên. Ở Venezia thì trời đẹp về Torino thì như mưa trên phố Huế mấy ngày nay. 

Torino có rất nhiều phố đi bộ
Khi xưa xe chạy. Những góc phố mình từng ngồi vẽ khi xưa
Mùa thu với lịch sử la mã 

Hôm qua ghé thăm tu viện Don Bosco nơi xuất phát dòng tu nổi tiếng về giáo dục. Có ông cha người Việt từ Việt Nam sang dẫn đi coi tu viện và viện bảo tàng nói về lịch sử của sự thành lập dòng tu này. 

Ông cha hẹn nếu không mưa thì hôm nay đi ăn kem. Ông cha trẻ còn mấy ông cha khác già quá. Nay ở Ý Đại Lợi ít người đi tu nên chỉ còn các cha lớn tuổi nên học sinh thích tiếp cận với ông cha người Việt. 

Đi chuyến này gặp lại được ba người bạn thời đói rách. Thấy ai nấy đều thành công. Con đều thành danh thêm mua nhà trả đứt hết nợ nên mừng cho bạn. Nhớ lại thời đói rách sinh viên khiến ai cũng giật mình, tự hỏi sao có thể sống được thời gian đó. Chắc phải hát bài của Mỹ Tâm đời sinh viên có cây đàn ghi ta. 

Đời sinh viên sống trong tình bạn thânKhi anh thấy buồn tôi nâng phím đànTính tang tình tình tangCùng dắt nhau qua những ngày gian khóCùng dắt nhau qua quãng đời sinh viên
Rồi mai đây bước danh lợi phồn hoaKhi nghe tiếng đàn ta nhớ năm nàoThức suốt đêm dài những ngày thi đếnGiờ nhớ nhau nhớ nhau thật nhiềuGiờ nhớ nhau ta ôm đàn ghi ta

Tượng Đức mẹ La Vang trong viện bảo tàng

Mai mình sẽ lấy xe buýt Flixbus về Paris sớm hơn dự định. Ở chơi với cô em rồi về Cali lại. Xa mỏi mắt gần mỏi miệng. Đi xa mới hiểu được mình thương nhớ trường kỳ đồng chí gái. Mong về gặp vợ để đối chọi. Chán Mớ Đời 


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Dầu ô liu giảm tử vong

 

Đi Âu châu kỳ này mình ăn dầu ô liu mệt thở và mua đem về Mỹ để ăn vì dầu bên Mỹ thường hay bị pha đủ thứ. Cho nên ở Cali thì nên mua dầu ô liu của Cali thì hy vọng là nguyên chất nhưng khá đắt. Buồn đời mình đọc tài liệu về dinh dưỡng Địa Trung Hải thì họ ăn rất nhiều dầu ô liu. Có các nghiên cứu khá

Hôm nay đi viếng từ hiện Don Bossco đầu tiên của dòng này. Thấy tương. Đức mẹ La Vang

quan trọng về dầu ô liu này, được xem là vàng vào thời la mã. 

Phát Hiện Chi Tiết Từ Các Nghiên Cứu Tại Hoa Kỳ

Nghiên Cứu 1: Dầu Ô-liu Và Tỷ Lệ Tử Vong Trong Một Nghiên Cứu Đoàn Hệ Hoa Kỳ (Tạp Chí Đại Học Tim Mạch Hoa Kỳ, 2022)

Mẫu Dân Số: Nghiên cứu này bao gồm 60,582 phụ nữ từ Nghiên Cứu Y Tá (1990–2018) và 31,801 nam giới từ Nghiên Cứu Theo Dõi Chuyên Gia Y Tế (1990–2018), tất cả đều không có bệnh tim mạch hoặc ung thư khi bắt đầu.

Nhóm Tiêu Thụ:

Tiêu Thụ Thấp: <0,5 g/ngày dầu ô-liu.

Tiêu Thụ Vừa Phải: 0,5–7 g/ngày (khoảng 1/2 thìa hoặc ít hơn).

Tiêu Thụ Cao: >7 g/ngày (hơn 1/2 thìa mỗi ngày).

Phát Hiện Chính:

Tử Vong Do Tim Mạch:

Giảm 19% nguy cơ tử vong ở những người tiêu thụ hơn 7g/ngày.

Tử Vong Do Ung Thư:

Giảm 17% nguy cơ tử vong do ung thư ở những người tiêu thụ dầu ô-liu cao.

Tử Vong Do Bệnh Thoái Hóa Thần Kinh:

Giảm 29% nguy cơ tử vong do các bệnh thoái hóa thần kinh ở những người tiêu thụ nhiều dầu ô-liu.

Tử Vong Do Bệnh Hô Hấp:

Giảm 18% nguy cơ tử vong do bệnh về hô hấp.

Hiệu Ứng Thay Thế:

Thay thế 10 gram/ngày bơ thực vật, bơ, hoặc sốt mayonnaise bằng dầu ô-liu có liên quan đến giảm 8-34% nguy cơ tử vong do các nguyên nhân khác nhau.

Nghiên Cứu 2: Ảnh Hưởng Của Dầu Ô-liu Đối Với Sức Khỏe Tim Mạch Ở Hoa Kỳ


Một nghiên cứu được công bố trên Circulation bởi Hiệp Hội Tim Mạch Hoa Kỳ chỉ ra rằng:

Những người sử dụng dầu ô-liu thường xuyên hơn có hồ sơ lipid máu tốt hơn và giảm các dấu hiệu viêm nhiễm, điều này có thể giải thích tỷ lệ tử vong thấp hơn do bệnh tim mạch.

Chỉ cần thay thế 5% calo hàng ngày từ chất béo bão hòa bằng calo từ dầu ô-liu đã giảm khoảng 15% nguy cơ mắc bệnh mạch vành.

Vai Trò Của Dầu Ô-liu Trong Chế Độ Ăn Địa Trung Hải:

Trong các đoàn hệ tại Hoa Kỳ theo chế độ ăn kiểu Địa Trung Hải, dầu ô-liu được xem là yếu tố quan trọng góp phần kéo dài tuổi thọ và giảm tỷ lệ tử vong. Những người tuân thủ chế độ ăn kiểu Địa Trung Hải chặt chẽ hơn (với dầu ô-liu là nguồn chất béo chính) có kết quả sức khỏe lâu dài tốt hơn so với những người theo chế độ ăn phương Tây.

Dữ Liệu Cho Biểu Đồ Minh Họa


Để minh họa các phát hiện này một cách trực quan, mình đã tạo một biểu đồ thể hiện sự giảm nguy cơ tử vong toàn bộ, tử vong do tim mạch, tử vong do ung thư, và tử vong do bệnh thoái hóa thần kinh đối với các mức độ tiêu thụ dầu ô-liu khác nhau.


Biểu Đồ Minh Họa



Biểu đồ dưới đây thể hiện tỷ lệ giảm nguy cơ tử vong đối với các loại tử vong khác nhau dựa trên tiêu thụ dầu ô-liu vừa phải (0,5–7g/ngày) và cao (>7g/ngày).


Tóm lại

Tiêu thụ cao dầu ô-liu (>7g/ngày) liên quan đến sự giảm nguy cơ đáng kể nhất, đặc biệt đối với tử vong do tim mạch và bệnh thoái hóa thần kinh.

Ngay cả tiêu thụ vừa phải dầu ô-liu (0,5–7g/ngày) cũng cho thấy sự giảm nguy cơ rõ ràng ở tất cả các danh mục.

Hôm nay ra chợ Mua mấy chai dầu ô liu Ý Đại Lợi đem về Mỹ. 

Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn