Giai cấp trung lưu và nghèo mua 75% xa xỉ phẩm

 


Thấy trên mạng, người Tàu tải các cờ-líp hàng hoá xa xỉ đều được sản xuất bên tàu và bán với giá khủng, họ kêu gọi khách tiêu thụ, nên gửi mua thẳng từ Trung Cộng. Thậm chí họ nói cả đồng hồ Thụy sĩ khiến mình thất kinh. Hôm trước, ở hội Toastmasters có ông Mỹ độ tuổi mình, ăn bận rất sang trọng kiểu cổ, như áo sơ mi, là có nút cài chớ không dùng hạt nút. Ông ta kêu mình kiến trúc sư mà ăn bận lôi thôi, khiến mình buồn cười, nói là nông dân ở trong vườn chỉ thấy sóc và coyote khiến thiên hạ cười.


Nhớ dạo mới phát hiện mối tình hữu nghị, còn đả thông tư tưởng với đồng chí gái, mình nghe lời bà đồng nghiệp kêu có người chị bán cho Gucci, kêu 50% khuyến mãi nên mua tặng cho đồng chí gái.. giá $150 thay vì $300. Đồng chí gái bỏ đâu mất tiêu. Chán Mớ Đời 


Cứ nghĩ mà tiếc. Vì nếu bỏ $150 mua cái đồng hồ là xem như mình phải làm ra $300 rồi đóng thuế đủ trò mất 50%. Nếu không mua thì mua cổ phiếu. Làm tính ngày nay, trung bình 35 năm qua là 12% lời mỗi năm. Bỏ $300 thì hôm nay sẽ có $19,592.88. Hai vợ chồng đi chơi thả dàn. Trong khi cái đồng hồ Gucci biến mất. Xem như mất 20 ngàn khơi khơi để lấy le hàng xóm.


Tại sao người ta thích, muốn được mọi người xem là giàu có hơn là có tiền thật sự. Đeo cái ví Louis Vuitton giá $2,000, mà chưa có tới $100 thay vì cái ví $100, có $1,900 tiền tươi. Đó là tư duy của phụ nữ nên mình chả hiểu. Thật tế thì chả ai để ý đến mình, có lẻ vì vậy mà thiên hạ phải mua sắm, ăn diện làm nổi để được thiên hạ chú ý đến.


Theo thống kê, khoảng 75% hàng xa xỉ đều được các tầng lớp trung lưu và thấp hơn mua sắm. Cho thấy chiếc áo không làm nên thầy tu. Người giàu có thì ai cũng biết nên họ đâu cần phải khoe khoang. Mình mò tài liệu về người Việt thì được biết tổng quan về thị trường hàng xa xỉ của Việt Nam thì thất kinh. Mình nhớ dạo covid, thiên hạ cũng làm đồ giả như khẩu trang hiệu GUCCI bú xua la mua để đeo. Ra tiệm Song Long, mua đồ về ăn, thấy bà chủ gọi điện thoại đặt hàng khẩu trang Gucci. Hình như vi khuẩn covid thấy khẩu trang hạng giả đồ hiệu là sợ không dám tấn công.


Thị trường hàng xa xỉ của Việt Nam đã tăng trưởng nhanh chóng do tầng lớp trung lưu gia tăng, đô thị hóa và thu nhập khả dụng ngày càng tăng. Theo báo cáo Statista năm 2025, thị trường hàng xa xỉ của Việt Nam là một phần của khu vực Châu Á - Thái Bình Dương rộng lớn hơn, dự kiến ​​sẽ chiếm 50% doanh số bán hàng xa xỉ toàn cầu vào năm 2030. Mặc dù con số chính xác của Việt Nam nhỏ hơn Trung Quốc, nhưng những người tiêu dùng trẻ tuổi và đầy tham vọng của đất nước này (đặc biệt là ở Sàigòn và Hà Nội) là những động lực chính. Về Việt Nam, nghe kể người ta mua đồ hiệu đem đến nhà cán bộ rồi quẳng qua cổng. Kinh


 Thị trường hàng xa xỉ tại Việt Nam được định giá khoảng 2,5 tỷ đô la vào năm 2024, với mức tăng trưởng dự kiến ​​là 5–7% hàng năm cho đến năm 2030, theo Euromonitor. Các phân khúc chính bao gồm thời trang (túi xách, quần áo), đồng hồ, đồ trang sức và mỹ phẩm.


Giống như xu hướng toàn cầu (nơi 70–75% chi tiêu xa xỉ đến từ các hộ gia đình có thu nhập trung bình), tầng lớp trung lưu của Việt Nam (các gia đình kiếm được 15.000–50.000 đô la mỗi năm) đóng góp đáng kể. Người tiêu dùng có thu nhập thấp hơn cũng tham gia, thường thông qua các thị trường đồ cũ hoặc hàng xa xỉ cấp thấp (ví dụ: nước hoa, phụ kiện nhỏ). Các cửa hàng Louis Vuitton, Gucci, Chanel, Rolex và Dior có các cửa hàng chính tại Quận 1 của Sàigòn và Tràng Tiền Plaza của Hà Nội. Các thương hiệu "xa xỉ dễ tiếp cận" như Michael Kors và Coach cũng nhắm đến tầng lớp trung lưu của Việt Nam.


Mức tiêu thụ hàng xa xỉ của Việt Nam phản ánh cả xu hướng toàn cầu và sắc thái địa phương, với người mua thuộc tầng lớp trung lưu và hạ lưu bị thúc đẩy bởi địa vị, phương tiện truyền thông xã hội và các giá trị văn hóa như "thể diện". Tương tự như con số 75% toàn cầu, tầng lớp trung lưu của Việt Nam (ước tính chiếm 50% dân số vào năm 2030, theo Ngân hàng Thế giới) mua các mặt hàng xa xỉ để thể hiện sự thành công. Ví dụ, một chiếc ví Gucci trị giá 500 đô la là biểu tượng địa vị đối với những người trẻ chuyên nghiệp kiếm được 1.000 đô la/tháng. Người tiêu dùng có thu nhập thấp hơn có thể tiết kiệm trong nhiều tháng hoặc mua các mặt hàng đã qua sử dụng thông qua các nền tảng như The Luxury Closet.


 Ảnh hưởng của phương tiện truyền thông xã hội: Instagram và TikTok thúc đẩy nhu cầu, với những người có ảnh hưởng giới thiệu lối sống xa xỉ. Theo báo cáo năm 2024 của Deloitte, Thế hệ Z (18–25) và thế hệ thiên niên kỷ (26–40) chiếm 60% lượng mua hàng xa xỉ, thường ưu tiên các thương hiệu hơn là tiết kiệm.


 Ở Việt Nam, sở hữu các mặt hàng xa xỉ giúp nâng cao vị thế xã hội, đặc biệt là trong các sự kiện như Tết Nguyên đán hoặc đám cưới. Điều này phản ánh áp lực trong Cuộc đua đến nơi không đâu (từ câu hỏi trước của bạn), nơi sự xác nhận bên ngoài thúc đẩy hành vi, dù là học thuật hay vật chất. Về quê cũng thấy thiên hạ bận đồ hiệu. Vấn đề là mình không biết hàng nhái hay hàng thật.

 Lạm phát (3–4% vào năm 2025) và chi phí sinh hoạt tăng cao gây sức ép lên ngân sách của tầng lớp trung lưu, nhưng chi tiêu xa xỉ vẫn tiếp diễn, thường thông qua tín dụng hoặc các kế hoạch trả góp. Người mua có thu nhập thấp hơn có thể phải đối mặt với nợ nần, phản ánh mô hình toàn cầu khi 40% Thế hệ Z phải gánh nợ cho hàng xa xỉ (CreditKarma, 2023).


Sources: Statista (2025), Euromonitor (2024), Deloitte (2024), World Bank (2023), Vietcombank (2025),


Sơn đen nhưng tâm hồn Sơn trong trắng, nhà Sơn nghèo dang nắng Sơn đen 

Nguyễn Hoàng Sơn 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét